Những bài thơ tâm trạng buồn, thơ buồn về tình yêu, cuộc sống được LVT Education sưu tầm sau đây sẽ là một cách để bạn thể hiện nỗi lòng mình một cách tinh tế, sâu sắc trong giây phút thất vọng, chán chường về tình yêu, cuộc sống. Hãy cùng giải tỏa nỗi lòng qua những con chữ để sau đó có động lực đứng dậy và tiếp tục bước đi trên con đường đời này bạn nhé!
Bài viết cùng chủ đề:
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ và cũng chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc như buồn, vui, đau đớn, hạnh phúc… mà mỗi chúng ta đều muốn chia sẻ cho mọi người. Vậy những khi buồn chúng ta thường làm gì? Trải lòng cùng những bài thơ tâm trạng buồn hay nhất sau đây cũng là cách hay để bạn chia sẻ, gửi gắm nỗi lòng.
Thơ tâm trạng buồn hay nhất
Thơ: Nguyễn Hưng
Nơi hư vô có còn gì sót lại ?Ngoài hồng hoang trống trải đến vô bờBao nỗi buồn một kiếp người tê táiCũng tan nhoà theo manh khói bơ vơ.
Vốn xác thân sinh ra từ cát bụiNợ luân hồi phải đợ cõi nhân gianNgày chào đời giống nhau đều trần trụiĐâu biết rằng mỗi bước lắm gian nan.
Đếm trăm năm niềm vui được mấy nỗiHà cớ gì điên đảo chốn lợi danhVùi linh hồn vào vực sâu tăm tốiLắm bon chen giết tình nghĩa đoạn đành.
Hãy buông bỏ những phù hoa cám dỗChẳng bận lòng lệ rớt kiếp sầu vươngDẫu ngày mai có nằm sâu thổ mộThì hôm nay vẫn nhẹ bước con đường.
Hỡi thế nhân bao trái tim vỡ nátKẻ đau tình hay phận số lầm thanMỉm cười lên dẫu trên môi đắng chátCho nụ hoa bừng nở giữa điêu tàn.
Là cát bụi lại trở về cát bụiSướng khổ gì cũng có khác gì nhauThì tại sao để con tim buồn tủiChọn tâm an đời sẽ hoá nhiệm màu.
Thơ: Lê Ngọc
Ta lạc lõng giữa đời bao dối tráNgười thân ư ! Hay kẻ lạ vô tìnhTrách cuộc đời chìm nổi chốn điêu linhHay oán kẻ làm tim mình se thắt
Ta là khách nơi dương trần tẻ nhạtMượn tiếng cười thoả cơn khát u mêThẳm trong tim là bao nỗi ê chềCười nói đó để đêm về đau đớn
Khi bóng đen phủ bầu trời rộng lớnLà lúc lòng nghe nhẹ gợn yêu thươngMột chút mà ký ức vẫn còn vươngVội đến giữa chốn đời thường hối hả
Ta với ta …mà bỗng nhiên xa lạNgười với người mà sao nỡ vô tìnhQua đêm rồi trời chói loá bình minhSao chẳng thể đánh thức tình đã chết
Con đường mà người cùng ta chung bướcE bây giờ không giữ được người ơiĐành lòng thôi vì khác hướng đường đờiCố níu chỉ khổ nhau thôi người ạ
Chia tay rồi ta trở lại là ta !
Thơ: Lê Ngọc
Quá khứ ư ! Bới đào chi thêm nữaVết thương sầu lần lữa cũng qua thôiKhơi làm chi kỷ niệm đã xa rồiXin hãy để tình trôi vào dĩ vãng
Ta đã sống mãi hai miền tối sángGiấu tận cùng khoảng lặng những niềm đauVùng vẫy trong ký ức đã nát nhàuĐể rồi nhận nỗi sầu đau chất ngất
Hiện tại ư ! Ngày qua ngày thường nhậtCuộc sống luôn tất bật giữa chợ đờiBao nhọc nhằn nhiều lúc muốn buông trôiMà không thể bởi đời còn níu kéo
Nhìn con trẻ với tâm hồn trong trẻoTội tình gì mà phải chịu xót xaNên đành xem mọi thứ đã như làChấp nhận hết vì con là phía trước
Tương lai ư ! Bây giờ ta cứ bướcMặc kệ đời mất được với ganh ghenCho dù mai đời cao thấp sang hènPhó mặc hết cho con thuyền định mệnh .
Ai rồi cũng qua vòng sinh lão bệnhĐể cuối cùng…nhận vòng cuối…mà thôi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Có ai biết hạnh phúc giá bao nhiêu.Hãy bán cho tôi một liều để uống.Cho tôi biến khổ đau thành sung sướng.Mang niềm vui thay sầu muộn trong đời.
Có ai biết giá giọt nước mắt rơi.Khi người ta đã nói lời từ giã.Một mình cô đơn lệ sầu lã chã.Trái tim buồn bỗng hoá đá cô liêu.
Có ai biết lừa dối giá bao nhiêu.Khi ngày xưa người nói yêu tha thiết.Rằng tình ta sẽ muôn đời bất diệt.Như mặt trời như ánh nguyệt ngàn năm.
Có ai biết phản bội giá mấy trăm.Sao người ấy không âm thầm hối lỗi.Yêu đắm say đâu phải là có tội.Mà theo người anh đã vội bỏ đi.
Giá bao nhiêu cho một cuộc chia ly.Mà người ta phải ướt mi thương nhớ.Giá bao nhiêu cho cuộc tình tan vỡ.Biết giá rồi có buông bỏ được không.
Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen
Tình yêu hỡi hãy ngủ yên ngoan nhéBởi một người đã muốn rẽ hướng điLúc nồng say họ thề thốt những gìMà ngẫm lại nghe bờ mi nặng trĩu
Tình yêu hỡi ngủ ngoan…đừng cam chịuĐừng vẫy vùng để bấu víu van xinNgười vô tâm…nên tiếc cả ánh nhìnTa hụt hẫng bởi niềm tin vụn nát
Nếu người đã xem tình tôi rẻ mạtTrả lại đây chứ đừng xát tủi hờnTôi sẽ về làm bạn với cô đơnMặc hồi ức cứ chập chờn…rồi tắt
Tình yêu hỡi hãy làm ngơ ngoảnh mặtNgủ im lìm dù vết cắt vẫn đauVì thời gian là liều thuốc nhiệm màuSẽ gọt sạch những nông sâu men ái
Tình yêu hỡi chớ biến thành kẻ dạiHãy khôn ngoan…đến lúc phải biết dừngDuyên tưởng thành bỗng chốc hoá người dưngThì tình hỡi…ngủ yên…đừng níu kéo.
Thơ: Triệu Phú Tình
Ta mệt rồi quên gửi nhớ vào thơQuên hờn giận quên vu vơ kể lểMải ngụp lặn giữa dòng đời dâu bểMà vụng về quên sức khỏe bản thân
Học siêng năng làm lụng thật chuyên cầnVì còn trẻ gắng để phần tích lũyLao vào việc như con ong chăm chỉNhưng ông trời cố ý chẳng chiều cho
Vốn thông minh lại có tính mầy mòBản chất tốt nên ngây khờ đến dạiLuôn vui vẻ giúp người mong thoải máiHẳn kiếp này nghiệp ta phải tu tâm
Trải qua bao giông tố với thăng trầmNgấm một lẽ điều cao thâm đơn giảnLuật nhân quả được mất đừng ngao ngánCứ vô thường ghi nhận chữ có không
Cuộc sống đâu tươi mãi một màu hồngCân bằng giữ để cho lòng thanh thảnChớ gắng gượng tự nhận về bản ánĐược một phần mất cả vạn lần đau.
Có thể bạn quan tâm:
Tình yêu là bản nhạc đa sắc, đa âm: bên cạnh những nốt thăng hoa, niềm hạnh phúc ngập tràn khi tình viên mãn, vẫn còn đó không ít khúc trầm, khúc lắng lòng trong nỗi đau tột cùng khi tình tan vỡ, tình dối gian. Những bài thơ tình yêu buồn đong đầy nước mắt sau đây đã phần nào diễn tả xúc cảm đó.
Thơ buồn tâm trạng về tình yêu
Thơ: Ngọc Hân
Em chẳng muốn gồng mình lên mạnh mẽSuy cho cùng em là kẻ bướng thôiNếu mai sau ta lạc mất nhau rồiBao kỷ niệm vẫn mong người gìn giữ
Em cũng muốn nghe những lời tình tứNhận yêu thương sao cứ phải đợi chờĐêm mềm lòng em khóc với mộng mơBỗng chợt thấy mình ngu ngơ khờ dại
Em chẳng muốn cho tim mình khắc khoảiBởi yêu anh mãi mãi chẳng thay lòngCố gồng mình gạt hết những nhớ mongBởi em biết mình không là gì cả
Nếu mai này trên đường đời hối hảTa vô tình như người lạ bước quaCó bao giờ anh cảm thấy xót xaKhi nhớ lại ngày đôi ta hạnh phúc
Người dưng thôi có gì mà day dứtCó gì đâu mà buốt nhức trong lòngNgười dưng thì đâu cần phải nhớ mongĐâu cần phải ngóng trông hoài như thế !
Thơ: Ngọc Hân
Em trốn mình trong góc khuất đơn côiĐể gặm nhấm sự lẻ loi buồn bãMột mình em với nỗi lòng băng giáNhớ về người buốt nhói cả con tim
Em trốn mình nơi bóng tối lặng imTìm cảm giác bình yên ngày xưa ấyLúc yếu lòng em thường hay như vậyChẳng muốn ai trông thấy những giọt sầu
Kỷ niệm buồn rồi cũng sẽ qua mauSao vẫn thấy lòng nhói đau đến thếVẫn yêu thương mà cớ sao chẳng thểĐến bên người… ngăn dòng lệ xót xa !
Thơ: Ngọc Hân
Có lẽ nào tình ấy đã nhạt phaiKhông còn nữa những ngày yêu tha thiếtCó lẽ nào chỉ còn câu ly biệtHai đứa ngập ngừng chẳng biết ngỏ ra sao?
Vì thế mà mình hờ hững với nhauIm lặng để nghe niềm đau òa vỡHay lạnh lùng vì không còn mong nhớChẳng yêu thương lại không nỡ tạ từ ?
Em rối bời trong câu hỏi hình nhưChẳng muốn hiểu tâm tư người sao cảBởi vì đâu mình bỗng như người lạĐể u hoài buốt giá những hồn thơ
Có lẽ nào tất cả chỉ là mơLà ảo vọng là ngu ngơ ngộ nhậnLà yêu thương không một lời oán hậnHay chỉ là bất tận của khát khao
Em dại khờ chẳng hiểu được vì saoNgơ ngác hỏi giữa bao chiều lặng lẽChỉ mình em tiếng thở dài khe khẽDẫu mệt nhoài chẳng chia sẻ cùng ai
Có lẽ là tình ấy đã nhạt phai !!!
Thơ: Ngọc Hân
Chợt nhận ra mình quá đỗi dại khờNên ngốc nghếch mộng mơ xây tình ảoChợt nhận ra yêu thương là giả tạoChút tình hờ như giông bão vừa qua
Chợt hiểu mình chẳng là gì của người taLời yêu ấy cũng chỉ là phù phiếmSẽ một ngày tình yêu này tan biếnChút ưu tư chẳng hiện nét mặt người
Chợt hiểu rằng mình chỉ giống trò chơiThôi đừng nói những lời yêu tha thiếtGieo nhớ thương rồi trao câu giã biệtĐể lạnh lùng mà giết chết tình tôi
Chợt hiểu rằng mọi thứ chỉ vậy thôiVà cũng hiểu tình đời đen bạc lắmLỡ trao người thứ tình yêu say đắmChỉ nghẹn ngào trong sâu thẳm…đắng cay
Cảm ơn người cho ta biết đắm sayCho ta biết trái tim này vụn vỡCảm ơn vì cho ta nhiều mong nhớCho ta yêu trong cách trở nồng nàn
Chẳng bao giờ ta oán giận nặng mangDẫu có lúc thấy bẽ bàng cay đắngTrái tim yêu đã nguyện lòng dâng tặngMãi chân thành biết sẽ chẳng đổi thay
Dẫu suốt đời tay không nắm chặt tayYêu thương đó nhưng duyên này đã chếtSẽ thật đau với con tim mỏi mệtThản nhiên cười chấm hết một tình yêu !
Thơ: Ngọc Hân
Hình như thế, hình như…mình xa lắm…!Chẳng ngọt ngào say đắm giống như xưaSự quan tâm, hình như cũng dư thừaNên khoảng cách cứ đưa mình xa mãi
Hình như thế…hình như ta ngần ngạiNói lời yêu mà cứ phải rụt dèChuyện vui buồn không còn kể nhau ngheLời thăm hỏi chẳng mặn mà như trước
Hình như mình đang rẽ hai lối ngượcChẳng còn vui khi được ở cạnh bênKỷ niệm nào hai đứa chợt quên tênHay cố giấu nỗi niềm trong quạnh vắng
Từ bao giờ ta chợt buồn sâu lắngThu mình vào những khoảng lặng mênh môngTrái tim yêu không rực rỡ màu hồngNghe nhói buốt giữa chiều đông lạnh giá
Có lẽ nào ta trở thành xa lạSau yêu thương là tất cả muộn phiềnHình như là…mình chẳng có nợ duyênNên ở cõi thần tiên không gặp gỡ !
Thơ: Ngọc Hân
Nếu một ngày chẳng muốn nắm tay nhauThì kỷ niệm hãy vùi sâu anh nhéBởi cuộc sống còn bao nhiêu ngã rẽHãy mỉm cười chúc vui vẻ… thế thôi !
Khi trái tim hết rung động bồi hồiMình hãy cứ chia đôi miền thương nhớHãy xem như có duyên mà không nợHết yêu rồi tình tan vỡ chia xa
Tình yêu mình chẳng kết trái đơm hoaĐừng tiếc nuối tháng ngày qua hạnh phúcĐừng bối rối cho lòng thêm day dứtMình cứ là bạn tốt được không anh ?
Cũng chỉ là duyên nợ quá mong manhTa đã sống chân thành không hối tiếcNếu một ngày tình trong nhau cạn hếtHãy mỉm cười dẫu biết trái tim đau
Nếu thật lòng mình đã hết yêu nhauXin trả lại những thương đau, hẹn hứaTrái tim yêu thôi không còn rực lửaTrả cho người một thuở đã đắm say !
Cuộc sống đôi lúc không như ta mong muốn khiến ta phiền muộn, sầu não. Những lúc buồn phiền ta thường sưu tầm những câu thơ buồn đăng lên trang cá nhân mong được bạn bè chia sẻ, động viên. Và những bài thơ buồn về cuộc sống LVT Education chia sẻ dưới đây đã phần nào diễn tả cảm xúc đó của bạn.
Thơ buồn về cuộc sống
(Sưu tầm)
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?
Hãy rót cho tôi chén rượu đầyTôi cần phải uống để còn sayÐể tôi không phải là tôi nữaÐừng để cho tôi tỉnh mộng nầy
Tôi muốn quên đi kiếp làm ngườiThân tàn ma dại, kẻ tàn hơiLà tôi, chắc lẽ là tôi đóChán nản còn đây giữa đất trời
Chất rượu thấm dần trong trí nãoVô tình đập vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười
Cười xong rồi khóc với đê mêChập chờn say tỉnh giữa hoang khêVà trong thế giới vô hình ấyHồn bỗng bay xa chẳng muốn về.
Tác giả: Minh Châu
Đời công nhân chôn vùi thời trai trẻĐất xứ người bán rẻ tương laiCũng vì kiếm kế sinh nhaiĐể rồi thức trắng đêm dài khóc than
Dòng đời thật lắm gian nanChịu bao khổ cực vô vàn đắng cayCũng vì tay trắng bàn tayNên ta đành phải làm ngày làm đêm
Nhiều hôm giật mình trong đêmNghĩ mà tủi phận lòng thêm ngẹn ngàoBao nhiêu mơ ước khát khaoGiờ đành chôn giấu vơi bao nổi sầu
Tương lai rồi sẽ về đâuRồi khi thất nghiệp ví mau hết tiềnCuộc đời nhiều lúc u phiềnRồi khi trúng thiếu hết tiền ai thương
Có tiền kẻ mến người thươngĐến khi hết sạch coi thường khinh biBạn bè tình nghĩa quên điAnh em xa cách chia li bẽ bàng
Người tình cất bước sang ngangĐồng hương đồng chí phủ phàng xa xôiTiền là giấy bạc mà thôiNgười ơi xin chớ như vôi vì tiền
Tiền bạc đâu phải là tiênCòn tình, còn nghĩa, còn duyên ở đời..!
Tác giả: Tử Nhi
Có lúc vẩn vơ ngồi hátNgậm ngùi ngày tháng đi quaDĩ vãng rớt trong lơ đãngNụ hôn ngày cũ nhạt nhòa
Có lúc ngây ngô im lặngDõi theo ký ức một thờiTình yêu hư hao, tan vỡCõi lòng nức nẻ rụng rơi
Có lúc thẫn thờ hiên vắngMộng mơ đã cất cánh bayTương lai dường như chán nảnTìm chi giây phút miệt mài
Có lúc âm thầm nhung nhớKỷ niệm chuyện chúng mình thôiBỗng dưng tim òa nức nởVuột tay, ngày cũ qua rồi.
Tác giả: Hoài Niệm
Nhà nghèo nên chẳng bằng aiLàm thuê để sống qua ngày bạn ơiVăn thơ cất tiếng gọi mờiĐam mê con chữ thì chơi ngại gìÔm vần lục bát đường thiCầm câu nhân nghĩa cứ ghi vào lòngMai sau có thác về đồngNằm nghe tiếng dế thả rông thơ buồn.
(Sưu tầm)
Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽĐể ngày dài biết sẽ về đâuKhông tương lai, cuộc sống một màuToàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng… cuộc sống không phép màuKhông san sẻ và không ai hiểu thấu?Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịuMọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi quaVà bao đau khổ xót xa một mìnhCũng là một kiếp ngườiSao long đong chốn biển đời xa xôi.
Cuộc đời như dòng nước trôiLuôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!
Thơ: Sưu tầm
Trời buồn nên đổ mưa ngâuNhư người sầu khổ mưa lâu trong lòngĐời như bong bóng bập bồngLúc trôi êm ả lúc lòng vỡ tan
Đời người như chiếc thuyền nanKhi sang bến vắng mộng tàn còn đâuĐời người như chiếc buồng cauKhi tươi xanh trái mâm trầu đón đưa
Đời người như nắng ban trưaKhi thương ấm áp khi thưa nhạt mờĐời người như một giấc mơKhi chưa dứt mộng đâu ngờ đã tan
Đời người như chiếc lá vàngKhi tươi xanh lá khi tàn úa phaiĐời người như chiếc lá bayKhi chiều xế bóng sẽ quay về nguồn.
Hãy cùng LVT Education lắng nghe những cung bậc cảm xúc sâu lắng nhất của con người qua những bài thơ buồn chán vu vơ được sưu tầm sau đây. Bạn đọc hãy đọc và cảm nhận xem tâm hồn mình có đang đồng điệu cùng với nhân vật trữ tình trong các bài thơ không nhé!
Thơ buồn chán vu vơ
Thơ: Ngọc Hân
Cuối con đường ta vẫn hóa người dưngThì yêu thương liệu chừng còn ý nghĩa ?Em sợ lắm khi tình không tròn trịaNặng cõi lòng từ mọi phía…xót đau
Cuối con đường vẫn chẳng thể có nhauCàng níu giữ, càng đậm sâu, càng nhóiCàng thiết tha lại càng thêm mệt mỏiCách xa rồi sao tránh khỏi nhớ nhung
Cuối con đường ta vẫn chẳng đi chungThì yêu thương cũng xin đừng tha thiếtMột mai kia khi nói lời chia biệtChẳng đau lòng vì biết sẽ mãi xa
Cuối con đường ta vẫn chỉ là là taHai ngã rẽ không qua cùng một lốiBiết yêu thương chẳng làm gì có lỗiMãi chân thành sẽ mang tội với tim
Người hãy về, ta quay gót lặng imRồi kết thúc không ai tìm ai nữaĐường ta đi là do mình chọn lựaVỡ tan rồi ngọn lửa cũng tàn phai
Chẳng thể cùng chung lối ở ngày maiMong gì nữa chuyện tương lai phía trướcAi cùng ai xây lâu đài mộng ướcPhút cuối cùng lại chẳng được sánh đôi
Cuối con đường chỉ có xót xa thôiKết thúc nhé để rồi không hờn tủiKhông đắm say không nghẹn ngào khắc khoảiSuốt cuộc đời xin nhớ mãi về nhau !
Thơ: Cao Hằng
Đã lâu rồi cũng chẳng thấy chờ mongVà trông ngóng cho cõi lòng tê táiHương yêu thương bỏ ta đi vụng dạiTim khô dần trễ nải lửa tình ta.
Tháng năm dài tàn phá cả làn daRồi giết chết những ngọc ngà yêu dấuTrái tim đau tự bao giờ thẩm thấuSạn chai dần sự thật dẫu lòng đau
Thế gian ơi! cuộc sống có muôn màuCứ lơ đãng cho ướt nhàu khoé mắtRũ bỏ đi phút giây buồn hiu hắtChữa lòng mình sóng quặn thắt dần qua.
Thời gian kia sẽ phủ bụi xót xaHãy quên lãng thứ phù hoa lơ đãngTa sẽ đi sẽ vùi trôn dĩ vãngNhẹ nhàng ru hoà theo áng chiều tan!
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Mỗi chiều về em bước vội lang thangTìm giọt nắng hanh vàng…còn sót lạiSợ bóng đêm phải thở dài khắc khoảiBởi đớn đau ngang trái mãi theo hoài.
Biết bao giờ nỗi nhớ mới nguôi ngoaiTình không nợ nên lạc loài ngăn cáchGiọt mưa rơi mãi lách luồn ngõ ngáchNghe tiếng kêu tí tách tưởng giọt sầu.
Không nhau rồi em chẳng biết về đâuThân trôi dạt nơi đầu nguồn cuối biểnCuộc đời em như con thuyền ẩn hiệnBao nhớ thương lưu luyến đã lỡ làng.
Cho em làm giọt nắng mãi lang thangLuôn ấm áp lòng tràn đầy thương nhớChuyện tình yêu chẳng bao giờ tan vỡKhông đớn đau hay trăn trở ngậm ngùi.
Thơ: Bích Sen
Nếu một ngày người ấy bỏ ra điCô gái hỡi đừng tiếc gì nữa nhéBởi cuộc sống vốn có nhiều ngã rẽHãy tập cười dù đau xé tâm can
Nếu một hôm người ấy có phũ phàngVứt cô lại giữa trời chang chang nắngCô đừng oán sao người ta bình lặngBỏ rơi cô mà chẳng chút mủi lòng
Nếu một ngày hạnh phúc ở ngoài songĐể cô lại giữa căn phòng tăm tốiCô đừng có buồn đau mà trách vộiChắc do trời đã cản lối nó qua
Nếu tình yêu đến một lúc nhạt nhòaCũng đừng giận sao người ta hờ hữngChắc người ấy tập cho mình chịu đựngNếu buông xuôi cô có xứng được yêu?
Nếu lòng cô cảm thấy đã quá nhiềuNhững mảnh vỡ chẳng thể thêu cho khớpThì lúc đó vững tâm đừng choáng ngợpNhìn cuộc tình còn lại lớp tàn tro.
Thơ: Bích Sen
Hạnh phúc à xin lần cuối vẫy tayTa vô phúc nên giữ mày không đượcĐường còn rộng mày tiến về phía trướcMặc kệ ta đang xuôi ngược kiếm tìm
Nỗi nhớ à mày cũng ngủ thật imĐừng ghào thét để ta chìm bể khổMày có thấy đôi nhân tình dạo bộCười thật nhiều nhưng giông tố… ngờ đâu?
Thời gian trôi kí ức sẽ nhạt màuTa được gặp người sau…và sau nữaDù họ nói sẽ cho mình điểm tựaNhưng vì anh, ta lần lữa chối từ
Người đi rồi ta mới ước giá như…Đừng tin tưởng câu ngọt lừ người rótĐừng say đắm những lời yêu quá ngọtThì bây giờ chẳng đau xót bi thương
Hạnh phúc ơi thôi đành bỏ nữa đườngMày đi nhé xin đừng vương hờn dỗiCũng đừng trách là ai kia có tộiBởi do ta, ta mang lỗi với người
Và cuối cùng hạnh phúc ấy đã rơi..
Thơ: Nguyễn Hưng
Ngẫm nỗi buồn như biển nước mênh môngTa con thuyền bềnh bồng không bến đỗNơi đất bằng dường như không còn chỗNên một đời sóng vỗ chẳng nào nguôi.
Cũng bởi tại đâu thể chọn dòng xuôiMà trong lòng cứ nuôi cơn mộng ảoNgỡ có ngày được cùng ai bước dạoBiết đâu rằng trời nhạo kẻ tình si.
Một kiếp này ta chẳng tiếc làm chiNgập nỗi sầu có gì là hạnh phúcLắm thác ghềnh mình ta con thuyền mụcCó kiệt cùng chỉ múc ánh trăng suông.
Đã bao lần cố gắng để bỏ buôngTa lại càng điên cuồng trong nỗi nhớTrái tim nghẹt như không còn nhịp thởXót xa mình phải lỡ cuộc tình đau.
Ôi cuộc đời là nước mắt không màuĐâu dễ dàng lau khô dòng dĩ vãngHỏi bình minh có khi nào loé rạngĐể con thuyền lãng đãng dưới trời mơ?
Những bài thơ tâm trạng cô đơn sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, lắng đọng. Mỗi bài thơ là nỗi niềm, là tiếng nấc nghẹ ngào của nhân vật trữ tình khi phải đối diện với cô đơn lẻ loi. Cùng chia sẻ để tìm tiếng lòng của mình bạn nhé !
Những câu thơ cô đơn ngắn xúc cảm
Bơ vơ làn gió ban chiềuLắt lay cánh lá hắt hiu nắng vàngNgười ta mong đợi thu sangMùa vui hạnh phúc rộn ràng áo xiêm
Còn người đóng cửa cài thenMơ về ngày ấy người quen năm nàoChiều thu quấn quýt bên nhau…Giờ đây ngó trước trông sau riêng mình.
Buồn riêng nên tự vấn mìnhHỏi xem tri kỉ chung tình cùng aiĐể tôi lạnh lẽo u hoàiNhư mưa ngâu nhắn gọi ai bên hè
Trái tim thổn thức nằm ngheTưởng như ai đó đang về cùng tôiNhớ mong nên dạ bồi hồiCanh sầu tỉnh giấc đơn côi một mình
Trách sao đêm nỡ vô tìnhĐể tôi tìm bạn một mình trong mơ.
Em chọn cô đơn và im lặngBiết thương mình khi giông bão đi qua.Chợt nhận ra,Không có gì là chẳng phôi pha
Thì hứa chi đến bạc đầu.Sau đoạn đường dài em hiểu được nông sâuTất cả phù du, đâu có gì vô hạn.Dẫu thênh thang,
Chỉ mong giữ lòng thanh thảnHát khúc yên ả ru đời.
Lúc cô đơn một mình chân lê bướcTrên lối dài thủa trước đã từng quaLạnh vai gày pha lẫn nỗi xót xaKhi hờ hững người đã yêu tha thiết
Lúc cô đơn mang nỗi đau chì chiếtChợt âm thầm thấy hối tiếc khôn nguôiNhưng giờ đây hạnh phúc đã xa rồiTheo gió mây về phương trời xa thẳm
Lúc cô đơn chợt bờ môi ướt đẫmGiận chính mình sao chẳng lắm chặt tayĐể mất rồi lòng mới biết mới hayTheo thời gian u hoài trong tiếc nuối
Lúc cô đơn mắt ngóng trông mòn mỏiNhưng muộn màng lòng khắc khoải chênh chaoBiết tìm đâu hạnh phúc tháng năm nàoKhi tất cả phôi pha vào sương gió
Lúc cô đơn nhớ về ngày xua đóNơi đã từng cũng có một tình yêu…
Chắc rằng sẽ độc thân từ đóMãi trách ai vội bỏ lìa xaLời yêu thuở trước mặn màSao đành giã biệt bước qua cuộc tình
Chẳng cần phải biện minh trách tộiBước đi mà nặng nỗi đắng cayĐành buông tất cả tháng ngàyĐể giành hạnh phúc từ tay của người
Ráng nhẩn nhịn cười tươi để sốngXem thói đời ảo mộng vì đâuMà ai nỡ bước qua cầuChạnh lòng vứt bỏ mấy câu hẹn thề
Xin tiển biệt tình quê ngày ấyNguyện với lòng ở vậy cùng conDẫu cho nước chảy đá mònKhắc vào trong dạ chữ SON để đời.
Tác Giả: Duong Len
Em rất buồn chỉ muốn khóc thật lâu,Để quên hết những nỗi sầu hoang hoảiVẫn biết đó, là tình si vụng dại.Sao trong lòng vẫn mải miết nhớ mong.
Đã nhiều lần muốn chấm dứt cho xong,Tình ngang trái trong lòng luôn biết dại.Cứ yêu hoài chỉ thất bại thương đau.Và nhận lại trái tim đau nhức nhối.
Em rất buồn muốn khóc quá đi thôi.Dù ai kia vẫn lời yêu dịu ngọtVẫn yêu chiều vẫn nịnh nọt dấu yêu.Nên trong lòng tơ vương nhiều đắm đuối
Có ai không giúp tôi quên diệu vợi.Để hết buồn để vơi bớt nhớ mong.Để quên đi trong lòng tình si ấy.Để hết buồn hết thấy nhớ người dưng.
>>>XEM THÊM: Thơ cô đơn – chùm thơ tâm trạng một mình nặng trĩu tâm tư
Nỗi buồn, nỗi cô đơn thường tìm đến khi ta có tâm trạng và nỗi lòng đó càng day dứt hơn khi ta phải ở một mình, không có người để chia sẻ, tâm sự. Và những lúc như vậy, người ta thường trải lòng qua những vần thơ. Những bài thơ buồn do LVT Education tổng hợp sau đây sẽ nói hộ tiếng lòng đang chất chứa trong lòng bạn. Cùng chia sẻ để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Hình ảnh cô gái buồn một mình
Tác Giả: Nguyễn Thị Thu Thủy
Đêm khuya vắng mọi người đã ngủMột mình em ủ rũ khuê phòngNỗi buồn ùa đến mênh môngCho ta nhung nhớ khiến lòng chơi vơi
Nhớ nhiều lắm… hỡi người yêu dấuVẫn đợi chờ dù dẫu xa nhauTrong lòng em mãi khắc sâuQuên sao ân nghĩa duyên đầu đã trao
Nhớ da diết dạt dào thương mếnNguyện đợi chờ dù đến tóc phaiTình ta sẽ mãi trang đàiUyên ương hạnh phúc tương lai sáng ngời
Em xin hứa giữ lời thề ướcChờ người thương về bước chung đườngXa nhau tình cảm vấn vươngChỉ mong kết nối yêu thương trùng phùng.
Tác Giả: Pham Hong Duc
Ngủ đi nhé em ơi đừng thứcĐêm khuya rồi đừng bực làm chiBăn khoăn nào có được gìLòng thêm bận rộn đừng vì mình thôi
Ngủ đi em anh ngồi ru nhéỞ bên anh em sẽ bình yênLời ru là tiếng dịu hiềnĐưa em vào giấc muộn phiền tiêu tan
Cho em được chứa chan hạnh phúcNhìn cuộc đời mỗi lúc đẹp hơnNgủ đi đừng có dỗi hờnĐêm nay anh sẽ ôm đờn ru em
Cho em thấy anh đem hơi ấmThổi vào em thắm đậm tình yêuMỗi ngày thương lại càng nhiềuĐể em hạnh phúc là điều anh mong
Tình mà ướt ta hong khô nhéHỡi trái tim nhỏ bé của anhMong em giấc ngủ ngon lànhĐêm nay anh đã ngồi canh bên rồi.
Tác giả: Tâm Nguyễn
Đêm đông lạnh trắng đắp mây ngủĐể hồng trần buông màn rủ tối đenNghe bước chân ai vội vã tìm lốiNhư mất dấu giữa màn đen cô quạnh
Đêm không trăng vì sao lại run lạnhThương nhớ người lòng hiu quạnh xa xôiGió lắt lay ru hồn thả buông trôiHạt sương đọng buốt bờ môi tê dại
Đêm cô đơn mong chờ xuân trở lạiNhư từng chờ cũng chỉ tại thời gianNgười đi xa con tim để nát tanĐời lữ khách lòng hoang tàn gió bụi
Kiếp phong ba đôi bàn tay trần trụiTóc bạc màu bám trắng bụi sương đêmMắt xa xăm muốn tìm chỗ ấm êmSao lạc mãi giữa trời đêm mỏi mệt.
Tự bao giờ ta chẳng hỏi thăm nhauĐể yêu thương bỗng nhiên thành …đã cũKhoảng trời em – Khoảng trời anh chẳng đủTa lỡ lạc đường đi tìm khoảng trời riêngTự bao giờ ta đánh mất niềm tinKhông bán buôn những vui buồn khuya khoắtBàn tay ta đã bao lâu chưa nắm chặtĐể gió vô tình… ta lạc mất đời nhauTự bao giờ ta kẻ trước người sauChẳng đi chung trong những chiều gió thốcCung đường xưa giờ đây đơn độcNhìn hai đứa khờ…giờ bỗng hóa “người dưng”Tự bao giờ ta chua chát “đã từng”Đã từng yêu thương, đã từng ân áiĐã từng thề non, đã từng điên dạiĐã hạnh phúc cười ta tính chuyện trầu cauTự bao giờ ta vội bước qua nhauNhư người dưng như hai người xa lạCâu thề xưa bây giờ ai ….phá giáLăn lóc lề đường sau mấy bận bể dâuTự bao giờ ta chỉ có niềm đau…
Em vẫn biết yêu anh là khổ
Chẳng thể tìm bến đỗ bình yên
Bởi ta xa cách hai miền
Khó lòng mong được đoàn viên với người
Dù chờ đợi hai mươi năm nữa
Cũng chỉ là hai nửa song song
Thuyền kia trôi mãi theo dòng
Chiều buông nhạt nắng đành hong nỗi buồn
Đêm nức nở lệ tuôn ướt gối
Nhớ vòng tay nóng hổi hôm nào
Lòng này cháy bỏng khát khao
Nụ hôn nồng ấm ngọt ngào lúc xưa
Kỉ niệm cũ như vừa trỗi dậy
Khiến tim khờ bỗng thấy nhói đau
Để cho tâm khảm nhĩ nhàu
Ai người thấu hiểu trầu cau lỡ mùa
Đời nếm trải cay chua mặn đắng
Thèm phút giây bình lặng êm đềm
Xa người nỗi nhớ dài thêm
Khuya nay thao thức bên thềm nhớ anh.
Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Em chẳng cần gì ngoài anh..Em chẳng ham muốn lợi danh tiền bạc..Yêu anh dù có nghèo mạc..Cho dù sống ở sa mạc khô khan..Cùng anh vượt hết gian nan..Lòng em cũng không tránh than mệt mỏi..Yêu anh lòng không thay đổi..Dù cho cuộc sống trôi nổi trên sông..Để rồi tôi mãi nhớ mong..Tin chắc rằng em sẽ không phản bội..Có lẽ tôi quá mừng vội..Cảm xúc nhất thời vì tội nghiệp tôi..Lời nói câu hứa thế thôi..Như một cơn gió mây trôi xa mờ..Ngày ngày em cứ hững hờ..Bỏ tôi mong nhớ đợi chờ nơi đây..Bây giờ em đã đổi thay..Quên hết lời hứa đắm say hôm nào.
>>>XEM ĐẦY ĐỦ: CHÙM thơ tình cô đơn hay, thơ cô đơn mong nhớ một người
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ tâm trạng buồn, thơ buồn về tình yêu, cuộc sống hay nhất. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.