Tuyển tập những bài thơ hay về cuộc sống từ Thepoetmagazine.org giúp bạn có cái nhìn tích cực về mọi vấn đề. Sống không bon chen, không cạnh tranh, không ồn ào chính là chìa khóa của hạnh phúc mà nhiều người theo đuổi.
Tổng hợp các bài thơ về an nhiên tự tại với độ dài chỉ 2 câu từ nhiều tác giả. Đây là tiếng lòng chợt thốt ra trong nhiều tình huống khác nhau:
Bài 1
Cuộc đời tìm mãi yêu thương.
Gửi trong bạn hữu thiên đường thi ca.
Bài 2
Yêu thương đâu có ở xa.
Mà trong tim nhỏ bên ta tháng ngày.
Bài 3
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng
Bài 4
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Bài 5
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Bài 6
Cuộc sống muôn màu, muôn cám dỗ
Bên mình phải giữ trọn tình thân.
Bài 7
Không nên trả nghĩa bằng mồm mép
Chớ để rồi thành bất hiếu nhân!
Bài 8
Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang.
Bài 8
Cuộc sống bao khúc bể dâu
Tặng nhau chữ Tín bắc cầu Phúc duyên.
Bài 10
Cùng nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Bài 11
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Bài 12
Đường tương lai gặp nhiều gian lao
Đừng nản lòng hãy gắng vượt qua.
Bài 13
Đủ nắng hoa sẽ nở
Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy.
Bài 14
Yêu thương xin nở nụ cười
Vị tha là để lòng người thanh cao
Bài 15
Nơi nào có ý chí
Nơi đó có đoạn đường.
Bài 16
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng
Bài 17
Đường đi khó, nhưng không khó
Mà khó bởi lòng người ngại núi e sông.
Bài 18
Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang.
Bài 19
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Bài 20
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Bài 21
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Bài 22
Yêu thương xin nở nụ cười.
Vị tha là để lòng người thanh cao
Bài 23
Em thấy gì khi buổi chiều lạc lõng.
Đôi vai gầy không cõng hết cô đơn.
Bài 24
Bên sông một đóa hoa cười.
Bèo trôi lãng đãng tình người an nhiên.
Bài 25
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Bài 26
Con người sống để yêu thương
Mỉm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.
Bài 27
Cuộc đời bao khúc bể dâu
Tặng nhau chữ Tín bắc cầu Phúc duyên.
Bài 28
Cuộc sống không tình yêu.
Như vườn hồng không ánh nắng
Bài 29
Đi trong cõi mộng ta đừng mộng.
Đứng giữa đất trời chẳng hướng trông
Bài 30
Đơn sơ thôi những nụ cười
Cho ta ý nghĩa cuộc đời từ nhau
Bài 31
Hãy yêu thương, cuộc sống ngày hôm nay
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Bài 32
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Bài 33
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si
Bài 34
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bài 35
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Bài 36
Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ
Đến tương lai rạng rỡ nụ cười
Bài 37
Bình minh tỏa sáng muôn nơi
Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho
Bài 38
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Bài 39
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra.
Bài 40
Yêu đời biết mấy cho vừa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Bài 41
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!
Bài 42
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời
Nhắp rượu men nồng chén cạn vơi
Bài 43
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Mộng lả lơi tình nhạc vẳng xa.
Đối với nhiều người, độc thân FA cũng là điều khiến cuộc sống bớt lo bớt nghĩ. Điều này được thể hiện trong những bài thơ 2 câu về độc thân cực hay.
Bạn tìm kiếm các bài thơ về sự an nhiên 4 chữ sẽ có khá nhiều. Trong cuộc sống, bon chen mệt mỏi chỉ khiến cuộc đời thêm bế tắc không có lối thoát:
Bài 1
Em cứ vui đi – cuộc đời này ngắn lắm,
Đừng buồn phiền làm hoang phí thời gian!
Dẫu là hoa phải sớm nở tối tàn,
Hoa vẫn đẹp khoe muôn ngàn hương sắc!
Bài 2
Ở đời đừng oán nhau chi.
Yêu thương mới gặp đã đi mất rồi.
Ta cần phải học ” chữ tôi”.
Dù già hay trẻ mới ngồi thảnh thơi.
Bài 3
Cuộc đời này vốn khổ đau lũ lạm,
Trần gian này là cõi tạm chóng qua!
Đắng cay hôm nay mai sẽ qua mà,
Xin em giữ lời ca vui cuộc sống!
Bài 4
Giàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao.
Bài 5
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần
Bài 6
Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại
Bài 7
Sống vô thường đời sẽ thấy an nhiên
Hãy bước qua những ưu phiền rắc rối
Ta biết đường xa có chi phải vội
Phía trước mặt trời bóng tối sau lưng
Bài 8
Xin cho hai chữ Bình Yên
Để tâm thanh tịnh an nhiên giữa đời
Trên môi luôn nở nụ cười
Dù đời thay đổi lòng người đổi thay
Bài 9
Họ học được cách giữ lòng thanh thản
Trước trận mưa, con nắng; lúc buồn vui
Họ tập được cách giữ hồn an tĩnh
Dẫu tha nhân sao quá dễ thay dời.
Bài 10
Sống được những phút giây thoải mái
Kiếp con người được lãi thế thôi
Bao nhiêu những phút vui cười
Ấy là phần thưởng mà trời ban cho
Bài 11
Tôi chỉ muốn nhắn đôi lời với bạn
Kiếp con người vốn dĩ phải long đong
Cứ sống tốt, tin ngày mai xán lạn
Mình chỉ vui khi mình biết hài lòng.
Bài 12
Buông bỏ hết sầu lo cuộc sống
Tâm nhàn hạ giấc mộng an nhiên
Cùng nhau hướng tới cõi thiền
Điềm nhiên vui khỏe chẳng phiền đến ai.
Bài 13
Cuộc sống có 3 điều hạnh phúc:
Là có việc gì đó để làm
Có ai đó để yêu thương
Và có điều gì đó để hy vọng.
Bài 14
Hãy yêu thương, cuộc sống ngày hôm nay
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Bài 15
Anh ơi có bán bình yên
Bán cho một ít không phiền chứ anh
Mua về em sẽ để dành
Lỡ buồn, lại lấy biến thành chút vui…
An nhiên chính là sự vui vẻ yêu đời và tìm được những điều tích cực. Nếu cảm thấy đang bế tắc, hãy đọc thêm những bài thơ vui vẻ yêu đời để có năng lượng.
Chọn lọc các bài thơ về tâm bình anchỉ cần đọc lên sẽ thấy tâm hồn thư thái. Một tách trà, một vần thơ trong không gian tĩnh lặng hòa cùng thiên nhiên khiến ai cũng nao lòng:
Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mỉm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân bước thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náu mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhỡ
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thương nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.
Chiều chủ nhật yên tĩnh đến dường như không thật
Duy đôi tiếng chim cãi cọ trong mấy ngọn sứ bên kia đường
Bầy sẻ non mãi chơi cuối tuần tranh thủ lót lòng thêm tí hương hoa
Trên đôi chân lặng lẽ của mình
Bình yên về thăm hàng sứ
Bình Yên ghé lại với lũ chim
Bình Yên không đến với tôi.
Bình Yên của tôi dấu kín trong ngực em
Nơi tôi sẽ không đời nào đến được
Đêm nay Yêu Thương tìm đến muôn loài vạn vật
Ngoại trừ đến với tôi.
Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!
Đời người đâu biết được ngày mai
Đâu cần có rượu mới được say
Vui từng giây phút đang hiện hữu
Đâu dễ một đời mãi vô ưu
Tương lai phí phạm bởi oán thù
Chớ nên hiền quá hóa ra ngu
Học luôn linh hoạt khi tiến / thủ
Yêu ghét dung hoà như gió thu
Làm người đôi lúc phải giả mù
Khi cần đôi lúc cũng nên tu
Cương nhu học mãi còn chưa đủ
Yêu đời là sẽ có thiên thu…
Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắng
Cám ơn đời! Ta học được chữ khôn
Để bỗng thấy mình như thêm lớn
Trong gian nan, vất vả mới sinh tồn
Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác
Máu nhỏ ròng mới thấy biết mình đau
Dạy bài học, rằng ta luôn cảnh giác
Để lần kề, phải trông trước, nhìn sau
Đời nhiều mặt, muôn màu trong cuộc sống
Dạy cho ta học được ít nhiều điều
Được và mất, thấy mất nhiều hơn được
Nên bây giờ chẳng còn được bao nhiêu !
Xin cám ơn cuộc đời ta đang sống
Dạy cho ta học hỏi biết bao điều
Những vực thẳm và dây kia thòng lọng
Luôn chực chờ khi đợi bước chân xiêu!
Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
Buông bỏ đi những gì là thù hận
Đừng trách đời hay oán giận một ai
Số phận ta do tạo hoá an bài
Đời vô thường có vay thì ắt trả
Buông bỏ hết thứ gọi là buồn bã
Gắng chôn vùi tất cả chuyện không vui
Hãy an nhiên mà tồn tại bên đời
Chớ để tâm tới những lời đàm tiếu
Buông bỏ những thiệt thòi từng gánh chịu
Để tâm hồn lắng dịu nỗi bi ai
Vì trên đời vạn vật sẽ đổi thay
Đâu có gì là trường tồn mãi mãi
Buông bỏ cả chữ yếu mềm sợ hãi
Vấp ngã rồi phải học cách đứng lên
Có những điều dù không muốn lãng quên
Cũng đừng nên lấy đó làm gánh nặng.
Nên rũ bỏ những gì quá khứ
Có việc gì phải giữ trong tâm
Chớ nên đau khổ âm thầm
Nếu mà cốt nhục tình thâm đã đành
Trong cuộc sống cạnh tranh có lúc
Cũng có khi được khúc nhạc vui
Đôi lần cay đắng ngọt bùi
Cũng không tránh được buồn xui não nề
Thời còn trẻ say mê tình ái
Đến bây giờ để lại điều chi
Nào ai níu kéo làm gì
Mà sao lòng dạ lâm ly muộn phiền
Giờ thì những đảo điên bỏ hết
Cho cuộc đời giống hệt như tiên
Bon chen cũng chẳng vì tiền
Thả lòng thi phú thiên nhiên an lành.
Ta buông thả những gì còn sót lại
Nơi tâm hồn quằn quại suốt bao năm
Cứ cho qua chuyện quá khứ lỗi lầm
Để những giọt mưa dầm thôi lã chã
Thời gian trôi sẽ mang đi tất cả
Nỗi u hoài trong dạ bấy lâu nay
Tìm cho mình một lối rẽ ngày mai
Chớ nghĩ suy những gì không tồn tại
Buông hết đi đừng ngập ngừng e ngại
Đời của mình chứ nào phải của ai
Trái đất tròn rồi mỗi thứ đổi thay
Nếu mệt mỏi hãy buông tay người ạ
Cuộc đời người ai không từng vấp ngã
Có giận hờn buồn bã được gì đâu
Sao mãi hoài ôm ấp một niềm đau
Buông thả đi bắt đầu thay kết thúc
Vững vàng lên đừng bao giờ ngã gục
Nếu đủ rồi đến lúc phải buông thôi.
Long lanh những giọt sương mai
Màu trong tinh khiết trên đài hoa sen
Nắng hiền bước tới làm quen
Gió lay động nhẹ thành khoen chuỗi vòng
Ngẩn ngơ trước cảnh mênh mông
Hư hư thực thực…thấy lòng an nhiên
Trời mây cảnh sắc êm hiền
Hồn như thoát tục về miền hư vô
Quên đi ngoại cảnh xô bồ
Tâm linh nếm vị Cam Lồ Mẹ ban
Bước kinh hành rất nhẹ nhàng
Thân Tâm vút tận mây ngàn non tiên
Tâm gọt rửa an nhiên tự tại
Thoát hồng trần luyến ái khổ đau
Cho mình cuộc sống thanh tao
Thân tâm an lạc đâu nào đắn đo.
Buông bỏ hết sầu lo cuộc sống
Tâm nhàn hạ giấc mộng an nhiên
Cùng nhau hướng tới cõi thiền
Điềm nhiên vui khỏe chẳng phiền đến ai.
Tâm hướng thiện tương lai rạng rỡ
Oán than chi vạn thuở sầu vây
Tâm an nhẹ tựa áng mây
Hồn luôn trong sáng khổ đày lánh xa.
Tâm tự tại toàn gia hoan hỷ
Đời cư nhàn chẳng nghĩ tính toan
Nữa đời còn lại bình an
Tâm luôn hướng đạo ngập tràn niềm vui.
Gửi ai một mối tình câm
Bay theo gió thoảng đêm rằm dáng thu
Hồng trần đời vướng sa mù
Dừng chân ngơi nghỉ hận thù cũng tan
Đêm nay trong mộng hào quang
Nghe câu niệm Phật bỏ đàng phù sinh
Rời xa thế giới ba nghìn
Thong dong tự tại một mình chân như
Xa lìa một cõi thái hư
Trăm năm bỗng thấy tình như hoa tàn
Trả đời một mối tình câm
Ngồi đây lắng đọng đêm rằm trăng thu !
An nhiên tan khói sa mù
Đài gương trong vắt trăng thu soi hồ
Bờ kia rời khỏi u đồ
Thênh thang một cõi trong hồ sen thanh
Một mai, một cuốc, một cần câu,
Thơ thẩn dù ai vui thú nào.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người đến chốn lao xao.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá,
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến cội cây, ta sẽ uống,
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao”.
Đừng bỏ qua những vần thơ về nụ cười tỏa nắng cũng sẽ khiến bạn thấy bản thân luôn tích cực và bình an.
Thơ an nhiên tuyển tập từ nhiều tác giả giúp mỗi người cảm thấy nhẹ lòng và bình an:
Mặt trời đỏ bằng lăng khoe chớm nụ
Em kiêu sa má ửng tím khung chiều
Mới hôm trước em đến như khách lạ
Khoe màn sương bẻn lẻn thả bùa yêu.
Dẫu đường đời khúc khuỷu bao nhiêu
Chút xuân muộn vẫn say lòng én liệng
Ta bỡ ngỡ giữa tháng ba lưu luyến
Chuyện nàng bân sóng sánh cả trời yêu.
Đời vui đi mặc đá với rong rêu
Thêm chút nắng lên môi tràn sắc thắm
Cổ tích ngọt ngào khát khao cháy bỏng
Gửi về trời theo hoa, gió, kim thêu.
Ta luyến tiếc tiếng ve kêu đầu hạ
Ngàn năm sau ai người sẻ là ta
Lối củ chim ca chạnh lòng đôi ngã
Rưng rưng người, cháy bỏng bản tình ca.
Trăm năm một cõi nhân duyên
Tôi bà chung một con thuyền đi xa
Trải qua bão tố phong ba
Chúng mình nay đã vượt qua hết rồi
Tôi thương bà lắm bà ơi
Bảy mươi năm ấy cùng tôi nhọc nhằn
Ngày xưa kinh tế khó khăn
Bao nhiêu khổ cực tôi ban tặng bà
Vì tình bà chẳng kêu ca
Vì con bà vẫn như hoa tươi cười
Tuổi này răng rụng hết rồi
Hai ta luôn giữ nụ cười trẻ trung
Trong lòng bỗng thấy rưng rưng
Đôi khi muốn gửi nhớ nhung tặng bà
Cái tuổi nay đã về già
Trải qua ngày tháng mặn mà đáng yêu
Mái tóc nay đã bạc đều
Làn da cũng đã nhăn nhiều hơn xưa
Tính thời sáng nắng chiều mưa
Thương bà vất vả sớm trưa đi về
Các con nay đã yên bề
Tôi bà luôn giữ chân quê hồi nào
Dù cho ai đó xì xào
Chín mươi ta vẫn đi vào cõi yêu
Thời gian chắc chẳng còn nhiều
Nên tôi dành hết tình yêu cho bà
Bà luôn là một đóa hoa
Trăm năm trọn vẹn về già vẫn yêu
Yêu đi cho tâm hồn thơ mộng
Yêu đi ta nới rộng cửa nhà
Yêu đi ta hát bản tình ca
Yêu đi cho đậm đà sau trước
Yêu đi cùng vui vẻ dạo bước
Yêu đi cho ta ước mơ xa
Yêu đi trái tim nói thật mà
Yêu đi cho lệ nhoà biến mất
Yêu đi cho mọi thứ đẹp tất
Yêu đi cho ta cất sầu bi
Yêu đi niềm vui đến tức thì
Yêu đi đâu phải vì cảm xúc
Yêu đi cho cuộc chơi đúng lúc
Yêu đi cho không mục bản thân
Yêu đi ta xóa những bất cần
Yêu đi cho muôn phần đẹp đẽ
Yêu đi cho ta luôn mạnh khỏe
Yêu đi ta trẻ mãi không già
Yêu đi ..đề tài đó chính là !
Yêu ta yêu đời yêu cuộc sống
Buông vai trút gánh nhẹ nhàng
Buông lơi ánh mắt mơ màng nhớ nhung
Buông đàn lỗi
phím sai cung
Buông tình rời khỏi tận cùng khổ đau
Buông cho lòng hết nỗi sầu
Buông rơi mảnh áo qua cầu lả lơi
Buông bao cay đắng nghẹn lời
Buông cho số phận duyên đời dở dang
Buông niềm sầu khổ đa mang
Buông bao mơ ước trái ngang cuộc đời
Buông tay thôi nắm người ơi
Buông đi giả dối bởi lời ngọt ngon
Buông bao đau rát tim son
Buông đi thề hẹn mỏi mòn đợi trông
Buông rời xa giấc mơ hồng
Buông đi tất cả thấy lòng an nhiên!!
Con đường đời thầm nghĩ bước còn xa
Nhưng ai nhận thấy đang già từng giây
Đời vô thường thấp thoáng áng mây bay
Lúc tan lúc hợp tháng ngày chông chênh
Cuộc đời như sóng nước cuốn lênh đênh
Vui buồn lặng hụp bồng bềnh khơi xa
Này danh vọng này phù phiếm sa hoa
Vui trong được mất khiến ta khổ sầu
Cuộc đời này hạnh phúc có bao lâu
Thương thương ghét ghét trong câu tình đời
Lòng dặn lòng buông bỏ thế gian ơi
Cho tâm nhẹ gánh thảnh thơi an nhàn.
Thơ an nhiên – chùm thơ hay về cuộc sống thư thái, thanh tịnh – Giadinhphapluat.vn
Đời lắm lúc nghĩ mà chua xót
Bao nhiêu năm mải miết đi tìm
Mong sao cuộc sống bình yên
Cuộc đời phủi hết lụy phiền cũng hay
Để cuộc sống ngày ngày tĩnh trí
Để tâm tư thỏa ý theo ta
Cuộc đời giữa chốn ta – bà
Buồn vui, sướng khổ có là chi đâu
Đời sống được bao lâu ai biết
Mà sân, si luyến tiếc làm chi
Thôi thì buông bỏ, cho đi
Ta ko còn phải nghĩ suy bận lòng
Sống cuộc sống an nhàn, tự tại
Thả hồn vui với lại thiên nhiên
Không còn vương vấn, lụy phiền
Viết thơ gửi tặng bạn hiền làm vui.
Đời khổ hạnh luôn lo tham vọng
Người ham danh chức trọng quyền cao
Cõi đời du ngoạn được bao
Kim ngân tình ái ai nào mang theo
Dù trong cảnh treo neo bể khổ
Đừng để lòng cám dỗ sân si
Trăm năm dương thế đáng gì
Mai sau cũng bỏ buông đi thôi mà
Sống Trên cõi ta bà là thế
Vướng muộn phiền huynh đệ bon chen
Bạn bè ganh tỵ ghé ghen
Chấp tranh cao thấp sang hèn mà chi
Rồi tới lúc ra đi tất cả
Chốn niết bàn thư tha yên vui
Buông đi thế sự trên đời
Xuống thuyền bát nhã về nơi vĩnh hằng.
Lòng người ẩn tấu khúc âm riêng
Bụi cát hoài mong nét tịnh thiền
Chén rượu đời trao say vẫn tỉnh
Câu thơ phận kiếp nhớ rồi quên
Bấm tay tự biết thôi duyên số
Nhắm mắt đâu mong chuyện bạc tiền
Tựa vách rêu phong nhìn lá rụng
Mỉm cười thế thái để an nhiên.
DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.
DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!
DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,
DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!
DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài
DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,
DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.
DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.
DỄ là suy tính thiệt, hơn…
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.
DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….
DỄ là hứa hẹn, ba hoa…
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.
DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình
DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.
DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.
DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.
DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình
DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”
DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.
DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.
DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.
DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…
DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!
DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.
Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ… lần khân nối dài…
Lạc quan vui vẻ chính là nguồn năng lượng tích cực dành cho mọi người. Hãy luôn tìm kiếm những điều tốt đẹp trong cuộc sống để tận hưởng trọn vẹn qua chùm thơ 2 câu:
Bài 1
Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang.
Bài 2
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Bài 3
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Bài 4
Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải sống
Đời hạnh phúc, khi ta biết dựng xây.
Bài 5
Yêu thương xin nở nụ cười.
Vị tha là để lòng người thanh cao
Bài 6
Em thấy gì khi buổi chiều lạc lõng.
Đôi vai gầy không cõng hết cô đơn.
Bài 7
Bên sông một đóa hoa cười.
Bèo trôi lãng đãng tình người an nhiên.
Bài 8
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Bài 9
Con người sống để yêu thương
Mỉm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.
Bài 10
Cuộc đời bao khúc bể dâu
Tặng nhau chữ Tín bắc cầu Phúc duyên.
Bài 11
Cuộc sống không tình yêu.
Như vườn hồng không ánh nắng
Bài 12
Đi trong cõi mộng ta đừng mộng.
Đứng giữa đất trời chẳng hướng trông
Bài 13
Đơn sơ thôi những nụ cười
Cho ta ý nghĩa cuộc đời từ nhau
Bài 14
Hãy yêu thương, cuộc sống ngày hôm nay
Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày.
Bài 15
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bài 16
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Bài 17
Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ
Đến tương lai rạng rỡ nụ cười
Bài 18
Bình minh tỏa sáng muôn nơi
Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho
Bài 19
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Bài 20
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra.
Bài 21
Yêu đời biết mấy cho vừa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Bài 22
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!
Bài 23
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời
Nhắp rượu men nồng chén cạn vơi
Bài 24
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Mộng lả lơi tình nhạc vẳng xa
Bài 25
Nắng hờn mây lạnh giá mùa qua
Cười nghiêng ngả liễu hồ soi bóng.
Sống lạc quan chính là liều thuốc bổ cho tất cả mọi người. Hãy luôn suy nghĩ tích cực để nhận nhiều năng lượng tốt như tác giả những bài thơ yêu đời, thơ ngắn về cuộc sống an nhiên sau:
Năm mươi tuổi đã qua sườn dốc
Vội níu ghì chút lộc trời ban
Cười vui để khỏi xuân tàn
Thả vần thơ phú tiêu tan muộn phiền
Hòa nắng gió thản nhiên dệt mộng
Đón hoàng hôn bay bổng mây chiều
Bình minh rực sáng hồn phiêu
Cỏ cây hoa lá gợi nhiều đắm say
Từng câu chữ đêm ngày ấp ủ
Khi đăng bài thích thú được khen
Hằng đêm luyện tập chong đèn
Cho lời hay mượt thắm men yêu đời
Bên bằng hữu rạng ngời tươi trẻ
Bỏ âu sầu cho nhẹ tâm can
Cầu mong cuộc sống thanh nhàn
Thảnh thơi hạnh phúc bình an về già.
Đôi môi hồng tươi thắm
Dịu ấm mỗi khi cười
Lòng anh thấy thảnh thơi
Cuộc đời thêm thi vị
Đôi mắt em lấp lánh
Nhìn thấy dạ xốn xang
Tim anh đập rộn ràng
Ước có mình trong đó
Áo tứ thân màu đỏ
Bên trong dải yếm đào
Nghiêng vành nón quai thao
Dịu dàng và đằm thắm
Ánh mắt em thầm nói
Đôi môi chan chứa yêu
Hạnh phúc biết bao nhiêu
Trên đường đời mãi mãi
Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mĩm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân buớc thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náo mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhở
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thuơng nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.
Bởi cuộc sống là vòng xoay xuôi ngược
Có bao giờ đời giống được như mơ
Bạn tâm giao đôi lúc lại hững hờ
Những trân tráo nào giờ luôn xuất hiện
Ta chẳng phải có quá nhiều định kiến
Nhưng cuộc đời là vai diễn thật hư
Để thời gian ta mới hiểu từ từ
Đời là thế đâu giống như giấc mộng
Có nhiều lúc thấy lòng sao trống rỗng
Như cuộc tình phút chốc bỗng rời xa
Dù yêu nhau luôn thắm thiết mặn mà
Câu từ tạ là ta rời nhau mãi
Thôi đừng mộng sẽ không còn tê tái
Sống bình thường ta lại thấy vui hơn
Đời dạy ta không biết giận hay hờn
Để ánh sáng mở ra trong đêm tối
Hãy sống thật để không còn niềm nỗi
Bởi cuộc đời không thể nói như mơ
Cứ xem ta như là kẻ khù khờ
Mà vui vẻ chẳng bơ vơ sầu muộn.
Cảm ơn ai mỗi sáng mai thức dậy
Em thấy mình sống ý nghĩa trong anh
Cảm ơn ai mỗi sáng mai thức dậy
Đã nhớ về một bến đợi bình yên
Cảm ơn ai mỗi sáng mai thức dậy
Cho em cười trong tiếng nhạc du dương
Cảm ơn ai ly cà phê ngọt đắng
Dành cho em khi ánh nắng mới lên
Cảm ơn ai? Cảm ơn ai nhiều lắm!!!
Cho em chờ mỗi buổi sáng bình minh!
Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều
Được người đời kính trọng
Được con trẻ yêu mến
Được phê bình là ” tạm được”
Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội
Biết thưởng thức cái đẹp
Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;
Biết cống hiến hết mình
Để lại cho đời một cái gì tốt hơn
Ví như nuôi con cái nên người
Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi
Hoặc xã hội được cái thiện;
Đã chơi say mê và cười thoải mái
Và ca hát vang lừng
Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn
Vì mình đã làm đã sống…
Bạn ơi, như vậy là đã thành công!
Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắng
Cám ơn đời! Ta học được chữ khôn
Để bỗng thấy mình như thêm lớn
Trong gian nan, vất vả mới sinh tồn
Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác
Máu nhỏ ròng mới thấy biết mình đau
Dạy bài học, rằng ta luôn cảnh giác
Để lần kề, phải trông trước, nhìn sau
Đời nhiều mặt, muôn màu trong cuộc sống
Dạy cho ta học được ít nhiều điều
Được và mất, thấy mất nhiều hơn được
Nên bây giờ chẳng còn được bao nhiêu !
Xin cám ơn cuộc đời ta đang sống
Dạy cho ta học hỏi biết bao điều
Những vực thẳm và dây kia thòng lọng
Luôn chực chờ khi đợi bước chân xiêu !
Hôm nay sinh nhật của mình
Thời gian “khuyến mãi”… Nhưng tình… Vẫn xanh!
Ánh mắt nó cứ long lanh…
Nụ cười rạng rỡ, tinh anh sáng ngời!
Người ta bảo: Tớ yêu đời!
Đúng rồi…! Bởi tớ thương người, tiếc hoa…
U. Bảy mươi! Tớ chưa già…!
So ông Bành Tổ vẫn là trẻ con!?
Đêm nằm sáu tiếng ngủ ngon
Ngày ngồi máy tính sòn sòn thơ văn…
Mái tóc bạc trắng mười phần
Răng thì cứng lắm, chẳng cần nọ, kia…
Vui bè bạn, uống ly bia,
Không say, chẳng nghiện, tía lia chuyện người
An nhiên tớ mỉm miệng cười…
Mặc ai hơn thiệt, nói lời mỉa mai…
Đọc sách thì tớ miệt mài…
Nhiều khi quên cả vợ nài ăn cơm…
Tớ càng “đỏng đảnh” nhiều hơn
Lắm khi “làm nũng” dỗi hờn vu vơ
Vợ cưng, tớ cứ giả vờ…
Em càng quấn quít, chực chờ, chăm thương…
Cháu con dưới nhịn, trên nhường
Tuy chưa sum họp, nhưng thường hỏi thăm
Bạc tiền dành dụm đủ ăn
Cà phê, cà pháo… Khi cần đi chơi…
Thể dục hai tiếng khơi khơi
Xoa người, bấm huyệt, hát lời yêu thương
Nhân sinh hiểu lẽ vô thường…
Được, mất, không, có… Con đường tự nhiên
vô tư chẳng chút ưu phiền
Tâm hồn nhẹ nhõm, an yên…phận người
Dù cho thấu hiểu sự đời
Đôi khi ngứa miệng, góp lời chút thôi…
Năm nay hơn bảy chục rồi
Phần trăm “khuyến mãi” hiện thời… Năm mươi!?
Ha ha…! Năm tháng còn dài…
Tớ đi khiêu vũ, hát bài… Tình ca…
Hãy nhìn đời qua lăng kính tình yêu,
Dẫu cuộc sống trăm ngàn điều phật ý!
Đời quá ngắn để oán hờn bi lụy,
Giận nhau chi mất hương vị cuộc đời!
Hãy cho đời chút thong thả buông lơi,
Để miệng nói những lời tim muốn nói!
Để bàn tay biết tìm nhau vẫy gọi,
Để chân đi những lối đợi nhau về….
Hãy nhìn đời bằng ánh mắt đam mê,
Yêu tất cả—không khen chê gì cả…
Này bàn tay đỡ nâng người té ngã ,
Nọ chén cơm người đói lả đang cần….
Có nhiều lần ta lòng trí phân vân,
Lùi bước lại lúc ta cần bước tới…
Mở lòng ra chần chờ chi người hỡi,
Biết ngày mai còn cơ hội mở lòng?
Ta trong đời như tắm giữa dòng sông,
Không thể tắm hai lần cùng con nước!
Thời gian cứ trôi nhanh về phía trước,
Chỉ yêu thương tạo ơn phước trở về!
Sẽ một ngày đời nắng tắt chân đê,
Ta sẽ được vỗ về nhờ ơn phước!
Có Ông lão thật yêu đời
Ngồi câu bên suối ngắm trời tự do.
Non xanh đã sạch bóng thù
Ơn Tiền Nhân phá ngục tù ngàn năm.
Sống an nhiên không thể thiếu những vần thơ về nụ cười. Bạn sẽ luôn thấy bản thân tươi trẻ và có nhiều năng lượng khi chìm đắm trong những ý thơ.
Những nhà thơ nổi tiếng không chỉ có những áng thơ tình lâm ly bi đát, những vần thơ chiến tranh, thơ về đất nước giàu hình ảnh.
Khám phá một số bài thơ tích cực yêu đời để thấy cuộc sống thật đẹp:
Thời khắc đang đi nhịp thái bình
Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh
Hàng cây mở ngọn kêu chim đến
Hạnh phúc xem như chuyện đã đành
Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm
Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên
Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới
Thú sống thơm mùi cỏ mới lên
Kia treo trái mộng trĩu cây đời
Ngang với tầm tay ngắn của người
Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi
Ê chề đời thoảng vị cơm ôi…
Anh ước đôi ta có con
Con giống em đẹp nhìn không chán
Giống đôi mắt, giống hình gương trán
Con mang tình xán lạn đôi ta
Con giống em, con cũng giống cha
Giống cái mũi thật thà thẳng sống
Nhìn gần giống trông xa cũng giống
Cũng mái đầu dợn sóng Quy Nhơn
Nhưng con ta nó giống em hơn
Giống đi đứng, nghĩ suy, ăn nói
Duy chẳng giốngcái nư khi dỗi
Lúc em hờn, trời cũng phải thua
Muốn hoà kẽ tóc với chân tơ
Muốn thịt xương ta nở vạn mùa
Em hỡi! Đứa con tình ái ấy
“Tình yêu chưa đã, mến chưa bưa”
– Mùa hè nắng ở nhà ta
Mùa đông nắng đi đâu mất?
– Nắng ở xung quanh bình tích
Ủ nước chè tươi cho bà
Bà nhấp một ngụm rồi: “khà”
Nắng trong nước chè chan chát
Nắng vào quả cam nắng ngọt
Trong suốt mùa đông vườn em
Nắng lặn vào trong mùi thơm
Của trăm ngàn bông hoa cúc
Nắng thương chúng em giá rét
Nên nắng vào áo em dày
Nắng làm chúng em ấm tay
Mỗi lần chúng em nhúng nước
Thế mà nắng cũng sợ rét
Nắng chui vào chăn cùng em
Các bạn để ý mà xem
Trong chăn bao nhiêu là nắng
Mà nắng cũng hay làm nũng
Ở trong lòng mẹ rất nhiều
Mỗi lần ôm mẹ, mẹ yêu
Em thấy ấm ơi là ấm!
Em lo gì giời gió,
Em sợ gì giời mưa,
Em buồn gì mùa hạ,
Em tiếc gì mùa thu.
Em cứ yêu đời đi!
Yêu đời như thuở nhỏ.
Rồi để anh làm thơ,
Và để em dệt lụa.
Lụa dệt xong may áo,
Áo anh và áo em.
May áo nếu lụa thiếu,
Xe tơ em dệt thêm.
Thơ làm xong, anh đọc,
Bên anh, em lắng nghe.
Và để lòng thổn thức,
Theo vần âu yếm kia.
Mộng đẹp theo ngày tháng,
Đi êm đềm như thơ.
Khác nào trên khung cửi,
Qua lại chiếc thoi tơ.
Vườn cười bằng bướm, hót bằng chim;
Dưới nhánh, không còn một chút đêm :
Những tiếng tung hô bằng ánh sáng
Ca đời hưng phục trẻ trung thêm.
Gió qua, như một khách thừa lương,
Lay nắng trên mình lá loáng sương.
Hoa cúc dường như thôi ẩn dật.
Hoa hồng có vẻ bận soi gương.
Vàng tươi, thược dược cánh hơi xòa;
Ửng dạng, phù dung nghiêng mặt hoa;
Nhánh vút làm cho bông huệ ngợp.
Lòng trinh giữ lại nửa bông trà.
Hình eo, dáng lả, sắc xinh xinh
Phơi phới cùng nhau thở thái bình
Của nỗi yêu trùm không giới hạn
Dịu dàng tỏa xuống tự trời xanh.
Hạnh phúc vờn trong buổi sớm mai,
Vừa tầm với bắt của tay người;
Ái tình đem máu lên hoa diện:
-Thi sĩ đi đâu cũng thấy cười.
Dù đang có những chuyện không vui nhưng đọc những bài thơ yêu đời hài hước đầy tích cực sau đây chắc chắn sẽ giúp mỗi người nhìn nhận thêm nhiều điều về cuộc sống:
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …
Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ
Đến tương lai rạng rỡ nụ cười
Bình minh tỏa sáng muôn nơi
Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra
Nếu đã chót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần
Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồn
Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười.
Ngày chủ nhật không thèm điện thoại
Chỉ mình ta sảng khoái dạo chơi
Sáng ngày chủ nhật ai ơi
Cà phê quán cóc tuyệt vời vị thơm
Ngày chủ nhật thèm ôm thưởng thức
Bản nhạc yêu chưa dứt vị say
Yêu đời yêu bản nhạc hay
Hòa vào nhảy múa ô hay hết buồn
Ngày chủ nhật mình luôn yêu thích
Rảnh rỗi mà lên lịch rồi đây
Tìm ngay quyển sách thật hay
Thả hồn theo những mê say của mình
Ngày chủ nhật thật tình chỉ muốn
Hẹn hò riêng bỏ xuống buồn đau
Một ngày dành trọn khát khao
Mình tôi với những ngọt ngào dạo quanh
Ngày chủ nhật không anh đâu nhé
Thả tâm hồn xen kẽ mộng mơ
Dạo quanh góc phố tuổi thơ
Ôn nhiều kỷ niệm một thời chẳng quên.
Hừng đông vừa mới rạng lên thôi
Xóm nhỏ bình yên thức dậy rồi
Mấy chú chó nhà vu vơ sủa
Vài anh gà trống gáy đứt hơi
Các bà nhóm bếp phù phù thổi
Điếu cày ông lão rít rít chơi
Các bà mẹ trẻ thì hối hả
Giục trẻ ăn nhanh trễ học rồi
Người bán gánh hàng ra kẻ chợ
Người mang thóc mới đổ ra phơi
Trường làng lũ trẻ ê a đọc
Kẻ ngóng người yêu đứng lại ngồi
Ngoài đồng khoai lúa vừa thu hoạch
Đàn chim se sẻ nhẩy kiếm mồi
Xóm nhỏ bình yên khi vừa sáng
Ai vào việc nấy chẳng ai chơi
Quê tôi thật đẹp và mến khách
Ai muốn thăm, mời cứ tói nơi
Chào buổi sáng đầu tuần vui lên nhé
Chào mọi người mới mẽ đã thân yêu
Chào người thương hạnh phúc với bao điều
Chào tình yêu một ngày nhiều may mắn
Mỗi sáng nào vẫn cùng cà phê đắng
Chút tâm hồn cứ thầm lặng ngóng trông
Từng giọt sầu nhỏ xuống đáy mênh mông
Như muốn gởi tình hoài mong tiềm thức
Mãi sáng nào cũng vầng thơ rạo rực
Cùng tấm lòng trong trí ức viễn vông
Thơ không hay nhưng lại có tấm lòng
Bằng nét chữ hồi âm dành riêng đó
Mong ngày vui khắp trên cùng phố ngõ
Nơi xứ người luôn bày tỏ mến thương
Còn đơn côi ôi lạnh buốt đường trường
Chỉ cầu chúc tình vương dài khắp chốn
Chắc đầu tuần ai cũng là bận rộn
Nhưng với lòng luôn thổn thức tình ơi
Nhớ nhung nhiều nhưng còn lắm xa khơi
Chào em nhé tim trọn đời em nhớ.
Em đi tìm bình yên nơi con sóng biển xa
Có gì xôn xao trong cỏ cây hoa lá
Em đi tìm bình yên khi anh thành xa lạ
Ngắm anh giận buồn, bão tố lặng lẽ qua
Em đi tìm bình yên nơi gió mùa xa
Gió nói với em lời anh trầm lắng
Mây nói với em anh là ngày ngọt nắng
Là sao trời, là nhung nhớ dịu êm
Trăng dịu hiền dát bạc giữa trời đêm
Thì thầm với em anh là bình yên đấy
Anh là mùa thu xôn xao đến vậy
Anh là rượu nồng, em lỡ uống rồi say…
Em lặng ngồi, chợt thấy mắt mình cay
Em đi tìm bình yên trong khung trời bỏ ngỏ
Em đi tìm bình yên trong bão tố
Để cồn cào thương nhớ hướng về anh!
Muốn thoải mái, hãy tìm những điều lạc quan trong cuộc sống. Thưởng thức chùm thơ sau đây để tìm thấy những điều tích cực:
Bước tiếp con đường ta đã chọn
Cho dù gặp phải lắm gian nan
Nay thân cực nhọc về sau hưởng
Cuộc sống xinh tươi đẹp thịnh nhàn.
Ngóng thử ai giàu chia hết họ
Mang đeo khốn khổ gánh ba đời
Mơ sao sống khoẻ dù ngày mệt
Tựa gối đêm về nghỉ thảnh thơi.
Chớ có sầu buông khi thấm mệt
Đời còn chỉ được mấy năm thôi
Thời gian chạy suốt không dừng nghỉ
Ngoảnh lại sau lưng đã hết rồi.
Khổ đau mà chỉ biết than thầm
Tan tác nỗi lòng vạn nhát băm
Vì chúng cố hành lời hỷ xả
Thương người ráng học chữ từ tâm
Trui rèn thể xác xa mê muội
Tu tập thân mình tránh lỗi lầm
Cố gắng siêng năng và tụng niệm
Vượt qua thử thách cuối đường hầm !
Trời sinh mỗi kiếp con người
Là sinh thêm lắm khóc cười thế nhân
Vì đâu ta nhọc tấm thân
Oằn vai nặng gánh oán ân chất chồng
Kẻ sinh đã sẵn mình rồng
Người sinh nô bộc, kẻ dòng chân tu…
Hồng trần dẫu kiếp phù du
Đức năng thắng số, thiện, u do mình
Dù oan trái một chữ tình
Hay là mất mát bóng hình người thân
Đứng lên mà nhẹ bước chân
Vội chi bỏ cuộc cho thân héo tàn
Ngoài kia lắm kẻ nghèo nàn
Bò lăn bò lóc trên đàng ăn xin
Ngoài kia lắm kẻ hóa điên
Vẫn vui vẫn sống tự tin với đời
Ta đây sao phải oán trời
Trách mình phận bạc, nhiều lời thở than?
Cuộc đời có được bình an
Vốn là ta đã giàu sang lắm rồi
Tứ chi có đủ thân người
Là ta may mắn gấp mười lần ai
Lục căn…Mắt, mũi, lưỡi, tai…
Ta còn nguyên vẹn, hỏi ai sánh bằng?
Dù cho đau khổ trăm đằng
Đời không nếm trải, hỏi rằng có vui?
Đừng bao giờ nghĩ buông xuôi
Thời gian là thuốc chữa nguôi nỗi buồn…
Đời người như một vở tuồng
Sướng vui, đau khổ, lẽ thường nhân gian…
Nghèo hèn hay dẫu cao sang
Tâm mình chế ngự là đang rất giàu
Khó khăn gian khổ dãi dầu
Đứng lên ta ngẩng cao đầu mà đi
Cõi trần tử biệt sinh, ly…
Xin đừng bỏ cuộc…Sầu bi…Kiếp người !!!
Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa
Yêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!
Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồi
Quê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em….
Đêm qua mưa thật là to
Trăng sao ướt hết tối mò buồn ghê
Sáng nay trời vội trở về
Chiếu muôn tia nắng trên đê trong làng
Bầy chim mừng rỡ hót vang
Vườn hoa trước ngõ bướm vàng nhởn nhơ
Mẹ em phơi lụa hong tơ
Ngắm mây em viết bài thơ yêu đời
Nắng hòa mưa thuận khắp nơi
Em mơ em ước mọi người ấm no.
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …
Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa
Yêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!
Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồi
Quê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em
Rồi mình sẽ lại yêu
Từ những điều nhỏ bé
Mình sẽ lại vui vẻ
Như chưa có chuyện gì
Dẫu đã từng chia ly
Mình cũng chẳng sợ hãi
Vì tình yêu sẽ mãi
Khiến người ta hết mình
Rồi bình minh sẽ lên
Sau những ngày giông tố
Chỉ cần mình mãi giữ
Những ước nguyện trong veo.
Đời người đâu biết được ngày mai
Đâu cần có rượu mới được say
Vui từng giây phút đang hiện hữu
Đâu dễ một đời mãi vô ưu
Tương lai phí phạm bởi oán thù
Chớ nên hiền quá hóa ra ngu
Học luôn linh hoạt khi tiến / thủ
Yêu ghét dung hoà như gió thu
Làm người đôi lúc phải giả mù
Khi cần đôi lúc cũng nên tu
Cương nhu học mãi còn chưa đủ
Yêu đời là sẽ có thiên thu…
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Mộng lả lơi tình nhạc vẳng xa
Người mến cảnh êm vàng nét họa
Nắng hờn mây lạnh giá mùa qua
Cười nghiêng ngả liễu hồ soi bóng
Nở đắm say đào dậu giắt hoa
Vơi cạn chén nồng men rượu nhắp
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời
Nhắp rượu men nồng chén cạn vơi
Hoa giắt dậu đào say đắm nở
Bóng soi hồ liễu ngả nghiêng cười
Qua mùa giá lạnh mây hờn nắng
Họa nét vàng êm cảnh mến người
Xa vẳng nhạc tình lơi lả mộng
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời.
Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc
Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh
Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn
Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ
Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ
Cho vui lòng bạn hữu với anh em
Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm
Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt
Cười khoan dung với những người không thật
Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân
Cười thứ tha cho những kẻ bất phân
Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối
Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi
Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau
Cười hả hê cho cuộc sống lao đao
Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng
Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận
Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô
Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô
Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngã.
Cuộc đời dù lắm phong ba,
Miệt mài công việc thật thà yêu đương,
Kiểu gì đời nó cũng thương,
Giàu nghèo sớm muộn ở tương lai mình,
Nếu như cố gắng tận tình,
Anh em, bằng hữu giúp mình tiến lên,
Còn như gặp số chẳng hên,
Thì đành chấp nhận đứng bên cuộc đời,
Nói chung cái chuyện sự đời,
Đâu ai biết trước lãi lời thiệt thua,
Cố gắng rồi sẽ làm vua,
Dù không giàu có nhưng… chẳng thua đứa nào….
Trăm năm là mấy …nợ trần ai
Cái thú “ cầm thi..” lẫn quẫn hoài
Sáng Hạ bơ phờ lên mạng ảo
Đêm Xuân mộng mị cõi bồng lai
Mắt hoa vẫn khoái làn môi mọng
Lưng mõi còn mê mái tóc dài
Mến bạn yêu đời câu xướng họa…
Bên trời bệnh hết nhẹ bờ vai.
Làm thơ mình vốn không quen
Nhưng vì…muốn quá nên xen một bài
Bài này không được quá dài
Cũng không được ngắn kẻo hoài phí công
Làm thơ phải có…màu hồng
Có mây,có gió bềnh bồng lướt bay
Làm thơ phải có mê say
Đã làm là suốt đêm ngày không thôi
Không nên chỉ biết viết,ngồi
Phải ra ngắm cảnh,nhìn trời…lấy thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Học bài thì khó,làm thơ rất vào
Mỗi khi cảm xúc tuôn trào
Chính là đất nặn để “nhào” ra thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Nói gì thế nhỉ?Ơ ơ…hết rồi
Mình muốn đi phun cái môi
Nâng cao mũi tẹt xăm đôi lông mày
Nhưng mà nhìn thấy như vầy
Sợ về chồng sẽ vác chày ra phang
Có khi chẳng dám ra đàng
người ta thấy sợ bỏ làng đi luôn
Nhìn thấy mình cũng hết hồn
Nói chi tiền mất mặt còn như ma
Chồng chê tìm cách tránh xa
Thôi cứ xấu vậy để mà an tâm.
Xem thêm: Tổng hợp bài thơ về nghề nghiệp dành cho mọi độ tuổi.
Những bài thơ ngắn về cuộc sống an nhiên, vui vẻ lạc quan có thể mang lại sự bình an trong tâm hồn. Lý tưởng sống của mỗi người khác nhau, nhưng hãy cố gắng để giữ tâm sạch hồn trong, không hổ thẹn.
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Nhiều bạn vẫn đang lầm tưởng sao xuyến hay xao xuyến là hai từ giống…
Lãn công hay lãng công từ nào đúng chính tả là thắc mắc của nhiều…
Hệ thống chứng nhận uy tín là minh chứng cho chất lượng và uy tín…
Con ngang hay con ngan viết đúng chính tả là thắc mắc của nhiều người.…
Theo VASEP - Hiệp hội Chế biến và Xuất khẩu Thủy sản Việt Nam, hãy…
Giới thiệu về tác giả Tố Hữu giúp bạn có cái nhìn rõ ràng hơn…
This website uses cookies.