Những phong cảnh thiên nhiên núi rừng hùng vĩ đã làm say lòng biết bao du khách khi được trải nghiệm. Để rồi, đứng trước cảnh sắc tuyệt vời đó của tạo hóa, những tâm hồn nghệ sĩ đã viết nên những bài thơ về núi rừng, thơ về núi non, thiên nhiên hùng vĩ hay nhất sau đây.Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Cùng LVT Education di lịch qua top những bài thơ về rừng núi hay nhất sau đây để yêu hơn cuộc sống, yêu hơn cảnh quan chung quanh chúng ta bạn nhé !
Thơ về núi rừng hay nhất
Tác giả: Phạm Đình Nhân
Đường lên Tây Bắc ngất ngây
Người xe đi lẫn trong mây bồng bềnh
Yên Minh phong cảnh Yên Bình
Nếp cẩm Y Tý thắm tình quê hương
Phiêu du trên những cung đường,
Ngỡ như lạc chốn vô thường bồng lai
Sa Pa tiên cảnh sớm mai
Lung linh sương khói Lào Cai núi đồi
Cổng trời Quản Bạ bồi hồi
Đường lên tiên giới xa xôi mà gần
Nhớ đời cung phượt Xín Mần
Người xe tơi tả phong trần tả tơi!
Nguồn: Sưu tầm
Mênh mang giữa đất với trời
Khúc ca lúa chín lả lơi óng vàng
Dệt lên tình khúc bậc thang
Âm vang, hùng vĩ bản làng quê hương.
Giai điệu cuộc sống vô thường
Giải lụa lượn sóng ruộng nương trổ cờ
Bao la rừng núi dệt thơ
Nét đẹp kỳ vĩ sững sờ nhân gian
Đan xen đồi núi xếp làn
Nhấp nhô gọi gió núi ngàn khoe duyên
Khác chi cảnh vật thần tiên
Kỳ quan thắng cảnh vùng miền cước sơn!
(Tác giả: Phạm Hùng)
Núi rừng Tây Bắc xa xôiCỏ cây hoa lá, mướt đồi tiết XuânBạn ơi hãy ghé một lầnChung vui ta uống rượu cần, ngắm hoa.
Lặng nghe khúc hát giao hòa“Trao duyên” trai, gái…giữa “ta” với “mình”Những bông Ban trắng nhỏ xinhCàng làm phong cảnh hữu tình nên thơ.
Nếu mà trót lạc rừng MơGặp cô gái Thái…đừng ngờ gặp TiênDạo chơi một buổi say liềnSay mê cảnh sắc… Say luôn tình người!
Tác giả: Đoàn Minh Hợp
Ta lên mây gió đại ngànCon sông con suối miên man rì ràoTa lên rường gỗ non caoChim kêu vượn hú chào mào hót ca
Dặm dài uốn lượn đi quaMênh mông trang trại vườn hoa trãi dàiCao su thẳng tắp tường xâyCà phê trĩu hạt đong đầy niềm vui
Tiêu cay ngào ngạt nách gùiVụ mùa gặt hái lui hui giữa rừngRộn ràng giai điệu từng tưngCồng chiêng tấu nhịp ăn mừng bội thu
Cây nêu, ghè rượu tâm đầuVây quanh bếp lửa đêm thâu gảy đànTriền triền màu mỡ ba zanXa xa tầm ngắm mộng vàng sống sinh
Thôn nữ chất phát nghĩa tìnhHồn đôi mắt biếc lung linh láng giềngNgọt ngào lắng đọng vô biênChất chứa huyền bí, lời nguyền dấu yêu!
(Tác giả: Trương Thiếu Huyền)
May thăm Phú Sĩ thu nàyMây màu rực rỡ chậm bay tâm trờiTương Căn khói mới toả khơiĐá trầm Đại Dũng bao đời cổ kimĐời người muốn kéo dài thêmTrứng gà luộc suối thành đen mong cầuSuối nước nóng, cảnh non caThần Nại Xuyên đó lúc nào ngắm chơi.
Thơ: Quang Dũng
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơiSài Khao sương lấp đoàn quân mỏiMường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHeo hút cồn mây, súng ngửi trờiNgàn thước lên cao, ngàn thước xuốngNhà ai Pha Luông mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu không bước nữaGục lên súng mũ bỏ quên đời!Chiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoaKìa em xiêm áo tự bao giờKhèn lên man điệu nàng e ấpNhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
Người đi Châu Mộc chiều sương ấyCó thấy hồn lau nẻo bến bờCó nhớ dáng người trên độc mộcTrôi dòng nước lũ hoa đong đưa
Tây Tiến đoàn binh không mọc tócQuân xanh màu lá dữ oai hùmMắt trừng gửi mộng qua biên giớiĐêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
Rải rác biên cương mồ viễn xứChiến trường đi chẳng tiếc đời xanhÁo bào thay chiếu, anh về đấtSông Mã gầm lên khúc độc hành
Tây Tiến người đi không hẹn ướcĐường lên thăm thẳm một chia phôiAi lên Tây Tiến mùa xuân ấyHồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
Có thể bạn quan tâm:
Thiên nhiên núi rừng Tây Bắc hùng vĩ đã tạo nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ, nhà văn viết nên những kiệt tác bất hủ. Hình ảnh thiên nhiên núi rừng Tây Bắc hiện lên trong thơ thât sinh động. Cùng LVT Education chia sẻ chùm thơ về núi rừng Tây Bắc đặc sắc sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ về núi rừng Tây Băc đại ngàn
(Nguyễn Đình Xuân)
Dốc, dốc khuất vào bóng núi
Quanh co con đường trong mây
Phía xa nhà sàn om khói
Chiều hoang ngọn gió heo may.
Lưng đồi rừng cây rụng lá
Nghiêng bậc thang nhớ ruộng xanh.
Sau mùa chim tìm gốc rạ
Đàn trâu nằm nhai nắng hanh.
Chợt nghe tròng trành câu hát
Gọi nhau rạo rực đêm xòe.
Lắng trong tiếng khèn dìu dặt
Người yêu ngày hội có nghe?
Sương lạnh giăng trùm bản nhỏ
Bàn chân xẻ tứa hoàng hôn
Mẹ gùi vầng trăng về bản
Nụ cười bên bếp tỏa hương…
(Vũ Trí Viễn)
Ngay bên cửa sổ nhà sàn
Đêm Tây Bắc sáng trăng vàng, gió bay
Rượu cần…cần tỉnh, cần say
Điệu xoè thơ mộng thật hay, thật tròn
Vào đi anh, với núi non
Không gian bay bổng, tâm hồn sáng trong
Má em ửng ánh lửa hồng
Khăn piêu, áo cóm, rượu nồng, tình thu…
(Vũ Trí Viễn)
Mặt trời như chiếc mâm son
Nhẹ rơi xuống núi ruộng còn khói bay
Đàn trâu về bản no đầy
Trẻ chăn ngồi cưỡi còn say sáo chiều
Chiều thu Tây Bắc phiêu diêu
Bên đường hoàng cúc tỏa nhiều hương say
Chiêng đâu đồng vọng cuối ngày
Mải nhìn bỗng thấy trăng đầy bản xa!
(Khai Tâm)
Tây Bắc ta về buổi lập đông
Vòm mây trẩy gió lượn đôi dòng
Trên nương gái bản ngồi im đợi
Dưới rẫy trai làng đứng lặng trông
Núi rộng đường duyên sầu cỏ dại
Non cao ngõ ước tủi cành hồng
Cồng chiêng gõ nhịp bên đồi vắng
Nhóm lửa gieo tình thỏa dạ mong.
(Nguyễn Xuân Hùng)
Lên Tây Bắc, mùa ngâu tháng Bẩy…
Lũ thượng nguồn, tuôn chẩy ào ào.
Dốc trơn, vách núi cao cao
Quanh co suối lượn, đường vào cheo leo!
Thấp thoáng xa, lưng đèo mây phủ…
Rừng chiều mưa, lá rũ u sầu.
Đường lên Tây Bắc mùa ngâu.
Dưới chân lầy lội, trên đầu mưa bay!
Cô sơn nữ, chiều nay xuống chợ…
Gùi trên lưng, chẳng sợ đường xa.
Rừng sâu vẫn nở ngàn hoa
Nhà sàn khói tỏa, chim ca rộn ràng!
Hẹn gặp em, vội vàng vượt dốc…
Mặc trong mưa, cơn lốc vô tình.
Nhớ thương duy một bóng hình
Cung đường thử sức, đôi mình vượt qua!
(Quách Dũng)
Non cao thăm thẳm ngút ngàn
Đường lên uốn lượn muôn vàn xa xôi
Bậc thang ruộng lúa sườn đồi
Mùi hương hoa cỏ, đất trời hòa ca
Nắng vàng chiếu rọi chan hòa
Chim kêu ríu rít xa xa vẫy chào
Rực hồng sắc của hoa đào
Tinh khôi trắng biếc là màu hoa ban
Trong đêm ngắm ánh trăng vàng
Múa xòe uốn lượn rộn vang một vùng
Hòa theo ánh lửa bập bùng
Rượu cần ngon ngọt ấm nồng bản quê
Kìa cô em gái sơn khê
Long lanh mắt biếc trông về vườn xuân
Làn da thanh khiết trắng ngần
Giọng oanh thỏ thẻ hương lan thẫn thờ
Về miền Tây Bắc mộng mơ
Non cao nước biếc nên thơ trữ tình
Lâng lâng vui cảnh thanh bình
Thả hồn trong gió, đắm mình vào xuân.
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 50+ bài thơ về thiên nhiên, phong cảnh nên thơ, hữu tình
Núi rừng thiên nhiên hùng vĩ đã tạo nên nguồn cảm hứng bất tận để những tâm hồn thi ca viết nên những bài thơ về núi rừng thiên nhiên hùng vĩ thật hay. Qua những bài thơ này, người đọc như được chiêm ngưỡng cả không gian núi rừng bao la hiện diện trước mặt. Cùng chia sẻ để chọn bài thơ hay bạn nhé !
Thơ về núi rừng nhiên nhiên hùng vĩ
Tác giả: Trương Thiếu Huyền
Núi xoè dáng núi sông lượn nhánh
Mây mỏng cánh ban gió dẫn đường
Nhớ em Tây Bắc thư từng cánh
Điệp trùng Tây Bắc, điệp trùng thương
Tây Bắc là lửa đêm xoè hội
Tây Bắc là cơm thơm bàn tay
Tây Bắc là rượu từng giọt mắt
Tây Bắc là xanh của ngàn mây
Núi cao rừng rộng bàn tay vẫy
Đỉnh dốc cũng đang đợi ai lên
Ngày ngược sông Đà anh đã khác
Tây Bắc xoè hoa thầm gọi tên.
(Tác giả: Khuyết danh)
Phủ một màu xanh ngátNhững rừng cây già, lớnTỏa một vòm là bựChe khắp cả khu rừngMang đến đây bóng mátCho con người, muôn thúVậy nên hãy bảo vệThiên nhiên quanh chúng ta
(Tác giả: Thuỳnh Ngọc Anh Kiệt)
Trở về thăm lại rừng núi hoang vuRóc rách suối reo khuất trong sương mùPhật Quang tịch liêu thanh vắngChuông chùa ngân nga văng vẳngNỗi niềm sâu lắng …
Núi rừng hùng vĩ mây lãng du bayNắng chiếu lung linh bóng cây ngã dàiLặng nghe chim muông vui hótVơi đi nỗi niềm chua xótCõi lòng thanh thoát
Dốc đá treo leo rừng câyPhiến đá rêu phong còn đâyChứng kiến bao nhiêu đổi thayAi nào có hay
Ngày tháng âm thầm lặng lẽ qua mauCuộc đời sương gió tóc xanh phai màuNửa đời chìm trong hư ảoVô thường như cơn giông bãoVô vàn nỗi đau
Về đây thăm lại rừng núi Dinh xưaTịnh tâm lắng nghe tiếng mõ, chuông chùaVơi đi sân si phiền não
Ngộ rồi đời là hư ảoXa rời khổ đau.
(Tác giả: Chế Mỹ Lan)
Bước lên triền núi cheo leoGió bay nẻo gió, hồn phiêu lãng hồnVang trong điệu suối du dươngTiếng chim núi hót nhạc rừng nôn nao.
Mải mê ta bước lên caoCỏ cây lẫn đá cheo leo chập chùngTa thầm hỏi: đâu đỉnh nonCho ta lên mãi thoát vòng nhân gianCho tiêu tan hết sầu buồnGởi theo gió núi mây ngàn trắng trong.
Lâng lâng hồn ngất ngây hồnBóng ngày đã tắt, chân không muốn về.
(Tác giả: Khuyết danh)
Xin…ta được làm chimBay thăm vùng đỉnh núiNơi văn minh từ chốiSự sống là mồ hôi !
Bàn tay vạch núi đồiBuộc núi trồi lương thựcNhốt thiên nhiên vào ngựcChưa từng biết bon chen !
Mặt trời hóa thân quenNúi rừng là bằng hữuChê khen không màng tớiCòn gì hạnh phúc hơn !
(Tác giả: Văn Liêm)
Nghe rừng già hú gọiTa lên cùng Tây NguyênTiếng cồng vang vách núiGiục ta về cội nguồn.
Bước chân leo đã mỏiBuôn Ma Thuột thêm gầnThương em gùi vai nặngNên chẳng quản đường dài.
Tiếng tù và rúc gọiTiếng chiêng thúc từng hồiTheo chân đàn voi bướcSông Sê Rê Pốc đây rồi.
Ngọn lửa rừng cháy đỏÁnh mắt như sao trờiRượu cần cay đầu lưỡiThương lắm Tây Nguyên ơi!
>>>XEM THÊM: TẬP thơ về mây, thơ tình về mây, thơ về trời xanh mây trắng đặc sắc
Núi trong tôi là cả một miền kí ức, đôi khi thầm lặng như đang cố giấu mình, đôi khi lại lả lơi chơi đùa cùng mây, gió. Núi là vậy, là đủ cung bậc cảm xúc gợi lên mỗi khi nhớ về. Nếu bạn cũng yêu những ngọn núi như tôi chắc không thể bỏ qua chùm thơ tình về núi lãng mạn sau đây.
Thơ tình của núi
Thơ: Sưu tầm
Em uốn khúc mượt cong
Anh bao bọc ân tình
Sông núi chuyện chúng mình
Thơ mộng lắm phải không ?
Mặt trời chớm đầu Đông
Soi tình anh tươi sáng
Em cười hiền một thoáng
Ôm hạt nắng chờ mong
Núi chắn gió cuồng phong
Thiên niên trường lặng lẽ
Sông cười hiền thỏ thẻ
Gợn làn mát xanh trong
Hùng vĩ rọi mênh mông
Luôn rạng ngời son sắc
Hình nước non bền chặt
Dẫu thời cuộc bão giông
Chuyện tình dãy đất cong
Núi vững vàng muôn thuở
Quyện dòng sông trăn trở
Xoa ngàn kiếp long đong.
Tác giả: Kim Bình Hưng
Mây lang thang buồn trôi cùng năm tháng
Mây hững hờ Mây ngao ngán buông lơi
Bỗng một hôm dừng chân nơi ảm đạm
Mây mệt rồi Mây muốn bám ngừng trôi
Có Núi kia Núi trải dài hùng vĩ
Mây mĩm cười Mây cứ nghĩ đã yêu
Mây hẹn ước cùng Núi thêu sợi chỉ
Xe tơ hồng cho Núi nghĩ về Mây
Núi vấn vương Núi yêu mây thế đấy
Mây mĩm cười yêu Núi vậy không phai
Có Chim muôn làm chứng tại Lũng Nhai
Không thay đổi dù cho Ai có đến
Nhưng ngờ đâu cơn Gió bên cập bến
Mây thay lòng theo gió đến phương xa
Núi ngẩn ngơ Núi như là tê dại
Mây xa rồi Núi đứng mãi chờ Ai.
Tác giả: Hoa Cỏ May
Ai có về miền Tây Bắc xa xôi
Cho em nhắn gửi đôi lời phương ấy
Nơi vùng biên núi điệp trùng cao vậy
Thôn nữ làng mặc áo váy thêm yêu
Ánh nắng soi qua đồi núi rừng chiều
Bao cô gái chàng trai miền sơn cước
Phiên chợ tình ai nào đã tìm được
Khúc đồng dao đậm chất đến mượt mà
Những cánh đồng lúa chín ở đằng xa
Từng bậc thang ươm màu qua phố bản
Dốc sương mù bình minh vừa ló dạng
Hàng cây xanh gió mát trẻ vui đùa
Một sớm chiều bất chợt những cơn mưa
Làm tươi màu khóm hoa xưa trổ nụ
Tây Bắc ơi những đồi hoang phố cũ
Hẹn một ngày ta đến giữa mênh mông.
Tác giả: Hồ Chí Minh
Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay,
Vượn hót chim kêu suốt cả ngày,
Khách đến thì mời ngô nếp nướng,
Săn về thường chén thịt rừng quay,
Non xanh, nước biếc tha hồ dạo,
Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say.
Kháng chiến thành công ta trở lại,
Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.
Thơ: Sưu tầm
Trăm trường nô nức gần xa
Về đây dự hội, chúng ta tranh tài
Non sông cất cánh ta bay
Mọi miền của đất nước nhà đẹp xinh
Vòng chung kết trọn tinh thần
Tuyệt vời mỗi đội thêm gần nhau hơn
Cùng thăm non nước hữu tình
Danh lam thắng cảnh quê mình đẹp thay
Cao Bằng, Bắc Cạn rất hay
Đèo Gió, Mã Phục mỗi ngày vượt qua
Nước non lên thác xuống ghềnh
Bản Giốc, Đầu Đẳng thuỷ sinh
Khi về nhớ đất xin quỳ trao hôn
Bàn đá kia sớm hôm bên bờ suối
Ta nhớ người Pác Bó năm xưa
Lê Nin, Các Mác, Bác Hồ ơi
Hoá thân sông núi nên hình hài quê
Bay cùng non nước ta ơi
Hàng không đất Việt tình người bao la
Tình ca Đông Bắc ta mãi nhớ
Hà Nội ngày về chớ có quên…
Thơ: Lê Gia Hoài
Anh về Tây Bắc nhé người thương
Ngắm cánh hoa xuân khép môi hường
Ngắm mây lơ đãng vờn quanh núi
Tay nắm tay nhau dạo phố phường.
Áo Cóm xinh tươi cứ điệu đàng
Váy buông nghiêng núi, núi mênh mang
Hội xuân em nhé cùng nhau hát
Gửi thêm niềm vui tới bản làng.
Tiệc xòe ta lại nắm tay nhau
Trao trọn giấc mơ buổi ban đầu
Vũ khúc tình xuân cùng ước hẹn
Đôi ta duyên thắm nghĩa cau trầu.
Rượu cần một chút để tình say
Giao bôi rốc cạn chén xuân đầy
Để mai về lại miền xuôi đó
Anh mãi ngả nghiêng nhớ nơi này.
Thơ: Ngọc Dung
Núi hiền hòa nhìn Mây đến nơi xa
Mà chẳng biết khi nào Mây trở lại
Tự hỏi mình con tim sao khờ dại
Đợi chờ hoài chờ mãi có được đâu
Núi lặng thinh nhìn nơi đó thật lâu
Như nhắn nhủ Mây ơi về bên Núi
Mây cứ trôi những tháng ngày ngắn ngủi
Mà Mây thì chẳng hiểu được Núi đâu
Hai năm rồi Mây Núi cách xa nhau
Núi vẫn nhớ vẫn thương về nơi ấy
Chưa bao giờ lòng Núi đau như vậy
Vẫn mỉm cười che đậy một vết thương
Núi và Mây chia cách ở hai phương
Để lạc bước hai con đường đau khổ
Tuy hiểu rằng tình yêu trao nhầm chỗ
Nhưng trong lòng Núi chẳng bỏ Mây đâu.
Thơ: Bằng Lăng Tím
Anh là ngọn núi biếc
Em mây trắng bềnh bồng
Trao nhau tình thắm thiết
Giữa đất trời mêng mông
Núi nghiêng mình đứng đó
Che chắn gió đại.ngàn
Vầng mây xa chẳng nỡ
Bên núi ngày bình an
Hoàng hôn dần khuất núi
Mây cúi xuống nhìn theo
Nắng muộn màng tiếc nuối
Vương sợi nhớ lưng đèo
Mùa Thu về lá rụng
Hoa hứng giọt sương lành
Trong tim em chứa đựng
Vẹn nguyên hình bóng anh.
Thơ: Phú Sĩ
Mây yêu núi một chuyện tình huyền diệu
Nguyện bên đời trọn kiếp hiểu thương nhau
Núi quyện mây tình nồng thắm dạt dào
Mây vờn núi đã bao mùa chẳng biết
Rồi ngày tháng duyên tình vui tha thiết
Núi ấm lòng trời da diết bao la
Mây trôi trôi ngân khúc hát lời ca
Niềm hạnh phúc trong chan hòa trời đất
Núi đâu biết tình yêu là được, mất
Mây đổi màu làm núi bất chợt đau
Mây phiêu du bay mãi tận phương nào
Buồn lắm nỗi núi mong sao cơn gió
Gió cố níu áng mây về núi nhỏ
Nhưng duyên tình sao lại bỏ nổi trôi
Ngày qua ngày núi mong đợi bồi hồi
Một ngày đến mây về vui lòng núi…
Những cảnh quan thiên nhiên hữu tình, những phong cảnh nên thơ đã làm say lòng bao du khách khi một lần đặt chân đến. Có nhiều cách để mô tả phong cách thiên nhiên, đôi khi là những dòng tâm sự thủ thỉ, không nỡ xa rời nhưng có khi lại được diễn đạt bằng bằng những bài thơ về thiên nhiên núi rừng với phong cảnh nên thơ sau đây.
Thơ về thiên nhiên núi rừng nên thơ
(Tác giả: Xuân Huyến)
Bồng bềnh Tam Đảo trong mâyMỗi ngày thời tiết đổi thay bốn mùaQuanh co đèo dốc sương mờSay mê ngắm cảnh nguyên sơ núi rừng
Núi non hùng vĩ điệp trùngĐây hồ Đại Lải, kia vùng Tây ThiênPhải chăng tạo hóa khai thiênHay người xưa đã tạo nên chùa Đồng
Áo xiêm thêm thắm má hồngÂm vang gió núi thì thầm rừng câyDiệu huyền Tam Đảo trong mâyKhiến cho lữ khách, ngất ngây hương rừng.
(Tác giả: Khuyết danh)
Xin…ta được làm chimBay thăm vùng đỉnh núiNơi văn minh từ chốiSự sống là mồ hôi !
Bàn tay vạch núi đồiBuộc núi trồi lương thựcNhốt thiên nhiên vào ngựcChưa từng biết bon chen !
Mặt trời hóa thân quenNúi rừng là bằng hữuChê khen không màng tớiCòn gì hạnh phúc hơn !
(Tác giả: Hoàng Vũ)
Ta lạc bước giữa núi rừng Tây BắcHồn đắm say bỏ mặc những muộn phiềnGhé nơi này cảm thấy sự bình yênBởi thơ mộng của một miền hùng vĩ
Núi trùng điệp hiên ngang và dung dịPhơi ngực trần tựa ví những chàng traiVạt nương xanh hình cô gái miệt màiChăm vun xới để bông sai trĩu hạt
Gió tinh nghịch đẩy hương rừng thơm ngátQuyện hương trời dào dạt sắc vùng caoLòng ngất ngây chiêm ngưỡng thật tự hàoBức họa đẹp đất trời trao Tây Bắc.
(Tác giả: Văn Liêm)
Nghe rừng già hú gọiTa lên cùng Tây NguyênTiếng cồng vang vách núiGiục ta về cội nguồn.
Bước chân leo đã mỏiBuôn Ma Thuột thêm gầnThương em gùi vai nặngNên chẳng quản đường dài.
Tiếng tù và rúc gọiTiếng chiêng thúc từng hồiTheo chân đàn voi bướcSông Sê Rê Pốc đây rồi.
Ngọn lửa rừng cháy đỏÁnh mắt như sao trờiRượu cần cay đầu lưỡiThương lắm Tây Nguyên ơi!
(Tác giả: Hương Lê)
Mây ôm núi, núi ôm câySương giăng mờ ảo phủ dầy không gianÁnh dương bừng hé…nắng loanLàm tan những hạt sương tàn…lá xanh.
Dịu êm gió mát trong lànhĐẹp sao bức họa như tranh hữu tìnhƯớc mong cuộc sống thanh bìnhNgười người hạnh phúc…chân tình…yêu thương.
(Tác giả: Khuyết danh)
Em uốn khúc mượt congAnh bao bọc ân tìnhSông núi chuyện chúng mìnhThơ mộng lắm phải không ?
Mặt trời chớm đầu ĐôngSoi tình anh tươi sángEm cười hiền một thoángÔm hạt nắng chờ mong
Núi chắn gió cuồng phongThiên niên trường lặng lẽSông cười hiền thỏ thẻGợn làn mát xanh trong
Hùng vĩ rọi mênh môngLuôn rạng ngời son sắcHình nước non bền chặtDẫu thời cuộc bão giông
Chuyện tình dải đất congNúi vững vàng muôn thuởQuyện dòng sông trăn trởXoa ngàn kiếp long đong.
>>>XEM THÊM: TẬP thơ về bầu trời, thơ về trời xanh, mây trắng, nắng vàng hay nhất
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ về núi rừng, thơ về núi non, thiên nhiên hùng vĩ hay nhất. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.