Cuộc đời như một dòng nước chảy, bắt nguồn từ nơi nào, chảy qua chốn nao, đổ về chỗ nào đều không tự chủ được. Cuộc đời như những chuyến xe. Người lên, người xuống, người về, người đi, lúc hội ngộ, lúc phân ly, nụ cười, tiếng khóc có khi lặng buồn. Vậy nên bất kể tốt xấu hãy thản nhiên đối diện, đón nhận hết thảy. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ buồn về số phận con người lận đận, gian truân do LVT Education cung cấp sau đây để cảm nhận về kiếp người bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Top những bài thơ buồn về số phận con người mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây đó. Hãy cùng tham khảo nhé!
Thơ buồn về số phận con người
Tác giả: Ttbn
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?
Hãy rót cho tôi chén rượu đầyTôi cần phải uống để còn sayĐể tôi không phải là tôi nữaĐừng để cho tôi tỉnh mộng này
Tôi muốn quên đi kiếp làm ngườiThân tàn ma dại, kẻ tàn hơiLà tôi, chắc lẽ là tôi đóChán nản còn đây giữa đất trời.
Chất rượu thấm dần trong trí nãoVô tình đập vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười
Cười xong rồi khóc với đê mêChập chờn say tỉnh giữa hoang khêVà trong thế giới vô hình ấyHồn bỗng bay xa chẳng muốn về.
Tác Giả: Hà My Trần
Lênh đênh như cánh lục bìnhHồng nhan bạc phận, biết mình về đâuQua sông em phải lụy cầuNhìn con sóng vỗ, nát nhàu con tim
Sao lồng lại nỡ nhốt chimSông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoaPhận buồn cay đắng xót xaĐời người con gái ,như hoa phai tàn
Con tim đau xót vô vànCuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoaSao người nợ phụ tình taDày vò thân xác , cánh hoa nát nhàu
Em nhìn lên mảnh trăng sầuThan thân trách phận, cơ cầu tình duyênXót xa cho kiếp thuyền quyênGiờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!
Tác Giả: Ai Tran
Cuộc sống ngắn lắm em ơi!Anh đâu dám nối phận đời cùng emMong sao trong ấm, ngoài êmNắng mưa thời tiết đêm thâu tới cùng
Đấu lưng hai mảnh đời thườngHai ta tối, sớm có cùng bên nhauGiữ phần còn lại mai sauChan hoà số phận ốm đau có mình!
Tác Giả: Trần Anh Khoa
Tạo hóa gieo chi số phận ngườiSao đành ghét bỏ tạo buồn vuiAnh thì hữu phước trong đầm ấmChị lại vô duyên giữa ngậm ngùi
Hạnh phúc muôn đời ta chửa thỏaƯu sầu trọn kiếp bạn nào nguôiChung dòng máu đỏ sao ngang tráiTạo hoá gieo chi số phận người.
Tác Giả: Nguyên Hưng
Thương thay số phận chốn quê nghèo.Hễ muốn sang bờ vượt cáp treo.Lũ trẻ men sông nhờ sợi bám,Người già ngó bến cậy dây leo.
Nhiều phen bán mạng vì bung mố,Những vụ lìa trần bởi đứt neo!Chính phủ hay chăng đời khó nhọc.Dân tình khốn khổ xóm buồn teo!!!
Tác Giả: Thúy Nguyễn
Cuộc đời số phận rủi mayNào ai có muốn đọa đày xác thânSinh ra ở cõi dương trầnNhưng sao bất hạnh lại phần cho tôi
Đời như nước chảy bèo trôiLang thang khổ cực bao lời đắng cayXin ăn từng bữa qua ngàyXót xa số kiếp đời này hẩm hiu…!!!
>>>XEM THÊM: Chia sẻ 45+ bài thơ buồn về cuộc sống bạn gửi gắm nỗi niềm
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ buồn về số phận con người sau đây sẽ giúp bạn bày tỏ nỗi lòng của mình. Qua đó, tiếp thêm động lực giúp bạn vượt qua mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống để sống hết mình cho cuộc sống hiện tại. Hãy luôn mạnh mẽ, kiên cường như chú lật đật nhé !
Thơ buồn về số phận con người ngắn ngủi
Tác Giả: Lê Giáp
Tôi bán nổi buồn có ai mua…?Cho vay thương nhớ có ai cần…?Niềm đau chất ngất lòng chôn kín!Chua xót cuộc đời biết nói ai…?Biết bao đêm thức trắng canh dài…Nằm im than thở phận không may…?Có lẽ là do nơi số phận!Nên đời cứ lận đận mãi trên vai…?
Tác Giả: Quy Phan Đình
Cảnh một mình em giữa cuộc đờiBon chen vất vả lắm người ơiCô đơn bóng lẻ bao sầu tủiKẻ trách người chê, chúng bạn cười.
Cũng bởi nhân duyên lầm lạc lốiĐành cam phận đắng mặc sầu khơiVùi chôn quá khứ tìm ngày mớiĐánh thức tương lai đổi tiếng cười.
Tác giả: Chưa rõ
Gia đình có cũng như khôngMẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhauMới nghe câu chuyện mà rầuBốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiềnCha thì đi vắng triền miênChỉ ông bà nội kề bên bốn mùaTội cho con trẻ ngây thơƯớc ao có đủ sớm trưa cả nhàNgó sang bè bạn gần xaAi ai cũng vậy mẹ cha cận kềBỗng dưng nước mắt tràn trềSinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì
Tác Giả: Tuan Nguyen
Sanh nhầm thế kỷ phận lao đaoCuộc sống gian nan lắm nghẹn ngàoSóng gió đau thương đầy xương máu.Ghập ghềnh sỏi đá đời chênh chaoÂm thầm lặng hụp vượt giông bãoBện gót chân chàm bước xanh xaoViễn cảnh thân tàn nhưng chẳng đão..Đi tìm góp nhặt thú nghêu ngao…
Tác Giả: Gởi Nhớ Về Đâu
Đời tôi buồn muôn kiếp vậy sao?Thương đau còn đó mãi không nhòaSống đời thăng trầm bao buồn tủiLòng người ai biết tựa mưa xaĐôi khi giả tạo lại hạnh phúcChân tình quá mức là cái tộiThương người quá là một cái nguĐời buồn thầm khóc lệ rơi tuônThôi cứ đành vậy theo dòng cuốnLặng lẽ trôi đi một kiếp người!!!!
Tác giả: Chưa rõ
Đời tôi sương gió phong trầnĐi tìm manh áo miếng ăn qua ngàyXa quê mấy chục năm dàiNỗi buồn cứ mãi u hoài người ơiLàm sao viết được thành lờiThoáng qua mà đã nửa đời gian nanNghĩ mà tím ruột héo ganTim đau như thế đâm ngàn mũi daoBao lần nức nở nghẹn ngàoNhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằnGia đình nhiều nỗi khó khănThân trai gánh chịu mấy lần được vui?Dòng đời chảy ngược trôi xuôiTìm gì ở chốn bùi ngùi lặng cămĐêm nay đêm nữa âm thầmThịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.
Tác Giả: Yen Ho
Vòng quay số phận mãi quay vòngTrong đục ai nào biết đục trongDõi kẻ xưa thề quên kẻ dõiMong người thuở hứa phụ người mong
Trí cao ẩn chứa niềm cao tríLòng cạn bày phơi nỗi cạn lòngMộng gởi tằm dâu đời gởi mộngKhông tình níu lại cũng tình không.
Cuộc đời này vô thường lắm ai ơi, không ai biết trước được điều gì vì vậy dù bạn đang trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng hay trân trọng và tận hưởng những phút giây hạnh phúc bên người thân, gia đình. Dưới đây là tập thơ về kiếp người ngắn ngủi, cuộc đời vô thường đắt giá mang đến ý nghĩa sâu sắc. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ buồn về kiếp người ngắn ngủi
Tác giả: Trần Tùng
Cuộc sống này có muôn vạn niềm đauĐừng so đo cái nào lớn nhấtCó những điều bạc tiền hay vật chấtChẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi.
Cuộc sống này ai biết trước điều chiCần trân trọng những gì đang tồn tạiNếu không muốn nơi tâm hồn ngây dạiBởi một ngày phải nói tiếng ăn năn.
Cuộc sống này không tự vượt khó khănThì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạNhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngãPhải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay.
Cuộc sống này còn có một ngày maiLàm động lực để miệt mài tranh đấuBiết cần cù không việc nào là xấuHãy tự mình bước qua những niềm đau.
Tác giả: Phạm Văn Long
Lại đây tôi kể cho ngheĐắng cay cái kiếp làm thuê cho ngườiCó ai chẳng muốn đổi đờiBạn ơi tôi chịu những lời mỉa maiHọ khinh cái kiếp chân saiHọ khinh cái kiếp tương lai mịt mùNhiều lần cũng trách mình nguHọc hành chẳng chịu, thành như bây giờ
Cuộc đời ai chả mộng mơCó ai không ước ngồi chơi cũng giầuCuộc đời có dễ vậy đâuKhông quyền chẳng thế, còn lâu đổi đờiMột chân chẳng dễ lên trờiPhong ba bão táp, mấy người thành công
Ai mà chẳng muốn ngồi khôngThoát li cái kiếp làm công cả ngàyNgày ngày chịu những đắng cayMỉa mai, ch-ửi bới, đọa đày tấm thânBữa cơm chia suất định phầnNuốt vào trong họng, nghẹn gần mười giâyĂn cơm gạo mốc qua ngàyCá ươn, rau cặn…dạ dày đớn đauCó ai không muốn làm giàuThôi đành nhịn nhục, để mau về nhà.
Tác giả: Chưa rõ
Tôi đã lớn cũng từ căn bếpĐể giờ đây ngồi xếp vần thơĐi xa vẫn mãi ngóng chờNơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mìnhTôi biết rõ gia đình nghèo khóBởi quê nghèo chỉ có ruộng thôiQuanh năm lưng bán cho trờiMặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn
Từ cuộc sống tôi hờn cái khổCố đi lên bằng nổ lực thânTuổi thơ vốn đã chuyên cầnDù cho vất vả chẳng than một lờiNhìn rạng rỡ nụ cười ai biếtTôi trải qua mải miết gió sươngNhững hôm thức trắng đêm trườngMắt nâu trũng lại má hường kém xinhNhưng ngẫm lại đời mình là sướngBởi so bì số hưởng hơn aiNgoài kia nhiều lắm cảnh dàiCơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào?
Tác giả: Ttbn
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?
Hãy rót cho tôi chén rượu đầyTôi cần phải uống để còn sayĐể tôi không phải là tôi nữaĐừng để cho tôi tỉnh mộng này
Tôi muốn quên đi kiếp làm ngườiThân tàn ma dại, kẻ tàn hơiLà tôi, chắc lẽ là tôi đóChán nản còn đây giữa đất trời.
Chất rượu thấm dần trong trí nãoVô tình đập vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười
Cười xong rồi khóc với đê mêChập chờn say tỉnh giữa hoang khêVà trong thế giới vô hình ấyHồn bỗng bay xa chẳng muốn về.
Tác Giả: Hà My Trần
Lênh đênh như cánh lục bìnhHồng nhan bạc phận, biết mình về đâuQua sông em phải lụy cầuNhìn con sóng vỗ, nát nhàu con tim
Sao lồng lại nỡ nhốt chimSông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoaPhận buồn cay đắng xót xaĐời người con gái ,như hoa phai tàn
Con tim đau xót vô vànCuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoaSao người nợ phụ tình taDày vò thân xác , cánh hoa nát nhàu
Em nhìn lên mảnh trăng sầuThan thân trách phận, cơ cầu tình duyênXót xa cho kiếp thuyền quyênGiờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!
Tác giả: Phạm Tâm An
Khóc đi! Khóc một mình thôiĐể cho nước mắt cuốn trôi muộn phiềnTrải bao sóng gió, đảo điênXót xa đau vỡ cả miền tâm linh.Khóc đi, hãy khóc một mìnhĐể cho thanh thản lặng thinh theo vềBiết hồn còn chút u mêTrần gian bụi bặm bộn bề rủi may.Khóc đi cho nhẹ lòng nàyĐã là số kiếp – đắng cay ai lường?Cuộc đời muôn nỗi đoạn trườngTrời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?Thương mình, nghĩ nỗi can quaBiết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôiHôm nay khóc một mình rồiĐể mai cười với mọi người quanh taKhóc đi, hãy khóc mặn màNgày mai sẽ thấy đời là chốn vui.
>>>XEM ĐẦY ĐỦ: CHÙM thơ về kiếp người, thơ về đời người ngắn ngủi đáng suy ngẫm
Sinh ra phải chịu kiếp nghèo khiến bạn bị thiệt thòi đủ bề. Tuy nhiên, nếu bạn cố gắng chăm chỉ làm ăn, tích góp rồi một mai bạn sẽ thoát khỏi cảnh nghèo, cuộc sống sẽ sớm dư giả thôi. Và trải lòng cùng những bài thơ về kiếp nghèo sau đây cũng là cách giúp bạn chia sẻ nỗi lòng để sớm vực dậy niềm tin.
Thơ viết về số phận nghèo
Tác giả: Nguyễn Quang Long
Buồn nhỏ lệ giữa đêm trường lặng lẽThả hồn vào gió nhẹ giữa đêm mưaHỡi nhân gian cay đắng mấy cho vừaNghe khắc khoải tình ùa theo mây gió
Đã bao lâu thương thầm không dám ngỏBởi phận nghèo như gió nhẹ nhang laySông cô đơn ôm tủi suốt đêm ngàyBởi số kiếp luôn xoay theo tạo hoá
Ta với em tuy quen mà như lạChưa trao lời vội vã phút chia xaKiếp cô đơn như nắng nhạt chiều tàBởi thân nghèo lên xa rời tình nghĩa
Sống cô đơn nào ai hoài đếm xỉaMỗi đêm nắm thấm thía nổi lòng đauTrời không thương cho phận số nhạt màuBao cay đắng niềm đau và hổ thẹn
Nhìn cuộc sống xô bồ trong uất nghẹnXót thương mình hổ thẹn chẳng như aiÔm cô đơn với những tháng ngày dàiNợ ân tình tương lai thôi đành nỡ.
Tác giả: Nguyên Hữu
Ôi nghèo khổTại sao ngươi cứ đổ xuống mọi nhàGây ra bao cảnh chia lìa rơi nước mắt…
Tiếng than tắtNhưng lệ hờn vẫn đắng ngắt này đâyChỉ im bặt khi bóng đêm ru giấc ngủ…
Đi hay ởLưỡng lự gì? Buông tha đi nghèo khổCuộc sống đáng thương đến tột độ mất rồi…
Đã đi rồiSao vẫn buồn? sao chẳng thấy tiếng cười?Hậu quả ngươi gieo gây bế tắc kiếp người…
Lặng lẽ tôiChắp tay cầu khấn các đấng quyền năngRa tay cứu rỗi giúp loài người an vui…
Tác giả: Trần Thi Thủy
Em chỉ là người đàn bà đã lỡNgười “nhà quê” tính lại rất ngang tàngNhưng yêu ghét em phân định rõ ràngKhông mập mờ , không tham lam ích kỷ.
Em chỉ là người đàn bà cũ kĩBụi thời gian biến Em trẻ thành giàBao vết nhăn đã có hằn trên daVới trái tim cả trăm ngàn vết cứa .
Bởi trong đời gặp phải người thất hứaNói yêu thương chỉ hời hợt đầu môiNên cuộc tình như nước chảy bèo trôiMãi lênh đênh theo dòng đời nghiệt ngã .
Đã có lúc tim tưởng chừng hóa đáTrước tình yêu cứ lạnh nhạt thờ ơChẳng buồn thương cũng chẳng cần ước mơMặc kệ thân một mình rồi bươn trải .
Qua nửa đời bỗng giật mình nghĩ lạiCớ sao Em cứ sống thế thật khờMải miết làm ..tối tối lại làm thơKhi người ta sống có đôi có cặp .
Chắc ông trời đem duyên đi xa lắcKhiến cho Em sống mãi cảnh cô đơnNửa cuộc đời vẫn thế chẳng khá hơnAi còn duyên xin để Em giữ lại ! !
Tác giả: Nguyễn Tâm
Em gánh đời nghèo đổ núi nonMà sao cái khổ cứ đeo cònBụi đường vươn bám trên thân áoGió đất in hằn mảnh vải conKiếp trước phải đâu vay cái nợNay thời bương trả đến lon tonThôi thì cứ khóc cho hả giậnMốt nọ đổi thay sẽ được tròn !
Tác giả: Phan Thanh Minh
Làm thi sĩ không tiền giỗ mẹhỏi đấng cao minh có hiểu rằngchim bay liệu thoát tầng dưỡng khícon người có thể chẳng uống ăn..?
Nhân loại bao năm thì tận diệthèn sang ngu đốt cũng bể dâuxin cho vài năm sau trái đấthình nhân thay thế bởi chim câu…
Dỗ giấc mơ nằm say gối mộngtung tăng lòng cỏ ngỡ hồn hoamai dậy ra đồng tranh cuốc đấtchia nhau từng giọt đắng sơn hà…
Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Gió thổi mang về bao nỗi nhớĐương đêm đời héo giấc bơ vơThu sang lạnh lẽo lòng chẳng ấmNgọn đèn trong góc đợi ai chờ ?
Thất vọng làm chi để kiếp sầuĐèn mờ uống rượu chẳng ngủ sayLâng lâng một cõi mê mê tỉnhChửa khóc đã cười có ma hay ?
Dây dưa nuối tiếc nợ duyên đầu ?Bao năm chung sống gánh khổ đauGặp nhau chỉ gây thêm phiền toáiTình buồn dứt khoát đợi tình sau !
Đồ đạc lưa thưa chứa trong phòngSách vở bồn bề sắp lung tungMây dăng bụi bám đầy tơ nhệnVài con muỗi cái đậu quanh mùng
Thất bại cho nên chí khật khùngYêu ai cũng chẳng có ai ưngTiền không nhà trống đời dang dởDễ gặp người thương để tỏ cùng ?
Cuộc thế xoay quanh những cảnh nghèoTiền làm không đủ tháng lương tiêuBạn bè xa cách tình ngăn cáchNiềm thu rơi rụng lá đìu hiu !
Tác giả: Tứ Phong
Mong mỏi bến thương vì đâuKhuya ai thổn thức mỗi đêm canh dàiThở than tình muộn trắc ânLòng đau quay quần trong đơn mộng du.
Mưa rớt lặng thầm mịt mùNgoài đáy sông từng bèo dạt cuốn trôiNgỡ ngàng loan tình vấn vươngGiấc mơ lạc lối người bước lỡ làng.
Thuyền không bến biết về đâuHỡi người mơ mộng đêm trường sầu rơiThăm thẳm nghĩ suy tàn thâuPhím loạn tinh đàn da diết cõi lòng.
Người ơi đợi chờ tháng nămAi thương nhớ ai nói sao không thànhNay đã đoạn tình dang dởCay đắng lòng nhau xót xa phận nghèo.
Có nỗi đau nào hơn nỗi đau mất cha, mất mẹ? Có nỗi thiệt phận nào hơn nỗi thiệt phận mồ côi. Phận mồ côi phải chịu nhiều thiệt thòi, mất mát. Nếu bạn đang chịu cảnh mồ côi, hãy chia sẻ ngay chùm thơ buồn về số phận mồ côi sau đây.
Thơ buồn về số phận mồ côi
Tác giả: Ngọc Nghĩa
Người ta có Mẹ có Cha…Còn tôi mất Mẹ xa Cha lâu rồi!Ai người thấu hiểu mồ côi?Nay đây mai đó nổi trôi phận đời!Mồ côi tội lắm người ơi!Nghĩa là mất cả bầu trời yêu thương…Lệ rơi rơi suốt đêm trường!Còn đâu đâu nữa tình thương Mẹ mình?Người ta áo lụa đẹp xinh…Trong vòng tay ấm gia đình yên vui.Nhìn họ lòng thấy bùi ngùi…Ai người mất Mẹ mà vui bao giờ?Thôi đành mang kiếp bơ vơ…Mãi không còn nữa bến bờ yêu thương.
Tác giả: Hồng Giang
Em bơ vơ giữa dòng người đông đúcTìm đâu đây hạnh phúc giữa cuộc đờiTấm thân gầy lang bạt khắp muôn nơiĐôi chân nhỏ dã rời trong buốt giá
Biết về đâu giữa đường đời muôn ngảAi cho em một ngã rẽ nương nhờTội tình thay ánh mắt ngước mong chờAi thương xót cho trẻ thơ khờ dại
Dòng người xe vẫn ngược xuôi mê mảiCó mấy người thương hại kẻ mồ côiTrời sang đông phố đã lạnh lắm rồiXót thân em vẫn ngồi chờ hy vọng
Về đâu đây nào còn ai mong ngóngMẹ cha em đã khuất bóng vô thườngĐể dương trần hai đứa trẻ đáng thươngNương tựa nhau trên quãng đường lang bạt
Ai thấu hiểu lòng trẻ thơ khao khátThêm một lần …..Tiếng Cha quát ….Mẹ la !
Tác giả: Dương Tuấn
Trăm hoa đua nở dưới nắng vàngTừng đàn én lượn gọi mùa sangNhà nhà nhộn nhịp vui xuân mớiTiếng cười câu chúc thật râm ran.
Em vẫn bơ vơ bên vệ đườngMong nhờ cô bác rũ lòng thươngNửa bát cháo lòng ai ăn dởMẫu bánh con con phía cuối đường.
Ai thả đời em chốn dương trầnKhông nhà không cửa chẳng ai thânBao người ngoảnh mặt vờ không thấyTìm việc mưu sinh chẳng ai cần.
Xuân về nhân thế ngập niềm vuiXuân đến bên em quá ngậm ngùiVẫn đôi chân trần, manh áo ráchĐói lòng cầu thực khắp ngược xuôi.
Mùa xuân của em mãi đợi chờMột lần ôm Mẹ ấm lòng thơMột lần gọi tiếng Cha trìu mếnXuân của đời em.. những giấc mơ.
Tác giả: Võ Quang Hân
Cuộc đời sao lắm trái ngangNhìn em mà thấy xốn xang trong lòngĐời là cõi tạm hư khôngSao em không được sống trong sang giàu?
Thân em khổ ải đớn đauMưu cầu cuộc sống còn lâu mới thànhBuồn cho một kiếp lai sanhMiếng ăn không có nhìn đành vậy sao?
Em sinh giờ giấc khi nào?Mà sao tủi cực lao đao tháng ngàyLang thang lây lất đó đâyBên lề cuộc sống đoạ đày tấm thân
Đời em còn lắm gian truânNhìn mà đau xót bâng khuâng nỗi niềmCảnh đời cơ cực triền miênTuổi thơ không có muộn phiền quanh năm
Nhìn về một thoáng xa xămMong sao cay đắng âm thầm qua điCầu Trời khấn Phật độ trìCho em thoát cảnh sầu bi muôn đời.
Tác giả: Dương Tuấn
Ai mang em đến với cuộc đời này ?Để nếm trải đắng cay và bất hạnhĐể em tự hỏi lòng trong cô quạnhAi ban em.. bất hạnh.. cuộc đời này?
Chân vô hồn trong một buổi sớm maiBụng trống rỗng.. biết cùng ai san sẻThưa cô chú… cho con vài bạc lẻLạy ông bà… thương giùm trẻ mồ côi.
Dám nghĩ gì chuyện mơ ước xa xôiMiếng bánh, nắm xôi cũng xong rồi một bữaLy nước dư… trong ngày hè đổ lửaBát cơm thừa… lót dạ giữa mùa đông.
Riêng một điều duy nhất em ước mongCó Mẹ, có Cha cũng như bao người khácDẫu đời sống có nghèo hèn, rách nátCơm, muối, dưa cà mộc mạc.. thế mà vui.
Ước một lần được gọi tiếng “Cha ơi! ”Một lần thôi.. nhìn nụ cười của MẹĐể thắp sáng lại tâm hồn thơ trẻNhỏ nhoi thế mà.. có lẽ.. cũng là không.
Gió nuôi em… từ những đêm đôngNắng hạ dạy… gắng gồng mà sống tiếpKhi mệt nhoài lăn đùng ra ngủ thiếpTrong mơ vẫn còn..tha thiết gọi…. Mẹ ơi!..
Tác giả: Nhà Thơ Quang Lâm
Ôi thương bé mồ côiCuộc đời không cha mẹĐứng co ro góc phốLệ tuôn rơi nhạt nhoàHỏi trời từ bi đâuSao để thân phận đóĐứng trước gió bão giôngHứng chịu đời cơ cựcChúa Jêsu người ở đâuKhông mở rộng vòng tayBao chùm cả thế giớiÔm vô vàn em nhỏThoát khỏi kiếp long đongÔi đức phật nhân sinhCó nhân rồi có quảNghịch cảnh hay tham giàuSinh con ra rồi bỏÔi sao lại nhẫn tâmChính nghĩa sao lặng câmKhông ra khỏi ánh sángKhi nắng tràn vỡ mộngÔi! em bé mồ côiThương lấy tấm thân tànKhi em còn rất nhỏLưới trời bao bọc đấyEm ơi hãy cố lấyĐôi tình người chân thậtChẳng lừa lọc em đâuKhi nắng vàng xoã xuốngEm ngủ nơi chốn nàoGiữa đời cơ cực thếTim em có đắng cay.
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ và cũng chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc như buồn, vui, đau đớn, hạnh phúc… mà mỗi chúng ta đều muốn chia sẻ cho mọi người. Vậy những khi buồn chúng ta thường làm gì? Trải lòng cùng những bài thơ tủi phận, thơ trách phận buồn sau đây cũng là cách hay để bạn chia sẻ, gửi gắm nỗi lòng.
Thơ tủi thân, thơ trách phận buồn thật buồn
Tác gỉa: Trương Nam Hương
Rượu uống được vài chungTiệc và khách mỗi ngày một nhiềuTri âm càng lúc càng ítKhông uống được tỉnh táo quá người tráchNghĩ mà tủi thânVợ nhắc ta về đóng cửa: tập rượuEm nâng rót mời ta thành thậtMen rượu quê nhà cũng rất tình thậtVẫn không học nổi đời được cách giả say!
Tác Giả: Thu Huyen
Mãi trách người ơi đã lỡ rồiSao hoài trách phận bạc như vôiTình nay rẽ bước chia hai lốiChẳng dám buồn ai chỉ tại tôi
Phận hẩm hiu dù ai giả dốiTôi thường vẫn trách tại do tôiDuyên không trọn vẹn nào ai lỗiSố phận tình ta chỉ thế thôi
Tác giả: Chưa rõ
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khóRồi lớn lên với cuộc sống cơ hànNên tôi quý những thứ tôi đang cóBiết làm gì lúc sóng gió gian nan?Cha mẹ tôi là nông dân lam lũTấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôiNhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổBởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đờiBạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữaCũng chưa từng uống nước lã cầm hơiThì sao bạn biết quý từng hạt lúaMẹ cùng cha gom nhặt cả một thờiNếu còn sống bằng đồng tiền của mẹVẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơiThì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạoKhi gặp ai nghèo khó ở trong đời…
Tác Giả: Hoàng Lý
Đừng hỏi nữa khi nào ta hết khổSố phận kia có biết trả lời đâuSống đang vui nó bỗng gieo sầuDù ta giận hay cận cầu cũng thếLòng đã buồn trời còn đổ cơn mưaTừng giọt rơi vỡ oà trên đường vắngMỗi hạt mưa là một niềm cay đắngThật vô tình lặng lẽ buồn rơi
Tác giả: L
Bước đi nhẹ qua đờiTrùng trùng tuyết trắng rơiMặc bão bùng giông tốMặc nhân thế buông lơiTrách ai tình nhạt mờTrách duyên phận bơ vơTrách trời sao hờ hữngTrách đời ảo mộng mơThu về lá phải rơiTình nào chẳng phai phôiTôi ơi thôi đừng đợiNhưng nỗi nhớ nào vơiVề nhặt lá vàng rơiHoàng hôn tím khung trờiMưa chiều tuôn heo hắtGiọt nào vương mắt tôi?
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Ngày trước tôi nào biết khổ đauKiếp nghèo vui với gió trăng saoTừ khi gặp người con gái ấyHồn trắng trong tôi trĩu giọt sầu
Tôi trách đời tôi quá bẽ bàngNghèo sao mơ ước chuyện cao xaĐơn độc lang thang nơi xứ lạAi mối mai đây để cưới nàng
Rồi mỗi hoàng hôn xuống tôi buồnNhớ người hồn đắm dưới trăng suôngCỏ cây cứ ngỡ là tôi chếtXạc xào trong gió lệ vàng tuôn
Người ấy vô tình có biết đâuBởi vì tôi tự chuốt sầu đauNhiều khi muốn tỏ lòng tôi hếtNgại nỗi lời tôi chẳng ngọt ngào
Chiều nay tôi lại nhớ về ngườiTrong tim còn mãi đóa hồng tươiCủa người ta tặng tôi ngày ấyVà cướp đời tôi vạn chuỗi cười
Tôi cố tìm quên một bóng hìnhĐể vui cho trọn kiếp nhân sinhNhưng càng cố quên càng thêm nhớCay nghiệt làm sao một chữ tình .
Tác giả: Cát Biển
Người đứng bên này đồi cao thế nhânNhớ về bên kia mây lụa kết vầngVỗ sóng nghe hồn rưng rưng nổi nhớMỗi nhịp con tim giọt máu mong chờ
Còn trách đôi bờ ngày xa cách aiTừ duyên lửa men mảnh đời nồng dạiLời vang trong đêm tai còn mê mảiVề để nghe ta ngậm đắng đêm dài
Người đứng bên này đồi cao rất xaThương về bên kia hoa ửng ngọc ngàNgày tim xanh tươi bay hành tinh lạMai vắng tình buồn một bải tha ma
Ngồi lại bên cầu ngóng áng mây quaCon sóng tinh mơ áo mãi sút tàNhững bước chân lòng đậm sâu bờ cátTriền gió bay về lạnh mãi trong ta.
Chùm thơ về cuộc đời bạc bẽo, lênh đênh, chìm nổi mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây đó. Hãy cùng tham khảo nhé!
Cuộc đời bạc bẽo nhưng bạn cứ cố gắng vươn lên nhé !
Tác giả: Yêu thoáng qua
Dòng đời bạc bẽo nghĩa gì đâuCuộc sống hơn thua cảm thấy rầuChén rượu bao ngày ta đã nhậuHằng đêm điếu thuốc gặm tim nhàuCòn đây những tháng buồn đau nẫuĐể lại nhiều năm tủi dạ sầuChán nản ân tình như hữu hảoLòng người hiểm độc lắm mưu sâu.
Tác Giả: Toàn Tâm Hòa Nguyễn
Cuộc đời này cho ta những niềm vuiThì có lúc sẽ nếm mùi đau khổBởi dòng đời không đứng yên một chỗCuốn ta vào trong một mớ bòng bong
Có nắng vàng thì sẽ có mưa dôngSau đêm đen rồi hừng đông sẽ tớiTheo quy luật cũng chẳng cần chờ đợiKiếp con người cứ vời vợi mông mênh
Những vui buồn và sướng khổ lênh đênhTa đôi lúc còn nửa quên, nửa nhớ!Đã chai sạn nên chẳng hề run sợVẫn bước qua những nặng nợ sóng đời
Đôi lúc ngồi ngẫm lại cuộc rong chơiMới giật mình cả một trời gai gócNhưng cũng đã nhận về nhiều bài họcMới hiểu rằng những lăn lóc… rèn ta!
Sưu tầm
Cứ vui đừng buồn nghĩ suyAi rồi cũng phải ra đi vĩnh viễnTa cười người khóc đưa tiễnCuộc đời như cuốn từ điển đã hếtĐó là trang cuối đoạn kếtHết kiếp tới số phải chết mà thôiDù đời bạc bẽo như vôiDù đời gắn kiếp bèo trôi suốt đờiTa đừng hờn trách ông trờiMà hãy sống vui hết đời tạo hóa
Tác giả: Phương Trang
Trời chua xót lệ mưa nào tạnhNhư phận em khổ gánh bao ngàyCũng mơ giấc mộng nồng sayMà sao lại vẽ cảnh này hỡi ôiBuồn đau lắm nhưng rồi cũng thấmVì yêu ai sâu đậm vô ngànThương nhiều sầu đẫm tâm canCung ngân lỗi nhịp tiếng đàn bi quanNhiều đêm vắng canh tàn thổn thứcLệ vơi đầy như trực tràn raCũng là số kiếp đàn bàNgười vào đài các em ba bốn sầuĐời cay đắng biết đâu lường trướcEm với chàng liệu được sánh bênCùng xây mộng ước vững bềnĐàn ta hòa nhịp ghép tên đan vầnCũng lo lắm bước chân dám nặngBởi vì yêu cay đắng sầu biHôm nay hãy mãi sao bìTiếng xưa khắc khoải hỏi chi dối lòng…
Tác giả: Trương Nam Chi
Không nhà phiêu dạt trên sôngTheo con nước lớn nước ròng nổi trôiCánh bèo nối những phận đờiBồng bềnh cá nước chim trời lênh đênhCuộc đời sóng nước buồn tênhLắm khi chẳng biết quê mình là đâuThả sào đo mực nước sâuSông mang bao khúc nguyện cầu nên duyênTrăng treo chênh chếch mạn thuyềnLặng thầm soi rọi lời nguyền sầu biĐêm đêm sóng đẩy thuyền điVẳng nghe tiếng hát Trương Chi vọng về
Tác giả: Nhật Lệ
Cuộc đời trôi nổi mênh môngXót xa cho phận bềnh bồng vô duyênYêu người mong phút thuyền quyênNhưng sao chỉ nhận ưu phiền trong tim
Cố công dầy sức đi tìmƯớc mơ nhỏ bé đang chìm tháng nămHạnh phúc nào quá xa xămNgười ta khuất bóng bặt tăm bỏ mình
Thân tôi như cánh lục bìnhTrên sông bát ngát lặng thinh chốn nàyRộ hoa cho bướm vui sayRồi khi hết mật chờ ngày lãng quên
Dòng lệ chảy ngược lên trênBàn tay níu giữ bấp bênh mối tìnhHãy đưa tôi đến bình minhĐể tôi thấy nó đẹp xinh thế nào
Ai trong êm ái ngọt ngàoSao tôi mang nặng nỗi đau…lục bình…/.
Hy vọng, những bài thơ buồn về số phận con người lận đận, gian truân trên đây đã giúp bạn có thật nhiều động lực để học tập và làm việc hiệu quả. Nếu bạn mong muốn được sưu tầm thêm những bài thơ về cuộc đời hay, ý nghĩa khác, đừng quên thường xuyên theo dõi trang web của LVT Education.
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.