Mùa hè đến là mùa chia tay của những cô cậu học trò cuối cấp. Bao nhiêu xúc cảm bùi ngùi khi phải nói lời từ biệt bạn bè, thầy cô, mái trường đã bao năm tháng gắn bó. Cùng LVT Education chia sẻ chùm thơ chia tay thầy cô và mái trường hay nhất sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Tuổi học trò đong đầy những kỉ niệm: có những kỉ niệm vui, có những kỉ niệm buồn, có những kỉ niệm cũng ngây ngô, dại khờ để khi nhớ lại ta không khỏi bật cười. Giờ phải chia xa ai không nhớ thương, lưu luyến. Cùng lắng lòng với chùm thơ chia tay thầy cô và mái trường sau đây để tìm niềm cảm xúc của riêng mình bạn nhé !
Thơ chia tay thầy cô và mái trường hay nhất
Thơ: sưu tầm
Tuổi học trò ơi, thương lắm mái tóc mây
Em đạp xe qua phố dài phượng vỹ
Nghe trong gió, lời ai thủ thỉ
Cho mình về cùng lối với cậu nghe!
Tuổi học trò ơi, thương lắm tiếng ve
Cánh phượng ép đỏ trang sách nhỏ
Lời thầy cô thân thương còn đó
Cả bụi phấn nào rơi trắng ước mơ.
Tuổi học trò ơi, thương lắm những vần thơ
Cũng vụng dại, ngu ngơ thời đang lớn
Có cánh cò, chở giấc mơ cha trĩu nặng
Có ánh mắt người, sao lén nhìn ta.
Thương biết bao, những ngày tháng đã xa
Trong trẻo quá, chẳng bao giờ thấy lại
Con tàu đã qua, sao qua mãi mãi
Có chuyến tàu nào cho tôi trở lại, tuổi thơ tôi?’.
Thơ: sưu tầm
Sân trường rợp cỏ heo may
Tuổi thơ yêu dấu những ngày học sinh
Có thầy cô rất chân tình
Có lời bè bạn cùng mình vui chơi
Thầy cô giáo cả cuộc đời
Như vì sao sáng trên trời yêu thương
Trải bao nắng gió mưa sương
Dẫn em đi suốt con đường đã qua
Cả cuộc đời dạy cấp ba
Thầy cô như thể là cha mẹ hiền
Có những lúc thấy muộn phiền
Chúng em én nhỏ tập chuyền ngây thơ
Có những lúc thấy bơ vơ
Trên con đường học ước mơ của mình
Thầy cô đến rất chân tình
Là người lái đò dáng hình thân yêu
Thời gian tới sẽ xóa nhiều
Bao nhiêu kỷ niệm những điều đã qua
Cô ơi chớ có xót xa
Đây bài thơ nhỏ làm quà chia tay.
Tác giả: chưa rõ
Liên hoan cuối năm đứa nào cũng khóc
Ghi ta buồn gảy điệu chia ly
Riêng mỗi tớ cố tình… cười sằng sặc
Sẽ lại gặp nhau… khóc để làm gì
Ấy nguýt dài… cái đồ tủ lạnh
Ra đó rồi cùng lớp nữa đâu
Đừng hòng mà than nhớ ai ngồi bên cạnh
Cứ nhăn nhở cười muốn cốc một cái vào đầu
Thế rồi tớ thi vào xây dựng
Thế rồi ấy lại chọn ngân hàng
Rủ nhau đi chơi,vẫn mạnh mồm nói cứng
Chả phải chia ai mỗi một cái bàn
Năm thứ hai,thứ ba,thứ bốn
Ngày dần trôi ấy cứ dần xa
Thi thoảng gặp vẫn chọc cười để bị lườm:cái đồ ba trợn
Sao tiếng cười tớ thấy phôi pha
Mấy thằng cu rủ nhau họp lớp
Nháy mắt cười:Nhớ đem đến người ngoài
Nghĩ vẫn vơ…tim tông xương bôm bốp
Nếu phải đem…người đó là ai?
Hôm họp lớp ấy đi cùng người lạ
Cao hơn tớ nhiều, chín chắn cũng hơn
Tớ bám riết mấy thằng cu hợp cạ
Cố che đi cảm giác hờn hờn
Chợt nghĩ về ngày liên hoan thuở đó
Thât ra thì…tớ khóc tơi bời
Thôi hết rồi, cái thằng khờ khốn khổ
Dấu diếm hoài… trót thương ấy, ấy ơi…!
(Sưu tầm)
Chỉ tiếng ve xôn xao cùng gió
Bằng lăng tím thì thào cơn mưa nhỏ
Buổi học cuối cùng len nhẹ vấn vương
Buổi học cuối cùng mọi thứ thân thương
Chiếc bảng đen nhuốm buồn màu phấn
Khung cửa sổ mơ màng trời mộng
Chợt giật mình tiếng thở thời gian
Buổi học cuối cùng chẳng tiếng râm ran
Hàng ghế đá lạnh người cơn mưa hạ
Những kỉ niệm một thời “xa lạ”
Xin gom vào kí ức trường xưa
Tạm biệt sân trường rơi hoa phượng
Tạm biệt bảng đen viên phấn ngả màu
Tạm biệt áo trắng một thời đi học
Gửi lời chào “tia nắng hạt mưa”
Tác giả : Phương Nguyễn
Xa xa nghe tiếng trống trường
Mà sao cảm thấy trong lòng lệ tuôn
Nhớ về bóng dáng thân thương
Nhớ ngày cắp sách một thời đã qua.
Nhớ cành phương vỹ là đà
Tiềng ve rộn rã gọi mùa hè sang
Nhớ từng ghế đá thân quen
Nhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dào
Bỗng dưng gợi lại trong tôi thế này
Nhớ từng giọng nói của thầy
Nhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.
Giờ đây lòng dạ xuyến xao
Nhớ trang lưu bút hôm nào trao tay
Xa nhau mười bốn năm dài
Mà tôi cứ ngỡ như là hôm qua’.
Tác giả: Tạ Quang Sum
Có những mùa hè không hề trở lại
Để tiếng ve, nặng trĩu cánh phượng hồng
Trang sách cũ… mờ xa, rồi xa mãi
Khúc nhạc lòng, vương nỗi nhớ bâng khuâng
Người năm ấy tay còn lem dấu mực!
Hay đã phôi pha theo mấy dặm trường!
Còn nhặt lá vàng, mỗi mùa thu tới!
Hay đã… lên thuyền xuôi bến cùng ai!
Mùa hè xưa, vườn hoa – bướm tung tăng
Áo dài thấp vai đi bên tóc ngắn
Bạn bè xầm xì, trêu đùa… tinh nghịch
Bước vội, nhìn nhau đỏ mặt, thì thầm…
Mùa hè xưa, nắng lụa dải bên song
Tiếng chân ai lao xao về lối sỏi!
Để một người bỗng dưng thành thi sĩ
Nắn nót hoài… lận đận những vần thơ
Ai lên bảng ấp úng bài chưa thuộc!
Ai dưới lớp nhìn, mắt thoáng rưng rưng!
Ai ngúng nguẩy tóc bên thềm bục giảng!
Ai như ‘gã khờ’ ngọng mãi… thành câm!
Ai còn giữ mùa hè trong kỷ yếu!
Cánh hoa khô thơm ngái tuổi học trò
Ai gặp lại! ai xa, rồi mất hút!
Để suốt đời thương mãi mùa hè xưa!’…
Tác Giả: Quang Vũ Minh
Mùa hạ ơi! Vẫn đong đầy nỗi nhớ!Cánh phượng hồng, thắm nở đẹp lung linhTiếng ve buồn, vấn vương tình một thuởBao nỗi niềm… Trăn trở mối duyên đầu
Mùa hạ ơi! Ta xa người đã lâuAnh vẫn nhớ, nụ hôn đầu say đắmGốc phượng già, sâu lắng buổi chia tayDấu yêu hỡi… Kỷ niệm vẫn tràn đầy
Mùa hạ ơi! Gửi mấy vần thơ xinhCâu thề nguyện, chuyện chúng mình đã hứaThắp lửa hồng, đắm đuối nỗi niềm yêuĐậm hương nồng… Bao điều Trăng muốn ngỏ
Mùa hạ ơi! Những tháng ngày vò võNhớ người xưa, thuở học trò xa vắngMối tình đầu, áo trắng dệt ước mơThời Hoa Mộng… Nên thơ tuổi xuân thì
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ chia tay thầy cô và mái trường sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ chia tay thầy cô và mái trường ngắn gọn
(Sưu tầm)
Mai đây thôi ta còn là ai nữa
Bạn cũ xa rồi trường cũng đã đổi thay
Mỗi lúc buồn chắc chẳng có ai hay
Còn đâu nữa những đắng cay sẻ nửa
Phải chi cuộc đời đừng chia thành nhiều cửa
Để bạn bè được ngồi nữa bên nhau
Nhưng duyên phận dù có đau đành chịu
Chỉ mong cuộc đời đứng níu bước chân ai
Tiết học cuối cùng của ai
Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt
Yêu thương kia bao ngày góp nhặt
Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa
Ngậm ngùi giây phút biệt li
Kẻ ở người đi biết nói gì đỡ tủi
Chẳng ai rảnh để ngồi mà an ủi
Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu thôi…!!!
Tuyển tập thơ hay mùa chia tay.
Tác giả: Huyền Thư
Giây phút cuối, xa rời ngôi trường cũ
Xa bạn bè, nơi ấp ủ niềm thương
Tuổi học trò, lưu luyến mộng yêu đương
Giờ cách trở, nỗi buồn vương khóe mắt
Chân bước mãi, biết lòng đau như cắt
Chẳng dám nhìn, chỉ cúi mặt quay đi
Lệ chảy đầy, tuôn ướt cả bờ mi
Ôm kỷ niệm, bẽ bàng khi tiễn biệt
Màu phượng đỏ, tiếng ve sầu da diết
Đành chôn vùi, những tha thiết từ đây
Thôi giã từ, bao ước vọng thơ ngây
Thôi khép kín, chuỗi ngày mơ với mộng
Tôi đứng giữa bầu trời cao lồng lộng
Mắt dõi nhìn, khoảng xa rộng thênh thang
Tự hỏi lòng, ngày tháng sẽ dần tan
Hay nhớ mãi, dẫu thời gian chẳng đợi’.
(Sưu tầm)
Con đường cũ vẫn trải đầy nắng ấm
Tà áo dài cùng chiếc nón em nghiêng
Mắt ai ướt cho lòng ai chan chứa
Đã một thời giờ thành chuyện khó quên
Giờ ra chơi nhóm bạn cùng hàn thuyên
Đùa tinh nghịnh chuyện tình yêu vụng dại
Hoa chưa thắm tội tình chi vội hái
Hồn theo mây trong trẻo chẳng âu lo
Hè đã về sao ai nấy buồn xo
Giờ đã lớn sao tiếc chi môi thắm
Có giọt lệ chưa rơi trông thật nặng
Rồi ngày mai sẽ gặp lại nơi này.
Thơ: sưu tầm
Tiếng trống trường vang lên vội vã,Tôi bàng hoàng từ giã tuổi học sinh.Dẫu dặn mình giờ chia tay sẽ đến,Nhưng hồn tôi vẫn cuộn nỗi buồn thương!
Trách trái tim luôn vương sầu vạn cổ,Hay trách thời gian chia cắt phũ phàng?Trường lớp hỡi thôi giờ xa cách mãi,Bạn bè ơi đâu còn đó thân thương?
Thầy cô ơi, giờ phải xa mãi mãi,Biết bao giờ mới tìm được dáng quen?Cánh hoa phượng hững hờ vương trước gió,Có bóng ai lặng lẽ đứng sầu thương?
Có mắt ai tím buồn trong lớp học?Có tim ai đau đớn buổi chia tay?
Tác giả: Quê Hương
Qua rồi cái tuổi học sinhQua rồi cái tuổi chúng mình ngây thơTuổi xuân dệt bao ước mơTung tăng cắp sách đón chờ tương lai.Qua rồi những buổi sớm maiÁo dài phấp phới cùng ai tới trườngTinh khôi như những giọt sươngHoa phượng đỏ thắm rợp đường tuổi thơ
Qua rồi những buổi ban trưaTan trường ai đón ai đưa đi vềVi vu trên quãng đường đêÁo dài phấp phới tóc thề ngang vai.
Qua rồi ký ức một maiQua rồi những tháng năm dài mộng mơTuổi xuân dệt muôn ý thơCho ta hoài niệm thẫn thờ trong tâm’.
Tác giả: Quốc Phương
Lặng nhìn chiếc lá bàng rơiLàm em nhớ lại cái thời học sinhTuổi thơ trọng nghĩa nặng tìnhThầy cô bè bạn chúng mình bên nhau!
Bảng đen trang giấy trắng phauBút chì – thước kẻ – sáp màu nhỏ xinhVới tà áo trắng khiết tinhThướt tha trong gió dáng hình thanh tao!
Tới trường í ới gọi nhauMày, tao, cậu, tớ dạt dào niềm vuiCái thời cắp sách xa rồiThầy cô bè bạn mỗi nơi một người!
Hỏi rằng bạn có nhớ tôi?Thầy cô ngày ấy bây giờ ở đâu?Tóc xanh giờ cũng điểm màuPhai theo năm tháng dãi dầu nắng mưa!
Thầy cô chắc vẫn như xưaVững tay chèo lái để đưa học tròBao đêm trăn trở âu loBên trang giáo án mong trò học nên!
Cơm cha áo mẹ không quênThầy cô dạy chữ lớn lên xây đời!’.
Những cảm xúc khi chia tay thật khó diễn tả thành lời, đành mượn những vần thơ chia tay hay để bày tỏ nỗi lòng của mình. Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ chia tay tuổi học trò ý nghĩa sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ chia tay tuổi học trò hay, ý nghĩa
Tác Giả: Nguyễn Đình Văn
Ai đã từng qua một thời cắp sáchChẳng thể nào quên buổi học cuối cùngMôi vẫn cười mà mắt cứ rưng rưngVừa mới giận nhau lại cười xí xóa
Ta nhớ lắm những tháng ngày khi đóCái tuổi học trò mãi mãi ngây ngôXin cảm ơn những giây phút dại khờĐể tủm tỉm cười mỗi khi nhớ lại
Sân trường cũ dàn nhạc ve rộn rãHàng phượng hồng đang độ ra hoaChỉ thiếu dáng ai áo trắng thướt thaLặng lẽ mơ về một miền kí ức
Tác Giả: Hoàng Quí Phi
Xuyến xao cánh phượng rơiVe kêu hè đã tớiLòng chợt thấy bồi hồiMùa chia ly vẫy gọi
Hết rồi thời mộng mơVần thơ yêu dại khờÁo dài bay bối rốiCặp mắt ai thẫn thờ
Mình chia tay phượng ơiTím lưu bút học tròTrang thư tình bỏ dởBánh xe đạp ngừng quay
Chặng đường xa vẫy gọiNhững ước mơ đong đầyTuổi học trò đắm sayTạm biệt nhé từ nay
Phượng ơi xa thật rồiKhông còn ai đợi chờGóc sân trường chới vớiThời gian chẳng ngừng trôi
Tác Giả: Nguyễn Oanh
Hôm nay đứng trước cổng trườngLòng tôi bỗng thấy vấn vương vô bờKhi 20 tuổi còn thơHành trang giáo án đón chờ từ đây
Học trò non nớt thơ ngâyĐang chờ tôi đến chung tay ươm mầmThấm thoắt đã mấy mươi nămBao nhiêu thế hệ tôi chăm nên người
Hôm nay sắp phải xa rờiRưng rưng không muốn nói lời chia tayBạn bè từ mái trường nàyNgười đi luôn nhớ tháng ngày bên nhau
Tập thể đoàn kết bền lâuẤm tình đồng chí, đậm sâu tình ngườiMai tôi đi nhé, Trường ơiTất cả ở lại vui tươi kết đoàn
Giữ cho thầy giỏi, trò ngoanTrong tôi vẫn mãi chứa chan ân tình.
Tác Giả: Thanh Hùng
Nắng lung linh tạo lớp bụi muôn màuChờ mưa tới để rồi lau cho sạchTa bất chợt nhớ đến thời cắp sáchGiờ xa trường khoảng cách cũng thật xa
Giữa tháng tư hàng cây phượng là đàĐang vội vã khoe chùm hoa đỏ rựcVừa dấy lại chút gì trong tiềm thứcCủa một thời bút mực với bảng đen
Nắng vàng hoe tựa lấp lánh ánh đènMuốn tìm lại người quen trong trường cũGốc phượng đó nay đã thành cổ thụCòn tên người ấp ủ một tình thơ
Qua nhiều năm mái ngói đã lu mờLần thi cuối niềm mơ kia xa mãiBiết là thế nhưng vẫn mong tìm lạiCòn chút gì tồn tại với thời gian
Nghĩ bâng quơ mùa xuân mới vừa tànNhường nắng hạ đang khẽ khàng trờ tớiTiếng rền rĩ bầy ve nghe diệu vợiVà trong lòng nghĩ ngợi đến mùa thi.
Tác Giả: Hoàng Quí Phi
Trống tan trường đã rung lên rộn rãGiờ phút chia tay thực sự đến rồiThầy cô, bạn bè, lớp học mến yêu ơiNói gì đi bởi ngày mai chẳng gặp
Bao tháng năm chung niềm vui sách ,cặpBảng đen dìu từng nét chữ thơ ngâyTóc thầy bạc cho em lớn mỗi ngàyPhấn trắng rơi cho cuộc đời em mở
Bạn bè ơi, đừng nghẹn ngào nức nởDẫu mai đây chẳng còn được đủ đầyDù mai ngày cuộc sống có đổi thayÁnh mắt thân quen chợt trở thành xa lạ
Chia tay rồi mỗi đứa đi một ngảLưu bút yêu thương một ngày sẽ ướt nhoèBởi cuộc đời đâu phải nắng vàng hoeBình minh lên là chói chang rực rỡ
Rồi mai đây mỗi mùa hoa phượng nởSân trường tấp nập chẳng thấy bóng bạn xưaGhế đá vẫn nguyên sao chợt bỗng như thừaBởi còn đâu mối tình khờ ngày ấy
Nắng cứ đổ cho sân trường bốc cháyNức nở nghẹn ngào giọt nước mắt chia lyMái trường ơi còn thể nói được gìHết thật rồi tuổi học trò áo trắng
Tác Giả: Khuyết Danh
Bạn ơicuộc sống có gì đâuchỉ là ta với ta bên nhau.Nắng trong mắt ai cười khanh kháchdù đôi lúc mưa nhạt những nét màu.
Bạn ơicuộc sống có gì đâuchỉ là mình với mình bên nhau.Nắng trên cao nắng chói trên đầucó bao giờ tim lại chút nắng nhỏ?Bởi mai này…Mỗi bàn tay làm nên một thế giớibiết có còn nắm chặt tay nhau?
Buồn ư? Tôi không buồn sao đượckhi chuyến đò sắp cập bến kia sông.Khóc ư? Tôi không thể khóc nữanước mắt tôi đã chảy xiết cõi lòng.
Ngày hôm qua bạn đặt tôi vào lớpáp tiếng cười thắm những bờ môi.Ngày hôm nay tôi nhìn bạn lần cuốinước mắt bạn ướt đẫm vai tôi
Ngày hôm qua theo dòng thời gian trôinhững yêu thương giờ chỉ còn dĩ vãng.Ngày hôm qua, ngày hôm qua ở lạithổn thức lòng tôi, một sớm mai…
Thời gian ơi sao vẫn trôi nghiệt ngã?Tuổi học trò giờ đã mãi xa.Tôi bước đi trên con đường riêng đã chọn.Quá khứ dưới gót, chặng đường xa!
Tớ không đếm tháng ngàytớ và ấy quen nhau.Không đếm những nỗi buồn niềm vuinhững lo âu vun vãiKhông đếm những đêm đánh mòn bàn phímKhông đếm những tiếng thở dài…chìm mãi đêm thâu…
Tớ chẳng thể đếm nỗi đaunhững nước mắt nụ cườinhững câu thơ bài hátnhững cơn gió những vầng trăngnhững bầu trời xanh mátnhững ám ảnh lạnh im ngày có người bỏ tôibước đi…
Nhưng hôm quanhưng hôm hay và nhưng ngày maisẽ còn lại trong tớ và ấy…con đường chúng ta đithật trông gai mà mờ mịt chẳng thể thấy…liệu ở nơi nào chúng một lần nữa cắt nhau?
Gió và mây vẫn bay,bầu trời vẫn có trăng và nhiều sao rất sáng.Mặt trời vẫn trên cao toả nắng.Sống ở trên đời đã bao giờ dễ dàng đâu…
Nếu mai sau…bất chợt ấy dừng lại trên một sân galặng ngắm chuyến tàu đang đi hối hảhãy nhớcó một người nơi ra xa trong quá khứdành cho ấy trọn niềm tin vàlời cầu chúc bình yên.
Năm cuối rồi chút luyến nhớ mong manhcứ nhói lòng khi đem theo từ mùa hạ.Phía trước con đường được chia làm nhiều ngảnơi nào dừng cho chúng mình gặp nhau?
Ngày mai xa xin hãy nhớ đừng quên.Hoa phượng cháy sân trường im nhức nhối.Về chợt khóc như mình có lỗi.Đêm hạ đến cho mỗi đứa rưng rưng.Chia tay nhau dòng lưu bút ngập ngừng.Những nỗi nhớ niềm thương hằn lên từng ô cửa.Bạn bè ơi mãi có còn níu giữ?Chút kỉ niệm học trò tha thiết thế này không?
Có điều gì ở mãi được đâu?Ngày hôm nay rồi cũng sẽ lui về thành quá khứ.Làn khói mong manh màu pha lê dễ vỡ.Cuộc sống trôi đi như những chuyến tàu!
Mùa hè đến là mùa chia tay của những cô cậu học trò cuối cấp. Bao nhiêu xúc cảm bùi ngùi khi phải nói lời từ biệt bạn bè, thầy cô, mái trường đã bao năm tháng gắn bó. Cùng LVT Education chia sẻ tập thơ hay khi chia tay thầy cô, bạn bè, trường lớp sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ chia tay bạn bè, thầy cô
Tác Giả: Chu Minh Vũ
Có mùa hoa phượng vĩ không tên thành hò hẹnĐỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tayCô bạn gái ngại ngùng không dám khócNghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay
Có tiếng ve suốt một thời không ai hayChỉ lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thếMười hai năm ve kêu như thành lệBước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn.
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trườngLúc chia tay thèm được giật mình rồi chạyGiơ truy bài, phút ra chơi cả những lần đi học muộnBây giờ cũng thành ký ức chìm sâu.
Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâuGiờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớTím miên man, tím chùng thời gian đang căng nghẹn thởCủa mùa thi mỗi lúc một gần
Có người bạn đến phút cuối mới thành thânCó mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớTrong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợNgại ngùng đưa – hồi hộp đợi… chợt thở phào!
Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớnChẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêuCòn gặp lại nhưng mùa hè không ở lạiThế mới thành kỷ niệm thân yêu.
Tác Giả: Vũ Hà Oanh
Tạm biệt nhé, chia tay bao kỷ niệmLũ ve sầu cất tiếng gọi triền miênHàng phượng vĩ ru mình trong gió mớiEm và tôi, nỗi nhớ trải trăm miền
Thuở ấu thơ với kỷ niệm không tênCùng cây bút viết lên dòng nhật kýTôi và em, với bạn bè tri kỷNhững giận hờn, bao suy nghĩ đầy vơi
Tác Giả: Xuân Hòe Vũ
Áo trắng tung bay giữa sân trườngKỷ niệm học trò mãi còn vươngPhượng đỏ sân trường soi gương mặtVe ngân rỉ rả tỏ nhớ thương
Nhớ buổi chia tay những nghẹn ngàoCuốn sổ bìa hồng đã gửi traoĐôi mắt nhìn nhau như muốn nóiMà sao nước mắt ứa lệ trào
Ngập ngừng giây phút sắp xa nhauVụng dại trao nhau nụ hôn đầuE thẹn nhìn nhau như muốn nóiMà nào có nói được chi đâu
Thôi thế là xa mãi thật rồiBao nhiêu thương nhớ cứ đầy vơiCòn đâu áo trắng ngày xưa ấyCánh phượng sân trường lặng lẽ rơi
Tác Giả: Khách Du Lãng
Trống đã điểm phượng hồng đã khépTuổi học trò mộng đẹp chia xaThầy trò lưu luyến lệ nhoàBút lưu áo ký tuổi hoa bước đời
Nhặt cánh phượng đỏ rơi ngơ ngẩnGiấy trắng tinh hoà lẫn tình đầuThời gian xin đọng thật lâuCho ta ký ức ve sầu tiễn đưa
Miệng nói đó mà thừa khó tảLệ cứ rơi tầm tã mắt huyềnTình đầu mãi vẫn phụ duyênĐể cho bến đợi nhớ thuyền tình si
Ve sầu cứ rầm rì nức nởTay níu tay chẳng lỡ bỏ rờiTim tràn cảm xúc đầy vơiGiấy thì tuôn chảy dòng lời nhớ nhung
Chẳng còn thuở được cùng trên lớpGiờ mắt nai choáng ngợp trước đờiVui buồn lẫn lộn Phượng ơiTim xin ghi khắc mãi thời thần tiên!
Tác Giả: Trần Thị Phượng
Ngày ấy mình chia xaNhạt nhoà mi đẫm lệHỏi tại sao như thếChưa hợp mà đã tan
Dẫu tình vẫn chứa chanNhưng muôn vàn cách trởÔm mối sầu dang dởGiữ ở mãi trong tim
Nỗi nhớ nhung nén kìmĐắm chìm trong tiếc nuốiBuổi chia tay chiều cuốiLưu luyến tuổi học trò
Chẳng suy nghĩ âu loHẹn hò ngày gặp lạiNgười cứ đi xa mãiTê tái cả hồn em
Lặng lẽ đứng bên thềmNgắm nhìn hoa phượng đỏMơ màng nghe tiếng gióAi đó đang gọi kìa…
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
Chia tay lớp 12 đồng nghĩa với việc bạn phải chia tay tuổi hồng để bước sang một chặng đường mới của cuộc đời. Cái thời hồn nhiên, thơ dại, cái thời hoa niên mộng mơ chính thức khép lại với bao nuối tiếc. Để rồi những xúc cảm trào dâng trong ngày chia tay đã được gửi gắm qua những bài thơ chia tay lớp 12, thơ chia tay tuổi hồng đong đầy nước mắt sau đây.
Thơ chia tay thầy cô cuối cấp
Tác Giả: Phượng Ớt
Thôi đừng giục nữa ve ơiĐể cho hè đến chậm thôi… từ… từ…Nửa mong thuyền chóng cập bờNửa xao xuyến sợ cái giờ chia xa
Mai này rồi có về quaLớp ơi đừng gọi ta là người dưngTa mang theo tiếng trống trườngHành lang ríu rít, phượng hồng lao xao
Cây ơi đừng nhé trách nhauĐể ta lưu một nhịp cầu thời gianChùm tên giấu ở ngăn bànVẫn tươi nét mực dịu dàng tím ơi!
Chỉ là ánh mắt vậy thôiChưa xa mà đã nhớ rồi mênh mangGiá mà níu được thời gianĐể cho đẹp mãi Xuân tràn 12…
Tác Giả: Hương Hà
Người ơi hạ đã về rồiLòng nghe chan chứa bồi hồi miên manVe kêu như dạo phím đànTrên hàng phượng vĩ ngập tràn nắng mai
Hè về sao xuyến lòng aiXa trường xa bạn lệ dài ướt miKhuất lần hẹn những mùa thiMùa hoa phượng nở chia ly bạn bè
Chia tay trong nắng đầu hèNgười đi sự nghiệp người về quê hươngBao năm đèn sách vẫn vươngVe kêu phượng nở như thương nhớ người
Chia tay nói chẳng nên lờiChỉ nghe trong dạ một trời xót xaĐây hàng phượng vĩ đơm hoaMùa bao áo trắng bay ra cổng trường
Lớn lên mỗi đứa một đườngCông danh sự nghiệp bốn phương chia lìaSách ơi…! Gấp lại trang bìaHết rồi đâu nữa đêm khuya sách đèn
Mai đây khôn lớn sang hènThấy cành phượng nở dâng lên nỗi niềmĐôi chân như muốn đi tìmThấy trong nắng hạ cánh chim nhạt nhoà
Tác Giả: Thái Xuân
Hoa phượng vĩ em ơi!Đỏ rực một góc trờiBáo hiệu mùa hè tớiRộn rã tiếng ve say
Mùa hạ cuộc chia tayTuổi học trò thơ ngâyVô tư tình trong sángBao tâm sự vội vàng
Với nỗi buồn mênh mangHái cánh hoa phượng hồngÉp trong trang sách mỏngTrao nhau chiếc khăn tay
Viết lưu bút nhật kýĐôi mắt nhìn xa xămNỗi buồn ôi nhớ lắmNghẹn lòng nước mắt rơi
Không nói lên thành lờiMỗi người một phương trờiBiết bao giờ gặp lạiPhượng hồng nhói tim tôi
Tác Giả: Nguyễn Bạch
Hạ về bỏ lại tháng baRưng rưng mắt biếc xót xa sân trườngTa về gom nhặt nhớ thươngLượm từng nét chữ vẫn vương tháng ngày
Phút chia ly khóe mắt cayVần thơ trao lén chưa tày chữ yêuVắng xa dạ nhớ xiêu xiêuNằm tay đưa đón những chiều phượng rơi
Nhớ nhung nhiều lắm hạ ơiNgày xanh chín rụng tím đời học sinhNhững dòng lưu bút đoan trinhSân trường nghiêng nắng tự tình tiếng ve
Bằng lăng nhuộm tím trưa hèMộng mơ giăng kín lối về thần tiênDập dìu những bước trinh nguyênSân trường sót lại chút duyên học trò
Tác Giả: Về Lại Ngày Xưa
Lại một lần, hoa nở giữa trời caoĐây là lần, bao nhiêu rồi phượng nhỉCô bạn ngày xưa, ngồi cùng bạn… tri kỷNăm tháng trôi đi, nhật ký… mãi xanh màu
Đây xác ve khô, trang lưu bút… tình đầuThủa vụng dại, bao lâu rồi… vẫn nhớÁnh mắt nhìn nhau, lần cuối cùng… bỡ ngỡBối rối, thẹn thùng, nức nở lúc chia xa
Ve dạo khúc buồn, sân trường vắng ngân ngaTiếng ai khóc, nghe mà… da diết nhớNét chữ còn đây, trên bảng đen viết dởBụi phấn chưa phai, cứ ngỡ… mới hôm nào
Chỉ nhìn nhau thôi, chẳng nói được lời chàoTrao lưu bút, nghẹn ngào… rơi nước mắtCả lớp quay quần, mà sao nghe hiu hắtChỉ lặng im thôi, chắc cũng hiểu… xa rồi
Cô giáo đứng lên, mới nói được đôi lờiRồi tiếng nấc, trắng một trời… mưa xuốngBạn bè xôn xao, đứa chạy lên luống cuốngÔm lấy cô rồi, nước mắt cứ dưng dưng
Cuộc sống sang trang, có mấy đứa… đi cùngĐứa đi học, đứa phơi lưng mưa nắngBuổi họp đầu tiên, sau bao năm… xa vắngNhiều đứa đã giầu, còn lại vẫn… trắng tay
Bạn bè hẹn nhau, rồi sẽ tới một ngàyCùng cả lớp, quây quần như năm trướcNhững cánh phượng hồng, cũng nghẹn ngào mơ ướcChắp cánh bay xa, để đến được… mùa hè
Mùa họp năm nay, mình lại chẳng kịp vềBao lỗi hẹn, tràn trề… ôi thương nhớMùa phượng năm nay, đã bắt đầu rộ nởNghe thoáng lòng mình… trăn trở… những buồn vui
Tác Giả: Hoàng Quý Phi
Trống tan trường điểm rồi các bạn ơiTạm biệt nhé một thời còn thơ dạiTuổi học trò đâu cứ là mãi mãiĐể cho ta hoang hoải giấc mơ hồng
Bạn dấu yêu hãy kìm nén nỗi lòngĐừng bật khóc để không ai nín đượcBiết tương lai sẽ thênh thang phía trướcNhưng tuổi thơ chẳng bước tiếp những ngày
Còn đâu nữa thân thương tiếng cô thầyĐã dìu dắt đôi bàn tay nét chữMột ánh mắt buồn vui hay giận dữVì học trò nên nhắn nhủ đó thôi
Đừng khóc nữa nào chung một nụ cườiLần cuối cùng để rồi chia tay nhéBao mến thương đã từ lâu san sẻKhắc ghi rồi nào có thể phai mờ
Từ biệt nhé, từ biệt nhé tuổi thơLưu bút ơi thôi đừng khờ thêm nữaBởi không thể gửi hết lòng chan chứaTình bạn bè đã thắp lửa sân trường
Chia tay nhé, chia tay nhé lời thươngChưa kịp nói sao nắng hè đã tớiTrống tan trường đang rung lên rất vộiPhút chia tay chẳng đợi một ai đâu.
Đã bao lâu rồi bạn không trở về thăm lại trường xưa của mình. 5 năm hay 10 năm. Quãng thời gian ấy cũng đủ để thấy thầy cô tóc đã không còn như xưa vì ai cũng đã thức trắng thâu đêm để soạn bài hay chấm bài cho học sinh. Bài nào chưa được thì thầy cô khuyến khích, bài nào tốt thì khen ngợi. Chỉ bằng những cử chỉ ấy cũng khiến học sinh càng thêm yêu thầy cô hơn. Hãy sống lại với kí ức đó qua những bài thơ hay về thầy cô và mái trường sau đây nhé !
Thơ về thầy cô và mái trường hay nhất
Thơ: Thu Lê
“Muốn sang phải bắc cầu kiềuMuốn con hay chữ thì yêu kính Thầy”Câu ca xưa vẫn còn đâyMuôn đời không cũ tràn đầy niềm tin
Thầy trao kiến thức tầm nhìnCô dạy nhân cách, niềm tin cuộc đờiCông Thày-Cô tựa biển khơiƯơm mầm xanh để rạng ngời tương lai
Con đò cần mẫn sớm maiQuản chi mưa nắng ngày dài đêm thâuVui khi trò lập công đầuĐắng lòng vì một nhịp cầu lệch ray
Biết bao gương sáng Cô-ThàyGian nan cắm bản đêm ngày mù sươngVượt qua gian khó đời thườngCoi trò như đứa con thương của mình
Cao quý như ánh bình minhBác Hồ trao tặng bằng tình thương yêuTrời xanh, mây trắng, cánh diềuThầy – Cô mong ước những điều nhỏ thôi
Trò ngoan chăm học, không lườiLuyện rèn thân thể, vui tươi mỗi ngàyThành công có được hôm nayChính nhờ tâm đức Cô, Thầy năm xưa.
Thơ Phan Thị Tuyết vân
Xa mái trường thân yêu.Đã bao lâu rồi nhỉ.Những lời cô thủ thỉ.Em nhớ đến bây giờ.
Ngày ấy tuổi mộng mơ.Hay thẫn thờ thổn thức.Trái tim non rạo rực.Mùa phượng thắm sân trường.
Những bài giảng thân thương.Thấm vương đầy bụi phấn.Cô như vầng trăng sáng.Dẫn lối đường em đi.
Nghe tiếng gió thầm thì.Mà lòng xao xuyến mãi.Suốt đường đời bươn chải.Luôn khắc nhớ ân tình….!!!
Thơ: Nghĩa Trần
Mỗi năm đưa một chuyến đòChở bao con chữ về kho học hànhHọc trò đỗ đạt công danhMai sau giúp Nước mình giành Vinh Quang
Trồng cây giữ Nước giữ LàngƯơm mầm tri thức nặng mang nỗi lòngChẳng màn vất vả nhọc côngChỉ mong tất cả thuộc lòng lời ru:
“Quê Hương sạch bóng quân thùGia đình hạnh phúc thầy U đỡ đầnRa đường giúp bạn khó khănLên Trường học hỏi: Lễ, Cần, Thanh, Liêm”
Thầy ,cô khi khó hỏi tìmĐể thêm kiến thức về ghim trong mìnhHãy là những đóa hoa xinhTô đời tươi đẹp bình minh nắng hồng
Nhọc nhằn dõi mắt nhìn trôngDìu từng chân trẻ ẵm bồng giấc mơHọc sinh tuổi trẻ dại khờNhư bầy chim nhỏ bơ vơ trong vườn
Cô, thầy dìu dắt yêu thươngLàm nền vững trải con đường tương laiĐò đưa cần mẫn miệt màiQua sông tri thức vì ai một đời ?
Thơ Hồng Ngoãn
Có một nghề mà giấy trắng bảng đenVà mái tóc lại bạc thêm mỗi tốiMỗi bước đi đều tỏ ra rất vộiChèo lái con đò sang bến đợi bình yên
Có một nghề mà xã hội tôn vinhGọi hai tiếng thân tình ơi Cô GiáoTruyền kiến thức rồi nghĩa nhân đúng đạoMãi cứ yêu nghề …dù ai bảo em sai….
Em chọn một nghề dẫu có một không haiNấu Cháo Phổi….em miệt mài năm thángTừ sáng sớm tới trời khuya chạng vạngÁp lực luôn kề…bụi phấn trắng luôn rơi
Em vẫn yêu nghề và yêu mãi không thôi…
Thơ Đỗ Hương
Thương nhiều phía đó bên sôngCánh đồng buổi chiều khô khátCổng trường nhuốm vàng nắng hạtVe kêu tan vỡ phượng hồng
Cánh đồng giờ lúa đỏ bôngSẫm vàng cuối đường vòng sóngHạ thiêu hết miền trông ngóngEm còn nơi đó chờ anh?
Bầu trời cao tít màu xanhXa như bài thơ thủa trướcEm còn cất màu hẹn ướcNhuốm buồn lên tóc không em?
Vẫy vào hư ảo lạ quenXa người, phố càng thêm vắngĐêm qua có vài tin nhắn…Khóc buồn nước mắt người dưng!
Viết lên trang vở thân thươngBằng màu mực đêm trong vắtEm nghe gì trong se sắtTay còn nhớ nắm tay anh?
Hạ ơi! vấp vào màu xanhTé dài cơn mưa xào xạc…
Thơ Hoàng Hôn
Vâng…Em vẫn thường bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của người cảm thấy mình hạnh phúcTựa như người đi “gieo hạt”Hân hoan khi những cây lúa lên đòng.
Cô đã gắng vượt qua bao vất vả đời thườngMặc kệ lời chào mời của những người ngoài cuộcGác hết những lo toan ngoài cửa lớpBao muộn phiền đều giấu cả vào trongKhi học trò còn có đứa chưa… ngoan.
Dẫu biết rằng…Những viên phấn tròn rồi cũng hóa thành bụi bay điVà vết hằn thời gian sẽ rẽ phân hai … màu tócNhưng…điều lớn lao mà Cô giữ đượcLà niềm tin lặng lẽ lớn từng ngàyLà ước mơ khiêm nhường như…hạt giốngGieo vào hồn đàn em nhỏ thơ ngây.
Chỉ một…tấc gang thôiCái khoảng cách giữa vinh quang và sự … thấp hènGiữa tiếng nói lương tâm và những lời … tráo trởGiữa bục giảng thanh cao và sạp hàng ngoài chợCô chẳng chút bâng khuâng, lần lữaQuyết giữ lại cho mình…trang giáo án … màu xanh.
Thì sá gì chút … “mất mát” tư riêngTuy chỉ là những đêm dài ít ngủTrang giáo án nào lại không đầy những nghĩ suy, trăn trởKhi những giọt mồ hôi của CôLặn sâu vào trong đóCho bài giảng hôm sau thấm vị mặn tình người.
Nếu như ngọn gió ngoài kia…là riêng của bầu trờiVà hương hoa trong vườn là của gióThì Cô là của … đàn em nhỏMỗi tâm hồn trẻ thơcó khác nào như một ngôi nhà có những lối đi riêngCô bước đến khẽ khàngmở ra từng ô cửaBằng những ngón tay…thon mảnh – thiên thần.
Nào có lâu la gì…bấy nhiêu nămCô trải hết lòng mình suốt ngần ấy thời gianChưa hề có một lời nào… suýt xoa – mặc cảBởi dẫu thế nào thì cũng không đủ trảƠn nghĩa cuộc đời…sâu nặng quá.
Thì…Cô ơi…Đâu có gì là lạNếu như em thuờng bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của người cảm thấy mình HẠNH PHÚCLà những gì Cô CHO và đồng thời NHẬN đượcKhi vượt qua những toan tính đời thườngĐể đến với học trò- đàn em nhỏ…yêu thương!
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ chia tay thầy cô và mái trường hay, xúc động. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.