Tình yêu nam nữ cũng như mọi thứ tình cảm khác có mặt trên cuộc đời, theo Phật giáo cũng cần được chăm sóc và vun bồi. Để duy trì các mối quan hệ tình cảm lành mạnh, chúng ta cần nhiều thứ hơn là chỉ có tình yêu. Tập thơ Phật giáo về tình yêu, lời Phật dạy về tình yêu hay, ý nghĩa do LVT Education tổng hợp sau đây sẽ giúp bạn vun đắp thêm cho mối tình của mình luôn xanh tươi để đơm hoa, kết trái.
Bài viết cùng chủ đề:
Phật giáo quan niệm, ở trên đời chúng ta gặp nhau cũng là nhân duyên. Phải có nhân, có duyên mới gặp được nhau. Rồi trở thành người yêu của nhau cũng phải có nhân duyên. Rồi thành vợ, thành chồng với nhau cũng đều phải có nhân duyên. Hãy dành thời gian chia sẻ tập thơ Phật giáo về tình yêu hay, ý nghĩa sau đây để cảm nhận sâu sắc hơn về tình yêu, tình duyên bạn nhé !
Thơ Phật giáo hay về tình yêu
Tác giả: Bùi Thế Uyên
Hoàng hôn bóng ngả giăng ngangChiều tàn liễu ru lá vàng về đâuVô thường gạt bỏ u sầuĐương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.
Sân hận một cõi du miênNợ duyên để lại luân phiên đoạ đầyTrần gian khổ ài bao ngàyVô lượng vô ngã mới hay di đà.
Sắc không, không sắc với taBụi trần rũ sạch xoá nhoà chuân chuyệnNắng vàng phai nhạt lương duyênTơ tình trả lai trần tiên kiếp này.
Niệm Phật, vô ngã đêm ngàySân si, thù hận buồn này sẽ quaMột lòng tu đạo tâm taPhật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…
Tác giả: Ngạo Thiên
Thương ai thương cả con đườngGhét ai ghét cả, đời thường quanh taCuộc đời thương ghét đâu xaLuôn luôn ẩn hiện, bên ta mỗi ngày
Bận lòng chi những đám mâyHết mưa lại nắng, như ngày thay đêmVô tư ta sống êm đềmMặc người nhân thế, bên thềm ghét thương.
Tác giả: Ngạo Thiên
Cuộc đời cứ ngỡ giấc mơĐến khi nhìn lại, một đời phù vânTrần gian nơi chốn nợ nầnNợ tình nợ nghĩa, bao lần trả vaySanh ra tay trắng bàn tayĐến khi khuất bóng, chẳng thay đổi dờiNgỡ rằng đời giống trò chơiThắng thua thành bại, một thời đã quaBỗng nhiên ta gặp lại taChỉ là chiếc bóng, chiều tà thế gianĐời người hết hợp lại tanLợi danh quyền tước, hành trang vô thườngCuộc đời đừng mãi vấn vươngTrả về cho đất, đoạn trường bi ai.
Tác giả: chưa rõ
Nếu đã là quá khứHãy tha thứ cho nhauTất cả những niềm đauHãy cho vào quên lãng
Niềm đau thời dĩ vãngLà vật cản đường đờiCuộc đời muốn thảnh thơiHãy xa rời quá khứ
Cuộc đời là phép thửTa phải tự đi quaKhông ai thay ta cảThành bại ở nơi ta
Hãy học cách vị thaĐau khổ sẽ rời xaYêu thương lấy tất cảHạnh phúc sẽ nở hoa.
Tác giả: Thích Nữ Huệ Trang
Còn gặp nhau thì hãy cứ vuiChuyện đời như nước chảy hoa trôiLợi danh như bóng mây chìm nỗi
Còn gặp nhau thì hãy cứ cườiCho tình tươi thắm ý thêm tươiCho hoa thêm ngát đời thêm vịCho đẹp lòng tất cả mọi người
Còn gặp nhau thì hãy cứ chàoGiữa miềng đất rộng với trời caoVui câu ” nhân nghĩa ” tròn sau trướcLấy chữ thân tình gửi tặng nhau
Còn gặp nhau thì hãy cứ thươngChuyện đời muôn thuở vẫn còn vươngChắt chui một chút tình thương ấyGửi khắp muôn phương vạn nẻo đường
Còn gặp nhau thì hãy cứ điĐi tìm chân lý lẽ huyền viAn nhiên tự tại lòng thanh thoátĐời sống tâm linh thật tuyệt vời !
Tác giả: Phú Sĩ
Vô thường một cõi hư khôngTrầm luân một thuở bụi hồng nhân gianNguyện lòng thanh khiết mây ngànThảnh thơi trải rộng thênh thang ân tình
Dãi dầu một kiếp ba sinhNẻo đường lạc bước linh đinh nỗi sầuTình đời nợ trả cho nhauĐời vui ngắn ngủi với bao muộn phiền
Bốn mùa trời đất luân phiênChòng chành sóng nước lạc miền yêu thươngNhân sinh lắm nỗi đoạn trườngĐìu hiu gió lạnh nghiệp đường còn đây
Trời chiều bóng ngả về tâyTim côi gồng gánh đắng cay trăm bềLợi danh một thuở đê mêNghĩa tình một thuở não nề người ơi
Vô thường một cõi chơi vơiKẻ mong ra khỏi người chơi bước vàoCuộc đời còn lắm lao đaoHãy dành tốt đẹp ngọt ngào mà thôi.
Có thể bạn quan tâm:
Viết về tình yêu, Phật giáo cũng đã có rất nhiều bài thơ hay, đáng để cho ta suy ngẫm. Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ Phật giáo về tình yêu ngắn gọn, xúc cảm sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ Phật giáo ngắn về tình yêu
Tác giả: Phạm Quang Thu
Đinh đoong, binh boong, đinh đoong!Tiếng chuông Chùa vọng ấm hơn cõi đời!Rằm tháng bẩy để chiều rơiGiữa mưa ngâu thấm nỗi đời xa nhau !
Ảo mờ Ô Thước bắc cầuNgưu Lang, Chức Nữ chờ nhau năm ròng!Nỗi lòng bấn bíu đục trongĐể mưa tháng bảy gột lòng thảnh thơi.
Đinh đoong, Chuông cứ rơi rơiTừ trong Phố thị, ra ngoài đồng xanhTiếng Chuông thấm đẫm lòng anhTiếng Chuông rung nhịp em thành nữ tu.
Để lòng thánh thiện tình thơGiữa đời từ thiện mộng mơ an lànhĐể em chung nhịp bước anhTa quỳ lạy Phật đã thành Thánh ca.
Tình yêu riêng của Vạn nhàQuyện vào trong trái tim ta chung tìnhAnh nhìn lên ngọn lung linhThiên hà trôi giữa nhân tình bao la.
Binh boong Chuông mãi rung caNguyện cầu an phước mọi nhà tâm linhRằm tháng bảy đất nước mìnhNgả theo hương khói chúng sinh cầu hồn.
Rằm tháng Bảy kết âm – dươngNon cao biển rộng yêu thương an lành!
Người đi khất thực tình thươngBằng bình bát rộng sâu nhường con timThuận dòng sinh tử hóa duyênKhông phân biệt, chẳng nhị-biên là gì.
Tác giả: Thích Tuệ Giác
Ta đã đến như lời xưa hẹn ước,Trái tim nầy dâng hiến trọn cho đời.Vô lượng kiếp dìu nhau chung nhịp bước,Vạn nẽo đường nhân thế mộng đầy vơi
Cuộc hành trình lăn lóc mãi chưa ngơi,Người còn khổ, ta còn đây chí nguyện.Xót thương đời đảo điên mê chấp luyến,Huyễn thân nầy xin chấp nhận thương đau.
Ai có biết trần gian tuồng mộng ảo,Mãi đam mê đuổi bắt bóng chiều tà.Cuốn theo ghềnh bao bọt bóng phù hoa,Làn hương thoảng nhạt nhòa trong sương khói.
Hoa tươi thắm lúc bình minh nắng mới,Chóng phai tàn khi bóng ngả tà dương.Giấc nam kha sực tỉnh đóa vô thường,Nghe thương xót bao người đang đắm đuối
Đêm trở giấc ngậm ngùi trong tiếc nuối,Mộng liêu trai rụng vở ánh trăng tà.Cuộc tình nồng theo giọt đắng phôi pha,Lòng giá buốt bản tình ca héo hắt.
Đời tan hợp vui buồn duyên được mất,Danh, lợi, tình đâu chắc thật bền lâu.Mãi tranh đua chen lấn giật giành nhau,Gây bao mối thương đau sầu chất ngất.
Hãy thức tỉnh bước lên đường giải thoát,Gót phong trần xin dừng bước lang thangĐược gì đâu khi tỉnh giấc kê vàng,Nghe chua xót bàng hoàng lòng buốt giá
Ôi bảo tố, phong ba đời nghiệt ngả,Dấy điêu linh thống khổ cuộn dòng đời.Dìm bao người đắm đuối biển mù khơi,Bao khát vọng tan tành theo mây nước.
Ta đã đến như lời xưa hẹn ước,Dù gian truân khó khổ quyết không lơi.Dong thuyền từ đưa chúng vượt trùng khơi,Soi đuốc tuệ dẫn người qua bến giác.
Khi đã nguyện dấn thân đời trược ác,Là đương đầu bao thử thách oan kiên.Nhiều đắng cay cùng nghịch cảnh chướng duyên,Lòng chẳng khác, dù xương tan thịt nát.
Hãy xây lên giữa cuộc đời đổ nát,Một lâu đài giải thoát vượt tam thiên.Giữa trần gian đầy khổ não ưu phiền,Đem trái giác hạt thiền ban rải khắp.
Bài hợp tấu đợi duyên người phúc đáp,Bản tình ca hoà nhịp điệu cùng anh,Đàn không dây vang điệp khúc vô sanh,Sáo không lỗ vọng lên bài bất tử.
Ta đã đến như lời xưa hẹn ước,Trái tim nầy dâng hiến trọn cho đời.Vô lượng kiếp dìu nhau chung nhịp bước,Vạn nẽo đường nhân thế mộng đầy vơi.
Có duyên có nợ thành đôiÂu là số phận, nợ duyên vợ chồngĐời là dòng chảy xuôi dòngThời gian minh chứng, tơ hồng kết đôiĐừng buồn đừng trách than ôiXa xôi tìm kiếm,được gì trắng tayThôi thì hãy sống thường ngàyDuyên kia chợt đến, vui vầy chung đôiĐừng buồn ủ rũ đơn côiĐêm trôi ngày đến, định ngày gặp nhauTình yêu sẽ sáng như saoLung linh huyền diệu, ước ao duyên lànhÔng tơ bà nguyệt kết thànhUyên ương hạnh phúc, đẹp tình giai nhân.
Tác giả Đài Trang
Trong tim bôi xóa đoạn trần hồngBụi đời phai dấu, tuyệt chờ mongTình duyên nay hóa tình muôn loạiLặng tiếng yêu đương, tắt lửa nồngKỷ niệm nào vương, thoáng qua lòngBay theo làn gió, thoảng hư khôngHương xưa thôi đẫm trang tình mộngTrả lại bèo hoa, trôi nước sôngNgước mặt nhìn trăng tỏa non bồngNgược bước trùng dương, thoát vượt dòngTrang thơ khép lại chương tình sửTrải giữa ngàn mây, ý đại đồng.
Tác giả Lý Cong
Em nói rằng nếu mình có kiếp sauXin tạo hoá được gặp nhau từ sớmMình đến với nhau kiếp này quá muộn…Lắm u buồn nên chẳng bén duyên đâu
Anh nghĩ rằng nếu có cả kiếp sau…Khấn trời phật đừng gặp nhau thì tốtBởi chúng mình từng đa đoan một kiếpBiết kiếp nào cho hết phận long đong…
Nếu kiếp này chẳng gạn đục khơi trongÂu đành phận còn mong chi kiếp khácDuyên phận kiếp sau phải do từ kiếp trướcThôi!…chớ bận lòng về nguyện ước mai sau…
Tác giả: Chưa rõ
Có duyên thì đếnKhông duyên thì điCó duyên không từKhông duyên chẳng cầuĐến thì hoan nghênhĐi thì chúc phúcTất cả tùy duyênThuận theo tự nhiên.
>>>XEM NHIỀU HƠN: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay và khơi gợi cảm xúc nhất
Con người gặp nhau là bởi chữ DUYÊN, sống và yêu nhau là bởi chữ NỢ . Nhiều cặp Vợ chồng, đôi lứa đang sống với nhau mà một trong hai người bỗng có tình cảm với người khác, dẫn đến chuyện chia tay. Viết về chữ duyên trong Phật giáo cũng có nhiều bài thơ hay. Sau đây là những bài thơ đặc sắc LVT Education mới sưu tâm. Mời các bạn chia sẻ.
Thơ Phật giáo về tình duyên
Thơ: Như Nhiên- Th Tánh Tuệ
Từng đối mặt ngàn ngày sao chẳng nhớChỉ một lần gặp gỡ khó mà quên!- Tình cảm con người chính là một chữ Duyên Biển đời rộng, riêng một người ta thấy.
Nỗi khổ, niềm vui dẫn nhau sang từ đấyTừ độ mắt nhìn mà sóng dậy hồn ai.Giọng nói câu cười.. nếu phớt bỏ ngoài tai.Lòng trong vắt.. giọt mưa trôi trên lá.
Đâu ai bắt trói ta vào kẻ lạ?Đường thênh thang sao chọn ngã nhiêu khê!Khó mà quên, vì trót lỡ ” mang về “Một chữ Nhớ quyện đời vào duyên nghiệp.
Vòng luẩn quẩn.. từ khi chàng có thiếpĐợt sóng lan dần, viên sỏi chạm hồ thu.Ôi trần tâm khởi động cuốn xa mùDuyên và Nghiệp một đồng xu hai mặt.
Nhớ rồi Tưởng bởi cái nhìn, con mắt” Sắc cứ là hình sắc “, có hề chi?Mưa đâu làm trói buộc bước chân điThì gặp gỡ, thì chia ly, ai khổ?
Trong chữ Duyên vốn tiềm tàng chữ NợChữ sum vầy chôn nức nở chia xa.Nhớ tìm quên, quên tìm nhớ, sa đà..Đành xuôi ngược cõi Ta bà vô tận.
– Nào ai biết trở về làm mây trắngKiếp nhàn vân xa vắng nẻo vòng quanh…
Tác giả: Chưa rõ
Lỡ làng duyên phận trăm nămCoi như một thoáng mưa dầm ướt vaiVẫn còn yêu đến ngày maiVẫn còn nguyên vẹn hình hài đường xuânNhững khiếm khuyết của đời mìnhThoáng như hạnh phúc cuộc tình người taDùng dằng dáng liễu thướt thaDùng dằng hiu quạnh phôi pha dùng dằngLỡ làng duyên phận trăm nămCho anh thương nhớ một lần được chăng?
Tác Giả: Thu Tran
Duyên ta se bởi ông trời.Như trong kiếp trước một đời bên nhau.Bây giờ đá đến kiếp sau.Duyên chưa vội thắm mà đau cõi lòng.
Trách cho duyên phận má hồng.Yêu thương như thể vợ chồng đã lâu.Ai ngờ anh bị mắc câu….!Làm cho em khổ em sầu trong tim.
Một đời em mãi đi tìm.Một đời em vùi sâu trong thương nhớ …..!
Tác giả: Triệu Phú Tình
Chưa hề gặp mà sao thấy nhớDạ bồi hồi khó ở khó quênPhải chăng vướng một chữ duyênĐể ta day dứt ưu phiền trong tâmThương nhưng chỉ âm thầm giữ kínPhận lỡ làng nín nhịn mà thôiVì mình xa cách đôi nơiLàm sao có thể trọn đời bên nhauNên chẳng hứa trầu cau dạm ngõChỉ vui buồn khốn khó sẻ sanTặng người đôi chút bình anĐiềm nhiên tự tại thanh nhàn bước điĐường xa vợi điều gì phía trướcTương lai nào biết được người ơiHãy là đôi đũa sóng đôiHồng nhan tri kỉ tại đời hữu duyên.
Thơ: sưu tầm
Từng đối mặt bao ngày chẳng nhớSau một lần gặp đã không quên ?Phải chăng vì một chữ duyênĐể ta cứ mãi ưu phiền trăm năm
Ôm thương nhớ âm thầm ray rứtChẳng nợ nhau hạnh phúc ngày sauLà duyên mang đến ngọt ngàoNợ đời cay đắng làm sao mà gần
Biết chẳng nợ số phần phải chịuNén nhớ thương ai hiểu cho taGần nhau gang tấc thôi màCớ sao cảm thấy như xa muôn trùng
Dang tay với ngại ngùng không dámNgăn bao dòng ảm đạm trong tâmQuay lưng bước vội âm thầmLà duyên không nợ ngàn năm nhớ hoài.
Tác giả: Chưa rõ
Duyên đến nên quý, duyên hết nên buôngHoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ýNgười đến là duyên khởi, người đi là duyên tànDuyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tanVạn pháp do duyên, vạn sự tùy duyênBất cầu bất khổ.
Những bài thơ Phật giáo về tình yêu sau đây tuy chỉ có 4 câu ngắn ngủi nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ chứa đựng mỗi thông điệp ý nghĩa về tình yêu, tình duyên, những câu chuyện tình cảm. Cùng chia sẻ để suy ngẫm bạn nhé !
Thơ Phật giáo về tình yêu 4 câu
Ai có biết trần gian tuồng mộng ảo,Mãi đam mê đuổi bắt bóng chiều tà.Cuốn theo ghềnh bao bọt bóng phù hoa,Làn hương thoảng nhạt nhòa trong sương khói.
Duyên đến nên quý, duyên hết nên buôngHoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ýNgười đến là duyên khởi, người đi là duyên tànDuyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan.
Đến thì hoan nghênhĐi thì chúc phúcTất cả tùy duyênThuận theo tự nhiên.
Trong tim bôi xóa đoạn trần hồngBụi đời phai dấu, tuyệt chờ mongTình duyên nay hóa tình muôn loạiLặng tiếng yêu đương, tắt lửa nồng.
Trăm năm trước thì ta chưa gặpTrăm năm sau biết có gặp hay khôngCuộc đời sắc sắc không khôngThôi thì hãy sống thật lòng với nhau.
Thương ai thương cả con đườngGhét ai ghét cả, đời thường quanh taCuộc đời thương ghét đâu xaLuôn luôn ẩn hiện, bên ta mỗi ngày.
Từ nơi trùng khởi nhân duyênBước đi đi mãi về miền Chân NhưThấy đời là cõi huyễn hưThấy Chân Như vẫn Chân Như đó mà.
Chữ duyên chỉ như cơn gió thoảngChóng đến nhưng rồi cũng thoáng quaBuồn cho số phận buồn khôn xiếtMột mình cô đơn,ta với ta.
>>>XEM THÊM: CHÙM thơ Phật giáo 4 câu, lời Phật dạy về lối sống, lẽ sống ở đời
Bên cạnh những bài thơ Phật giáo về tình yêu hay, ý nghĩa trên đây, LVT Education xin chia sẻ thêm những lời Phật dạy về tình yêu hay nhất để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa về tình duyên bạn nhé !
Lời Phật dạy về tình yêu sâu sắc
1. Tình yêu khiến con người ta lãng quên thời gian, thời gian cũng khiến con người ta lãng quên tình yêu.
2. Khi bạn vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi bạn đau khổ, bạn hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
3. Khi bạn vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi bạn đau khổ, bạn hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
4. Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.
5. Hữu duyên thì thời gian, không gian chẳng là khoảng cách; vô duyên có gặp cũng như không.
6. Khi bạn vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi bạn đau khổ, bạn hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
7. Duyên giống như băng, đem ấp trong lòng, thấy lạnh lẽo mới biết hóa ra là vô duyên.Khi bạn vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng.
8. Khi bạn đau khổ, bạn hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
9. Duyên đến nên quý, duyên hết nên buôngHoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ýNgười đến là duyên khởi, người đi là duyên tànDuyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan Vạn pháp do duyên, vạn sự tùy duyên.
10. Bạn có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.
11. Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên bạn cần phải “Tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên”.
12. Thản nhiên, tùy tâm, tùy duyên nhất định gặp được đúng thời điểm khai hoa nở nhụy, gặp được người đúng hẹn, đúng duyên.
13. Thản nhiên, tùy tâm, tùy duyên nhất định gặp được đúng thời điểm khai hoa nở nhụy, gặp được người đúng hẹn, đúng duyên.
14. Vạn pháp do duyên, vạn sự tùy duyên
15. Cội nguồn của tình yêu nằm sâu trong chúng ta. Chúng ta có thể giúp một người khác hạnh phúc. Một lời nói, một hành động, một suy nghĩ cũng có thể làm vơi nỗi buồn và tăng hạnh phúc cho người khác.
16. Tu trăm kiếp mới chung thuyền, tu ngàn kiếp mới chung chăn gối, kiếp trước ngoái đầu 500 lần đổi lại kiếp này một lần gặp gỡ.
17. Tình chấp là nguyên nhân của khổ não, buông tình chấp bạn mới được tự tại.
18. Thế giới biến đổi không ngừng, là yêu thì yêu, cùng ở một chỗ, làm nhau vui vẻ, đừng hỏi là kiếp hay duyên.
19. Phật dạy, duyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan, vạn pháp tùy duyên, không cầu sẽ không khổ. Vì thế, phải chăng là nên lấy tư thái an tĩnh, mỉm cười nhìn chuyện người chuyện đời chuyển biến, nhìn lá rộng rời cành hôm nay thành mầm non nảy xanh biếc trên đầu cành ngày mai.
20. Chấp nhất vì yêu, trầm mặc vì hận thì chỉ như vòng tròn luẩn quẩn; cho dù tu ba kiếp chung thuyền, chuyển 3 tấc kinh luân chung chăn gối thì chung quy lại vẫn không thoát khỏi hợp tan của nhân duyên.
21. Thù hận không thể kết thúc nếu tiếp tục hận thù. Nó chỉ kết thúc khi tình yêu xuất hiện”
22. Nhân sinh trên đời như thân ở bụi gai, tâm bất động, thân bất động thì không bị tổn thương.
23. Muốn hiểu một người, chỉ cần xem mục đích đến và xuất phát điểm của họ có giống nhau không, thì có thể biết được họ có thật lòng không.
24. Tha thứ không chỉ giúp duy trì mối quan hệmà còn khiến đối phương hiểu rằng luôn có một cách khả thi để giải quyết vấn đề, nó phụ thuộc vào sự lựa chọn của bạn.
25. Hứa hẹn là một loại chấp niệm, cả đời đa tình, là phúc hay họa đều khiến đôi bên đau khổ.
26. Thế giới biến đổi không ngừng, là yêu thì yêu, cùng ở một chỗ, làm nhau vui vẻ, đừng hỏi là kiếp hay duyên.
27. Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên bạn cần phải “Tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên”.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ Phật giáo về tình yêu, lời Phật dạy về tình yêu hay, ý nghĩa. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Lãng mạn hay lãng mạng là từ khiến nhiều người do dự khi sử dụng.…
Thực trạng thiếu nước sạch trên thế giới Bạn có biết không, theo Tổ chức…
Nhiều bạn vẫn đang lầm tưởng sao xuyến hay xao xuyến là hai từ giống…
Lãn công hay lãng công từ nào đúng chính tả là thắc mắc của nhiều…
Hệ thống chứng nhận uy tín là minh chứng cho chất lượng và uy tín…
Con ngang hay con ngan viết đúng chính tả là thắc mắc của nhiều người.…
This website uses cookies.