Tuổi học trò với những kỉ niệm khó phai, với những rung động đầu đời trong sáng sẽ mãi theo ta đi suốt cuộc đời. Ai có thể quên được những ánh mắt nhìn nhau ngại ngùng chẳng nói nên câu, những cái nắm tay rụt rè cả hai cùng đỏ mặt hay những lần trốn học đi chơi… Những kí ức đó đã tạo nên nguồn cảm xúc bất tận để những bài thơ tình yêu tuổi học trò, thơ tình yêu áo trắng, thơ mối tình đầu hay sau đây ra đời.
Bài viết cùng chủ đề:
Cùng LVT Education lắng lòng với Top những bài thơ tình yêu tuổi học trò hay nhất sau đây để sống lại với những ki ức ngọt ngào, trong sáng của tuổi hồng thơ ngây dưới mái trường bạn nhé !
Thơ tình yêu tuổi học trò hay, ý nghĩa
(Đỗ Trung Quân)
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượngEm chở mùa hè của tôi đi đâu ?Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười támThuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi có gì ?Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớpLá áo người trắng cả giấc ngủ mêLá bài thơ cứ còn hoài trong cặpGiữa giờ chơi mang đến lại…. mang về.
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệpMùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào câyNgười con gái mùa sau biết có còn gặp lạiNgày khai trường áo lụa gió thu bay…Mối tình đầu của tôi có gì ?Chỉ một cây đàn nhỏRất vu vơ nhờ bài hát nói giùmAi cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểuNên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượngEm hái mùa hè trên câyChở kỷ niệm về nhàEm chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lạiNhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
Tác Giả: Minh Hằng
Bồng bềnh gió chải tóc mâyNắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trôngHạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơMột thời áo trắng ước mơTròn xoe đôi mắt đứng chờ đợi nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâuBóng trăng lổ đổ áo màu cười duyênĐêm mơ trộm lúm đồng tiềnĐuổi nhau khúc khích bên triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưaQuyện mùi hương tóc như vừa đâu đâyHạ về thấp thoáng trong mâyTuổi hồng thuở ấy vương đầy túi thơm
Tác Giả: Vân Hùng
Ngày mới yêu, anh tập làm thơThích nón che nghiêng tóc hững hờMê tay bút tháp ôm tập vởGhen gió hờn mây vờn lửng lờ
Em không nỡ… nhưng anh thì nín thởYêu đơn phương vướng bận buổi khai trườngTà áo dài phơi phới hết bâng khuângNghe tiếng trống tan trường trong bỡ ngỡ
Muốn vẫy gió mơn man bờ má đỏTiết học đầu… quên hẳn… lá me bayLén nhìn tên trên bìa sách nông dàyTrà Hoa Nữ… thơm tho mùi mực tím
Ngồi cuối lớp mà lòng anh chết lịmGiờ ra chơi cố đụng khẽ bờ vaiEm ngó lơ đâu biết kẻ thở dàiBuồn sao lãng.. tình chôn trong tập vở
Tác Giả: Vậng Phạm
Ai cũng có tình dại khờ để nhớTuổi học trò còn đó những ước mơNhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơNgơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợpTiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầuLời tỏ tình lưu trong vở từ lâuKhông dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kínNhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngâyMối tình đầu đành trôi theo gió mâyDòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩyPhút ban đầu đâu dễ mấy ai quênCây phượng già vẫn còn khắc hàng tênTuổi học trò êm đềm còn đâu nữa..!
Tác Giả: Đinh Phạm
Em còn nhớ thuở học trò nghèo khó?Lớp học gần hè nóng nhỏ mồ hôiAnh phía sau nhìn sang chỗ em ngồiLưng áo ướt, tóc dăm đôi lọn ướtEm còn nhớ mình đạp xe xuôi ngược?Con dốc dài cao mơ ước viễn vôngMuốn ôm em thật chặt vào lòngCho em ấm trời mùa đông lạnh quáEm còn nhớ bước chân đi vội vãEm cúi đầu đẹp má đỏ ửng duyênTránh xa anh như tránh cục phiềnDù lúc ấy anh hiền như ông BụtEm còn nhớ những ngày mưa lụt?Áo ướt mỏng manh khoe đôi chút hình hàiEm run run như nắng yếu sớm maiAnh đứng lặng như ai về bắt víaEm còn nhớ đôi câu mai mỉa?Em ghét anh dai như đỉa bực mìnhCó sao đâu em một tấm chân tìnhMà em nỡ làm tình làm tộiEm còn nhớ ngày em đi rất vội?Vượt trùng dương trong bão nổi lênh đênhEm đi rồi vào lớp thấy buồn tênh,Đường đi học gập ghềnh hơn lúc trướcGiờ mình khác hai dòng đời xuôi ngượcEm an vui, anh chẳng được toại lòng!Nhớ về em anh viết đôi dòng,Cho ấm chút vài mùa đông còn lại.
Tác Giả: Đồng Hà
Bốn mươi lăm năm xưaĐồng Khánh và Quốc HọcGiữa ánh nắng ban trưaEm anh còn xa lạEm khoe màu áo trắngGiữa khung trời trong xanhMình đang tuổi học tròNgây thơ và mong manhRồi từ trong ánh mắtHai đứa mình kết thânÝ tình cùng nao nứcBước vào đời lâng lângSân trường anh bắt bướmVệ cỏ em hái hoaCùng chung nhau hện ướcChờ nhau nhớ chờ nhauĐã hẹn cùng nên duyênLàm đôi nhân tình trẻĐưa nhau vào cõi mộngThuận dòng hay trái ngang.
>>>Xem thêm: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ tình yêu tuổi học trò sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần ý nghĩa, sâu lắng. Hãy dành thời gian lắng lòng để chọn cho mình bài thơ hay, phù hợp với tâm trạng của mình bạn nhé !
Thơ tình yêu tuổi học trò ngắn gọn
Tác Giả: Xuân Hồng
Trên cây đả trổ cánh phượng hồngĐã đến mùa hè đó phải không?Nhớ tà áo trắng trước sân trườngĐọng mãi trong tâm nhiều nhớ thương
Tiếc hồi xuân xanh tình chưa ngỏĐắm đuối mến thương tuổi học tròHứa hẹn tình xưa nay đã lỡNhớ thương thầm lặng thuở hẹn hò.
Tác Giả: Văn Hồng
Bây giờ còn nhớ hay khôngNgày xưa hè đến phượng hồng nở hoaNgây thơ em rủ anh ra,Bảo nhặt hoa phượng về nhà chơi chungBây giờ còn nhớ hay khôngBây giờ còn nhớ hay không
Tác Giả: Mộng Cầm
Thơ em cái tuổi học tròSao mà hay thế lần mò tới xemTinh mơ cho đến nhá nhemCâu thơ cái chữ lén đem về nhà…
Tuổi thơ đã lóe tình riêngGiữ vào sâu thẳm cõi thiêng hồn ngườiSao mơ mộng thế em ơi!Hoa khôi từ thuở, còn đời học sinh
Tác Giả: Vân Anh
Ve sầu nức nở vọng non ngànPhượng đỏ sân trường cũng vội tanBạn hữu giảng đường nay thiếu vắngĐợi chờ hình bóng đã phai tàn
Người đi kẻ ở lòng nhung nhớƯớc mộng còn đâu thở với thanLặng lẽ âm thầm đành gắng chịuTình đầu gió thoảng nhói tâm can
Tác Giả: Nguyễn Nga
Em trao tình thắm vào gió mâyTuổi nhiều mơ mộng với bay nhảy nhiềuƯớc mơ vui vẻ thương yêuBạn bè yêu mến chăm chiều động viên
Vào đời ao ước như tiênMẹ cha yêu mến chăm liền con ơiTuổi thanh niên cũng yêu đờiCùng nhiều hoài bão Vui chơi bạn bè
Dù xa xôi thích thì vềMùa xuân tươi đẹp sắp hè chia tayBạn bè yêu mến nhớ ngàyChúng mình sánh bước cùng bay vào đời
Sao em tim cứ hồng tươiMiệng cười tươi đón cuộc đời đẹp hơn
Tác Giả: Huyền Hà Văn
Áo trắng tinh khôi tuổi học tròMàu hoa phượng thắm ngắm thật xinhRạng ngời sắc đẹp ơi cô gáiMột trái tim yêu, thật duyên tình
Em là cô gái đẹp nữ sinhDáng dấp thanh cao đẹp thân hìnhHai tay nâng lưu chùm phượng thắmNhìn em đẹp lắm, ngắm thông minh
Em là cô gái đẹp nữ sinhMái tóc đen buông đẹp duyên tìnhMiệng cười rạng rỡ như hoa nởĐưa mắt liếc nhìn lại càng xinh
Ơi cô con gái tuổi nữ sinhSắc đẹp tươi duyên giữ bên mìnhEm là cô gái Việt Nam đóCứ ngắm em hoài, mãi càng xinh!
Tác Giả: Kiên Duyên
Tuổi học trò rồi sẽ lại qua điGieo nỗi nhớ rơi vào chùm phượng vĩTa chia tay với bao điều tế nhịCứ chông chênh dòng suy nghĩ trai tơ
Gió ơi thôi đừng xô đến tình cờCho bài giảng đẹp nét duyên con gáiĐể cuối cấp ta không còn ái ngạiLén nhìn thôi có phải hạ đang về
Mối tình đầu thuở học trò mang nét trong trắng, khó phai. Những rung động, những xúc cảm của buổi đầu lưu luyến ấy sẽ mãi vẹn nguyên trong kí ức mỗi người để khi tìm về ta không khỏi bồi hồi, xuyến xao. Cùng lắng lòng với tập thơ tình yêu đầu của tuổi học trò sau đây để sống lại với mỗi tình đầu khó phai của mình bạn nhé !
Thơ tình yêu tuổi học trò trong sáng
Tác Giả: Vũ Hà Anh
Tạm biệt nhé, chia tay bao kỷ niệmLũ ve sầu cất tiếng gọi triền miênHàng phượng vĩ ru mình trong gió mớiEm và tôi, nỗi nhớ trải trăm miền.
Thuở ấu thơ với kỷ niệm không tênCùng cây bút viết lên dòng nhật kýTôi và em, với bạn bè tri kỷNhững giận hờn, bao suy nghĩ đầy vơi
Tác Giả: Đức Lộc Vũ
Tuổi học trò, chúng mình đi chân đấtÁo sờn vai, quần vá gối đến trườngChiếc cặp sách, khâu bằng bao tải cũVẫn chứa đầy kỷ niệm, mãi tơ vương
Đường đi học, mưa phùn trơn tuồn tuộtBấm chặt chân, kẻo lại ngã mất thôiVừa nói dứt, em lăn quay ra đấtKéo em lên, hai đứa khúc khích cười
Ngồi trên lớp, đâu có nghe bài giảngVẽ hình em, viết tặng mấy vần thơNhờ cô bạn, ngồi bàn trên chuyển giúpEm đọc rồi, cứ giả bộ làm ngơ
Giờ ra chơi, lũ bạn hùa nhau chếEm thẹn thùng, đỏ lựng cả mang taiTừ hôm ấy, anh bỗng thành ngơ ngẩnSuốt cả ngày, vương vấn bóng hình ai?
Dẫu đã yêu, chưa một lần dám ngỏMối tình câm, thơ dại tuổi học tròThời gian trôi, mỗi người đi một ngảNhớ về em, anh chỉ biết làm thơ!
Chiều mưa xuân, giống chiều mưa năm ấyTuổi học trò, bỗng về lại trong tôiHàng phượng vĩ, sân trường, cô bạn học…Nhớ về em, lòng vẫn thấy bồi hồi!
Tác Giả: Đinh Phạm
Em còn nhớ thuở học trò nghèo khó?Lớp học gần hè nóng nhỏ mồ hôiAnh phía sau nhìn sang chỗ em ngồiLưng áo ướt, tóc dăm đôi lọn ướt
Em còn nhớ mình đạp xe xuôi ngược?Con dốc dài cao mơ ước viễn vôngMuốn ôm em thật chặt vào lòngCho em ấm trời mùa đông lạnh quá
Em còn nhớ bước chân đi vội vãEm cúi đầu đẹp má đỏ ửng duyênTránh xa anh như tránh cục phiềnDù lúc ấy anh hiền như ông Bụt
Em còn nhớ những ngày mưa lụt?Áo ướt mỏng manh khoe đôi chút hình hàiEm run run như nắng yếu sớm maiAnh đứng lặng như ai về bắt vía
Em còn nhớ đôi câu mai mỉa?Em ghét anh dai như đỉa bực mìnhCó sao đâu em một tấm chân tìnhMà em nỡ làm tình làm tội
Em còn nhớ ngày em đi rất vội?Vượt trùng dương trong bão nổi lênh đênhEm đi rồi vào lớp thấy buồn tênh,Đường đi học gập ghềnh hơn lúc trước
Giờ mình khác hai dòng đời xuôi ngượcEm an vui, anh chẳng được toại lòng!Nhớ về em anh viết đôi dòng,Cho ấm chút vài mùa đông còn lại
Tác Giả: Sông Quê
Nhớ về một thời hoa đỏTung tăng áo trắng giảng đườngChiều nay về qua lối nhỏPhượng hồng trong gió còn vương
Mối tình học trò khờ dạiYêu nhau chẳng dám ngỏ lờiKỷ niệm xưa còn đọng lạiHạ về nỗi nhớ nào vơi
Một thời hoa đỏ đi quaNhớ thương thể nào kể hếtSách hồng còn đó cánh hoaGặp nhau vui mừng khôn xiết
Chiều nay về ngang lối cũBằng lăng nở tím bên đườngBài thơ vẹn nguyên nét chữNhớ lần anh nói lời thương
Rồi mùa hạ cũ đi quaAnh giờ bên cô dâu mớiCòn đây đỏ sắc màu hoaEm giờ xa anh vời vợi!
Tác Giả: Đồng Hà
Bốn mươi lăm năm xưaĐồng Khánh và Quốc HọcGiữa ánh nắng ban trưaEm anh còn xa lạ
Em khoe màu áo trắngGiữa khung trời trong xanhMình đang tuổi học tròNgây thơ và mong manh
Rồi từ trong ánh mắtHai đứa mình kết thânÝ tình cùng nao nứcBước vào đời lâng lâng
Sân trường anh bắt bướmVệ cỏ em hái hoaCùng chung nhau hện ướcChờ nhau nhớ chờ nhau
Đã hẹn cùng nên duyênLàm đôi nhân tình trẻĐưa nhau vào cõi mộngThuận dòng hay trái ngang
Tác Giả: Đức Lộc Vũ
Tặng nàng, tôi viết mấy vần thơĐể nhớ tình xưa, tuổi học tròCái thủa đôi mình, vừa mới lớnHồn nhiên đùa giỡn, rất ngây ngô
Ngày ấy, tôi cùng lớp với emĐọc chung quyển sách, lúc lên đènThơ tình, nắn nót vào trang vởBối rối ta nhìn, lạ hóa quen
Hai bàn ngồi học, cách xa nhauThầy giảng, tôi hồn ở đẩu đâuMải viết lời yêu, trao ý đẹpTỉnh đi, thằng bạn gõ vào đầu
Cái lũ học trò, cũng rất tinhNhìn ta nhấm nháy, rõ duyên tìnhTên em, lưng áo tôi dày đặcThích quá biết thừa, cứ nín thinh
Đến năm cuối cấp, thử thi rồiLiều lĩnh tìm em, nói chuyện đờiNgúng nguẩy, nàng vờ như giận dỗiMơ màng ánh mắt, đỏ làn môi
Cứ nghĩ bên nhau, sống trọn đờiAi ngờ, xa cách giết tình tôiMải mê phố thị, quên người cũGặp lại chiều xưa, phận lỡ rồi
Nhiều mùa xuân đến, tuổi thêm trôiNhớ lại tình xưa, những ngậm ngùiTự trách là mình: người bội bạc?Nhủ lòng duyên kiếp, thế mà thôi!
Tình yêu tuổi học sinh với nhiều nét ngây ngô, vụng dại. Ai có thể quê được những ánh mắt trao nhau ngập ngừng không nói nên câu, những cái cầm tay ngượng ngùng, e thẹn, những nụ hôn vụng trộm, những phút hờn ghen vu vơ để khi xa lòng lại thổn thức. Những bài thơ tình thời học sinh sau đây sẽ nói thay tiếng lòng của bạn.
Thơ tình thời học sinh hay, ý nghĩa
Tác Giả: Thu Hà
Tình yêu học trò rất trong trẻo tinh khôiMà người đời gán bằng cái tên “nông nổi”Họ bảo rằng khi ta trưởng thành, thay đổiMới biết được tình yêu đích thực ở trên đời!
Cái thuở ấy yêu nhau đâu dám mở lờiChỉ len lén chuyền tay những dòng thư viết vộiEm quay đi giấu ngượng ngùng bối rốiAnh cũng đầm đìa mồ hôi ướt đầy tay
Tình yêu học trò hồn nhiên lắm thayKhông có chỗ cho những điều toan tínhDẫu chưa nắm tay, chẳng hôn môi bịn rịnMà vẫn nghe tim đập nhịp chân thành.
Người lớn bây giờ yêu vội quên nhanhTình yêu chẳng còn trong lành tinh khiếtVà đôi khi chẳng thể nào phân biệtChỉ yêu người ta hay yêu cả những thứ xung quanh người!
Có lẽ ai cũng có một mối tình học trò đẹp đẽ thắm tươiNhẹ nhàng thôi – lại thấm sâu vào ký ứcTình yêu đó luôn tồn tại trong tiềm thứcMà người ta vẫn gọi – mối tình đầu.
Có lẽ khi trong cuộc sống ồn àoTình yêu trong lành cũng nhuốm màu tạp chấtRồi con người mệt nhoài khó tìm ra một tình yêu chân thậtBởi những điều ban đầu họ cho là ngốc nghếch vu vơ!
Tác Giả: Nguyễn Anh Sơn
Thưở ấy những ngày vui quá nhỉĐời ta xanh đẹp lắm em ơiAnh ngước theo cánh tay em chỉĐôi chim xuân chấp chới nắng đời
Mùa xuân xuân ấy rộn rộn vuiĐôi mắt chim câu với nụ cườiDìu nhau từng quãng đời thêm đượmCủ sắn chia đôi vẫn ngọt bùi
Bên nhau chung sống với ngày trôiNhững hôm giãng toán khi em hiểuĐôi mắt nhìn nhau thoáng nụ cườiMà sao hôm nay đã xa rồi
Còn đâu khóe mắt ngời xuân ấyVới tháng năm qua của nắng đờiVà xuân ấy chỉ còn thế đấyMột ký ức tàn giữa niềm tin
Anh viết cho em nắng nắng mìnhCho tình ta mãi được đẹp xinhCho niềm tin ấy vào gang thépCủa cả chúng ta của lẻ tình
Ôi! Thuở ấy đượm màu xanhVà đượm tình ta anh với em
Tác Giả: Thái Anh
Đã bao lần em muốn nói cùng anhCảm ơn tình yêu chân thành anh trao tặngNhớ không anh một chiều thu đẹp lắmAnh nắm tay em đi dới bóng hàng me
Lời tỏ tình anh nói em ngheEm cảm xúc để mi nhòe ướt lệAnh yêu em yêu nhiều vô kểNguyện trọn đời làm tất cả vì em
Năm tháng trôi qua tình vẫn êm đềmEm cảm thấy hạnh phúc và may mắnCảm ơn cuộc đời đã ưu tiên giành tặngĐể cho em được có tình anh
Một tình yêu chan chứa chân thànhEm sẽ bên anh và yêu anh mãiDù cuộc đời có nhiều điều trở ngạiNhưng tình ta là mãi mãi phải không anh.
Tác Giả: Biên Nguyễn
Tình học trò ôi một thời áo trắngMá ửng hồng bẻn lẽn cười dễ thươngThật trong sáng của màu hoa tinh khôiChẳng mơ mộng cuộc đời… sao đẹp quá
Tình học trò ôi áo trắng ngày xưaVẫn hai buổi sớm chiều đến trường ChínhNhững vần thơ lưu bút ôi nguyệch ngoạcTrắng thơm nồng của màu giấy yêu thương
Tình học trò ta tạm biệt xa nhauCủa mùa phượng vỹ nắng đẹp sân trườngGiờ hoài niệm chỉ là tình áo trắng…Ôi chưa biết yêu tuổi học trò xưaGiờ kỷ niệm khẻ cười trong kí ức
Tác Giả: Đức Lộc Vũ
Tuổi học trò, chúng mình đi chân đấtÁo sờn vai, quần vá gối đến trườngChiếc cặp sách, khâu bằng bao tải cũVẫn chứa đầy kỷ niệm, mãi tơ vương
Đường đi học, mưa phùn trơn tuồn tuộtBấm chặt chân, kẻo lại ngã mất thôiVừa nói dứt, em lăn quay ra đấtKéo em lên, hai đứa khúc khích cười
Ngồi trên lớp, đâu có nghe bài giảngVẽ hình em, viết tặng mấy vần thơNhờ cô bạn, ngồi bàn trên chuyển giúpEm đọc rồi, cứ giả bộ làm ngơ
Giờ ra chơi, lũ bạn hùa nhau chếEm thẹn thùng, đỏ lựng cả mang taiTừ hôm ấy, anh bỗng thành ngơ ngẩnSuốt cả ngày, vương vấn bóng hình ai?
Dẫu đã yêu, chưa một lần dám ngỏMối tình câm, thơ dại tuổi học tròThời gian trôi, mỗi người đi một ngảNhớ về em, anh chỉ biết làm thơ!
Chiều mưa xuân, giống chiều mưa năm ấyTuổi học trò, bỗng về lại trong tôiHàng phượng vĩ, sân trường, cô bạn học…Nhớ về em, lòng vẫn thấy bồi hồi!
Tác Giả: Xuân Khuê
Anh nợ em nắng sân trườngNợ trang vở trắng thân thương học tròAnh nợ em những vần thơGiờ chơi chép vội – ngu ngơ học bàn
Anh nợ em buổi trường tanĐường quê mộc mạc hai hàng cây thưaAnh nợ đón, anh nợ đưaĐôi chim ríu rít thuở xưa chung đường
Anh nợ em tuổi vấn vươngCon tim lỗi nhịp nửa thương nửa hờnAnh nợ em buổi hoàng hônTrời xanh cao vợi mây hôn ráng chiều
Anh nợ em một tiếng “Yêu”Ba mươi năm đợi…Tiếng “Yêu” lỡ làng…
Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ về tình yêu học trò khó phai sau đây để sống lại với những kí ức, hoài niệm của mối tình học trò đong đầy kỉ niệm bạn nhé !
Tác Giả: Lê Thanh Sách
Thuở còn cắp sách bắt đầu yêuBạn học đang xuân dáng diễm kiềuKiếm cớ lân la bằng mọi cáchĐi theo chiều chuộng mong em xiêuEm cười chấp thuận cho anh chởAnh đạp phi mau được Ấy yêuNhờ thế anh luôn ham thích họcNiềm vui kết quả vẹn đôi điều.
Tác Giả: Thu Hà
Anh đừng nhắc những kỷ niệm tuổi thơLàm đêm về em thương thầm lặng nhớLòng vấn vương và nhiều khi trăn trởRồi nhớ về khoảnh khoắc của ngày xưa
Nhớ một thời trăng tròn tuổi mộng mơKhi cảm nhận chút tình si vừa chínChỉ nhìn nhau chứ bao giờ bịn rịnĐể lại lòng câm nín chút tình riêng
Tình học trò những mong muốn thiêng liêngLà kỷ niệm mình cho nhau ngày đóVà bao nhiêu niềm yêu chưa dám tỏChỉ thầm thì trong gió gởi cho nhau
Những ước mong phượng đỏ thêm đậm màuĐể cổng trường vẫn người chờ người bướcCó ai ngờ những vần thơ mong ướcLà nỗi đau vết xước nặng cõi lòng
Trong sân nhà chiều nay nhiều nắng nóngLung linh hồng làm khoé mắt cay cayGió từng cơn lùa nhẹ với chòm mâyNhư lùa hết ưu tư nầy vào kỷ niệm
Thơ: Trần Văn Nghệ
Năm học mới niềm vui rộn rãBạn với thầy vừa lạ vừa quenBàn học cô xếp kẽ xenMuốn ngồi bên cạnh… hắn chen vô liền.
Giả làm bộ ngoan hiền… ít nóiKhẽ quay sang nhẹ gọi… ấy ơi!Mặt nhìn sao ghét…chả chơiSuốt ngày nói chuyện khơi khơi trong giờ.
Bài trên lớp ngu ngơ không chépCặp vở thì lép kẹp rỗng khôngNên cô chỉ định ghép lồngMình kèm bên hắn nhắc trông mỗi giờ.
Mồm liến thoắng…mộng mơ thế giớiMượn bút rồi lại khới chuyện ănBực mình dùng phấn vạch ngănPhân đôi ranh giới, thước căn chia đều.
Mặt buồn bã… hắn kêu xin lỗiTự nhiên mình thấy tội hắn ghêNhưng mà cảnh giác…cận kềÂm mưu gì đó… phải đề phòng ngay.
Rồi một bữa… trăng đầy, học tốiHắn gặp riêng… bối rối cầm tayBài thơ mến gửi mê sayChiếc nơ kỷ niệm lòng này xốn xang.
Cuốn vở viết lật sang trang mớiMong đến trường thầm đợi chờ aiKẹp nơ được tặng luôn càiXóa nhòa vạch phấn chia hai hôm nào.
Năm học cuối thấy sao nhanh lạPhải xa thầy, xa cả bạn gầnXa hàng phượng vĩ ve ngânHắn buồn tay nắm tần ngần hiền ghê.
Rồi bẽn lẽn vân vê tà áoHắn kêu rằng… muốn bảo chút ngheTưởng là câu chúc… cuối hèAi ngờ hôn vụng…lăm le lâu rồi!
Thơ: Quốc Phương
Hè tới rồi..lại nói lời chia tayCùng bè bạn.. sau những ngày đến lớpHàng phượng vĩ.. vẫn còn đây bóng rợpMà trống trường.. bất chợt chẳng còn vang
Giờ xa nhau..sao cảm thấy ngỡ ngàngLòng trống vắng..đứng bên hàng phượng vĩBao kỉ niệm.. vẫn ngày nào hoan hỉChung đoạn đường.. thủ thỉ với bạn thân
Lời yêu thương..giờ gửi lại trong ngầnTới người bạn..những lần cùng mơ ướcÔi khát vọng..vẫn mong về có đượcBuổi xa trường.. vững bước với thời gian
Mùa hè ơi.. sao thắm đượm vô vànGiờ xa vắng..ngập tràn bao thương nhớBạn bè cũ.. kỉ niệm hoài trang vởGiữa sân trường.. còn rực rỡ màu hoa.
Thơ: Trần Văn Nghệ
Anh ngẫm lại những vần thơ cũThấy dịu dàng quyến rũ làm saoTình mình xưa ấy đã traoCái thời tuổi mộng ngọt ngào đắm say.
Chiều tan học trong tay cất bướcGiữa tuổi hồng bao ước mơ xaTình yêu như một bài caKhông lời mà lại thiết tha mặn nồng.
Lời thơ ấy, anh không quên đượcNhư biển kia sóng nước đầy vơiSẽ mang theo suốt cuộc đờiĐã từng sâu nặng chẳng ngơi nhớ về.
Bài thơ cũ, cơn mê ngày ấyVẫn ngậm ngùi sống dậy trong timCho dù ngày tháng im lìmTrôi dần dĩ vãng- Đôi chim lẻ bầy.
Nay đọc lại ngất ngây trong dạBản tình ca mình đã hát chungNhớ về cái thuở học cùngMà nay rẽ lối mông lung đôi đường.
Thôi đành vậy tình vương gác lạiThời gian trôi nhớ mãi về nhauTừ nay cho đến mai sauChúc em hạnh phúc,qua cầu đẹp duyên.
Thơ: Châu Lê
Đầu năm học..hắn xin chung ghế.Ngoảnh không nhìn cứ thế ngồi đi.Hắn cười thích quá hì..hì.Mặt nhìn thấy ghét sao chi lạ lùng.
Hắn học tệ.. ngồi cùng bực quá.Bài tập về hắn chả thèm xem.Thế là cô bảo mình kèm.Mỗi ngày cuối tiết bài đem nhắc chừng.
Ngồi nói nhảm.. chẳng ngừng một phút.Mượn cái này.. rồi chút mượn kia.Bực mình ta mới bàn chia.Vạch ngay ranh giới thước lia đánh liền.
Rồi từ đó..hắn hiền ra mặt.Thiệt hay là.. bày đặt chuyện chi.Nghi ngờ hắn có mưu gì.Nên ta để ý mà khi đề phòng.
Một buổi ấy.. tỏ lòng hắn gởi.Thơ mấy dòng ..cùng với kẹp nơ.Nhận rồi tim bỗng dại khờ.Thuộc lòng bốn khổ vần thơ hắn làm.
Rồi ranh giới tham lam hắn lấn.Thương hắn rồi nên vẫn không sao.Hỏi lòng thích thật khi nào.Đâu rồi cái tính làm cao thuở đầu.
Cuối năm học..sao mau đến thế.Xa mái trường ..xa ghế bàn đây.Xa cô xa bạn xa thầy.Hắn buồn len lén cầm tay chẳng rời.
Muốn nói nhỏ..vài lời em nhéMặt sát vào..tai ghé gần anh.Tưởng là câu chúc an lành.Nụ hôn vụng trộm hắn dành đã lâu.
Ta ôm mỗi tình lặng câm, yêu nhưng không ám thổ lộ để đêm về thao thức nỗi nhớ nhớ mong. Biết là dại khờ nhưng vẫn mãi ôm trọn tình yêu ấy. Tình yêu học trò là vậy các bạn ạ ! Nếu bạn đang ôm ấp một bóng hình nhưng chưa dám thổ lộ hãy chia sẻ những bài thơ tình yêu đơn phương tuổi học trò hay nhât sau đây nhé !
Thơ tình yêu đơn phương tuổi học trò
(Tác Giả: Vậng Phạm)
Ai cũng có tình dại khờ để nhớTuổi học trò còn đó những ước mơNhặt phượng hồng ghép vội mấy vần thơNgơ ngẩn đợi sau những giờ tan lớp
Hàng phượng vĩ nghiêng mình che bóng rợpTiếng ve ngân bản hợp xướng tình đầuLời tỏ tình lưu trong vở từ lâuKhông dám trao ướt lem màu mực tím
Gói tâm tư ôm nỗi niềm phong kínNhớ thương thầm tà áo trắng thơ ngâyMối tình đầu đành trôi theo gió mâyDòng lưu bút còn đây em nào thấy
Bao năm qua theo dòng đời xô đẩyPhút ban đầu đâu dễ mấy ai quênCây phượng già vẫn còn khắc hàng tênTuổi học trò êm đềm còn đâu nữa..!
(Khuyết danh)
Ngậm ngùi em nhớ thời đi họcNgày ấy anh gọi em con nhócAnh lớn hơn em độ vài tuổiHọc chung cứ ghẹo làm em khóc…Một sáng tụ trường anh ngẩn ngơNhìn em xinh tươi như hoa nởTừ đó anh say đắm yêu thầmHọc hành thì dỡ chỉ thích mơ…Nhà không cạnh nhau nhưng chung trườngChẳng dám nói thương cứ theo sauQuay lại … Anh nhìn , Em mắc cở …Mắt anh ngời sáng như ánh sao.Kỷ niệm thoáng qua sẽ tan mauTình yêu học trò là hư ảoAnh đi trong một chiều Phượng nởÁnh mắt đượm buồn lời yêu trao.Từ mùa hè ấy ta mất nhau…Anh đã phiêu bạc ở phương nàoMột lần giở lại trang lưu bútLòng em vấn vương chút ngọt ngào.
(Tác giả: Hoàng Thảo Vi)
Đã qua rồi thời thơ ngây vụng dạiTuổi học trò chẳng đượm chút ưu tưNhặt phượng hồng ép vào những trang thưTrao tập vở chép nhau dòng lưu bút
Đã qua rồi những xuyến xao từng phútĐợi một người mà trong dạ thầm thươngRồi theo sau trên suốt cả quãng đườngChỉ có thế mà thấy sao đẹp quá!
Đã qua rồi những ánh đèn phố xáCủa một thời mà hai đứa yêu nhauNgước nhìn trời mơ mộng với ngàn saoĐời đẹp quá, tình yêu là mãi mãi
Đã qua rồi cuộc tình đầy dấu áiNhững ngày yêu hai đứa nguyện bên nhauCó còn chăng là những nỗi đớn đauÔi chua xót, sao dòng đời nghiệt ngã
Đã qua rồi không còn gì nữa cảKhi hai người đã hai ngã chia lyCó tiếc thương cũng chẳng biết nói gìNén cay đắng, mà cõi lòng băng giá
Đã qua rồi hãy xem như xa lạChỉ tình cờ mình gặp gỡ thoáng quaĐã qua rồi những mộng ước bay xaTrong tiếc nuối – tìm thương về kỷ niệm!
(Tác Giả: Đức Lộc Vũ)
Tặng nàng, tôi viết mấy vần thơĐể nhớ tình xưa, tuổi học tròCái thủa đôi mình, vừa mới lớnHồn nhiên đùa giỡn, rất ngây ngôNgày ấy, tôi cùng lớp với emĐọc chung quyển sách, lúc lên đènThơ tình, nắn nót vào trang vởBối rối ta nhìn, lạ hóa quenHai bàn ngồi học, cách xa nhauThầy giảng, tôi hồn ở đẩu đâuMải viết lời yêu, trao ý đẹpTỉnh đi, thằng bạn gõ vào đầuCái lũ học trò, cũng rất tinhNhìn ta nhấp nháy, rõ duyên tìnhTên em, lưng áo tôi dày đặcThích quá biết thừa, cứ nín thinhĐến năm cuối cấp, thử thi rồiLiều lĩnh tìm em, nói chuyện đờiNgúng nguẩy, nàng vờ như giận dỗiMơ màng ánh mắt, đỏ làn môiCứ nghĩ bên nhau, sống trọn đờiAi ngờ, xa cách giết tình tôiMải mê phố thị, quên người cũGặp lại chiều xưa, phận lỡ rồiNhiều mùa xuân đến, tuổi thêm trôiNhớ lại tình xưa, những ngậm ngùiTự trách là mình: người bội bạc?Nhủ lòng duyên kiếp, thế mà thôi!
(Tác giả: Quang Nhật)
Anh xa em, một mùa thi thương nhớMùa lá bay trở lại đã xa rồiMái trường cũ nhưng tìm em đâu nữaChỉ đường về anh thấy quá xa xôi.Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơiCon đường nhỏ tả tơi ngàn xác láLối quen này chiều nay sao xa lạKhông nắng vàng mà vàng úa tàn phai.Anh nhớ em…người dưng không gặp nữaNhớ mùa thi bảy bữa học chung thầyLối em về nắng cuối hạ đắm sayTuổi mười bảy lần đầu anh biết nhớ.Anh yêu em cũng trong mùa thi đóMùa thi qua em bước đi xaAnh trở lại, mình không còn tái ngộXác thu vàng những kỉ niệm ngày qua.Em! Đã lâu sao không về thăm lớp?Hay em quên lối nhỏ nắng hạ rồi?Quên lớp nhỏ nhà thầy chiều mưa dộtQuên cả con đường hai đứa chung đôi?Đường đi gần nhưng tình đã xa xôiĐường trở lại buổi đầu xa dịu vợiTrên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợiLá rơi đầy,nên chẳng thấy bước chân emNhặt xác thu anh gói tình khờ dạiXếp vào miền ký ức thẳm trong timBụi thời gian phủ nhạt bóng hình emLàm sao để phai mờ mùa thi đó?
(Tác giả: Miên Du)
Mùa hạ về, mưa bất chợtMưa làn tóc ướt, sợi mềm rối renEm hong khô, trong gió tháng bảyBuộc đuôi gà, thuở xưa mới quenCó mùa si giật mình thổn thứcLùa nắng ngâu, tạnh ngời mắt naiĐể dành dõi, dáng mềm cỏ láHình tóc đuôi gà, hiện nơi nơiAnh vẫn yêu, tóc ấy thời mới lớnThuở cô bạn học, đọc thơ Xuân QuỳnhGiờ ra chơi, nụ cười duyên bạn gáiTay bới tóc, buộc kiểu đuôi gà caoGió đưa tóc, lung lay như cọng cỏMỏng manh bay, êm hương kín mũi chàoNhững bạn trai, ngây ngất đến trêu ghẹoTay vuốt tóc, tinh nghịch mình yêu nhauCô bé ơi, tóc đuôi gà xinh thếNắng gió về, nũng nịu cái trâm duyênCó người say, đi theo như bảo vệChỉ muốn giữ, mái tóc làm của riêngNgắm không chớp, đôi mắt tự điều khiểnChân quên mỏi, chiều tan trường lặng lẽĐi theo em, quen hết ngõ ngách đườngBởi tóc em đuôi gà, nên em cũng có đuôi.
Sau khi trải lòng cùng những bài thơ tình yêu tuổi học trò, thơ tình yêu áo trắng, thơ mối tình đầu hay, với đầy đủ cung bậc cảm xúc trên đây của LVT Education, hi vọng bạn đã nhận ra những thông điệp ý nghĩa về tình yêu đôi lứa. Chúc các bạn có một tình yêu viên mãn !!!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.