Nhưng âm thanh của miền Bắc không làm cho âm thanh của miền Bắc trở thành một ngôn ngữ hỗn hợp rất khó khăn. Do đó, ai đó đã viết “người dân Ye phải nói ngôn ngữ NGHE”. NGHE người phải nói công nghệ? Bài viết nhỏ của chúng tôi hy vọng sẽ thảo luận về vấn đề này nhiều hơn. Trên thực tế, chúng tôi nghĩ rằng NGHE không phải nói nghệ. Chúng tôi muốn sử dụng Tổng thống Hồ Chí Minh làm ví dụ để chứng minh điều đó. Hồ Chí Minh được sinh ra ở Kim Lien -nam Dan -ngghe An vào năm 1890, trong một gia đình trí thức yêu nước. Lớn lên “Tắm trên dòng sữa”. Chỉ ở quê hương, anh chứng kiến những truyền thống mà cha anh đã phát hiện ra và những đau khổ của những người mất nước. Do đó, mọi người nhanh chóng quyết định tìm cách cứu đất nước. Năm 1911, ông rời khỏi bến cảng NHA Rong và tìm cách cứu đất nước. Trong quá trình tìm cách cứu Thành phố Hồ Chí Minh, có 5 lục địa và 4 đại dương. Mọi người tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau. Bất kể học tập liên tục, mọi người canh tác nhiều vốn hơn. Sau 30 năm, họ đã tìm được một cách để cứu đất nước, và vào ngày 28 tháng 1 năm 1941, mọi người trở về nước này để lãnh đạo Cách mạng Việt Nam trực tiếp. Năm 1945, Cách mạng Việt Nam đã đạt được sự phát triển liên tục. “Pháp chạy, Nhật Bản đầu hàng và nhà vua bảo Dai thoái vị.” Về cơ bản, chúng tôi đã giành được các chính phủ trên cả nước. Vào ngày 2 tháng 9 năm 1945, tại Quảng trường BA Lịch sử, trước hàng ngàn đồng hương, Hồ Chí Minh đã đọc Tuyên ngôn Độc lập để sinh ra Cộng hòa Dân chủ Việt Nam, quốc gia dân chủ đầu tiên ở Đông Nam Á. Tuyên ngôn độc lập đã lên án tội ác của thực dân Pháp, phát xít Nhật Bản và hệ thống phong kiến phong kiến. Đồng thời, Tuyên bố cũng xác nhận: Người dân của chúng tôi đã phá hủy khoảng cách thực dân trong gần 100 năm để thiết lập Việt Nam độc lập.[1]. Tuyên bố cũng xác nhận cơ sở pháp lý quốc tế cho sự độc lập của Việt Nam. Nhân dân của chúng tôi giành được chính phủ từ Nhật Bản, không phải từ Pháp. Tuyên bố cũng khẳng định quyết tâm bảo vệ độc lập quốc gia của Việt Nam. Đây là một tài liệu có ý nghĩa lịch sử lớn. Tài liệu quan trọng này được đọc trong giọng Bắc. Vì vậy, khi giọng nói của NGHE trộn lẫn với âm thanh của miền Bắc, khi tôi đọc Tuyên ngôn Độc lập, người đàn ông dừng lại và hỏi: “Tôi nói mọi người có nghe rõ không?”. Chú ông hỏi câu hỏi này khi đọc Tuyên ngôn Độc lập? Anh ta đọc Tuyên ngôn độc lập của Quảng trường BA, trước hàng ngàn đồng hương, nhưng hầu hết trong số họ đều là tonkin, vì vậy họ có thể sợ NGHE (giọng nói của NGHE) và khiến mọi người không thể nghe thấy. Mặc dù người đó có thể đã cố gắng sử dụng tiếng Quan thoại (giọng Hà Nội của Hà Nội). Năm 1957, sau hơn 50 năm rời khỏi nhà, những người nhập cư mới đã có cơ hội trở về Honglin Land. Ở đây, những người tốt bụng “ghé thăm và hỏi trẻ em”[2]. Theo Dang Mai Hong, một giảng viên cao cấp tại Trường Âm nhạc Âm nhạc, khi chú Ho đến thăm quê hương vào năm 1957, giọng hát của chú Ho Hồi là một âm thanh nghệ có âm thanh của miền Bắc. Trong câu chuyện, hãy hỏi những người sử dụng đất của củ nghệ và nghệ. Gặp người bạn thời thơ ấu của mình, anh chỉ vào Coc và nói:[3,104]. Khi đến thăm ngôi nhà cũ, người đàn ông nói, khi cánh cửa của ngôi nhà ở trong nữ tu, không phải trong sự tê liệt.[3,105]. Sau khi thắp một cây nhang trên bàn thờ của tổ tiên, họ vào nhà, và họ nhận xét: “Trong quá khứ, gia đình tội nghiệp của tôi, một bàn thờ làm bằng tre, không phải là một người bằng gỗ như một nữ tu.”[3, 105]. Đứng trước cuộc nổi loạn mà tôi nói dối khi còn bé, tôi cũng nói, Thủ thuật là một phản ứng nhỏ, nhưng nó ngắn hơn một chút so với trước đây. [3, 105]. Đối với người dân trong NGHE, chú Ho đã sử dụng củ nghệ. Tác giả NGOC của bạn kể câu chuyện về chú, ông chấp nhận một số chị em trong khu vực IV: “Ngày hôm đó là vào chiều ngày 17 tháng 5 năm 1969, và chúng tôi là năm chị em từ Quận Bốn: Quang Tri Người … “Chú nói: – Trong NGHE AN, người ta được cho là” nac “thay vì” nước “[4, 109]. Chú Ho là con trai của ngghe, vì vậy theo những người hát các bài hát dân gian Nghe-Tinh, anh ta nên sử dụng phương ngữ địa phương chính xác. Giáo sư Phong Le bình luận về phong cách văn học của Hồ Chí Minh như sau: “Trong mọi đối tượng, mọi tình huống, mọi tình huống, tôi có một cách đặc biệt”[5, 100]. Thật vậy, trong buổi lễ long trọng, Tuyên ngôn Độc lập đã sinh ra Cộng hòa Dân chủ Việt Nam trước người dân Lãnh thổ phía Bắc, và Hồ Chí Minh không thể sử dụng NGHE (tiếng nói không)? Khi nói chuyện với những người lính trên khắp thành phố Hồ Chí Minh, tôi đã giành chiến thắng nói về nghệ? Do đó, những người phải sử dụng tiếng Quan thoại (mặc dù giai điệu của họ vẫn bị ảnh hưởng bởi âm thanh nghệ). Nhưng vào năm 1957, khi anh trở về thăm quê hương và nói chuyện với anh, anh đã sử dụng rất nhiều nghệ thuật. Âm thanh là sự kết tinh của văn hóa. Mỗi khu vực ở nước ta có đặc điểm văn hóa riêng, giọng nói riêng tư (phương ngữ). Người dân địa phương phải biết cách bảo tồn và phát triển bản chất văn hóa của khu vực địa phương. Nhưng ngày nay, trong xu hướng hội nhập và phát triển, chúng ta không chỉ biết cách bảo tồn nó, mà còn tiếp thu bản sắc văn hóa của từng khu vực để làm phong phú bản sắc văn hóa của khu vực chúng ta. NGHE người không cần phải nói nghệ. NGHE mọi người nên biết cách hấp thụ bản chất của các khu vực khác nhau khi rời NGHE. Các nghệ sĩ không cần phải nói Nghĩa bất cứ nơi nào, mọi nơi, nhưng các nghệ nhân nên nói ngôn ngữ Nghe trong nhà của họ với người thân và đài phát thanh chính thức của họ, vì vậy cô nói về giọng nói của NGHE. >>> Xem thêm: NGHE mọi người có cần thay đổi tiếng nói của họ không?

Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.