Cuộc sống đôi lúc không như ta mong muốn khiến ta phiền muộn, sầu não. Những lúc buồn phiền ta thường sưu tầm những câu thơ buồn đăng lên trang cá nhân mong được bạn bè chia sẻ, động viên. Và những bài thơ buồn về cuộc sống LVT Education chia sẻ dưới đây đã phần nào diễn tả cảm xúc đó của bạn.
Bài viết cùng chủ đề:
Trong cuộc sống, bên cạnh những niềm vui, không thể thiếu những nỗi buồn: buồn vì tình yêu chưa trọn, buồn vì cuộc sống bế tắc hay nhiều nỗi buồn không tên khác. Ở khía cạnh nào cũng có những dòng thơ buồn để bạn gửi gắm nỗi lòng. Những bài thơ buồn về cuộc sống sau đây cũng vậy, nó giúp tác giả nói lên tâm trạng của mình một cách chân thực nhất.
Thơ buồn về cuộc sống chất chứa tâm trạng
Sưu tầm
Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽĐể ngày dài biết sẽ về đâuKhông tương lai, cuộc sống một màuToàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng… cuộc sống không phép màuKhông san sẻ và không ai hiểu thấu?Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịuMọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi quaVà bao đau khổ xót xa một mìnhCũng là một kiếp ngườiSao long đong chốn biển đời xa xôi.
Cuộc đời như dòng nước trôiLuôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!
(Tân Quảng)
Cuộc đời ngẫm tựa dòng sôngCũng ghềnh thác, cũng long đong lở bồiKhi cuồn cuộn, lúc êm trôiBờ em dâu biếc bờ tôi trăng vàng
Tình ta một dấu chấm thanChậm chân lỡ chuyến người sang với ngườiGiá như lời chẳng sai lờiHẳn em nên vợ hẳn tôi nên chồng
Để giờ bên đục bên trongBiết ai chia sẻ nỗi lòng đầy vơiThôi đành buồm ngược gió xuôiBờ em nắng sớm bờ tôi mưa chiều.
(Nguyễn Minh Ngọc)
Tìm lại mình giữa dòng đời xuôi ngượcQuay về nơi miền ký ức xa xămKể từ khi chúng mình không chung bướcNợ không Duyên làm khuyết nửa trăng rằmThủa én nhạn sớm sáng mai cất giọngKhúc giao mùa giống một bản tình caGiờ chỉ thấy một mình em lạc lõngTrôi về miền ký ức…phố nhạt nhòaPhố đã quên…nên bước chân lỗi nhịpMong một lần tìm lại được ngày xưaKhoảng trời xanh…dòng sông thơ rất tuyệtMột yêu thương…nhớ biết mấy cho vừa…!!!
(Sưu tầm)
Ðêm ở nơi này không muốn trôiThời gian ngưng lại ở đây rồiVà đây có phải là đêm cuốiCho cả muôn người hay chỉ tôi
Tôi sợ đêm dài bóng phủ vâyBóng của cô đơn rớt thật đầyBóng của tôi và ai, ai nữaBóng của ai vừa ở cạnh đây?
Tôi sợ màn đêm gợn ý tàSợ trời trút ngược bãi tha maSợ người khuất mặt tìm nơi náuSợ máu xương rơi rụng mái nhà
Phải là tiếng động của sương rơi?Tiếng của hư vô gọi đất trời?Hay là tiếng của cô hồn gọi?Nơi này tôi chỉ một mình tôi?
Tôi muốn mặt trời dậy sớm hơnTôi sợ màn đêm phủ chập chờnTôi chờ tôi đợi tôi mong lắmTôi run chầm chập rét từng cơn
Có lẽ giờ đây đã không giờÐồng hồ im lặng ngủ trong mơCòn tôi chưa ngủ hay đang ngủTrong cổ quan tài lạnh xác xơ?
(HNLC)
Ta vẩn vơ từng đêm dài thức trắngCuộc đời buồn trống vắng mộng mai sauThời gian trôi, tóc úa đổi thay màuNỗi trăn trở làm tim đau vắng lặng
Người đang nếm tình yêu hương vị mặnTa đắng cay sầu buốt nẻo đường timMỏi đôi chân sao còn mãi đi tìmTrong vô vọng lời thương yêu đã cũ
Điếu thuốc châm, đôi môi buồn ủ rủKhói ngập ngừng lay động bóng người quaTan biến theo vùng hư ảo nhạt nhòaChỉ giữ lại vùng không gian yên tịnh
Về nơi đâu khi cõi lòng vô địnhCó ai chờ, ai đợi cuối đường không ?Có ai chờ ve vuốt một cõi lòngĐã mục rã vì vết thương đau ấy ?
Nhìn khói thuốc mơ hồ ta chỉ thấyMờ nơi đây như giăng phủ hơi sươngĐếm điếu tàn như đếm nỗi xót thươngHồn ngơ ngẩn hay lòng sầu u uẩ
(Huỳnh Minh Nhật)
Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắngKhói trên môi, xuân rụng dưới hàng cauSương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnhÁnh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau
Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?Nhớ thương ai hồi ức trải canh dàiGió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏiChắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay
Con đường cũ xuân về không kẻ nhớGóc quán quen thôi nhé những hôm chờVà vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộngDẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ
Tình xa ngái người đi không trở lạiBốn mùa thu vàng võ lá một chiềuTa gục đổ dưới phiến hồn hoang hoảiVẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…
(Huỳnh Minh Nhật)
Tôi xin giấu tiếng yêu vào nỗi nhớDẫu thu sang biết sẽ chẳng thêm gầnDã quỳ nở, mùa về ngân ngấn gióTình yêu đầu mỏng mảnh tựa phù vân
Tôi xin gói dư hương vào mơ mộngBởi cuộc đời chẳng có lối riêng chungLà yêu dấu lạc đường bay đi hếtHay tình yêu khó hiểu đến vô cùng?
Chiều hôm nay tôi về thăm quá khứBuổi tạ từ hoàng hôn tím biệt lyCó hai người đứng buồn trên bến lặngSắp xa nhau nhưng chẳng nói được gì
Cô gái khóc, mắt hồ xanh gợn sóngDáng hao gầy người khoác áo xanh thơVà hôm nay tôi về thăm quá khứChỉ lạc loài làn khói thuốc bơ vơ…
Mùa ghé phố, đông phong lùa vạt áoChắc ấm hơn buổi thu ấy tạ từĐêm buông xuống gió lạnh lùng thêm nữaCũng chỉ là một thoáng để trầm tư
Cố nhân hỡi! Tình yêu vui quá nhỉ?Xa cách rồi kỷ niệm cuốn nhau điLời thề hẹn ngọt ngào nghe rợn lạnhCó phải tình là những cuộc phân ly?!…
➤➤ Nỗi buồn là cảm xúc thường nhật của mỗi người: buồn vì tình yêu giang dở, dối lừa; buồn vì cuộc sống bế tắc, vì công việc không thuận lợi …. và bao nỗi buồn không tên khác. Nỗi buồn này càng nhân lên gấp bội khi bạn đang cô đơn một mình, không người chia sẻ, động viên. Hi vọng, sau khi chia sẻ những bài thơ buồn về cuộc sống trên đây bạn thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.
>>>Xem thêm: Tuyển Tập thơ buồn cô đơn một mình chất chứa tâm trạng
Có thể bạn quan tâm:
Cuộc sống trôi qua mỗi ngày đều mang theo những lo toan khiến cho đôi khi chúng ta không tránh khỏi tâm trạng chán chường, mệt mỏi. Nếu bạn đang thấy buồn chán, căng thẳng, hãy chia sẻ những dòng thơ tâm trạng buồn về cuộc sống sau đây để tìm nỗi lòng của riêng mình nhé !
Stt tâm trạng về cuộc sống
Tác giả: Hoài Niệm
Nhà nghèo nên chẳng bằng aiLàm thuê để sống qua ngày bạn ơiVăn thơ cất tiếng gọi mờiĐam mê con chữ thì chơi ngại gìÔm vần lục bát đường thiCầm câu nhân nghĩa cứ ghi vào lòngMai sau có thác về đồngNằm nghe tiếng dế thả rông thơ buồn
(Sưu tầm)
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?
Hãy rót cho tôi chén rượu đầyTôi cần phải uống để còn sayÐể tôi không phải là tôi nữaÐừng để cho tôi tỉnh mộng nầy
Tôi muốn quên đi kiếp làm ngườiThân tàn ma dại, kẻ tàn hơiLà tôi, chắc lẽ là tôi đóChán nản còn đây giữa đất trời
Chất rượu thấm dần trong trí nãoVô tình đập vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười
Cười xong rồi khóc với đê mêChập chờn say tỉnh giữa hoang khêVà trong thế giới vô hình ấyHồn bỗng bay xa chẳng muốn về
(Sưu tầm)
Chân đạp mặt đấtTay chỉ trời caoMiêng thì kêu gàoTa hận đời này
Tình phải cần tiềnTiền là tình chẳng ?Tình người lanh ngắtLạnh giá hơn băng.
Làm sao sửi ấmMột đống băng lạnhMiệng thì bồ tátLòng đầy dao phay
Lòng ta đã mởTa có hy vọngĐể rồi băng đóLạnh lòng này đây
Giờ lòng ta đóngVì nó băng giáNó giá bút rồiVì lòng người chăng?
Tác giả: Minh Châu
Đời công nhân chôn vùi thời trai trẻĐất xứ người bán rẻ tương laiCũng vì kiếm kế sinh nhaiĐể rồi thức trắng đêm dài khóc than
Dòng đời thật lắm gian nanChịu bao khổ cực vô vàn đắng cayCũng vì tay trắng bàn tayNên ta đành phải làm ngày làm đêm
Nhiều hôm giật mình trong đêmNghĩ mà tủi phận lòng thêm ngẹn ngàoBao nhiêu mơ ước khát khaoGiờ đành chôn giấu vơi bao nổi sầu
Tương lai rồi sẽ về đâuRồi khi thất nghiệp ví mau hết tiềnCuộc đời nhiều lúc u phiềnRồi khi trúng thiếu hết tiền ai thương
Có tiền kẻ mến người thươngĐến khi hết sạch coi thường khinh biBạn bè tình nghĩa quên điAnh em xa cách chia li bẽ bàng
Người tình cất bước sang ngangĐồng hương đồng chí phủ phàng xa xôiTiền là giấy bạc mà thôiNgười ơi xin chớ như vôi vì tiền
Tiền bạc đâu phải là tiênCòn tình, còn nghĩa, còn duyên ở đời..!
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
THÂN phận nghèo một đời làm mướnNƠI xứ người vất vưởng mưu sinhVIỄN vong cuộc sống hữu tìnhXỨ lạ phải chịu chỉ mình lẻ loi
KHỔ ải đó riêng tôi nhận hếtĐẦY gian truân mỏi mệt lầm thanCHÉN cơm đẫm lệ chứa chanCƠM người khó nuốt oán than được gì.
CHAN nước mắt đời bi lụy quáLỆ tràn vành vất vã bao nămĐẮNG lòng vẫn cứ âm thầmCAY khô hứng chịu thăng trầm gió sương.
TỦI nhục lắm nơi phương trời lạSẦU vương mãi lả chả đêm ngàyTHÂN NƠI VIỄN XỨ KHỔ ĐẦYCHÉN CƠM CHAN LỆ ĐẮNG CAY TỦI SẦU.
Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Mệt mỏi vì sự vất vả..Mệt mỏi nhiều lắm kể cả ở nhà..Mệt mỏi những sự lơ là..Mệt mỏi những sự la cà ăn chơiMệt mỏi không thể nào vơi..Mệt mỏi vì đã đánh rơi hi vọng..Mệt mỏi vì không trân trọng..Mệt mỏi vì tan vỡ mộng giấc mơ..Mệt mỏi vì sự làm ngơ…Mệt mỏi vì đời sống dơ bẩn thỉu..Mệt mỏi vì không ai hiểu…Mệt mỏi vì nhiều nặng trĩu trên vai..
➤➤ Những bài thơ buồn mà chúng tôi đã sưu tầm được dưới đây sẽ là một cách để bạn thể hiện nỗi lòng mình một cách tinh tế, sâu sắc trong giây phút thất vọng, chán chường đó. Hãy cùng giải tỏa nỗi lòng qua những con chữ để sau đó có động lực đứng dậy và tiếp tục bước đi trên con đường đời này bạn nhé!
Gia đình là tế bào của xã hội, gia đình hạnh phúc, xã hội sẽ tôt đẹp. Tuy nhiên, không phải gia đình nào cũng may mắn được hạnh phúc. Nhiều gia đình tan vỡ khiến những đứa trẻ chia lìa. Có nỗi đau nào hơn thế. Hãy chia sẻ những bài thơ buồn về cuộc sống gia đình sau đây để tìm tiếng lòng của mình bạn nhé !
Stt buồn khi cuộc sống gia đình tan vỡ
Tác Giả: Nhã Hân
Từ ngày cha mẹ chia lyĐời con buồn tủi khóc vì khổ tâmBạn bè thì đủ người thânGia đình yên ấm đâu cần gì hơn
Tuổi con như cánh chim nonMà sao số lại héo hon thế nàyGia đình bạn được sum vầyCòn ta buồn tủi lỗi này tại ai
Tội này đâu phải mình saiMà sao cha mẹ giận hoài cách xaĐâu còn tình cảm mặn màMột nhà đông đủ ông bà hai bên
Lời con cầu Chúa ơn TrênXin ban hạnh phúc hai bên thuận hòaCho tình yêu của mẹ chaNgập tràn hạnh phúc ngôi nhà yên vui
Để con được nở nụ cườiKhông còn thiếu mẹ khi ngồi bên chaƯớc mơ em nói thật nhaGia đình cha mẹ thuận hòa thế thôi
Tình yêu hơn cả nui đôiNgàn năm vẫn đứng giữa trời sắc sonNiềm vui mơ ước héo mònNếu cha và mẹ vẫn còn chia ly
Tác Giả: Lữ Hạnh
Không gia đình buồn lắm ai ơiCả đời vất vưởng cứ chơi vơiLúc đau lúc ốm nào ai ngóĐau đáu lo âu chẳng thảnh thơi
Không gia đình nghĩ tủi lắm àNgười ta có chốn để về nhàVui buồn người thân còn chia sẻRôm rả chuyện gần tới chuyện xa
Không gia đình bất hạnh lắm thayCô đơn thui thủi chẳng ai hayNếp nhà sao cứ im như thócChẳng có tiếng cười, tiếng vỗ tay
Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳNhà nhà khi đã có ti viNghĩa tình làng xóm coi như mấtXóm trên làng dưới chẳng ai đi
Điện thoại Thông minh lại ra đờiMỗi người một góc để ngồi chơiChẳng ai nói chuyện , chẳng đi lạiMủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi
Người lớn không chơi với trẻ conĐể cho em bé sống mỏi mònTự kỷ sinh ra là cái chắcCuộc đời là cả sự héo hon
Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôiGia đình quan trọng nhất trên đờiCái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cáchLấy lại tình thân đã xa dời
Tác Giả: Dung Nguyễn
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khóRồi lớn lên với cuộc sống cơ hànNên tôi quý những thứ tôi đang cóBiết làm gì lúc sóng gió gian nan?
Cha mẹ tôi là nông dân lam lũTấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôiNhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổBởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữaCũng chưa từng uống nước lã cầm hơiThì sao bạn biết quý từng hạt lúaMẹ cùng cha gom nhặt cả một thời
Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹVẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơiThì bạn ạ! đừng vô tình cười nhạoKhi gặp ai nghèo khó ở trong đời…
Tác Giả: Hồng Hà
Gia đình có cũng như khôngMẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhauMới nghe câu chuyện mà rầuBốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miênChỉ ông bà nội kề bên bốn mùaTội cho con trẻ ngây thơƯớc ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xaAi ai cũng vậy mẹ cha cận kềBỗng dưng nước mắt tràn trềSinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì
Tác Giả: Hoàng Văn Nơi
Em lấy chồng gặp gia cảnh nghèo túngHai đứa em cùng chung một cảnh đờiEm xuất thân từ trong trại mồ côiAnh mất cha! Mẹ là người nuôi nấng
Cuộc sống nghèo nhưng gia đình ấm cúngMiếng gì ngon ai nấy cũng nhường nhauCó ngờ đâu! Tai họa ập lên đầuAnh ra đi trong nỗi đau tiếc nuối
Mắt lệ nhòa! Tiễn biệt anh lần cuốiSao đời em! Chịu lắm nỗi truân chuyênHạnh phúc chưa mấy… Đã chuốc lấy ưu phiềnSao may ra còn mẹ hiền nương cậy
Mẹ coi em như con gái mình vậyNên trong lòng em bớt thấy buồn hơnRồi niềm vui xua tan mọi nỗi buồnMột đứa con ra đời khóc đòi bú
Nhìn thấy con! Lòng em hết ủ rủNghĩa thiêng liêng trời phú đã trào dângÔm con thơ! Nữa tủi tủi mầng mầngAnh còn sống để mình cùng chung hưởng
Anh chớ lo mẹ già em phụng dưỡngCòn con thơ! Em sẽ hướng nên ngườiHãy an tâm nghỉ yên nơi chín suốiBàn thờ anh hương khói vẩn tỏa bay
Tác Giả: Đỗ Bình An
Thương lũ trẻ bơ vơ tội nghiệpGiờ chúng còn biết sống làm saoSao em khóc mãi làm chiCòn ai thương sót chúng mình chi đâu
Cha mẹ đâu phải người có lỗiTại bom rơi đạn lửa xối càyCho nên cuộc sống hôm nayCác con tôi phải thế này” mồ côi”
Ôi Mỹ – Ngụy chúng mày thật ácBao gia đình tan tác đau thươngCha mẹ mất các con yêuCác con thơ dại chịu nhiều khổ đau
Các con ơi hãy nén nỗi đauHãy cùng nhau tiến về phía trướclau khô đi dòng nước mắtTrước mặt các con là cả bầu trời
Các con ơi hãy cố gắng lênVượt lên trên tất cả mà sốngBiến đau thương thành hành độngSống tự hào là con cháu Rồng Tiên
Các con ơi xin hãy nở nụ cườiTương lai mới vẫn sẽ luôn tươi đẹpNhư vần thơ ép trong trang giấy trắngNhư nắng vàng trải bước các con đi.
➤➤ Hi vọng, sau khi chia sẻ những bài thơ buồn về cuộc sống gia đình trên đây bạn thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Hãy cố gắng giữ gìn lấy mái ấm hạnh phúc của gia đình mình bạn nhé !
Cuộc sống đôi lúc bạn cũng phải đối mặt với bao khó khăn, vất vả, đôi lúc là những bế tắc, không lối thoát. Những lúc như vậy bạn cần phải kiên cường, mạnh mẽ, nỗ lực hết mình chắc bạn sẽ vượt qua được mọi vất vả, khó khăn đó. Đây cũng chính là thông điệp mà những bài thơ về cuộc sống vất vả, chán nản sau đây muốn gửi gắm.
Thơ cuộc sống buồn chán, mệt mỏi
(Ttbn)
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?
Hãy rót cho tôi chén rượu đầyTôi cần phải uống để còn sayÐể tôi không phải là tôi nữaÐừng để cho tôi tỉnh mộng nầy
Tôi muốn quên đi kiếp làm ngườiThân tàn ma dại, kẻ tàn hơiLà tôi, chắc lẽ là tôi đóChán nản còn đây giữa đất trời
Chất rượu thấm dần trong trí nãoVô tình đập vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười
Cười xong rồi khóc với đê mêChập chờn say tỉnh giữa hoang khêVà trong thế giới vô hình ấyHồn bỗng bay xa chẳng muốn về.
(Cạn Nguồn)
Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đóChầm chậm dâng như con nước trở vềBiết bao chiều chân lạ bước lê thêBỗng chợt thấy đam mê không còn nữa
Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửaTrắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôiKhông ngày vui buồn cũng chỉ thế thôiThật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi
Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủiNgày như đêm lủi thủi gót chân hoangNhững nơi qua toàn thấy cảnh điêu tànNgười phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận
Nếu đã biết đường tình luôn lận đậnSao còn yêu còn chấp nhận đau thương?Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trườngNhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!
(Ttbn)
Hôm nay nắng ấm với trời xanhCó tiếng chim kêu ở trên cànhChỉ có tôi là không tất cảTất cả không ngoài cái lạnh tanh
Nhiều khi tôi muốn chết cho xongChết để nguôi ngoai mối hận lòngChết để chôn vùi theo tất cảCho hồn thanh thản với hư không
Sao trái tim tôi cứ đập hoàiTôi nào luyến tiếc cõi trần aiSao tôi không chết cho xong chuyệnTôi sợ quá rồi những đắng cay
Tôi cười lớn lắm có ai ngheChẳng có dư âm vọng vỉa hèChỉ có tan thương buồn réo gọiBên bờ vực thẳm gió mây che
Có phải hay là không có phảiTôi vì tiền kiếp trả nợ đâyKiếp nầy vướng phải đời ngang tráiThì thoát sao ra cái nợ nầy
Mây trắng trôi đi có trở vềTôi tìm dư lệ đắng bờ môiÐể nuốt trôi đi vào đáy mộTôi đắp xong rồi, đắp cho tôi
Nắng ấm không sao ấm nỗi lòngTôi giờ hóa đá lạnh tàn đôngRồi đây sẽ có linh hồn mớiVụt cánh tung bay giữa nắng hồng
(Hoàng Trúc)
Phải chăng tình đã hếtAnh quên câu mong chờPhải chăng tình đã chếtThơ cạn dòng, thờ ơ…
Xa trông mùa thu nhớLời yêu thương hôm nàoDòng đời đôi bến lởCon nước buồn lao xao
Anh xa, đời nghiêng ngảChiều loang gót chân buồnXanh rêu tình khép cửaThu vàng giọt tơ vương
Lạnh lùng đêm im lắngTiếng mưa hay tiếng lòng?Trăng tàn trong khoé mắtVỡ rơi tình bên song
Tìm đâu trong kỷ niệmPhai phôi dấu hẹn thềPhải chăng tình đã chết?Bóng đời buồn lê thê!
(Ttbn)
Chừng một ngày kia đã đến rồiMột ngày đất lạnh phủ thân tôiMột ngày không có còn tôi nữaNgày ấy nhân gian có ngậm ngùi?
Một ngày không có nhiều mây trắngKhông có nắng vàng chiếu long lanhKhông có nghĩa là không có cảMột người, khi xác đã lạnh tanh
Một ngày không có một người quaMột xác thân khô liệm kính vàMột cỗ quan tài xơ xác lạnhMột mãnh linh hồn bỗng xót xa
Một ngày nuối tiếc chuyện nhân gianÐể thấy bao nhiêu cái phũ phàngNhìn quanh chẳng có còn ai nữaNgoài cái quan tài lạnh khói nhang
Từ cõi nhân gian quá lạnh lùngThì hồn giữ lại cũng như khôngTôi còn lưu luyến làm chi nữaHồn hãy tiêu tan xuống mộ cùng
(Ttbn)
Họ thấy tôi cười tôi vui lắmLúc nào cũng nở nụ cười xinhNào ai biết được niềm đau khổTôi phải hai vai gánh một mình
Tôi đã bao lần sống cho vuiVà ráng cho môi nở nụ cườiNhưng đã bao lần tôi thất bạiVì chẳng bao giờ thấy lệ vơi
Tôi muốn bình minh sẽ chẳng vềÐêm ngày tăm tối phủ muôn nơiTừ nay không có bình minh nữaÐừng để cho tôi thấy mặt trời
Tôi muốn cho tôi ngủ giấc dàiKhông còn thức dậy đón ngày maiTrần gian vẫn mãi không thay đổiVì bớt đi thêm một hình hài
Như trời đã định thì tôi chịuKiếp nầy trả hết nợ cho xongMột mai đất lạnh vùi thân xácTôi cũng yên vui dẫu lạnh lùng
(Hồng Dương)
Em vừa tặng nỗi buồn đêm vắngTa mang về buồn đắng đêm mưaĐời buồn bỗng chốc lay đưaNiềm đau vụt tới cày bừa lòng ta
Nhấp một ngụm trăng tà bóng nhạtCổ độ sầu cọ xát tim đauMơ trăm chỉ thấy một màuGom vào ghép lại tình đau muôn chiều
Cho tình khóc lệ ùa phần thảmEm thiên thần ảm đạm chiều thuNgông cuồng chẳng sợ ngục tùNgu ngơ ta hái buồn thu vĩnh hằng
Đắng tình thật lòng băng dạ đáTím môi hồn mệt lã đau thươngSầu gieo dày đặc dặm trườngĐời ta đắng chát trăm phương đợi chờ…
➤➤ Con người ai cũng mong có một cuộc sống bình yên, vui vẻ. Tuy nhiên cuộc sống có vui vẻ hay không lại được nhìn qua lăng kính của từng người. Cuộc sống bình yên, vui vẻ là do mỗi người tự cảm nhận. Hãy luôn tạo cho mình một tâm thế bình yên, tự tâm, tự tại để có cuộc sống ý nghĩa hơn bạn nhé !
Chùm thơ về cuộc sống bế tắc, mệt mỏi mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây đó. Hãy cùng tham khảo nhé!
Stt về cuộc sống bế tắc, không lối thoát
( Khuyết danh)
Niềm thương trắc ẩn tựa mây bồngSự ái quay cuồng cảnh 💨gió giôngLối mộng đành cam vùi ngục tốiKhu tình đóng cửa nhốt xiềng gôngThuyền mơ bóng nguyệt rằm luôn sángBiển ước trời dừng bão cứ trongThác đổ nào ngưng đời sụp nát…Mưa dầm ám ảnh phận tàn vong
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Anh còn cất giấu lời thềĐường trăng chưa ngỏ, sơn khê dặm ngàn
Sông sâu vắng bóng đò sangTà dương đổ sập chắn ngang mắt tầm
Gió trời tung vạt áo trầnNghe như mưa chảy tới sân mịt mùng.
(Nguyễn Hải)
Tôi dạo phố cũng nỗi buồn sầuBước chân nặng nghìn cân lẽ lôiNgười từ đâu đến rồi lại điĐể mình tôi ôm sầu vào tim
Tôi chớt khóc lệ dài trên miĐi qua phố vắng bóng tuổi hờnTôi nhìn lại bản thân u sầuMới biết rằng chỉ còn mình tôi
Rượu sầu chén đắng tìm quên lãngSuy tư quên hết nỗi buồn nàyChắc có lẽ vì thân đã tànNên người đã ngoảnh mặt làm ngơ
Đêm tây đô gió lạnh chợt thổiPhố vàng … gió lạnh ….. tình tìm đâuTôi lang thang tìm về cuối đườngVào cơn mê mãi mãi quên sầu ….Thơ Ngắn Chán ĐờiChán cho cái kiếp phù sinhChán cho cái cảnh thuyền tình éo leChán cho ta kẻ tình suyChán cho ta cứ sầu bi suốt đời!
Đời chán các ông đã đủ rồi!Xin chán thêm nốt cái thằng tôi.Cùng nhau tay dắt, cười xoà cáiBuồn vui bay hết. Chán đời?Thôi!
Chán đời cởi áo ta đi tắmKỳ sạch “trần gian” hết thối thaRũ bỏ “hong lưu” cho sạch sẽDội gáo ” hương đồng” cho thảnh thơi.
Chán đời là cái cảnh mênh mangKẻ trước người sau lại vội vàngBước bước đi đi vào nắng rạngĂn ăn ngủ ngủ lúc trăng tàn
Kìa ngày cứ thế thêm ngày nữaTháng nọ rồi sau lại tháng sangĐứng giữa chợ đời mua lại bánChán đời đang đến cảnh đăng quang
Thơ: Tùng Trần
Sống một mình ôm lấy nỗi đơn côiChẳng phải vì tiếc thương ngày xưa cũMà chính là thấy niềm đau đã đủNên chán chường không ấp ủ thêm thôi
Có những lần đáy dạ cũng chơi vơiBởi kí ức một thời còn đâu đóChợt vô tình làm vết thương vò võSe thắt lòng dù đã cố bỏ buông
Sống một mình thật sự cũng hơi buồnCon người ai chẳng thèm thuồng hạnh phúcBằng trái tim đam mê đầy sôi sụcNào đợi chờ một kết thúc bi thương
Chỉ tiếc thay đời trăm vạn con đườngNgười khác nhau là lẽ thường vốn dĩĐâu phải ai cũng thập toàn hoàn mỹKẻ vui cười người khổ lụy thế thôi
Thơ: Tùng Trần
Bao lâu rồi tôi đánh mất chính tôiSống buông xuôi theo dòng đời vội vãNỗi đau xưa khiến tim thành sỏi đáQuên tiếng cười và cả chữ tương lai
Tôi đâu rồi..của ngày tháng thơ ngây?Thuở hồn nhiên chẳng đoái hoài mơ mộngThời gian qua chỉ mình tôi một bóngCứ lặng thầm..hồn lạc lỏng bơ vơ
Tôi đâu rồi..bởi tan vỡ giấc mơBao yêu thương phút ban đầu bỡ ngỡĐã tan rồi chuyện tình duyên một thuởĐau đớn lòng trong hơi thở men cay
Mấy năm qua tôi sống kiếp đọa đàyChợt hôm nay bổng thấy mình khờ dạiNhớ nhung chi kí ức buồn tê táiĐến lúc rồi..tôi tìm lại chính tôi.
Thơ: Tùng Trần
Nhiều lúc buồn rồi nghĩ ngợi vu vơLòng tự hỏi bến bờ nào hạnh phúcĐể thuyền đời tôi ghé dừng một lúcCho tâm hồn tìm được chút bình yên
Bao lâu rồi chôn kín nỗi niềm riêngTự dối mình để quên đi phiền muộnNhưng đôi khi lòng vẫn như sóng cuộnMang tâm hồn về một hướng chơi vơi
Vẫn biết rằng tất cả đã xa xôiNhững niềm vui nụ cười và nước mắtNếu cuộc đời ai cũng từng bất trắcNỗi niềm này có lẽ chắc cảm thông
Nhiều lúc buồn muốn được tựa dòng sôngLững lờ trôi dẫu khi ròng lúc nổiNhưng chẳng hề biết gì là hờn dỗiMong cuộc đời bình lặng chỉ vậy thôi.
➤➤ Cuộc sống muôn màu muôn vẻ và cũng chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc như buồn, vui, đau đớn, hạnh phúc… mà mỗi chúng ta đều muốn chia sẻ cho mọi người. Vậy những khi buồn chúng ta thường làm gì? Trải lòng cùng những bài thơ về cuộc sống bế tắc, mệt mỏi trên đây cũng là cách hay để bạn chia sẻ, gửi gắm nỗi lòng.
Những bài thơ 2 câu về cuộc sống bế tắc, vất vả sau đây sẽ giúp bạn bày tỏ nỗi lòng của mình. Qua đó, tiếp thêm động lực giúp bạn vượt qua mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống. Hãy luôn mạnh mẽ, kiên cường như chú lật đật nhé !
Ai tắt đèn cho hạnh phúc tối thui/ Ta cố lui mà nỗi buồn vẫn tới.
1. Rồi hôm nay khi sức cùng lực kiệtMới hay rằng đời nghiệt ngã biết bao.
2. Tôi chùng chân khi chưa hết chặn đườngBởi cố gắng cũng dường như vô nghĩa.
3. Giấu nỗi buồn mà nước mắt tuôn rơiNên đôi khi muốn có người đồng cảm.
4. Cùng trút cạn nỗi niềm trong tâm khảmCho tâm hồn bớt ảm đạm thể lương.
5. Hỏi trong kiếp sống làm ngườiAi không nếm đủ khóc cười thế gian.
6. Cuộc đời là những chuyến tàuNgười là thuyền trưởng đương đầu bão giông.
7. Nhân tình thế thái muôn màuNgười ghen kẻ ghét mưu cầu lợi danh
8. Lòng người tốt xấu mong manhKhi đen lúc trắng cũng nhanh đổi dời.
9. Kiếp con người mỏng manh như là gióSống trên đời có được mấy lần vui
10. Làm người phải sống thẳng ngayĐừng như con bướm đậu bay vô tình.
11. Bao lâu rồi tôi đánh mất chính tôiSống buông xuôi theo dòng đời vội vã.
12. Mấy năm qua tôi sống kiếp đọa đàyChợt hôm nay bổng thấy mình khờ dại.
13. Có những lúc bất lực đến như vậyGánh mưu sinh mà giã mỏi trên đường.
14. Thế giới ngồi nhìn kẻ giả nhânĐang tâm dẫm nát láng giềng gần.
15. Ngước lên trời hỏi đời sao vậy?Bao chuyện buồn xảy đến với tôi.
16.Lòng vụn vỡ khi người ra đi vộiLá xa cành tình sương khói mong manh
17. Lặng lẽ sầu thương ái tànTâm hồn lạnh lẽo với trần gian
18.Nhấp cạn chén đắng ngẫm đời sayTa say quên hết nỗi đau này
19.Bên lề cuộc sống kẻ tha hươngLối rẽ là đâu cuối đoạn đường
20.Cuộc đời như thước phim dàiNgười đời họ diễn, thiên tài nhập vai
21.Bạc phận cho thân kiếp má hồngDuyên đời bạc bẽo mãi long đong.
22. Nếu tôi chết ai là người rơi lệAi là người phủ mảnh vải niệm cho tôi
23.Em tặng tôi một cô đơn nhè nhẹGiọt giọt đều ngấm thật chậm và êm
24.Nhiều lúc buồn muốn đi đến một nơiKhông ai biết, không một người nào cả
25. Nhiều lúc buồn muốn cuộc sống trôi nhanhCuốn phăng hết ánh bình mình trần trụi
26.Màn đêm buông một mình ta lầm lũiKhông giấu che sự mệt mỏi ưu phiền.
27. Biết về đâu khi dòng đời đưa đẩyMãi kiếm tìm chẳng thấy được niềm vui
28. Một mình cô đơn, một mình cười?Một mình lủi thủi, một mình thôi!
29.Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đóChầm chậm dâng như con nước trở về
30.Nhiều lúc buồn rồi nghĩ ngợi vu vơLòng tự hỏi bến bờ nào hạnh phúc.
Sau khi trải lòng cùng những bài thơ buồn cuộc sống trên đây hi vọng bạn đã có những phút lắng lòng ý nghĩa. Hãy chọn cho mình bài thơ hợp tâm trạng chia sẻ lên trang cá nhân mạng xã hội để được đồng cảm, sẻ chia bạn nhé ! Chúc bạn luôn tìm được tìm niềm vui trong cuộc sống !
>>>Xem thêm: Top 55+ bài thơ hay về cuộc sống lạc quan, vui vẻ đáng suy ngẫm
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.