Rượu, một loại thức uống đã có mặt trong cuộc sống của con người từ rất lâu đời. Nó đã được sử dụng như một cách để giải tỏa căng thẳng và thư giãn sau một ngày dài làm việc. Nhưng đôi khi, rượu lại mang đến cho chúng ta những cảm xúc buồn và u ám, đặc biệt khi ta uống quá nhiều. Cùng chia sẻ những bài thơ buồn về rượu, thơ uống rượu một mình buồn, cô đơn do LVT Education chia sẻ sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Đôi khi trong cuộc sống với nhiều áp lựa bạn gặp phải chuyện buồn phiền, chán nản muốn tìm đến hơi cay để giải tỏa tinh thần, hay trong chuyện tình cảm bạn gặp phải những nỗi buồn không tên muốn tìm đến men cay để quên đi tất cả. Những bài thơ buồn về rượu hay, ý nghĩa sau đây đã diễn tả chân thực xúc cảm đó.
Thơ buồn về rượu
Sưu tầm
Đêm lại về, em đừng khóc nghe emNếu có buồn, cũng cố vui em nhéHãy bình yên, và mỉm cười khe khẽỞ nơi này, anh thầm gọi tên emAnh vẫn vậy! khi những lúc về đêmVẫn nhớ thương người em giờ xa quáEm ra đi và mang theo tất cảAnh trở về với cõi của riêng anhTrời lất phất, những cơn mưa lành lạnhThân em tôi, bé nhỏ đến mong manhEm nhớ kéo, giùm anh thân áo ngắnNoel sắp về, lạnh lắm biết không em?Em ở đâu? Trong tận cùng tâm khảm!!Anh dày vò những nỗi buồn không tênNhững đêm dài khi phố đã tắt đènAnh lạc loài chơi vơi cùng nỗi nhớSao em đi vội vàng như cơn gióSao cố tình như chưa thể chia xaEm mang đi những trắc ẩn vô bờBờ ngẩn ngơ bởi sóng giờ xa lắmCố thảnh thơi! sóng về nơi thăm thẳmBờ thẫn thờ nhìn sóng cứ trôi xaTrên phố đông nhộn nhịp người đi quaAnh mải mê tìm dáng em gái nhỏChếnh choáng say anh trở về xóm nhỏNhớ về em lại cảm thấy vô hồnEm đã xa anh cảm thấy cần hơnNhững phút giây dù có là giận dỗiUống đi em cho dù có mặn đắngLời thật lòng thường hay rất chua cayBình yên nhé, em cứ về nơi ấyCuối con đường người đó vẫn chờ em
***
Rót đầy mộng điệp với niềm tinHòa thêm chút nắng mùa xuân ấmVừa chạm môi hồng má ửng xinhEm say bởi nắng hay vì rượuMôi, mắt em cười dáng ngả nghiêngTheo ánh tà dương màu lộng lẫyVẳng nghe tiếng nhạc gọi chim uyênHương sắc thiều quang hoa rạng rỡCài lên màu áo lụa voan mềmMà ai đã khéo gieo trong nắngKhơi dậy tâm hồn cảm dịu êmTrải hồn phơi phới mơn cành láCạn chén rượu tình pha nắng xuânĐón nhận những gì yêu quý nhấtDành riêng hai đứa nhớ muôn phần
Sưu tầm
Đây men rượu hơn 15 năm trướcChót nhấp môi ta trượt bước xuống bùnNgoái đầu nhìn vẫn hồn lạc chân runThon thót sợ vô tình gặp lại.
Ừ ly nữa. Cớ chi phải ngạiTa cứ say. Mặc thiên hạ phỉnh lừaCạn ly này có quên được chuyện xưa?Đau thương đấy đến ngày nào lành sẹo?
Ừ thì cứ trách ta bạc bẽoCứ rêu rao ta ân ái hững hờQuá thật thà ta ra kẻ ngu ngơNgớ ngẩn cược đời mình nơi kẻ chợ.
Đau. Đau lắm. Lặn ngược dòng lệ rỏTrời cao xa dung dưỡng lũ yêu hồCố vẫy vùng thoát xa khỏi chốn nhơTa chết lặng nửa đời không phân tỏ.
Ừ ly nữaỪ thêm ly nữaỪ thì say! Ừ quên quãng sống thừaQuên bóng tà lẩn khuất phía song thưaTa cạn chén đón bình minh trước cửa.
Tác giả: Lãng Du Khách
Ta buồn mượn rượu để sayGiọt chua giọt đắng giọt cay giọt nồngTa say trong cõi hư khôngGiọt sầu cay đắng lãng bồng bi aiNày đây giọt ngọt trang đàiMỹ nhân tửu đế ép nài chua cayLắc lư chén rượu trong taySầu bi rũ bỏ men say chát nồngNâng ly đáy mắt phiêu bồngHồn ta rơi khoảng trời không mịt mùPhiêu diêu bay bổng lãng duĐể ta quên hết lời ru tình sầuXác thì chẳng biết đi đâuLờ mờ đôi mắt một màu nhạt phaiRượu vào một hóa thành haiLại thêm tình khúc bi ai tửu sầu !
Tác giả: Dương Tuấn
Thế gian dùng rượu để tìm vuiCòn ta dùng rượu giết ngậm ngùiĐường đi ta bước lô nhô sóngTrời đất cuồng quay.. thế mới vui.
Trời đất cùng say rượu với taAi uống cùng ta cạn chén ngàGió ơi.. gió hỡi.. về đâu nhỉ?Vài giây nán lại uống cùng ta.
Rượu sầu nghìn chén uống chẳng sayUống cố mà quên kiếp đoạ đàyĐể trên trần thế ta là nhấtNắm cuộc đời này giữa bàn tay.
Rượu giúp đời ta quên bạc đenQuên họ hàng ta những kẻ hènKhinh ta nghèo khó vênh mặt thỏNịnh ta khi có nắm bạc quèn.
Rượu giúp đời ta quên người yêuQuên mối tình si khổ trăm điềuQuên người bội bạc làm ta khổQuên mối tình câm vẫn chắt chiu.
Rượu giúp đời ta.. quên bản thânQuên nổi niềm riêng ..quên túng bầnMai kia ta chẳng sầu đau nữaRượu tiễn hồn ta… khỏi dương trần.
Tác giả: Hồng Dương
Chẳng biết đất hiểu lời ta nói ?…Trời trên cao muốn hỏi gì chăng !Ta ngồi một chốn mênh mangTrộn thơ, trăng, rượu, tình tràn một ly…Nâng ly cụng mộng gì trăng biết !Tóc pha sương đời tiếc gì không ?Cột tình thả mộng mênh môngCạn ly cho đến cõi bồng mây cao…Nhân ảnh nhạt lòng nào cánh đậu?Một túi sầu một dậu tơ vương !Bỏ tình thì quả đáng thươngÔm vào ách nặng chán chường đắng cay…Tình lúc mộng đắm say chan chứaLạc cung đàn âm bửa hơi taiMộng tàn mắt thẫm lệ dàiTim bung nhịp đập nhạt phai máu đàoTa muốn bỏ trời cao mây biếcChỉ đứng nhìn chẳng tiếc nuối chiNhớ thương lưu luyến có gìMen tình nhạt nhẽo… chia ly nồng nan…Trăng thơ rượu còn chăng hấp dẫnMộng mị rồi tựa cửa hồn hoangTâm tư trống rỗng tan hoangCười,buồn, khóc, hận….võ vàng hoàng hôn….Ngước nhìn gió vô ngôn vô nhiệmCúi nhìn tình vô nghiệm vô miềnThấy buồn lạc gữa cõi riêngTrộn thơ trăng rượu, pha phiền chán đau…Đôi chân mõi nhuốm màu sương gióMỉm cười lê mắt ngó xót xaUống thơ trăng rươu tỉnh ra !Cười khan lạnh lẽo… ha, ha, ha, … tình!…Thôi bỏ hết bóng hình thơ mộngBỏ muộn phiền thả lộng hồn thơƯớc mơ gửi cõi bến bờCó trăng thơ rượu, để chờ tình sau….
(Tác giả: Chưa rõ)
Anh về rót cả hồn thơGởi theo mây gió thẫn thờ đợi emDệt bao ước mộng êm đềmTình trong như đã… bên thềm ái ân
Vương lên môi mắt trong ngầnTình say chếnh choáng dâng tràn khát khaoThả vần thơ với ngàn saoLung linh huyền ảo dạt dào tình ca
Nồng nàn… cháy bỏng thiết thaSáng trong ngây ngất như là ánh dươngĐể đêm đêm mãi vấn vươngDuyên tình thắm đượm môi hường đắm say…
Có thể bạn quan tâm:
Đôi lúc rượu có thể khiến cho chúng ta bị đánh mất kiểm soát và gây ra những hậu quả đáng tiếc cho cuộc sống của chúng ta. Vì vậy, hãy sử dụng rượu một cách có trách nhiệm, để nó chỉ là một loại thức uống thú vị, không phải là nguồn gốc của sự buồn bực và u ám. Hãy cùng khám phá thế giới của rượu và tìm hiểu cách thưởng thức đúng cách để có một cuộc sống khỏe mạnh và hạnh phúc.
Thơ uống rượu buồn
Tác giả: Hồng Dương
Rượu đời xé môi chưa nhấp nổiTình ta sầu nặng mối tơ duyênNhân tình thế thái đảo điênDòng đời bạc phết… lòng phiền khổ đau…Nâng chén rượu buông câu thơ ngạtRượu đời ơi đắng chát một dòngHận cho một kiếp long đongĐêm khuya, trăng lạnh thấy lòng sầu thêm…A ha rượu! ai nêm vị lạChát chua cay… nhưng chã thấy nồngUống vào thấy khổ mênh môngĐau buồn tột độ… tình không thành tìnhTa cứ uống cho mình ngất ngưỡngBỡi buồn đau đã thưởng cho taNư ta đã thổ huyết raTình đời chếnh choáng, cát chà lòng sayBuồn đã thấm mặt mày sa sẫmHồn ngất ngây hồn thấm vị đơiTrăng sao mờ lối chơi vơi,Ác tình, oán nghĩa, thù đời…đắng thay…Hãy uống nữa cho say tới bếnUống cho phai lã đến cung HànCho lòa đôi mắt lệ trànCho tan phiền muộn, rã ngàn xót xa…Hãy cứ uống cùng ta chén rượuDập bờ môi sưng bướu cổ lòngRượu tình, rượu nghĩa, rêu phong,Thiên thu hỏi có tấc lòng ai đo?…Lòng một tấc!…ai dò ai đếm !Tình một gang ai nếm ai nêm !Rượu đời chớ bỏ gì thêmĐể hồn ta ngã… đau mềm xác thân…
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Lang thang một bước một mìnhĐèn vàng phố vắng bóng hình cô liêuNhà tranh trống vắng đìu hiuKhông em không trẻ buồn thiu tiếng cười.Một mình một chén rượu vơiKhông ai đối ẩm chia lời ủi anSương đêm mờ mịt giăng mànNuốt vào giọt đắng trái ngang phận người.Trắng đen nhân thế ở đờiNghèo khinh giàu trọng thói đời éo leHơn thua trân tráo ngựa xeĐồng tiền tờ bạc tréo ngoe đắng lòng.Long đong cho kiếp má hồngTấm chồng nghèo mạt đèo bồng với aiBỏ tình chối nghĩa đắng cayRa đi vứt áo mặc ai oán hờn.
Tác giả: Thủy Tiên
Chén rượu vơi dần sao vẫn tỉnhMen đời đắng ngắt chẳng làm sayNgười ơi hãy rót đầy hơn nữaUống cạn rồi quên nỗi khổ này.Chủ quán! Thêm nào, cho chén nữa…Say rồi…chẳng nhớ được người đâuTình yêu vỗ cánh bay đi khỏiNgất ngưởng tàn canh đổ bóng sầu.Rót nữa! Ly này không đủ rượuAi người cụng chén sẻ buồn vuiNàng đi chẳng nói câu nào cảNốc cạn ngàn chung lại khóc vùi.
Sưu tầm
Rót chìm nỗi buồn xuống tận đáy lyRượu uống hết mà buồn sao chưa cạn?Bao cay đắng vẫn nồng trong sâu thẳmCõi lòng người lữ khách tha phương.Ôi, buồn ơi, cớ chi cứ vấn vươngĐeo đuổi mãi tâm hồn cô độcThôi, hãy bay đi theo hương nồng phảng phấtChút rượu sầu từ khóe môi aiTa muốn say nên cứ uống hoàiMen rượu ấy cứ làm ta tỉnh lạiTỉnh rồi say, say rồi tỉnh mãiNên nỗi buồn đâu thế tàn phaiMột mình, một bóng một đêm dàiUống đi tôi ơi, cho hết niềm cay đắngChén rượu đắng hay chính lòng ta đắng?Hết rượu rồi, buồn vẫn mãi quanh đây.Trời vẫn mưa, ta vẫn uống suốt đêm nayNhìn nỗi buồn mà lòng khắc khoảiThôi đuổi làm chi, nó cũng như ta vậyCô đơn hoài nên tìm bạn cùng say.Kìa, nỗi buồn dâng tràn ly đắng cay!Ta bật cười nghẹn ngào tiếng nấcMột hồn ngây, một nỗi buồn cô độcThức trắng đêm dài trong say, tỉnh hơi men.Ồ, cuộc đời vừa dâng tràn trong chén của emUống, uống hết những trái ngang trần thếUống đi em, uống cho tàn mộng mịUống cạn cuộc đời mà chất ngất gió trăng.
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Mình ta uống cạn ly nàyNâng lên hạ xuống vơi đầy tình taNhìn sâu trong đáy nhạt nhòaĐắng cay cay đắng mình ta với đờiChơi vơi sóng sánh men cayQuyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồnMôi hôn miệng chén nồng sayVàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ ngườiNụ cười ánh mắt bờ môiHình bóng em mãi rạng ngời đáy lyLàm gì uống hết được đâyĐầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hìnhNgước nhìn khói thuốc lung linhNụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngờiChơi vơi nỗi nhớ cuồng quaySay em say mãi anh say một đời.
Tác giả: Dũng Lê Ngọc
Miền trăng bỏ mặc tình thơ khuấtLão Hạc ngồi ru phích tửu sầu.Miền yêu lặng lẽ phía kinh cầuTrăng lướt âm thầm cạnh bể dâuBỏ chốn Thiền Môn vì nghĩa bạnMặc nơi Cửa Phật bởi duyên đầuTình loang mấy nẻo nhiều khi xótThơ tủi bao dòng lắm ngục sâuKhuất giữa hồng hoang trời có lẻNgồi ru chén rượu mỗi đêm sầu.
>>>XEM THÊM: Những bài thơ buồn, tâm trạng về tình yêu và cuộc sống
Rượu, một thức uống vô cùng phổ biến trên thế giới, với hương vị đa dạng và cách thưởng thức riêng biệt của từng người. Nó không chỉ là một loại đồ uống, mà còn là phương tiện để nhiều người giải tỏa căng thẳng, nỗi u sấu. Những vần thơ uống rượu một mình sau đây đã diễn tả nỗi buồn, cô đơn khi một tình độc tửu.
Thơ uống rượu một mình
(Vũ Duy Hiển)
Chiều ngồi uống rượu một mìnhMột mình mình uống một mình mình sayLầm bầm đếm đốt ngón tayBốn mươi năm chẵn từ ngày xa quê
Nhục vinh cũng trải trăm bềBuồn vui cũng đã ê chề lắm phenBạn bè thất tán tứ phươngĐứa còn đứa mất đứa vương tội tù
Bốn mươi năm kiếp du cưTóc xanh xưa đã bạc mù tháng giêngTàn rồi giấc mộng kiếm cungÁo cơm nợ mãi chất chồng hai vai
Chí làm trai! Chí làm trai!Đã tan theo tiếng thở dài từng đêmCạn ly đi, để cố quênBốn mươi năm nỗi ưu phiền lưu vong.
(Phạm Ngọc Vĩnh)
Buồn đưa rượu, rượu đưa thơMen đâu chẳng ngấm… chuốc hờ vào trăngLạnh môi gạn nguyệt nâng hằngBao lần đưa chén nhùng nhằng chẳng say
Dụ trăng thề ngoặc ngón tayĐêm nay xin quyết không say không vềChén thù chén tạc thả mêBên nhau môi áp môi kề nỗi suông
Uống nồng, uống cạn tổ chuồnUống cho vắt kiệt con buồn phải raTa với trăng, trăng với taTìm trong nhung nhơ môi xa còn nồng?
Rượu tình nhắm cái hư khôngMen đâu hỏi có sướng không… rượu tình!
(Hoàng Trọng Lợi)
Mình ta uống cạn ly nàyNâng lên hạ xuống vơi đầy tình taNhìn sâu trong đáy nhạt nhòaĐắng cay cay đắng mình ta với đời
Chơi vơi sóng sánh men cayQuyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồnMôi hôn miệng chén nồng sayVàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ người
Nụ cười ánh mắt bờ môiHình bóng em mãi rạng ngời đáy lyLàm gì uống hết được đâyĐầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hình
Ngước nhìn khói thuốc lung linhNụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngờiChơi vơi nỗi nhớ cuồng quaySay em say mãi anh say một đời.
Tác giả: Hồng Dương
Tình và rượu như hai miền cảm xúcTrong dòng đời đôi lúc mãi cuồng siRượu làm ta quên đi hết những gì !Tình xoay chuyển vạn kỳ trong thầm lặngEm đã rót giọt nồng say men đắngThấm cõi hồn chất nặng trái tim đauNgọn tình nào dang dở cả đời nhauĐong ly rượu men sầu trong nông nỗiTa uống mãi, men tình say muôn lốiNát môi mềm, cạn mối mộng tình mơNặng túi sầu, đau đớn đến bơ vơTrong giá buốt tan mờ đời nghiệp chướngTa uống mãi, chén rượu tình khó cưỡngSay men hồn tình vướng phải dối gianGiọt đắng nào họa khúc nhạc ly tanVết thương vỡ đau tràn ngày tháng cũTa uống mãi chén rượu tình sương phủRạn dung nhan tàn uá cả bờ môiChén tình nào như men rượu bồi hồiHồn ngất ngưỡng trên đồi cao tình lỡ…Đây ly rượu làm cho ta bỡ ngỡKia giọt tình làm vỡ nốt tình siTóc mờ sương hỏi đã được những gìMen tình rượu lạ kỳ sao… hấp dẫnMột đời uống rượu tình say ngơ ngẩnTỉnh rồi say mà vẫn uống… uống hoàiTỉnh rồi say chồng chất mãi hai vaiSay say tỉnh…tỉnh say…. miền du mộng….
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Chén rượu tình xuân mãi ấm nồngHoa đời hạnh phúc cũng tròn bôngTrao cành lộc biếc ngày sum họpKhỏa cụm mây ngà thuở ngóng trôngGiọng hát ngọt ngào môi nụ thắmVần thơ cháy bỏng trái tim hồngĐêm này rót cạn niềm thương nhớChén rượu tình xuân mãi ấm nồng !
Tác giả: Chưa rõ
Ta buồn mượn rượu để sayGiọt chua giọt đắng giọt cay giọt nồngTa say trong cõi hư khôngGiọt sầu cay đắng lãng bồng bi ai
Này đây giọt ngọt trang đàiMỹ nhân tửu đế ép nài chua cayLắc lư chén rượu trong taySầu bi rũ bỏ men say chát nồng
Nâng ly đáy mắt phiêu bồngHồn ta rơi khoảng trời không mịt mùPhiêu diêu bay bổng lãng duĐể ta quên hết lời ru tình sầu
Xác thì chẳng biết đi đâuLờ mờ đôi mắt một màu nhạt phaiRượu vào một hóa thành haiLại thêm tình khúc bi ai tửu sầu!
>>>Đừng bỏ lỡ: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Say rượu là tình trạng khi cơ thể của chúng ta bị ảnh hưởng bởi lượng rượu uống vào. Nó là một trạng thái không tốt cho sức khỏe và có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng. Say rượu cũng có thể gây ra những hành động không kiểm soát và gây nguy hiểm cho bản thân và những người xung quanh. Biết vậy nhưng đôi lúc vì mang nỗi niềm nên người ta mới say. Hãy chia sẻ những vần thơ buồn về say rượu sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ say rượu buồn
Thơ: Huỳnh Minh Nhật
Ta lơ lửng giữa bến bờ quên – nhớKhoảng trời nào thôi ngơ ngẩn tim yêu?Lạc bước chân bên thềm tối mưa nhiềuHồn vắng lặng xé lòng cô liêu khócQuên và nhớ, nghĩ suy chi nhằn nhọcNhấp chén sầu cạn cốc rượu đêm nayTrời cuồng quay hay ta đã thấy say?Dáng ai gầy bên vầng trăng mờ tỏ?Tình yêu đấy, hỡi hồn yêu cô độcChút men đời níu tạm bước lang thangGiá tình yêu như giọt rượu hoang đàngSay quên lãng, tình yêu thành dĩ vãngĐêm sao sáng bước chân ta bỗng nặngĐầu rỗng không, đâu đất, đất hay trời?Chỉ còn rượu và mây gió lả lơiSay cùng ta với nỗi buồn vời vợi
(Phạm Đình Dũng)
Uống cạn cho say chén rượu cayĐể thấy tình yêu đậm sắc màuĐể nghe lời trái tim ta hátĐể biết môi mềm đêm qua mauMờ nhạt màu mây hay mắt emThả hồn sâu lắng thấy êm đềmBóng em hiện về trong đáy cốcMột cõi mơ hồ trong bóng đêmNhìn thấy sao trời rơi đêm nayBóng trăng hờ hững đến bên cầuMắt em sầu thẳm buồn nhân thếUống hết hồn anh kiếp đọa đàyNgơ ngát trời mây hồn thẩn thờRượu tàn tình cạn bước thơ ơĐường nào đưa anh về viễn xứMột đời một rượu một vần thơ.
Sưu tầm
Phố có uống không mà cứ ngả nghiêng sayEm có chuếnh choáng đâu sao lại hồng đôi máGió khúc khích cười và thì thầm rất lạHàng cây ven đường cũng xạc xào trút lá ghẹo đêmRượu vừa cạn ly cho mắt ướt, môi mềmTình chưa uống đã say…khi người vừa kịp đếnEm run rẩy đón môi hôn dại cuồng, vòng tay quấn quýtMặc kệ trăng ngượng ngùng, e thẹn nấp trong mâyChỉ còn đêm đang đồng lõa thôi vì đêm biết em sayCứ khích lệ trái tim em phải yêu người nồng nàn hơn nữaPhải gấp gáp nói với người biết bao điều em chưa từng thổ lộBởi chỉ sớm mai thôi, ta sẽ lại lặng im như chưa từng gặp gỡ trong đờiEm muốn được say, dù chỉ một lần thôiĐược tựa vai người đi trên phố đêm ngả nghiêng như thếNgười sẽ nắm chặt tay em, sẽ cùng em vượt nghìn trùng dâu bể….?Rượu đã vơi và đêm sắp cạn rồi…người có tới cùng em…???
Thơ: Phạm Công Lý
Ngả xiêu chén Rượu tự mờiCho mờ chẳng ngắm khuôn trời bụi lemNgẩn ngơ líu ló hơi menĐể quên tất cả lòng ngèn nén đauNgoài trời mưa bắc cầu NgâuNhà trong cạn chén kệ thâu béo gầyDẫu mưa hạt cứ gieo dàyNgất ngây hồn khỏa tháng ngày tuổi xưaPhút giây trời đất giao mùaTửu,Ngâu trộn hết kẻo thừa bỏ quênMây mưa tấu khúc nhớ emCào trong tim thấu đến chèn tình côiTình tan xưa cũng lỡ rồi
Tác giả: Dương Tuấn
Thế gian dùng rượu để tìm vuiCòn ta dùng rượu giết ngậm ngùiĐường đi ta bước lô nhô sóngTrời đất cuồng quay.. thế mới vui.
Trời đất cùng say rượu với taAi uống cùng ta cạn chén ngàGió ơi.. gió hỡi.. về đâu nhỉ?Vài giây nán lại uống cùng ta.
Rượu sầu nghìn chén uống chẳng sayUống cố mà quên kiếp đoạ đàyĐể trên trần thế ta là nhấtNắm cuộc đời này giữa bàn tay.
Rượu giúp đời ta quên bạc đenQuên họ hàng ta những kẻ hènKhinh ta nghèo khó vênh mặt thỏNịnh ta khi có nắm bạc quèn.
Rượu giúp đời ta quên người yêuQuên mối tình si khổ trăm điềuQuên người bội bạc làm ta khổQuên mối tình câm vẫn chắt chiu.
Rượu giúp đời ta.. quên bản thânQuên nổi niềm riêng ..quên túng bầnMai kia ta chẳng sầu đau nữaRượu tiễn hồn ta… khỏi dương trần.
Thơ: Huỳnh Minh Nhật
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờPhượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳmTa yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áoGiọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngâyĐôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữĐường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệmEm nhớ gì về những chuyến xe xưa?Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửaĐã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hèEm có phải chỉ là cơn gió nhẹ,Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớPhố đông người sao thiếu bóng em qua?Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạViết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
Khi thất tình các bạn thường tìm đến men cay để trút bầu tâm sự hay để quên đi một mối tình buồn. Tuy nhiên, rượu không giải quyết được việc gì mà lại còn có hại đến sức khỏe. Hãy mạnh mẽ lên, cuộc tình này khép lại sẽ có cuộc tình khác mở ra với bạn thôi. Hãy chia sẻ những bài thơ thất tình buồn uống rượu sau đây để giải tỏa nỗi niềm bạn nhé !
Thơ nhậu thất tình buồn
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Màn đêm phủ xuống vai gầyTừng giọt sương lạnh phủ đầy hồn aiTrăng soi sáng tỏ đêm dàiSao ta chợt thấy bóng ai cuối trờiMôi cười duyên dáng gọi mờiBay bay suối tóc rối bời lòng aiVầng trăng sao sẻ chia haiTrăng chờ sao đợi đêm dài tái têĐê mê ly rượu vơi đầyMen cay thắm đượm hồn say lạc loàiNâng lên cho hết u hoàiUống đi cho cạn dáng ai gọi mờiTrăng thời cứ rót ta nângHạ xuống sao lại bâng khuâng rót đầy.
Tác giả: Phạm Đình Dũng
Uống cạn cho say chén rượu cayĐể thấy tình yêu đậm sắc màuĐể nghe lời trái tim ta hátĐể biết môi mềm đêm qua mau
Mờ nhạt màu mây hay mắt emThả hồn sâu lắng thấy êm đềmBóng em hiện về trong đáy cốcMột cõi mơ hồ trong bóng đêm
Nhìn thấy sao trời rơi đêm nayBóng trăng hờ hững đến bên cầuMắt em sầu thẳm buồn nhân thếUống hết hồn anh kiếp đọa đày
Ngơ ngác trời mây hồn thẫn thờRượu tàn tình cạn bước thơ ơĐường nào đưa anh về viễn xứMột đời một rượu một vần thơ.
Tác giả: Chưa rõ
Rượu có say… nhưng say lại tỉnh!Tình say rồi chẳng tỉnh người ơi..!Biết rằng yêu… trăm chiều đau khổ!Sao tin lòng cứ mãi vấn vương..!
Rượu nồng ai uống cùng taBao nhiêu giọt thắm nét hoa phai màuYêu người, người để lòng đauGhét người em trút… rượu đào… môi say.
Ước gì có ai giờ này,Cùng tui nâng chén rượu cay tỏ bày,Ước gì trái đất không quay,Thời gian chạy ngược về ngày yêu em.
Tác giả: Chưa rõ
Anh về rót cả hồn thơGởi theo mây gió thẫn thờ đợi emDệt bao ước mộng êm đềmTình trong như đã… bên thềm ái ân
Vương lên môi mắt trong ngầnTình say chếnh choáng dâng tràn khát khaoThả vần thơ với ngàn saoLung linh huyền ảo dạt dào tình ca
Nồng nàn… cháy bỏng thiết thaSáng trong ngây ngất như là ánh dươngĐể đêm đêm mãi vấn vươngDuyên tình thắm đượm môi hường đắm say…
Tác giả: Đoạn Trường
Hãy rót cho nhau chén rượu tìnhRót đầy mộng điệp với niềm tinHòa thêm chút nắng mùa xuân ấmVừa chạm môi hồng má ửng xinhEm say bởi nắng hay vì rượuMôi, mắt em cười dáng ngả nghiêngTheo ánh tà dương màu lộng lẫyVẳng nghe tiếng nhạc gọi chim uyênHương sắc thiều quang hoa rạng rỡCài lên màu áo lụa voan mềmMà ai đã khéo gieo trong nắngKhơi dậy tâm hồn cảm dịu êmTrải hồn phơi phới mơn cành láCạn chén rượu tình pha nắng xuânĐón nhận những gì yêu quý nhấtDành riêng hai đứa nhớ muôn phần
Rượu, một loại thức uống đã có mặt trong cuộc sống của con người từ rất lâu đời. Nó đã được sử dụng như một cách để giải tỏa căng thẳng và thư giãn sau một ngày dài làm việc. Nhưng cũng giống như tình yêu đôi khi, rượu lại mang đến cho chúng ta những cảm xúc buồn và u ám, đặc biệt khi ta uống quá nhiều. Hãy lắng lòng cùng những vần thơ buồn về rượu và tình yêu sau đây đểcảm nhận bạn nhé !
Thơ tình buồn uống rượu
(Huỳnh Minh Nhật)
Lặng lờ gió ngủ bên thềm cửa
Đêm nay say quá, rõ thật là!
Bâng khuâng khói thuốc ven trời lạnh
Mơ hồ… tôi nhớ một người xa
Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi?
Đây niềm xa cách có chi vui?
Cớ sao tôi cười như mê dại,
Trong những đau thương lẫn ngọt bùi?
Trăng đứng tự tình tiêu điều khóc
Đêm chẳng chung lời với nước mây
Hình bóng ai về trong sương khói
Xiêm y tha thướt dáng trang đài
Kiều nữ giật mình từ đáy mộ
Hay gió vô ngôn bỗng ồn ào?
Sao tôi nghe tiếng như ai đó…
Bước giữa hồn tôi đương xôn xao!
(Phú Minh)
Ly rượu cay nồng, nâng uống cạn
Khúc tình thoang thoảng tiếng tơ vương
Bống hát mênh mang lời lãng mạn
Giọng ca trầm bổng khoảng vô thường
Búng tiếng đàn đêm âm thánh thót
Muộn phiền cõi nhớ với cõi quên
Vật vờ chao đảo men say rót
Bên đời hiu quạnh thoáng nhẹ tênh.
(Thanh Trung Huỳnh)
Trăng vàng lơ lửng gió layVe kêu văng vẳng, cơn say tình nồngTựa lưng giăng mắt ra trôngNúi cao, biển rộng mênh mông sóng trànBước lần trên bãi cát vàng,Rì rào sóng vỗ miên man nỗi niềmNhớ xưa trăng khuyết lưỡi liềmTung hoành ngang dọc thỏa niềm phong lưuNhớ xưa kiềm hãm ngục tù,Chí trai ngạo nghễ mây mù che đi.
Nhớ xưa hổ dữ gầm rìSong thưa chốt chặn, sầu bi oai hùmNhớ xưa huyết sắc anh hùngMây trời gió lộng, quần hùng giang sangGiờ đây thù lớn nặng mang,Tay cương, tay kiếm thỏa gan mối thùGiờ đây mây gió ngàn thuẨn danh rừng rậm hoang vu vắng người.Giờ đây đã khác đôi mươi,Hạ buông tay kiếm tìm người tri âmGiờ đây giữa chốn xa xăm,Tìm đâu tri kỷ, ngàn năm khó tìmĐêm nay trăng khuyết lưỡi liềm.
Nhớ về tri kỷ bên thềm năm xưaNhớ về kỷ niệm đêm mưaMưa giăng kín lối, mưa rơi vào lòngBên hiên cùng chén rượu nồngCơn say dằn vặt một dòng lệ cay.Thôi thì đến hết đêm nayĐể mưa tí tách rửa bay nỗi lòngTrông xa về phía bờ ĐôngÁnh dương dần sáng, trong lòng xót xa.Đêm Uống Rượu Nhìn Trăng
(Vũ Đình Trường)
Ðêm này trăng muộn sẽ về đâu?Ðêm trước trăng soi nhạt mái lầuÐêm nọ trăng tàn trên bến hậnÐêm này trăng rọi chút tình đau
Bao đêm rồi rượu đã mềm môiTôi vẫn hoài mong, vẫn đợi ngườiTôi vẫn ấp yêu hình bóng ấyNgười đâu sao chẳng đến cùng tôi?
Trăng ơi, trăng có về đêm naySoi sáng hồn tôi những đọa đàyTrăng khóc, trăng nhìn tôi lặng lẽNhư tình vương vấn mãi không phai
Ðêm nay trăng đến ngoài song cửaSáng ngọn thông già gác trọ xaTrăng lạnh hồn tôi, đời ngã ngựaBao giờ tình cũ sẽ đơm hoa?
Tác giả: Lê Viết Tư
Anh về nửa tỉnh nửa sayCuộc cờ sấp ngửa bàn tay hai thằngThằng say nói cuội nói trăngNói thơ , nói phú sang hèn thấp caoCó khi cũng nói tầm phàoCô này em nọ vượt rào phấn hươngChổng chơ đá ngỏ chông tườngBuồn rơi nước mắt sầu bương tóc xờmBữa thường lỡ hẹn chờ cơmQuên xe mất nón thiệt hơn với ngườiĐôi khi úp gối khóc vùiĐôi khi cám cảnh ngậm ngùi thế nhânNói chung sai hết trăm phầnDưới con mắt của thế nhân mắt bàBiết còn em có hiểu taYêu em anh rất thật thà rất say.
Tác giả: chưa rõ
Ly rượu đầy phút chốc lại vơiTa mãi mơ một giấc mơ đờiNẻo tình duyên còn xa vời vợiSống buông lơi chốt cửa cài then
Căn phòng mờ khói đẫm hơi menMùi hương nào len qua khe cửaÁnh mắt nào rực hồng như lửaLà hồn ma, hay một nửa tình yêu?
Xác xơ héo úa nỗi cô liêuBao nhiêu những hồn hoang kêu thétÔi mặc kệ, ma tình ta đang rétThét vào đêm, xé ký ức con tim.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ buồn về rượu, thơ uống rượu một mình buồn, cô đơn do LVT Education tổng hợp. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng bài viết, bạn đã có thêm nhiều giây phút trải nghiệm thú vị. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
>>>Đừng bỏ lỡ: CHÙM thơ về rượu và tình yêu, thơ về rượu bia thả thính siêu Chất
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.