Những bài thơ lục bát về quê hương, đất nước hay, mượt mà, giàu xúc cảm sau đây sẽ đưa bạn “sống” lại với những kí ức khó quên nơi miền quê yêu dấu, với những tháng ngày của tuổi thơ êm đềm cùng những trò chơi, trò “nghịch dại” khó quên. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Quê hương, đất nước luôn “sống” mãi trong trái tim mỗi người để khi đi xa lòng ta không khỏi thương nhớ, vấn vương. Những bài thơ lục bát về quê hương, đất nước sau đây được viết nên bởi tình cảm dạt dào của người con khi nhớ về quê hương, nhớ về quê cha đât tổ của mình. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Trích bài thơ “Quê hương” của Nguyễn Đình Huân
Tác Giả: Huy Cận
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,Con thuyền xuôi mái nước song song.Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;Củi một cành khô lạc mấy dòng.Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiềuNắng xuống, trời lên sâu chót vót;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;Mênh mông không một chuyến đò ngang.Không cầu gợi chút niềm thân mật,Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.Lòng quê dợn dợn vời con nước,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
Tác giả: Tế Hanh
Quê hương tôi có con sông xanh biếcNước gương trong soi tóc những hàng treTâm hồn tôi là 1 buổi trưa hèTỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ thángGiữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôiHỡi con sông đã tắm cả đời tôiTôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương sông của tuổi trẻSông của miền Nam đất việt thân yêuKhi bờ tre ríu rít tiếng chim kêuKhi mặt nước dập dềnh con cá nhảy
Bạn bè tôi túm 5 tụm 7Bầy chim non bơi lội trên sôngTôi giang tay ôm nước vào lòngSông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngảKẻ sớm hôm chài lưới bên sôngKẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồnTôi cầm súng xa nhà đi kháng chiếnNhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biểnVẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền BắcSờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắcHai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền NamTôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàngTôi quên sao được sắc trời xanh biếcTôi nhớ cả những người không quen biếtCó những trưa tôi đứng dưới hàng câyBỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầyHình ảnh con sông quê mát rượLai láng chảy lòng tôi như suối tướiQuê hương ơi! Lòng tôi cũng như sôngTình Bắc Nam chung chảy một dòngKhông ghềnh thác nào ngăn cản đượcTôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ướcTôi sẽ về sông nước của quê hươngTôi sẽ về sông nước của tình thương.
Tác giả: Nguyễn Đình Thi
Việt Nam đất nước ta ơiMênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơnCánh cò bay lả rập rờnMây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiềuQuê hương biết mấy thân yêuBao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đauMặt người vất vả in sâuGái trai cũng một áo nâu nhuộm bùnĐất nghèo nuôi những anh hùngChìm trong máu lửa lại vùng đứng lênĐạp quân thù xuống đất đenSúng gươm vứt bỏ lại hiền như xưaViệt Nam đất nắng chan hoàHoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanhMắt đen cô gái long lanhYêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chungĐất trăm nghề của trăm vùngKhách phương xa tới lạ lùng tìm xemTay người như có phép tiênTrên tre lá cũng dệt nghìn bài thơNước bâng khuâng những chuyến đòĐêm đêm còn vọng câu hò Trương ChiĐói nghèo nên phải chia lyXót xa lòng kẻ rời quê lên đườngTa đi ta nhớ núi rừngTa đi ta nhớ dòng sông vỗ bờNhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngôBũa cơm rau muống quả cà giòn tan …
Tác giả: Tế Hanh
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây, cách biển nửa ngày sôngKhi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trùng giang.Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngDướn thân trắng bao la thâu góp gió…
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe về”Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe”Những con cá tươi ngon thân bạc trắng
Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôiThoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơiTôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Tác Giả: Lê Anh Xuân
Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn NhứtNhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăngVà Anh chết trong khi đang đứng bắnMáu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàngCó thằng sụp xuống chân Anh tránh đạnBởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảmVẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến côngAnh tên gì hỡi Anh yêu quýAnh vẫn đứng lặng im như bức thành đồngNhư đôi dép dưới chân Anh giẫm lên bao xác MỹMà vẫn một màu bình dị, sáng trongKhông một tấm hình, không một dòng địa chỉAnh chẳng để lại gì cho riêng Anh trước lúc lên đườngChỉ để lại cái dáng-đứng-Việt-Nam tạc vào thế kỷ:Anh là chiến sỹ Giải phóng quân.Tên Anh đã thành tên đất nướcÔi anh Giải phóng quân!Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn NhứtTổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân.
Tác giả: Nguyễn Đình Thi
Sáng mát trong như sáng năm xưaGió thổi mùa thu hương cốm mớiTôi nhớ những ngày thu đã xaSáng chớm lạnh trong lòng Hà NộiNhững phố dài xao xác hơi mayNgười ra đi đầu không ngoảnh lạiSau lưng thềm nắng lá rơi đầy.Mùa thu nay khác rồiTôi đứng vui nghe giữa núi đồiGió thổi rừng tre phấp phớiTrời thu thay áo mớiTrong biếc nói cười thiết tha!Trời xanh đây là của chúng taNúi rừng đây là của chúng taNhững cánh đồng thơm mátNhững ngả đường bát ngátNhững dòng sông đỏ nặng phù saNước chúng taNước những người chưa bao giờ khuấtÐêm đêm rì rầm trong tiếng đấtNhững buổi ngày xưa vọng nói về!Ôi những cánh đồng quê chảy máuDây thép gai đâm nát trời chiềuNhững đêm dài hành quân nung nấuBỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.Từ những năm đau thương chiến đấuÐã ngời lên nét mặt quê hươngTừ gốc lúa bờ tre hồn hậuÐã bật lên những tiếng căm hờnBát cơm chan đầy nước mắtBay còn giằng khỏi miệng taThằng giặc Tây, thằng chúa đấtÐứa đè cổ, đứa lột da …Xiềng xích chúng bay không khoá đượcTrời đầy chim và đất đầy hoaSúng đạn chúng bay không bắn đượcLòng dân ta yêu nước thương nhà!Khói nhà máy cuộn trong sương núiKèn gọi quân văng vẳng cánh đồngÔm đất nước những người áo vảiÐã đứng lên thành những anh hùng.Ngày nắng đốt theo đêm mưa dộiMỗi bước đường mỗi bước hy sinhTrán cháy rực nghĩ trời đất mớiLòng ta bát ngát ánh bình minh.Súng nổ rung trời giận dữNgười lên như nước vỡ bờNước Việt Nam từ máu lửaRũ bùn đứng dậy sáng loà.
Tác Giả: Giang Nam
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trườngYêu quê hương qua từng trang sách nhỏ“Ai bảo chăn trâu là khổ”Tôi mơ màng nghe chim hót trên caoCó những ngày trốn họcĐuổi bướm cạnh bờ aoMẹ bắt được …Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!Có cô bé nhà bênNhìn tôi cười khúc khích …Cách mạng bùng lênRồi kháng chiến trường kỳQuê tôi đầy bóng giặcTừ biệt mẹ, tôi điCô bé nhà bên có ai ngờ!Cũng vào du kíchHôm gặp tôi vẫn cười khúc khíchMắt đen tròn thương thương quá đi thôi!Giữa cuộc hành quân không nói được một lờiĐơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lạiMưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi …Hòa bình tôi trở về đâyVới mái trường xưa, bãi mía, luống càyTôi lại gặp emThẹn thùng nép sau cánh cửaVẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏChuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùiEm vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng …Rồi hôm nay nhận được tin emKhông tin được dù đó là sự thậtGiặc bắn em rồi, quăng mất xácChỉ vì em là du kích, em ơi!Đau xé lòng anh, chết nửa con người!Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướmCó những ngày trốn học bị đòn roiNay yêu quê hương vì trong từng nắm đấtCó một phần xương thịt của em tôi.
>>>XEM THÊM: TOP 55+ bài thơ về quê hương, đất nước tràn ngập miền kí ức
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ sau đây tuy ngắn gọn nhưng kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là nguồn xúc cảm lắng đọng cùng tình yêu tha thiết dành cho quê hương yêu dấu của nhân vật trữ tình. Sau đây là những bài thơ lục bát về quê hương, đất nước ngắn gọn nhưng sâu lắng. Cùng cảm nhận bạn nhé !
Thơ ngắn về quê hương, đất nước
Tác giả: Hiền Nhật Phương Trần
Tóc dài em xõa ngang vaiBóng quê hương đổ dặm dài phía sauBến sông đợi một nhịp cầuThênh thang đồng lúa một màu ngát xanh
Yêu quê tình mãi ngọt lànhDu dương khúc hát thanh bình ngân ngaĐiệu hò xứ Huế vang xaGửi tình em với quê nhà đợi mong
Hè sang Phượng trổ sắc hồngNgười ơi ước hẹn tình nồng không phai!
Thơ: Phú Sĩ
Quay gót trở về một lần với quê hươngThương lắm anh ơi vấn vương bao nỗi nhớKý ức tuổi thơ theo năm chờ tháng đợiÔm ấp vui buồn theo từng hạt mưa rơi
Hãy lại một lần về chốn cũ anh ơi!Nơi bến sông xưa còn bên bồi bên lởLời hẹn năm nào đời này anh còn nợTrăn trở đêm buồn trăn trở khúc nhạc xưa
Hãy lặng nhớ về mùa hoa bưởi đong đưaDáng mẹ liêu xiêu nắng đùa trên mái láCó kỷ niệm về mối tình cha thắm đỏRu mãi ngọt ngào tuổi thơ đã rời xa
Anh hãy quay về mùa cây lúa trổ hoaCánh đồng vàng ươm tình thương còn chan chứaCúm núm gọi đàn tiếng kêu còn dang dởĐiệp khúc quê mình còn đợi mãi tình anh.
Tác giả: Hảo Trần
Ta về nương gió đồng xanhNghe hồn cây cỏ dệt thành hồn quê..
Lắng nghe đất thở bộn bềLẫn trong hương lúa ..hương quê nồng nànTiếng đêm âm hưởng đồng hoangCuốc kêu gọi bạn, tiếng đàn dế giun..
Lấm lem chân mẹ lội bùnTrĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồngTạc vào giữa chốn mênh môngHao gầy dáng mẹ lưng còng liêu xiêu
Ta về tìm thủa dấu yêuBến sông bờ bãi những chiều xa xưaCánh diều no gió tuổi thơLưng trâu cõng những ước mơ thủa nào
Đêm trăng lòng dạ nôn naoCâu hò vang vọng cồn cào nhớ nhungĐâu rồi thăm thẳm ánh nhìn..Bờ môi hé nụ.. Nhịp tim chòng chành..
Bao nhiêu năm sống thị thànhHồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…!
Tác giả: Châu Lê
Quê nghèo nuôi lớn khôn tôiChang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâuVui cùng ruộng lúa đồng sâuBạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương cha cày cấy chiều mưaThương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồngNhọc nhằn cái khổ nghề nôngChạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
Tác giả: Hà Thu
Quê hương đẹp mãi trong tôiDòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanhCánh cò bay lượn chòng chànhĐàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Sáo diều trong gió ngân ngaBình yên thanh đạm chan hòa yêu thươngBức tranh đẹp tựa thiên đườngHồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.
Tác giả: Chữ Văn Hòa
Chiều quê hương lúa thơm nồngHoàng hôn trả nắng trên sống ráng chiềuNhìn đàn em nhỏ thân yêuHồn nhiên thả những cánh diều tuổi thơTừng đàn bò bước nhởn nhơĐủng đà đủng đỉnh bên bờ tre xanhMôi trường cuộc sống trong lànhChiều quê là một bức tranh yên bình.
Tác giả: Vũ Hải Thê
Cánh cò mải miết đồng xanhNgỡ ngàng ai vẽ bức tranh quê nhàCánh đồng chắp vá hôm quaHôm nay dưới nắng chan hòa máy reo
Con mương nổi nước trong veoĐường vui rộng mở đói nghèo lùi xaVi vu tiếng sáo ngân ngaXôn xao câu hát trăng tà đợi ai
Nhịp cầu nghiêng bóng nối dàiTrúc xanh hẹn với vàng Mai bước cùng…Xe hoa náo nức lượn vòngHôm nay ngõ nhỏ pháo hồng tung bay!
Những bài thơ về quê hương, đất nước được viết theo thể thơ lục bát mượt mà của nhiều tác giả không chuyên sau đây cũng được nhiều bạn đọc yêu thích. Những bài thơ không kém phần đặc sắc, ý nghĩa. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ lục bát về quê hương, đất nước tự sáng tác
Tác giả: Đoàn Minh Hợp
Quê hương lời mẹ à ơiQuê hương tiếng sếu ngỏ lời “chào anh”Quê hương gió mát yên lànhQuê hương vườn chuối lá xanh rợp mùa
Quê hương bắt ốc mò cuaQuê hương con nít nô đùa dưới trăngQuê hương lấp lánh chị hằngQuê hương cô bé tròn căng hiền hòa
Quê hương lời dặn của baQuê hương vị muối mặn mà miền xuôiQuê hương nước chảy cát bồiQuê hương mộc mạc trong tôi thuở nào
Quê hương chót vót me caoQuê hương áo vải cờ đào tung bayQuê hương sâu đậm từng ngàyQuê hương ruột thịt sum vầy mùng năm!
Quê hương biển đảo anh nằmHoàng Sa nhuốm máu hờn căm quân thùQuê hương mẻ lưới cần câuTrường Sa bia mộ khắc sâu tấm lòng!
Tác giả: Chưa rõ
Chân trời hồng dải hoàng hônĐê nằm mềm mại-Đồng ôm nắng chiềuLưng trâu trẻ thả tiếng tiêuTrời xanh lộng gió sáo diều âm ngân
Tiếng gà ngan vịt trên sânLợn kêu ủn ỉn đòi phần bữa ănMặt ao bóng nước tròn lănCá đi sục sạo thả tăm tìm mồi
Mướp vươn bầu bí xanh chồiVườn chanh cam bưởi ớt ngời khoe bông.Bà cười đưa mắt nhìn ôngMiệng nhai trầu thuốc vôi nồng vị cay
Ông ngồi chiếc điếu cầm tayMắt nhìn khói thuốc lào say mơ màngKhói lam chiều tỏa khắp làngMùi thơm gạo mới dịu dàng bay xa
Cổng làng mát tán bóng đaMái đình chùa cổ hiền hòa mộng mơQuê hương đầy ắp tuổi thơXa quê là lại thẫn thờ nhớ quê…!
Tác giả: Sinh Hoàng
Quê hương mưa nắng hai mùaCó dòng sông nhỏ hàng dừa xanh xanhQuê nghèo vách đất mái tranhChiếc xuồng ba lá đêm trăng bến ngoài
Ngọt bùi no đủ sắn khoaiDẽo thơm hạt gạo nuôi ai nên ngườiCây lành trái ngọt xanh tươiMá hồng môi thắm rạng ngời gái quê
Ai đi xin nhớ trở vềLúa mùa duyên thắm, tình quê dạt dàoQuê hương hai tiếng ngọt ngàoQuê hương yêu dấu khắc vào trong tim.
Tác giả: Chưa rõ
Nhớ hè nhớ nắng vàng trưaNhớ gió nam mát nhớ mưa hạ vềNhớ con diều nhớ triền đêNhớ bờ sông nhớ làng quê hiền hòa.
Nhớ sân đình nhớ bóng đaNhớ con đường cỏ nhớ nhà mái tranhNhớ mảnh vườn lũy tre xanhNhớ giàn bầu bí bưởi chanh cam đào.
Nhớ hàng cau nhớ bờ aoNhớ chim cu gáy nhớ chào mào kêuNhớ ngõ nhỏ mảnh sân rêuNhớ bình minh ló nhớ chiều hoàng hôn.
Nhớ tiếng giã gạo rập rồnNhớ cối xay thóc tiếng còn đâu đâyNhớ đàn ngan nhớ vịt bầyNhớ trâu bò nghé nhớ cày chìa vôi.
Nhớ hoài mãi nhớ khôn ngôiNhớ hình bóng mẹ trong tôi nhớ hoài …
Tác giả Đức Trung
Quê hương xa cách phương trờiNỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng.Đêm ngày hết nhớ lại mongHướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..!
Nhớ chiều ra ngắm biển khơiCánh buồm theo gió về nơi chốn nào?Quê hương hai tiếng ngọt ngàoĐường xa vạn dặm nôn nao nhớ thầm.
Mẹ cha xa cách bao nămBan ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao.Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dàoVẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn.
Nhớ quê lòng dạ bồn chồnMỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà.Quê hương – hai tiếng thiết thaCòn in ký ức đậm đà yêu thương…
Tuổi thơ cắp sách đến trườngLớn lên đi khắp bốn phương chân trời.Nhớ về quê mẹ yêu ơi!Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.
Tác giả: Chưa rõ
Dòng nước chảy -Tiếng chèo bơiGió bên sông quyện tiếng người bên sôngMênh mông nước cả mênh môngĐôi dòng xuôi ngược đỏ hồng phù sa.
Nhìn sông gợi nhớ quê nhàTiếng chó đêm sủa tiếng gà sang canhTiếng dế dưới bãi cỏ xanhHương đồng quê vị ngọt lành đất quê
Nhớ vườn cây trái xum xuêTiếng chim gáy gụ gọi về tháng nămGió nồm nam ánh trăng rằmTiếng sương đêm hạ tiếng tằm nhả tơ
Nhớ về năm tháng tuổi thơQuê hương tiếng mẹ ầu ơ ngọt ngào.
Những bài thơ viết về quê hương, đất nước theo thể thơ lục bát mượt mà, giàu tính truyền cảm sau đây chiếm được tình cảm của đông đảo bạn đọc yêu thơ. Hãy trải lòng để chọn cho mình bài hay về quê hương đất nước bạn nhé !
Thơ lục bát hay viết về quê hương, đất nước
Tác giả: Nguyễn Hưng
Ai cũng có một quê hương để nhớVết thời gian không thể xóa bao giờThương tuổi thơ những trưa cùng đám bạnBắt cá đòng…hỉ hả với bùn dơ
Gió bấc về…cuối vụ…lúa vàng mơĐòng cong vút gọi mời mùa thu hoạchRuộng khô hạn trơ mình con cá chạchCố vẫy vùng tìm đường lách về sông
Quê hương ta mộc mạc những cánh đồngNgọt phù sa thượng nguồn…đông vàm cỏNơi chở che cả một thời gian khóMồ hôi cha…nước mắt mẹ…chát phèn
Cả cuộc đời làm bạn với bùn đenCha mỉm cười khi nức mầm hạt thócĐôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọcLệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màu
Con cá đòng mộc mạc chẳng thanh caoMãi thủy chung bên nồi cơm gạo mớiSao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡiCó lẽ nào…đó…mùi vị quê hương
Nhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thươngBiết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏBỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏXa lắm rồi ngày xưa đó…Quê ơi.
(Nguyễn Đình Huân)
Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa
Quê hương là một tiếng gà
Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàng
Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều
Quê hương là dáng mẹ yêu
Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa
Quê hương là những cơn mưa
Quê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tình
Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Trở về tìm mái nhà quêTìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưaTìm nắng xuyên ngọn cây dừaTìm hương mạ mới gió lùa thơm thoTìm đàn trâu với con đòÁo bà ba mẹ câu hò trên sôngNón lá nghiêng nắng nước ròngMiền quê khó nhọc con còng con cuaLục bình tim tím mùa mưaBồng bềnh một khúc sông khua mái chèoKhói lên cháy bếp nhà nghèoCon gà cục tác con mèo quẫy đuôiHeo gà chạy ngược chạy xuôiChân bùn tay lấm nụ cười chân quêCánh cò trắng xóa vọng vềNgân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiênĐậm đà ký ức giao duyênXương cha máu mẹ dịu hiền ca daoCon dù biền biệt phương nàoQuê hương một dạ dạt dào khó phai.
Tác giả Hoa Lục Bình
Chiều tà nắng ngã triền đêMục đồng thong thả đi về lưng trâuDòng sông xanh ngắt một màuMột đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quêKhói đồng lan tỏa đêm về vắng tanhNgoài đồng cây lúa còn xanhChiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhauMọi người xong việc gọi nhau ra vềGiờ đây đêm cũng đã vềThoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sươngĐàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơCánh cò bay lạc vào thơLàm cho tôi mãi ngẩn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiNgười người rôm rả nói cườiĐồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc sonỞ nơi thành thị em còn nhớ khôngCon đò bến cũ chờ mongHôm nào anh cũng chờ trông em về.
Tác giả Công Vinh
Con nghe Mẹ kể ngày xưa,Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.Bình yên những mái tranh che,Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.
Quê hương hai tiếng dịu dàng,Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.Làm trai, chữ hiếu chưa trònQuê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.
Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.Sông Thu, một thuở thiếu thời,Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.
Miền trung chín nhớ, mười thươngCon như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.Sông Thu bên lỡ, bên bồiQuê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.
Con chưa về lại quê nhà,Nên đâu biết được, đường xa hay gần?Lòng con day dứt, băn khoănNữa đời tóc đã pha dần màu sương.
Bao giờ về lại quê hươngĐể xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?Sông Thu xanh thẫm một màuBãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.
Bây chừ, Mẹ đã yên nằmLấy ai dìu dắt về thăm quê nhàĐời con rồi cũng sẽ qua,Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.
Quê hương đẹp tựa vần thơSông Thu với những bến bờ yêu thương.Dù cho xa cách dặm trường,Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Ta về lưng tựa chiều nghiêngThả hồn theo những bình yên lạ thườngBao năm xuôi ngược dặm đườngNay về gom những yêu thương đong đầy
Đồng xanh thẳng cánh cò bayDòng sông quê vẫn nặng đầy phù saSáo diều vi vút ngân ngaBao nhiêu âm điệu thiết tha mê hồn
Ta ngồi nhìn ngắm hoàng hônMà lòng sao cứ bồn chồn xuyến xaoHương đồng gió nội ngọt ngàoNhà ai khói bếp quyện vào… chiều mơ!
Ta về tìm khúc ầu ơCa dao của mẹ, ngày thơ xa rồiBước chân bổi hổi bồi hồiĐếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về
Ta về lưng tựa bến quêMơ màng trong những vỗ về dấu yêuLưng còng dáng mẹ liêu xiêuNghiêng theo bóng nắng cuối chiều mỏng manh
Ta về bên mái nhà tranhThấy bao ký ức vờn quanh bên mìnhBữa cơm ấm áp gia đìnhTựa vào lòng mẹ lặng nhìn rưng rưng.
Tình yêu quê hương, đât nước luôn “sống” mãi trong trái tim người Việt. Tình yêu đó đã được kế thừa từ bao đời cha ông để bây giờ tình yêu đo đã biên thành hành động của lớp lớp cháu con đang ra sức xây dựng quê hương, đât nước mạnh giàu. Và cũng chính tình yêu đó đã tạo nên nguồn cảm hứng bất tận để những bài thơ hay sau đây đã ra đời.
Thơ lục bát về tình yêu quê hương, đất nước
Tác giả: Chưa rõ
Nhớ hè nhớ nắng vàng trưa
Nhơ gió nam mát nhớ mưa hạ về
Nhớ con diều nhớ triền đê
Nhớ bờ sông nhớ làng quê hiền hòa.
Nhớ sân đình nhớ bóng đa
Nhớ con đường cỏ nhớ nhà mái tranh
Nhớ mảnh vườn lũy tre xanh
Nhớ giàn bầu bí bưởi chanh cam đào.
Nhớ hàng cau nhớ bờ ao
Nhớ chim cu gáy nhớ chào mào kêu
Nhớ ngõ nhỏ mảnh sân rêu
Nhớ bình minh ló nhớ chiều hoàng hôn.
Nhớ tiếng giã gạo rập rồn
Nhớ cối xay thóc tiếng còn đâu đây
Nhớ đàn ngan nhớ vịt bầy
Nhơ trâu bò nghé nhớ cày chìa vôi.
Nhớ hoài mãi nhớ khôn ngôi
Nhớ hình bóng mẹ trong tôi nhớ hoài …
Tác Giả: Tri Lê
Đường làng rợp bóng lũy treÊm êm khúc hát trưa hè võng đưaNgàn năm đẹp mãi bóng dừaNước trong ngọt lịm mỗi trưa mẹ về
Bát cơm lửa rạ ngon ghêRau lan chấm với cá trê tương càNhớ hoài hương vị quê taNgười quê chân chất hiền hòa dễ thương
Nhớ đồng lúa chín bên đườngLao xao trong gió mùi hương ngọt ngàoNhớ từng tất ruộng bờ aoNhớ con đò nhỏ mời chào khách qua
Nhớ buồng chuối chín sau nhàBình minh vừa sáng tiếng gà sang canhLíu lo chim hót trên cànhNhà nông quang gánh bước nhanh ra đồng
Giọng hò ai vọng bên sôngMột đàn cò trắng bềnh bồng xa xaHôm nay trở lại quê nhàBước chân trên lối nắng tà chợ thưa
Hết xuân gió cũng sang mùaÀ ơi tiếng mẹ ru xưa mãi còn
Tác Giả: Đỗ Khoa
Xa quê mấy chục năm rồiÔi sao mà nhớ nhớ nơi sinh thànhNhớ về một mái nhà tranhMẹ ngồi vá áo cho mình năm xưa
Mùa hè nằm võng đu đưaMùa đông chút nắng ban trưa ấm lòngVườn sau cam quýt bưởi bòngDãy ngoài hàng mận dãy trong gốc đào
Phía đông là ngõ ra vàoCó cây vối ngọt góc ao vươn cànhGiậu chè bao cụm trầu xanhBếp xưa đỏ lửa nồi canh cua đồng
Bể nước mưa cạnh cây hồngHàng cau hoa trắng bầy ong vui vầyNhớ buồng Đông nhớ buồng TâyVách nhà xưa vẽ các cây bốn mùa
Nhớ nơi cha vẫn nghỉ trưaBàn vuông tiếp khách sáng trưa hương tràBàn thờ tổ nội giữa nhàCha thường hương khói vái bà vái ông
Trước nhà là một con sôngNước lên xuống tắm nước ròng mò cuaCon trâu chăn dắt sớm trưaCái sân trục lúa chiêm mùa hàng năm
Vườn hành dưa bở mẹ giâmMỗi mùa thu được cả trăm sọt đầySáng đi học cha bảo nàyGánh ra đầu chợ mẹ mày đến sau…
Một hôm đánh cá lạch đôngĐược nhiều đầy vịt* đói không thể vềMẹ ra đón tận chân đêThương con mẹ nói cố về đi con
Mười năm bảo vệ nước nonNgày về không gặp bởi còn mẹ đâu?
Tác Giả: Nguyễn Quang
Chốn quê yên ả thanh bình.Cây Đa, giếng nước sân Đình luỹ tre.Trưa hè rộn rã tiếng VeĐàn trâu thong thả kéo xe sớm chiều.
Xa xa nghe tiếng sáo DiềuTiếng Gà gáy sáng… ráng chiều én bay.Thu về gửi gió heo mayĐong đầy hạnh phúc tình say mặn nồng.
Xôn xao nỗi nhớ mùa ĐôngNghiêng nghiêng soi bóng dòng sông êm đềmTrăng khuya chênh chếch bên thềm.Hằng Nga nũng nịu nửa đêm gợi tình
Quê hương nơi ấy thanh bìnhNay về chốn cũ ấm tình trong ta!
Tác Giả: Xuân Huy
Quê hương là mẹ, là chaQuê hương nâng mỗi bước ta đầu đờiChao nghiêng cánh võng… ầu ơiTương cà, rau muống… ngọt lời mẹ ru
Quê hương là những chiều thuHương cau ngan ngát, chim gù… bâng khuângQuê hương là những dấu chânOằn lưng cha cõng đồng gần, ruộng xa
Dòng sữa mẹ ngọt nuôi taChắt chiu cay đắng, mặn mà sớm khuya…Dõi theo mỗi bước ta điVòng tay ôm ấp những khi trở trời
Nặng lòng yêu lắm quê ơiDẫu đi cuối đất, cùng trời… chẳng quên!
Tác Giả: Đỗ Khoa
Con thương quê mẹ gieo neoQuanh năm lam lũ vẫn nghèo như xưaNắng mưa khó nhọc sớm trưaĐời mẹ một nắng hai mưa nhọc nhằnMẹ ơi! Nhớ kiếp con tằmChắt chiu nhả lụa quanh năm tháng ngàyQuê nay từng bước đổi thayBây giờ đã có mát cày thay trâuNước về đồng trước đồng sauMỗi năm ba vụ lúa màu tốt tươiQuê hương rộn rã tiếng cườiCuộc sống đổi mới mọi người ấm no
Tác Giả: Trần Đình Sơn
Thơ rơi giữa buổi chiều tàViết cho bè bạn gần xa tỏ tường.Ai người cũng có quê hương.Dù phố thị hay miệt vườn thôn trang.
Tuổi xuân rông ruổi dọc ngangQuê hương bao nỗi võ vàng nhớ nhung.Tôi đây lưu lạc bao vùngNhưng trong hoài niệm vô cùng luyến lưu.
Mỗi vùng cũng có khuyết ưuNhưng mà nỗi nhớ vẫn theo bên lòng.Có núi rừng, có dòng sôngCó bờ cát trắng cánh đồng nên thơ.
Quê hương ai cũng từng mơVề thời thơ ấu vui đùa cùng nhau.Dù đi đâu, ở tận đâuSân Đình, bến nước, bãi dâu nhớ hoài.
Chiều rơi nhìn hạt nắng phailòng ra nhắc nhở những ai hững hờQuê hương ở tít xa mờHãy nên dành chút thì giờ cho quê.
Tác Giả: Anh Dũng
Quê hương nơi ấy xa mờBình yên trong những câu thơ ngọt ngào.Cánh cò đắm đuối nghiêng chaoHương sen dìu dịu đọng vào lời ru.
Chợt nghe một tiếng chim gùLao xao đồng lúa mùa thu chín vàng.Con đò lả lướt sang ngangTriền đê bay lượn mênh mang cánh diều.
Thoảng nghe trong gió phiêu diêu,Sáo ai đổ tiếng trời chiều bâng khuâng.Sao nghe lòng cứ lâng lâng,Nhìn sang bên ấy một vầng trăng tươi.
Dấu sau vành nón nụ cười,Duyên duyên má thắm xinh tươi mắt huyền.Bàn chân đi khắp mọi miềnQuê nhà hai tiếng thiêng liêng trong lòng
Xa quê ai không mang trong mình nỗi nhớ quê da diết. Nhớ những ngày êm đềm cùng bạn đuổi bướm, bắt chim, nhớ những chiều cùng lũ bạn tắm mát, hò reo trên dòng sông quê êm đềm, nhớ mái nhà tranh, nhớ gốc đa đầu làng, nhớ những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay …. Những nỗi nhớ đó đã được gửi gắm qua những bài về nỗi nhớ quê hương viết theo thể thơ lục bát mượt mà sau đây.
Thơ lục bát về nỗi nhớ quê hương
Tác giả: Trần Thiên Lý
Chia tay cảnh quê nghèo thuở ấyChuyến đò chiều biết mấy vấn vươngXa rồi lại nhớ người thươngDáng gầy của mẹ bên đường ngóng theo
Nhớ giọt nắng vắt treo bờ dậuBóng hoàng hôn đánh dấu hàng treSáo ai réo rắt trưa hèCánh diều đón gió, chú ve dạo đàn
Trăng nghiêng xuống ghé giàn thiên lýĐón hương nồng nhã ý gì đây?Dịu dàng bướm lượn ong sayQuê hương, nỗi nhớ có ngày nào vơi
Con đi miết phương trời cách biệtĐường mưu sinh mới biết gian nanNhớ quê, nhớ xóm nhớ làngCông cha, nghĩa mẹ mênh mang đất trời
Nhớ con sông nhỏ, đò ơi!Nhớ câu ví dặm cả đời nặng mang.
Tác giả: Lãng Du Khách
Xa quê nỗi nhớ thiết thaVườn cây ao cá nếp nhà thân yêuBờ tre ruộng lúa sáo diềuSương giăng mờ ảo lam chiều khói bay
Quê hương thương nhớ lắt layNơi thời thơ ấu bao ngày nuôi taQuê hương nơi chốn sinh raNhà tranh vách lá tiếng gà gáy trưa
Kẽo cọt tiếng võng đong đưaTrời xanh mây trắng rặng dừa lao xaoTrưa hè hóng mát cầu aoĐọng trong tâm khảm ngọt ngào mẹ ru
Triền đê tiếng sáo vi vuĐồng quê xanh thắm lúa thu trổ cờNơi ta nuôi dưỡng ước mơNơi ta chập chững ngẩn ngơ trước đời
Ta vì cuộc sống xa rờiNhà tranh mái lá cuộc đời bôn baBuồn vui đều nhớ quê nhàNhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Giờ đây cuộc sống vô thườngQuê hương hai tiếng yêu thương đong đầyTa dù có khắp đó đâyKhông gì có thể lấp đầy NHỚ QUÊ.
Tác giả: Nguyễn Quang Định
Bao năm bươn chải ngược xuôiTháng ngày vất vả xứ người kiếm ănĐêm đêm lệ ướt mi trànCơm người, nước mắt hoà chan cõi lòng.
Lúc trước, con luôn ước mongLớn nhanh để thoát khỏi lòng mẹ thôiTự do, bay nhảy với đờiLàm việc mình thích, đến nơi mình cần.
Tự mình chăm sóc bản thânQuyết định mọi việc chẳng cần ai loÔi… sao cái tuổi ấu thơHồn nhiên mơ ước đợi chờ lớn nhanh.
Bây giờ con đã trưởng thànhGiữa cái xã hội mỏng manh tình ngườiBon chen, cãm bậy cuộc đờiVới nhiều sóng gió biển khơi muôn trùng.
Mình con nhỏ bé, mông lungSợ không đủ sức vượt trùng dương kiaLàm về trằn trọc đêm khuyaNhớ nhà, nước mắt đầm đìa gối chăn.
Làm thuê kiếp sống gian truânChỉ mong số phận xoay vần mà thôiCon còn dại lắm mẹ ơiGiờ con chỉ ước về thời ấu thơ.
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
À ơi cơn gió ở đâuGiấu vào giấc ngủ phủ màu giấc mơHoàng hôn cuối bãi ngẩn ngơÊm đềm khúc hát trẻ thơ thuộc lòng
À ơi con cá dưới đồngCon gà cục tác lòng vòng quanh sânHàng dừa bụi chuối bâng khuângKhóm ngò giàn mướp bao lần trổ bông
Luống cải chẳng kịp trổ ngồngMẹ hái thoăn thoắt băng đồng chợ xaLúa xong tiếp nối dưa càMỗi mùa mỗi sắc quanh nhà xanh tươi
Bữa cơm canh cá rau mùiDĩa rau chén mắm ngậm ngùi tình quêNước ròng lại lớn bờ đêCon sông mấy khúc lối về như in
Nhớ cha mẹ sống một mìnhCả bầy con cháu mưu sinh xứ ngườiCon thèm như trẻ lên mườiLon ton giăng nắng nụ cười chon von
Đất nghèo tình nghĩa sắc sonĐậm đà chất phác vuông tròn thủy chungTháng mười lũ đến rưng rưngMênh mông nước nổi cá từng đàn bơi
Phù sa bên lỡ bên bồiTình người bám đất một lời khắc ghiKhi nào mỏi cánh thiên diTìm về đất mẹ như khi chào đời.
Tác giả: Đặng Minh Mai
Nhìn mây trôi khuất chân trờiDạt dào nỗi nhớ chơi vơi quê nhàCon đi cách biệt phương xaXứ người con thiếu mặn mà tình quê
Ơn cha nghĩa mẹ tràn trềKhắc sâu trong dạ bóng quê hương mìnhThầm mong ngày đẹp nắng xinhCon về ôm trọn nghĩa tình mẹ cha
Hoàng hôn nhường chỗ chiều tàDâng trào nỗi nhớ xót xa tim buồnSông sâu nhờ có suối nguồnĐạo con chưa trọn nỗi buồn nào hơn?
Tạc lòng ghi nhớ công ơnTình cha nghĩa mẹ lớn hơn mây trờiNhớ sao tiếng mẹ ru hờiGiọng trầm cha đọc những lời thơ hay
Dẫu cho xa cách chân mâyXứ người con vẫn đêm ngày nhớ quê!
Tác giả: Hoa Cúc Tím
Chiều chiều khói tỏa mùi rơmBàn tay mẹ nấu bữa cơm quê mùaMồng tơi, rau đắng, canh cuaTép rang, cà pháo muối chua ăn cùng.
Cá nẹp kho với quả sungThơm lừng lối xóm đi xa nhớ nhiềuCơm được mẹ nấu bằng niêuGạo mùa chiêm mới nức chiều miền quê.
Mâm cơm đâu có gì nhiềuMà sao ấm áp cả đời khó quênMẹ cha yêu mến kề bênTrong mơ vẫn thấy hiện lên rõ ràng.
Một chiều đông lạnh ngỡ ngàngCơm quê nhớ quá, khẽ khàng làm thơNhớ tuổi thơ đến ngẩn ngơƯớc gì trở lại như mơ một lần.
Quê hương là đề tài muôn thuở của thi, ca, nhạc, họa. Quê hương luôn chiếm một tình cảm đặc biệt trong lòng mỗi người để khi nhớ về quê hương ta không khỏi thổn thức viết nên những bài thơ về quê hương hay, ý nghĩa sau đây.
Thơ về quê hương hay, ý nghĩa
Thơ: Thanh Hoa
Mảnh hồn làng trong bà…
Là mái đình, giếng nước, gốc đa
Là mặn mòi mùi vị gió Lào
Là cô Tấm, là nàng tiên trong cổ tích…
Mảnh hồn làng trong cha…
Là con trâu già, cái cày, cái cuốc
Là mẹ
Là con
Là đất đai khô cằn miền Trung nắng táp.
Mảnh hồn làng trong mẹ…
Là khúc hát ru con à ơi giữa đêm khuya bát ngát
Là tần tảo mỏi mòn cho hạt lúa dẻo thơm
Là cần mẫn chắt chiu hương đất.
Mảnh hồn làng trong con…
Là bà
Là cha, là mẹ
Là ngọt bùi củ sắn, mớ khoai
Là mùi mồ hôi ngai ngái trên vai cha
Là hương sữa lúa đọng trên tà áo mẹ
Là làn da ngăm đen vì nắng gió miền Trung
Là tiếng đặc trưng “mô, tê, răng, rứa”
Và con luôn thầm hứa
Mãi giữ mảnh hồn làng huyền bí trong tim!
Thơ: Triệu Phú Tình
Anh yêu lắm yêu quê mình nhiều lắm
Những cánh đồng trải thảm rộng mênh mông
Tím lục bình bềnh bồng nổi trên sông
Khói bếp thơm vương nồng mùi rơm rạ
Từng chiếc chòi được lợp bằng mái lá
Đêm ra ngồi thả vó bắt cá tôm
Ngó xa xa vài người eo buộc hom
Soi ếch nhái nơi đường mòn bờ ruộng
Lòng chợt nhớ mùi mắm thơm cà cuống
Chấm dưa cà hoặc rau muống cực ngon
Mấy đứa trẻ nhà bên cười tươi giòn
Nhắc thuở bé mình lon ton cũng thế
Tối rủ nhau ra đầu làng ngồi kể
Chuyện ở trường chuyện chú rể cô dâu
Rồi thỉnh thoảng có đứa chêm một câu
Giọng pha trò cười rụng râu rụng rốn
Có những hôm chơi cái trò tìm trốn
Đứa lỡ quên ngủ luôn ở đống rơm
Đứa thì đói chạy về nhà ăn cơm
Mai mới đến lại đơm điều nói dối
Phải nói rằng mình quả thật có lỗi
Với làng quê với nguồn cội ông cha
Bởi đã lâu chẳng thăm lại quê nhà
Xin thứ tha thật lòng mong tha thứ.
Thơ: Phú Sĩ
Quê tôi đó có tình yêu tha thiết
Mỗi đứa con nơi biền biệt chưa về
Vẫn ngóng lòng nơi ấy mái tranh quê
Có dáng mẹ còn não nề thương nhớ
Quê tôi đó có câu hò mãi nợ
Một lời thề ngày rời bến yêu thương
Dù đi xa cách trở mấy dặm trường
Con tim nhỏ vấn vương hình bóng cũ
Quê tôi đó những mảnh đời vần vũ
Khói lam chiều ấp ủ sưởi lòng nhau
Giọt mồ hôi mằn mặn vẫn khát khao
Niềm hạnh phúc đang dâng trào nơi ấy
Quê tôi đó ngàn đời nay vẫn vậy
Vòng tay người che chở bước thơ ngây
Giờ quay về mái tóc nhuốm màu phai
Vẫn còn thấy đắm say ngàn nỗi nhớ
Quê tôi đó nghĩa ân tình thắm nở
Bạn đời ơi dẫu năm tháng đợi chờ
Một ngày về tươi mãi khúc tình thơ
Lời quê mẹ tiếng tơ lòng ấm mãi.
Thơ: Cao Tuế
Chiều nay vẫn tiếng chuông chùa
Boong… boong… ngân vọng vang đưa một vùng
Tình quê tha thiết mặn nồng
Xôn xao người ở, thấm lòng người đi
Đường làng, giếng nước, bờ tre
Tiếng chuông vang vọng hồn quê ngời ngời
Tháng năm lận đận chân trời
Tiếng chuông theo suốt cuộc đời biệt ly
Nay lần chuông vọng trở về
Boong… boong… thổn thức tình quê ứ trào.
Thơ: Thanh Bình
Chẳng đâu bằng ở quê hương
Cò bay thẳng cánh, khói vương sớm chiều
Thênh thang no gió cánh diều
Đường làng chân sáo phiêu diêu thoả lòng.
Lửng lơ xuôi ngược dòng sông
Bên kia trải thảm cánh đồng lúa xanh
Trời trong, không khí trong lành
Vài cây cổ thụ vươn cành non tơ.
Bình minh còn đọng sương mờ
Trên búp cỏ mũm ngu ngơ mắt tròn
Chim gọi bạn – hót véo von
Kìa bầy con nít lon ton nô đùa.
Xa xa thấp thoáng mái chùa
Khuất sau cây lá, bốn mùa ngát hương
Luôn mộc mạc, rất thân thương
Ép trong tiềm thức: quê hương đậm đà.
Thơ: Đỗ Trung Quân
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều.
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ …
Trên đây, LVT Education đã chia sẻ cùng quý bạn đọc yêu thơ chùm thơ lục bát về quê hương, đất nước lắng đọng cảm xúc. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng chùm thơ hay trên đây bạn đã có thêm nhiều nguồn xúc cảm khó phai. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại cac bạn trong những bài viết sau !
>>>>XEM THÊM: Cập nhật 100+ bài thơ lục bát hay, ngắn gọn, đa dạng về chủ đề
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.