Trong mỗi gia đình, người chồng có vài trò vô cùng quan trọng, không chỉ là trụ cột về mặt kinh tế mà còn cùng vợ giữ lửa, giữ hạnh phúc gia đình, nuôi dạy con cái lớn khôn. Tuy nhiên, một số người chồng theo bầu, theo bạn rượu chè, cờ bạc quên đi trách nhiệm của bản thân đối với gia đình. Chùm thơ buồn về chồng, thơ trách chồng, thơ buồn về cuộc sống vợ chồng sau đây đã diễn tả chân thực nỗi niềm của những người vợ khi lấy phải người chồng chẳng ra gì. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Cuộc đời của người phụ nữ sướng hay khổ phụ thuộc phần lớn vào người chồng, người bạn đời của mình. Nếu ai may mắn lấy được người chồng biết yêu thương, chia sẻ công việc với vợ đó là niềm hạnh phúc. Ngược lại, nếu lấy phải người chồng ham chơi, phụ bạc đó là nỗi bất hạnh của người phụ nữ. Sau đây là top những bài thơ buồn về chồng bạn chia sẻ để tìm niềm đồng cảm nhé !
Thơ buồn về chồng tâm trạng
Sưu tầm
Anh bình tĩnh dừng tay mà suy nghĩEm nửa đời chỉ lo lắng chồng conPhận làm dâu luôn hiếu thảo vẹn trònLuôn chu đáo từng bữa ăn, giấc ngủ.
Anh rỗi việc chỉ bạc, bài, bia rượuSức thanh niên làm chưa đủ miệng ănAnh biết nhà hoàn cảnh rất khó khănBao nhiêu việc nhọc nhằn mình em gánh.
Em cố gắng chưa một lần tị nạnhMong gia đình được hạnh phúc ấm êmNén vào tim những chua xót, nỗi niềmAnh vui vẻ… cả thâu đêm suốt sáng.
Khổ thế nào bản thân mình cũng rángKhông một lời than vãn với người thânChỉ khuyên anh ý thức việc nào cầnKhông để tâm biết bao lần đánh vợ.
Có nhiều đêm ôm tủi buồn nức nởSợ mẹ buồn cố nuốt lệ vào trongVới bạn bè vẫn mang tiếng có chồngĐêm hiu hắt bởi phòng không gối chiếc.
Vì gia đình em nhận phần thua thiệtAnh vô tâm nên đâu biết em đauÔm con thơ nuốt cay đắng, nghẹn ngàoNghĩ tình nhau không một lời oán trách.
Tự nhủ lòng đây chính là thử tháchCố gắng lên sẽ có cách vượt quaHãy bình tâm suy nghĩ lại anh àĐể con trẻ được có cha lẫn mẹ.
Sưu tầm
Giọt nước mắt lăn dài trên máTrái tim này tơi tả vì aiSương rơi ướt đẫm cánh nhàiHeo may se lạnh bờ vai hao gầy
Tình chồng vợ bao ngày ấp ủNay vội vàng ai rũ sạch trơnAi gieo nên sợi tủi hờnĐể nay em phải cô đơn một mình
Ngày xưa ấy hoa tình chớm nởCâu hẹn thề chồng vợ sắc sonCho dù nước chảy đá mònGia đình hạnh phúc bên con chẳng rời
Mà nay vội chia đôi hạnh phúcMà bao ngày vinh nhục bên nhauHỏi ai chia cắt nhịp cầuĐể cho cách trở sông sâu đôi dòng
Ai đã cắt chỉ hồng xưa buộcAi đã quên nguyện ước khi xưaAi gieo chi ngọn gió mùaKhi thu chạm ngõ đông chưa muốn về
Đem cái lạnh tái tê buồn tủiVẫn đi về lầm lũi riêng emCòn đâu ngày tháng êm đềmHỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng !!!
Sưu tầm
Mình chung nhà nhưng cửa đóng, cài thenCăn phòng vắng, chẳng ấm êm như trướcCon đường tình giờ mạnh ai nấy bướcCứ nhạt nhòa như mưa trước thềm hoang !
Phòng khách xưa vốn rộng rãi thênh thangNay ngột ngạt, tường loang màu u uấtChiếc cầu thang cũng trở nên quá chậtBước chân đi không thật, dẫu quen rồi !
Tại vì đâu nên cuộc sống nổi trôiHồn lạc lõng, bờ môi không thắm đỏĐường cỏ mọc chẳng khang trang đầu ngõHoa nghẹn ngào khi nắng tỏ ban mai !
Căn nhà xưa bao kỷ niệm đan càiĐừng níu ghì chỉ phí hoài tuổi trẻTiếng yêu xưa nay ngập chìm dâu bểCạn duyên rồi , cứ thế bước qua nhau !
Sưu tầm
Anh đấy à! Sao lại trở về đây ?Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốtTôi ở nhà quặn đau từng khúc ruộtPhận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn
Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằmBởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữaCứ ngỡ rằng anh đi một vài bữaNào không ngờ cho đến tận hôm nay
Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầyGia đình ấm êm cùng nhau chia sẻThật ra thì được vài hôm vui vẻSay rượu về lại chửi vợ đánh con
Người như tôi còn trẻ, giờ héo mònNhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sốngKhốn nạn cái thân, đời có ai giốngThật vô duyên một kẻ bị phụ tình
Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinhThì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúcĐêm không ngủ một mình nằm thấy nhụcCũng là người sao chẳng giống người ta
Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bàMột kẻ thứ ba làm nhau đau khổHãy đi đi đây không còn bến đỗVề với người ta bỏ lại mặc mình tôi
Giờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi !
Sưu tầm
Em cũng chỉ cần anh có vậy thôiKhi tan sở anh về ngồi bên vợBao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trởVề tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên
Anh về bên em, về với vợ hiềnLà trút bỏ mọi ưu phiền rắc rốiĐể gia đình ta quây quần buổi tốiMâm cơm chiều em nấu vội thơm ngon
Em chỉ cần anh dạy dỗ các conChúng cũng đã lớn, không còn thơ dạiRa ngoài đời anh là người bươn chảiKhi về nhà nơi ấy chốn bình an
Cuộc sống bây giờ còn lắm gian nanNhưng nhà mình luôn ngập tràn hạnh phúcTa thương nhau bánh đa bánh đúcKhi huy hoàng và cả lúc khó khăn
Có vậy thôi, em cũng chỉ cần anhKhông nhiều đâu, thế thôi anh yêu nhéĐể gia đình ta bình an vui vẻTổ ấm mình cứ thế nhé anh ơi.
Sưu tầmLâu lắm rồi chẳng nghe tiếng Mình ơi!Em thấy buồn, thấy chơi vơi nhiều lắm!Giản đơn thôi nhưng chứa chan tình cảmĐượm nghĩa tình, hai tiếng gọi thân thương
Em vẫn biết trong cuộc sống đời thườngGiữa bon chen, giữa thương trường hối hảNhiều khi ta đã lãng quên nhiều quáNên nhạt nhoà gia vị của tình yêu
Em cũng biết và rất hiểu một điềuĐã yêu nhau không cần lời sáo rỗngHạnh phúc vẹn tròn không phải chỉ mơ mộngNên em chọn một cuộc sống giản đơn
Ai không muốn được quan tâm nhiều hơnBỏ mặc nhau ai chả hờn chả giậnNên em muốn có bận gì thì bậnKhi rảnh rỗi anh vẫn gọi Mình ơi!
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ buồn về chồng sau đây tuy ngắn gọn nhưng vẫn diễn đạt sâu sắc nội tâm, xúc cảm của nhân vật trữ tình. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm, lời bộc bạch tâm sự hay đó là nỗi buồn khi người chồng ham chơi, cờ bạc mà quên đi trách nhiệm của bản thân đối với gia đình.
Thơ buồn về chồng ngắn gọn
Sưu tầm
Nếu một ngày tôi đánh mất trái tim.Anh đừng hỏi vì sao tôi lơ đễnhCũng đừng hỏi vì sao tôi lỡ hẹn…Như những gì đã thề nguyện cùng nhau.Tôi đã từng và cũng đang rất yêu anhCả những khi trái tim tôi như vỡ tan,Cả những lúc tôi chờ anh trong ấm ức,Và cả lúc giận anh tôi vẫn thao thức,Cứ ngóng trông ,chờ một tiếng xe quen.Anh vẫn vậy ,có khi đến thâu đêm,Vẫn bạn bè, Bi Da và mọi thứ…Vẫn về nhà khi vợ con anh đã ngủ.Mà chẳng bận tâm là vợ có buồn lòng.Tôi giận.Anh bảo tôi ích kỉ.Bảo tôi rằng chỉ có biết bản thân.Tôi khóc.Anh bảo dư nước mắt.Khóc lóc hoài chẳng giải quyết được gì.Anh có biết, một khi tôi còn khóc/Là trái tim tôi còn đau khổ vì anh.Còn nhớ anh, còn cần anh ,và còn vì anh thổn thức.Cho dù anh đã làm nó tổn thương.Có những lúc tôi cảm thấy cô đơn.Trời gió mưa chỉ có mẹ và con.Tôi chỉ ước giá như thời gian như dòng nước.Tôi sẽ múc đổ đi tuổi trẻ tôi và anh.Để đưa anh về với vợ con ở tuổi trung niên.Cái tuổi mà anh có thể quên đi những ham chơi bèo bọt.
Sưu tầm
Giả đò nói chuyện gì đâu không ,Thiệt tủi cho em tiếng có chồng…Tối đó chờ hoài sang sáng sớm,Đêm kia đợi mãi đến hừng đông .Hôm nay chẳng chịu ôn bài vở,Mai mốt làm sao có chút bồng?Ông xả mình ơi xin thức dậy,Chiều em một chút có nên không?
Sưu tầm
Bô trai tốt tướng đã mần chi?Về tới chui vô cứ ngủ khì..Khao khát đêm ngày im cũng ngặt,Thèm thuồng sáng tối nói hơi kỳ.Em không đòi nợ quê cơ lắm,Anh hổng trả bài tức chết đi.Sung sướng có qua thì có lại ,Theo anh thiệt phí tuổi xuân thì …1 Bài thơ Gia trưởng – tác giả Kim AnhPhu thê trọn kiếp thật bẽ bàngTỉnh giấc mơ nồng số hồng hoangVì đâu phải sống như nô lệMặc sức dày vò hỡi tình langVẫn biết ân tình thật trái ngangĐời hoa sớm nở đã vội tànPhù du cánh mỏng nên đành mặcLuân thời đạo lý lắm đa đoan.
Tác giả Diệu Nguyễn
Ta đã buông rồi, một ước mơCùng ai tay nắm đến cuối đờiVô tâm là bức rào ngăn cảnNên khiến hai người đứa mỗi nơiTa chấp nhận mình, một lần đauĐể quên đi hết những ngọt ngàoÁi tình nhạt nhẽo không nên tiếpKhép chặt cửa lòng đến.
Tác giả: TamMuội
Mình yêu hỡi! Trăng đêm nay sáng quáHương bưởi thơm hoa lá cợt nô đùaHãy nghiêng đầu vai ấp tựa như vuaEm sẽ quạt gió lùa vào giấc ngủ
Mềm thảm cỏ mượt mà màu xanh phủGối êm đềm dẫu vũ trụ bão giôngHay canh tàn tuyết ngập giá mùa đôngTay sưởi ấm tình nồng thêm ngây ngất
Cuộc sống vốn dập dồn bao ngại vậtNhưng tim đây chân thật tận tấc lòngXoa dịu niềm chua xót ngưỡng long đongTô sắc thắm cầu vòng loang muôn vẻ
Kiếp gian khổ nhiễu nhương hoài ngấp nghéSẵn có em chia sẻ những ưu buồnSánh đôi cùng hứng ngọn thuỷ triều tuônVững chèo lái lách luồn con sóng dữ
Rời đất tổ ngậm ngùi chân viễn xứNợ ba sinh thế sự chuyển xoay vầnDuyên chúng mình quấn chặt trỗi khúc ngânHoà ước hẹn dương trần câu nguyền phỉ…
Hoá công nỡ! Đành căng dây đứt chỉCướp linh hồn âm ĩ xát vết thươngCắc cớ chi nghịch cảnh kéo dáng hườngThành quả phụ đoạn trường đầy sụp hố
Sương dày đặc nơi khuê phòng loang lổNỗi trầm tư lệ phổ áng thơ gầyLấp cơn sầu khuây khoả thoáng phút giâyĐời bất hạnh xám mây quầng nghiệt ngã.
>>>Xem nhiều hơn: TẬP thơ nịnh chồng, thơ tặng chồng, thơ thả thính bạn trai hay, hài hước
Cuộc sống của vợ chồng có lúc cũng xuôi chèo mát mái nhưng có lúc cũng lục đục, cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt, trên bờ tan vỡ. Vợ chồng chia lìa để lại nỗi đau thương cho người đi kẻ ở và để những người con bơ vơ. Nếu bạn đang có tâm trạng, hãy chia sẻ ngay chùm thơ buồn về cuộc sống vợ chồng sau đây để tìm niềm đồng cảm nhé !
Thơ buồn về cuộc sông vợ chồng
Tác giả: Nhánh Rong
Nếu đã là chồng vợSao mình khổ thế này?Chẳng thể nào san sẻNhững nỗi buồn bủa vây
Dù rằng tay nắm tayĐầu kê chung một gốiChẳng thể nào hiểu nổiĐối phương đang nghĩ gì
Người ngoài nhìn vô thìTa gia đình hạnh phúcAn khang và sung túcCho nhiều người ước mơ
Nhưng đời đâu là thơĐâu phải mơ là thậtCũng lắm nhiều chật vậtĐể diễn cho tròn vai
Hạnh phúc hay bi hàiChỉ riêng mình ta biếtLặng im là mãi miếtChẳng thể nào sẻ chia
Nếu một ngày mai kiaEm thôi không muốn diễnLà gia đình tan biếnTrở thành đời thế thôi.
Tác giả: Nhánh Rong
Chẳng hiểu rồi anh nhịn được bao lâu?Những nỗi đau em hằng ngày mang lạiĐã ly thân, hết thương, anh vẫn ngạiKhi ra vào chạm mặt kẻ đến sau
Không hiểu rồi em có cảm thấy đau?Nếu như anh cặp kè một cô khácHay chẳng còn chuyện gì là to tátBởi hết thương nên em mới ngoại tình
Hết vợ chồng nên chướng mắt khi nhìnAnh khổ đau hay buồn em mặc kệSống ở đời trải bao cuộc dâu bểVẫn chưa từng nghĩ em tệ thế đâu
Chờ đến ngày ly hôn để xa nhauBán để chia những gì còn sót lạiChẳng còn gì ở thời điểm hiện tạiMà sao lòng cứ buồn mãi không vơi?
Không còn gì, tình-nghĩa chẳng song đôi.
Tác giả: Nhánh Rong
Muốn nói mà mệt mỏi quá nên thôiĐã lâu rồi không nhìn nhau đắm đuốiEm không nhớ lúc nào là lần cuốiHai đứa mình nhìn say đắm rồi hôn
Khi đi xa mình đã không còn nônVề cho lẹ kẻo người kia trông ngóngHai đứa mình không như hình với bóngTối chung giường tâm một cõi riêng mang
Đã lâu rồi không một tiếng hỏi hanEm mệt không? Tối qua sao trăn trở?Tự bao giờ không còn chung nhịp thở?Hai đứa mình khoảng cách bắt đầu xa
Dẫu hai ta vẫn còn ở chung nhàVẫn ấm êm nhưng mình không hạnh phúcLười cãi nhau lười thể hiện cảm xúcSống qua ngày trong mệt mỏi tâm tư
Rất nhiều lần em tự hỏi giá nhưRồi lại thôi bởi do mình chọn lựaKhông còn tin anh sẽ là điểm tựaNên một mình em cứ mãi loay hoay
Mỏi mệt rồi mà chưa muốn buông tayBởi còn thương hay là vì trách nhiệm?Thời nồng nàn đã qua dần tắt lịmMình còn gì? Níu kéo nữa hay thôi?
Tương lai mình nghĩ tới quá xa xôi
Tác giả: Nhánh Rong
Mệt mỏi rồi thì ta hãy buông tayĐừng sống chung để đọa đày nhau từng phút mộtĐã lớn rồi chẳng phải trẻ con mà bồng bộtSuy nghĩ tận tường rồi giải thoát cho nhau
Nếu mình đã không còn yêu nhau như những ngày đầuVà không còn có thể thương nhau như đoạn đường từng trảiThì tại sao hai ta phải ái ngại….?Hai chữ ly hôn chưa hẳn đáng sợ như tình trạng bây giờ
Có lẽ hai ta đều nghĩ rằng mình phải chờChờ cho các con được lớn khôn thêm một tíĐã là Mẹ Cha thì mình không có quyền ích kỉChia rẽ gia đình sẽ làm khổ các con
Đừng sống vì con nếu tình yêu không cònĐời sống bao lâu mà để từng ngày chậm trôi trong buồn tẻ?Chúng ta đã thôi không còn trẻTrói buộc nhau vầy….đâu có gì hay?
Nếu mệt mỏi rồi thì mình hãy buông tayĐể sau này còn coi nhau là bè bạnĐừng tranh đua cho cạn tàu ráo mángKhông vợ chồng thì cũng một thuở từng yêu.
Tác giả: Nhánh Rong
Mới đến xứ người em đã vội quênQuên câu thủy chung quên tình chồng vợChẳng còn nhớ anh, hai mình một thuởTừng là vợ chồng hạnh phúc bên nhau
Anh để em đi giờ nếm nỗi đauTương lai mai sau chỉ mình em cóHối hận để con xa mình từ nhỏGiờ gặp thế nào? xa cách đại dương
Buồn hận em nhiều mà vẫn còn thươngGiá biết khi xưa vợ đâu chồng đóCứ nghĩ ra đi tương lai sẽ cóAi có ngờ rằng sóng gió bủa vây
Em đã quyết lòng nhất định chia tayAnh biết làm sao, cũng đành như vậyChỉ thương đứa con xa cha từ đấyCho đến bao giờ gặp lại được nhau?
Chọn sai một lần ôm hận về sauChẳng còn nỗi đau nào hơn thế nữaAnh đã tự tay mở toang cánh cửaĐể em cùng người bước tới tương lai
Tác giả: Nhánh Rong
Làm sao để gìn giữHạnh phúc của gia đìnhKhi giận hờn mâu thuẫnHai đứa đều làm thinh
Em thì cứ đinh ninhLỗi đó do anh cảNên giận hờn buồn bãChẳng thèm nói nữa lời
Anh bực nên đi chơiTụ họp bạn bè nhậuKhông muốn về đấu khẩuVới người mình thương yêu
Anh không thích nói nhiềuEm không thèm giải thíchSau những lần xích míchKhoảng cách dường như xa
Làm sao giữ đôi taSau những lần giông bão?Đừng im lặng em àKhi lòng buồn ảo não
Hai ta đừng đội mãoTranh thắng thua trong nhàGiận xong thì ngồi lạiSan sẻ thì không xa
Cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc, lúc nào cũng cãi cọ, to tiếng, thậm chí đánh đập, xô xát. Điều đó là nỗi bất hạnh của mỗi gia đình, không chỉ ảnh hưởng đến người trong cuộc mà còn làm ảnh hưởng không nhỏ đến tâm lí của con cái. Tập thơ buồn về vợ chồng không hạnh phúc sau đây đã diễn tả rất chân thực nỗi niềm đó.
Thơ buồn về vợ chồng không hạnh phúc
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Không giận hờn sao ngoảnh mặt quay lưng?Trốn chạy nhau giữa một ngày hạ trắngCho hồn thơ vật vờ câu thinh lặngGiấy bút sầu nghiên mực cũng băn khoăn
Không giận hờn sao cứ mãi trở trăn?Gặp mặt nhau lạnh lùng như xa lạĐể từng đêm… từng đêm dài buồn bãNgắm thiên hà dệt mãi khúc cô liêu
Không giận hờn sao lặng lẽ bóng chiều?Giấu nhạt phai liêu xiêu bàn chân bướcMắt rưng rưng giữa dòng đời xuôi ngượcQuên hẹn thề quên ký ức xa xăm
Bước chơi vơi bên ốc đảo âm thầmNgày lại ngày tự tình cùng hoa láNhư dã tràng nhớ nồng nàn biển cảGiận nhau rồi…sao mãi nhớ về nhau?
Tác giả: Kim Trung
Có phải vì chúng mình giận nhauNên mấy ngày qua, trời đổ mưa ko ngớt?Sài Gòn thành sông, Hà Nội run lên từng đợtMiền Trung thân yêu trong cơn bão đang về.
Chẳng có nắng vàng nên lòng bỗng tái têNỗi nhớ mang tên của một người xa cáchVì mình tự cao hay vì đôi tay lạnhĐể nỗi lòng chẳng gửi vẫn mang theo.
Chợt giật mình khi những tiếng chuông gieoChẳng phải tiếng em nên ậm ừ gác máyThành phố quen. Sao chẳng chỗ nào trốn chạyNhững cơn mưa mang nỗi nhớ dạt dào…
Tác giả: Tóc Nâu
Cõi đời một cõi bao laCõi tình nhỏ xíu chỉ ta với ngườiVui thì nghìn hạt nắng rơiVui như hoa bướm du chơi khắp cùng
Buồn về cõi ấy mông lungGần xa cứ ngỡ muôn trùng bao vâyBuồn về lạnh nhạt quắt quayBao nhiêu nghĩa cử tựa mây phiêu bồng
Trăm điều đã có hóa khôngVạn câu vàng đá tan lòng một khiGiận nhau thay đổi được gìHay chỉ chuốc lấy tràn ly lòng ngờ
Giận nhau đời hóa bơ vơGiận nhau cho lắm giấc mơ vỡ òaGiận chi chi giận thiết tha?Vì khi giận mới biết ta thương nhiều!
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Chiều đông nghe chơi vơiHai đứa giận nhau rồiMây ngẩn ngơ hờn tủiSợi tím phủ ngang đồi
Lá buồn thiu cúi mặtHát câu chẳng thành lờiHoa sầu long lanh mắtLệ từng dòng rơi rơi
Tóc rối quên lười chảiTrâm cài lạc chốn nào ?Sợi vắn dài tê táiBờ vai thêm nghẹn ngào
Giận nhau không tiếng nóiNghẹn đắng ở đầu môiĐể nụ hôn chờ đợiThời gian như rã rời
Chiều đông trời se lạnhHai đứa mãi giận hờnGiận chi đời cô quạnhNhạt nhòa chữ yêu thương ?
Tác giả: Thanh Thanh Khiết
Từ nay sẽ cất hết yêu thươngBởi gió quên mơn nụ hải đườngLấp ước mơ xưa vào quá khứTừ dây ánh mắt chẳng còn vương
Từ nay em xóa hết lời mơĐã nặng câu mong với ý chờMột thủa trăng vàng soi giếng ngọcBởi lòng ngày ấy khá ngu ngơ
Từ nay chôn chặt khúc tình caTheo nguyệt đê mê khắp hải hàĐứt đoạn dây đàn không nuối tiếcCầm bằng vạch sáng ánh sao sa
Từ nay em thả bước lang thangTrả lại đức tin với buộc ràngThanh thản vô ưu nhìn gió lạcMà lòng tĩnh lặng chẳng hoang mang
Tác giả: Vũ Hùng Việt
Khắc khoải trong lòng cứ nhớ thươngHẹn thề buổi ấy bước chung đườngXin anh nghĩ lại đừng hờn dỗiHương lửa ngày nào mãi vấn vương
Giữ lại cho mình những mộng mơBao nhiêu ước vọng cả mong chờYêu đương ngày ấy ta trao trọnGiờ cách xa rồi lại ngẩn ngơ
Giai điệu ân tình rộn tiếng caĐôi ta duyến thắm mãi vui màCung thương rộn rã nay còn đóChớ để lòng buồn giọt lệ sa
Thôi nhé! Anh ơi chớ thở thanCũng đừng nghĩ quẩn để chàng ràngTình ta vẫn đẹp như ngày cũ,Giận dỗi làm gì phải dở dang?
>>>Đừng bỏ lỡ: Chia sẻ 45+ bài thơ buồn về cuộc sống bạn gửi gắm nỗi niềm
Lấy phải người chồng vô tâm hay cờ bạc, rượu chè, gái gú là nỗi bất hạnh của người phụ nữ. Vì những tật xấu này mà suốt ngày bê tha, chẳng sẻ chia được cùng vợ công việc nhà, nuôi dạy con cái mà bao nhiêu tiền của mang nướng sạch vào cờ bạc, rượu chè khiến người vợ trách móc, giận hờn, ấm ức. Cùng chia sẻ chùm thơ giận chồng, thơ trách chồng sau đây để chia sẻ nhé !
Stt buồn khi lấy phải người chồng vô tâm
Tác giả: Chưa rõ
Sao đành quên cái nghĩa phu thê?Biền biệt người đi chẳng trở vềAnh hưởng sang giàu nơi phố thịEm cam cảnh khổ ở miền quêVợ con tình cảm anh xem nhẹBồ bịch ái ân đối nặng nềChọt nghĩ lòng em buồn quá đỗiGiận anh lệ thấm lưỡi còn tê.
Tác giả: Hoa Tím Buồn
Giận mây, giận nước vô tìnhGió mang hơi lạnh dáng hình đơn côiGiận mưa, cùng nắng xa xôiBỏ quên cánh tím, hoa trôi giữa dòng
Giận vì phận số long đongNăm đi theo tháng mà không tròn đầyGiận thương, thương giận tay gầyMùa vun ươm trải, chưa say hương đời
Giận hoài châu lệ đêm rơiLan pha nhạt tím thơ khơi thêm nguồnGiận ai gieo rắc tơ vươngMong manh như thể khói sương không màu
Giận nhiều chi để thêm đauThì thôi mang cả, dìm vào hư vô…
Tác giả: Sông Lam
Khúc “Giận mà thương” thấy não lòngKhi nào em đã Giận anh không?Vì trông tiếng Giận thành quên lãngBởi Giận câu chờ hóa lạnh đôngMột nắng rằng mong đừng Giận dỗiHai sương dẫu Giận quyết chung đồngXa nhau Giận chẳng còn như GiậnGiận lại càng thêm nghĩa mặn nồng.
Sưu tầm
Đã xa rồi … khung trời nắng trong xanhMây lơ đãng trái trên cành trĩu ngọtNgười quay bước vỡ òa niềm chua xótTại ai nào một phút chót đam mê
Bầy trẻ thơ ngơ ngác trên lối vềCứ hỏi Bố … Mẹ về quê sao ạMi chợt đỏ lệ khẽ rơi lã chãThương con khờ day dứt phút chia ly
Căn nhà xưa giờ cứ thấy thiếu gìMột hình bóng thường buồn khi chiều muộnAnh cứ hỏi có phải điều em muốnXa gia đình tìm hương muộn tình si
Có thở than giờ cũng chẳng được gìKhi hạnh phúc trên đường đi đứt đoạnAnh chẳng trách lòng chỉ buồn u oánThương con khờ niềm vô hạn tiếc thương
Vuốt tóc con … nhẹ lau lệ má hườngVề chốn cũ Cha sẽ thương con mãiTại sóng gió nơi vô thường tồn tạiCon yêu à … Cha mãi mãi bên con … !!!
Tác giả: Chu Thị Thúy Nga
Giọt mưa dội vỡ bên thềm đá cũNỉ non như tiếng quả phụ khóc chồngTường loang bóng con Thạch Sùng chưa ngủMảnh trăng gầy héo rũ giữa cơn dông
Mưa vùi dập cánh Hồng rơi lả tảBướm ẩn sau phiến lá khẽ giật mìnhBỗng thảng thốt nghe lòng cô đơn quáAnh biết rồi anh có rẻ có khinh?!
Em vẫn vậy si tình như thuở trướcYêu hồn nhiên nhung nhớ cũng hồn nhiênNgu ngơ mãi giữa hai miền mất đượcChuốc đam mê trộn lẫn cả luỵ phiền
Cơn mưa dội bên hiên chừng đã ngớtLũ Ễnh Ương lũ lượt gọi bạn tìnhDế hoan hỉ đồng ca trên cỏ mượtNhững cành Hồng trước gió lại rung rinh.
Tác giả: Mami Vam
Lật từng hồi nhật kí …ngày… tháng… nămHồi tưởng lại bao thăng trầm cuộc sốngLúc dịu êm, lúc sóng cuồng bão độngDuy chỉ một điều lắng đọng mãi trong tim.
Ngày tháng bên nhau hạnh phúc êm đềmGiờ tất cả chìm vào trang nhật kíTại ta vô tâm hay chính người ích kỉ ?Không xét suy trân quý nghĩa thâm tình.
Để nhạt nhòa héo úa nụ cười xinhGây chia cắt tình yêu thương con trẻXin lỗi con! cũng một phần tại mẹĐể cha con chồng vợ phải lìa xa.
Cả đời này mẹ không tha thứ cho baDẫu xót xa, dẫu trăm ngàn cay đắngTuổi xuân trôi qua trong u buồn vắng lặngMẹ không màng cố gắng sống vì con.
Giọt nước làm tràn li. Bao nhiêu sự chịu đựng, bao nhiêu nỗi ấm ức về người chồng vô tâm, phụ bạc, rượu chè bê tha dồn lại khiến người vợ không thể chịu đựng được. Và cái gì đến nó đã đến. Vợ chồng đưa nhau ra tòa, giải thoát cho nhau. Tập thơ vợ chồng chia tay, thơ đổ vỡ trong hôn nhân đã diễn tả sâu sắc nỗi niềm của nhân vật trữ tình. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ vợ chồng chia tay buồn thương
Thơ: Mi Pha
Kính thưa tòa tôi quyết định ly hônVì sao ư ? vì chôn tình huyệt mộTình đã chết sống với nhau thêm khổĐọa tâm hồn bởi hố cách nghĩ suy
Tôi chẳng chê không nghĩ sẽ khinh khiHay ghét bỏ chỉ vì người nghèo khóTôi vẫn biết tình yêu luôn bỏ nhỏThật dịu dàng cho tỏ tấm lòng nhau
Nhưng thưa tòa ông bà ta có câuLy đã vỡ , tình đầu phai hương sắcCó cố sống với nhau tình cũng đắngChứ ngọt ngào sâu lắng có được đâu
Ký ức mà sao có thể phai màuTình bội bạc bên nhau làm chi nữaMuốn chèo chống gia đình để giữ lửaCon có cha muôn thuở vẫn tốt hơn
Nào ai hiểu cho rằng nỗi cô đơnThấm da thịt chập chờn khi đêm xuốngNgười bên cạnh…trời ơi…không cùng hướngNghoảnh mặt rồi…khổ, sướng…một mình tôi
Sống làm gì như bà mẹ đơn côiTất tần tật bể đời đều ôm trọnĐôi lúc nghĩ xòe bàn tay bao ngónMà vết hằn rơm rớm máu thời gian
Thưa quý tòa tôi chấp nhận lỡ làngDuyên đã hết cũng đành thôi chia cáchTôi vẫn biết thiệt thòi con hờn tráchNhưng một lần thử thách cuộc đời thôi
Lớn lên rồi con cũng hiểu cho tôiKhi hạnh phúc xa rời bàn tay níuNhững ngọt ngào ngày xưa chẳng xoa dịuVết nứt lòng…nhỏ xíu…nhưng rất đau.
Thơ: Phụng Hải Đăng
Anh đấy à! Sao lại trở về đây ?Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốtTôi ở nhà quặn đau từng khúc ruộtPhận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn
Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằmBởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữaCứ ngỡ rằng anh đi một vài bữaNào không ngờ cho đến tận hôm nay
Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầyGia đình ấm êm cùng nhau chia sẻThật ra thì được vài hôm vui vẻSay rượu về lại chửi vợ đánh con
Người như tôi còn trẻ, giờ héo mònNhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sốngKhốn nạn cái thân, đời có ai giốngThật vô duyên một kẻ bị phụ tình
Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinhThì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúcĐêm không ngủ một mình nằm thấy nhụcCũng là người sao chẳng giống người ta
Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bàMột kẻ thứ ba làm nhau đau khổHãy đi đi đây không còn bến đỗVề với người ta bỏ lại mặc mình tôi
Giờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi !
Thơ: Hà Thu
Rồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhauTình đã cạn chuỗi ngày sầu đăng đẳngMình chẳng lẽ hoài sống trong im lặngChung mái nhà mà khoảng vắng không tên
Tình chúng ta không giữ được lâu bềnBởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗiHay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rốiĐan sợi tình này quá vội mong manh
Bến thuyền quyên sóng va đập chòng chànhTay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoátXưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạtMen ái tình giờ chua chát đắng cay
Trước quan tòa mình dứt khoát chia tayTrút bỏ hết những tháng ngày chịu đựngVà Trút bỏ những tính toan sỏi cứngVấp một lần gượng dậy vững bước đi
Những yêu thương giờ còn sót lại gìCòn vết cứa đã hằn ghi đáy dạCòn vết sẹo đã chai lì như đáCòn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơ
Bước vào yêu ai học được chữ ngờAi biết được sợi tơ chùng hay thẳngAi cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặngMãi yên bình mà chẳng gợn sóng to
Giờ chúng ta mỗi đứa một con đòKhông hờn trách …chẳng phải lo va chạmNhững ký ức xóa dần trong tâm khảmGiữ làm gì làn mây xám hư vô.
Thơ: Duyên Nguyễn
Em buông rồi chẳng níu giữ làm chiLòng khắc khoải xuân thì nay ngang tráiHãy mạnh mẽ lên xin đừng có ngạiNỗi sầu này vương mãi cảnh chia ly
Xa nhau rồi nhung nhớ có được gìHay chỉ để ôm ghì niềm đau đớnTình chúng mình yêu nhau không đủ lớnNên tháng ngày gom trọn những sầu thương
Tưởng chúng mình đi hết cuối con đườngAi có biết nửa đường chia hai lốiĐể đêm về khóc thầm trong mỗi tốiRồi âm thầm ôm nỗi nhớ sầu đong
Sống bên anh bao năm gọi là chồngThuyền mất lái anh về vui bến mớiEm phận thuyền quyên ở nhà trông đợiAnh vô tình cứ vợi vợi mãi xa
Vui bên người ôm cuộc sống xa hoaBuồm căng gió vượt đại dương chẳng ngạiVẫn biết tình anh yêu trong ngang tráiNhững vui đùa vụng dại chút mà thôi
Có ai ngờ nay nghịch cảnh ngăn đôiTình chồng vợ phai phôi đường hai lốiEm rất thương con khóc thầm bực bộiÔm lỗi lầm anh đánh đổi tình thân!
Vui bên người không một chút phân vânCon thơ dại vẫn đang cần anh lắmAnh bước đi khi tình ta đang thắmMặc vợ con mang nặng những sầu đau
Từ bây giờ ta sẽ mãi mất nhauTình chồng vợ không con mơ nghĩa nặngHai đứa con anh cũng đành vứt quẳngTuổi thiếu thời đã vắng bóng người cha!…
Thơ: Quý Phương
Từ nay chẳng còn chung bước bên nhauĐường duyên phận chúng ta giờ chấm dứtAnh chỉ dằn lòng gửi em đôi câu chúcNửa đời sau sống hạnh phúc thật nhiều
Đừng bận lòng hiểu nhau được bao nhiêuĐường em bước nếu gập ghềnh sỏi đáHãy đứng dậy hiên ngang và mạnh mẽBởi không anh che chở cạnh nữa rồi
Đừng lắng lo anh sẽ sống đơn côiTrời ắt hẳn công bằng cho tất cảSẽ gửi về cho ta thêm một nửaĐể yêu thương chia sẻ lúc muộn phiền
Ta gần nhau ngắn ngủi một đoạn đườngLúc hạnh phúc ta vẫn thường quên bẳnLúc xa cách thấy lòng nhiều ân hậnKhông yêu thương trọn vẹn một mối tình
Đường vợi xa giờ độc bước một mìnhAnh và em chẳng chung hình chung bóngAnh xa lắc mỗi khi em buồn khócEm vui cười anh thôi hết sẻ chia
Từ bây giờ người bên cạnh sớm khuyaLà người khác mong rằng em trân trọngHãy bước tiếp đoạn đường em ước muốnVì từ nay ta vĩnh viễn chẳng còn
Cạnh bên nhau chia sẻ những yêu thương …
Thơ: Chiều Tím
Mình chung nhà nhưng cửa đóng, cài thenCăn phòng vắng, chẳng ấm êm như trướcCon đường tình giờ mạnh ai nấy bướcCứ nhạt nhòa như mưa trước thềm hoang !
Phòng khách xưa vốn rộng rãi thênh thangNay ngột ngạt, tường loang màu u uấtChiếc cầu thang cũng trở nên quá chậtBước chân đi không thật, dẫu quen rồi !
Tại vì đâu nên cuộc sống nổi trôiHồn lạc lõng, bờ môi không thắm đỏĐường cỏ mọc chẳng khang trang đầu ngõHoa nghẹn ngào khi nắng tỏ ban mai !
Căn nhà xưa bao kỉ niệm đan càiĐừng níu ghì chỉ phí hoài tuổi trẻTiếng yêu xưa nay ngập chìm dâu bểCạn duyên rồi , cứ thế bước qua nhau !
Trên đây, LVT Education đẽ gửi đến bạn tuyển tập thơ buồn về chồng, thơ trách chồng, thơ buồn về cuộc sống vợ chồng hay nhất với nhiều cung bậc cảm xúc khó phai. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng bài viết, bạn đã tìm được niềm đồng cảm. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
>>>XEM THÊM: TẬP thơ tình cảm vợ chồng, thơ về vợ chồng hạnh phúc, nghĩa tình
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.