Từ xưa đến nay, biển luôn là hình ảnh ẩn dụ đẹp cho tình yêu lứa đôi. Biển có khi ồn ào, có khi lặng lẽ như tình yêu lứa đôi dành cho nhau. Từng con sóng biển vỗ về bờ cát trắng giống như vòng tay âu yếm anh dành cho em mỗi ngày. Đứng trước biển, lòng ta không khỏi xao xuyến, bâng khuâng, để rồi những xúc cảm đó đã được dệt thành những vần thơ tình về biển, thơ về biển và em ngọt ngào, lãng mạn sau đây. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Biển là hình ảnh trữ tình quen thuộc hay nói đúng hơn là hình ảnh ẩn dụ tượng trưng cho chàng trai. Biển được nhiều nhà thơ lựa chọn để gửi gắm tiếng lòng, tình yêu nồng nàn của mình. Cùng LVT Education lắng lòng cùng tập thơ tình yêu về biển nồng nàn cảm xúc sau đây để tìm tiếng lòng cho riêng mình nhé !
Thơ tình yêu về biển ngọt ngào, lãng mạn
Tác giả: Nguyên Phong
Em có nghe khúc hát chiều biển gọiTừng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anhEm có nghe Lời biển gọi mong manhRu thật khẽ và dỗ dành theo gió
Em đi rồi anh lắng đọng nỗi nhớMãi tuôn trào mạnh mẽ đó em ơi!Ngày bên em biển rạng rỡ xanh ngờiXa em rồi biển luôn trồi sóng dữ
Vạn đường tình anh biết là qúa khứSao tim sầu vẫn cố giữ riêng aiDòng thư cũ ngày ấy đã nhạt phaiBao si đượm vẫn u hoài khoé mắt
Nhặt lại đây kĩ niệm thời đổ nátGieo vào lòng biển mặn chát tim yêuVà như thế hóa thủy triều cô liêuBiển mơ màng như mãi níu chân ai!!!?
Thơ: Cao Hằng
Dấu yêu ơi ! Cho em hỏi câu nàyAnh có biết nơi bến ngày xưa cũĐang ngóng đợi sầu trong miền ủ rũSẽ trở về cùng vá mảnh tình câm
Anh có nghe thấy ngọn gió thì thầmCả tiếng sóng đang rầm rì lặng lẽChúng hoà quyện vào ánh trăng cô lẻTừng khúc đều như ru nhẹ tim côi
Anh thấy không ngàn nức nở bồi hồiTrong nhịp đập em thả trôi theo sóngCả buồn tủi xen lẫn vào mong ngóngEm gửi kèm nỗi cháy bỏng phương xa
Biển về đêm thật huyền diệu anh àNhưng mòn mỏi chỉ thoảng qua rùi tắtEm chẳng biết có phải do sắp đặtBiển không anh!…em ánh mắt đượm buồn
Ngày qua ngày em không ngớt lệ tuônThấy trống vắng đan luồn con tim nhỏBiển không anh em muôn trùng kham khóĐến khi nào anh hiểu rõ tình em!
Tác giả: Xuân Thắng
Biển nhấp nhô, gió giăng buồm gợn sóngHoàng hôn tà dựng bóng mái chèo nghiêngThuyền ta về ươm đầy mình hy vọngBiển và thuyền lưu luyến nỗi niềm riêng.
Thuyền ra đi khi chân trời chưa tỏHơi đất mờ giăng ấm mộng vừa sayBuồm lơ lửng uốn cong mình theo gióÂm vang nào huyền ảo phía khơi xa,
Biển thiết tha ngâm mình cùng cát đáSóng dập dờn vỗ cánh gọi bình minhNhững khóm mây lang thang tìm bến đỗBiển vô tình nhảy múa với ngàn khơi.
Nước non ơi! biết bao giờ xa cáchBiển và thuyền, chẳng thể tách rời nhauNúi sông xưa còn đi vào trang sửTrận Bạch Đằng xuyên kể lời cha ông.
Giấc mộng say vẫn chưa màng tỉnh hẳnSóng cuộn trào mê mải nắng chói changBiết bao lần sơn hà hòa cùng nhịpBiển và thuyền, chàng thiếp mãi chẳng phai.
Thơ: Đức Trung – TĐL
Sóng biển xanh vỗ bờ dào dạtEm dịu dàng khẽ hát anh ngheBên nhau dưới ánh trăng thềLời ca em hát tràn trề yêu thương.
Khi xa cách buồn vương nỗi nhớGiờ bên nhau hơi thở đắm sayTình yêu thắm đượm tháng ngàyNụ hôn cháy bỏng, vòng tay ngọt ngào.
Đêm buông xuống ngàn sao nhấp nháyNhư soi vào trong đáy mắt emNụ cười hiền dịu trong đêmGiữa trời êm ả ôm em vào lòng…!
Biển vẫn xanh mênh mông sóng vỗTrời vẫn cao lộng gió mây bayTình ta dào dạt mê sayBên nhau tha thiết biết ngày nào phai…!
Tác giả: Hiền Nhật Phương Trần
Biển đã bao giờ thôi dậy sóng em ơiNỗi nhớ trong anh có khi nào nguôi nhỉĐêm từng đêm miên man trong suy nghĩBiết giờ này em còn nhớ anh không.
Có bao giờ em thấy Biển lặng câmKhi yên ả… sóng lòng đang cuộn chảyGiấu nỗi nhớ tận sâu dưới đáyĐể em khỏi buồn rồi thấy chênh chao.
Có những hôm Biển nổi sóng thét gàoLà khi ấy hờn ghen cùng em đấySóng cuồn cuộn nghiền nát Bờ tan chảyRồi nguôi hờn lại nhẹ vỗ Bờ xa.
Tình hai ta cũng như Biển bao laNhư Bờ cát mịn màng và sâu lắngAnh là Biển ồn ào mà thật lắmBờ là em hiền dịu lại mong manh.
Tình trao em là mãi mãi chân thànhEm đón nhận và giữ gìn em nhéTrái tim em dẫu biết là nhỏ béVẫn mãi là nhịp đập ở trong anh.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em đi rồi biển vẫn cứ biếc xanh
Con tàu ra khơi chòng chành trên sóng
Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng
Dấu chân trần trên cát trắng vô phương
***
Một mình cô đơn đứng trước đại dương
Bỗng nhớ về lời yêu thương ngày đó
Tiếng thì thầm mênh mang như sóng vỗ
Ta gửi tình vào trong gió biển khơi
***
Em nói rằng mình yêu mãi anh ơi
Nồng nàn đắm say suốt đời anh nhé
Em dựa vào anh bờ vai mạnh mẽ
Mái tóc dài buông xoã để gió bay
***
Như sóng biển tình ta thắm nồng say
Nhưng ngờ đâu có một ngày ly biệt
Em ra đi về nơi miền gió tuyết
Bỏ biển quê nhà xanh biếc sóng xô
***
Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ
Anh cứ lang thang vật vờ trên bến
Không một lời lặng thầm như con hến
Sóng vỗ trong lòng tắc nghẹn buồn đau.
Thơ: Phạm Vân
Em có về nghe biển hát chiều nayNgắm tia nắng đan dày cùng con sóngHoà trong gió lời yêu thương cháy bỏngBiển dịu dàng ru tiếng vọng trùng khơi
Bờ cát vờn nhịp sóng vỗ lả lơiMây trắng gợn cuối chân trời xa thẳmCánh buồm nhỏ nhấp nhô màu nâu thắmVẳng câu hò điệu ví dặm quê hương
Chiều chậm trôi theo bóng ngả thuỳ dươngBiển vẫn hát những lời thương lời nhớThuyền đi mãi tháng năm dài cách trởĐể bến bờ vò võ ngóng khơi xa
Về nhé em nghe biển hát tình caNiềm hạnh phúc chan hoà trong nắng mớiTình ta sẽ không còn xa vời vợiBến ngàn đời vẫn mãi đợi thuyền yêu.
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Thuyền yêu Biển tình say nồng thắmBiển ôm Thuyền mơn trớn ngất ngâyTheo Thuyền đến tận chân mâyNhẹ dâng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu.
Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo GióBiển bên Thuyền gắn bó keo sơnCó đôi khi Biển ghen hờnVì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa.
Thuyền theo Gió say sưa sông nướcNỗi cô đơn một cõi Biển khơiBiển nhớ Thuyền lắm Thuyền ơiBỏ đi theo Gió, Biển tôi đau lòng!
Biển đôi lúc giận hờn quá mứcĐem bão về tức tưởi ghen tuôngThuyền kia không giám lên đườngNằm trong bến đợi khóc thương Biển hoài!
Hết hờn ghen Biển nay trở lạiMang bình yên mềm mại đắm sayBiển đem nhung nhớ vơi đầyÊm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền.
Nay trăng sáng rắc vàng trên sóngBiển ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng sayThuyền ơi tình Biển dâng đầyĐi xa hãy nhớ về đây Biển chờ.
Có thể bạn quan tâm:
Biển luôn được các nhà thơ sử dụng làm ẩn dụ cho tình yêu của các chàng trai và cô gái. Biển lúc dịu êm giống như người con gái đang yêu, lúc lại hóa mãnh liệt, dữ dội giống như các chàng trai. Những bài thơ tình về biển và em cực hay sau đây sẽ làm thổn thức hàng triệu trái tim. Cùng chia sẻ để chọn bài thơ hay chị nhé !
Thơ về biển và em ngọt ngào
Tác giả: Biển Vắng
Biển vừa nói với emNhớ em nhiều như sóngNhiều như mây gió lộngNhiều như cát biển khơi.
Biển cũng vừa hỏi emNhớ anh nhiều không nhỉ?Lời yêu còn giấu kĩBao giờ mới lấy ra?
Chắc một ngày không xaLời yêu rồi sẽ kểNhư Biển nhiều sóng thếBuồm căng phồng gió khơi.
Biển bảo em gắng đợiMột ngày mình tìm nhauĐể tim… sóng cuộn tràoThỏa bao ngày yêu nhớ…!
Tác giả: Đoàn Minh Hợp
Có nhiều lúc anh cũng tìm đến biểnNghĩ miên mang vọng viễn tận xa khơiBiển và em phần nhựa sống cuộc đờiXõa ào ạt chơi vơi trên cát trắng
Có nhiều lúc bỗng nhiên anh thinh lặngNgồi thẫn thờ bến vắng ngắm trăng saoBiển và em nỗi nhung nhớ dạt dàoNiềm khát vọng biết làm sao tả được
Có nhiều lúc anh ngập ngừng ao ướcÔm biển vào lòng tưởng tượng là emÂu yếm bao la mát rượi êm đềmThỏa khao khát đôi môi mềm quyến rũ
Có nhiều lúc đáy lòng mình ấp ủMuốn khoanh vùng giữ biển của riêng anhNhưng sóng xô đã xé nát giấc lànhNên hoài bão con tim anh vụn vỡ.
Tác giả: Cao Hằng
Có hạnh phúc nào hơn thế không anhKhi say đắm em cùng anh bên biểnMênh mông sóng mà dạt dào xao xuyếnMái đầu xanh ta quyến luyến hẹn thềĐã bao ngày mình cách trở sơn khêGiờ trở lại xua não nề trông ngóngĐêm bình yên gió vờn trên ngọn sóngEm dịu vơi ngày lạc lõng giữa dòngBiển đêm về ta thoả nỗi khát mongCùng ước vọng trong lòng bao nhung nhớVòng tay xiết nụ hôn nồng hơi thởTa bên nhau xua trăn trở đêm ngàyAnh đã về với biển vắng đêm nayCùng dạo bước như bao ngày mong nhớTim nhớ em từng đêm anh trăn trởBiển Bên em luôn nhắc nhở bao điềuGiây phút này cho anh thấy thêm yêuĐêm huyền ảo cùng bao điều mơ ướcTình bên Biển như đã từng hẹn trướcLời hẹn thề ta mãi được bên nhau.
Tác giả: Ho Nhu
Anh vẫn biết Biển mênh mông là thếKhi trào dâng khi lại để sóng lừngBiển của em lúc kín đáo như bưngLúc mãnh liệt chẳng muốn dừng giông bãoBiển của em sóng tình luôn hư ảoRất mặn mòi nên dự báo nhiễu điềuBiển của em dù giông tố bao nhiêuBình Minh đến toả rạng nhiều sức sốngBiển bao la đón buồm căng gió lộngNâng thuyền lên để mở rộng tầm nhìnYêu Biển rồi hãy tạo giữ niềm tinNuôi cảm xúc gửi vào nghìn thương nhớVề nhé em! Biển trao duyên gửi nợCũng có khi Biển vô cớ đẩy thuyềnChỉ đón chờ mỗi sáng Bình Minh lênHòa vào Biển như sấm rền mùa hạTrời và Biển dù nhuộm xanh hai ngãNhưng ngàn đời hiến dâng cả vì emCứ mỗi lần nhớ Biển hãy buông rèmĐón hạnh phúc thỏa khát thèm nỗi nhớ.
Tác giả: Cao Nguyên
Chiều vắng em,anh một mình ra Biểnlặng yên nghe tiếng sóng vỗ lời buồnbỗng dưng anh nhớ lời em đã hỏi :” biển chờ người,hay người chờ biển hỡ anh ? “
Biển là Anh hay Biển là Em?vẫn cứ đợi dẫu tình nay thất lạcvẫn mang theo một nỗi buồn man mácchỉ mong ngày em về Biển cùng anh !
Nếu hồn anh được làm cơn sóng vỗsẽ rì rào bên cạnh trái tim emcho thời gian đậm thêm lời thương nhớtrong những chiều ra biển vắng em.
Tác giả: Tố My
Tình quyện nồng gợi trong những giấc mơAnh có hiểu nỗi mong chờ rối gắmVẫn ẩn hiện trong từng đôi mắt thẳmHoàng hôn buông dõi ngắm nơi phương trờiNơi ngỏ hồn mãi trĩu nặng chơi vơiEm cô đơn với khoảng trời trống vắngVẫn ưu tư một mình trong thầm lặngVới mùa thu ánh nắng đang nhạt nhòaQua bao ngày thương nhớ vẫn còn xaĐêm thao thức ngắm trăng ngà khuyết nửaVẫn hy vọng với bao lời anh hứaCùng bên nhau sưởi ấm lửa đông vềNhưng mãi chờ vẫn biền biệt sơn khêBờ cát trắng sóng vỗ về hiền diệuBờ vai tựa sao bây giờ vẫn thiếuĐơn bóng đời dáng liễu mãi chơi vơi!!
Tác giả: Đàm Huy Đông
Nếu thật buồn em hãy về với biểnBiển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêuGiấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳmBiển yên bình, biển hát phiêu diêuNếu thật buồn em hãy về với biểnVề bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đàiEm sẽ thấy cát dưới chân mằn mặnNgỡ chạm vào xưa cũ dấu chân aiNếu thật buồn em hãy về với biểnViết ước mơ lên những vỏ sòVà hãy viết tên em trên cátỞ chỗ chúng mình đã viết ngày xưaNếu thật buồn em hãy về với biểnSẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa mờSẽ thấy bóng một người nôn nao thứcSẽ thấy còn nguyên vẹn một giấc mơ.
Tác giả: Nguyễn Đình Cường
Thân em là dải cátNằm nơi đó bãi bờBiển xa chẳng thờ ơKêu sóng về hôn mãi
Lúc đầu em ngần ngạiSóng dịu dàng lùi raQuay vào hôn và xoaCả hai òa sung sướng
Em qua thời vất vưỡngHết cô đơn một mìnhSóng hứa – sóng chung tìnhHôn em hoài…hôn mãi…
Thế là em trẻ lạiSóng cũng không chịu giàBiển gửi tặng bài caCho mối tình hai đứa.
Trong thơ ca, thuyền là biểu tượng cho người con gái, biển là biểu tượng cho hình ảnh người con trai. Tình yêu của thuyền và biển mãi sắt son, khăng khít không bao giờ chia lìa. Hãy dành thời gian chia sẻ những bài thơ về biển ngọt ngào, lãng mạn sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ về biển ngọt ngào
Tác giả: Tuyệt Tình
Biển cuộn trào cơn sóng dữ ngoài khơiHoàng hôn lặng như tựa lời thầm tráchAnh ngồi đây bao nỗi lòng bọc bạchNhớ về em mà nặng trạch tim nàyCơn gió hờn anh ngồi mãi nơi đâyNhìn biển giận thổi đầy cơn sóng dữNói gì thêm sao tình mình không ngựHai con đường và quá khứ đã quaHoàng hôn ơi buông chút nắng chiều tàRồi lịm tắt khi ta chưa ngắm hếtGiờ tim anh nay cũng quá mỏi mệtÔm bóng hình em tươi nét đẹp xinhAnh gửi trao thôi đôi chút ân tìnhBiển kia hỡi người chứng minh lời hứaLời chân thành anh mãi là điểm tựaEm ơi thì hãy ngả vào vai anh.
Tác giả: Trần Ngọc Tuấn
Có một lần biển và sóng yêu nhau,Người ta bảo biển là tình đầu của sóng.Sóng dữ dội vỡ bờ cát trưa nóng bỏng,Biển rì rầm hát mãi khúc tình ca.Có một lần sóng nông nổi đi xa,Bao kẻ đến và tỏ tình với biển.Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn,Nên đành rằng hò hẹn với vầng trăng.Sóng trở về thế là biển ăn năn,Sóng đâu nợ để biển xanh kia vô tội.Tình chỉ đẹp khi không còn gian dối,Và bỏ đi kể từ đó không về.Có một lần anh đã kể em nghe.Chuyện tình yêu của chúng mình vốn không đơn giản,Anh phiêu lưu còn em thì lãng mạn,Và thời gian hò hẹn cũng mong manh.Sóng bạc đầu từ đó phải không anh?Còn biển kia vẫn xanh màu huyền bí?Không phải đâu em biển kia không chung thủy,Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung.Anh dắt em giữa biển nghìn trùng,Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng.Dẫu không phải tình đầu em trong trắng,Chỉ mong anh một lòng với cổ tích biển ngày xưa!
Tác giả: Hạnh Kim
Em nhớ anh như nổi lòng của biểnKhi dâng tràn lúc cuồn cuộn sóng tungBao nhớ thương ôm ấp những mông lungTheo con nước trôi dòng yêu tha thiếtMây lãng đãng nhìn trôi màu xanh biếcMắt hoài mơ chờ đợi gió cùng bayBiển nhớ ai lăn tăn sóng u hoàiTừng đợt vỗ về theo bờ cát trắngThưở mới yêu bờ đá chiều ngớ ngẩnMãi đợi chờ con sóng dạt môi hônCát chạy theo con sóng cuộn biển hờnLăn tăn sóng ru mát lòng biển lạnhBiển khao khát vầng dương tình ấm nóngÔm ấp lòng trong hơi thở sóng ruCó những đêm trời giông gió mây mùBiển lạnh lẽo tĩnh trong sầu cô quạnhKhông phẳng lặng hồn biển nào êm ắngĐá vọng hoài lời của biển thở thanBiển khát khao con nước lợ miên manThả tình biển lan man ngàn nỗi nhớEm nhớ anh như biển đêm trăn trởMộng mơ hoài con nước chảy tình êmEm nhớ anh một nổi nhớ triền miênNhư tình biển khát khao bờ thương nhớ.
Tác giả: Đình Khải
Biển vẫn thế, mênh mông và xa tắpNhững con tàu mải miết phía xa xămChợt nhận ra những bóng người thầm lặngĐi lại trên boong tàu với bao việc cần làm.
Sóng vẫn vỗ dập dềnh vào doi cátXóa dấu chân ai vừa vội dạo quaChợt nghe phía sau ai cất lên tiếng hátNgợi ca biển mênh mông, sóng vỗ hiền hòa.
Bỗng nhận ra em đang ở đâu xaSao không ở bên anh ngắm biển bao laVề đi em, ta cùng xuống biểnCùng bơi trên sóng cho niềm vui vỡ òa…
Tác giả: Chưa rõ
Biển xa em… xa nghìn trùng từ đấyMỗi đêm về sống dậy khúc hát ruEm nghẹn ngào nhìn lá vàng cuối thuSe sắt lòng như mây mù giăng lối.
Biển xa em… em nhớ về mỗi tốiTừng vầng thơ nhức nhối trái tim yêuEm khao khát biển ơi… anh mỗi chiềuĐược ngắm biển rồi quạnh hiu em chịu.
Xa vắng biển trên đường đời có liệuĐược gặp nhau em đợi mãi em chờDù thời gian có tóc bạc trắng phơTình yêu biển phủ chờ ôm bờ cát.
Em yêu biển một tình yêu… bát ngátVệt sóng lòng mặn chát nhớ biển khơiĐêm từng đêm em khắc khoải chơi vơiNhớ về biển rồi lặng rơi nước mắt.
Tác giả: Nguyên Phong
Em có nghe khúc hát chiều biển gọiTừng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anhEm có nghe Lời biển gọi mong manhRu thật khẽ và dỗ dành theo gióEm đi rồi anh lắng đọng nỗi nhớMãi tuôn trào mạnh mẽ đó em ơi!Ngày bên em biển rạng rỡ xanh ngờiXa em rồi biển luôn trồi sóng dữVạn đường tình anh biết là qúa khứSao tim sầu vẫn cố giữ riêng aiDòng thư cũ ngày ấy đã nhạt phaiBao si đượm vẫn u hoài khoé mắtNhặt lại đây kĩ niệm thời đổ nátGieo vào lòng biển mặn chát tim yêuVà như thế hóa thủy triều cô liêuBiển mơ màng như mãi níu chân ai!!!?
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển độngPhía khơi xa sóng dậy bạc đầuTa mơ màng sương mờ ảo mộngKiếm tìm gì một cánh hải âu?Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướtTắm lòng trăng mây gió phủ phêBiển vỡ òa mối tình say khướtDạt dào hương mặn đắng thỏa thuêCâu tạ từ hãy còn bối rốiHà cớ gì gắng phải quên đi?Biển bình yên lòng ôm bão nổiChút yêu đương đau đớn là gì?Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũBiệt ly chừ Tôn nữ đi mô?Chân ta bước dặm trường mỏi rũĐưa hồn vào một cõi hư vô!
Tác giả: Phan Thu Hà
Biển quê mình đẹp lắm phải không anhNước biếc xanh bờ cát ngời trong nắngGió dịu dàng lời tự tình sâu lắngVẫn là biển quê mình… biển của ngày xưa.
Bao nhiêu năm rồi dầu dãi nắng mưaCuộc đời thăng trầm trải qua nhiều giông tốXuôi ngược dòng đời theo hai chiều phận sốCó phút nào nguôi nhớ biển quê hương.
Biển của chúng mình quá đỗi yêu thươngVẫn xanh trong như ngày nào anh nhỉVị muối mặn hay mối tình chung thủyKhông nói thành lời nên biển cứ thẳm sâu.
Em có bao giờ không yêu biển đâuĐứng trước biển vẫn thấy mình nhỏ béBởi tình biển muôn đời vẫn thếCó phút nào ngừng lặng nhịp sóng xô.
Em lại về cùng những kỷ niệm xưaThì thầm cùng anh hay thì thầm cùng biểnChiều hoàng hôn nhuộm em đến tímSóng dịu dàng sao em vẫn ngả nghiêng.
Tình yêu này và nỗi nhớ rất riêngLời trái tim – lời thì thầm cùng biểnSẽ theo em trong hành trang kỷ niệmNhớ mãi một ngày… cùng với biển và anh.
>>>Xem thêm: Tuyển Tập 99+ bài thơ về biển ngọt ngào, lãng mạn, đong đầy cảm xúc
“Đừng ghen em với biển” là lời tâm tình ngọt ngào của cô gái muốn nhắn gửi đến chàng trai mình yêu. Em rất yêu biển bởi mỗi lúc xa anh có biển kề bên để thủ thỉ những tâm sự buồn vui, được biển vỗ về, ôm ấp, chở che. Em yêu biển và em cũng yêu anh nhiều hơn nên xin anh đừng dận hờn, đừng xa cách em anh nhé ! Những lời yêu thương đó đã được gửi gắm qua những bài thơ tình về biển và anh nồng nàn xúc cảm sau đây.
Thơ tình về biển và anh sâu lắng
Tác giả: Anh Thư
Từ bao giờ…có biển, anh biết không?Mà bờ bãi trãi rộng dài đến thế…Từ bao lâu…bao đời, bao thế hệ…???Biển mênh mông lan tận cuối đất trời.
Ngày biển buồn, thuyền vỗ sóng xa khơiNhững lúc không anh, em về nghe biển hátBiển cô đơn ! Nên suốt đời thèm khátChảy mãi miệt mài tìm kiếm bến bờ tương!
Biển dịu dàng, xua tan nỗi dỗi hờn…Em yêu biển ! từ ngày anh chưa đếnBiển vỗ về em những chiều anh lỗi hẹnBiển ôm lòng em những năm tháng buồn tênh.
Em iu biển! và nay iu anh hơn!Xin đừng xa em anh nhé…..lúc giận hờn!
Thơ: Phú Sĩ
Đừng trách biển vì sao không nổi sóngNắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côiBởi trùng khơi bến đợi đã xa rồiBiển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi
Đừng trách biển sao phai rồi thương nhớHàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơBờ cát xưa in dấu mối tình chờNhư tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặng
Chỉ có biển hiểu lòng em sầu lắngĐón chờ anh trống vắng lúc chiều trôiĐếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồiThương nhớ ai em ngày mong đêm đợi
Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡBởi thương em con sóng thủy triều vơiĐêm cô đơn biển chạnh lòng than thởVỗ về em đêm thao thức đợi chờ
Đừng trách biển đã yêu là thương nhớDẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơBởi tình yêu khi ta đã đợi chờĐời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…
Thơ: Phú Sĩ
Anh có biết biển chính là hơi thởThuở ngày xưa quê ngoại tuổi còn thơChiều hương quê một thuở vẫn đi vềTình biển mặn theo em bao kỹ niệm
Anh có biết những chiều buồn bên biểnNhớ tuổi thơ ngày ấy chẳng quay vềGiờ mình em trên khắp nẻo sơn khêSóng cũng buồn vọng về bao nỗi nhớ
Em yêu biển một đời em yêu lắmVỗ về em bao đêm thức đợi chờBiển chơi vơi sầu theo câu tình lỡNỗi niềm trao con sóng thủy triều vơi
Biển vẫn xanh như ngày ấy anh ơiTheo tháng ngày chốn xa xôi em gởiThuyền anh đi đã phôi pha dịu vợiEm lại ngồi sầu lặng đợi tình anh
Chỉ có biển hiểu lòng em đêm lạnhĐón chờ người bao lượt giữa trùng khơiĐếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồiĐời biển lặng hãy thôi đừng nổi sóng…
Thơ: Hoàng Lan
Nếu một mai em trở về với biểnTìm con thuyền yêu dấu của ngày xưaChở đôi mình vượt con sóng ru đưaHoa muống biển kịp nở chưa ấy nhỉ?
Biển mênh mông thẩm sâu lòng huyền bíSóng rì rầm lời thủ thỉ năm naoAnh có nghe tình yêu nấc nghẹn ngàoThuyền trôi mãi để bờ bao nỗi nhớ
Nếu một mai em về thuyền duyên lỡHoa muống chờ đã nở sắc tàn phaiThuyền đã trôi theo con sóng miệt màiĐem yêu thương trải dài theo năm tháng
Nếu một ngày em trở về, biển vắngBóng người anh trong nắng đợi chờ emSóng mãi ru vỗ bờ cát êm đềmThuyền đâu nữa chở em tìm hoa muống…?
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Em sẽ về để ngắm biển hoàng hônTừng đợt sóng dập dồn men bờ cátNhạc phi lao..rì rào buông tiếng hátNhặt vỏ óc sò..trôi dạt bãi bờ !
Em sẽ về..ta ngâm lại bài thơ…Mà năm tháng chưa phai mờ hoài ứcBiển và anh..vẫn mãi trong tiềm thứcIn vào lòng..như một bức tranh thêu.
Em sẽ về..để cùng anh những chiềuTựa vào nhau tim yêu từng nhịp hátBiển tung cao..dạt dào cơn sóng bạcNhìn dã tràn..xe cát giữa chiều hoang
Em sẽ về ta dạo lại bản đànHoà cùng biển hát tình ca dạ khúcMình bên nhau lục tìm trong kí ức !Biển đẹp nào bằng..những lúc trăng lên.
Em sẽ về..và cùng anh kề bên…Ngâm trong nước mông mênh tình sóng biểnAnh sẽ đón em..như ngày đưa tiểnTim chúng mình..hoà tiếng sóng trùng dương!!
Thơ: Thanh Tâm
Người thương hỡi giữa biển trời rộng lớnSóng ngập tràn xô bờ cát mênh môngNhưng nơi em chỉ có một bóng hồngLà anh đó chất chồng bao nhung nhớ
Chỉ anh đến làm tim em lầm lỡXuyến xao lòng chợt nức nở yêu đươngMỗi khi xa thấy nhớ lắm vấn vươngDâng xúc cảm canh trường hoài thao thức
Dấu yêu hỡi xin anh đừng có bựcHãy nhẹ nhàng chớ tức những hư vôBởi có khi họ chỉ tạo xô bồCho vui vẻ đời tô thêm sắc thắm
Bạn lòng hỡi xa cách còn thăm thẳmNhưng tình này hứa gửi gắm mình anhMọi tin yêu nàng chỉ để trao giànhCho người mãi không mong manh dễ vỡ .
Thầm ao ước em sẽ luôn được ởỞ trong đời trong những giấc mơ anhNắm tay nhau bước tiếp hết mộng lànhTròn hạnh phúc ngày xanh thêm dịu ngọt .
Thơ: Oải Hương
Em về đây nghe sóngSóng hát lời yêu thươngVỗ về bờ cát trắngBình yên đón triều cường
Em về đây nghe gióDệt trăm ngàn nhớ nhungNụ hôn ươm vàng nắngNgọt trao giấc mơ hường
Em về giữa chiều buôngThì thầm lời biến gọiBao niềm riêng người hỡiGửi con sóng đầy vơi.
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Này sóng ơi..ta dạo biển cùng anhHàng phi lao trong lành làn gió mớiPhượng hồng kia cũng gật chào bước tớiKết vần thơ..với duyên nợ giao hòa
Em về đây cùng biển hát lời caRì rào sóng nhưng mặn mà êm áiHẹn với biển hạ này em trở lại…Giữa mênh mông tiếng sóng mãi vỗ bờ
Hằng trở về tìm họa lại vần thơ..Lâu đài cát hồn mơ về biển mặnĐêm bãi biển nhìn bốn bề quạnh vắngNhớ nụ hôn thầm lặng quá ngọt ngào
Sóng triều ơi..có ôm nỗi khát khaoDù bộn bề nghĩ về nhau vẫn nhớBiển trào dâng hòa vào dòng hơi thởTiếng ve ngân lên lối nhỏ đợi chờ
Biển đêm nay ôm trọn vầng trăng mơ
Em nhớ lắm câu thơ chiều hạ nắng
Hồn bâng khuâng giữa khung trời lạnh vắng
Cùng vòng tay nơi biển mặn hôm nào.
Có rất nhiều nhà thơ nổi tiếng viết nhiều về biển và viết khá thành công. Điển hình trong số đó là nhà thơ Xuân Diệu, Xuân Quỳnh, Hữu Thỉnh … và còn rất, rất nhiều nhà thơ lớn khác. Sau đây là những bài thơ tình về biển của các nhà thơ nổi tiếng “sống” mãi cùng thời gian. Cùng dành thời gian “sống” lại với những xúc cảm khó quên này nhé !
Thơ tình về biển nổi tiếng
Tác giả: Xuân Diệu
Anh không xứng là biển xanhNhưng anh muốn em là bờ cát trắngBờ cát dài phẳng lặngSoi ánh nắng pha lê…
Bờ đẹp đẽ cát vàngThoai thoải hàng thông đứngNhư lặng lẽ mơ màngSuốt ngàn năm bên sóng…
Anh xin làm sóng biếcHôn mãi cát vàng emHôn thật khẽ, thật êmHôn êm đềm mãi mãi.
Đã hôn rồi hôn lạiCho đến mãi muôn đờiĐến tan cả đất trờiAnh mới thôi dào dạt…
Cũng có khi ào ạtNhư nghiền nát bờ emLà lúc triều yêu mếnNgập bến của ngày đêm.
Anh không xứng là biển xanhNhưng cũng xin làm bể biếcĐể hát mãi bên gànhMột tình chung không hết.
Để những khi bọt tung trắng xóaVà gió về bay tỏa nơi nơiNhư hôn mãi ngàn năm không thỏa,Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
Tác giả: Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển:
“Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi.
Lòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa… còn xa.
Những đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tưQuanh mạn thuyền sóng vỗ.
Cũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyềnVì tình yêu muôn thuởCó bao giờ đứng yên?
Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có thuyền mới biếtThuyền đi đâu, về đâu.
Những ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhauLòng thuyền đau rạn vỡ.
Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió”Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố.
(Huy Cận)
Tiếng biển về khuya như tiếng lụaNon tơ, êm ả, lại bền hơiLao xao vũ trụ chồi đang nhúTrăng bạch quang mây lọc ánh ngời
Ta nằm tiếng sóng cuốn bờ mâyTa khoát mênh mông mở ánh ngàyBiển nở hoa cườm thơm gió mặnBuồm lên theo cánh hải âu bay
Nổi yên tâm lớn trong trời đấtBiển gọi trăng sao thở nhịp thầmNghiêng gối tao phùng cùng tạo vậtAnh em từ thưở mịt mù tăm.
Tác giả: Hữu Thỉnh
Anh xa emTrăng cũng lẻMặt trời cũng lẻBiển vẫn cậy mình dài rộng thếVắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phải là roi mà đá núi phải mònEm không phải là chiều mà nhuộm anh đến tímSóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đếnVì sóng đã làm anhNghiêng ngảVì em…
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Thừa lương khách đã vắng,Trời nước mênh mông, duy còn bốn mắt nhìn nhau lặng,Trên cát, vô tình, vạch chữ: Vân,Tay vạch vừa xong, sóng xoá dần…Mỉm cười, Vân sẽ nói:“Người yêu Vân hỡi!Sao người lại quá điên?Thân này cũng diệt, nữa còn tên?”Hẳn tưởng nghìn thu, nhờ bãi cát,Tan tác, nào hay, vì sóng bạc.Cuộc trăm năm đừng có đa mang:Tình nhân chung kiếp dã tràng.
Tác giả: Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa
Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ
Tác giả; Hàn Mặc Tử
Máu tim ta tuôn ra làm bể cảMà sóng lòng rần rật như mây trôiSóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạDâng cao lên, cao tột tới trên trời.
Ôi ta đã mửa ra từng búng huyếtKhi say sưa với lượn sóng triền miênKhi nhận lấy trong thâm tâm cay nghiệtGiọng Hờn đau trăm vạn nỗi niềm riêng.
Ta muốn níu hồn ai đương hiển hiệnTrong lòng và đang tắm máu sông taTa muốn vớt ai ngoài sóng điệnĐể nhìn xem sắc mặt với làn da.
Ôi ngông cuồng! Ôi rồ dại rồ dại!Ta đi thuyền trên mặt nước lòng taÔi ngông cuồng, ôi rồ dại, rồ dạiTa cắm thuyền chính giữa vũng hồn ta.
Tác giả: Lâm Thị Mỹ Dạ
Biển trời soi mắt nhauCho sao về với sóngBiển có trời thêm rộngTrời xanh cho biển xanh
Mặt trời lên đến đâuCũng lên từ phía biểnNơi ánh sáng bắt đầuTỏa triệu vòng yêu mến
Biển ơi! Biển thẳm sâuDạt dào mà không nóiBiển ơi cho ta hỏiBiển mặn từ bao giờ
Nhặt chi con ốc vàngSóng xô vào tận bãiNhững cái gì dễ dãiCó bao giờ bền lâu
Biển chìm trong đêm thâuÐể chân trời lại rạngKhát khao điều mới lạTa đẩy thuyền ra khơiDù bão giông vất vảKhông quản gì biển ơi!
Những bài thơ tình buồn về biển sau đây là lời tâm tình rất chân thực của nhân vật trữ tình. Với sự cô đơn, lẻ loi, chàng trai./cô gái mang đầy nỗi niềm lưu luyến muốn tìm “nơi neo đậu”, muốn “tìm nơi kết tình”. Nhưng ngờ đâu giông tố gập ghềnh cuốn theo bao duyên nợ khiến cuộc tình chia phôi. Giờ đây, “người về chốn ấy xa xôi”, một mình anh/em “bến bờ hiu quạnh”. Cùng chia sẻ để tìm tiếng lòng cho riêng mình bạn nhé !
Thơ tình buồn về biển
Tác giả: Sơn Hồng
Gió xua sóng biển bạc đầuDuyên xua tình lại dạt dào tâm tưHướng lòng trôi nổi vô hưTìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm
Trùng khơi trải rộng khó tìmÁnh sao đã lặng biết chìm nơi đâuBãi bờ chỗ cạn chỗ sâuHồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêm
Vết tình in đậm vào timNhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trờiThả hồn theo gió xa xôiMang đầy luyến ái tìm nơi kết tình
Ngờ đâu giông tố gập ghềnhCuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôiNgười về chốn ấy xa xôiBến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Biển cô đơn, bãi bờ cát trắngChân lạc loài vắng lặng trong timAnh bước đi lòng cứ ngóng tìmSóng mãi ru một thời kỷ niệm
Chiều tan dần thành phố vào đêmBiển vẫn êm gió mềm vẫn thổiGió vẫn đây người xưa bước vộiRối tơ duyên, tắt một mối tình
Trăng buồn chăng? Sao trăng lặng thinh?Trăng cũng nhớ bóng dáng em xinh?In nghiêng bóng sóng khuya xa lắcCòn “nơi xa” chắc đã quên rồi…
Tác Giả: Diêm Thi Hải
Sao biển lặng im thếHay biển nhớ gì aiCho canh dài thao thức
Cho lòng anh nưc nởBiển sóng vỗ vô bờSao anh hỏi biển thếMà biển không trả lời
Để lòng anh tê táiNhớ tình ta thơ dạiBiển ơi em hãy nóiSao vứ lặng im hoài
…Chiều nay chị gió sẽ vềMang đi theo nỗi tái tê lòng chàngBiển xanh sóng sẽ mơ màngRu êm bờ cát cho nàng với anh..
Tác Giả: Hoa Kim Nguyen
Từng đợt sóng xô tận cuối trờiChiều tàn nhạt bóng áng mây trôiXa xa vời cánh buồm lặng gióBãi cát buồn tênh như nối đôi
Lăn lóc em bồng bềnh trong gióSóng lùa chẳng biết đến từ đâuTrôi theo con nước vùi trong cátQuấn quýt ánh trăng giữa mảnh sầu
Thoảng gió đong đưa má em hồngMặn mà hương biển giữa hoàng hônChiều nghiêng tóc rối lên màu nắngXám ngắt mây giăng ngọn hải đăng
Biển vắng chân ai tím rịm chiềuMặt sóng trong giấc mộng hoang liêuBàn tay như thiếu bàn tay ấmLạc lỏng nhớ anh nhớ chạnh lòng
Tác giả: Phú Sĩ
Nếu một ngày nước trôi về với biểnEm hải âu chao liệng đến bên anhNếu một ngày cơn sóng muốn dỗ dànhEm cơn gió mơn man bờ cát mịn
Tình em đó chẳng xin người lên tiếngChỉ âm thầm ngắm biển mãi người ơiBiết ngày mai tình biển sẽ đổi dờiCơn gió cũng chẳng vờn bờ cát nổi..
Biển có biết ngày thuyền trôi xa mãiBờ cát buồn gió thổi củng chơi vơiRồi từng đêm bao con sóng rả rờiGởi chút tình theo sóng đời chìm nổi
Em chẳng mơ biển quên con sóng dộiChẳng mơ thuyền quay lại với bờ xưaBởi hải âu còn tung cánh phương trờiĐâu bến đỗ lỡ làng duyên mong đợi
Nước rồi cũng đổ về nơi biển rộngSóng vỗ về rồi cũng bỏ bờ xaChỉ còn em và bãi cát sầu loangRu mãi khúc tình ca nơi biển rộng…
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Biển về khuya trời giăng sương buốt giáNgười bước buồn lòng nhiều quá ưu tưSóng dập dìu theo những hạt lệ dưHương muối mặn dòng thư tình chưa viết
Biển mênh mang những ân tình tha thiếtThương nhớ sầu da diết giữa đêm đenPhố thênh thang khuất bóng nửa ánh đènTriền cát trắng trải dài như nức nở
Người gặp gỡ để riêng người than thởTim đã buồn nằm oán mấy lần đauBút nghiên nào gội quá khứ trôi mauChờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão
Gió vờn gió sắt se lùa vạt áoNgười hận người tình ảo mộng còn sayBiển ngàn đời ôm ấp sóng trong tayNgười mãi nhớ khi thu vàng võ tới!
Thơ: Phú Sĩ
Anh có biết biển chính là hơi thởThuở ngày xưa quê ngoại tuổi còn thơChiều hương quê một thuở vẫn đi vềTình biển mặn theo em bao kỹ niệm
Anh có biết những chiều buồn bên biểnNhớ tuổi thơ ngày ấy chẳng quay vềGiờ mình em trên khắp nẻo sơn khêSóng cũng buồn vọng về bao nỗi nhớ
Em yêu biển một đời em yêu lắmVỗ về em bao đêm thức đợi chờBiển chơi vơi sầu theo câu tình lỡNỗi niềm trao con sóng thủy triều vơi
Biển vẫn xanh như ngày ấy anh ơiTheo tháng ngày chốn xa xôi em gởiThuyền anh đi đã phôi pha dịu vợiEm lại ngồi sầu lặng đợi tình anh
Chỉ có biển hiểu lòng em đêm lạnhĐón chờ người bao lượt giữa trùng khơiĐếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồiĐời biển lặng hãy thôi đừng nổi sóng…
Tác giả: Giọt Buồn Không Tên
Biển mênh mông biển thì thầm tiếng sóngHoàng hôn buồn như lắng đọng chiều hoangBước cô đơn nghe tìm thức dâng trànCho nổi nhớ miên man xuôi dĩ vãngChuyện tình xưa ngủ yên theo ngày thángChợt quay về như tản mạn đâu đâyBiển nhấp nhô từng con sóng dâng đầyTung bọt trắng đắp xây bao ảo mộngTình ngày củ chôn vùi trong vô vọngEm theo chồng cho lạc lõng đời anhTheo tháng năm cho nổi nhớ xây thànhCho thắt thẻo từng canh tim hoang lạnhBiển chiều hôm đẹp mờ mờ nhân ảnhBiển tròng trành sóng sánh hạt sương đêmBiển mơn man ru trọn giấc êm đềmSao vẩn thấy buồn thêm bao hoài niệmNgày xưa đó em rất yêu màu tímEm đi rồi biển tím cả hồn anhTình yêu ơi sao bôi xoá cho đànhTheo ngày tháng tóc xanh giờ đã bạcThuyền tình ơi sao thẩn thờ trôi dạtKhông bến neo buồn man mát bơ vơLững lờ trôi cho nổi nhớ dại khờCho bến mãi hững hờ xa dịu vợiBiển cô đơn cánh nhạn buồn chấp chớiTôi lặng thầm ngồi đợi bóng hình ai.
Tác giả: Biển Chiều
Ai đã từng dạo chân trên bờ cátNgắm lớp sóng xa dào dạt vỗ bờ?Biển về chiều đẹp tựa những nàng thơKhi ánh hoàng hôn từng giờ buông thảRực bờ tây ánh hồng thơ mộng quáCảm xúc trào dâng thật lạ trong lòngNhìn chân trời tim cộn nỗi chờ mongCảm giác bình yên như sà vòng tay mẹ.
Biển về chiều dịu dàng và lặng lẽSóng rì rào khe khẽ hát lời ruSắc hoàng hôn nhuộm đỏ áng mây mùNhè nhẹ gió về…vi vu thông vẫyTrong hoàng hôn biển đáng yêu quá đấyMỗi chiều về tôi lại thấy yêu thêmYêu trùng khơi yêu con sóng êm đềmYêu những con tàu ngày đêm hối hảXin chắp vần thơ viết về biển cảMộc mạc chân thành bởi đã quá yêuDâng hồn tôi xin tặng hết biển chiềuCùng tim đỏ khắc tình yêu… mãi mãi.
Tác giả: Nguyễn Lan Hương
Lặng lẽ đứng nhìn về nơi xa ấyBiển mênh mông sao chỉ có mình emBước chân trần trên cát trắng mịn êmEm trước biển chợt thấy mình bé dại.
Nghe tiếng sóng từ ngàn xưa vọng lạiHồn miên man mong một cánh buồm xaPhía chân trời nơi sóng nước bao laHoàng hôn xuống , đêm phủ đầy nguyện ước .
Biển rộng thế làm sao ôm hết đượcNhững dấu chân bị sóng cuốn đi rồiChỉ mình em cùng sóng gió biển khơiVà nỗi nhớ …Biển ngàn đời vẫn thế …
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ tình về biển hay nhất của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!
>>>Xem thêm: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.