Tuổi thanh xuân đối với mỗi chúng ta là hồi ức sống động và không thể phai. Ai đã trải qua rồi thì biết, dù buồn hay vui thì tuổi trẻ vẫn đẹp biết bao. Bất giác nhớ đến nó sẽ khiến ta nở nụ cười hạnh phúc nhưng cũng chứa đầy nuối tiếc. Tập thơ về thanh xuân, thơ tuổi thanh xuân, thơ tuổi trẻ tràn đầy nhựa sống do LVT Education tổng hợp sau đây sẽ đưa bạn sống lại với miền kí ức khó quên đó.
Bài viết cùng chủ đề:
Thanh xuân là quãng thời gian ngắn ngủi nhưng đẹp đẽ, đáng nhớ nhất của mỗi người. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, vừa nhanh, vừa mạnh mẽ, sục sôi như sức sống tuổi trẻ. Dù cho bản thân bị cảm lạnh vì đắm mình trong cơn mưa rào ấy thì chúng ta vẫn vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết, cứ chạy đua nó để níu giữ và khi trôi qua rồi thì tiếc nuối.
Cùng LVT Education lắng lòng với những bài thơ về thanh xuân hay, ý nghĩa sau đây để chọn cho mình dòng cap hay về thanh xuân bạn nhé !
Thơ về thanh xuân hay, ý nghĩa
Tác giả: Chưa Rõ
Trà ngon có vị đắngAnh lại bảo ngọt ngàoTrà cúc vàng thanh caoAnh lại chê nhạt nhẽoLà người ta khéo léoHay xảo quyệt mưu môLà chính anh hồ đồHay u si cuồng nhiệtNhững điều anh chưa biếtEm mãi chẳng nói đâuTiếc gì thứ đồng thauKhi em là châu báuThanh xuân chỉ cần nhauLánh xa mọi ưu sầu
Tác giả: Chưa Rõ
Tuổi thanh xuân như mây thăm thẳmXanh màu hy vọng khắp không gianTuổi vào yêu dệt với muôn hoaKhoe hương sắc ngọc ngà chi lạNhững hồn nhiên loang hồng đôi máNhững nụ cười vọng cả thiên cungNhững phút giây hạnh phúc tương phùngVà kỷ niệm lúc cùng mơ mộngTuổi đôi mươi đong đầy hy vọngMơ ước nhiều hoài bão viễn vôngYêu mây xanh, chiều tím, nắng hồngVà gom góp rất nhiều lý tưởngThời gian trôi ngả đời muôn hướngTa phương này hạnh phúc một phươngTuổi xuân trôi, trôi cả tình thươngMà kỷ niệm còn vương tóc ấyThì thôi nhé đưa tay chào vẫyThiên đường, giấc mộng hãy chưa tanMột tình yêu vẫn mãi cưu mangDù dĩ vãng xa ngàn thiên lýThôi chào nhé buồn vui thế kỷTa lạnh lùng định mệnh cuồng si.
Tác giả: Chưa Rõ
Tôi yêu em,khi mình còn đang tuổi trẻYêu vội vàng,Yêu mãnh liệtYêu thiết thaTôi yêu emhơn cả vũ trụ bao laCòn em xem tôi,như là tên trí tráChẳng hề trách emtôi vẫn yêu thật lòng, thật dạVì tôi biết rằngmình chỉ có một thanh xuânĐợi đến khibản thân tôi đã thấm nhuầnThì lúc đó,có chắc tôi còn can đảm?Cố chấp yêu em,chỉ càng thêm thê thảmNhững vần thơ,cũng chỉ là thứ trải lòngTự bao giờ?vết mực là những ước mongCòn hình bóng em,tôi in vào trang giấyKhông hiểu vì saotôi yêu em nhiều đến vậyHỡi người tình,nàng có biết và có hay?Nếu như em,có thể nhận ra điều ấyThì trái tim tôiđã không đau đớn thế nàyTình yêu với tôi,không bao giờ là vô nghĩaDù tặng cho emvà chẳng nhận lại điều gìEm biết khôngước mơ của một người thi sĩLà được yêu ngườiđã biến mình…thành gã tình si.
Tác giả: Phan Hoàng
Tuổi thanh xuân bầu máu nóng dạt dàoLuôn ao ước khám phá miền mới lạCon đường đi dẫu gập ghềnh sỏi đáNhiều gian nan vất vả chẳng hề chi!
Tuổi thanh xuân nhiều khát vọng say mêMuốn chiếm lĩnh những chân trời khoa họcLuyện ý chí và trau dồi kiến thứcTrưởng thành qua bao năm tháng học đường
Tuổi thanh xuân tim cháy bỏng yêu đươngCùng bạn trẻ xây “thiên đường hạnh phúc”Nhưng tấm lòng cũng nồng nàn yêu nướcSẵn sàng đi xa khi Tổ quốc cần
Tuổi thanh xuân thật đẹp đẽ vô ngầnĐem sức trẻ dấn thân vào cuộc sốngGiàu mơ ước, đầy niềm tin hy vọngTrước cuộc đời bao thử thách gian nan!
Tác giả: Nguyễn Đình Cường
Ta đã đi qua hết tuổi thanh xuânVới sức trẻ cùng thời gian sống độngNhìn trời cao, nhìn biển khơi gió lộngƯớc mơ đời như con sóng triều dâng
Tổ quốc gọi tên mình lòng cảm thấy lâng lângMàu quân phục, sao lung linh trên mũĐược hành quân đi trong cùng hàng ngũ“Vì nhân dân…” – khúc hát tự hào thay!
Chúng tôi đi súng nắm chặt trong tayYêu biển đảo quyết ngày đêm canh giữBiển đông xa có Trường Sa án ngữChẳng lung lay khi sống cả vỗ bờ
Tây Nam gọi ta không thể ngồi chờMười năm đã phải nằm gai nếm mậtNhưng vinh dự là một điều có thậtGiúp bạn vô tư ta thêm được tự hào!
Tổ quốc bình yên – ta đâu tiếc công laoGóp phần nhỏ vào trang vàng giữ nướcCùng ông cha và những người đi trướcTuổi xuân qua – ta mãn nguyện lắm rồi!
Tác giả: Chưa Rõ
Đời gập ghềnh ta vẫn phải bước điDẫu đôi chân ngày càng già càng yếuDẫu mất đi tuổi thanh xuân yểu điệuNhưng cho ta biết nhiều thứ trên đời.Ta biết yêu , biết khóc và biết cườiBiết đắng cay , ngọt bùi và dối tráBiết con người sống thật hay sống giảVà biết thêm luật nhân quả trên đời .Ta biết rồi đây cõi tạm mà thôiNên hãy sống cho đáng là người sốngKhông cần có quá nhiều những tham vọngSống nhân từ mơ mộng để mà vui!
Có thể bạn quan tâm:
Thanh xuân chính là khoảng thời gian tươi đẹp và đáng nhớ nhất của mỗi người. Lúc đó ta sẽ được thỏa sức làm những gì mình muốn và khám phá thế giới, cháy hết mình với những niềm đam mê. Đồng thời, tuổi thanh xuân cũng là những khó khăn trắc trở trong cuộc sống mà những ngày đầu học cách trưởng thành ta phải tự đối mặt và vượt qua. Những bài thơ về tuổi thanh xuân tươi đẹp sau đây đã phản ánh chân thực điều đó.
Thơ về tuổi thanh xuân tươi đẹp
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Bốn mươi năm vụt qua nhanh vậy,Hôm nay ngồi nhớ lại ngày xưa,Nhớ tuổi mười bảy mộng mơ,Biết bao hoài bão đợi chờ riêng tôi!
Miền quê nghèo, chẳng ai nhàn nhã,Ấy thế mà nào đã đủ ăn,Quanh năm làm lụng quanh năm,Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời!
Mặc dù vậy nụ cười đâu thiếu,Cả nhà tôi thấu hiểu lẫn nhau,Chỉ luôn mong ước nguyện cầu,Vượt lên số phận mai sau thoát nghèo!
Thế nên bao gieo neo vất vả,Cùng gia đình tôi cố vượt qua,Kỳ thi đại học bấy giờ,Cả nhà hy vọng trông chờ vào tôi!
Chắc có lẽ ông trời phù hộ,Đỗ đạt rồi vẫn ngỡ đang mơ,Tôi được Nhà Nước chọn ra,Đi học ngoại ngữ … học xa gia đình!
Bầu trời Âu lung linh hoa lệ,Còn tôi thì trai trẻ ngây thơ,Biết bao cám dỗ còn chờ,Dằn lòng để dệt giấc mơ cuộc đời…!
Bằng tốt nghiệp của tôi loại giỏi,Ra trường rồi trở lại chốn quê,Bao nhiêu mơ ước ngày đi,Ngày về làm được còn gì vui hơn!
Lời thề thời thanh xuân trai trẻ,Với ước mơ rằng sẽ thoát nghèo,Giờ đây hết cảnh gieo neo,Tuổi thanh xuân cũng qua vèo … từ lâu…!
Tác giả: Chưa Rõ
Tôi cũng chỉ làm thay mọi thứTuổi thanh xuân thật sự tàn phaiBởi do mình chẳng có tàiGiữ gìn hạnh phúc đã sai cách nhìn
Giờ đã hết chỉ xin một chútNắm tay nhau hẫng hụt rồi ưThôi đành chấp nhận từ từĐể tìm lối rẽ tâm tư của mình.
Tác giả: Chưa Rõ
Thanh xuân đáng giá bao nhiêu ?Đến sai thời điểm, chọn yêu nhầm ngườiTrái tim đau, gượng mỉm cườiĐiều trân quý cũng xa rời cánh tay .
Những gì ta giữ hôm nayLà đau khổ của những ngày chưa quaChân trần khập khiễng đi xaChênh vênh đem tặng món quà hợp – tan
Nắng về trở giấc mi ngoanVẽ vời chân ý chớm tàn tựa bôngRồi ta cũng phải theo chồngNgười duyên tri kỉ là không nhớ gì …
Tác Giả: Nhã Ca
Chợt tiếng buồn xưa động bóng câyNgười đi chưa dạt dấu chân bàyBàn tay nằm đó không ngày thángTình ái xin về với cỏ may
Rồi lá mùa xanh cũng đỏ dầnCòn đây niềm hối tiếc thanh xuânGiấc mơ choàng dậy tan hình bóngVà nỗi tàn phai gõ một lần
Kỷ niệm sầu như tiếng thở dàiKhuya chìm trong tiếng khóc tương laiTầm xa hạnh phúc bằng đêm tốiTôi mất thời gian lỡ nụ cười
Đời sống ôi buồn như cỏ khôNày anh em cũng tợ sương mùKhi về tay nhỏ che trời rétNghe giá băng mòn hết tuổi thơ
Tác Giả: Ngọc Hà
Đẹp làm sao một thời tuổi trẻNhư ánh trăng diệu vợi đêm thuTuổi đôi mươi căng tràn nhựa sốngNét thanh xuân thắm thiết trinh nguyên
Em ngồi đó giữa lòng bom đạnNụ cười tươi đón ánh nắng maiTim hừng hực xuân thì con gáiGác chữ yêu vì nghĩa quê hương
Rồi tiếng bom ngày một rền vangKhắp nơi nơi nhuốm màu khói súngEm đứng lên khép lại nhớ thươngNhững giấc mơ bỗng hoá anh hùng
Rồi chiến tranh cũng đã lùi xaNhững bông hoa đã thành bất tửCó nụ cười vui trong lòng đấtMãi cái nhìn của tuổi đôi mươi.
Tác Giả: Phạm Tiến Duật
Sẽ đến lúc ta trở về giàNhưng tới đó hãy hay, giờ ta còn trẻ chánBắt chước dáng cụ già không khó lắmĐến khi già, muốn trẻ, khó làm sao
Lúc còn trẻ ra biển dễ hơn khi già ra aoLúc trẻ ta lội rừng dễ hơn là khi già thăm vườn mà mỏi gốiVới tuổi trẻ không có đêm nào gọi là đêm tốiMưa đã là bạn ta, nắng cũng là bạn ta
Ta cày mặt đất lên trong ánh nắng chói loàTa gieo mạ theo đường chân trời cho lúa mọcCười cái cần câu, ta huơ cần trụcLấy cân tạ ta cân và thước cây số ta đo
Nhưng ta lấy phút giây để tính thì giờTÌnh yêu sẵn trong ta đến bồn chồn biết mấyThân thể ta là toà lầu lộng lẫyÁnh sáng chứa bên trong và tiếng hát tràn đầy
Ta nguyện là đầu rễ, ta nguyện là ngọn câyNơi ta tựa ấy thân cành vững chãiTuổi già vui cùng ta mà trẻ lạiTrẻ em nhìn sức vóc ta mà lớn lên
Nhưng có một điều xin bè bạn đừng quênLà chính khúc hát thanh xuân này các cụ già đã hátTa nhẩm lại, bỗng thấy lòng dào dạtNên lại hát tuổi mình ở chính bàn tay.
Sưu tầm
Cho em tựa vào vai anh lần cuốiĐược không anh duy nhất chỉ một ngàyRồi em sẽ trả anh về bên ấyBữa cơm chiều với một người anh thươngCho em được thay cô ấy một đêmNằm bên cạnh rồi ôm anh mà ngủĐể sáng mai khi em vừa tỉnh dậyĐã nhìn thấy anh cười bên bữa sáng vừa xong .Cho em được một chiều cùng anh bước thong dongTrên con đường hạ về bằng lăng vừa chớm nởĐể cho em thấy bình yên ngay cả trong nhịp thởCó anh ở đây rồi … câu nói ấy thân quen .Cũng lâu rồi có phải đúng không anh ?Mình xa nhau không hẹn ngày gặp lạiAnh thì rất khác em đã có người thương mớiCòn em vẫn một mình trong hoang hoải nhớ thương.Lâu lắm rồi anh không ngồi cạnh bênÔm chặt em mỗi khi lòng yếu đuốiVuốt tay lên mái tóc huyền đang rốiThì thầm với em rằng đừng buồn có anh đây .Em không hiểu vì sao chúng mình lại chia tayAnh không nói một lời bỏ em và đi mấtĐể cho em nhớ nhung nỗi đau đầy khóe mắtKhóc ướt cả một đời bỏ phí tuổi thanh xuân.Cho em một ngày một ngày được không anhĐể nghe lại lời yêu vẫn giấu trong lồng ngựcĐể cho em sống lại tuổi thanh xuân đã mấtĐể em nói một lời rằng “em vẫn thương anh “.
Tuổi trẻ, tuổi thanh xuân để lại nhiều dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Hy vọng rằng những bài thơ về tuổi trẻ hay nhất mà chúng tôi chia sẻ sau đây có thể giúp những ai đã, đang trong độ tuổi thanh xuân có thể lưu giữ lại những ký ức, những cảm xúc đẹp đẽ nhất trong những năm tháng ấy.
Thơ hay về tuổi trẻ
Tác giả: Xuân Diệu
Thanh niên ơi, ngươi đang ở cùng ta,Rộn tiếng mùa, và thay đổi cười hoa.Ngươi ríu rít như một rừng chim núi,Ngươi xôn xao như một vạn cây rừng;Nao lòng ta bằng muôn cánh yêu đương,Làm rợn ngợp như phất cờ trẻ mạnh.Ở trong máu thắm vì xuân trộn ánh,Suối ngươi đi, róc rách giọng hồng vàng,Xui chân vồng thành những bước nghênh ngangVà gót nhịp theo một lời hứa hẹn.Miệng thổi sáo, mày nghiêng đưa mắt bén,Ta liếc đời bằng những khoé ham mê;Ngươi treo đèn, ngươi mở nhạc, tung huê,Và ta đóng những vòng tay thật chặt.Thế mà cũng có một ngày khe khắtTa ở đây mà ngươi bỏ ngươi đi.Ôi Thanh Niên! ngươi mang hết xuân thì,Hình ngực nở, nụ cười tươi, màu tóc láng.Già sẽ đến, giơ tay xua ánh sáng,Đuổi bướm chim, làm sợ cả hoa hương;Và dần dà càng rõ rệt bộ xươngMà bạn hữu sẽ đặt nằm dưới đất.Không còn ngươi, thôi cái gì cũng mất:Tài năng chi, Danh vọng kể làm chi,Kể chi Tiền với một kẻ mê siChỉ thấy nghĩa trong Ái tình vĩnh viễn!Chèo năm tháng vội đưa ta tới bến,Thuyền mộng hoa không chở kẻ tàn xuân,Hồ thần tiên rầu rĩ bóng tà huân,Ta đau đớn bước lên bờ thực sự,Cô đơn quá, bởi không còn ngươi nữa!
Ngươi đi rồi, thôi khổ sở bao nhiêu!Thấy sao đành sắc lợt với hình xiêu,Chịu sao nổi những ngày giờ lạnh lẽoThời gian rót từng giọt buồn tê héo,Sự sống đi như hương bỏ hoa chiều;Ngục đời người không có mặt trời yêu,
Và anh yến chẳng thăm vườn nhạt tẻ…Nhìn tuổi trẻ cười ta xưa đã trẻ,Họ được yêu, mà ta chỉ được thương;Ta, nòi tình, mà giá ngắt vì sươngCủa lãnh đạm, thôi khác nào đã chết?Ngươi đã mất, thôi cái gì cũng hết…
Người đương ở cùng ta, ôi Thanh Niên!Ta ôm choàng, ôm riết bánh thần tiên,Ta ôm bó, cánh tay ta làm rắn,Làm giây da quấn quít cả mình xuân;Không muốn đi, mãi mãi ở vườn trần,Chân hoá rễ để hút mùa dưới đất.Thanh Niên hỡi! lòng ngươi thơm quá mất!Ta uống mê vào hơi thở của ngươi;Ta bấu răng vào da thịt của đời,Ngoàm sự sống để làm êm đói khát.Muôn nỗi ấm, với ngàn muôn nỗi mát,Ta đều ăn, nhắm nhía rất ngon lành;Ngực thở trời, mình hút nắng tươi xanh,Ta góp kết những vòng hoa mới lạ.
Ngươi đang ở! ta vội vàng dữ quá!Sống toàn tim! toàn trí! sống toàn hồn!Sống toàn thân! và thức nhọn giác quan,Và thức cả trong giấc nồng phải ngủ;Sống, tất cả sống, chẳng bao giờ đủ,Chất chen kho mộng chắc với tình bền,Để đến ngày Thanh Niên vội lên yên,Nghe nhạc hoà, tưởng còn mãi Thanh Niên!
Tác giả: Chưa Rõ
Tuổi trẻ giá bao nhiêu?Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu ?Đến sai thời điểm, chọn yêu nhầm ngườiTrái tim đau, gượng mỉm cườiĐiều trân quý cũng xa rời cánh tay .
Những gì ta giữ hôm nayLà đau khổ của những ngày chưa quaChân trần khập khiễng đi xaChênh vênh đem tặng món quà hợp – tan
Nắng về trở giấc mi ngoanVẽ vời chân ý chớm tàn tựa bôngRồi ta cũng phải theo chồng
Tuổi trẻ tình yêuHỏi thế gian tình là gìMà thương mà giận mà hờn mà yêuDẫu cho em có nói nhiềuAnh đây cũng nhớ cũng yêu mặn nồng
Thương em má đỏ môi hồngLàm anh xao xuyến cho lòng xuyến xaoNgước lên hỏi những vì saoYêu là chi hỡi ông sao trên trời
Tuổi trẻ đã qua rồiCòn đâu đây nữa cái thời còn sonGờ đây cho dẫu héo mònTình yêu là muốn cháu con sum vầy
Nắm tay bà mỗi sớm ngàyMiệng cười món mém đắm say trọn đời!!!
Cười lên nào cô gái tuổi trẻHãy xem chia ly như một lẽ thường tình ?Chẳng có chi sao vẫn thấy lạnh lùng.Có những lời nghe thật nhẫn tâm.Và chẳng nên mang ra lúc chia tay mà ngụy biện..
Em hãy cười lên cho cuộc sống đẹp xinhYêu thương không trọn vẹn thì xếp vào ngăn ký ứcTuổi trẻ dại khờ đừng suy tư ngờ vựcNông nổi cuộc đời nào rồi cũng lớn khôn lên
Tác giả: Thiết Dương
Là tuổi trẻ lao mình trong bão gióĐâu ngại gì nhiều gian khó chông gaiVẫn ngày đêm dâng hiến đến miệt màiVì một lẽ tương lai đang chờ đợi
Là tuổi trẻ cứ thẳng đường đi tớiDẫu nhọc nhằn mà phơi phới niềm tinChốn biên cương ta chung sức giữ gìnNgoài hải đảo sóng in hình tổ quốc
Ngàn sâu thẳm vẫn xanh màu mơ ướcƠi bàn chân tiếp bước những bàn chânDẫu đèo cao thác lớn chẳng ngại ngầnMà quả cảm dấn thân nơi đầu sóng.
Là tuổi trẻ khát khao và hy vọngCứ lặng thầm xây ước mộng tương laiTiếng yêu đầu xin giữ chẳng phôi phaiEm hãy đợi một sớm mai đầy nắng
Xin đợi nhé hỡi tình yêu trong trắngGánh sơn hà dẫu nặng đến là baoQuyết phen này vươn tới những tầm caoGiang đôi cánh ta bay vào vũ trụ.
Tác giả : Chưa Rõ
Hoa thơm của xứ sởLiệt Nữ đất hùng anhĐã vì nước hy sinhKhi tuổi đời rất trẻLặng nghe hàng dương kểChốn Côn Đảo xa xôiNơi ấy biết bao ngườiĐã đi vào bất tử!.Có một người thiếu nữMiền đất đỏ yêu thươngĐã chiến đấu kiên cườngNgàn đời còn ghi dấuƠi chị Võ thị SáuSử sách mãi lưu thơmVạn đời sau biết ơnNgười anh hùng Liệt NữNay một bầy giặc sửCùng những kẻ vô ơnĐê tiện và ươn hènMuốn xóa nhòa lịch sử !.Này hỡi bầy quỷ dữĐất Việt rất linh thiêngHùng khí bốn ngàn nămĐập tan loài bay đó!.
Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Tình như bão nổi ở trong lòngCuộc đời cứ mãi thể long đongCô đơn bóng tối hồn hoang lạnhĐôi mắt u hoài lệ ngày xanh
Tâm tưởng khát khao ánh bình minhGiang hồ lận đận cõi điêu linhHương quê phụ bạc tình non nướcGiông gió ra khơi mộng hải trình
Tuổi trẻ ôm mình bao ước mơTâm tư ngày ấy rõ dại khờĐơn thân cô thế chờ cơ hộiMở rộng vòng tay đón tự do
Cho biết đừng quên một chữ tâmTình người mãi mãi quý vô ngầnDù phải hi sinh ngàn vật báuLòng thành kiên định chẳng cần mau
Dẫu cuộc đời ta lắm đắng cayLàm người chớ nghĩ việc cầu mayTâm tư cởi mở thường học tậpSuy xét tận tường đáp ý thầy
Đường đời vinh nhục cậy số phầnPhận nghèo thấy nghĩa khó phân vânQuyết không lươn lẹo hay cầu cạnhTiền tài danh vọng chẳng mất tâm.
Tác giả: Nguyên Hữu
Có tiếc không em xuân sắp quaOng bướm từng đôi – hoa vờn, vãnTrong vườn xanh lá – gió đu đưaTrong khúc tình muôn chim ca hótĐánh thức mặt trời chót ngủ quênBừng tỉnh vui vầy tươi nắng sớmCủa dăm ba ngày nữa xuân quaXuân qua ư? Rồi xuân lại đếnTuổi trẻ chúng ta có trở lại khôngCó dài, có rộng như năm thángNhư biển trời, như núi như sông…
Điều không thể, chẳng bao giờ vậy cảMùa xuân qua, tuổi trử cũng quaXuân quay lại, tuổi trẻ ta chẳng thểTa vội vàng níu kéo lại chút xuânCố giữ lại tuổi trẻ xanh mơn nữaGiữ lại kìa cuộc sống tươi mơn mởnCủa ngày xuân thắm đượm đất trờiNào giữ lại kẻo nó trôi đi mấtTrên cõi đời tên ta không được nhắcLặng lẽ nằm như nấm mộ vô danhKhông bia khắc, không lời ghi chúHọ tự hỏi rằng: ta nằm đó vì sao?…
>>>Xem thêm: [1001+] Stt thanh xuân rực rỡ, câu nói hay về tuổi trẻ ý nghĩa
Tuổi trẻ đối với mỗi chúng ta là hồi ức sống động và không thể phai. Ai đã trải qua rồi thì biết, dù buồn hay vui thì tuổi trẻ vẫn đẹp biết bao. Bất giác nhớ đến nó sẽ khiến ta nở nụ cười hạnh phúc nhưng cũng chứa đầy nuối tiếc. Tập thơ ngắn về tuổi thanh xuân ý nghĩa sau đây sẽ đưa bạn sống lại với miền kí ức khó quên đó.
Thơ ngắn về tuổi thanh xuân
Tác Giả: Khánh Huyền
Hỏi thế gian tình là gìMà thương mà giận mà hờn mà yêuDẫu cho em có nói nhiềuAnh đây cũng nhớ cũng yêu mặn nồng
Thương em má đỏ môi hồngLàm anh xao xuyến cho lòng xuyến xaoNgước lên hỏi những vì saoYêu là chi hỡi ông sao trên trời
Tuổi thanh xuân đã qua rồiCòn đâu đây nữa cái thời còn sonGờ đây cho dẫu héo mònTình yêu là muốn cháu con sum vây
Nắm tay bà mỗi sớm ngàyMiệng cười món mém đắm say trọn đời!
Tác Giả: Solaria
Thanh xuân ngắn ngủi trôi qua hếtĐong đếm sao cho dứt thương tìnhBạn bè bao năm ghi nhớ mãiHẹn thời gian điểm, về bên nhau
Tác Giả: Diệp Minh Tuyền
Khi mái tóc trên đầu chớm bạcĐuôi mắt dài rạn những vết chân chimAnh bỗng hiểu một điều rất thậtChúng mình vừa qua hết tuổi trung niên
Làn da nõn, mái tóc đen thuở ấyEm trao anh, đã lặn hết đâu rồi ?Vòng tay ấm một thời trai trẻ ấyAnh nâng em, nay đã mỏi rã rời
Chỉ còn lại những nguyên trinh thời con gáiLà tấm lòng chung thủy ở nơi emChỉ còn lại nỗi đam mê mãi mãiNơi tim anh vẫn vỗ nhịp êm đềm
Ai dám bảo tình già là vô vịSống bên nhau với nhịp điệu chán nhàmRiêng với ta càng già càng tri kỷĐôi tim nồng vẫn quấn quýt như sam.
(Sưu tầm)
Thời gian cứ trôi thật làĐể con người cứ phải già từng bướcCòn những điều ta mơ ướcSao thời gian cứ mãi lướt thật nhanhĐể đây với những xung quanhĐến lúc trưởng thành tuổi thanh xuân tànÔi ta cảm thấy bàng hoàngCuộc sống vì sự ngỡ ngàng thời gian.
(Sưu tầm)
Hãy xem chia ly như một lẽ thường tình?Chẳng có chi sao vẫn thấy lạnh lùng.Có những lời nghe thật nhẫn tâm.Và chẳng nên mang ra lúc chia tay mà ngụy biện..Em hãy cười lên cho cuộc sống đẹp xinhYêu thương không trọn vẹn thì xếp vào ngăn ký ứcTuổi trẻ dại khờ đừng suy tư ngờ vựcNông nổi cuộc đời nào rồi cũng lớn khôn lên.
Hồ Viết Bình
Một thời thật đẹp tuổi đôi mươiƯớc mơ bay bổng hái sao trờiNíu vầng trăng xuống thăm chị NguyệtGọi chú cuội già kết bạn chơi.Một thời lãng mạn tuổi đôi mươiVội vàng ngắt một đóa hoa tươiTặng người vừa bước ngang qua ngõĐêm về nhung nhớ mãi không thôi.Hào hùng một thuở tuổi đôi mươiSá chi sóng, gió, bão trùng khơiNgày đêm canh giữ miền biên ảiVẫn mơ xây tổ ấm cuộc đời.Một thời sôi nổi tuổi đôi mươiNụ cười luôn thường trực trên môiNơi nào gian khó luôn có mặtĐem niềm vui đến với mọi người.
Tác giả: Hồ Viết Bình
Một thời thật đẹp tuổi đôi mươiƯớc mơ bay bổng hái sao trờiNíu vầng trăng xuống thăm chị NguyệtGọi chú cuội già kết bạn chơi.Một thời lãng mạn tuổi đôi mươiVội vàng ngắt một đóa hoa tươiTặng người vừa bước ngang qua ngõĐêm về nhung nhớ mãi không thôi.Hào hùng một thuở tuổi đôi mươiSá chi sóng, gió, bão trùng khơiNgày đêm canh giữ miền biên ảiVẫn mơ xây tổ ấm cuộc đời.Một thời sôi nổi tuổi đôi mươiNụ cười luôn thường trực trên môiNơi nào gian khó luôn có mặtĐem niềm vui đến với mọi người.
Cùng thư giãn với chùm thơ về tuổi trẻ hài hước sau đây để có thêm nhiều tiếng cười sảng khoái, nhiều phút giây thư giãn ý nghĩa sau nỗi vất vả, lo toan của cuộc sống thường nhật bạn nhé !
Thơ về tuổi thanh xuân hài hước
Giám thị nhìn em giám thị cườiEm nhìn giám thị lệ tuôn rơiCổng trường Đại Học cao vời vợiRuộng đồng mênh mông đón em về.
Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏNỗi buồn này ta biết ngỏ cùng aiNhìn đề bài chẳng biết đúng sai?Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắngVài lời thơ, liệu thầy cô có mắngCó kỷ luật hay chỉ gạch bài thi?Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghiVài câu nói cho lòng vơi căng thẳng!
Học sinh cuối cấp như này sao …Sách vở khô khốc, học không vàoFace nhiều cũng chán..! => nằm suy nghĩViết được mấy câu thơ tào lao..Cũng có 1 chút là hại nãoThức nhiều, mất ngủ biết làm saoÁp lực thi cử,… nhiều chuyện nữa ..!=> Đau đầu! dầu gió? Đưa đây nào!=> Bài thơ chế học sinh cuối cấp hay, độc đáo.
Hôm nay em viết đơn này,Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thươngEm tuy vẫn nhớ lớp trườngNhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.Suốt đêm em sốt ly bì,Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừngViệc học chắc phải tạm ngừng.Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên.Bài ghi em sẽ chép liềnEm xin lỗi đã làm phiền thầy cô!
Bỗng nhiên chẳng muốn chép bàiThế là ngồi viết một vài câu thơViết cho tới lúc hết giờChuông reo được nghỉ vật vờ hành langCuộc đời lắm lúc trái ngangĐắng cay khổ nhục phũ phàng lắm thayChuông đồng hồ cứ thế quayMà chuông chẳng đổ a cay…Gió về trên những rặng keoBạn bè chăm chỉ gạ kèo ‘hép lai’Vài đứa chăm chỉ chép bàiCòn đâu ngáp ngắn ngáp dài chờ chuôngTri thức như gái…Ăn vào không được mà buông chẳng đànhThời gian xin hãy trôi nhanhVạn lần chuông đổ để anh ra trườngTrở về mảnh đất quê hươngTheo chân đàn vịt ra đường, ra đêSớm đi tối muộn lại vềCái bằng vứt xó, đời phê …
Bước tới phòng thi mới hoảng hồnBạn bè chiến hữu chẳng thấy đâu.Lom khom dưới cuối một vài đứaLác đác bên kia giám thị tuần.Đề văn nghĩ mãi đau đầu quáĐề toán giải mãi vẫn không ra.Giờ đây chỉ biết ngồi cắn bútMột mảnh đề thi ta với ta.
Bước tới phòng thi bóng xế tàĐiểm ghi trên giấy thấy con 3Lom khom dưới lớp người ngậm bútLác đác bên trên kẻ ngó raNhớ má đau lòng, con bí quáThương thầy ở lại một năm nhaDừng tay viết lại nhìn giấy trắngMột nỗi buồn riêng, ta với ta.
Đi thi không biết một chữ nàoTai ù mắt nhắm, bụng kêu gào.Nhìn đề như nhìn người kiếp trước,Tâm hồn thì gửi tận trăng sao…Thi toán mà ngỡ như thi vănNhìn hình elip tưởng vầng trăngPhương trình tiếp tuyến như con ngỗngĐồ thị thì giống như xe tăng…Thắp hương con lạy ông giờiCho con đỗ đạt qua thời sinh viênNhà xa con chẳng có tiềnDâng ông mấy chục lạy liền mong thương.
Cùng sống lại với mối tình tuổi trẻ trong sáng, ngọt ngào, đong đầy kỉ niệm của mình với tập thơ tình tuổi trẻ lãng mạn, ngọt ngào sau đây bạn nhé !
Thơ tình tuổi thanh xuân
Tác giả: Chưa Rõ
Hãy cứ yêu đi khi đời có thểĐừng sợ như thế buồn lắm em ơiTuổi thanh xuân còn đang phơi phớiHãy để nụ cười rạng rỡ đôi môi.Vẫn biết ngoài kia dòng đời vẫn trôiThật giả trắng đen lẫn với vàng thauTình đời tốt xấu bàng bạc một màuNhưng vẫn còn nhiều lắm điều tốt đẹpEm ơi! Đừng mất lòng tin như thếMở lòng ra đừng để phí thanh xuânMãi đắm chìm trong tủi buồn tâm thânMạnh mẽ đứng nên đôi chân bước tiếp.Phía trước tương lai khoảng trời rất đẹpĐang đọi em đừng e ngại rụt rèVững tin vào bản thân mình em nhéDù thế nào đùng để mình gục ngãHãy buông bỏ dĩ vãng buồn trôi xaĐừng để vướng bận đôi chân ta bướcGiữ vững niềm tin đi về phía trướcTin rằng đời mình sẽ được hạnh phúc.
Tác giả: Chưa Rõ
Hỏi thế gian tình là gìMà thương mà giận mà hờn mà yêuDẫu cho em có nói nhiềuAnh đây cũng nhớ cũng yêu mặn nồngThương em má đỏ môi hồngLàm anh xao xuyến cho lòng xuyến xaoNgước lên hỏi những vì saoYêu là chi hỡi ông sao trên trờiTuổi thanh xuân đã qua rồiCòn đâu đây nữa cái thời còn sonGờ đây cho dẫu héo mònTình yêu là muốn cháu con sum vâyNắm tay bà mỗi sớm ngàyMiệng cười món mém đắm say trọn đời!
Tác Giả: Huyền Trang
Anh thèm là kẻ ngốc mãi dại khờTrong bơ vơ anh thấy mình nhung nhớĐược cùng em trong buổi chiều ngược gióNghe tiếng lòng thao thức chỉ vì yêu…
Em cười nụ cười xinh giữa chúng mìnhTình yêu đó anh khắc sâu nơi tim nàyThèm là gió có lắng nghe buồn trôiGiữa muôn vàn nỗi nhớ luôn đong đầy…
Này gió có nghe lòng tôi đang khócTrong muôn vàn câu hỏi thời thanh xuânTìm những cánh thư mang chút hy vọngMỏng manh chờ cơn mưa hạ cuối mùa…
Này gió có hỏi tình tôi ray rứtHay vô tình làm ướt khóe mi rồiNày hỡi những phút giây ngày hôm ấyTuổi thanh xuân dâng hiến sống một lần…
(Nikolai Alekseevich Nekrasov – Đinh Nguyễn Trần Lê dịch)
Em đừng nói rằng đã giết tuổi thanh xuân
Lòng ghen tỵ của anh em làm khổ
Em đừng nói!… Anh đã gần bên mộ
Còn em tươi hơn hoa giữa mùa xuân!
Nhớ lại ngày, khi em đã yêu anh
Em đã nghe lời rằng: yêu em đó
Đừng nguyền rủa! Anh đã gần bên mộ
Cái chết anh mua, anh sẽ cố hết mình!
Em đừng nói rằng ngày tháng cô liêu
Người cai ngục đau buồn em đừng gọi:
Trước mặt anh – ngôi mộ đầy bóng tối
Còn trước mặt em – tràn ngập tình yêu!
Anh biết rằng giờ đã chẳng yêu nhau
Đợi và thương chỉ làm em chán ngấy…
Ngôi mộ đã gần, anh xin em đợi đấy
Cho số phận anh kết thúc cái mở đầu!
Tác giả: Xuân Diệu
Tơ liễu dong gần tơ liễu êm;Bướm bay lại sánh bướm bay kèm.Nghìn đôi chim hót, – chàng trai ấyKhông có người yêu để gọi “em”.
Mặt trời vừa mới cưới trời xanh,Duyên đẹp hôm nay sẽ tốt lành.Son sẻ trời như mười sáu tuổi,Má hồng phơn phớt, mắt long lanh.
Có phải chàng tơ đến tuổi rồi…Ra đường, ngỡ được thấy hoa khôi,Uống cho áo mới mừng xuân rộn:Ai đợi chàng đâu! – Chỉ nắng cười.
– Ghen tuông nhìn gió thẹn bên cây;Chim lẻo không im, liễu cứ gầy.Và các môi hoa như sắp nói:“Ái tình đẹp tợ chúng em đây!”
Tác giả: Xuân Diệu
Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên,Cây me ríu rít cặp chim chuyền.Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,Thu đến – nơi nơi động tiếng huyền.
Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu,Lả lả cành hoang nắng trở chiều.Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,Lần đầu rung động nỗi thương yêu.
Em bước điềm nhiên không vướng chân,Anh đi lững đững chẳng theo gần.Vô tâm – nhưng giữa bài thơ dịu,Anh với em như một cặp vần.
Mây biếc về đâu bay gấp gấp,Con cò trên ruộng cánh phân vân.Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.
Ai hay tuy lặng bước thu êm,Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,Lòng anh thôi đã cưới lòng em.
Tác giả: Xuân Diệu
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,Anh cho em, kèm với một lá thư.Em không lấy, và tình anh đã mấtTình đã cho không lấy lại bao giờ.
Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo;Tình thì buồn như tất cả chia ly.Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo;Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.
Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại,Tới bên em, chờ đợi mãi không về.Em đã xé lòng non cùng giấy mới,– Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.
Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá.Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã,Anh lại còn yêu, bông lựu, bông trà.
Nhưng giây phút đầu say hoa bướm thắm,Đã nghìn lần anh bắt được anh mơĐôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm,Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.
Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ,Ai có ngờ lòng vỡ đã từ bao!Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏLen tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.
Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch;Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ.Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.
Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi,Anh chỉ có một tình yêu thứ nhấtAnh cho em, nên anh đã mất rồi!
Bạn biết không, tuổi trẻ chính là thứ đáng quý của một đời. Đừng mãi sống vì tồn tại, hãy sống vì đam mê, vì hoài bão, vì sự nhiệt huyết. Hãy sống những tháng năm rực rỡ, và tươi đẹp nhất. Tuổi thanh xuân chỉ có một, đừng sống lãng phí nó. Đây cũng chính là thông điệp mà những bài thơ về thanh xuân, thơ tuổi thanh xuân, thơ tuổi trẻ tràn đầy nhựa sống trên đây muốn gửi gắm.
>>>Đừng bỏ lỡ: Tập thơ về tuổi trẻ, thơ về tuổi thanh xuân đầy nhiệt huyết
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.