Chàng ngốc học khôn

Ngày xưa, trong một ngôi làng, có một thằng ngốc đã chết sớm. Ngày cha mẹ anh vẫn kết hôn với anh một người vợ và để lại cặp vợ chồng một ngôi nhà, một khu vườn và một vài mẫu đất. Nhưng dại dột, vợ anh ta có ý định rời bỏ anh ta để lấy người khác. Vì vậy, sau khi cha mẹ -in -law qua đời, người vợ ngốc cũng rời khỏi nhà hơn một năm để trở về. Vào giữa thời gian đó, có một tủ khóa góa phụ, thấy rằng người vợ ngu ngốc muốn chụp ảnh. Cha mẹ của cha mẹ ngu ngốc vốn đã được giả vờ chấp nhận lời mời. Sau đó, anh ta nói với đứa con trai mới chuẩn bị những món quà và sau đó là lễ cưới, mặc dù dại dột biết rằng nó sẽ không phải là một chút năng lượng để thắp sáng, và những người thân dại dột không ai phải vẽ. Về mặt ngu ngốc, mặc dù anh ta bị vợ bỏ rơi, nhưng anh ta không biết làm thế nào để khuyên vợ trở về với anh ta, anh ta cũng không nghĩ về việc kiện, vì đối với anh ta, nó rất lớn và rắc rối, giống như con chim bị tiêm vào rừng.

Sự vội vã mà ngày cưới của hai bên đã đến. Thật ngu ngốc chúng tôi biết, nhưng không ai có kế hoạch lên kế hoạch, vì vậy anh ấy cũng rời đi. Cho đến ngày cưới một ngày, một người phụ nữ láng giềng thương hại ngu ngốc, đã đi đến tin tức:

– Này, anh ta sắp mất vợ. Ngày duy nhất ngày khác họ là đám cưới. Bạn có biết gì không?

– Bạn có biết, phản ứng ngu ngốc.

– Vậy tại sao bạn không làm gì để chữa trị cho họ?

– Tôi không biết phải làm gì, phải làm gì bây giờ?

– Nếu bạn không biết, bạn phải đi học với mọi người!

Qua ngày mai, thằng ngốc thức dậy sớm để quyết định đi học một cách khôn ngoan như hàng xóm của mình. Anh cứ đi thẳng. Khi mặt trời mọc, anh vẫn không có cơ hội nghiên cứu bất cứ điều gì, bởi vì mọi người bận rộn với công việc kinh doanh của họ. Qua một bãi cỏ rộng, anh thấy một con trâu trâu đang chơi vui vẻ. Ông San đến gần, đột nhiên nghe thấy một đứa trẻ nói: – “Ngồi cỏ xanh ngồi xanh hơn ngồi trên bông hoa”. Lừa chúng ta thấy những câu nói hay, ngay lập tức ghi nhớ tinh thần.

Anh lại đi một chặng đường dài. Đến một cánh đồng, anh thấy một người đang cúi xuống bắt chuột. Anh vội vã đào, đặt cành, sau đó đốt một nắm kéo dài, hút thuốc vào hang động. Đột nhiên, một con chuột từ hang động thò đầu ra khỏi hố để đi vào cành, nhưng nhìn thấy bóng của mọi người, và rút lại một lần nữa. Người kia giơ ngón tay lên và nói: – “Cross, Cross, lo lắng mà không chết!”. Những kẻ ngốc chúng ta thấy những lời tốt đẹp hoặc ghi nhớ tinh thần.

Xem Thêm:  Hại người trở lại hại mình

Rời khỏi con chuột, thằng ngốc tiếp tục tìm kiếm hành trình. Qua một cánh đồng khác, anh thấy hai người đang tát nước, ngồi dưới gốc cây, hút thuốc. Một người nói với người kia: – “Nước trên, xuống để lấp đầy”[1]. Thật ngu ngốc, chúng tôi nghĩ rằng một câu nói hay, được ghi nhớ tinh thần.

Vào buổi trưa, anh lại đi một con đường khác. Trước mặt anh là một dòng sông chảy nhanh. Ở giữa dòng sông, anh nhìn thấy một chiếc bè gỗ ở hạ lưu. Một ông già mà anh ta gặp trên đồi nhìn xuống chiếc bè, rồi đột nhiên thốt ra một câu:[2]. Thật ngu ngốc, tôi nghĩ đó là một câu nói hay, lẩm bẩm về mặt tinh thần.

Vào buổi chiều, trên đường về nhà, anh ấy đã vượt qua một hàng gạo. Có hai người ra khỏi cửa hàng, mặt cô đỏ, nói chuyện với nhau. Sau một thời gian, họ rời xa nhau, người này nói với người kia: – “Chà, gạo đầy say xỉn, tôi muốn để nó mà không được phép, ngày mai chúng ta sẽ sớm đến chính thức.” Tôi dại dột ghi nhớ câu này một lần nữa. Nó là đủ để đủ, và đi bộ cả ngày mệt mỏi, bụng anh đói, tên ngốc về nhà để thổi cơm, sau đó đi ngủ để nằm xuống những câu vừa được học. Thời gian ngủ khi tôi không biết.

Ngày hôm sau, thằng ngốc mặc trang phục cho cha mẹ anh ta -trong nhà của anh ta.

Khi đến nơi mà các vị khách bận rộn, bàn được trưng bày, hai người họ đang chia sẻ tại bữa tiệc. Idiot tôi đã không nói rằng vào cổng.

Một thành viên trong gia đình đã chạy vào và tuyên bố người con trai ngu ngốc và con trai mới -in -law để biết rằng ông già tự nhiên không mời. Mọi người đều cười, nhưng cũng nói với các thành viên trong gia đình để mời ngu ngốc để xem anh ta sẽ làm gì. Họ ngạc nhiên khi cảm thấy ngu ngốc và ngồi phịch xuống một bãi cỏ trước sân, ngồi và nói câu đầu tiên để học ngày hôm qua:

– Ngồi cỏ xanh ngồi xanh hơn.

Suy nghĩ rằng từ này ngụ ý những thách thức, nhiều người từ coi thường để dại dột phải lo lắng. Họ đứng ở cửa để nhìn ra ngoài để phát hiện thái độ. Ngồi ngu ngốc, nhìn thấy họ, nhớ câu thứ hai đã học, ngay lập tức chỉ vào nhà và nói:

– Cross, Cross, lo lắng mà không chết?

Từ sự lo lắng, mọi người chuyển sang sợ hãi khi cảm thấy rằng trong câu thứ hai của thằng ngốc không chỉ là một thách thức mà còn đáng sợ.

Xem Thêm:  Truyện cổ tích Việt Nam: Sự tích chiếc kèn môi của người H’Mông

Giáo viên dừng lại dừng lại, ngồi, khó chịu như thể anh ta sắp có tai. Anh ta nói với cha mình -in -law: “Anh chàng này không ngu ngốc như cha anh ta nghĩ. Tôi nghĩ điều gì là âm mưu. Nó cứng như một hòn đá. Tôi dám làm với bạn rằng nó không có sự phá vỡ nào cả! ”.

Tuy nhiên, anh ta cũng ra lệnh mời thằng ngốc vào nhà, nhưng chỉ đưa anh ta ngồi vào khay bên dưới cho những người hầu. Đó là một lớp học tầm thường không có cuộn mùa xuân, mọc lên, cuộn mùa xuân, cuộn và không có rượu. Họ cảm thấy ngu ngốc và hạnh phúc bước vào để ngồi trên tấm thảm. Và đói, anh cầm một bát đũa ngon. Người cha -in -law nói với đứa con trai mới -in -law: -“Tôi hiểu rồi. Thậm chí không biết làm thế nào để làm nhục. Bố nói điều đó là sai.

– Thuong dien tich Thuy, hạ thấp khan.

Lắng nghe câu nói uống rượu rất theo nghĩa đen, giáo viên sợ đôi mắt xanh. Anh ấy nói: – “Có thể nói những câu như vậy, nó chắc chắn sẽ không mất vợ, chỉ vì ông già khuyên, một hoặc hai nói rằng anh ấy không biết gì. Thực ra nó không ngu ngốc như mọi người nghĩ. Điều này sẽ ồn ào. Bằng tốt nghiệp không khéo léo bị tước, vì chúng tôi đã cam kết với tên của giáo viên.

Nghĩ như vậy, anh biết rằng mình thật ngu ngốc, ngay lập tức đường hầm khiến khuôn mặt tức giận, rời đi. Người mới -trong phạm vi cố gắng từ bỏ, cha anh ta đã chạy ra để cố gắng giữ anh ta lại, nói: -“Tôi chỉ nghe cha tôi ngồi lại và cho đám cưới.

– Dai Moc Luu Giang là không phổ biến!

Khóa học đã do dự, một nửa muốn quay lại và muốn ở lại, đột nhiên nghe câu đó, ngay lập tức đi thẳng vào cổng mà không quay lưng lại, đi bộ và lẩm bẩm: -“Nó” đã nguyền rủa từ ” Còn lại.

– Chà, gạo đầy say xỉn, tôi muốn tham gia. Ngày mai chúng ta sẽ đi lên sớm!

Cả gia đình nghe thấy những lời nói lớn tiếng có bao nhiêu linh hồn trên mây. -“Anh chàng này đe dọa sẽ kiện! Phải có bất cứ ai là giáo viên cho anh ta. Tôi phải nói với con gái tôi để trở về với cô ấy, nếu không cô ấy là sự bất công. Mặc dù nghĩ như vậy, người cha dại dột -in -law vẫn không tin rằng kẻ ngốc có thể biết được cách thức, vì vậy, tên của gia đình đã cồng kềnh để chạy đến nhà.

Người ngốc từ cha mẹ anh ta -in -law trở lại để đánh bại một cảm giác ngủ nhanh. Khi thức dậy, nó không thoải mái trong cơ thể, sau đó cởi áo ra để bắt chấy.

Xem Thêm:  Sự tích con khỉ

Ở giữa đó, khi lẻn lên, leo lên một cây ổi ở góc vườn, nhìn vào cửa sổ để lắng nghe. Anh chỉ cảm thấy ngu ngốc quay lưng lại với anh, người bị cúi xuống trước mặt trăng. Cumbling bao da: – “Có lẽ anh ta đang viết một vụ kiện.” Trong trung tâm của lễ hội, bắt nạt hơi thở của cô. Lúc này, tôi dại dột bắt được hai con rận lớn, sau đó hét lên:

– Ah! Nam và nữ! Phải giết [3] Bạn là người mới!

Cú sốc khó khăn. Anh sợ phải re -face. Bởi vì nam và nữ là tên của chủ sở hữu chủ nhà của mình. Anh ấy thì thầm:

– “Đó là, anh ấy đã viết tên của anh ấy trên ứng dụng.”

Tiếp theo, cồng kềnh nghe thấy kẻ ngốc nói:

– Một lần nữa, béo, bị giết.

Chất béo là tên của khóa. Vô nhó vẫn cố nghe. Giọng nói của kẻ ngốc được lặp lại một lần nữa:

– Lớn, giết.

Lớn là người vợ ngu ngốc. Vĩ vẫn bình tĩnh lại. Có một giọng nói của một kẻ ngốc:

– Ah! Anh chàng vỗ tay! Giết, giết.

Buồn cười: – “Thật bất ngờ, anh ấy đã viết tên của mình trên ứng dụng. Thật tệ. Sau đó, anh ấy rơi xuống đất và chạy vào nhà để phủ phục, nước mắt gặp khó khăn:

– Thưa ông, ông tha thứ cho tôi. Biên độ là trong ông bà của tôi và giáo viên. Số phận của tôi là một người hầu, tôi không biết gì cả. Xin sinh ra sự tha thứ, đừng viết tên của bạn trên ứng dụng! Ngu ngốc nói:

– Sau đó, xin vui lòng nói với ông bà tôi trả tiền cho vợ tôi.

Nghe nói, ba chân cồng kềnh cũng chạy lại. Về nhà, anh thở hổn hển và nói với mọi thứ. Người mẹ ngu ngốc -in -law nói với chồng:

– Thôi nào, thưa ngài! Phước cho ca tụng! Bảo tôi quay lại với anh ấy. Trả lại buổi lễ cho khóa học! Đừng rời khỏi nhà của ngôi nhà đột nhiên đội mũ !.

[1] Câu này có nghĩa là: Cánh đồng trên nước ứ, cánh đồng khô.

[2] Câu này có nghĩa là: Cây gỗ lớn trên sông không thể trở lại.

[3] Âm thanh “giết”, có một số cách phát âm địa phương nghe có vẻ dễ dàng để trộn với “viết”.

Hình ảnh chân dung Giáo sư Nguyễn Lân Dũng, Nhà giáo Nhân dân, chuyên gia vi sinh vật học, với nụ cười thân thiện và không gian học thuật phía sau.

Giáo sư  Nguyễn Lân Dũng  là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.