Nước mắt là thứ để biểu đạt cảm xúc buồn vui của con người. Có khi nước mắt thể hiện nỗi buồn nhưng có khi nước mắt rơi vì quá hạnh phúc. Viết về những giọt nước mắt, đã có khá nhiều bài thơ hay làm xúc động trái tim bạn đọc. Bài viết hôm nay, LVT Education xin tổng hợp chùm thơ về nước mắt, thơ hay về nước mắt ý nghĩa. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Những bài thơ về nước mắt hay nhất sau đây sẽ giúp bạn hiểu hơn về ý nghĩa của những giọt nước mắt qua đó mang lại cho bạn nhiều phút giây lắng lòng khó quên. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ về nước mắt hay nhất
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Phương trời xa con vẫn nhớ bờ treMẹ ngồi đó những trưa hè đưa võngCho con giấc mơ dạt dào tiếng sóngLời ru ngọt ngào giấc mộng bình yênCon bôn ba xa xứ khắp mọi miềnCàng thấy thương đời mẹ hiền vất vảCứ tất bật bên ngọn rơm gốc rạHôm sớm tảo tần tất cả vì conDòng sữa mẹ nuôi con đã lớn khônMẹ quanh năm mang quần sờn áo ráchNhường hết cho con cơm ngon áo sạchSuốt ngày trên đồng không trách chẳng thanHai vai gầy mẹ gánh cả gian nanChỉ mong cho con ngập tràn hạnh phúcThời gian trôi tuổi mẹ gần chín chụcCác con trưởng thành là lúc nghỉ ngơiKhi tuổi già vẫn trăn trở đầy vơiThương đứa con sống xa nơi thành phốMong nó về thăm với bao thương nhớNước mắt nhạt nhoà muôn thuở chảy xuôi.
Tác giả: Phú Sĩ
Lời cha dạy ngày xưa con vẫn nhớThuở mình nghèo vẫn giữ tiếng thơm hươngDù nhọc nhằn trong gian khổ dầm sươngGiọt nước mắt không được vương chốn ấy….Đời cha thế trong tháng ngày dầu dãiCon chưa từng được thấy lệ cha rơiTrong khó khăn cha không kể một lờiChỉ lặng thầm bước giữa đời sương gióCon tự hỏi lẽ nào trong khó nhọcCha chưa từng biết khóc với nỗi đauCó phải chăng đời chỉ có vui saoDòng lệ đắng cũng ngọt ngào như thếNgày cha vắng đi về lòng đất mẹLệ con rơi lặng lẽ giữa đêm trườngCon đắng lòng giữa chống chếnh tình thươngVậy là hết một cuộc đời cha hỡi!Giờ mới hiểu trong mù khơi cuộc sốngGiọt lệ lòng thấm đẫm chảy vào trongNén đau thương ẩn khuất chốn cõi lòngĐể kiên cường đêm đông cha bước tiếpDòng lệ chảy chỉ là dòng ly biệtĐể bây giờ con biết khóc cho cha.
Tác giả: Lê Cảnh Tiến
Đêm mưa tàn nghe gió nhả hương đauTình một kiếp nhạt màu quanh gối mộngBiển lòng đêm ngập chìm chao đảo sóngBến nhân gian xao động một góc đờiBóng nguyệt sầu đỉnh núi cũng chơi vơiTình biến mất những lời âu yếm cũĐể hồn ta giữa mùa quên lạc thúLối thiên thu mưa rũ bụi phong trầnChuông nhà thờ thánh thót giữa đêm ngânĐời trầm mặc cảnh mộ phần nhang khóiChiếc nệm cũ thấm buồn riêng một cõiThịt da non lại trói trái tim giàGiọt lệ buồn chưa đủ để phôi phaCơn sóng gió khó mượt mà trôi chảyChuyện trăm năm đã quá nhiều trái khoáyCảm thông ư ? Xin lạy đến muôn lầnChẳng nợ nần sao nhắm mắt đưa chânMàu dĩ vãng có nhạt dần tâm tríHay còn đó những lời tình ủy mịThấm sâu trong xương tủy mỗi con ngườiThôi chẳng còn màu hoa trắng tinh khôiĐành giữ lấy mảng bụi đời nham nhởVết hằn kia lẽ nào ta chẳng nhớCuộc ngao du tan vỡ một con thuyền.
Tác giả: Kim Minh Châu Nam
Trong muôn kiểu trần gian nước mắtCó vạn phần héo hắt tim đauBuồn vui thế sự hư haoVòng xoay tuế nguyệt biết bao đoạn trườngNào nước mắt cùng đường khánh tậnKhóc nửa đời lận đận bôn baLệ cay mặn đắng phồn hoaRơi dòng một cõi riêng ta nghẹn ngàoCũng lắm lúc lệ trào thương nhớCha Mẹ già một thuở cách xaCố hương khúc ruột liền daNỗi niềm ly biệt … xót xa khóc thầmCó nước mắt lỡ lầm nuối tiếcKhóc một thời da diết vì yêuLệ tình ngập bến cô liêuNhạt nhòa hư cảnh rong rêu đá sầuKhi nước mắt pha màu hạnh phúcChứa tột cùng cảm xúc hồng tâmKhóc vì duyên đẹp trăm nămNghẹn ngào cũng bởi tình thâm tương phùngRơi nước mắt tận vùng thương xótThân lạc loài em trót cưu mangMồ côi trọn kiếp lầm thanMưa tuôn thắt dạ … nát tan cõi lòng …Đi sao hết mấy vòng dâu bểĐếm thân phàm không xuể buồn vuiĐa màu nước mắt chảy xuôiHỏi người ai đã đi lui mua sầu ?
Tác giả: Hoàng Lan
Nước mắt rơi cho cuộc tình ngang tráiYêu nhau nhiều nhưng rồi phải chia xaKỷ niệm xưa băng giá phủ nhạt nhoàĐể trái tim vỡ òa trong nức nởNước mắt rơi cho cuộc tình duyên lỡNhớ thật nhiều nhưng không thể bên nhauChỉ em thôi chân bước lỡ nhịp cầuĐứng nhìn anh úa nhàu lời hẹn ướcNước mắt rơi theo cuộc tình đếm đượcNhững vui buồn, những hạnh phúc nào quênNhững giận hờn, những lo lắng chông chênhNhững yêu thương, những bồng bềnh, tiếc nuốiNước mắt rơi cho cuộc tình rong ruổiTháng năm dài chỉ hờn tủi đeo mangYêu thương ơi! nay đã quá muộn màngMỗi giọt sương giọt bẽ bàng rơi rớt!
Tác giả: Vũ Kim Thanh
Tuy anh đến muộn bến nước xanhEm như thuyền nhỏ cứ tròng trànhKẻ đến trước anh tình hời hợtBể ái thuyền ân rất mong manhAnh hẹn gặp nhau dưới cỏ xanhTừ đây em sống sao cho đànhBốn mùa đào chôn ngàn ước mộngChẳng vùi lấp được bóng hình anhTương lai thoi thóp vận chẳng lànhSóng tình nghiêng ngả nắng vàng hanhChậm chân duyên nợ thành dĩ vãngNgọc báu thơ ngây hóa mảnh sànhCầu mong anh sống yên bình nhéÐừng trốn đi đâu lá lìa cànhDù không áo cưới xe hoa rướcNước mắt cho người mãi long lanh.
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần xúc cảm. Mỗi bài thơ vẫn mang một thông điệp ý nghĩa về các phạm trù của cuộc sống. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ ngắn về nước mắt
Thơ: Minh Nguyễn
Thôi đành nuốt ngược vào trong
Đôi dòng nước mắt mặn nồng yêu thương
Nghĩ sao cho hết vấn vương
Khoảng thời gian ấy..ta thường bên nhauHôm nao thề ước đậm sâu
Răng long đầu bạc nhuộm màu chẳng phai
Dẫu đâu biết trước ngày mai
Chuyện gì sẽ đến…tình ai đợi chờVí đây là một giấc mơ
Sẽ là đẹp mãi câu thơ dịu dàng
Ta đem gom góp cho nàng
Nụ hôn hơi thở nhẹ nhàng vòng tayNào ngờ duyên đứt từ đây
Mong em hạnh phúc vòng tay bên người
Vì yêu ta cứ phải cười
Dặn lòng phải thế…phần mười nhớ thươngLẽ gì ta phải đôi đường
Người thì sầu bước..kẻ nhường lối đi
Nếu là nước mắt trào mi
Thì thôi hãy giấu có khi đẹp chừngMai này có gặp xin đừng
Luyến lưu chi nữa người dưng rồi mà
Chỉ còn kỷ niệm thiết tha.
Tác giả: Hàn Lê
Nước mắt chẳng thể nào hóa giải nỗi đauCơn mưa đầu mùa không làm tan cơn khátCó gì giống nhau giữa mưa và nước mắtHay thượng đế vô tình rơi nước mắt thành mưaEm có thấy niềm đau dịu bớtKhi em khócNước mắt lòng em hoà mặn dưới mưaMặt đất nứt chờ mưaVà mưaMặt đất dịu dàng khi mưa rơi xuốngCó những cơn khát mà ta không thể uốngVà những nỗi đau lòng chẳng hóa được thành mưaNước mắt không hóa giải nỗi đauNhưng xoa dịu niềm đau khi em khócMưa không làm tan cơn khátNhưng chính mưa làm cuộc đời bớt khátCó gì giống nhau giữa mưa và nước mắtGiữa cuộc sống bộn bề nước mắt và mưa.
Thơ: Tùng Trần
Tôi đã khóc..khi lòng mình không thể
Chứa đựng nhiều chuyện dâu bể trong tim
Đã lâu rồi cố nén chặt lặng im
Để còn có chút niềm tin cuộc sốngTôi đã khóc..giữa canh trường đơn bóng
Dù tâm hồn chẳng trông ngóng xa xôi
Nhưng giọt buồn cứ lặng lẽ lăn rơi
Nỗi niềm riêng mấy ai người thấu hiểuTôi đã khóc..để tự mình xoa dịu
Cho buớc đời không thất thểu chênh chao
Quá khứ nào cam chịu những nỗi đau
Nói lãng quên nhưng sao còn đọng mãiTôi đã khóc..dẫu biết rằng khờ dại
Nhưng mỉm cười sao lại quá khó khăn
Bởi đôi môi đã héo úa khô cần
Dù thời gian vẫn chan dòng lệ đắngTôi đã khóc..cho đời mình chẳng đặng
Một cuộc tình người thầm lặng đổi thay
Kiếp cơ hàn nên hoài vẫn trắng tay
Đành câm nín nhưng lệ dài năm tháng.
Thơ: Tùng Trần
Ai cũng nghĩ..một cuộc tình tan vỡ
Người đàn ông tuy không nở nụ cười
Nhưng lệ sầu chẳng một giọt tuôn rơi
Bao đớn đau đàn bà người nhận lấyAi cũng nghĩ..như thế..nào phải vậy
Chẳng qua là giỏi che đậy mà thôi
Tận tâm hồn cũng đau đớn tả tơi
Nhìn vẻ ngoài thì người đâu thấu hiểuAi cũng nghĩ..phụ nữ là hiền dịu
Luôn thiệt thòi cam chịu sự thứ tha
Nào biết lòng đàn ông cũng bao la
Nhưng chẳng qua người ta không thổ lộAnh cũng nghĩ..khi mắt buồn lệ đổ
Là đắng cay của đau khổ tột cùng
Nhưng người à..nào có hiểu cho không
Có đôi khi lệ lòng còn gấp bộiAi cũng nghĩ..đàn ông luôn lừa dối
Chỉ cợt đùa nơi chót lưỡi đâu môi
Là con người sao phân biệt ai ơi
Bởi đàn ông cũng biết cười biết khócAi cũng nghĩ..chữ giận hờn trách móc
Những nỗi niềm trằn trọc suốt canh thâu
Người phụ nữ luôn đứng ở hàng đầu
Mình nhận hết bao u sầu buồn bãAi cũng nghĩ..như thế là sai ạ
Đừng vội vàng mà đánh giá một ai
Bởi cuộc đời mang hương vị đắng cay
Gái hay trai thì ai nào có khácCũng vui tươi..như bài ca bản nhạc
Cũng chạnh lòng..như hạt cát hoang vu.
Thơ: Thoại Yến
Nếu phải hỏi ai người hay đổ lệ
Tôi trả lời phụ nữ dể khóc nhè
Nếu buồn lòng mi ướt mặt ủ ê
Tuôn như suốt được vổ về sẽ nínCòn chảy ngược là đàn ông giấu kín
Chỉ lặng thầm bịn rịn lúc đau thương
Tim nát tan thao thức suốt canh trường
Dù ngã quỵ vẫn vương tình sâu thẫmChắc có lẽ vì yêu em nhiều lắm
Bóng hình em khắc đậm ở nơi tim
Luôn nhớ nhung lại phải cố nén ghìm
Nếu có khóc chắc tìm nơi biển vắngÔi nước mắt đàn ông trong thầm lặng
Một khi tràn mặn đắng lắm phải không
Em sẽ lau..lau hết vết thương lòng
Luôn che chắn soi hồng chân chàng bước.
Thơ: Tùng Trần
Bài thơ này không viết tặng riêng tôi
Mà cho cả người tỏ ra mạnh mẽ
Cố đậy che cho vơi niềm quạnh quẽ
Bởi đôi lần lặng lẽ lệ tuôn rơiĐàn ông nào cũng như vậy mà thôi
Cũng vui tươi biết cười khi hạnh phúc
Cũng đớn đau biết buồn và biết khóc
Cũng oán hờn trách móc lúc bẽ bàngBởi phận đời phải gắn tiếng đeo mang
Là đàn ông thì lại càng không thể
Nhưng làm được điều đó là đâu dễ
Nên có khi để lệ chảy trong lòngAi đã từng qua ngày tháng bão giông
Và nếm đủ vị nồng cay cuộc sống
Hay mất đi những gì là hi vọng
Hồn lênh đênh như con nước giữa dòngSẽ hiểu rằng nỗi đau đớn đàn ông
Lúc xót xa cũng không hề thua kém
Đừng nghĩ suy luôn cho rằng quan niệm
Phải hiên ngang chẳng được phép yếu mềmMỗi con người đều có một trái tim
Để cảm thông những niềm đau ngiệt ngã
Tôi muốn nói thay nỗi lòng tất cả
Bao cuộc đời đã nén lệ tuôn rơiBài thơ này không viết tặng riêng tôi.
>>>XEM THÊM: Thơ ngắn về cuộc sống – Những bài thơ về cuộc sống sâu sắc
Đàn ông thường mạnh mẽ, bản lĩnh nên nước mắt thường chảy ngược vào trong. Bạn có mấy khi thấy đàn ông khóc đâu. Tuy nhiên khi đàn ông đã khóc thì đó là nỗi đau khôn cùng, đó là sự tổn thương, mất mát ghê gớm. Hãy dành thời gian chia sẻ những bài thơ về nước mắt đàn ông đặc sắc sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ về nước mắt đàn ông
Thơ: Hải Lê
Có lẽ nào khi nước mắt tuôn rơi
Là anh khóc cho vơi niềm tâm sự
Hoặc có thể anh xuôi miền quá khứ
Nghĩ về ai trăn trở mỗi đêm dàiHay tại vì anh đã thấy mình sai
Ăn năn đó bởi lòng ai phụ bạc
Luôn tìm kiếm và mang đi đổi chác
Những thú vui khác lạ chốn thiên đườngHay tại vì anh lạc chốn yêu đương
Đem tất cả khối duyên hường rao bán
Rồi nhặt nhạnh mớ vụn tình vấy sạn
Anh gói về hâm nóng chẳng ích chiNước mắt rơi nói lên được những gì
Là anh khóc vì ăn năn hối lỗi
Hay để nói rằng anh đây vô tội
Bởi ngoài kia họ giăng bẫy anh kìaEm thấy mình cũng có thể thứ tha
Tại em đó trong lòng luôn rộng mở
Nhìn anh khóc em thấy mình đâu nỡ
Ngón tay gầy hứng trọn nước mắt anh.
Thơ: Thanh Hùng
Vừa khi nãy thấy người đàn ông khóc
Ai nhặt giùm giọt nước mắt vừa rơi
Nếm thử xem có vị đắng của đời
Hay vị mặn kèm theo lời chua chátCũng có thể khi tình yêu phai nhạt
Nên đã làm cho tan nát nỗi đau
Trái tim non nhiều vết xướt cũng nhàu
Nên nước mắt là niềm đau cô độcNhìn giọt lệ khi người đàn ông khóc
Là nỗi buồn là giọt nước tràn ly
Ngồi bâng khuâng ta còn được những gì
Nên chất chứa nỗi sầu bi trên mặtĐừng cười ngạo đàn ông rơi nước mắt
Vội chê bai không thật sự kiên cường
Có biết rằng khi đã bị tổn thương
Giọt nước mắt của tình trường tan vỡTôi không thấy niềm hoang mang lo sợ
Hay yếu lòng khi tình lỡ chia xa
Mà có chăng giọt nước mắt chỉ là
Thay lời đắng giờ ta không gặp nữaVà giọt lệ xóa đi lời hẹn hứa
Mới hôm nào ta đã lỡ trao nhau.
Thơ: Tùng Trần
Khi đàn ông để nước mắt tuôn rơi
Là không còn lấy nụ cười che đậy
Nào phải đâu để người ta nhìn thấy
Nhủ chút lòng rồi thương hại cảm thôngKhóc cho mình..đời mưa bão gió giông
Mà bấy lâu trong lòng luôn chịu đựng
Người giữ gìn kẻ vô tâm hờ hững
Để bây giờ thua kém một người dưngDù thế nào cũng máu mủ tình thâm
Đáng hay không chút sai lầm lạc lối
Khiến tất cả tan tành như mây khói
Có lẽ nào chẳng hề thấy nhói đauNếu đặt mình vào vị trí của nhau
Thì cớ sự đâu nỗi nào bế tắt
Đứng giữa đàng mà lòng nghe quặn thắt
Bổng nghẹn ngào nước mắt tự nhiên rơi.
Thơ: Tùng Trần
Ngay lúc này tôi muốn khóc thật lâu
Chẳng màng đâu những câu người mai mỉa
Khóc cho vơi cõi lòng như cào xé
Cho nỗi niềm không chia sẻ cùng aiSao cuộc đời lại quá đổi đắng cay
Cứ mang tôi vào tháng ngày giông gió
Một niềm vui trọn vẹn chưa từng có
Như cợt đùa phút chốc bỏ ra điNgay lúc này chẳng tha thiết điều chi
Tim quặn đau như đeo chì nặng trĩu
Tôi không cần người cảm thông thấu hiểu
Thà một mình tự xoa dịu vết thươngBiết làm sao mà mạnh mẽ kiêng cường
Khi tương lai con đường như bế tắt
Trải tâm tư bằng đôi dòng nước mắt
Nghe não nề mà se thắt ruột ganKhóc cho mình chịu lắm những trái ngang
Lệ đẫm chan lên vần thơ vụn dại
Khóc thật nhiều không đắng đo ngần ngại
Cuộc đời này có phải chỉ mình tôi.
Thơ: Tùng Trần
Chẳng bao giờ người đàn ông tự khóc
Bởi nỗi buồn dấu tận đáy tâm can
Nước mắt không rơi dù đời hoạn nạn
Nhưng sẽ rơi theo bóng dáng một người.Khi một mình nước mắt cứ tự rơi
Vì thấy hồn mình chơi vơi hoang dại
Vì nuối tiếc một dáng hình xa mãi
Biết tim đau khắc khoải, lệ tuôn sầu.Đời rộng dài tìm ai đó nơi đâu?
Đường hạnh phúc lại một lần lỡ hẹn
Trong tim anh ký ức còn nguyên vẹn
Tiếc một lần lỗi hẹn để mất nhau…!Đến bây giờ nước mắt trực đêm thâu
Nhớ thương em con tim buồn, mắt đỏ
Xin gửi tình này vào trong mây gió.
Bởi nhớ nhiều! ai đó… để tim đau..!
Thơ: Tùng Trần
Tôi đã khóc..khi lòng mình không thể
Chứa đựng nhiều chuyện dâu bể trong tim
Đã lâu rồi cố nén chặt lặng im
Để còn có chút niềm tin cuộc sốngTôi đã khóc..giữa canh trường đơn bóng
Dù tâm hồn chẳng trông ngóng xa xôi
Nhưng giọt buồn cứ lặng lẽ lăn rơi
Nỗi niềm riêng mấy ai người thấu hiểuTôi đã khóc..để tự mình xoa dịu
Cho buớc đời không thất thểu chênh chao
Quá khứ nào cam chịu những nỗi đau
Nói lãng quên nhưng sao còn đọng mãiTôi đã khóc..dẫu biết rằng khờ dại
Nhưng mỉm cười sao lại quá khó khăn
Bởi đôi môi đã héo úa khô cần
Dù thời gian vẫn chan dòng lệ đắngTôi đã khóc..cho đời mình chẳng đặng
Một cuộc tình người thầm lặng đổi thay
Kiếp cơ hàn nên hoài vẫn trắng tay
Đành câm nín nhưng lệ dài năm tháng.
>>>XEM THÊM: 100+ câu nói hay về nước mắt, stt về nước mắt buồn man mác
Trong tình yêu làm sao thiếu đi những phút giây hờn dỗi, những giọt nước mắt lăn dài. Đặc biệt các cô gái. Đôi khi nàng khóc vì phiền muộn nhưng đôi khi nàng khóc vì muốn được người đàn ông của mình dỗ dành. Hãy dành thời gian chia sẻ tập thơ tình về nước mắt lắng đọng cảm xúc sau đây để hiểu hơn về những giọt nước nước mắt trong tình yêu bạn nhé !
Thơ tình về nước mắt
Tác giả: Hoàng Lan
Giọt nước mắt em dành cho anh đóThấm vào đâu anh có biết hay khôngTháng với năm cứ mãi mãi xuôi dòngCả bốn mùa xoay vòng thương và nhớGiọt nước mắt âm thầm rơi duyên nợTheo dòng đời trăn trở nhịp thời gianNguyệt tơ sao gieo cay đắng bẽ bàngĐể đôi tim ngỡ ngàng trong tiếc nuốiGiọt nước mắt, nụ cười xen hờn tủiNgọt, mặn, cay đôi môi đỏ hương nồngNgày anh về còn xa lắm phải không?Đừng trả lời, để em mong em đợiGiọt nước mắt theo tháng ngày mong mỏiDành cho anh khi mỗi độ trăng trònLúc anh buồn nhìn trăng ở đầu nonNụ cười em còn long lanh ngấn lệ…!
Tác giả: Lê Cảnh Tiến
Nếu biết trước dòng đời như cơn lốcTa buông xuôi trên dốc vắng mây ngànNhìn tiếng gió miên man màu nắng úaHôm em về chan chứa nước mắt cayThương biết mấy đôi tay gầy giá buốtChén hư đời say khướt thoáng trôi nhanhSầu chiếc lá mong manh tìm nắng ấmĐêm mơ màng nghe tiếng sấm chênh chaoTình biết khóc đến khi nào vơi bớtKhúc trăng thơ rơi rớt bến đêm tànNgày cứ đến dốc mây ngàn hóng gióXem người về có còn nhớ hay quênChiều đi miết đêm mây hiền đưa lốiTa lang thang góc tối bến giang hồMùa gió chướng đêm khô dòng nước mắtSuối mơ còn khuya khoắt ánh trăng thuChiểu xuống thấp sương mù treo vách láGóc công viên phiến đá đứng vô tìnhCăn gác vắng u minh lời sám hốiCơn mưa buồn chắp nối lướt qua hiên .
Tác giả: Cohoang Tinhbuon
Rồi mai đây… giữa dòng đời tất bậtTình ai còn…ai đánh mất…trong taChưa bình mình…trời đã đổ bóng tàLàm gió giận chia mây ra hai hướng.Cõi trần gian nhớ thương như vay mượnKiếp con người là nghiệp chướng lao đaoThuở còn nhau…ôm hoài bảo…dạt dàoKhi đã cạn…gánh bao thương cũng hết.Thân nổi trôi…đời lệch dòng thấm mệtSóng dâng trào chưa hết bởi bão giôngĐêm tàn chưa sao trống vắng chạnh lòngHay mình trả chưa xong…tình kiếp trước.Em và anh dẫu ngược dòng vẫn bướcYêu nhớ rồi muốn được mãi gần nhauAi từng rơi…giọt nước mắt không màuThì thấu hiểu thương đau tình chia nửa.
Tác giả: Dương Bích Hạnh
Anh!Giọt nước mắt không màu sao mặn chátTình ấm nồng sao lạnh nhạt người ơiCứ ngỡ rằng ta đã có nhau rồiCùng nắm tay đoạn đường đời còn lạiPhải chăng anh trái tim yêu khờ dạiMãi đắm chìm vào dòng chảy ái ânMặc lý trí trăn trở muôn vàn lầnVẫn nghe theo tiếng con tim dẫn lốiThầm mơ ước trong vòng tay đắm đuốiNiềm hạnh phúc thỏa bao nỗi khát khaoNụ hoa tình tỏa hương sắc ngọt ngàoTrái tim yêu dạt dào trong biển nắngHai lối rẽ giọt lệ vương cay đắngTình chân thành đã sâu nặng trao nhauNhuốm giọt sầu, giọt nước mắt không màuAi thấu hiểu được niềm đau trong đó..!!!
Tác giả: Hoài Khanh
đã chết mùa thu em biết chưaanh không khóc nữa để mong chờbuồn không chở nỗi bao nhiêu nhớrưng rức đâu từ vạn cổ sơngàn năm rồi chỉ một quê hươngmột tấm lòng thơ ứa đoạn trườngem có bao giờ quên nhắc lạicho lòng ta lạnh xuống phong sươngnằm đây nắng đã vạn lần lêntrong tiếng ve đau gió bập bềnhtrong mắt những người tâm sự ấymây ngàn năm cũ bay lênh đênhta biết em buồn như chính tacùng trong gai góc ước vòng hoatrái tim nhỏ quá đôi dòng máuhồn khép nghìn thu lệ vẫn nhòahai đứa đi hoài đã nhớ thươngđêm đêm thù ghét những canh trườngem nhìn để lạnh trăng đầu núita khóc cho hồn rợn máu xươngthành phố như không có một ngườita lầm lũi tựa áng mây trôichơi vơi trong tháng ngày hư ảoxiềng xích nào giam một kiếp người.
Tác giả: Phú Sĩ
Pha lê ấy chân tình và trong suốtNhư một lời anh trau chuốt gửi emÁnh lung linh như màu mắt em mềmNgàn năm ấy pha lê thêm kỷ niệmĐừng để lỡ một nỗi buồn xâm chiếmSẽ vô tình nước mắt điểm mi emPha lê kia chẳng óng ánh dịu êmBởi giọt lệ mơ tình đêm anh gửiĐừng để vỡ một vầng trăng ngóng đợiGiọt lệ lòng tan nát hỡi pha lêHãy bên nhau chung một ánh trăng thềBên em mãi, pha lê kề nước mắtVẫn biết thế pha lê nào chẳng nhạtNước mắt nào không đắng chát vì yêuTình yêu nào mà chẳng có quạnh hiuLăng kính ấy chẳng chuyển màu tối sángNhưng em hỡi !… hãy quên ngày dĩ vãngDệt ân tình cho tươi sáng ngày maiĐường còn dài ta cùng tới tương laiĐừng bỏ lỡ pha lê …thay… nước mắt..
Mẹ là người phụ nữ vĩ đại, người phụ nữ mỗi chúng ta yêu thương, kính trọng. Mỗi lúc thấy giọt nước mắt lăn dài trên má mẹ ta không khỏi cảm thương, xót xa. Chùm thơ giọt nước mắt của mẹ đong đầy xúc cảm sau đây đã diễn tả chân thực cảm xúc đó.
Thơ về nước mắt của mẹ
Tác giả: Nguyễn Quốc Việt
Giọt nước mắt của Mẹ.Vì sao vừa tuôn rơi?Ai làm cho Mẹ khóc?Ai làm cho Mẹ buồn?
Nhìn nước mắt của Mẹ.Lòng con bao xót xa.Mẹ ơi, sao Mẹ khóc?Làm con cũng đau lòng…
Thương, con khi ốm đau.Mẹ khóc vì lo lắng.Mẹ thao thức từng đêm.Thêm xanh xao, hao gầy…
Vui, khi con học giỏi.Khoe với Mẹ được khen.Mẹ vui rơi nước mắt.Hạnh phúc Mẹ trào dâng…
Khi buồn vì con hưMãi vui quên học hànhThương con, Mẹ đau xótNước mắt Mẹ lại rơi…
Con xin Mẹ đừng buồnTừ nay con sẽ gắngChăm học và luôn ngoanCho Mẹ vui Mẹ nhé
Và con đây xin hứaLuôn vâng lời của MẹĐể Mẹ không buồn nữaNước mắt Mẹ thôi rơi…
Tác giả: Khuyết Danh
Mưa rơi thánh thót giọt buồnNhớ lời ru mẹ đêm trường nỉ nonMẹ ơi! Ngày tháng mỏi mònMắt môi giờ đã nhạt son mẹ à.
Mẹ đi về phía trời xaẦu ơ mẹ vẫn mượt mà trong conCon đi về phía hoàng hônChon von từ thuở chân son vào đời.
Miên man về đến cửa ngườiBao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêngNgỡ trời đoái phận thuyền quyênNào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi.
Giờ đây sóng gió cuộc đờiCho con hiểu kiếp làm người đa đoanĐoạn lìa… con bước sang trangLời thơ từ ấy sầu loang tím buồn!
Tác giả: Hoài Thương
Mẹ ơi đêm đã khuya rồiỞ bên hiên vắng con ngồi đếm saoNỗi niềm gửi tới trời caoLệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm
Hiu hiu gió lạnh bên thềmTâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oàCuộc đời bao nỗi xót xaPhủ lên mái tóc mẹ già của con
Trách mình chữ hiếu chưa trònTuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyênHao gầy giấc ngủ chẳng yênBiết bao lo lắng muộn phiền vì con
Mẹ ơi bể cạn non mònTrong tim con mãi vẫn còn khắc ghiDù đời ngang trái thị phiNhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.
Tác giả: Phạm Văn Ngoạn
Con cò lặn lội bờ sôngLam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn conTháng năm thân mẹ hao mònSớm khuya vất vả, héo hon khô gầy
Cho con cuộc sống hàng ngàyDạy con khôn lớn dựng xây cuộc đờiLẽ thường nước mắt chảy xuôiVu Lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn
Biển khơi, nhờ có nước nguồnPhận con chưa kịp đền ơn cao dàyTâm nhang, thấu tận trời mâyCầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi
Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cườiCha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân.
Tác giả: Bình Minh
Con lại viết bài thơ đầy nước mắtVà những nỗi buồn se thắt mẹ ơiNgày còn mẹ cuộc sống chẳng thảnh thơiNhưng có mẹ trên đời con vui lắm
Mẹ yêu ơi cả đời luôn gửi gắmMột tình thương quá sâu nặng bên lòngCó những ngày gió bấc rét long đongMẹ vẫn phải ra đồng ôm mạ cấy
Và những đêm gió mùa làm run rẩyMùng chăn mềm đắp đậy bởi thương conKhi tuổi đời của mẹ lúc còn sonChẳng trách oán bởi hao mòn nhan sắc
Thời gian trôi năm tháng dài thầm nhắcNhất trên đời chỉ có mẹ mà thôiThế gian ơi xin ghi mãi tình tôiVẫn cuộc sống muôn đời con nhớ mẹ
Nước biển Đông muôn đời dâng nhè nhẹKhông đong đầy đâu nhé mẹ, mẹ ơi!
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 35+ bài thơ về nụ cười đặc sắc, thơ hay về nụ cười tỏa nắng
Tình yêu là thứ tình cảm đặc biệt mà chỉ những người trong cuộc mới hiểu hết được. Lý lẽ của con tim không thể dùng lý trí để cân đong. Chữ duyên – chữ phận không thể nào đoán định trước. Chuyện hợp tan vì thế cũng là lẽ thường tình.
Hiểu nỗi lòng những người trong cuộc, LVT Education sưu tầm dành tặng bạn chùm thơ buồn về tình yêu tan vỡ cô đơn sầu não. Hy vọng với những trải lòng bằng thơ trên, bạn sẽ thấy trái tim mình bình yên trở lại.
Thơ buồn về tình yêu tan vỡ
Sưu tầm
Giấc mơ hồng giờ tan vỡ còn đâuAnh với em chia hai đầu nỗi nhớTrời se duyên còn quên ban chữ nợNên đôi ta đành dang dở cuộc tình
Lạc mất nhau đâu phải lỗi do mìnhNgày biệt ly mình lặng thinh không nóiBởi tiếc thương ngày vui tan quá vộiNên con tim cứ mang nỗi u sầu
Chúc em tìm được hạnh phúc mai sauChóng quên mau chuyện tình buồn một thuởĐường tương lai ngập tràn hoa đua nởKỷ niệm nào em cứ ngỡ chiêm bao
Lỡ kiếp này xin hẹn lại kiếp sauMong chúng mình chẳng đau thêm lần nữaCũng từ đây con tim này đóng cửaBởi đường tình anh chọn lựa là em.
Tác giả: Hương Ngọc Lan
Người đã xa rồi… xa thật xaBao nhiêu ân ái cũng như làChim trời mây gió tan rồi hợpĐể lòng ta ngập nỗi xót xa
Người đã quên lời yêu với taNụ hôn say đắm dưới chiều tàBờ vai ngoan nhỏ vòng tay siếtMặc cả hôn hoàng có vội qua
Người nhớ chăng lời yêu thiết thaCho dù trời đất có phong baCuộc tình hối hả vòng nhật nguyệtCũng là muôn kiếp chẳng lìa xa
Người bỏ ta rồi chẳng nhớ taĐể cho phai úa nhạt màu hoaMột mình cô độc ngồi ta khócCuộc tình sao lại chóng phôi pha…!
Sưu tầm
Em tặng tôi một cô đơn nhè nhẹGiọt giọt đều ngấm thật chậm và êmNhư hoang mạc bỗng nhen lên màu cỏLòng tôi trống bởi dấu chân em
Em tặng tôi một nỗi cô đơn mỏngNhư ánh trăng lan mặt biển êm đềmEm ngoảnh đi, trăng trong lòng tôi khuyếtĐêm bạc đầu biển đẩy nước triều dâng
Em tặng tôi một nỗi cô đơn tạmNốt móc đơn lơ lửng giữa khuông hờEm có lẽ ngủ quên bên bàn viếtTôi thì thầm thêm lần cuối trong mơ
Em tặng tôi một cô đơn dài thượtKéo từ nay cho tới muôn đờiTôi sẽ tan giữa rừng người hoang lạnhEm sẽ lạnh lùng khép vành môi
Thế là hết, chẳng còn gì cho tôiEm giữ riêng mình một cô đơn đẹp đẽNào tôi ơi, đừng tham điều không thểĐã quá nhiều, để tặng một người dưng.
Tác giả: Xuân Mai
Chiều qua sông con đò quay lạiĐón một người chìm nổi bên kiaHỡi người ơi! xin đừng nghi ngạiTa với người không nỡ cách chia
Chiều hư vô nghe lời than khócRừng hoang xưa mất lối chim vềBờ sông vắng có người si ngốcMong chờ người từ cõi trầm mê
Chiều bơ vơ nơi miền xa thẳmMột mình ta vời vợi hư khôngNghe tiếng ai còn tha thiết lắmNhớ con đò vừa mới sang sông
Đêm cô liêu rơi dòng lệ nóngRồi ngủ quên dưới ánh trăng tàĐêm bơ vơ còn ai mong ngóngQuán trọ buồn đâu chỉ mình ta…
Sưu tầm
Ai lê bước giữa mùa đông giá lạnhCố tìm quên hình ảnh bóng người yêuĐời cô đơn thầm lặng dưới trời chiềuSao vẫn nhớ thật nhiều người năm cũ
Mùa đông lạnh ánh Trăng buồn liễu rũLòng vấn vương nhớ tình cũ năm naoCố lãng quên mà có được lúc nàoTrong tâm khảm không bao giờ thôi nhớ
Mộng nên đôi đã nhiều năm tan vỡNgười ra đi kẽ ở lối hai đườngSao trong lòng ta cứ mãi nhớ thươngRồi thao thức đêm trường mơ với mộng
Hãy quên đi tìm niềm vui mà sốngNhớ làm gì hình bóng thuở năm xưaLời thề yêu chỉ là nói dối lừaTa đã biết sao không chừa vẫn nhớ.
Tác giả: Hương Ngọc Lan
Người đã xa rồi… xa thật xaBao nhiêu ân ái cũng như làChim trời mây gió tan rồi hợpĐể lòng ta ngập nỗi xót xa
Người đã quên lời yêu với taNụ hôn say đắm dưới chiều tàBờ vai ngoan nhỏ vòng tay siếtMặc cả hôn hoàng có vội qua
Người nhớ chăng lời yêu thiết thaCho dù trời đất có phong baCuộc tình hối hả vòng nhật nguyệtCũng là muôn kiếp chẳng lìa xa
Người bỏ ta rồi chẳng nhớ taĐể cho phai úa nhạt màu hoaMột mình cô độc ngồi ta khócCuộc tình sao lại chóng phôi pha…!
Trên đây là tập thơ về nước mắt, thơ hay về nước mắt đặc sắc, ý nghĩa. Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết và đừng quên ghé Thiều Hoa để xem thêm nhiều bài thơ hay hơn nữa nha!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.