Nếu như cha mẹ cho ta một hình hài thì thầy cô lại cho ta bài kiến thức, giúp ta vững tin bước vào đời. Công lao của những người thầy, người cô không hề nhỏ. Để bày tỏ lòng tri ân chân thành của mình đến những người thầy, người cô đáng kính, mời các bạn cùng LVT Education chia sẻ chùm thơ ngắn về thầy cô, thơ tri ân thầy cô chúc mừng ngày 20/11 đặc sắc sau đây.
Bài viết cùng chủ đề:
Công ơn thầy cô mỗi chúng ta luôn luôn phải khắc ghi. Nếu không có sự dìu dắt, dạy giỗ của thầy cô làm sao bạn có thể khôn lớn, trưởng thành, làm sao bạn có thể thành công trong cuộc sống, trở thành những người có ích cho xã hội được. Công ơn thầy cô mỗi chúng ta luôn khăc ghi để rồi lòng biết ơn đó được gửi gắm qua những bài thơ ngắn về thầy cô hay nhất sau đây.
Thơ ngắn về thầy cô hay nhất
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng…còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
(Tứ Gia)
Trong trường vất vả dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Ló sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon.
Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên răng nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.
Tác giả: Tạ Nghi Lễ
Thưa thầy, bài học chiều nayCon bỏ quên ngoài cửa lớpDưới gốc phượng già, nằm nghe chim hótCon hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm quaCon bỏ vào ngăn khóa kínMải lượn lờ theo từng vòng sóngCái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đenCon đốt thời gian bằng khói thuốcSống cho mình và không bao giờ mơ ướcMình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nayCon vẫn thấy một vầng trăng ấm sángThầy ngồi bên bàn phẳng lặngSoạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơnSao con học hoài không thuộcĐể bây giờ khi con hiểu đượcBiết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt
Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò kể chuyện một thời rất xưaRằng người chèo chống đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Một đời người – một dòng sông…Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,”Muốn qua sông phải lụy đò”Đường đời muốn bước cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi nắng mưaCon đò tri thức thầy đưa bao ngườiQua sông gửi lại nụ cườiTình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương,Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày.Khúc sông ấy vẫn còn đây,Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông.
Thơ: sưu tầm
Có những chiều hè, phượng đỏ rơiCòn đâu năm cũ, sắp qua rồi.Thương người bạn cũ, ân sâu nặngNhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.
Muốn được cho đi, thầy phải cóTâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.Cho không phải mất, tình muôn thuở.Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ ngắn về thầy cô mang đến cảm xúc và ý nghĩa sâu sắc. Những dòng thơ ấy là những lời tưởng nhớ và biết ơn về sự truyền đạt tri thức và truyền cảm hứng mà chúng ta đã nhận từ họ. Những bài thơ này giữ lại những kỷ niệm đẹp nhất của tuổi học trò và thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng chúng ta dành cho những người đã dẫn dắt chúng ta trong cuộc sống. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ ngắn về thầy cô tự sáng tác
Tác giả: Phan Thị Tuyết Vân
Xa mái trường thân yêuĐã bao lâu rồi nhỉNhững lời cô thủ thỉEm nhớ đến bây giờ
Ngày ấy tuổi mộng mơHay thẫn thờ thổn thứcTrái tim non rạo rựcMùa phượng thắm sân trường.
Những bài giảng thân thươngThấm vương đầy bụi phấnCô như vầng trăng sángDẫn lối đường em đi
Nghe tiếng gió thầm thìMà lòng xao xuyến mãiSuốt đường đời bươn chảiLuôn khắc nhớ ân tình….!
Sưu tầm
Bao nhiêu thế hệ thành ngườiĐều qua nét chữ đầu đời cô choNếu không người lái con đòKhông thầy cô dạy đố trò làm nên.
Thành người ơn nhớ đáp đềnCông lao dạy dỗ đâu quên tình thầyHiến chương Nhà giáo vui thayBó hoa tươi thắm tỏ bày tôn vinh.
Lời trao gửi chút tâm tìnhThầy cô cùng với gia đình an khangSức khỏe tâm trí vững vàngTrồng người sự nghiệp thênh thang dòng đời.
Thơ: sưu tầm
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấcSắp qua rồi những ngày tháng thân thươngNhững ngày vui của một thuở đến trườngĐang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắmCô dạy con từng nét chữ vần thơCô đưa con gõ cánh cửa cuộc đờiVà duyên dáng của một người con gái.Tâm hồn con, một nỗi buồn dàiCô ôm ấp, xoa đầu khi con khócVầng trán cô những nếp nhăn se sắtÁnh mắt cô ấu yếm nhìn chúng conTuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiềnVẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”Và chúng con – những con cừu bé nhỏCô chăn dắt trên đồng cỏ trí thức bao la.Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp quaCon mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏMột tình thương bao la và vô tậnCô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.
Thơ: sưu tầm
Bao năm lên phố, xa làngNhớ con bướm trắng hoa vàng lối quêNhớ bài tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng nét chữ dại khờTay cô cầm ấm đến giờ lòng emVở ngày thơ ấu lần xemTình cô như mẹ biết đem sánh gìTờ i nguệch ngoạc bút chìThấm màu mực đỏ điểm ghi bên lềThương trường cũ, nhớ làng quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!
Thơ: sưu tầm
Thời gian trôi nay em đã lớn khônNhớ dáng thầy ngày xưa từng dạy dỗMái tóc thầy nay không còn xanh nữaPha lẫn thêm những sợi bạc tháng nămBàn tay ấy em đã từng được nắmHơi ấm cho em thêm dào dạt tình thươngThầy xoa đầu và mỉm cười rất đượmHọc chăm ngoan, vững bước trên đời thường!Em nhỏ bé trước mắt thầy trìu mếnThầy xóa đi cái bỡ ngỡ đầu tiênCái lạ lẫm – âu lo lúc thầy đếnĐã chẳng còn, chỉ còn lại niềm tinBiết bao nhiêu lứa học trò qua điThầy không nhớ em là ai ngày ấyNhưng với em giờ đây và mãi mãiDáng hao gầy em giữ trọn không phai.
Thơ: sưu tầm
Thời gian dù mãi dần trôiCon thuyền tri thức suốt đời thầy mangLật từng cuốn vở sang trangĐong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.
Nhớ thầy cô những sớm chiềuTận tâm chỉ dạy những điều sáng soiCho em vững bước vào đờiTương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.
Tóc thầy giờ đã bạc màuĐêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơMong đàn em dựng cơ đồNước non Đất Việt trong mơ trường tồn.
Nay giờ em đã lớn khônChúc thầy cô mãi giữ hồn non sôngViệt Nam sáng mãi trời hồngChúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.
Những bài thơ lục bát về thầy cô sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ về những người thầy, người cô đáng kính của mình. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ lục bát ngắn về thầy cô
Tác giả: Hoài Thương
Thầy con giờ đã già rồiMắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâuPhấn rơi bạc cả mái đầuĐưa con qua những bể dâu cuộc đờiMỗi khi bụi phấn rơi rơiThầy gieo mầm hạt những lời yêu thươngCho con vững bước nẻo đườngHành trang kiến thức, tình thương của thầyBiết bao vất vả, đắng cayGạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đờiNhưng tâm thầy mãi sáng ngờiDựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!Trọn đời con mãi tự hàoCúi đầu cung kính … thương sao dáng thầyDẫu đời xuôi, ngược đó đâyTim con ghi khắc lời thầy khi xưaKhuya rồi thầy đã ngủ chưa?Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầyCho con cuộc sống hôm nayMừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!
Tác giả: Chưa rõ
Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò kể chuyện một thời rất xưaRằng người chèo chống đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Tác giả: Chưa rõ
Tôi về thăm mái trường xưaBao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đâyPha sương mái tóc cô thầyBảng đen phấn trắng…còn đây căn phòngCon đò neo đậu bến sôngĐưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thươngBằng lăng tím rụng cuối đườngPhượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hèRíu ran chim hót cành meCánh diều mơ ước ta về tuổi thơBên trang giáo án từng giờLặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sôngNgoài sân vương sợi nắng hồngChuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Tác giả: Trần Văn Nghệ
Thời gian dù mãi dần trôiCon thuyền tri thức suốt đời thầy mangLật từng cuốn vở sang trangĐong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.Nhớ thầy cô những sớm chiềuTận tâm chỉ dạy những điều sáng soiCho em vững bước vào đờiTương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.Tóc thầy giờ đã bạc màuĐêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơMong đàn em dựng cơ đồNước non Đất Việt trong mơ trường tồn.Nay giờ em đã lớn khônChúc thầy cô mãi giữ hồn non sôngViệt Nam sáng mãi trời hồngChúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.
Tác giả: Vũ Hồng Tâm
Trăm năm Đạo giữ ở đờiTiên học chữ Lễ sau rồi chữ VănƠn Thầy khai sáng chữ NhânCông Thầy vun đắp bao lần chữ TâmDạy luôn chữ Hiếu tình thâmKhắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngàyChữ Đức Thầy dạy đến nayCả luôn chữ Tín mai này lập danhChữ Trung thấm nghĩa sẽ thànhCó thêm chữ Chí xứng anh hùng rồiChữ Hướng làm vốn cuộc đờiTheo cùng năm tháng chữ Người đã lênLời Thầy em vẫn không quênBao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đờiCho dù vật đổi sao rờiƠn Thầy khắc cốt những lời năm xưa.
Tác giả: Chưa rõ
Mỗi nghề có một lời ruDở hay thầy cũng chọn ru khúc nàyLời ru của gió màu mâyCon sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên baThầy ru điệp khúc quê nhà cho emYêu rồi cũng nhớ yêu thêmTình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câuBiết con chữ cũng đứng sau cuộc đờiTuổi thơ em có một thờiƯớc mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Tác giả: Chưa rõ
Cô em như một cô TiênĐôi tay như dải lụa mềm bay bayTrong giờ thể dục sáng nayNhạc vui rộn rã hăng say luyện rènChúng em ngày một lớn lênHọc hành chăm chỉ thêm niềm yêu Cô.
Tác giả: Chưa rõ
Học sinh như những chồi nonNếu không chăm bẵm chỉ còn cây khôMay mà có các thầy côKhông quản khó nhọc chăm lo cho chồiGiờ chồi đã lớn khôn rồiTình cô chồi sẽ trọn đời không quên.
Nếu như bố mẹ cho ta một hình hài thì thầy cô lại mang đến cho ta nguồn tri thức. Nói sao hết những công ơn trời biển thầy cô đã dành cho mình. Nhờ những nguồn tri thức của thầy cô chúng ta mới khôn lớn, trưởng thành, bước vào đời để gặt hái nhiều thành công. Hãy danh thời gian lắng lòng cùng những bài thơ tri ân thầy cô hay nhất sau đây để ngẫm lại công ơn đó bạn nhé !
Thơ tri ân thầy cô ngắn gọn
(Tứ Gia)
Trong trường vất vả dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Ló sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon.
Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên răng nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.
Con với thầy
Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang…
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
Câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi…
Tác giả: Tạ Nghi Lễ
Thưa thầy, bài học chiều nayCon bỏ quên ngoài cửa lớpDưới gốc phượng già, nằm nghe chim hótCon hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm quaCon bỏ vào ngăn khóa kínMải lượn lờ theo từng vòng sóngCái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đenCon đốt thời gian bằng khói thuốcSống cho mình và không bao giờ mơ ướcMình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nayCon vẫn thấy một vầng trăng ấm sángThầy ngồi bên bàn phẳng lặngSoạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơnSao con học hoài không thuộcĐể bây giờ khi con hiểu đượcBiết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt
Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò kể chuyện một thời rất xưaRằng người chèo chống đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Một đời người – một dòng sông…Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,”Muốn qua sông phải lụy đò”Đường đời muốn bước cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi nắng mưaCon đò tri thức thầy đưa bao ngườiQua sông gửi lại nụ cườiTình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương,Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày.Khúc sông ấy vẫn còn đây,Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông
(Sưu tầm)
Em xao lòng khi nghe tiếng trống vangLại háo hức đổ hai hàng lệ đắngChân nhẹ bước tìm một miền thầm lặngTiếng ngày nào, cô ơi! Chẳng hề phai
Người lái đò đưa em tới tương laiMặc sóng nước cứ miệt mài cuồng vẫyTâm ngời sáng đánh thức người đứng dậyGieo hạt mầm, tay cấy những ước mơ…
Ba năm ròng, hơn cả những vần thơLời giảng ấy chưa bao giờ nằm ngủTrang giáo án sáng ngời lên từng chữVẫn một đời người giữ trọn thiên lương
Nay xa rồi chợt thấy dạ vấn vươngTrách mùa cũ lạ thường, sao nhanh quáThời áo trắng với em là tất cảBởi lòng vàng, em thắm mãi tình cô.
Thắm thoắt đã đến ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Bạn đã chuẩn bị được món quà gì ý nghĩa để dành tặng những người thầy, người cô đáng kinh của mình chưa? Nêu chưa, hãy sưu tầm những bài thơ chúc mừng 20/11 hay sau đây để dành tặng thầy cô cũng không kém phần ý nghĩa.
Thơ chúc mừng thầy cô ngày 20/11
Tác giả: Thầy Nguyễn Nam Lập
Hôm nay chảy ngược về xuôiNhớ ngày nhà giáo ngược xuôi sớm chiều.Chữ hay nắng nhỏ mưa nhiềuTình yêu cô tặng bao điều chứa chanDẫu cho có dấu chân ngànGian nan tiếp bước giàu sang vững vàngĐường đi cô mãi bình anKêu mang lời nói chứa chan cô tròSớm lo thương mãi con đòChăm lo cuộc sống ấm no sau nàyThầy cô chắp cánh em bayBay cao bay mãi tháng ngày yêu thươngCó nhau cô mãi khiêm nhườngTình thương Nhà giáo rọi đường bước emBên ô cửa nhỏ êm đềmGợi thêm nỗi nhớ cô thầy năm xưaEm thưa xin hứa mãi dùaXin thưa hai tiếng cho vừa đời nhauThương nhau bắt tiếp nhịp cầuBên nhau ngày ấy xây cầu bắt quaAi ơi nhà giáo cơ màĐường xa vạn dặm chúng ta một nhà!
(Sưu tầm)
Nụ hoa hồng ngày xưa ấyCòn rung rinh sắc thắm tươi20-11 ngày năm ấyThầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắngTóc xanh cài một nụ hồngNgỡ mùa xuân sang quáHọc trò ngơ ngẩn chờ trông…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…Xuân sang, thầy đã bốn mươiMái tóc chuyển màu bụi phấnNhành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…Tà áo dài trắng nơi nao,Thầy cô – những mùa quả ngọtEm bỗng thành hoa lúc nào.
Tác giả: Nguyễn Thành Công
Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quênThầy cô như cha mẹ hiềnƯơm mầm nhân cách con em nên ngườiRưng rưng khóe mắt ai ơiThương thầy cô giáo những nơi bản làngNơi có con suối vắt ngangNúi cao, rừng rậm ai màng… viếng thămNơi mà cuộc sống khó khănMiếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gìThành phố quà bánh thiếu chiHoa tươi, quà tặng, phong bì đâu loThôn quê khổ lũ học tròThương thầy cô lắm nhưng lo thế nàoPhụ huynh áy náy, nôn naoGia cảnh là vậy, quà nào được đâyThầy cô trong những ngày nàyLại đi thăm hỏi đó đây từng nhàĐộng viên, an ủi mẹ chaCho con đi học để mà lớn khônNhà giáo – kỹ sư tâm hồnNhưng sao gian khó còn hơn làm ngoàiSo bì có đúng, có saiThực tế là vậy mấy ai tỏ tườngVài lời nhân Lễ Hiến chươngTôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gaiTri ân tất cả những aiNgày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sauDằn lòng xin nói thêm câuBiết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèoXa quê, hoàn cảnh gieo neoAi ơi hãy nghĩ một điều quan tâm.
Tác giả: Thùy Ly
Em thương Cô giáo của em.Ngày đêm giam khổNgày đêm miệt màiDạy em từng bước một haiDạy em từng chút, từng bài, từng câu.Dạy em từng bước nâng sâu.Em ngoan cô cũng hết lo nỗi lòng.Bây giờ là tết của cô.Em xin dâng một bài thơ chào mừng.Trăm hoa đẹp nhất hoa hồng.Tặng cô với cả tấm lòng biết ơn.Nhân ngày nhà giáo Việt Nam.Chúc cô vững bước tiến lên không ngừng.
Tác giả: Doãn Hợi
Thầy Cô về giã biệt mái trường yêuRời bục giảng từng sớm chiều bầu bạnKhông trăn trở bên những trang giáo ánChẳng hao tâm việc thao giảng dự giờ !
Thầy Cô về nhà vắng bóng trẻ thơNhớ mùa Hạ thẫn thờ chùm Phượng nắngNghe giục giã tiếng ve trầm nốt lặngYêu một thời tà áo trắng tung bay !
Thầy Cô về thế là kể từ đâyThiếu trò nhỏ cảnh sum vầy ríu rítXa đồng nghiệp thân tình như ruột thịtBước qua rồi nhiều ít thấy chơi vơi !
Thầy Cô về mong cuộc sống thảnh thơiBao thế hệ xuân rạng ngời nhớ mãiNghề cao quý suốt đời còn lưu lạiTri ân Người chào thân ái Thầy Cô !…
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ai gom gió tự khi nào chẳng rõ,Để gửi về trên phố sớm hôm qua,Ai giấu nắng để trời đất nhạt nhoà,Đuổi thu đi gọi đông về lạnh giá!
Tháng mười một thu ra đi vội vã,Đông mang về những nỗi nhớ ngày thơ,Bao năm rồi từ ngày ấy rời xa,Ngôi trường cũ nào phôi pha kỷ niệm…
Tháng mười một nay về ta xao xuyến,Nhớ thầy cô, nhớ bạn hữu xa gần,Thầy gom chữ dạy ta lúc đầu xanh,Mà bây giờ mái tóc mình cũng bạc!
Đẹp làm sao cái tuổi thơ ngơ ngác,Tình thầy trò sao dào dạt lắm thay!Những buồn vui sướng khổ của bao ngày,Theo bước ta đi đong đầy nỗi nhớ!
Tháng mười một nay đông về trên phố,Thầy ở đâu em cũng sẽ tìm về!Gom góp yêu thương những tháng năm qua,Em mong được gửi cho thầy tất cả!
Em kính chúc thầy luôn luôn mạnh khoẻ,Cho chúng em những năm tới lại về,Được bên thầy giãi bày những đam mê,Được trở lại tuổi thơ ngày đi học!
Cô giáo chủ nhiệm là người luôn sát sao với từng em học sinh. Cô không chỉ theo dõi tình hình học tập của từng em mà còn theo dõi cả những mặt đạo đức học đường để uốn nắn, răn đe kịp thời. Cô giáo chủ nhiệm giống như người mẹ thứ hai chăm lo, nâng đỡ chúng ta học tập tốt. Cùng trải lòng với những bài thơ về giáo viên chủ nhiệm sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ ngắn về cô giáo chủ nhiệm
Sưu tầm
Có thể bây giờ cô đã quên emHọc trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hếtXa trường rồi, em cũng đi biền biệtVẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm.Có thể bây giờ chiếc lá bàng nonNgày em đi đã úa màu nâu thẫmAi sẽ nhặt dùm em xác láNhư em thuở nào ép lá giữa trang thơ?Ước gì… hiện tại chỉ là mơCho em được trở về chốn ấyGiữa bạn bè nối vòng tay thân áiĐược vui-buồn-cười-khóc hồn nhiênEm nhớ hoài tiết học đầu tiênLời cô dạy: “Văn học là nhân học”Và chẳng ai học xong bài học làm người!Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cườiLen lén chuyền tay gói me dầm cuối lớpRồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngượcVị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môiNhững lúc buồn em nhớ quá – Cô ơi!Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ…
Tác giả: Thanh Trang
Em xao lòng khi nghe tiếng trống vangLại háo hức đổ hai hàng lệ đắngChân nhẹ bước tìm một miền thầm lặngTiếng ngày nào, cô ơi! Chẳng hề phai
Người lái đò đưa em tới tương laiMặc sóng nước cứ miệt mài cuồng vẫyTâm ngời sáng đánh thức người đứng dậyGieo hạt mầm, tay cấy những ước mơ…
Ba năm ròng, hơn cả những vần thơLời giảng ấy chưa bao giờ nằm ngủTrang giáo án sáng ngời lên từng chữVẫn một đời người giữ trọn thiên lương
Nay xa rồi chợt thấy dạ vấn vươngTrách mùa cũ lạ thường, sao nhanh quáThời áo trắng với em là tất cảBởi lòng vàng, em thắm mãi tình cô.
Có một miền đất rất xa
Nơi bàn tay cô để lại
Bàn tay ngọt ngào hoa trái
Thành phố trên trang sách em
***
Cô ngồi soạn bài đêm đêm
Lung linh ánh đèn tỏa sáng
Mỗi ngày đứng trên bục giảng
Dắt em từng bước vào đời
***
Xôn xao âm thanh đất trời
Trên bàn tay cô đã dắt
Bàn tay lặng thầm dìu dắt
Cho em cả một bầu trời.
Tác giả: Phan Thị Tuyết Vân
Xa mái trường thân yêu
Đã bao lâu rồi nhỉ
Những lời cô thủ thỉ
Em nhớ đến bây giờ.
***
Ngày ấy tuổi mộng mơ
Hay thẫn thờ thổn thức
Trái tim non rạo rực
Mùa phượng thắm sân trường.
***
Những bài giảng thân thương
Thấm vương đầy bụi phấn
Cô như vầng trăng sáng
Dẫn lối đường em đi.
***
Nghe tiếng gió thầm thì
Mà lòng xao xuyến mãi
Suốt đường đời bươn chải
Luôn khắc nhớ ân tình….!!!
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
***
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
***
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
***
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
***
Lúc xưa cô vỗ về
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?
Tác giả: Lê Long Hiền
Mỗi khi giở sách học bàiEm tưởng như thấy có ai bên mìnhĐộng viên, an ủi, tâm tìnhThân thương, ấm áp dáng hình bóng côCô như là nước ven hồLòng em thư thái bên cô dịu dàngCô là kho sách kho vàngCho em kiến thức mở mang từng ngàyCô là gương sáng đẹp thayEm soi vào đó mỗi ngày lớn lênCô ơi! Em nhớ không quênYêu cô như thể mẹ hiền của em
Tác giả: Nguyễn Xuân Sanh
Sáng nào em đến lớpCũng thấy cô đến rồiĐáp lời “chào cô ạ!”Cô mỉm cười thật tươi
Cô dạy em tập viếtGió đưa thoảng hương nhàiNắng ghé vào cửa lớpXem chúng em học bài
Những lời cô giáo giảngẤm trang vở thơm thoYêu thương em ngắm mãiNhững điểm mười cô cho.
Tác giả: Quang Phong Le
Đời em gắn với ngôi trườngEm yêu cô giáo tình thương mặn nồngDạy em gần gũi núi sôngDạy em với cả tấm lòng ước mơDạy em giỏi toán thuộc thơDạy em lễ phép chào cô, chào thầyCô nâng cây bút cầm tayBảo em nắn nót cho ngay thẳng hàngLòng cô như mẹ chứa chanGiúp em chải tóc sửa sang dáng ngồiLòng em yêu mẹ suốt đờiCùng yêu cô giáo rạng ngời tình thương.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ ngắn về thầy cô, thơ tri ân thầy cô chúc mừng ngày 20/11 ý nghĩa. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.