Ai có thể quên được những kỉ niệm của tình bạn tuổi học trò, những kỉ niệm trong sáng, hồn nhiên, đôi khi mang nét ngu ngơ khó diễn tả. Chính những kỉ niệm hồn nhiên đó khiến chúng ta luôn nhớ về nhau, để rồi có dịp gặp lại cứ hàn huyên cả buổi vẫn không thể hết chuyện. Cùng “sống” lại với những kỉ niệm tuổi học trò khó quên qua những bài thơ về tình bạn tuổi học trò hay nhất do LVT Education tổng hợp sau đây bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Tuổi học trò hồn nhiên dưới mái trường làm sao thiếu được những người bạn yêu dấu. Những người bạn sớm hôm kề cận cùng nhau chia sẻ buồn vui. Những người bạn góp phần làm nên những năm tháng tuổi học trò không thể nào quên. Cùng lắng lòng với tập thơ về tình bạn tuổi học trò sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ về tình bạn tuổi học trò hay nhất
Tác giả: Nguyễn Thị Liên
Anh có nhớ thuở còn đi họcHai đứa mình,…bạn chọc ghép đôi.Chiều chiều tan lớp, lên đồiHái từng trái chín, đưa môi nhem thèm.Ghét anh quá ! Làm em phải tức !Trái đang ăn cũng giựt cho đành..Đường đồi đá sỏi loanh quanhĐuổi nhau mà chạy,..tranh giành trái ngon.Kỷ niệm ấy vẫn còn trong tríLớn lên rồi để ý anh thương !Sao còn ngại lối, e đườngBây giờ mang nỗi vấn vương trong lòng.Khi xa cách thầm mong tương hộiGặp lại rồi…bối rối như xưaLòng anh biết nói sao vừaYêu em nhiều lắm mà chưa tỏ tình…!!!Thôi ! Thì cứ lặng thinh như vậy !Để cho ta không thấy ngượng ngùngGiữ hoài một chút nhớ nhungChẳng ai hay biết,..Bạn cùng học thôi.Những mơ ước, của hồi thơ dạiMãi không quên hương trái đầu mùaVị đời ngọt ngọt, chua chua…Như bao câu nói..thật, đùa khó quên….!
(Hà Đình Nguyên)
Nhánh phượng hồng rũ xuốngĐọng buồn trong mắt aiBàn tay nào luống cuốngNắm vội một bàn tay
Xa nhau mấy mươi ngàyHay sẽ không gặp lạiTuổi học trò vụng dạiChỉ còn một buổi nayRồi sân trường sẽ vắngNhững tà áo trắng bayGốc phượng nằm thinh lặngNhớ nhịp guốc vui taiTrở mình trong trang vởVài chiếc lá thuộc bàiDăm bài thơ dang dởMột mối tình phôi thaiDẫu ngày tháng tàn phaiPhượng hồng còn mơ mãiTuổi học trò dấu áiMột thuở nào nồng say.
(Sưu tầm)
Tình bạn thời áo trắng
Nếu ngày mai khi cổng trường khép lại
Bóng bạn hiền yêu dấu vút ngân nga
Trên đường đời đầy rẫy những phong ba
Kỉ niệm cũ còn đây là nét chữ
Nếu ngày mai tôi đã là cát bụi
Thì gió ơi xin đừng cuốn tôi đi
Để tôi mãi phơi mình trên sa mạc
Và vô tình chứng kiến cảnh biệt ly
Khi xa nhau đừng quên mình bạn nhé
Dù khóc hay cười cũng vậy thôi
Quả đất tròn xoay còn gặp lại
Hẹn ngày tình bạn mãi không phai.
Tác giả: Hồ Thụy Mỹ Hạnh
“Bây giờ ai đã quên chưa ?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niềm không
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao.
Tác gỉa Trương Thị Anh
Nhớ xưa áo trắng tinh khôi
Học tan ở lớp sóng đôi đi về
Đôi bạn hẹn ước cùng thề
Thi vào đại học ta về trường chung
Sắp ngày đại học trường xa
Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu
Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu
Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta
Còn tôi tiếp tục học xa
Đến khi về lại bạn đã hai con
Gặp nhau nước mắt nỉ non
Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên
Nhìn cảnh bạn cũng điền viên
Vui mừng hai đứa triền miên nói cười
Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi
Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.
Thơ: Trần Văn Nghệ
Năm học mới niềm vui rộn rã
Bạn với thầy vừa lạ vừa quen
Bàn học cô xếp kẽ xen
Muốn ngồi bên cạnh… hắn chen vô liền.
Giả làm bộ ngoan hiền… ít nói
Khẽ quay sang nhẹ gọi… ấy ơi!
Mặt nhìn sao ghét…chả chơi
Suốt ngày nói chuyện khơi khơi trong giờ.
Bài trên lớp ngu ngơ không chép
Cặp vở thì lép kẹp rỗng không
Nên cô chỉ định ghép lồng
Mình kèm bên hắn nhắc trông mỗi giờ.
Mồm liến thoắng…mộng mơ thế giới
Mượn bút rồi lại khới chuyện ăn
Bực mình dùng phấn vạch ngăn
Phân đôi ranh giới, thước căn chia đều.
Mặt buồn bã… hắn kêu xin lỗi
Tự nhiên mình thấy tội hắn ghê
Nhưng mà cảnh giác…cận kề
Âm mưu gì đó… phải đề phòng ngay.
Rồi một bữa… trăng đầy, học tối
Hắn gặp riêng… bối rối cầm tay
Bài thơ mến gửi mê say
Chiếc nơ kỷ niệm lòng này xốn xang.
Cuốn vở viết lật sang trang mới
Mong đến trường thầm đợi chờ ai
Kẹp nơ được tặng luôn cài
Xóa nhòa vạch phấn chia hai hôm nào.
Năm học cuối thấy sao nhanh lạ
Phải xa thầy, xa cả bạn gần
Xa hàng phượng vĩ ve ngân
Hắn buồn tay nắm tần ngần hiền ghê.
Rồi bẽn lẽn vân vê tà áo
Hắn kêu rằng… muốn bảo chút nghe
Tưởng là câu chúc… cuối hè
Ai ngờ hôn vụng…lăm le lâu rồi!
Có thể bạn quan tâm:
Tuổi học trò cấp đong đầy những kỉ niệm: có những kỉ niệm vui, có những kỉ niệm buồn, có những kỉ niệm cũng ngây ngô, dại khờ để khi nhớ lại ta không khỏi bật cười. Hãy cùng “sống” lại với những kỉ niệm tuổi học trò mộng mơ qua những câu thơ về tình bạn tuổi học trò ngắn gọn, xúc cảm sau đây bạn nhé !
Thơ về tình bạn tuổi học trò ngắn gọn
Tác giả: Hàn Phong Tử
Xào xạc lá vàng bay trong gió,Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui.Mình tôi bước giữa sân trường cũ,Nghe tiếng ve buồn gọi hè sang!Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?
Sưu tầm
Cái thời áo trắng mộng mơNhớ hoài cái thưở còn thơ đến trườngYêu sao tà áo thân thươngDịu dàng tha thướt vấn vương bên đời
Tung bay tà áo buông lơiNhư làng mây trắng cùng trời thong dongCái thời áo trắng phượng hồngBâng khuâng nổi nhớ phiêu bồng dáng ai
Tình thơ chưa kịp trao tayHạ ơi ! Tôi nhớ áo dài hôm naoSân trường áo trắng hôm nàoNhớ về nơi ấy dạt dào tình thương
Cái thời tôi mãi vấn vươngHạ cho tôi gởi lời thương tới ngườiCái thời áo trắng rạng ngờiHạ ơi tôi mãi nhớ người năm xưa …!
Sưu tầm
Tôi luôn nghĩ chúng ta là bạnThế nên tôi thường mạnh dạn nói ngayViệc làm của bạn thế nàyThật là sai trái không hay chút nàoTốt cho bạn mà sao chẳng hiểuChơi với nhau từ tiểu học màKhó khăn cứ việc nói raBạn ơi tôi chẳng nề hà điều chiBạn hãy hiểu điều tôi nói ?Đừng vội vàng đối chọi với nhauHãy nên xét lại từ đầuChuyện gì cũng có trước sau bạn àTôi luôn muốn ta sẽ mãiSống ở bên nhau như lái với thuyềnDù cho sóng gió truân chuyênĐôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thâm tình.
Sưu tầm
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơiTô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạVùng kỉ niệm dâng trào không thể xóaTuổi học trò ôi lạ đến vấn vươngThắm rạng ngời màu áo thật mến thươngNhư mấy trắng khắp sân trường phủ bọcGhế đá cũ hàng cây bàng cạnh gócBiết bao mùa lũ bạn học bài thiVỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia lyBằng lăng tím buồn thêm vì cách biệtXin gửi tặng chút niềm tin da diếtNhững tạ từ nên đem viết thành thơ.
Tác giả: Hồng Liễu
Ngày xưa rồi cũng đi quaDấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưaĐường qua lối cũ trường xưaAi quên, ai nhớ tiễn đưa một ngàyBây giờ lối ấy còn aiHoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?Bồi hồi nhớ nhớ thương thươngBiết bao kỷ niệm còn vương một thời…!Bảng đen phấn trắng cả đờiNhững câu thơ cũ cắt rời từ khi…Thôi đành đếm bước quay điThu tàn đông đến còn gì mà mơ!Xa rồi để nhớ thẫn thờNhững ngày còn lại thôi chờ…tiếng veQuay vòng dĩ vãng lặng nghe… !Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!
Tác giả: Nguyễn Mây
Lặng nhìn chiếc lá bàng rơiLàm em nhớ lại cái thời học sinhTuổi thơ trọng nghĩa nặng tìnhThầy cô bè bạn chúng mình bên nhau!Bảng đen trang giấy trắng phauBút chì-thước kẻ – sáp màu nhỏ xinhVới tà áo trắng khiết tinhThướt tha trong gió dáng hình thanh tao!Tới trường í ới gọi nhauMày, tao,cậu,tớ dạt dào niềm vuiCái thời cắp sách xa rồiThầy cô bè bạn mỗi nơi một người!Hỏi rằng bạn có nhớ tôi?Thầy cô ngày ấy bây giờ ở đâu?Tóc xanh giờ cũng điểm màuPhai theo năm tháng dãi dầu nắng mưa!Thầy cô chắc vẫn như xưaVững tay chèo lái để đưa học tròBao đêm trăn trở âu loBên trang giáo án mong trò học nên!Cơm cha áo mẹ không quênThầy cô dạy chữ lớn lên xây đời!!!!!!!
Cuộc sống của mỗi người sẽ vô nghĩa biêt chừng nào khi thiếu đi những người bạn thân, những người bạn tri kỉ. Nhờ những người bạn thân mà cuộc sống của ta thêm phần sắc màu. Hãy cùng đọc những bài thơ về tình bạn thân tuổi học trò đặc sắc do LVT Education tổng hợp sau để chiêm nghiệm về mối quan hệ bạn bè của mình bạn nhé.
Thơ về tình bạn thân tuổi học trò
Tác Giả: Minh Hằng
Bồng bềnh gió chải tóc mâyNắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trôngHạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơMột thời áo trắng ước mơTròn xoe đôi mắt đứng chờ đợi nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâuBóng trăng lổ đổ áo màu cười duyênĐêm mơ trộm lúm đồng tiềnĐuổi nhau khúc khích bên triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưaQuyện mùi hương tóc như vừa đâu đâyHạ về thấp thoáng trong mâyTuổi hồng thuở ấy vương đầy túi thơm.
Tác Giả: Nguyễn Nga
Em trao tình thắm vào gió mâyTuổi nhiều mơ mộng với bay nhảy nhiềuƯớc mơ vui vẻ thương yêuBạn bè yêu mến chăm chiều động viên
Vào đời ao ước như tiênMẹ cha yêu mến chăm liền con ơiTuổi thanh niên cũng yêu đờiCùng nhiều hoài bão Vui chơi bạn bè
Dù xa xôi thích thì vềMùa xuân tươi đẹp sắp hè chia tayBạn bè yêu mến nhớ ngàyChúng mình sánh bước cùng bay vào đời
Sao em tim cứ hồng tươiMiệng cười tươi đón cuộc đời đẹp hơn.
( Phạm Nhã Thu)
Ừ thôi, trả phía sân trườngDấu chân hai đứa thuở dường như yêuTháng năm chiếc lá rơi vèoHoa bằng lăng cứ tím cheo leo lòngSau này còn nhớ hay khôngMắt người hôm ấy điếng hồn của taTrái tim ngơ ngác ngã baChúng mình sau rốt vẫn là bạn thôi
Đi qua cảm xúc một thờiMới hay thuở ấy có người thầm thươngBây giờ hai đứa ra trườngVô tình thôi, có chút vương vấn nàoBằng lăng tím đến xa nhauCâu thơ không gửi cũng nhàu vệt mong
Ngày cuối nghe tiếng trống trườngNghe nôn nao cả con đường học tanHái về một đoá bằng lăngĐinh đem tặngLại lặng thầm cho thôiNgười ở đây – mai xa rồiNgoảnh đầu mình giấu những lời dấu yêuMột chiếc lá nữa rơi vèoThế là đã đủ để neo lòng mình…
Tác giả: Chưa rõ
Tuổi học trò ơi, thương lắm mái tóc mâyEm đạp xe qua phố dài phượng vĩNghe trong gió, lời ai thủ thỉCho mình về cùng lối với cậu nghe!Tuổi học trò ơi, thương lắm tiếng veCánh phượng ép đỏ trang sách nhỏLời thầy cô thân thương còn đóCả bụi phấn nào rơi trắng ước mơ.Tuổi học trò ơi, thương lắm những vần thơCũng vụng dại, ngu ngơ thời đang lớnCó cánh cò, chở giấc mơ cha trĩu nặngCó ánh mắt người, sao lén nhìn ta.Thương biết bao, những ngày tháng đã xaTrong trẻo quá, chẳng bao giờ thấy lạiCon tàu đã qua, sao qua mãi mãiCó chuyến tàu nào cho tôi trở lại, tuổi thơ tôi?
Tác giả: Huyền Thư
Giây phút cuối, xa rời ngôi trường cũXa bạn bè, nơi ấp ủ niềm thươngTuổi học trò, lưu luyến mộng yêu đươngGiờ cách trở, nỗi buồn vương…khóe mắtChân bước mãi, biết lòng đau như cắtChẳng dám nhìn, chỉ cúi mặt….quay điLệ chảy đầy, tuôn ướt cả bờ miÔm kỷ niệm, bẽ bàng…khi tiễn biệtMàu Phượng đỏ, tiếng ve sầu da diếtĐành chôn vùi, những tha thiết…từ đâyThôi giã từ, bao ước vọng thơ ngâyThôi khép kín, chuỗi ngày….mơ với mộngTôi đứng giữa, bầu trời cao lồng lộngMắt dõi nhìn, khoảng xa rộng…thênh thangTự hỏi lòng, ngày tháng sẽ dần tanHay nhớ mãi, dẫu thời gian….chẳng đợi.
Sưu tầm
Mình với cậu chỉ là bạn thôiKhông thể hơn, suốt đời chỉ vậy!Dù vắng cậu, mình có buồn thật đấyNhưng buồn, đâu phải đã cô đơn.
Mình với cậu chưa có phút giận hờnNhớ về cậu chưa bao giờ mình khócGặp nhau ở cầu thang chỉ cười bằng mắtChỉ cười hoài… vì là bạn, không hơn.
Cậu bên mình luôn thấy rất vuiNhưng không bực khi cậu đi cùng người khácVà hồng trắng là hoa mình yêu nhấtCậu biết rồi sao lại tặng hồng nhung?
>>>XEM THÊM: TẬP thơ về tình bạn thân, thơ về tình bạn tri kỉ gắn bó khăng khít
Tuổi học trò đong đầy những kỉ niệm: có những kỉ niệm vui, có những kỉ niệm buồn, co những kỉ niệm cũng ngây ngô, dại khờ để khi nhớ lại ta không khỏi bật cười. Hãy cùng “sống” lại với những kỉ niệm tuổi học trò mộng mơ qua những bài thơ hay sau đây bạn nhé !
Thơ về kỉ niệm tình bạn tuổi học trò
Tác giả: Quê Hương
Qua rồi cái tuổi học sinhQua rồi cái tuổi chúng mình ngây thơTuổi xuân dệt bao ước mơTung tăng cắp sách đón chờ tương laiQua rồi những buổi sớm maiÁo dài phấp phới cùng ai tới trườngTinh khôi như những giọt sươngHoa phượng đỏ thắm rợp đường tuổi thơQua rồi những buổi ban trưaTan trường ai đón ai đưa đi vềVi vu trên quãng đường đêÁo dài phấp phới tóc thề ngang vai..Qua rồi ký ức một maiQua rồi những tháng năm dài mộng mơTuổi xuân dệt muôn ý thơCho ta hoài niệm thẫn thờ trong tâm./.
Tác giả: Trăng Trần
Em may quá đã kịp bước lên tầuĐể cùng anh ngược về thời nông nổiKỷ niệm tuổi thơ vẫn còn nguyên nóng hổiCái nhìn nhau bối rối cuối sân trường !Kỷ niệm một thời áo trắng thật dễ thươngTa tung tăng đi đến trường rảo bướcSải bước chân trên con đường ngập nướcCơn mưa rào bất chợt ướt áo em !Mưa tuy lạnh nhưng em lại ấm thêmBởi bên em có người hùng che chởMột bài thơ vẫn còn đang viết dởNhưng để lại trong nhau những nỗi nhớ vô bờ !Em trách anh sao lại quá dại khờKhông nói hết câu để bây giờ nuối tiếcTa xa nhau xa khoảng trời xanh biếcNghĩ về nhau mà tiếc mãi ngày xưa….!
Tác giả: Đỗ Thị Kim Hoa
Đã bao mùa nhìn phượng vỹ đơm hoaĐã bao năm xa rời trường lớp cũBạn bè xưa biết có còn đông đủ ?Thầy cô xưa biết ai mất ai còn ?Đứa đường đời công danh trải thênh thangĐứa vắn số vùi sâu ba tất đấtĐứa bạo bệnh đếm từng ngày lay lấtĐứa cuộc đời nhẹ tựa khói sương bayBao nhiêu năm ngày ấy buổi chia tayTrang lưu bút bao nhiêu điều gói ghémChút vấn vương chưa một lần hò hẹnCánh phượng hồng trao vội phút chia lyAi ngập ngừng che giấu mối tình siAi vô tư hay giả vờ không biếtSợ nước mắt nhoè trang thơ ly biệtMiệng mĩm cười sao khoé mắt cay cay ….Tuổi học trò đẹp tựa những áng mâyMàu trắng muốt trên nền trời xanh thắmBạn bè ơi trong lòng yêu yêu lắmCó một thời cháy bổng những đam mê ….
Tác giả: Nguyễn Thành
Vẫn nhớ thời xưa chuyện mái trườngTrăm trò nghịch dại.. Ấy mà thươngVào nhìn lớp lại nhanh chân bướcĐến điểm danh xong nhẹ gót chuồnBuổi thực hành thì tâm phấn khởiHôm thi cử bỗng mặt u buồnBao năm cũng đã già thêm tuổiVẫn nhớ thời xưa chuyện mái trường.
Tác giả: Nguyễn Thị Liên
Anh có nhớ thuở còn đi họcHai đứa mình,…bạn chọc ghép đôi.Chiều chiều tan lớp, lên đồiHái từng trái chín, đưa môi nhem thèm.Ghét anh quá ! Làm em phải tức !Trái đang ăn cũng giựt cho đành..Đường đồi đá sỏi loanh quanhĐuổi nhau mà chạy,..tranh giành trái ngon.Kỷ niệm ấy vẫn còn trong tríLớn lên rồi để ý anh thương !Sao còn ngại lối, e đườngBây giờ mang nỗi vấn vương trong lòng.Khi xa cách thầm mong tương hộiGặp lại rồi…bối rối như xưaLòng anh biết nói sao vừaYêu em nhiều lắm mà chưa tỏ tình…!!!Thôi ! Thì cứ lặng thinh như vậy !Để cho ta không thấy ngượng ngùngGiữ hoài một chút nhớ nhungChẳng ai hay biết,..Bạn cùng học thôi.Những mơ ước, của hồi thơ dạiMãi không quên hương trái đầu mùaVị đời ngọt ngọt, chua chua…Như bao câu nói..thật, đùa khó quên….!
Tác giả: Chưa rõ
Bạn hỡi! Ta về đâu?Khi xa buổi ban đầuMái trường xưa lặng lẽÁo bạc màu đã lâu
Từng mùa phượng đơm hoaMùa áo trắng nhạt nhòaMưa chiều phôi phai xóaDấu chân người in qua
Dòng đời trôi lặng lẽThời gian khẽ đong đưaĐời dạt trôi tám hướngBiết nói sao cho vừa?
Tôi vẫn nhớ những chiềuKể về chuyện tình yêuThời ngây ngô xa vắngRượu sưởi nồng ánh trăng
Hay những lúc lặng thinhChẳng ai nói một lờiNghĩ suy về hoài bãoNhững gian khổ cuộc đời
Chiều nay rơi mưa bụiPhượng trải hồng gót chânChạnh lòng, tôi chợt tủiÔi đâu rồi cố nhân?
Hãy dành thời gian chia sẻ những vần thơ chế về tình bạn tuổi học trò cực hài sau đây để có thêm nhiều phút giây thư giãn ý nghĩa bạn nhé !
Thơ chế về tình bạn tuổi học trò
Tác giả: Vũ Tiến Đạt
Nhớ ngày hai đứa kết thânĐã thề sinh tử luôn gần bên nhauBạn bè phúc họa trước sauLuôn cùng sát cánh dù nhàu xác thân
Thế mà thằng khốn bất nhânTừ khi có vk chẳng cần bạn luônAnh em tình nghĩa thêm buồnKhi mà nó lỡ quên nguồn kết giao
Em đây chỉ có ra vàoCùng con vk nó khi nào rảnh rangThế mà khi chuyện lộ hàngNó quên tình nghĩa đòi phang em nầy
Em giờ thấy rất là cayĐành viết thơ này để gửi bạn thânBạn ơi mày có bị đầnSao mày xử sự như dân giang hồ
Mày làm tao tức phát rồKhi xưa kết nghĩa khoai ngô hưởng cùngVậy sao nay nỡ nổi khùngQuên đi lời hứa sướng sung đã thề
Tao đây thất vọng tràn trềThật không ngờ được bạn bè hứa suôngMày là đứa giỏi diễn tuồngHứa rồi không giữ giờ buông tao à
Tao đây cũng nói mày nhaTao thề cắt đứt cả nhà mày luônTừ nay dù có bị buồnTao cũng chẳng luồn với vk mày đâu.
Tác giả: Phạm Hồng Đức
KHI……đi lai lúc thì ngồiVUI……như mở hội lòng tôi ngại ngùngTHÌ……ta hãy cử vui cùngVỖ……về con trẻ mà chung một lòng
TAY……đừng để dính chàm hồngVÀO……trong e ấp lại không muốn rờiĐẾN…..sau trọn một kiếp ngườiKHI…….ta chấp nhận tiếng cười chát chua
HOẠN….này ai bán mà muaNẠN ……này có phải tại đua mà thànhTHÌ…….đời vẫn muốn mãi xanhNÀO……ai biết trước mà dành cho nhau
THẤY…..gì ở những ngày sauAI…….ai cũng muốn một câu mời chàoKHI VUI THÌ VỖ TAY VÀOĐẾN KHI HOẠN NẠN THÌ NÀO THẤY AI.
Sưu tầm
Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏNỗi buồn này ta biết ngỏ cùng aiNhìn đề bài chẳng biết đúng sai?Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắngVài lời thơ, liệu thầy cô có mắngCó kỷ luật hay chỉ gạch bài thi?Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghiVài câu nói cho lòng vơi căng thẳng!
Sưu tầm
Bắt đầu học giữa tháng baThời gian học lượng đúng là hay ghêLúc mới học thấy okHọc xong mới biết đánh đề dễ hơnĐánh đề chỉ có số trơnLượng đây mang cả tâm hồn hồi quyHệ số có ý nghĩa gì?Làm cho lạm phát trong kỳ khác nhauBiết thế chăm học sớm mauĐể bây giờ đỡ khổ nhau thế nàyĐi thi lũ bạn cùng ngàyĐọc đề hì hục viết ngay số đềNgồi chơi đến mức chán chêRa ngoài mới biết mang về điểm 5Điểm 5 cũng rất khó khănVới người học giỏi như tôi thế nàyViệc chấm bài cũng khổ thayTặng thầy cô chấm phút giây tiếng cười.
Sưu tầm
Người ta đi học có đôiCòn tôi đi học ôi thôi phát sầuMột mình ngồi ngắm bồ câuNó cũng…. hai đứa ..lại càng sầu thêm
Sưu tầm
Học trò ngày nay quậy tới trời10 thằng vô lớp 9 thằng chơi3 thằng vô lớp 2 thằng ngủCòn lại thằng kia cũng gật gùViệc học ngày nay đã khác rồi10 thằng vô lớp 7 thằng ngu3 thằng vô lớp 2 thằng ngủCòn lại thằng kia chẳng biết gì.
Sưu tầm
Bắt đầu học giữa tháng baThời gian học lượng đúng là hay ghêLúc mới học thấy okHọc xong mới biết đánh đề dễ hơnĐánh đề chỉ có số trơnLượng đây mang cả tâm hồn hồi quyHệ số có ý nghĩa gì?Làm cho lạm phát trong kỳ khác nhauBiết thế chăm học sớm mauĐể bây giờ đỡ khổ nhau thế nàyĐi thi lũ bạn cùng ngàyĐọc đề hì hục viết ngay số đềNgồi chơi đến mức chán chêRa ngoài mới biết mang về điểm 5Điểm 5 cũng rất khó khănVới người ‘học giỏi’ như tôi thế nàyViệc chấm bài cũng khổ thayTặng thầy cô chấm phút giây tiếng cười.
Tuổi học trò là lứa tuổi đẹp nhất trong mỗi cuộc đời mỗi người, lứa tuổi trong sáng, hồn nhiên, vô lo, vô nghĩ, lứa tuổi gắn với những kí ức, hoài niệm không thể nào quên. Viết về tuổi học trò, về mối tình học trò đã có nhiều bài thơ hay, chiếm được cảm tình của khá nhiều độc giả. Sau đây LVT Education xin chọn lọc một số bài thơ về tuổi học trò hay nhất cho bạn chia sẻ.
Thơ về tuổi học trò hồn nhiên
Sưu tầm
Ngày xưa nhớ tuổi học tròNhững chiều tan học mình chờ đợi nhauNhớ gì trong gió lao xaoEm cười trong mắt mà sao ngượng ngùng.Sao em tôi cũng ngượng ngùngTừng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơiBài thơ đã viết hết lờiMuốn trao rồi ngại, ngại rồi không trao.Để mùa hạ ấy qua mauĐể rồi kỉ niệm đi vào tháng nămĐể giờ tôi đã xa xămCòn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa.
Sưu tầm
Một ngày thấy mình không còn muốn khócNỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồiChợt biết tình yêu không hẳn là biển rộngNhững gì một thời ta đau đớn khôn nguôi.
Một ngày thấy mình cười sao khó quá?Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàngCó những người chưa bao giờ gặp lạiKể từ bãi trường độ ấy – thu sáng.T
a đã cất tà áo dài ngày nọCả những câu thơ biết khóc biết cườiCả một thời không biết mình trẻ dạiTrong trẻo vui đùa mười tám đôi mươi.
Cả tình yêu, tà áo dài, tán phượngTa ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đờiCâu thơ biết cái năm mười chín tuổiHai mốt rồi đã biết chỉ thơ thôi.
Ta chẳng gửi lại bài thơ áo trắngNỗi buồn ngây ngô cũng hóa đá lâu rồiChỉ còn tán phượng bên đường hoài đứng đợiNhững tà áo dài mười tám, đôi mươi.
Tác giả: Hoàng Nhuận Cầm
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say
***
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu
***
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Lời hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học buâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm – rụng xuống trái bàng đêm
***
Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi
***
“Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy!”
Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)
***
Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm
***
Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi
***
Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.
Tác giả: Đỗ Mạnh
Hãy để tôi, nhìn bạn thêm chút nữa.Để không quên nhưng kỉ niệm ngày xưa.Để tôi cười, trước khi rơi nước mắt.Để lắng nghe câu truyện của tuổi thơ.
Ngày thơ bé, ta ngây ngô vụng dại,Ngắm cuộc đời đẹp tựa ánh ban mai.Ta chung vui cùng tụi bạn tụi bè,Dầm mưa nắng, đâu lo chi ngần ngại.
Khi một chút, trưởng thành hơn trong ta,Phía sau trời là một dải ngân hà.Những bỡ ngỡ, cho những người bạn mới.Khi đã quen, ta coi như người nhà.
Khăn quàng đỏ hồi rách tơi rách tả.Bánh xe đạp thủ lốp trước lốp sau.Thuở nhem nhuốc, nướng xúc xích cùng nhau,Thuở nghịch khăng thằng thủng đầu mẻ trán.
Tuổi thơ ngây trái tim ta thơ dại,Thương nụ cười cô lớp trưởng tổ bên.Thứ tình cảm ngây ngô không có tên,Ta chỉ biết ta yêu từ ngày đó.
Ngân hà kia tính ra cũng lớn đấy,Nhưng vũ trụ còn rất rất nhiều nơi.Như tuổi trẻ đâu phải chỉ mấy lời,Còn cuộc sống còn một chặng đường mới.
Tuổi mười sáu ta sống với nụ cười,Bên lũ bạn ta thỏa sức rong chơi.Nhìn lũ bạn ta chẳng muốn nghỉ ngơi,Bởi một thời trẻ con sao nhanh quá.
Ngày ta trốn những buổi lao động chiều.Quả bóng rách đôi chân trần thật phiêu.Buổi đá bóng giữa những ngày nóng rực.Ta đâu ngại cũng chẳng nghĩ chi nhiều.
Mười hai năm chợt ta thu bé lại,Bằng kỉ niệm, bằng nụ cười thần tiên.Người đừng khóc vì tôi luôn ở bên,Nào có xa nhau đâu mãi mãi.
Sắp xa rồi kí ức tuổi áo trắng,Xa bục giảng,xa góc bàn thân quen,Hoa phương nở dưới sân trường đầy nắng.Những yêu thương gửi trong gió theo mây.
Yêu một người có lẽ cần khoảng khắc.Vậy cho hỏi tôi cần bao nhiêu đây.Để yêu thương vương vấn lũ bạn này,Để tôi nhớ những nụ cười yêu dấu.
Giữ lại đi đừng để nó phai màu,Những kí ức khi ta còn nhỏ bé.Hãy giữ lấy tuổi xuân ta còn trẻ.Để không quên lũ khốn nạn bên ta.
Nào xúc xích, nào bóng bánh đôi bữa.Xin đưng chào khi chưa thể biệt li.
Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Tháng 5 về gợi thêm bao nỗi nhớTuổi học trò cứ ngỡ mới hôm quaChút vương vấn bồi hồi khi chia xaChùm phượng vĩ tiếng ve sầu nức nở
Dòng lưu bút vẫn còn đây trong vởKý ức một thời vẫn giữ mãi chưa phaiTuổi 18 với định hướng tương lạiMới chớp mắt mấy chục năm rồi nhỉ ?
Tháng 5 về khiến lòng thêm suy nghĩThuở yêu người khờ khạo và ngây thơTình học trò đẹp như một giấc mơMong manh lắm vô tư và trong sáng
Tháng 5 về nhớ từng ngày từng thángBởi mùa thi thèm một giấc ngủ ngonTuổi học trò gót chân đỏ như sonChưa chai sạn bởi dòng đời nghiệt ngã
Tháng 5 về ru em vào mùa hạTrắng tinh khôi! Ta nhớ mãi một thờiXa thật rồi! Nay đã xa thật rồi!Thoáng ngậm ngùi luyến tiếc những ngày thơ
Tác giả: Thuận Hữu
Thôi chào tuổi sinh viên, thôi tạm biệt mái trườngAnh đã ra đi không có quyền trở lạiBằng lăng ơi, tím chi mà tím mãiMùa hoa buồn ở lại nhé, tôi đi…Cổng trường khép sau lưng, uể oải, nặng nềNhư khép lại cái thời đầy mơ tưởngNgoái nhìn bạn gặp mắt buồn như khócBài thơ viết dở chừng đã bỗng hóa già nuaNửa đầu bài thơ viết khi tuổi học tròViết cho hết những gì tươi trẻ nhấtNửa sau bài thơ viết khi cổng trường đã khépAnh bước vào đời, chấm hết – những vô tưBạn bè anh đi khắp các miền xaAi cũng hiểu chia lìa nhưng không nóiThằng bạn trẻ ngây thơ thành sĩ quan quân độiNó vẫn khóc vô tâm như buổi mới vào trườngCòn đứa bạn kia mơ thành một thi nhânLận đận mãi mà chẳng tìm ra việcSinhviên là mơ, cuộc đời là thực(Thằng bạn cười chua chát nói cùng anh)Thôi chào những đêm khuya chong mắt với ngọn đènChào những mùa thi cãi nhau vì chuyện vặtChào cô gái anh thương mà chưa lần hò hẹnĐành xa nhau thôi trong nỗi thẫn thờĐã muộn mất rồi, ôi cái thuở vô tưChào tất cả, đừng trách nhau gì cảBằng lăng ơi, tím chi mà tím quáHàng liễu buồn ở lại nhé, tôi đi…
Tác giả: TÙY PHONG
Phượng hồng nhen chút tình yêuNắng vương vạt tóc se chiều tháng NămNgày mai xa tuổi trăng rằmMột thời cánh phượngXa xăm mất rồiRồi đây mỗi đứa mỗi nơiCó còn ai nhớ cái thời mộng mơXa rồi cánh phượng chiều xưaGió mây man mác hững hờ mà thôi…
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về tình bạn tuổi học trò hay nhất, đong đầy xúc cảm. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ hay!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.