Ta ôm mối tình lặng câm, yêu nhưng không ám thổ lộ để đêm về thao thức nỗi nhớ mong. Biết là dại khờ nhưng vẫn mãi ôm trọn tình yêu ấy. Tình yêu học trò là vậy các bạn ạ ! Nếu bạn đang ôm ấp một bóng hình nhưng chưa dám thổ lộ hãy chia sẻ những bài thơ tình yêu đơn phương tuổi học trò hay nhât do LVT Education tổng hợp sau đây nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Cùng LVT Education lắng lòng với Top những bài thơ tình yêu đơn phương tuổi học trò hay nhất sau đây để sống lại với những ki ức ngọt ngào, trong sáng của tuổi hồng thơ ngây dưới mái trường bạn nhé !
Thơ tình yêu đơn phương tuổi học trò hay nhất
(Tác giả: Đỗ Trung Quân)
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượngEm chở mùa hè của tôi đi đâu?Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười támThuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.Mối tình đầu của tôi có gì?Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớpLà áo người trắng cả giấc ngủ mêLà bài thơ cứ còn hoài trong cặp.Giữa giờ chơi mang đến lại mang vềMối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệpMùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào câyNgười con gái mùa sau biết có còn gặp lạiNgày khai trường áo lụa gió thu bay.Mối tình đầu của tôi có gì?Chỉ một cây đàn nhỏRất vu vơ nhờ bài hát nói giùmAi cũng hiểu chỉ một người không hiểuNên có một gã khờ ngọng nghịu mãi thành câm.Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượngEm hái mùa hè trên câyChở kỷ niệm về nhàEm chở mùa hè đi qua, còn tôi đứng lạiNhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
(Tác Giả: Vậng Phạm)
Ai cũng có tình dại khờ để nhớTuổi học trò còn đó những ước mơNhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơNgơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợpTiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầuLời tỏ tình lưu trong vở từ lâuKhông dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kínNhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngâyMối tình đầu đành trôi theo gió mâyDòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩyPhút ban đầu đâu dễ mấy ai quênCây phượng già vẫn còn khắc hàng tênTuổi học trò êm đềm còn đâu nữa..!
(Khuyết danh)
Ngậm ngùi em nhớ thời đi họcNgày ấy anh gọi em con nhócAnh lớn hơn em độ vài tuổiHọc chung cứ ghẹo làm em khóc…Một sáng tụ trường anh ngẩn ngơNhìn em xinh tươi như hoa nởTừ đó anh say đắm yêu thầmHọc hành thì dỡ chỉ thích mơ…Nhà không cạnh nhau nhưng chung trườngChẳng dám nói thương cứ theo sauQuay lại … Anh nhìn , Em mắc cở …Mắt anh ngời sáng như ánh sao.Kỷ niệm thoáng qua sẽ tan mauTình yêu học trò là hư ảoAnh đi trong một chiều Phượng nởÁnh mắt đượm buồn lời yêu trao.Từ mùa hè ấy ta mất nhau…Anh đã phiêu bạc ở phương nàoMột lần giở lại trang lưu bútLòng em vấn vương chút ngọt ngào.
(Tác giả: Hoàng Thảo Vi)
Đã qua rồi thời thơ ngây vụng dạiTuổi học trò chẳng đượm chút ưu tưNhặt phượng hồng ép vào những trang thưTrao tập vở chép nhau dòng lưu bút
Đã qua rồi những xuyến xao từng phútĐợi một người mà trong dạ thầm thươngRồi theo sau trên suốt cả quãng đườngChỉ có thế mà thấy sao đẹp quá!
Đã qua rồi những ánh đèn phố xáCủa một thời mà hai đứa yêu nhauNgước nhìn trời mơ mộng với ngàn saoĐời đẹp quá, tình yêu là mãi mãi
Đã qua rồi cuộc tình đầy dấu áiNhững ngày yêu hai đứa nguyện bên nhauCó còn chăng là những nỗi đớn đauÔi chua xót, sao dòng đời nghiệt ngã
Đã qua rồi không còn gì nữa cảKhi hai người đã hai ngã chia lyCó tiếc thương cũng chẳng biết nói gìNén cay đắng, mà cõi lòng băng giá
Đã qua rồi hãy xem như xa lạChỉ tình cờ mình gặp gỡ thoáng quaĐã qua rồi những mộng ước bay xaTrong tiếc nuối – tìm thương về kỷ niệm!
(Tác Giả: Đức Lộc Vũ)
Tặng nàng, tôi viết mấy vần thơĐể nhớ tình xưa, tuổi học tròCái thủa đôi mình, vừa mới lớnHồn nhiên đùa giỡn, rất ngây ngôNgày ấy, tôi cùng lớp với emĐọc chung quyển sách, lúc lên đènThơ tình, nắn nót vào trang vởBối rối ta nhìn, lạ hóa quenHai bàn ngồi học, cách xa nhauThầy giảng, tôi hồn ở đẩu đâuMải viết lời yêu, trao ý đẹpTỉnh đi, thằng bạn gõ vào đầuCái lũ học trò, cũng rất tinhNhìn ta nhấp nháy, rõ duyên tìnhTên em, lưng áo tôi dày đặcThích quá biết thừa, cứ nín thinhĐến năm cuối cấp, thử thi rồiLiều lĩnh tìm em, nói chuyện đờiNgúng nguẩy, nàng vờ như giận dỗiMơ màng ánh mắt, đỏ làn môiCứ nghĩ bên nhau, sống trọn đờiAi ngờ, xa cách giết tình tôiMải mê phố thị, quên người cũGặp lại chiều xưa, phận lỡ rồiNhiều mùa xuân đến, tuổi thêm trôiNhớ lại tình xưa, những ngậm ngùiTự trách là mình: người bội bạc?Nhủ lòng duyên kiếp, thế mà thôi!
(Tác giả: Quang Nhật)
Anh xa em, một mùa thi thương nhớMùa lá bay trở lại đã xa rồiMái trường cũ nhưng tìm em đâu nữaChỉ đường về anh thấy quá xa xôi.Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơiCon đường nhỏ tả tơi ngàn xác láLối quen này chiều nay sao xa lạKhông nắng vàng mà vàng úa tàn phai.Anh nhớ em…người dưng không gặp nữaNhớ mùa thi bảy bữa học chung thầyLối em về nắng cuối hạ đắm sayTuổi mười bảy lần đầu anh biết nhớ.Anh yêu em cũng trong mùa thi đóMùa thi qua em bước đi xaAnh trở lại, mình không còn tái ngộXác thu vàng những kỉ niệm ngày qua.Em! Đã lâu sao không về thăm lớp?Hay em quên lối nhỏ nắng hạ rồi?Quên lớp nhỏ nhà thầy chiều mưa dộtQuên cả con đường hai đứa chung đôi?Đường đi gần nhưng tình đã xa xôiĐường trở lại buổi đầu xa dịu vợiTrên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợiLá rơi đầy,nên chẳng thấy bước chân emNhặt xác thu anh gói tình khờ dạiXếp vào miền ký ức thẳm trong timBụi thời gian phủ nhạt bóng hình emLàm sao để phai mờ mùa thi đó?
>>> Đừng bỏ lỡ: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ tình yêu đơn phương tuổi học trò sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần ý nghĩa, sâu lắng. Hãy dành thời gian lắng lòng để chọn cho mình bài thơ hay, phù hợp với tâm trạng của mình bạn nhé !
Hình ảnh tình yêu đơn phương tuổi học trò
(Tác giả: Miên Du)
Mùa hạ về, mưa bất chợtMưa làn tóc ướt, sợi mềm rối renEm hong khô, trong gió tháng bảyBuộc đuôi gà, thuở xưa mới quenCó mùa si giật mình thổn thứcLùa nắng ngâu, tạnh ngời mắt naiĐể dành dõi, dáng mềm cỏ láHình tóc đuôi gà, hiện nơi nơiAnh vẫn yêu, tóc ấy thời mới lớnThuở cô bạn học, đọc thơ Xuân QuỳnhGiờ ra chơi, nụ cười duyên bạn gáiTay bới tóc, buộc kiểu đuôi gà caoGió đưa tóc, lung lay như cọng cỏMỏng manh bay, êm hương kín mũi chàoNhững bạn trai, ngây ngất đến trêu ghẹoTay vuốt tóc, tinh nghịch mình yêu nhauCô bé ơi, tóc đuôi gà xinh thếNắng gió về, nũng nịu cái trâm duyênCó người say, đi theo như bảo vệChỉ muốn giữ, mái tóc làm của riêngNgắm không chớp, đôi mắt tự điều khiểnChân quên mỏi, chiều tan trường lặng lẽĐi theo em, quen hết ngõ ngách đườngBởi tóc em đuôi gà, nên em cũng có đuôi.
(Sưu tầm)
Ơ hay mới chỉ gặp đôi lần
Mà sáng nay lòng đã bâng khuâng
Hiên nhà, không hẹn, mình vẫn đợi
Mặc dù người ấy chỉ đi ngang !
Có lần mình đứng ngắm trước gương
Mái tóc chải hoài vẫn rối tung
Tóc mình đang rối vì cơn gió ?
Không! Bởi mình đang rối . . .cả lòng!
Gặp nhau người ấy bình thản lạ
Còn mình, mình cảm thấy nôn nao
Vừa giận vừa thương, vừa mắc cỡ
Tại mình chứ phải tại ai đâu !
Người ấy chỉ là người ấy thôi
Coi mình như con bé trong đời
Cớ gì mình mới sang mười bảy
Lòng cứ . . .làm sao lúc gặp người!
(Sưu tầm)
Mòn con mắt đợi cổng trường
Người ta về . . .các ngả đường xôn xao
Bóng ai nào thấy đâu nào?
Mây càng thấp, gió càng cao. . .
Tác giả: Chưa rõ
Không gian ngoảnh mặt làm thinh
Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai.
Mưa đầy tóc, gió đầy tai
Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư.
Mong càng thêm. . .nhớ càng như. . .
Lẽ đâu tới phút này ư chưa về ?
Một mình gieo bước nặng nề
Gió tung xác lá bên hè tả tơi
Hồn chênh vênh bóng chơi vơi
Đất cong mặt giận, chân trời lảng xa.
Bởi yêu em sầu khổ dịu dàng
(Khuyết danh)
Anh xa em, một mùa thi thương nhớMùa lá bay trở lại đã xa rồiMái trường cũ nhưng tìm em đâu nữaChỉ đường về anh thấy quá xa xôi.Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơiCon đường nhỏ tả tơi ngàn xác láLối quen này chiều nay sao xa lạKhông nắng vàng mà vàng úa tàn phaiAnh nhớ em… người dưng không gặp nữaNhớ mùa thi bảy bữa học chung thầyLối em về nắng cuối hạ đắm sayTuổi mười bảy lần đầu anh biết nhớAnh yêu em cũng trong mùa thi đóMùa thi qua em bước đi xaAnh trở lại, mình không còn tái ngộXác thu vàng những kỉ niệm ngày qua.Em! Đã lâu sao không về thăm lớp?Hay em quên lối nhỏ nắng hạ rồi?Quên lớp nhỏ nhà thầy chiều mưa dộtQuên cả con đường hai đứa chung đôi?Đường đi gần nhưng tình đã xa xôiĐường trở lại buổi đầu xa dịu vợiTrên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợiLá rơi đầy,nên chẳng thấy bước chân emNhặt xác thu anh gói tình khờ dạiXếp vào miền kí ức thẳm trong timBụi thời gian phủ nhạt bóng hình emLàm sao để phai mờ mùa thi đó?
Tác giả: Chưa rõ
Em ơi dĩ vãng nhạt nhòaSao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầuYêu em mãi mãi dài lâuMặc em vẫn phụ tình đầu trái ngangHạ về Phượng nở hàng hàngVẫn che lối cũ tung tăng đi vềTrường xưa in bóng bên lềAnh buồn nhìn lớp não nề nhớ nhauNhớ em nét chữ hồn đauDáng em tinh nghịch bên nhau sân trườngNhớ em tành tập cải luơngEm vờ hờn giỗi, yêu thuơng ngàn tuồngNhớ em những lúc chiều buôngAnh chờ cửa lớp ngóng trông tan giờNhớ em dáng dấp mong chờGặp anh đứng đợi hững hờ làm thinhNhớ em dệt khúc ân tìnhMỗi khi hạnh phúc chúng mình bên nhauNhớ em môi thắm son màuNhư màu Phượng vĩ nỗi đau chia lìaEm ơi dĩ vãng nhạt nhoàSao anh cứ ngỡ chiều qua tình sầuYêu em mải mãi dài lâuMặc em vẫn phụ tình đầu trái ngangHạ về Phượng nở hàng hàng..
Những bài thơ yêu thầm không dám nói, thơ yêu đơn phương ngậm ngùi sau đây được viết bởi tiếng lòng thổn thức, đau đớn của con tim khi yêu đơn phương một bóng hình. Nếu bạn đang có cùng tâm trạng, hãy chia sẻ để tìm cảm xúc cho riêng mình nhé !
Thơ yêu thầm không dám nói
Tác Giả: Xuân Khuê
Anh nợ em nắng sân trườngNợ trang vở trắng thân thương học tròAnh nợ em những vần thơGiờ chơi chép vội – ngu ngơ học bàn
Anh nợ em buổi trường tanĐường quê mộc mạc hai hàng cây thưaAnh nợ đón, anh nợ đưaĐôi chim ríu rít thuở xưa chung đường
Anh nợ em tuổi vấn vươngCon tim lỗi nhịp nửa thương nửa hờnAnh nợ em buổi hoàng hônTrời xanh cao vợi mây hôn ráng chiều
Anh nợ em một tiếng “Yêu”Ba mươi năm đợi…Tiếng “Yêu” lỡ làng…
Tác Giả: Minh Hằng
Bồng bềnh gió chải tóc mâyNắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trôngHạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơMột thời áo trắng ước mơTròn xoe đôi mắt đứng chờ đợi nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâuBóng trăng lổ đổ áo màu cười duyênĐêm mơ trộm lúm đồng tiềnĐuổi nhau khúc khích bên triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưaQuyện mùi hương tóc như vừa đâu đâyHạ về thấp thoáng trong mâyTuổi hồng thuở ấy vương đầy túi thơm
Tác giả: Phụng Hải Đăng
Anh rất nhớ và yêu em nhiều lắmNhưng ngại mà đâu có dám nói raSợ làm phiền ảnh hưởng đến người taThôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậy
Ngày qua ngày mà lòng buồn thế đấyNhìn người ta rồi thầm nhớ trộm yêuMột chút thôi đâu dám ước mơ nhiềuYêu lặng lẽ một mối tình trong mộng
Mới gặp em mà trái tim rung độngNgười yêu thầm hỏi có tội không em ?Mối tình câm đầy mộng mỵ khát thèmDù biết trước không thể thành khát vọng
Tôi yêu em nên suốt ngày mơ mộngMãi chung tình mà không muốn yêu ai !Đời mịt mù đâu có thấy tương laiCứ như thế một mối tình dại dột
Ngọn lửa tình đang ngày đêm thiêu đốtTrái tim tôi đã yêu quá mất rồiDẫu biết rằng tình chẳng thể chung đôiChót yêu em mối tình si tuyệt vọng!
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Áng mây hồng cuối trời xa ấyCuối chiều rồi sao vẫn rong chơiNắng đã khuất lưng đồi rồi đấyỞ nơi này mưa bắt đầu rơi
Làn mây khóc hoàng hôn lất phấtRất nhẹ nhàng chợt hóa biển dâuTa mơ mộng hồn ai ngây ngấtRất nặng lòng, tan biến về đâu?
Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áoMây u sầu mây khóc vì ai?Khói thuốc rớt màn đêm mờ ảoTa điên cuồng một nửa trăng phai…
Tác giả: Chử Văn Hòa
Người con gái anh thương thầm năm ấyCho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiềuAnh muốn mình được gọi lấy từ yêuSao khó vậy bởi một điều anh nhát
Những chiều hè nghe tiếng ve ca hátCành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồngLúc chia tay em còn nhớ hay khôngDòng lưu bút được lồng trong trang vở
Những năm tháng cách xa anh rất nhớAnh thương thầm một thuở áo dài ơiƯớc gì đây của ngày đó một thờiAnh sẽ nói những lời yêu em nhất
Bởi tình anh yêu em là chân thậtThời gian dài thực chất chỉ lặng câmNhớ về em anh lặng lẽ âm thầmVà em đã ra khỏi tầm tay với
Em đã có một tình yêu thương mớiHạnh phúc trong em phơi phới tương laiĐể lại trong anh những tiếng thở hoàiThương thầm nhé để đêm dài đơn lẻ.
Tác Giả: Khổng Trung
Khi anh biết tim mình phải lòng emLà anh chọn đơn phương mà im lặngCho nổi nhớ thương nằm im trong miền băng lạmhSẽ không bao giờ thấy được nắng ngày mai.
Khi anh biết chuyện tình mình không có tương laiLà anh đã miệt mài tìm cách loại bỏYêu một người không yêu mình thật khóHi vọng nhiều nhưng mãi là cuộc tình đơn phương
Khi anh biết mình yêu em quá đậm sâuLà anh đã biết ngày sau tim sẽ thổn thứcVì yêu em !anh yêu nhiều hơn hơi thởAnh tự trách mình không biết cách để em yêu.
>>>Đừng bỏ lỡ: CHÙM thơ yêu thầm không dám nói, thơ yêu đơn phương ngậm ngùi
Thơ tình đơn phương buồn đôi khi khiến lòng thêm nặng trĩu, tuy nhiên cũng có những khi đọc được sẽ cảm thấy được thấu hiểu và vơi bớt đi những nỗi buồn. Mỗi chuyện tình đều là những kỷ niệm đẹp. Hãy mang theo làm hành trang trong chặng đường phía trước bạn nhé và đừng quên chia sẻ chùm thơ buồn về tình yêu đơn phương tuổi học trò ngậm ngùi sau đây.
Thơ buồn khi yêu đơn phương
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Một buổi hoa tàn theo lá bayTôi ghé về đây góc phố nàyNăm tháng ướm màu trên sắc cỏNỗi niềm theo gió hát tìm mây
Chắc cũng lâu rồi từ độ ấyCô chẳng về đây với vấn vương?Không dành cho nhau lời sau cuối,Có chi cô hỡi chuyện đời thường
Tôi đã dặn lòng không trở lạiTự thuở phân kỳ khóc biệt lyGặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?
Con đường trơ trọi chờ rêu phủGóc phố phong xanh chẳng ngỏ lờiHồn tôi lạc giữa ngàn con sóngChiều tan lặng lẽ giọt đêm rơi
Dẫu đã dặn lòng không nhớ nữaCho tình trọn vẹn một niềm mơNhưng sao lạ quá? Tôi buồn thế,Chẳng biết chờ ai cứ đợi chờ…
Thơ: Nguyễn Nguyễn
Anh vẫn chờ anh nơi ấy xa xôi.Có về ko ? Nói anh còn hy vọng.Đừng để anh ngày ngày luôn trông ngóng.Em ko về ! để anh đợi hoài công.
Chiều dần buông anh nhìn về phía biển.Nơi xa mù em có được bình yên.?Tình chúng mình sao cứ mãi ngủ yên ?Ko trở giấc cho ta thành duyên nợ.?
Lạnh lắm rồi khi anh vẫn bơ vơ.Chiếc áo mỏng đâu làm anh đủ ấm.Anh vô tâm nên có nào hiểu thấu.?Có một người vẫn thầm lặng yêu em.
Vẫn khoắc khoải trong những ngày cô quạnh.Khát khao nhiều vòng tay ấy em trao.Có thương nhau xin chớ để khổ sầu.Đừng để anh chờ lâu em yêu dấu !
Thơ: Tùng Trần
Có lúc gần cũng có lúc xa xôiBởi kề bên vẫn như người xa lạNỗi nhớ nào khiến cho lòng buồn bãKhi chẳng còn những thứ đã từng mong
Ai sổ lồng..tựa chim sáo sang sôngAi đắng cay giấc mơ hồng tan vỡTrách ai đây khi đời duyên chẳng nợĐể canh tàn không tròn giấc ngủ trơ
Ngày yêu nhau nào biết được chữ ngờỞ tương lai là bến bờ vô địnhAi biệt ly mà không lần bịn rịnKhông xót xa rồi nghèn nghẹn chạnh lòng
Mơ thật nhiều rồi tất cả bằng khôngThì sao khỏi chất chồng bao nỗi nhớTình vỡ tan đâu hẳn đời đang dởNhưng giọt sầu nức nở tránh được sao?
Tác giả: Phụng Hải Đăng
Anh rất nhớ và yêu em nhiều lắmNhưng ngại mà đâu có dám nói raSợ làm phiền ảnh hưởng đến người taThôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậy
Ngày qua ngày mà lòng buồn thế đấyNhìn người ta rồi thầm nhớ trộm yêuMột chút thôi đâu dám ước mơ nhiềuYêu lặng lẽ một mối tình trong mộng
Mới gặp em mà trái tim rung độngNgười yêu thầm hỏi có tội không em ?Mối tình câm đầy mộng mỵ khát thèmDù biết trước không thể thành khát vọng
Tôi yêu em nên suốt ngày mơ mộngMãi chung tình mà không muốn yêu ai !Đời mịt mù đâu có thấy tương laiCứ như thế một mối tình dại dột
Ngọn lửa tình đang ngày đêm thiêu đốtTrái tim tôi đã yêu quá mất rồiDẫu biết rằng tình chẳng thể chung đôiChót yêu em mối tình si tuyệt vọng!
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Áng mây hồng cuối trời xa ấyCuối chiều rồi sao vẫn rong chơiNắng đã khuất lưng đồi rồi đấyỞ nơi này mưa bắt đầu rơi
Làn mây khóc hoàng hôn lất phấtRất nhẹ nhàng chợt hóa biển dâuTa mơ mộng hồn ai ngây ngấtRất nặng lòng, tan biến về đâu?
Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áoMây u sầu mây khóc vì ai?Khói thuốc rớt màn đêm mờ ảoTa điên cuồng một nửa trăng phai…
Sưu tầm
Nỗi nhớ không tên nỗi nhớ sầuĐôi lần nhớ lại mỗi lần đauĐơn phương gối chiếc nằm thơ thẫn
Ái lặng ghi tâm hóa nỗi sầuDụng tửu trong đêm vơi nỗi nhớLang thang độc bước tàn đêm thâuNgười đâu có hiểu si tình ái
Nỗi nhớ không tên nỗi nhớ sầu“Vì Một Người”
Tuổi học trò với những kỉ niệm khó phai, với những rung động đầu đời trong sáng sẽ mãi theo ta đi suốt cuộc đời. Ai có thể quên được những ánh mắt nhìn nhau ngại ngùng chẳng nói nên câu, những cái nắm tay rụt rè cả hai cùng đỏ mặt hay những lần trốn học đi chơi… Những kí ức đó đã tạo nên nguồn cảm xúc bất tận để những bài thơ tình yêu tuổi học trò, thơ tình yêu áo trắng, thơ mối tình đầu hay sau đây ra đời.
Thơ tình học trò hay
(Đỗ Trung Quân)
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượngEm chở mùa hè của tôi đi đâu ?Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười támThuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi có gì ?Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớpLá áo người trắng cả giấc ngủ mêLá bài thơ cứ còn hoài trong cặpGiữa giờ chơi mang đến lại…. mang về.
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệpMùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào câyNgười con gái mùa sau biết có còn gặp lạiNgày khai trường áo lụa gió thu bay…Mối tình đầu của tôi có gì ?Chỉ một cây đàn nhỏRất vu vơ nhờ bài hát nói giùmAi cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểuNên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượngEm hái mùa hè trên câyChở kỷ niệm về nhàEm chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lạiNhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
Tác Giả: Minh Hằng
Bồng bềnh gió chải tóc mâyNắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trôngHạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơMột thời áo trắng ước mơTròn xoe đôi mắt đứng chờ đợi nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâuBóng trăng lổ đổ áo màu cười duyênĐêm mơ trộm lúm đồng tiềnĐuổi nhau khúc khích bên triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưaQuyện mùi hương tóc như vừa đâu đâyHạ về thấp thoáng trong mâyTuổi hồng thuở ấy vương đầy túi thơm
Tác Giả: Vân Hùng
Ngày mới yêu, anh tập làm thơThích nón che nghiêng tóc hững hờMê tay bút tháp ôm tập vởGhen gió hờn mây vờn lửng lờ
Em không nỡ… nhưng anh thì nín thởYêu đơn phương vướng bận buổi khai trườngTà áo dài phơi phới hết bâng khuângNghe tiếng trống tan trường trong bỡ ngỡ
Muốn vẫy gió mơn man bờ má đỏTiết học đầu… quên hẳn… lá me bayLén nhìn tên trên bìa sách nông dàyTrà Hoa Nữ… thơm tho mùi mực tím
Ngồi cuối lớp mà lòng anh chết lịmGiờ ra chơi cố đụng khẽ bờ vaiEm ngó lơ đâu biết kẻ thở dàiBuồn sao lãng.. tình chôn trong tập vở
Tác Giả: Vậng Phạm
Ai cũng có tình dại khờ để nhớTuổi học trò còn đó những ước mơNhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơNgơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợpTiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầuLời tỏ tình lưu trong vở từ lâuKhông dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kínNhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngâyMối tình đầu đành trôi theo gió mâyDòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩyPhút ban đầu đâu dễ mấy ai quênCây phượng già vẫn còn khắc hàng tênTuổi học trò êm đềm còn đâu nữa..!
Tác Giả: Đinh Phạm
Em còn nhớ thuở học trò nghèo khó?Lớp học gần hè nóng nhỏ mồ hôiAnh phía sau nhìn sang chỗ em ngồiLưng áo ướt, tóc dăm đôi lọn ướtEm còn nhớ mình đạp xe xuôi ngược?Con dốc dài cao mơ ước viễn vôngMuốn ôm em thật chặt vào lòngCho em ấm trời mùa đông lạnh quáEm còn nhớ bước chân đi vội vãEm cúi đầu đẹp má đỏ ửng duyênTránh xa anh như tránh cục phiềnDù lúc ấy anh hiền như ông BụtEm còn nhớ những ngày mưa lụt?Áo ướt mỏng manh khoe đôi chút hình hàiEm run run như nắng yếu sớm maiAnh đứng lặng như ai về bắt víaEm còn nhớ đôi câu mai mỉa?Em ghét anh dai như đỉa bực mìnhCó sao đâu em một tấm chân tìnhMà em nỡ làm tình làm tộiEm còn nhớ ngày em đi rất vội?Vượt trùng dương trong bão nổi lênh đênhEm đi rồi vào lớp thấy buồn tênh,Đường đi học gập ghềnh hơn lúc trướcGiờ mình khác hai dòng đời xuôi ngượcEm an vui, anh chẳng được toại lòng!Nhớ về em anh viết đôi dòng,Cho ấm chút vài mùa đông còn lại.
Tác Giả: Đồng Hà
Bốn mươi lăm năm xưaĐồng Khánh và Quốc HọcGiữa ánh nắng ban trưaEm anh còn xa lạEm khoe màu áo trắngGiữa khung trời trong xanhMình đang tuổi học tròNgây thơ và mong manhRồi từ trong ánh mắtHai đứa mình kết thânÝ tình cùng nao nứcBước vào đời lâng lângSân trường anh bắt bướmVệ cỏ em hái hoaCùng chung nhau hện ướcChờ nhau nhớ chờ nhauĐã hẹn cùng nên duyênLàm đôi nhân tình trẻĐưa nhau vào cõi mộngThuận dòng hay trái ngang.
>>>Xem thêm: TẬP thơ tình yêu tuổi học trò, thơ tình yêu áo trắng, thơ mối tình đầu hay
Yêu đơn phương nhiều nhung nhớ, một tình yêu không được đền đáp, yêu nhưng chỉ dám nhìn nhộm từ xa. Nếu bạn đang yêu đơn phương một bóng hình chắc bạn hiểu được xúc cảm này. Hãy chia sẻ những bài thơ buồn về tình yêu đơn phương sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ tình yêu đơn phương
Tác giả: Chử Văn Hòa
Người con gái anh thương thầm năm ấy
Cho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiều
Anh muốn mình được gọi lấy từ yêu
Sao khó vậy bởi một điều anh nhát
Những chiều hè nghe tiếng ve ca hát
Cành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồng
Lúc chia tay em còn nhớ hay không
Dòng lưu bút được lồng trong trang vở
Những năm tháng cách xa anh rất nhớ
Anh thương thầm một thuở áo dài ơi
Ước gì đây của ngày đó một thời
Anh sẽ nói những lời yêu em nhất
Bởi tình anh yêu em là chân thật
Thời gian dài thực chất chỉ lặng câm
Nhớ về em anh lặng lẽ âm thầm
Và em đã ra khỏi tầm tay với
Em đã có một tình yêu thương mới
Hạnh phúc trong em phơi phới tương lai
Để lại trong anh những tiếng thở hoài
Thương thầm nhé để đêm dài đơn lẻ.
Tác giả: Bùi Tráng Sĩ
Yêu đơn phương có bao giờ hạnh phúcLòng khi nào cũng dục thúc buồn tênh
Biết bao giờ hình bóng ấy anh quên
Cùng giấc mộng mang tên em… nhỉ?
Ờ thì đêm anh một mình tự kỉ
Viết vần thơ với cảm nghĩ giờ đây
Ờ tâm hồn lúc nào cũng trên mây
Đếm nỗi nhớ từng phút giây tha thiết
Yêu đơn phương nhưng vô cùng da diết
Rất thật lòng mà chẳng biết ngày mai
Là ngày mai em sẽ ở bên ai
Anh lặng lẻ trong men sai tình mãi
Em biết không đêm anh thầm sợ hãi
Rồi một ngày em sẽ phải bên ai
Cho phố buồn, con phố vắng, phôi phai
Cho anh mãi nhiều đắng cay, thương nhớ!
Tác giả: Hoài Vân
Họ nắm tay nhau dưới ánh đèn
Đi trên con phố đã thân quen
Tôi nhìn họ bước lòng buồn rượi
Thế giới chỉ còn màu trắng đen
Họ bước bên nhau không nhớ tôi
Ôi cô gái nhỏ về đi thôi
Lời yêu chưa nói với người ấy
Giờ họ, xem kìa, rất đẹp đôi!
Tôi cất nỗi buồn vào phía trong
Không cho ai thấy bão trong lòng
Khi đi bên họ tôi cười nói
Khi ở một mình tôi khóc không
Một người là bạn, một người yêu
Hai người họ đẹp biết bao nhiêu
Lời yêu chưa nói, thôi câm lặng
Tôi bước lang thang dưới bóng chiều…
(Khuyết danh)
Thơ tình anh viết bao nhiêuMà sao không thấy nói điều yêu emLúc nào cũng bảo rằng quenVậy mà chẳng dám nhóm nhen lửa tìnhEm đâu muốn sống một mìnhChẳng qua chưa thấy bóng hình nào ưngRiêng anh sao cứ lưng chừngCon trai mà lại ngập ngừng lời yêuEm đâu cần phải nói nhiềuMột lời thôi cũng là điều em mongĐò chiều chẳng cặp bến sôngĐể em đứng mãi ngóng trông đợi chờĐã yêu đừng có hững hờTrải lòng bằng những câu thơ làm gìYêu thì mạnh bạo nói điEm là con gái nhắc thì vô duyên.
(Tác giả: Huỳnh Minh Nhật)
Em báo tin vui, cớ sao buồn?Miệng cười buốt giá lệ thầm tuônĐò đã sang ngang, em – người ấyTủi thân bến vắng gió nhẹ luồn.
Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàngMấy ngày tím ngắt bóng chiều loangTôi đợi người xưa, xa xăm quá!Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang.
Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơiTìm em ngơ ngẩn bốn phương trờiNgười chắc hững hờ vui tình mớiChẳng biết nơi này mưa mưa rơi.
Tôi nhớ bụi tình vương ngày trướcEm ngồi tính chuyện của mai sauNhư cánh hồng phai bên dòng nướcThấm thoắt thời gian đã vụt mau.
Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnhQuạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tàEm ngồi lặng yên nghe tôi kểNhững chuyện trong đời đã trôi qua.
Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao?Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tanGiờ nghe tin ấy tim đau nhóiKhói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn.
Tôi vẫn tìm em trong áng thơViết về cái thuở đã mộng mơDẫu em chung bước bên người ấyTôi vẫn nơi đây một kẻ khờ.
Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờVẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơNhững tối trăng mờ nghe đêm rớtTôi biết tình em vẫn hững hờ…
(Khuyết danh)
Yêu thương mà chẳng nói năng,Nhớ nhung mà chẳng than rằng nhớ nhung.Giữa đêm, lòng lạnh vô cùng,Mơ màng trên gối hoa dung gần gần.Ngọc ngà tay chẳng giao thân;Chuốt trau dáng điệu, muôn phần ước mơ.Sương bay… trời đục, cây mờ;Tình riêng lẩn khuất như bờ vi lau.“Ngó em không dám ngó lâu,“Ngó qua một chút đỡ sầu mà thôi.“Lòng ta thương bạn không nguôi,“Nước sao như nước chảy xuôi một bề”.Cành thương chim nhớ bay về,Tiếng kêu than thở, buồn nghe não sầu.Lặng im của bóng đêm sâu;Lặng im vĩnh viễn của mầu thời gian;Ba canh sao lặng lẽ tàn,Hang rừng lặng lẽ bông lan rụng mìnhLạnh lùng trong khoảng vô minhLòng ta muôn kiếp ôm tình, lặng im.
(Sưu tầm)
Người ta khổ vì thương không phải cách,Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,Người ta khổ vì xin không phải chỗ.Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.Vì thả lòng không kìm chế dây cương,Người ta khổ vì lui không được nữa.Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.
Sau khi trải lòng cùng những bài thơ tình yêu đơn phương tuổi học trò, thơ tình yêu áo trắng, thơ mối tình đầu hay, với đầy đủ cung bậc cảm xúc trên đây của LVT Education, hi vọng bạn đã nhận ra những thông điệp ý nghĩa về tình yêu đôi lứa. Chúc các bạn có một tình yêu viên mãn !!!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.