Vũ trụ có rất nhiều tượng đài nhưng tượng đài về người mẹ là tượng đài vĩ đại nhất. Những công trình thế kỉ như Vạn Lí Trường Thành, Kim Tự Tháp Ai Cập … có thể bị phá hủy theo thời gian nhưng tượng đài về người mẹ mãi bất tử. Viết về người mẹ, trong kho tàng thi ca Việt Nam cũng có nhiều bài thơ hay, làm xúc động bao trái tim.
Bài viết hôm nay, LVT Education xin chia sẻ tuyển tập thơ 8 chữ về mẹ hay nhất, với nhiều xúc cảm khó phai. Cùng chia sẻ để tìm niềm xúc cảm cho riêng mình bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Hãy dành thời gian lắng lòng cùng tuyển tập thơ 8 chữ về mẹ hay nhất sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé ! Mỗi bài thơ về mẹ là tiếng lòng của những người con dành cho người mẹ kính yêu. Bài thơ nào cũng hay, cũng ý nghĩa.
Thơ 8 chữ về mẹ cực hay
Tác giả: Huyền Mến
Biết nói gì đối với mẹ thương yêuKhi trong con có bao điều muốn nóiTim ứa nghẹn mà sao không thốt nổiLời biết ơn tha thiết tới mẹ hiền.
Cảm ơn người trải mưa nắng triền miênMang thai con gắn liền cơn giông bãoSinh con ra vẫn sớm hôm tần tảoLo cho con được cơm áo bằng người.
Cảm ơn người mang đến nụ cười tươiMang hạnh phúc gieo cho đời con trẻMẹ biết không những đêm dài cô lẻCon khóc thầm thương mẹ lắm mẹ ơi.
Rồi mẹ buồn khi nước mắt con rơiTim đau nhói xót cho đời con dạiDù không nói nhưng nỗi lòng tê táiTrọn đêm dài thao thức với canh thâu.
Ngày hôm nay giữa cuộc sống bể dâuBa mốt tuổi mái đầu con xanh trẻCảm ơn mẹ suốt một đời lặng lẽBảo bọc con khắp ngả rẽ cuộc đời.
Tác giả: Nguyên Hạnh
Cảm ơn mẹ đã cho con hình hàiĐã cho con bao ước mơ cuộc sốngĐã cho con biết bao niềm hy vọngCả cuộc đời con nợ mẹ, mẹ ơi !
Tám tháng ba ngày phụ nữ đến rồiVà con hiểu mẹ không cần gì cảNgoài những lo toan bộn bề vội vãChả bao giờ được nhận quà từ ba !
Vì công việc mà ba phải đi xaBao vất vả đều qua bàn tay mẹNhưng không than dù một lời thật khẽTay mẹ gầy mái tóc bạc thời gian!
Ai cũng vui khi mừng đón xuân sangNhưng con biết mẹ lại già thêm tuổiTrải tháng năm vết rạn kia xâu chuỗiTuổi đến gần mẹ lại cách xa hơn !
Mới nghĩ thôi con đã thấy tủi hờnVào ngày này con muốn tôn vinh mẹMột món quà dù nhỏ thôi, mẹ nhéĐể biết rằng mẹ là cả đời con !
Tác giả: Violet Hoa
Trời đang nắng bỗng mây đen kéo lạiGió đuổi theo mê mải níu trên đầuSấm ầm ù từng ánh chớp theo sauTừng hạt nhỏ bắt đầu rơi xuống đất
Thương dáng mẹ trên đồng quê tất bậtĐầu đội mưa chân đạp đất vội vàngTấm lưng còng từng gánh lúa nặng mangMong khỏi ướt hạt vàng thơm đầu vụ
Trời vẫn đổ từng cơn mưa vần vũThương mẹ nhiều nếm đủ những gian nanBao nắng mưa đổi lấy những hạt vàngCả những giọt nồng nàn cay khóe mắt
Tình của đất đang ngày đêm góp mậtDâng cho đời khao khát những yêu thươngChẳng quản công vất vả suốt canh trườngGom hết cả tình thương yêu của mẹ…
Thơ: Mami Vam
Có người mẹ hơn nửa đời tần tảoNặng trên vai chuyện cơm áo gạo tiềnLuôn nhẫn nại giữa dòng đời vạn biếnNét nhân từ Người sánh tựa cô tiên.
Có người mẹ qua bao mùa giông bãoLắm khó khăn da thô ráp chai sần…Đổi tuổi xuân cùng mồ hôi nước mắtCho con mình được khôn lớn thành nhân.
Có người mẹ tấm lòng luôn rộng mởChở che con tha thứ lúc lỗi lầmDù phải nhận về mình bao cay đắngChẳng oán hờn vì hai chữ tình thâm.
Có người mẹ giờ đây không còn nữaBóng hình người mãi ngự trị tim tôiKhông giàu sang không uy quyền địa vịLuôn yêu thương trân quý nhất trên đời…!!!
Thơ: Dung Bùi
Con sinh ra nơi tiếng khóc chào đờiNghe tiếng hát à ơi con của MẹDòng sữa ngọt Mẹ cho con từ béMiếng cơm nhai từ đứa trẻ nằm nôi
Tập cho con biết nói lại biết ngồiBiết vòng tay nụ cười con ạ MẹChạy lẫm đẫm, Mẹ theo sau sợ téGiọt mồ hôi đỗ nhẹ trán Mẹ rồi
Mẹ vẫn cười nét hiền hậu Mẹ ôi !Vòng tay ấm ôm con rồi siết chặtÔi sung sướng con nhìn qua ánh mắtNgấn lệ trào trên khuôn mặt Mẹ yêu
Những đêm Đông giá lạnh gió thổi nhiềuMẹ trăn trở ôm con yêu của MẹDỗ giấc nồng nhè nhẹ hát lời ruBiết gì đâu một đứa nhỏ đần đù
Ngồi cạnh Mẹ bóng mù u che mátLo cho con những cơm chiều đạm bạcĐi học về nghe câu hát Mẹ yêuMẹ cho con tình mang nặng quá nhiều
Mười ba tuổi biết bao nhiêu nặng nợTóc phai màu con còn nhớ Mẹ ơi !Đứa con yêu thương nhớ Mẹ suốt đờiMùa hạ đến, nước mắt rơi ngày giỗ Mẹ !!
Mẹ là tượng đài vĩ đại về tình yêu, về sự hi sinh cao cả không gì có thể đong đếm được. Mẹ yêu thương con vô điều kiện, chăm sóc, hi sinh cho con không cần sự đền đáp, trả ơn. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng chùm thơ 8 chữ về mẹ hay nhất sau đây bạn thêm yêu thương, kính trọng người mẹ của mình.
>>>Xem thêm: Thơ về mẹ 2 câu – tuyển tập những bài thơ ngắn về mẹ ý nghĩa
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ về tình mẹ viết theo thể 8 chữ sau đây tuy ngắn gọn nhưng vẫn bao hàm thông điệp muốn gửi trao. Đó là tình yêu bao la, lòng biết ơn chân thành của người con dành cho mẹ kính yêu vì đã sinh thành, dưỡng dục con lớn khôn. Giờ con đã khôn lớn, ngẫm lại công lao trời biển đó lòng không khỏi bồi hồi.
Thơ 8 chữ hay viết về mẹ
(Khuyết danh)
Con hứa mãi vẫn không về kịp TếtMẹ ơi, năm lại sắp hết nữa rồiNồi bánh tét cả một đời mẹ nấuChờ con về đau đáu bọt nước sôi.Tàu lá chuối gói quê hương trong đóTay mẹ run gói chiếc bánh đâu trònLần mò quấn mối dây còn chưa giápThì làm sao cột nổi mẹ vào con!Mùa nếp mới mẹ nấu buồn trong mắtNgọn lửa tàn theo than khói thắp khuyaNgày Tết nhứt chờ con về xông đấtMà mẹ nghe cuống rún đã chia lìa!Con cũng muốn một lần về ăn TếtNhưng mẹ ơi, lại thất hứa nữa rồiMẹ hãy gói mùa xuân vào lá biếcGởi hết cho con giọt lệ lẻ loi…
(Khuyết danh)
Những ngày mưa con rất buồn mẹ ạMơ xa xôi bóng dáng một mái nhàThềm rêu cũ cỏ vườn lên xanh biếcMắt mẹ yên lành như tiếng mùa thu.Thành phố mưa và trời đã tháng tưVà con sợ đến mùa giông bãoLàng quê hắt hiu nỗi buồn như hoa gạoRụng âm thầm xuống bến một dòng kênh.Mẹ lái con đò vớt cánh bèo nổi lênhNghe thấm thía lời khẩn cầu con gáiNgôi nhà nhỏ qua tháng năm dầu dãiSang mùa mưa thương mẹ trắng đầu.
(Khuyết danh)
Tôi giấu kín tâm tư người xa xứThương mẹ nghèo nức nở một thời sonLo tần tảo nuôi đàn con ăn họcCả cuộc đời cứ vất vả héo honCăn nhà đó, phía bờ kênh gió lộngVẫn hiền hoà trôi chảy mãi quên thôiCó chiếc đò đưa rước khách sang sôngĐêm trăng sáng mơ làng quê đến tộiTia nắng ngã gặm mòn bao nỗi nhớĐã lâu rồi luôn đeo đẳng buồn tênhMưa tầm tã đôi vai gầy trăn trởDấu xưa còn những ký ức chông chênh.
(Khuyết danh)
Con bị thương, nằm lại một mùa mưaNhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽNhà yên ắng, tiếng chân đi rất nhẹ,Gió từng hồi trên mái lá ùa qua.
Nhớ vườn cây che bóng kín sau nhàTrái chín rụng suốt mùa thu lộp độpNhững dãy bưởi sai, những hàng khế ngọt,Nhãn đầu mùa, chim đến bói lao xao…
Con xót lòng, mẹ hái trái bưởi đàoCon nhạt miệng, có canh tôm nấu khếKhoai nướng, ngô bung, ngọt lòng đến thếMỗi ban mai toả khói ấm trong nhà.
Ba con đầu đi chiến đấu nơi xaTình máu mủ mẹ dồn con hết cả,Con nói mớ những núi rừng xa lạTỉnh ra rồi, có mẹ, hoá thành quê!
“Ông mất lâu rồi…” – Mẹ kể con ngheNhững chuyện làm ăn, những phen luân lạc,Mắt nhoà đục và mái đầu tóc bạcCả cuộc đời chèo chống bấy nhiêu năm…
Những lúc hiếm hoi, mưa tạnh, trời trăng,Mẹ hể hả ngắm con hồng sắc mặtCon ra ngõ, núi chập chùng xanh ngắtLại tần ngần nói với mẹ ngày đi.
Mẹ cười xoà, nước mắt ứa trên mi:– “Đi đánh Mỹ, khi nào tau có giữ!Súng đạn đó, ba lô còn treo đó,Bộ mi chừ đeo đã vững hay chăng?”
…Ôi mẹ già trên bản vắng xa xămCon đã đi rồi, mấy khi trở lại?Dằng dặc Trường Sơn những mùa gió tráiNhững mùa mưa bạc trắng cả cây rừng!
Con qua đâu thấy mái lá, cây vườn,Cũng đất nước, phơ phơ đầu tóc mẹ…Từng giọt máu trong người con đập khẽ,Máu bây giờ đâu có của riêng con?
(Khuyết danh)
Khi tôi vun trồng xanh những ước mơMẹ gánh mùa đông xuống đồng chiêm mặnLội dòng sông tát ánh trăng chống hạnCây lúa gầy nhễ nhại giọt phù sa
Có một thời xuân sắc mẹ đi quaĐể cánh đồng xanh bao thì con gáiMẹ tính tuổi bằng hai lần gặt háiBằng nhọc nhằn nắng hạn lại mưa giông
Gửi dấu tay khắp thửa ruộng xứ đồngThương cái vạc cái cò ngày giáp hạtMẹ giữ dành hạt giống sau mùa gặtCái chum sành truyền lại sự ấm no
Cơn gió Lào cho mắt mẹ âu loCỏ dại mọc tràn bờ xôi, ruộng mậtĐám lá lúa cứa nóng bừng da mặtNgọn cỏ gừng đâm nhói những bước chân
Trời được mùa phơi sao chín đầy sânBông lúa cúi xuống ước mong đời mẹCây điền thanh ríu rít đàn chim sẻMưa dưới dần sàng tay thấp tay cao…
Tôi cõng tuổi đời qua lối ca daoBàn tay xước móc hang cua, bắt cáThân đen nhẻm lẫn vào trong rơm rạMóng chân vàng lội vũng nắng chạy rong
Mẹ trao cho tôi một ngọn gió đồngTiếng cu gáy vọng trời xa khó nhọcVết bùn non gót chân ngày đi họcĐể khi xa tôi nhớ lối về làng…
Và tôi như hạt thóc vàng bé nhỏMẹ đã gieo hi vọng ở trên đồngChợt lo sợ ngày cuối mùa, hết vụHạnh phúc mẹ chờ chẳng kịp trổ bông.
Mỗi bài thơ tuy ngắn gọn nhưng vẫn bao hàm thông điệp sâu sắc muốn gửi trao. Nếu bạn chưa biết nên bày tỏ tình cảm của mình thế nào cho người mẹ kính yêu, hãy sưu tầm những bài thơ này chia sẻ lên mạng xã hội để thay lời muốn nói nhé !
Những vần thơ 8 chữ về mẹ tự sáng tác của nhiều tác giả khác nhau được Thiều Hoa dày công sưu tập đến quý độc giả với tình yêu thương dành cho mẹ khó nói nên lời đành phải gửi gắm qua những vần thơ, bài thơ hay để bày tỏ sự nhớ nhung, yêu thương.
Hình ảnh người mẹ tần tảo vì con
(Khuyết danh)
Cứ mỗi chiều thứ bảy dắt em đi,bàn tay nhỏ lại làm anh nhớ mẹtay mẹ xưa cũng ấm mềm như thếnay chai sần vết cứa tháng năm qua.
Mẹ ngày xưa có mái tóc kiêu xadài như thời gian vắt qua nỗi nhớtrăng sóng sánh rung theo từng nhịp thởrũ vào dêm lóng lánh những giọt sương.
Mẹ ngày xưa có dôi mắt kim cươngtrong như mắt em dang nhìn anh đăm đắmcha anh nói mắt mẹ xưa đẹp lắmnay gằm gò soi mãi một chân kim
Mẹ ngày xưa môi cũng mọng như emtrao cuồng nhiệt và nhận về vụng dạiđôi môi ngọt dâng hết thời con gáicho tuổi già len lỏi tới chân răng
Mẹ ngày xưa gò ngực cũng tròn căngnay cạn sữa chảy như hai giọt lệniềm kiêu hãnh của một thời son trẻnhỏ xuống bụ hồng dôi má con thơ
Em bây giờ cũng như mẹ ngày xưaem đang có những gì mẹ mấtnguyện bù dắp bao hy sinh mất mátđể em về làm mẹ những ngày sau.
(Khuyết danh)
Ngày ấy – Mẹ vừa tròn mười tám tuổiThon thả, nết na, đằm thắm, dịu dàngMẹ được hai bên gia tộc, họ hàngRước về làm dâu – Cha chưa biết mặt.
Trong gia đình – Cha, con trai duy nhấtThoát ly, kháng chiến thường phải xa nhàMẹ đã bằng lòng, quyết định thương ChaBởi Cha hiền lành – Cha là Bộ đội.
Một ngày đẹp trời tiến hành lễ cướiMẹ hồi hộp mong Cha đón Mẹ vềRồi một tin buồn não nuột, tái têViệc quân kíp cần – Cha không về kịp.
Đám cưới cử hành đông vui, nhộn nhịpChỉ có cô dâu ít nói, không cười!Tân hôn – một mình – nằm đếm sao rơiNhớ nhà, thương chồng, năm canh trằn trọc.
Hai tháng đợi chờ, nhớ Cha, Mẹ khócTổ chức xắp xếp Mẹ được gặp ChaTình thắm, duyên quê, khao khát, chan hoàCon được “thành người” từ đêm trăng ấy…
Mẹ mang thai con – kẻ xô, người đẩy…Phản độn g, tay sai, người độc miệng mồmTiếng bấc, tiếng chì, nặng nhẹ, thiệt hơn…Mẹ phải cắn răng, cầm lòng chịu trận…
Rồi Mẹ sinh con – một mình vượt cạnCon ba tháng tuổi Mẹ chết lặng ngườiKhi nhận hung tin Cha đã “xa” rồi…Từ ngày hôm ấy – Mẹ làm Cha, Mẹ.
Tròn tuổi hai mươi tràn đầy sức trẻChấp nhận hy sinh – Mẹ xuống tóc thềNuôi dạy con ngoan, Mẹ đợi Cha vềDẫu vô vọng – Mẹ vẫn chờ ngày ấy…
Con nay lớn khôn làm cô giáo dạyTrường làng ngày ngày vang tiếng em thơMấy chục năm rồi Mẹ vẫn đợi chờMong ngày Cha về – gia đình sum họp.
(Khuyết danh)
Trăng thắp nến đợi ngày sông trở dạCon chào đời cùng lúc với phù saCon nhận nước sông Hồng làm máu đỏCát ôm con từ hơi Mẹ ấp òaCon mượn cỏ bờ đê làm chỏm tócMắc vành nôi lên dợn sóng la đàKhi bập bẹ âm đầu, con gọi MẹChạm mảng trời run biếc của bèo hoa
Mẹ nuông ấm đời con bằng Quan họThuở trúc xinh gọi tã lót ơi àMôi đã ríu mạn thuyền thưa Quán dốcMắt đã dài cho ướt cả người xaTrăng ửng lớn một lần con dối mẹĐánh rơi đêm vào chỗ rễ si xòaSông Mẹ thức trắng nửa bờ lau nhắcMai con về tạ lỗi với phù sa.
(Khuyết danh)
Còn nhớ ngày xưa khi con còn béCó những lần con té có Mẹ nângKhi ốm đau Mẹ han hỏi ân cầnKhi buồn tủi Mẹ luôn gần an ủi
Thời gian qua bao nhiêu là thay đổiCon giữa đời trôi nổi với nhục vinhMẹ nơi nào cũng gởi một niềm tinBàn tay Mẹ giữ gìn và che chở
Con có Mẹ đời con như hoa nởMong suốt đời Mẹ luôn ở bên conThời gian qua trăng khuyết lại trăng trònĐời bươn trải kiếp buồn vương áo Mẹ
Ngày hôm nay con về bên gối MẹCon nghẹn ngào rơi lệ trách cao xanhNhững đớn đau nếu gánh được một phầnChia bớt nỗi nhục nhằn thân xác Mẹ
Con đã khóc trong niềm đau của MẹNhững nhục hình hảy san xẻ cùng conTrên giường bệnh héo hon đời phiền muộnHơi thở buồn tàn lụn với thời gian
Ngày hôm nay Mẹ đang gần vực thẳmKhông cách nào con nâng được Mẹ lênĐau tâm tư con nguyện giúp Mẹ quênĐau thể xác chỉ riêng mình Mẹ gánh
Còn Cha thì đang vui miền âm cảnhMẹ con mình thui thủi cạnh bên nhauNếu hôm nay Mẹ bước vội bước mauĐời con sẽ là đỉnh sâu sầu muộn!
Nơi miền cực lạc xa xôiChắc Cha nghe được những lời của conVề đây chia xẻ nỗi buồnGiúp con dìu Mẹ vượt cơn khổ nànMất cha con khổ muôn vànMồ côi mẹ nữa là đàn không dâyMẹ ơi gượng sống qua ngàyĐể con đền đáp ơn dầy…Mẹ yêu!
(Khuyết danh)
Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏiVề chưa con sao vẫn thấy chưa vềCon lại phải thêm một lần nói dốiChờ sang năm con hứa sẽ về quêNếu chẳng phải vì thay tờ lịch mớiChắc là con không biết có Xuân sangÐời nước Mỹ tháng ngày trôi qua chóngChưa kịp xoay đã hết một năm trònBỗng sực nhớ đến lời ai đã nhắcLại lo tìm câu nói dối cho xongMười một mùa xuân miệt mài đất kháchCon dối đi dối lại biết bao lầnCăn nhà cũ chắc năm nay mục nátTiền gởi về không đủ mẹ nuôi thânCon gái lớn theo chồng đi nơi khácCon trai đầu biền biệt chốn xa xămCây mai nhỏ ba đã trồng năm trướcMấy xuân rồi có nở nụ nào khôngHay đã chết theo ba từ dạo ấyÐể mùa Xuân hoa trắng nở trong lòngNăm mới đến mẹ già thêm một tuổiTóc bạc hơn nhiều, má hóp răng longSao giấc ngủ chập chờn con thấy mẹNgười đàn bà đẹp nhất ở trần gianNăm mới đến con cũng già thêm tuổiXa mẹ hiền một tuổi nặng bằng haiTuổi nước Việt chất chồng lên quá khứTuổi xứ người quần quật với tương laiCon chẳng biết nói thế nào mẹ hiểuChẳng còn ai hiểu hết chuyện đời conNon nước đó vẫn còn đầy dâu biểnNúi sông đây sao giữ được vuông tròn.
Những bài thơ 8 chữ viết về mẹ ý nghĩa được LVT Education sưu tầm và tổng hợp trên đây là minh chứng tốt nhất về tấm lòng của người con dành cho mẹ, nó chứa đựng tình cảm trân trọng và sự biết ơn đối với những người Mẹ trên thế giới này. Hi vọng, sau khi chia sẻ bạn đã có thêm nhiều nguồn xúc cảm khó quên.
Hôm nay, hãy cũng LVT Education ngẫm qua những bài thơ 8 chữ ngắn gọn về mẹ đầy sâu lắng của nhiều tác giả viết về người mẹ yêu thương với bao nỗi niềm chất chứa. Chắc hẳn qua những dòng thơ này cũng ta lại tìm thấy đâu đó hình ảnh của mẹ trong tim với những ký ức xưa cũ.
Thơ 8 chữ ngắn gọn về mẹ
(Khuyết danh)
Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bướcTần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằnBàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằnChỉ muốn cho con được bằng chúng bạn
Rồi xuân qua – rồi tới mùa nắng hạnGiọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưaNgó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưaMẹ yên lòng vì con đang say giấc..
Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấcTấm lưng còng chắn gió rét đêm đôngMiếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồngCon no bụng mẹ ấm lòng biết mấy.
Cả cuộc đời mẹ không cần con thấyMẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vuiBiết tự lo thân… không mãi phải sống vùiLà mẹ đã thỏa lòng mong đợi.
Tác giả: Quý Phương
Con biết thời gian từng phút cứ trôiNhưng vẫn muốn một lần thôi níu lạiTrở về ngày xưa cạnh bên Mẹ mãiDù khó nghèo nhưng ta lại yêu thương
Đầy ắp trong mơ chân bước đến trườngHàng cây ngã nghiêng bên đường xào xạcChim trên cành chuyền líu lo ca hótBờ đê trên đồng in bước con đi
Lúa mơn xanh như con gái dậy thìTiếng người cấy cày ruộng vừa mới gặtKhói tỏa thơm mùi rạ ai vừa cắtGom lại đốt đồng cay mắt trẻ thơ
Nơi sân nhà con ngồi đó đợi chờBóng Mẹ thoáng vừa về ngang đầu ngõChân sáo chạy nhanh líu lo mừng rỡA Mẹ chợ về có bánh gì không
Tuổi thơ ơi sao đọng mãi trong lòngLà dáng Mẹ tôi chợ chiều chợ sángĐêm từng đêm cùng Mẹ ngồi ca hátBắt con cua về cho Mẹ nấu canh
Mấy mươi năm rồi thắm thoắt trôi nhanhKý ức tuổi thơ con không quên đượcNgày Mẹ mất đi con thầm ao ướcMột lần trong đời quay ngược thời gian.
Tác giả: Nguyên Đỗ
Con lại viết những vầng thơ về MẹMẹ nhân từ, Mẹ hiền dịu, thiết thaMẹ thương con, Mẹ trung nghĩa, thật thàTình của Mẹ hơn non cao, biển cả
Mẹ đỡ nâng từng lúc con vấp ngãMe ủi an khi con thoáng u buồnTình Mẹ nồng, ấm áp nắng mùa XuânCho bầy – én – đàn – con tung cánh lượn
Con vẫn nhớ những đêm khuya về muộnMẹ thức chờ mở cổng đón hân hoanNhỏ nhẹ khuyên, “Đừng trễ nữa, con ngoan…”Đôi mắt Mẹ long lanh như rướm lệ…
Mẹ lo lắng sợ rủi ro, từng tíNhững người con rồi lần lượt tung bayMẹ chờ mong từng đứa một hằng ngàyTóc bạc đi, nét nhăn hằn trên trán
Gương nhẫn nại vỗ về khi chán nảnĐức hy sinh Mẹ hướng dẫn đời conNghĩa Mẹ soi cho bổn phận vuông trònCám ơn Mẹ, Mẹ mãi là Hiền Mẫu.
Tác giả: Phong Nguyễn
Xuân về chưa, côn trùng lên tiếng nhạc,Dìu dịu buồn khúc hát tiễn đông đi?!Tết cận kề buồn lại vắt lên miKhông vội vã… chẳng thiết gì nữa cả!
Đối với ta xuân trở thành xa lạChẳng mặn mà như mấy độ xuân qua…Kể từ ngày thân mẫu phải đi xaLòng chợt thấy mùa xuân như đã mất!
Ta về lại lặng thầm bên nắm đấtKhói hương tàn lất phất giọt mưa xuânNhớ ngày xưa vào dịp tết vui mừngHăm hở lắm mau về cùng bên Mẹ…
Mắt âu yếm nhìn ta như đứa trẻĐể vỡ òa hạnh phúc ngập bờ môi.Tết nay về còn đâu nữa, Mẹ ơi.Sau chái nhỏ ai trông nồi bánh tét?
Ai khêu lữa khi mỗi lần bếp nghẹt?Ai mỉm cười nhìn cháu nghịch đùa vuiTết nay về không còn nữa cuộc chơiBa thế hệ với bộ bài tứ sắc…
Bức “xích ky” Mẹ đăm chiêu đôi mắtMong chực chờ ra pháo trắng ăn đôi…Cầm ba con Mẹ cứ mãi bồi hồiThầm mong mỏi được “dậy khui” ăn lớn..
Tết năm nay cháu con không đùa giỡnVắng Mẹ rồi lớn nhỏ chẳng còn chơiTết này về còn gì nữa mà vuiNhìn di ảnh con ngậm ngùi nhớ Mẹ…
Khói hương bay giữa mộ phần quạnh quẽDưới suối vàng cầu nguyện Mẹ bình aXuân sắp về trên khắp chốn nhân gianVới con Mẹ, xuân đã tàn từ ấy!..
Tác giả: Rimba
Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ
Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi
Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời
Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.
Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu
Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa
Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa
Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi.
Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ
Ðói năm nào … khổ cực quá mẹ ơi
Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui
Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể.
Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn
Mẹ đi rồi … kỷ niệm vẫn trong con
Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn
Theo sát bước chân con nơi trần thế.
Với một số bài thơ về mẹ ngắn gọn trên đây, hy vọng có thể giúp các bạn hiểu hơn và yêu mẹ nhiều hơn. Mong rằng mỗi người chúng ta đều có thể sớm nhận ra sự quan trọng của mẹ. Hãy thể hiện sự yêu thương của mình với mẹ, đừng giữ lấy trong lòng nhé.
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 100+ bài thơ 8 chữ hay nhất mọi thời đại đa dạng về chủ đề
Thơ 8 chữ về tình mẹ, tình mẫu tử với niêm luật bằng trắc chặt chẽ vô cùng vần vè, đọc lên dễ đi vào trái tim sau đây được nhiều bạn đọc yêu thơ sưu tầm. Nếu bạn cũng thích những bài thơ về mẹ 4 câu bằng thẻ thơ lục bát sau đây, hãy chia sẻ ngay nhé !
Thơ 8 chữ về tình mẹ, tình phụ tử ý nghĩa
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Cả cuộc đời Mẹ một nắng hai sươngLặng lẽ bước trên đường dù mưa gióBởi thương con…Mẹ lần mò vượt khóDù gian truân vàng võ chẳng nao lòng.
Mẹ suốt đời như bong bóng trên sôngNăm tháng với nỗi lòng thương con trẻBước chân đêm rồi nhẹ nhàng thật khẽHôn thầm con! nước mắt Mẹ tuôn trào.
Đến bây giờ hết bão tố nghiêng chaoCon thấu hiểu…MẸ nào đâu còn nữa?Mẹ buông tay theo gió mưa nương tựaHồn lang thang bay bổng giữa đất trời.
Suốt cuộc đời…con đứng gọi…Mẹ ơiNhang lòng đốt với lời dâng kính MẹHãy từng đêm về nhẹ nhàng thật khẽThầm hôn con nước mắt Mẹ đừng trào.
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Sau chín tháng Mẹ nhọc nhằn vất vảMột ngày vui nay con đã chào đờiSữa mẹ tràn bú đi nhé con ơiMôi chúm chím con cười ôm lấy Mẹ
Niềm hạnh phúc nhìn con mình thơ béLúc con đau lặng lẽ suốt đêm dàiMong lớn dần con vững bước tương laiLời âu yếm con nhớ hoài đáy dạ
Tình Mẹ đó bao la như biển cảLà suối nguồn… là hoa lá thơm hươngLà niềm tin cho con bước trên đườngLà trăng tỏ… là vầng dương ngày mới
Mẹ duy nhất không có gì sánh nổiNhớ thật nhiều thầm gọi tiếng Mẹ ơiLời ru xưa theo con suốt cuộc đờiMẹ tất cả bầu trời đầy nắng ấm.
(Sưu Tầm)
Trên mũ người chiến sỹ viết:”Núi cao nhớ cha, rừng sâu nhớ mẹ”Gửi về mẹ mảnh trời thu mây bayKỳ Cùng uốn quanh, xanh xanh bờ bụiQuả trám bùi, trái lê vàng xóm núiBà mế Tày nơi con vẫn đến thămQua chùa vàng, chùa bạc Ăng Co ThomMùa Biển Hồ, cá tranh nhau mặt nướcKhăn cà ma uốn quanh rừng thốt nốtNước ngọt lành, mỗi sớm mặt trời lênNếu mai sau mở lại những con đườngĐưa mẹ thăm những nơi con từng đếnTriệu, triệu nén nhang, ngàn ngàn ngọn nếnThắp sáng gọi hồn – đồng đội chúng conNhưng mẹ ơi, chiều mưa Bát-Tam-BoongDòng Săng-ke không biết gì đức hạnhĐường tiếp vận quân thù đang chốt chặnCơn sốt rừng ức hận tuổi hai mươiĐừng buồn nữa. Bạn ơi đừng tức tưởiChúng ta về đi, đứng dáng hiên ngangCố sống qua mùa khô An-Lung-ViêngRồi xuôi dòng trở về Tôn-Lê-SápHà Nội ơi, cùng nhau ta ca hátCó dáng kiều mơ mộng phía trời xaCây gạo Ngọc Hà nở hoa Tháng BaMùa lễ hội, Chùa Hương người chen lốiCẩn thận nhé, những khoảng rừng sáng tốiĐến kịp rồi súng nổ khắp nơi nơiTa chiến đấu xua tan đi tội lỗiCho đất này ngọn cỏ lại hồi sinh.
(Sưu tầm)
Rồi một sáng em tình cờ trở lạiĐứng bên đường phố cũ nhớ bâng khuângCó phải đây góc phố đã bao lầnGiọt nưóc mắt trôi trong thời thơ ấuQuầy thuốc lá ven đường em đứng đấyMẹ đã ngồi nghe muỗi vắt đêm khuyaĐời cô đơn theo nắng sớm mưa chiềuChiếc áo bạc mang hàng trăm chỗ váHàng me cũ đã bao mùa thay láNơi em từng che mát chuỗi ngày quênMùa đông qua thổi lạnh đến bên thềmVẫn khổ cực như từng cơn nắng hạNhà hàng đó em chờ người khách lạChén cơm thừa ai để lại đêm nayNuôi thân em một cô gái ăn màyMười bốn tuổi đời đen hơn ánh tócCông viên lạnh em thường hay đứng khócTuổi nai vàng hay tuổi của vàng phaiAi dạy em những mánh lới đeo đòiCả những chuyện mà em chưa nên biếtAi mang em trên đường đi vượt biểnChẳng kịp về thăm góc phố năm xưaEm bỏ đi như lá bỏ quên mùaNhư giọt nước quên tấm lòng biển cảKhông địa chỉ, không người quen, phố lạMẹ cố chờ con gái trở về đâyBao mùa đông thương nhớ nặng vai gầyMẹ gục chết âm thầm trên góc phốEm xứ lạ cuộc đời nhiều thay đổiTóc nhuộm vàng che những vết thương đauMắt em xanh vì nét kẻ thay màuBước em nhẹ sợ màu tan trong nướcĐược gì chăng em mười năm xuôi ngượcCó bao giờ mơ góc phố năm xưaBóng me nghiêng theo gió thổi sang mùaBóng mẹ đứng đã mỏi mòn trông đợiSáng hôm nay tình cờ em trở lạiĐứng một mình giữa phố lệ như saoCó phải đây góc phố của năm nàoMẹ đã sống trong những giờ oan nghiệtEm là kẻ đã cuối cùng thua thiệtKẻ cuối cùng mất một khoảng trời mơChẳng phải tại em mẹ chết không mồChẳng phải tại em làm đời thay đổiGiữa một quê hương muôn trùng thống khổMười năm trời em làm được gì chăngRồi mai đây em sẽ hiểu ra rằngAi giết chết cuộc đời em thơ ấu.
(Khuyết danh)
Con yêu mẹ từ lúc ở trong nôiNghe mẹ hát câu ru hời ngọt lịmKhúc dân ca đằm thương như sắc tímTím biếc ân tình, tím mãi lòng thuỷ chung!Con yêu mẹ yêu mãi đến vô cùngNhư sắc biếc trời lam yêu cánh énNhư lộc non chọn tình khi xuân đếnNgày qua ngày lòng càng thấy yêu thêm!Mẹ yêu ơi lòng con luôn dịu êmMỗi khi nghĩ về tuổi thơ bên mẹSao ngọt ngào và lắng sâu đến thếMẹ mãi là đức phật giữa lòng con!Mẹ yêu ơi dù núi lở non mònDù trái đất không còn quay thêm nữaThì thẳm sâu trái tim con vẫn hứaChỉ tình mẹ là mãi mãi mà thôi!
Những bài thơ về tình mẹ, lòng mẹ, về tình mẫu tử thiêng liêng trên đây đã chạm đến trái tim không ít độc giả. Những bài thơ nói về tình mẹ bao la, công lao trời biển của người mẹ dành cho con. Nếu bạn đang muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình dành cho mẹ, hãy chọn một trong những bài thơ trên đây chia sẻ lên mạng xã hội để nói thay tiếng lòng nhé !
Những bài thơ 8 chữ về cha mẹ thường được viết bằng lời thơ ngọt ngào, tràn đầy tình yêu và sự biết ơn. Những câu thơ ngắn gọn, nhưng chứa đựng sâu sắc những cung bậc tình cảm con trẻ dành cho bậc sinh thành. Từ những dòng thơ, chúng ta có thể truyền tải được những thông điệp tình yêu và lòng biết ơn đối với cha mẹ.
Thơ 8 chữ về bố mẹ chạm đến trái tim
(Khuyết danh)
Đồng ruộng lúa mùa này sao vắng bóngBiết em có về với mẹ cha không?Cánh cò nghiêng nghiêng chiều ráng đỏMột cụ già gầy guộc mắt xa trông
Khóm lục bình trôi trên dòng nước lạnhKhói nhà ai nghi ngút mái nhà tranhCâu vọng cổ vấn vương người xứ lạÁnh trăng ngà lần lựa bước sanh canh
Bờ giậu mới con đê vừa đắp lạiNgăn dòng sông lũ lụt cắt chia haiChàng cu đinh dãi dầu da nắng cháyBơi xuồng câu giăng lưới bữa hôm mai
Em quen lắm thành đô giầy, áo lụaQuên rồi chăng rơm rạ thuở hàn vi?Ao cá cạn năm nào ta lội bắtNăm tháng vô tình mãi mãi trôi đi
Cá rô đồng canh ngọt ắp tình thươngNồi khoai nấu bay mùi hương khen khétNăm ba người xúm xít hát đùa vuiCon chim sáo nói nhiều hơn con vẹt.Mẹ bảo ta đừng nhìn qua cửa sổ
Mẹ bảo ta đừng nhìn qua cửa sổKhi hoàng hôn đang chầm chậm bước chânĐừng ngước mắt theo lũ chim về tổKhi trăng tàn nhẹ trải lối quanh sân
Mẹ dặn ta đừng nhìn qua cửa sổKhi niềm tin lỗi hẹn vắng đi vềKhi đã trót giao bôi không đúng chỗMà cuộc đời là một cõi u mê
Mẹ khuyên ta đừng nhìn qua cửa sổSau những đêm quằn quại ngủ không mơNgoài gió siết run từng cơn lá đổHãy xuống hàng, chấm dứt một bài thơ
Mẹ cấm ta không cho nhìn qua cửa sổKhông cho nghe âm đoản, giọng trầm buồnKhi đã biết rừng đời nhiều trái khổTô đậm làm chi bóng lẻ dưới trăng suông
Mẹ xin ta đừng nhìn qua cửa sổNghĩa lý gì đâu, những hình ảnh vô thườngMột kiếp người chưa bằng viên đá nhỏHãy gạt sang bên hờn giận với yêu thương
Nhưng ta vẫn lén nhìn qua cửa sổThả tâm tư về cuối nẻo chân trờiTìm trong ánh sáng một vì sao bé nhỏNói với sao:Trần gian này còn một kẻ đơn côi
(Khuyết danh)
Không thể nào con quên được ngày xưaCha ngồi quạt để Mẹ ru con ngủ.Cánh võng chao đổ mùa hè ra cửaTiếng đàn ve đệm nhạc khúc à ơ…
Con giữ gìn vị ngọt tuổi ấu thơNhư viên kẹo ngậm cả đời không hết.Có ai dạy đâu mà con biếtSẽ chẳng còn gì khi Cha, Mẹ xa nhau.
Rồi một ngày con không hiểu vì đâuNước mắt chảy lặng thầm về hai phía.Long Quân-Âu Cơ, lên rừng-xuống bể.Để đàn con ngơ ngác giữa Mẹ-Cha.
Con muốn ngã vào cả hai cánh tay ChaCon muốn uống cả đôi dòng sữa Mẹ.Tình cảm ấy chẳng thể nào chia sẻNhư võng đong đưa không chỉ một đầu dây.
Con lớn lên thiếu thốn một vòng tay,Như dòng sông cả hai bờ đều lở.Mặt nước rộng đời mênh mông nỗi sợMột cánh bèo níu kéo tuổi thơ xa.
Con lớn lên ai cũng bảo giống Cha,Người yêu con thì lại hiền như Mẹ.Con chỉ sợ có một ngày như thế,Phải lau giùm nước mắt trẻ chia hai.
Con đã đi qua những tháng năm dài,Chân không thể bước ra ngoài nỗi nhớ.Tuổi ấu thơ vẫn từng ngày nhắc nhở:Có một thời…Cha Mẹ đã…Yêu nhau.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Nếu được ước con chỉ ước một điềuĐược hàng tuần chiều chiều về bên mẹNgồi bên hiên nhà ngắm bầy chim sẻRíu rít nô đùa vui vẻ bên nhau
Chiếc tổ chim ở trên ngọn cây cauRất đơn sơ mà thắm màu hạnh phúcCon chuồn chuồn đậu hàng rào râm bụtNhắc con nhớ về ký ức ấu thơ
Nhớ ngày xưa con bé bỏng dại khờMẹ nhọc nhằn chăm sóc cho khôn lớnÚp mặt trên đồng nắng mưa hôm sớmTảo tần ngày ngày nuôi lợn trồng rau
Lặn lội đêm ngày mẹ lại ốm đauMẹ chỉ mặc chiếc áo nâu rách váSẵn sàng hy sinh cho con tất cảSuốt đời mình mẹ vất vả lo toan
Vẫn vui cười chẳng hề thấy mẹ thanMẹ chỉ mong con bình an khỏe mạnhLo cho các con đông về giá lạnhNhắc nhở con mình phải tránh gió sương
Mẹ giành cho con tất cả tình thươngRồi khi lớn con lên đường xa xứMẹ lại mong con nhiều đêm mất ngủCuộc đời này nước mắt cứ chảy xuôi.
(Khuyết danh)
Chiều cuối năm đứng trên đường xứ lạNhớ không ra một ngả để về quêMẹ ta đó có ngồi trông cánh quạBóng chênh chao – sao chẳng thấy ta vềNgười năm đó có nhìn ra quốc lộNgóng đứng ngồi ôi mỗi chuyến xe quaChiều phố huyện sương mờ châm buốt mặtCánh hoa phai rơi nát cả hiên nhà.Ta có lẽ sinh nhằm khi mùa đổiCó tinh cầu cháy rụng xuống trần gianNên suốt kiếp bị đày đi khắp nẻoMắt đăm đăm tìm một bóng thiên đàngNgang qua núi thấy ngập ngừng sợi khóiBếp nhà người giờ chắc đã sôi cơmMảnh trăng nhạt đã từ từ trở sángĐể nghe mình nức nở chuyện ly hương.
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Cả cuộc đời Mẹ một nắng hai sươngLặng lẽ mãi suốt đêm trường bão nỗiBước gian truân một thời luôn lặn lộiNuôi nấng con sớm tối chỉ riêng mình.
Dù thăng trầm vẫn bình tĩnh lặng thinhLuôn giữ trọn nghĩa tình sau như trướcBến đò ngang ngày vượt qua mấy lượtNhìn con vui Mẹ ngước mặt mĩm cười.
Mắt Mẹ buồn rười rượi chẳng còn tươiBởi lạnh buốt thu người trong góc nhỏMãi thương con dặn dò không bỏ ngỏLắm đắng cay cũng vượt khó giữa đời.
Rồi một ngày…chiếc lá bỗng rụng rơiMẹ vắng bóng không một lời trăn trối”Lòng kính dâng mong Mẹ hiền thứ tộiChốn trần gian con phạm lỗi đã nhiều”.
Trên đây, LVT Education đã chia sẻ cùng quý bạn đọc yêu thơ tuyển tập 8 chứ về mẹ hay, ý nghĩa. Hi vọng, bài viết đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó quên. Hãy đừng quên chia sẻ để đông đảo bạn đọc cùng cảm nhận nhé ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
>>>Xem nhiều hơn: Thơ lục bát về mẹ – chùm thơ về mẹ hay thay lời muốn nói
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.