Đời là bể khổ. Triết lý nhà Phật là sự khẳng định không thể nào đúng hơn. Nhà Phật tin rằng cuộc đời này khó ai có thể tránh được việc khổ đau, bi thương. Vì vậy, học cách chấp nhận những điều không vui vẻ cũng chính là chấp nhận được bản chất tự nhiên vốn có của cuộc đời. Những bài thơ Phật giáo về cuộc đời, thơ Phật giáo về cuộc sống sau đây sẽ giúp bạn cảm nhận hơn về lẽ sống ở đời.
Bài viết cùng chủ đề:
Cuộc đời mỗi người luôn trải qua không biết bao dư vị. Có những lúc thăng trầm, lên xuống. Có những niềm vui, nỗi buồn. Cũng có những phút giây khổ đau, nhưng đôi khi cũng vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Những bài thơ Phật giáo về cuộc đời sau đây hi vọng đã mang lại cho bạn nhiều lẽ sống quý ở đời.
Thơ Phật giáo về cuộc đời hay
Tác giả: Thích Nhuận Thường
Đời là cõi tạmBởi đời là cõi tạmNên sống thật với nhauNếu kiếp người trôi mauThì oán thù dừng lại.
Bởi không gì tồn tạiNên giận hờn bỏ quaNếu lòng mình vị thaThì nỗi sầu tan biến
Bởi không gì lưu luyếnNên đừng buộc ràng thêmNếu có ngày và đêmThì mê rồi phải ngộ.
Bởi mộng đời dễ vỡNên quý trọng hôm nayNếu thế sự vần xoayThì ngồi yên tĩnh lặng.
Bởi lòng người sâu thẳmNên đừng cạn nghĩa ânNếu mang nặng nghiệp trầnThì buông rời vọng tưởng.
Bởi tham cầu danh tướngNên quán niệm vô thườngNếu ai còn tha phươngThì nhớ về nguồn cội.
Bởi ai còn nông nổiNên nhớ lấy lời xưaNếu ai đi trong mưaThì thấm đời gian khó.
Bởi yêu trong giông gióNên hiểu tình long đongNếu “Sắc tức thị Không”Thì… vô cầu, vô niệm.
Tác giả: Cát Tường
Kiếp người dài ngắn bao lâuTùy theo thọ mạng lo âu làm gìKhổ sầu phiền não mà chiĐể lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng
Dù cho xinh đẹp giàu sangHay là xấu xí nghèo nàn khổ đauTuy rằng hoàn cảnh khác nhauNhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay
Giàu sang dễ bị mê sayNghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xongLàm người cần phải thong dongYên vui tự tại tấm lòng thanh cao
Cuộc đời sóng gió ba đàoTâm không đắm nhiễm gió nào động lay?Hơn thua thắng bại hằng ngàyThị phi danh lợi xưa nay chuyện thường
Thế nhân cần có tình thươngĐừng nên ỷ thế lấn đường người taTầm nhìn mở rộng cao xaTừ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh
Sống cho trọn nghĩa trọn tìnhĐừng gây oan trái bất bình với aiMình còn có lúc cũng saiNghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu
Cuộc đời nào có bền lâuVô thường không hẹn biết đâu mà lườngThăng trầm vinh nhục phong sươngGiữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu
Ta người có khác gì đâuCảm thông tất cả nguyện cầu an nhiênCần nên tránh ác làm hiềnĐể tâm trong sạch không phiền không tham
Sân si nhất định không làmĐơn sơ biết đủ không ham muốn nhiềuTiền tình vật chất những điềuNếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa
Đừng nên lưu luyến say sưaXa ly đừng chấp đừng ưa so bìĐắm mê dục lạc mà chiTa còn không có, có gì của ta ?Đủ duyên hòa hợp sinh raHết duyên tan rã gì là ta đâu?
Chấp chi mang khổ mang sầuNhè nhàng buông xả không cầu không mongLuôn luôn thanh tịnh cõi lòngThảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân.
Tác giả: Thanh Trang
Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôiÊm mặt sóng luân hồi sông chỉ mộtThu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốtNhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.
Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuầnSoi trần thế bằng vô ngần trong dạTrái tim mở ôm những điều vô giáGạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.
Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàngRũ một tiếng bên đường cùng oán hậnBuông tất cả để tâm ngời vô tậnHướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.
Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiềuĐạo hiền đức dạy những điều ngay thẳngHồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắngBuông chữ đời để không nặng chữ tâm.
Tác giả: Trung Kiên
Xuân tàn, trăm hoa rụngXuân tới, trăm hoa nởTuổi đến tóc lại bạcViệc đời cứ thế xuôiDù núi đao hay biển lửaTa vẫn chính là taDù phù du hay phù saDù bấp bênh hay lặng lẽDù đau thương hay an nhànThì thế sự vẫn vậySao bi quan tự thânRồi cuối cùng cũng tanHi hữu thì có đượcBuồn vui nào đã tỏĐến cuối cũng sẽ tanVì đời là cõi tạmMai ta về hư vô.
Sưu tầm
Sống nên biết mình là aiĐừng làm cha mẹ, đêm dài âu lo.Sống nên có nhận có choNgười cho người nhận, nào lo thiệt thòi.Sống nên bỏ thói đua đòiChạy theo vật chất, sầu lo đêm ngày.Sống nên tạo công đức dàyCho con cho cháu, sau này hưởng lây.Sống nên thấy khổ giúp ngayTâm luôn hướng thiện, nạn tai giải trừ.Sống nên rộng lượng nhân từVị tha tất cả, thói hư người đời.Sống nên đạp đất đội trờiHiên ngang khí phách, một đời sạch trong.Sống nên ăn ở một lòngĂn ngay nói thẳng, chẳng vòng chẳng vo.Sống nên phân biệt chánh tàTránh xa người xấu, mới là người khôn.Sống nên nhỏ tiếng ôn tồnĐừng nên quát mắng, cho hồn thảnh thơi.Sống nên có làm có chơiĐừng nên mê ngủ, chơi bời thâu đêm.
Tác giả: Thích Tánh Tuệ
Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòaVội vàng sum họp vội chia xa.Vội ăn, vội nói rồi vội thởVội hưởng thụ mau để vội già.
Vội sinh, vội tử, vội một đờiVội cười, vội khóc vội buông lơi.Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!Vội vã tìm nhau, vội rã rời…
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vộiĐuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nởVội ngày, vội tháng, vội năm qua.
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vộiMặt mũi ngày xưa không nhớ ra.“Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lộiVội tỉnh, vội mê, vội gật gà…
Vội quên, vội nhớ vội đi, vềBên ni, bên nớ mãi xa ghê!Có ai Giác lộ bàn chân vội“Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…
>>>Đừng bỏ lỡ: Thơ ngắn về cuộc sống – những bài thơ hay về cuộc sống sâu sắc
Có thể bạn quan tâm:
Phải chấp nhận rằng mọi thứ trên đời này luôn dở dang, không hoàn hảo, thậm chí là vô thường, không có gì là tồn tại trọn vẹn, cũng chẳng có gì vĩnh hằng, bất biến. Đừng nghĩ rằng con người mình là bất biến. Hãy cho phép bản thân được tốt hơn mỗi ngày. Đó cũng là thông điệp mà những bài thơ Phật giáo về cuộc đời sau đây muốn gửi gắm.
Thơ Phật giáo về cuộc sống
Sưu tầm
Con người ai chẳng tò mòNgười đời nói chuyện, thập thò lắng nghe.Con người tính thích lấy leMặt hay sĩ diện, thích khoe mình giàu.Con người ích kỷ giống nhauLợi mình đi trước, lợi sau trao người.Con người hay tỏ ra cườiNhưng ai nào biết, lòng người buồn đau.Con người tham lam giống nhauLòng tham không đáy, trước sau chẳng dời.Con người hay tính lỗ lờiChẳng ai chịu thiệt, cả đời so đo.Con người cuộc sống tự loChẳng ai giúp đỡ, đói no tự mình.Con người có tính giữ gìnCủa người thì lấy, của mình giấu đi.Con người ai chẳng sân siHơn thua ganh ghét, lễ nghi chẳng màng.Con người tính thích giàu sangĐạp nhau để sống, chẳng màng tiếc thương.Con người chẳng thích cúng dườngNạn tai nạn kiếp, mới trườn tới thăm.Con người hay tính xa xămNgày đêm toan tính, trăm năm kiếp người.Con người có tính lả lơiTrêu hoa ghẹo bướm, chẳng ngơi ngắm nhìn.Con người ham dục sắc tìnhThoả cơn dục vọng, đắm mình si mê.Con người thích hứa thích thềChỉ là miệng lưỡi, bên lề cuộc vui.Con người thấy xấu là vùiChê bai trên dưới, miệng vui cười đùa.Con người bản tính hay hùaĂn theo câu chuyện, được mùa số đông.Con người chẳng thích cho khôngCó qua có lại, mới đồng đều nhau.Con người bản tính trước sauĐa phần là giống, khác nhau tuỳ người
Tác giả: Võ Quang Hân
Bát Chánh Đạo rạng ngời lan toảKiếp luân hồi bức hoạ tử sanhĐời là cõi tạm mong manhTu tâm tích đức chóng thành hiền nhân
Tâm phát nguyện chuyên cần hiếu hỉCõi ta bà vốn dĩ muộn phiềnBon chen giành giật đồng tiềnNghiệp vay phải trà đảo điên mê mờ
Bao nghiệp chướng sờ sờ ra đóPháp đạo tràng sáng tỏ khắc ghiBệnh hoạn, tàn tật mấy khiVô minh Vọng tưởng Sân Si xa rời
Tâm tịnh độ muôn đời phát nguyệnChốn Thiền môn hoà quyện mười phươngĐạo đời Chánh pháp cúng dườngNgập tràn ánh sáng soi đường mà đi
Đời vô định vô nghi tăm tốiCõi vô thường sám hối nguyện lànhTây phương cực lạc vãng sanhTừ Bi Hỷ Xả rạng danh muôn đời.
Tác giả: Tocngan.HYTV
Đời là cõi tạm mà thôiXuôi tay nhắm mắt chết rồi như nhauVì ham cuộc sống sang giàuĐêm ngày toan tính thì đâu ích gì?Bon chen thù hận làm chiĐể mà chuốc lấy sầu bi ngập lòngCuộc đời sắc sắc không khôngSống nơi trần thế chỉ mong yên bình!
Sưu tầm
Ai sinh ra cũng một lần phải chết,Chết đi rồi có hết được đâuSự sống mới rồi sẽ lại bắt đầu,Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng.Đi vào đời với hai bàn tay trắngLúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.Khi sống tham nhặt cho đầy,Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.Kiếp luân hồi có sinh có diệtĐời vô thường giả tạm hư khôngNgũ uẩn: “Sắc bất dị không”An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệpĐể tát sinh tạo kiếp luân hồi,Bà Ta là cõi tạm thôiPhước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên.
Tác giả: Tường Vân
Từ bỏ thói quen hay vội vàngNói làm hấp tấp thiếu đoan trangThiếu suy xét kỹ không từ tốnHối hận ăn năn cũng muộn màng.
Từ bỏ thói quen hay đắm saySay ăn say ngủ thêm say tàiSay tình say rượu say danh vọngSay quá khổ đau suốt tháng ngày.
Từ bỏ thói quen hay dối gianLàm người chân thật sống đàng hoàngDù ai giả dối mình đừng giảNghiệp báo không sai rất rõ ràng.
Từ bỏ thói quen hay giận hờnNói lời trách móc phân thua hơnChiến tranh miệng lưỡi rất nguy hiểmPhải biết thuận hòa sống chánh chơn.
Từ bỏ thói quen hay thở thanChuyện gì không đáng cũng than vanLàm cho mệt mỏi người nghe thấyChấp nhận là xong mọi việc an.
Từ bỏ thói quen hay tự caoCuộc đời lên xuống sóng ba đàoVô thường thay đổi đâu yên mãiKhiêm hạ hòa đồng sống với nhau.
Từ bỏ thói quen hay tự tiBuồn phiền mặc cảm thêm sầu biTự tin làm lại những điều tốt
Sưu tầm
Danh lợi đến rồi danh lợi điHam chi một chút nhất hay nhìĐêm nằm thao thức tâm điên đảoHơn thua tranh chấp nhọc công lao
Oán thù chi để khổ lòng nhauNghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vàoKiếp này kiếp khác luân hồi mãiNợ nần gian díu khổ làm sao
Nghe lời Phật dạy hãy tu mauGiữ tâm trong sạch để khi nàoRa đi nhắm mắt hồn thanh thảnKhông còn lo nghĩ chuyện lao xao
Chúng ta chung sức hãy cùng nhauDựng xây thế giới đẹp muôn màuNơi ánh đạo vàng lan biển rộngKhông còn thấy nữa cảnh thương đau.
Đời là bể khổ. Khi ghé qua quán trọ của cuộc đời, mỗi người đều khó tránh khỏi quy luật “sinh – lão – bệnh – tử”. Chúng ta phải học cách chấp nhận trong tương lai, những người thân yêu rồi sẽ rời xa ta. Ta cũng phải chấp nhận rằng mình không thể tồn tại vĩnh viễn trên cuộc đời này. Hãy chấp nhận sự không hoàn hảo bằng sự bao dung. Hãy kiếm tìm những điều hoàn hảo trong những điều không hoàn hảo. Đó cũng là thông điệp mà những bài thơ Phật giáo hay về lối sống, lẽ sống, cách làm người sau đây muốn nhắn gửi.
Thơ Phật giáo dạy về lối sống, lẽ sống ở đời
(Thích Tánh Tuệ)
DỄ là nói chẳng nghĩ suyKHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.
DỄ làm đau đớn người taKHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!
DỄ là biết được Vô thườngKHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,
DỄ là độ lượng bản thânKHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!
DỄ là vong phụ ân thâmKHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài
DỄ là phạm những điều saiKHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,
DỄ cho kẻ khác niềm tinKHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.
DỄ là nói những điều hayKHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.
DỄ là suy tính thiệt, hơn…KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.
DỄ là sống vội, sống mauKHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….
DỄ là hứa hẹn, ba hoa…KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.
DỄ là gieo rắc thị phiKHÓ là nội quán, tự tri lại mình
DỄ là chiến thắng, quang vinhKHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.
DỄ xin địa chỉ mọi ngườiKHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.
DỂ biết nói, khó biết imKHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.
DỄ vụng chân ngã xuống thềmKHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình
DỄ biết trời đất rộng thênhKHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”
DỄ vui sáu nẻo thăng, trầmKHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.
DỂ khi mất cảm thấy buồnKHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.
DỄ là vun quén quanh mìnhKHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.
DỄ cho ngày tháng đi quaKHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…
DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồKHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!
DỄ là viết những lời thiKHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.
Thôi, chừ tìm cái bồ đoànDễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.Dầu sao cũng quyết một lầnBằng không khó, dễ… lần khân nối dài…
(Tường Vân)
Cuộc đời có lúc thịnh suyĐược thua khinh trọng cũng tùy người thôiBuồn chi những chuyện xa xôiGiận chi sự việc qua rồi đã lâuTội gì thức trắng đêm thâuXả buông tất cả buồn rầu tiêu tanĐể cho tâm trí bình anCuộc đời còn có muôn ngàn điều hayChỉ cần cách sống đổi thayĐừng nên chấp chặt xưa nay lối mònTrăng còn có lúc khuyết trònSự đời đừng tưởng ngọt ngon đều đềuChắc là phước đức không nhiềuCho nên hay gặp những chiêu đau lòngVậy thì xả bỏ là xongChấp hoài cũng giống mang gông nặng nềCó gì tốt đẹp mà mêXem như chuyện nhỏ bên lề đời taNhững điều nghịch cảnh phong baLà do nhân quả oan gia đời nàoBây giờ trả hết đâu saoTrả rồi khỏe nhẹ hãy chào tiển đưaĐừng nên tái ngộ dây dưaĐừng gieo lộn giống như xưa được rồiNgày nay phước đức vun bồiĐừng bi quan quá buông trôi cuộc đờiPhải lo làm lại kịp thờiVươn lên hoàn hảo rạng ngời tương lai.
(Tường Vân)
Nếu gặp người nóng tánhHãy nhẹ nhàng nhìn thôikhông cần phải lẩn tránhChưa hỏi đừng hé môi
Nếu gặp người giả dốiHãy nhẹ nhàng chia tayLặng lẽ không cần nóiNgọt ngào đừng mê say
Nếu gặp người hay giậnHãy nhẹ nhàng mỉm cườiGiao tiếp luôn cẩn thậnĐể người được vui tươi
Nếu gặp điều trái ýHãy nhẹ nhàng tìm raNguyên nhân của sự lýĐừng vội trách người ta
Nếu gặp điều cay đắngHãy nhẹ nhàng đừng sânDù tình đời bạc trắngTất cả có nguyên nhân
Nếu gặp điều đau khổHãy nhẹ nhàng vươn lênĐừng chùn bước tại chỗLấy khổ đau làm nền
Nếu gặp điều bất hạnhHãy nhẹ nhàng đi quaKhông cần phải trốn tránhChuyện nhỏ cõi ta bà.
Tác giả: Bách Tùng Vũ
Khổ thay cái kiếp làm ngườiBuồn vui sướng khổ khóc cười trầm khaChào đời cất tiếng oa oaNào đâu được chọn mẹ, cha cho mìnhNghiệp hay khôn lớn yên bìnhBằng không nghiệp ác, thân hình tả tơi…
Kiếp người khổ lắm ai ơi!Mấy ai chẳng phải lệ rơi hai hàngAi chưa lắm lúc bẽ bàngAi chưa sai lối ngược đàng, có khiAi chưa đau khổ sầu biAi chưa phải lúc chia ly ái tình?
Dấn thân vào cuộc hành trìnhKể từ lúc mới tượng hình bào thaiKiếp này ta trả nợ ai?Hay là đòi nợ đúng, sai kiếp nào?Sống trong bể khổ ba đàoCon người thiện, ác vận vào châu thân…
Phật trời đã định quả, nhân“Người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra”Có người đau khổ kinh quaBiết rằng phận số do ta sắp bàyCó người suôn sẻ tháng ngàyTiền duyên tích đức, kiếp này bình an…
Sướng vui có phải trời ban?Buồn đau có phải thân mang nghiệp vòng?Phải duyên nên vợ nên chồngVì sao đứt gánh? Tơ hồng do đâu?Cõi trần bãi bể nương dâuCho nên nhân thế đắm sâu nổi chìm…
Ai buôn hạnh phúc? Đi tìmAi mua sầu muộn nỗi niềm thế gian?Kiếp người dẫu có trăm nămDẫu rằng sống, thác, hợp tan lẽ thườngTrải qua cay đắng đoạn trườngĐó là bể khổ…Con đường…Nhân sinh!!!
Tác giả: Chưa rõ
Mọi việc trên cuộc đời,Như là bong bóng nước,Đủ màu tươi lấp lánh,Thu hút người đắm say.Nhưng khi chạm bàn tay,Tan tành điều mơ ước!Người ngỡ ngàng thảm thiết,Kêu khóc vì nhớ nhung,Một mộng ảo mông lung,Vốn nào đâu có thật…
Tác giả: Nguyễn Thị Thắm
Làm người phải sống thẳng ngayĐừng như con bướm đậu bay vô tình.Sống sao thật với lòng mìnhĐã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Đừng đùa bỡn nhé bạn ơiLòng tin đâu phải trò chơi hão huyềnNó như sợi chỉ nhân duyênKết tình bè bạn khắp miền gần xa.
Dối người người sẽ dối taThế nên hãy sống thật thà thì hơnĐừng như con cá thờn bơnSuốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay
Cuộc đời mỗi người luôn trải qua không biết bao dư vị. Có những lúc thăng trầm, lên xuống. Có những niềm vui, nỗi buồn. Cũng có những phút giây khổ đau, nhưng đôi khi cũng vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Những bài thơ Phật dạy về cuộc sống hay, ý nghĩa sau đây hi vọng đã mang lại cho bạn nhiều lẽ sống quý ở đời.
Thơ Phật dạy về cuộc sống
(Nguyễn Đình Huân)
Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậyCuộc đời này luôn đầy rẫy chông gaiNgẩng cao đầu và bước tới tương laiĐừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡ
Hãy tự mình làm dù hay dù dởChưa thành công đừng than thở nghe conPhía trước chúng ta cơ hội vẫn cònNếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ước
Có những lúc phải một mình lội ngượcMặc dòng đời như dòng nước chảy xuôiSau đắng cay ta sẽ được mỉm cườiNếu có thể hãy giúp người hoạn nạn
Cố gắng sống để bớt thù thêm bạnĐừng bao giờ phải buồn chán bi quanVết thương sẽ lành bằng thuốc thời gianKhông được quên thuở cơ hàn khốn khó
Yêu đồng loại và chúng sinh cây cỏSống có tình để cho gió cuốn điVui lên con gác bỏ hết sân siVà hạnh phúc với những gì mình có.
Tác giả: Ngạo Thiên
Đời người ngắn ngũi không dài
Sống sao có ích, đêm ngày không lo.Áo cơm vật chất dày vòMột vòng lẩn quẫn, khổ cho kiếp người.
Tham lam keo kiệt sinh thời
Làm sao đến được, cõi trời mai sau.Đam mê danh lợi sang giàuTạo thêm duyên nghiệp, dấy vào tấm thân.
Mai này nhắm mắt lìa trần
Hồn đến địa ngục, mắt dần sáng ra.Thấy rồi lòng mới xót xaNhận ra đã muộn, án tra ngục hình.
Làm thiện được phước theo mình
Kiếp sau sẽ được, tái sinh sang giàu.Hồng Ân Tam Bảo bao laPháp quang soi chiếu, thân ta an lành.
Nhân lành quả ngọt đầu cành
Làm thiện được phước, trời xanh thương tình.Lời dạy của ông bà, cha mẹ qua những bài thơ
Tác giả: Ngạo Thiên
Yêu thương giúp đỡ mọi người
Lương tâm thánh thiện, miệng cười dễ thương.Hoạn tai hoạn kiếp tránh đườngTự thân an lạc, tai ương xa rời.
Sinh thời làm thiện hết đời
Tạo nhiều công đức, phật trời thương cho.Mai này thân xác thành troHồn về cực lạc, chẳng lo muộn phiền.
Thả hồn dạo bước cõi tiên
Đâu còn chi nữa, ưu phiền thế gian.
Tác giả: Ngạo Thiên
Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.Đời người như chuỗi phim dàiĐâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.
Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.Vui buồn rồi cũng chóng tànBuồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.
Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.Dù đời dòng chảy ngược dòngKhổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.
Tác giả: Ngạo Thiên
Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.Người đời thích nói sướng mồmMiệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.
Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.Cuộc đời dể hiểu thôi màNhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.
Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.Ai ơi xin nhắn đôi lờiĐừng vội phán xét, cuộc đời người ta.
Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.Hoa thơm hương ngát vây quanhLựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.
Tác giả: Phan Thúc Định
Con ngước nhìn khuôn mặt Phật
Thượng sầu hạ hỉ bao dungCó phải nhân sinh nhiều đau khổ!Mà người từ bỏ ngôi vua?
Người ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộ
Tìm đường phổ độ chúng sinhChân lý nhân tâm người tìm thấyThế gian hãy tỉnh táo cứu mình!
Dẫu con còn nông cạn u mê
Con vẫn nhận ra Phật chẳng ở đâu xa ngáiPhật trong tâm con, trên ruộng đồng bờ bãi…Trong tình yêu chân chính của con người!
Khi bỏ buông được mất ở đời
Khi tha thứ cho người từng lầm lỗiKhi biết cho đi mà không cần đòi hỏi…Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!
Phật là tình yêu máu thịt quê hương
Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốcBiết đớn đau trước cộng đồng thân thuộcChia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!
Khi có Phật ta rạo rực mùa xuân
Chữ Hiếu chữ Trung vẹn tròn sau trướcChữ Nghĩa chữ Tình trào dâng con nướcHạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!
Phật giáo quan niệm cuộc sống là cõi tạm, cuộc đời thật vô thường. Bởi vậy, ta đừng nên tham đắm và quyến luyến những thứ vốn tồn tại trên bản chất của danh và sắc mà hãy dang tay đón nhận những hạnh phúc hay khổ đau đến với mình một cách an nhiên, tự tại. Cùng chia sẻ những bài thơ Phật giáo về vô thường sau đây để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa về cuộc sống bạn nhé !
Thơ hay về cuộc sống vô thường
Tác giả: Hương Ngọc Lan
Khi phải tự mình vượt qua những nỗi đauQua bao đắng cay qua thăng trầm cuộc sốngTa chợt thấy ta tim khô cằn trống rỗngNhững lúc khóc cười chưa hẳn đúng với tâm
Rồi thấy chán chường và chỉ muốn lặng câmKhông buồn, không vui, không giận hờn trách mócDẫu hợp hay tan cũng chẳng làm ta khócTrái tim chai lỳ trước kiếp số đa đoan
Khi phải tự mình bước qua những trái ngangBỗng thấy cuộc đời là vô thường mộng ảoTa vẫn dửng dưng trước cuộc đời giông bãoBình thản nhìn đời trôi vào cõi hư vô
Khi phải tự mình mang giữ trái tim khôVà tự gồng gánh những lo toan trăn trởThế sự đổi thay đời còn toàn mảnh vỡThì chỉ riêng mình tự an ủi mình thôi
Rồi mang nỗi niềm thả theo nước mắt trôiMột kiếp đa đoan cũng chỉ là hư ảoSầu bi oán hờn làm bụi lem sắc áoDanh lợi tình tiền một nhịp thở buông xuôi.
Tác giả: Hồng Dương
Con gió thổi qua miền hoang vu lạnhTrăng một mình nửa mảnh lạc bến mơNắng trên cao lấp lánh sáng một bờAi lặng lẽ ngẩn ngơ trong bóng chiếc !…
Đường quan ải dòng đời trôi mải miếtCõi vô thường là nhịp sống nhân gianĐời vô thường đầu bạc trắng ngại ngầnCung luân vũ bao lần vô thường cháy
Trong vũ trụ cõi vô thường ai thấySâu vô cùng không đáy đến mông lungNắng rồi mưa cho vạn vật khôn cùngTan rồi hợp ngại ngùng ai cũng biết
Vận số kiếp vô thường trong cay nghiệtTình ơi tình đau xiết bởi nhân duyênGiàu với nghèo ba họ có ai tuyềnSướng với khổ y nguyên ba đời hiếm !…
Dòng đời chảy qua ngàn năm kiểm nghiệmVô thường còn tiếp diễn mãi vô biênKhuyết lại tròn trăng vẫn sáng vô miềnNhân gian hỡi ! … biến thiên vô thường mãi…
Vô thường đã bao nhiêu đời tồn tạiVô hình chung là cái gọi vô chừngCó mà không bởi biến đổi không ngưngKhông mà có xin đừng phân tâm nghĩ
Xanh như lá mùa xuân non kỳ vỹMộng như trăng vô lý cũng như lòngMặc vô thường gạn lọc đục hay trongBỡi luân vũ quay vòng theo vũ trụ…
Tác giả: Nguyễn Hưng
Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứCõi nhân gian vốn dĩ rất vô thườngThì thân này đã mang phận lữ thứCó sá gì dấn bước chốn phong sương.
Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụiSướng hay khổ cũng có khác gì đâuDẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núiThì mai đây vẫn một nấm đất bầu
Cứ an nhiên vì đời là cõi tạmThác là về nơi cội kiếp lai sinhHãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡCớ làm sao phải tự khổ chính mình.
Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gióSắc là không ta ngạo với đất trờiBao sân si một thoáng giây vứt bỏDù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.
Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đếSẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thườngĐêm vừa tàn phố trở mình thức giấcBình minh về nắng toả giữa ngàn hương.
Tác giả: Bách Tùng Vũ
Cõi hồng trần ngàn lần rơi lệKiếp luân hồi mặc kệ chúng sinhBao hương linh thác khóc đòi vềHồn não nề nhớ nhà da diết.
Dẫu đã biết Vô thường là thếChẳng có ai không thể ra điVẫn sầu bi trăm ngàn ai oánTiếc trần gian một thuở đam mê.
Ai rồi cũng sẽ về thiên cổDù giàu sang hay khổ một đờiNước mắt rơi khi hồn lìa xácChỉ còn là cát bụi hư vô.
Dù chết oan hay mồ vô chủSẽ luân hồi khi ngủ đã saySông Vong Xuyên chờ ngày trên bếnCầu Nại Hà dẫn đến đầu thai.
Hỏi trần gian có ai sống mãiAi chắc mình không trải tử sinhBao vong linh xa lìa cõi thếCó trở về thân xác nguyên trinh ?
Ai rồi cũng tử, sinh phải nhậnDẫu sang giàu hay phận vất vơTrăm đường tơ trở về một cõiVô Thường rồi…thoát khỏi… Sầu bi.
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Ta đi trong cõi vô thườngĐôi khi nhìn lại thấy thương phận mình
Dãi dầu trong kiếp ba sinhLối đi che bởi vô minh ngại ngần
Cuộc đời nhiều lắm phân vânNghĩa Tình sau trước nhiều lần đắn đo
Mênh mông đâu dễ lần dòHơn – thua , được – mất lắm trò nhiễu nhương
Sống sao giữ đúng luân thườngLỗi lầm nếu có tỏ tường sửa sai
Cười vui trong những tháng ngàyGiữ tâm minh định trọn đầy yêu thương
Mái đầu ngã bóng phong sươngChỉ mong có được thiên đường bình an .
Tác giả: Thi Hạnh
Ừ, đong thương nhớ bằng hơi thởLà cả đời em đấy, biết khôngĐường đời muôn lối đi hay ởCũng còn hơi ấm quyện quanh lòng
Nắng ấm nơi đây dường như lạnhHay lạnh từ thuở ấy biệt lyĐất nước Quê Hương xa nghìn dặmCòn không ôm ấp mộng xuân thì ?
Biết bao mùa nắng nung hơi thởNung cả vào thơ những âm chờNhưng sao vẫn thấy tim rạn vỡHỡi người có thấu những niềm mơ ?
Đong nữa đi anh lời mật ngọtMật kia sẽ chải chuốt vần thươngDù duyên hai đứa như bèo bọtCòn cả thiên thu những vô thường.
Tác giả: Phú Sĩ
Rồi có một ngày, tôi tìm lại chính tôi,Giá như có thể quay về miền ký ứcTôi đã đánh rơi những tháng năm hư thựcBỏ lại hồn nhiên thao thức trái tim xa
Rồi có một ngày, tôi thả nụ cười trôiMang theo nỗi âu lo và đôi dòng nước mắtNhững nỗi khát khao trên lối về trầm mặcNhững cơn gió vội vàng giọt nắng ngả giòn tan
Rồi có một ngày, bao khoảnh khắc yêu thươngNhờ chút nắng xa của một thành phố lạMong ước hong khô ký ức ngày vụn vỡTình yêu nửa vời người đời vẫn trao nhau
Rồi có một ngày, trong nỗi nhớ xuyến xaoTôi tìm lại tôi, giữa biển đời vô vọng.Chẳng thể nguôi ngoai dù trong từng khoảng lặngVẫn còn đắng lòng trăn trở chút bâng khuâng
Rồi có một ngày, ta dần thấy mất điKhoảng trắng lan dần những gì trong ký ứcThèm cảm giác hờn thương trong khoảng trời hiện thựcBởi một đời người tiềm thức vẫn dở dang ….
Tác giả: Ngạo Thiên
Có buồn thì mới có vuiCó yêu có hận, ngậm ngùi người ơiCó đến thì phải có rờiHợp tan tan hợp, cuộc đời nhân sinhChưa cô đơn, sống một mìnhAi nào trân trọng, chữ tình thế gian.Trăm năm lựa đá chọn vàngBiết đời tan hợp, hợp tan vô thườngSợi tình vương vấn vấn vươngTrăm năm bạc tóc, bụi đường chia lyTrăm năm sống kiếp so bìHơn thua được mất, ai bi cuộc đờiTrăm năm vội vã buông lơiChỉ còn tay trắng, nghiệp đời mang theo.
Sắc kia dù đẹp, rồi cũng tànTình kia nồng thắm, tình vẫn tanTrăm năm chợt thấy, vô thường gọiAi nào níu giữ, được thời gian.
Giàu nghèo rồi cũng, một lúc thôiThương yêu hờn ghét, thoảng trên môiTrăm năm cuộc sống, thân đánh đổiVô thường chợt đến, bỏ lại thôi.
>>>Xem đầy đủ: CHÙM thơ Phật giáo vô thường, thơ về cuộc sống vô thường đáng suy ngẫm
Những bài thơ Phật giáo, Phật pháp hay, ý nghĩa là những bài học vô cùng giá trị, vô cùng sâu sắc giúp ta nghiệm ra những chân lý cuộc đời vô cùng đáng giá. Lắng nghe những lời Phật dạy về đời giúp tâm an yên hơn, từ đó giúp ta nhìn ra những thiếu sót của bản thân và giải quyết vấn đề trong cuộc sống một cách tốt nhất.
Thơ Phật giáo hay về cuộc sống
Tác giả: Bách Tùng Vũ
Này chúng sinh sống trên dương thếAi trầm luân dâu bể khổ đauVội vàng chuyển nghiệp cho mauĐừng gieo duyên ác để sau khổ sầu.
Ai đang sống cơ cầu khốn khóHay giàu sang vận đỏ đến tayĐều do nghiệp chướng trả vayNên chăng số kiếp cho hay tại mình.
Ai từng mang chữ tình bi lụyHay ai đang mụ mị cuồng siNhững ai chịu cảnh chia lyĐều do vay trả những gì của ta
Ai đã từng gian tà hiểm ácAi hại người, xuyên tạc, dối gian…Đời sau nặng nghiệp mình mangTrầm luân bể khổ trăm đàng chơi vơi…
Phàm những kẻ nói lời thô lỗKhiến cho người đau khổ tâm canNgày sau nghiệp chướng mình mangĐọa đày thân xác hàm oan những điều .
Ai đã từng gieo nhiều bội phảnAi qua cầu rút ván trả ơnĐời sau chịu cảnh căm hờnNgười lừa kẻ dối nhiều hơn trăm đường.
Ai bất hiếu chẳng nhường Cha MẹAi hơn thua nặng nhẹ anh emĐời sau con cháu mình xemHỗn hào nghịch tử chúng đem trả mình.
Ai đánh đập sát sinh tội lỗiĐàng Diêm Vương chịu nỗi rút xươngAi gieo chinh chiến máu vươngĐời sau chịu cảnh đau thương mọi đằng…
Cuộc đời vốn công bằng tất cảBởi theo đường nhân quả luận suyĐời cho nghèo khó sầu biCũng vì kiếp trước ta đi sai đường.
Ai sống ác có lường nhân quả ?Ai tham lam cũng ngã về không…Hồn lành chí thiện tâm trong..Dù cho nghèo khó thong dong giữa đời…
Tác giả: Ngạo Thiên
Cuộc đời này, Lạc-Khổ đều do taChẳng hề có, thượng đế phân phát quàThiện hay ác, tạo tác vay rồi trảNghiệp nhiều đời, nhân quả thả tuỳ duyên
Luật nhân quả, đủ duyên sẽ đến liềnTrước hay sau, hiển nhiên đời đón nhậnNgười giàu sang, đói nghèo hay lận đậnVui khổ sầu, đừng oán giận trời cao
Sống hành thiện, nghĩa nhân luôn đúng đạoTránh việc ác, gây tạo thiếu nghĩ suyBiết tha thứ, xả buông không sầu luỵSống từ bi, bước đi trong thanh thản
Sống ở đời, hãy bớt thù thêm bạnCứu giúp người, hoạn nạn khắp gần xaLà phước báu, tự ta gói thành quàGieo nhân nào, thì quả ắt về ta.
Tác giả: Bách Tùng Vũ
Này người ơi tại sao ta khổBao nhiêu lần lệ đổ châu saTrầm luân đời chẳng lối raVì không buông bỏ nên ta nặng lòng
Kiếp làm người trả vòng nghiệp chướngBiết luận mình khổ sướng bước quaBằng không đau đớn xót xaTrăm ngàn ngoại cảnh cũng ra tủi hờn
Đừng trách đời nổi cơn thịnh nộTự thân mình giác ngộ để quaChỉ mình có thể cứu taBằng Minh hạnh túc mới ra Niết Bàn
Sống cõi trần trăm ngàn đau đớnLàm sao lòng không gợn sân siHọc câu trí dũng ái biĐem vào nhân thế mà đi luận đời
Đừng gieo thêm những lời bạc ácĐừng hận thù người khác mà chiNày trăm thứ khổ do gì?Bởi lòng ta chẳng từ bi với người
Gieo một hận gánh mười nỗi khổPhước do mình đừng đổ trời caoĐời ta sướng khổ ra saoCũng là nặng nợ kiếp nào… Trả vay…!
Tác giả: Ngạo Thiên
Giết người tội lắm ai ơiNghiệp duyên nhân quả, cuộc đời mang theoDẫu ta cuộc sống còn nghèoĐừng vì phú quý, mà đeo gông cùmChúng sanh bình đẳng sống chungĐừng nên gieo nghiệp, tận cùng nổi đauNghiệp đời nhân quả trước sauCó ai thoát khỏi, ngục lao luật trờiLưới trời thưa thớt ai ơiHỏi ai chui lọt, nghiệp đời trả vaySanh thời tay trắng đôi tayĐến khi ngã xuống, có thay đổi dờiVui chơi thì cứ vui chơiĐừng gieo nghiệp ác, đất trời không dung.
Tác Giả: Candy Nguyen
Phàm cha mẹ lỗi lầm gây trướcKhắc đời con chẳng được yên thânMẹ cha gây lỗi mấy lầnẮc con phải chịu bao phần khổ đau
Đời trước làm…đời sau phải chịuNhưng mấy ai lại hiểu luật trờiQuả nhân-nhân quả ở đờiLuân hồi báo trả chẳng rời một ai
Vì lợi lộc một vài hào lẻMà con người mánh khoé bất lươngDối gian lừa lọc đủ đườngLợi lộc ta hưởng,đau thương mặc người
Gieo nhân một gặt mười là vậyNhưng nhân gian chẳng mấy ai loHên…may nhận được…khi choBớt gây tội ác,ấm…no sau này…
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Luật Trời cúng lạy… Trời thaLuật pháp luồn lách chui qua dễ dàngLuật giang hồ rất rõ ràngKhông phân giai cấp họ hàng anh em
Luật nhân quả thật là êmDù muôn vạn kiếp vẫn tìm đến nhauLuật rừng gieo rắc khổ sầuYếu thua , mạnh thắng… Thật đau đớn lòng !
Nếu người bản tánh chân khôngLỗ hổng pháp luật ở đâu không cònLòng tham con người xoáy mònThì ở nơi đó không còn bất công.
Tác giả: Trần Nhuận Minh
Sống ao ước muốn mong mọi thứChết một đồng một chữ không theoThế gian cái sướng, cái nghèoCái danh, cái lợi là điều mộng mơ
Sống được những phút giây thoải máiKiếp con người được lãi thế thôiBao nhiêu những phút vui cườiẤy là phần thưởng mà trời ban cho
Sống với những buồn lo ngày thángSống nhọc nhằn với sáng hôm maiNhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơiThật là cuộc sống phí hoài biết bao
Cái chết kia, ai nào đã thoátSố mệnh, trời định đoạt, ai hayĐược vui, hãy biết hôm nayVì đời những cái rủi, may bất thường
Phúc với họa, đôi đường ai biếtTạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầuChẳng nên mong quá sang giàuTháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi
Cho mệt xác để rồi cũng chếtLãi trên đời là biết sống vuiNghèo mà lòng dạ thảnh thơiCòn hơn giàu có suốt đời lo toan
Chỉ tại bởi lòng tham ra cảThành cuộc đời vất vả quanh nămÓc đầu suy nghĩ chăm chămĐôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mười
Sao không nghĩ kiếp người là mấyGương thế gian trông thấy rõ ràngSống thời tích trữ bạc, vàngSống thời tay trắng không mang được gìCòn được sống, tiêu đi là lãiChết thiệt thòi, vừa dại, vừa nguBản thân chỉ biết có thuChi ra lại sợ không bù được ngay
Thành cuộc sống tháng ngày đầy đọaMiệng có thèm cũng chẳng dám ănLòng còn đo đắn băn khoănNhững cân nhắc chán lại dằn xuống thôi
Sao chả biết con người là quýSống coi tiền như vị thần linhĐể tiền sai khiến được mìnhThật là hèn hạ đáng khinh, đáng cười
Trong vạn vật con người là quýCủa làm ra còn mất như chơiChỉ duy có một con ngườiTan ra là hết muôn đời còn đâu?
>>>Xem thêm: CHÙM thơ Phật giáo, Phật pháp hay về cuộc sống vô thường
Với những bài thơ Phật giáo về cuộc đời, thơ Phật giáo dạy về lối sống, lẽ sống LVT Education chia sẻ trên đây hi vọng đã gửi đến bạn đọc nhiều triết lý nhà Phật sâu sắc giúp bạn có những cái nhìn khác về cuộc đời. Qua đó thấy lòng an yên, tự tại hơn. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
Lãng mạn hay lãng mạng là từ khiến nhiều người do dự khi sử dụng.…
Thực trạng thiếu nước sạch trên thế giới Bạn có biết không, theo Tổ chức…
This website uses cookies.