Gió, một hình ảnh đẹp của thiên nhiên. Tận hưởng những làn gió mát lành lòng ta không khỏi xao xuyến nghĩ về cuộc sống, về tình yêu, về bóng hình một thuở để rồi những xúc cảm trào dâng đó được dệt thành những bài thơ về gió, thơ hay về gió, thơ tình về gió lãng mạn. Cùng LVT Education chia sẻ bài viết sau đây để có thêm nhiều trải nghiệm khó quên bạn nhé !
Gió về, đám bông lau trước hàng rào khô nhúm lại, bầu trời dường như trong và xanh hơn. Gió miên man, tha thiết, lúc dữ dội, khi lại dịu dàng, say đắm. Đi trong lồng lộng gió, mơn man từng con nắng đang ươm vàng lên mái tóc, lên mắt môi, mới có thể cảm nhận được mùa gió trên cao nguyên là như thế nào. Để rồi những tâm hồn thi sĩ đã viết nên những bài thơ về gió hay nhất sau đây.
Thơ về gió hay nhất
(Tác giả: Đặng Hấn)
Gió lúc nào cũng chạy
Suốt ngày vội thế à
Lúc nào cũng huýt sáo
Lúc nào cũng hát ca…
Gió thích chơi chong chóng
Cùng bé chơi thả diều
Lại giật nón bé
Gió bông đùa chọc trêu.
(Tác giả: Chưa rõ)
Đêm nay gió heo may
Như tiếng ai gọi mời
Cỏ cây đùa với gió
Xào xạc nơi hiên ngoài
Đêm nay gió heo may
Áng mây thay dàng hoài
Trên bầu trên đêm ấy
Lòng như gợi nhớ ai
Đêm nay gió heo may
Cơn gió từ bắc nơi
Chỗ có em bên đó
Giống tiếng em gọi hoài
Đêm nay gió heo may
Cơn gió từ miền yêu
Vang vọng theo gió đó
Lòng anh thấy thương nhiều.
(Tác giả: Chưa rõ)
Ào ào ngoài cửa sổ
Gió lùa qua khe cửa
Rung rung tấm rèm thưa
Nằm suy nghĩ vẩn vơ
Bồi hồi bao kỷ niệm
Trong phòng hơi ớn lạnh
Thao thức suốt đêm trường
Lá khô rơi ngoài vườn
Cây chuyển mình răng rắc
Gặp gió mùa đông bắc
Nhớ mùa đông năm xưa
Một tiếng chim vu vơ
Trong đêm khuya quạnh quẽ
Tiếng lá rơi khe khẽ
Báo hiệu thu đang tàn
Quê nhà xa tít tắp
Bao kỷ niệm đầy ắp.
(Tác giả: Gió Bụi)
Hạt bụi nào bay trong chiều gió lộng
Cơn gió nào khuấy động cả không gian
Lá nào rơi xơ xác héo khô tàn
Tia nắng nhẹ chiếu ngang rừng lá úa
Nắng chiều tà sao vẫn còn nhảy múa
Vẫn tung tăng đang xua đuổi cô đơn
Để gió Đông chẳng còn chút tủi hờn
Chờ Xuân đến gió vờn trong nắng ấm
Gió xôn xao trong vườn hoa tươi thắm
Gió rì rào mồng năm tháng qua mau
Gió vi vu trầm bổng tiếng tiêu sầu
Xin hỏi nắng…
gió về đâu hỡi nắng?
(Tác giả: Lãng Du Khách)
Đa tình chàng gió vuốt ve mây
Mây điệu làm duyên nét thẹn thùng
Rủ nhau trời đất bay cùng
Bên nhau xoắn xuýt thung dung phiêu bồng
Đắm cơn say nét mặt mây hồng
Hồn mê mẩn trời cao gió lộng
Mây trao cho gió tình nồng
Để gió du lãng thiên bồng cõi mơ
Tình phiêu quá khiến gió ngẩn ngơ
Đắm tình ái mây dạ thẫn thờ
Bên nhau chìm đắm mộng mơ
Làm cho trời đất sững sờ đắm say
Mây sung sướng ửng đỏ mặt mày
Gió lãng du lộng thổi mây bay
Mối tình mây gió thật hay
Khiến cho trời đất đổi thay tháng ngày.
(Huỳnh Minh Nhật)
Bỗng một sớm sương giăng đầy trước ngõGió rung rinh thoáng gợn những u hoàiNghe tháng chạp lạnh lùng đi qua phốTa giật mình thầm nhủ: “tháng mười hai!”
Đông nở khẽ như một loài hoa dạiTiễn thu đi trắng xóa những con đườngVạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úaChợt tắt dần như một tiếng yêu thương
Tháng chạp ư? Chính em là tháng chạpBởi nàng xuân chưa biết khóc bao giờVà đông hỡi thôi đừng yêu chi nữaMặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…
Chiều thoai thoải nắng vàng phai vời vợiKéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầuTa chợt thấy một mùa đông xa lắm!Thuở em cười những phút nhớ về nhau
Đông rét giá và mai đây sẽ lạnhGió hôn đêm thao thức suốt canh dàiAi có nhớ những chiều nao mê mải?Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ viết về gió sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm xúc cảm, là tiếng lòng, tâm tư, tình cảm của nhân vật trữ tình muốn gửi gắm. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ ngắn về gió
(Huỳnh Minh Nhật)
Xuân giã biệt, đưa hạ về bên phốGió trở chiều, lá đổ não nề hiênTa loay hoay trăn trở với muộn phiềnLòng thổn thức một nỗi buồn chưa dứt
Dòng tĩnh lặng tràn về miền ký ứcNghe mơ hồ khoan nhặt tiếng thời gianPhố im lìm lặng lẽ đón mùa sangTa òa vỡ nhớ bóng hình Tôn nữ
Con đường này ngày xưa em vẫn bướcLá xạc xào ru điệu khúc thu caMùa năm nào đã in dấu em quaNay xa vắng nhưng bóng hình còn đó
Hương tóc ấy có phải về theo gió?Đêm dạt dào, bỏ ngỏ khúc mùa sangRồi nhận ra duyên phận đã lỡ làngNửa cô quạnh, nửa khuất mình bối rối!
(Huỳnh Minh Nhật)
Anh ơi gió lạnh đã về rồiNgười còn biền biệt chốn trùng khơiNăm tháng lạnh lòng mong mỏi đợiDẫu biết ngày về còn xa xôi
Phố vắng mình tôi bước bơ vơRu bao thương nhớ viết dòng thơNhờ gió gửi về phương xa ấyHẹn người sẽ đọc ở trong mơ
Lạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽoHoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hônĐông qua lặng lẽ rồi đông chếtMà bóng người xưa vẫn hững hờ
Anh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rétĐêm về bóng nguyệt xé hồn côiMột mình tôi khóc nỗi phân đôiAnh ơi! Gió lạnh sắp về rồi…
Thơ: Nguyễn Hưng
Muốn một lần được hoá thành cơn gióBay thênh thang đây đó khắp muôn nơiNhẹ môi hôn hoa cỏ dưới nắng ngờiĐể quên hết đầy vơi sầu nhân thế.Là cơn gió qua trùng trùng dâu bểĐầy sóng xô cũng kệ có là chiVẳng trong tim chỉ có tiếng thầm thì” Đừng yếu đuối những khi trời bão tố ”Ta là gió vượt qua đời phận sốVững niềm tin cố gắng sẽ bay xaKhắp mênh mông vũ trụ mới là nhàVi vu hát hoà ca ngàn tinh tú.Một lần thôi với ta thế là đủChẳng còn đau lá rũ phải lìa cànhỞ ngoài kia bát ngát cánh đồng xanhLà cơn gió ta thảnh thơi đùa nắng.Là con gió bay qua miền hạ trắngBến sông xưa sóng lặng dưới chiều tàCánh phượng hồng trả lại một thuở xaXin khép lại trầm kha bao ngày tháng.Xin là gió vào bình minh buổi sángẮp niềm vui lai láng đến muôn ngàySẽ xua hết tất cả những đắng cayRu vào đời… đắm say mùa yêu mới.
Thơ: Lê Hoàng
Mấy bữa chừ … cơn gió khát tình yêuMang hơi nóng uống chiều khô đến hạnGió thổn thức cả ngày đi ve vãnCứ dật dờ giọt nắng trốn biệt tămHuế bây chừ … người bảo ngọn gió Nam !Nó là vậy mãi làm không hề chánGió chẳng mát mang hơi cuồng đến nãnChạm bờ môi uống cạn hết men nồngXa bao ngày ! Người hỡi nhớ gì không ?Cơn gió khát như lòng anh vẫn đợiPhương xa đó tâm tình nghe gió gọiAnh vẫn hoài ! Nhắn gửi một tình yêu .
(Huỳnh Minh Nhật)
Tháng tư này, em đã dậy hay chưa?Hay gió xuân đang còn ru em ngủDậy đi thôi, gọi mưa về phố cũĐừng lạnh lùng để lòng phố bơ vơ
Ta chờ em, chờ trong cả cơn mơTa chờ đợi từng cơn mưa rả ríchTrời chuyển mình giã từ xuân nặng trịchĐón hạ về, và em đó, tháng tư…
Em lại về để tiễn một người điGió trở chiều, cánh thiên di lưu lạcCâu yêu thương người vội trao người khácKhúc tự tình ngơ ngác gợi tình xưa
Gió vợi sầu ru cành lá thoi đưaPhố chênh vênh một nỗi buồn chưa dứtTa lênh đênh tiếng yêu hoài thổn thứcTháng tư này, về ôm ấp hồn ta…
Ta tìm em, tìm mãi tháng ngày quaChiếc áo trắng lạc giữa ngàn áo trắngĐâu ngọt ngào nơi cõi tình cay đắngThôi ngậm ngùi, lặng lẽ kiếp phù vân…
(Hoàng Mai)
Phượng hồng lại ẩn vào câyTrả khung trời ấy hao gầy cho tôiMây chiều hoang vắng đơn côiHồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ
Lụa là tôi dệt đường tơQuên đi cái thuở ban sơ hoang hồngHạ tàn nhạt nắng bên songCây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn
Trả tôi về với cô đơnTrả tôi về với nỗi buồn ngày xưaChiều nay trời đổ cơn mưaHeo may vừa đến lá mùa Thu khơi
Hôm qua người ấy đi rồiTrong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng
>>>XEM THÊM: TẬP thơ về trăng, thơ hay về trăng tình yêu dạt dào xúc cảm
Những đợt gió lạnh đầu mùa về khiến ta không khỏi bồi hồi, xao xuyến. Vậy là một mùa đông nữa lại về, ta vội tìm lại chiếc áo ấm đã xếp cẩn thận vào hòm từ năm trước, tìm lại chiếc khăn gió ấm để choàng mỗi khi ra đường và nếu ai đó đang cô đơn cũng không quên tìm cho cho mình một bờ vai êm, một vòng tay ấm. Những xúc cảm trong thời khắc giao màu này đã kết thành những bài thơ về gió lạnh đầu mùa đặc sắc sau đây.
Thơ về gió lạnh đầu mùa
Sưu tầm
Gió đầu mùa đến đầu ngõ em ơi!Ra khỏi nhà nhớ giữ người mặc ấmTiết sang đông gió rét run cầm cậpCơn mưa bụi càng tê tái con tim
Gió đầu mùa tất cả như lặng imThì thầm nghe đông đã về đầu ngõLá vàng rơi rải đầy trên con phốTiễn thu đi còn bao nỗi muộn phiền
Gió đầu mùa lạnh, độc lắm nhé emTuy không mạnh cũng cay nhèm khóe mắtĐi bên anh nhớ cầm tay thật chặtKẻo đông về dễ lạc lối con tim
Gió đầu mùa đến một cách lặng thingCơn gió rét cứ tăng lên từng đợtSưởi tim em muốn hôn hoài chẳng ngớtBởi đông tàn làm tím tái bờ môi
Gió đầu mùa báo hiệu đông đến rồiVốn là thế đời cứ xoay vần mãiNhư tình anh dành em chẳng dừng lạiCứ lớn hoài theo năm tháng tuôn trôi
Gió đầu mùa nhẹ lướt qua làn môiLàm em rét để tim tôi buốt giáĐông đến, đi nhường xuân đầy hoa láÁnh nắng hồng sưởi ấm cả đời nhau
Gió đầu mùa chả biết có từ đâuNgày chóng tắt suốt đêm thâu gió buốtNghĩ về em anh thấy càng nóng ruộtÔm vào lòng với tất cả yêu thương
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Hỡi khoảnh khắc sang mùa xao xác gióPhố nghiêng nghiêng mây thẳm những ánh vàngĐôi khách lạ riêng đường chung ái ngạiTa chân trần đờ đẫn lối lang thang
Phải buổi gặp thẹn thùng nơi cuối phố,Gió giao mùa lảng vảng dáng người thương?Hay một thoáng men sầu vương tới ngưỡng,Cuốn hư vô thoang thoảng ngã tư đường?
Em có về và xuân có đến không?Hay em quên quên lãng chốn hoa đồng?Vô ý gặp một chiều mưa lấm áoĐể bao mùa khắc khoải đứng chờ mong!
Sương phủ tối nguyệt tàn le lói chiếuPhố giao thoa ướt đẫm dưới đêm mờTa thờ thẫn trong men say vô tậnChợt nghẹn ngào khói thuốc rớt vào thơ…
Tác giả: Hồng Dương
Anh muốn gửi tới em nhiều thương nhớNhững vần thơ tựa trăng vỡ trên cànhAnh muốn bay vào trong cõi trời xanhĐể em thấy tấm lòng anh trong sáng…
Mùa đông lạnh hồn anh mơ ánh nắngMột bóng hình đã chìm lặng trong timMột tình thương rêu phủ cõi lặng imNay ập tới đêm mù sương gió lạnh….
Em có biết nỗi nhớ nhung sao tránhBỡi yêu em trăng lấp lánh hẹn hòAnh nghẹn ngào khi trông dáng con đòCho tan nát hồn anh lo sao được….
Nghe cảm xúc thầm dâng trào mơ ướcĐược hôn em được sánh bước bên nhauÔm yêu thương ,ôm niềm nhớ đậm màuCho khao khát bớt sầu đau khổ lụy….
Anh ôm chặt bóng hình em chung thủyCả không gian cùng mộng mị nhớ thươngTrong đêm trường ấm áp những vấn vươngCho khổ hạnh tan như sương gió thổi
Anh xin gửi vần thơ còn nóng hổiĐiểm tô môi cho sắc đổi thắm hồngHơi thở ấm suốt cả một mùa đôngCho hương ngực mãi thơm nồng lan tỏa…
Anh xin gửi những tâm tình hoa láDòng máu sôi nghẹn nhói đã trong timSắc hoàng hôn tím ngắt vẫn nằm imVà nhung nhớ đã phải dìm trong dạ
Hồn bé bỏng gió lạnh về tơi tảVai em đâu mau đến ngã vai anhÔi mùa đông !… sao gió lạnh phong phanhLòng anh nhớ nên kết thành hơi đọng
Để anh gửi tới em tình anh nóngĐêm ru em trong giấc mộng ngọt lành…
Thơ: Nguyễn Lan Hương
Em trả nụ cười về phía trời thuĐón gió mùa sang trong vấn vương ngày cũChút nắng hanh dường như là không đủGói chặt heo may lạnh ngọt phút giao mùa.
Em chìa bàn tay níu lại chút hương xưaBỗng chạm phải ngọn gió mùa đông-bắcChắc là chiều nay anh nhắcCơn mưa vời vợi gió lòng.
Em đặt một chân về phía mùa đôngTrả lại cho anh chút lá vàng thưở ấyGóc phổ chiều nay dịu dàng run rẩyTrở mình cơn gió đa mang.
Anh có kịp về cùng em bước lang thangCùng nhớ lại một mùa hoa sữaHay còn chờ lạnh thêm chút nữaBâng khuâng đợi giữa hai mùa.
Em gửi nụ cười ấm lại phía trời thu…
Thơ: Hồ Viết Bình
Ngọn gió nào đi ngang qua khung cửaLàn tóc em buông xõa cứ bay bayNgoài vườn kia cúc trắng đã nở đầySe se lạnh lá vàng bay trên phố.
Chiếc khăn thêu em vẫn quàng trên cổThơm nồng nàn mùi hoa sữa đắm sayVai kề vai tay nắm chặt bàn tayTruyền hơi ấm ngất ngây chờ đông tới.
Thoả những ngày cách xa nhau vời vợiEm mỏi mòn chờ đợi cánh chim xaGió hanh hao mang thu trở về nhàNgày gặp lại hai ta cùng đối ẩm.
Mây vàng ơi! Hãy trôi đi chầm chậmĐể lòng ai gặm nhấm kỷ niệm xưaThạch thảo hoa tim tím nở cuối mùaThổi nhè nhẹ, heo may về rồi đó.
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Anh ơi gió lạnh đã về rồiNgười còn biền biệt chốn trùng khơiNăm tháng lạnh lòng mong mỏi đợiDẫu biết ngày về còn xa xôiPhố vắng mình tôi bước bơ vơRu bao thương nhớ viết dòng thơNhờ gió gửi về phương xa ấyHẹn người sẽ đọc ở trong mơLạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽoHoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hônĐông qua lặng lẽ rồi đông chếtMà bóng người xưa vẫn hững hờAnh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rétĐêm về bóng nguyệt xé hồn côiMột mình tôi khóc nỗi phân đôiAnh ơi! Gió lạnh sắp về rồi…
Những bài thơ hay về gió cho trẻ mầm non sau đây không chỉ giúp trẻ rèn luyện kĩ năng nghe, đọc mà còn giúp các bé tìm hiểu, khám phá thêm một hiện tượng thiên nhiên trong cuộc sống đó là gió. Các cô, các mẹ nên sưu tầm đọc cho trẻ nghe nhé !
Thơ hay về gió cho trẻ mầm non
Tác giả: Xuân Quỳnh.
Tên tôi là Gió
Đi khắp mọi nơi
Công việc của tôi
Không bao giờ nghỉ
Tháng ngày chăm chỉ
Tôi dài hơn sông
Suốt đời mênh mông
Rộng hơn biển cả
Tên tôi là Gió
Các bạn nhớ không?
Tôi không dáng hình
Tên tôi là Gió…
Tác giả: Đoàn Vị Thượng
Cuốn sách ai để trên bàn
Tự mình biết lật từng trang học bài
Mẹ bận phơi áo sân ngoài
Võng ru bé ngủ – miệt mài cứ ru
Ngọn lửa trong bếp cháy lu
Bỗng reo tí tách, tựa như lửa cười…
Thì ra Chị Gió ngược xuôi
Đến đâu cũng muốn giúp người một tay.
Tác giả: Vương Trọng
Quạt nan như lá
Chớp chớp lay lay
Quạt nan mỏng dính
Quạt gió rất dày
Gió từ ngọn cây
Có khi còn nghỉ
Gió từ tay mẹ
Thổi suốt đêm ngày.
Gió của ông trời
Có khi rét buốt
Gió mẹ, mẹ ơi
Lúc nào cũng mát.
Quạt nan như cánh
Chớp chớp lay lay
Mẹ đưa con bay
Êm vào giấc ngủ.
Tác giả: Đặng Hấn
Gió lúc nào cũng chạy
Suốt ngày vội thế à
Lúc nào cũng huýt sáo
Lúc nào cũng hát ca …
Gió thích chơi chong chóng
Cùng bé chơi thả diều
Lại giật tung nón bé
Gió bông đùa chọc trêu.
-Quang Huy-
Này chú gà nâu
Cải nhau gì thế
Này chị vịt bầu
Chớ gào ầm ĩ
Bà tớ ốm rồi
Cánh màn khép rủ
Hãy yên lặng nào
Cho bà tớ ngủ
Bàn tay nhỏ nhắn
Phe phẩy quạt nan
Đều đều ngọn gió
Rung rinh góc màn
Bà ơi hãy ngủ
Có cháu ngồi bên
Căn nhà vắng vẻ
Khu vườn lặng im
Hương bưởi hương cau
Lẩn vào tay quạt
Cho bà nằm mát
Giữa vòng gió thơm.
Tác giả: Vũ Thị Diệu Linh
Bầu trời xanh bao la
Những đám mây bồng bềnh
Trôi mau đi, trôi mau
Cùng vui đùa với gió
Gió ơi, tôi gọi gió
Cùng với đám mây trôi.
Gió trong tôi là cả một miền kí ức, đôi khi thầm lặng như đang giấu mình trong từng kẽ lá, khi lại du dương, da diết như khi thổi tràn qua triền đồi; có những ngày trời lặng, chợt nhớ xao xuyến ngọn gió mơn man. Gió là vậy, là đủ cung bậc cảm xúc gợi lên mỗi khi nhớ về. Nếu bạn cũng yêu gió như tôi chăc không thể bỏ qua chùm thơ tình về gió lắng đọng cảm xúc sau đây.
Thơ tình về gió lắng đọng cảm xúc
Thơ: Thu Hà
Chiều nay cơn gió vô tìnhHôn lên mái tóc làm mình ngẩn ngơChợt như ta bỗng dại khờYêu thương bùng cháy… đôi bờ khát khao…Mới ngày nào đó ta traoĐôi làn môi thắm đi vào ái ânNgỡ như hạnh phúc thật gầnMà nay xa vắng… bần thần đôi tim….Gió ơi xin hãy đi tìmLàn môi ngày ấy ru im giấc nồngTim tôi sẽ mãi mùa đôngNếu làn môi ấy… mà không quay về…Nhìn mưa lòng bỗng tái têNhớ thương vô hạn, trăm bề rối renTim này vốn đã cài thenGặp làn môi ấy… đêm đen hóa hồng !
Thơ: Phú Sĩ
Chuyện kể ngày xưa Gió yêu mây nhiều lắmDịu dàng ru tình theo điệp khúc du dươngTrên thảo nguyên xanh hay đồng lúa chín vàngTình yêu nồng thắm ngút ngàn không thay đổiLặng lẽ bình yên qua bao mùa bão nổiMây gió quyện tình thổn thức với thời gianGió thổi đưa mây lãng đãng khắp phương trờiMây ấm chân tình trong vòng tay của GióMột ngày bình minh Mây quên rồi hơi thởE ấp cùng Trời thắm nở mối tình xanhUất nghẹn từng cơn Gió khóc với chân thànhCất lên bài ca trách bầu trời thăm thẳmMây vẫn chạy theo tia nắng muôn màu ấyĐơn độc cõi lòng Gió cuốn ngọn hoa lauDòng chảy đành tâm vỡ nát cánh hoa nhàuÔm tình đơn phương Hoa lau buồn lắm nỗiTừ đó Gió gieo những cơn cuồng phong dộiNước mắt Nàng Mây rơi vội lúc giao mùaMệt mỏi tình đời Mây cần lắm bình yênSưởi nắng mặt trời một tình yêu vĩnh cữu ….
Thơ: Phú Sĩ
Tôi yêu nàng gió xa.Về đong đưa chiếc láNồng nàn hôn vội vãNhư sợ mùa đi qua…Nàng gió gieo hương hoa.Quyện hòa theo muôn lốiNàng dường như rất vộiChẳng kịp hôn tình tôiNghe bồi hồi trong lá.Vọng xa lời ru êm.Cho em thơ say ngủ.Ước mơ ngàn sao đêm.Gió thì thào bên tôi.Nàng hiểu tình tôi thắmBởi nàng còn rất vội…Thổi bao mùa xa xămGiọt sầu rơi âm thầm.Lòng tôi như cỏ héo.Phong rêu còn khắm nẻoThương nhớ… Nàng gió reo..Hỡi nàng gió có nghe !Chút tình tôi khe khẽCơn say tình đã thếChết theo đời gió thôi…Trên nẻo đời gió điBao đong đầy hương vịXin Gió đừng mộng mịHay si tình đắm sayDòng thơ tôi vẫn chảyNgày dài chờ gió ơiXót cho mảnh tình tôiChỉ dành chờ cơn gió….
Thơ: Thanh Hùng
Gió bay đi khắp sơn hàXin dừng một chút để ta nhắn lờiBởi vì gió trải khắp nơiBên đây người vẫn còn vời vợi thươngDù cho dâu bể không lườngBên này người vẫn vấn vương đợi chờTình hồng xưa chẳng nên thơCho nên người mới hững hờ nhạt phaiTan bao giấc mộng đêm dàiCũng vì tình ấy làm ai đau lòngĐến giờ người vẫn thầm mongGió ơi người ấy trọn vòng nhớ nhungƯớc sao ngày được tương phùngĐể làn gió mát vui chung chuyện tìnhRồi cùng ngọn gió phiêu linhCùng vui với gió hòa mình đắm sayGió bay đi khắp chốn nàyNhớ lời gởi gắm lời hay đẹp lòng.
Thơ: Vũ Xuân Hòa
Gió suốt ngày vơ vẩn kiếp rong chơiAi đâu hiểu cuộc đời phiêu du ấyCũng cô đơn nhiều buồn đau lắm đấyChỉ là ta khéo che đậy mà thôiCó những khi dốc sức đẩy mây trôiNhưng Mây lại bồi hồi thương nhớ nắngNgày khô hạn dìu mưa đầy cố gắngLại nhận về lời cay đắng ngừng điTrận cuồng phong thổi lạnh buốt xuân thìXích gần nhau người ôm ghì thương nhớTrút hờn ghen lên gió đầy vô cớHọ xa nhau lầm lỡ bởi gió đâuMột mình ôm biết bao nỗi u sầuChẳng có ai nhẹ nặng câu chia sẻNổi bão giông để biết mình chẳng béBớt oi nồng gió thổi nhẹ nồng sayCuộc đời này phận gió nhuốm đắng cayAi cũng thế những đọa đày khó tránhNgẫm biết vậy thôi người đừng so sánhĐể ta mình lại thêm chạnh lòng đauKiếp lãng du đầy chìm nổi nông sâuChỉ bình yên ai cũng cầu mong ướcTâm kiên định cuộc đời này sẽ đượcHạnh phúc về ngạo ngược mãi rời xa.
Tác giả: Gió Bụi
Hạt bụi nào bay trong chiều gió lộngCơn gió nào khuấy động cả không gianLá nào rơi xơ xác héo khô tànTia nắng nhẹ chiếu ngang rừng lá úaNắng chiều tà sao vẫn còn nhảy múaVẫn tung tăng đang xua đuổi cô đơnĐể gió Đông chẳng còn chút tủi hờnChờ Xuân đến gió vờn trong nắng ấmGió xôn xao trong vườn hoa tươi thắmGió rì rào mong năm tháng qua mauGió vi vu trầm bỗng tiếng tiêu sầuXin hỏi nắng…gió về đâu hỡi nắng ?
Xin gửi tới đông đảo bạn đọc chùm thơ tình mây và gió lãng mạn nhất. Hãy dành thời gian chia sẻ để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ tình mây và gió
Thơ: Phú Sĩ
Mây bay đi cũng bởi vì cơn gióGió vô tình thổi mãi áng mây trôiTrong lặng thầm mây buồn lắm người ơi!Làm sao được bởi lòng đau gió thổiMây bay đi cả một đời chìm nổiChẳng nơi dừng khuất lối bóng càng xaNẻo mây qua con gió lạ vươn cànhXót thương mây một đời sương thấm lạnhMây bay đi để quên đời bất hạnhThuở hôm nào gió thoảng lúc tàn canhThuở ngày xưa mây bên gió dỗ dànhLời mật ngọt mong manh trôi theo gióMây bay đi lối về không dám ngỏRạn nứt lòng còn đó chẳng kịp tanMây bay rồi đời gió lúc mùa sangCầu hạnh phúc trên nẻo đường gió thổi.
Thơ: MamiVam
Có một ngày Mây vô tình gặp GióHiểu cảm thông nên Gió ngỏ lời yêuNgày qua ngày Mây yêu Gió thật nhiềuMây thầm nghĩ sẽ trọn đời bên Gió.Yêu Gió lắm nên lòng Mây hiểu rõGió vốn là một lãng tử phong lưuBay khắp nơi ngày tháng có cho dù…Gió theo đuổi những phù du cám dỗ.Mây cứ ngỡ mình sẽ là bến đỗChốn bình yên Gió mệt mỏi dừng chânLà một nơi Gió thật sự thấy cầnKhông ngần ngại Mây âm thầm chờ đợi.Gió cứ thế ngất ngây niềm vui mớiBỏ quên Mây trong chờ đợi lặng thầmGió phiêu bạt…chưa một phút về thămMây gánh chịu nhiều thăng trầm cuộc sống.Gió lang thang trên bầu trời lớn rộngMây tủi sầu… bỗng hóa hạt mưa saKhi nhớ Mây… thì sự thật vỡ òaMây mãi mãi không về bên Gió nữa.
Thơ: Hạ Đan Hạ
Cũng tại gió mà đời mây trôi mãiTại vì mây gió lặng lẽ ngừng bayDuyên mây gió theo tháng ngày chìm nổiBiết bao giờ dừng bước nẻo trời khơiGió lả lơi theo dòng đời mãi gọiMây u hoài vọng hình bóng xa xôiGió khao khát bờ môi mềm trong nắngMây lặng thầm giấc ngủ chẳng hề yênGió xạc xào khua nỗi nhớ từng đêmMây bảng lảng gói sầu bên núi tímTình ở đâu để mây hoài đi kiếmMộng chốn nào chìm khuất nẻo gió vươngAnh là mây đời phiêu dạt muôn phươngEm ngọn gió trong đêm trường hiu hắtGiữa đôi ta câu chuyện tình cút bắtBao nhiêu lần ngăn cách bởi gió mây.
Thơ: Kim Nguyễn
Có bao giờ ai hiểu Gió được đâuThân là Gió vốn u sầu lặng lẽTình thì nhiều nhưng đâu ai chia sẻThoảng qua đời mong để lại hương yêu.Gió cô đơn tìm những Áng Mây chiềuLời thề hẹn cũng nhiều như Biển rộngNhững Áng Mây mãi vui đùa bên sóngGió cuộn mình trong nỗi nhớ cô đơn.Gió lại buồn phiêu dạt khắp muôn phươngTrăng soi sáng cũng cảm thương đời GióLại bầu bạn trút tâm tình mở ngỏGió ngỡ mình hạnh phúc có đầy tay.Khi bình minh thức giấc Gió đâu hayTìm Trăng mãi suốt cả ngày chẳng gặpGió bơ vơ lại thu mình nằm khócNúi mủi lòng ôm ấp Gió vào tim.Gió sinh ra trái tim vốn yếu mềmLuôn rung động trước các niềm vui mớiCó đôi lúc Gió một mình tự hỏiĐến khi nào thôi là Gió bay xa ?Những cuộc tình vội vã đến rồi quaTrái tim gió đã chai lì cảm xúcGió ao ước tìm tình yêu đích thựcNgười đời vô tình nghĩ Gió trăng hoa.Có nhiều đêm Gió khóc trong xót xaCó ai hiểu Gió cô đơn biết mấyNằm co ro giữa đêm khuya run rẩyGió lạnh buồn… có ai thấy cho không ?Sáng mai ra lại là Gió mênh môngCứ bay mãi không dừng chân một chỗHọ cứ bảo gió vô tình không nhớGió lạnh lòng… ai có biết cho không ?
Thơ: Triệu Phú Tình
Cơn gió lả lơi bay quyệnCùng mây lưu luyến giữa trờiĐôi ta trao lời ước hẹnBên nhau trọn vẹn suốt đờiNụ hôn đầy vơi huyền ảoGió khẽ thầm bảo mây yêuNày em nàng kiều rất xạoCứ tưởng khờ khạo ít điềuAi ngờ cũng phiêu ra phếtNói thương đến chết mới thôiGió nghe hụt hơi thấm mệtỪ thì yêu hết cuộc đờiMây ơi mây ơi nhớ nhéGió luôn thăm ghé mây màKhúc tình thiết tha ru nhẹÊm đềm khe khẽ đậm đàHãy nhớ mãi là như vậyCùng nhau mây đấy gió đâyNgàn đời gió hay tung tẩyNhưng là đưa đẩy tình mâySuốt kiếp khỏa khuây thế đóLà tình của gió và mâyLà tình của mây và gióTrọn đời chỉ gió yêu mây.
Tác giả: Gió Nhạt Màu Có phải em là gió,
Ru lòng anh một khúc tình ca?Có phải em là gió,Đưa hồn anh lạc giữa ngàn phương?Có phải em là gió,Vội đế vội đi chẳng tạ từ…..Có phải em là gió,Vô tình thổi mãi hao mòn tim ta…..Có phải em là gió,Từ phương bắc về buốt hồn thơ !!!Có phải em là gió,Kéo mưa về ướt đẫm những chờ mong !!!Cỏ phải em là gió,Ta mãi yêu người đến thiên thu…
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: Thơ về đêm trăng buồn, thơ về trăng buồn, cô đơn, tâm trạng
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ về gió, thơ hay về gió, thơ tình về gió lãng mạn. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
Lãng mạn hay lãng mạng là từ khiến nhiều người do dự khi sử dụng.…
Thực trạng thiếu nước sạch trên thế giới Bạn có biết không, theo Tổ chức…
This website uses cookies.