Categories: Thơ hay

Cập nhật 100+ bài thơ lục bát hay, ngắn gọn, đa dạng chủ đề

Thơ lục bát là thể thơ với niêm luật bằng trắc chặt chẽ, câu chữ vần vè, giàu tính truyền cảm nên dễ dàng đi vào lòng người đọc. Đề tài của thể thơ này cũng khá đa dạng: có thơ lục bát về tình yêu, tình bạn, thơ lục bát về mẹ cha, thơ lục bát về quê hương, đất nước. Chủ đề nào cũng có những bài thơ hay, giàu tính truyển cảm. Sau đây, LVT Education xin giới thiệu 100+ bài thơ lục bát hay, ngắn gọn, đa dạng về chủ đề. Cùng chia sẻ bạn nhé !

Bài viết cùng chủ đề:

1. Thơ lục bát là gì? Đặc điểm của thể thơ lục bát

– Thơ lục bát là một thể thơ của Việt Nam, đúng như tên gọi, một cặp câu thơ cơ bản gồm một câu sáu âm tiết và một câu tám âm tiết, phối vần với nhau. Một bài thơ lục bát gồm nhiều câu tạo thành không hạn chế số câu.

– Đặc điểm của thể thơ lục bát: Các tiếng mang thanh huyền và thanh ngang được gọi là thanh bằng; mang thanh sắc, hỏi, ngã, nặng được gọi là thanh trắc. Quy tắc cơ bản của cặp câu lục bát là các tiếng thứ 2, 6, 8 mang thanh bằng, tiếng thứ 4 mang thanh trắc, còn lại có thể tùy ý. Đuôi câu lục vần với tiếng thứ sáu của câu bát, đuôi câu bát vần với đuôi câu lục sau. Nếu tiếng thứ sáu của câu bát là thanh ngang (dương bình) thì tiếng thứ 8 phải là thanh huyền (âm bình) và ngược lại.

Vần của thơ lục bát cũng giống như vần trong thơ nói chung, bao gồm hai loại là vần chính (giống nhau phụ âm cuối, khác phụ âm đầu) và vần thông (âm na ná nhau).

Có thể bạn quan tâm:

2. TOP những bài thơ lục bát nổi tiếng

Xưa nay, thơ lục bát là thể thơ thông dụng được nhiều nhà thơ nổi tiếng áp dụng, sáng tác nên những bài thơ nổi tiếng. Những bài thơ hay này chắc không còn xa lạ gì với nhiều độc giả yêu thơ. Cùng dành thời gian lắng lòng với những bài thơ truyền cảm này bạn nhé !

Bài thơ “Tương tư” của Nguyễn Bính viết theo thể lục bát

Tương tư

(Nguyễn Bính)

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,Một người chín nhớ mười mong một người.Gió mưa là bệnh của giời,Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.Hai thôn chung lại một làng,Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?Ngày qua ngày lại qua ngày,Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.Bảo rằng cách trở đò giang,Không sang là chẳng đường sang đã đành.Nhưng đây cách một đầu đình,Có xa xôi mấy mà tình xa xôi…

Tương tư thức mấy đêm rồi,Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!Bao giờ bến mới gặp đò?Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu,Nhà anh có một hàng cau liên phòng.Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Cây Dừa

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Cây dừa xanh toả nhiều tàuDang tay đón gió, gật đầu gọi trăngThân dừa bạc phếch tháng nămQuả dừa – đàn lợn con nằm trên cao

Đêm hè hoa nở cùng saoTàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanhAi mang nước ngọt, nước lànhAi đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa

Tiếng dừa làm dịu nắng trưaGọi đàn gió đến cùng dừa múa reoTrời trong đầy tiếng rì ràoĐàn cò đánh nhịp bay vào bay ra…

Đứng canh trời đất bao laMà dừa đủng đỉnh như là đứng chơ.

Hỏi

Tác giả: Xuân Diệu

Một năm, thêm mấy tháng rồiThu đi, đông lại, bồi hồi sắp xuânGặp em, em gặp mấy lầnTưởng quen mà lạ, tưởng gần mà xa

Ai làm cách trở đôi taVì anh vụng ngượng, hay là vì em ?Trăng còn đợi gió chưa lên,Hay là trăng đã tròn trên mái rồi ?Hằng ngày em nói bao lời

Với cha, với mẹ, với người xung quanhVới đường phố, với cây xanh,Sao em chưa nói với anh một lời ?Tương tư ăn phải miếng mồi

Đứng đi trên lửa, nằm ngồi trong sươngPhải duyên, phải lứa thì thương,Để chi đêm thẳm ngày trường em ơi !

Việt Bắc

(Tố Hữu)

– Mình về mình có nhớ ta?Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.Mình về mình có nhớ khôngNhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?

Tiếng ai tha thiết bên cồnBâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm đưa buổi phân lyCầm tay nhau biết nói gì hôm nay…

– Mình đi, có nhớ những ngàyMưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?Mình về, có nhớ chiến khuMiếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?Mình về, rừng núi nhớ aiTrám bùi để rụng, măng mai để già.Mình đi, có nhớ những nhàHắt hiu lau xám, đậm đà lòng sonMình về, còn nhớ núi nonNhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt MinhMình đi, mình có nhớ mìnhTân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?

– Ta với mình, mình với taLòng ta sau trước mặn mà đinh ninhMình đi, mình lại nhớ mìnhNguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…

Nhớ gì như nhớ người yêuTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sươngSớm khuya bếp lửa người thương đi về.Nhớ từng rừng nứa bờ treNgòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.Ta đi, ta nhớ những ngàyMình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…

Thương nhau, chia củ sắn lùiBát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng.Nhớ người mẹ nắng cháy lưngĐịu con lên rẫy, bẻ từng bắp ngô.Nhớ sao lớp học i tờĐồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoanNhớ sao ngày tháng cơ quanGian nan đời vẫn ca vang núi đèo.Nhớ sao tiếng mõ rừng chiềuChày đêm nện cối đều đều suối xa…

Ta về, mình có nhớ taTa về, ta nhớ những hoa cùng người.Rừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giang.Ve kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hoà bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.

Nhớ khi giặc đến giặc lùngRừng cây núi đá ta cùng đánh Tây.Núi giăng thành luỹ sắt dàyRừng che bộ đội, rừng vây quân thùMênh mông bốn mặt sương mùĐất trời ta cả chiến khu một lòng.

Ai về ai có nhớ không?Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo Giàng.Nhớ sông Lô, nhớ phố RàngNhớ từ Cao – Lạng, nhớ sang Nhị Hà…Những đường Việt Bắc của taĐêm đêm rầm rập như là đất rungQuân đi điệp điệp trùng trùngÁnh sao đầu súng, bạn cùng mũ nan.Dân công đỏ đuốc từng đoànBước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.Nghìn đêm thăm thẳm sương dàyĐèn pha bật sáng như ngày mai lên.Tin vui chiến thắng trăm miềnHoà Bình, Tây Bắc, Điện Biên vui vềVui từ Đồng Tháp, An KhêVui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.

Ai về ai có nhớ không?Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hang.Nắng trưa rực rỡ sao vàngTrung ương, Chính phủ luận bàn việc côngĐiều quân chiến dịch thu đôngNông thôn phát động, giao thông mở đườngGiữ đê, phòng hạn, thu lươngGửi dao miền ngược, thêm trường các khu…

Ở đâu u ám quân thùNhìn lên Việt Bắc: Cụ Hồ sáng soiỞ đâu đau đớn giống nòiTrông về Việt Bắc mà nuôi chí bền.Mười lăm năm ấy, ai quênQuê hương Cách mạng dựng nên Cộng hoàMình về mình lại nhớ taMái đình Hồng Thái, cây đa Tân Trào.

– Nước trôi nước có về nguồnMây đi mây có cùng non trở về?Mình về, ta gửi về quêThuyền nâu trâu mộng với bè nứa maiNâu này nhuộm áo không phaiCho lòng thêm đậm, cho ai nhớ mình.Trâu về, xanh lại Thái BìnhNứa mai gài chặt mối tình ngược xuôi.

– Nước trôi, lòng suối chẳng trôiMây đi mây vẫn nhớ hồi về nonĐá mòn nhưng dạ chẳng mònChàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhoà.Nứa mai mình gửi quê nhàNước non đâu cũng là ta với mình.Thái Bình đồng lại tươi xanhPhên nhà lại ấm, mái đình lại vui…

– Mình về thành thị xa xôiNhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?Phố đông, còn nhớ bản làngSáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng?Mình đi, ta hỏi thăm chừngBao giờ Việt Bắc tưng bừng thêm vui?

– Đường về, đây đó gần thôi!Hôm nay rời bản về nơi thị thànhNhà cao, chẳng khuất non xanhPhố đông, càng giục chân nhanh bước đường.Ngày mai về lại thôn hươngRừng xưa núi cũ yêu thương lại về.Ngày mai rộn rã sơn khêNgược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới giăng.Than Phấn Mễ, thiếc Cao BằngPhố phường như nấm như măng giữa trời.Mái trường ngói mới đỏ tươiChợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàngMuối Thái Bình ngược Hà GiangCày bừa Đông Xuất, mía đường tỉnh Thanh.Ai về mua vại Hương CanhAi lên mình gửi cho anh với nàngChiếu Nga Sơn, gạch Bát TràngVải tơ Nam Định, lụa hàng Hà ĐôngÁo em thêu chỉ biếc hồngMùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươiCòn non, còn nước, còn trờiBác Hồ thêm khoẻ, cuộc đời càng vui!

– Mình về với Bác đường xuôiThưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ NgườiNhớ Ông Cụ mắt sáng ngờiÁo nâu túi vải, đẹp tươi lạ thường!Nhớ Người những sáng tinh sươngUng dung yên ngựa trên đường suối reoNhớ chân Người bước lên đèoNgười đi, rừng núi trông theo bóng Người…

– Lòng ta ơn Đảng đời đờiNgược xuôi, đôi mặt một lời song song.Ngàn năm xưa, nước non HồngCòn đây, ơn Đảng nối dòng dài lâuNgàn năm non nước mai sauĐời đời ơn Đảng càng sâu càng nồng.

Cầm tay nhau hát vui chungHôm sau mình nhé, hát cùng Thủ đô.

Tre xanh

(Nguyễn Duy)

Xanh tự bao giờ?Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh.

Thân gầy guộc, lá mong manh,Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?Ở đâu tre cũng xanh tươi,Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu.

Có gì đâu, có gì đâu,Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều.Rễ siêng không ngại đất nghèo,Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù.Vươn mình trong gió tre đu,Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành.Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh,Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm.

Bão bùng thân bọc lấy thân,Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm.Thương nhau tre không ở riêng,Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người.Chẳng may thân gãy cành rơi,Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng.Nòi tre đâu chịu mọc cong,Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.Lưng trần phơi nắng phơi sương,Có manh áo cộc tre nhường cho con.

Măng non là búp măng non,Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre.Năm qua đi, tháng qua đi,Tre già măng mọc có gì lạ đâu.

Mai sau,Mai sau,Mai sau…Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.

>>>Xem đầy đủ: Thơ lục bát về mẹ – chùm thơ về mẹ hay thay lời muốn nói

3. Chùm thơ lục bát về mẹ cha lắng đọng cảm xúc

Những bài thơ lục bát về cha mẹ thường được viết bằng lời thơ ngọt ngào, tràn đầy tình yêu và sự biết ơn. Những câu thơ ngắn gọn, nhưng chứa đựng sâu sắc những cung bậc tình cảm con trẻ dành cho bậc sinh thành. Từ những dòng thơ, chúng ta có thể truyền tải được những thông điệp tình yêu và lòng biết ơn đối với cha mẹ.

Thơ hay về cha mẹ theo thể lục bát

Thương Cha Nhớ Mẹ

Tác giả: Minh Lộc

Ơn đời con đã sinh raBiển khơi là mẹ, cha là núi nonBao nhiêu vất vả gầy mònMẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.Mẹ là tia nắng vàng tươiThắp lên ánh sáng trong người của conMẹ ơi hãy mãi cười giònCon yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.Cha cho những bát cơm noMẹ cho câu hát điệu hò lời ruTóc con mọc tốt đầu xùBố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.Bây giờ con lớn đi xaThương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côiLòng con thấp thỏm bồi hồiNhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.

Bàn Tay Của Cha

Tác giả: Quý Phương

Bàn tay Cha, nắm tay conDìu qua tất cả những cơn bão đờiKhi con mái tóc xanh ngờiTóc Cha bạc trắng mây trời kém xaBàn tay nhỏ, trong tay ChaCon bình yên cả trong mơ vẫn cườiNuôi con khôn lớn nên ngườiTay Cha run rẫy, trở trời lại đauCon như chim lạc phương nàoĐủ lông cứng cáp bay vào trời xanhNhớ, quên công đức sinh thànhBởi còn toan tính lợi danh cho mìnhChiều nay ngơ ngẩn đứng nhìnTrên con phố nhỏ có hình bóng aiNắm tay con trẻ bước dàiTrong làn mưa mỏng trên vai ướt mèmTự nhiên con bỗng dưng thèmBàn tay bé xíu nhỏ mềm như xưaĐể Cha nắm lại cho vừaDắt con qua những lọc lừa thế gianTự nhiên nước mắt tuôn trànKiếp phù sinh ngắn hơi tàn mấy khiBôn ba rồi chẳng được gìCha ơi đợi nhé con về chiều nay.

Công Ơn Cha Mẹ

Tác giả: Ngạo Thiên

Cuộc đời bao nỗi đắng cayNhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngàoHôm nay nước mắt tuôn tràoNhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mangCho con cuộc sống vinh quangTương lai tươi sáng, muôn vàng mai sauTóc nay mẹ đã bạc màuVì bao khổ cực, dải dầu sớm trưaThương con không quảng nắng mưaThức khuya dậy sớm, mưa giông không màngGian lao khổ cực nào thanCho con no đủ, hiên ngang với đờiCon đây chẳng nói nên lờiNghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghiLạy cha lạy mẹ con quỳCông ơn trời biển, đời đời không quên.

Tình Cha

Tác giả: Thái Tài

Khi con cất tiếng chào đờiTrào dâng cảm xúc cha rơi lệ mừngẲm bồng…chăm bón…chìu cưngDẫu thêm vất vã nhưng cha đâu màngTrằn trọc thao thức canh tànLúc con đau ốm cha mang ưu phiềnGian lao khổ cực chuân chuyênĐể con được sống bình yên đủ đầyCho con cuộc sống sum vầyNên cha gánh hết đắng cay riêng mìnhCả đời chấp nhận hi sinhĐổi lại hạnh phúc gia đình ấm noĐời cha là kiếp đưa đòChở con vượt mọi gió giông bão bùngNắng mưa cha vẫn không chùnHoài luôn vững bước cùng con tháng ngàyThời gian phủ úa thân gầyTóc xanh ngày ấy thay màu bạc phơTình cha son sắc vô bờChỉ cho mà chẳng mơ chi đáp đềnNguyện lòng con mãi không quênMong cha vui khỏe vững bền tháng năm

Vì Con

Thơ: Trúc Lâm

Vì con quên cả thân mìnhMẹ tôi tựa cánh lục bình nổi trôiĐồng xa ướt áo mồ hôiTấm lưng gày mẹ mang phơi giữa chiềuVì con tóc bạc thêm nhiềuCha tôi khua vội mái chèo ngược sôngNhững ngày nước lũ mênh môngDáng cha lẫn giữa cơn dông vội vàngCòng lưng gánh những lo toanMẹ về tất tưởi đường càng thêm xaTinh mơ cho tới chiều tàLuống cày những dấu chân cha còn hằnRuộng đồng,chợ búa quanh nămMẹ tôi vầng trán nếp nhăn thêm dàyCha tôi chai sạm đôi tayChèo thuyền qua những tháng ngày long đongNhững đêm kéo vó trên sôngMẹ ngồi đổ ánh trăng cong lên thuyềnMái chèo cha rẽ màn đêmCon thuyền trôi ngược hướng lên thăng trầm.

Giấc Mơ

Tác giả: Hà Thanh Hoa

Đêm qua mơ thấy mẹ hiềnĐong đưa cánh võng bên hiên chiều hèMẹ cười bóng lá nghiêng cheTóc pha sương trắng môi hoe miếng trầu…Con ngồi nhổ cọng tóc sâuẦu ơ khúc hát mẹ ru thuở nàoNgoài sân đàn cháu lao xaoRíu ra ríu rít: Bà ơi yêu bà…Thoảng nghe trong gió tiếng gàGọi vầng dưong dậy vỡ òa giấc mơMẹ ơi cho đến bao giờĐược ôm lấy mẹ để mà yêu thương!

4. Tập thơ lục bát về quê hương, đất nước đặc sắc

Những bài thơ lục bát về quê hương, đất nước mượt mà, giàu xúc cảm sau đây sẽ đưa bạn “sống” lại với những kí ức khó quên nơi miền quê yêu dấu, với những tháng ngày của tuổi thơ êm đềm cùng những trò chơi, trò “nghịch dại” khó quên. Cùng chia sẻ bạn nhé !

Thơ về quê hương theo thể lục bát

Việt Nam Quê Hương Ta

Thơ: Nguyễn Đình Thi

Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn

Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa

Việt Nam đất nắng chan hoà

Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chung

Đất trăm nghề của trăm vùng

Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ

Nước bâng khuâng những chuyến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

Đói nghèo nên phải chia ly

Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường

Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan…

Quê Hương

(Nguyễn Đình Huân)

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ

Quê hương ngày ấy như mơ

Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu

Quê hương là tiếng sáo diều

Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê

Quê hương là phiên chợ quê

Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa

Quê hương là một tiếng gà

Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về

Quê hương nhắc tới nhớ ghê

Ai đi xa cũng mong về chốn xưa

Quê hương là những cơn mưa

Quê hương là những hàng dừa ven kinh

Quê hương mang nặng nghĩa tình

Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời

Quê hương ta đó là nơi

Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

Quê Hương Nỗi Nhớ

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Trở về tìm mái nhà quêTìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưaTìm nắng xuyên ngọn cây dừaTìm hương mạ mới gió lùa thơm thoTìm đàn trâu với con đòÁo bà ba mẹ câu hò trên sôngNón lá nghiêng nắng nước ròngMiền quê khó nhọc con còng con cuaLục bình tim tím mùa mưaBồng bềnh một khúc sông khua mái chèoKhói lên cháy bếp nhà nghèoCon gà cục tác con mèo quẫy đuôiHeo gà chạy ngược chạy xuôiChân bùn tay lấm nụ cười chân quêCánh cò trắng xóa vọng vềNgân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiênĐậm đà ký ức giao duyênXương cha máu mẹ dịu hiền ca daoCon dù biền biệt phương nàoQuê hương một dạ dạt dào khó phai.

Tình Quê

Tác giả Hoa Lục Bình

Chiều tà nắng ngã triền đêMục đồng thong thả đi về lưng trâuDòng sông xanh ngắt một màuMột đàn cò trắng từ đâu bay về

Bình yên một buổi chiều quêKhói đồng lan tỏa đêm về vắng tanhNgoài đồng cây lúa còn xanhChiều quê êm ả trong lành biết bao

Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhauMọi người xong việc gọi nhau ra vềGiờ đây đêm cũng đã vềThoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương

Bình minh một sớm mù sươngĐàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơCánh cò bay lạc vào thơLàm cho tôi mãi ngẩn ngơ giữa đồng

Con đò nằm dưới bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiNgười người rôm rả nói cườiĐồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non

Tình quê một dạ sắc sonỞ nơi thành thị em còn nhớ khôngCon đò bến cũ chờ mongHôm nào anh cũng chờ trông em về.

Quê Hương Qua Lời Mẹ Kể

Tác giả Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.Bình yên những mái tranh che,Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.

Quê hương hai tiếng dịu dàng,Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.Làm trai, chữ hiếu chưa trònQuê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.

Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.Sông Thu, một thuở thiếu thời,Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.

Miền trung chín nhớ, mười thươngCon như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.Sông Thu bên lỡ, bên bồiQuê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.

Con chưa về lại quê nhà,Nên đâu biết được, đường xa hay gần?Lòng con day dứt, băn khoănNữa đời tóc đã pha dần màu sương.

Bao giờ về lại quê hươngĐể xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?Sông Thu xanh thẫm một màuBãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.

Bây chừ, Mẹ đã yên nằmLấy ai dìu dắt về thăm quê nhàĐời con rồi cũng sẽ qua,Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.

Quê hương đẹp tựa vần thơSông Thu với những bến bờ yêu thương.Dù cho xa cách dặm trường,Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

Lưng Tựa Bến Quê

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Ta về lưng tựa chiều nghiêngThả hồn theo những bình yên lạ thườngBao năm xuôi ngược dặm đườngNay về gom những yêu thương đong đầy

Đồng xanh thẳng cánh cò bayDòng sông quê vẫn nặng đầy phù saSáo diều vi vút ngân ngaBao nhiêu âm điệu thiết tha mê hồn

Ta ngồi nhìn ngắm hoàng hônMà lòng sao cứ bồn chồn xuyến xaoHương đồng gió nội ngọt ngàoNhà ai khói bếp quyện vào… chiều mơ!

Ta về tìm khúc ầu ơCa dao của mẹ, ngày thơ xa rồiBước chân bổi hổi bồi hồiĐếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về

Ta về lưng tựa bến quêMơ màng trong những vỗ về dấu yêuLưng còng dáng mẹ liêu xiêuNghiêng theo bóng nắng cuối chiều mỏng manh

Ta về bên mái nhà tranhThấy bao ký ức vờn quanh bên mìnhBữa cơm ấm áp gia đìnhTựa vào lòng mẹ lặng nhìn rưng rưng.

Quê Hương

Tác giả Đức Trung

Quê hương xa cách phương trờiNỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng.Đêm ngày hết nhớ lại mongHướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..!

Nhớ chiều ra ngắm biển khơiCánh buồm theo gió về nơi chốn nào?Quê hương hai tiếng ngọt ngàoĐường xa vạn dặm nôn nao nhớ thầm.

Mẹ cha xa cách bao nămBan ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao.Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dàoVẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn.

Nhớ quê lòng dạ bồn chồnMỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà.Quê hương – hai tiếng thiết thaCòn in ký ức đậm đà yêu thương…

Tuổi thơ cắp sách đến trườngLớn lên đi khắp bốn phương chân trời.Nhớ về quê mẹ yêu ơi!Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.

>>>Xem trọn vẹn bài viết: TOP 55+ bài thơ về quê hương, đất nước tràn ngập miền kí ức

5. Những bài thơ lục bát về thầy cô, mái trường ý nghĩa

Những bài thơ về thầy cô, mái trường theo thể lục bát sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !

Thơ hay về thầy cô theo thể lục bát

Mái Trường Thân Yêu

Tác giả: Tocngan.HYTV

Mười lần khai giảng qua rồiMà nay tôi lại bồi hồi xuyến xaoMới vừa năm ngoài bước vàoMái trường chuyên tỉnh tự hào lắm thay!

Vậy mà khai giảng lần nàyTim tôi rạo rực nhớ ngày đầu tiênThầy cô như thể mẹ hiềnDày công dạy dỗ triền miên tháng ngày.

Cơm cha áo mẹ chữ thầyGắng công học tập có ngày thành danhThời gian rồi cũng qua nhanhNhưng bao kỷ niệm ngày xanh mãi còn.

Trên cao chim hót véo vonPhía xa cây phượng vẫn còn điểm bôngNgôi trường là mái nhà chungĐi xa mãi nhớ ngày cùng bên nhau.

Ơn thầy em mãi khắc sâu!Dù cho cuộc sống dãi dầu nắng mưaEm luôn nhớ mái trường xưaNhớ trường chuyên tỉnh sớm trưa đi về.

CÔNG THẦY

Thơ: Thu Lê

“Muốn sang phải bắc cầu kiềuMuốn con hay chữ thì yêu kính Thầy”Câu ca xưa vẫn còn đâyMuôn đời không cũ tràn đầy niềm tin

Thầy trao kiến thức tầm nhìnCô dạy nhân cách, niềm tin cuộc đờiCông Thày-Cô tựa biển khơiƯơm mầm xanh để rạng ngời tương lai

Con đò cần mẫn sớm maiQuản chi mưa nắng ngày dài đêm thâuVui khi trò lập công đầuĐắng lòng vì một nhịp cầu lệch ray

Biết bao gương sáng Cô-ThàyGian nan cắm bản đêm ngày mù sươngVượt qua gian khó đời thườngCoi trò như đứa con thương của mình

Cao quý như ánh bình minhBác Hồ trao tặng bằng tình thương yêuTrời xanh, mây trắng, cánh diềuThầy – Cô mong ước những điều nhỏ thôi

Trò ngoan chăm học, không lườiLuyện rèn thân thể, vui tươi mỗi ngàyThành công có được hôm nayChính nhờ tâm đức Cô, Thầy năm xưa.

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

Thơ: Võ Sơn Lâm

Nhớ sao những buổi trưa hèNgắm hàng phượng vĩ tiếng ve gọi bầyMái trường rêu phủ còn đâyBao năm xa cách các Thầy các Cô

Còn kia tấm ảnh Bác HồDặn dò các cháu cơ đồ mai sauHọc cho giỏi, để làm giàuSánh vai cường quốc năm châu tiếng Người

Các em như đoá hoa tươiThầy Cô vun đắp nên người mai sauGặp lại tưởng ngỡ buổi đầuTóc Thầy Cô đã điểm màu thời gian

Thầy trò xúc động ngập trànVòng tay thắm thiết chứa chan nghĩa tìnhTrống trường đã điểm tùng rinhChia tay mái ấm ân tình luyến lưu .!..

NGƯỜI LÁI ĐÒ

Thơ: Nghĩa Trần

Mỗi năm đưa một chuyến đòChở bao con chữ về kho học hànhHọc trò đỗ đạt công danhMai sau giúp Nước mình giành Vinh Quang

Trồng cây giữ Nước giữ LàngƯơm mầm tri thức nặng mang nỗi lòngChẳng màn vất vả nhọc côngChỉ mong tất cả thuộc lòng lời ru:

“Quê Hương sạch bóng quân thùGia đình hạnh phúc thầy U đỡ đầnRa đường giúp bạn khó khănLên Trường học hỏi: Lễ, Cần, Thanh, Liêm”

Thầy ,cô khi khó hỏi tìmĐể thêm kiến thức về ghim trong mìnhHãy là những đóa hoa xinhTô đời tươi đẹp bình minh nắng hồng

Nhọc nhằn dõi mắt nhìn trôngDìu từng chân trẻ ẵm bồng giấc mơHọc sinh tuổi trẻ dại khờNhư bầy chim nhỏ bơ vơ trong vườn

Cô, thầy dìu dắt yêu thươngLàm nền vững trải con đường tương laiĐò đưa cần mẫn miệt màiQua sông tri thức vì ai một đời ?

Thầy và chuyến đò xưa

Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt

Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò kể chuyện một thời rất xưaRằng người chèo chống đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian.

Bụi phấn

Tác giả: Hoài Thương

Thầy con giờ đã già rồiMắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâuPhấn rơi bạc cả mái đầuĐưa con qua những bể dâu cuộc đờiMỗi khi bụi phấn rơi rơiThầy gieo mầm hạt những lời yêu thươngCho con vững bước nẻo đườngHành trang kiến thức, tình thương của thầyBiết bao vất vả, đắng cayGạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đờiNhưng tâm thầy mãi sáng ngờiDựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!Trọn đời con mãi tự hàoCúi đầu cung kính thương sao dáng thầyDẫu đời xuôi, ngược đó đâyTim con ghi khắc lời thầy khi xưaKhuya rồi thầy đã ngủ chưa?Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầyCho con cuộc sống hôm nayMừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên!

>>>Xem thêm: TOP 55+ bài thơ về mái trường và thầy cô bồi hồi, xúc động

6. Chùm thơ lục bát về tình yêu ngọt ngào, lãng mạn

Những bài thơ tình viết theo thể lục bát mà LVT Education sưu tầm dưới đây hy vọng sẽ là nhịp cầu kết mối lương duyên, cùng bạn thêu dệt tiếp những câu chuyện tình yêu đẹp. Với những ai đang đau khổ vì tình yêu không trọn vẹn, đọc những bài thơ này cũng là cách giải tỏa nỗi lòng, xoa dịu những cơn đau.

Thơ hay về tình yêu theo thể lục bát

Nói Với Tình Đơn Phương

Thơ tình anh viết bao nhiêuMà sao không thấy nói điều yêu emLúc nào cũng bảo rằng quenVậy mà chẳng dám nhóm nhen lửa tình

Em đâu muốn sống một mìnhChẳng qua chưa thấy bóng hình nào ưngRiêng anh sao cứ lừng chừngCon trai mà lại ngập ngừng lời yêu

Em đâu cần phải nói nhiềuMột lời thôi cũng là điều em mongĐò chiều chẳng cặp bến sôngĐể em đứng mãi ngóng trông đợi chờ

Đã yêu đừng có hững hờTrải lòng bằng những câu thơ làm gìYêu thì mạnh bạo nói điEm là con gái nhắc thì vô duyên

GIÓ VÀ CÁT

Thơ: Trần Kim Anh

Em là cát dưới phù saAnh sẽ là gió thổi qua biển trờiEm là một ánh ban maiAnh là mây trắng ca bài biển xanh

Em mơ mây trắng bồng bềnhAnh nghe tiếng nhạc những thanh bổng trầmMột ngày nắng tắt lặng câmMây đen vần vũ thâm trầm trắng tan

Ta buồn than khóc dở dangNhọc nhằn lê lết giữa hàng phi laoMặc cho gió quất biển gàoTấm thân nhức mỏi ta vào hư không…

Thu qua cho một mùa đôngBàng kia đỏ lá mưa giông thôi dầnKhẳng khiu khô khốc trơ thânCánh diều lạc lõng bần thần vi vu

Dìu nhau vào cõi mộng duMơ làn gió thoảng trong mù mịt sươngMệt nhoài trong kiếp yêu đươngKhát khao thêm một cung đường có nhau

Tình yêu có ngọt có đauCó thương có nhớ có sầu đắng môiTrọn niềm thương nhớ bồi hồiVẫn nghe tê tái đơn côi một mình.

EM ĐỢI

Thơ: Trần Kim Anh

Em ngồi đợi ánh trăng xanhĐợi luôn khúc nhạc tình anh thắm nồngĐợi mưa về với mùa đôngĐợi cho gió hát bên dòng sông thu

Em ngồi với gió vi vuDưới trưa nắng toả ca từ ngát hươngĐợi anh tô thắm má hườngĐợi niềm yêu diết vấn vương đợi hoài

Ban mai rồi tới đêm dàiVẫn không thôi đợi mắt nai thẳm màuNhung huyền em đợi đêm thâuChỉ hồng em đợi bạc mầu thời gian

Đợi cho con nắng chảy trànĐợi mùa xuân với miên man mưa phùnĐợi cho tố lốc tình hunĐợi oan sai hết bao chùm quả ngon

Anh khuyên em sẽ lòng sonĐợi chờ trong cả mỏi mòn xuân cayBao giờ ngọt lại vòng tayĐông khô ấm áp lòng này mới thôi!

VẤN VƯƠNG

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Bao năm còn lại được gì?Trên con đường nhỏ mình đi ngày nàoCó còn gió thổi lao xaoHôn lên hoa cỏ ngọt ngào yêu thương.

Em quay về với con đườngMới hay tình rớt hai phương trời sầuĐau lòng nhìn những giọt NgâuÔm thương cuốn nhớ qua cầu vội bay.

Đắng cay chua xót từng ngàyVướng tình ngang trái lá lay giữa đờiDặn lòng chẳng để lệ rơiNhưng sao lòng cứ nghẹn lời hả anh?

Phải chăng duyên số không thànhBởi hương cỏ dại mong manh cuối chiềuAi từng đau khổ vì yêuMới hay tình lỡ gánh nhiều thương tâm.

Ngày đêm chỉ biết lặng thầmGọi nhau hai tiếng tri âm ngậm ngùiHết rồi kỷ niệm buồn vuiĐau thương phủ xuống chôn vùi tình xưa.

Lời thơ em cũng đã vừaChấm than bỏ ngỏ mà chưa xuống dòngBởi còn chút nhớ đợi mongEm vương vấn mãi…ngập lòng người ơi.

Yêu thương

– Liên Phạm –

Yêu thương gửi hết nơi xaKèm theo cả những hương hoa ngọt ngào,Em tôi dáng nhỏ thanh caoNụ cười đằm thắm đi vào tim anh.

Với bao mộng ước mong manhAnh trao em cả mộng lành ngàn năm,Ngọt ngào, sâu lắng, âm thầmDịu êm thơm ngát hương trầm quế xưa.

Ngoài trời đã đổ cơn mưa,Mình anh ngồi ngắm gió mưa mặc lòng.Nhớ em thơ mộng trắng trongĐam mê tình tứ, cho lòng xuyến xao.

Nhớ em, nỗi nhớ ngọt ngàoGửi theo mây gió đi vào trùng khơi.Đậm đà như sắc xuân ngờiCho anh ấp ủ một trời yêu thương.

Em là góc nhỏ thiên đườngEm là yêu dấu, mến thương ngọt ngàoEm như trăng sáng trên cao,Nụ cười ánh mắt dạt dào tim anh!

Giá như

(Sưu tầm)

Nhớ xưa em bảo cùng anh:

Nếu mai hai đứa chúng mình chán nhau

Thì đời buồn biết bao nhiêu…

Vô tư anh chẳng nghĩ điều ấy đâu

Ngày vui thấm thoắt qua mau

Bây giờ mình đã xa nhau thật rồi

Người xưa đã vắng bên trời

Lời xưa đã hoá thành lời tiên tri

Tình yêu đến, tình yêu đi

Biết chăng thì cũng làm gì được đâu

Giá ngày ấy chẳng gặp nhau

Chẳng trao ánh mắt, chẳng trao nụ cười

Thản nhiên hai cái mặt người

Dửng dưng đi giữa cuộc đời dửng dưng

Rồi ra mỗi đứa một đường

Không xao xuyến, chẳng vấn vương trong lòng

Chẳng buồn, chẳng nhớ, chẳng mong

Đêm không mộng mị, ngày không đợi chờ…

Giá như hai đứa… ngày xưa

Chán nhau ngay lúc mới vừa gặp nhau…

Nhớ

Tác giả: Liên Phạm

Lời yêu anh gửi vào thơ,Trao em hạnh phúc mong chờ bấy lâu.Con tim anh mãi u sầu,Khắc ghi đậm nét ngàn câu thơ tình…

Em cười chúm chím thật xinh,Đôi mắt ẩn chứa ân tình xuyến xao.Nụ hôn nồng ấm hôm nào,Chứa tình anh đó dạt dào thương yêu.

Đâu rồi em những buổi chiều,Cùng anh dạo phố yêu kiều dáng xinh.Đâu rồi những sáng bình minh,Em mang hạnh phúc, ân tình trao anh.

Nhớ sao, giọng nói yến oanh,Dịu dàng thủ thỉ, ngọt lành bên tai.Nhớ sao, nỗi nhớ thật dài…Bên em say đắm, thiên thai cuộc tình!

>>>Đừng bỏ lỡ: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời

7. Tập thơ lục bát về tình bạn hay, ý nghĩa

Hôm nay, LVT Education xin gửi đến bạn chùm thơ về tình bạn viết theo thể lục bát hay nhất giúp bạn có được cảm nhận mới và sâu sắc hơn về tình bạn của mình. Để từ đó xây dựng mối quan hệ như thế nào cho đúng đắn nhất.

Thơ về tình bạn theo thể lục bát

Đôi bạn

(Sưu tầm)

Nhớ xưa áo trắng tinh khôiHọc tan ở lớp sóng đôi đi vềĐôi bạn hẹn ước cùng thềThi vào đại học ta về trường chung

Sắp ngày đại học trường xaBạn xinh nên có người ta hỏi trầuThẹn thùng ngúng nguẩy vài câuRồi bạn cũng phải gật đầu người ta

Còn tôi tiếp tục học xaĐến khi về lại bạn đà hai conGặp nhau nước mắt nỉ nonÔn bao kỷ niệm thời còn hoa niên

Nhìn cảnh bạn cũng điền viênVui mừng hai đứa triền miên nói cườiNhìn bạn lòng tôi bồi hồiMỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.

Tri kỷ

Tác giả Phan Thanh Tùng

Ngày xưa Dương Lễ – Lưu BìnhTâm giao tri kỷ hiến tình vì ânNgày nay hỏi khắp thế nhânTìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình?

Giàu nghèo, cao thấp, nhục vinh…Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quênChạy theo danh vọng hão huyềnChạy theo vật chất của tiền háo danh…

Bề ngoài dáng vẻ cao thanhBên trong hoen ố mọc nanh cáo giàTiền không thương kẻ thật thàTình không thương kẻ điêu ngoa dối lòng!

Đã là nghĩa nặng tình thâmĐã là người phải lấy TÂM làm đầuTrọn tình bằng hữu trước sauVẹn toàn giao ước như câu ăn thề…

Tiểu nhơn, gian dối làm chiCứ nơm nớp sợ, cách ly mọi ngườiThế gian tất cả của trờiTrời không cho hết, không đòi riêng ai…

Như ta đây sống khoan thaiCó nghèo một tí hỏi ai khinh nào?Mang danh hiểu biết học caoLễ ơi! Mày đã quên tao là Bình ?!

Vần thơ tình bạn

(Sưu tầm)

Tình bạn là những vần thơTối về đắp gối ngâm quơ vài lờiTình bạn áo trắng một thờiBây giờ áo bạc phai rồi vẫn treoTình bạn hạt giống mang theoSuốt đời tri kỉ ai gieo ai trồng!?

Tình bạn

Tác giả Trần Kim Thoa

Thế gian hiếm bạn nhiều bèTìm người tri kỉ sao nghe xa vờiBạn thân rất hiếm trên đờiMuốn tìm người bạn chơi vơi tháng ngày.

Bạn thân thông cảm đắng cayChia bùi sẻ ngọt tương lai đường dàiKhông cần đen trắng giống aiChỉ cần thông cảm bởi hai tình người.

Trao nhau những chuyện vui cườiBên nhau những lúc cuộc đời khó khănChia nhau giây phút bâng khuângLà người bạn tốt ta cần cho nhau.

Bạn thân không hỏi tại sao?Bạn thân trao hết ngọt ngào yêu thươngBạn thân tư tưởng chung đườngGiàu nghèo cũng vậy vẫn thương bạn mình.

Nụ cười tình bạn

(Sưu tầm)

Dòng đời xuôi ngược gặp nhauTri giao tín nghĩa tình sâu giữ trònHỡi ơi nước chảy đá mònĐổi thay mặn nhạt hàn ôn mấy người?

Thương nhau chín bỏ làm mườiGiữ cho cuộc sống thắm tươi mặn nồngDù rằng gặp cảnh gai chôngChung tay tiếp sức đồng lòng vượt qua

Đắp bồi tình cảm nở hoaĐẩy lùi tủi hận xót xa u hoàiKiên trì hướng đến tương laiThẳng lưng tiến bước dặm dài nề chi

Bạn bè là nghĩa tương triCó duyên gặp mặt mấy khi trong đờiTrên môi hé nở nụ cườiSống vui, mạnh khỏe làm người nghĩa nhân.

Thân Gửi Thằng Bạn Đểu

Tác giả: Vũ Tiến Đạt

Nhớ ngày hai đứa kết thânĐã thề sinh tử luôn gần bên nhauBạn bè phúc họa trước sauLuôn cùng sát cánh dù nhàu xác thân

Thế mà thằng khốn bất nhânTừ khi có vk chẳng cần bạn luônAnh em tình nghĩa thêm buồnKhi mà nó lỡ quên nguồn kết giao

Em đây chỉ có ra vàoCùng con vk nó khi nào rảnh rangThế mà khi chuyện lộ hàngNó quên tình nghĩa đòi phang em nầy

Em giờ thấy rất là cayĐành viết thơ này để gửi bạn thânBạn ơi mày có bị đầnSao mày xử sự như dân giang hồ

Mày làm tao tức phát rồKhi xưa kết nghĩa khoai ngô hưởng cùngVậy sao nay nỡ nổi khùngQuên đi lời hứa sướng sung đã thề

Tao đây thất vọng tràn trềThật không ngờ được bạn bè hứa suôngMày là đứa giỏi diễn tuồngHứa rồi không giữ giờ buông tao à

Tao đây cũng nói mày nhaTao thề cắt đứt cả nhà mày luônTừ nay dù có bị buồnTao cũng chẳng luồn với vk mày đâu.

Trên đây, LVT Education đã chia sẻ cùng quý bạn đọc yêu thơ tuyển tập thơ lục bát hay, ngắn gọn, đa dạng về chủ đề. Hi vọng, bài viết đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó quên. Hãy đừng quên chia sẻ để đông đảo bạn đọc cùng cảm nhận nhé ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau ! 

Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.

Share
Published by
Nguyễn Lân Dũng

Recent Posts

Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả? Nghĩa là gì?

Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…

34 phút ago

Bạt nuôi tôm công nghiệp là gì? Các loại bạt dùng trong nuôi tôm

Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…

35 phút ago

Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả? Nghĩa là gì?

Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…

2 giờ ago

Tiêu chuẩn nước máy sinh hoạt mới nhất tại Việt Nam

Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…

2 giờ ago

Rò rỉ hay Dò rỉ đúng chỉnh tả? Nghĩa là gì?

Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…

3 giờ ago

Sử dụng nước mưa có tốt không? An toàn hay độc hại?

Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…

3 giờ ago

This website uses cookies.