Giây phút chia tay dù ít hay nhiều đều để lại trong lòng người nỗi lưu luyến khôn nguôi. Có những cuộc chia tay sẽ hẹn ngày gặp lại nhưng có những cuộc chia tay khiến cả hai trở thành người dưng, nước lã. Những nguồn xúc cảm đan xen đó đã được gửi gắm qua những bài thơ chia tay người yêu, chia tay thầy cô, bạn bè tâm trạng sau đây. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Những cảm xúc khi chia tay người yêu thương thật khó diễn tả thành lời, đành mượn những vần thơ chia tay hay, ngắn để bày tỏ nỗi lòng của mình. Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ hay sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ chia tay hay, ý nghĩa
Đêm nay mượn rượu để sayQuên bao kỉ niệm chia tay người tìnhVùi chôn đi một bóng hìnhBao năm đeo đẵng làm mình khổ đauTim yêu dù phải nát nhàuNgười ơi gạt lệ quên sầu ra điBùi ngùi giây phút biệt lyBởi không duyên nợ thôi thì chia xa
Và như thế em ra đi thầm lặngCuối cuộc tình chẳng câu nói chia phôiEm ra đi bẻ gãy nửa nụ cườiTrái tim tôi cũng héo sầu một nửa…Bao ngày qua những buồn vui hai đứaChẳng thể nào níu giữ bước chân emVậy em đi chúc cuộc sống êm đềmSẽ thơ mộng như điều em mơ ước…Tôi tập quên thứ tình không có đượcVà yêu thương như gió thoảng xa vờiNén thật sâu vào quá khứ chôn vùiLau nước mắt cho nụ cười sống lại…Kể từ đây đến muôn đời mãi mãiĐừng bao giờ tìm lại dấu yêu xưaNgày em đi đau khổ đã dư thừaTim chết rồi buông tay đừng nuối tiếc…Mai đôi mình phương trời xa cách biệtLần cuối cùng tha thiết gọi tên nhauXin đôi mắt đừng trút lệ gieo sầuLàm yếu lòng người đi thêm day dứt…Mang cuộc đời ra đổi trao được mấtTa còn gì ngoài hai chữ đau thươngKhi tình yêu đến đoạn cuối con đườngTrước sau gì cũng chia hai ngã rẽ…Gần bên nhau nhưng chẳng còn vui vẻTrong lòng nhìn về hai hướng xa xôiNhịp con tim chẳng hòa quyện nữa rồiThì chấp nhận đành thôi không níu kéo.
Em đừng khóc đâu phải tại chúng mìnhMà duyên số chia đường tình đôi ngảMọi đau thương anh nhận về tất cảNgười ra đi xin hãy cứ yên lòng…Anh biết em nhận sính lễ theo chồngVì em có nỗi khổ riêng anh hiểuPhận làm con đặt trên đầu chữ hiếuChút tình riêng đành khép lại âm thầm…Mình xa nhau không phải tại lỗi lầmMà phận kiếp đã an bài hai đứaNào phải đâu ta vong thề bội hứaBởi tình duyên chỉ được có ngần này…Hỡi cao xanh sao ai nỡ đặt bàyTình đôi lứa chia lìa nhau dang dởĐể tim yêu chết từ đây muôn thủaSẽ ngàn đời mang đau khổ tâm tư…
Giấc mơ hồng giờ tan vỡ còn đâuAnh với em chia hai đầu nỗi nhớTrời se duyên còn quên ban chữ nợNên đôi ta đành dang dở cuộc tìnhLạc mất nhau đâu phải lỗi do mìnhNgày biệt ly mình lặng thinh không nóiBởi tiếc thương ngày vui tan quá vộiNên con tim cứ mang nỗi u sầuChúc em tìm được hạnh phúc mai sauChóng quên mau chuyện tình buồn một thuởĐường tương lai ngập tràn hoa đua nởKỷ niệm nào em cứ ngỡ chiêm baoLỡ kiếp này xin hẹn lại kiếp sauMong chúng mình chẳng đau thêm lần nữaCũng từ đây con tim này đóng cửaBởi đường tình anh chọn lựa là em.
Tác giả: Huyền Thư
Giây phút cuối, xa rời ngôi trường cũ
Xa bạn bè, nơi ấp ủ niềm thương
Tuổi học trò, lưu luyến mộng yêu đương
Giờ cách trở, nỗi buồn vương khóe mắt
Chân bước mãi, biết lòng đau như cắt
Chẳng dám nhìn, chỉ cúi mặt quay đi
Lệ chảy đầy, tuôn ướt cả bờ mi
Ôm kỷ niệm, bẽ bàng khi tiễn biệt
Màu phượng đỏ, tiếng ve sầu da diết
Đành chôn vùi, những tha thiết từ đây
Thôi giã từ, bao ước vọng thơ ngây
Thôi khép kín, chuỗi ngày mơ với mộng
Tôi đứng giữa bầu trời cao lồng lộng
Mắt dõi nhìn, khoảng xa rộng thênh thang
Tự hỏi lòng, ngày tháng sẽ dần tan
Hay nhớ mãi, dẫu thời gian chẳng đợi’.
Tiếng trống trường vang lên vội vã,
Tôi bàng hoàng từ giã tuổi học sinh.
Dẫu dặn mình giờ chia tay sẽ đến,
Nhưng hồn tôi vẫn cuộn nỗi buồn thương!
Trách trái tim luôn vương sầu vạn cổ,
Hay trách thời gian chia cắt phũ phàng?
Trường lớp hỡi thôi giờ xa cách mãi,
Bạn bè ơi đâu còn đó thân thương?
Thầy cô ơi, giờ phải xa mãi mãi,
Biết bao giờ mới tìm được dáng quen?
Cánh hoa phượng hững hờ vương trước gió,
Có bóng ai lặng lẽ đứng sầu thương?
Có mắt ai tím buồn trong lớp học?
Có tim ai đau đớn buổi chia tay?
Cho tớ thêm vài phút nữa thôiĐể tớ nhớ, người tớ yêu da diếtSang ngày mai, hai phương trời ly biệtSẽ chẳng còn nhung nhớ, yêu thương
Tự hỏi lòng, liệu tớ có vấn vương?Khi nước mắt vẫn lăn dài trên máTớ và cậu thành hai người xa lạCố dằn lòng, tớ phải xóa hết đi
Xóa hết đi những điều tớ khắc ghiTừng ánh mắt, nụ cười, cử chỉPhải chọn lựa giữa Tình yêu – Lý tríTớ xin lỗi phải khiến cậu bước đi…
Ngẩng mặt lên, khép chặt lại đôi miGiọt nước mắt cuối cùng rơi đi nhéTừ bây giờ chỉ còn ta đơn lẻKhóa lòng mình đừng để phải yêu ai
Tớ biết rằng đường phía trước rất dàiSẽ có lúc chúng ta cùng nhìn lạiTớ hy vọng cậu tươi cười thoải máiVề một thời kỷ niệm chẳng nhạt phai
Có thể bạn quan tâm:
Tình yêu là bản nhạc đa sắc, đa âm: bên cạnh những nốt thăng hoa, niềm hạnh phúc ngập tràn khi tình viên mãn, vẫn còn đó không ít khúc trầm, khúc lắng lòng trong nỗi đau tột cùng khi tình tan vỡ, tình dối gian. Những bài thơ chia tay người yêu đong đầy nước mắt sau đây đã phần nào diễn tả xúc cảm đó.
Thơ buồn chia tay người yêu
Đi đi anh đừng bận lòng thêm nữa!Níu làm gì chỉ nát rữa lòng nhauEm xin nguyện dành lại trái tim đauVành khăn trắng tiễn cuộc tình ngang trái..Hãy đi đi xin anh đừng ngần ngại!Nói chi hoài chỉ tê tái tim emLời ái ân đã gửi trao ngày đêmXin hãy quên đừng nhớ thêm anh nhé!Để tất cả trôi vào miền lặng lẽVườn tình yêu sẽ không có đôi taCứ đi đi hãy đến với người taTình hai ta đến giờ là đã hếtTình là chi sao khiến ta mỏi mệt?!Yêu làm gì khi mất hết niềm tin?!…
Từ bây giờ mình xa lạ nhé anhEm không muốn nhưng thôi đành phải vậyEm quan tâm, anh hững hờ không thấyTiếc làm gì? dù chỉ mấy lời thôi…Kể từ đây, tình mình hết thật rồi!Không lưu luyến cũng thôi còn chờ đợiĐã hết rồi, anh đừng lời nhắn gởiEm buồn nhiều nên chẳng nhớ chi đâu.Anh vô tình, mắt em lệ vương sầuAnh vẫn biết từ lâu em chân thậtSao vô tâm cho tình ta lạc mấtCho em hờn, em giận, có biết không?Từ hôm nay em sẽ nhủ với lòngChẳng nhớ mong và xem như người lạDẫu biển đời còn lắm con sóng cảĐừng dắt dìu vì em đã giận anh.
Bài thơ này em viết gửi cho anhLà bài thơ với nỗi buồn man mácKhông giận hờn cũng không ai phụ bạcChỉ là mình đã đổi khác mà thôiKhoảng cách hai ta có lẽ quá xa vờiVà suy nghĩ cũng của mỗi người cũng thếEm chẳng thể cứ dửng dưng mặc kệVới những gì mình đã trót vấn vương!Bởi đôi ta chẳng thể bước chung đườngCố níu kéo cũng ngàn phương cách trởAnh có thấu bao điều em lo sợVề một ngày ta vĩnh viễn mất nhau ?Chia tay rồi ai mà chẳng đớn đauBởi những lúc khơi sâu miền ký ứcCả những lúc tái tê nơi lồng ngựcQuặn thắt lòng, buốt nhức nỗi niềm riêngTình không còn những trong sáng hồn nhiênNên lo lắng phút thần tiên dần tắtNên sợ hãi chỉ riêng mình góp nhặtMảnh vỡ tình trong hiu hắt đắng cayEm quyết rồi, đã đến lúc chia tayVậy anh nhé, nợ duyên này đã hếtNíu làm chi cho lòng thêm mỏi mệtEm buông rồi, mình kết thúc thôi anh.
Mình chia tay nhé anh ơi!Còn gì đâu nữa nói lời phôi phaDù cho nước mắt nhạt nhoàĐắng lòng một khắc nát hoa một lầnGiữ làm chi mối tình câmYêu trong đau khổ lỗi lầm đôi taNhớ thương chia nửa phân raĐừng đem trách cứ xót xa phận lòngBao ngày bao tháng hoài mongChỉ thêm gánh nặng đèo bồng trên vaiCon đường phía trước còn dàiQuên thôi anh nhé ngày mai tươi cườiVấn vương cũ đủ khổ rồiĐường đời không thể chung đôi đường đờiNíu nhau rách vạt áo thôiBuông tay tìm cái thảnh thơi anh à!
Chia tay thật rồi phải không anhEm cứ mơ gương vỡ sẽ lại lànhNhư mỗi chiều mặt trời đi vắngHừng đông về ánh sáng vây quanhChia tay thật rồi phải không anhEm ngỡ chỉ hôm nay trăng khuyếtĐêm mai thôi lại tròn vành vạnhBầu trời khuya huyền ảo lung linhChia tay thật rồi phải không anhEm tưởng lúc này trời đi vắngMưa buồn nên tuôn dòng lệ ướtLát nữa thôi lại bật nắng vàngChia tay thật rồi phải không anhEm lại nghĩ gió hôm nay ngưng thổiNên sóng không trào dâng dữ dộiMai gió về sóng biển sẽ xôn xaoBao ước mơ chất chồng cao mãiDẫu biết anh đi chẳng trở vềĐôi hàng mi đêm đêm đẫm lệPhương trời nào anh có biết không ?
Chia tay rồi anh có thấy vui không?Chắc là không, vì điều không mong muốnTrái tim ai cũng chịu nhiều thương tổnEm quá đau… nên chỉ nghĩ cho mình.Chia tay rồi, kết thúc một cuộc tìnhĐể lại tim những vết thương chằng chịtAi không đau, bởi đều là máu thịtTrách móc làm gì, chỉ khiến xót xa…Chúng ta không cùng nhau đi đến giàVà thực hiện những ước mơ ngày trẻThì hãy cùng với người sau anh nhé!Đừng để lỡ lầm này dang dở những ước mơ.Và từ giờ em sẽ viết câu thơKể chuyện mình – một tình yêu cổ tíchKhi về già giở ra xem, cười títCó một thời… mình đã được yêu thương.
Giấc mơ hồng giờ tan vỡ còn đâuAnh với em chia hai đầu nỗi nhớTrời se duyên còn quên ban chữ nợNên đôi ta đành dang dở cuộc tìnhLạc mất nhau đâu phải lỗi do mìnhNgày biệt ly mình lặng thinh không nóiBởi tiếc thương ngày vui tan quá vộiNên con tim cứ mang nỗi u sầuChúc em tìm được hạnh phúc mai sauChóng quên mau chuyện tình buồn một thuởĐường tương lai ngập tràn hoa đua nởKỷ niệm nào em cứ ngỡ chiêm baoLỡ kiếp này xin hẹn lại kiếp sauMong chúng mình chẳng đau thêm lần nữaCũng từ đây con tim này đóng cửaBởi đường tình anh chọn lựa là em.
Cho tớ thêm vài phút nữa thôiĐể tớ nhớ, người tớ yêu da diếtSang ngày mai, hai phương trời ly biệtSẽ chẳng còn nhung nhớ, yêu thươngTự hỏi lòng, liệu tớ có vấn vương?Khi nước mắt vẫn lăn dài trên máTớ và cậu thành hai người xa lạCố dằn lòng, tớ phải xóa hết điXóa hết đi những điều tớ khắc ghiTừng ánh mắt, nụ cười, cử chỉPhải chọn lựa giữa Tình yêu – Lý tríTớ xin lỗi phải khiến cậu bước đi…Ngẩng mặt lên, khép chặt lại đôi miGiọt nước mắt cuối cùng rơi đi nhéTừ bây giờ chỉ còn ta đơn lẻKhóa lòng mình đừng để phải yêu aiTớ biết rằng đường phía trước rất dàiSẽ có lúc chúng ta cùng nhìn lạiTớ hy vọng cậu tươi cười thoải máiVề một thời kỷ niệm chẳng nhạt phai.
>>>>Xem thêm: Chùm thơ tình yêu ngắn gọn, súc tích, dạt dào xúc cảm
Mùa hè đến là mùa chia tay của những cô cậu học trò cuối cấp. Bao nhiêu xúc cảm bùi ngùi khi phải nói lời từ biệt bạn bè, thầy cô, mái trường đã bao năm tháng gắn bó. Cùng LVT Education chia sẻ tập thơ hay khi chia tay thầy cô, bạn bè, trường lớp sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Hình ảnh chia tay thầy cô, bạn bè cảm động
Tuổi học trò ơi, thương lắm mái tóc mây
Em đạp xe qua phố dài phượng vỹ
Nghe trong gió, lời ai thủ thỉ
Cho mình về cùng lối với cậu nghe!
Tuổi học trò ơi, thương lắm tiếng ve
Cánh phượng ép đỏ trang sách nhỏ
Lời thầy cô thân thương còn đó
Cả bụi phấn nào rơi trắng ước mơ.
Tuổi học trò ơi, thương lắm những vần thơ
Cũng vụng dại, ngu ngơ thời đang lớn
Có cánh cò, chở giấc mơ cha trĩu nặng
Có ánh mắt người, sao lén nhìn ta.
Thương biết bao, những ngày tháng đã xa
Trong trẻo quá, chẳng bao giờ thấy lại
Con tàu đã qua, sao qua mãi mãi
Có chuyến tàu nào cho tôi trở lại, tuổi thơ tôi?’.
Sân trường rợp cỏ heo may
Tuổi thơ yêu dấu những ngày học sinh
Có thầy cô rất chân tình
Có lời bè bạn cùng mình vui chơi
Thầy cô giáo cả cuộc đời
Như vì sao sáng trên trời yêu thương
Trải bao nắng gió mưa sương
Dẫn em đi suốt con đường đã qua
Cả cuộc đời dạy cấp ba
Thầy cô như thể là cha mẹ hiền
Có những lúc thấy muộn phiền
Chúng em én nhỏ tập chuyền ngây thơ
Có những lúc thấy bơ vơ
Trên con đường học ước mơ của mình
Thầy cô đến rất chân tình
Là người lái đò dáng hình thân yêu
Thời gian tới sẽ xóa nhiều
Bao nhiêu kỷ niệm những điều đã qua
Cô ơi chớ có xót xa
Đây bài thơ nhỏ làm quà chia tay
Mai đây thôi ta còn là ai nữa
Bạn cũ xa rồi trường cũng đã đổi thay
Mỗi lúc buồn chắc chẳng có ai hay
Còn đâu nữa những đắng cay sẻ nửa
Phải chi cuộc đời đừng chia thành nhiều cửa
Để bạn bè được ngồi nữa bên nhau
Nhưng duyên phận dù có đau đành chịu
Chỉ mong cuộc đời đứng níu bước chân ai
Tiết học cuối cùng của ai
Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt
Yêu thương kia bao ngày góp nhặt
Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa
Ngậm ngùi giây phút biệt li
Kẻ ở người đi biết nói gì đỡ tủi
Chẳng ai rảnh để ngồi mà an ủi
Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu thôi…!!!
Tuyển tập thơ hay mùa chia tay
Liên hoan cuối năm đứa nào cũng khóc
Ghi ta buồn gảy điệu chia ly
Riêng mỗi tớ cố tình… cười sằng sặc
Sẽ lại gặp nhau… khóc để làm gì
Ấy nguýt dài… cái đồ tủ lạnh
Ra đó rồi cùng lớp nữa đâu
Đừng hòng mà than nhớ ai ngồi bên cạnh
Cứ nhăn nhở cười muốn cốc một cái vào đầu
Thế rồi tớ thi vào xây dựng
Thế rồi ấy lại chọn ngân hàng
Rủ nhau đi chơi,vẫn mạnh mồm nói cứng
Chả phải chia ai mỗi một cái bàn
Năm thứ hai,thứ ba,thứ bốn
Ngày dần trôi ấy cứ dần xa
Thi thoảng gặp vẫn chọc cười để bị lườm:cái đồ ba trợn
Sao tiếng cười tớ thấy phôi pha
Mấy thằng cu rủ nhau họp lớp
Nháy mắt cười:Nhớ đem đến người ngoài
Nghĩ vẫn vơ…tim tông xương bôm bốp
Nếu phải đem…người đó là ai?
Hôm họp lớp ấy đi cùng người lạ
Cao hơn tớ nhiều, chín chắn cũng hơn
Tớ bám riết mấy thằng cu hợp cạ
Cố che đi cảm giác hờn hờn
Chợt nghĩ về ngày liên hoan thuở đó
Thât ra thì…tớ khóc tơi bời
Thôi hết rồi, cái thằng khờ khốn khổ
Dấu diếm hoài… trót thương ấy, ấy ơi…!
Chỉ tiếng ve xôn xao cùng gió
Bằng lăng tím thì thào cơn mưa nhỏ
Buổi học cuối cùng len nhẹ vấn vương
Buổi học cuối cùng mọi thứ thân thương
Chiếc bảng đen nhuốm buồn màu phấn
Khung cửa sổ mơ màng trời mộng
Chợt giật mình tiếng thở thời gian
Buổi học cuối cùng chẳng tiếng râm ran
Hàng ghế đá lạnh người cơn mưa hạ
Những kỉ niệm một thời “xa lạ”
Xin gom vào kí ức trường xưa
Tạm biệt sân trường rơi hoa phượng
Tạm biệt bảng đen viên phấn ngả màu
Tạm biệt áo trắng một thời đi học
Gửi lời chào “tia nắng hạt mưa”
Con đường cũ vẫn trải đầy nắng ấm
Tà áo dài cùng chiếc nón em nghiêng
Mắt ai ướt cho lòng ai chan chứa
Đã một thời giờ thành chuyện khó quên
Giờ ra chơi nhóm bạn cùng hàn thuyên
Đùa tinh nghịnh chuyện tình yêu vụng dại
Hoa chưa thắm tội tình chi vội hái
Hồn theo mây trong trẻo chẳng âu lo
Hè đã về sao ai nấy buồn xo
Giờ đã lớn sao tiếc chi môi thắm
Có giọt lệ chưa rơi trông thật nặng
Rồi ngày mai sẽ gặp lại nơi này.
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
Cảm giác khi chia tay người mình yêu thương, quý mến thật buồn, rưng rưng nước mắt không biết diễn tả cùng ai đành mượn những lời thơ chia tay đượm buồn để thổ lộ nỗi lòng mình. Hãy chia sẻ để tìm tiếng lòng của mình được gửi găm qua lời thơ bạn nhé !
Thơ buồn chia tay
Nếu cứ nói chia tay là quên đượcThì em đâu để mắt ướt thế nàyNhững giọt buồn rơi cho nỗi đắng cayCho một ngày mây ngừng bay mãi mãi.Em – giản đơn – chỉ là người con gáiTrao yêu thương mong nhận lại chân thànhVẫn biết rằng tình như gió mong manhNhưng chẳng thể ngăn tim mình ngừng nhớ.Rồi ngày mai hai đứa mình tan vỡAnh buồn không khi dang dở kiếp nàySẽ chẳng còn những đêm trắng nồng sayMôi hôn quyện tay trong tay hạnh phúc.Đời đẩy em vào giữa dòng trong đụcNíu vào đâu lúc cơn bão ngập lòng?Cánh hoa tàn rơi nát cả mùa ĐôngNhìn nơi nào… cũng mênh mông… thương nhớ.
Anh chưa hề nói hai tiếng chia tayNhưng em hiểu chúng ta nên dừng lạiKhi tình yêu dần dần phai nhạtCó gì hơn là giải thoát cho nhauLời chia tay chưa từng thốt thành câuNhưng em hiểu những điều anh không nóiKhi bàn tay không cho nhau hơi ấmBuông ra thôi… cố nắm để làm gìHãy tự chọn cho riêng mình một hướng điChẳng cần giữ những gì không còn nữaYêu là biết chấp nhận và buông bỏTiếc làm chi thứ không phải của mìnhKhông nói chia tay… anh cứ lặng thinhNhưng trong lòng chúng mình cùng hiểu rõCó những mối tình ra đi lặng lẽCâu chia tay chẳng thể nói bằng lời.
Ừ thì hai tiếng chia tayTừ nay lỗi mộng chia hai lối vềCung trăng đó ta nguyện thềMà nay kỷ niệm tràn về cõi thuThâu đêm khói cảnh sương mùTình là ảo ảnh phù du phím đànTình sầu tình bước lang thangVe sầu ve khóc dỡ dang tình buồnThôi đành cắt đứt dây chuôngThôi không vương vấn tình muôn kiếp sầu
Chia tay nhau tôi về theo gió bụinhững con đường trở lại bỗng xa xôicòn chút nắng cuối ngày rơi hấp hốicó bao giờ em biết nỗi đau tôiLời từ biệt phút cầm tay vội vãnhững ngại ngùng theo giòng máu chạy quanhnụ cười em sao bỗng dưng xa lạtheo bóng chiều lặng lẽ vụt qua nhanhThôi quay về trú ngụ với cô đơnở một nơi thiên đường tôi chết đuốinỗi nhớ em ướt nhòa trong bóng tốiôi tình yêu xa tít phía mặt trờiTrong giấc mơ thao thức lúc nửa đêmnghe gió lộng bên kia ngoài khung cửahương tóc em vướng đầy trên nhịp thởbàn tay tôi không khép được nỗi buồn
Ừ! Thì mình đã xa nhauTình xưa là nước qua cầu ấy thôiSao lòng vẫn thấy bồi hồiNghe chừng tàn tạ đôi môi tháng ngàyỪ! Thì mình đã chia tayNgười đi để lại phương này nhớ thươngVàng phai chiếc lá bên đườngTơ trời sót lại vấn vương mây chiềuMai sau nhớ lấy đôi điềuTạ tình nhau chỉ thêm nhiều đắng cayNgười đi như khói trên tayLụi dần điếu thuốc vàng phai nửa đời
Chia tay! Chia tay!Câu chuyện tình yêu rồi cũng vào hồi kếtLóng lánh mắt đen lời ngày xưa da diếtNụ hôn giờ bàng bạc màu môiVề đi thôi!Khi trên gương mặt người hiện lên nụ cười hiu hắtThì những ngọn gió heo may se lạnhNhững giọt mưa mùa đông có ý nghĩa gì đâu?Bài thơ đầu, bài thơ cuối theo nhauTrốn vào quên lãngRồi trong những đêm khuya thanh vắngLại bật lên nức nở những cung đàn..Chia tay! Chia tay!Khúc nhạc trái tim chẳng bao giờ chịu tắtKhi người đã một lần lướt tay lên phím hồn taDẫu thanh âm chẳng thể vang xaSong trong ta tiếng ngân còn mãi mãiChia tay! Chia tay!Người có bao giờ ngoái lại?Nét chữ nghiêng nghiêng câu thơ tuổi hai muơiCứ dỗi hờn như một nét môiNgười chẳng cách nào xoá đượcChia tay! Chia tay!Còn sót lại một điều bí mậtTa chờ người người đến để mang đi…
Và như thế em ra đi thầm lặngCuối cuộc tình chẳng câu nói chia phôiEm ra đi bẻ gãy nửa nụ cườiTrái tim tôi cũng héo sầu một nửa…Bao ngày qua những buồn vui hai đứaChẳng thể nào níu giữ bước chân emVậy em đi chúc cuộc sống êm đềmSẽ thơ mộng như điều em mơ ước…Tôi tập quên thứ tình không có đượcVà yêu thương như gió thoảng xa vờiNén thật sâu vào quá khứ chôn vùiLau nước mắt cho nụ cười sống lại…Kể từ đây đến muôn đời mãi mãiĐừng bao giờ tìm lại dấu yêu xưaNgày em đi đau khổ đã dư thừaTim chết rồi buông tay đừng nuối tiếc…Mai đôi mình phương trời xa cách biệtLần cuối cùng tha thiết gọi tên nhauXin đôi mắt đừng trút lệ gieo sầuLàm yếu lòng người đi thêm day dứt…Mang cuộc đời ra đổi trao được mấtTa còn gì ngoài hai chữ đau thươngKhi tình yêu đến đoạn cuối con đườngTrước sau gì cũng chia hai ngã rẽ…Gần bên nhau nhưng chẳng còn vui vẻTrong lòng nhìn về hai hướng xa xôiNhịp con tim chẳng hòa quyện nữa rồiThì chấp nhận đành thôi không níu kéo.
Những lúc chia tay đồng nghiệp luôn làm cho bạn cảm thấy buồn và nhớ về những kỉ niệm đẹp trong thời gian gắn bó, những người luôn cùng bạn vượt qua khó khăn để hoàn thành công việc. Những bài thơ hay khi chia tay đồng nghiệp về nghỉ hưu, chuyển nơi làm hay nghỉ việc sau đây đã diễn tả xúc cảm đó.
Stt chia tay đồng nghiệp cực hay
Sáng tác: Ngô Thị Bích Hoa –PXH
Tình đồng nghiệp là gì con chưa hiểuBữa cơm chiều con trẻ hỏi mẹ ơi?Ánh mắt trẻ ngây thơ đầy trìu mếnBổng chạnh lòng người đồng nghiệp tôi ơi.
Tình đồng nghiệp có từ nơi làm việcTừ cơ quan, xí nghiệp, đến công ty…Nơi tất cả mọi người cùng chung sứcVà tạo nên những nhịp sống rộn rang.
Tình đồng nghiệp Mẹ có từ nhà máyNơi tạo ra dòng điện sáng yêu thương,Ở nơi đó có rất nhiều cô chúNhưng mỗi người một nhiệm vụ khác nhau.
Tình đồng nghiệp nhẹ nhàng và sâu lắngNhưng đong đầy những cảm xúc khó quên.Trong công việc luôn nhiệt tình giúp đỡLúc ốm đau thì thăm hỏi ân cần.
Tình đồng nghiệp trải đều trong cuộc sốngKhi gia đình gặp hoạn nạn, khó khănCùng giúp đỡ lá lành đùm lá rách,Để đời thêm tươi mãi những nụ hồng.
Tình đồng nghiệp là cùng nhau chia sẻNhững gian nan trên khắp những công trình,Để tiếng máy reo vang hòa lưới điệnGóp phần vào thắng lợi của Công ty.
Tình đồng nghiệp là cùng nhau đoàn kếtĐể tạo nên một tập thể vững vàngMỗi buổi sáng nụ cười chào rất vộiMàu áo xanh hối hả bước vội vàng.
Tình đồng nghiệp khi chia tay tiễn biệtThì người kia tiếp nối lửa đam mê.Và còn đó trong lòng người ở lạiMột chữ tình, tình đồng nghiệp khó phai.
Thành phố thân yêu quê mình Bà Rịa,Nhiệt điện sáng bừng tình đồng nghiệp con ơi!
Tác giả : Nguyễn Hữu Thắng
Bùi ngùi, bịn rịn chia tayCùng nhau công tác,giờ đây xa trườngChào tạm biệt !ơi mái trườngNặng tình đồng nghiệp,nhớ thương tháng ngày.Chia tay ta nắm chặt tayThắm tình đồng nghiệp, ấm sâu trong lòngChia tay ta nhớ, ta mongSao cho khỏe mạnh,yên thông mọi điều.Chia tay chúc bạn vạn điềuChuyên môn thăng tiến,tiền nhiều phong lưuTrút bầu tâm sự nhớ lâuVề nơi công tác, vui an yên lành.
Sưu tầm
Liên hoan trò chuyện râm ranGói quà giản dị trên bàn hoa tươiNhìn nhau đồng nghiệp vui cườichút tình gửi tặng cho người về hưu.Tạm biệt sổ sách sớm, chiềuBảng đen, phấn trắng bao điều khó khănNhọc nhằn đã mấy chục nămMột thời đây đó dấu chân đá mònMột thời trai trẻ thân sonMiệt mài lên tận núi non “Trồng người”Luôn tươi thắm rộn giọng cườiBao nhiêu gian khó thương người bấy nhiêuGiờ chia tay: Vui – buồn nhiềuNỗi lòng đồng nghiệp bao điều nhớ, quên…Xa rồi mái ấm thân quenCòn đâu tập huấn, hơi men chuyên đề?Đâu còn phát biểu say mêTìm phương pháp mới rèn nghề vững hơnXa đi ánh mắt đen trònCủa đàn em nhỏ tuổi son vui vầyChia tay với những người thầyNét buồn dấu kín, giải bày niềm vui;“Kiếp sau nếu có làm ngườiVẫn xin làm lại cuộc đời giáo viên !”
Tác giả: Hàn Giang
Anh cần mẫn năm dài tháng rộngMấy mươi năm gắn bó truyền hìnhĐời lặng lẽ sáng tạo mưu sinhSống âm thầm nghĩa tình đồng nghiệp
Hoàng hôn buông hoài vọng quá khứBuổi thanh xuân tận tụy yêu nghềNghệ sĩ làng ưu tú, đam mêNiềm hạnh phúc ngày về, thư thái
Tác giả: Xuân Ngọc
“Về hưu lủi thủi ở nhàChú không bằng tớ người ta mời chàoCái ngày chức trọng quyền caoDăn đe cấp dưới kênh cao phớt đờiBây giờ biết khổ chú ơiVì xưa chú đã đánh rơi cái tinhCái tình chú tỉnh tình tinhVẫn còn chưa muộn sửa mình không kiêuHay là chú trọn phương liềuAnh không khuyến mại không chiều chú điKhông ai biết trước điều gìứ xa dân mãi thì đi xóm liều“Hưu bám”, “Hưu tuột” cũng là hưu“Hưu bám” biết số chẳng phong lưuNhưng vì duyên nợ đành cố bámCố bám nên đời chẳng được hưu.“Hưu tuột” là hưu trơn tuột luônMặc ai xiêm áo, mặc ai buồnCông danh, sự nghiệp thây kệ nóChẳng thèm đeo bám, chết đi luôn.Hôm nay tớ đã nghỉ hưu rồiSáu chục năm trường có thế thôiLương lĩnh tại Phường ba triệu rưỡiChia đều mỗi sáng được nắm xôiNhờ Trời, ơn Phật cho sức khỏeChiều chiều Quốc lủi cạn vài bôiVợ con, nội ngoại đều hoan hỉAi cũng mừng Ông: hết “hạn” rồi.Vui rồi, trọn một đời traiQua rồi, cuộc sống, ngày dài lo âuHết rồi, những chuyện đâu đâuThấy rồi, hạnh phúc bao câu ân tìnhXa rồi, những thứ bực mìnhĐược rồi, thanh thản, chụp hình, ngao du…Nhàn rồi, lại sống với ThơHưởng rồi, “Quốc lủi”, đợi chờ cụng ly.”
Sưu tầm
Chẳng vì thơ nên mình muốn tặng bạnChẳng đợi chờ đến lúc phải chia tayTớ biết rằng ngày làm việc hôm nayBuổi cuối cùng bạn ở lại chi nhánh.
Sao bao nhiêu tâm tư bộc bạchSáu năm rồi làm đồng nghiệp của nhauCùng sẻ chia từ trước đến sauDù việc công hay riêng tư cuộc sống.
Và chúng ta vẫn chung bao khát vọngĐược làm việc được cống hiến tận tâmDù chúng ta phải trải qua thăng trầmBọn mình mong bạn thành đạt hơn nữa.
Dù xa nhau nhưng cùng một điểm tựaVietcombank vẫn chung một mái nhàCho dù bạn ở chi nhánh tít xaBọn chúng mình cùng quyết tâm phấn đấu.
Khi chia tay có buồn chẳng thế dấuVẫn cố cười để bạn thật tươi vuiNhưng thâm tâm bọn tớ thấy bùi ngùiMột ngày gần lại gặp bạn thân nhé.
Tác giả: Phạm Thị Huyền – Phó Hiệu trưởng
Đồng nghiệp ơi, ta phải tạm biệt rồiChị về trước, các em ở lại nhéKẻ ở, người đi mang bao điều nhung nhớ!Nhiệm vụ đã xong, chị về với gia đình.
Xúc động, nghẹn ngào, các em có biết không?!Chị muốn nói, biết bao điều muốn nóiTừ tận đáy lòng chị luôn tự hỏiCó phải nơi đây chính là một gia đình.
Trách nhiệm Đảng trao, nhiệm vụ quang vinhTháng ngày bên nhau chúng mình cùng gánh vácNhững mái đầu xanh bên mái đầu đã bạcChị em, cô cháu đều tự giác hoàn thành.
Trong cuộc đời này tránh sao khỏi bon chenNhưng chúng ta đâu có hề nghĩ tớiVẫn nhường – nhịn, vun vén trọn tình cảmSống như thế mới là điều ghi mãi.
Hôm nay đây lối về chia hai ngảMong các em luôn giữ gìn truyền thốngVà hãy sống như chúng ta từng sốngBuồn – vui tới chúng mình trọn bên nhau.
Tuổi học trò là lứa tuổi đẹp nhất của cuộc đời mỗi người: lứa tuổi không cần lo lắng, suy nghĩ chỉ biết ngày hai buổi cắp sách tới trường; lứa tuổi đã găn bó không ít kỉ niệm thời hoa niên để rồi khi trưởng thành ngẫm lại ta không khỏi bồi hồi. Giây phút chia tay tuổi học trò luôn để lại trong lòng người bao xúc cảm trào dâng. Cùng lắng lòng với những bài thơ hay khi chia tay tuổi học trò sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Hình ảnh chia tay tuổi học trò cảm động
Tác Giả: Chu Minh Vũ
Có mùa hoa phượng vĩ không tên thành hò hẹnĐỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tayCô bạn gái ngại ngùng không dám khócNghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay
Có tiếng ve suốt một thời không ai hayChỉ lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thếMười hai năm ve kêu như thành lệBước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn.
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trườngLúc chia tay thèm được giật mình rồi chạyGiơ truy bài, phút ra chơi cả những lần đi học muộnBây giờ cũng thành ký ức chìm sâu.
Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâuGiờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớTím miên man, tím chùng thời gian đang căng nghẹn thởCủa mùa thi mỗi lúc một gần
Có người bạn đến phút cuối mới thành thânCó mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớTrong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợNgại ngùng đưa – hồi hộp đợi… chợt thở phào!
Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớnChẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêuCòn gặp lại nhưng mùa hè không ở lạiThế mới thành kỷ niệm thân yêu.
Tác Giả: Vũ Hà Oanh
Tạm biệt nhé, chia tay bao kỷ niệmLũ ve sầu cất tiếng gọi triền miênHàng phượng vĩ ru mình trong gió mớiEm và tôi, nỗi nhớ trải trăm miền
Thuở ấu thơ với kỷ niệm không tênCùng cây bút viết lên dòng nhật kýTôi và em, với bạn bè tri kỷNhững giận hờn, bao suy nghĩ đầy vơi
Tác Giả: Xuân Hòe Vũ
Áo trắng tung bay giữa sân trườngKỷ niệm học trò mãi còn vươngPhượng đỏ sân trường soi gương mặtVe ngân rỉ rả tỏ nhớ thương
Nhớ buổi chia tay những nghẹn ngàoCuốn sổ bìa hồng đã gửi traoĐôi mắt nhìn nhau như muốn nóiMà sao nước mắt ứa lệ trào
Ngập ngừng giây phút sắp xa nhauVụng dại trao nhau nụ hôn đầuE thẹn nhìn nhau như muốn nóiMà nào có nói được chi đâu
Thôi thế là xa mãi thật rồiBao nhiêu thương nhớ cứ đầy vơiCòn đâu áo trắng ngày xưa ấyCánh phượng sân trường lặng lẽ rơi
Tác Giả: Khách Du Lãng
Trống đã điểm phượng hồng đã khépTuổi học trò mộng đẹp chia xaThầy trò lưu luyến lệ nhoàBút lưu áo ký tuổi hoa bước đời
Nhặt cánh phượng đỏ rơi ngơ ngẩnGiấy trắng tinh hoà lẫn tình đầuThời gian xin đọng thật lâuCho ta ký ức ve sầu tiễn đưa
Miệng nói đó mà thừa khó tảLệ cứ rơi tầm tã mắt huyềnTình đầu mãi vẫn phụ duyênĐể cho bến đợi nhớ thuyền tình si
Ve sầu cứ rầm rì nức nởTay níu tay chẳng lỡ bỏ rờiTim tràn cảm xúc đầy vơiGiấy thì tuôn chảy dòng lời nhớ nhung
Chẳng còn thuở được cùng trên lớpGiờ mắt nai choáng ngợp trước đờiVui buồn lẫn lộn Phượng ơiTim xin ghi khắc mãi thời thần tiên!
Tác Giả: Trần Thị Phượng
Ngày ấy mình chia xaNhạt nhoà mi đẫm lệHỏi tại sao như thếChưa hợp mà đã tan
Dẫu tình vẫn chứa chanNhưng muôn vàn cách trởÔm mối sầu dang dởGiữ ở mãi trong tim
Nỗi nhớ nhung nén kìmĐắm chìm trong tiếc nuốiBuổi chia tay chiều cuốiLưu luyến tuổi học trò
Chẳng suy nghĩ âu loHẹn hò ngày gặp lạiNgười cứ đi xa mãiTê tái cả hồn em
Lặng lẽ đứng bên thềmNgắm nhìn hoa phượng đỏMơ màng nghe tiếng gióAi đó đang gọi kìa…
Tác Giả: Nguyễn Đình Văn
Ai đã từng qua một thời cắp sáchChẳng thể nào quên buổi học cuối cùngMôi vẫn cười mà mắt cứ rưng rưngVừa mới giận nhau lại cười xí xóa
Ta nhớ lắm những tháng ngày khi đóCái tuổi học trò mãi mãi ngây ngôXin cảm ơn những giây phút dại khờĐể tủm tỉm cười mỗi khi nhớ lại
Sân trường cũ dàn nhạc ve rộn rãHàng phượng hồng đang độ ra hoaChỉ thiếu dáng ai áo trắng thướt thaLặng lẽ mơ về một miền kí ức
Tác Giả: Hoàng Quí Phi
Xuyến xao cánh phượng rơiVe kêu hè đã tớiLòng chợt thấy bồi hồiMùa chia ly vẫy gọi
Hết rồi thời mộng mơVần thơ yêu dại khờÁo dài bay bối rốiCặp mắt ai thẫn thờ
Mình chia tay phượng ơiTím lưu bút học tròTrang thư tình bỏ dởBánh xe đạp ngừng quay
Chặng đường xa vẫy gọiNhững ước mơ đong đầyTuổi học trò đắm sayTạm biệt nhé từ nay
Phượng ơi xa thật rồiKhông còn ai đợi chờGóc sân trường chới vớiThời gian chẳng ngừng trôi
Tác Giả: Nguyễn Oanh
Hôm nay đứng trước cổng trườngLòng tôi bỗng thấy vấn vương vô bờKhi 20 tuổi còn thơHành trang giáo án đón chờ từ đây
Học trò non nớt thơ ngâyĐang chờ tôi đến chung tay ươm mầmThấm thoắt đã mấy mươi nămBao nhiêu thế hệ tôi chăm nên người
Hôm nay sắp phải xa rờiRưng rưng không muốn nói lời chia tayBạn bè từ mái trường nàyNgười đi luôn nhớ tháng ngày bên nhau
Tập thể đoàn kết bền lâuẤm tình đồng chí, đậm sâu tình ngườiMai tôi đi nhé, Trường ơiTất cả ở lại vui tươi kết đoàn
Giữ cho thầy giỏi, trò ngoanTrong tôi vẫn mãi chứa chan ân tình.
Tác Giả: Thanh Hùng
Nắng lung linh tạo lớp bụi muôn màuChờ mưa tới để rồi lau cho sạchTa bất chợt nhớ đến thời cắp sáchGiờ xa trường khoảng cách cũng thật xa
Giữa tháng tư hàng cây phượng là đàĐang vội vã khoe chùm hoa đỏ rựcVừa dấy lại chút gì trong tiềm thứcCủa một thời bút mực với bảng đen
Nắng vàng hoe tựa lấp lánh ánh đènMuốn tìm lại người quen trong trường cũGốc phượng đó nay đã thành cổ thụCòn tên người ấp ủ một tình thơ
Qua nhiều năm mái ngói đã lu mờLần thi cuối niềm mơ kia xa mãiBiết là thế nhưng vẫn mong tìm lạiCòn chút gì tồn tại với thời gian
Nghĩ bâng quơ mùa xuân mới vừa tànNhường nắng hạ đang khẽ khàng trờ tớiTiếng rền rĩ bầy ve nghe diệu vợiVà trong lòng nghĩ ngợi đến mùa thi.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ chia tay người yêu, chia tay thầy cô, bạn bè tâm trạng. Hi vọng, chùm thơ hay về chia tay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.