Hôm nay, hãy cũng LVT Education ngẫm qua những bài thơ báo hiếu cha mẹ, thơ về chữ hiếu, thơ Vu Lan báo hiếu ý nghĩa của nhiều tác giả viết về người mẹ, người cha yêu thương với bao nỗi niềm chất chứa. Chắc hẳn qua những dòng thơ này cũng ta lại tìm thấy đâu đó hình ảnh của cha mẹ trong tim với những ký ức xưa cũ.
Bài viết cùng chủ đề:
Công lao sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ đối với con cái là vô cùng to lớn, không sao kể xiết. Vì vậy, những người làm con khi đã khôn lớn, trưởng thành phải luôn ghi nhớ công lao trời biển ấy và báo đáp, phụng dưỡng cha mẹ. Cùng LVT Education lắng lòng với những bài thơ báo hiếu cha mẹ hay, ý nghĩa sau đây để cảm nhận sâu sắc hơn nghĩa tình mẹ cha bạn nhé !
Thơ báo hiếu cha mẹ hay, ý nghĩa
(Sưu tầm)
Chuyện đời lắm lúc trớ trêuĐau thương vì bởi chữ nghèo trong taDù sao cũng nhớ mẹ giàDày công chăm sóc thiết tha nghĩa tình.
Cha là ánh sáng bình minhMẹ như trăng sáng lung linh đêm tànCho con cuộc sống huy hoàngVới bao mơ ước ngập tràn yêu thương.
Dẫu con luôn sống tha phươngVẫn luôn ghi nhớ đoạn trường mẹ quaBiển trời rộng lớn bao laNhưng không sánh nổi nghĩa cha cao vời.
Mẹ ơi con đã cạn lờiMong sao chữ hiếu một đời xứng danhCảm ơn cha đã chân thànhCho con cuộc sống trong xanh với đời.
(Sưu tầm)
Mẹ là biển cả thênh thangCha là ngọn núi cao sang giữa đờiCho con cuộc sống tuyệt vờiVới bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơCho con chấp cánh bay vào tương laiƠn cha nghĩa mẹ đong đầySớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầmSa vào cạm bẫy thăng trầm thế gianDòng đời sóng gió miên manCon yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư khôngChỉ là một chút phấn hồng mà thôiLàm người bể khổ đơn côiNên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đờiCon xin ghi khắc những lời mẹ chaSống luôn mang những thật thàYêu người yêu bạn mới là chính nhân.
Mẹ là tia nắng đời conĐêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuânBấy lâu mẹ đã thấm nhuầnNhững lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơiMảnh quần vải áo những lời hát ruNhiều hôm gió bão mịt mùMái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thânGánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mangNhững đêm lệ ướt hai hàngGiàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuônChẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâuLà con đừng để mẹ sầuThương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
(Sưu tầm)
Cả đời lo lắng cho conTuổi già sức yếu lưng khòm chân đauNgày xưa mưa nắng dãi dầuGian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồngChắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi conCha mong bữa đói không cònĐể con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nôngPhủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôiSớm khuya đồng ruộng giữa trờiTay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăngCon mong cha mãi an lành bên conĐáp đền dưỡng dục công ơnMong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
(Sưu tầm)
Yêu sao đôi mắt mẹ hiềnGiàu lòng nhân ái rộng miền bao dungĐời nghèo vật chất mông lungLạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười
Tình thương sánh tựa biển trờiCó trong mắt mẹ một đời hy sinhCho con cho nghĩa cho tìnhQuên đi vất vả thân mình sớm hôm
Vòng tay ấm áp mẹ ômRu con giấc ngủ đêm hôm mỏi mònLời ru da diết lòng conKhắc sâu trong dạ sắt son không mờ
Những ngày thơ ấu dại khờMẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì conGiờ đây bé bỏng chẳng cònVẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều
Mẹ ơi! thương quá thật nhiềuGiản đơn dung dị mỗi chiều bên conMong mẹ ăn tốt ngủ ngonĐể con nương tựa để con cậy nhờ
Cuộc đời sóng gió đợi chờGập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai haySểnh chân lỡ chệch vòng quayNhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.
(Sưu tầm)
Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắngViết những bài thơ sâu lắng yêu đươngCon vô tâm không biết những đêm trườngMùa nắng hạn…Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sươngCho vụ mùa xanh tốt…Con vô tình ước những điều ngu dốtRằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanhĐâu biết rằng cha đã quá tuổi xanhTóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặngĐôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinhLo cho con mà quên mất thân mìnhCon lại bận với mối tình dang dở…Con đã buồn khi người yêu hờn dỗiCon dại khờ với mơ mộng xa xôiMùi đất – khét nắng – giọt mồ hôiMùi thân thương đã làm con chợt tỉnhƠi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi !Con đáp đền được ơn nghĩa đời chaKhi biển sâu và trời rộng bao laChẳng đo được công lao cha vun đắp…
(Sưu tầm)
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
(Sưu tầm)
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ
Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng
Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ
Quê mình đã hết đợt đông phong?
Bỗng nhớ những ngày con bé thơ
Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ
Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn
Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ
Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn
Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn
Mái tóc pha sương màu đã ngả
Vì con, bao đêm mẹ trở trăn
Hôm nay bên bờ sông vắng lặng
Lưu vong đất khách chẳng cạnh người
Vì ai đời mẹ bao gánh nặng
Người con xa xứ nhớ khôn nguôi
Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ
Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì
Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết.
➤➤ Công lao, ơn nghĩa của cha mẹ không gì có thể sánh nổi. Những người làm con phải luôn ghi nhớ công lao ấy và phải làm tròn trách nhiệm của mình đối với cha mẹ, đừng để khi cha mẹ mãi mãi không còn trên thế gian này nữa thì mọi sự báo đáp cũng đã muộn rồi. Đây cũng chính là thông điệp mà những bài thơ báo hiếu cha mẹ hay, y nghĩa trên đây muốn nhắn gửi.
Có thể bạn quan tâm:
Trong xã hội hiện đại ngày nay khi mà những giá trị đạo đức trong mỗi người ngày càng bị suy đồi đi thật là đáng buồn biết bao nhiêu. Thế rồi lòng hiếu thảo của con người cũng lại là một vấn đề được dư luận xã hội quan tâm và ngày càng có những cái nhìn khác, đa chiều về lòng hiếu thảo của con người. Cùng lắng lòng với chùm thơ về chữ Hiếu sâu sắc sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ về chữ Hiếu bạn cần khắc ghi
Thơ: Bách Tùng Vũ
Mẹ Cha vất vả sinh mìnhCông lao ví đặng…như tình Thái SơnÂn nào sâu nặng cho hơnTình Cha nghĩa Mẹ, tựa ơn biển trờiThì đây chữ Hiếu ai ơi…Làm người giữ trọn một đời chớ quên…
Cù Lao dưỡng dục nhớ đềnNặng mang sinh đẻ, mới nên hình hàiNuôi con không ngủ đêm dàiMùi hôi Mẹ chịu, mùi khai Cha cùng…Tanh dơ không ngại chẳng ngùngMiệng nhai cơm trún, lưỡi dùng lìa xương …
Ba năm bồng bế yêu thươngMẹ Cha vất vả, trăm đường cực thânRồi khi chập chững bước chânMẹ nâng Cha đỡ, những lần con đi…Công Cha nghĩa Mẹ từ biNợ sinh nợ dưỡng lấy gì đền ân…
Xưa kia Bồ Tát, hiện thân…Mục Kiền Liên ấy, hiếu nhân ai bằngHi sinh cứu Mẹ mọi đằngTrong Kinh báo hiếu đã hằng khắc ghiNgười con đức độ từ biDù rằng Mẹ có làm chi… Lỗi lầm…
Chắp tay ta thắp hương trầmCầu cho Cha Mẹ thân tâm an nhànCon xin lo lắng mọi đàngHai vai con gánh, hai hàng Mẹ ChaThương Cha kính Mẹ tuổi giàMột lòng phụng dưỡng để mà đáp ân.
Xin người trong cõi hồng trầnThương yêu Cha Mẹ đừng chần chừ thêmMẹ Cha như ngọn đèn đêmHắt hiu trước gió yếu mềm lung lay…Công Cha nghĩa Mẹ cao dày…Nhớ nên… Báo đáp… Những ngày… Còn đây…
Thơ: Bách Tùng Vũ
Thời nay ta vội trăm điềuMà ta quên mất yêu chiều Mẹ ChaSong thân nay tuổi đã giàMiếng ăn có tặng, ly trà có dâng ?Có từng xoa bóp tay chânCó hay chăm sóc những lần ốm đau ?
Thời gian vốn dĩ trôi mauVội cơm vội áo vội câu tiền tàiVới mình tháng rộng ngày dàiMẹ Cha ngắn lại chỉ vài gang tayLớn rồi thỏa cánh mình bayBỏ quên Cha Mẹ tuổi nay xế chiều
Ta có bận việc quá nhiều ?Mà để Cha Mẹ buồn thiu ngóng chờBạn bè ta tiếp hàng giờMẹ Cha ta bỏ thờ ơ tháng ngàyNgoài đường vui vẻ no sayMâm cơm của Mẹ nguội ngay…Một mình
Rồi khi ta lập gia đìnhLo chồng lo vợ quên tình Mẹ ChaĐói thì nhờ vả kêu caGửi con gửi cái Ông Bà trông nomNo thì chẳng thiết ngó nhòmĐể cho Cha Mẹ héo mòn xót xa
Năm khi mười họa ghé quaChẳng quan tâm đến Mẹ Cha bao giờNgày lễ ngày tết ngóng chờTạt qua đôi chút rồi vờ bận côngBổn phận lo thí cho xongVài đồng gửi biếu mà không sum vầy
Ai ơi nhớ lấy điều nàyĐừng để khi mất rồi bày cúng cơmBây giờ có thảo có thơmHỏi thăm lúc sống chăm nom lúc giàNhanh lên kẻo muộn kẻo quaMỗi năm mỗi ngắn…Mẹ Cha…Không chờ…!
Thơ: Ngạo Thiên
Cuộc đời cha mẹ cho điChẳng mong nhận lại, được gì nơi conBao năm thân xác hao mònCuộc đời lam lũ, nuôi con nên người
Mong con hạnh phúc an vuiCơm no áo ấm, bằng người xung quanhMẹ cha giờ tóc chẳng xanhPhong sương tuyết trắng, da nhăn đồi mồi
Làm con không Hiếu thì thôiSao con đành nở, suy đồi nghĩa nhânĐánh cha mắng mẹ bao lầnCuộc đời cha mẹ, lặng thầm khổ đau
Đêm về nước mắt tuôn tràoNghẹn ngào cho cảnh, máu đào phụ ânCon ơi nhân quả xoay vầnĐừng gieo nghiệp ác, khổ thân sau này.
Thơ: Ngạo Thiên
Khắp thế gian, có ai tốt bằng mẹ ?Gánh cuộc đời, cho con trẻ bay xaNghĩa tình nào, đong đếm hết công chaMẹ và cha, trên đời là quý nhất
Mẹ là đường, cha là mái trường tri thứcDìu dắt con, từng nấc thang cuộc đờiDù khổ cực, không than trách sầu rơiHiến cả đời, hi sinh vì con trẻ.
Đạo làm con, ai ơi đừng xem nhẹKính tôn thờ, cha mẹ ân báo triHiểu và thương, đừng đua đòi ích kĩĐể cha buồn, mẹ khóc chỉ vì ta
Hãy một lần, ngừng giận hờn trách mócNgay bây giờ, lo chăm sóc mẹ chaĐừng vô tâm, đánh mắng cha mẹ giàĐể mai này, nhân quả báo đời ta.
Đời người hiếu mẹ kính chaVuông tròn nghĩa đạo tuổi già an vuiVô tâm bất hiếu nghĩa vùiSống đời bất hạnh, ngược xuôi khồ sầu
Thờ cha kính mẹ trên đầuTôn sư trọng đạo, tước hầu hiển vinh.
Thơ: Tùng Trần
Có bao giờ dù chỉ một lần thôiNguời ngậm ngùi và tuôn rơi nước mắtDạ xót xa tâm hồn như se thắtTựa ngàn dao cứa cắt nát cõi lòng
Có bao giờ lo hoài bão ước mongNgười lãng xao mà không hề nhìn lạiVì thương con cả một đời dầu dãiBao nhọc nhằn mẹ nặng gánh đôi vai
Có bao giờ ai nghĩ đến ngày maiDòng lệ đắng sẽ lăn dài trên máKhi con đường bước chân trần lạnh giáChợt nhận ra thì mẹ đã không còn
Có bao giờ hai chữ đạo làm conTa tự hỏi đã lo tròn cho mẹHay chỉ giống như một loài chim sẻLớn khôn rồi thì lặng lẽ bay xa
Có bao giờ như cơn gió thoảng quaTrong nghĩ suy thương mẹ già bóng xếGắng nâng niu khi mình còn có thểMẹ mất rồi đổ lệ nghĩa gì đâu.
Tác giả: Lãng Du Khách
Hôm nay phụ nghĩa mẹ chaNgày mai nghiệp chướng ắt là tạo raỞ đời bất hiếu mẹ chaẤy là nghịch tử xót xa thế trần
Luân hồi ấy kiếp trầm luânRồi ai cũng phải đất gần trời xaPhước lộc để giữ đạo nhàKhông tu chẳng dưỡng đó là bất nhân
Bạc đãi với cả song thânThì sao có phúc có phần mai sauTrước mắt có thể vẫn giàuNhưng để nghiệp chướng đời sau lãnh phần
Sinh ra được gọi là nhânĐừng để ô uế tấm thân hồng trầnCông ơn sinh dưỡng song thânĐâu cần phú quý chỉ cần thảo thơm
Về già manh áo bát cơmKhông cần sang trọng chỉ đơm tình đầyNgười ơi trả chút công dầyCông cha nghĩa mẹ nuôi bầy con thơ.
➤➤ Thực tế cũng cho thấy được rằng biểu hiện lòng hiếu thảo được thể hiện cũng ở rất nhiều phương diện khác nhau. Trên thực tế thì lòng hiếu thảo của con người không những được thể hiện trong thái độ, nó cũng chẳng phải biểu hiện ở những tình cảm nói riêng mà còn được biểu hiện qua hành động cụ thể của con cháu đối với các bậc bề trên. Chứ không phải đứng đó và nói yêu thương suông.
Lễ Vu Lan hằng năm là lễ tạ ơn, một dịp tốt để mỗi chúng ta nhớ đến đấng sinh thành, dưỡng dục, nhớ đến những người đã mang đến cho ta cuộc sống, ban cho ta những điều tốt lành nhất. Để trong mùa Vu Lan báo hiếu, ta không quên dâng lên mẹ cha những lời tri ân chân thành cùng những bài thơ về ngày Vu Lan ý nghĩa sau đây.
Thơ báo hiếu cha mẹ mùa Vu Lan
Tác giả: Gia Long Hp
Công Cha như núi Thái sơnNghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ Mẹ kính ChaCho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”
Vào mùa Báo hiếu vu lanKính dâng Cha Mẹ vô vàn hồng hoaCha là công tạo ra taMẹ là mang nặng sinh ra chúng mìnhDù cho trọn kiếp chúng sinhChẳng đền đáp nổi ân tình Mẹ ChaBáo hiếu – Tốt nhất nên làTu thân tích đức – Mẹ Cha vui lòng.
Tác giả: Thầy giáo Hải
Nay ngày báo hiếu vu lan,Xa bố, xa mẹ lòng man mác buồn.Cha, mẹ như suối,như nguồn,Cho con vững bước trên muôn nẻo đường.
Bao la, bát ngát tình thương,Cha, mẹ là chốn quê hương thanh bình.Có cha, mẹ mới có mình,Sống sao chọn nghĩa vẹn tình trước sau.
Dù tóc cha, mẹ đổi màu,Sức tàn, lực kiệt, ốm đau cuối đời.Chăm lo, phụng dưỡng ai ơi!Ơn, nghĩa cha, mẹ biển trời mênh mông.
Lớn lên lấy vợ, theo chồng,Đừng quên cha, mẹ vì công sinh thành.Mẹ, cha bến đỗ an lành,Bao năm nuôi dạy, học hành gian lao.
Tình thương cha mẹ gửi trao,Phận làm con cái lẽ nào lại không?Tình mẹ như nắng mai hồng,Cha như ánh lửa đêm đông bập bùng!
Tác giả: Nga Vũ
Hôm qua mưa bay trắng trờiCõng theo nỗi nhớ vào đời Mẹ ơi!Đỉnh phù vân gió chơi vơiCon về ngấm lạnh đơn côi buốt lòng
Vu Lan về Mẹ biết không?Hoa hồng bạc cánh vời trông chân trờiBể dâu nghiêng cả một đờiMẹ gồng gánh hết chẳng lời thở than
Mẹ ơi! sáu mùa Vu LanÁo con trắng với khăn tang lạnh lùngBa mươi năm Mẹ thuỷ chungNhớ người lạc bước mịt mùng khơi xa
Cha đi biền biệt giang hàNhóc nheo tám đứa Mẹ tha la buồnGánh chè ngọt nước mắt tuônChắt chiu từng chút khơi nguồn tương lai
Mẹ ơi! nước mắt sớm maiCúi đầu nhớ Mẹ chia hai nỗi buồnThương cha thương mẹ cội nguồnMẹ ơi! con khóc….mưa luồn trong tim!
Tác giả: Hạ Buồn
Nhẹ nhàng nghênh đón thu sangKhí trời man mát, sắc vàng lả lơiMiên man niềm lá rụng rơiYêu thương gắn kết, tình đời nở hoa.
Chạnh lòng bao nỗi xuýt xoaPhận duyên day dứt vỡ òa hạt ngâuCông cha, nghĩa mẹ dày, sâuNuôi con khôn lớn, dãi dầu nắng mưa.
Ngước trời đếm hết sao thưaĐáp đền phụ mẫu vẫn chưa thể trònSinh thành ân tựa núi nonGian lao dưỡng dục mỏi mòn trí tâm.
Rưng rưng ngấn lệ tình thâmDốc lòng báo hiếu lặng thầm xót xaTủi lòng còn mẹ mất chaÁo cài hoa đỏ… trầm kha nỗi niềm.
Lung linh tình mẹ trong timNâng niu phụng dưỡng, cần tìm đâu xa !Biển trời lồng lộng hoan caVu Lan báo hiếu… mặn mà nghĩa ân.
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Còn sống thì chẳng cho ănĐến khi chết mới làm văn tế ruồiNguôi ngoai chi cái kiếp ngườiSống thì bỏ mặc chết thời kinh doanh
Nói thì giọng yến giọng oanhBảo nuôi cha mẹ thì anh rụt vòiNói ra tỵ nạnh người taLàm lễ báo hiếu để mà cầu thân
Mỗi năm chỉ có một lầnMời khách đến dự thêm phần kết giaoPhong bao tièn cúng nhiều saoKinh doanh hợp pháp tiền vào túi ta
Cuộc sống ngày một xa hoaNhưng mà nhân nghĩa vẫn là trước tiênMong cho cuộc sống ngoan hiềnTu nhân tích đức thành tiên trong nhà
Thứ nhất là tu tại giaThứ nhì tại chợ thứ ba tại chùaĐừng để vàng bạc bỏ bùaQuên đi nhân nghĩa kế thừa ngàn năm.
Tác giả: Hà Thanh Hoa
Có ai hơn mẹ trên đờiYêu thương, lo lắng, ngọt bùi cho conƠn chín tháng mẹ cưu mangSinh thành, dưỡng dục non ngàn sánh đâu!
Vì con chẳng quản dãi dầuTrải bao mưa nắng nào đâu sá gìDõi theo từng bước con điLúc vừa chập chững đến khi trưởng thành.
Thời gian nhuộm mái tóc xanhThành màu trắng tuyết để hồng đời conVu Lan soi ánh trăng trònNguyện tâm báo hiếu mãi còn mẹ yêu!
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Nhớ chiều hôm ấy Cha điCha nằm trên võng thầm thì với conLòng Cha đã thấy vui hơnQuanh Cha đầy đủ cháu con xum vầy
Cha giơ nhẹ cánh tay gầyHươ trong không khí…vẫy tay mọi ngườiRồi Cha khe khẽ mỉm cườiCháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…!
Cha về nơi ấy hư khôngLàm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người !Hôm nay viếng mộ Cha ơi !Lòng con xin giữ đời đời sắt son
Những lời Cha dặn cháu conKhắc ghi mãi mãi lòng son không mờ !Nhớ Cha con viết vần thơNhững mong gặp được trong mơ…Cha về !
Tác giả: Đức Ngọc
Hôm nay..con tới..lễ chùaTạ ơn Cha Mẹ nhân mùa Vu LanVì rằng ở dưới trần gianKhông còn Cha Mẹ sẻ san tâm tình
Vu Lan nhớ Mẹ Cha mìnhMột thời đói khổ..bóng hình có nhauNgày xưa bữa cháo bữa rauMẹ Cha vui vẻ thắm màu thủy chung
Bao năm vất vả muôn trùngMẹ Cha bươn chải..chân rung gót mònMột lòng một dạ sắc sonVì đàn con nhỏ chẳng còn ngại chi
Một ngày…lặng lẽ…ra điMiếng no chưa đủ…đôi khi đói lòngCả đời luôn sống sạch trongNuôi con dậy cháu..cầu mong nên người
Giờ đây Cha Mẹ mỉm cườiNhìn về con cháu..khung trời đầy hoaDù rằng…Cha Mẹ…đi xaCông ơn..của Mẹ…của Cha..ngất trời.
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Mẹ ơi ! trong tháng Vu lanCon càng nhớ mẹ vô vàn kính yêuBây giờ mẹ đã thoát siêuVề nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.
Thương con từ lúc lọt lòngĐến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay.Lớn lên đi học trời TâyỞ nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.
Nắng mưa đâu quản gian nanĐông về giá lạnh, chang chang nắng hèMột mình mẹ bước đường quêBao năm vất vả đi về sớm hôm.
Từ bình minh đến hoàng hônSuốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiềuMẹ luôn vì đứa con yêuVu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !
Lòng con kính cẩn dâng hươngNam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần.Nhìn con mẹ đứng tần ngầnCon thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!
➤➤ Cuộc sống ngắn ngủi, cha mẹ vất vả vì ta như thế nhưng lại không đi cùng ta đến cuối đời để thấy ta trưởng thành và tốt đẹp. Chính vì thế chúng ta cần yêu thương, trân trọng họ từng giờ, từng phút để tròn đạo làm con cũng như để xã hội phát triển tốt đẹp hơn. Đây cũng chính là thông điệp mà chùm thơ Vu Lan báo hiếu trên đây muốn nhắn gửi.
>>>Xem thêm: CHÙM thơ Phật giáo, Phật pháp hay về cuộc sống vô thường
“Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ/ Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha”. Viết về công lao, nghĩa tình của mẹ cha chẳng có câu từ nào có thể diễn tả hết. Với niềm xúc cảm vô bờ cùng lòng biết ơn chân thành của những người con dành cho đấng sinh thành, dưỡng dục, những bài thơ về công ơn mẹ cha hay đã ra đời. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ về công ơn cha mẹ
Tác giả: Đồng Văn Thanh
Trọn một đời cha mẹ chăm loBầy con thơ, sớm chiều vụng dạiBao khắc khổ, oằn vai nhẫn nạiCho cuộc đời, mỗi bát cơm thơm.
Nhớ ngày xưa, chiến tranh lửa đạnCha lên đường diệt giặc, trừ gianCòng lưng mẹ, hao tâm vất vảNuôi con bằng hạt tấm, rãi khoai.
Cha trở về, nỗi nhớ khôn nguôiRời trận mạc, tay cày tay cuốcSắn khoai ngô, những điều thân thuộcThân cha héo gầy, con lớn khôn.
Cha gánh gồng đầu bờ, cuối bếnMẹ tảo tần con cáy, con cuaTrắng mái đầu, sớm nắng, chiều mưaCon thấu hiểu, tình cha, nghĩa mẹ.
Bấm ngón tay tính mùa thay láCon bàng hoàng, Thượng đế người ơi…!Đời mẹ cha lao lực, bần hànGiờ xế bóng, đau lòng con trẻ.
Con vẫn biết cuộc đời dâu bểThương mẹ cha, da dẻ đồi mồiNhững đêm khuya trái gió, trở trờiNỗi đau nén chèn tim mẫu phụ.
Vâng con hiểu, bấy nhiêu cho đủCha mẹ hiền, để phúc đời conVâng con nhớ, một dạ sắt sonTình phụ mẫu vuông tròn năm tháng.
Ai vô tình ví núi Thái sơnBằng công cha sương gió mỏi mòn ?Nước nguồn kia sánh bằng sữa mẹ ?Cha mẹ nghèo, Thượng đế đời con.
Tác giả: Phong Đại
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượngMẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng conNăm khắc khoải, tháng mỏi mònSớm khuya tần tảo héo hon một đờiXưa nghèo túng chẳng nơi để ởLại nhiều con vay nợ chất chồngCơm chẳng đủ, áo cũng khôngXót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưaXong mùa vụ cũng vừa là lúcChủ tới nhà thúc giục nợ nầnTừ bậu cửa, tới giữa sânKẻ đong người chở thóc dần…vơi điCứ như vậy kiên trì gian khổVì các con vẫn cố gượng mìnhCha chịu khổ, Mẹ hy sinhNhịn cơm nhường áo thân hình xác xơQua bĩ cực bây giờ phương trưởngTuy chúng con chẳng tướng, chẳng quanLuôn kính trọng, biết kết đoànAnh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lờiĐã tới lúc nghỉ ngơi thanh thảnCầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dàiDù kiệu cổ, rước trên vaiXin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
Tác giả: Thịnh Nguyễn
Chưa một lần con viết thơ về MẹCũng chưa từng đặt bút nghĩ về ChaBởi lời thơ dù sâu lắng mượt màCũng không thể tả đầy ân nghĩa đượcHãy ví cha như những nguồn sống nướcVà coi mẹ là không khí trời xanhGửi cho con tất cả những ngọt lànhMong con ấu mau trưởng thành khôn lớnTình cha lắm chưa một lần sóng gợnNghĩa mẹ đầy cũng chẳng chút mưa gàoÂn nghĩa nặng tận biển thẳm trời caoMà không thể bút nào ghi thấu nổi.Vai mẹ gầy mồ hôi còn thấm gốiTóc cha già vẫn phủ nắng màu sươngChỉ mong con luôn vẹn lối êm đườngKhông lạc bước giữa phong trần góc bểTình cha đó cao vời vợi là thếNghĩa mẹ đây sao có thể sâu bằng?Như biển thẳm không thể thấu trời xanhMà ngòi bút tả thành “chân lý” được?Đã là con đừng để mi mẹ ướtCũng chớ làm tổn hại đến lòng chaRồi mai đây ai cũng sẽ tuổi giàTình cha mẹ vẫn mãi là “vĩnh cửu”!
Thơ: Nguyễn Thị Nguyệt Anh
Lời Cha dạy con vẫn còn ghi mãi
Tuổi hồn nhiên thơ dại bước vào đời
Muốn tung hoành đi khắp mọi nơi
Con phải hiểu lẽ đời luân đạo lý.
Học rèn tâm nuôi luyện thêm ý chí
Đừng lười nhác ỷ nại dựa người thân
Gặp sự hung nên dùng trí xoay vần
Tránh xa kẻ bội ân không nhãn huệ.
Sống ở đời ai bon chen mặc kệ
Đừng hạ mình và dễ với tiểu nhân
Giúp đỡ rồi nghoảnh mặt sống bội ân
Bỏ yêu thương tình thân lìa đứt đoạn.
Chơi với người đừng bao giờ tính toán
Đừng tự cao ngạo mạn sẽ bị khinh
Đừng khoe khoang quảng đại nhất là mình
Đừng cậy giỏi chê khinh người thấp kém.
Đã chắc gì ta là người trọn vẹn
Sống thiện trung không hổ thẹn lương chi
Vậy lâu nay con học được những gì
Nay lớn rồi bay đi chim nhạn nhỏ!
Ra ngoài đời giữ mình mới là khó
Cạm bẫy nhiều hiện rõ ở quanh ta
Tự mình vươn trong bối cảnh không nhà
Mới thấm thía lời Cha yêu chỉ dạy.
Vu Lan về đúng mùa ngâu tháng bẩy
Ở trong lòng bỗng thấy nhớ trào dâng
Đặt nhành hoa trước mộ nói vạn lần
Con cảm tạ hồng ân Cha sinh dưỡng.
(Sưu tầm)
Buồn lắm mẹ ơi, đêm trường viễn xứ
Con nhớ nhung hoài tiếng mẹ hiền ru
Thương mẹ lắm, giờ đây xa cách mãi
Chuyện tao phùng biền biệt cõi thiên thu!
Buổi ra đi nhìn mẹ già yếu lắm
Lệ lưng tròng rưng rức nhói buồng tim
Đường thiên lý quê người xa thăm thẳm
Con lạc loài biền biệt tựa bóng chim.
Con biết mẹ khóc chiều thu lá đổ
Mẹ mong chờ khi phượng đỏ đầy sân
Gió bấc về thương con buồn xứ lạnh
Cảnh xuân tàn mẹ vò võ bâng khuâng!
Con lưu lạc nửa đời xa cách mẹ
Như trùng dương thuyền mất dấu hải đăng
Ôi mờ mịt giữa đêm trường cô lẻ
Càng hãi hùng chợt thấy ánh sao băng.
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Con ngồi viết bản tình ca
Nhớ bông bưởi trắng sau nhà tỏa hương
Tiếng ru vọng khúc canh trường
Lũy tre xào xạc ngọc sương dịu dàng.
Mẹ.là biển nước mênh mang
Là đêm trăng tỏ ánh vàng trên cao
Vầng mây lơ lửng quyện vào
Từng lời mẹ dặn con nào đâu quên.
Bài ca chưa kịp đặt tên
Bao la nồng ấm Mẹ hiền của con
Biết là Mẹ vẫn trông mong
Con về bên Mẹ trong vòng tay yêu!
➤➤ Những bài thơ trên đây đã thể hiện một bài học sâu sắc về công ơn trời biển của các bậc sinh thành, đồng thời cũng gián tiếp nhắc nhở con người bài học về lòng hiếu thảo. Trong xã hội hiện nay, chữ “hiếu” cũng là một trong những vấn đề đang được quan tâm, bởi những giá trị mà nó mang lại.
Cùng LVT Education chia sẻ những bài thơ về cha mẹ hay nhất sau đây để chọn cho mình bài thơ yêu thích bạn nhé ! Mỗi bài thơ chứa đựng tâm tư tình cảm của người viết, truyền tải thông điệp ý nghĩa về tình cảm cha con, mẹ con – gia đình thiêng liêng.
Thơ về cha mẹ ngắn gọn
(Sưu tầm)
Đời cha khó nhọc gian truân lắmBốn mùa mưa nắng tắm mồ hôiNhững đêm đông lờ lững mây trôiGiấc ngủ không đầy thương con thơ lạnhBao ngày rã ròng mưa không chịu tạnhDáng lom khom gánh bó củi trònMái tóc hằn màu sương gió mỏi mònĐôi chân gầy cũng không còn lành lặnBát cơm không đầy chấm thìa muối mặnChén canh rau cha nuôi nấng đời conXin lỗi cha con chữ hiếu chưa trònChút tài mọn con chưa làm nên sựCha đã già con vẫn đứa con hưĐã bao lần con hứa mình sẽ đổiChưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗiCha vẫn là người dẫn lối đời conCon còn nhớ thuở bé lon tonĐến bây giờ con sức dài vai rộngCha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vảCon tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Tác giả: Đức Ngọc
Trong con Mẹ đẹp tuyệt vời
Đảm đang, hiền hậu, suốt đời thanh cao
Lung linh tựa những vì sao
Sáng ngời muôn thuở, ngọt ngào thiên thu
Thân thương, tiếng hát, lời ru
Dịu dàng nét liễu… vi vu gió lùa
Bên Mẹ, vui vẻ, cười đùa
Đời con còn Mẹ… như vua trên đời
Nói sao cho hết những lời
Ngày tháng bên Mẹ… tuyệt vời với con
Đời Mẹ chỉ một lòng son
Công dung ngôn hạnh… mãi còn sáng soi.
(Sưu tầm)
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹViết tặng bài thơ thỏa nỗi lòngNơi con xứ khách trời nắng nhẹQuê mình đã hết đợt đông phong?Bỗng nhớ những ngày con bé thơVòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơChạnh lòng con muốn mình đừng lớnThời gian hờ hững chẳng đợi chờRồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằnBàn tay gầy guộc mấy nếp nhănMái tóc pha sương màu đã ngảVì con, bao đêm mẹ trở trănHôm nay bên bờ sông vắng lặngLưu vong đất khách chẳng cạnh ngườiVì ai đời mẹ bao gánh nặngNgười con xa xứ nhớ khôn nguôiMẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹChẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gìChỉ có nỗi lòng thương khôn xiết.
Đời cha khó nhọc gian truân lắmBốn mùa mưa nắng tắm mồ hôiNhững đêm đông lờ lững mây trôiGiấc ngủ không đầy thương con thơ lạnhBao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh.Dáng lom khom gánh bó củi trònMái tóc hằn màu sương gió mỏi mònĐôi chân gầy cũng không còn lành lặnBát cơm không đầy chấm thìa muối mặnChén canh rau cha nuôi nấng đời conXin lỗi cha con chữ hiếu chưa trònChút tài mọn con chưa làm nên sựCha đã già con vẫn đứa con hưĐã bao lần con hứa mình sẽ đổiChưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗiCha vẫn là người dẫn lối đời conCon còn nhớ thuở bé lon tonĐến bây giờ con sức dài vai rộngCha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vảCon tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Tác giả: Phan Thúc Định
Con thầm trộm vía thời gianMẹ Cha thất thập song toàn với con!Nhân ngày lễ trọng Vu LanMượn câu thơ vụng gửi ngàn yêu thương!
Thu về mưa gió dập dồnLá vàng gắng gượng, tủi hờn lá xanh!Cội già hư ảo mong manhNguyện chia sắc lá để dành cho con!
Nắng chiều lấm lét hoàng hônNúi thâm quầng mắt đỏ dồn xót xa!Con còn có mẹ có chaSá gì mưa gió phong ba cuộc đời!
Cầu mong thọ tỉ mười mươi!Mẹ Cha là của để đời của con!Dù cho sông cạn đá mònThâm tình, hiếu nghĩa chẳng sờn lòng con!
(Sưu tầm)
Tháng bảy trời nhỏ hạt ngâuMẹ tôi nhỏ giọt sầu đâu má đàoChân trần bước thấp bước caoGánh gồng cả nỗi gian lao kiếp người
Ít khi được thấy mẹ cườiCơm ngày hai bữa bón đời đàn conMồ hôi cha cũng hao mònVắt không kịp ráo lớn khôn tuổi hồng
Mẹ cha mòn mỏi đợi trôngThời gian thấm thoát trong lòng khát khaoCon bước đừng có làm saoCon đi đừng giẫm gai đau nhói lòng
Công danh con hãy thong dongĐừng như cha mẹ lòng vòng áo cơmCon ăn trắng con mặc thơmCông ơn cha mẹ sớm hôm đắp đầy
Vu lan con khấn nguyện đâyMẹ cha như chuối chín cây từng ngàyChưa dâng được chén nước đầyBát cơm thịt cá dạ này nao nao
Nhớ cha thương mẹ thì đauBiển Đông núi Thái không sao sánh bằngÀ ơi gió rụng lá vàngKhẽ thôi kẻo chạm dặm ngàn thiên thu.
Tác giả: Phan Thanh Tùng
Mẹ là biển cả thênh thangCha là ngọn núi cao sang giữa đờiCho con cuộc sống tuyệt vờiVới bao no ấm từ thời ấu thơ.Mẹ hiền dìu những giấc mơCho con chấp cánh bay vào tương laiƠn cha nghĩa mẹ đong đầySớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.Chỉ mong con chớ sai lầmSa vào cạm bẫy thăng trầm thế gianDòng đời sóng gió miên manCon yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.Tiền tài vật chất hư khôngChỉ là một chút phấn hồng mà thôiLàm người bể khổ đơn côiNên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.Từ nay đến trọn muôn đờiCon xin ghi khắc những lời mẹ chaSống luôn mang những thật thàYêu người yêu bạn mới là chính nhân.
Tác giả: TiCa
Bao năm lặn lội – thân CòNuôi con, xiết nỗi cam go nhọc nhằnHy sinh quên cả chính thânSớm khuya vất vả chẳng ngần ngại chi.
Đoạn trường – Mẹ bỏ ra điÁo Cha sờn rách, quản gì nắng mưaTháng ngày…đi sớm về trưaĐầu sương điếm cỏ – tóc xưa ngã màu.
Con giờ – cùng một nỗi đauNuôi con khó nhọc khác nào Mẹ_ChaNhớ nhiều !Lòng lắm xót xaHiếu thân chưa trọn, nay qua mất rồi.…
Cha về…cùng bóng mây trôiNhắn dùm với Mẹ…” Mồ côi – Con buồn ” !
➤➤ Cha mẹ là người đã có công rất lớn trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Họ sinh ra, nuôi dưỡng và dạy dỗ ta nên người. Cha mẹ hết lòng yêu thương, chăm sóc những đứa con của họ một cách vô điều kiện, luôn bên cạnh, chia sẻ, quan tâm trong mọi hoàn cảnh dù khó khăn, gian khổ hay lúc thành công hạnh phúc. Đối với cha mẹ, “con dẫu lớn vẫn là con của mẹ – đi suốt cuộc đời, lòng mẹ vẫn dõi theo con”.
Từ xưa đến nay, người dân Việt Nam ta luôn sống với đạo lí lấy chữ Hiếu làm cốt. Chữ hiếu có vai trò quan trọng trong đời sống con người dù ở thời đại nào đi nữa. Có thể thấy, chữ hiếu trong lòng hiếu thảo mang một ý nghĩa to lớn đối với đồng bào ta. Cùng lắng lòng với chùm thơ báo hiếu cha mẹ bằng thể thơ lục bát sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ lục bát báo hiếu cha mẹ
Tác giả: Chưa rõ
Cả đời lo lắng cho conTuổi già sức yếu lưng khòm chân đauNgày xưa mưa nắng dãi dầuGian nan cơ cực cha đâu nản lòngCủ khoai củ sắn trên đồngChắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi conCha mong bữa đói không cònĐể con no bụng ngủ ngon giấc nồngMột đời áo vải nhà nôngPhủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôiSớm khuya đồng ruộng giữa trờiTay cha cầy cuốc cho đời con xanhTóc cha mây trắng phủ giăngCon mong cha mãi an lành bên conĐáp đền dưỡng dục công ơnMong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
Tác giả: Nguyễn Ba
Nặng lòng ngày lễ Vu lanBâng khuâng dạ lại dâng tràn nhớ thươngBùi ngùi thắp nén tâm hươngTạ ơn cha mẹ tận phương trời nào.
Không thầy đời sẽ ra saoThiếu công cha mẹ con nào thành nhânSố hèn kế mọn bụi trầnSinh nhai thân phải lo thân chẳng tày.
Song thân như trái chín câySinh thời nào đã một ngày chăm loVu lan nhớ, lễ có toMột ngày có đổi tơ vò quanh năm?
Tác giả: Gia Long Hp
Công Cha như núi Thái sơnNghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ Mẹ kính ChaCho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”
Vào mùa Báo hiếu vu lanKính dâng Cha Mẹ vô vàn hồng hoaCha là công tạo ra taMẹ là mang nặng sinh ra chúng mìnhDù cho trọn kiếp chúng sinhChẳng đền đáp nổi ân tình Mẹ ChaBáo hiếu – Tốt nhất nên làTu thân tích đức – Mẹ Cha vui lòng.
Tác giả: Chưa rõ
Mẹ tôi nay đã già rồiTóc mẹ nay đã điểm bồ hoa dâm.Đôi mắt mẹ đã quầng thâmBởi bao sương gió dãi dầm nắng mưa.
Thân cò lặn lội sớm trưaNuôi hai con nhỏ vẫn chưa biết gì.Cha tôi không biết mà điKhông lời thăm hỏi những khi mẹ cần.
Một mình vất cả thăng trầmMẹ tôi chịu đựng âm thầm canh thâu.Khi ấy cha tôi ở đâuBỏ mẹ tôi phải canh thâu một mình.
Bởi cha quên nghĩa phụ tìnhBỏ con bỏ vợ một mình bên ai.Giờ tôi và chị thành tàiMẹ tôi không phải mệt nhoài đêm thâu.
Lễ chùa khấn vái tôi CầuMong cho đời mẹ bớt sầu quạnh hiu.
Tác giả: Dung Van Nguyen
Vu Lan bày tỏ lòng thànhNhớ ơn từ mẫu sinh thành đi xaBàn thờ nghi ngút huơng, hoaChút lòng hiếu thảo cũng là phận con
Mẹ về bảy núi năm nonLời ru của mẹ vẫn còn quanh đâyTrái tim tình mẹ đong đầyMột đời gian khổ nuôi bầy con thơ
Quê người lưu lạc bơ vơNhớ thương hiền mẫu lời thơ nghẹn ngàoGió lay cành lá lao xaoLời ru của mẹ ngàn sau vọng về
Mưa buồn dai dẳng lê thêMây sầu giăng kín đường về mờ xaLòng thành khấn nguyện thiết thaSuốt đời tưởng nhớ đó là công ơn
Phận con chữ hiếu chưa trònMẹ về tiên cảnh núi non xa vờiHai hàng lệ đẫm tuôn rơiÂm dương cách trở mẹ ơi… sao đành???
Tác giả: Nguyễn Ba
Nặng lòng ngày lễ Vu lanBâng khuâng dạ lại dâng tràn nhớ thươngBùi ngùi thắp nén tâm hươngTạ ơn cha mẹ tận phương trời nào.
Không thầy đời sẽ ra saoThiếu công cha mẹ con nào thành nhânSố hèn kế mọn bụi trầnSinh nhai thân phải lo thân chẳng tày.
Song thân như trái chín câySinh thời nào đã một ngày chăm loVu lan nhớ, lễ có toMột ngày có đổi tơ vò quanh năm?
Tác giả: Chưa rõ
Mẹ là biển cả thênh thangCha là ngọn núi cao sang giữa đờiCho con cuộc sống tuyệt vờiVới bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơCho con chấp cánh bay vào tương laiƠn cha nghĩa mẹ đong đầySớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầmSa vào cạm bẫy thăng trầm thế gianDòng đời sóng gió miên manCon yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư khôngChỉ là một chút phấn hồng mà thôiLàm người bể khổ đơn côiNên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đờiCon xin ghi khắc những lời mẹ chaSống luôn mang những thật thàYêu người yêu bạn mới là chính nhân.
Tác giả: Dung Van Nguyen
Vu Lan bày tỏ lòng thànhNhớ ơn từ mẫu sinh thành đi xaBàn thờ nghi ngút huơng, hoaChút lòng hiếu thảo cũng là phận con
Mẹ về bảy núi năm nonLời ru của mẹ vẫn còn quanh đâyTrái tim tình mẹ đong đầyMột đời gian khổ nuôi bầy con thơ
Quê người lưu lạc bơ vơNhớ thương hiền mẫu lời thơ nghẹn ngàoGió lay cành lá lao xaoLời ru của mẹ ngàn sau vọng về
Mưa buồn dai dẳng lê thêMây sầu giăng kín đường về mờ xaLòng thành khấn nguyện thiết thaSuốt đời tưởng nhớ đó là công ơn
Phận con chữ hiếu chưa trònMẹ về tiên cảnh núi non xa vờiHai hàng lệ đẫm tuôn rơiÂm dương cách trở mẹ ơi… sao đành???
Tác giả: Nhất Tâm
Nghẹn ngào con viết bài thơMuốn tìm bóng mẹ bây giờ ở đâu?Bao năm mưa nắng dãi dầuThân cò lặn lội nông sâu chẳng màng
Thơ này con viết một trangKể sao cho hết nặng mang nghĩa tìnhCon nào đâu dám làm thinhTrong tim vẫn giữ bóng hình mẹ yêu.
Mẹ ơi! Con nhớ rất nhiềuNhững lời mẹ dặn… những điều mẹ rănDù cho cuộc sống nhọc nhằnGiữ tâm trong sạch khó khăn ngại gì
Từ ngày khuất núi mẹ điÂm dương cách biệt con thì mồ côiCha con… đã mất lâu rồiMẹ thêm gánh nặng đường đời nuôi con
Gầy hao thân xác héo mònMẹ thời vất vả vì con sớm chiềuChưa lần báo hiếu mẹ yêuNên con nức nở bao nhiêu lệ tràn
Hôm nay con thắp tuần nhangHương lòng một nén cách đàng chia lyGiờ đây con biết làm gìThân tàn sẽ phải tự đi trong đời
Vu Lan đã đến mẹ ơiCài bông hồng trắng nghẹn lời xót xaGiờ đây những buổi chiều tàTìm đâu bóng mẹ để sà vào ôm…!
Tóm lại, lòng hiếu thảo là đức tính quý báu của con người, đặc biệt là với người Việt Nam. Chúng ta, thế hệ trẻ hôm nay hãy giữ gìn, phát huy và thực hiện nghiêm túc đạo lí ấy để con cháu chúng ta nhiều thế hệ sau được tự hào hơn nữa về truyền thống đạo đức dân tộc. Đây cũng chính là thông điệp mà tập thơ báo hiếu cha mẹ, thơ về chữ Hiếu, thơ Vu Lan báo hiếu ý nghĩa trên đây muốn nhắn gửi.
>>>Đừng bỏ lỡ: Chọn lọc 55+ bài thơ về cha mẹ hay, xúc động triệu trái tim
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.