Thơ đêm buồn nhớ người yêu cảm xúc nổi bật nhất đó chính là nỗi nhớ da diết, song cũng có thể là sự cô đơn, chạnh lòng khi phải xa người mình yêu thương và cả những giận hờn, oán trách, xót xa… khi tình lỡ.
Thơ đêm buồn nhớ người yêu luôn chạm tới đáy trái tim con người vì nó chân thực và biểu hiện được cõi lòng của những kẻ yêu xa, yêu lỡ và cả tình đơn phương. Cùng LVT Education cảm nhận nỗi nhớ người yêu qua những bài thơ đêm buồn dưới đây nhé.
Bài viết cùng chủ đề:
Yêu thật nhiều nên nhớ cũng thật nhiều. Nỗi nhớ hiện về một cách thường trực. Đặc biệt, khi màn đêm buông xuống, khi mọi người, mọi vật đã chìm đắm trong giấc ngủ say, trong màn đêm yên tĩnh, hình bóng của người yêu lại hiện về để rồi nỗi nhớ ấy đã dệt nên thành những vần thơ đêm buồn nhớ người yêu hay nhất sau đây.
Những câu thơ đêm buồn nhớ người yêu cảm động
Một buổi hoa tàn theo lá bay
Tôi ghé về đây góc phố này
Năm tháng ướm màu trên sắc cỏ
Nỗi niềm theo gió hát tìm mây
Chắc cũng lâu rồi từ độ ấy
Cô chẳng về đây với vấn vương?
Không dành cho nhau lời sau cuối,
Có chi cô hỡi chuyện đời thường
Tôi đã dặn lòng không trở lại
Tự thuở phân kỳ khóc biệt ly
Gặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,
Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?
Con đường trơ trọi chờ rêu phủ
Góc phố phong xanh chẳng ngỏ lời
Hồn tôi lạc giữa ngàn con sóng
Chiều tan lặng lẽ giọt đêm rơi
Dẫu đã dặn lòng không nhớ nữa
Cho tình trọn vẹn một niềm mơ
Nhưng sao lạ quá? Tôi buồn thế,
Chẳng biết chờ ai cứ đợi chờ…
Chiều nghiêng ngã bóng về tây..Người qua kẻ lại chốn này chờ ai..Nắng chiều.nhạt úa tàn phai.Nhớ về kỷ niệm miệt mài đứng trông..
Giờ người đã bước theo chồngBỏ tôi.lạc lõng giữa dòng biển khơi..Lặng nhìn mây nước buông trôi.Nhớ hoài những buổi chiều ngồi bên nhau..
Giờ đây chắc đã nhạt màuNên người quên hẳn thuở nào chung đôi.Chiều nghiêng bóng ngã lưng đồiBâng khuâng nổi nhớ mình tôi chốn này..
Thật tình cờ tôi gặp lại người xưa
Anh gọi nhẹ…tôi thưa..trong bối rối
Ngày chia tay, câu từ ly nói vội…
Anh lên đường lúc trời tối bủa vây
Mười năm qua nhìn anh vẫn hao gầy
Vẫn điềm đạm như trước đây tôi biết
Gặp lại anh, tôi vui mừng khôn xiết
Mà tình duyên..nay cách biệt hai đường
Kí ức nào gợi lại những yêu thương
Anh vẫn vậy, vẫn đời thường độc bước
Chúng tôi bên nhau chẳng hề nói được
Chỉ âm thầm tiếc ngày trước mất nhau
Đứng bên anh, tôi ghé tựa mái đầu
Anh nhỏ nhẹ hỏi câu..em ổn chứ..?
Chợt trong tôi trào dâng ngập quá khứ
Rưng rưng hoài..mà do dự..nhìn anh.
Có một người em bỏ lại sau lưng
Luôn thầm lặng đếm từng mùa thương nhớ
Có một người tuy bây giờ đã cũ
Vẫn chưa quên em dù chỉ một ngày…
Có một người trên phố nhỏ chiều nay
Ướt lạnh khi cơn mưa tình chợt đến
Mắt dưng dưng tâm hồn nghe bịn rịn
Ôm cô đơn rao bán giữa chợ đời…
Có một người chỉ để nhớ mà thôi
Dấu vào tim chẳng nửa lời than trách
Người đến đi không phân bua biện bạch
Áo cũ rồi em trút bỏ vô tâm…
Có một người như cái bóng âm thầm
Dõi theo em từng ngày trong xa vắng
Có một người chỉ biết đau thầm lặng
Yêu em nhiều nhưng câm nín xót xa…
Có một người em từng đã bước qua
Nghe hờ hững như là không quen biết
Đi bên ai em lạnh lùng giống hệt
Như người dưng chưa gặp gỡ bao giờ…
Có một người từng khóc cả trong mơ
Môi mấp máy gọi em không thành tiếng
Nụ cười em nở đầy trời kỷ niệm
Mà muôn đời ai đó chẳng thể quên…
Có một người chẳng phải của riêng em
Nhưng chỉ nhìn về mình em duy nhất
Em đã buông…em buông bàn tay thật
Em vô tình nên mãi mãi mất nhau.
Ta gom hết những yêu thương vụn vỡ
Ghép thành vần để gửi tặng cho ai
Người làm tôi thao thức những canh dài
Bao năm chẳng nhạt phai hình bóng ấy
Tôi gom hết niềm yêu thương sầu lắng
Đã theo tôi hai mươi mấy năm trường
Trả cho người dù đã hết yêu thương
Vẫn đọng lại một nỗi niềm chôn dấu
Tôi gom hết mối tình đầu khờ khạo
Kẻ si tình thường ôm mãi niềm đau
Em và tôi giờ ngược hướng đường đời
Xin trả lại hết cho người tình cũ
Bao khát vọng yêu thương ngày xưa đó
Nay chỉ là những ảo ảnh hư vô
Người ra đi từ ngày ấy đến giờ
Chắc có lẽ đã không còn nhung nhớ
Tôi gom hết những niềm đau ngày cũ
Trả cho người để tìm lại yêu thương !
Mưa là nước mắt của trời.
Tiếc thương tình cũ của tôi với nàng.
Từ ngày em bước sang ngang.
Trời buồn trời khóc nắng vàng còn đâu.
Em đi bỏ lại sông sâu.
Hoàng hôn tím biếc nỗi sầu giăng giăng.
Còn tôi cắt nửa vầng trăng.
Gửi em một nửa trong lòng nát tan.
Em mang theo ánh trăng vàng.
Tôi cô đơn với bẽ bàng sông quê.
Đêm đêm vớt ánh trăng thề.
Vớt hoài không thấy, thấy tê tái lòng.
Em đi còn nhớ hay không.
Ngọt ngào say đắm tình nồng năm xưa.
Những chiều ta đứng dưới mưa.
Mặc cho ướt áo anh đưa em về.
Nụ hôn đắm đuối say mê.
Trong mưa em nói lời thề mãi yêu.
Giờ đây tóc đã muối tiêu.
Nhìn mưa chợt thấy cô liêu nhớ người.
Chùm thơ đêm buồn nhớ người yêu da diết do LVT Education tổng hợp trên đây hi vọng đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Mỗi bài thơ là tiếng lòng của nhân vật trữ tình với xúc cảm đầy vơi khi gặp lại người cũ hay nhớ về tình cũ.
>>>Xem thêm: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Có thể bạn quan tâm:
Đôi lứa yêu nhau không thể không có những kỉ niệm êm đềm về mưa: cùng nhau ngồi ngắm mưa rơi; cùng sánh bước dưới mưa, cùng trao cho nhau nụ hôn đầu … Những kỉ niệm êm đềm đó cứ hiện về trong tâm trí để rồi khi ngắm mưa lòng không khỏi bồi hồi. Và những xúc cảm đó đã dệt thành những bài thơ về mưa đêm buồn nhớ người yêu đong đầy xúc cảm sau đây.
Một mình trong đêm mưa buồn nhớ người yêu
Tác Giả: Nguyễn Công Trình
Tôi lê bước một mình trong mưa bãoGiọt mưa nào xóa hộ nỗi niềm đauCho nhớ thương nước mắt hết dâng tràoThôi thương nhớ bóng hình người năm ấy
Mưa ơi mưa mưa nhiều hơn thế nữaĐể giọt sầu hoà lẫn với mưa ngâuĐể giấu che nước mắt ướt nhạt nhoàKhông ai biết tôi khóc sầu dang dở
Tình của tôi là tình buồn muôn thuởLà cay đắng là mãi một tình siKhóc thương người hay khóc nhớ người điLang thang dưới mưa buồn chân cô độc
Gởi tình theo tiếng mưa rơiĐếm bao nhiêu giọt cho vơi nỗi sầu?
Tác Giả: Lê Hương
Mưa đêm buồn lắm cố nhân ơiThức uống trà khuya chỉ có tôiVới tiếng mưa rơi trên gác vắngNghe buồn gặm nhấm trái tim côi
Mưa theo gió hắt qua song cửaKhơi gợi trong ta nỗi nhớ ngườiTừng giọt mưa rơi từng giọt nhớNỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi
Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôiTri kỉ giờ xa tận cuối trờiNhớ….muốn sang thăm nhưng chẳng đượcChỉ vì đã cách trở đôi nơi
Trà khuya uống cạn mà nghe đắngĐắng vị trà hay bởi đắng môiGió búôt mưa đêm buồn ảo nãoChạnh lòng gọi khẽ cố nhân ơi….
Thơ: Diệp Ly
Mưa day dứt len vào từng góc tốiMưa buồn thương hờn dỗi với thời gianGiọt tương tư giọt nhung nhớ tuôn trànSầu lắng đọng chờ tàn cơn giông bão.
Đêm mờ mịt tâm tư càng áo nãoCây trơ cành chao đảo giữa phong baTừng niềm đau trong mưa gió vỡ òaDòng lệ đổ xót xa vì cách trở.
Sóng đời xô bờ yêu giờ đã lởNghe lời thương nức nở khóc tình xaMưa tan chưa mà mắt vẫn lệ nhòaĐàn lỗi nhịp tình ca đành dang dở.
Đêm buông trôi nghe mưa buồn than thởNiềm cô đơn tan vỡ cả khung trờiCon thuyền tình chìm đắm giữa biển khơiMưa tâm sự cho đời thôi đơn lạnh.
Tác giả: Nguyễn NhânThể thơ: Bát ngôn
Hiên vắng lặng…mưa vẫn hoài tí tách
Niềm ưu tư …chất gạch nặng tâm hồn
Một mối tình…năm tháng sợ vùi chôn
Lòng dậy sóng …dập dồn đang cuốn cuộn
Đôi lần nghĩ…gợi nhiều bao ước muốn
Cùng bên em …dù chớm muộn bẽ bàng
Chấp nhận rồi..tình lắm nỗi trái ngang
Vẫn mong mỏi…xây mộng vàng rất thực
Con tim mãi …từng đêm dài đau nhức
Có thể nào …cố vượt bức tường rêu
Thổn thức đang …rạo rực cứ rung đều
Lời thảng thốt…tiếng yêu chừ nấc nghẽn
Trăng ai nỡ …bẻ cong vành mài bén
Đọ canh thâu…ta mượn chén tiêu sầu
Nẻo đường trần …chẳng biết phải về đâu
Ngoài trời vẫn ….chìm sâu màu đen tối
Yêu đâu phải…ta mang vào cái tội
Yêu chăng là…dù đánh đổi tương lai
Nếu phải như …số phận chẳng sắp bày
Duyên chẳng nợ …biết ai người đau khổ
Thời gian hỡi …phải chăng đang thách đố
Thế gian kia …có chỗ chứa đôi mình
Thả cuộc đời …nơi giấc mộng phiêu linh
Giấc chưa trọn …bình mình chừ lấp ló.
Tác giả: Bằng Lăng TímThể thơ: Bát ngôn
Chợt tỉnh giấc ngoài hiên mưa lành lạnh
Hạt lăn tròn lấp lánh đọng trên cây
Dế vuốt râu nép sau đám cỏ gầy
Trời đen đặc vầng mây buồn u ám
Bao nỗi nhớ chất chồng trong tâm khảm
Cố níu mùa tay chạm ký ức xưa
Bức tình thư anh tặng đã bao mùa
Màu mực tím như chưa hề phai nhạt
Trong gió thoảng mùi hương quỳnh thơm ngát
Tại trời mưa khóe mắt bỗng cay nồng
Nửa đêm rồi bên ô cửa ngóng trông
Nghe tí tách mà lòng xao xuyến lạ
Yêu dấu hỡi màu đỏ hoa chen lá
Thêm một mùa đón Hạ chẳng bên anh
Mấy chàng ve hòa tấu nhạc trên cành
Lòng thầm ước tình xanh mầm hạnh phúc.
Nếu như những bài thơ về mưa đơn thuần chỉ buồn man mác, nhẹ nhàng thì thơ đêm mưa lại day dứt, cô đơn và buồn bã đến não lòng. Những đêm mưa thường lạnh và khiến con người ta cảm thấy buồn tủi. Những bài thơ đêm buồn nhớ người yêu trên đây dành cho những bạn đọc nào đang cần trải lòng.
Sau những bài thơ buồn cô đơn một mình quyện với khói thuốc thì hôm nay một lần nữa LVT Education xin gửi đến các bạn những bài thơ đêm buồn cô đơn nhớ người yêu đầy tâm trạng và cảm xúc. Cùng chia sẻ để tìm tiếng lòng của riêng mình bạn nhé !
Những câu thơ đêm buồn cô đơn nhớ người yêu xúc động
(Huỳnh Minh Nhật)
Em yêu, đây là nơi anh sốngĐêm nay trăng sáng và nhiều màuTrăng tròn tỏa sángKhông buồn bằng đôi mắt em sâu thẳm
Con đường xưa giờ lẻ loiKhông, phố đã khác nhiềuGót chơi với khóiVõ thuật vàng phác thảo cô đơn
Ồ, có những cây bóngCó gì buồn, ngớ ngẩn, buồn?Tôi đi đến nhiều điều rất lạ lùng:“Chàng trai ngày ấy làm thơ!”
Không em ơi, trăng sáng quáChẳng lẽ cười một trận say tình?Cuộc sống tấp nập ngược xuôiĐêm nay ai đưa em về?!
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm lạnh khói che đỉnh núiTrên trời chỉ có mây xámTôi thu thập những sợi tình yêu hoang dãGửi em một nửa trái tim
Rồi có lẽ bài thơ đầy ước mơTrái tim tan vỡ xé nát nỗi đau của tình yêuChân dẫm lên môi có vị thơGửi em nửa vết hằn sâu
Ai đi tìm hạt nắng đầu tiênTình yêu tan vỡ, tình yêu tan vỡLướt qua nhau bằng ánh mắt xa lạTôi thuộc về nỗi nhớ của cuộc sống cũ
Mặt trăng đã biến mất và đêm sẽ mưaTay áo cũ bạc màu, hương tình khócBước chân ướt trong đêm tốiĐêm mặn làm sáng tâm hồn yêu…
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm rơi vào mắt sâuKhói thuốc bay đi hồn buồnAi khao khát tình yêu bằng xương bằng thịt,Để lá vàng rơi một khối buồn?
Đây là một mùa thu đã xuất hiệnGiữa đời rong ruổiNgười đi thành phố xa buồn không vềBạn đã thấy vua tâm hồn của một mối tình chưa?
Em biết mùa thu rất buồnNhưng vì đâu đó, vẫn còn yêuNghĩa là, mỗi khi con tim nhớ nhung,Mùa thu đầy hương sắc
Tôi nện gót giày gầy guộc trên vỉa hèSau nhiều năm rong ruổi cuộc đời…– Đó, vàng thu mấy độHoặc thậm chí hòa tan một màu xanh?!
(Huỳnh Minh Nhật)
Vào những đêm lẻ bóng trăng lên từ từĐèn khuya đổ bóngCó một người đàn ông xấu xa lướt nhanhNhạc sầu buông giữa thinh lặng
Sóng ru tình yêu xa xămLang thang bốn bể phải là nhà?Ôi không, buồn quá, cô đơn quáĐêm chết chóc và tang tóc đã qua
Người đi, cười, nói, người phải vuiHay một trái tim tan vỡ phải được chôn cất?Mỏi gót người lữ hành, trời ơi!Khói quyện sương chiều nơi đây
Trong một đêm lẻ loi, trăng từ từ rơi xuốngNụ cười nhẹ buổi sáng chào tạm biệt hoàng hônNắng ơi nắng sớmHay nắng chiều qua cố gọi hồn?
Đêm Mưa
(Huỳnh Minh Nhật)
Mưa – Giọt nước – Thấm vào timGió – Tóc Thổi – Vai Mỏng LạnhHiên – Che – Hoa anh thảo nởĐẹp lạ lùng – Màu trắng tinh khôi
Đêm – Lạnh – Có ai không?Muộn – Vắng – Một ánh đènKhói – Nặng – Rơi nhẹCười một mình – Đắng mắt
Mưa rơi suốt đêm một mìnhGió điên thổi lạnh bờ vaiHoa quỳnh nở vì ai?Những ngôi sao lặng lẽ nở vào những giờ yên tĩnh
Đêm đông lạnh lẽo không tiếng xeĐêm lạnh, ánh đèn nơi đóKhói dày rơi trên dòng thơ nhẹTại sao đôi mắt cười của bạn không hạnh phúc.
Cơn mưa đến kéo theo nỗi nhớ về những cái gì đó từng quen thuộc, cảm giác nhớ nhung về thứ gọi là kí ức để rồi bất chợt nhận ra tất cả đã xa rồi, chỉ còn ta với mưa. Mưa đêm đã giúp tác giả “nhớ người xa”, nhớ lại những kỷ niệm mà giờ chỉ còn là dĩ vãng. Trong cơn mưa nỗi nhớ tìm về. Những bài thơ đêm buồn cô đơn nhớ người yêu chất chứa tâm trạng trên đây đã diễn tả rất chân thực xúc cảm đó.
Tình yêu có muôn vạn cung bậc cảm xúc khác nhau. Dẫu có hàng triệu triệu ngôn từ cũng không thể diễn tả hết nỗi lòng của những trái tim đang thổn thức vì tình. Yêu xa, có biết bao nỗi buồn, nỗi nhớ phải nhờ gió, nhờ mây gửi về phương trời ấy. Và khi màn đêm buông xuống, nỗi nhớ người yêu nơi phương xa càng day dứt hơn. Tập thơ về đêm buồn nhớ người yêu ở xa sau đây đã phần nào diễn tả cảm xúc đó.
Hình ảnh đêm về ngóng trông người yêu nơi xa
Thơ: Trúc Thanh
Giá như đời là giấc ngủ triền miênĐể ta nhốt ưu phiền nơi mộng mịĐể cay đắng không còn nơi ngự trịCứ lạc quan phung phí những nụ cườiXuân chưa tàn mà tia nắng kém tươiCành mai rụng tả tơi vàng trước ngõAnh vẫn đó, âm thầm…Ta vẫn đóNhưng duyên tình như có chút đổi thayRồi cuộc đời sẽ qua hết đêm nayCó lẽ có ngày mai trời nắng đẹpSẽ qua khỏi con đường đời nhỏ hẹpThiên đường tình hờ khép sẽ mở raNiềm đau còn lợn cợn giữa tim taNguồn hy vọng đã già theo năm thángSao nước mắt chẳng nhòa đi dĩ vãngAi mua sầu ta bán rẻ mà thôiTa lại vào trong nỗi nhớ xa xôiKê cao gối bồi hồi miên man nghĩAnh là bạn, nhân tình hay tri kỷ?Hay mộng đời ngự trị giữa đêm thâu?
Tác giả: Hạnh Nguyễn
Em yêu anh sao cồn cào nỗi nhớNhớ thật nhiều khắc khoải mỗi đêm thâuĐã nhiều lần em thao thức thật lâuĐể lần tìm thật sâu trong nỗi nhớCó những đêm em cuộn mình trăn trởHoang hoải tìm hơi thở ấm nồng xưaTình yêu anh như cơn gió ban trưaThoảng qua rồi để mình em nỗi nhớEm và anh hai đứa ở hai bờDòng sông nhớ sao mà dài rộng thếEm giang tay nhưng sao ôm không xuểNỗi nhớ anh tràn trề đến chơi vơi.Nếu biết yêu mà đau khổ người ơiThì em nguyện cả đời xin cô lẻMột mình em xin lặng lẽ đơn côiĐể khỏi u sầu, khỏi nhớ người ơi!
Tác giả: Chưa rõ
Phải làm gì để vượt qua nỗi nhớCứ chất đầy từng nhịp thở con timMàn đêm xuống cảnh vật ngủ êm đềmSao nỗi nhớ cứ sục sôi hình bóng???Phải về đâu giữa trời khuya lạnh cóngAi ngủ rồi sao ngóng thức đợi chiNỗi nhớ ơi xin nhắm mắt lại điTim mệt lắm vì cả ngày quay quắtĐừng gọi tên…kẻo làm ai tỉnh giấcBao giọt hờn lại nô nức đua rơiNgọn lửa tình mỗi người thắp một nơiAnh sẽ đau khi nơi này em khócPhải làm sao để tan đi cơn lốcCứ cuộn tròn như dốc ngược màn đêmCho ta xin một giấc ngủ êm đềmĐừng mưa nữa kẻo ướt mềm cảm xúcHãy chờ ta dậy lục tìm ngòi bútĐể yêu thương sẽ trút gửi vần thơNén từng câu cả nỗi nhớ vô bờDồn câu chữ gọi tên người yêu nhé́Trong cơn mơ gửi nụ hôn thật khẽVòng tay ôm xiết nhẹ lấy bờ vaiHãy bình yên cùng chìm giấc ngủ dàiAnh sưởi ấm chờ ban mai tỏa sáng.
Tác giả: Liên Phạm
Đêm yên tĩnh em thấy lòng trĩu nặngTrong tim em sâu đậm bóng hình anhHạt sương rơi đọng trên tán lá xanhNhư đồng cảm cùng em niềm thương nhớAnh và em hai phương trời cách trởCó duyên nợ nên gặp gỡ yêu thươngNhớ tới anh thổn thức cả đêm trườngTrong tim em vấn vương tình xa thẳmAnh biết không? Em nhớ anh nhiều lắmNhớ cồn cào, da diết ở trong timChắc giờ này anh yêu đã ngủ yênHay thao thức đắm chìm trong nỗi nhớ…?
Em chỉ ước mình bên nhau muôn thuởDẫu biết rằng ta ở cách xa nhauNhững ngọt ngào mà ta đã gửi traoLưu giữ mãi không phai màu anh nhé?Một mình em trong đêm khuya vắng vẻNhớ tới anh em khe khẽ gọi tênBao kỷ niệm em khắc mãi trong timAnh phương xa, em tìm trong niềm nhớ!
Tác giả: Nguyễn Thị Liên
Anh có biết em yêu anh nhiều lắmLúc đêm về thăm thẳm nỗi nhớ nhungGió heo may mà sao quá lạnh lùngĐàn ai gãy, từng cung buồn thê thảmEm rất sợ những chiều mưa ảm đạmKhông có anh em cảm thấy cô đơnMuốn được anh năn nỉ lúc em hờnVà sưởi ấm khi cơn mưa vừa tới.Nhớ anh lắm…Thật nhiều người yêu hỡi !Và đau buồn cũng bởi quá yêu anhTình yêu ơi ! Sao chẳng chút ngọt lànhMà cứ mãi mong manh như sắp vỡ.Xin đừng để duyên đôi mình dang dởSuốt đời này ta nhớ mãi về nhauDù hoa kia có đổi sắc thay màuTình ta vẫn trước sau không phai nhạtĐêm trở giấc nghe lòng buồn man mácBên nhà ai tiếng nhạc cứ du dươngMột mình em thao thức giữa đêm trườngMang nỗi nhớ niềm thương nào ai biết !Tình ta đó, muôn đời câu bất diệt !Đêm thu dài em viết những vần thơGởi về anh nơi chốn ấy xa mờBao ngày tháng ước mơ còn xa quá.Trời đã sáng mà còn mưa rỉ rảGió từng hồi buốt giá cả tâm canNỗi nhớ nhung dâng lên mắt lệ trànBao ước vọng chứa chan mà chưa tỏ.…Ngoài trời vẫn lạnh lùng cơn mưa gióỞ nơi nào anh có hiểu lòng em..???
Đêm xuống, khi mọi người, mọi vật chìm sâu vào giấc ngủ, trong khoảng không gian tĩnh lặng em lại nhớ đến anh, nhớ đến những khoảnh khắc êm đềm ta bên nhau. Giờ một mình em đơn lẻ, nhớ anh thật nhiều. Những xúc cảm đó đã được diễn tả một cách chân thực nhất qua những vần thơ đêm buồn nhớ người yêu ở xa trên đây.
Tình yêu vẹn tròn mang đến cho chúng ta cảm giác hạnh phúc ngây ngất. Tình yêu tan vỡ khiến con người ta bi quan, chán nản, nỗi buồn cứ thế tràn ngập trong tim. Nỗi đau ấy thật khó nói thành lời, cũng khó để giải bày tâm sự nên được gửi gắm qua những vần thơ đêm buồn một mình nhớ người yêu sau đây.
Một mình em cô đơn trong đêm nhớ anh thật nhiều
Tác giả: Hoàng Lê Duy
Người ta có bạn có đôiCòn tôi đêm tối lẻ loi một mìnhNgười ta say đắm men tìnhCòn tôi say rượu một mình chèo queo
Phải chăng do bởi chữ nghèoThuyền tình dù đến chẳng neo bên đờiTrách ai hay trách ông trờiHay là tự trách đường đời ta sai
Ngày tháng thì cứ đổi thaySao mình tay trắng vẫn hoài trắng tayĐêm đêm mượn chén men cayVỗ về giấc ngủ đêm dài qua mau
Xỉn rồi thì đã làm saoCàng say men rượu càng đau men tìnhTỉnh say đều một bóng hìnhNgười ơi anh chỉ yêu mình em thôi.
Đêm tĩnh lặng thổn thức u sầu Chán cho đời tủi nhục nhiều buồn đauHận ai rũ bỏ duyên đầuTrao lời đắng nghẹn ngàn câu giận hờn
Giữ lại làm chi thà vứt bỏChuyện đôi mình biết phải lìa xaGiận em lỡ bước chân lên phàGiàu sang hạnh phúc thuyền hoa mãi chờ
Buông tất cả tình thơ vĩnh biệtTìm em mải miết đêm lẫn ngày Chỉ mơ cuộc sống sau êm đềmRồi ta sẽ ước tình thêm một lần.
(Hạnh Ngọc)
Đêm đã khuya sao ta còn thao thức
Gió từng cơn thổi lạnh tái tê lòng
Nhớ thương ai đêm dài ta không ngủ
Để lòng buồn trăn trở suốt năm canh
Ta thức dậy một mình ra sân đứng
Nhìn ánh trăng vằng vặc sáng trong đêm
Trăng hạnh phúc mặc dù trăng còn thức
Vẫn có sao lấp lánh đứng cạnh mình
Người ơi hỡi nói rằng yêu em lắm
Vậy mà em vẫn trống vắng lạnh lùng
Đêm lạc lối cô đơn em lạnh lắm
Mong vòng tay ấm áp đến bên đời
Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tận
Có một mình mới thấy nhớ mong ai
Cho ta gửi chút tình cho trăng nhé
Đến bên người ta thương nhớ đêm nay.
Tác Giả: Quách Dũng
Mình tôi cất bước trong đêmĐường xưa lặng lẽ vương lên nỗi sầuCon tim sao bỗng nhói đauĐêm khuya tôi biết về đâu hỡi người?
Cuộc tình mới thoảng đây thôiMà sao lẻ bóng mình tôi nơi nàyĐường về mờ mịt ai hayBước chân nặng trĩu lệ cay nghẹn ngào
Đêm nay muôn triệu vì saoNgọn đèn hiu hắt mà nao nao buồnĐường về xóm nhỏ trong thônCảnh khuya đêm vắng để hồn mông lung
Tình yêu gieo nỗi nhớ nhungTrong tim đau nhói ngóng trông người vềTháng năm xưa muốn quên điBơ vơ kiếp sống nay về vắng em
Đi đâu tôi bước trong đêmLang thang chiếc bóng in lên dặm trườngÁo vai đã nhuốm phong sươngBước chân mòn mỏi về phương trời nào
Tác Giả: Nguyễn Thị Thu Thủy
Đêm khuya vắng mọi người đã ngủMột mình em ủ rũ khuê phòngNỗi buồn ùa đến mênh môngCho ta nhung nhớ khiến lòng chơi vơi
Nhớ nhiều lắm… hỡi người yêu dấuVẫn đợi chờ dù dẫu xa nhauTrong lòng em mãi khắc sâuQuên sao ân nghĩa duyên đầu đã trao
Nhớ da diết dạt dào thương mếnNguyện đợi chờ dù đến tóc phaiTình ta sẽ mãi trang đàiUyên ương hạnh phúc tương lai sáng ngời
Em xin hứa giữ lời thề ướcChờ người thương về bước chung đườngXa nhau tình cảm vấn vươngChỉ mong kết nối yêu thương trùng phùng.
Thức trong đêm khuya một mình thường khiến cho con người ta cảm thấy buồn, thấy cô đơn. Có lẽ vì vậy mà những bài thơ đêm khuya khi đọc lại khiến người ta chạnh lòng đến như vậy. Trải lòng cùng những vần thơ đêm buồn một mình nhớ người yêu trên đây hi vọng bạn thấy ấm lòng hơn phần nào.
Tình yêu vẹn tròn mang đến cho chúng ta cảm giác hạnh phúc ngây ngất. Tình yêu tan vỡ khiến con người ta bi quan, chán nản, nỗi buồn cứ thế tràn ngập trong tim. Nỗi đau ấy thật khó nói thành lời, cũng khó để giải bày tâm sự nên được gửi gắm qua những vần thơ tình buồn trong đêm đẫm lệ sau đây.
Một mình trong đêm nhớ về cuộc tình đã tan vỡ
Tác giả: Đức Nguyên
Thức mãi đêm nay với giọt sầuCô đơn lạnh lẽo suốt canh thâuLòng buồn chất chứa niềm hiu quạnhCứ mãi theo ta đến bạc đầu
Cứ mãi đêm dài ngủ được đâuSao lòng thổn thức suốt đêm sâuNghe tim rỉ rả từng giây phútMệt mỏi trong ta tháng ngày sầu
Suốt mãi canh dài thức trắng đêmMơ buồn khắc khoải gợi lòng thêmCa phê vị đắng từng giọt nhỏKhói thuốc mơ màng quyện bóng đêm
Có biết từng đêm tối thật buồnNgồi nhìn hút mắt ánh đèn buôngTâm tư trĩu nặng từng ký ứcThao thức đêm trường dạ vỡ tuông!
Thơ: Tùng Trần
Bước lang thang giữa đêm hè phố vắngCho tâm hồn một khoảng lặng bình yênVơi bớt đi những suy nghĩ muộn phiềnVà khỏa lấp..quên đi miền ký ức
Muốn chôn hết tất cả vào tiềm thứcCủa một thời đau nhức tận trong timCon phố buồn chân vẫn bước mỗi đêmCứ lanh thang kiếm tìm ta ngày ấy
Tuổi đôi mươi trắng như màu trang giấyKhông ưu phiền chẳng lệ chảy bờ môiDù một mình trên phố vắng đơn côiVai chẳng lạnh sương trời đêm bao phủ
Bước lang thang trên con đường năm cũKý ức buồn..theo mây vũ cuốn trôiNên bây giờ đôi chân bước lẻ loiNhưng ấm êm..khi xa rời dĩ vãng.
(Sưu Tầm)
Ta trở về, một đêm đông giá lạnhKhông ai mong, không kẻ nhớ, người chờCon phố nhỏ và cơn mưa bất chợtQuá thân quen, sao bỗng hóa lạ lùng?
Con đường vắng, một mình ta, một bóngTìm nơi đâu, một bóng dáng thân tình?Một ánh mắt, bờ vai gầy trong gióTa si mê, hay cố chấp mong chờ?
Ta đã chọn, một con đường cô độcSao vẫn mong một ảo ảnh xa vời?Ta buông bỏ, kỷ niệm đau năm ấySao vẫn mang, hồi ức nặng vai này?
Ta vẫn biết, sự đời không như mộngSao lại buồn, lại nhớ, lại vẫn vơ?Mưa ướt mắt, hay mắt nhòa ngấn lệGiọt lệ này, ta khóc vì ai đây?
Thơ: Diệp Ly
Một ngày dài chẳng thấy bóng anh đâuEm cố gắng ngăn nỗi sầu trăn trởNgười thương ơi thật lòng anh có nhớCó biết rằng em nức nở buồn thương.
Đêm lại về cây lá đẫm mù sươngNhư giọt lệ đoạn trường trên khóe mắtNén nhớ thương bằng bờ môi mím chặtKhát cháy lòng từng khoảnh khắc bên nhau.
Em ngủ đây cho đêm bớt nghẹn ngàoTrên lối mộng vòng tay nào đón đợiGiữ thật chặt bóng hình xa vời vợiChữ chân tình chỉ chờ đợi người thương.
Thơ: Diệp Ly
Đêm có biết vì sao tôi thao thứcMảnh tình riêng day dứt cả buồng timHồn chơ vơ như xác lá bên thềmLòng trĩu nặng bao nỗi niềm tâm sự.
Đêm có biết vì sao tôi trăn trởGiọt lệ sầu nức nở buốt lòng đêmGiấc mơ tan còn ngơ ngác kiếm tìmCon thuyền ái đắm chìm trong vô vọng
Đêm có biết vì sao tôi đơn bóngChờ trăng buông hoài vọng cuối trời xaQuẩn quanh tìm khi làn gió thoảng quaBuồn ngơ ngẩn đâu cũng là ảo ảnh.
Đêm có biết ngõ hồn tôi hoang lạnhMột trời sầu hiu quạnh giữa mùa đôngBóng người thương còn xa vắng mênh mộngTình băng giá như nụ hồng trong tuyết.
Thơ: Diệp Ly
Đêm lặng lẽ về trong ngàn nỗi nhớTrăng chưa về bỡ ngỡ bóng đêm trôiNghe niềm riêng thương tiếc mộng qua đờiDòng tâm sự chơi vơi vùng ký ức.
Bên hiên vắng gió ru tình day dứtCho không gian thổn thức khoảng trời thơMây lang thang trong đêm vắng thẫn thờSương đọng giọt phủ mờ bao ước vọng.
Giữa con tim bao khát khao lắng đọngTình càng xa ảo mộng cứ tràn dângNhớ và quên nuối tiếc đã bao lầnCon dốc ngược bước chân buồn cô độc.
Đêm chông chênh nhìn đàn sao than khócĐêm liu xiu lây lất mảnh tình siĐêm lang thang nghe tiềm thức thầm thìĐêm sầu muộn người đi không ngoảnh lại.
Sau khi trải lòng cùng chùm thơ đêm buồn nhớ người yêu tâm trạng trên đây hi vọng bạn đã có những phút lắng lòng ý nghĩa. Hãy chọn cho mình bài thơ hợp tâm trạng chia sẻ lên trang cá nhân mạng xã hội để được đồng cảm, sẻ chia bạn nhé ! Chúc bạn luôn tìm được tìm niềm vui trong cuộc sống !
>>>Đừng bỏ lỡ: Tuyển tập thơ đêm buồn một mình thao thức không ngủ
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.