Đội ngũ bác sĩ, y tá hay những cán bộ đang công tác trong ngành y dược giống như những thiên thần áo trắng đang ngày đêm cố gắng hết mình để dành dật sự sống từ tay tử thần cho bệnh nhân. Công việc của họ thật cao cả. Để vinh danh đội ngũ y, bác sĩ trong cả nước, đã có rất nhiều bài thơ về bác sĩ, thơ về ngành y dược ra đời. Sau đây, LVT Education xin giới thiệu những bài thơ hay, ý nghĩa nhất. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Hãy dành thời gian lắng lòng cùng Top những bài thơ về bác sĩ hay, ý nghĩa sau đây để cảm nhận rõ hơn về công ơn, nghĩa tình của những người làm thầy thuốc bạn nhé !
Thơ về bác sĩ hay, ý nghĩa
(Sưu tầm)
Mộng áo trắng một đời bác sĩ
Thành lương y hoan hỉ cứu người
Ai lo chăm học một thời
Ngày nay gắn bó một trời nhà thương
Đem sự học ngày thường cứu chữa
Bệnh nan y lần lữa phục hồi
Niềm vui hạnh phúc đứng ngồi
Khoan thai từng bước trau dồi ngày đêm
Cũng có lúc êm đềm sao được
Có những ca từ khước thuốc men
Đành lòng tay bó mi hoen
Bệnh nhân nhắm mắt cài then cuộc đời…
Chỉ an ủi mệnh trời đã định
Mình hết lòng chuẩn chỉnh ra toa
Quyết tâm không chữa qua loa
Yêu nghề là chính không ngoa tay nghề
Đời thầy thuốc nguyện thề tim hứa
Cứu bệnh nhân chan chứa lòng thành
Chỉ mong như áng mây xanh
Mọi người sức khỏe an lành niềm vui…
(Sưu tầm)
Mẹ hỏi con sao lại chọn ngành Y
Khi mẹ biết những lần tiêm con còn khóc
Con mỉm cười dù không lời giải đáp
Chỉ biết rằng con yêu nó mẹ ơi
Ngày đầu tiên khi chập chững vào đời
Con sợ rằng mình vẫn còn gục ngã
Bước chân kia sẽ có nhiều gian khó
Nhưng nụ cười mãi soi sáng cho con
Suốt đêm khuya khi con trực bên bàn
Nhìn bệnh nhân giữa hai bờ sống – chết
Con chắc chắn mình không hề hối hận
Chọn nghề giúp người khi sự sống mong manh
Con biết mẹ nhiều đêm trăn trở
Làm bác sĩ khó lắm con ơi
Con gái mẹ lại dại khờ bé bỏng
Niềm tin con mang đủ gánh trọn vai gầy?
Nhưng mẹ ơi, tin con một lần nhé
Niềm đam mê con sẽ mãi không rời
Bàn tay con và trái tim bé bỏng
Sẽ làm nên điều có ích cho đời!
(Sưu tầm)
Tà áo trắng vẫn một màu trắng toát
Lời dịu dàng và ánh mắt dịu êm
Dáng đi vẫn nhẹ nhàng thanh thoát
Người bệnh nào cũng cảm thấy bình yên.
Khi đặt ống nghe lên trái tim người bệnh
Tim phập phù làm đau nhói tim ta
Tiếng của mạch như là mệnh lệnh
Khó khăn nào cũng tìm cách vượt qua!
Ta chưa phải giàu sang chi lắm
Còn bận lo toan lắm thứ việc nhà
Con đi học bao khoản tiền phải đóng
Bố mẹ nghèo vất vả ở quê xa.
Nhưng tất cả những gì tốt đẹp
Ta dành cho người bệnh hôm nay
Ai không biết có trời xanh kia biết
Khi trời xanh đang tỏa sáng đất này.
Vì lẽ đó mà ta không từ chối
Dù đêm khuya điện réo gọi đi liền
Vì người bệnh lòng ta không thoái thác
Cứu được người tâm linh bình yên.
(Nhâm Tuấn Anh)
Thầm lặng, hai tiếng ngành Y
Từ lúc vào học đến khi ra trường
Sáng bệnh viện, chiều giảng đường
Cùng những đêm trực, coi thường tuổi xuân
Thầm lặng, xin việc gian truân
Được khi lương lĩnh … muôn phần gian nan
Cuộc sống vẫn phải lo toan
“Miếng cơm manh áo” chu toàn sao đây!
Thầm lặng sống, thầm lặng xây
Ngành Y, hai tiếng từ đây gắn liền
Phải quên hai chữ “kim tiền”
Thầm lặng, vun đắp “mẹ hiền” ngành Y
Thầm lặng, trước những thị phi
Người đời “ban tặng” ngành Y mỗi ngày
Thầm lặng, chia sẻ đắng cay
Tai biến, sai sót … bị “quây” cả ngành
Thầm lặng, cả lúc rạng danh
Bao nhiêu công trạng, ngoài ngành biết chăng!
Thầm lặng, trước những khó khăn
Gồng mình, thầm lặng, mình oằn biết đâu!
Thầm lặng, trước những nỗi đau
Chăm sóc người bệnh khỏi mau, sớm lành
Thầm lặng, vun những mầm xanh
Cho cây xã hội thêm cành tốt tươi
Thầm lặng, khẽ mỉm miệng cười
Vẫn nghề cao quý, cuộc đời ngành Y …
Tác giả: Liên Phạm
Trái tim ươm những nụ cười,Dịu dàng thăm khám cho người ốm đau.Với bao câu nói ngọt ngào.Như có phép thuật, gửi vào bệnh nhân.Người bệnh hơn cả người thân,Sớm, khuya chăm sóc, ân cần hỏi han.Ánh mắt Bác sĩ dịu dàng,Khiến cho người bệnh trút ngàn âu lo.Quan tâm, lo lắng, dặn dò,Động viên đã xoá nỗi lo cho người.Ôi bông hoa giữa cuộc đời!“Lương y từ mẫu” như lời Người răn…Chẳng quản vất vả khó khăn,Thiên thần áo trắng cứu người ngày đêm…Tâm hồn tựa đoá hoa sen,Tấm lòng thầy thuốc, mẹ hiền, ngát hương!
Thơ: Phan Thúc Định
Anh muốn viết những tiếng lòng thật nhất
Dành riêng em cô gái mặc blu
Anh muốn tặng những vần thơ đẹp nhất
Cho riêng em cô gái nhân từ!
Em xứng đáng với những lời Bác dặn
Rằng ” Lương y phải như từ mẫu” đó em
Luôn niềm nở nụ cười đón tiếp
Biết đau cùng người bệnh, lạ mà quen!
Dẫu cuộc đời còn đó những bon chen
Trước cám dỗ mấy ai mà hoàn hảo
Khi đồng lương chưa kịp chiều cơm áo
Thì va vấp là lẽ thường vì em chẳng phải thánh nhân.
Nghề của em là cứu chữa nhân dân
Với người bệnh không phân chia thiện ác
Không kể giàu nghèo hèn sang thứ bậc
Giữ trọn lời thề Hybocrat trung trinh.
Ca trực hằng đêm thon thót với chính mình
Người nhà bệnh nhân thình thình đập cửa
Rất nhiều người cảm thông chia lửa
Nhưng cũng không ít người ứng xử thiếu văn minh.
Em vân vững tâm trọn vẹn chữ tình
Thăm khám ân cần dặn dò chu đáo
Ra y lệnh đặt lương tâm trên khoa giáo
Và không ít đồng nghiệp em phải oan khuất ngâm ngùi!
Xuân đang về rạo rực muôn nơi
Nghề thầy thuốc đang từng ngày đổi mới
Câu thơ của anh chắc còn nhiều nông nỗi
Em đừng buồn, hãy tin ở ngày mai!
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ về bác sĩ sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần ý nghĩa. Hãy dành thời gian chia sẻ để có thêm nhiều phút giây lắng lòng ý nghĩa bạn nhé !
Thơ về bác sĩ ngắn gọn
(Sưu tầm)
Áo trắng em mang “Thập tự” hồng
Nhiệt tâm, cao khiết đẹp như bông
Ngày đêm vất vả lo điều trị
Sớm tối tận tình dẫu bão dông
Cấp cứu mạng người qua đại nạn
Chăm lo sức khoẻ của muôn dân
Cuộc đời áo trắng thương người bệnh
Thầy thuốc như em giống Mẹ hiền.
(Sưu tầm)
Đã bao lần em thao thức thâu đêm
Trăn trở nghĩ suy từng căn bệnh nặng
Có đầy vơi những chiến công thầm lặng
Có ngậm ngùi đau xót nghẹn con tim
Nhẫn nại, ân cần, đằm thắm là em
Nhẹ gót chân dõi theo từng hơi thở
Cho bình minh thêm niềm vui ấp ủ
Cho cuộc đời vơi bớt nỗi ưu tư.
Chiến công em nối tiếp suốt cuộc đời
Màu áo trắng với tấm lòng trong trắng
Vẫn âm thầm bao niềm vui thầm lặng
Bởi em – “Mẹ hiền” cao quý ngành y.
(Sưu tầm)
Như bông hoa nở giữa đời
Nhẹ nhàng em đến với người ốm đau
Có cần phép thuật chi đâu
Nàng tiên áo trắng bay vào cõi nhân…
Thương người chẳng quản gian nan
Sớm, khuya giường bệnh ân cần hỏi han
Bàn tay rất đỗi dịu dàng
Em mang đi cả trăm ngàn âu lo
Bước ra – để lại dặn dò
Bước vào – xóa nỗi buồn xo cho người
Ơi bông hoa của cuộc đời!
“Lương y từ mẫu” như lời Người răn…
Dẫu còn vất vả khó khăn
Không làm phai ánh trăng ngần trong em
Trăm năm sen vẫn là sen
Tấm lòng thầy thuốc – mẹ hiền, tỏa hương…
(Sưu tầm)
Giữ vững niềm tin chớ vấn vương
Đề cao y đức hãy khiêm nhường
Xua tan tiếng xấu trong tâm tưởng
Chứng tỏ lòng ngay trước mật đường
Nghiệp sáng hồng chuyên do tu dưỡng
Mẹ hiền thánh thiện bởi tình thương
Vì dân tận tụy – niềm vui sướng
Đời mãi tôn “thầy” tỏa ngát hương.
(Sưu tầm)
Anh ơi hãy hiểu cho em
Đã làm thầy thuốc nhiều đêm vắng nhà
Gần mà lại cứ phải xa
Để anh nhung nhớ vào ra đợi chờ
Bệnh nhân lúc tỉnh khi mơ
Nên em thức trắng mệt phờ phạc đêm
Nghe từng nhịp đập trái tim
Đếm từng giọt nước nổi chìm tử sinh
Lương y từ mẫu hết mình
Em thương con với nhớ anh từng giờ
Biết rằng con đợi chồng chờ
Bệnh nhân từng phút cậy nhờ nghề em.
Tác giả: Đoàn Việt
Em vẫn mãi là người thầy thuốcNhư mẹ hiền.. khoa dược em ơi!Áo Blouse dâng hiến cho đờiÂm thầm lặng lẽ cứu người hồi sinhĐời vô tận… chính mình học hỏiMuốn làm thầy thuốc giỏi thăng hoaNgành y có rất nhiều khoaTận tâm dâng hiến, tim ta yên lòngEm nuôi dưỡng, tâm hồn tính cáchĐặt tình yêu, huyết mạch từ tâmMồ hôi rơi, vẫn ân cầnÂm thầm phát thuốc, bao lần giờ tanBao thế hệ, vô vàn gương sángEm băn khoăn, cứu mạng sống ngườiBôi nhòa đi hết cái “tôi”Làm người “từ mẫu” suốt đời vị tha…
Tác giả: Nguyễn Quang Long
Thảm họa gieo mầm thật đáng kinhLàm cho thế giới chẳng yên bìnhBao người khổ nạn vì virusCả nước đau buồn bởi kí sinhCOVID khoanh vùng nhanh dẹp bỏTrần gian mắc bệnh phải ra trìnhChung lòng bác sĩ trừ tai kiếpSáng tỏa muôn đời tựa ánh minh.
>>>XEM THÊM: TẬP thơ về nghề nghiệp, thơ hay nói về nghề nghiệp trong cuộc sống
Những bác sĩ, y tá là những thiên sứ áo trắng dành dật lại sự sông từ tay tử thần cho nhiều người. Tình yêu, lòng biết ơn của những bệnh nhân, của toàn xã hội dành cho đội ngũ thầy thuốc là vô bờ. Và tình cảm đó được gửi gắm qua những vần thơ về nghề bác sĩ, thơ hay về ngành y hay, ý nghĩa sau đây.
Thơ về ngành y dược
Tác giả: Nguyễn Văn Ngữ
Ngàn xưa công đức lương yMấy ai quên lãng, so bì được đâuTâm y như có phép màuChăm lo người bệnh quí nhau muôn vànChăm sóc sức khỏe nhân gianHết tâm vì bệnh chẳng màng công danhLuôn luôn giữ mãi tâm lànhDanh Y thời trước sản sanh như làLãn Ông, Tuệ Tĩnh, Hoa ĐàThần y xuất thế vậy mà không kiêuNgày nay kinh tế đa chiềuNhững tâm y đức vẫn nhiều lắm thayBờ- lu áo trắng ngày ngàyQuên thân vì bệnh, không hay thân mìnhBác Tùng, Bác Bách, bình sinhCùng bao Bác khác quên mình vì dân.Tiếng thơm vang khắp xa gầnHy sinh vì bệnh chẳng cần xa hoaHàng ngàn bác sĩ nước taÂm thầm lặng lẽ nay đà hiến thânChăm lo sức khỏe toàn dânGiản dị, thanh bạch, bản thân đàng hoàngYêu thương, lời nói dịu dàngÂn cần chăm sóc nhẹ nhàng như conBờ – lu tỏa sáng trời nonTâm Y rạng rỡ, dân càng mến yêuLòng dân ấm áp tình ngườiLàm sao quên được nụ cười lương y.
Tác giả: Lucky Phan
Đoàn kết nhé, màu tinh khôi áo línhGiặc đến rồi, tất cả chẳng được yênChúng ẩn hiện, không màu sắc đảo điênTràn vào Nước Việt, đồng bào ta lo lắngTôi và bạn, ta cùng nhau quyết thắngVững chắc tâm, quyết trí chiến đến cùngCon Covid, nó tàn nhẫn đến lạnh lùngĐã cướp đi bao mạng người khiếp sợDù có gian nan, khó khăn vời vợiChúng ta một lòng, hướng tới chiến côngBảo vệ toàn dân, vững chắc thành đồngKhông bao giờ sợ, đập tan ngay CovidRồi ngày mai nắng mới lại bừng lênHạnh phúc reo vui khỏe mạnh vững bềnCon Covid kia sẽ không còn một mốngCả ngành y luôn giữ gìn truyền thống !Năm chữ vàng, Lương Y Như Từ Mẫu !
Tác giả: chưa rõ
Em tự biết mình chẳng bằng người taCon gái ngành Y, thiệt thòi đủ thứNếu chọn em, xin a đừng trách cứBởi vì em, sẽ mãi chính là em.Nếu bất chợt anh muốn gặp mặt emMà không được cũng xin đừng thất vọngBởi chúng em coi bệnh nhân làm trọngBận trực ca, khám bệnh, xuống địa phương.Nếu anh đã trót đem lòng mến thươngThì chớ có so bì, anh nhớ nhéGái ngành ngoài khác em vì nhiều lẽEm yên bình theo cách rất…ngành Y.Nếu anh bận lòng bởi những nghĩ suyThiên hạ đồn “gái ngành y ghê gớm”Em sẽ cười như cơn mưa đến sớmCốc nhẹ lên đầu khẽ mắng”đồ hâm”.Nghề của em, tuy phải thật tận tâmNhưng tình em chẳng âm thầm nhỏ béMỗi loài hoa tỏa hương vì một lẽEm tự hào mình con gái ngành Y.
Tác giả: chưa rõ
Con ơi con đừng chọnMột ngành nghề quá nhiều sự bất côngMột ngành nghề thiếu nhiều sự cảm thôngKhi Bác sĩ bị đánh bởi đàn khủng long bạo chúa.Khi con thề lời thề HypocratChẳng thể phản kháng khi bị hành hungDù trước mặt con là những thằng khùngĐang thổi dập trái tim ùn ùn nhiệt huyết.Khi “công lý” là diễn viên hài thật tuyệtCòn “công bằng” bị nắm bởi mấy thằng Lý Thông.Thì con ơi ngành mình xong rồi đóTâm huyết nhiệt tình đành xếp xó cất đi.Tuệ Tĩnh, Lãn Ông chỉ muốn khép hàng miMở mắt làm chi người ta bắt kiểm tra nguồn nướcTuệ Tĩnh, Lãn Ông chẳng thể tin được:“Ơ cái này.. môn dược có dạy chúng tôi đâu !?!”Sao con vẫn mơ phép nhiệm màuMất bao lâu công bằng sẽ đến?Và bao lâu để những thằng Lý Thông thân mếnCũng hiểu được tấm lòng trái tim con.
Tác giả: Vương Trọng
Mẹ nghề y nhiều đêm trực vắng nhàTròn một tuổi, gửi con về quê ngoạiQuê ngoại con là quê mẹ đấySao bây giờ mẹ thấy xa xôiMột con đường mờ mịt mưa rơiMột con đường gió mùa nào cũng ngượcMột chuyến phà, người chờ hai bờ nướcChiếc cầu phao, sóng nổi bồng bềnhCon xa rồi, mẹ thức với mông mênhQuờ cánh tay thấy giường chiếu rộngVõng cởi rồi, còn dây buộc võngTiếng à ơi vương vấn ở hai đầuCon xa tuần, mẹ tưởng tháng lâuCon xa tháng, thấy năm dài đằng đẵngĐâu mái tóc vàng hoe tơ nắngMôi ngây thơ tập gọi: Ơi bà !Nửa năm rồi con mới thấy mặt chaCha trở về, rồi cha đi, vội lắmĐừng trách con ơi, cha là người línhNgười lính mấy khi được ở gần nhàMẹ đưa con về ở với bàTình thương mẹ san đều hai ngảNửa theo gió gửi đi miền đất lạNửa hoà vào con sóng vỗ, lời ruNỗi lòng cha cũng hai nửa phân chiaNửa nhớ con, nửa thương về nơi mẹChỉ riêng con còn thơ dại quáCó bao giờ con biết nhớ cha đâuCó bao giờ con biết nhớ cha đâuNỗi nhớ ấy con giành về nơi mẹCha đi suốt một thời trai trẻVẫn nguyên lành trong mẹ buổi chia tayVẫn nguyên lành như nỗi nhớ hôm nayDáng cha đi trong điệp trùng đội ngũĐừng trách mẹ những đêm dài ít ngủNhớ thương là hạnh phúc những ngày xa.
Tác giả: chưa rõ
Mẹ hỏi con sao lại chọn ngành YKhi mẹ biết những lần tiêm con còn khócCon mỉm cười dù không lời giải đápChỉ biết rằng con yêu nó mẹ ơiNgày đầu tiên khi chập chững vào đờiCon sợ rằng mình vẫn còn gục ngãBước chân kia sẽ có nhiều gian khóNhưng nụ cười mãi soi sáng cho conSuốt đêm khuya khi con trực bên bànNhìn bệnh nhân giữa hai bờ sống – chếtCon chắc chắn mình không hề hối hậnChọn nghề giúp người khi sự sống mong manhCon biết mẹ nhiều đêm trăn trởLàm bác sĩ khó lắm con ơiCon gái mẹ lại dại khờ bé bỏngNiềm tin con mang đủ gánh trọn vai gầy?hưng mẹ ơi, tin con một lần nhéNiềm đam mê con sẽ mãi không rờiBàn tay con và trái tim bé bỏngSẽ làm nên điều có ích cho đời!
Những vần thơ về bác sĩ, thơ làm bác sĩ hay cho bé sau đây là những bài thơ ngắn gọn, dễ đọc, dễ nhớ rất thích hợp với lứa tuổi mầm non. Hơn thế, những bài thơ ngắn này sẽ giúp dần hình thành tình yêu với ngành y trong bé.
Thơ về bác sĩ hay cho bé
Tác giả: Chưa Rõ
Bé tập làm bác sĩBé vội cầm ống ngheVì Gấu Bông cứ khócThỏ Nâu cũng đáng nhớ.
Bé dỗ dành thật khéoCác em nín ngoan nàoĐể cho chị khám thửBệnh các em làm sao?
Ôi! Thỏ Nâu đau bụngVì ăn nhầm rau xanhChị sẽ cho em thuốcNgậm muối cùng với chanh.
Còn Gấu Bông bị ngứaGãi xước khắp da ngườiĐêm qua bị muỗi đốtPhải nằm màn ngủ thôi.
Các em yêu quý chịNhớ luôn biết vâng lờiGiữ cho mình thật khỏeĐể tha hồ vui chơi.
Hoan hô “bác sĩ nhí”Thế là hết bệnh liềnĐúng rồi người lớn bảoBác sĩ như mẹ hiền.
Tác giả: Chưa Rõ
Mời mẹ ngồi yên lặngĐể “bác sĩ” khám choChắc lại đi đầu nắngBệnh này là bệnh ho
Thuốc ngọt chứ không đắngPhải uống với nước sôiNếu tiêm thì đau lắmMẹ lại khóc nhè thôi
Mẹ bỗng hỏi “bác sĩ”Sổ mũi uống thuốc gì?“Bác sĩ” chừng hiểu ýUống sữa với bánh mì!
Tác giả: Chưa Rõ
Áo quần ông trắngMũ cũng trắng tinhÔng cười tươi tắnRất đỗi thiện tình.
Ông săn sóc bệnhÂn cần hỏi hanThuốc ông mang đếnVết thương chóng lành.
Mũi tiêm ông chíchNhẹ nhàng không đauTay ông bắt mạchẤm êm thế nào!
Ơi ông bác sĩÔng như mẹ hiềnCứu người khỏi bệnhÔng là ông tiên.
Tác giả: Sen Nguyễn
Khoát trên mìnhChiếc áo trắngBác dịu dàngNhư một nàng tiênDáng bác điNhanh nhẹn dịu hiềnTay thoăn thoắtMang bao niềm hy vọng
Tác giả: Chưa Rõ
Bố em là bác sĩHàng ngày bố đi làmCứu rất nhiều nạn nhânVới em bố thật tuyệtMột tấm gương sáng chóiEm sẽ luôn dõi theoĐể học hành chăm chỉ
Tác giả: Chưa Rõ
Hôm qua em bị ốmMẹ đưa em đi khámBác sĩ khám cho emThật ân cần chậm rãiÔi bàn tay dịu nhẹÔi trái tim ấm ápChăm sóc từng bệnh nhânKhám xong bác cẩn thậnDặn dò mẹ và emThật ấm áp ngọt ngào.
Hãy sưu tầm ngay những bài thơ về ngày Thầy thuốc Việt Nam ý nghĩa sau đây để chọn cho mình bài thơ hay nhất dành tặng đội ngũ y bác sĩ trong cả nước nhân ngày lễ lớn vinh danh đội ngũ ngành y bạn nhé !
Thơ về Ngày Thầy thuốc Việt Nam
(Hiền Nhật Phương Trần)
Hôm nay ngày cả nước
Tôn vinh người thầy thuốc
Nghề nhân sinh tâm thức
Lương y như mẹ hiền.
Chúc các bạn sinh viên
Còn trên ghế giảng đường
Trau dồi tâm, y, đức
Như lời Bác đã khuyên.
Chúc bác sỹ nhân viên
Hết lòng với bệnh nhân
Chăm sóc dân tận tình
Khi bệnh tật nguy nan.
Chúc ngành Y thăng tiến
Được lòng của toàn dân
Ngày Thầy thuốc đoàn viên
Sáng ngời tấm gương hiền.
(Hoàng Minh Tuấn)
Màu áo trắng blouse mãi nhớ
Dáng ai người bác sĩ năm nào
Trận chiến ác liệt làm sao
Thương binh tràn ngập lối vào quân y!
Biên giới đang gian nguy chống giặc
Quân và dân gắng sức lập công
Bạn tôi trong số thương vong
Đang cần lắm lắm máu hồng gửi trao!
Tôi buồn cũng chẳng sao giúp bạn
Bởi máu tôi khác nhóm bạn rồi
Thế rồi bác sĩ mỉm cười
Tận tình trao máu cho người thương binh!
Nghĩa cử ấy chân tình biết mấy
Tình quân dân khơi dậy niềm tin
Tiếng súng vang khắp vùng biên
Bảo vệ biên giới giữ yên nước nhà!
Dẫu năm tháng đã qua xa lắm
40 năm khắc trọn niềm tin
Nhân ngày thầy thuốc Việt Nam
Chúc ngành Y tế ngập tràn thành công!
(Khuyết danh)
Blouse trắng màu áo trắng tinh
Ngẫu nhiên xếp đặt sáng tình mẫu thân
Theo dõi, chăm sóc ân cần
Bệnh nhân qua khỏi khỏe dâng sức người.
Thầy thuốc dân Việt muôn nơi
Trái tim nhân hậu sáng ngời lối tâm
Đội ngũ chiến sĩ tay cầm
Vũ khí tiêu diệt bệnh ngâm lây truyền.
Một phần cuộc sống bình yên
Có ngành Y tế gắn liền một tay
Tiếp ứng sức khỏe người dài
Cùng vượt gian khó đắng cay cuộc đời.
Nghiên cứu, phát triển nào ngơi
Y tế đất nước cao vời tiến xa
Trong tâm luôn giữ đậm đà
Lương y từ mẫu xông pha cứu người.
(Huỳnh Hoa)
Thương sao màu áo tinh khôi
Chứa chan nhân ái giữa đời tháng năm
Bàn tay xoa dịu ân cần
Nỗi đau thể xác bệnh nhân phai nhòa.
Anh mang êm ái thiết tha
Gieo tia hy vọng nở hoa cho người
Trở trăn đêm trắng chưa nguôi
Quên bao vất vả nụ cười trao tay.
Mắt sâu khắc khoải từng ngày
Tấm lòng thầy thuốc đẹp thay hoa đời
Tặng màu hồng đỏ anh ơi!
Áo muôn vạn sắc trắng thời đáng yêu.
Tác giả: Romooc Nguyễn
Hôm nay hai bảy tháng haiChúc các thầy thuốc luôn tài, lại ngoanCuộc sống còn nhiều lo toanMong rằng ai cũng chu toàn vì dânĐừng ai làm việc bất nhânNhư Thẩm mỹ viện, mất dần lòng tinLàm việc theo kiểu mẹ mìnY đức phải có niềm tin dân lànhVài lời xin chúc thật nhanhBệnh viện thực sự đất lành của dânKhông còn bác sĩ bất nhânMà toàn thầy thuốc chuyên cần sớm hômAi cũng nức tiếng thảo thơmY thuật, Y đức, sớm hôm chuyên cầnThực sự phục vụ nhân dânThuật phải là chính, đức cần sánh đôiNhân vô thập toàn ai ơiNhưng nhớ lời Bác sáng ngời tương laiHôm nay hai bảy tháng haiChúc các thầy thuốc luôn tài, lại ngoan./.
(Huỳnh Thị Viết)
Mừng ngày thầy thuốc hôm nay,
Chúc các dược sĩ ngày ngày tận tâm
Áo blouse dâng hiến âm thầm
Cứu người khỏi bệnh xứng tầm mẫu thân.
Yêu nghề, mến khách, chuyên cần,
Sáng trong, sạch sẽ là dân trong nghề
Bao lần mình cũng thấy phê,
Vì yêu nên phải lết lê từng ngày.
Mong các bạn trẻ hôm nay
Với lòng nhiệt huyết đổi thay cuộc đời
Danh y vang tiếng nơi nơi
“Mẹ hiền”, “thầy thuốc” tuyệt vời trời ban.
(Liên Phạm)
Trái tim ươm những nụ cười,
Dịu dàng thăm khám cho người ốm đau
Với bao câu nói ngọt ngào
Như có phép thuật, gửi vào bệnh nhân.
Người bệnh hơn cả người thân,
Sớm, khuya chăm sóc, ân cần hỏi han
Ánh mắt bác sĩ dịu dàng,
Khiến cho người bệnh trút ngàn âu lo.
Quan tâm, lo lắng, dặn dò,
Động viên đã xoá nỗi lo cho người
Ôi bông hoa giữa cuộc đời!
“Lương y từ mẫu” như lời Người răn.
Chẳng quản vất vả khó khăn,
Thiên thần áo trắng cứu người ngày đêm
Tâm hồn tựa đoá hoa sen,
Tấm lòng thầy thuốc, mẹ hiền, ngát hương!
(Phan Nguyen)
Ngày vui thầy thuốc tới rồi
Dấu ghi còn đó một thời đã qua
Từ xưa y đức ông bà
Đông y còn đó mãi là niềm tin.
Phát huy nhưng phải giữ gìn
Tiếp thêm truyền thống niềm tin với đời
Lương y từ mẫu ai ơi!
Chữ tài, chữ đức chớ dời tách xa.
Để sau đời mãi ngợi ca
Theo nghề tâm huyết nhắc ta nhân từ
Vài lời nguyện chút tâm tư
Nhớ ngày truyền thống, kính thư chúc mừng.
“Thầy thuốc như mẹ hiền”, những y, bác sĩ đã có công không nhỏ mang lại sự sống, hồi sinh lại sự sống cho những bệnh nhân nguy kịch. Công lao của những người làm thầy thuốc như mẹ hiền. Cùng lắng lòng với tập thơ hay về tấm lòng người thầy thuốc sau đây để cảm nhận rõ hơn tình cảm đó bạn nhé !
Thơ về tấm lòng người thầy thuốc
(Sưu tầm)
Trắng tinh màu áo của Thầy
Trái tim nhân hậu đêm ngày tỏa hương
Giúp người đi tiếp trên đường
Lương y – Từ Mẫu khiêm nhường hành trang
Lá tươi xanh, lá ngả vàng
Vượt qua bạo bệnh thênh thang cuộc đời
Trái tim ươm những nụ cười
Trái tim ngăn giọt lệ rơi não lòng
Trái tim bừng sắc hoa hồng
Trái tim Thầy thuốc mênh mông tình người…
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Bàn tay em xoa dịu những vết đauNụ cười em hiền hòa như từ mẫuBao căn bệnh em đã từng chiến đấuVới tấm lòng đầy nhân hậu lung linhKhoát lên mình màu áo trắng nguyên trinhƯơm cuộc đời… cho niềm tin, hạnh phúcNhững tiếng khóc xé lòng trong ca trựcCũng làm em thao thức những đêm dàiBiết bao lần em đành phải bó tayVà cái chết hiện tiền ngay trước mắtSống và chết chỉ là trong tích tắcĐấu tử thần là khoảnh khắc khó khănĐộng viên mình với đầy những trở trănPhải luôn giữ thăng bằng trong cuộc sốngRèn y đức giữa tiền tài danh vọngĐể tâm mình không xao động linh tinhĐời thực hư em luôn nhắc nhở mìnhGiữ lương tâm như bình minh rực sángXem bệnh nhân như người thân, người bạnLời sẻ chia như hàng vạn thuốc thầnMỗi ngày trôi âm thầm những bước chânEm tận tụy bao người cần giúp đỡSống hết mình với những điều ghi nhớVà nụ cười luôn hiện nở trên môi.
(Lê Hoàng Tú)
Biết viết gì về hai bảy tháng hai
Khi bao ngày qua ai cũng nghĩ về Vũ Hán!
Khi người dân đang sống trong hoạn nạn,
Trung Quốc hay ta đều chung dòng máu con người.
Biết viết gì, bao bác sĩ như Li,
Bất chấp hiểm nguy vì con đường phía trước
Như bác sĩ Hoa chưa kịp về cưới vợ,
Vì nhân dân, chẳng giữ được thân mình.
Em thấy gì, khi mỗi sáng nghe tin
Cán bộ ngành Y biết bao người nhiễm bệnh
Bao chiếc áo tinh khôi ngã xuống từ tâm dịch
Cho quê hương, cho đồng loại chữ “sinh”!
Giữa những ngày đất nước bạn, nước mình
Ai cũng hoang mang, bất an và phòng tránh
Chỉ anh em ta vẫn tuyến đầu mặt trận
Không ngại hiểm nguy để đất nước an bình.
Biết viết gì khi mỗi sáng bình minh
Khi con gà gáy vang, chim cất cao tiếng hót…
Người người đón sớm mai sau một đêm ngon giấc
Ai biết chúng mình đã thức tự đầu hôm!
Sau một ngày dài dù đi những nơi đâu
Ai cũng hân hoan trở về bên mái ấm
Anh vẫn ở đây cùng biết bao sự sống
Để trong đêm em thao thức, con chờ…
Ôi, những ngày dài thật quá đỗi gian lao
Nhưng cũng không thiếu vinh quang và hạnh phúc
Anh không biết bao nhiêu là nước mắt,
Cùng tiếng cười vang,
Khi bạn bè anh giữ được bệnh nhân trước lưỡi hái của tử thần.
Em ở nhà chịu khó thay anh,
Chăm sóc mẹ cha, dưỡng nuôi bầy trẻ
Dẫu biết để em tủi thân trong những đêm đơn lẻ,
Vò võ một mình khi bè bạn có đôi.
Anh vẫn tin rằng sẽ sớm, rất sớm thôi
Đại dịch sẽ qua đi, mọi người vui sum họp
Bởi khó đến đâu cũng không thắng được
Với tình thương và lòng nhân ái của con người.
Kiếp trăm năm dù nhân thế buồn vui
Tử sinh kia chỉ thoảng như giấc mộng
Chọn chốn phồn hoa hay dấn thân vì sự sống
Chỉ khác nhau bởi một thoáng nghĩ suy.
Có một ngày để tưởng nhớ ngành Y
Những con người chỉ thầm lặng hy sinh cho nhà nhà hạnh phúc
Dẫu đá bia chưa từng có lúc
Tạc tượng cho bạn bè tôi,…
Nhưng đã khắc sâu trong lòng của muôn người!
(Sen Nguyễn)
Khoác trên mình chiếc áo blouse trắng
Em dịu dàng như một nàng tiên
Dáng em đi nhanh nhẹn dịu hiền
Tay thoăn thoắt mang niềm hy vọng.
Em là ai hỡi nàng tiên áo trắng
Mang cho đời bông đẹp hoa xinh
Không ngại ngần em đã quên mình
Bàn tay nhỏ ôi… sao kỳ diệu.
Em là ai hỡi nàng tiên áo trắng
Đau buốt kia em xoa dịu ngọt ngào
Bờ môi em luôn nở nụ cười trao
Trong khao khát em là dòng nước mát.
Em là ai… hay em là cô Tấm
Trong tim ta em là dòng huyết quản
Ta muốn mình cháy bỏng trong em
Để muôn đời mải miết vẫn bên em.
(Nguyễn Minh Quang)
Điều dưỡng chăm sóc bệnh nhân
Nhớ lời Bác dạy ân cần sớm hôm
Xoá tan muôn vạn nỗi buồn
Niềm vui ánh mắt con đường tương lai.
Bàn tay nắm lấy tay ai
Bàn tay xoa dịu hình hài đau thương!
Bệnh viện nào khác dưỡng đường
Người đi người đến vấn vương tình người.
Áo trắng điều dưỡng rạng ngời
Chiếc cầu nhân ái lưu đời mai sau
Có người đã bạc mái đầu
Vẫn còn gắn bó thâm sâu với nghề.
Bàn tay chăm sóc mọi bề
Để đưa người bệnh trở về an sinh!
Hành khúc điều dưỡng quang vinh
Đất nước hội nhập tự mình vươn lên.
Dẫu cho sóng dập gió dồn
Chăm sóc người bệnh vững bền chuyên tay
Con đường điều dưỡng hôm nay
Rộn ràng sức sống tràn đầy niềm tin!
Trên đây là tập thơ về bác sĩ, thơ về ngành y dược vinh danh thiên thần áo trắng đặc sắc, ý nghĩa. Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết và đừng quên ghé Thiều Hoa để xem thêm nhiều bài thơ hay hơn nữa nha!
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.