Ghen tuông, giận hờn, trách móc là hương vị không thể thiếu của tình yêu. Đây là cách thể hiện cho đối tác thấy rằng họ muốn được yêu thương, được chăm sóc. Tình yêu nếu thiếu đi chút hờn ghen, giận dỗi thì cũng giống cái nhạt của món ăn thiếu gia vị. Hãy cùng LVT Education chia sẻ chùm thơ ghen tuông, thơ giận người yêu, thơ trách người yêu xúc cảm sau đây để có thêm nhiều trải nghiệm thú vị bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Ghen tuông là hiện tượng thường gặp ở những đôi yêu nhau, gây ra biết bao điều phiền toái, khổ sở cho những “ người trong cuộc”. Ghen tuông là một dấu hiệu chứng tỏ tình trạng bấp bênh, không vững chắc trong tình yêu của bạn. Nó cho thấy bạn đang thiếu sự tin tưởng vào “người ấy”. Hãy chia sẻ những bài thơ ghe tuông trong tình yêu sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Stt ghen tuông trong tình yêu cực hay
Tác giả: Nguyễn Bính
Cô nhân tình bé của tôi ơiTôi muốn môi cô chỉ mỉm cườiNhững lúc có tôi và mắt chỉNhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến aiĐừng hôn dù thấy cánh hoa tươiĐừng ôm gối chiếc đêm nay ngủĐừng tắm chiều nay biển lắm người
Tôi muốn mùi thơm của nước hoaMà cô thường xức chẳng bay xaChẳng làm ngay ngất người qua lạiDẫu chỉ qua đường khách lại qua.
Tôi muốn những đêm đông giá lạnhChiêm bao đừng lẩn quẩn bên côBằng không tôi muốn cô đừng gặpMột trẻ trai nào trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹĐừng làm ẩm áo khách chưa quen.Chân cô in vết trên đường bụiChẳng bước chân nào được dẫm lên.
Nghĩa là ghen quá đấy mà thôiThế nghĩa là yêu quá mất rồiVà nghĩa là cô là tất cảCô là tất cả của riêng tôi.
Tác giả: Thành Trung
Em giờ là của riêng tôiBản quyền em đã giao tôi giữ rồiEm là hoa đẹp xứ nàySắc hương trời phú chỉ mình em thôiĐể anh chiêm ngưỡng, chỉ anh…Và anh không muốn hương này bay xaSắc hoa chẳng thích ai nhìnCó kẻ đa tình dòm ngó, anh loEm đừng để gió ghé thămMang đi, ong bướm đánh mùi, vãng laiVắng anh em chớ cười duyênCũng đừng nghiêng nón, người ta hiểu nhầmRa đường chớ có lẳng lơVề nhà, đêm ngủ cũng đừng chiêm bao…Đừng nhìn về chốn xa xămCũng đừng tơ tưởng…, chỉ mình anh thôiBây giờ anh mới mở lòngVì yêu em quá, gối đầu chữ ghenEm là hoa của riêng anhMai mốt lỡ tàn, anh sẽ tân trangNên em phải giữ em ơi !Đừng để hương sắc bay xa khỏi tầmĐêm về đừng tắm dưới trăngCuội mà nhìn thấy còn đâu bản quyền.
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Ta ném mình đi theo gió trăngLòng ta tản khắp bốn phương trờiCửu trùng là chốn xa xôi lạChim én làm sao bay đến nơi?
Chiếc tàu chở cả một đêm trăngMuôn ánh sao ngời chói thẳng băngMuôn sợi hương trầm bay bối rốiMuôn vàn thần thánh sống cao sang.
Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.Tình tôi ghen hết thú vô biênAi cho châu báu cho thinh sắcMiệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Không giận hờn sao ngoảnh mặt quay lưng?Trốn chạy nhau giữa một ngày hạ trắngCho hồn thơ vật vờ câu thinh lặngGiấy bút sầu nghiên mực cũng băn khoăn
Không giận hờn sao cứ mãi trở trăn?Gặp mặt nhau lạnh lùng như xa lạĐể từng đêm… từng đêm dài buồn bãNgắm thiên hà dệt mãi khúc cô liêu
Không giận hờn sao lặng lẽ bóng chiều?Giấu nhạt phai liêu xiêu bàn chân bướcMắt rưng rưng giữa dòng đời xuôi ngượcQuên hẹn thề quên ký ức xa xăm
Bước chơi vơi bên ốc đảo âm thầmNgày lại ngày tự tình cùng hoa láNhư dã tràng nhớ nồng nàn biển cảGiận nhau rồi… sao mãi nhớ về nhau?
Tác giả: TamMuội
Rặng liễu ánh trăng treoPhong linh gió thoảng reoPhòng đơn quạnh bóng chèo queoNỗi buồn man mác gửi theo lộng tầng
Nguyệt cầm trầm bổng ngânKhơi nỗi niềm bâng khuângTương tư tấc dạ bần thầnMuộn phiền một khối tim lần nhói đau
Leo lét ánh đèn dầuThổn thức chuỗi canh thâuNgậm ngùi da diết ưu sầuLuyến lưu nhung nhớ khắc sâu sợi tình
Trống ngực đập thùng thìnhRụng rời hồn thất kinhDòng thơ xướng hoạ giao tìnhĐọc xong vỡ lẽ lặng thinh từng hồi
Khoảnh khắc chậm buông trôiNgọt mật anh ươm mồiTặng nàng thi sĩ có đôiMắt huyền óng ánh vành môi mọng dầy
Lửa hừng hực ngập đầyTê tái cõi lòng đâyỚt nào ớt lại chẳng cayPhím tơ hụt hẫng tóc mây võ vàng
Thiết tha tình chứa chanHồ điệp tặng hồng nhanCòn em canh cánh bẽ bàngLẻ loi vò võ rũ màng lệ hoen
Khi yêu hay đổ ghènTình ái nhuốm hơi menVì yêu nên phải bon chenTập làm sư tử mà ghen với đời
Say đắm anh buông lờiÂu yếm trải muôn nơiMiên trường thao thức chơi vơiLuỵ tình vương ái tả tơi mảnh hồn.
Tác giả: Thanh Lan
Cho em được khóc vì mất anhHơn là giận anh căm ghét anhĐược nhìn anh chết tình không chếtÔm nấm mồ xanh dưới trăng thanh
Cho em vật vã vì khóc anhVì nhớ và thương và tiếc anhNằm bên chiếc áo còn hơi hướmNgàn kiếp xa rồi lẽ tử sinh
Đừng cho em khóc vì phụ emGiết chết tình em giữa đêm đenTim em có bóng hình cô khácMình em với bóng em hờn ghen
Và anh ơi nếu em được chọnNếu anh phải bỏ em mà điCuộc đời sẽ hết, tình yêu chếtTử biệt vẫn còn hơn sinh ly
Tác giả: Văn Liêm
Gió cuồn cuộnBão lòng chớp giậtSóng trào sôiUất nghẹnXô bờ…Biển thét gàoHay bão tố trong timMuốn bùng nổTrong cơn ghen dồn nén…
Có thể bạn quan tâm:
Ghen tuông, ở một góc độ nào đó giúp làm tăng hương vị cho cuộc sống quen thuộc, giúp khơi dậy cảm xúc và tạo thêm sự phấn khích cho mối quan hệ, nhưng chỉ trong điều kiện nó không vượt ra khỏi tầm kiếm soát của bạn, không trở thành một “mồi lửa thiêu rụi” mối quan hệ. Hãy chỉ ghen tuông đúng mực thôi bạn nhé !
Stt ghen tuông hay, nhiều xúc cảm
Tác giả: Nguyên Hữu
Chứ thương, chứ nhớNắng nhé chứ đừngHôn lên gò má phấn hừng màu yêu…
Gió giận làm kiêuTrách điều váy áoVò xé nụ cười, lặng tháo son môi…
Mây kia già ơiẤp ôm tóc rốiXanh đời chớ nhuộm một mối sầu vương…
Em là để thươngEm là để nhớEm là nỗi khổ của tớ – đa tình…TỚ GHEN
Tác giả: Hiếu Lê
Yêu anh em ghét gió maiNhẹ vờn sóng tóc ghẹo hoài anh thôiYêu anh em ghét sương trờiThấm vào da thịt anh ngồi sáng raYêu anh ghét cà phê phaNhâm nhỉ mỗi sáng la cà quên ănYêu anh nên ghét trăng rằmĐể anh thơ thẩn nói rằng trăng xinhYêu anh ghét cả bình minhVì anh mãi ngắm đâu nhìn đến emGhen vu vơ ghét tàn đêmGiận anh chẳng dỗ lặng xem em buồnGhét anh ghê giận anh tuônBao lời xa xấu anh luôn giành phầnGhét ghen ghen ghét bần thầnGiận anh rồi lại tần ngần yêu thêm…he.. he..ghen và ghét là bệnh của phụ nữ khi yêu á…
Tác giả: PHAN HẠ DU
Anh chưa hề biết ghenVì môi em thơm ngọtMỗi lần hôn là mộtEm để dành hương hoa !
Anh chưa hề biết ghenĐừng gần ai em nhéVì hình như như thếAnh thấy mình không vui
Anh chưa hề biết ghenHôn em hoài là thếVì không hôn có thểAnh chàng nào mơ hoa !
Anh chưa hề biết ghenĐà Lạt giờ lạnh lắmGiữa đồi thông hoang vắngAnh ghét trời mù sương
Anh chưa hề biết ghenSao lòng nghe bão tốTrước đám đông xa lạEm nói cười hồn nhiên
Anh ghét bao năm liềnNửa vòng cầu cách biệtVượt biển về tha thiếtXin em lời cầu hôn
Vượt biển về tha thiếtXin em lời cầu hôn !
Tác giả: VŨ THỊ MINH NGUYỆT
Đã biết là em ghenSao anh đa tình thếNụ cười anh quyến rũĐâu dành riêng cho em
Đã biết là em ghenSao anh tài hoa thếSi mê bao nhiêu kẻĐâu mình em ngẩn ngơ
Người đàn bà làm thơGiữa yêu ghen giằng xéGối bao đêm đẫm lệGhen cả trong giấc mơ
Người đàn bà làm thơGhen như con hổ cáiGầm gừ như man dạiCanh ánh mắt nụ cười
Tác giả: Rừng
Đau khổ quá đi. Họ có tìnhCỏ với người ấy như bóng hìnhTủi thân, tôi về mơ mộng vậyCỏ đừng làm tôi Nguyễn Tất Nhiên.
Thiên hạ xa gần rằng tôi ghenTôi nói với họ chỉ là menMen tình giết chóng hơn men rượuChẳng biết phận mình còn bon chen.
Nhiều người yêu Cỏ quá đi thôiCỏ ơi… có biết tôi đơn côỉHồn mai dật dờ nghiêng gối mộngMộng bảo mình ghen quá đi rồi.
Cứ thể trai tơ bị bỏ …bùaXác hồn vất vưởng, vãi te tuaKiếp sau tôi thề không biết CỏBiết chỉ để ghen, chỉ để thua.
Tác giả: Hồng Thanh Quang
Em cách anh trăm ngàn hải lýBốn đại dương và vô số con đườngEm xa anh cả trong ý nghĩKhi em về cùng người ấy em thương
Sao anh lại bỗng dưng thực nhớMôi cong, mũi hếch, mắt em cười?Cơn gió lạc như mang giùm hơi thởĐêm không anh, đằng đẵng em ngồi…
Anh đã hứa: Em toàn quyền ứng xửAnh kiêu căng thả hổ lên rừngCá gặp nước, tưởng mừng cho cáThế mà anh lại rượu rót không ngừng…
Trăng hỡi, chưa hết rằm trăng đã khuyếtLá đang xanh, không gió cũng xa cànhAnh rất muốn em về với người hạnh phúcSao cứ mong chuyện ấy sẽ không thành???
Tác giả: Minh Tường
Tôi vẫn yêu em nhất cõi đờiNgười em bên cạnh chẳng là tôiNhìn em âu yếm bên người khácTan nát cõi lòng tim tả tơi…
Cứ ngỡ hồn tôi giờ đã lạnhSao bao ngày tháng lạc đời nhauNhìn em quấn quít bên người mớiChợt biết tình xưa chẳng nhạt màu
Em lại vô tình hay cố ý…?Để tôi tìm gặp chuổi thời gianEm vui duyên mới bên người khácĐau xót lòng tôi với bẽ bàng
Dù biết tình xưa tôi chối bỏNhưng lòng chua xót quá em ơiNhìn em say đắm vòng tay mớiTôi biết mình ghen với một người.
Tác giả: TamMuội
Tại trời tặng ớt, khá nồng cayChớ phải nào đâu muốn cảnh nàyKhi đã yêu rồi ai chẳng thíchGiữ gìn “hủ rượu” để riêng say…
Nếu bụng dạ Mình hổng lả lơiHà chi thả thính với buông lờiDịu dàng lãng mạn làm thu hútNhiều cá khô đù trông nắng phơi
Nếu bụng dạ Mình hổng phổ thơTặng cô Mai, Trúc, ở kia bờĐại dương tít tận, đường thăm thẳmChừng họ si tình kết mộng mơ
Nếu bụng dạ Mình hổng có chiVì sao văng vẳng khúc xầm xìLắm khi “Kha khả!” bật thành tiếngDí dỏm xong buồn, hãy nói đi
Nếu bụng dạ Mình hổng đắm mêThì bên mảng trắng, những khuya vềTới lui thắc thỏm dường mong đợiChút gió phương ngàn tê tỉ tê
Nếu bụng dạ Mình hổng kiếm thêmBao phen khói thuốc nhả sau thềmDẫu buồng the thắm hương ngào ngạtPhó mặc lạnh lùng…thà suốt đêm!…
Đừng gieo bão tuyết, ngập tràn giôngPhủ xuống đời em mãi gánh gồngKhóc tủi bọt bèo trôi ngược sóngGiấu niềm hụt hẫng, Mình hay không?
Tác giả: Viễn Phương
Bên anh thơ lắng ngọt ngàoBên em có ngọn Trúc Đào nở hoa…Dòng thơ hương ấm chan hòaCho anh ngây ngất mượt mà dáng em
Chiều về hong nắng vàng êmPhất phơ gió nhẹ ru mềm ước mơVòng tay ôm mối tình thơDìu nhau từng bước qua bờ thương yêu
Hoa em rực rở muôn chiềuThơ anh đượm thắm ít nhiều nỗi ghenEm ơi !- Khép cửa gài thenAnh về ru giấc bình yên tâm hồn
Trong tình yêu, giận dỗi là một thứ gia vị không thể thiếu. Giận nhau để yêu nhau, hiểu nhau nhiều hơn nên tình yêu nếu thiếu đi chút hờn ghen, giận dỗi thì cũng giống cái nhạt của món ăn thiếu gia vị. Bạn và người ấy chắc cũng đã có đôi ba lần giận hờn nhau. Sau đây là Top những bài thơ giận người yêu hay, ý nghĩa.
Thơ giận người yêu cực dễ thương
Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Giận anh rồi em quay lưng ngoảnh mặtChạy trốn anh giữa nắng hè oi bứcGiận anh rồi cho tim em thổn thứcCho không gian thinh lặng đến vô thường
Giận anh rồi mới biết vẫn còn thươngĐể lòng em cứ băn khoăn trăn trởGiận anh rồi như thiếu đi hơi thởGặp mặt nhau lạnh lùng như xa lạ
Giận anh rồi để từng đêm buồn bãNghe nhạc buồn rồi dệt khúc cô liêuGiận anh rồi lặng lẽ những buổi chiềuNgắm hoàng hôn nghe lòng buồn khôn tả
Giận anh rồi cho mưa rơi xối xảGiấu giọt buồn trong đôi mắt đăm chiêuThế mới biết còn yêu anh rất nhiềuĐể từng đêm từng đêm lòng tan rã
Tác giả: Giọt Mưa Thu
Sao anh chẳng hỏi xem.Khi mắt nhèm lệ ướt.Đường mưa trơn trầy trượt.Anh chẳng dắt dìu em.
Sao anh chẳng ủ mềm.Đôi môi hôn nồng thắm.Vòng tay nào chìm đắm.Muốn sưởi ấm tình nhau.
Sao anh để giọt sầu..Làm tim đau khắc khoải.Đêm đông dài hoang hoải.Mãi chới với mùa thương.
Sao anh để má hường.Vương mùi hương nồng thắm.Hoàng hôn chiều tím thẫm.Tình mãi đậm men say.
Sao trong từng phút giâyKhông tỏ bày nỗi nhớ.Từng đêm dài trăn trở.Muốn được ở bên nhau…!
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Trạm thời gian hồn trôi trong bão mưabơ vơ sầu canh vắng giông tố vềmấy năm buồn năm sầu một mình ấymà vẫn thấy bão mưa phủ đường đi
Tram thời gian hồn trôi lạnh lùng khuyathơ thẩn đêm mình vắng ai gánh chiabến bờ đâu mai ngày lang thang ấycanh dài đêm ngồi xuống lạnh bờ mi
Trạm thời gian hồn trôi xa tít mờmột bóng ai như níu hồn anh khuyavẫn còn níu từng đêm từng ngày ấyđêm buông rồi lòng thấy nhớ em xa
Trạm thời gian in nét trong cơn mơcơn mơ trôi miền xa xa lững lờcó bóng em nơi nào cho anh viếngtặng lời nhớ lời thương đã bao mùa.
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Không giận hờn sao ngoảnh mặt quay lưng?Trốn chạy nhau giữa một ngày hạ trắngCho hồn thơ vật vờ câu thinh lặngGiấy bút sầu nghiên mực cũng băn khoăn
Không giận hờn sao cứ mãi trở trăn?Gặp mặt nhau lạnh lùng như xa lạĐể từng đêm…từng đêm dài buồn bãNgắm thiên hà dệt mãi khúc cô liêu
Không giận hờn sao lặng lẽ bóng chiều?Giấu nhạt phai liêu xiêu bàn chân bướcMắt rưng rưng giữa dòng đời xuôi ngượcQuên hẹn thề quên ký ức xa xăm
Bước chơi vơi bên ốc đảo âm thầmNgày lại ngày tự tình cùng hoa láNhư dã tràng nhớ nồng nàn biển cảGiận nhau rồi…sao mãi nhớ về nhau?
Tác giả: ĐTH Nhã Vy
Xuân về ấm áp len qua cửaNồng đượm hương tình một sớm maiSương giọt lung linh trên búp nhỏMây khoe áo mới mầu xanh mơ
Nắng nhẹ tô hồng đôi má tơHờn ghen con gió vô tình đếnHôn lên tóc mềm của nàng thơE lệ môi xinh rực ánh hường
Đua hoa muôn sắc giữa vườn nonẢ bướm dập dờn khoe cánh mỏngChăm chỉ đàn ong hút nhuỵ vàngĐôi chim đuổi bắt líu lô vờn.
Thoáng giận tháng ba hay dỗi hờnBuồn vào đôi mắt tím chiều mưaSầu vương, bến lạc,ngẩn ngơ tìnhĐêm lắng yêu thương nhớ lại nhiều.
Trách hờn con gió vô tình ấyGieo buồn gợi nhớ bóng hình aiTrăng xuân mờ ảo giọt châu rơiThánh thót thâm canh vợi nỗi sầu.
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Trời bảng lảng sương mù giăng khắp nẻoKhắc khoải sầu, thắt thẻo quặn tâm canMới đêm trước lưng tầng vầng rực chiếuTối nay thì mây kéo phủ thênh thang…
Loáng thoáng tiếng rì rầm nơi diệu vợiLoang vọng về theo mỗi loé hàng tiaKèm hù hụ từ xa lùa trôi nổiTrải lên bầu bóng tối nhập nhòa pha
Cận mái hiên nhà, nỗi niềm man mácVòm lờ mờ thả mắt hướng mênh môngTrên dãy xám bềnh bồng vào cõi khuấtDưới dạt dào, thổn thức tận bên trong…
Chợt lởn vởn dòng sông dài hun hútCặp hai bờ chen chúc cỏ cây nghiêngDãy nhấp nhố con thuyền bơi tới trướcSóng cồn sau đuổi rượt cứ liên miên
Rồi lại thấy ánh hiền đôi suối biếcGửi đậm đà tha thiết giữa cung mơChiều lối ngõ thẫn thờ ôm nhung nhớĐêm góc buồn trăn trở một vần thơ
Cánh thời gian lững lờ xuôi ngày thángNghĩa đượm nồng bậu bạn kết uyên ươngLắm câu chuyện, tơ vương tình trĩu nặngNhẹ âm thầm lẳng lặng tụ ngàn thương…
Bỗng thoáng chốc giận hờn đà tan biếnChập chờn kia ẩn hiện bóng hình AiBao kỷ niệm chuỗi dài dâng xao xuyếnDa diết lòng, lưu luyến ngập tràn đây…
Trong tình yêu, chúng ta sẽ không tránh được những cãi vã, mâu thuẫn, bất hòa, thậm chí là rạn nứt. Thế nhưng, điều quan trọng là sau những rạn nứt ấy, cả hai sẽ đủ yêu, đủ hiểu, đủ bao dung để yêu nhau bền chặt hơn trước. Và một trong những tuyệt chiêu cho những lần cãi vã sẽ được LVT Education chia sẻ sau đây là dành tặng người ấy những bài thơ trách móc người yêu dễ thương sau đây.
Thơ trách người yêu
Tác giả: Giọt Mưa Thu
Sao anh chẳng hỏi xem.Khi mắt nhèm lệ ướt.Đường mưa trơn trầy trượt.Anh chẳng dắt dìu em.
Sao anh chẳng ủ mềm.Đôi môi hôn nồng thắm.Vòng tay nào chìm đắm.Muốn sưởi ấm tình nhau.
Sao anh để giọt sầu..Làm tim đau khắc khoải.Đêm đông dài hoang hoải.Mãi chới với mùa thương.
Sao anh để má hường.Vương mùi hương nồng thắm.Hoàng hôn chiều tím thẫm.Tình mãi đậm men say.
Sao trong từng phút giâyKhông tỏ bày nỗi nhớ.Từng đêm dài trăn trở.Muốn được ở bên nhau…!
Thơ: Thu Hà
Giận nhiều rồi…làm hoà nhé Ngốc ơi !Đừng xa vắng bên đời em lần nữaĐừng bắt em cứ phải luôn chọn lựaĐừng để em tự chữa vết thương lòng
Từng xa em….Ngốc có thấy buồn không ?Và nhung nhớ làn môi hồng thuở ấyTừng thấy tim như những cơn sóng dậyMỗi khi mà chẳng thấy em ở đâu !
Ngốc yêu à….chúng ta lại bắt đầuNhư thuở trước bằng những câu ngộ nghĩnhGhét người ta nên chẳng thèm xu nịnhẤy vậy mà trời định chẳng thể xa !
Nếu hôm nay…Ngốc chẳng chịu làm hoàThì đừng trách người ta hờn giận nhéLần này thôi chúng mình đừng bắt bẻĐúng, sai gì rồi cũng sẽ qua đi !
Nào Ngốc ơi ….còn suy nghĩ làm gì ?
Tác giả: Hồng Giang
Em giận gì để hạt nắng rụng rơiMưa từng cơn trôi trong mùa ngâu đổEm giận gì biết làm chi để dỗHoàng hôn buồn loang lổ cuối trời xa
Em giận gì cuộc tình của chúng taSao xa cách cứ nhạt nhoà đến vậyAnh nhớ lắm bờ môi hồng bỏng giẫyVòng tay ai còn run rẩy xiết ghì
Em giận gì ngày tháng bỏ ra điChiều cong nhớ ai thầm thì thẽ thọtChỉ còn anh đong nỗi buồn đắng đótGom góp vào mơ vị ngọt bờ môi
Em giận gì bỏ lại một mình tôiBờ biển vắng lặng ngồi đau ghềnh đáNhặt câu thơ gói tròn trong tất cảSóng êm đềm vay trả với đại dương
Em giận gì để nỗi nhớ vấn vươngTừng nếp gấp….Gồ ghề đường ….Anh bước !
Tác giả: Xuân Diệu
Mặt trăng anh trả cho trờiVườn hoa anh trả cho người tới thămHồ Tây chiều ấy mưa dầmAnh xin trả lại cho năm tháng dài
Nhìn em trong phút giây thôiMà anh đã ngỡ đất trời buồn tênhCõi đời anh thấy nhạt thênhTưởng anh không được cùng em chung nhìn.
Tác giả: Tăng Quê
Thế là anh… thế là emGiận nhau cũng tại hờn ghen thôi màEm ngồi đếm những cánh hoaĐể cho nước mắt vỡ oà mặn môi!
Bên nhau năm tháng đầy vơiLàm đau nhau chỉ vài lời ai hayThế là xưa… thế là nayBao nhiêu đắm với cùng say bạc màu
Bao giờ mình gặp được nhauĐể anh véo má em đau một đờiGhen chết đi sống lại rồiNgẩng lên mới thấy mất người mình yêu!
Tác giả: Lê Hoài Vũ
Chị cũng từng yêu anh ấy như emChỉ có khác chị là người đến trướcKhóc làm gì em cho má hồng thấm ướtAnh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu.
Có một thời chị cũng thích giận nhauÐể đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗiÐể một lần chị vô tình mắc lỗiMột lần thôi thế rồi mãi mãi xa
Biết nói gì về tất cả đã quaChị là quá khứ hôm qua – em là hôm nay, hiện tại.Biết chẳng thể thêm một lần yêu lạiChị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em
Em sẽ có cái bấy lâu chị đã khát thèmTuổi trẻ – hồn nhiên – gót chân mềm mới lạVà một buổi trời đông cây thay láVoan cưới cô dâu bay ngợp trước hiên nhà
Khi ấy vô tình chị giả bộ ghé quaBâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rểEm đừng quay ngang rồi chau mày như thểChị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem
Ghen tuông, giận dỗi là điều hết sức tự nhiên khi bạn muốn được quan tâm nhiều hơn, yêu chiều nhiều người, hiểu đúng hơn. Thậm chí muốn được “hành hạ” đối phương nhiều hơn theo cách mà bạn cho rằng, như thế mới chứng tỏ là yêu. Cùng LVT Education chia sẻ cùng chùm thơ ghen tuông hài hước, bá đạo sau đây để có thêm nhiều giây phút thư giãn thú vị nhé !
Thơ ghen tuông hài hước
Tác giả: Chưa rõ
Tôi đây có một người tìnhĐẹp như hoa hậu ai nhìn cũng khenNhưng nàng có tính hay ghenKhông nghe giải thích chẳng thèm hỏi hanThấy tôi đứng cạnh một nàngTừ xa liếc dọc nhìn ngang một hồiTức thì tìm chỗ không ngườiBúa rìu sấm sét thân tôi tơi bờiMặc tình nàng véo nàng thoiChẳng cho tôi được một lời biện minh“Anh là một kẻ bạc tìnhNay ôm cô nọ mai nhìn cô kiaTôi đây chẳng muốn sẻ chiaKhông yêu thì cứ chia lìa cho xong”Cạn lời nước mắt tuôn dòngKhiến tôi cũng thấy cõi lòng nao nao“Lòng này trước cũng như sauAnh và cô ấy đâu nào có chiBạn bè chung một công tyGặp nhau nói chuyện có gì mà ghen”Tưởng đâu đã hết đổ ghènBỗng dưng nàng lại một phen nổi khùngVung tay tát một cái ĐÙNGTrời xoay đất chuyển muốn bung quai hàm“Đừng mong chối tội kêu oanAnh và cô ây rõ ràng ôm hônLại còn nhất quyết không buôngTôi mà không đến thì còn tới đâu”Nén đau giải thích đuôi đầu“Em ơi sự thật phải đâu như vầyTình cờ gặp gỡ nhau đâyDăm câu chào hỏi có gì bận tâmThấy người sơ ý trượt chânThuận tay anh đỡ một lần mà thôiKẻ đây người đó cách vờiLàm gì có chuyện hôn môi cận kề”Nghe lời lòng hết u êBao nhiêu hờn giận thôi thì bỏ qua“Tại anh phong độ hào hoaNên em mới sợ người ta giựt giànhĐời này chỉ có mình anhVì yêu nên mới hoá thành hờn ghenĐôi ta vẹn một lời nguyềnMong cho vững nợ bền duyên kiếp này”Ghen như nàng cũng hay hayGiúp tôi khỏi sợ sa lầy trăng hoaLại thêm dư vị tình taLâu lâu ngắt véo cũng là vui vuiChắc là đất khiến trời xuiPhong lưu lại gặp một người hay GHEN..!!
Tác giả: Mưa Mùa Hạ
Vợ ơi! Tôi ghét emBởi vì em quá đángSuốt trưa, chiều, tối, sángHai tư giờ em ghen !Hình như là thói quenKhi điện thoại tôi đếnEm hổn hà hổn hểnVồ lấy xem của ai.Những khi tôi thở dài“Nhớ ai mà mơ mộng?”Tôi thẫn thờ ra cổngLại nghĩ hẹn em nào.Tôi chán ngán biết baoTrở thành kẻ nói dốiVới em không có lỗiSao em cứ ghen tuôngLàm cuộc sống đời thườngTôi vô cùng áp lựcTôi chui vào FacebookĐể xả những ưu phiềnBiết là YÊU mới GHENNhưng nhẹ nhàng thôi nhéYêu thương tôi như thếGiữ tôi bằng tình yêuGiữ tôi bằng sớm chiềuÂn cần và chăm sócSẻ chia bớt khó nhọcNhững lúc tôi khó khănThì tôi chẳng phân vânTrong bộn bề cuộc sốngCũng có khi xao độngNhớ em sẽ quay về !!!
Tác giả: Hoa Chu Văn
Yêu anh em vẫn đợi chờBao nhiêu năm tháng bây giờ là đâyTại sao anh lại đổi thayĐể cho em phải leo dây dài dàiPhải anh đổi trúc thành maiNguồn cảm giác lạ bên ngoài nữa chăngKhông ngờ anh lại lăng nhăngMập mờ còn lại nhập nhằng đó saoYêu anh tình thắm dâng tràoĐi ra vào nhớ anh nào có hayVì anh còn mải đắm sayVà vui với mối tình này phải khôngEm như con sáo sang sôngLẻ loi một bóng trên đồng bơ vơYêu anh em chẳng nghi ngờĐể cho kết cục bây giờ là đâyThôi đành đàn đứt mất dâyNhìn anh say đắm ngất ngây bạn t-ìnhEm quay về bóng một mìnhTrả anh tất cả cuộc tình đã qua.
Tác giả: Anh Nguyễn
Trên đời sợ nhất mấy bà GHENSáng tối nhăm nhe bắt phạt đềnCứ thấy loanh quanh mà cạnh gáiĐâu cần hỏi lại thế là GHENơn giời cũng bởi thân nhi nữTạ đất không thì khối kẻ đenPhải biết nhìn xem tìm sự thậtNên đừng mới thế đã lồng GHEN
Thơ: Dương Tuấn
Nàng nghĩ tình ta chỉ thế thôiChỉ xanh như lá, bạc như vôiBao nhiêu mộng ước là trăng gióVạn lời thề hẹn chỉ đầu môi.Ta phải làm sao tỏ lòng mình ?Khi người một mực chẳng còn tinHờn ghen nên thả tâm vô địnhHay muốn xoá tan cả cuộc tình ?Nàng ơi! Chớ để lệ hoen miHờn ghen làm úa mộng xuân thìViết cho bao người lời say đắmCũng chỉ là thơ.. ta tội chi ?Ừ! Thôi.. nàng hỡi cứ giận nhiềuCứ hờn.. cứ trách.. cứ liêu xiêuGhen bằng cả con tim nàng nhé!Để anh biết rằng.. em mãi yêu.
Tác giả: Thành Trung
Em giờ là của riêng tôiBản quyền em đã giao tôi giữ rồiEm là hoa đẹp xứ nàySắc hương trời phú chỉ mình em thôiĐể anh chiêm ngưỡng, chỉ anh…Và anh không muốn hương này bay xaSắc hoa chẳng thích ai nhìnCó kẻ đa tình dòm ngó, anh loEm đừng để gió ghé thămMang đi, ong bướm đánh mùi, vãng laiVắng anh em chớ cười duyênCũng đừng nghiêng nón, người ta hiểu nhầmRa đường chớ có lẳng lơVề nhà, đêm ngủ cũng đừng chiêm bao…Đừng nhìn về chốn xa xămCũng đừng tơ tưởng…, chỉ mình anh thôiBây giờ anh mới mở lòngVì yêu em quá, gối đầu chữ ghenEm là hoa của riêng anhMai mốt lỡ tàn, anh sẽ tân trangNên em phải giữ em ơi !Đừng để hương sắc bay xa khỏi tầmĐêm về đừng tắm dưới trăngCuội mà nhìn thấy còn đâu bản quyền.
Tác giả: Anh Nhớ
Gà nào chẳng sợ ngắm xôiĐàn ông sợ vợ thường thôi ngại zềCãi vợ chỉ có ra đêVợ ghen thì nát lòng mề như chơiSinh ra phụ nữ ông trời…Cài trong ổ cứng sẵn rồi tính ghenNhiều ông vợ đẹp như tiênLắm thằng có vợ tính hiền như naiVợ tôi chúa tể muôn loàiDù xinh hay xấu nhưng roài vẫn ghenCó cô ghen kiểu nhỏ nhenKhông cho chồng ngắm những em chân dàiDù cho trong ảnh hay ngoàiCố tình vi phạm…sẽ cai sữa bìnhNên chồng muốn ngắm gái xinhChờ vợ đi vắng..rồi rình nhà bênPhổ biến nhất kiểu đỏ đenChảm nhầm hơn sót những em quanh chồngChồng mà xí xớn..vặt lôngBà lột quần áo thả rông giữa đườngPhòng nên xin số nhà thương.Ai mà chậm trễ thiên đường gọi tênThứ ba là một kiểu ghenẨm ương giống mụ vợ em ở nhàChỉ cần thấy gái đi quaTim chồng lỡ đập nhanh là…lên cơnỞ nhà có lẽ tốt hơnAi thanh niên cứng viết đơn xin chàoThứ tư ghen kiểu học caoThả chồng thoải mái má đào xung quanhNhìn vào chồng rất có danhVề nhà rửa bát rồi nhanh giặt đồTrông con cơm nước để choVợ yêu lướt web pờ rồ cao tayAnh nào có vợ như nàyThành ô-sin sẽ một ngày không xaSinh ra lọ để cắm hoaNhư đàn ông để đàn bà yêu thươngMấy đời bánh đúc có xươngMấy đời thấy gái dễ thương không nhòmThằng khôn trốn vợ thả bomThằng ngu xí xớn vô hòm như chơiHình như vợ sắp về rồiXin chào các bạn..giờ tôi lau nhà.
Giận dỗi là điều hết sức tự nhiên khi bạn muốn được quan tâm nhiều hơn, yêu chiều nhiều người, hiểu đúng hơn. Thậm chí muốn được “hành hạ” đối phương nhiều hơn theo cách mà bạn cho rằng, như thế mới chứng tỏ là yêu. Nếu bạn đang làm người yêu giận dỗi, hãy sưu tầm ngay bài thơ xin lỗi người yêu hay, ý nghĩa sau đây.
Thơ xin lỗi người yêu hay
Tác giả: Mai Sơn Hào Hiệp
Bé yêu ơi xin đừng buồn anh nữaMắt ai cay lòng này xót xa thôiKhóc chi em khi mọi thứ qua rồiAnh có lỗi, ừ thì anh xin lỗi
Những cảm xúc chẳng thể thành lời nóiNhững nỗi buồn vì chẳng muốn sẻ chiaNhững nỗi đau vì mãi sợ chia lìaNên anh trốn cho tim mình dịu lại
Và khi đó mong em đừng khờ dạiNghĩ lòng này đã thôi hết thương emTin anh đi rồi ngày tháng êm đềmMau trở lại cho đôi mình vẫn đẹp
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Em ơi! Anh đã sai rồiXin em tha thứ lỗi lầm của anh.Ngàn lời xin lỗi chân thành,Mong em tha thứ cho anh vơi buồn.
Vì yêu anh đã ghen tuôngLạc lòng sa ngã để buồn cho em.Đêm qua nhoi nhói con timKhi em hờn dỗi chẳng thèm đến anh.
Bên em giấc ngủ không thànhEm ơi! Bỏ mặc anh đành sao em?Lệ sầu chảy ngược vào timNỗi đau xen lẫn nỗi niềm xót xa.
Tại anh tình nghĩa phôi phaEm ơi! Rộng lượng thứ tha lần nàyAnh nguyền tu dưỡng từ đâyĐể thành người tốt sum vầy bên em
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Xin em đừng một lần thêm hờ hữngLỗi lầm này ngừng lại được không emNgười cô đơn buồn bã dưới màn đêmAnh hững hờ vô tâm không hề biết
Yêu thương nhau giờ cách xa biền biệtAnh muộn màng xin lỗi trái tim emCòn nhiều lắm bao thương nhớ êm đềmYêu thương nhau có dễ gì quên được
Em yêu hỡi! một lần thôi, anh nóiNhiều khi mơ nước mắt gọi yêu thươngLắm lúc đau xuyên suốt mộng thu trườngĐấy con đường giờ thiếu em hoang vắng
Xin em đấy đừng quay lưng lẳng lặngEm còn yêu tình đằng đẵng ngàn thuQuay lưng nhau trời bão tố âm uVề quá khứ tình rơi ngàn lá nhớ
Bên vần thơ nhịp tim và hơi thởGọi hồn em đừng lỡ phím nhịp đànVề đi em, dù tình có gian nanĐôi tim yêu vẫn kề nhau ngàn kiếp…
Tác giả: Trần Trung Đạo
Tôi vẫn nợ em một lời xin lỗiDấu trong lòng từ buổi bước lên xeThơ tôi viết bao lần không dám gởiChuyện tình buồn năm tháng lớn khôn theo
Em tội nghiệp như cành me trụi láHạt sương khuya nuôi ngọn cỏ sân trườngĐêm tháng sáu, mưa có làm em nhớĐêm mưa nào, tôi bỏ trốn quê hương
Em ở lại sắc hương tàn phấn rũThời xuân xanh qua rất đổi vô tìnhEm có khóc khi mỗi mùa thu tớiLá thu vàng rơi xuống tuổi điêu linh
Giờ tạm biệt tôi ngại ngùng không nóiKhông dám nhìn đôi mắt nhỏ thơ ngâyEm đâu biết giữa cuộc đời giông tốTôi chỉ là một chiếc lá khô bay
Đau nhức chảy theo dòng thơ tôi viếtThu Bồn ơi, trăng nước có còn chăngTôi lận đận sớm chiều lo cơm áoNgoảnh mặt nhìn bến cũ gió mưa giăng
Tôi vẫn nợ em một lời xin lỗiNợ quê hương một chỗ đất chôn nhauNợ cha mẹ nỗi nhọc nhằn khuya sớmTôi nợ tôi mộng ước thuở ban đầu.
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Em xin lỗi làm anh lo lắngNhưng thật lòng em chẳng muốn đâuTim này nguyện vẫn đậm sâuSẽ yêu anh mãi bạc đầu không phai.
Em cũng hiểu đường dài cuộc sốngCòn rất nhiều khát vọng ước mongRiêng em thật dạ thật lòngMộng mơ ngày tháng tơ hồng sánh đôi.
Dòng đời cứ nổi trôi xô đẩyTâm nguyện thề giữ lấy thủy chungTương lai sánh bước đi cùngNiềm vui tương ngộ trùng phùng bên nhau.
Sẽ không phải khổ đau nhung nhớEm yêu anh trắc trở vẫn camCon tim cứ mãi âm thầmYêu người mong mỏi tháng năm bên đời.
Những buồn bã và lời trách mócBởi nhớ anh bực dọc trong ngườiThôi anh tha thứ một lờiĐừng buồn em nhé – suốt đời yêu anh.
Tác giả: Lệ Tình
Xin lỗi anh, vì đi không từ giãChẳng một lời trách móc hay phân buaEm ra đi trong nỗi khổ tận cùngChỉ vì lòng muốn vĩnh viễn quên anh
Xin lỗi anh, vì em đi lặng lẽKỷ niệm mình em sẽ ráng quên mauĐừng tiếc chi người con gái dại khờNhớ làm gì, kẻ đã muốn quên anh
Xin lỗi anh, vì em không dám nhậnMột mối tình cuồng nhiệt của anh traoTrái tim em đau buốt lên từng hồiBởi biết rằng em sẽ mất đi anh
Xin lỗi anh, em cần lời tha thứVì chưa từng trận trọng để được yêuEm ra đi mà lòng không muốn bướcTại tim này đã không thể quên anh
Xin lỗi anh và gởi anh lời chúc phúcEm mong anh luôn hạnh phúc suốt đờiTuy đôi ta trong tình yêu ngắn ngủiNhưng êm đềm như nhịp đập trái tim .
Xin lỗi anh, vì có lời muốn nóiNhưng nỗi lòng cứ nghẹn nói không raEm xin lỗi bao lời em muốn ngỏMà chỉ còn ba tiếng: Hãy quên em!
Tác giả: VŨ THỊ MINH NGUYỆT
Cho em được một lần xin lỗi anhVì tất cả những gì nông nổi nhấtNếu có thể đổi dòng sông nước mắtĐể một lần tha thứ được không anh?
Có thể nào em dám gặp lại anhVì sự xuẩn ngu của mình như thếEm đã tự xỉ vả mình thật tệ…Lỗi một mình em, chỉ tại em
Ngồi một mình với máy tính hàng đêmMột tháng bằng 2592 ngàn giây đóMỗi một giây em thầm hỏi nhỏĐến giờ này anh đã hết giận chưa???
Em đã biến mình thành kẻ “chẳng vừa”Để xỉ vả mụ đàn bà đê tiện đóEm đã biến mình ngang tầm họSẽ không bao giờ em tha thứ cho em
Bạn bè khen em nết ngoan hiềnChỉ một phút giận sục sôi làm hỏng cảĐể đến bây giờ trong lòng như có lửaViết một dòng EM XIN LỖI…gửi anh!
Ghen tuông, giận hơn là trạng thái cảm xúc bình thường. Nó chỉ bất thường khi người ta không kiểm soát được sự bùng phát dữ dội của nó, khiến bản thân và đối tác kiệt sức. Do vậy, hãy ghe tuông, giận dỗi đúng mực bạn nhé ! Và hãy đừng quên chia sẻ chùm thơ ghen tuông, thơ giận người yêu, thơ trách người yêu xúc cảm trên đây để mọi người cùng chiêm nghiệm nhé !
>>>XEM THÊM: TẬP thơ giận hờn trong tình yêu, thơ giận hờn, trách móc người yêu dễ thương
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.