Những loài hoa dại không tên dù không được vun trồng, chăm bón; có khi ở bên đường chẳng ai quan tâm, để ý; có chỉ lại ẩn nấp dưới bụi cây rậm … Tuy nhiên, cây vẫn luôn cháy vẫn mình, vẫn dâng cho đời những bông hoa tươi thắm. Nếu bạn cũng yêu thích những loài hoa dại không hương, không tên này, hãy đừng bỏ qua tập thơ về hoa dại, thơ hay về các loại hoa dại do LVT Education tổng hợp sau đây.
Bài viết cùng chủ đề:
Có những đóa hoa dại nằm trơ trọi bên vệ đường không một ai chú ý đến, thậm chí còn bị chà đạp nhẫn tâm. Ấy thế mà chỉ sau một đêm, sau một trận mưa rào cả khuôn viên, con đường đều “chi chít” loài hoa dại không tên, không tuổi đó. Cùng chia sẻ những bài thơ về hoa dại hay nhất sau đây để yêu thêm loài hoa không tên này bạn nhé !
Thơ về hoa dại hay, ý nghĩa
(Thomas Tian)
Nàng là ai giữa tim taQuỳnh hoa một đoá nở ra ngập ngừngSay men ta chợt tỉnh bừngSay tình cứ ngỡ gặp nàng tiên nga
Đường trời nhiều lối đã quaNhưng nào dám hái hoa yêu trao nàngNàng như làn gió nhẹ nhàngPhải chăng là đã lạc lòng trao tim?
Xin hồng nhan chớ lặng imĐể ta thoát cảnh đêm đêm đợi chờ.
Tác giả: Quan Dương
Buổi trưa hạ nào bất chợt một chùm hoaGặp ta nở ven đường cầu thựcNé bánh xe lấn vòng nhật nguyệtChùm hoa lách mình lung linh.Lung linh
Chùm hoa dại khờ nhuộm nắng hạ vàng ongĐánh động nơi ta một nỗi buồn huyễn hoặcNỗi buồn cõi đi về. Ai nhặt?Ta đánh rớt nơi đâu?Và rớt tự bao giờ?
Cám ơn đời còn lại chùm hoaSót vọng trong ta bao điều hẫng hụtBuổi theo em lết mòn đôi dép đứtChân nhón chưa qua nổi một bờ ràoĐể đêm về chép miệng thèm một giấc mơSáng thức dậy vàng thêm chiếc lá
Cám ơn đời. Cám ơn chùm hoa trưa hạNhắc nhở ta thuở thống khổ lao cùngVò bài thơ mài rách tuổi thanh xuânNuốt cầm hơi em trong niềm u uấtCám ơn em. Cám ơn chùm hoa đã mọcNâng đất cao hơn níu một khoảng trời
Trưa lạc bầy. Lòng ta chơi vơi.
Tác giả: KIM MINH CHÂU NAM
Đóa hoa dại vươn mình trong nắngMàu tâm hồn trong trắng trinh nguyênThơ ngây khoe sắc điềm nhiênMôi cười e thẹn uyên duyên ánh hồng
Áo hoa dại hương nồng thanh khiếtDòng suối hiền mải miết chảy quanhDịu dàng chiếm ngự tim anhThiên thần lắng đọng long lanh ánh tuyền
Thân hoa dại nơi miền dâu bểSắc thanh nhàn ngạo nghễ trái ngangNgó lơ danh vọng cao sangChẳng màng phẩm vị thiên trang vẽ vời
Sắc hoa dại rạng ngời tươi sángĐưa muộn phiền ngày tháng quên mauNhân tình trắc ẩn, thương đauEm đem nhụy sắc thanh cao vỗ về
Em, hoa dại tràn trề nhựa sốngĐến bên đời dệt mộng thiên thanhVẽ màu rạng rỡ khung tranhThiên nhiên tươi đẹp bao quanh cõi lòng.
Tác giả: Hoanghoon
Hoa dại đồng hoang đẹp đó thôiKhông ai chăm sóc vẫn rạng ngờiBướm ong bay lượn chiều lơi lảNgười hái tự nhiên kiệm trao lời
Ằm thầm khoe sắc tặng cho đờiHỡi kẻ qua đường chỉ ngắm chơiĐừng đưa tay hái đau lòng đấtHương sắc tàn nhanh phí của trời
Tình người lãng tử lúc đầy vơiNào dám trêu hoa đứng trông vờiLặng im thưởng thức mê hồn qúaGửi chút tình đơn chẳng vẽ vời
Chợt nàng thôn nữ bước gần nơiHợp cảnh mây xanh cỏ bời bờiNhẹ nhàng trong vắt hồn quê ấyMột thoáng in sâu khó lòng rời.
Tác giả: Tuệ Sỹ
Không vì đời quẫn bứcNhưng vì yêu rừng sâuBước đường vần tủi nhụcBiết mình đi về đâu
Ta muốn đi làm thuêĐời không thuê sức yếuTa mộng phương trời xaTrời buồn mây nặng trĩu
Ven bờ thân cỏ dạiSức sống thẹn vai gầyTóc trắng mờ biên ảiNỗi hờn mây không bay
Mây không trôi về bắcNgười mơ về Trường sơnNắng chiều rưng tủi nhụcNgười trông trời viễn phương
Tác Giả: Lê Giáp
Những bông hoa dại không người háiLặng lẽ bốn mùa khắp mọi nơiKhông có người mong và kẻ đợiThời gian vô nghĩa tháng năm ơi
Hoa dại vẫn là hoa dại thôiTừ thuở xa xưa chẳng có ngườiĐặt cho tên gọi loài hoa ấyHoa dại suốt đời chẳng có đôi
Miên man hoa nở tím sườn đồiNhững niềm hoang dã chốn xa xôiHoa chẳng có tên hoa có sắcHương vẫn gửi vào trong gió bay.
>>>Đừng bỏ lỡ: Thơ về hoa – Tuyển tập 101 bài thơ về các loài hoa đong đầy xúc cảm
Có thể bạn quan tâm:
Hoa dại mờ nhạt lắm, nếu đứng bên cạnh một đóa hồng người ta sẽ chăm chăm xuýt xoa đóa hồng trước rồi khẽ ngắt khỏi cành mang vào nhà. Chỉ vài ngày là úa tàn vì không được chăm chút nữa, còn hoa dại kia vẫn ở đấy, vẫn là bức tranh tĩnh cho người khác nhìn qua ô cửa, không động đến, không chạm vào và mang lại một cảm giác lâng lâng khó tả. Hãy lắng lòng cùng chùm thơ hay về những loài hoa dại không tên sau đây để có thêm nhiều xúc cảm bạn nhé !
Thơ hay về hoa cỏ dại không tên
Tác giả: Xuân Quỳnh
“Cỏ dại quen nắng mưaLàm sao mà giết đượcTới mùa nước dângCỏ thường ngập trướcSau ngày nước rútCỏ mọc đầu tiên”
Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lênKhi tôi bước giữa một rừng cỏ dạiKhông nhà cửa. không bóng cây. Tim lốiCứ cường hào rẽ cỏ mà đi.
Người dân quân tì súng lắng ngheBài hát nói về khu vườn đầy tráiAnh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dạiNỗi nhớ đầu anh nhớ quê anh
Mảnh đạn bom và chất lân tinhĐã phá sạch không còn chi nữaChỉ có sắt chỉ còn có lửaVà cuối cùng còn có đất mà thôi
Thù trong lòng và cây súng trên vaiCùng đồng đội anh trở về làng cũAnh nhận thấy trước tiên là cỏSự sống đầu anh gặp ở quê hương
Có một lần anh tìm đến bà conKhi xúm xít quanh anh thăm hỏiGiữa câu chuyện có điều này đau nhói:Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa?
Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưaGần gũi nhất vẫn là cây lúaTrưa nắng khát ước về vườn quảLúc xa nhà nhớ một dáng mâyMột dòng sông, ngọn núi, rừng câyMột làn khói, một mùi hương trong gió…
Có mấy ai nhớ về ngọn cỏMọc vô tình trên lối ta điDẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chiKhông nghĩ đến nhưng mà vẫn có.
Tác giả: Nguyễn Duy
Dang tay ngang mặt thảo nguyêndang chân ta ngủ mình bên côn trùngngỡ bay lên khoảng vô cùnglại dầm xuống cỏ giữa vùng hoang vu
Địa cầu mải miết suy tưcho râu tóc cỏ rối bù trong đêmtóc người chạm tóc cỏ êmchợt nghe đất tối dâng lên tiếng kèn
Kèn đồng giun đất thân quengiọng chàng ca sĩ dế mèn du dươngsao long lanh như giọt sươngnhìn ta và cỏ thèm thuồng không sao?
Giá sao xuống được đây nàomà xem sự sống biết bao diệu kỳmà cùng ta sống mê siyêu thương hết cả còn gì nữa đâu
Chia mình cho mọi buồn đautan mình trong mỗi sắc màu vui tươinhững mong có ích cho ngườidẫu làm thân cỏ dập vùi… xá chi
Bò bê ơi gặm ta đithịt da ta lại xanh rì bao labàn chân ơi đạp lên tamà sang cuối đất mà qua cùng trời
Rồi khi ta rũ xuống rồihoá thân bùn mục đắp bồi mai sautrái tim ta rất mỡ màubao nhiêu là cỏ theo nhau bật mầm
Bao nhiêu là bóng siêu nhânkhuất trong bóng cỏ giữa trần gian thôi…
Tác giả: Thiên Ân
Về đồi cỏ dại đi em !Chim muông say nắng , ai viền bức tranh ?Cỏ may mọc kín lối quanhNhững ngày trốn học em , anh trêu đùa
Tình yêu nhen nhóm sớm trưaMắt em ươn ướt như vừa hờn nhauCỏ non mơn mởn sắc màuCánh đồng trinh nữ khép mau bao giờ?
Về đồi cỏ dại thả thơTung tăng chim sáo , vu vơ mộng đầuƠi thời đi học thương nhau !Một thời liếc mắt nghe xao xuyến lòng
Giẫm chân bé dại nhớ mongĐêm về khó ngủ đường cong u hoàiĐôi khi dính bóng chông gaiMặt em mếu máo ngân dài lời yêu
Về đồi cỏ dại trăm chiềuThương con châu chấu , cánh diều vời xaNgập ngừng , dế trống ngân ngaNúp trong lá cỏ hiền hòa yêu thương
Mấy năm sương khói lạc đườngƠi đồi cỏ dại nhún nhường hợp tanNgười em ngày cũ sang ngangTa rưng rưng khóc mộng vàng xa đưa
Tác Giả: Nguyen Thanh Tung Nguyen
Hoa nở bên lề hứng giọt sươngTên em Mắc Cỡ mọc trên đườngNhẹ nhàng cánh mỏng ong không thíchDịu ngọt đài mềm bướm chẳng thươngTháng lạnh mưa rơi lòng trộm nhớĐêm dài gió thổi dạ hoài vươngĐem thân hiến trọn cho đời sốngChữa bệnh yên lành khắp mọi phương..
Tác Giả: Nguyễn Nhật
Đông về gửi đến giọt mưa saCó thấu hồng nhan buổi xế tàDáng nhỏ đường chiều thơ thẩn bướcThân gầy ngõ tối ngậm ngùi quaĐèn hiu hắt bóng đời mù mịtGió dập vùi thân lệ nhạt nhoàQuân tử có ai người rộng lượngXin đừng rẻ rúng một đời hoa !
Tác Giả: Đặng Vương Hưng
Chờ nhau suốt cả mùa khôVượt qua hạn hán ao hồ hay chưa?Còn lâu mới đến mùa mưaMà lòng đã thấy dư thừa bão giông
Đời còn sấm sét nữa không?Yêu như lạc giữa cánh đồng cỏ xanhNày em tình có mong manhCũng đừng vội vã hóa thành mùa xuân
Non tơ từ mỗi bước chânMà mơn mởn gấp mấy lần mùa hoa…
Mình thích hoa dại, vì nó dễ mọc và sống ở mọi nơi, và nó luôn mang cho người ta những bất ngờ về vẻ đẹp của nó, bạn sẽ chẳng biết đến nó cho đến một ngày tình cờ thấy nó bên vệ đường và tư nhủ trong đầu rằng nó thật đẹp và hay ho. Nếu bạn cũng yêu thích các loài hoa dại, hãy chia sẻ tập thơ về hoa dại với vẻ đẹp giản dị sau đây.
Thơ hay về hoa dại
Tác Giả: Sang Nguyen Duc
Ruộng nhà lúa đã xanh rờnBờ vùng,bờ thửa hãy còn đất khôngĐem cây hoa đến để trồngCho hoa nở rộ cánh đồng đẹp thêm
Quê hương cuộc sống êm đềmLúa xanh hoa đẹp ấm êm lòng ngườiNông thôn rồi sẽ đổi đờiĐiện ,đường ,trường,trạm rạng ngời sắc quê
Xa quê nay lại quay vềĐồng xanh xanh thắm thêm nghề trồng hoaĐồng quê thêm những bông hoaBao nhiêu kỷ niệm trong ta ùa về
(Nguyễn Đình Huân)
Răng anh đi mô chừ ta xa ngái
Cho Huế buồn mùa hoa dại rụng bông
Dòng Hương lững lờ nước chảy mênh mông
Áo dài tím em má hồng phai nhạt.
Về nhé anh lên đò nghe em hát
Điệu nam bằng ôi dào dạt nhớ thương
Bên ni bờ nhìn bên nớ vấn vương
Anh sẽ mê câu nghê thường xứ Huế.
Nón lá nghiêng che nụ cười thương thế
Qua Tràng Tiền anh nhớ ghé Văn Lâu
Bên ly cà phê ta ngắm đèn màu
Hắt bóng xuống dòng sông sâu lấp loáng.
Hương Giang chung tình qua bao ngày tháng
Chờ anh về ngắm bảng lảng mây bay
Mưa giăng giăng tay nắm lấy bàn tay
Chiều cố đô tim dâng đầy nỗi nhớ.
Anh không về cho tình ta dang dở
Con đò buồn nằm bến lở cô đơn
Vẫn đợi anh cho nỗi nhớ dài hơn
Về nghe anh em không hờn không trách.
(Nguyễn Đình Huân)
Em chỉ như bông hoa dại bên đường
Cánh mỏng manh nhạt sắc hương dân dã
Bên đường mòn dưới chân người sỏi đá
Không ai đoái hoài lạnh giá chiều đông
Đâu dám sánh ngang sắc thắm hoa hồng
Được nâng niu được bón trồng vun xới
Không khoe sắc như hoa vàng đồng nội
Có bao giờ được sánh với hoa lan
Không lộng lẫy tựa những cánh hoa ban
Như cô gái giữa đại ngàn phố núi
Hoa trinh nữ em bên đường buồn tủi
E ấp khiêm nhường những buổi chiều phai
Tự đón sương long lanh những ban mai
Cố vươn lên trong đêm dài gió bấc
Vượt lên chính mình qua bao đèo dốc
Chút sắc tím hồng thô mộc đơn sơ
Giữa dòng đời em vẫn cứ bơ vơ
Cũng khát khao một giấc mơ giản dị
Được yêu thương một tình yêu chung thủy
Suốt cuộc đời em yêu chỉ mình anh.
(Khải Nguyên)
Anh thương lắm một loài hoa cỏ dại
Nhỏ nhoi một mình, heo hắt bụi đường xa
Sao em cứ dùng dằng, vương vấn bước người qua?
Chạm vào chân ai, níu vào ai… hôm ấy…
Để quân tử dằn lòng như vậy
Nhặt mảnh tình rơi, vùng vẫy khỏi tay mình
Sao em không lặng thầm, giả bộ làm thinh?
Đừng bươn bải và cả tin như thế
Để sau lưng ai, em sẽ là không thể
Bước theo cùng, day dứt lắm người ơi!
Bụi đường cứ bay và năm tháng cứ trôi
Khắc khoải đam mê, rơi rụng thời con gái
Anh – lữ khách qua đây, thầm ái ngại
Thương lắm một loài hoa cỏ dại… xót xa…!
(Khương Thụy Phùng)
Tuần đầu tháng sáu trôi mau
Những ngày rực nắng sắc màu hạ thương
Vàng, đỏ hoa ngập ven đường
Đẹp sao hoa dại mùi hương dịu dàng
Tháng sáu gió thổi nhẹ nhàng
Vòng tay dang rộng ôm choàng nắng qua
Hôn lên cánh mỏng cỏ hoa
Vấn vương hương sắc khiến ta mơ màng
Đâu đây chim hót nhịp nhàng
Thả hồn hòa quyện cùng nàng thi thơ
Tôi yêu tháng sáu mộng mơ
Vàng hoa sắc thắm màu cờ dấu yêu
Nụ cười tháng sáu mỹ miều
Bầu trời tháng sáu mang nhiều ước mơ
Sáng nay qua đó tình cờ
Thiên nhiên cảnh đẹp nên thơ hữu tình
(Yêu Thoáng Qua)
Em lặng lẽ giữa trời giông bão nổi
Xếp lá nghiêng ven lối phủ giăng mờ
Cứ thẹn thùng bẽn lẽn dạ ngẩn ngơ
Khép nép mãi thẫn thờ trong mưa nắng
Cánh hoa dại lẻ loi hoài quạnh vắng
Chịu gió sương vẫn cố gắng vươn mình
Tuy đơn thuần cũng duyên dáng ngời xinh
Mặc lắm kẻ vô tình không để ý
Bởi đâu sánh với hồng nhung dạ lý
Nên cam đành nuốt vị đắng trần gian
Chẳng thơm hương rực rỡ chốn đại ngàn
Phải gấp lá cài đan cùng cát bụi
Thân bé nhỏ một đời luôn thui thủi
Sống cô đơn lầm lũi ở ven đường
Mơ bóng chàng quân tử vén yêu thương
Ươm nghĩa nợ vấn vương tròn hạnh phúc.
Mỗi loài hoa mang một vẻ đẹp riêng, không hòa trộn, không trùng lấp. Cúc vàng thanh khiết, Lan quyền quý, Hồng nồng nàn, Ly Ly quyến rũ…. Tất cả đều có hương sắc và một cái tên thật đẹp. Nhưng bạn biết không cũng có loài hoa không sắc, không hương cũng không tên, không nguồn gốc. Người ta gọi chung tất cả những bông hoa ấy là hoa dại. Nếu bạn yêu vẻ đẹp của những loài hoa dại không hương nhưng mạnh mẽ hãy chia sẻ chùm thơ ngắn hay viết về loài hoa cỏ dại sau đây.
Thơ ngắn hay về hoa cỏ dại
Tác giả: Trần Thị Mỹ Châu
Mai Đào một lối đi chungXuân qua Hạ đến trùng trùng nhớ thươngNghiêng nghiêng hoa dại ven đườngHương đồng cỏ nội vấn vương chân tình.
Lãng tử phiêu bạc điêu linhChùng chân mỏi gối nhân tình mấy aiXuyến xao cỏ nội hương NhàiDừng chân phiêu bạc đắm say men tình.
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Loài hoa cỏ dại mọc ven đườngChẳng tỏa thơm nồng rực sắc hươngMấy bận người qua chân dẫm vướngNhiều hôm kẻ lại mắt soi lườngBơ phờ «Mắc Cỡ »ghì tâm ngượngLặng lẽ «nàng Trinh » ủ dạ tường«Xấu hổ » muôn đời e ấp gượngTrao niềm cảm mến vẹn tình thương.
Sưu tầm
Chỉ là cây hoa dạiMà trông thật đáng yêuCòn một bông vàng nữaCũng dần héo trong chiều .
Mùa Xuân hoa đua nởQua Xuân biết mình giàLà đã thêm một tuổiChẳng còn duyên mặn mà .
Thôi cũng là lẽ sốngAi rồi cũng trải quaHết trẻ ta lại sốngVới niềm vui tuổi già !
Tác giả: Anh THi Đi
“Bạn ơi, nhổ đi chòm cỏ dạiCấy thay vào đó, giống hoa thơmCho vườn văn Việt, bừng hương sắc”Để vang tiếng hát, át tiếng bom
Cỏ dại sắc vàng, úa quê hươngHoa thơm điêu tàn, gió ly hươngSông nước đôi bờ, đau chia cắtHoa thơm cỏ dại, đón tan thương
Hoa thơm cỏ dại, chung một vườnCỏ xanh hoa thắm, tình muôn phươngBắt lại nhịp cầu, dòng sông ấyĐất Việt hòa vui, tiếng yêu thương.
Tác giả: Lê Duy Phương
Cỏ dại dưới chân emXanh như trời trên đầuTrời xanh và cỏ dạiNào có gì khác đâu
Nhưng trời xanh xa vờiMát dưới chân cỏ dạiEm có thể nằm chơiCỏ tràn trề êm ái
Dẫu có làm cỏ dạiSuốt cả một đời emNhưng trời xanh mãi mãiVẫn nơi ta kiếm tìm
Tác giả: Xuân Hoàng
Như thế đó là mùi thơm cỏ dạiTrong lách lau bờ bụi ngủ bên đườngMùi thơm ngọt mà đằm, mà diệu vợiMà mơ hồ như vấn lại như vương
Anh gọi đó là mùi hương kết tụCủa nhớ thương và ngày tháng chờ mongMùi thơm đó như không mà lại cóCó rất nhiều mà vẫn cứ là không
Mùi thơm đó sẽ đi vào năm thángNhư giấc mơ xa lắc cuối trời mâyTưởng không thực mà vô cùng ảo vọngVẫn như cầm nắm được ở trong tay
Mùi thơm ấy dịu dàng và thanh thoátMấy ai người gặp được giữa mùa Say!
Những đóa hoa dại mỏng manh, yếu ớt nhưng mang sức sống mạnh mẽ. Mùi hương của nó không ngây ngất như hoa lài hay quyến rũ như hoa lan nhưng nó khiến tâm hồn ta say đắm một đời. Để rồi những xúc cảm trào dâng đó đã dệt nên những bài thơ tình về hoa dại ý nghĩa sau đây.
Thơ tình về hoa dại
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Em vẫn cứ mang tên loài hoa dạiMặc cho đời dẫm phải những bước chânTrót sinh ra kiếp bạc chịu cam phầnNào mong được tình chân lời thương gửi
Gắng gượng mãi giữa phong sương gió bụiVương thân gầy lầm lũi trước bão giôngNếm đắng cay phận số chẳng vun trồngĐâu bất mãn dù không người chú ý
Cố mạnh mẽ chưa lần sầu bi lụyDẫu nắng mưa tâm trí vững như đồngRực ánh ngời khắp bốn bể non sôngNào lặng khép để nồng duyên chết lịm
Oằn vai nhỏ mỏng manh thêm kiều diễmDáng xinh tươi tô điểm nét nhu mìMộc ven đường cũng lắm kẻ khinh khiNhưng tâm sáng có gì đâu e ngại.
Sưu tầm
Một màu hoa tim tímLà màu của thủy chungTình không bao giờ lịmNhớ thương đến vô cùng
Ngày nào ta chung bướcTrên đồi cỏ xanh tươiEm thích mình có đượcCành tím dại đang cười
Nhìn màu hoa tím biếcMàu hoa rất đơn sơAi bảo hoa ly biệtVới tôi chẳng bao giờ
Hoa tím ngày xưa ấyVẫn đẹp ở trong tôiTừng cánh hoa run rẩyLàm xao xuyến bồi hồi
Chuyện tình yêu thuở trướcNhư tím dại đơn sơLâu rồi không quên đượcYêu hoa đến dại khờ
Nhìn màu hoa tim tímNhớ mãi chuyện ngày xưaHoa tím màu kỷ niệmÔi nhớ mấy sao vừa.
Sưu tầm
Mảnh mai nép vế bên đườngVươn mình ra nắng tỏ tường sắc hươngAnh nhìn có thấy vấn vươngGiản đơn hoa dại mỹ tường giai nhân
Xinh tươi năm cánh trắng ngầnMang tên mộc mạc chẳng cần biệt danhNhụy vàng hoa trắng lá xanhThân hình rướn gió mong manh đợi chờ
Gặp em là sự bất ngờĐẹp trong đương đại em chờ đợi aiNgày hạ ánh nắng hơi dàiTỏa hương, phơi sắc một mai có còn
Chỉ xin giữ tấm lòng sonĐến mùa hoa nở vẫn còn sắc hươngTrải qua mấy cuộc tình trườngTrắng trong, thuần túy bên đường là em!
Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
Em bảo: Em chỉ là…Một loài hoa cỏ dạiLặng lẽ đứng bên đườngSương sa và nắng trải
Một loài hoa không tênKhông màu không hương vịKhông đua chen trần thếSuốt đời chỉ vậy thôi….
Em cứ nói xa xôiNhững điều như không thểVới anh đâu phải thếDù cỏ dại em ơi!.
Anh đã từng lên núiCũng xuôi miền biển khơiNgàn vạn hoa đua nởDệt tranh mộng khung trời.
Từ đâu ai xui khiếnMay thay gặp được emMới hiểu tình cỏ dạiDu chưa hề có tên
Chưa bao giờ có tênNhưng nào ai đã biếtDiệu huyền và thanh khiếtGieo nốt trầm trong đêm
Hoa buông sắc êm đềmLá giang tay khơi nhạcCung ngân lời tha thiếtRụng vạn chùm sao sa
Hoa chỉ thơm màu nhớHoa chỉ nồng hương yêuBúp xòe bung cánh nởTặng nhau buổi trời chiều.
Em chưa hề nói quáAnh chưa từng nghĩ saiChuyện tình như hoang dạiMà rõ nhau hình hài.
Khi mặt trời đi ngủEm hiện hữu trang đàiHương bay vào giấc ngủMột đời chẳng phôi phai.
Tác giả: Tulipdenus
Đổi lấy một tiếng yêuEm mang đời đánh cựơcMùa đông như định trứơcBên kia ngày tóc xanh
Biết bao là ngõ quanhKhó cho lòng định lốiTrái tim thường bối rốiKhi yêu điều mong manh!
Có bao giờ không anhNhắc tên loài hoa dại?Thuở ngài xưa xa ngáiVô tình anh bước qua…
Ôi dấu chân thật thàXôn xao vùng gió nắngDẫu bây chừ xa vắngNhưng in hằn tháng năm
Chỉ chút thôi, duyên thầmXuôi theo người mải miếtCớ sao hoài bất diệt?Trong em – dù riêng mang!
Phải chăng đời trái ngangBởi em phận con gái?Trót mang tên hoa dạiĐể cho người lãng quên…
Tác giả: Triệu Ngọc Yến
Nếu một lần được nói tiếng yêu anhCho em mượn tình yêu hoa cúc dạiTừng cánh trắng xếp mong manh run rẩyNgại ngần len qua rẻo đá sạn khô
Giữa hoang vu đón gió bụi phủ mờHoa nhẩn nại âm thầm chờ nắng mớiKhông nụ đỏ rực tình yêu nông nổiKém kiêu sa hương sắc bởi thuỷ chung
Nếu một ngày bóng lẽ bóng trùng phùngHoa kiên vững trong tim lời son đáHoa thần tượng trọn mối tình cao cảKết đan thành vạt áo ấm đôi đời
Phủ êm ái nhẫn nại đến rã rờiNhư bản chất lụi tàn dần khô úaNếu phải cách chia xa người thêm nữaNhớ đừng quên cúc dại mãi yêu anh!
Cùng thả thính thành công khiến crush đổ cái rầm với tập thơ về hoa dại thả thính câu Like cực hay và cực “tình” dưới đây nào. Chùm thơ thả thính ngắn Đỉnh Cao đã thả là dính, Crush của bạn sẽ phải ngã gục trước độ “ngọt” độ “dính” của những vần thơ thả thính này.
Thơ về hoa dại thả thính
Tác giả: Tương Tư Thảo
Ngọn cỏ dại ven đường em có thấyVẫn ngày ngày ngóng đợi bước chân emMãi ngóng trông gót ngọc bước qua thềmĐễ thỏa lòng tương tư cùng nhung nhớ
Con đường kia mỗi tuần em qua ngỏCỏ dại khờ ngóng đợi suốt thời gianDù trời mưa nắng gió cũng không màngVẫn xuyến sao đợi chờ người em nhỏ
Đã bao lần cây ân cần khuyên cỏHãy vứt bỏ những chuyện không tưởng điTình một chiều sẽ chẳng kết quả gìNhưng cỏ mặc, vẫn một lòng trông ngóng
Ngày qua ngày cỏ âm thầm nhung nhớĐợi từng giờ, chờ từng phút em quaDẫu chỉ là phong phanh trong đôi chútCũng thỏa lòng, rồi hy vọng lần sau
Rồi một chiều cỏ thật lòng nhờ gióCó thể nào mang nó tới bên emTự nhổ mình ra khỏi gốc bên thềmĐể úa tàn, chết dần trong nhung nhớ
Và đều đều mỗi tuần em vẫn bướcTrên đường cũ thiếu ngọn cỏ hôm xưaEm vô tâm hay lòng đã biết thừaMà ven đường, cỏ tương tư sầu úa?
Tác giả: Thiên Ân
Hoa dại ngày xưa anh háiTặng em giây phút gặp nhauTrong lòng nẩy mầm e ngạiRu em cho đến bạc đầu
Hoa dại đong đưa theo gióHương say ngây ngất trưa hèChiều chiều môi hồng bỏ ngỏThương em đôi mắt tròn xoe
Hoa dại nắng mưa tắm gộiBốn mùa khoe dáng , khoe duyênTình yêu tạo ra gạch nốiAnh , em nguồn sống thần tiên
Hoa dại mọc trong dòng nhớĐất trời gói ghém yêu thươngTa hát bài ca muôn thuởNụ hôn đầy ắp đêm trường
Hoa dại nở chùm ánh sángBướm ong thích thú bay vềĐê mê một vùng lãng mạnKhung trời e ấp hồn quê
Hoa dại khen cho tạo hóaBức tranh đầy đặn sắc màuEm non như một nhành láBao giờ hết tuổi chiêm bao?
Tác giả: Thiên Ân
Hái chùm hoa dại tặng emPhất phơ ngọn gió êm đềm len quaThầm thì kể chuyện đôi taGọi mùa hạnh phúc nở hoa bên đời
Hái chùm hoa dại ầu ơi!Làn hương bé dại ru môi ngập ngừngMai sau thương nhớ người dưngBến thuyền ngập mộng lưng chừng đó thôi!
Hái chùm hoa dại tuổi trờiLòng bâng khuâng lạ bồi hồi ruột ganLuống trông ngày tháng mơ màngDần dà trái đất ca vang hát hò…
Hái chùm hoa dại trao choĐôi tay thiếu nữ so đo tấc lòngRu em mười ngón nhớ mongTa về gánh giọt sầu đong đưa sầu
Hái chùm hoa dại trôi mauEm ơi chim vội cánh đau mịt mờĐiệu vần e ấp hồn thơMùa xô đẩy vội bao giờ khôn nguôi
Hái chùm hoa dại than ôi!Bức tranh tối sáng mỉm cười khóc thanNgười đi giẫm bóng mây ngànAi còn gieo hạt bên giàn tương tư.
Tác giả: Lê Tuấn
Anh đem hoa dại của tình thươngRải kín hoàng hôn lẫn con đườngĐể khi mặt trời rơi qua núiEm đỡ lạnh lòng giữa gió sương
Anh đem hoa dại của hồn anhPhủ kín tình em lẫn xác mìnhĐể khi mặt trời rơi xuống đấtVẫn còn hoa dại để yêu em
Tác giả: Trần Quang Phước
Em là hoa dại trinh nguyên.Khoe hương tỏa sắc, thuyên uyên mộng cầm.Phù du ong bướm đua rầmChen nhau hút nhụy, lại nầm nát tan
Cánh hoa dập dìu, lầm thanKhai hoa nở nhụy, than than tỏ tườngVạn lần sầu héo mộng thườngTiếc hoa đen bạc anh mường đón em
Em là trời nước ước thêmAnh về chăm sóc, lại thêm sắc hồngMộng thường trinh nữ chồng chồngKiêu hãnh vẻ đẹp, rực nồng hương xa
Nâng niu chiều chuộng thiết thaLắm lúc hoa khó, lộ ra vẻ buồnThương hoa tiếc ngọc cánh chuồnAnh nâng anh níu, mộng nguồn trinh nguyên
Tác giả: Thời Để Nhớ
Em hãy là hoa dạiĐể tình anh đắm sayEm hãy là mây bayAnh sẽ là cơn gió
Em hãy là sao nhỏAnh lặng ngắm bầu trờiLỡ khi ánh sao rơiAnh dang tay đón lấy
Em hãy là trang giấyThơm mùi hoa học tròAnh sẽ hoạ vần thơNhẹ nghiêng nghiêng dòng chữ
Em hãy là ngòi bútAnh quyện vào mực xanhTháng ngày sẽ trôi nhanhTô đẹp trang giấy trắng
Em hãy là giọt nắngTình anh mãi ngất ngâyEm hãy là mưa bayAnh dừng chân phiêu lãng
Em hãy là tất cảTất cả của anh thôiDù mưa gió tả tơiAnh chở che em nhé!
Tác giả: Tuyền Linh
Mắt tình, ta mở liu riuNhìn em tím ngắt thiếu điều rớt timSầu ta quá khứ tạm yênBỗng dưng thức giấc trong tiềm thức đau
Em khoe chi những cánh sầuTím thương…tím nhớ…tím màu ái ânMột ta, đã lắm phong trầnVề đây núp bóng yên thân cuộc đời
Chừ em khơi dậy lòng đauRưng rưng sắc tím nhuộm màu thời gianEm tên gì, mà dung nhanTinh mơ khoe sắc, chiều tàn tạ luôn?
Ta từng yêu cánh phù dungNay gặp em nữa… dễ chừng yên thânXin em đừng xích lại gầnTim ta không tuổi sẽ “ lần “ đường yêu
Đời ta nắng sớm mưa chiềuLang thang khắp nẻo như diều đứt dâyCớ chi lại gặp em đâyTinh mơ mỉm nụ, chiều quay lưng về…
Mặc ta, cứ thế ngậm ngùiCòn em, cứ thế cười vui giữa đờiBiết trách ai? Trách ông trờiSao cho ta gặp Em nơi chốn nầy ! ?
>>>Xem thêm: Thơ thả thính 2 câu – Top 101+ bài thơ thả thính ngắn Thả Đâu Dính Đó
Hoa cúc dại trắng trong mọc hồn nhiên giữa đất trời. Loài hoa nhỏ bé, ngây ngô, dại khờ mà khiến cho biết bao người không thôi mê mẩn. Hoa ngập tràn phố, hoa ngập tràn lòng, hoa ngập tràn những tiếng yêu thương, phủ khắp đường… Nêu bạn yêu loài hoa dại này chắc không thể bỏ qua những bài thơ về hoa cúc dại sau đây.
Thơ về hoa cúc dại
Tác Giả: Đào Văn Cứu
Trên tay em cầm bó hoa cúc dạiGiữ mùa thu ở lại tự bao giờĐể từ ấy hình em trong tôi mãiMột ánh nhìn hoang hoải những giấc mơ
Thu trải nắng vàng ruộm óng như tơVương vào cả trang thơ tình tôi viếtĐôi mắt biếc hình như giả ngu ngơTrong câu hát bâng quơ ngày ly biệt
Tôi thương thầm nào đâu em có biếtLúc xa xôi càng da diết nhớ thươngNếu trở lại xin thề tôi không tiếcNói yêu em và cúc dại bên đường
(Hoàng Phụng Cầm)
Mỏng manh cúc nở ven đườngNgập trong khói bụi mà dường như khôngHồn nhiên giữa buổi đục trongĐất già, cỏ rối mà không nản lòng
Cúc dại đấy, có ai trồngNgười đâu biết nhựa cúc nồng hay cayThản nhiên như gió vậy thôiTâm tư chi lắm để rồi hoá sương.
Trái đời lắc giữa nhịp chuôngBiết đâu địa ngục thiên đường mà rơi
Gáo nước cặn chứa mặt trờiAi đem tạt cả tiếng cười vào ai
Nhìn cúc dại nở sớm maiSắc không vay mượn chẳng phai bao giờCởi mình về với hoang sơTrút trăm khát hạt vật vờ ngóng trông
Ta về một sớm đầu đôngThầm nghe cúc thắp lửa nồng trong mưa.
(Hoàng Vũ)
“Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc”…
Nhưng chỉ là hoa cúc dại em ơi!Một loài hoa đơn độc giữa trờiRất bình dị, sáng trong mộc mạc.Tôi cảm nhận từ hương thơm bát ngátCủa một loài hoa mọc giữa rừng hoang.Của một tình yêu êm dịu nồng nàn.Toả hơi ấm giữa núi đồi lạnh buốt.Tôi cảm nhận màu trắng trong tha thiếtNhư tình em với cả trái tim son…Tôi đã đi dẫm nát những lối mòn,Để tìm lại cho em màu cúc trắng!Tôi đã đi suốt một đời lẵng lặng.Tìm một màu hoa……hay chính bóng hình em?
Tác giả: Nguyễn Thuyền
Thân là cúc dại mọc ven đườngNhỏ nhặn quê mùa kém sắc hươngNụ trắng đơn sơ nhiều kẻ chánHoa vàng giản dị chẳng người thươngÂm thầm tỏ ngát trên đồng ruộngMạnh mẽ vươn cao giữa phố phườngMặc có mưa giông và bão dậpThì em vẫn đứng vững kiên cường
Tác giả: Chu Thị Thúy Nga
Gió nhè nhẹ đưa thu về qua phốLại bâng khuâng trước mỗi độ hoa vàngThoáng ngập ngừng tựa cánh bướm tìm sangRồi ngây ngất trước một nàng Cúc dại
Hương thu quyện theo gió mùa rong trảiQuẩn bàn chân quấn quýt mãi bên lòngTựa biển chiều xao xuyến mảnh buồm congNghèn nghẹn dạ nghèn nghẹn đòng lúa trổ
Lưu luyến gửi trả ngàn con sóng vỗCánh chim trời chọn bến đỗ thảo nguyênBỏ sau lưng khát vọng biển và thuyềnBừng tỉnh khỏi giấc du miên diệu vợi
Khoe cánh mỏng nồng nàn trong nắng mớiNhư vô tình như gợi nỗi vấn vươngMột dung nhan e ấp nép ven đườngVẫn đắm đuối bởi mùi hương Cúc dại.
Tác giả: Chu Thị Thúy Nga
Này cơn gió nhẩn nha thêm chốc nữaĐợi cánh hoa kịp giữ lại hương thừaHễ chạm đất tình chia thành hai nửaAnh chẳng còn yêu em như lúc xưa!
Sóng sánh bạc bóng trăng đùa phiến láNét mực xanh hoen trang giấy trắng ngàBài thơ xướng như quen mà như lạCánh chim trời xa khuất nẻo trùng xa
Đêm trải lụa sương là là đỉnh núiCảnh bâng khuâng khúc hoạ cũng ngậm ngùiTrăng khuyết bóng người chưa vơi hờn tủiVẫn gượng cười để nơi ấy anh vui
Ba thu tưởng quên được mùi cúc dạiChỉ tìm nhau trong những giấc mơ dàiHoa ác thế cứ nồng nàn thơm mãiXao xuyến này em biết tỏ cùng ai?!
Tác giả: Trần Thanh Xuân
Một chiều đông em đã ghé qua đâyRao vu vơ ai có mua cúc dạiThật dịu dàng em reo lời bùa ngảiĐốn tim anh ngơ ngẩn mối hoang tình
Định mệnh buồn anh là của mùa thuEm lại của mùa đông nên lệch bướcNhóm lửa tình lén nhen niềm ao ướcNắng hao gày thu rắc rải vào đông
Có một ngày em cứ hỏi mông lungTình mong manh em có nên cố giữAnh đắng lòng đổ chiều buồn lữ thứNgả mị tình ta buông bỏ tay nhau
Lạc mất nhau hằn vết sẹo đớn đauLênh đênh mãi ngược dòng tình quá khứAnh cố quên nhưng trái tim níu giữMảnh tình hờ chôn giấu mộng cuồng si
Mùa theo cùng năm tháng đuổi nhau điAnh trượt mãi trong lo toan bươn chảiChợt nghẹn đau đắng lặng chiều hoang hoảiGặp em về nhành cúc dại trên tay.
Tác giả: Ko Un
Hạnh phúc biết baoCho người có nơi nào đó để điCũng hạnh phúc biết baoCho người có chốn để quay về
Cúi đầu trên con đường quay lạiDù không ai ngước mắt lên nhìnCòn trời kiaCao xa biết bao nhiêu
Đó là bìa rừngNơi của tổ tiên tôi đời này sang đời khácỞ đó có những bàn tay bất ngờ vẫy gọiCó những bông cúc dại không tên đang nởMột bôngMột bông rồi lại một bôngHạnh phúc biết nhường nào.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về hoa dại đặc sắc của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!
>>>Xem thêm: [999+] Caption về hoa hay, stt về hoa, câu nói hay về hoa ý nghĩa
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
Lãng mạn hay lãng mạng là từ khiến nhiều người do dự khi sử dụng.…
Thực trạng thiếu nước sạch trên thế giới Bạn có biết không, theo Tổ chức…
This website uses cookies.