Hoa dã quỳ mọc đơn, có khi mọc thành từng chùm, những bông hoa mang nét đẹp của cả hoa hướng dương và hoa cúc vàng nên trông nó thât tuyệt, thật rực rỡ. Bông hoa mang một màu vàng rực rỡ, óng ả. Những cánh mỏng manh, vươn dài ra như đón lấy những thứ tinh tú của đấy trời. Nếu bạn yêu thích loài hoa đẹp này, hãy đừng bỏ qua chùm thơ về hoa dã quỳ, thơ hay về mùa hoa dã quỳ, stt hoa dã quỳ ý nghĩa do LVT Education tổng hợp sau đây.
Bài viết cùng chủ đề:
Hoa dã quỳ khi bắt đầu nở rộ nhìn mới đẹp làm sao, từ xa nhìn những cánh đồng hoa dã quỳ vàng óng ả như màu vàng của nắng trải dài đến tận chân trời làm cho người xem phải choáng ngợp, không khỏi thốt lên những lời khen tặng. Để rồi những xúc cảm đó đã kết nên những bài thơ về hoa dã quỳ hay, ý nghĩa sau đây.
Thơ về hoa dã quỳ hay, ý nghĩa
Tác giả: Oanh Kim
Đông lại về với cao nguyên lộng gióVới mây chiều sắc đỏ buổi hoàng hônNgắm màu hoa vàng rực đến mê hồnDã quỳ đó ngập tràn trên lối nhỏ
Ta say sưa nhìn hoa vờn theo gióCó chút gì trợt xao động lòng taTình vấn Vương khi nắng đã xế tàSương nhẹ rơi vương đầy trên lá cỏ
Dã quỳ ơi có bao điều muốn ngỏHỡi loài hoa bé nhỏ mà ta yêuKhông kiêu sa chẳng vẻ đẹp mỹ miềuMà xao xuyến mỗi lần qua lối đó
Những mùa hoa vàng rực nơi ngõ nhỏĐông lạnh về thêm ấm áp yêu thươngÔi loài hoa vẻ đẹp đến lạ thườngTô điểm mãi cho cao nguyên thơ mộng!
Tác giả: Hoàng Lan
Hoa dã quỳ nở vàng tươi trước ngõKỷ niệm xưa còn đó vẫn chưa quênKhông kiêu sa nhưng đằm thắm dịu hiềnKhông ngào ngạt, nét duyên hương đồng nội
Anh nhớ không? Ngày anh đi rất vộiLàm ngỡ ngàng hoa đồng nội anh yêuAnh thường khen hoa xinh đẹp mỹ miềuHái tặng em thật nhiều em yêu nhé
Anh đi xa hoa cũng buồn lặng lẽKhông còn ai ngấp nghé nụ hoa xinhKhông còn nghe lời âu yếm chân tìnhLúc hoàng hôn hay bình minh ngày mới
Mùa dã quỳ năm nay cũng vừa tớiAnh có về í ới nép vào hoaTrốn tìm nhau dưới ánh nắng chiều tàCho dã quỳ mặn mà khoe sắc thắm!
Tác giả: Đỗ Thủy
Sắc Quỳ vàng lung linh trong mắt aiChiều nghiêng ngả nắng say cùng hòa quyệnEm bên hoa níu sắc vàng quyến luyếnSợ phai màu như chiều xuyến xao rơi !
Dã Quỳ say bung tỏa miệng em cườiRung rinh đượm thắm tươi cùng khoe sắcEm bên hoa buông nỗi niềm vướng mắcNhẹ tênh nhìn hoa mặc áo cà sa !
Vui đi em mặc chiều đuổi bóng tàSay em nhé cười bên hoa rạng rỡNhớ chăng em phút ban đầu bỡ ngỡEm cùng hoa e ấp hé chờ đông
Hoa làm duyên đông rực rỡ ấm nồngEm làm duyên bên hoa bồng bềnh tỏaNắng nựng yêu trên má em bừng đỏCao Nguyên vang lời gió hát rộn ràng
Mai em về nỗi nhớ gửi thênh thangHoa ở lại dịu dàng duyên Đà LạtÉp trong tim màu hoa vàng dào dạtGiữa núi đồi bát ngát Dã Quỳ hoa.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười hai giá lạnh cắt thịt da.Vậy mà có những loài hoa vẫn nở.Hoa dã quỳ thân thương vàng rực rỡ.Hoang dại bên đường đất đỏ Tây Nguyên.
Hoa cúc chi trắng tinh khiết dịu hiền.Ở nơi quê mình một miền đất nhỏ.Miền đất Thanh Hà mùa này lộng gió.Hoa cải nở vàng rực rỡ sắc hương.
Những bông hoa trong gió rét thân thương.Ngẩng cao đầu luôn kiên cường bất khuất.Tô thắm đời những bông hoa từ đất.Giản dị đời thường chân thật đáng yêu.
Anh về đây khi bóng ngả về chiều.Nghe phảng phất tiếng sáo diều ngày đó.Hiu hắt ven sông cô đơn con đò nhỏ.Nhìn dòng nước buồn chợt nhớ người xưa.
Trong lòng anh lạnh giá gió đông lùa.Em ở đâu sao vẫn chưa về lại.Anh lang thang trên cánh đồng hoa cải.Với một nỗi buồn hoang hoải không em.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Mùa đông sang vàng rực rỡ Dã QuỳCùng khoe sắc dọc lối đi phố núiHoa dân dã mà hồn ta đắm đuốiTrên các nẻo đường rong ruổi Tây Nguyên.
Loài hoa xinh tươi rất đỗi dịu hiềnNhư cô gái đang cười duyên trong gióTrên núi rừng miền cao nguyên đất đỏSức sống tràn trề như cỏ hoang sơ.
Cứ hiên ngang trên sỏi đá cằn khôMặc cho gió rét tím mờ đông giáVẫn biếc xanh trên từng chiếc láHoa thắm màu nhuộm vàng cả mùa đông.
Có ai về Tây Nguyên với ta khôngNgắm Dã Quỳ khi mùa bông đang nởCùng uống rượu cần Y Miên một thuởMúa bên nhau khi ánh lửa bập bùng.
Tiếng chiêng ngân vang hùng vĩ núi rừngCô gái Ê Đê thẹn thùng ánh mắtCho ta say mê khi lần đầu gặp mặtRượu cạn bình lửa tắt vẫn còn say.
Tác Giả: Trường LưuThủy
Bài thơ tình lãng mạn đã rời xaMùa hoa quỳ Thắm Vàng Nơi xa ẤyChốn làng quê có dòng sông vẫn chảyCó cuộc tình cô thôn nữ giống nhành hoa
Đã qua rồi bao mùa ấy Xót XaHoa Vẫn Nở màu vàng rực nắngCòn tình yêu đã trôi đi khoảng lặngNhư hoa Quỳ đã nở lại tàn thôi
Nhìn cánh hoa sao càng thấy Ngậm NgùiNgười đi trước Gửi hồn vào Quên LãngĐể hôm nay trong một chiều Gió ThoảngEm Bâng Khuâng Hải những bông quỳ
Bông Quỳ Vàng chẳng nói Đến Vu QuyChỉ có mộng mơ rồi tình tan vỡHương trong nắng như là hơi thởBài hát nào “hoa quỳ vàng sống trong tôi”
Đến mùa hoa em lại thấy bồi hồiAnh có đến như mùa hoa thuở trướcHay chỉ mình em cô gái miền Sơn CướcĐã bao năm lặng lẽ giống hoa quỳ
Tác Giả: Chinh Ngo
Hoa cúc quỳ rực rỡ bên lối điSắc vàng tươi có chút gì ủy mịNơi đại ngàn chú dế mèn rên rỉTặng đóa hoa quỳ em tiễn anh đi
Hoa dã quỳ hoa của chia lyChiều mùa đông nhớ gì em khócGió đưa tay nương nhờ làn tócChút sương chiều dáng vóc sơn nguyên
Nói đi em sắc vàng cao nguyênNắng mùa đông nhẹ tênh buông trảiGiá lạnh về hồn hoang tê táiHái nhánh hoa rừng cài bím sương mai.
>>>Đừng bỏ lỡ: Thơ về hoa – Tuyển tập 101 bài thơ về các loài hoa đong đầy xúc cảm
Có thể bạn quan tâm:
Hoa dã quỳ phân bố chủ yếu ở khu vực cận nhiệt đới và nhiệt đới. Tại Việt Nam, hoa dã quỳ đang được trồng khá phổ biến không chỉ ở Đà Lạt mà còn ở nhiều tỉnh thành khác trong cả nước. Hoa dã quỳ không có vẻ đẹp sang trọng như hoa cúc vàng cũng không vạm vỡ, to khỏe như hoa hướng dương, nó là vẻ đẹp dung hòa giữa hai loại hoa này. Cùng chia sẻ chùm thơ hay về hoa dã quỳ để yêu hơn loài hoa này bạn nhé !
Thơ hay về hoa dã quỳ
Tác giả: Đào Viết Bửu
Giờ ta còn em hạt cơm làng An PhúNắng Pleiku xanh tản mạn xuống đồngĐường cánh cò về núi sương trắng lụcĐồi hoa cúc quỳ vờn mặt nhà rông.
Pleiku qua ngày dân bạn long đongEm tôi biệt quê đời nhàu về đấtGiậu hoa cúc quỳ vàng hong chiều bạchNhư mùa xuân nào nói với trông mong.
Giờ ta còn em trăm năm này tình cỏNgong ngóng bên đường câu thơ hát rongCảm ơn cúc quỳ hồn hoa hoang dãĐôi chút sẻ chia một nỗi đoạn lòng.
Tác Giả: Chinh Ngo
Hoa cúc quỳ rực rỡ bên lối điSắc vàng tươi có chút gì ủy mịNơi đại ngàn chú dế mèn rên rỉTặng đóa hoa quỳ em tiễn anh đi
Hoa dã quỳ hoa của chia lyChiều mùa đông nhớ gì em khócGió đưa tay nương nhờ làn tócChút sương chiều dáng vóc sơn nguyên
Nói đi em sắc vàng cao nguyênNắng mùa đông nhẹ tênh buông trảiGiá lạnh về hồn hoang tê táiHái nhánh hoa rừng cài bím sương mai
Tác giả: Tôn Khỷ Già
Không biết nắng vàng có đến chưaNỡ đâu trắng xoá một trời mưaCúc quỳ nở vội chưa thắm sắcĐã thấy hoang tàn trong lưa thưa
Lẽ nào trời quên mất mùa thuĐể lối xưa đi hoá mịt mùNgười về theo lối đường hoa nởNgười đi lạc giữa chốn hoang vu
Ai biết người đi hay kẻ ởAi người mới sợ cảnh bơ vơĐường hoa nở đã tan hoang cảChốn hoang vu bỗng đã nên thơ
Có chờ có đợi tỉnh cơn mơMới hay đã trót bao dại khờRõ hoa rồi cũng ngày tàn lụiSao còn để mộng những bâng quơ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đông về thương nhớ Dã Quỳ.Hoa vàng phố núi đến kỳ nở bông.Không xinh tươi giống hoa hồng.Không lộng lẫy tựa hoa trong sân vườn.
Dã Quỳ dân dã đời thường.Hoang dại hoa đứng bên đường quanh năm.Không người bón chẳng kẻ chăm.Tự mình mọc chốn khô cằn hoang vu.
Ấp ủ qua cả mùa thu.Khi cây héo úa sương mù lá rơi.Dã Quỳ vẫn đứng chơi vơi.Mùa đông giá buốt dâng đời hoa xinh.
Vàng tươi ấm áp hữu tình.Mặc cho gió rét một mình đơm hoa.Dã Quỳ sống mãi trong ta.Mang bao cảm giác hiền hoà bình yên.
Như em cô gái Tây Nguyên.Thật thà chất phác ngoan hiền dễ thương.Cho anh say đắm vấn vương.Khi mùa đông đến tìm đường lên thăm.
Tác Giả: Đào Văn Cứu
Lặng lẽ ở bên đườngLẫn vào trong cỏ dạiNgười qua rồi người lạiChẳng ai gọi tên em
Lúc hoa nở đua chenDã quỳ âm thầm đợiTrời cuối thu đã tớiKhi cỏ, cây úa dần
Dã quỳ vươn toàn thânKhoe hoa vàng sắc thắmNgẩn ngơ người đứng ngắmKhen hoa dại bên đường
Ngai ngái một mùi hươngRải thảm vàng đất đỏDã quỳ lay trong gióNhư triệu triệu mặt trời
Tây Nguyên dấu yêu ơiMùa hoa quỳ nở rộMột loài hoa dân dãSức sống thật lạ lùng
Như đồng bào quê tôiVươn lên bằng nghị lựcNgấm mưa, nắng từng chútVàng sắc quê dã quỳ ./.
Tác Giả: Huan Nguyen Dinh
Ta về đây với Tây Nguyên đất đỏ.Mùa hoa dã quỳ trong gió vàng tươi.Dã quỳ đung đưa như những nụ cười.Hoa chất phác như con người phố núi.
Buôn Mê ơi ta yêu người đắm đuối.Cao nguyên xanh với những buổi chiều tà.Về Tây Nguyên ta say đắm loài hoa.Dã quỳ hoang sơ như là em đó.
Cô gái Tây Nguyên dạn dày nắng gió.Em mộng mơ bên lối nhỏ chân đồi.Tóc em bay nụ cười thắm bờ môi.Anh gặp em một lần thôi nhớ mãi.
Cuộc đời anh suốt bốn mùa bươn chải.Xây những công trình hiện đại nên thơ.Kờ Rông Búc, E A Rớt, Gia Mơ.Các công trình anh xây hồ trên núi.
Đưa nước bạc về buôn cho dân tưới.Vườn cà phê xanh mướt dưới nắng vàng.Cho em gái Tây Nguyên mắt mơ màng.Như dã quỳ bông hoa vàng tươi thắm.
Mỗi năm cứ đến độ tháng 11, hoa dã quỳ lại nở rộ, làm nổi bật cả một khu rừng. Loài hoa này mọc hoang dại trong những khu rừng, những ngọn đồi, nổi bật với vẻ đẹp mạnh mẽ. Dưới đây là những bài thơ ngắn về hoa dã quỳ mà bạn có thể tham khảo.
Hình ảnh đẹp về hoa giã quỳ
Tác giả: Chinh Ngô
Hoa cúc quỳ rực rỡ bên lối điSắc vàng tươi có chút gì ủy mịNơi đại ngàn chú dế mèn rên rỉTặng đóa hoa quỳ em tiễn anh đi
Hoa dã quỳ hoa của chia lyChiều mùa đông nhớ gì em khócGió đưa tay nương nhờ làn tócChút sương chiều dáng vóc sơn nguyên
Nói đi em sắc vàng cao nguyênNắng mùa đông nhẹ tênh buông trảiGiá lạnh về hồn hoang tê táiHái nhánh hoa rừng cài bím sương mai
Tác giả: Trịnh Cẩm Lệ
Không về được Dã Quỳ ơi!Thôi cho ta gởi một lời nhớ thươngTháng mười lác đác cùng sươngNhững mặt trời nhỏ vàng vương lối về
Dẫu rằng chẳng vướng bùa mêDẫu rằng chưa cột lời thề vào môiChỉ là những bước rong chơiMà sao như thể lỡ lời hẹn nhau
Dã Quỳ ơi! Đà Lạt đauChớ ta nào để phụ câu hẹn lòngNơi đây giờ lạnh cô phòngGió mưa mù mịt gọi Đông thay mùa.
Tác giả: Tâm Lê
Đồi núi nhấp nhô trong nắng sớmDã quỳ lấp lánh ánh vàng tươiKhông hương nhưng loài hoa tinh khiếtBui trần sương gió chẳng hề chiĐêm lanh hoa ơi : Ở bên đườngLòng vàng giữ kín nhuy yêu thươngNhư lòng ai đó : Anh có hiểu ?Muốn nói lên rằng: rất đáng yêu…
Tác giả: Thiên nhiên
Con đường quê thắm màu hoa quýĐến mùa đua nở Đóa Dã QuỳDệt thơ trên lối người đi lạiHương đồng cỏ nội ngan ngát thiQuê tôi yên ắng đẹp muôn thìDân hiền chăm chỉ tốt nghĩ suyKhông vì lam lũ mà quên NướcGiữ trọn hiếu trung ngưỡng đạo thi.
Tác giả: Lê Thủy Trần
Thu về thành phố mộng mơLàn sương mờ trắng, lưa thưa nắng vàng.Dã qùy nở rộ sắc vàngRung rinh trong gió, gọi mùa đông sang.
Dã qùy giản dị dung nhanChẳng hương chẳng sắc, nồng nàn thủy chung.Em về trời sắp sang đôngDã quỳ trải thảm ngóng trông Em về.
Đợi Em! Ước nguyện lời thềDã quỳ nở rộ ta về với nhau.
Tác giả: Dế Mèn
Dã Quỳ sắc trải vàng ươmTỏa bung rạng rỡ như gườm thách đôngDù hương chẳng được thơm nồngCỗi cằn khô hạn vẫn không lụi tàn
Reo đùa giỡn gió râm ranBùng lên sự sống căng tràn mộng mơDẫu thân cắm dậu che bờLen vào khúc nhạc vần thơ đẹp đời
Đâu nào có phải hoa chơiCho nên thật khó gọi mời bướm ongMùa mưa đến hẹn neo dòngDã Quỳ giã biệt khi xong việc mình!
Tác giả: Nguyễn Tấn On
Cúc quỳ vàng rực bên đườngCó cây cỏ dại khiêm nhường vài bôngGiọt sương nằm ngủ cành hồngThương sao cánh lá ẵm bồng mong manhKhi em mặc áo vườn xanhLà cây lá gởi lời thành thật nhauCõng mây từng ngón chân đauNghe mưa rưng rức vò nhàu áo hoa
Dã quỳ loài hoa gắn liền với một câu chuyện tình đượm buồn, cảm động về tình yêu đôi lứa. Một câu chuyện tình yêu đượm buồn nhưng đẹp vô cùng. Một tình yêu thủy chung, bảo vệ hi sinh tất cả vì người mình yêu nhưng những bông hoa dã quỳ tràn đầy sức sống mãnh liệt, đầy kiêu hãnh không chịu khuất phục.Cùng lắng lòng với chùm thơ tình về hoa dã quỳ lãng mạn sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ tình về hoa dã quỳ
Tác Giả: Nguyen Minh Thanh
Dã quỳ vẫn nỡ mỗi mùa đôngCho cái gió đại ngàn như ấm lạiBao con người Tây Nguyên trai và gáiCó Trái tim yêu ấm áp nồng nàn
Dã quỳ bừng nở mỗi mùa đôngLàm rạo rực cả quảng trời đầy nắngĐể cho em không còn thấy thiếu vắngBước chân anh cùng hoa nắng lung linh
Dã quỳ hé nở cuối chiều đôngAnh nhớ không nơi mình hò hẹnCon đường xưa hoa vẫn cười bẽn lẽnNắng đung đưa với gió hát và ca
Hàng dã quỳ chứng kiến chuyện tình taBén duyên nhau nên tình chồng vợĐến muôn đời hoa vẫn luôn rực rỡMàu giã quỳ sưởi ấm những mùa đông
Tác Giả: Ngoc Duong Singapara
Một lần nghe chuyện, chép vần thi…Bản Thượng phố núi hoa Dã Quỳ.Chung tình, hai kẻ nơi hoang dãCuộc đời sao lắm nỗi sầu bi.
Hồn nhiên, thiếu nữ dáng mỹ miềuThác mềm suối tóc đẹp thương yêu.Hùng anh bao trẻ thầm qui lụyDuy nhất bên đời người nàng xiêu…
Quỉ dữ, một chiều cướp chồng điTrần gian ơi, tình yêu lỗi gì ?Hành quyết chàng trai vì ghen hận,Nàng chết bên anh, hóa Dã Quỳ !…
Tác Giả: Tâm Lê
Đồi núi nhấp nhô trong nắng sớmDã quỳ lấp lánh ánh vàng tươiKhông hương nhưng loài hoa tinh khiếtBui trần sương gió chẳng hề chiĐêm lanh hoa ơi : Ở bên đườngLòng vàng giữ kín nhuy yêu thươngNhư lòng ai đó : Anh có hiểu ?Muốn nói lên rằng : RẤT ĐÁNG YÊU …
Tác Giả: Minh Hoang
Vàng mơ như đóa… Dã QuỳEm khoe sắc thắm, ta ngây ngất tìnhTrời xui duyên nợ chúng mìnhGặp nhau phút chốc rồi đành chia tay.
Nhớ em, nhớ lắm… Dã QuỳThu về lá rụng – Hạ đi hoa tànChúng mình tình lỡ dở dangĐành thôi với những lỡ làn đau thương.
Dã Quỳ ơi! Mối tơ vươngXa nhau còn lại chút hương nồng nànChiều thu nhạt ánh nắng vàngChợt buồn chợt nhớ miên man… Dã Quỳ.
Tác Giả: Phil Huynhquocphu
Tháng giêng yêu thương, tháng chạp khởi đầuTình vội vàng đến, nhanh như gió giậtCuốn trôi thẹn thùng, thổi bay e ấpEm mười tám nóng lòng với yêu đương
Ta từng trải dè dặt nụ hôn môiTháng Chạp_Đà lạt vàng hoa dã quỳ,,,Hồn lạc vào nhau,da thịt ấm nóngCô đơn biết sợ hãi hai mái đầu
Rừng thông chết lặng,gió đông ghì xiếtEm khờ khạo xáo động miền đất hứaTa đi quá xa để theo cùng emTiếng ái ân nghe như tiếng chuông xa,,,!
Tháng Chạp khởi đầu, tháng Giêng viên mãnEm gọi ta là Dã quỳ yếu đuốiHay chăng Quỉ già tái hôn khờ khạoYêu là cho và thời gian chứng kiến,,,
Mùa đông ơi,,,!chào em hoa dã quỳĐà Lạt ơi,,,! mờ đẩm những tình si,,,,!
Tác Giả: Messeňger Việt Nam
Anh có về tìm lại chốn khi xưaHoa dã quỳ lại mới vừa chớm nởỞ nơi đây xưa chúng mình bỡ ngỡLén gặp nhau trong nhung nhớ lời yêu
Anh có về tìm lại chốn phiêu diêuHai đứa mình trong buổi chiều trốn họcGió hiu hiu làm tung bay làn tócHoa dã quỳ như mời mọc nụ hôn
Anh có về vùng dân dã quê thônNơi cỏ cây cũng mang hồn tình áiNhư bức tranh thủy mặc đang sống lạiHoa dã quỳ vẫn mãi mãi đơn sơ
Anh có về tìm đến chốn mộng mơỞ nơi đó con tim khờ run rẩyMắt nhìn nhau tiếng yêu thương rực cháyBông dã quỳ Anh ngắt lấy tặng em
Anh hãy về ..Anh hãy về mà xemChốn xưa ấy..như buông rèm im ắngChỉ mình em lang thang trong khoảng lặngMùa dã quỳ bỗng chợt vắng người xa…
Dã quỳ không bao giờ mọc đơn lẻ, chúng quấn vào nhau thành từng thảm, kết thành vạt, trùng điệp miên man và thăm thẳm trước sự rợn ngợp của chiều cao nguyên lúc nắng đang vàng nhất, gió đang lồng nhất, và người đang cô đơn nhất. Có lẽ cũng chính vì thế nên thơ về hoa dã quỳ được nam nữ sử dụng để thả thính, chinh phục Crush. Sau đây là những bài thơ thả thính hay cho bạn lựa chọn.
Thơ thả thính hoa dã quỳ
Tác Giả: Ân Thiên
Mời anh về chơi phố núiMùa về hoa nở ,đời sayDã Quỳ màu vàng, bối rối…Cánh hoa xòe mộng ngân dài
Hoa dại sống hồn chen chúcTựa hồ như đóa hướng dươngNhư là một loài hoa cúcMở ra đôi mắt đời thường
Thương thầm đóa hoa không nóiBao giờ em tặng cho anh?Đợi chờ bay trong mòn mỏiCây trái tình yêu trĩu cành
Sức sống lạ lùng,anh đấy!Mọc trên sỏi đá, khô cằn…Thủy chung đôi ta ôm lấyThuyền tình về đậu bến trăng
Mời anh đôi môi dịu ngọtTrong veo, nỗi nhớ tinh khôiLắng nghe bình minh chim hótGạn đục khơi trong dòng đời
Ngày mai anh về phố núiBụi trần chen lấn chân nhauDã quỳ ,diệu kỳ ,nhắn gởiLời yêu ,dư vị ,muôn màu…
Tác Giả: Quang Thìn Tạ
Anh đưa em về thăm miền quêNơi hoa dã quỳ đang sống.Nắng ngập tràn, bầu trời thì cao rộngKhoác tay nhau đi giữa khoảng mênh mông.
Dã quỳ vàng em có biết không ?Ngày xưa hoa là người con gáiChờ đợi ai nên nàng hóa phảiSắc hoa vàng để trọn vẹn niềm tin.
Nói với hoa như nói với chính mìnhSống xa nhau nhưng đừng có cách lòng.Hy vọng hoài nhưng đây phải chờ mongDù cuối sông, chân trời góc bể.
Hoa dã quỳ vàng ta nghe lời kểVẫn ngập tràn niềm tin mãi nhé em.Có phải hằng đêm sao trời nhấp nhánh thêmNên mãi ngắm em quên đi giấc ngủ.
Bỗng hiện về bóng anh đang ấp ủVòng tay nào đã hiện hữu ôm em.Nhớ thương nhau em mơ thấy hằng đêmNụ hôn nồng nàn của ai về trao gửi.
Tác giả: Hoàng Anh
Em ngược thời gian níu gió tìm anhĐại ngàn bước giữa xa xanh sâu thẳmMình em với Dã Quỳ vàng nở thắmLòng bộn bề ta nhớ lắm người dưng
Từng câu thơ mang thả giữa núi rừngMong ngày ấy hắn người dưng lượm đượcNhớ đấy nhé hoa Dã Quỳ em ướcBỏ bùa vàng để đón rước tình anh
Mỗi bông hoa là nguyện ước mong thànhTình hai đứa kết hương lành mật ngọtBởi thương thế lên tình em đã trótNặng lòng rồi ơi đất đỏ ba gian
Nhớ thương anh em hát giữa đại ngànTình ca của chàng Đam San tê táiYêu ngây ngất oằn trong đêm hoang dạiChàng thương nàng còn yêu mãi ngàn năm
Đồi thông kia hai ngôi mộ yên nằmĐể tình vẹn không xa xăm cách trởEm chỉ muốn tình ta thành duyên nợVề nhé mình Dã Quỳ nở đợi anh….!!!
Tác giả: Phạm Thùy Dung
Biết không anh, dã quỳ đang nở rộTrải thảm hoa, rực rỡ khắp nẻo đườngCánh hoa vàng, gợi nhớ nhớ thương thươngNgày xưa ấy, ta chung đường vai sánh.
Nhớ không anh, chiều cao nguyên sương lạnhGió khẽ đùa, lay nhẹ cánh rung rinhDã quỳ xinh, em ví chuyện đôi mìnhAnh biền biệt, nơi đâu tình thương mến?
Về thôi anh, đừng đổ cho định mệnhMãi phiêu du, biết bờ bến nơi đâuĐể tình yêu, năm tháng cũng phai màuEm vò võ, canh thâu ôm chiếc bóng.
Vậy nhé anh, ta về chung lối mộngQuên tủi buồn, ngày tháng sống đau thươngCăn nhà xinh, xây mơ ước bình thườngĐầy quanh ngõ, dã quỳ vươn rực rỡ.
Tác giả: Hoàng Lan
Tặng anh đó đóa dã quỳ phố núiSắc hoa vàng tươi thắm buổi đầu đôngKhông kiêu sa, không lộng lẫy như hồngChỉ mặn mà chút hương đồng cỏ nội
Rằng anh ơi! Hoa nở vàng muôn lốiGió lay cành như vẫy gọi mùa xuânThấy không anh hoa dại của núi rừngCả không gian tưng bừng tranh hoa thắm
Trời vào đông giá lạnh vương sợi nắngThưa thớt dần hơi ấm buổi ban maiDã quỳ thôi anh nhé chẳng hoa làiHay cúc, huệ, trang đài trông rực rỡ
Em tặng anh đóa dã quỳ chớm nởChút hương tình lan tỏa cuối trời xaThoang thoảng bay trong sương sớm la đàẤm lòng anh khi thu qua đông đến.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang
Mùa thu về phố nhỏNắng dát huyền lối điSương rơi bên thềm cũRụng đóa hoa dã quỳ
Quán cà phê năm ấyTắm trong ánh trăng vàngCùng mùi hương ngai ngáiLoài hoa buồn mênh mang
Hái bông hoa màu nhớCài lên mái tóc mâyEm ửng hồng đôi máNghiêng nụ biếc đong đầy
Xuôi xuôi theo con dốcChuyện chúng mình ngày xưaTay trong tay nồng thắmTình phố núi sang mùa
Hẹn mùa dã quỳ tớiHai đứa chung một đườngCon đường đầy hoa thắmQuyện cả chiều tơ vương
Dòng đời như cơn gióThoáng đến rồi thoáng điTrách tình hay hờn dỗiHay trách hoa dã quỳ
Tháng mười giờ lặng lẽMột mình nắng đam mêMàu hoa buồn nhung nhớNên quên mất lời thề
Mùa thu nay lại tớiEm giờ biệt chân trờiDã quỳ vẫn rực nởQuên mối tình buồn vui.
>>>>Đừng bỏ lỡ: Thơ thả thính 2 câu – Top 101+ bài thơ thả thính ngắn Thả Đâu Dính Đó
Hoa dã quỳ không chỉ là một loài hoa đẹp mắt, mà còn là biểu tượng cho sức mạnh, kiên nhẫn và lòng can đảm trong cuộc sống. Nó khuyên chúng ta rằng, dù bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng có thể nở rộ và tỏa sáng, với lòng kiên nhẫn, sức mạnh và tinh thần bất khuất. Dưới đây là những dòng stt về hoa dã quỳ, cap hay về hoa dã quỳ, bạn có thể tham khảo để đăng dần:
Những dòng stt về hoa dã quỳ, cap hay về hoa dã quỳ
1. Màu hoa dã quỳ ấy cũng rực rỡ như chính chúng ta của những năm tháng thanh xuân ấy. Chỉ là giờ đây… mùa hoa ấy vẫn rực rỡ nhưng chúng ta thì đã mãi xa nhau mất rồi.
2. Cũng chẳng biết tại sao mình lại lỡ yêu cái màu vàng rực rỡ của đóa hoa dã quỳ. Một loài hoa không có vẻ đẹp kiêu sa, không có hương thơm quyến rũ nhưng nó có một sắc màu thật mê hoặc và cuốn hút.
3. Lần đầu tiên em biết hoa dã quỳ cũng là lần đầu tiên em biết anh trong cuộc đời này. Cảm ơn người đã đến và mang cho em những mùa hoa thật nồng nàn sắc hương.
4. Tôi cứ bước bên em như thế thật lâu. Trong chiều hoàng hôn em thật xinh đẹp, nổi bật lên như loài hoa Dã Qùy trong mùa đông này lạnh giá. Tôi cứ như thế, lâu thật lâu. Cảm nhận được tình yêu của tôi dành cho em thật nhiều. Tôi có thể ở bên cạnh em, có thể nhìn em nhưng lại không sao cất lên được lời: “Anh yêu em”
5. Dã quỳ hoang dại và mang trong mình những câu chuyện thật giàu cảm xúc. Dã quỳ cũng như em… không phải hương sắc kiêu sa nhưng lại khiến cho biết bao trái tim phải thổn thức.
6. Hoàng hôn đẹp thật, từng tia nắng vàng óng ánh chiếu dọc theo những sườn đồi làm nổi bật lên màu vàng của loài hoa dã quỳ. Gió thổi lạnh lắm, tôi kéo nhẹ em vào mình cứ như thế tôi và em đi dạo dọc theo con đường mòn.
7. Dã quỳ là loài hoa dũng cảm, đại diện cho sự kiên nhẫn và lòng trung thành, không ngừng nở rộ mặc kệ môi trường xung quanh. Chúng nở rộ với sự mạnh mẽ và vẻ đẹp duyên dáng, như một minh chứng cho sự vĩnh cửu của tình yêu và lòng trung thành.
8. Nhìn vào hoa dã quỳ, ta thấy vẻ đẹp mong manh nhưng đồng thời cũng đầy sức mạnh, một minh chứng rõ ràng cho sự kiên trì và bền bỉ trong tình yêu. Dù bất cứ điều gì xảy ra, hoa dã quỳ vẫn mọc lên, tượng trưng cho sức mạnh bên trong mỗi con người.
9. Dã quỳ với vẻ đẹp tự nhiên và sức sống mãnh liệt, nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu đích thực cũng cần sự kiên nhẫn và chăm sóc, cần được nuôi dưỡng từng ngày để nở rộ, như hoa dã quỳ rực rỡ giữa cánh đồng hoang sơ.
10. Từ vùng đất hoang vu, hoa dã quỳ hiện hình ở những nơi không ngờ, tương tự như tình yêu xuất phát từ những trái tim không ngờ. Đôi khi, tình yêu tự nở rộ trong những điều kiện khắc nghiệt, tương tự như hoa dã quỳ mọc giữa cánh đồng gập ghềnh.
11. Đôi khi, ta cần nhìn về hoa dã quỳ để tìm thấy sự ý nghĩa và học được bài học quý giá: tình yêu đôi khi cũng cần sự kiên nhẫn và lòng tin tưởng, giống như hoa dã quỳ, vẫn rực rỡ giữa cảnh vật xô bồ cuộc sống.
12. Hoa dã quỳ tỏa hương thơm dịu dàng, nhắc nhở chúng ta về sự bền bỉ và lòng kiên trì, khiến cho người ta cảm thấy an lòng và bình yên khi đứng trước vẻ đẹp tinh khôi của chúng.
13. Khi trời chớm vào xuân cũng là dịp dã quỳ đua nhau nở rộ trên các ngả đường Tây Nguyên. Mộc mạc, thanh khiết và rực rỡ như tâm hồn người dân phố núi. Loại hoa cùng họ với hoa cúc này là một trong những loại hoa đặc trưng của xứ sở ngàn hoa Đà Lạt
14. Dã quỳ cũng là biểu tượng của sự tự do và sức mạnh, vì chúng có khả năng tự sinh sôi, tự nuôi dưỡng bản thân và vươn lên, thậm chí trong những điều kiện khó khăn nhất.
15. Đà Lạt mộng mơ phủ ngập lối, bàng bạc mây lơ lửng chân trời. Đi tìm nỗi nhớ mùa đông tới, vàng thắm nao lòng dã quỳ ơi. Vệt nắng sớm mai còn trên cành, lộng gió cao nguyên đẫm sương giăng. Thấp thoáng bóng hình em trong đó.
16. Đà Lạt những ngày cuối thu khiến con người ta phải ngẩn ngơ trong lòng khi đặt chân đến, rồi lại vẫn vương mãi chẳng nỡ rời đi. Có lẽ, vì đây là thời điểm mà Đà Lạt đẹp nhất, đẹp vì những mùa hoa bắt đầu chớm nở, đẹp vì cái thời tiết chiều lòng người đến khó cưỡng. Đà Lạt cứ đẹp mãi những mùa hoa dù đông có trở lạnh, dù thu có hững hờ ra đi. Đà Lạt những ngày cuối thu tinh khôi và quyến rũ. Đà Lạt cuối thu, mùa của những cặp đôi.
17. Tình yêu không cần phải giả tạo, nó giống như vẻ đẹp tự nhiên của hoa dã quỳ, tự nở rộ và tồn tại theo cách riêng của nó.
18. Như hoa dã quỳ vẫn đứng vững giữa cánh đồng hoang sơ, tình yêu cũng tồn tại mãi mãi, không ngừng nở rộ trong lòng ta, không ngừng đẹp và kiên cường.
19. Mùa dã quỳ về rồi – sao anh chưa tới? Dã quỳ rực vàng không gian, vàng rực lòng người, khiến lòng bâng khuâng vu vơ… Đó là câu hỏi cho bất kỳ ai có tình yêu với Đà Lạt, với dã quỳ…
20. Mùa hoa Dã quỳ nở lại thèm về Tây Nguyên ghê gớm. Nay đầu tháng 11 trời lạnh nữa chứ. 2 tuần nữa thi, thời gian này quỳ cũng nở, chắc chẳng kịp đi đâu!
21. Lần đầu tiên mình được nhìn thấy hoa dã quỳ. Ấn tượng nhất không phải vì nó đẹp kiêu sa mà vì màu vàng của nắng, của chất mộc mạc cao nguyên.
22. Dã Quỳ hoang dại mang trong mình một câu chuyện buồn. Hoa dã quỳ nở sáng một vùng thật đẹp.
23. Một ngày nọ gió đến, hứa cùng dã quỳ nhảy vũ khúc ban mai. Một ngày kia gió đi, mang theo cả lời hứa năm nào, mặc dã quỳ buồn tủi rũ mình trong nắng mới. Và rồi người đến, người chẳng hứa cũng chẳng cho dã quỳ những ấm áp ngọt ngào.
24. Thực ra hoa dã quỳ mau tàn lắm, rời cây là héo úa. Thanh xuân của con gái cũng qua nhanh. Tỉnh giấc thấy mình đã gần nửa chặng đường.
25. Có lẽ dã quỳ giấu nắng mượn mưa để tiễn chân người về, hẹn gặp lại vào một mùa đông năm sau. Nhất định người đi sẽ có ngày tìm về lại với mùa đông nơi đây, với sắc hoa vàng được chắt chiu từ tình yêu nồng nàn của nắng lạnh với nhịp đời nơi phố núi bình yên.
26. Mùa dã quỳ về rồi – sao anh chưa tới? Dã quỳ rực vàng không gian, vàng rực lòng người, khiến lòng bâng khuâng vu vơ… Đó là câu hỏi cho bất kỳ ai có tình yêu với Đà Lạt, với dã quỳ…
27. Tình yêu của tôi dành cho em thật nhiều nhưng lại quá mong manh, mong manh như chính loài hoa dã quỳ. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thoảng qua thôi, cũng có thể lay động được.
28. Ánh nắng vàng đã ngã sang màu cam chiều rọi lên những nên bông hoa dã quỳ, càng làm nổi bật lên màu vàng của loài hoa dại đẹp đến ngây người đó.
29. Em hay thường nói với tôi: em giống hoa dã quỳ lắm, đã không yêu thì thôi, mà đã yêu thì rất mãnh liệt. Em cười thật tươi đôi má lúm đồng tiền ửng hồng lên trong nắng chiều, làm ngất ngây cả trái tim của những ai giá lạnh nhất.
30. Có lẽ vì yêu, vì say, nên muốn viết về dã quỳ nhưng sợ không nói hết được về tình yêu ấy nên lặng im chăng? Có những tình yêu có thể cảm nhận được từ trong im lặng mà.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về hoa dã quỳ, thơ hay về mùa hoa dã quỳ, stt hoa dã quỳ ý nghĩa của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!
>>>Xem thêm: 99+ Những câu nói hay, stt mùa hoa dã quỳ đẹp và ý nghĩa!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.