Xung quanh ta có rất nhiều loài hoa khác nhau. Mỗi loài hoa mang một vẻ đẹp riêng. Và chính nhờ những sắc hoa lung linh này đã góp phần làm cho cuộc sống thêm sắc, thêm hương để rồi những tâm hồn thi sĩ đã phải thốt lên bằng những lời thơ dạt dào xúc cảm.
Cùng LVT Education trải lòng với những bài thơ về hoa hay nhất, với đầy đủ các loài hoa sau đây để tìm bài thơ yêu thích bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Hoa phượng là loài hoa biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng thường nở đỏ rực vào mùa hè. Khi hoa phượng nỏ báo hiệu hè về. Lớp lớp những cô cậu học trò cuối cấp thường không khỏi bồi hồi, xao xuyến khi sắp phải xa thầy cô, mái trường, bạn bè để đến một môi trường học tập, làm việc khác. Và những bài thơ về hoa phượng sau đây đã diễn tả rất chân thực niềm xúc cảm bồi hồi đó.
Hình ảnh hoa phượng nở đỏ rực cả bầu trời
(Sưu tầm)
Bởi nắng quá – cánh phượng bừng thắp lửa.
Tiếng ve sầu, rộn rã gọi mùa thi.
Trống tan trường, ngập ngừng buổi chia ly.
Tà áo trắng – cánh phượng hồng lã chã.
Tuổi học trò hồn nhiên và rất lạ.
Chẳng có gì cũng cười thật giòn tan.
Đêm về mơ – quyển sách mở sang trang.
Cánh phượng hồng trao nhau niềm mơ ước.
Hè lại về, vẫn như bao hè trước.
Bước chân nào – thoáng hồn bỗng như say.
Cơn gió đùa, thưa thớt cánh hoa bay.
Lời ước hẹn, đắp đầy miền ký ức.
Lời thư xưa vẫn còn nguyên màu mực.
Kẻ tình si còn đứng đợi chờ ai?
Tiếng ve kêu hay là tiếng thở dài.
Cành phượng vĩ đỏ hoe niềm nhung nhớ.
(Sưu tầm)
Hoa phượng nở, nhớ ngày xưa đi học,
Thời gian nhanh, phút chốc đã già rồi.
Cánh diều ai bay lơ lửng lưng trời,
Như nhắc nhớ, một thời còn thơ bé.
Như nhắc nhở, một thời còn trai trẻ.
Những chiều hè, ngạo nghễ trên lưng trâu
Quên làm sao, hôn bạn gái lần đầu
Giờ nhớ lại, đôi môi còn ngọt mãi
Nhớ không em, mùa phượng cuối chia tay,
Hoa phượng ơi, có hay ta tiễn biệt,
Mà phượng buồn, da diết đứng chờ mong.
Mùa phượng ấy ta ngóng trông từ đó.
Mãi hôm nay, năm mươi mùa phượng nở,
Sân trường xưa, nhuộm đỏ sắc màu hoa…
Thơ: Hải Phạm Thị
Hè về nắng mới tuyệt ghê
Trời xanh, mây trắng như về cùng nhau
Phượng ơi, xa vắng bao lâu
Nhớ thương, thương nhớ sắc mầu thắm tươi!
***
Đã qua bao mùa phượng ơi!
Lòng ta lưu luyến phương trời xa quê
Tiếng ve tha thiết gọi hè
Phượng về có nhớ câu thề ngày xưa!
***
Bạn bè từ thuở ấu thơ
Ai còn, ai mất, người xưa có còn?
Xa quê bốn nhăm năm tròn
Lòng ta vẫn mãi cứ còn nhớ thương!!!
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Nhìn phượng hồng em còn nhớ hay không
Nụ phượng hồng báo ngày đông đã hết
Mùa hè sắp sang nắng vàng thêu dệt
Tuổi học trò mộng kết giấc mơ hoa
***
Khi sân trường rộn rã tiếng ve ca
Cũng là lúc mình chia xa từ ấy
Cánh phượng hồng và bài thơ trên giấy
Lúc tan trường anh đã lấy trao em
***
Ra góc sân em len lén mở xem
Những câu thơ tình kèm bông phượng nhỏ
Em cúi đầu, hình như là mắc cỡ
Mỉm môi cười mặt em đỏ hết trơn
***
Những ngày sau yêu say đắm, giận hờn
Một mùa hè những nụ hôn hạnh phúc
Mùa thu sang cánh phượng rơi lá mục
Anh lên đường cũng là lúc chia tay
***
Khi tình mình đang vui vẻ đắm say
Anh xa quê xa hàng cây phượng vĩ
Xem thêm: Chữ nợ – Hoa Mắc Cỡ
Xa em yêu anh trở thành chiến sĩ
Ngày lên đường em hứa chỉ yêu anh
***
Thời gian tháng ngày thắm thoắt trôi nhanh
Mấy năm qua nơi rừng xanh khói lửa
Nhận được tin em không chờ anh nữa
Khi anh về tình khép cửa phượng ơi.
Thơ: Duy Thương
Hạ lại về cho tàn cây cháy đỏ
Cánh Phượng hồng trên lối nhỏ rơi rơi
Ngày xưa ơi năm tháng đã xa rời
Bao ký ức của một thời áo trắng
***
Hạ lại về trên sân trường đầy nắng
Kỷ niệm nào sâu lắng xuống hồn thơ
Dáng hình em năm tháng chẳng phai mờ
Vẫn ẩn hiện trong mơ từng đêm tối
***
Hạ lại về Em còn mãi xa xôi
Anh giận trách thời gian trôi vội vã
Đã xô nghiêng đôi ta về hai ngả
Cho đôi mình mãi mãi phải xa nhau
***
Hạ lại về ta lại nhớ về nhau
Nhưng thôi để niềm đau xa mãi mãi
Thời gian đi chẳng bao giờ trở lại
Đành quên tình vụng dại thuở Xuân xưa…!
Hoa phượng là loài hoa gắn liền với lứa tuổi học trò. Khi hoa phượng nở báo hiệu mùa hè về. Phượng đỏ rực một màu đầy sức sống mãnh liệt khiến cho lòng người không khỏi bồi hồi, náo nức nhớ về một thời học sinh cắp sách đến trường. Hi vọng những bài thơ về hoa phượng trên đây đã để lại cho bạn nhiều niềm xúc cảm khó phai.
Có thể bạn quan tâm:
Hoa sen là quốc hoa của dân tộc Việt. Hoa sen biểu tượng cho nét đẹp của con người Việt Nam: cần cù, chịu thương, chịu khó, vượt lên nghịch cảnh để sống cuộc sống trinh bạch, dù gần bùn nhưng chẳng bao giờ hôi tanh mùi bùn. Và vẻ đẹp của hoa sen đã tạo nguồn cảm hứng bất tận cho các thi sĩ “dệt” nên những câu thơ về hoa sen cực hay sau đây.
Hình ảnh hoa sen khoe sắc bên hồ
Tác giả: Phùng Hữu Nhâm
Chớm hè làn gió mát lànhHồ sen trong vắt cho anh say tìnhEm khoe nụ sen của mìnhÁnh xuân sắc thắm lung linh trời chiều
Nụ cười duyên dáng đáng yêuEm đem bao ý mọi điều cho aiRung rinh nụ sen nhớ hoàiMuốn tình hương ấy tương lai cho đời
Có nhau cùng hưởng niềm vuiHương sen ấm áp nụ cười yêu thươngChông gai trên mọi nẻo đườngCó tình sen quý bên hương tình người
Nụ sen xinh lắm em ơi!Ước ao có được đâu rời xa nhauGió đưa hương sen ngọt ngàoTrong ngàn nỗi nhớ dạt dào mến yêu.
(Phan Thúc Định)
Thu đã về đậu kín những hàng câyNhuốm vàng au lên từng chiếc láHạ trốn biệt sau tháng ngày hối hảĐổ mồ hôi in sóng muối lưng người!
Những đầm sen rệu rã lặng bên trờiVẫn nuối tiếc cái xuân thì chưa thỏaBông sen cuối mùa cô đơn buồn bãĐâu biết mình đang cứu cả mùa đi!
Cô láng giềng trốn mẹ đón bình minhMượn sương sớm che lấp mình trước nắngTiếc sen hồng thổn thức lòng…mắt ngấnKhói mặt hồ chờm mướt má hồng tươi!
Không còn thấy cô đơn bông sen hé môi cườiGương lóng lánh soi khuôn hình thiếu nữMôi em tươi quyện vào sen nóng hổiNắng vén sương ảo ảnh cả khung trời.
(Nguyên Xuân)
Mùa sang bỗng gặp đóa senHứng mưa đón nắng lọc phèn dâng hươngTrời xanh cao đẫm gió sươngKết muôn tinh túy vào gương sen ngàThu ngỡ ngàng với mộng hoaTrái tim đỏ thắm trong ta đá vàngNhị hòa với giọt mưa chanTiếc màu nắng hạ thu càng thanh taoHồ ru sóng gợn dạt dàoTỏa lan sinh khí ngạt ngào thơm hươngĐóa sen nở muộn một phươngTinh khôi đọng giữa mạch nguồn nước non.
(Vũ Hoàng Chương)
Kiều trang phơi phới gót thanh tao
Đưa đón thời duyên mặc lý đào
Nhụy một khuôn vàng gương náu bụi
Cánh ba tầng ngọc tháp vươn cao
Lòng kia vẫn thẳng dù vương vít
Hương ấy càng xa lại ngạt ngào
Biết mặt gió xuân từ mấy độ
Mà hoa quân tử ý chưa trao.
Tác giả: Tịnh Nguyệt Vân
Nguyện như là hoa sen
muôn thuở vẫn vươn lên
để thường giúp muôn loài
luôn sống tròn rộng thênh.
Nguyện như là hoa mai
muôn thuở vẫn tự tại
để thường giúp muôn loài
luôn sống tròn vô ngại.
Nguyện như là hoa cúc
muôn thuở vẫn tri túc
để thường giúp muôn loài
sống tuyệt vời như Bụt (Buddha).
Nguyện bao công đức lành
thường giúp bao chúng sanh
luôn sống tròn tươi mát
trong Nguồn sống cao thanh…
(Xuân Hoàng)
Không thấy người hái sen
Chèo thuyền trong nắng sớm
Đầy một hào sen trắng
Thơm nức buổi chiều êm
Tôi về thành phố cổ
Sau nhiều ngày cách xa
Gặp mùa sen trắng nở
Trong hương hè hôm qua
Phải người không hở Huế?
Đất ấy và hoa này
Dẫu chưa lời tâm sự
Đã nghe vần thơ say
Nhà ai bên thành nội?
Muốn sang phải qua hào
Băng ngang mùa sen trắng
Gặp một trời thanh cao
Sen đi vào chiêm bao
Trắng tinh chiều hương lạ
Đất cố đô, mùa hạ
Sông hoá làn nhung rêu.
Từ xa xưa, các ông cha ta đã có rất nhiều bài thơ về hoa sen hay và ý nghĩa. Trong đó, thơ đi vào văn học trở thành đề tài bàn luận và chứa đựng các bài học về làm người. Loài hoa sen trong trắng thanh khiết như những đức tính của người Việt. Sau khi chia sẻ những bài thơ về hoa sen trên đây hi vọng bạn đã hiểu hơn vẻ đẹp của loài hoa thanh cao này.
Thơ văn thường cho người lãng mạn, trở nên lãng mạn hơn với sản phẩm của Thiều Hoa!
Tham khảo ngay đầm trung niên dự tiệc sang trọng và lãng mạn của Thiều Hoa!
Hoa hồng, loài hoa biểu tượng cho tình yêu lứa đôi. Hoa hồng không chỉ mang sắc mà còn mang hương thơm ngát. Ngắm vẻ đẹp và hương thơm nồng nàn của hoa hồng lòng ta không khỏi xao xuyến để rồi những vần thơ viết về hoa hồng nồng nàn xúc cảm đã ra đời. Cùng LVT Education trải lòng qua những bài thơ về hoa hồng cực hay sau đây bạn nhé !
Những câu thơ hay về hoa hồng
Về đây ngắm cảnh hoa hồng
Mà nghe kỷ niệm bềnh bồng xa khơi
Ngày xưa sương ướt đầy vơi
Là ta chung bóng dạo chơi sân cù
Trăng mùng mười buổi cuối thu
Hạt mưa rả rích như ru xót lòng
Vài cô thôn nữ thong dong
Lang thang trên phố trăng đông đợi chờ
Kể từ ngày ấy đến giờ
Hoa hồng vẫn mãi đợi chờ khách thăm
Cách xa rồi,mấy mươi năm
Kìa hồ Than Thở vẫn nằm ngủ yên
Prenn đón khách mọi miền
Gốc hoa hồng ấy thiêng liêng hững hờ
Nay về tìm lại người mơ
Đường xưa lối cũ câu thơ soi buồn
Thẫn thờ nhìn ánh chiều buông…
Đóa hoa ấy đẹp tươi biết mấy
Em rụt rè mang tới cho tôi
Tôi thảng thốt con tim non dại
Đã tưởng đâu sứ giả của mộng đời.
Tôi vội đón lấy hoa và bất giác
Vừa chạm vào đã thấy buốt nơi tay
Tôi trẻ quá làm sao biết được
Rằng cánh hoa phủ kín đầy gai?
Sao em nỡ mang về bông hoa đẹp
Lại có gai làm xước cả tay rồi?
Hoa rực rỡ mà gai như kim sắc
Đã hóa dằm nhói buốt em ơi!
Hoa em hái giữa cánh đồng rộng rãi
Nhưng hoa này em hái chẳng vô tình
Rất có thể em chưa hết biết tới
Những hoa nào gây nên nỗi đau anh.
Tác giả Trần Bảo Kim Thư
Khác biệt nhưng mà cũng giản đơn
Loài hoa vĩnh cửu có chi sờn
Màu kia dẫu gợi nhiều u uẩn
Búp nọ xem chừng rất mịn trơn
Trót đã dâng lòng khi nắng gọi
Thì không đổi dạ lúc mây vờn
Ngàn năm mộng vỡ sầu hiu quạnh
Chẳng trách chi đời chuyện thiệt hơn
(Sưu tầm)
Gió nhẹ vườn hoa thổi ngạt ngào
Âm thanh suối chảy cuối bờ ao
Dư âm khoái lạc vang trong trí
Hỏi nhẹ hồn ta lạc hướng nao…
***
Miên man giấc mộng mượn lời trao
Nỗi nhớ năm xưa đã nhuộm màu
Thấm thoát xuân đi rồi trở lại
Vì ai nửa mảnh nỗi lòng chao
***
Có phải tim em cũng ước ao
Như anh gói mộng đã dâng trào
Em ơi hãy nói lời chân thật
Thổn thức tình yêu chất ngất cao
***
Bỡ Ngỡ… thêm vào nỗi khát khao
Ngàn hoa nở rộ vội ngắt mau
Hồng nhung một đoá xanh là lá
Biểu tượng tình yêu khắn khít nhau.
Tác giả: Nhung Nguyễn
Người trao một đóa hoa hồngRồi đi để lại mênh mông tình sầuNgười trao thương nhớ đậm sâuRồi đi để lại dòng châu ngậm ngùi
Người trao tâm sự đầy vơiRồi đi để lại cả trời tương tưNgười trao giây phút tại từRồi đi để lại thiên thu đợi chờ
Người trao hạnh phúc trong mơRồi đi để lại bây giờ mộng tanNgười trao thương nhớ vô vànRồi đi để lại trăm ngàn xót xa
Người trao chỉ một cành hoaRồi đi để lại nhạt nhòa hương phaiNgười trao mộng giữa đêm dàiNửa khuya trở giấc u hoài người ơi
Tác giả Minh Châu
Tôi bước ra khỏi sớm mùa đông
Thấy em tôi đứng với nụ hồng
Nụ hồng mới nở, em e ấp
Trắng xóa hồn tôi em biết không
Màu hoa trắng lắm,trắng như mơ
Em tôi nhuộm thành màu hoa đỏ
Tôi xót xa em, vờ mắng mỏ
Màu đỏ trắng đong đầy mắt tôi.
Em có biết hoa hồng có gai
Hoa vô tình lắm chẳng thương ai
Em yêu hoa, còn hoa, tôi ghét
Bởi vì hoa làm em đau rồi.
Hoa hồng đẹp em tôi cũng đẹp
Hoa màu trắng dáng em tinh khôi
Vẻ trong sáng thuần khiết ở đời
Tôi muốn ôm, nâng niu, che chở
Cho đến ngày đông lạnh hơn xưa
Tôi thấy em tôi không cười nữa
Vắng tiếng em hoa buồn quên nở
Tôi tiếc thương hoa trắng phai tàn
Ngoài khung cửa trời lạnh lắm rồi
Em vẫn mặc chiếc áo mỏng thôi
Một ngày gió thêm cả mưa rơi
Em của tôi ôm trọn hết thảy
Nhìn em xem sao buồn đến vậy
Cánh hoa hồng trắng vẫn còn vương
Tôi ngắm nhìn dáng vẻ cô đơn
***
Của em và căn phòng màu trắng
Em không phải em ngày xưa nữa
Cánh hoa hồng trắng xóa hồn tôi…
Hoa hồng là loài hoa biểu tượng cho tình yêu nồng nàn. Mỗi loài hoa mang một thông điệp tình yêu riêng. Hãy chọn bài thơ hay về hoa hồng bạn yêu thích nhất trên đây để dành tặng Crush nhé !
>>>Đừng bỏ lỡ: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Hoa bỉ ngạn là một loài hoa đẹp, gắn với truyền thuyết về một cuộc tình bi thương. Hoa bỉ ngạn nở một ngàn năm, tàn một ngàn năm, hoa và lá mãi không gặp mặt. Cùng chia sẻ những bài thơ hay về hoa bỉ ngạn sau đây để hiểu hết mỗi tình bi thương này nhé !
Những câu thơ về hoa bỉ ngạn bi thương
(Nguyễn Thuyền)
Lung linh Bỉ Ngạn …mọc khắp đường
Đỏ thắm hai bờ… nhuộm nhớ thương
Lặng lẽ ru bài… ca trước gió
Bơ vơ hát khúc… nhạc sau vườn
Người qua để lại ….bao cay đắng
Kẻ đến mang theo…. Những sầu vương
Vạn kiếp chia lìa …hoa chẳng lá
Duyên trời định sẵn …cách ngàn phương.
(Phan Công Phúc)
Tịch trần truyền thuyết yêu tinh
Loài hoa Bỉ Ngạn, chuyện tình đau thương
Xưa kia hoa ngự trong vườn
Thần sai hai vị làm phương gác hầu.
***
Nàng là trinh nữ Mạn Châu
Chàng là quân tử đa sầu Sa Hoa.
Yêu nhau… mắc lệnh hải hà:
Gần nhau… tình phải cách xa nghìn trùng
***
Duyên tình mãnh liệt nhớ nhung
Một hôm cãi lệnh không tuân luật trời.
Thần bèn trách tội hai người
Làm thân Bỉ Ngạn suốt đời lỡ duyên.
***
Nại Hà bắt nhịp Vong Xuyên
Hoa thơm mọc ở Hoàng Tuyền tịch liêu.
Tương tư lãng đãng sương chiều
Bao nhiêu hoa nở, bấy nhiêu hương tình!.
***
Nghẹn ngào lệ đẫm mi xinh
Khóc thương phận kiếp, mối tình ly tan.
Ngàn năm nở… ngàn năm tàn!
Lá-Hoa lỡ chuyến, trái ngang ngược đò.
***
Lá tàn… cây lại nở hoa
Hoa tàn lá mọc… lệ nhòa bơ vơ.
Vong Xuyên huyết nhuộm đôi bờ
Ngàn năm vạn kiếp, bao giờ gặp nhau?!.
***
Thương loài Bỉ Ngạn thanh tao
Tim yêu rực đỏ, ngạt ngào hương bay.
Nhụy xoè như những cánh tay
Níu tình vô vọng… mong ngày nên duyên!
(Vong sầu)
Mùa này bỉ ngạn lại ra hoa
Ngắm nhìn một đóa Mạn Châu Sa
Hoa như chất chứa sầu bi lụy
Lại nhớ tích xưa có kể là:
***
“Có một cặp đôi ở Thiên Đình
Trai tài gái sắc tình nảy sinh
Thiên quy giới luật đành vi phạm
Muốn sống cùng nhau nguyện chịu hình.
***
Bị đày đọa xuống chốn trần gian
Hai người từ đó phải khóc than
Đầu thai sống kiếp hoa bỉ ngạn
Chàng hóa làm lá, hoa là nàng.
***
Lá xanh, hoa đỏ đẹp kiêu sa
Chẳng thể tương phùng lá và hoa
Những lúc thấy hoa, tìm đâu lá?
Đến khi gặp lá, kiếm đâu hoa?
***
Xót xa đôi lứa phận bẽ bàng
Đức Phật một hôm lại ghé ngang
Mang gốc hoa về miền cực lạc
Muốn độ cả hai nhập niết bàn.
***
Phật Quốc là nơi chốn thần tiên
Tịnh độ thế gian mọi ưu phiền
Nỗi hận tình si cùng thương nhớ
Gom vào sắc đỏ nhập Vong Xuyên.
***
Chỉ còn sắc trắng Bỉ Ngạn Hoa
Tinh khiết Phật gọi Mạn Đà La
Từ đấy sống nhờ nơi cửa Phật
Nhân thế xem là cõi Phật hoa.
***
Lại bàn sắc đỏ nhập Vong Xuyên
Vẫn còn day dứt mối nghiệp duyên
Phúc kiến Địa Tạng Vương Bồ Tát
Lại hóa thành hoa chốn hoàng tuyền.
***
Bồ Tát đặt tên Mạn Châu Sa
Cho làm sứ giả cầu Nại Hà
Tiếp dẫn linh hồn người đã khuất
Rồi đưa họ đến trước Mạnh Bà…”
***
Truyện xưa tích cũ ôi xót xa
Mạn Châu Sa hỡi Mạn Châu Sa
Ta khóc sầu thương hoa với lá
Hay là ta khóc.. khóc cho ta?
(Nhã Vy)
Em muốn đến bên anh
Xoa dịu hồn đau khổ
Biển đời nhiều bão tố
Sóng xô đời lênh đênh
***
Em muốn đến bên anh
Cùng vui buồn ái ngộ
Rửa sạch đời hoen ố
Hiến dâng tấm lòng trinh
***
Em muốn đến bên anh
Như loài hoa bỉ ngạn
Những giọt sầu uống cạn
Liễu ngộ kiếp nhân sinh.
Những bài thơ về hoa bỉ ngạn trên đây gợi cảm xúc chia ly, đau đơn đến xé lòng. Sau khi chia sẻ với những bài thơ về hoa bỉ ngạn sâu sắc trên đây hi vọng bạn đã hiểu hơn về truyền thuyết của cuộc tình bi thương. Dù cả hai yêu nhau say đắm, quyến luyến không muốn xa rời nhưng vì họ đã phạm luật trời nên bị đày xuống trần gian, biến thành lá, thành hoa trên cùng một cây nhưng lại chẳng thể cùng tồn tại. Nghĩa là có hoa thì không thấy lá mà có lá thì chẳng thấy hoa. Vì thế, chẳng bao giờ họ được gặp nhau.
Hoa lan là loài hoa kiêu sa, mang vẻ đẹp quyến rũ đến lạ. Ngắm hoa lan ta không khỏi xuyến xao để rồi những tâm hồn thi sĩ đã thốt lên những lời thơ thật hay về loài hoa lan quyến rũ này. Sau đây, LVT Education đã chọn lọc những bài thơ về hoa lan hay nhất dành tặng độc giả.
Những vần thơ về hoa lan nồng nàn xúc cảm
Hoa Lan trông thật dịu dàngThanh tao, mềm mại, nhẹ nhàng hương thơmNgười phong nhã, khách văn chươngThảy đều ưa thích muốn trồng hoa Lan !Ngắm hoa, lòng thấy nhẹ nhàngNgàn câu thơ vụt tuôn tràn ngón tayHoa Lan ơi, đẹp lắm thayNở lâu cho khách thơ say ngắm nhìn .Hương hoa dìu dịu êm đềmChẳng ngào ngạt quá mau chìm sắc hươngHoa Lan ơi, ta vấn vươngSao hoa không nói, để buồn lòng ta !Hoa Lan như biết hát caHẳn giòng suối nhạc thiết tha, tuyệt vời !Hoa Lan ơi, hoa Lan ơiSao Hoa chỉ biết mỉm cười ghẹo ta !
Bạch Lan thanh nhã, mảnh maiÔn nhu như thủy đắm say lòng ngườiMặt hoa luôn nụ cười tươiLòng Hoa ai biết đang vui hay buồn ?Vườn xuân dìu dịu đưa hươngMột đàn bướm trắng vấn vương bên mìnhNgười phong nhã, khách đa tìnhCó ai không thích, không nhìn ngắm hoaDịu dàng, dài các, kiêu saNhưng ai mà biết lòng Hoa nghĩ gì !
Tác Giả: Quangbinh Truong
Này đây là đóa lan rừngLan xinh, lan nở giữa rừng ngát hươngHỡi em cô gái mến thươngCạnh hoa em tạo tơ vương mắt nhìn
Em xinh em đứng một mìnhLan xinh lan nở cho mình tương tưXưa kia cho đến bây giờ…Lan về thành phố sớm trưa ngát tình
Hoa lan hay em gái xinhCho anh mãi nhớ bóng hình xa xưaTháng năm trôi cùng gió mưaNhành lan đọng mối tương tư hỡi người
Lan rừng thương mãi người ơiTiếng con tim đập, nhịp đời mênh mang…
(Nguyễn Công Hoan)
Lan rừng nở rộ đón mùa sangNhụy ngát hương thơm quyện nắng vàngBướm rủ nhau về nghiêng ngó hóngOng mời gọi bạn tới đùa vangBâng khuâng mặc khách nơi thành thịRộn rã tao nhân chốn bản làngCánh mỏng mơ màng hoa tím biếcTrần gian lại ngỡ cảnh thiên đàng.
Lắm đời Lan cơ cựcDựa cây khô gởi xác vào đờiMặc gió mưa dập vùi bão nỗiLá vẫn xanh giữa trời mong manh
Rồi từ trong nhọc nhằn cay đắngCánh hoa xinh kiêu hãnh vào đờiCho người người trầm trồ tán thưởngSắc hương Lan tuyệt tác nhân gian
Dù phận Lan mang thân tầm gởiNhưng sắc hương rạng rỡ khó phaiLan chỉ mong góp phần bé nhỏTô đẹp thêm cuộc sống dương gian
Ta như Lan cũng thân sống tạmNhưng sắc hương chẳng vẹn như hoaSao bão giông vẫn đang vây kínLàm chao đảo thuyền tình chẳng yên
Chỉ thầm mong một câu chung thuỷNhư Lan kia vẫn mãi một màuĐời nổi trôi Lan kia vẫn thắmMong tình này …chỉ một mà thôi….
Trên đây là tuyển chọn những bài thơ hay viết về hoa lan mà chúng tôi muốn chia sẻ đến các bạn. Mỗi bài thơ là một niềm cảm xúc khác nhau từ các tác giả, vì thế hãy xem và cảm nhận những cái đẹp tinh khiết và kiêu sa của loài hoa lan hồn nhiên như thiếu nữ sơn cước nhé.
Hoa loa kèn là một loài hoa đẹp thường nở vào tháng 4. Đây là loài hoa được nhiều người yêu thích. Những cánh hoa trắng tinh khôi kết vào nhau tựa như chiếc loa tí hon xinh xắn. Cùng trải lòng qua những bài thơ về hoa loa kèn cực hay sau đây để yêu thêm loài hoa quyến rũ này bạn nhé !
Những câu thơ về hoa loa kèn cực hay
(Ngô Quân Miện)
Bàn tay trắng muốt em cầm
Một cành hoa nối mùa xuân – mùa hè
Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
Cháy ran lên giữa trừa nhòe bóng cây
***
Em đi, áo mỏng phô bày
Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
Mùa hoa đi vụt qua nhanh
Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.
Thơ: Vũ Dung
Loa kèn bông trắng gọi hèGợi bao kỷ niệm ùa về bên emNắng vàng lấp ló bên rèmGọi làn gió nhẹ tới xem hoa cười
Loài hoa trong trắng rạng ngờiTựa như cô gái xuân thời ấp eThanh tao thơm ngát mùa hèTháng tư anh kể em nghe chuyện tình
Có cô gái trẻ tươi xinhMột lòng khắc dạ trung trinh đợi chờTình nàng đẹp tựa trang thơLoa kèn thơm ngát mộng mơ ngọt ngào
Tháng tư dịu ngọt anh traoLời yêu nhớ mãi ngày nào bên anhNgập tràn sắc trắng mong manhHoa lưu kỷ niệm trong lành mùa yêu
Tháng tư sáng trắng sắc chiềuLần đầu làm mẹ tình yêu thiên thầnTháng tư chở nắng về gầnNgây thơ bên mẹ con cần chở che.
Tác giả: Nhật Hy
Tháng 4 – hoa loa kèn gọi hạ về khắp phố,Hè chập chờn nhón bước chân qua,Trong làn nắng mới lang thang phố,Lắng chờ ánh hạ vương vai người.
Từng nhịp điệu khua dòng tĩnh lặng,Lấy chòm mây dệt thành sợi đan xen,Trong buổi tan tầm, chiều náo nhiệt,Đường dài áo trắng, nắng không tên.
Tháng 4 – hoa loa kèn dịu dàng khắp phố,Từng luống loa kèn rong rủi phố,Trên gánh hàng rong chiều phố vắng,Nhuộm sắc trắng phai màu từng bước chân.
Tháng 4 – ai chờ đợi ai,Trong mùa loa kèn nở rộ,Bung nở bao niềm nao núng,Nghe nhịp con tim mong thổ lộ.
Hương Huyền
Em xuống phố, dịu dàng duyên dáng
Trắng tinh khôi trong sáng ngây thơ
Lung linh hoa nắng ngẩn ngơ
Loa kèn thổi khúc đợi chờ hè sang.
Nắng say khướt mơ màng trên phố
Gió hờn ghen thành cổ hoa leo
Tròn xoe đôi mắt trong veo
Nồng nàn quấn quít hương theo chân người.
Em lúng liếng tươi cười rạng rỡ
Khiến hồn ta rộng mở ngất ngây
Khát khao hạnh phúc tràn đầy
Hà thành bừng sáng hoa vây quanh đường.
Tác giả: Trương Phương Linh
Tháng tư của anh…ngày gió và emGóc phố nhỏÔm cuộc tình sâu lắngLoa Kèn nởDa em mềm sắc trắngBờ môi ngoan thơm ngọt một làn hương
Tháng tư của anh… dệt mộng yêu đươngBằng mơ ướcNhững đợi chờ, mong nhớMười năm trôiTrên nhánh đời đã lỡChiều hạ buồn… tan vỡ một giấc mơ
Tháng tư của anh… còn lại bài thơVà trong emCả vùng trời kỷ niệmChiều chia ly…Phủ hoàng hôn màu tímCó bao giờ… trên lối nhớ gặp nhau…?
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về hoa hay nhất của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.