Ông bà ta xưa bao giờ cũng coi trọng, gìn giữ mối quan hệ bền chặt của tình nghĩa vợ chồng. Nó xuất phát từ nền tảng đạo đức, phẩm hạnh con người trong một tổ ấm có gia phong, một xã hội trật tự. Hơn thế nữa, không những nó bảo vệ hạnh phúc vợ chồng, con cái mà cho những người thân trong gia đình không phải muộn phiền. Cùng lắng lòng với chùm thơ về cuộc sống vợ chồng, thơ tình yêu vợ chồng, tình nghĩa vợ chồng sâu nặng do LVT Education tổng hợp sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Những bài thơ về cuộc sống vợ chồng sau đây được các tác giả viết nên bởi tình yêu thương vô bờ dành cho mái ấm của mình. Mỗi bài thơ gửi gắm mỗi thông điệp khác nhau nhưng sâu xa vẫn là tình cảm thiêng liêng của vợ chồng, vẫn là lời cảm ơn chân thành vì đã cùng nhau vun đắp hạnh phúc. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ về cuộc sống vợ chồng hay, ý nghĩa
(Sưu tầm)
Duyên phận vợ chồng đạo nào sâuNghìn năm ân nghĩa mới chung cầuMột ngày chồng vợ không tự cóSướng khổ, vui buồn nhớ tựa nhauKhỏe mạnh, thảnh thơi đâu cần hỏiHoạn nạn, nguy nan lúc ốm đauMới hay tình nghĩa cùng vun nởAi cần… ai biết… đạo nào sâu…
Tác giả: Trần Bá Bích
Vợ chồng già vẫn bên nhau sớm tốiLại hồn nhiên nên rất đỗi thân thươngTuy giờ đây môi má đã phai hườngNhưng hạnh phúc vẫn phi thường lắm đấyVui bên nhau mỗi khi mình thức dậyTôi với bà nay lại thấy yêu hơnMãi sẽ yêu mà chẳng biết dỗi hờnHạnh phúc đẹp xin cảm ơn bà nhéÔng ơi ông lời hứa rồi em sẽĐáp đền ông cho vui vẻ suốt đờiEm với ông mãi chia sẻ muôn nơiĐiều kỳ diệu mình sống đời trọn kiếp.
Tác giả: Trầm Vân
Dễ gì kiếm được một ngườiChịu bao gian khổ suốt đời vì taDẫu là chồng trẻ vợ giàYêu nhau ngào ngạt hương hoa say tìnhXưa em mười ngón tay xinhGiờ tay chống gậy nép mình bảy haiAnh ôm nhè nhẹ bờ vaiVuốt ve mái tóc đêm cài làn sươngYêu thương tìm đến yêu thươngTình đi qua ngõ thiên đường chơi vơiCách nhau mười một tuổi thôiTình như đôi tám vành môi còn hồngEm đi sáng nhớ chiều mongEm về anh bế tay bồng niềm vuiTrăm năm chưa đã cuộc đờiKiếp này kiếp nữa hẹn mười kiếp sau
Tác giả: Hoàng Hạc Bay
Thế gian thường gọi cánh đàn ôngMột chữ ngon ngon… ấy gọi chồngKhông biết tự bao giờ xuất hiệnNgôn từ diễn tả chuyện trăm nămEm người thục nữ dang tay vớAnh gã mày râu xác thân ChồngCho nên em đành cam phận vợTừ ngày thân gái chẳng còn khôngEm nhớ em thương đàn ông ấyChỉ bởi tình em, kiếp đàn bà!Người đến cùng em từ dạo đóCho đến bây giờ… mãi nhớ thươngGió mang hơi ấm vòng tay trọnMây chở sầu thương dấu chân mònDù thế gió kia không ngừng thổiLửa tình yêu… vợ gió mây chồng!!!
Tác giả: Thương Hoài Vũ
có biết tôi thương bà lắmKể từ ngày lạ lẫm làm dâuVợ chồng đã hứa bạc đầuTrăm năm giữ vẹn một câu chung tìnhMấy mươi năm đôi mình chung sốngNghĩa tràn đầy đất rộng trời caoKhó khăn bao bận dễ nàoVợ chồng chung sức trời cao chứng lòngChắc bà nhớ thuở trông luyến áiQuá si tình chả ngại xa xôiKhi mà cưa đổ bà rồiThật tình vui sướng bồi hồi canh thâuYêu lắm đấy thề câu son sắcHứa trọn đời gắng chặt keo sơnĐôi khi bà cũng dỗi hờnNhưng mà tôi biết ai hơn tình bàNay nhắc lại tình ta thuở ấyCơn sóng tình trỗi dậy thiết thaVui lên đi nhé hỡi bàNgàn năm yêu mãi tình già càng hay.
Tác giả: Nguyễn Tâm
Lặn lội một đời thân cơ cựcXá gì dâu bể nghĩa keo sơnNghĩa vợ tình chồng ai quản gánhGian nan bền chí trọn tâm đầuNửa bát canh cũng mình cũng bạnHạt muối nghèo cũng bạn cũng taKhó khăn nào chồng vợ chẳng xaQua cảnh khổ là ta mặn nồngĐời vất vả thuở còn tay trắngYêu nhau từ mái lá đơn sơNguyện chung lòng xây đắp ước mơĐường khập khểnh truân chuyên có sợTa với bạn là chồng là vợNghĩa phu thê còn có tri âmCũng do mình vững dạ đồng tâmThoát nghèo đói qua cơn bi cựcMột quãng đời lên non xuống vựcTình vợ chồng chẳng bạc như vôiPhút ban đầu phu phụ giao bôiCùng hẹn ước chung tay dệt mộngThề một dạ một lòng chèo chốngThử thách là lẽ sống tình yêuDẫu cơ hàn ta có bao nhiêuTròn chung thủy trăm năm kết tóc!
Tác giả: Đặng Hoàng Vũ
Vợ chồng như đũa có đôiĐời còn một chiếc canh hôi cơm buồnThìa nĩa nào có tình thươngCũng chang cũng cắt nẻo đường cô đơnVợ chồng cũng lúc dỗi hờnBỏ cơm tìm phở thỏa cơn thèm thuồngĂn phở cũng phải đũa suôngNhớ tình chồng vợ thôi cơn dỗi hờnĐôi đũa ôm ấp vui buồnCùng no cùng đói vẫn luôn song hànhVợ chồng chia bát cơm canhNhờ đôi đũa thẳng xoa lành khó khănVợ chồng đừng nghĩ lăn tănNhư đôi đũa lệch khó ăn cơm nhàHôm nay ngày tám tháng baTặng em đôi đũa thay quà mọi năm
Tác giả: Hảo Trần
Anh cuối chân trời em giữa ngàn saoHai mảnh đời mình tìm nhau ghép lạiDuyên tao ngộ từ ngàn năm hẹn mãiĐể đời này ta có được nhau đâyQua thăng trầm cuộc sống đến hôm nayNgười bạn đời đi bên nhau hạnh phúcNắm tay nhau hai ta cùng chung bướcCuối con đường nơi ấy đợi chờ taDẫu cuộc đời nhiều bão tố phong baỞ đâu đó lời gọi mời tha thiếtKhông ít phút giây xao lòng choáng ngợpTa vẫn bền lòng chung thuỷ săt sonVui bên nhau với hạnh phúc cháu conGần gủi yêu thương giữ gìn sức khoẻChuyện ái ân em bây giờ chẳng thểAnh vui lòng chuyện thủ thỉ đêm khuyaSưởi ấm lòng khi giá buốt đông vềVòng tay ôm ta chìm vào giấc ngủCuộc đời này còn bao nhiêu cho đủ…?Để chúng mình kịp gửi hết yêu thương..!
Có thể bạn quan tâm:
Vợ chồng sống với nhau phải biết bày tỏ tình cảm với nhau. Đừng nên hời hợt. Đừng nghĩ rằng sống với nhau lâu rồi, hơi đâu mà màu mè. Đừng nghĩ vậy. Phải biết “màu mè” với nhau. Chồng mua ít hoa tặng vợ. Vợ lâu lâu tặng chồng một món quà nhỏ. Chăm sóc, để ý, hỏi han nhau để vun đắp thêm tình thương yêu dành cho nhau, để giữ lòng chung thủy. Và để giúp hâm nóng tình cảm của vợ chồng, bạn có thể dành tặng người bạn đời của mình bài thơ tình yêu vợ chồng hay, lãng mạn sau đây.
Thơ về tình yêu vợ chồng sâu nặng
Tác giả: Hoa Hồng Gai
Nhắn gửi người ơi hãy thật lòngDuyên này phủi hết giọt sầu đôngVà xua nỗi hận bên thềm gấmLại trỗi niềm tin ở khóm hồngĐể vạn ngày sau còn mãi sángCho ngàn buổi ấy vẫn hoài trongLầu son hạnh phúc xin cùng giữTrọn kiếp tình thê nghĩa thỏa nồng.
Tác giả: Hoanghoon
Hương vị nào dịu ngọt ở tình yêu?Nhiều qùa tặng chất cao mừng ngày cưới?Lời khen ngợi nét kiêu sa đắm đuối?Khả năng đời tạo cuộc sống sang giầu?
Tình vợ chồng cảm nhận ở chiều sâuTrong ánh mắt biết ơn ngày chung sốngLòng ấm áp chứa chan nguồn hy vọngDìu dắt nhau vùng hạnh phúc bình yên
Thứ rất riêng không bắt được ai đềnChỉ hai đứa ôm vòng tay kín đáoCùng vui sướng tự bản thân kiến tạoĐừng mải mê đưa vật chất lên ngôi
Đẹp tâm hồn lời thành thật bờ môiTránh mai mỉa khi thấy mình thua thiệtMỗi hoàn cảnh làm nên điều đặc biệtTiếng chê bai chạm tự ái đớn đau
Bàn tay yêu nâng đỡ lúc buồn rầuDòng nước mát ru tình đời êm ảVẻ đẹp nội tâm hơn ngoài vồn vãTrên thuyền im lặng ngắm buổi bình minh.
Tác giả: Nguyễn Thị Thắm
Người ta bảo: Già rồi, còn yêu đương gì nữaỞ tuổi này chỉ có cãi nhau thôiMấy chục năm tình cũng đã phai phôiCòn gì đâu mà nồng nàn đắm đuối!?Nhưng với em tình yêu không có tuổiVẫn say mê như cái thuở ban đầu.Bởi bên anh như có phép nhiệm màuEm thấy lòng luôn rộn ràng phơi phới!Bao đông qua, rồi bao mùa hạ tớiHai chúng mình vẫn ngây ngất men sayDẫu khó khăn vẫn nắm chắc bàn tayVẫn kề vai, vẫn sánh đôi cùng bước.Tình yêu anh không gì đong đếm đượcLuôn dịu dàng như hương vị mùa thuVà ngọt ngào như điệu hát lời ruĐầy sắc xuân cho lòng em trẻ lại!Ta đã nguyện suốt đời này yêu mãiThì chẳng bao giờ tình có thể phôi phaiNguyện bên nhau sánh bước đến tương laiTóc bạc răng long vẫn một lòng chung thủy.Mấy chục năm thành bạn đời tri kỉTa đã yêu, yêu say đắm, nồng nànNhư biến với thuyền gắn bó sắt sonNên với ta tình yêu không có tuổi!
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Trong cuộc đời… ta viết bản tình caCó anh và em đời gọi là chồng vợNgười ta bảo chắc là do duyên nợMỗi đứa một miền sao cắt cớ gặp nhau !Bản tình ca với đầy những sắc màuCó vui sướng, bình yên, khổ đau, hạnh phúcTa đã đi qua… biết bao mùa lá trútCảm nhận đến từng giây phút yêu thươngNửa cuộc đời tóc ngấp nghé màu sươngNhưng bản tình ca mãi vấn vương nồng ấmDòng thời gian… tình yêu càng sâu đậmCó những nụ cười thấm đẫm… giấc mơVà mỗi ngày tặng nhau những vần thơĐể biến bao giấc mơ sẽ trở thành hiện thựcBản tình ca lung linh miền hạnh phúcHát bên đời với những khúc yêu thương.
Tác giả: Chưa rõ
Khi đi, họ sánh bước ngang nhauNgười vợ dìu chồng chân bước đauHồn anh đọng lại hai con mắtHai con mắt chẳng bao giờ khép
Vợ thì mệt mỏi, chồng thận suyHọ chẳng lẻ loi, thương nhau hết mựcTuần ba buổi, chị đưa anh họcChất độc nhiễm từ ở Trường Sơn
Chất độc thấm vào tận thịt xươngSuốt ca ba ầm ì máy chạy,Suốt ca ba âm thầm máu chảyChị ngồi bên chồng suốt đêm sâu.
Hết ca ba trăng lên ngang đầu,Họ trở về, chị dìu anh từng bước.Hồn anh đọng lại hai con mắt,Tình chị, vằng vặc ánh trăng thâu…
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Mệt không anh? Ngồi đây em lau mặtRồi dùng cơm, đánh giấc để quên buồnMấy hôm rồi trên nẻo sống tha phươngChim mỏi cánh mà đường còn diệu vợi!
Tạm gác lại đi anh, đừng nghĩ ngợiSẽ một ngày tăm tối giạt trôi xaCây ta trồng ngày ấy nở ra hoaBao sắc thắm đậm đà ngân hương toả…
Lời của em nhẹ nhàng như ngọn gióThổi êm đềm xoá bỏ nóng trời hanhPhôi phai ngàn oi bức đốt lòng anhKhiến lo lắng thâu canh sầu rủ rượi
Đường hôm nay vẫn chìm trong mịt tốiRáng lần mò tìm lối để mà điKhắp nẻo đường bươn bả chẳng được chiNiềm canh cánh trăng thề xa khuất bóng…
Mình yêu ơi! Cõi không gian lồng lộngMây phủ dầy vẫn giống cảnh đời taChút nữa thôi rồi gió đẩy trôi xaTrả lại ánh trăng ngà treo biển thế
Dưới dạ cầu náu nương hoài không thểLạnh lẽo con, bóng xế mãi giăng trùmMột ít vàng bông cưới lễ thành hônCùng lúa ruộng ăn còn dư đem bán
Tìm mảnh đất có nơi che mưa nắngTrước yên lòng hụt hẫng chỗ dừng chânVợ chồng mình từng bước kiếm vầng trăngSoi tỏ ánh để lần ra khỏi tối!
Hạnh phúc gia đình là điều mà không gì có thể mua hay đánh đổi được. Nơi đây là sự kết tinh của tình yêu lứa đôi, tình cảm thiêng liêng đối với con cái và tình nghĩa vợ chồng sắt son. Những bài thơ hay về vợ chồng hạnh phúc sau đây sẽ giúp cả hai bạn trân trọng mối lương duyên này.
Thơ về cuộc sống vợ chồng hạnh phúc
Thơ: Nhật Minh
Niềm hạnh phúc như thế nào anh nhỉTrả lời ngay chẳng phải nghĩ phút giâyĐó chính là những thời khắc thế nàyTay ôm chặt sau một ngày xuôi ngược.
Điều giản dị mà mình hằng mơ ướcNhư trẻ thơ được mẹ dắt đi chơiLà trên môi luôn tươi tắn nụ cườiLà mình được rất nhiều người mến quí.
Niềm hạnh phúc mỗi người một cách nghĩNhưng với anh nó bình dị vô cùngLà sáng chiều được hai đứa đi chungNgày hai bữa chúng mình cùng ăn uống.
Luôn san sẻ mà lòng không ép giượngLà sang hèn hay sướng khổ có nhauLuôn quan tâm và tâm hợp ý đầuSống đúng nghĩa chữ dâu hiền rể thảo.
Thơ: Bình Nguyễn
Là vợ chồng ôi sao quá tuyệt vờiLà duyên nợ của bao đời trước đóLà vợ chồng dĩ nhiên là rất khóPhải đương đầu với sóng gió phong ba
Là vợ chồng thường mang nỗi xót xaĐâu thơ mộng như buổi đầu hò hẹnVẻ thẹn thùng xuyến xao và bẽn lẽnNét ngại ngùng e thẹn chẳng còn đâu
Là vợ chồng phải mưa nắng dãi dầuCuộc sống thực với gạo tiền cơm áoBao lãng mạn lặng trôi vào hoài bãoNgọn lửa tình dần tắt chẳng ai hay
Là vợ chồng thường mang nỗi đắng cayKhi trong hai có một người phản bộiChữ thủy chung người ta đem đánh đổiBằng ngôn từ gian dối rất tinh vi
Là vợ chồng thường lệ đẫm hoen miBị tổn thương hơn một lần có lẽChẳng như xưa với ngôn từ nhỏ nhẹKhi chuyện thường là bé xé ra to
Là vợ chồng thường mang nặng nỗi loBởi nhịp sống mỗi ngày thêm hối hảDành thời gian kiếm tiền trong vất vảMà vô tình quên cả bạn trăm năm
Là vợ chồng thường nuốt lệ lặng thầmLửa tình yêu mỗi ngày dần tắt lịmNỗi khát khao vào trong mơ tìm kiếmPhút bâng khuâng xao xuyến buổi ban đầu
Là vợ chồng là nghĩa nặng tình sâuNói với nhau không cần lời hoa mĩNói giản đơn chân thành và dung dịBuông lời đừng để chồng vợ phải đau
Là vợ chồng nên nhớ chữ vì nhauLà an ủi lúc ốm đau hữu sựBỏ chữ “tôi” mà mở lòng lượng thứNên thật lòng đừng ích kỷ hơn thua
Là vợ chồng đâu phải một trò đùaCuộc sống thực với muôn màu muôn vẻBiết vì nhau thì trên đời có lẽSẽ không còn nước mắt phút chia tay…
Yêu anh – người chồng tuyệt vời
Em tìm ghép những vần thơ
Để đưa anh tới bến bờ yêu thương
Chồng em áo rách em nhường
Chồng người áo gấm sông hương mặc người.
Bên anh em mãi vui tươi
Vắng anh lịm tắt nụ cười trên môi
Mới yêu tim đập bồi hồi
Mười ba.. năm nghĩa… gấp đôi mặn mà.
Bây giờ anh đã làm Cha
Của hai công chúa thật là đáng yêu
Thương anh vất vả sáng… chiều
Dầm mưa dãi nắng liêu xiêu… kiếm tiền.
Chăm con… lo vợ mãn viên
Tự thân gánh vác chẳng phiền đến ai
Phục anh lắm chí nhiều tài
Khó khăn gian khổ chẳng phai… nản lòng.
Anh ơi ngày tháng long đong
Bao năm tình nghĩa vợ chồng ấm êm
Tặng nhau hơi ấm ngọt mềm
Nghèo nàn… mình cố gắng thêm… sẽ giàu.
Mặc cho cay đắng bể dâu
Chịu thương chịu khó… sẻ bầu tâm tư
Vén vun hạnh phúc từ từ
Vợ chồng mình hãy cứ như ngày nào.
Thân em phận gái duyên hao
Tâm hồn thi sĩ ngọt ngào tung bay
Mượn thơ ghép chữ tỏ bày
Anh đừng chán ghét để lay lắt buồn.
Với em… anh mãi luôn luôn
Là người chồng tốt như nguồn suối mơ
Dù em có chút khạo khờ
Nhưng tâm trong sáng như thơ anh à…!!!!
Tác giả: Nhật Minh
Niềm hạnh phúc như thế nào anh nhỉTrả lời ngay chẳng phải nghĩ phút giâyĐó chính là những thời khắc thế nàyTay ôm chặt sau một ngày xuôi ngược.
Điều giản dị mà mình hằng mơ ướcNhư trẻ thơ được mẹ dắt đi chơiLà trên môi luôn tươi tắn nụ cườiLà mình được rất nhiều người mến quí.
Niềm hạnh phúc mỗi người một cách nghĩNhưng với anh nó bình dị vô cùngLà sáng chiều được hai đứa đi chungNgày hai bữa chúng mình cùng ăn uống.
Luôn san sẻ mà lòng không ép giượngLà sang hèn hay sướng khổ có nhauLuôn quan tâm và tâm hợp ý đầuSống đúng nghĩa chữ dâu hiền rể thảo.
Thơ: Song Linh
Niềm hạnh phúc như thế nào anh nhỉ ?Chẳng bận lòng suy nghĩ ở đâu xaTrả lời ngay là thời khắc giao hòaTrời và đất xui khiến ta gặp gỡ
Lão Tơ – Nguyện se chúng mình chồng… vợTrái tim hồng chung nhịp thở xuyến xaoVòng tay ôm cùng với những ngọt ngàoLuôn bền vững trải bao điều gian khó
Niềm hạnh phúc là vui cùng con nhỏLà sớm chiều ta có những nụ cườiLà rạng ngời với nét mặt xinh tươiLà mình được rất nhiều người yêu quý
Niềm hạnh phúc mỗi người một cách nghĩNhưng với em nó bình dị vô cùngMong suốt đời hai đứa bước đi chungTình nồng ấm không lạnh lùng gượng ép
Sống đúng nghĩa với tấm lòng không hẹpDù sang nghèo chẳng được phép rời nhauLà sẻ chia và ý hợp tâm đầuĐể mãi mãi bền lâu niềm hạnh phúc…!!!
Thơ: Mami Vam
Ở bên ông tui thấy mình trẻ lạiNhư những ngày mái tóc hãy còn xanhGặp khó khăn vất vả vẫn đồng hànhĐổi hạnh phúc gian nan nhiều vô kể.
Bà bên tui không than phiền câu nệViệc trong ngoài không kể đến ngày đêmChẳng so đo chuyện chân yếu tay mềmLàm tất bật thêm phần chăm con cái.
Ông giỏi giang tính thật thà nhẫn nạiNặng nhọc nhiều để lại đó cho ôngNgày phải lo chuyện lam lũ ruộng đồngKhi đêm xuống còn giăng câu bắt cá.
Bà cũng vậy khéo thêu thùa may váChịu thiệt thòi tất cả chẳng bằng aiĐối với tui không quan trọng vẻ ngoàiĐược sống cạnh đó chính là đại phúc.
Tuổi xế chiều sắp đến hồi kết thúcTui thấy buồn nghĩ đến lúc đi xa…Đừng bận tâm rồi sinh bệnh đó bàVui vẻ sống khoảng thời gian còn lại…!
>>>Xem thêm: TẬP thơ tình cảm vợ chồng, thơ về vợ chồng hạnh phúc, nghĩa tình
Cuộc đời của người phụ nữ sướng hay khổ phụ thuộc phần lớn vào người chồng, người bạn đời của mình. Nếu ai may mắn lấy được người chồng biết yêu thương, chia sẻ công việc với vợ đó là niềm hạnh phúc. Ngược lại, nếu lấy phải người chồng ham chơi, phụ bạc đó là nỗi bất hạnh của người phụ nữ. Sau đây là top những bài thơ buồn về chồng bạn chia sẻ để tìm niềm đồng cảm nhé !
Thơ buồn về cuộc sống vợ chồng
Sưu tầm
Anh đấy à! Sao lại trở về đây ?Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốtTôi ở nhà quặn đau từng khúc ruộtPhận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn
Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằmBởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữaCứ ngỡ rằng anh đi một vài bữaNào không ngờ cho đến tận hôm nay
Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầyGia đình ấm êm cùng nhau chia sẻThật ra thì được vài hôm vui vẻSay rượu về lại chửi vợ đánh con
Người như tôi còn trẻ, giờ héo mònNhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sốngKhốn nạn cái thân, đời có ai giốngThật vô duyên một kẻ bị phụ tình
Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinhThì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúcĐêm không ngủ một mình nằm thấy nhụcCũng là người sao chẳng giống người ta
Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bàMột kẻ thứ ba làm nhau đau khổHãy đi đi đây không còn bến đỗVề với người ta bỏ lại mặc mình tôi
Giờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi !
Sưu tầm
Em cũng chỉ cần anh có vậy thôiKhi tan sở anh về ngồi bên vợBao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trởVề tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên
Anh về bên em, về với vợ hiềnLà trút bỏ mọi ưu phiền rắc rốiĐể gia đình ta quây quần buổi tốiMâm cơm chiều em nấu vội thơm ngon
Em chỉ cần anh dạy dỗ các conChúng cũng đã lớn, không còn thơ dạiRa ngoài đời anh là người bươn chảiKhi về nhà nơi ấy chốn bình an
Cuộc sống bây giờ còn lắm gian nanNhưng nhà mình luôn ngập tràn hạnh phúcTa thương nhau bánh đa bánh đúcKhi huy hoàng và cả lúc khó khăn
Có vậy thôi, em cũng chỉ cần anhKhông nhiều đâu, thế thôi anh yêu nhéĐể gia đình ta bình an vui vẻTổ ấm mình cứ thế nhé anh ơi.
Sưu tầmLâu lắm rồi chẳng nghe tiếng Mình ơi!Em thấy buồn, thấy chơi vơi nhiều lắm!Giản đơn thôi nhưng chứa chan tình cảmĐượm nghĩa tình, hai tiếng gọi thân thương
Em vẫn biết trong cuộc sống đời thườngGiữa bon chen, giữa thương trường hối hảNhiều khi ta đã lãng quên nhiều quáNên nhạt nhoà gia vị của tình yêu
Em cũng biết và rất hiểu một điềuĐã yêu nhau không cần lời sáo rỗngHạnh phúc vẹn tròn không phải chỉ mơ mộngNên em chọn một cuộc sống giản đơn
Ai không muốn được quan tâm nhiều hơnBỏ mặc nhau ai chả hờn chả giậnNên em muốn có bận gì thì bậnKhi rảnh rỗi anh vẫn gọi Mình ơi!
Sưu tầm
Anh bình tĩnh dừng tay mà suy nghĩEm nửa đời chỉ lo lắng chồng conPhận làm dâu luôn hiếu thảo vẹn trònLuôn chu đáo từng bữa ăn, giấc ngủ.
Anh rỗi việc chỉ bạc, bài, bia rượuSức thanh niên làm chưa đủ miệng ănAnh biết nhà hoàn cảnh rất khó khănBao nhiêu việc nhọc nhằn mình em gánh.
Em cố gắng chưa một lần tị nạnhMong gia đình được hạnh phúc ấm êmNén vào tim những chua xót, nỗi niềmAnh vui vẻ… cả thâu đêm suốt sáng.
Khổ thế nào bản thân mình cũng rángKhông một lời than vãn với người thânChỉ khuyên anh ý thức việc nào cầnKhông để tâm biết bao lần đánh vợ.
Có nhiều đêm ôm tủi buồn nức nởSợ mẹ buồn cố nuốt lệ vào trongVới bạn bè vẫn mang tiếng có chồngĐêm hiu hắt bởi phòng không gối chiếc.
Vì gia đình em nhận phần thua thiệtAnh vô tâm nên đâu biết em đauÔm con thơ nuốt cay đắng, nghẹn ngàoNghĩ tình nhau không một lời oán trách.
Tự nhủ lòng đây chính là thử tháchCố gắng lên sẽ có cách vượt quaHãy bình tâm suy nghĩ lại anh àĐể con trẻ được có cha lẫn mẹ.
Sưu tầm
Giọt nước mắt lăn dài trên máTrái tim này tơi tả vì aiSương rơi ướt đẫm cánh nhàiHeo may se lạnh bờ vai hao gầy
Tình chồng vợ bao ngày ấp ủNay vội vàng ai rũ sạch trơnAi gieo nên sợi tủi hờnĐể nay em phải cô đơn một mình
Ngày xưa ấy hoa tình chớm nởCâu hẹn thề chồng vợ sắc sonCho dù nước chảy đá mònGia đình hạnh phúc bên con chẳng rời
Mà nay vội chia đôi hạnh phúcMà bao ngày vinh nhục bên nhauHỏi ai chia cắt nhịp cầuĐể cho cách trở sông sâu đôi dòng
Ai đã cắt chỉ hồng xưa buộcAi đã quên nguyện ước khi xưaAi gieo chi ngọn gió mùaKhi thu chạm ngõ đông chưa muốn về
Đem cái lạnh tái tê buồn tủiVẫn đi về lầm lũi riêng emCòn đâu ngày tháng êm đềmHỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng !!!
Sưu tầm
Mình chung nhà nhưng cửa đóng, cài thenCăn phòng vắng, chẳng ấm êm như trướcCon đường tình giờ mạnh ai nấy bướcCứ nhạt nhòa như mưa trước thềm hoang !
Phòng khách xưa vốn rộng rãi thênh thangNay ngột ngạt, tường loang màu u uấtChiếc cầu thang cũng trở nên quá chậtBước chân đi không thật, dẫu quen rồi !
Tại vì đâu nên cuộc sống nổi trôiHồn lạc lõng, bờ môi không thắm đỏĐường cỏ mọc chẳng khang trang đầu ngõHoa nghẹn ngào khi nắng tỏ ban mai !
Căn nhà xưa bao kỷ niệm đan càiĐừng níu ghì chỉ phí hoài tuổi trẻTiếng yêu xưa nay ngập chìm dâu bểCạn duyên rồi , cứ thế bước qua nhau !
>>>Đừng bỏ lỡ: CHÙM thơ buồn về chồng, thơ trách chồng, thơ buồn về cuộc sống vợ chồng
Ông bà ta xưa bao giờ cũng coi trọng, gìn giữ mối quan hệ bền chặt của tình nghĩa vợ chồng. Nó xuất phát từ nền tảng đạo đức, phẩm hạnh con người trong một tổ ấm có gia phong, một xã hội trật tự. Cuộc sống vợ chồng có lúc êm đẹp nhưng cũng có lúc sóng gió, quan trọng là cả hai biết nhường nhịn, kiềm chế cảm xúc của mình để giữ gìn mái ấm hạnh phúc.
Cùng LVT Education chia sẻ tập thơ tình cảm vợ chồng, thơ về vợ chồng hạnh phúc, nghĩa tình sau đây để hiểu hơn vai trò của những người vợ, người chồng trong việc giữ gìn, vun đắp mái ấm hạnh phúc bạn nhé !
Thơ về tình cảm vợ chồng hay, ý nghĩa
Tác giả: Nguyễn Thị Thắm
Người ta bảo: Già rồi, còn yêu đương gì nữaỞ tuổi này chỉ có cãi nhau thôiMấy chục năm tình cũng đã phai phôiCòn gì đâu mà nồng nàn đắm đuối!?Nhưng với em tình yêu không có tuổiVẫn say mê như cái thuở ban đầu.Bởi bên anh như có phép nhiệm màuEm thấy lòng luôn rộn ràng phơi phới!Bao đông qua, rồi bao mùa hạ tớiHai chúng mình vẫn ngây ngất men sayDẫu khó khăn vẫn nắm chắc bàn tayVẫn kề vai, vẫn sánh đôi cùng bước.Tình yêu anh không gì đong đếm đượcLuôn dịu dàng như hương vị mùa thuVà ngọt ngào như điệu hát lời ruĐầy sắc xuân cho lòng em trẻ lại!Ta đã nguyện suốt đời này yêu mãiThì chẳng bao giờ tình có thể phôi phaiNguyện bên nhau sánh bước đến tương laiTóc bạc răng long vẫn một lòng chung thủy.Mấy chục năm thành bạn đời tri kỉTa đã yêu, yêu say đắm, nồng nànNhư biến với thuyền gắn bó sắt sonNên với ta tình yêu không có tuổi!
Thơ: Mạc Phương
Em thấy mình là một người may mắn.Bởi có anh luôn chia sẻ hàng ngày.Dẫu rượu nhạt nhưng uống mãi cũng say.Cả kiếp đời trả vay em nương tựa.
Tình yêu anh luôn luôn là chỗ dựa.Để vững vàng em vượt những gian nan.Trời cuối thu trải thảm ánh nắng vàng.Em có anh là hành trang đẹp nhất.
Chẳng cần biết hình gì là trái đất.Quả địa cầu cất hai nửa yêu thương.Cuộc đời ai cũng có những con đường.Lưu vết tích ngổn ngang hương tình ái.
Vẫn biết là chẳng có gì mãi mãi.Mặc thời gian mình chẳng thể như xưa.Đã trải qua mọi cung đoạn nắng mưa.Đằm thắm hơn khi tuổi đời đã chín.
Anh khuyên em …biết lúc cần nhẫn nhịn.Khi mái tóc đã điểm sợi sương pha.Em nhìn lại cột mốc quãng đường xa.Ở nơi nào cũng có anh san sẻ.
Cảm ơn anh- người bên em lặng lẽ.
Thơ: Thu Hà
Ngọt ngào hai tiếng “Mình ơi ” !Để em luôn thấy cuộc đời đẹp tươiBên nhau rạng rỡ nụ cườiAnh là tất cả bầu trời yêu thương
Nguyện rằng sẽ mãi chung đườngSớm hôm kề cận gió sương chẳng sờnEm là một đóa lay ơnAnh là con bướm bay vờn bên nhau
Dẫu rằng ta chẳng sang giàuNhưng tình thắm đượm như cau với trầuBây giờ đã hết mùa ngâuChúng mình cùng bắc cây cầu nên duyên
Trọn đời chung một con thuyềnCùng chung bến đỗ uyên ương chẳng lìaAnh à ! Đừng sợ cách chiaKhi mà hạnh phúc ngoài kia có mình !
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Đôi ta không còn trẻVà cũng chẳng quá giàHai mươi năm có lẻSướng khổ cùng trải qua!
Chặng đường không phải xaCũng chẳng gần em nhỉVề chung một mái nhàVui buồn cùng hủ hỉ
Có thể là tri kỉĐồng vợ và đồng chồngThuận tình và thuận ýGiữa cuộc đời mênh mông
Qua được mấy mùa đôngQua bao mùa nắng hạQua mấy khúc Xuân nồngBao dòng Thu êm ả!?
Tuy tháng ngày vất vảNhưng nụ cười vẹn nguyênÔi tình yêu rất lạVẫn xanh màu rất duyên!
Mấy mươi năm truân chuyênĐiểm tô miền hạnh phúcMấy mươi năm chung thuyềnTrên dòng sông phàm tục
Đời kệ hư hay thựcTa vẫn cứ nồng nànTình yêu không ngờ vựcVượt qua dòng thời gian!
Thơ: Bách Tùng Vũ
Thế gian một nửa đàn bàĐàn ông một nửa gọi là của nhauDuyên trời se mối trầu cauMới đem hai nửa kết câu vợ chồngBởi yêu nên vướng tơ hồngĐơm hoa kết trái, mặn nồng lứa đôi
Xưa nay vẫn thế mà thôiMấy người chung thủy mắt môi một ngườiTuổi đời sống được mấy mươiTình chồng nghĩa vợ còn tươi thuở đầu ?Trải bao khốn khó cơ cầuCũng khi son sắt, nhạt màu khi phai
Đời nhiều cám dỗ, chông gaiChàng khi cũng động thiếp lay cũng vàiCũng khi chê chán hình hàiChàng từng mơ tưởng hoa nhài hoa lanCũng khi ôm mộng cao sangThiếp từng mơ ước tình lang ngọt ngào
Chàng tham má phấn môi đàoCó tiền lắm kẻ ra vào đẩy đưaThiếp lần những buổi sớm trưaĐem câu hò hẹn dây dưa với ngườiMua vui hay bán nụ cười ?Tình chồng nghĩa vợ đáng mười đồng xu ?
Để khi tàn hết mùa thuAi người hát trọn lời ru tuổi giàChàng đâu những buổi la càTình ngoài vứt bỏ khi mà tiền tanThiếp đâu còn nét đài trangChán chường ong bướm cũng mang tiếng đời
Vợ chồng cũng có một thờiKhi thì đắm đuối lúc rời vòng tayAi ơi …dù dở dù hayCố lòng vun vén đừng thay bóng hìnhChữ duyên chữ phận chữ tìnhLàm nên chồng vợ…Xin mình…Chớ phai…!
Thơ: Bách Tùng Vũ
Vợ ơi thương biết bao nhiêuThì đây anh nói những điều trong timBởi vì anh cứ lặng imNên rằng em ngỡ tình chìm lãng quênVậy anh xin trả… Bắt đềnYêu em người vợ, nghĩa bền trăm năm…
Từ khi duyên kết tơ tằmBàn tay nhỏ bé, em chăm cửa nhàViệc gần hay lẫn việc xaĐảm đang tất cả, em mà lo toanSớm chiều vất vả gian nanChẳng ngại sức khỏe , chẳng màng héo hon…
Bàn tay chạy chợ chen, bonBàn tay nấu bữa cơm ngon cho chồngBàn tay chăm sóc ấm nồngBàn tay tính toán đếm đong gạo, tiền…Dù cho vất vả triền miênVợ anh xinh đẹp, nét duyên vẫn còn…
Vẹn tình chung thủy sắc sonHai bên hiếu đạo vuông tròn tình thâmThiệt thòi cam chịu lặng thầmEm luôn sống đặng, chữ tâm làm đầuĐẹp lòng bổn phận làm dâuTrọn phận con gái, tròn câu ân tình…
Trong ngoài hay việc đám đìnhTay em sắp xếp tự mình vén thuĐối nhân xử thế hiền, nhu…Việc nhà… Xã hội… Chỉn chu song toànBà con, xử sự khôn ngoanTác phong tính nết đoan trang dịu dàng…
Anh thì mải việc cơ quanHọc hành thi cử, luận bàn văn chươngTay em mọi việc đảm đươngĐể anh tiến bước trên đường công danhCảm ơn nhiều lắm… Vợ anhBiết bao yêu dấu… Xin dành… Cho em…!
Hạnh phúc tuổi già là khi được vui vầy cùng cháu con, khi tìm được người bạn tâm giao để san sẻ, yêu thương, gửi gắm nỗi lòng. Hạnh phúc hơn khi luôn có người phụ nữ yêu thương bên cạnh chăm lo cho từng miếng ăn, giấc ngủ, thủ thỉ bên tai những chuyện buồn vui. Chùm thơ tình hay về hạnh phúc tuổi già sau đây đã diễn tả khá sâu sắc niềm hạnh phúc tưởng chừng như đơn giản đó.
Thơ hay về tình cảm vợ chồng già
Thơ: Hoài Thương
Bà ơi tôi rót chén tràCùng nhau ta uống vô là mát ngayBát trà đem đến kề tayTình ta sâu nặng nước đầy bao năm
Bà trẻ tựa ánh trăng rằmMái tóc xanh mượt, hàm răng trắng đềuMơ màng đôi mắt yêu kiềuĐể cho tôi cứ liêu xiêu suốt đời
Tuổi già vẫn thắm nụ cườiVới tôi , bà cứ như hồi còn xuânDù mặt đã nhiều nếp nhănTóc thì cũng bạc mười phần như tôi
Làn da cũng đã lên mồiHàm răng rụng hết, nụ cười vẫn duyênĐôi ta sống chẳng ưu phiềnCùng nhau sớm tối, an nhiên tuổi già…
Thơ: Sen Nguyễn
Nhẹ tay vuốt mái tóc xưaBây giờ khô cứng lưa thưa bạc màuNụ cười dẫu nếp nhăn sâuBàn tay thô thiển còn đâu mượt mềm
Nhưng tình vẫn mãi dịu êmTay trong tay nắm êm đềm tháng nămNgày xưa đẹp tựa trăng rằmXuân qua mộng vẫn lặng thầm yêu thương
Tình ông sáng mãi vầng dươngTrăm hoa đua nở như đương dậy thìChim ca rộn tiếng hót thiNụ cười mãn nguyện những gì ông trao
Tình bà đẹp tựa ánh saoĐêm về rực sáng góp vào sắc vươngTrời kia nắng hạn trải đườngBà mang ngọn gió đưa hương ngọt lành
Sang đông rét lại buông mànhCứa vào da thịt mỏng manh xế chiềuTình bà ngọn lửa đang yêuMang về sưởi ấm bao nhiêu lạnh lòng
Đôi ta tình mãi sáng trongQua bao gian khó vẫn không nào rờiNhững khi trái gió trở trờiTình thêm nồng ấm ngọt lời cho nhau
Xua tan những đám mây sầuTình đôi ta mãi đậm sâu vững bềnTóc nay đã bạc lại thêmNụ cười hạnh phúc xuôi êm dịu dàng.
Thơ: Châu Lê
Bà ơi nói nhỏ chuyện nàyNghe xong đừng kể ai hay nhé bàTôi đây muốn giấu nhưng màThôi thì nói đại vì ta thân nhiều
Hôm qua nhận được lời yêuCủa ông lão móm ổng liều gặp tôiỔng nay chín chục tuổi rồiBảo mê tôi lắm từ hồi tám mươi
Lén nhìn thấy ổng còn tươiChỉ hơi xấu xấu khi cười không răngNhưng thương cái cách nói năngLời sao khéo lắm ga lăng nữa nè
Bây giờ bà giúp tôi nheLời khuyên cho đúng hứa nghe từng lờiTuổi già vui sướng thảnh thơiNên yêu hay phải..nghỉ ngơi cuối đời..!
Tay run run tui đút bà ăn nhéVợ chồng già chứ còn trẻ nữa đâuMắt lèm nhèm không thấy rõ trước sauBà ăn khéo kẽo không lại đổMấy hôm nay trở trời thật khổGià cả rồi sức khoẻ chẳng dẻo daiSáng nắng chiều mưa cứ như vậy kéo dàiBà không khoẻ…tui thương thương…thương lắmCố ăn nhé cho bệnh bà mau khoẻVầng trán gầy ướt đẫm mồ hôiĐôi mắt buồn thắm đượm nỗi xa xôiBà nghĩ gì trông suy tư quá….Dòng thời gian trôi nhanh hối hảVợ chồng ta cứ sống tới bạc đầuTrái gió trở trời mặc kệ mưa ngâuBà có bệnh ngồi im tui đút cháo(Gấu Nhồi Bom)
Đông về nắng có buồn khôngCớ sao nắng lại làm hồng má aiLàm anh ngơ ngẩn tình sayLàm anh thao thức đêm ngày nhớ mongNắng vàng sưởi ấm mùa đôngTình em sưởi ấm cho lòng của anhMình yêu khi tuổi còn xanhĐến giờ tóc đã ngả thành màu mâyTình mình ngày trước còn đâyNhưng giờ ta đã dáng gầy lưng congĐời người như thế đã xongNhưng tình còn mãi Vẫn nồng như xưaĐã sáu mươi mùa nắng mưaVậy mà cứ ngỡ như vừa hôm quaBây giờ ta cũng đã giàKiếp sau tui vẫn cùng bà nên duyên.(Hoa Lục Bình)
Thơ: Tru Le
Hoàng hôn đã đến đây rồiTôi đây bà đấy một đời bên nhauHai ta bạc hết mái đầuTình già nồng ấm một màu thủy chung
Nhớ về tuổi trẻ…rưng rưng…Một thời khốn khó ta cùng có nhauYêu thương trọn vẹn trước sauQua bao khổ cực tròn câu ân tình.
Các con đã có gia đìnhGiờ còn hai đứa chúng mình mà thôiNụ cười vẫn ấm bờ môiThương bà vất vả cả đời cháu con
Bây giờ tuổi chẳng còn sonTháng ngày còn lại thong dong…nghe bàHai ta tuy tuổi đã giàBên nhau quấn quýt như là xuân xanh.
>>>Xem thêm: Chùm thơ tình yêu tuổi già, thơ tình hay về hạnh phúc tuổi già
Nếu không thuộc tuýp người lãng mạn thì bạn có thể dùng những bài thơ về vợ chồng hài hước dưới đây để gợi lại được những cảm xúc hạnh phúc, tình yêu trong tim, từ đó cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống hôn nhân phía trước.
Thơ về vợ chồng hài hước
Vợ là tình cảm thân thươngVợ là chung thủy trên đường của taVợ là tình cảm bao laVợ là gió mát , vợ là bão giôngVợ là một đoá hoa hồngVợ là sư tử Hà Đông kinh ngườiVợ là tình cảm tuyệt vờiVợ là những phút rụng rời chân tayVợ là một chất men sayVợ là nỗi đắng nỗi cay trong lòngNhiều người nhờ vợ nên ôngNhiều người vì vợ đi tong cuộc đờiChồng khôn mà vợ ngẩn ngơXây dựng cơ nghiệp một đời khó khănVợ mà buôn chục bán trămGia đình lục đục phải chăng vì tiềnHữu duyên chồng vợ đều hiềnVô duyên chồng vợ nủa điên nủa khùng
Còn tiền… vợ nói líu lo,Hết tiền thì… vợ hét, “ho” suốt ngày!Còn tiền… vợ hiền như nai,Hết tiền… vợ mắng như nài quản voi!Còn tiền… nhỏ nhẹ, hẳn hoi,Hết tiền… vợ réo như còi hỏa xa!Còn tiền thì… vợ hiền hòa,Hết tiền… vợ dữ như là chằn tinh!Còn tiền… vợ gọi: “Anh… anh”,Hết tiền… vợ gắt như chanh không đường!Còn tiền… tình thương… mến thương,Hết tiền… vợ đạp rớt giường như chơi!
Vẳng nghe bìm bịp kêu chiềuLấy vợ thì cũng lấy liều mà thôiBan ngày làm việc tả tơiBan đêm hầu vợ, phận tôi đêm trườngNằm chung thì bảo… chật giườngNằm riêng lại bảo… tơ vương con nàoLãng mạn thì bảo… tào laoĐứng đắn lại bảo… người sao hửng hờKhù khờ thì bảo… giai tơKhôn lanh thì bảo… hái mơ bao lầnCả đời cứ mãi phân vânTơ lòng con gái biết mần sao đây.
Vợ là quả ớt chín câyĐỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.Vợ là một đóa hoa hồngVợ là “sư tử Hà Đông” trong nhà.Vợ là nắng gắt mưa saVợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ vọ lên ôngNhiều người vì vợ mất không cơ đồVợ là cả những vần thơVợ là cả giấc mơ vơi đầyVợ là một chất men sayLà nước hoa ngoại làm ngây ngất lònhVợ là một áng mây hồngVợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tayVợ là bác sĩ tháng ngày chăm taVợ là nụ, vợ là hoaVợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dânVợ là kế toán giải ngân trong nhàVợ là biển rộng bao laLà hương lúa đậm đà tình quêVợ là gió mát trưa hèVợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa cho chồngNhiều không dám bảo vợ không là gìKhoan khoan hãy nghĩ lại điVợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.Việc nhà vợ có công đầuNấu cơm, nấu nước, rửa ray, pha trà.Vợ là máy giặt trong nhàVợ là Cát-sét, vợ là tivi.
Nhiều đêm vợ hát chồng ngheLời ru xưa lại vọng về trong taVợ là làn điệu dân caVợ là bà chủ, vợ là nhân viênVợ là cái máy đếm tiềnVợ là “nội lực” làm nên cơ đồVợ là thủ quỹ thủ khoVợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao laNhiều điều bí ẩn mà ta chưa tườngKhi nào giận, lúc nào thương.Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.Vợ là một khúc sông sâuVợ như là cả một bầu trời xanhVợ là khúc nhạc tâm tìnhVợ là cây trúc bên đình làm duyênVợ là cô Tấm thảo hiền.Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.Vợ là con Phật, cháu Trời,Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
Dù không sinh đẻ ra taNhưng công nuôi dưỡng thật là lớn laoKhi ta đau ốm xanh xaoVợ lo chăm soc hồng hào khoẻ ngaySợ ta đi trật đường rayVợ liền theo dõi kéo ngay về nhàKhi ta tán tỉnh ba hoaVợ liền “quát nạt “để mà răn đeLời vợ dạy phải lắng ngheMai sau “khôn lớn “mà khoe mọi ngườiNói ra xin hãy chớ cườiVợ ta ta sợ ! Vợ người … còn lâu!
Vợ ta thì nạt thì đeVợ người thì cứ… lăm le … nhìn hoàiVợ ta thì chẳng đoái hoaiVợ người khen đẹp… dài dài quanh nămVợ ta chê mắt… lá rămVợ người trông tựa trăng rằm tiên ngaVợ ta nói mãi chẳng thaMèo tơ e ấp, nết na dịu dàngVợ ta đi tướng hai hàngMèo tơ đi tướng sàng sàng thấy mêVợ ta hay mắng hay chêMèo tơ âu yếm cận kề sáng hômVợ mình, mình sợ mới khônVợ người mà sợ có hôm què giòVợ ta, ta sợ chẳng loVợ người mà sợ, đồ bò đồ trâu.
>>>XEM THÊM: [1001+] Bài thơ vui, thơ hài hước bá đạo nhất mọi thời đại
Trên thế giới này, không gì là ấm áp và bình yên bằng vòng tay của người mình thương. Dù cuộc sống còn khó khăn nhưng nếu cả vợ và chồng cùng nhau đồng lòng, sát cánh, mọi vấn đề sẽ được giải quyết nhanh chóng, hạnh phúc sẽ mãi ấm êm. Tập thơ về cuộc sống vợ chồng, thơ tình yêu vợ chồng, tình nghĩa vợ chồng sâu nặng do LVT Education cung câp trên đây sẽ giúp tiếp thêm năng lượng và củng cố niềm tin cho một cuộc hôn nhân trọn vẹn.
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.