Những câu thơ châm biếm hay nói lên hiện thực cuộc sống, với những cạm bẫy và sự lừa lọc. Nhiều vấn đề tiêu cực sẽ được tả thực trong bài thơ, đánh trúng tim đen của nhiều kẻ xấu.
The Poet là trang tổng hợp thơ, ca dao, câu nói hay nhất. Trang còn chia sẻ tin tức phong thủy thú vị tại chuyên mục Blog, bạn có thể truy cập để tham khảo.
Có nhiều bài thơ châm biếm đàn ông không thể tránh khỏi cám dỗ của cuộc đời. Có thể họ bị mê hoặc và làm những điều không nên, tự làm đảo lộn cuộc sống.
Có anh chàng nọ đào hoa
Một bên là vợ, bên là bồ ngoan
Họ cùng ở một cơ quan
Hè sang nghỉ mát toàn đoàn công ty
Bởi vì có vợ cùng đi
Nên chồng không thể sờ ti được bồ
Bồ ngoan ngồi khóc tồ tồ
Cô đơn đến độ phát rồ vì ai
Buồn tình hát giữa đêm dài
Ngóng về bên nớ xem xài mần răng
“Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền”
Anh chàng nghe thấy phát phiền
Rướn sang hát vọng đáp liền có hơn
“Thuyền đây đã dựng cột buồm
Ngặt vì một nỗi đồn tuần bên sông”
Cô bồ hiểu ý não lòng
Quay sang đối tiếp mách chàng lấn sân
“Đồn tuần thì mặc đồn tuần
Đóng thuế một lần rồi nó cho đi”
Chàng trai ngồi khóc tỉ ti
Biết nói điều gì… bổ hiểu anh đây
Đành thôi ngao ngán dãi bày
Vài câu mặn chát mặt mày bí ri
“Vốn liếng anh có ra gì
Nếu mà đóng thuế còn chi cột buồm”
Quay sang thấy vợ đang lườm
Thôi đành nuốt ực kim luồn cho yên.
Kiếp đào hoa đời trai lắm vợ
Sướng cũng nhiều mà nợ cũng đông
Một tuần sắp xếp chẳng xong
Kẻ lôi người kéo đếm đong từng giờ
Ối giời ơi mệt phờ chết chắc
Mấy bà thường thắc mắc tại sao
Mấy ngày mình mới gặp nhau
Mà sao ông cứ như …rau đã xào
Tôi một thân đêm nào cũng …gặp
Các bà lần lượt dập tẹt ga
Tôi chẳng được nghỉ thay ca
Chẳng ai tiếp sức mới ra thế này
Tuổi đã cao giờ cày chẳng được
Cũng đã nhờ y dược chẳng xong
Vác chày lên cũng như không
Tội cho các bả trông mong mà buồn
Bao vợ xinh về vườn chẳng đặng
Thôi thì đành cố gặng mà lên
Xong rồi hổn hển nằm rên
Mộ bia khắc chữ ghi tên là vừa.
Đàn ông trong chốn nhân gian
Trái tim 9 lỗ chứa vô số nàng.
Đàn ông đứng đắn đàng hoàng
Gặp ai cũng ‘mến’ mới là đàn ông.
Đàn ông sau trước một lòng
Một cô chưa đủ nên cần có hai.
Đàn ông con mắt thẳng ngay
Khi gặp con gái chỉ nhìn body.
Đàn ông không ghét chữ T
Chữ tiền thì thích, chữ tình thì mê.
Đàn ông không phải là dê
Chỉ vì bản tánh là mê đàn bà.
àn ông không thích rườm rà
Chỉ mong vợ đẹp, có nhà, có bank.
Đàn ông không thích lăng nhăng
Lớn thì ban sáng, nhỏ thì ban đêm.
Đàn ông không thích lem nhem
Có nhiều bồ nhí xem như gặp thời.
Đàn ông không nói hai lời
Tối thì thề thốt sáng rồi lại quên.
Đàn ông không thích nói dai
Uống vô vài cốc nói hoài sáng đêm.
Đàn ông huynh đệ tương thân
Gặp lúc nguy hiểm co chân chạy đầu.
Đàn ông lịch sự phát ngầu
Gặp người lớn tuổi cắm đầu đi mau.
Đàn ông không thích ở dơ
Mang một đôi vớ hai tuần chưa thay.
Cặp bồ là mốt thời nay
Cơm nhà thỉnh thoảng vài ngày một tô,
No nê lục lọi cơm bồ
Còn hàng cháo chợ, có cho! Chẳng thèm.
Cơm nhà vừa thở vừa rên
Chưa xong một bát nhún mềm như rau,
Cơm bồ ăn trọn mấy chầu
Xong vài chục phút, bắt đầu lại ăn.
Tháng xa cũng được vài lần
Mỗi khi hội tụ là gân cứng khừ
Cơm nhà bỏ nguội để hư
Kề vai sát cánh, gân nhừ chẳng cương.
Không ăn cũng chẳng chịu nhường
Lại hay kiếm chuyện tứ phương để dằn,
Đi đâu lại ngó lại canh
Hở cái là bốp tanh bành tả tơi.
Kể ra mọi chuyện ở đời
Thế gian ai hiểu được người yêu hoa,
Héo khô, nhăn nhó của nhà
Vẫn đem để đó, dù ta không dùng.
Đàn ông rộng lượng khoan dung
Thấy hoa muốn nhận, không dùng! Chẳng cho.
Nhiều anh còn dùng đến chiêu thả thính bằng thơ để trêu hoa ghẹo nguyệt. Nên bạn phải hiểu trước khi xác định mối quan hệ nghiêm túc để tránh bị chăn hoặc rơi vào tình huống khó xử.
Sáng tác: Thiên Ân.
Người tiểu nhân gieo mầm nịnh nọt
Thích a dua chim hót ngọt say
Khối người sập bẫy đắng cay
Rơi vào trạng thái an bài nào đâu?
Người tiểu nhân mặt sầu nhân thế
Ngấm ngầm đau dâu bể , bể dâu
Chỗ này , chỗ nọ xỏ xâu
Miệng mồm khéo léo bắc cầu tri âm
Người tiểu nhân ân cần dò hỏi
Thích đo gang hỏi tội trời cao
Gió chiều xoay tít mê sao?
Tiếng cười nắc nẻ bay vào không gian
Người tiểu nhân giở trang nhật kí
Chuyện trắng đen mộng mị nửa vời
La cà , mê chuyện dở hơi
Họa công , vẽ phượng rạch ròi là đâu?
Người tiểu nhân thích hầu hạ thích
Bánh xe lăn cục mịch tỏ tường
Rong chơi thế kỉ tư tương
Hang cùng ngõ hẻm cuối đường van lơn.
Sáng tác: Huỳnh Lâm Phong.
Mày thích đi nói xấu à..
Không sợ quả báo hết nhà mày sao..
Bêu xấu tưởng chuyện thanh cao..
Rảnh rỗi ăn nói tào lao nhiều chuyện..
Không sợ mang tội cái miệng..
Có ngày bị đánh nằm viện nha cưng..
Có ngày mỏ máu mặt sưng..
Có ngày chết vì không ngưng nhiều chuyện…
Những câu thơ hài hước, châm biếm người đàn ông có tính đàn bà dựa trên cảm xúc chân thật và có phần hài hước. Phái mạnh tọc mạch và nhiều chuyện, ích kỷ khiến bạn bực mình, đừng quên “nhắc nhẹ” bằng những câu thơ hay nhất.
Đàn ông cũng giống đàn bà
Buôn dưa cũng ác ngày ba bốn lần
Nhưng mà lại cứ phân trần
Anh bia thôi nhé chẳng gần quán bar
Đàn ông cái giống ba hoa
Buôn chuyện giường chiếu thì ra cũng liều
Chém gió cả quán liêu xiêu
Kỳ thực cụ đã về hưu tám phần.
Công to việc nhớn mới cần đến anh
Việc nhẹ mợ cứ tanh bành
La chi dữ rứa cơm anh bỏ nè
Anh đi bát phở tràn phè
Nước non đủ độ màu mè thơm tho
Cộng thêm mấy cái cọng ngò
Hít hà cả buổi ai ngờ đã hưu
Đàn ông ưu tú rất nhiều
Việc nhà lại nhác cứ liều việc công
Có cô hàng xóm không chồng
Tỉ tê trà đá mà nhồng đi luôn
Đàn ông vác túi càn khôn
Đi câu được cá đi buôn được vàng
Đàn ông là phải đàng hoàng
Mỗi em một nách cả làng khen ngoan
Dừng thôi chẳng vặt lông ngan
Ù ù cạc cạc lại tan nát mồm.
Đàn bà mà tính đàn ông
Đâu gì đáng sợ phải không mấy bà?
Đàn ông mà tính đàn bà
Tẹp nhẹp bủn xỉn, còn là thù dai…
Vạch lông bới vết của ai
Rõ ràng từng cọng không sai chút nào
Tham lam chỉ biết vơ vào
Lại còn thêm tật sợ hao tốn tiền.
Dưa lê mép mỏng đa miền
Ky bo chỉ sợ ví tiền hụt hao
Làm sao ngửa mặt tự hào?
Nam nhi Quân tử như bao Anh hùng…
Thương thay kẻ gọi đàn ông
Cũng là ở chỗ má hồng chui ra
Phê phán chỉ trích đàn bà
Sao không nghĩ lại mình là ở đâu
Ích kỷ thay đấng mày râu
Chơi bời vui vẻ thì đâu ngại gì
Cớ sao lại quá so bì
Phụ nữ như thế ra gì hay không ??
Sáng tác: Phạm Hải Đăng.
“Ô hay ! một kiếp con người
Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa
Ai là bè bạn với ta
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân
Đến khi vướng cảnh nợ nần
Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !
Bè bạn như cái bấc đèn
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang
Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang
Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?
Sông có chỗ cạn chỗ sâu
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người
Có tiền kẻ nịnh người chơi
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Bè thì cạn máng ráo tình
Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.”
“Cơm là từ gạo mà ra
Phở cũng từ gạo nhưng mà… ngon hơn
Cơm nhờ hương gạo mà thơm
Phở nhiều “nguyên liệu” nên thơm đủ mùi
Cơm ăn no bụng là thôi
Phở vừa no, lại muốn đòi ăn thêm
Cơm ăn hàng bữa nên quen
Phở thì thỉnh thoảng nên thèm,… đương nhiên.
Cơm ngon, chẳng lọ mất tiền
Phở “thiu”, cũng phải bỏ tiền mà mua
Cơm chân chất, chẳng đẩy đưa
Phở trang trí đẹp, dễ lừa mắt ai
Cơm ngoan chẳng sợ tiếng tai
Phở tuy đẹp đẽ nhưng đầy hoài nghi
Cơm quen chẳng ngại ngần gì
Phở ăn dăm bữa tức thì ngán thôi
Phụ “cơm”, chớ phụ người ơi.
Cho dù thua “phở”, nhưng thời… an tâm”
Sáng tác: Thầy giáo Hải
Nhà có hai người đàn bà,
Lớn tuổi tức mẹ, trẻ là nàng dâu.
Bình yên, vui vẻ lúc đầu,
Sống chung ở chạ về lâu sinh phiền.
Lí do phần nhỏ vì tiền,
Phần nàng dâu cũng chẳng “hiền” về sau.
Mẹ chồng ngậm nuối nỗi đau,
Nàng dâu luôn miệng làu bàu, kêu ca.
Ganh việc với cả mẹ già,
Kể công nuôi dưỡng rồi là lo toan.
Mẹ chồng chẳng trách, chẳng than
Luôn tay từ sáng, ngày tàn mới thôi!
Vì con, vì cháu cả đời,
Mà nàng dâu nói những lời đắng cay.
Công việc nhà cửa hàng ngày,
Nàng dâu đâu biết mẹ thay người hầu.
Bữa cơm mẹ lại ngồi đầu,
Con cái nào có biết đâu: Tủi hờn…
Nàng dâu so thiệt – tính hơn,
Đâu nghĩ cho mẹ công ơn nuôi chồng.
Sinh cháu mẹ bế, mẹ bồng
Thương con mẹ chẳng ở không ngày nào.
Biếu mẹ tính đếm từng hào,
Mẹ lại cho cháu chứ nào để tiêu.
Mẹ già tuổi đã xế chiều,
Công ơn mẹ biết bao nhiêu mà đền.
Cháu nhỏ rồi sẽ lớn lên,
Nàng dâu cũng sẽ về bên tuổi già.
Làm dâu sống tốt, thật thà,
Vừa là phụng dưỡng vừa là dạy con.
Đừng nghĩ lúc sức khoẻ còn,
Mà vênh cái mặt tô son vẽ vời.
Luật nhân quả có trên đời,
Phụ nhân, nhân phụ chưa lời nào sai!
Sáng tác: Sở Lưu Hương
Quy ra cũng bởi đồng tiền
Mà ta ăn ở ác hiền với nhau
Thế gian sướng trước khổ sau
Người thân bè bạn có đâu thương tình.
Khi xưa họ ở bên mình
Bởi vì kinh tế của mình khá dư
Nghèo mới hiểu được thực hư
Ai bè ai bạn ai từ ai tâm.
Đời thì lúc bổng lúc trầm
Khuyên nên quý trọng người thầm bên ta
Thứ nhất là mẹ với cha
Thứ hai nhắc đến ấy là vợ con.
Hàng xóm kẻ mất người còn
Có khi tốt bụng sánh hơn người nhà
Anh em to cũng rời xa
Bạn bè đâu thể vì ta cả đời.
Tôi khuyên thật nhé bạn ơi,
Hãy sống cho tốt ở nơi gia đình
Thương vợ hiếu với phụ huynh
Sử dụng tấm gương tốt con mình noi theo.
Giàu sang hay có cơ nghèo
Đừng quên đức hạnh mang theo đi cùng
Thiết lập một thế giới chung
Anh em bốn bể vui cùng hân hoan.
Nhân nghĩa sánh với bạc vàng
Hai từ “nhân nghĩa” rạch ròi nặng hơn.
Sáng tác: Xuân Ngọc.
“Về hưu lủi thủi ở nhà
Chú không bằng tớ người ta mời chào
Cái ngày chức trọng quyền cao
Răn đe cấp dưới kênh cao phớt đời
Bây giờ biết khổ chú ơi
Vì xưa chú đã đánh rơi cái tinh
Cái tình chú tỉnh tình tinh
Vẫn còn chưa muộn sửa mình không kiêu
Hay là chú trọn phương liều
Anh không khuyến mại không chiều chú đi
Không ai biết trước điều gì
ứ xa dân mãi thì đi xóm liều
“Hưu bám”, “Hưu tuột” cũng là hưu
“Hưu bám” biết số chẳng phong lưu
Nhưng vì duyên nợ đành cố bám
Cố bám nên đời chẳng được hưu.
“Hưu tuột” là hưu trơn tuột luôn
Mặc ai xiêm áo, mặc ai buồn
Công danh, sự nghiệp thây kệ nó
Chẳng thèm đeo bám, chết đi luôn.
Hôm nay tớ đã nghỉ hưu rồi
Sáu chục năm trường có thế thôi
Lương lĩnh tại Phường ba triệu rưỡi
Chia đều mỗi sáng được nắm xôi
Nhờ Trời, ơn Phật cho sức khỏe
Chiều chiều Quốc lủi cạn vài bôi
Vợ con, nội ngoại đều hoan hỉ
Ai cũng mừng Ông: hết “hạn” rồi.
Vui rồi, trọn một đời trai
Qua rồi, cuộc sống, ngày dài lo âu
Hết rồi, những chuyện đâu đâu
Thấy rồi, hạnh phúc bao câu ân tình
Xa rồi, những thứ bực mình
Được rồi, thanh thản, chụp hình, ngao du…
Nhàn rồi, lại sống với Thơ
Hưởng rồi, “Quốc lủi”, đợi chờ cụng ly.”
Sáng tác: Văn Cường.
Mấy chục tờ xanh nhét vẫn vừa
Bôi trơn thủ tục buổi bây giờ
Xiên ngang trước bụng bì không thiếu
Đút dọc sau hông ruột chẳng thừa
Che mắt quan trên gà sợ gió
Bịt mồm cấp dưới chó lo mưa
Công to, việc nhỏ tùy dày mỏng
Nắn bóp, vân vê thỏa mãn chưa?
Sáng tác: Huỳnh Lâm Phong.
Mình cứ vô tư không suy nghĩ
Thì đời nhìn soi mói thật kỹ
Sao Dòng đời chơi vơi thật nhỉ
Sống thật cũng bị người khinh bỉ
Có người sống giả dối thì nể
người thật lòng muốn nói thì chê
Ai Nịnh nhiều thì người ta mê
Không nịnh bị chỉ trích thật ghê
Đúng là kiếp con người làm thuê
Thật lòng nịnh bợ tôi chẳng mê.
Sáng tác: Võ Quang Hân.
Khi giao tiếp lựa lời mà nói
Người không ưa soi mói chi ly
Lời nói để họ ướt mi
Ta đây cũng chẳng sướng gì phải không?
Nhiều câu nói nặng lòng hiềm khích
Chuyện thế gian người thích kẻ chê
Cuộc đời lắm những cơn mê
Tự mình gây khổ não nề tâm can
Đường đời lắm trăm ngàn dối trá
Tự nhủ lòng vô ngã tịnh tâm
Hại người sống được bao năm
Lừa thầy dối bạn chơi khăm đủ điều?
Sống ích kỷ gian điêu tà ác
Tranh chức quyền khích bác lẫn nhau
Lộng quyền vơ vét trước sau
Bòn rút của cải làm giàu bất nhân
Sống tích đức ân cần làm thiện
Tâm thanh cao an nguyện sáng ngời
Cuộc sống tình cảm không vơi
Thân tâm an lạc rạng ngời vẻ vang…!
Sáng tác: Huỳnh Lâm Phong.
Làm gì kệ người ta đi..
Sao cứ dòm ngó sân si hoài vậy..
Cái mỏ nhiều chuyện muốn lạy..
Nói xấu đâm chọt nói bậy thì hay..
Lớn rồi sống cho thẳng ngay..
Đâu phải con nít thơ ngây không biết..
Chắc mày là chó thật tiếc..
Loại chó chỉ sủa đâu biết tiếng người…
Sáng tác: Huỳnh Lâm Phong.
Con người đã thích soi mói
Nhiều chuyện từ sáng đến tối không ngừng
Châm biếm chẳng có điểm dừng
Kệ mẹ họ đi ta đừng để ý
Coi như họ điên mất trí
Quan tâm làm chi cho phí thời gian
Họ nói thì tội họ mang
Ta vẫn sống được bình an thôi mà!
Sáng tác: Dũng Lê Ngọc.
Làm thơ kết bạn sẽ quên đời
Bỏ hết sa đà lẫn cuộc chơi
Trí tĩnh ngày đêm nào mệt mỏi
Hồn thanh phận số chẳng tơi bời
Âm thầm gọt nghĩa cho nồng giấc
Lặng lẽ thêm tình để ấm hơi
Tiễn khúc sầu bi thề phải biệt
Phàm nhân tục tĩu ắt sinh thời.
Sáng tác: Kim Bình Hưng.
Ở đời sống được bao lâu
mà sao không sống chan hòa với nhau
ghét nhau soi mói mà chi
rồi khi thác xuống thôi rồi còn đâu
Đời tôi cũng giống như anh
hơn nhau ở chổ sang hèn mà thôi
anh sang anh có được vui
tôi hèn tôi sống tươi cười mãi thôi
Sống ở đời thường khi nhiều chuyện lạ
lúc dương trần châm biếm miệt thị chơi
không để ý dù ra sao kết quả
thác đi rồi than khóc giả tạo đời.
Những bài thơ châm biếm ngắn về việc đàn bà ngoại tình được nhiều tác giả sáng tác. Cùng khám phá những bộ thơ hay nhất, phê phán tính xấu này của chị em phụ nữ.
Mấy chén tương tư mụ liệng rồi
Sầu tình suốt kiếp cũng buông thôi
Hôm kia cá mắm nhiều thằng thử
Dạo nọ xôi heo lắm đứa nhồi
Khổ cảnh nghèo tiền không trát phấn
Buồn đời mạt vận chẳng bôi vôi
Quên thân dại dột còn hờn dỗi
Vĩnh viễn chia ly nước mắt trồi.
Ngày em ngoại tình tư tưởng
Tâm tư, tình cảm cho ai ?
Cuộc đời quay cuồng bốn hướng
Thoáng nghe đêm ngắn , ngày dài
Ngoại tình ăn sâu kí ức
Chòng chành nuôi mộng giấc mơ
Hôn nhân dính một nét mực
Hồn sa đáy mắt tôn thờ
Ngoại tình là chiếc mặt nạ
An toàn, vô hại đố ai?
Em non như một đọt lá
Hàm răng thích cắn ăn hoài
Ngoại tình sóng ngầm che giấu
Tâm hồn giằng xé cơn đau
Bốn bề viển vông tốt xấu
Rơi mau cạm bẫy rơi mau
Ngoại tình chạy đua vực thẳm
Mấp mé một trời xót xa
Suối nguồn yêu thương ta tắm
Lắng nghe hương vị thật thà
Ngoại tình cuốn theo vòng xoáy
Cơn lốc thời gian rã rời
Mê muội sớm trưa chiều tối
Đêm gầy giẫy giụa đôi môi
Ngoại tình thơm tho dĩ vãng
Đôi chân sỏi đá nghiêng mùa
Cánh đồng một ngày hạn hán
Nứt nẻ câu chuyện ngày xưa
Tạo hóa trêu người
Thế gian cười khó hiểu
Cuộc sống đời người
Ngắn ngủi bấy nhiêu thôi…
Anh giỏi giang
Chị thì xinh đẹp
Giấc mơ đời
Hạnh phúc cũng nhiêu thôi…
Dòng đời trôi
Tuyệt vời nơi mái ấm
Đôi từng đôi
Hạnh phúc mỗi gia đình…
Giọt tình vương
Hương đời thương luyến ái
Cõi mơ đời
Trễ nải những cuộc vui…
Anh hay tôi
Chị này hay em gái
Giấc mộng xa vời
Tìm kiếm giấc mơ hoa…
Xót xa cười
Kẻ tìm vui
Người phận tủi
Khóc than rồi
Cũng đón rước niềm vui…
Mái ấm gia đình
Ân tình hình dấu cộng
Hạnh phúc xoay vần
Chạy nhảy dong chơi
Vấp…
Vớ rồi
Tình đời trồng tréo nối
Dấu nhân đời
Dấu cộng, cộng mãi cũng thua thôi…
Mấy ai cười mà trọn những cuộc vui
Mấy kẻ vui không đánh mất nụ cười…
Giấc mơ đời chợt khóc
Mái ấm cuộc vui cũng bật khóc
Lõa đời…
Vẫn có người cười
Vẫn tiếp nối niềm vui
Vẫn chảy trôi xuôi dòng đời bất tận
Khóc – cười
Ôi…
Há kiếp mỗi con người…
Đêm âm thầm thao thức với canh thâu
Nghe tiếng dế thở than cùng bóng tối
Tình em, anh phải chăng là quá vội?
Nên hương yêu, chưa thể chín như người.
Em xuyến xao nhung nhớ quá nụ cười
Của kẻ lạ, không phải người chung lối
Em ngây thơ, em không hề biết tội
Khi yêu người, mà không phải là anh!
Phải làm gì khi mộng thắm còn xanh
Anh bạc bẽo em âm thầm đơn lẻ
Anh rong ruổi với bao điều mới mẽ
Có nghĩ cho em – Đêm vắng âm thầm!?
Em âu sầu bên chiếc bóng lạnh câm
Buồn rưng rứt khi tàn canh tỉnh giấc
Em để lệ mờ hoen trên khóe mắt
Gió giông đâu vùi dập cánh hoa tươi
Bất chợt hôm nay mang đến nụ cười
Của kẻ lạ em chưa từng gặp gỡ
Dạ xuyến xao hằng đêm về em nhớ
Góc nhỏ tim em, từ đấy có ai rồi.
Anh hỡi anh em thú tội đây thôi
Đừng nỡ giết đời em trong bóng tối
Anh đã không yêu, anh cũng không có lỗi
Hãy trả em về xuân sắc thuở ngày xưa
Em bây giờ không kẻ đón người đưa
Một thiếu phụ thẩn thờ bên hoang lộ
Em ơi em ở đâu rồi
Nón em đang đội sao rơi giữa đường
Tự nhiên trời đất quay cuồng
Anh đang làm cỏ, em chuồn đi đâu?
Mà em chẳng nói một câu
Bỏ anh ở giữa đồng sâu một mình
Hôm qua anh gặp thằng Bình
Về quê chỉ có một mình nó thôi
Nó lái một chiếc xe hơi
Gặp anh nó chẳng một lời hỏi thăm
Cái bản mặt nó hằm hằm
Như thù như oán, chằm chằm nhìn anh
Ngày xưa khi tuổi còn xanh
Anh và nó đã tranh giành với nhau
Nhà nó thì rất là giàu
Nhưng mà học dốt, hỗn hào một cây
Bố em bảo cái thằng này
Gả con cho nó có ngày oan gia
Vì thế anh lấy được đà
Trầu cau dạm hỏi – em là của anh
Nó thua nó tức nên đành
Bỏ đi buôn lậu giờ thành đại gia
Thời gian cứ thế trôi qua
Vợ chồng mình cứ mãi là nhà quê
Dầm sương vẫn khó trăm bề
Dãi nắng mà vẫn lê thê đói nghèo
Em thì chê ỏng chê eo
Thà lấy thằng dốt thoát nghèo cho xong
Văn hay, chữ tốt như ông
Tối ngày cũng chỉ chổng mông lên trời
Anh nghe từng chữ, từng lời
Của em như muối xát nơi tim mình
Nay em chẳng nghĩ chút tình
Quăng cái nón lá rình rình trốn anh
Dưới ruộng cây lúa còn xanh
Chồng con còn đó, em đành bỏ sao?
Em đi không nói lời nào
Còn anh ở lại mà đau trong lòng
Ngày xưa nên vợ nên chồng
Rước dâu ở giữa cánh đồng lúa xanh
Ngày nay em lại bỏ anh
Cũng trên đồng lúa mà đành sao em?
Đời phê phán ngoại tình tư tưởng
Bản chất tư tưởng không có chữ ngoại tình
Đời mỉa mai những kẻ đa tình
Tình cảm con người, thế giới riêng khó hiểu
Yêu anh chẳng nhu cầu danh phận
Không muốn anh đánh đổi bất cứ điều chi
Yêu anh trong một góc tâm hồn
Góc bí ẩn, người bên em không thể có
Anh mong bên em sao quá khó!
Bởi quanh em ràng buộc nghĩa nặng tình thâm
Xin yêu nhau một cách âm thầm
Cùng chia sẻ ánh mắt, nụ cười lặng lẽ
Nếu đời có buông lời khinh rẻ
“Tư tưởng ngoại tình”, em chịu tội thay anh
Hãy yêu nhau trong sự cảm thông
Yêu trong sở hữu là tình yêu ích kỷ.
Lưu lại tổng hợp bài thơ về cô giáo lớp em | Đây đều là những bài thơ hay, thích hợp để bạn dành tặng giáo viên của mình.
Những bài thơ châm biếm thói tham nhũng phản ánh vấn nạn của xã hội, khi có những kẻ tham lam làm ảnh hưởng nền kinh tế. Những câu thơ như phê phán những “con sâu” đáng bị lên án.
Bà con ới…ời…!!!
Lắng nghe tôi vịnh con sâu
Tham lòng nên nó bám bâu ăn càn
Sâu xanh sâu róm sâu vàng
Sâu thì cắn lá sâu đàng ăn cây…
Đắng lòng cái cảnh thời nay
Nồi canh đã lắm sâu thay rau rồi
Thức ăn trăm thứ làm mồi
Khi thì bán chức, lúc ngồi mua quan
Nếu mà không ác , tham , gian…
Thì là chẳng có của mang mà giàu
Một nồi sâu nó làm rầu
Ăn trên ngồi trốc nhà lầu xe hơi
Lắm phường ăn thật làm chơi
Lắm trò gặm bẩn, lắm nơi bố đời
Lắm thằng nói chuyện trên trời
Thực hành được một nói lời hàng trăm
Cái trò báo cáo hàng năm
Chỉ toàn chém gió chặt băm nổ mồm
Bụng to miệng vẫn nhoàm nhồm
Ăn từ dưới gốc lồm cồm ăn lên
No lòng thằng dưới đứa trên
Cũng là moi ruột cái tên dân quèn
Thằng sang bắt nạt thằng hèn
Thằng mà có chức ép chèn thằng không
Thằng thì cậy thế chơi ngông
Lấy đầu thiên hạ làm mông để ngồi
Vì đâu đất nước cọc còi
Cũng do cái đám bọ dòi phá tan
Kéo phe đem cánh làm quan
Những thằng ngu dốt cũng mang cả vào
Của công thằng xới đứa đào
Đứa trên thằng dưới chỗ nào cũng ăn
Sâu dân mọt nước càng tăng
Tổ cha cái đám lăng quăng chúng mày
Phá tan cái đất nước này
Cũng do đứa tớ…thằng thầy…quan tham…!!!
Một lũ quan tham, một bọn người
Một bầy tham nhũng, một bầy tôi
Đục nước béo cò nên cố bám
Bầu không trúng cử vẫn không thôi
Thật là đau lắm Đồ Sơn ơi!
Bí thư, chủ tịch hỏng hết rồi
Chín ông thường vụ chia nhau đất
Dân thì mất đất, đất than ôi!
Thật là đau lắm Đồ Sơn ơi!
Đất của ông cha mất hết rồi
Một lũ mặt người mang dạ thú
Lấy đất của dân biếu ông tôi
Đau lòng dân lắm Đồ Sơn ơi!
Gái, trai, dâu, rể mười ba người
Thành gia đình trị trong thị xã
Đủ các ban ngành, thế mới chơi!
Lương ông một tháng bao nhiêu?
Nhà lầu, mái chóp cao siêu mấy tòa
Phải chăng là của ông bà
Để cho ông hưởng, hay là của dân?
Đời sống ông gấp trăm lần
Các nhà doanh nghiệp tảo tần bán buôn
Kinh tế ông chẳng có nguồn
Tiền sài như nước, vợ con khinh người
Xe công ông cứ dong chơi
Một tuần hai buổi có người đón đi
Tiền chùa ông cứ việc chi
Chân nhang đệ tử thiếu gì người lo
Cần tiền lắm kẻ đem cho
Làm nhà mỗi đứa giúp cho một phần
Động ốm nhiều kẻ đến thăm
Nhà hàng, khách sạn phần trăm góp vào
Mỗi lần vợ ốm, con đau
Bố mẹ nằm xuống lấy bao đựng tiền
Nhà ông như thể động tiên
Nội thất đắt tiền ông vẫn cứ chơi
Cuộc sống vương giả hơn người
Anh em ông cũng một thời vàng son
Đá mòn, dạ ông không mòn
Đất đai như của hồi môn ông bà
Nhà hàng, khách sạn gần xa
Ông cấp, ông bán như là của ông
Thật là một kiểu chơi ngông
Anh em ông cũng nhờ ông lên người
Dân nghèo thất nghiệp đến nơi
Đất không có ở, trách trời bất công
Hỏi trời, trời có biết không
Hỏi đất, đất lại bảo không biết gì
Hòn vàng sao lỡ vứt đi
Hòn đất giữ lại nghĩ gì đến dân
Tham tài là lũ bất nhân
Sâu dân mọt nước phải cần bỏ đi.
Ơi Bác Hồ ơi!… những lúc này
Giá còn Bác sống đến hôm nay
Để xem thời thế đang thay đổi
Quan cứ giàu lên tính từng ngày
Thời thế bây giờ đã đổi thay
Mua quan, bán chức … thật là hay
Nếu cứ có quyền là có lợi
Nội xâm tham nhũng … chống ai đây?
Tham nhũng bắt vào lại thả ra
Bắt ngay nhà báo … bắt điều tra
PMU18 sai thành đúng
Dư luận hỏi ai chính, ai tà?
Đấu tranh … tranh đấu tránh vào đâu?
Cẩn thận nghe không kẻo mất đầu?
Quan lại bênh quan … Đời là thế!
Mong cho nước mạnh để quan giầu!
Quan ơi con đói lắm rồi
Con xin chút mỡ thừa… Thôi quan à
Quan ngồi trên ghế nhìn xa
Đâu trông thấy được con mà… Gầy tong
Miếng ăn kiếm đỡ chẳng xong
Nói chi giàu mạnh cho lòng quan vui.
Kinh tế nó cứ thụt lùi
Đói ăn thì cứ rối nùi… Đi theo
Giá cả ngày một cứ leo
Đồng lương trèo một giá trèo lên trăm
Khổ thân làm lụng cả năm
Để dành đến tết được dăm triệu tròn…
Không tiền áo mới cho con…
Gắng lắm mua nổi mấy đòn bánh chưng
Gạo trong nhà chẳng còn lưng
Mấy vò nữa hết… Xem chừng đi vay
Khổ nỗi cả xóm như rày
Nhà ai cũng đói, chẳng tày no ai…
Chẳng thà “tay trễ…miệng quai”
Đằng này vất vả năm dài… làm thuê
Vậy mà cũng chẳng no nê
Cậy quan, quan hỡi, xin về… Mà coi
Xin quan nhìn kỹ để soi
Vì đâu nên nỗi dân tôi đói nghèo???
Bao nhiêu dự án nó treo
Tiền của nhà nước nó theo ông thầu
Bao nhiêu quan lớn, nhà giàu…
Quan tham vơ vét… Bụng bầu càng to
Quan ăn thừa thãi ấm no
Còn dân đen lại ốm o gầy mòn…
Quanh năm quan rút, quan bòn…
Thịt quan ăn hết, xương còn phần dân
Trời ơi, ngó xuống mà phân…
Cho con miếng thịt… Miếng gân… Con nhờ…
Quan ơi xin chớ phớt lờ…
Dân no, quan ấm…cõi bờ… Mới yên…
Ta đã đi qua
Những xóm làng chiến tranh vừa chấm dứt:
Tôi đã gặp
Những bà mẹ già quấn giẻ rách
Da đen như củi cháy giữa rừng
Kéo dây thép gai tay máu chảy ròng
Bởi đồn giặc trồng ngô tỉa lúa.
Tôi đã gặp
Những cô gái trồng bông
Hai mươi? Ba mươi?
Tôi không nhìn ra nữa.
Mồ hôi sôi trên lưng
Mặt trời như mỏ hàn xì lửa
Đốt đôi vai cháy hồng.
Tôi đã đi qua
Nhiều xóm làng vùng Kiến An Hồng Quảng.
Nước biển dâng lên ướp muối các cánh đồng
Hai mùa lúa không có một bông.
Phân người toàn vỏ khoai tím đỏ.
Tôi đã gặp
Những đứa em còm cõi
Lên năm lên sáu tuổi đầu.
Cơm thòm thèm độn cám với rau
Mới tháng ba đã ngong mong đến Tết
Để được ăn cơm no có thịt
Một bữa một ngày…
Tôi đã đi
Giữa Hà Nội những đêm mưa lất phất
Đường mùa đông nước nhọn tựa dao găm
Tôi đã gặp
Chị em công nhân đổ thùng
Yếm rách chân trần
Quần xắn quá gối
Run lẩy bẩy chui vào hầm xia tối
Vác những thùng phân
Ta thuê một vạn một thùng
Có người không dám vác
Các chị suốt đêm quần quật
Sáng ngày vừa đủ nuôi con.
Một triệu bài thơ không nói hết nhọc nhằn
Của quần chúng anh hùng lao động
Đang buộc bụng thắt lưng để sống
Để xây dựng kiến thiết nước nhà
Để yêu thương nuôi nấng chúng ta.
Vì lẽ đó
Tôi quyết tâm rời bỏ
Những vườn thơ đầy bướm đầy hoa
Những vần thơ xanh đỏ sáng loà
Như trang giấy kim
Dán lên quân trang
Đẫm mồ hôi và máu tươi của cách mạng
Như công nhân
Tôi muốn đúc thơ thành đạn
Bắn vào tim những kẻ làm càn
Những con người tiêu máu của dân
Như tiêu giấy bạc giả!
Các đồng chí ơi!
Tôi không nói quá
Về Nam Định mà xem.
Đài xem lễ họ cao hứng dựng lên
Nửa chừng thiếu tiền bỏ dở.
Mười một triệu đồng dầm mưa dãi gió
Mồ hôi máu đỏ mốc rêu.
Những con chó sói lãng phí quan liêu
Nhe răng cắn rứt thịt da cách mạng!
Nghe gió mùa đông thâu đêm suốt sáng
Nhớ “đài xem lễ” tôi xót bao nhiêu
Đất nước chúng ta không đếm hết người nghèo
Đêm nay thiếu cơm thiếu áo.
Những tên quan liêu Đảng đã phê bình trên báo
Và bao nhiêu tên chưa ai biết ai hay
Lớn, bé, nhỏ, to, cao, thấp, béo, gày
Khắp mặt đất
Như ruồi nhặng
Ở đâu cũng có!
Đảng muốn phê bình tất cả
Phải một nghìn số báo Nhân dân!
Tôi đã đến thăm nhiều hố xí cầu tiêu
Giấy trắng nửa mặt, xé toang chùi đít
Những người này không bao giờ họ biết
Ở làng quê con cái nhân dân ta
Rọc lá chuối non đóng vở học i-tờ!
Tôi đã đến dự những phiên toà
Họp suốt ngày luận bàn xử tội
Những con chuột mặc áo quần bộ đội
Đục cơm khoét áo chúng ta
Ăn cắp máu dân đổi chác đồng hồ
Kim phút kim giờ lép gầy như bụng đói
Những mẹ già, em trai, chị gái
Còng lưng, rỏ máu lấn vành đai!
Trung ương Đảng ơi!
Lũ chuột mặt người chưa hết
Đảng lập đội quân trừ diệt
– Có tôi!
đi trong hàng ngũ tiền phong.
Những bài thơ châm biếm trong chuyện tình yêu rất thú vị, mang đến nhiều tiếng cười. Bạn có thể khám phá một số bài thơ thu hút nhất để biết những điểm xấu trong chuyện tình cảm lứa đôi.
ANH… thề anh chỉ mình em Yêu… lắm hình ảnh Lọ Lem láng giềng
Em… đẹp như một nàng tiên
Là… anh say đắm đảo điên lâu rồi
Anh… thơm tâm trạng bồi hồi
Nói… không ngoa chứ giống ngồi đống than
Thật… lòng anh muốn sang trang
MẸ… thì mong mỏi có nàng dâu xinh
Anh… vốn trọng chữ Nghĩa — Tình
Bảo… sao đôi lứa chúng mình thương nhau
Nói… sao đẹp mối tình đầu
Dối… lòng hai đứa qua cầu gió bay
Là… vì mình ở đêm nay
Hư… vô ai biết áo bay phương nào.
Nếu mà không lấy được em,
Anh về đóng cửa cài đèn đi tu.
Tu mô cho em tu cùng,
May mà thành phật ở chung một chùa
Nước trong nước chảy quanh chùa,
Tình yêu như thể rút thăm
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
Tình yêu như thể quan sài
Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc co lúc giãn lúc sờn đứt ngay.
Tình yêu như thể người say
Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời.
Tình yêu như thể điểm mười
Có học cho hết cả đời vẫn mong.
Tình yêu như thể đuôi công
Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì.
Tình yêu như thể bánh mì
Cậu không yêu tớ, tớ vẫn yêu
Ai bảo cậu không yêu tớ nào
Nếu mà không yêu tớ sẽ khóc
Câu sợ khóc nhiều cậu phải yêu.
Những câu thơ châm biếm ngày tết mang đến cho bạn cảm giác thích thú. Từng câu thơ có đặc điểm thú vị riêng, để bạn có thể thoải mái giải trí ngày cuối năm.
Tết về mọi nhà ấm áp vui
Hạnh phúc trên môi nở nụ cười
Sao em lúc nào cũng rũ rượi
Buồn rầu se sắt lắm đi thôi
Chồng người phong độ đáng đàn ông
Vợ vui hạnh phúc cũng thoả lòng
Làm gương mẫu mực cho con cái
Chồng em rượu uống dốc “chổng hông”
Ra đường chân đá, bước nghênh ngang
Khà khiạ người ta, chửi khắp làng
Lăn lên lộn xuống, đâm sấp ngửa
Thật khổ em không, phận bẽ bàng
Đã bao xuân về tim lát tan
Còn gì vui thú tình đã tàn
Tết đến chẳng còn có ý nghĩa
Thèm thuồng cảm giác được bình an
Em chẳng dám ước được giàu sang
Chỉ mong anh tỉnh đừng say quàng
Cực khổ công kia, nhiều việc nọ
Chẳng quản hề chi, dạ thênh thang
Xuân đến ngõ rồi chán quá ta
Mai vàng vặt lá sắp ra hoa
Bố ngồi trước cửa im không nói
Mẹ ở sau người lẩm bẩm ca
Gà vẫn ấp con sao dám phá
Heo còn bú sữa buộc cho qua
Tết về rối loạn nơi nhà khó
Tiền kiếm không ra khổ thấy bà
Giáp tết rồi, chắc em nhiều việc lắm
Ruộng lúa chiêm, đã cấy hết hay còn?
Đôi chân trần, em lội dưới bùn non
Gió bấc về mang mưa phùn rét đậm
Chiếc áo tơi đượm sắc vàng màu nắng
Em có quàng cho bớt lạnh đôi vai?
Đọng trong anh suốt những tháng năm dài
Hơi ấm dịu của áo tơi, nón lá
Em cho anh mùi dư hương lúa má
Để lòng anh vương vấn mãi không nguôi
Và hôm nay tết đã đến nơi rồi
Anh nhớ lại mùi lá dong, lá chuối
Và hương bưởi bay theo làn tóc rối
Anh ước về gói bánh tét, bánh chưng
Thả hồn theo khói bếp lượn lưng chừng
Nhìn má em hồng lên theo ánh lửa.
Ôi quê hương, cánh đồng hai mùa lúa
Trong mùa nào cũng có bóng hình em.
Những bài thơ châm biếm về rượu mang lại nhiều tiếng cười. Rượu tạo men say để mọi người dễ trải lòng hơn, nhưng cũng có hại cho sức khỏe.
Trăm năm Kiều vẫn là KiềuUống Rượu say cũng là điều tất nhiênSay rồi cũng giống thằng điênThế nhưng ai cũng muốn điên dài dài.
—
Rượu cũng từ gạo mà raTa đây uống rượu cũng là ăn cơm.
—
Thân xác ở trong chaiTam hồn ở ngoài chaiMuốn nên sự nghiệp lớnMỗi ngày phải vài chai
—
Rượu làm ta say ta lại tỉnhTa tỉnh rồi rượu chết với ta
—
Thân xác ở trong chaiTâm hồn ở ngoài chaiMuốn nên sự nghiệp lớnMỗi ngày phải vài chai.
—
Làm trai cho đáng nên traiĐi đâu cũng phải có vài chai trong người.
—
Khi ra trường là bỏ rượuMà bỏ rượu là tợp biaMình chỉ uống bia hơiAi thảnh thơi mà tợp rượuTa kĩ sư tiền triệuPhải bỏ rượu, tợp bia.
—
Một ly nhâm nhi tình bạnHai ly uống cạn lòng sâuBa ly mũi chảy tới râuBốn ly ngồi đâu gục đóNăm ly cho chó ăn chèSáu ly vợ đè cạo gió
—
Đừng chê người uống say không đứng nổIHắn đã sống chân tình, không giả dối!Anh không say, nhưng chớ vội tự hàoXấu hơn say là làm điều tội lỗi.
—
Uống rượu là để giải sầuKhông phải uống rượu đau đầu đâu nhenUống rượu sao để người khenĐừng để uống rượu ma men dẫn đường.
—
Rượu cho lễ tết vui tươiLên xe chớ để răng rơi ra ngoàiRượu thêm tình bạn lâu dàiĐừng lên uống cố good bye bạn hiền.
—
Thất tình ai cũng trải quaUống say quên hết con bà nó điCó thằng mê mẩn tình siSay xong bỏ dép hồn phi về trời.
—
Lắm cảnh nghèo xác mùng tơiCon quần áo rách vợ dơ xương vèChồng thì nghiện rượu lẫn chèMỗi ngày một lít sao nghe đau lòng.
—
Lên cao mới biết núi caoUống rồi mới biết rất hao túi tiềnChọn xoài đừng chọn xoài chua,Chọn bạn đừng để bạn dzô dùm mìnhChơi hoa đừng để hoa tànChơi bạn đừng để bạn dành trai bia.
—
Uống rượu nho nhã người thươngKhông phải uống rượu nằm đường thấy ghêUống rượu vui vẻ người mêĐừng để uống rượu người chê, người cười.
—
Rượu vào cái xấu lòi raRượu vào bỏ cửa bỏ nhà đi chơiRượu vào quần áo tả tơiRượu vào văng tục nói lời luyên thuyên.Rượu vào hao tổn bạc tiềnRượu vào nhìn vợ nghĩ tiên trên trờiRượu vào say nói lắm lờiRượu vào than trách đất trời không thươngRượu vào nằm ngủ ngoài đườngRượu vào đi lại coi thường công anRượu vào ăn nói làm cànRượu vào phán chuyện thế gian như thầnRượu vào đời cũng bất cầnRượu vào quên hết tình thân họ hàngRượu vào bạn với nghĩa trangRượu vào cả họ cả làng đều khinh
Những bài thơ châm biếm các cô nàng có tính lẳng lơ, không chung thủy, gặp ai cũng thả thính. Tính cách này của phụ nữ không được coi trọng, đặc biệt sẽ bị cấm kỵ ở thời xưa.
Lẳng lơ cũng một anh chồngChính chuyên cũng chẳng nằm không đêm nàoMột đêm tám, chín trai vàoLòng tôi nhân đức chẳng để anh nào ra không.
—
Lắng nghe tiếng hát chị đò đưa,Trong ánh trăng vời vợi…Tiếng hát lẳng lơ đưa,Làm xao động những làn da mát rợi.Tiếng hát lẳng lơMột đoàn gái tơNằm mơ trên bờ cỏ nõn.Một đoàn nai tung tăng đùa giỡnTheo điệu hát giònở cạnh sườn non…Ai nghe tiếng hát chị đò đưaMà không cảm thương người quả phụNằm ấp bóng trăng thưaLuồn qua song cửa sổ!
—
Hạnh phúc là cô gái lẳng lơChẳng bao giờ ở yên một chỗNàng vuốt ve vầng trán anh tóc xoãHôn vội vàng rồi vụt biến đi xaBất hạnh thì hoàn toàn ngược lạiÔm riết anh, yêu đắm đuối, nồng nànNàng nói nàng chẳng có gì phải vộiGhe xuống giường anh, nàng ngồi đan.
—
Lẳng lơ cũng chẳng có mòn,Chính quyền cũng chẳng sơn son để dành.Lẳng lơ chết cũng ra ma,Chính chuyên chết cũng khiêng ra ngoài đồng.Lẳng lơ đeo nhẫn chẳng chừa,Nhẫn thì rơi mất, lẳng lơ hãy còn.
Những câu thơ châm biếm nói lên những thói hư, tật xấu liên quan đến mọi vấn đề về con người, cách sống, xã hội. Với câu từ hài hước, bạn sẽ cảm thấy thoải mái, biết được nhiều thói hư, tật xấu nên tránh trong cuộc sống.
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Nhiều bạn vẫn đang lầm tưởng sao xuyến hay xao xuyến là hai từ giống…
Lãn công hay lãng công từ nào đúng chính tả là thắc mắc của nhiều…
Hệ thống chứng nhận uy tín là minh chứng cho chất lượng và uy tín…
Con ngang hay con ngan viết đúng chính tả là thắc mắc của nhiều người.…
Theo VASEP - Hiệp hội Chế biến và Xuất khẩu Thủy sản Việt Nam, hãy…
Giới thiệu về tác giả Tố Hữu giúp bạn có cái nhìn rõ ràng hơn…
This website uses cookies.