Cuộc đời mỗi người luôn trải qua không biết bao dư vị: có những lúc thăng trầm, lên xuống; có những niềm vui, nỗi buồn, cũng có những phút giây khổ đau nhưng đôi khi cũng vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Những bài thơ Phật giáo 4 câu hay, ý nghĩa sau đây là những lời răn dạy tâm đắc về lối sống, lẽ sống ở đời qua đó, giúp ta có cái nhìn tích cực, lạc quan hơn về cuộc sống. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Những bài thơ Phật giáo nói chung, thơ Phật giáo 4 câu hay, ý nghĩa nói riêng là những bài học vô cùng giá trị, vô cùng sâu sắc giúp ta nghiệm ra những chân lý cuộc đời vô cùng đáng giá. Lắng nghe những lời Phật dạy về đời giúp tâm an yên hơn, từ đó giúp ta nhìn ra những thiếu sót của bản thân và giải quyết vấn đề trong cuộc sống một cách tốt nhất.
Thơ Phật giáo 4 câu hay nhất
Chẳng từ bi lòng người tâm tàn ácLoài vật kia nào hiến xác ta ănTa làm người mà lòng dạ gian manhTa ham sống nhưng nỡ đành giết chúng.
Tạm quên máy móc chen nhauAn vui thiền định – nhiệm mầu cõi xuân…Ngày mai trở lại công trườngĐem hồn xuân mới góp thương cho đời.
Tiếc thay cho kẻ….sa chân..Lầm đường lạc lối bất phân chánh tàMai này gặp phải xót xaĐến khi hối hận,nhận ra muộn màng.
Từ khi lộ ánh trăng thiềnTri ân sâu nặng cơ duyên cuộc đờiVô ngôn sáng giữa muôn lờiDấn thân thế sự, chẳng rời Tánh Không.
Sinh thời làm thiện hết đờiTạo nhiều công đức phật trời thương choMai này thân xác thành troTa về cực lạc không lo ưu phiền.
Thâm trầm ác độc nặng mangGian ngoan hại nước quan tham hại đờiHào quang tỏa sáng đất trờiDân lành kính phật đạo đời ấm no.
Phật Tánh vốn sẵn nơi taKhông tu không chứng, không thành cái chiThiện, ác là của Tánh ngườiPhật Tánh chỉ Thấy, Nghe nhìn Biết thôi.
Yêu thương giúp đỡ mọi ngườiLương tâm thánh thiện miệng cười dể thươngNói năng nhỏ nhẹ kính nhườngTự tâm an lạc tai ương xa rời.
Kiếp người dài ngắn bao lâuTùy theo thọ mạng lo âu làm gìKhổ sầu phiền não mà chiĐể lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng.
An vui đóng đếm từng ngàyChờ nghe lá rụng thõng tay về nguồnChỉ là hạt nước giọt sươngHòa cùng nhịp sống vô thường, vậy thôi!.
Có thể bạn quan tâm:
Dù chỉ 4 câu thơ ngắn ngủi nhưng mỗi bài thơ vẫn hàm chứa thông điệp ý nghĩa về cuộc sống muôn màu. Thông qua những bài thơ Phật giáo 4 câu về cuộc đời này bạn chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa. Cùng LVT Education chia sẻ để chọn cho mình bài thơ yêu thích nhé !
Thơ Phật giáo về cuộc đời 4 câu
#Mẹ Cha là Phật tại giaNgười con hiếu đạo Thích Ca ân cầnPhật tử phải có từ tâmGiữ tròn ngũ giới, sắc danh vô thường!
#Cỏ dại ven đườngHồn nhiên điểm nụGiữa chút tầm thườngBao la hội tụ.
#Người sợ QUẢ, Phật sợ NHÂNLàm lành, lánh dữ được gần Như Lai!Mẹ Cha hiếu thuận hằng ngàyĐể không hối tiếc một mai tuổi già!
#Đời là cõi tạm mà thôiXuôi tay nhắm mắt chết rồi như nhauVì ham cuộc sống sang giàuĐêm ngày toan tính thì đâu ích gì?
#Đi vào đời với hai bàn tay trắngLúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.Khi sống tham nhặt cho đầy,Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.
#Giữa cuộc đời hối hảDừng lại một phút thôiTâm bình an thanh thảnThấy hạnh phúc tức thời!
#Buồn vui nào đã tỏĐến cuối cũng sẽ tanVì đời là cõi tạmMai ta về hư vô.
#Đời là cõi tạm không dàiThế nên sống trọn kiếp này … an nhiênTrần ai, tan hợp muộn phiềnNên đừng gieo nghiệp, gieo duyên mặn nồng
#Đời là cõi tạm cần chi những xa hoaBạc tiền có nhiều ta đi rồi cũng hếtNên những lúc bon chen mà mỏi mệtĐừng thở dài hãy cười mỉm trên môi .
#Chấp chi mang khổ mang sầuNhè nhàng buông xả không cầu không mongLuôn luôn thanh tịnh cõi lòngThảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân
>>>XEM NHIỀU HƠN: TẬP thơ 4 câu về cuộc sống, thơ ngắn về cuộc sống hay, ý nghĩa
Tình yêu nam nữ cũng như mọi thứ tình cảm khác có mặt trên cuộc đời, theo Phật giáo cũng cần được chăm sóc và vun bồi. Để duy trì các mối quan hệ tình cảm lành mạnh, chúng ta cần nhiều thứ hơn là chỉ có tình yêu. Tập thơ Phật giáo về tình yêu 4 câu sau đây sẽ giúp bạn vun đắp thêm cho mối tình của mình luôn xanh tươi để đơm hoa, kết trái.
Thơ Phật giáo về tình yêu 4 câu
Ai có biết trần gian tuồng mộng ảo,Mãi đam mê đuổi bắt bóng chiều tà.Cuốn theo ghềnh bao bọt bóng phù hoa,Làn hương thoảng nhạt nhòa trong sương khói.
Duyên đến nên quý, duyên hết nên buôngHoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ýNgười đến là duyên khởi, người đi là duyên tànDuyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan.
Đến thì hoan nghênhĐi thì chúc phúcTất cả tùy duyênThuận theo tự nhiên.
Trong tim bôi xóa đoạn trần hồngBụi đời phai dấu, tuyệt chờ mongTình duyên nay hóa tình muôn loạiLặng tiếng yêu đương, tắt lửa nồng.
Trăm năm trước thì ta chưa gặpTrăm năm sau biết có gặp hay khôngCuộc đời sắc sắc không khôngThôi thì hãy sống thật lòng với nhau.
Thương ai thương cả con đườngGhét ai ghét cả, đời thường quanh taCuộc đời thương ghét đâu xaLuôn luôn ẩn hiện, bên ta mỗi ngày.
Từ nơi trùng khởi nhân duyênBước đi đi mãi về miền Chân NhưThấy đời là cõi huyễn hưThấy Chân Như vẫn Chân Như đó mà.
Phật giáo quan niệm cuộc sống là cõi tạm, cuộc đời thật vô thường. Bởi vậy, ta đừng nên tham đắm và quyến luyến những thứ vốn tồn tại trên bản chất của danh và sắc mà hãy dang tay đón nhận những hạnh phúc hay khổ đau đến với mình một cách an nhiên, tự tại. Cùng chia sẻ những bài thơ Phật giáo về vô thường 4 câu ngắn gọn sau đây để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa về cuộc sống bạn nhé !
Thơ Phật giáo về vô thường 4 câu
#Chuyện đời, việc đạo một đường…Vốn là không khác, hãy thường nghĩ suy.Người tu buông bỏ sân si.Quay về bổn tánh, từ bi thiện lành…!!!
#Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậyCứ xuôi dần theo dòng chảy thời gianNgười cơ hàn hay là kẻ giàu sangKhi chết đi vẫn hai bàn tay trắng
#Chuyện tử sanh mãi luôn là định luậtĐời vô thường sự thật chẳng thể thayLà con người thì ai cũng như aiĐến cuối cùng cũng phải về cát bụi.
#Dòng đời chảy qua ngàn năm kiểm nghiệmVô thường còn tiếp diễn mãi vô biênKhuyết lại tròn trăng vẫn sáng vô miềnNhân gian hỡi ! … biến thiên vô thường mãi…
#Mọi việc trên cuộc đời, như là bong bóng nướcNhưng khi chạm bàn tay, tan tành điều mơ ướcNgười ngỡ ngàng thảm thiết, kêu khóc vì nhớ nhungMột mộng ảo mông lung, vốn nào đâu có thật.
#Cuối cùng tất cả biển vùi sâuTrần thế đảo điên đến bạc đầuNgược gió thuyền đi buồm tơi tảSuôi dòng nước cuộn sóng trôi mau
#Nhân sinh nếm trải Vô ThườngTự tâm không thẹn miệng đời sá chiSang hèn, vinh nhục, sầu biBạc đầu mới thấu, ra đi mới tường.
#Nguyện cầu tha thiết đáy lòng ta,Tinh tấn công phu nương Phật Đà,Nhất tâm như núi không lay chuyển,Quán phá U minh, ngựa phi xa.
#Mấy ai thành Phật nhờ đi tu,Khi trí thông minh bị hãm tù.Phải thấy huyền vi trong ngọc sáng,Như thấy vầng dương giữa khói mù.
#Thấm nghĩa vô thường: tình bớt hẹpNén hương lòng xin tưởng nhớ chung…Sợi khói vấn vương chân mộ chíĐám mạ ven cồn thấp thoáng xuân
#Phật Tính vốn là “Tính chẳng hai”,Thế gian nào có “đúng” hay “sai”,Chính tâm, trung đạo, lìa sinh tử,Kiến tính – tự lòng hiện Như Lai.
Cùng LVT Education chia sẻ chùm thơ Phật giáo hay, ý nghĩa sau đây để có cơ hội chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa, thấm thía hơn lẽ nhân sinh ở đời bạn nhé !
Thơ Phật giáo hay, ý nghĩa
Tác giả Thích Thánh Tuệ
DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.
DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!
DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,
DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!
DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài
DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,
DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.
DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.
DỄ là suy tính thiệt, hơn…
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.
DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là…
DỄ là hứa hẹn, ba hoa…
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.
DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình
DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.
DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.
DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.
DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình
DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”
DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.
DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.
DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.
DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…
DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!
DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.
Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ…lần khân nối dài…
Tác giả Thích Nhuận Trường
Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.
Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến
Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.
Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.
Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.
Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.
Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.
Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì…vô cầu, vô niệm.
Tác giả Ngạo Thiên
Yêu thương giúp đỡ mọi người
Lương tâm thánh thiện, miệng cười dễ thương.
Hoạn tai hoạn kiếp tránh đường
Tự thân an lạc, tai ương xa rời.
Sinh thời làm thiện hết đời
Tạo nhiều công đức, Phật trời thương cho.
Mai này thân xác thành tro
Hồn về cực lạc, chẳng lo muộn phiền.
Thả hồn dạo bước cõi tiên
Đâu còn chi nữa, ưu phiền thế gian.
Tác giả Thích Nữ Huệ Trang
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nỗi
Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình tươi thắm ý thêm tươi
Cho hoa thêm ngát đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người
Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miềng đất rộng với trời cao
Vui câu “nhân nghĩa” tròn sau trước
Lấy chữ thân tình gửi tặng nhau
Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Chuyện đời muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chui một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường
Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý lẽ huyền vi
An nhiên tự tại lòng thanh thoát
Đời sống tâm linh thật tuyệt vời!
Tác giả Bùi Thế Uyên
Hoàng hôn bóng ngả giăng ngangChiều tàn liễu ru lá vàng về đâuVô thường gạt bỏ u sầuĐương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.
Sân hận một cõi du miênNợ duyên để lại luân phiên đoạ đầyTrần gian khổ ài bao ngàyVô lượng vô ngã mới hay di đà.
Sắc không, không sắc với taBụi trần rũ sạch xoá nhoà chuân chuyệnNắng vàng phai nhạt lương duyênTơ tình trả lai trần tiên kiếp này.
Niệm Phật, vô ngã đêm ngàySân si, thù hận buồn này sẽ quaMột lòng tu đạo tâm taPhật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…
(Sưu Tầm)
Một năm trôi vụt qua đờiNgựa lồng nhịp vó, nụ cười nhịp timThơ còn nhịp với thẳng nghiêngTình còn nhịp giấc êm đềm mơ hoaBút còn nhịp với ta bàTóc còn nhịp với trẻ già bạc xanhChân còn nhịp với loanh quanhTâm còn nhịp với cõi lành mõ chuôngThời gian nhịp với vô thườngDòng trôi vẫn nhịp cùng buồn không tênVà tôi vẫn nhịp cùng emSớm mai thức dậy bỗng thêm tuổi ngày.
Tác giả Toàn Tâm Hòa
Ngồi nghe hạt bụi vô thường
chạm nhau trên những nẻo đường…lao xao
hạt nào lỡ vướng ta đau
hạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!
Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?
mà sao ngồi đó trầm tư một mình
vui buồn giữa cuộc nhân sinh
cố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh.
Ngồi nhìn thế cuộc mông mênh
thời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cười
ta như đứa trẻ biếng lười
đang hồi mơ lại một thời đã xa!
Giữ ta… mãi mãi là ta
bước đi trên cuộc trầm kha chân tình
trần gian hữu sắc, hữu hình
chỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!
Tác giả Tùng Trần
Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậyCứ xuôi dần theo dòng chảy thời gianNgười cơ hàn hay là kẻ giàu sangKhi chết đi vẫn hai bàn tay trắng
Được ấm no đã là điều may mắnHãy giữ gìn đời bình lặng sóng yênCó những điều để tạo hoá tự nhiênĐừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy
Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩyRồi tự mình xô đẩy dưới vực sâuNếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầuThì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội
Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗiNhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thânDẫu vật chất thì ai sống cũng cầnNhưng đừng để chữ tình thân rạn nức
Chuyện tử sanh mãi luôn là định luậtĐời vô thường sự thật chẳng thể thayLà con người thì ai cũng như aiĐến cuối cùng cũng phải về cát bụi.
Tac giả: Nguyễn Hưng
Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứCõi nhân gian vốn dĩ rất vô thườngThì thân này đã mang phận lữ thứCó sá gì dấn bước chốn phong sương.
Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụiSướng hay khổ cũng có khác gì đâuDẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núiThì mai đây vẫn một nấm đất bầu.
Cứ an nhiên vì đời là cõi tạmThác là về nơi cội kiếp lai sinhHãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡCớ làm sao phải tự khổ chính mình.
Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gióSắc là không ta ngạo với đất trờiBao sân si một thoáng giây vứt bỏDù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.
Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đếSẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thườngĐêm vừa tàn phố trở mình thức giấcBình minh về nắng toả giữa ngàn hương.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ Phật giáo 4 câu, lời Phật dạy về lối sống, lẽ sống ở đời. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.