Hà Nội là trái tim của Tổ Quốc. Hà Nội luôn mang trong mình vẻ đẹp trầm tư, dịu dàng làm xao xuyến bao du khách. Nếu ai đã từng một lần đặt chân tới Hà Nội khó mà quên được những cảnh săc thiên nhiên thơ mộng cùng lòng người ấm áp nơi đây. Để rồi, những xúc cảm đó đã được gửi gắm qua những vần thơ về Hà Nội nồng nàn nỗi nhớ sau đây.
Bài viết cùng chủ đề:
Cùng LVT Education chia sẻ Top 10+ bài thơ về Hà Nội hay, ý nghĩa sau đây để tìm niềm xúc cảm cho riêng mình bạn nhé ! Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, mỗi cảm xúc trước vẻ đẹp nên thơ, dịu dàng của Hà Nội mến yêu.
Những câu thơ về Hà Nội hay, ý nghĩa
Thơ: Nguyễn Hưng
Tôi lặng lẽ, bước chậm qua phố quen.Hà nội khuya, heo hắt những ánh đèn.Con đường cũ, sao quen mà chợt lạ.Cây bàng già vắng lá bởi mùa thu.
Phố vẫn đây, vẫn ngan ngát hương đưa.Mùi hoa sữa, trong xa xưa ngày ấy.Cánh hoa khô, ép vội trong trang giấy.Kín vần thơ trong ngây ngất thu say.
Gió xạc xào, như em vẫn đâu đây.Đến bên tôi với vòng tay ôm xiết.Môi kề môi ấm nụ hôn da diết.Kéo đất trời cùng mải miết cuồng say.
Tiếng ai hát khúc tình thu ngày ấy.Gió khẽ về, đêm bỗng thấy lạnh hơn.Màn sương xuống, đẫm nỗi nhớ từng cơn.Con phố quen…vẫn cô đơn…tôi bước…
Thơ: David Bùi
Hà Nội chiều nay rực nắng vàngThu tràn phố nhỏ gọi mùa sangĐầm sen vẫn thắm ngàn hoa nởCảnh sắc như mơ giữa địa đàng
Hồ Tây sóng vỗ như lời nhạcTrấn Quốc chùa thiêng đẹp ngỡ ngàngỞ mãi nghìn năm cùng đất ViệtTháp rùa, Tứ trấn vẫn còn đang
Hà Nội thu về thật xuyến xaoTrời xanh vẫy gọi nắng dâng tràoNhà bên lá rụng vương đầy ngõLiễu rủ quanh hồ đẹp xiết bao
Thu về phố cũng dạt dào sayNhẹ bước chân son rộn rã ngàyBuổi tối hoa đèn thêm rực rỡNao lòng lữ khách ghé về đây
Hoa sữa thơm nồng như muốn ngỏTình yêu Hà Nội mãi dâng đầyVà em đã hẹn mùa thu ấyGọi khẽ anh về dạ ngất ngây.
Thơ: Bằng Lăng Tím
Đã lâu lắm không về thăm Hà NộiGió Tây Hồ nhẹ thổi ngát hương senQuán cà phê xanh đỏ sắc ánh đènXe xuôi ngược cây ven đường lá đổ
Chân bước dạo đi qua từng con phốGiữa Hạ rồi phượng nở rực màu hoaNắng nhẹ rơi từng sợi dưới hiên nhàBao kỷ niệm lòng ta xao xuyến nhớ
Cầu Thê Húc dáng cong sơn màu đỏNối đôi bờ cứ ngỡ cảnh thần tiênĐền Ngọc Sơn khói hương tỏa khắp miềnHồn lắng thả bình yên nghe khúc nhạc
Qua phố nhỏ về đây bên Lăng BácLũy tre ngà trầm mặc đứng góc sânTiếng chim ca sương đọng giọt trong ngầnHà Nội phố sao thân thương đến lạ
Sông Hồng nước mênh mông bờ đôi ngảCầu Long Biên nhớ quá mỗi lần vềPhù sa bồi mượt bãi cỏ ven đêTim ghi khắc lời thề xưa trở lại.
Thơ: Triệu Phú Tình
Về Hà Nội với anh đi em hỡiNgắm Hồ Gươm diệu vợi bóng Tháp RùaThăm Hàng Đào cùng ngõ phố cổ xưaĐến đền phủ thắp hương chùa Trấn Quốc
Ngồi hóng mát nhìn dòng người xuôi ngượcQuán Hồ Tây lộng gió nước bềnh bồngEm hãy về anh đưa đến Cửa ĐôngĂn bún rối nem cua đồng ngon tuyệt
Qua làng Hậu chắc chỉ nghe chưa biếtHương Cốm thơm nưng nức hết muốn vềEm đã từng đến bờ bãi ven đê ?Sông Hồng đỏ mang lời thề non nước
Về thì hãy bảo anh còn đón rướcĐưa em đi nơi thân thuộc hà thànhMình sẽ cùng nắm tay dạo loanh quanhHưởng chút ít trong lành nơi phố thị
Vậy em nhé xin đem lòng nhớ kỹAnh mời rồi thì hãy nghỉ về chơiSẽ thật vui khỏi hoang phí một đờiRằng đã đến thăm nơi là Hà Nội.
Thơ: Nguyễn Văn Trầm
Em sẽ về Hà Nội ghé thăm anhKhi bầu trời trong xanh không còn bãoNgắm mặt hồ Gươm lung linh huyền ảoKhắp phố phường đang rảo bước vào thu
Rặng liễu bên hồ theo gió khẽ ruBầy Sâm Cầm bay vù trên sóng nướcNhớ con đường hôm nao mình chung bướcGhế đá công viên mơ ước một thời
Anh thấy không thu xanh thắm bầu trờiNắng vàng hoe như gọi mời ai đóHương cốm thơm thoảng trên từng ngõ nhỏChớm heo may ngọn gió níu chân người
Em bên anh rộn rã những tiếng cườiBao loài hoa đang tươi màu khoe sắcChiếc lá vàng trên cành như ngơ ngác”Hà Nội mùa thu” khúc hát ngàn đời…
Thơ: Bằng Lăng Tím
Hà Nội phố chiều nay vương nắng nhẹGió xạc xào lay khẽ cánh hoa rơiHồ Tây xanh in bóng cả khung trờiĐường gốm xứ ta một thời qua đó
Phố chiều nay sữa thơm nồng đua nởHạ qua rồi Cúc rạng rỡ mừng ThuLiễu ven hồ theo nhịp sóng hát ruHoàng hôn tím dải sương mù nhẹ trải
Tiếng chuông ngân theo gió chiều vọng lạiĐền Ngọc Sơn còn mãi với thời gianTrời biếc xanh gọi tia nắng ngập trànHeo may lạnh gió mơn man tóc rối
Hà Nội phố đang từng ngày thay đổiBa sáu phố phường vươn tới tầm caoPhố Hàng Bông, Hàng Bạc, đến Hàng ĐàoĐường Thanh Niên ngọt ngào hương mùa Sữa
Hà Nội phố trái tim hồng chan chứaAnh thấy không bên ô cửa nhà aiHoa tình yêu đua nở sắc trang đàiMàu tím ấy theo ta hoài năm tháng.
Thơ: Hoàng Anh
Sao không về Hà Nội một lần thôiAnh sẽ thấy tháp rùa nơi Hoàn KiếmĐền Ngọc Sơn vẫn không ngừng kể chuyệnHào hùng xưa khí thế vẫn vang trời
Sao không về thủ đô cùng em chơiChùa một cột anh ơi còn mãi đóAnh hãy về thương cụ rùa trăn trởDẫu mất rồi lòng người đó bao dung
Đền Bạch Mã đền Voi Phục ung dungĐền Kim Liên dọc ngang cùng Trấn QuốcAnh có về thành Cổ Loa non nướcCó em chờ cùng bước dưới đường hoa
Phố bây giờ cũng khác phố ngày xưaĐường Cổ Ngư thênh thang mùi hoa sữaAnh có về nghe xuân nồng chan chứaHà Nội này em kể chuyện ngày mưa
Sao không về Hà Nội ngắm hoa sưaBằng lăng tím rợp trời hoa phượng đỏĐêm du ca gió ngừng .. thôi than thởThủ đô mình hoa nở .. bốn mùa thương.
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là niềm xúc cảm trào dâng trước cảnh đẹp nên thơ, trữ tình của Hà Nội, qua đó thể hiện tình cảm thiêt tha, trìu mến dành cho thủ đô yêu dấu. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Những câu thơ về Hà Nội ngắn gọn
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Về thăm Hà Nội sau chuyến đi dàiThời gian nhạt nhoà không phai ký ứcĐền Ngọc Sơn bên cây cầu Thê HúcBao năm rồi vẫn đỏ rực màu sơn
Hà Nội trong tôi ký ức mãi cònNắm tay mẹ chú bé con ngày ấyTiếng tàu điện leng keng chiều thứ bảyKem bờ hồ mới nghe thấy đã mê
Hà Nội trong tôi là chốn đi vềGa Hàng Cỏ nối liền quê với phốCầu Long biên ai đã từng đi bộPhía dưới sông Hồng cuộn đỏ phù sa
Hà Nội trong tôi là chuyện kể của bàVề sự tích gò Đống Đa ngày trướcHồ Hoàn Kiếm trả gươm thần giữ nướcBa sáu phố phường thân thuộc Thăng Long
Hà Nội trong tôi là sáng mùa đôngChợt gặp em đôi má hồng trên phốThiếu nữ Hà Thành tóc bay trong gióGặp một lần ta mãi nhớ không quên.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Về thăm Hà Nội sau chuyến đi dàiThời gian nhạt nhoà không phai ký ứcĐền Ngọc Sơn bên cây cầu Thê HúcBao năm rồi vẫn đỏ rực màu sơn
Hà Nội trong tôi ký ức mãi cònNắm tay mẹ chú bé con ngày ấyTiếng tàu điện leng keng chiều thứ bảyKem bờ hồ mới nghe thấy đã mê
Hà Nội trong tôi là chốn đi vềGa Hàng Cỏ nối liền quê với phốCầu Long biên ai đã từng đi bộPhía dưới sông Hồng cuộn đỏ phù sa
Hà Nội trong tôi là chuyện kể của bàVề sự tích gò Đống Đa ngày trướcHồ Hoàn Kiếm trả gươm thần giữ nướcBa sáu phố phường thân thuộc Thăng Long
Hà Nội trong tôi là sáng mùa đôngChợt gặp em đôi má hồng trên phốThiếu nữ Hà Thành tóc bay trong gióGặp một lần ta mãi nhớ không quên.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Về thăm Hà Nội sau chuyến đi dàiThời gian nhạt nhoà không phai ký ứcĐền Ngọc Sơn bên cây cầu Thê HúcBao năm rồi vẫn đỏ rực màu sơn
Hà Nội trong tôi ký ức mãi cònNắm tay mẹ chú bé con ngày ấyTiếng tàu điện leng keng chiều thứ bảyKem bờ hồ mới nghe thấy đã mê
Hà Nội trong tôi là chốn đi vềGa Hàng Cỏ nối liền quê với phốCầu Long biên ai đã từng đi bộPhía dưới sông Hồng cuộn đỏ phù sa
Hà Nội trong tôi là chuyện kể của bàVề sự tích gò Đống Đa ngày trướcHồ Hoàn Kiếm trả gươm thần giữ nướcBa sáu phố phường thân thuộc Thăng Long
Hà Nội trong tôi là sáng mùa đôngChợt gặp em đôi má hồng trên phốThiếu nữ Hà Thành tóc bay trong gióGặp một lần ta mãi nhớ không quên.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội đón anh bằng một cơn mưaPhố nhỏ chiều nay gió lùa ngập nướcCây cơm nguội đứng bên đường thân thuộcNgười Hà Thành vội vã bước bên nhau
Tháng bảy rồi biết có phải mưa ngâuHạt mưa xiên ánh đèn màu lấp loángXa Hà Nội đã bao nhiêu ngày thángNay trở về vẫn lãng mạn như xưa
Hồ Gươm trong xanh soi bóng tháp rùaChiều hồ Tây man mác mùa sen nởĐường Thanh Niên qua một lần mãi nhớPhượng sắp tàn vẫn cháy đỏ màu hoa
Hà Nội trong tim lữ khách đi xaLà tiếng rao trưa của bà đồng nátChị bán hàng rong rao như tiếng hátNgười Hà Thành nói như nhạc như thơ
Hà Nội bao đời vẫn thế mộng mơDù cho cảnh quan bây giờ đã khácNhà cao tầng đan xen nhau san sátRiêng anh thì vẫn mộc mạc chân quê.
Thơ : Võ Sơn Lâm
Hà Nội ơi.!.nhớ một chiều tháng sáuCơn mưa buồn đau đáu nhớ về emKỷ niệm ngày xưa bao nỗi khát thèmTrong ký ức lấm lem chiều mưa đổ
Cầm tay nhau chúng mình đi dạo phốÁnh đèn đường lố nhố những dòng xeNgát hương thơm mùi hoa sữa vỉa hèNghe rộn rã tiếng ve chiều hối hả
Tết thiếu nhi mình cùng đi Hàng MãSắm đèn lồng vội vã đón niềm vuiTuổi ấu thơ thấy tiếc nuối bùi ngùiÔi cuộc sống bao vui buồn ngày ấy…
Hà Nội cho ta, niềm tin thức dậyTrái tim hồng luôn thấy ánh bình minhThành phố hôm nay tươi đẹp lung linhTrong ánh mắt thắm tình bao bè bạn.!.
Nhớ ngày xưa còn chìm trong lửa đạnTiếng máy bay réo loạn cả bầu trờiB52 tan tác rụng tả tơiHà Nội Điện Biên một thời máu lửa.!…
Thơ: Violet Hoa
Nếu em về thăm Hà Nội ngày maiAnh sẽ đón em là người khách quýDẫn em đi thăm Tháp rùa kỳ vĩNgắm hồ Gươm vàng óng nắng đầu thu
Dẫn em sang hồ Tây thoảng sương mùNhìn tít tắp bờ bên kia tựa biểnNgắm hoàng hôn nhuộm mây chiều tím đỏĐể lòng ta nhen ngọn lửa hồng lên
Dắt tay em dạo bước đường Thanh niênTa sống lại tuổi thanh xuân nồng cháyTrái tim yêu lại nồng nàn thức dậyNhư ngày đầu sức vóc thật dẻo dai
Vui trọn đêm chào đón ánh ban maiĐể khi về em còn lưu luyến mãiNhớ tha thiết sắc hương người Hà NộiMang tấm lòng hiếu khách nặng yêu thương.
(Phạm Đức Lộc)
Hà Nội đẹp thanh bình trong nắng maiHoa bằng lăng cứ kéo dài nỗi nhớPhố nghèo ngày xưa nhà thấp cao lố nhốĐã thay bằng con phố rộng thênh thang
San sát mọc lên là siêu thị ,nhà hàngVăn minh hiện đại chen ngang nơi phố thịHà Nội chuyển mình mở mang tầm suy nghĩNét tinh khôi ý nhị vẫn vững bền
Phố mới phù hoa san sát mọc lênBên làng cổ Ngọc Hà ,Liễu Giai,Cầu Giấy…Nét cổ thâm nghiêm khi xưa vẫn vậyAnh dắt em thăm ba sáu phố phường
Hàng Lược Hàng Đào Hàng Mã Hàng Đường…Tấp lập xe qua ,kẻ mua người bánPhố đi bộ cho thú vui nhàn tảnVào Yên Ninh ăn bánh cốm thuở nào
Hoài cổ hơn anh dẫn đến Hàng ĐàoVải tơ lụa khi xưa Vua may áoLương Văn Can phố đồ chơi kỳ ảoTìm mua cho cái trống bỏi ngày xưa
Đi bộ hoài em đã mỏi chân chưaPhố Chả Cá ta dừng chân thưởng lãmNét tinh tế của món ngon bàn tay đảmCô gái Hà Thành lịch lãm khéo mời
Ba sáu phố phường chẳng phút nghỉ ngơiDòng chảy thời gian truyền đời nối nghiệpĐỡ mỏi chân anh dẫn em đi tiếpHà Nội còn nhiều cảnh đẹp lắm em ơi
Sóng nước Hồ Tây quyện với mây trờiNghe vẳng lại tiếng chuông chùa Trấn QuốcĐàn cá lao xao vui đùa mặt nướcVẳng đâu đây tiếng giã giấy thập thình*
Ngũ Xã ơi thuở lập Quốc bình minhĐâu lò đúc đồng còn lưu truyền lạiTrong tĩnh lặng của nhân tình thế tháiAnh dẫn em vào vãn cảnh Phủ Tây Hồ
Ta tự thiền trong thế tục hư vôCho nhẹ bớt cảnh xô bồ nhân thếTa gạt bỏ đi những gì dâu bểBước nhẹ bâng ta thăm thú Thủ Đô.
Viết về Hà Nội đã có những tác phẩm hội họa, văn thơ, âm nhạc làm nức lòng người xem, người đọc, người nghe. Bài viêt hôm nay, LVT Education sẽ giới thiệu đến quý bạn đọc chùm thơ Hà Nội nồng nàn xúc cảm, làm say đắm bao độc giả yêu thơ. Chia sẻ ngay bạn nhé !
Thơ hay về Hà Nội nồng nàn xúc cảm
Tác giả: Anh Dũng
Tôi vội vã đi tìm kỉ niệmNét ngàn năm tô điểm khung trờiPhố phường ba sáu đầy vơiTheo cùng cảnh sắc muôn đời khát khaoTôi vẫn nhớ lần vào lăng bácPhút uy nghiêm điệu nhạc oai hùngNgười nằm đó chẳng gấm nhungNgười thời sống mãi đi cùng nước nonĐây Hà Nội tâm hồn cả nướcĐường Thanh Niên dạo bước Tây HồBánh tôm chả cuốn bún khôNgôi chùa Trấn Quốc bên bờ cây xanhThu Hà Nội tạo thành thi vịHương cốm thơm tri kỉ sen đồngCòn đây hoa sữa chờ trôngRu hồn sĩ tử mở lòng thơ caHà Thành đó căn nhà hi vọngHồ Gươm soi ngọn sóng êm đềmTiếng lòng như muốn kể thêmMuôn đời chẳng hết nỗi thèm đất chaTôi trở lại con Phà xưa cũBến Sông Hồng ấp ủ tâm tưLong Biên cầu nhỏ giã từChương Dương còn đó dường như bóng hìnhĐây kỉ niệm mối tình son sắtHà Nội ơi ai đặt tên nàyĐi xa tôi muốn về ngayThương nhiều em gái đêm ngày ngóng trông.
Tác giả: Thủy Tiên
Xa lâu lắm chưa về thăm HÀ NỘINhớ nao lòng vò trăm mối duyên tơCổ Loa còn đó rêu mờTrắng hàng lông ngỗng đợi chờ Mị ChâuKìa Rồng lượn…mây trên đầu vần vũĐất Thăng Long đã rực rỡ huy hoàngĐông Đô lịch sử sang trangNghìn năm văn hiến tiếng vang đời đời.Quốc Tử Giám là nơi đôi mình hẹnMùa thi về phượng nở quyện nhớ nhungKhuê Văn Các, Tài-Đức-TrungTám hai tiến sĩ đá dùng ghi bia.Chùa Một Cột còn đứng kia bền vữngPháp phá mìn vẫn sừng sững hiên ngangMái cong, sen nở, rồng vàngBiểu tượng huy hoàng của đất thủ đô.Tả Vọng hồ chiều lăn tăn gợn sóngThê Húc cầu…nghiêng soi bóng đôi taThuận Thiên kiếm sắc sáng loàChọc trời Tháp Bút viết là Thanh Thiên.Phố Tràng Tiền anh dắt em dạo bướcNhớ kem nhiều…lâu chẳng được về ănHàng Đào nhuộm lụa tơ tằmHàng Trống cọp nằm tranh khắc thủa xưa.Cột cờ dựng gió vui lùa phấp phớiĐứng trước lăng mặt trời mới ngủ sayKhâm Thiên, Quán Thánh mùa nàyNgất ngây hoa sữa heo may lại về.Mong trở lại nghe tiếng ve năm cũNức nở hoài bởi ngày đó chia xaTừ em cất bước xa nhàHà Nội luôn là nỗi nhớ tình yêu.
Tác giả: Đặng Minh Mai
Chùm hoa nắng đang đung đưa theo gióChiều Hồ Tây con sóng nhỏ vui đùaĐường Thanh Niên nhộn nhịp bước chân đưaChùa Trấn Vũ tiếng chuông xưa vọng lạiMùi hương cốm Làng Vòng ta say mãiHoa Ngọc Hà hương sắc trải phố quenHà Nội ơi! Sao quá đỗi bình yênNgập lòng ta cả một miền yêu quýNét thanh lịch tấm lòng em chung thuỷNở nụ cười không có luỵ sầu vươngTà áo dài bay tha thướt thân thươngEm duyên dáng với má hường mắt biếcYêu Hà Nội lòng ta yêu tha thiếtYêu si mê, yêu cuồng nhiệt Hà ThànhYêu con người, quang cảnh, rặng cây xanhBao đổi mới đang ngọt lành kết trái.
Tác giả: Ngọc Hà
Hà Nội đó Thăng Long bay lượnThủ đô đây mắt hướng nhìn vềThâm nghiêm phố cũ Hàng TreĐường dài bước rộng dọc đê Sông HồngKhi xa cách ngóng trông Lục ThủyMỗi chiều hè phượng vĩ đỏ hồngCánh buồm thơ bé bên sôngCuối mùa nước lũ thả rông bên cầuLong Biên nặng hai đầu lịch sửPháp phá tàn năm cũ rút điGiặc Mỹ bom trút như riCắt tàu vận chuyển khô mì nuôi quânNgày thống nhất nhân dân cả nướcHướng về đây thầm ước mong rằngBác Hồ sống đến bảy lăm (1975)Hòa chung câu hát muôn năm… vẹn trònBao năm tháng chẳng mòn tính cáchNgười kinh kỳ thanh bạch tôn tiAi qua gặp gỡ rồi thìThẳm sâu lắng đọng khắc ghi cốt hồnThân thương lắm chiều buông tím lịmTây hồ bay bịn rịn Sâm CầmThoảng đưa ngào ngạt sen tâmTrà ướp tao nhã tiết xuân nồng nànAi cũng nhớ phố Hàng ba sáuNhư bàn cờ nương náu thị dânTrải qua nhà trống bao lầnVẫn đây cốt cách con dân Vua Hùng.
(Nguyễn Thị Nam Phương)
Hà Nội ơi … Trời trở gió sang mùaLá vàng rơi ngập tràn con phố nhỏÁo dài ai phất phơ đùa theo gióRu lòng anh theo ngõ vắng xôn xao
Mùi tóc em hay hương bưởi ngọt ngàoPhút hẹn hò … tay trao trong đêm vắngMá em hồng xinh xinh tươi làn nắngHớp hồn anh … sâu lắng tiếng tình ta
Tiếng lá reo hay tiếng trái tim taẤm áp yêu thương , trái tim người Hà NộiHoa sấu chua cho lòng anh bối rốiẤm nụ hôn đầu …vồi vội … tóc em xanh
Mùa lá rơi vàng trong ánh mắt long lanhEm lắng nghe nốt nhạc xanh vời vợiXào xạc đùa vui theo từng cơn gió nổiTay trong tay tha thiết mối duyên đầu
Dẫu mai này đi bất cứ nơi đâuNhớ tiếng lá rơi giữa bầu trời Hà Nội
(Triệu Phú Tình )
Hà Nội trời đêm nay thật dịu mátMới đầu hè ve đã hát nỉ nonPhố Khâm Thiên trên ngõ nhỏ con conHàng xén muộn vài người còn qua lại
Điếu thuốc tàn mắt mơ màng xa ngáiNhớ Hà Nội nhớ em gái thuở naoChén trà đặc khiến dạ thêm cồn càoVì sẵn có tình ai trao khắc khoải
Con phố này vẫn tồn tại mãi mãiTrong lòng tôi giữ lại những thân quenĐêm buông xuống phố đã rực sắc đènVài hạt mưa lắt lay xen màu nhớ
Ta cảm nhận phố như đang nức nởKhóc cùng mưa than thở chuyện ngày quaHà Nội ơi giờ ai đã đi xaTa đồng cảm thương phố già vẫn đợi
Ta cũng buồn khi phố hoài chới với !
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội trong tôi là chốn đi quaLà cầu Long Biên là ga Hàng cỏTôi theo mẹ đi tàu lên lúc nhỏBên bờ hồ tôi nhớ có kem que
Hà Nội với tôi ngày đó rộng ghêTàu điện leng keng bên lề chầm chậmTiếng cô bán hàng lời rao thật ấmBánh mì nóng giòn dấu ấn không quên
Đường Hà Nội tôi chẳng nhớ hết tênChỉ biết các “Hàng” nằm trên phố cổNhưng ánh mắt em thì tôi vẫn nhớCô bé Hà Thành ngày đó cao sang
Thấy em đi bộ trên phố Hàng NgangTheo sau em tôi đi sang Hàng BạcTới đường Hàng Bông thì tôi bị lạcCòn một mình ngơ ngác giữa thủ đô
Bao nhiêu năm tôi kiếm dọc Bờ HồCó những lúc gặp trong mơ cô béMấy chục năm rồi sao em vẫn thếMắt xoe tròn tôi không thể quên em.
Mùa thu Hà Nội mang vẻ đẹp nên thơ, lãng mạn riêng có. Chinh vẻ đẹp này đã làm nên bức tranh Hà Nội thêm thơ mộng, làm xao xuyến bao kẻ ở, người đi, để rồi những tâm hồn thơ ca đó đã viết nên những bài thơ về mùa thu Hà Nội cực hay, làm say đắm bao độc giả sau đây.
Thơ về mùa thu Hà Nội lãng mạn
Thơ: Quốc Phương
Thu về đón gió heo mayHương thơm hoa sữa thoảng bay phố phườngThu về dạo gót bên đườngVòng tay dìu dặt vấn vương tình nồng
Thu về người vẫn ngóng trôngGiữa mùa Sấu chín..má hồng khoác vaiCúc vàng nở rộ ban maiThu về Cốm mới thương ai hẹn hò
Mùa thu như những chuyến đòTrao tình đôi lứa bến bờ thương yêuMùa thu Hà Nội mĩ miềuNhẹ rung hàng liễu gió chiều se se
Bên nhau trai gái sắc khoeTim hồng rạo rực lặng nghe ngỡ ngàngDuyên tình thu đến mơ màngMùa thu Hà Nội nắng vàng khó quên.
Thơ: Mạc Phương
Hà Nội ơi thu đã về rồi đó.Tím màu trời sắc đỏ góc phố quen.Em thẫn thờ bàn tay mở búp sen.Thơm mùi cốm cô hàng dong giao bán.
Trời vào thu vờn bay đôi cánh nhạn.Gió hanh hao chầm chậm lướt mặt hồ.Cành liễu rủ đu đưa gợn sóng xô.Em thổn thức nhớ hoài mùa thu cũ.
Hà Nội ơi gửi mây về nhắn nhủ.Lời đá vàng khắc ghi mãi trong tim.Bao yêu thương em vẫn cố lặng kìm.Giữa thủ đô thu đã về lành lạnh.
Ngọn lửa tình trao cho em sức mạnh.Để nhớ thương vượt trở ngại khó khăn.Dòng thời gian lưu dấu vết in hằn.Mùa thu ấy hai chúng mình sánh bước
Góc trái tim vẹn nguyên lời hẹn ước.Yêu vĩnh hằng mùa thu nhỏ có anh.Dẫu nửa đời mái tóc chẳng còn xanh.Nhưng tình em vẫn nồng nàn thắm đỏ.
Hà Nội ơi thu đã về cửa ngõ.Em gửi anh hương sen tím làm quà.Bao nhung nhớ của ngày tháng đã qua.Em gói ghém trong mùa thu Hà Nội.
Thơ: Võ Sơn Lâm
Gửi cho em khúc Tình Thu Hà NộiDẫu muộn màng nhưng chẳng vội đâu emBởi tình anh luôn rực cháy khát thèmĐêm Thu mơ cùng em đi dạo phố…
Em khéo đùa chúng mình mang duyên nợKiếp luân hồi chẳng sợ nhé anh ơiTrót yêu anh là do số tại trờiSe chỉ thắm chung đôi nào em biết
Câu nói hồn nhiên, sao mà da diếtAnh nhủ lòng, liệu có thiệt không em…Tiếng Thu rơi xào xạc nỗi khát thèmBản tình ca đem theo mùa Thu nhớ…
Thơ: Nguyễn Nhật
Em ơi mùa thu Hà NộiBây giờ Nắng đã mềm chưaPhố quen chiều còn sương khóiTây Hồ sóng có đẩy đưa
Vì sao mãi còn lần lựaChớm Thu Nắng sẽ nhạt màuTình Em nồng nàn Hoa SữaHương này muốn gửi về đâu
Xưa thèm Cốm xanh hồn hậuNgọt ngào như tiếng Mẹ ruChia đều cái chua Quả SấuCùng người nếm vị mùa Thu
Em còn về qua lối cũCó xem Lá úa rơi đầyDấu xưa màu vàng che phủĐể lòng se sắt Heo May
Anh nằm mơ Thu ngoài ấyNghe Mưa kể lể bên thềmSài Gòn bao đêm thức nhớBởi trời Hà Nội có Em !
Thơ: Phú Sĩ
Em muốn anh cùng ngắm Hà Nội vào thuĐược dạo Hồ Tây xanh trong còn yên ngủHàng cây bên đường ngẩn ngơ màu quyến rũTay nối vòng tay ta nhắn nhủ những chân tình
Em muốn một lần cùng anh ngắm bình minhHà Nội vào thu chuyển mình trong nắng sớmThoang thoảng trong sương mùi nồng hương hoa sữaVũ điệu ngọt ngào ta hát giữa trời sương
Em muốn một lần qua góc phố cổ xưaHà Nội yêu thương mấy mùa hoa đua nởBa sáu phố phường bao lâu em cứ ngỡAnh kể em về vườn cổ tích trong mơ
Em sẽ cùng anh gieo ước hẹn vào thơHương cốm thu vàng thẹn thùng chưa tỏa rạngChiếc lá muốn rơi còn tiếc ngày dĩ vãngNhững cuộc tình nào lãng đãng khúc vào yêu
Dáng liễu thướt tha dặt dìu niềm thương nhớLời gió tỏ tình trong hơi thở hoàng lanQuyện chút phôi pha trăn trở gió mưa ngànGọi thu trở mình bao ngập tràn âu yếm …
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội mùa này lá bắt đầu rơi.Heo may gió tiết trời se se lạnh.Sóng nước hồ tây xanh trong lấp lánh.Chiều thu tím mờ nhuộm ánh hoàng hôn.
Bên hồ gươm anh dạo bước cô đơn.Chợt phảng phất có mùi thơm hương cốm.Tiếng ai rao quanh hồ gươm buổi sớm.Hoa sữa nồng nàn khi chớm vào thu.
Có phải chăng anh nghe tiếng chim gù.Hay là lòng anh tương tư ngày ấy.Khi đôi ta mới vừa tròn mười bẩy.Dạo bước quanh hồ chợt thấy xốn xang.
Ghế đá xưa ta ngồi đếm lá vàng.Tay trong tay em mơ màng mong ước.Mơ ngày sau hai đứa mình chung bước.Suốt cuộc đời mình sẽ được bên nhau.
Ai biết tình người thay đổi bể dâu.Giã từ thu em qua cầu xuất giá.Trái tim anh cô đơn nên hoá đá.Em đi rồi mang theo cả mùa thu.
Thơ: Nguyễn Quang Minh
Ta yêu sao khoảng trời thu Hà NộiVạt nắng chiều như vội vã bâng khuângNhững con đường đã in dấu bước chânThuở nhớ thương xưa bao lần hò hẹn.
Giữa phồn hoa vẫn nụ cười e thẹnThanh lịch dịu dàng bên rực rỡ sắc hoaMùa thu về Hà Nội rộn tiếng caBa sáu phố phường đang nhịp hoà dòng chảy.
Hà Nội hiên ngang như bình minh thức dậySức trẻ hào hùng lại bừng cháy trong timKí ức ngàn xưa vẫn đau đáu về tìmRộng mở, vươn xa vượt những gì mong đợi.
Ta bên em tắm mùa thu tươi mớiTrái tim hồng dâng vời vợi xuyến xaoNiềm tin yêu bao khát vọng tuôn tràoĐọng trên môi nụ hôn nào say đắm.
Đẹp lung linh một mùa thu đằm thắmGiữa tình người luôn hiến tặng bên nhauMãi trong ta trọn vẹn những sắc màuĐể tình yêu muôn đời sau rạng rỡ.
Trong tay anh em thẹn thùng bỡ ngỡCó phải mình thương nhớ bởi…thu không?Anh yêu thu tự đôi má em hồngHà Nội thu…mình đợi trông mãi nhé!
Hà Nội mang trong mình vẻ đẹp nên thơ, yêu kiều nên khiến cho bao người đắm say. Đã một lần được đặt chân tới Hà Nội chắc không thể không quyên luyến, xao xuyến khi chia tay. Và Hà Nội không chỉ đẹp mà còn rất tình. Đã bao lứa đôi xây hạnh phúc nhờ những khoảnh khắc rất nên thơ của Hà Nội này. Cùng lắng lòng với chùm thơ tình yêu viết về Hà Nội hay nhất sau đây để có thêm nhiều phút giây lắng đọng bạn nhé !
Thơ tình Hà Nội xúc cảm
Thơ Sinh Hoàng
Anh nhớ lắm em ơi Hà Nội phố́Nhớ hàng cây nghiêng nắng đổ bên đườngNhớ hồ Gươm lăn tăn con sóng nhẹQuyến rủ mơ màng ẩn hiện chiều sương
Nhớ người em đang mỏi mắt mong chờMột người đi vắng xa Hà Nội phốChưa về cùng nhau nghe thu lá đổNgất ngây mùi hương hoa sữa nồng nàn
Nhớ con phố chiều nao chân lang thangMàu hoàng hôn nhuộm vàng trên lối sỏiNhớ nhớ lắm nhớ mùa thu Hà NộiNỗi nhớ tột cùng… nỗi nhớ đầy vơi!
(Quý Phương)
Có một ngày Hà Nội trở nên xaTrong ký ức nhạt nhòa từ ngày em cất bướcTrên dòng người xuôi ngượcAnh tìm hoài với nỗi nhớ không tên
Ngày em rời phố bỗng buồn tênhChạy xe loanh quanh chỉ tìm những gì thân thuộcTần ngần quán quen chân không rời bướcHà Nội ngày hôm qua em mang giấu đi rồi
Hồ Gươm dạo quanh cũng nhớ dáng em ngồiTóc thoảng bay bay mùi hương bồ kếtHàng liễu xanh ngời xõa mình trong nướcHướng về xa xăm ánh mắt em buồn
Chỉ ngắm từ xa chân em bước trên đườngNắng cũng vội vàng hôn lên đôi má thắmNhẹ nhàng em đi đôi chân chầm chậmNgơ ngẩn hồn tôi mong lắm được gần
Mọi người đùa nhau thôi cứ đến kết thânCon gái miền Nam dịu dàng nhỏ nhẹCứ tần ngần với những điều chưa thểMà giờ đây anh để vuột mất rồi
Hà Nội bây giờ mình anh bước lẻ loiTìm mãi một người ngày hôm qua thương nhớEm ra đi tiếng yêu chưa kịp ngỏĐể bây giờ da diết nhớ Hà Nội xưa.
Thơ 8 Chữ: Triệu Phú Tình
Về Hà Nội với anh đi em hỡiNgắm Hồ Gươm diệu vợi bóng Tháp RùaThăm Hàng Đào cùng ngõ phố cổ xưaĐến đền phủ thắp hương chùa Trấn Quốc
Ngồi hóng mát nhìn dòng người xuôi ngượcQuán Hồ Tây lộng gió nước bềnh bồngEm hãy về anh đưa đến Cửa ĐôngĂn bún rối nem cua đồng ngon tuyệt
Qua làng Hậu chắc chỉ nghe chưa biếtHương Cốm thơm nưng nức hết muốn vềEm đã từng đến bờ bãi ven đê ?Sông Hồng đỏ mang lời thề non nước
Về thì hãy bảo anh còn đón rướcĐưa em đi nơi thân thuộc hà thànhMình sẽ cùng nắm tay dạo loanh quanhHưởng chút ít trong lành nơi phố thị
Vậy em nhé xin đem lòng nhớ kỹAnh mời rồi thì hãy nghỉ về chơiSẽ thật vui khỏi hoang phí một đờiRằng đã đến thăm nơi là Hà Nội.
Thơ: Giọt Mưa Thu
Hà Nội đợi anh về thẳm sâu trong mắt nhớ.Giữa khuông chiều tìm ngọn gió lang thangGóc phố thân thương ai nhặt hết lá vàng.Xuyên vạt nắng loang thềm nghiêng lối hẹn.
Nếu một ngày mà anh chưa kịp đến.Chút hương nồng vẫn thấm vị men say.Kỷ niệm xưa bao phủ con phố gầy.Cứ ngự trị in đầy từng phiến nhớ.
Hà Nội đợi anh mây tím chiều loang lổ.Gió trở mùa trăn trở khúc tình đông.Níu men yêu vừa chạm ngõ ân nồng.Phố co mình trong khoảng không lạnh giá.
Mùa đông nhớ như đang vừa trở lại.Góc yêu thương bên ngực trái đong đầy.Phiến môi mềm dịu ngọt mãi ngất ngây.Hà Nội ngả nghiêng…Từng phút giây chờ đợi…!!!
Thơ: Hoàng Anh
Đông đã tới bên hiên nhà anh ạMùa sang mùa chiếc lá thẫn thờ rơiVề thôi anh giăng mắc những nụ cườiNơi ta hẹn rợp trời hoa cúc nở
Em muốn gửi lời thầm thì trong gióChở đại ngàn nỗi nhớ vẫn hằng mangGọi anh về Hà Nội vẫn chứa chanCho say nhé miên man mùa trăng mật
Thơ em viết đâu phải vì niêm luậtTấm chân tình xin cất một lời yêuKề bên em anh nhuộm tím cung chiềuMôi với mắt gợi bao điều êm ả
Về anh nhé yêu tưởng chừng như đãBài thơ tình chất chứa vạn niềm mongEm nhớ anh đến khô cạn máu hồngNghe trăn trở thương mùa đông lạnh giá
Anh có thấy mưa cuối mùa vội vãTháng mười hai .. hối hả … giục anh về
Tác giả: Thu Thủy
Gửi vào Anh nỗi nhớ mông lungBởi Hà Nội chợt buồn và nhớTrời chớm thu nỗi lòng sao kểAi đó vô tình rớt lại trên phố xưaGửi vào Anh một giấc mơ quenBàn tay nắm đi qua từng con phốVà bất chợt nhìn nhau đến lạSợ vô tình làm tuột hơi ấm nhauGửi vào anh lời hứa hôm nàoMùa thu này hai ta cùng dạo phốĐếm lá vàng rơi bên khung cửaNgắm sao trời hẹn ước một tình yêuGửi vào anh với những yêu thươngEm còn dấu bên mình chưa dám nóiBởi Hà Nội là những mùa nhớNgười đi rồi bỏ lại phố và Em..!!
Tác giả: Mạnh Hy
Tháng 8 theo về trong mắt EmThướt tha nhành liễu rủ chân rèmCung dây lướt gọi mùa May đếnPhím ngọc ngân mời hương Cốm xemXao xuyến thương hoài tim lỗi nhịpNgẩn ngơ yêu mắt dạ còn đemGửi nhớ nhung về Em … Hà NộiSay mảnh tình ta chữ ướt mèm.
Không ồn ào, náo nhiệt như mùa hè, không nồng nàn như mùa thu, cũng chẳng căng tràn nhựa sống như mùa xuân, nhưng đông Hà Nội vẫn khiến những người đã đi qua nhớ thương, xao xuyến. Lạ thật đấy, đông là mùa của lạnh giá, vậy mà bước xuống phố lại bắt gặp bao điều ấm áp, dễ thương để rồi những xúc cảm đó đã được gửi găm qua những bài thơ về mùa đông Hà Nội cùng nối nhớ đầy vơi sau đây.
Thơ mùa đông Hà Nội với nỗi nhớ trào dâng
Thơ: Giọt Mưa Thu
Anh có về Hà Nội buổi chiều đông.Cùng dạo phố khi bóng hoàng hôn đổ.Hồ Tây xanh rì rầm con sóng vỗ.Tay trong tay quyện hương gió thơm nồng.
Tiếng đông về mang nỗi nhớ bâng khuâng.Mùi hoa sữa vẫn toả hương ngào ngạt.Mùa lá rụng sao thấy lòng man mác.Ngẩn ngơ chiều nghe ai hát tình ca.
Hà Nội đêm sương giăng mắc nhạt nhoà.Năm cửa ô vẫn từng giờ thao thức.Cà phê phố lặng thầm trong tiếng nhạc.Có khi nào…Anh thấy nhớ em không…!!!
Thơ: Hồng Giang
Hà Nội đầu đông có lạnh không emCon đường xưa vẫn quen mùi hoa sữaChiếc lá thu rơi bên ngoài khung cửaLối ai về nhớ một nửa yêu thương
Hồ Tây bây giờ còn thấy vấn vươngĐường Trịnh Công Sơn thương đời “Cát Bụi”Phố Ven Hồ hai con rồng đắp nổiEm vẫn về trong nỗi nhớ hanh hao
Ngọn sóng Tây Hồ vẫn cứ xôn xaoCon đường mới ôm vào bao kỷ niệmAnh đi xa nửa đời còn tìm kiếmHương cốm ngày nào hiếm bữa mẹ rang
Đầm Sen vẫn chờ ngày ấy anh sangVài bông tím muộn màng vừa mới nởGió vẫn thì thầm bên anh nhắc nhởĐông sang rồi đừng để lỡ xuân em
Hà Nội đông về phố vẫn bon chenĐường em đi ….Chợt thèm…..Bờ vai ấm !
(Tác giả: Dương Hoàng)
Hà Nội mùa này lạnh lắm phải không emSương có phủ lem nhem ngoài cửa sổ?Về Hà Nội em có đi dạo phốHứng giùm anh cơn gió lạnh cuối mùa
Hà Nội mùa này lá có xạc xào khuaEm có đến thắp hương chùa một cộtCó ghé lại hồ Gươm cầu Thê HúcDạo hồ Tây sương phủ tóc em mềm
Hà Nội mùa này đẹp lắm phải không emMàu lá đỏ cây bàng quen ngoài ngõCúc họa mi còn rì rào trong gióCon đường xưa vẫn lối nhỏ em vào
Hà Nội mùa này có trở gió hanh haoCó làm tái đôi môi nào bẽn lẽnCó còn thắm má đào hay e thẹnTay có run nhẹ vén mái tóc thề
Hà Nội mùa này chắc đẹp đến phát mêEm hãy kể anh nghe về Hà Nội phốHay những lúc một mình em đi tản bộCó hát vu vơ trên phố vắng thưa người
Mai em về kể lại nhé em ơiTrời Hà Nội luôn tuyệt vời đến lạ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội giờ này đã bước sang đôngMưa phùn bay ướt đầm trong kẽ láNhững dòng người cứ bước đi vội vãMột mình anh bước thong thả ven hồ
Hà Nội chiều đông nửa thực nửa mơSương mù giăng giăng tím mờ con phốAnh chợt nghe tiếng chuông nhà thờ đổĐưa anh quay về thuở đó xa xưa
Bên Hồ Tây ngày ấy gió bấc lùaNắm tay em anh đón đưa hôm sớmBên vỉa hè nghe mùi thơm hương cốmEm tươi cười nhận bó lớn cúc chi
Nắm tay em anh chẳng nói câu gìEm bẽn lẽn ta ôm ghì thắm thiếtMùa đông trôi qua chúng mình giã biệtEm đi rồi anh chỉ biết đắng cay
Em có biết không anh đã về đâyĐi lang thang bên Hồ Tây lộng gióThèm một vòng tay ấm êm ngày đóMơ đi bên mình cô gái nhỏ là em.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chiều mùa đông anh quay về Hà NộiNgắm dòng người bước vội dưới hàng câySương mù ai giăng trên mặt hồ TâyGió bấc thổi vầng mây bay lãng đãng
Hà Nội còn đâu mùa thu lãng mạnHoa sữa nồng nàn ngày tháng bên nhauAnh cùng em nắm tay bước qua cầuNgắm hồ Gươm nước một màu xanh biếc
Em ra đi thật lòng anh hối tiếcChia ly rồi là ta biết mất emKhi về đây ngắm hàng liễu buông rèmVắng bóng em lòng càng thêm thương nhớ
Hà Nội chiều đông lòng mênh mang gióAnh lang thang trên lối nhỏ ven hồChợt nghe lao xao có tiếng sóng xôThầm tự hỏi mình bao giờ gặp lại
Như ngày xưa em đang thì con gáiTa đã hẹn thề sẽ mãi mãi yêuQuay về đây anh chỉ thấy cô liêuCô đơn bước trong bóng chiều lạnh giá.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội mùa này có lạnh lắm khôngGió bấc thổi chiều mùa đông qua phốCây bàng khẳng khiu mùa này lá đổAi ngược đường đi trong gió chiều ni
Cô bán hàng rong chở thúng cúc chiNghe tiếng rao bước chân đi lặng lẽHà Nội trầm tư bao đời vẫn thếKhi xa rồi ta không thể nào quên
Cũng có lẽ vì Hà Nội có emCô bé xứ Đông anh quen ngày đóNhư cúc hoạ mi môi hồng má đỏCứ thẹn thùng lúc anh ngỏ lời yêu
Hà Nội mùa này cây đứng liêu xiêuMuốn về bên em khi chiều đổ bóngTa trao nhau những nụ hôn cháy bỏngLời yêu ngọt ngào sưởi ấm tình ta
Ở Sài Gòn thực tình cũng không xaNhưng về bên em chỉ là mơ ướcTình cũ phôi pha không sao lấy đượcKhông thể nào ta quay ngược thời gian.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tập thơ về Hà Nội, thơ hay về mùa thu Hà Nội tràn đầy xúc cảm do LVT Education tổng hợp. Hi vọng, bạn đã có thêm nhiều phút giây khó quên và chọn được cho mình bài thơ yêu thích chia sẻ lên Facebook, Zalo để đông đảo bạn bè cùng chiêm nghiệm. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết !
>>>Xem thêm: TOP 55+ bài thơ về quê hương, đất nước tràn ngập miền kí ức
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.