Table of Contents
Núi Hồng/sông Lam tự bao đời đã hình thành ở đó. Thiên nhiên vô tình hay hữu ý thì sông núi cũng đã hiện diện như một vẻ đẹp không thể tách rời gắn với đời sống con người, đi vào đời sống tâm linh, tinh thần, trở thành một phần tâm hồn của con người xứ sở và trở thành nguồn cảm hứng bất tận để chùm thơ về sông Lam, thơ hay về núi Hồng, sông Lam đặc sắc sau đây ra đời. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
1. Chọn lọc những bài thơ về sông Lam hay, ý nghĩa
Những bài thơ về sông Lam hay, ý nghĩa sau đây sẽ đưa bạn “sống” lại với những năm tháng tuổi thơ êm đềm cùng những kỉ niệm không thể nào phai. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ về sông Lam hay nhất
Sông Lam
(TRẦN MẠNH HẢO)
Sông bổ đôi Nghệ Tĩnh
Sông nằm hóa lục bát Nguyễn Du
Sông đứng thành Hồng Lĩnh
Sông đi thành ví dặm trời xanh
Sông vắt kiệt lòng mình nuôi đất cát
Thương đất nghèo sông xanh rớt mồng tơi
Sông ẩn hồn trong vại cà, vại nhút
Một củ khoai cũng lấp ló mây trời
Con cò mặc áo tơi đi học
Cá sông Lam còi cọc toát mồ hôi
Gió hào kiệt thổi xơ Nghệ Tĩnh
Cá gỗ nuôi lớn những thiên tài
Trời hào phóng mây trắng
Đất tằn tiện ngô khoai
Đến cỏ dại cũng mọc thành chữ nghĩa
Đồ Nghệ Sông Lam dạy biển cả học bài
Gió Lào thổi mây dòn bánh đa nướng
Sông Lam nuôi nứt nẻ mỗi hạt vàng
Gió lập ngôn đầu hồi luồng lĩnh xướng
Khoai lang gàn luống dọc thích bò ngang
Sông thao thức sóng tràn bờ bắc
Sông nằm mơ tĩnh lặng khói bờ nam
Thúy Kiều đến Tiên Điền tìm họ mạc
Hai trăm năm Tiền Đường mê mẩn nước Lam Giang
Để rú Quyết lặng thầm đi cứu nước
Sông veo veo trời đất thoắt sen vàng
Sông Lam ăn cát mà xanh, uống trời mà mát
Trăng cháy hết lòng sâu quyết liệt cả cơ hàn
Người giàu có nên đất nghèo khô khát
Kìa gió Lào thổi cong sông Lam…
NHỚ SÔNG LAM
Thơ: Bách Tùng Vũ
À…ơ…ơ…ơ…!
Trèo lên trên đỉnh núi HồngMà trông thuyền đậu trên dòng Lam GiangChiều nay đò dọc đò ngangMái chèo khua động mênh mang câu hò…Hò ơi, ta gọi con đòMi đi mô rứa, nỏ cho theo cùng?
Nhớ xưa cái tích ông ĐùngLàm nên Hồng Lĩnh giữa vùng quê ta…Sông Lam bát ngát bao laCó hòn núi Quyết ở xa bên bờThành Vinh ai đợi ai chờMà nghe câu ví như vờ… Giận thương …
Cây cầu nối bến quê hươngNghệ An Hà Tĩnh vấn vương nghĩa tìnhYêu sao xứ Nghệ quê mìnhĐi xa thương nhớ bóng hình Mẹ tôiTrên đồng nắng đổ mồ hôiCâu ca chát mặn , bờ môi vẫn đằm…
Vầng trăng cắt nửa đêm rằmLàm con đò nhỏ em nằm ngắm sao…Sông Lam có tự thưở nàoMà êm ả chảy…hoà vào giấc mơ…Xa quê nhớ lắm tuổi thơNhớ lời ru Mẹ ầu ơ… Sớm chiều…!
Nhớ Cha mỗi tối ngâm KiềuTrang thơ cụ Nguyễn thuộc nhiều xiết bao…Bạn bè nhớ tiếng mi, tau…Đi mô xa đó? Khi nao lại về?Nhớ cô thôn nữ tóc thềÁo tơi mưa nắng dãi dề ruộng sâu…
Sông Lam bắc mấy nhịp cầuChiều qua bên nớ bấy sầu nhớ aiDù đi trăm dặm đường dàiTrong tim giữ mãi hình hài cố hươngNay về đò vọng câu thương …Ngọt ngào câu giận… Ôi, vương vấn lòng…!
BÊN BỜ SÔNG LAM
Tác giả: Duy Hiếu
Nghe em hát câu dân ca xứ Nghệ“Giận” mà “Thương” câu ví giặm quê mìnhƠi! Con sông Lam sâu nặng nghĩa tình Sông cứ chảy đôi bờ da diết thếKhúc dân ca theo em về lặng lẽAnh nghẹn ngào trong nỗi nhớ mênh môngĐã lâu rồi chưa trở lại dòng sôngNơi anh tắm những trưa hè oi ảTiếng ve sầu xanh xao trong vòm láBờ tre nghiêng mình thả xuống dòng sôngCâu hát người ơi! Sao thấy quặn lòngSông vẫn hát dạt dào bao kỷ niệmAnh thao thức những chiều nghe gió biểnNước triều lên sông lấp lánh đôi bờNhững đêm trăng anh thầm gọi con đòNghe sóng vỗ đôi bờ quê xứ NghệSông chắt chiu từ lời ru của mẹNhững bài ca năm tháng không quênCâu hát dân ca đi suốt đời em…
Trở Về
(Chiến Nguyễn)
Cho ta về lại dòng sôngHóa con nhái bén ngồi trông nắng chiềuHồn nhiên rao bán bao nhiêuBán ta một nắm những điều không tên.Hỏi con sẻ nhớ hay quênMùi hương lúa chín bay trên cánh đồngCon niềng niễng đội bão giôngCòn mơ tắm giọt nắng hồng sớm mai.Ta về lạc giữa ruộng khoaiNgây ngô ngồi đếm miệt mài tháng nămMùa đông giá rét lạnh cămChái nhà kẽo cọt nghe thăm thẳm buồn.Cuộc đời mặc cả bán buônTa về tắm nước suối nguồn quên đauLam chiều khói bếp trắng phauTa nghe nhẹ tễnh bầy trâu trở về.
Đôi Bờ Sông Lam
(Tạ Thăng Hùng)
Thuở ngày xưa Hà Tĩnh, Nghệ AnQuê em, quê anh gọi là Nghệ TĩnhBài hát “…Đi Mô…” nồng nàn tha thiếtSông Lam xanh biêng biếc giữa quê mình.
Anh ở bên này lưu luyến với thành VinhCùng với Kim Liên quê hương Bác đóEm ở bên kia, miền Trung ơi thương nhớĐất cỗi cằn, cát trắng gió Lào qua.
Con sông quê hương chở nặng phù saBên bồi, lở như cuộc đời gian khóEm có thương sông Ngàn Sâu, Ngàn PhốMà chiều chiều gánh nước đợi trăng lên?
Hà Tĩnh quê em mười cô gái hy sinhAnh dũng kiên cường mang tên ngã ba Đồng LộcCác cô nằm nghe rì rào tiếng sóngÂm thầm mơ ước tuổi hai mươi.
Núi Hồng nghiêng nghiêng mây phủ lưng trờiChạy theo sông Lam tỏ tình lặng lẽSông đáp lại bằng dòng xanh mát mẻNúi ôm sông, sông ôm núi vào lòng.
Sông Lam bồi cho mùa mới thêm bôngAi gửi câu hò bên ni, bên nớHà Tĩnh, Nghệ An đi mô cũng nhớCâu chuyện tình Hồng Lĩnh với sông Lam.
Anh cũng muốn về bên ấy cùng emVề với sông La hoà dòng Lam lưu luyếnQuê hương nghèo nhưng tình nồng thắm thiếtVí dặm quê mình biết mấy là thương.
Bến Thuỷ cầu duyên dáng giữa quê hươngNối quê anh, quê em, bên bồi bên lởĐã thương nhau em chần chừ chi nữaHãy nhận bên bồi, bên lở để phần anh.
SÔNG LAM NGÀY TRỞ VỀ
(Nguyễn Vũ Quỳnh)
Đi xa về nghe nói rặt tiếng quê
Giọng Xứ Nghệ sao nghĩa tình đến thế
Ơi câu hát “Thương quê mình xứ Nghệ”
Tiếng đất trời vang vọng chốn địa linh
Điệu ví giặm duyên quê người Nghệ -Tĩnh
Quên giận rồi thương nhớ mãi người ơi
Bay khắp nhân gian bầu trời chấp chới
Sâu lắng bồi hồi bối rối cả chiều ni
Nghe câu hò ở dưới bến mọi khi
Những đứa con xa về quê đang hát
Quá nửa dòng đời một thời tắm mát
Nóng ngọn gió Lào bỏng rát cả ca dao
Bây giờ đi trên vạn nẻo trời cao
Thương Bến Thủy nối đôi bờ Nghệ Tĩnh
Nghe em hát chiều ni về Hồng Lĩnh
Chẳng bao giờ ai quên nổi sông Lam.
Có thể bạn quan tâm:
2. Chùm thơ về sông Lam ngắn gọn, sâu lắng
Những bài thơ về sông Lam sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm xúc cảm, là tiếng lòng, tâm tư, tình cảm của nhân vật trữ tình muốn gửi gắm. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ về sông Lam ngắn gọn, sâu lắng
Về Bên Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Em về chiều ấy mưa bayGió thao thiết nhớ dáng gầy cuối đôngLòng anh bóng nắng ngược dòngSông Lam nhè nhẹ sóng buông thẫn thờ.Vọng đâu đây tiếng gọi đòAnh về se sắt cánh cò bay ngangĐành thương lời hẹn nhỡ nhàngSương thoang thoảng mắc mênh mang vào chiều.
Viết Cho Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Một ngày vềVục mặt vào sông LamTuổi thơ nằng nặng chảyHạt phù sa nghèo nàn khét cháyYêu thương neo lại những con đò.Một ngày vềVục mặt vào bình yênCon sông chìm trong triền miên cõi nhớCon đò neo lại một thời xa…Một ngày vềVốc lại tuổi thơTìm dáng mẹ gầy giữa phù sa chìm nổiCon cò lặn lội bờ sông.Vốc lại cả những rạc gầy mơ ướcCả tiếng hát bên sông nghe đến mặn mòi.Cho bình yên trôiBình yên trôi…
Cô Gái Xứ Nghệ
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Cô gái sông La hát về sông LamKhông ai nghĩ em là người Hà TĩnhEm có phải ở thành Vinh thương mếnYêu sông Lam hoa cải nở mùa vàng.
Chẳng thể nào phân biệt được rõ ràngQua giọng nói mô tê qua nụ cười thân thiệnLàn da đón ngọn gió Lào, mắt biếcQua nồng nàn, qua giọng hát mê li.
Anh ngắm nhìn mái tóc, dáng em điNụ cười hiền như mùa thu nắng mớiNhững lúc vui buồn ra sông ngóng đợiMột chiếc buồm màu đỏ thắm đi qua.
Khi cô gái sông Lam hát về sông LaAi cũng nghĩ em là người Hà TĩnhYêu dòng La, dòng Lam, yêu Hồng LĩnhNúi ngàn đời mê mải một trước sông Lam.
Cô gái sông La, sông Lam đều là gái quê hươngLớn lên nghe câu hò ví DặmĐều uống nước hai dòng sông xanh thẳmXinh đẹp dịu hiền như cô tấm mùa thu.
Em hát ngọt ngào như thể lời ruAnh mần răng biết đượcEm ở nơi mô dạt dào sông nướcChỉ biết em là gái cô gái của quê hương.
Sông Lam Bốn Mùa
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam chảy bốn mùa xanh mátNhư tình ta năm tháng chẳng hề phaiNghe điệu ví, câu đò đưa ai hátCứ bồi hồi, tha thiết mãi sông ơi
Khi xuân đến tóc em thơm hoa bưởiPhù sa về hoa gạo đỏ bờ đêEm hong tóc soi mình trên sông chảyGửi yêu thương, nhung nhớ hẹn ngày về
Hè phượng nở, gió Lào ta thêm nhớVe ngân lên cùng tiếng sóng dạt dàoTa chẳng muốn chúng mình xa nhau nữaNgược bên bồi, bên lở ngóng tìm nhau
Mùa thu gió sông Lam hiền dịu quáMây trèo lên câu ví dặm làm thơTrăng nhảy xuống ôm dòng Lam tắm mátNắng rơi vàng ru mái tóc ngẩn ngơ
Mùa đông đến ai chờ trên bến đợiHeo may theo câu ví dặm tìm vềTha thiết quá bốn mùa Sông Lam chảyBốn mùa yêu, bốn mùa nhớ mùa thương…
Đối Diện Với Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Bảy năm đi bạt gió quêTiếng gà tuổi thơ vẫn âm thầm nhảy ổXanh trong giữa đất trời bỡ ngỡTa vỡ òa khi đối diện với sông LamTa vỡ òa giữa làn nước bao dungCả khóc cười cũng về đây gột rửaTa nghe trong thẳm sâu tiếng xạc xào của lúaTiếng xốp tơi những ruộng sắn hàng khoaiƠi sông Lam theo ta suốt cuộc đờiCái rám mật của đất đồng bờ bãiCái nồng nàn hơi thở những phù saXóa sao được nét cười tươi bến bãiÁng cỏ xanh thì thào trỗi dậyCái mõm nghé non tơ vục mặt xuống tươi nồngBờ bãi đãi đầy hơn sau những ngày lụt lộiNước lại hiền hòa lấp lánh mặt sôngƠi sông Lam máu chảy tươi hồngTrong huyết quản của đời tươi sức trẻTa đã mang theo những nhọc nhằn quê mẹCả những mặn mòi từ khúc hát trên sôngƠi sông Lam của những ruộng những đồngTrong lủi thủi sương chiều in dáng mẹCánh cò lặn lội bờ sôngTa chưa biết tình thương nào hơn thế!
Lam Giang
Tác giả: Phan Thúc Định
Chẳng biết tự bao giờ em có tên sông Lam?Con sông quê anh bao kiếp người nặng nợBao tuổi thơ, bao lở bồi…chẳng nhớÔm vào lòng xứ Nghệ lắm nắng mưa!Hãy về quê anh dù chẳng ngọt dạ thưa!Răng rứa mô tê nhưng ấm lòng điệu víNơi con sông Lam ngàn năm bền bỉĐắp bãi bờ mướt mát khúc dân ca!Từ thượng nguồn sông xuôi mái khơi xaNghìn năm qua sao chẳng già sông nhỉ!Cứ trẻ mãi một màu lam như thếTựa mắt ai trong buổi hẹn đầu tiên!Bến Giang Đình sóng vỗ nhịp Tiên ĐiềnNàng Kiều lênh đênh ba chìm bảy nổi…Khi buổi ấy bao khắt khe nàng hỡi!Tiền Đường hay chính Lam thủy rửa oan khiên?Núi Quyết Thành Vinh trước mỗi bình minhBên Lam giang tựa hồ như thiếu nữChỉn chu trước gương bởi biết rằng không tha thứCho chính mình nếu nghễnh ngãng nhạt phấn son!Em hãy một lần về với sông Lam!Nghe ”giận thương” trên thuyền nan bé nhỏCâu ”ngược lường” suốt bao đời nhắn nhủMới hiểu vì sao người xứ Nghệ thực thà!Người quê anh dù bươn chải bôn baNgược Bắc xuôi Nam vào sông ra bể…Lúc buồn, vui, khi nhọc nhằn…vẫn thếĐằm câu dân ca thắm biếc sắc Lam Hồng!
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 50+ bài thơ về thiên nhiên, phong cảnh nên thơ, hữu tình
3. Những bài thơ tình về sông Lam, núi Ngự lắng đọng cảm xúc
Nếu không có sông Lam/ Núi Hồng buồn biết mấy…, giả thiết và lối tư duy rất thơ đó đã nói lên được hết thảy những cảm nhận và thấm thía của con người Xứ Nghệ về vẻ đẹp sông núi xứ mình, về sự gắn kết, hòa điệu và cân xứng mà thiên nhiên đã tạo tác, ban tặng cho vùng đất. Và cũng chính tại nơi này đã chứng kiến bao mối tình cùng bao lời ước hẹn để rồi những bài thơ tình về sông Lam, núi Ngự sau đây đã ra đời. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ tình về sông Lam, núi Ngự
Chiều Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Chiều sông Lam em tiễn đưa anhNgày đầu vào bộ độiChiều bên nhau rì rào gió thổiTóc thơm bay hương bưởi ngọt ngào.
Sông có biết vì saoMà bồi hồi đến thếNhững buồn vui như thểKhúc nhạc tình chơi vơi.
Sông Lam dịu dàng trôiNhư bàn tay vẫy gọiChiều bên nhau bối rốiAnh nắm bàn tay em…
Gió mùa xuân dịu êmCâu ví giận thương ai vừa mới hátNghe đôi bờ dào dạtRu cuộc đời bao khúc hát quê hương.
Anh đi lòng nhớ thươngThôi về đi em nhéTa thương nhau như dòng Lam thương quê mẹChở phù sa mơ ước những mùa vàng.
Sông Lam chiều xuân sangHẹn ngày anh trở lạiTóc thơm mùi con gáiHương bưởi ngọt ngào theo mãi bước anh đi…
Sông Lam Nỗi Nhớ
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam chảy vào lòng nỗi nhớCánh buồn nâu soi dòng nước trong xanhCâu hò ngân trong hương gió mát lànhBình minh đợi đò ai nghiêng nón trắng
Sông tha thiết bao phù sa chở nặngChở nghĩa tình xứ Nghệ yêu thươngKhi chiều buông sông lấp lánh lạ thườngĐêm dát bạc lòng ai nào ngủ được
Nghe câu ví xôn xao bờ sông nướcLung linh soi một thoáng thành VinhGian khó bên nhau, làng xóm nghĩa tìnhChia ngụm nước chia củ khoai củ sắn
Sông xanh mát ru gió Lào cát trắngNên vỗ bờ nghe ngọt lịm ca daoKhúc tình ca xứ Nghệ ngọt ngàoÔi sâu lắng, một lần nghe nhớ mãi
Nơi bến đợi những chàng trai cô gáiHẹn hò rồi nói giận mà thươngSông rưng rưng ngày tạm biệt lên đườngBên bồi lở mỏi mòn sông chờ đợi
Sông Lam chảy dịu dàng vời vợiNhư mẹ hiền như tha thiết tình chaRuộng đồng ơi, làng mặc, bãi bờ xaYêu biết mấy dòng sông Lam xứ Nghệ…
Sông Lam Xưa Và Nay
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam xưa chúng mình gặp nhauEm cô gái thành Vinh dịu hiền, xinh xắnAnh chàng trai ngoại thành chân thậtVào thành Vinh không nhớ một con đường
Gặp nhà cao còn ngơ ngác đứng nhìnNghe sông hát nhớ nao lòng quê cũNhớ đồng ruộng, những con người lam lũMà yêu thương biết mấy cho vừa
Ta gặp nhau buổi chiều ấy như mơSông Lam chảy đôi bờ xanh tha thiếtEm đôi mắt soi dòng Lam xanh biếcAnh bồi hồi… nghe câu hát đò đưa…
Bao năm rồi những kỷ niệm ngày xưaCứ nguyên vẹn như buổi đầu chan chứaKhác với chúng mình giờ chẳng còn trẻ nữaMà dòng Lam năm tháng mãi không già
Vẫn đôi bờ dào dạt hát caBên bồi vẫn nhớ thương hoài bên lởVẫn đò nhỏ đợi ai lòng trăn trởNhư người yêu đang nhớ một người yêu
Ơi dòng Lam yêu dấu biết bao nhiêuXưa vẫn thế và nay không đổi khácCứ tha thiết dịu dàng như khúc nhạcNhư tình ta năm tháng chẳng phải mờ…
Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam như mắt emCho hồn anh đắm đuốiPhù sa ru bờ bãiQuả chín thơm đầu mùa
Sông nâng niu tuổi thơCánh diều nghiêng theo gióRì rào nghe sóng vỗCâu hò ai đợi ai
Sông như dải lụa dàiNối đôi bờ thương nhớSông trong lòng thành phốPhố dịu dàng bên sông
Dù mưa nắng bão giôngSông một dòng lấp lánhXứ Nghệ ơi nghĩa nặngƠi câu ví đò đưa
Sông xanh từ ngàn xưaMuôn đời sông chảy mãiNhư tình cha nghĩa mẹĐong đầy bao yêu thương
Sông Lam như mẹ hiềnÔm vào lòng xứ NghệÔi dòng Lam mát mẻTốt tươi những mùa màng
Ơi sông Lam, sông LamSao mà yêu đến thếĐể chân trời góc bểAi xa cũng muốn về…
Bên Dòng Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Chiều chiều em ra ngắm dòng LamNghe câu hát ru bên bồi bên lởBao thương nhớ từ buổi đầu bỡ ngỡBồi hồi trăng tỏ sáng lòng sông.
Đã lâu rồi anh có biết hay khôngDù mưa nắng bên sông em vẫn đợiThuyền anh đó trở về trong nắng mớiDạt dào con sóng vỗ dòng Lam.
Xứ Nghệ ân tình biết mấy yêu thươngSông Lam mãi một dòng xanh chảyNhư tình ta nồng nàn bỏng cháyBên dòng Lam thơ mộng sớm chiều.
Nghe câu hò càng thêm nhớ thêm yêuEm mong ước ngàn đời bên nhau mãiMà lâu lắm anh vẫn chưa trở lạiEm nguyện làm bên lở đợi chờ anh.
Ngược Dòng Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
“Ta ngược đường, ngược nắng để yêu nhau”Ta ngược dòng Lam nghe câu hò, điệu víTa ngược thời gian về thời thơ dại ấyTìm lại mình trong câu hát mẹ ru
Ta ngược dòng Lam tìm chỗ hẹn ban đầuTìm lại lời yêu vương vương trên sóngNhững kỷ niệm ngọt ngào sâu lắngNhớ nhớ, thương thương, bên lở bên bồi
Ngày anh đi lấp lánh nước nghiêng trôiEm đứng lặng nhìn phù sa nặng chảyGom thương nhớ chảy tràn đôi mắt ấyNhững giọt buồn rơi mãi xuống lòng tôi
Nay ngược dòng Lam náo nức, bồi hồiĐi tìm lại một thời yêu đến thếSông Lam ơi, sông Lam ơi có thểMách giùm tôi em đang ở nơi nào?
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: CHÙM thơ về sông nước, thơ về các dòng sông xúc cảm, ý nghĩa
4. Tuyển tập thơ hay về sông Lam có chọn lọc
Dòng sông Lam đôi lúc cũng mang tâm sự của nhân vật trữ tình: lúc buồn, lúc vui, lúc vỗ về, vồ vập, lúc lại lặng lẽ, trầm tư. Cùng lắng lòng với tuyển tập thơ hay về sông Lam sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ hay về sông Lam
Sông Lam Vẫn Mãi Một Màu Sông Lam
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang
Thuyền về xuôi nước sông LamQua cầu Bến Thủy nắng vàng bến mơPhù sa bồi đắp đôi bờMây leo núi Quyết đợi chờ thông reo
Đá buồn gió phủ rong rêuTrời lưng lững thắm sương chiều ướt miThanh Chương nhút tiễn người điNam Đàn lưu luyến tương vì người thương
Xã Đoài cam đệ nhất phươngNhớ em gái nhỏ Đô Lương tóc huyềnMá hồng cùng với lúm tiềnTrao bông hoa biếc làm duyên sang mùa
Cổ thành áo tím đong đưaCửa Lò chưa lớn cho vừa người ơiĐền Cuông mắt lệ vương rơiKhi Pù Mát để quên người bên song
Trung Đô nghiêng bóng dáng hồngTrường Thi đưa tiễn hoàng hôn yêu kiềuThuyền về qua bến cô liêuChở tình tôi đến với nhiều ước mơ
Mơ sầu nên để câu thơƯớt mùa vụng dại mờ mờ chân mâyÁo dài giờ đã thôi bayMắt huyền giọt nhớ giọt say xa rồi
Sương về thuyền lững thững trôiĐưa chùm hoa tím cùng người qua sôngTrung Đô giờ vắng dáng hồngTrường Thi vắng bóng hoàng hôn kiêu kì
Chiều nay gió tiễn chân điChiều nay nắng để biệt ly bên đồiCó người gom cả mây trờiĐốt thành tro bụi những lời thề xưa
Lạy trời xin hãy đổ mưaTắm tình xưa cũ một mùa … đớn đauChiều nay thuyền thả bên cầuSông Lam vẫn mãi … một màu sông Lam.
Quê Hương Là Núi Hồng – Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Quê hương em có dòng sông LamĐiệu ví dặm chao nghiêng đôi bờ dệt lụaNgút mắt những bãi dâu, ruộng lúaTần tảo bốn mùa chở nặng phù sa.
Em có về thăm mẹ thăm chaCho anh được về với theo câu hátCửa Hội mênh mông, Cửa Lò bát ngátGiận thì giận mà mong càng mong…
Quê hương anh có ngọn núi HồngTrầm mặc lặng thầm bên dòng Lam soi bóngTùng bách reo vui giữa trời cao gió lộngMối tình sắt son chung thủy Hồng-Lam.
Hồn sông núi âm vangVó ngựa khải hoàn đoàn quân áo vảiNghiệp đế bền lâu, đất nước liền một giảiQuang Trung định đô đắp lũy Phượng hoàng.
Quê hương ta từ thủa hồng hoangBão lũ liên hồi, gió Lào rát mặtĐông lạnh căm buốt da như cắtTay run gầy cấy lúa ruộng sâu.
Trong gian lao ta dựa vào nhauNgười lớp trước ra đi, người đời sau đứng dậyĐoàn kết thương yêu, ông cha đã dạyKhí phách anh hùng xứng với tổ tông.
Xa quê hương ta vẫn một lòngNhớ núi Hoàng Trù, nhớ làng Sen quê BácGiọng nói có phôi pha ít nhiều đổi khácVẫn chất phác thật thà như ruộng lúa, bờ tre.
Cầu Bến Thủy nối hai miền xứ NghệVịnh câu Kiều, tay nắm chặt taySông Lam chảy như ngàn đời vẫn chảyHồng Lĩnh mây bay, Hồng Lĩnh hóa Rồng.
Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Sông bổ đôi Nghệ TĩnhSông nằm hóa lục bát Nguyễn DuSông đứng thành Hồng LĩnhSông đi thành ví dặm trời xanh
Sông vắt kiệt lòng mình nuôi đất cátThương đất nghèo sông xanh rớt mồng tơiSông ẩn hồn trong vại cà,vại nhútMột củ khoai cũng lấp ló mây trờiCon cò mặc áo tơi đi họcCá sông Lam còi cọc toát mồ hôi
Gió hào kiệt thổi xơ Nghệ TĩnhCá gỗ nuôi lớn những thiên tàiTrời hào phóng mây trắngĐất tằn tiện ngô khoai
Đến cỏ dại cũng mọc thành chữ nghĩaĐồ Nghệ Sông Lam dạy biển cả học bàiGió Lào thổi mây dòn bánh đa nướngSông Lam nuôi nứt nẻ mỗi hạt vàngGió lập ngôn đầu hồi luồng lĩnh xướngKhoai lang gàn luống dọc thích bò ngang
Sông thao thức sóng tràn bờ bắcSông nằm mơ tĩnh lặng khói bờ namThúy Kiều đến Tiên Điền tìm họ mạcHai trăm năm Tiền Đường mê mẩn nước Lam GiangĐể rú Quyết lặng thầm đi cứu nướcSông veo veo trời đất thoắt sen vàng
Sông Lam ăn cát mà xanh, uống trời mà mátTrăng cháy hết lòng sâu quyết liệt cả cơ hànNgười giàu có nên đất nghèo khô khátKìa gió Lào thổi cong sông Lam…
Đêm Sông Lam Xứ Nghệ
Tác giả: Lucky Phan
Sông Lam đêm nay sóng gợn tìnhÊm đềm nhẹ chảy bóng sao xanhHình ai in bóng đứng một mìnhThoáng liệng nghiêng soi đám lục bìnhBầy cá mải mê nhìn chẳng tỉnhTa ngồi lẩn thẩn ngắm nghiêng mìnhHồn ta hòa quyện vào sông nướcNgất ngưởng làm thơ ngước mắt nhìn….
Bên sông Lam nghĩ về Nguyễn Du
Tác giả: Chưa rõ
Không biết đường cong sông Tiền Đường có giống đường cong sông LamMà ngọn sóng ở đây cứ cồn lên nỗi tang điền thương hải?Ơi cánh chim bằng ba chìm bảy nổi!Ba trăm năm là mấy đời người?Chỉ biết ở đây sông Lam cũng bên lở bên bồiCũng bụi đỏ, cát vàng phơi bảng lảngLàn thu thuỷ vẫn dành cho buổi chiều ngọt sángNét xuân sơn còn in đậm mây trờiĐâu phải ở đây là tất cả cuộc đờiNhưng cốt lõi cuộc đời, nơi đây, từng đọng lạiCảnh sắc này và tâm trạng ấyTừng trang đời, vằng vặc truyện Kiều soi…Đến với Tiên Điền, tôi biết Nguyễn Du vuiTrong nét núi đường sông chiều gặp gỡSông Lam dẫu bên bồi bên lởTrang thơ nay thôi bớt lở bồiNét xuân sơn là nét rất tươiLàn thu thuỷ vẫn trôimột dòng ngọt sángMộ người ngủ trong màu xanh tháng támNhư một lời vĩnh cửu mãi sinh sôi.
Quê Mẹ
Tác giả: Kao Hữu
Nhắc đến quê mẹ Nghệ AnThì ai không nhớ sông Lam núi HồngQuanh năm nước vẫn xanh trongPhù sa bồi đắp lúa đồng tốt xanh
Trải qua bao cuộc chiến tranhQuê hương Xô Viết xứng danh anh hùngGhi bao thành tích lẫy lừngTạo nên mảnh đất núi rừng linh thiêng
Dù có đi khắp mọi miềnQuê mẹ là nỗi niềm riêng tạc lòngBốn mừa Xuân Hạ Thu ĐôngƠn sâu nghĩa nặng càng đong càng đầy.
Xứ Nghệ Quê Em
Tác giả: Hahn Nguyễn
Nghệ An sông núi hữu tìnhSông Lam sông Cả như hình bóng emDòng sông nước chảy êm đềmLời ru của mẹ làm mềm tim ai.
Giọng hò cô gái miệt ngoài …Ngọt ngào sâu đậm ôi lay lòng ngườiAnh đi … xin nhớ… tình đời…Hò lơ… xin chớ … quên lời nghe anh…
Đường vô xứ Nghệ vòng quanhNúi lam cao ngất sông xanh đẹp trờiBức tranh bức hoạ sáng ngờiMờ mờ ảo ảo thắm mời hồn thơ.
Văn nhân thi sĩ ngẩn ngơBao nhiêu sáng tác như mơ dạt dàoLại thêm tiếng nói ngọt ngàoNgười đi kẻ ở chìm vào… hò… lơ…
Anh ơi xa xứ … hò lờ…Ở nhà em đợi đặng hờ… được đâuXuân này anh có về saoMừng xuân đón tết ước ao anh à.
Hãy mau xum họp một nhàCa dao ngân hát mặn mà lắm thayNâng ly vui cạn chúc maySân vườn hoa nở đầy mai rực vàng.
>>>XEM NHIỀU HƠN: TOP 50+ bài thơ về dòng sông quê hương tuổi thơ mang nhiều xúc cảm
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về sông Lam, thơ hay về núi Hồng, sông Lam đặc sắc. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sưNguyễn Lân Dũnglà nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Open this in UX Builder to add and edit content