Nhắc đến Huế chắc không thể không nhắc đến hình ảnh sông Hương. Con sông Hương êm đềm, thơ mộng đã gớp phần làm nên vẻ đẹp rất riêng của Huế. Viết về dòng sông Hương cũng có nhiều bài thơ hay. Sau đây, LVT Education xin tổng hợp tuyển tập thơ về sông Hương, thơ tình sông Hương, núi Ngự đặc sắc. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Những bài thơ về sông Hương sau đây sẽ đưa bạn “sống” lại với những năm tháng tuổi thơ êm đềm cùng những kỉ niệm không thể nào phai. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ về sông Hương hay nhất
Thơ: Nguyễn Văn Khươm
Tiếng ai thả xuống dòng HươngTím cả trời biếc vấn vương tơ lòngNỗi niềm ai chở trên sôngĐể cho ai nhớ, ai mong tháng ngày
Sợi thương, sợi nhớ ngất sayAi làm mê mẩn lòng này Huế ơi!Giữa dòng tiếng hát chơi vơiThuyền đầy sắc tím mây trời sông thơ
Đưa ta vào xứ mộng mơĐể ai ngơ ngẩn, thẫn thờ bên sôngLời ca chan chứa nghẹn lòngCuốn ta vào cõi mênh mông trời chiều
Bài ca vang vọng lời yêuThả hồn vào chốn phiêu diêu- ngợp tìnhThương em cô gái tươi xinhLẻ loi ngược sóng, quặn lòng nhớ thương.
Thơ: Văn Chung
Chiều Hương Giangchiều nhớ, chiều thươngchiều vương tímdùng dằng bao hoài vọngthuyền độc mộclững lờ trên con sóngmặt nước chao..ai đứng ngẩn ngơ nhìn.
Trên Trường Tiềnáo tím tạo dáng nghiêngnón bài thơnắng loang chiều mắt biếccười chi emđể một người luyến tiếctóc hoa râm gợi nhớ tuổi thiếu thời.
Đập Đá chiềuCồn Hến đứng im soicau thôn Vĩlược cài khua mái tóchoa bắp laythuyền xuôi dòng Cồn Tộcsương khói mờ nhân ảnh biết tìm đâu?
Ngước mắt nhìnlên bến Phu Văn Lâuđò Thừa Phủgiờ không còn bóng dángxa xa thấythuyền Đông Quang thấp thoángchở khách về trên sắc tím hoàng hôn.
Tiếng hò ơca ngợi mối tình sonnhịp phách tiềnnhập hòa cùng tiếng sáogiọng thơ ngâmngọt ngào ..ôi hữu hảodòng hoa đăng rực chiếu sáng hoàng thành
Huế quê mìnhlộng lẫy tựa bức tranhvề nhé em..thả vần thơ tuyệt tácgiữa dòng Hươngtha hồ mà ca hátđến đây rồi ..chắc không muốn chia xa!..
Tác giả Hàn Mặc Tử
Bây giờ chỉ có đôi taBao nhiêu tâm sự Hằng Nga biết rồiThủa nước non đến hồi non nướcSông Hương đành xuôi ngược đông tâySoi lòng chỉ có đám mâyĐám mây phú quý những ngày lao đaoSao mặt sông xanh xao ra dángSao tình sông lai láng khôn ngăn?Vì ai lắm nỗi chứa chanHay còn đợi khách quá giang một lầnNày thử hỏi, thuyền nan thả láThuyền ai đây nấn ná bấy lâu?Mặc ai khanh tướng công hầuKhông thèm chung đỉnh, lưng bầu gió trăngSao trời đất đãi đằng ra thế?Sao mưa nguồn chớp bể luôn đêm?Trong thành yến ẩm vui thêmTiếng ca lanh lảnh lọt rèm rèm thưaSông Hương hỡi, xuân vừa tơ liễuCả trăm hoa hàm tiếu nhởn nhơVì đâu nước chảy lững lờHay cho thế sự cuộc cờ chiêm baoGhét xa mã nao nao uốn khúcGiận thời gian những lứa xuân xanhNhà ai khiêu vũ năm canhHơi men sực nức dưới thành đô xưaSao tức tối trôi bừa đi mãiChẳng buồn nghe cô lái thở than“Thuyền em đậu bến Hương GiangChờ người quân tử lỡ làng tình duyên”Thuyền lặng lẽ nằm yên với bóngNước sống xuôi dợn sóng bến thuyềnTrong thành ngủ chết con đenKhoá xuân bỏ lỏng đến then chẳng gàHãy trông thử đền đài dinh thựDấu xưa, xưa tình tứ làm saoÔ hay! Sóng chảy dạt dàoChiếc thuyền vô định tạc vào bến mêSao trai gái đi về trong mộngMà sông Hương chẳng động niềm riêngTrong thành để lạnh hương nguyềnTiếng gà gáy nguyệt láng giềng còn say.
Tác giả Giang Hồng
Ngày tuổi nhỏ tôi vẫn thường hỏi MạSao nước dòng Hương lại xanh ngát màu mơMạ ôm tôi vào lòng vuốt mái tóc lơ thơ“Nước sông Hương xanh vì chảy qua trái tim của Huế ”Hình như lần nào tôi cũng ngạc nhiên như thếTrái tim Huế nơi mô mà Mạ nhắc bao lần .Nơi cong cong 12 nhịp Trường TiềnHay ngoằn ngoèo tường rêu phủ quanh Thành nội.Sông Hương lượn qua tuổi trẻ tôi như một dấu hỏiƯớc mơ xanh ở đâu tôi mải miết đi tìm ?Bao nhiêu năm tha phương mỏi dấu chân chimNgày trở về đứng lặng bên dòng trôi lờ lững.Mái tóc Mạ giờ bạc màu mây trắngTrăng Vỹ Dạ khuyết sau những hàng caNhặt chiếc lá ngô đồng vàng úa sẫm màuĐếm ngược xuôi trên sợi chỉ tay nhọc nhằn năm tháng.Mạ lại ôm tôi vào lòng yên lặngNgước mắt nhìn lên thấy đôi mắt Mạ xanhCon hiểu rồi nước Hương Giang trong lànhVì chảy qua tấm lòng Mạ nên xanh màu quê hương xứ sở.
Thơ: Văn Chung
Miên man sông nước Hương giangCon thuyền rẽ sóng thênh thang giữa trờiNgư ông gác mái chèo lơiMặc cho con nước cuốn trôi theo dòng
Sương giăng mờ khói gió lồngMắt trời ló dạng sắc hống thắm tươiMây vờn ôm ấp mỉm cườiSợi vàng dệt mộng thả rơi xuống đời
Văn Lâu sừng sững không dờiTrường Tiền sáu nhịp chẳng rời đi môMờ xa núi Phụng đẹp tôHàng cau Vĩ Dạ ngây ngô vẫy chào
Nhớ người ngày ấy năm nàoCâu thơ hoa nắng ngọt ngào tri ânLy cà phê ấm thấm dầnCon sông Như Ý nhiều lần ngắm thương
Nắng lên từ má em hườngLá như nhảy nhịp bên đường theo chânNgẩn ngơ, ngơ ngẩn tần ngầnSay sưa ngắm cảnh cuối xuân nhớ tình
Hương giang một bóng một hìnhMột con đò nhỏ chùng chình nhẹ trôi.Người Dưng ơi.. Ta nhớ ngườiThuyền tình không bến bên đời chơi vơi!..
Tác giả Phạm Ngọc Sách
Lại về đây sau bao ngày xa cáchTa nhớ nhiều, nhớ lắm Huế yêu ơi!Dòng sông Hương êm ả, nhẹ nhàng trôiGió vi vút khẽ luồn qua kẽ lá.Nước nhuộm da trời, sao mà trong xanh quá!Ven hai bờ, sóng dào dạt đầy vơi.Ta bâng khuâng tìm giọt nắng vàng rơiTrên áo tím của người em gái Huế.Ôi giọng nói, sao mà yêu đến thế!Cứ dịu dàng, lặng lẽ đến cùng anh.Câu hò xưa còn vọng dưới chân thànhĐêm sông Hương, trên thuyền nghe em hát.Hôm nay gặp đây giữa trời mây bát ngátHuế vẫn yêu kiều, ấm áp quá em ơi!Anh rời đi mà nhớ mãi không nguôiDòng Hương giang và bóng người em gái Huế!
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: CHÙM thơ về sông nước, thơ về các dòng sông xúc cảm, ý nghĩa
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ về sông Hương sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm xúc cảm, là tiếng lòng, tâm tư, tình cảm của nhân vật trữ tình muốn gửi gắm. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ ngắn về sông Hương
Thơ: Vũ Dung
Một lần anh đến Huế thơGặp cô gái đẹp say mơ giấc nồngSông Hương quyến rũ lạ lùngEm choàng tỉnh giấc ngượng ngùng nhìn tôi
Dáng em mềm mại quá thôiThân cong uốn lượn say rồi mắt anhTrong xanh ánh mắt long lanhTrăm hương hoa cỏ ôm quanh miền bờ
Nước em lờ lững bám hờThuyền trôi mái nhẹ anh chờ môi emHương em là lạ chưa quenDáng em trầm mặc say mèm tim anh
Em là bức họa màu xanhLà thơ là nhạc ngọt lành mùa yêuThuyền anh chao đảo liêu xiêuDòng em nâng nhẹ một chiều Huế thơ
Tiếng chuông Thiên Mụ đổ giờGiật mình em ngỡ xa bờ thuyền anhSông em ôm gọn quách thànhEm là dải lụa màu xanh dịu dàng.
Thơ: Liên Bùi
Chiều buông xuống mịt mờ khói tỏaNắng trên sông đã ngả về chiềuBốn bề vắng vẻ cô liêuMột nàng áo tím đăm chiêu đứng nhìn
Trời thăm thẳm cánh chim bay mỏiDải non xa phủ khói lam mờDòng Hương uốn khúc lững lờO còn đứng đó biết chờ đợi ai
Con đò nhỏ u hoài vắng kháchGió hắt hiu lau lách buồn tênhTrường Tiền mấy nhịp chênh vênhVẳng nghe mấy khúc Nam bình , Nam Ai
Cố đô cũ đền đài trầm mặcCon phố xưa như nhắc ai vềCâu hò man mác tái têĐò xuôi Vỹ Dạ có về đêm trăng…
Thơ: Khách Du Lãng
Sông Hương nước chảy lững lờĐôi bờ rủ bóng mộng mơ ảo huyềnXuôi dòng ngắm cảnh du thuyềnTa như lạc cõi thần tiên phiêu bồng
Điệu hò vang vọng trên sôngTrời xanh gió mát bềnh bồng mây trôiTriền sông trải dưới chân đồiThuyền kia nhẹ lướt ta ngồi hát ru
Ta hát khúc hát mùa thuTím thương ngân vọng lời ru mặn nồngThướt tha áo tím bến sôngKhoe duyên gái Huế má hồng kiêu sa
Sông Hương núi Ngự đậm đàNgàn năm vang khúc hò ca duyên tìnhAi ơi ! Qua xứ Huế mìnhĐể thương để nhớ thắm tình thủy chung!
Thơ: Giang Hồng
Ngày tuổi nhỏ tôi vẫn thường hỏi MạSao nước dòng Hương lại xanh ngát màu mơMạ ôm tôi vào lòng vuốt mái tóc lơ thơ“Nước sông Hương xanh vì chảy qua trái tim của Huế ”
Hình như lần nào tôi cũng ngạc nhiên như thếTrái tim Huế nơi mô mà Mạ nhắc bao lần .Nơi cong cong 12 nhịp Trường TiềnHay ngoằn ngoèo tường rêu phủ quanh Thành nội.
Sông Hương lượn qua tuổi trẻ tôi như một dấu hỏiƯớc mơ xanh ở đâu tôi mải miết đi tìm ?Bao nhiêu năm tha phương mỏi dấu chân chimNgày trở về đứng lặng bên dòng trôi lờ lững.
Mái tóc Mạ giờ bạc màu mây trắngTrăng Vỹ Dạ khuyết sau những hàng cauNhặt chiếc lá ngô đồng vàng úa sẫm màuĐếm ngược xuôi trên sợi chỉ tay nhọc nhằn năm tháng.
Mạ lại ôm tôi vào lòng yên lặngNgước mắt nhìn lên thấy đôi mắt Mạ xanhCon hiểu rồi nước Hương Giang trong lànhVì chảy qua tấm lòng Mạ nên xanh màu quê hương xứ sở.
Thơ: Phạm Ngọc Sách
Lại về đây sau bao ngày xa cáchTa nhớ nhiều, nhớ lắm Huế yêu ơi!Dòng sông Hương êm ả, nhẹ nhàng trôiGió vi vút khẽ luồn qua kẽ lá.
Nước nhuộm da trời, sao mà trong xanh quá!Ven hai bờ, sóng dào dạt đầy vơi.Ta bâng khuâng tìm giọt nắng vàng rơiTrên áo tím của người em gái Huế.
Ôi giọng nói, sao mà yêu đến thế!Cứ dịu dàng, lặng lẽ đến cùng anh.Câu hò xưa còn vọng dưới chân thànhĐêm sông Hương, trên thuyền nghe em hát.
Hôm nay gặp đây giữa trời mây bát ngátHuế vẫn yêu kiều, ấm áp quá em ơi!Anh rời đi mà nhớ mãi không nguôiDòng Hương giang và bóng người em gái Huế!
Tác giả Vũ Nguyên Đạt
Ta về thăm Huế mộng mơCâu thơ ai thả lững lờ trên sôngNghe mênh mang, thổn thức lòngCon thuyền buông lái giữa dòng Hương Giang.
Tác giả Đồng Đức Bốn
Tình yêu trong lúc ngẩn ngơBỗng dưng vớ được câu thơ làm thuyềnBấy giờ vừa lúc trăng lênThuyền tôi ở giữa bốn bên chuông chùaBấy giờ sóng cứ ru đưaLàm thuyền tôi đắm sao chưa đắm thuyền.
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 50+ bài thơ về thiên nhiên, phong cảnh nên thơ, hữu tình
Dòng sông Hương, núi Ngự cũng là nơi chứng kiến bao lời hẹn thề của nhiều đôi trai gái. Cũng trên dòng sông thơ mộng này hai đứa đã trao cho nhau nụ hôn đầu đời cùng câu ước nguyện mãi chung đôi. Nay gặp lại dòng sông xưa lòng ta lại dâng lên nỗi nhớ, niềm thương để rồi những xúc cảm đó đã dệt nên những bài thơ tình sông Hương, núi Ngự dạt dào xúc cảm sau đây.
Thơ tình về sông Hương, núi Ngự
Tác giả Nam Trân
Anh đã đến Huế rồi,Anh đã biết Huế chưa?Ví đã biết Huế rồiThì đã hiểu Huế chưa?Hiểu rồi cũng ngỡ là chưa,Mà chưa nào biết rằng chưa hay rồi.Ra đi lòng những bồi hồi,Biết chăng? Chẳng biết rằng rồi hay chưa.Huế tôi, cảnh đẹp như mơ,Đế đô là một bài thơ muôn vần.Tay tiên dù nắn bút thầnCũng đành bỏ lắm những phần thanh tao.Ngự Bình như thấp, như cao,Nhạt màu mây móc, đượm màu cỏ hoa.Gió đờn, thông dịp, chim ca,Hoạ vần thoang thoảng một vài khúc tiêu.Hương Giang: cô gái mỹ miều,Tấm thân bay bướm láy chìu nhởn nhơ,Trời xuân rải bóng dương tà:Dưới hoa óng ả một vài tiểu thơ.Đêm thu trăng tỏ nước mờ,Chiếc thuyền bé tí bên bờ cỏ hoen;Điệu đờn vút tận cung tiên,Ung dung tỏa nhẹ xuống miền nhân gianRu hồn một giấc mang mangÊm như mặt nước mơ màng biếng trôi.Anh tìm cảnh lịch đến chơiThì anh đã hiểu Huế rồi hay chưa?
Thơ: Nguyễn Ngọc Kỳ Hoa
Sen thơm tỏa ngát bờ sôngThương em áo tím môi hồng đáng yêuCùng bao nón lá mĩ miềuHương Giang nước chảy liêu xiêu cõi lòng
Tâm hồn khao khát ước mongThuyền ta hò hẹn giữa dòng Hương GiangƯớc gì ta được gặp nàngCau trầu dẫn lối xuân sang đượm tình.
Thơ: Nguyễn Thanh Tâm
Hương Giang thấp thoáng bóng đòBồng bềnh lướt nhẹ vọng hò Nam AiHương Giang năm tháng u hoàiHòa tan dáng mộng trang đài tím yêu..
Hương Giang xanh biếc mỹ miềuSay lòng Viễn Khách bóng Kiều Tím mơ..Ai về sông nước Huế thơCó người Con Gái đợi chờ người thương..
Xa xa khói quyện giăng mờHoàng hôn buông tím ngẩn ngơ hồn ngườiNghe chuông Thiên Mụ bồi hồiNhớ người trinh nữ tinh khôi đưa đò…
Yêu Anh nhớ Huế thẫn thờ!Gió lòng thổn thức đêm chờ ngày mongEm là đò nhớ trên sôngTrăm năm trôi mãi trong vòng tim anh.
Anh về xứ Huế quê Em!!!Sông Hương kết nối tình xanh ngọt ngàoBến tình Vĩ Dạ xuyến xaoMây thương lồng nhớ có Em đợi chờ..
Thơ: Ân Hồ
Sau mưatrời chuyển nắng vàngChút se se lạnh Hương giang cuối chiềuVen bờthoảng gió liu riuCảnh quang thơ mộng…mỹ miều an nhiên
Thăng trầmvẫn nét Huế riêngLuân hồi năm tháng ảo huyền Cố đôDáng ainghiêng nón bài thơÁo dài tím Huế…ngẩn ngơ chiều vàng
Trường Tiềnnâng bước O sangKhoan thai yểu điệu dịu dàng thướt thaMải mêngắm cảnh chiều tàMen thì chưa uống…thế mà lại say…
Thơ: Hương Lan
Nắng vừa lên.. trên hàng cau nhà nộiEm ra đời ..nơi ấy Vĩ Dạ thônAnh có về ..ghé qua cửa Ngọ MônCất dùm em.. chút hoàng hôn tình Xứ.
Chuỗi ngày xuân ..áo tím cô thôn nữNón bài thơ.. khắc dòng chữ thương hoàiXa lâu rồi.. muốn trao lại cho aiĐể một mai…nhớ nhung làm kỷ niệm.
Nước sông Giang ..vẫn chung dòng lưu luyếnGiữa đôi bờ ..thương mến nặng duyên nhauDẫu lỡ bồi ..chịu cay đắng đớn đauNhưng ngàn năm…chẳng đục màu phai nhạt.
Gởi lại anh ..mùa cốm về thơm ngátCâu ân tình..trong bài hát Huế thươngTiếng nam ai ..vang vẵng giữa đêm trườngNhắc chuyện tình ..sông Hương ngày thơ mộng.
Có vầng trăng ..nghiêng nghiêng nằm soi bóngTrong vần thơ..nhõng nhẹo thích dỗi hờnChàng lãng tử….biết có hiểu gì hơnĐể mưa mãi..trong tâm hồn cô lữ.
Thơ: Long Trần
Em…..!
Trọn đời anh say một tiếng hát ruThấm đẫm Hương Giang, ngọt như dòng cổ tíchÁnh trăng thu nhuộm đêm tà tĩnh mịchEm rủ hồn tôi …lạc trong cõi thiên đường…!
Đêm say nồng ngây ngất nụ Quỳnh hươngNgọn gió mơn man tựa làn môi ngọt lịmSao lạ thế, đêm ngập tràn sắc tím?Phải bởi gió tình… em xoa dịu hồn tôi…!
Em êm đềm tựa như áng mây trôiCuốn sạch đi những buồn đau chất chứaTrả lại tim tôi hơi ấm nồng như lửaTan những muộn phiền của phận số chông chênh…!
Hãy là ngọn gió thu dịu mát ngọt lànhRu cuộc đời anh qua đêm dài tê táiĐừng rong chơi…nếu đã mỏi thì gió ơi ….trở lạiCho Hương Giang ngọt ngào… mê đắm một lời ru.
Dòng sông Hương đôi lúc cũng mang tâm sự của nhân vật trữ tình: lúc buồn, lúc vui, lúc vỗ về, vồ vập, lúc lại lặng lẽ, trầm tư. Cùng lắng lòng với tuyển tập thơ về sông Hương buồn, mang nhiều tâm sự sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ về sông Hương buồn
Tác giả Phú Sĩ
Anh vẫn hỏi rằngCó phải Huế yêu thươngTắm nước sông Hương cho tóc em xanh màu theo năm thángCon sóng vơi đầy … bến xưa còn nhớ mãiNhung nhớ chữ tình đời đò dọc trôi xa
Sông chảy êm đềmNhư một bản trường caDịu dàng đại ngàn đắm say bao ghềnh thácEm buông mái chèo xuôi dòng đêm trăng mãnRung cảm nghẹn ngào êm ả bóng đỗ quyên
Ráng hoàng hôn chiềuNhuộm bóng khúc sông xanhQuyến luyến bước chân phiêu bạt kẻ lữ hànhThuyền lững lờ trôi mong manh màn sương lạnhVang điệu trầm buồn mỏng mảnh khúc Nam ai.
(Đặng Minh Mai)
Đò trôi rời bến một chiềuSông Hương đau thắt tim yêu bao ngàyGió xào xạc khóc trên câyCầu Tràng Tiền nghẹn vơi đầy nhớ thương
Bóng ai xa tít dặm trườngĐể ai nhung nhớ má hường hây hâyLời yêu em hứa còn đâyChiều nay lời ấy theo mây gió rồi
Chùa Thiên Mụ cũng bồi hồiCòn đâu sớm tối chung đôi nguyện cầuBây chừ biết nói gì đâuBến Vân Lâu cũng âu sầu xót xa
Chiều nay đường phố anh quaBước từng bước nặng ngỡ là kim châmĐông về mưa đổ lâm thâmTái tê lòng dạ lâm râm nỗi sầu
Sông Hương vò trán bứt đầuDòng châu lã chã bởi câu chia lìaĐò trôi trôi mãi chẳng vềCô đơn bến đợi lê thê nỗi buồn.
Thơ: Tống Đơn Phiêu
Bỗng dưng nhớ.. Đôi bờ mắt biếcNgã bóng chiều. Da diết hoài mongCon đò năm cũ sang sôngBến sầu dịu vợi.. Vẫn không.. Một lần
Đời phiêu bạt.. Phong trần sương gióMấy mươi mùa.. lá bỏ cành trơĐông sầu khắc khoải hồn thơXuân tàn qua ngõ.. Mộng mơ.. nhợt nhòa
HƯƠNG GIANG nhớ.. Câu hò mái đẩyNhịp TRÀNG TIỀN.. Gió dậy phơi sôngDư hương dạ cất gởi lòngNGỰ BÌNH mây phũ.. Gót hồng.. Ở đâu
Thềm THIÊN MỤ..VĂN LÂU còn đóCỐ ĐÔ sầu.. Dáng nhỏ ngàn phươngHỡi người thủa ấy vấn vươngMIỀN TRUNG dịu vợi.. SÔNG HƯƠNG.. Nặng chờ
Ven bến mộng.. trăng mờ le lóiĐÔNG BA hoài.. Giọng nói ngày xưaTHẦN KINH PHỐ HUẾ vẫn chưaSầu vương cánh nhạn.. Chiều mưa.. Lẻ bầy.
Thơ: Tống Đơn Phiêu
Bỗng dưng nhớ.. Đôi bờ mắt biếcNgã bóng chiều. Da diết hoài mongCon đò năm cũ sang sôngBến sầu dịu vợi.. Vẫn không.. Một lần
Đời phiêu bạt.. Phong trần sương gióMấy mươi mùa.. lá bỏ cành trơĐông sầu khắc khoải hồn thơXuân tàn qua ngõ.. Mộng mơ.. nhợt nhòa
HƯƠNG GIANG nhớ.. Câu hò mái đẩyNhịp TRÀNG TIỀN.. Gió dậy phơi sôngDư hương dạ cất gởi lòngNGỰ BÌNH mây phũ.. Gót hồng.. Ở đâu
Thềm THIÊN MỤ..VĂN LÂU còn đóCỐ ĐÔ sầu.. Dáng nhỏ ngàn phươngHỡi người thủa ấy vấn vươngMIỀN TRUNG dịu vợi.. SÔNG HƯƠNG.. Nặng chờ
Ven bến mộng.. trăng mờ le lóiĐÔNG BA hoài.. Giọng nói ngày xưaTHẦN KINH PHỐ HUẾ vẫn chưaSầu vương cánh nhạn.. Chiều mưa.. Lẻ bầy.
Thơ: Đỗ Trọng Trường(Bỗng dưng nhớ Huế)
Anh muốn về với trầm lặng sông HươngMái chèo khua nhẹ nhàng trên sóng nướcCon đò xuôi câu hò theo gió ngượcAnh men theo trong xao xác đôi bờ
Ráng chiều nghiêng trên chiếc nón bài thơTrải màu tím xuống êm đềm thanh vắngNgọ Môn xanh với sắc màu trầm mặcBóng đổ dài về phía bước em qua
Anh muốn về …nghe giọng Huế thiết thaNhư tiếng đàn rơi trên góc phố nhỏCó hạt mưa đậu nhẹ nhàng vào gióGiọt càfe tan trong ánh mắt thật gần
Anh muốn về với thầm kín bâng khuângKhi tà áo em nhuộm trời chiều muộnĐể Huế của anh an yên trầm lặngNhư Hương giang vẫn thế tự bao đời
Yêu Huế vô cùng…Huế của anh ơi…
Thơ: Nguyên Quang(Nhân dịp hai VC về thăm lại Huế)
Hương Giang nhé ta về đây thăm lạiDòng sông xưa in đậm bóng hình taKỹ niệm xưa còn đậm nét chưa nhòaTà áo tím ngày nào đâu chẳng thấy?
Hương Giang nhỉ em bây giờ lộng lẫyBởi ngày nay em thay dạng đổi hìnhEm huy hoàng dưới ánh nắng bình minhTa cằn cỗi mõi mòn theo năm tháng
Hương Giang ơi sáng nay trời quang đãngSao ta nghe tiếng Vạc giục hoàng hônTa thửng thờ nhìn về hướng cô thônMoi trí nhớ gạn tìm hình bóng cũ
Ơi Hương Giang em nay đầy quyến rũ(Vẫn dịu dàng pha lẫn nét trầm tư)Ta miên man chẳng biết nói chi chừÁnh mắt ấy đã thay lời ta đó
Ta cứ ngỡ về thăm dòng sông nhỏNhưng sông xưa nay đã khác đi rồiTa lặng nhìn theo từng cánh bèo trôiCon nước cũ chảy xuôi bờ sông mới
Hương Giang nhỉ em có còn mong đợiĐón ta về thăm lại Huế thân yêuTa đang đi dưới ánh nắng trời chiềuBên Cồn Hến xui nhìn về Cửa Thuận…
>>>XEM NHIỀU HƠN: TOP 50+ bài thơ về dòng sông quê hương tuổi thơ mang nhiều xúc cảm
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về sông Hương, thơ tình sông Hương, núi Ngự đặc sắc. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
Lãng mạn hay lãng mạng là từ khiến nhiều người do dự khi sử dụng.…
Thực trạng thiếu nước sạch trên thế giới Bạn có biết không, theo Tổ chức…
This website uses cookies.