Tình yêu là thế đó, dẫu đã chia xa, người ấy đã là người cũ nhưng nỗi niềm lại chẳng hề xưa cũ. Vẫn cứ mang hoài nỗi nhớ khôn nguôi, vẫn thầm ước ao được một lần ngồi bên lúc cô đơn, yếu đuối. Ừ, chuyện con tim đâu phải muốn quên là quên được. Xin dành tặng lứa đôi đã từng là của nhau chùm thơ tặng người yêu cũ thật hay sau đây. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Có những tình yêu đã qua rất lâu nhưng không bao giờ cũ. Có những người giờ đã thành người yêu cũ nhưng hình bóng vẫn cứ sống mãi trong tim một người. Dẫu em đã buông tay anh thật sự nhưng với anh chưa quên em dẫu chỉ một ngày. Tình yêu chân thành là thế đó. Cùng chia sẻ những bài thơ tặng người yêu cũ hay nhất sau đây để tìm tiếng lòng của riêng mình bạn nhé !
Thơ tặng người yêu cũ hay
Thơ: Thiên Gia Bảo
Có một người em bỏ lại sau lưngLuôn thầm lặng đếm từng mùa thương nhớCó một người tuy bây giờ đã cũVẫn chưa quên em dù chỉ một ngày…
Có một người trên phố nhỏ chiều nayƯớt lạnh khi cơn mưa tình chợt đếnMắt dưng dưng tâm hồn nghe bịn rịnÔm cô đơn rao bán giữa chợ đời…
Có một người chỉ để nhớ mà thôiDấu vào tim chẳng nửa lời than tráchNgười đến đi không phân bua biện bạchÁo cũ rồi em trút bỏ vô tâm…
Có một người như cái bóng âm thầmDõi theo em từng ngày trong xa vắngCó một người chỉ biết đau thầm lặngYêu em nhiều nhưng câm nín xót xa…
Có một người em từng đã bước quaNghe hờ hững như là không quen biếtĐi bên ai em lạnh lùng giống hệtNhư người dưng chưa gặp gỡ bao giờ…
Có một người từng khóc cả trong mơMôi mấp máy gọi em không thành tiếngNụ cười em nở đầy trời kỷ niệmMà muôn đời ai đó chẳng thể quên…
Có một người chẳng phải của riêng emNhưng chỉ nhìn về mình em duy nhấtEm đã buông…em buông bàn tay thậtEm vô tình nên mãi mãi mất nhau.
Thơ: Ngọc Lê
Ta gom hết những yêu thương vụn vỡGhép thành vần để gửi tặng cho aiNgười làm tôi thao thức những canh dàiBao năm chẳng nhạt phai hình bóng ấy
Tôi gom hết niềm yêu thương sầu lắngĐã theo tôi hai mươi mấy năm trườngTrả cho người dù đã hết yêu thươngVẫn đọng lại một nỗi niềm chôn dấu
Tôi gom hết mối tình đầu khờ khạoKẻ si tình thường ôm mãi niềm đauEm và tôi giờ ngược hướng đường đờiXin trả lại hết cho người tình cũ
Bao khát vọng yêu thương ngày xưa đóNay chỉ là những ảo ảnh hư vôNgười ra đi từ ngày ấy đến giờChắc có lẽ đã không còn nhung nhớ
Tôi gom hết những niềm đau ngày cũTrả cho người để tìm lại yêu thương !
Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Chẳng biết bây giờ…anh sống ra saoCó giống như những ngày nào yếu đuốiHay giận dỗi làm em già trước tuổiĐể rồi buồn…lại rong ruổi tìm nhau.
Chẳng biết bây giờ….anh sống ra saoNgày chia ly…mình lệ trào khóe mắtBiết không anh…lòng em đau như cắtBởi buông vòng tay nắm chặt hôm nao
Chẳng biết bây giờ…anh sống ra saoBên người ấy…có khi nào nhớ tớiỞ nơi đây…em vẫn ngồi chờ đợiMỗi đêm về buồn vời vợi hay không?
Nói là quên…đó chỉ chút dối lòngNói là quên…sao chờ mong gặp lạiVà anh ơi…em hỏi chăng có phảiYêu thật lòng…mới khờ dại…tim đau?
Chẳng biết bây giờ…anh sống ra saoEm chỉ muốn gửi một câu chưa nóiRằng ngày xưa nụ hôn trao quá vộiPhải chăng giờ…nên tạ lỗi tình yêu?
Tác giả: Tâm An
Có những điều không thể nói cùng nhauNên cứ mãi nặng lòng như thế đóNgười ra đi. Và trái tim bỏ ngỏHư ảo tình buồn xa vắng tựa trăm năm…
Kỷ niệm là gì ? Đôi lúc phải khóc thầmKhi chạnh nhớ vòng tay ngày xưa cũHoa tím tơi bời trong màn mưa cuối vụMình chia tay như chưa gặp bao giờ .
Khát vọng mệt nhoài. Vỡ vụn những ước mơLòng tan nát – khu vườn sau cơn bãoEm lắng nghe tiếng thở dài cao ngạoThấy thương mình như con sóng cô đơn…
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mưa là nước mắt của trời.Tiếc thương tình cũ của tôi với nàng.Từ ngày em bước sang ngang.Trời buồn trời khóc nắng vàng còn đâu.
Em đi bỏ lại sông sâu.Hoàng hôn tím biếc nỗi sầu giăng giăng.Còn tôi cắt nửa vầng trăng.Gửi em một nửa trong lòng nát tan.
Em mang theo ánh trăng vàng.Tôi cô đơn với bẽ bàng sông quê.Đêm đêm vớt ánh trăng thề.Vớt hoài không thấy, thấy tê tái lòng.
Em đi còn nhớ hay không.Ngọt ngào say đắm tình nồng năm xưa.Những chiều ta đứng dưới mưa.Mặc cho ướt áo anh đưa em về.
Nụ hôn đắm đuối say mê.Trong mưa em nói lời thề mãi yêu.Giờ đây tóc đã muối tiêu.Nhìn mưa chợt thấy cô liêu nhớ người.
Thơ: Thiên Gia Bảo
Những lúc buồn tôi lại viết về emNgười con gái từng một thời đắm đuốiCảm xúc bon chen theo thứ tình rong ruổiBiết bây giờ đã cập bến nào chưa…?
Em về trong tôi đêm trở gió giao mùaMắt như ướt hạt mưa tình ngày cũCon tim run nghe từng hồi chuông đổNhớ thật nhiều chẳng dám gọi thành tên…
Giá như yêu thua lỗ được bắt đềnEm trả giá cuộc tình này sao nhỉTôi muốn buông nhưng bàn tay chẳng thểMà níu vào chỉ chuốc lấy đắng cay…
Cả hai ta cùng đang chịu đọa đầyEm xa cách con tim này đã chếtTại sao ta yêu đương trong mỏi mệtMà không một lần bỏ quên hết…vì nhau…
Đã quá trễ để làm lại từ đầuKhi niềm tin chẳng còn như lúc trướcĐời trắng đen làm sao ta biết đượcTình lỡ làng đành chấp nhận mà thôi…
Ngày hôm nay vẫn chỉ một bầu trờiNhưng em đã không nhìn về tôi nữaThế giới này như chia thành hai nửaTôi và em ở hai hướng không cùng…
Đôi dòng lệ chảy xuống quá lưng chừngLại thấm vào nỗi niềm tan biến mấtEm hiểu chăng cơn đau tình chân thậtDày vò nhau tê tái đến thắt lòng.
>>>Xem thêm: CHÙM thơ nhớ người yêu cũ, thơ tình gửi NYC xúc cảm dâng trào
Có thể bạn quan tâm:
“Tình cũ không rủ cũng tới”, trong những lúc yếu lòng ta lại hay tìm về với miền kí ức xưa dù biết lòng sẽ đau, sẽ không ngăn nổi những giọt nước mắt. Nếu bạn đã từng yêu, đã từng có bóng hình cũ chăc bạn cảm nhận rõ nội tâm này. Hi vọng, những bài thơ tặng người yêu cũ, thơ ngắn gửi NYC sau đây sẽ mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó quên.
Thơ tặng người yêu cũ xúc cảm
Thơ: Hoàng Yến
Hết yêu rồi …vẫn còn nhớ người ơiVẫn thấy trái tim chơi vơi trống trảiKỷ niệm đã trôi về nơi xa ngáiMà vẫn nhớ người …nhớ mãi không nguôiNuối tiếc gì đâu …phận số định rồiCố khơi lại …trái tim càng đau nhứcĐã không thể đem cho nhau hạnh phúcNhớ làm gì những giây phút bên nhauBiết vậy mà …có quên được nhau đâuVẫn nhớ lắm dù chẳng còn yêu nữaVẫn đau đáu một nỗi niềm trăn trởỞ nơi xa …người ta sống thế nàoNhớ thật nhiều …dù chẳng hiểu tại saoNào phải hết yêu là hết điều nhung nhớCó những người chỉ một lần gặp gỡLà mãi để thương …để nhớ ở trong lòngHết yêu rồi …chỉ còn nhớ …được không.
Thơ: Hoàng Yến
Có một người đã trở thành người cũSao trong lòng vẫn cứ nhớ không nguôiVẫn ước ao dù chỉ một lần thôiĐược bên người lúc cô đơn …yếu đuối
Có một người đã yêu nhiều đến thếVẫn âm thầm …lặng lẽ chia xaCứ nhớ thương…thương nhớ người taDù người đó…chẳng bao giờ về nữa
Có một người…chưa một lần quên nổiNgười ấy bây giờ đã là của người taVẫn nhớ người…trong khắc khoải…xót xaThời gian chẳng thể xóa nhòa đi chuyện cũ
Có một người đã không là gì nữaChỉ là người xa lạ đã từng yêuVẫn ước mơ trở lại thủa ban đầuCùng người ấy …tay đan tay dạo bước
Có một người đã từ lâu vắng bóngVẫn yêu người trong sâu thẳm con timTrọn cuộc đời sẽ chẳng thể nào quênXin được gọi người với cái tên …Người Cũ.
Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Muốn một lần chúng mình gặp lại nhauDẫu cũng biết…là tim đau đớn lắmNhưng vẫn mong…dù lệ kia ướt đẫmĐược nhìn người hạnh phúc thế nào thôi
Cũng tại mình khoảng cách quá xa xôiNên chẳng thể chung bầu trời thương đượcMà có lẽ ta không cùng sánh bướcThì bây giờ…mới hiểu được lòng nhau
Hạnh phúc nào giành cho kẻ đến sau?Lại chẳng phải tình đầu hay tình cuốiChỉ một phút ngang qua đời quá vộiMà tình yêu nào có lỗi …phải không?
Người dưng à…ta sẽ mãi cầu mongHạnh phúc nhé…để ta không buồn nữaBởi vì biết người chẳng là một nửaTự nhủ lòng…quá khứ sẽ dần quên
Ai trong đời chẳng có nỗi niềm riêngRồi ước mong bình yên như thế đóNhững canh cánh bên lòng ai thấu tỏNgười dưng à…nơi ấy có thế không?
Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Ta rất muốn về thăm lại chốn xưaBởi tất thảy ký ức vừa mới hiệnDòng sông quê, con đò ai đưa tiễnMột chiều nao…sao lưu luyến vô cùng!
Đã lâu rồi…mình chẳng lối đi chungVì chữ duyên đã quay lưng với nợNhưng chẳng thể nào vơi đi nỗi nhớKhi chúng mình đâu còn ở bên nhau.
Lời hẹn xưa…đợi nhé…đến thu sauThăm nơi ấy như lần đầu gặp gỡTình đang thắm mà sao ai đã nỡBỏ câu thề…để dang dở phôi phai.
Ta sẽ trở về nơi đó nay maiCho dù người đã đổi thay khác trướcBởi chính ta cũng không sao hiểu đượcVì lẽ gì chẳng cất bước sang ngang ?
Thơ: Hoàng Yến
Những lúc buồn em lại nhớ đến anhDù đã dặn lòng …phải quên đi…đừng nhớAnh chẳng thể nào là của em được nữaNhung nhớ nhiều…cũng có nghĩa gì đâu
Có lẽ chẳng bao giờ anh nhớ đến em đâuChuyện chúng mình đã quá lâu rồi anh nhỉEm yếu mềm nên cứ nhớ những điều cũ kỹĐàn bà mà …hay cả nghĩ anh ơi
Anh bây giờ của người khác mất rồiCũng như em …đã có nơi yên ấmNhưng thật lòng… em nhớ anh nhiều lắmDù trăm ngàn lần đã cố gắng để quên
Biết vậy là có lỗi với chồng emBên anh ấy …vẫn không quên người cũPhải làm sao hả anh …để trái tim đừng nhắc nhủYên phận bên chồng …và không nhớ đến anh.
Thơ: Thổ Địa
Em cứ nghĩ anh quên rồi tất cảKhi tình xưa như chiếc lá héo sầuNhưng ai ngờ một thoáng phút gặp nhauYêu thương cũ lại bắt đầu trỗi dậy
Nén hờn tủi em giả vờ không thấyMiệng luôn cười để che đậy buồn vươngHạnh phúc ơi sao nỡ rẽ lầm đườngNiềm tin nhỏ như khói sương mờ ảo
Công viên vắng anh cùng ai đi dạoCòn riêng em tự khoác áo cho mìnhMặc người đời nhìn ánh mắt miệt khinhAnh vẫn thế vướng cuộc tình vụng trộm
Đêm phố hội thơm lừng mùi hương cốmMột mình em lòng bề bộn tơ vòChẳng lẽ nào từ một đống tàn troVụt thành lửa thiêu con đò hạnh phúc
Em cố gắng không để mình ngã gụcNhưng đớn đau nghe từng khúc rã rờiMuốn nhấn chìm tất cả xuống đáy khơiNgười tình cũ không gọi mời…cũng đến.
Hình bóng người cũ luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim mỗi người. Dù ta đã cố gắng chôn vùi, dấu kín nó tận sâu trong trái tim nhưng nó sẽ hiện về bất cứ lúc nào khiến con tim ta không khỏi tổn thương. Những bài thơ tình buồn tặng người yêu cũ sau đây sẽ nói thay tiếng lòng của bạn.
Thơ tình buồn tặng người yêu cũ
(Kiều Trinh)
Có phải em giờ là người yêu cũ?Kí ức nào nay đã phủ rêu xanhAnh vẫn thế vui đùa cùng tình mớiRất ngọt ngào đâu còn nữa cho em
Có phải em giờ là người yêu cũ?Bàn tay anh giờ ấp ủ tay ai?Những kỉ niệm theo năm tháng phôi phaiCố gượng cười ta thành người xa lạ
Có phải em sẽ mãi là người cũ?Chẳng bao giờ sự thật đó là mơĐời bơ vơ đưa em về quá khứThuở ban đầu ta chẳng thuộc về nhau.
(Huỳnh Minh Nhật)
Xa cách rồi đây cô biết khôngMai sau áo cưới bước theo chồngTôi đứng nhìn theo đâu dám nóiMột chữ thương người với đợi mong
Ôi những tư tình cô nhớ không?Đò hoa pháo cưới khuất sang sôngMột khung trời mộng chiều mơ ướcVà tháng năm dài đã hoài công
Tôi biết nói gì phút chia tay?Tim yêu vướng luyến nợ tình nàyDuyên đã hao gầy đời đôi ngảKhói thuốc tôi buồn rớt rơi đây
Cô có tiếc gì thời xa ấy?Kỷ niệm trong tôi hẳn vun đầyBóng cô xa vắng chiều thương nhớMỏi mòn trông ngóng cảnh lắt lay
Đó chuyến xe tình cô sang trangTôi đây ngơ ngẩn lệ ngàn hàngNhững lời thề hẹn trôi vào tốiThơ sầu gợi nhớ thuở quan san
Cô về đường hoa, hoa thênh thangĐêm mơ gối lụa ủ mộng vàngCùng người xứ lạ cùng mơ ướcHéo hon tôi bước, khói mênh mang
Thôi thế là thôi, thế là thôi!Tình nghĩa năm xưa hết thật rồiKhông còn những tối nghe nhau kểCái nắm tay đầu chắc xa xôi?
Thôi biệt ly rồi cô biết đâuVỡ tan giọt nắng buổi sơ đầuĐời tôi như thế là dang dởMột cõi tâm tình hóa biển dâu
Tình tôi như thế là tan vỡBụi hồng vương áo một dòng sâu…
Tác giả: Lệ Hoa Trang & Lê Đức
Từ những bờ hoa gió thổi vềSương rơi ướt hết cả bờ đêMênh mông bốn bể là sông núiCảnh vật hoang vu lạnh thấy ghê
Tôi đón người yêu ở chốn nàyMùa đông làm lạnh cả trời mâyMà sao không thấy người yêu cũChỉ thấy người kia đứng dưới cây
Một bóng hình xưa đã mất điNgười xưa trả lại tháng ngày gìChẳng qua những tháng ngày xưa cũChẳng biết người kia có khắc ghi.
Tác giả: Độc Cô Cầu Tình
Trời vào giữa mùa đôngTôi nghe tê tái lòngChuông nhà thờ đang đổTình – tôi Buồn mênh mông.
Trời vào giữa mùa đôngTình nhân đi thành dòngChuông nhà thờ vẫn đổHồn – tôi Sầu mênh mông.
Trời vào giữa mùa đôngÔi ! Giá lạnh trong lòngHỏi người yêu cũ ấy ?Em có nhớ tôi không ?
Trời vào giữa mùa đôngChuông nhà thờ vẫn đổ…
(Luân Tâm)
Bỏ hết buồn rồi ta còn khôngHay ta còn lại hạt bụi hồngLững lờ trong gió trôi trong nắngMất cả ngọn nguồn quên đục trong!
Núi lở sông bồi rừng cháy khôChuồn chuồn ngơ ngác tưởng nằm mơMưa không về nữa trời quên đấtĐất cũng rã tan hết đợi chờ
Hiu hắt xương tàn khoác áo tơiTới lui xuôi ngược chẳng ai mờiBao nhiêu quán trọ đều từ chốiChiếu đất tìm vui nhớ màn trời
Buồn với ta như biển với sôngBao nhiêu nguồn nước cũng chung lòngBỏ buồn ta chỉ như chong chóngHết gió loay quay cũng uổng công!
Sông biển cạn khô: cá đâu cònTre già đau tủi khóc măng nonThịt da không có tình không cóMa đói ma no cũng mất hồn!
Gửi lại chút buồn trong áo thơMai kia chuyển kiếp vẫn mong chờTin vui đến với người yêu cũTa vẫn còn buồn để bơ vơ!
(Trường Phi Bảo)
Xa cách rồi đấy anh biết không?Xe hoa đưa tôi về nhà chồngBỏ lại đằng sau khung trời mộngVà người yêu cũ lúc ngang sông.
Xe hoa chở nặng nợ tang bồngBa năm thề hẹn hóa hoài côngAnh về đôi ngã đời khó gặpLỡ bước tôi đi lệ ngàn dòng
Thôi thế là thôi, là thế thôiDưới giàn hoa ấy hết thật rồiKhông còn những chiều ngồi xõa tócBên người yêu mơ chuyện lứa đôi
Một chuyến xe hoa chở nổi buồnKỷ niệm tơ tình hẳn còn vươngĐóa hoa trinh hoa bạch tôi cài tócDâng người chồng mới nghẹn đêm trường
Tôi nuối tiếc gì chốn xa đâyMà anh còn lưu luyến vun đầyHình ảnh tôi thời như sương khóiCuộc tình xanh ai nở quệt vôi
Trời hỡi bao giờ mới dần vơiCâu chuyện xe hoa với tình ngườiBao giờ mới hết câu dang dởCánh hoa trong gió rụng tả tơi
Giấu mãi trong tim khối khổ sầuCon chim bay về chốn bể dâuThiếu phụ như em tâm hồn héoTháng ngày chồng chất bao dãi dầu.
Để có thể quên được một người mình xem là tất cả không hề dễ. Phải mất rất nhiều thời gian và có người có đi suốt cuộc đời cũng chẳng thể quên. Dẫu biết, tất cả chỉ là quá khứ cần phải chôn vùi nhưng đôi lúc lí trí lại chẳng nghe lời con tim. Chẳng dễ dàng nói quên là quên được. Top những bài thơ nhớ người yêu cũ hay sau đây đã nói hộ tiếng lòng của bạn. Cùng chia sẻ nhé !
Thơ nhớ người yêu cũ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Có một người mà ta không muốn nhớ.Nhưng không quên mãi nằm ở trong tim.Có dĩ vãng ta không muốn đi tìm.Sao cứ quay về đêm đêm thổn thức.
Tưởng chuyện xưa đã chìm trong ký ức.Có ai ngờ trong lồng ngực vẹn nguyên.Bao năm rồi vẫn nhớ một cái tên.Dẫu biết người xưa đã quên ngày ấy.
Thuở em mười lăm anh vừa mười bảy.Học chung trường gặp nhau thấy vui tươi.Anh thích em một cô bé hay cười.Em mến anh là một người khác xã.
Ta thường đi chung trên con đường đá.Mùa đông gió lùa mùa hạ mưa rơi.Rất tự nhiên tình yêu đến bên đời.Mình chia tay hai chân trời xa cách.
Duyên không thành em không hờn không trách.Chỉ buồn thôi khi xa mặt cách lòng.Tình dở dang sao vẫn nhớ vẫn mong.Dù biết chắc người ta không trở lại.
Thơ: Nguyễn Hưng
Nhớ về em cuộc tình xưa một thuởTrái ngang nào để lỡ phải rời xaBao nồng say còn mãi chẳng phai nhoàTrách thu về xót xa từng chiếc lá.
Gạt dòng lệ chợt lăn dài trên máNgỡ khung trời tầm tã những giọt tuônMàu vàng thu thấm đẫm giấc mơ buồnGió thoảng về thêm muôn vàn nỗi nhớ.
Vầng trăng thề nay chỉ còn vụn vỡBài thơ tình dang dở một chữ yêuVà mình anh lặng lẽ bước trong chiềuDệt giấc mơ lãng phiêu về ký ức.
Quá lâu rồi sao vẫn còn thổn thứcGiọt thu buồn ai nức nở tàn canhNhói trong tim như rút sợi chỉ mànhThương kỷ niệm đoạn đành theo thác lũ.
Có lần nào em ghé thăm ngày cũCon đường từng ấp ủ giấc mơ hoaỞ nơi ấy có bóng một mái nhàTrong ước vọng đôi ta ngày nồng thắm.
Nhưng xa rồi… đã xa rồi say đắmBến sông buồn lặng lẽ chiếc đò ngangTình đã trôi theo thác lệ hai hàngChỉ còn lại… bàng hoàng trong giấc mộng.
Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Đám cưới của người yêu cũSao tôi cứ thấy chẳng đủ sức mạnhĐể vượt qua khỏi giá lạnhNgoài trời mưa mãi không tạnh nỗi lòngBây giờ em đã có chồngĐể tôi một mình cô phòng nhớ mongÔi đời chắc thế là xongĐể tôi với những mùa đông lạnh lùng
Thơ: Ngọc Thái
Chiều nghiêng ngã bóng về tây..Người qua kẻ lại chốn này chờ ai..Nắng chiều.nhạt úa tàn phai.Nhớ về kỷ niệm miệt mài đứng trông..
Giờ người đã bước theo chồngBỏ tôi.lạc lõng giữa dòng biển khơi..Lặng nhìn mây nước buông trôi.Nhớ hoài những buổi chiều ngồi bên nhau..
Giờ đây chắc đã nhạt màuNên người quên hẳn thuở nào chung đôi.Chiều nghiêng bóng ngã lưng đồiBâng khuâng nổi nhớ mình tôi chốn này..
Thơ: Violet Hoa
Đã bao lần em định viết cho anhVần thơ nhỏ dụm dành bao nỗi nhớTừng câu chữ đẫm niềm thương nức nởMang bóng hình ở đợ mãi trong tim
Từng canh thâu khơi kí ức em tìmBao kỷ niệm khắc ghim trong tiềm thứcEm nuối tiếc tháng ngày ta có đượcPhút ngọt ngào mơ ước mãi bên nhau
Hỏi vì đâu câu ước hẹn phai màuCon đường cũ chẳng cùng nhau chung bướcĐâu còn nữa bàn tay nào quen thuộcDắt nhau vào mộng ước cuối chiều Thu…
Chỉ còn đây góc phố đượm sương mùGiờ xa cách lời ru nào ở lạiTừng ngõ nhỏ thân quen giờ xa ngáiTiếng yêu đầu còn mãi phải không anh?
Vần thơ xưa em gói lại để dành…
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Có phút giây thấy hồn mình tan vỡCứ miên man cứ than thở một mìnhCứ nghĩ suy những chuyện cũ linh tinhRồi chợt buồn nhớ mối tình ngày đó
Ta muốn bay lên cùng mây theo gióMuốn hoá thân mình làm cỏ làm hoaRồi lang thang như môt kẻ không nhàGiọt lệ đắng rơi xót xa buồn tủi
Nghẹn ngào thương đau bồi hồi tiếc nuốiThương cho cuộc tình ngắn ngủi đã quaNhớ người xưa giờ đây đã đi xaNụ hôn ngọt ngào chỉ là dĩ vãng
Tiếc những ngày ta bên nhau lãng mạnTrên sân trường cùng bè bạn vui chơiAnh với em được ghép cặp một đôiTình đôi ta có một thời tuyệt đẹp
Những bài thơ tình tự tay anh chépTặng cho em anh kẹp sách giáo khoaNiềm vui ngất ngây sung sướng vỡ oàKhi ánh mắt em trao qua khung cửa sổ
Không ngủ được suốt đêm nằm nhung nhớCái nắm tay từ ngày đó ra saoCố quên đi những lời hứa ngọt ngàoTự ru mình mau đi vào giấc mộng.
Những hoài niệm buồn về mối tình xưa thường khiến lòng ta đau đớn, tủi hờn. Dù đó là những kỉ niệm đẹp, những hoài niệm khó quên nhưng khi nhớ về nó ta không khỏi buồn thương, tiếc nhớ. Nếu bạn đang có cùng tâm trạng, hãy chia sẻ những bài thơ viết cho người yêu cũ đượm buồn sau đây nhé !
Thơ viết cho người yêu cũ đượm buồn
Tác giả: ANGERSDREAM Thiên Bình
Em biết không anh vẫn thế đấy thôiVẫn yêu em chưa bao giờ thay đổiNhìn em đau anh thấy mình có lỗiVì ngày xưa làm hơn dõi mắt cay
Để rồi em lặng lẽ bước bên aiĐể anh lại với bao đều hối tiếcNhìn em cười nhưng hằng sâu mắt biếcChứa nỗi buồn da diết đúng không em
Nói gì đây! cũng đã mất em rồi!Anh xin lỗi vạn ngàn lần xin lỗiNếu có thể cho anh thêm cơ hộiAnh mong rằng mình sẽ lại có đôi
Nhưng tât cả là mơ ước thế thôiEm bảo anh lời trót lưỡi đầu môiKhông cần anh không cho sửa đổiMặc kệ anh vì em sống đơn côi
Nhìn em khóc anh nhiều lần muốn nóiAnh yêu em,có anh ở đây rồi!Nín đi em mội thứ sẽ qua thôiNhưng ai đó đã bên cạnh em rồi!
Tác giả: ANGERSDREAM Thiên Bình
Ta cứ bảo anh là người yêu cũNhưng trong tâm vẫn nhứ mới vừa quenTrong đôi mắt nhìn nhau còn tha thiếtNghe nhịp tim hình như vẫn bồi hồi
Ta cứ bảo chia tay rồi là cũNhưng hình như ta có quên bao giờ!Chút yêu thương sao nghe hoài trăn trởXa lâu rồi mà sao vẫn còn bên
Ta cứ bao chia xa là quên hếtMối tình đầu ai bảo dể quênChỉ đôi khi nghe phẳng lặng trong longTa không nhớ không buôn trong giây lát
Ai cũng bao yêu nhau nhiều mất mátCho đi nhiều hỏi nhận lại bao nhiêuNhưng đã yêu ai tín toán đo điềuChỉ mong sẽ trọn đời không xa cách
Ta cứ nhủ anh là người yêu cũĐể dối lòng quên hết tháng ngày quaNhưng ký ức dường như vẫn trong taDù ngừng yêu nhưng chẳng thể nào quên hết.
Tác giả: Chưa rõ
Có phải em giờ là người yêu cũ?Kí ức nào nay đã phủ rêu xanhAnh vẫn thế vui đùa cùng tình mớiRất ngọt ngào đâu còn nữa cho emCó phải em giờ là người yêu cũ?Bàn tay anh giờ ấp ủ tay ai?Những kỉ niệm theo năm tháng phôi phaiCố gượng cười ta thành người xa lạCó phải em sẽ mãi là người cũ?Chẳng bao giờ sự thật đó là mơĐời bơ vơ đưa em về quá khứThuở ban đầu ta chẳng thuộc về nhau.
Tác giả: Phạm Ngà
Dừng chân bất chợt, lắng ngheTiếng ru mới mẻ gọi về xa xôiĐiệu ru quen thuộc bao đờiMà xao xuyến mãi bồi hồi tiếng ru
Một thời thân thiết dạo xưaNgười con gái ấy bây giờ ru đâyTròng trành tiếng gió gọi mâyNửa ru bé ngủ, nửa lay gọi lòng
Con thuyền nói với dòng sôngCánh cò nói với mênh mông nắng chiềuThời gian nói với tình yêuBuồn vui lại nói những điều buồn vuiXin đừng ai nữa như tôiChuyện không đâu để bùi ngùi tháng nămHẳn như cách trở xa xămThì tôi ru khẽ, ru thầm cùng emNgủ yên, cho bé ngủ yênVà người cha ấy vững bên chiến hàoQua bao sông rộng núi caoTiếng ru dẫu ở nơi nào cũng thương
Chẳng làm con nhện tơ vươngBao con đường vẫn một đường quanh nôiLời ru như lửa bừng soiBên nhau ấm những cuộc đời chia xaĐể lòng mãi mãi thiết thaDẫu cho ai đó vượt qua chính mình.
Tác giả: Chưa rõ
Muốn một lần chúng mình gặp lại nhauDẫu cũng biết…là tim đau đớn lắmNhưng vẫn mong…dù lệ kia ướt đẫmĐược nhìn người hạnh phúc thế nào thôi
Cũng tại mình khoảng cách quá xa xôiNên chẳng thể chung bầu trời thương đượcMà có lẽ ta không cùng sánh bướcThì bây giờ…mới hiểu được lòng nhau
Hạnh phúc nào giành cho kẻ đến sau?Lại chẳng phải tình đầu hay tình cuốiChỉ một phút ngang qua đời quá vộiMà tình yêu nào có lỗi …phải không?
Người dưng à…ta sẽ mãi cầu mongHạnh phúc nhé…để ta không buồn nữaBởi vì biết người chẳng là một nửaTự nhủ lòng…quá khứ sẽ dần quên
Ai trong đời chẳng có nỗi niềm riêngRồi ước mong bình yên như thế đóNhững canh cánh bên lòng ai thấu tỏNgười dưng à…nơi ấy có thế không?
Tác giả: Hàn Giang
Sinh nhật người yêu cũVào dịp đêm trăng rằmTrời đã chuyển sang thuĐất dịu mềm, yên ấm
Sinh nhật người yêu cũVợ của anh bây giờBốn mươi mùa quyến rũTình thấm đượm thành thơ
Mình cảm thấy hơn xưaCon gái, trai khôn lớnCơm, phở ngon mỗi bữaHạnh phúc từng nụ hôn
Anh Hai ham chạy nhảy‘Mèo nhỏ’ thùy mỵ ngoanVâng lời thầy răn dạyTương lai ắt huy hoàng
Mùa thu vàng thay láMừng đón sinh nhật nàngNiềm vui là tất cảChào trăng rằm hân hoan.
Làm thơ tình hay sưu tầm thơ tình để tặng người yêu thay lời trái tim yêu nồng nàn là việc làm không kém phần ý nghĩa. Những câu thơ vần vè, truyền cảm sẽ giúp bạn nói thay tiếng lòng của mình muốn gửi trao đến nửa yêu thương. Sau đây LVT Education xin tổng hợp chùm thơ tặng người yêu hay, ngọt ngào xúc cảm. Cùng chia sẻ để tìm tư liệu bạn nhé !
Thơ tặng người yêu hay
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờPhượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳmTa yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áoGiọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngâyĐôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữĐường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệmEm nhớ gì về những chuyến xe xưa?Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửaĐã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hèEm có phải chỉ là cơn gió nhẹ,Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớPhố đông người sao thiếu bóng em qua?Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạViết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
Tác giả: Chưa rõ
Một buổi hoa tàn theo lá bayTôi ghé về đây góc phố nàyNăm tháng ướm màu trên sắc cỏNỗi niềm theo gió hát tìm mây
Chắc cũng lâu rồi từ độ ấyCô chẳng về đây với vấn vương?Không dành cho nhau lời sau cuối,Có chi cô hỡi chuyện đời thường
Tôi đã dặn lòng không trở lạiTự thuở phân kỳ khóc biệt lyGặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?
Con đường trơ trọi chờ rêu phủGóc phố phong xanh chẳng ngỏ lờiHồn tôi lạc giữa ngàn con sóngChiều tan lặng lẽ giọt đêm rơi
Dẫu đã dặn lòng không nhớ nữaCho tình trọn vẹn một niềm mơNhưng sao lạ quá? Tôi buồn thế,Chẳng biết chờ ai cứ đợi chờ…
Tác giả: Sát Tỷ Tỷ
Người ta thường nói dở dang tình mới đẹpNgười ta thường bảo mất nhau rồi mới nhớNhưng anh ơi ! Cũng nhiều đêm chăn chởTừ hỏi lòng có thật sự vậy không ?
Nếu là thế em sẽ để những ước mongĐược anh yêu thương bằng tình yêu dang dởEm ra đi là để cho anh nhớCó một người đã chờ đợi rất yêu anh
Tình yêu vốn là thứ rất mong manhRất dể vở , và vô cùng cay đắngQua nhiều đêm vì anh tim chết lặngBởi chưa lần người chân trọng em đâu
Rời xa anh em biết sẽ khổ sầuGiọt nước mắt tình đầu ai tránh khỏiKhi yêu anh một tình yêu lầm lỗiNên chưa từng được hạnh phúc sao anh?
Em đã đi rời xa bao giá lạnhĐể quên anh một mói tình đầuĐã bên nhau như hai người xa làCó là gì trong mắt của anh đâu
Nên trong tim một hình bóng khắc sâuChưa dám nói cài gọi người yêu củBởi tình yêu em anh cất trong ngăn tủĐể yêu người yêu củ của anh thôi.
Tác giả: Tiểu Tử HK
Chỉ muốn một lần hai đứa được gặp nhauTừ ngày chia tay, người ta thế nào?Mình rất muốn biết!Thỉnh thoảng trong lòng, nỗi nhớ vẫn da diếtVề một bóng hình ngày trước từng chung đôi
Chỉ muốn một lần gặp lại người ấy thôiHỏi thăm người ta bây giờ sống có tốt,Người đến sau có làm tim trầy xước,Vết thương lòng ngày ấy đã lành chưa?
Chỉ muốn một lần tìm về cảm xúc xưaTừ đây về sau sẽ thôi không nhắc nữaChuyện của chúng mình giờ trở thành quá khứNhưng vẫn ngóng chờ từng tin tức người ta
Chỉ muốn một lần được mình cùng uống cafeCùng kể nhau nghe về người mình đang thíchNhắc lại chuyện xưa hai đứa cười khúc khíchTự an ủi rằng chúng mình chẳng có duyên
Chỉ muốn gặp lại người đang cố tìm cách quênNhưng chẳng thể khi ta thành người yêu cũTự nhắc với lòng phải luôn ghi nhớGặp lại người xưa…Chắc chắn sẽ rất buồn…
Thơ: Đỗ Cầm
Chia tay nhau anh có nhớ không anhSao em nhớ về anh nhiều đến thếNỗi nhớ anh không thể nào đếm xuểĐến quắt quay lòng, lệ muốn trào mi
Có lẽ nào anh vẫn phải ra điĐể từng đêm mỗi khi em thức dậyLà buổi sáng không anh, không tất thảyKhông còn nhau tất cả bỗng thành không
Kỷ niệm vẫn luôn cựa dậy nơi lòngCứ vô cớ buồn vui như mưa nắngQuên cho nhẹ lòng lại càng thêm nặngHai phương trời giờ cách biệt xa xôi
Biết sống sao khi nỗi nhớ khôn nguôiĐếm thời gian? Càng dài như thế kỷHình bóng anh chẳng thể nào cất kỹCứ luôn bên đời hiện hữu đó anh
Không phải chỉ là hư ảo mong manhTình yêu anh là cây đời hoa láCứ lớn dần trong em thành tất cảKhông thể trong đời ta sống thiếu nhau!
Tác giả: Chưa rõ
Em có còn đọc lại những vần thơAnh đã viết tặng riêng em ngày trướcNhững vần thơ cháy bỏng niềm mơ ướcVề một tình yêu không thể chia ly…!
Thế mà rồi em vẫn ra điBỏ lại đời anh bao niềm tê táiDù hiểu tình yêu không bao giờ trở lạiMà đến giờ vẫn ôm mãi mộng xưa.
Xa em rồi anh vẫn làm thơNhững câu thơ không còn hay như trướcBởi một lẽ giản đơn em cũng biếtThơ không em – thơ viết vô hồn.
>>>Xem đầy đủ: CHÙM thơ tặng người yêu hay, ngọt ngào, thơ tặng NY ngắn xúc cảm
Sau khi chia sẻ cùng những bài thơ tặng người yêu cũ, thơ tình buồn tặng người yêu cũ xúc cảm do LVT Education tổng hợp trên đây, hi vọng bạn đã có thêm nhiều phút giây lắng đọng và đã chọn được cho mình bài thơ yêu thích để gửi gắm tiếng lòng sâu kín. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.