Trăng là một hình ảnh ẩn dụ đẹp cho tình yêu lứa đôi. Trăng buồn, trăng cô đơn hay nỗi lòng của chàng trai/cô gái đang thao thức nhớ đến người trong mộng hay nhớ về bóng hình một thuở. Hình ảnh ánh trăng xuất hiện nhiều trong thi ca Việt Nam và được nhiều nhà thơ chuyên cũng như không chuyên chọn lựa để gửi gắm tâm tư, nỗi lòng.
Cùng LVT Education chia sẻ chùm thơ về đêm trăng buồn, thơ về trăng buồn, cô đơn, tâm trạng để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Dưới ánh trăng một mình anh/em đơn côi lại nhớ đến những đêm trăng ngọt ngào đã qua được cùng người ngồi thưởng trăng, chuyện trò, gửi trao yêu thương. Càng nhớ lại càng buồn, càng thấy cô đơn. Nếu bạn đang có nỗi niềm, hãy tìm niềm đồng cảm qua những bài thơ về đêm trăng buồn, cô đơn sau đây.
Thơ về đêm trăng buồn
Thơ: Thanh Hùng
Trăng nghiêng ngả bóng dàiNgười ngồi đó chờ aiMà mắt sầu rưng lệBóng hình đã mờ phai
Tôi nhớ ngày tháng cũMình cùng hẹn dưới trăngBao mộng mơ ấp ủNguyện xin với chị hằng
Tháng ngày đã trôi quaTình yêu bỗng nhạt nhòaTa vội quên hẹn ướcNên tình đã đi xa
Nhìn ánh trăng vàng võĐang soi sáng nơi nàyNhớ lại ngày xưa đóLòng buồn cạn chén say
Thơ: Võ Ngọc Cẩn
Trăng hờn tủi trăng in đáy nướcLá rụng rơi sóng lướt lăn tănĐò ai neo bến sông trăngChờ ai đêm lạnh sương giăng mái đầu
Trăng bàng bạc gợi sầu nhân thếAi nhớ ai nhỏ lệ bên sôngTrăng trôi trên nước bềnh bồngNgười đi kẻ ở đợi trông tháng ngày
Lòng cũng biết lâu nay tình vỡSao còn đeo sợi nhớ bên lòngTình như con nước lớn ròngTrăng ơi! Sao mãi long đong khuyết, tròn
Thêm mùa nữa mỏi mòn chờ đợiBao năm rồi vời vợi niềm đauNgười đi xa tận phương nàoĐể trăng rụng xuống sông sâu… Trăng buồn…
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh muốn quay về nơi đó chốn quêĐể cùng em vớt trăng thề ngày ấyThuở xuân thì em mới vừa mười bẩyÁnh trăng gầy chìm dưới đáy sông sâu
Những đêm trăng thề ngày đó bên nhauTóc em thơm hương gội đầu hoa bưởiCho anh ngất ngây nụ cười đắm đuốiTình nồng nàn ngày ấy cuối tháng ba
Những bông hoa xoan rụng tím sân nhàEm đã hẹn thề đôi ta yêu mãiMình sẽ nên duyên khi anh trở lạiThăm quê nhà trong mùa vải sang năm
Có ai ngờ đâu hoa cải âm thầmTheo gió đông bỏ rau răm ở lạiĐắng cay một mình nỗi buồn hoang hoảiCon đò buồn bên bờ bãi cô đơn
Anh về đây một chiều tím hoàng hônNghe tiếng sóng như trách hờn ai đóÁnh trăng thề ngày xưa người không nhớHẹn ước bao lời để gió cuốn đi.
Thơ: Phú Sĩ
Có phải trăng tròn rồi chẳng khuyết đâu anhCũng như bây giờ anh quên rồi ước hẹnDẫu biết lời yêu hôm nào còn nguyên vẹnCó phải trăng buồn nên chẳng thể tròn canh
Nơi ấy sao đành đem xẻ mảnh trăng thanhĐâu còn tiếc thương ân tình ngày xưa cũĐể lại mùa đông không buồn vương chút nắngCòn nửa cuộc tình thầm lặng giấu màn đêm
Có phải giờ đây vui hạnh phúc ấm êmAnh chẳng còn thương ánh trăng buồn tha thiếtMột nửa bên em sẽ thật rồi mãi khuyếtKhoảng tối buông dần da diết nửa đời sau
Xuân đã về rồi xua cái lạnh lao đaoMà sao anh ơi lệ lòng tuôn rơi mãiEm nở nụ cười giữa mùa xuân hoang dạiNhư tiễn cuộc tình vào mãi chốn hư không.
Thơ: Thanh Hùng
Đêm về trời cũng hoang mangĐể tôi nhặt ánh trăng vàng này choXẻ đôi làm một con đòNgân hà ta vượt chẳng lo ngại nào
Nửa còn đứng với ngàn saoCùng đem ánh sáng rọi vào trần gianCó đôi trai gái nồng nànĐang cùng thề nguyện gian nan vẫn bền
Cho dù gian khổ không quênChung tay xây dựng đắp nền tương laiDù cho tháng rộng năm dàiVẫn luôn hạnh phúc không phai nhạt lòng
Cho dù nghịch cảnh long đongCùng nhau quyết chí vượt vòng trái ngangĐêm nay ngắm ánh trăng vàngThấy lòng rộn tiếng ca vang ngọt ngào
Ngập tràn nhiều nỗi xuyến xaoĐôi ta cùng ước quyện vào không gian.
Thơ: Dương Tuấn
Đêm nay tắm dưới trăng ngàĐố ai biết được đâu là nàng trăngEm yêu chị lắm chị HằngNhưng giờ hận chị vạn lần chị ơi!
Từ khi em biết yêu rồiYêu chàng thi sĩ hay ngồi dưới trăngTrong thơ chàng nhắc chị HằngTrong thơ chàng muốn ôm trăng vào lòng.
Chàng cho chị uống rượu hồngChàng cho bóng chị vào trong hồn chàngChị buồn thơ cũng nát tanChị vui thơ lại xếp hàng múa ca.
Em yêu chàng lắm chị à!Yêu chàng thi sĩ đậm đà chất thơYêu hồn chàng biết mộng mơYêu vần thơ biết đợi chờ nhớ mong.
Chàng yêu em rất thật lòngTừ ngày có chị duyên nồng nhạt phaiLòng chàng giờ đã chia haiTrao em một nửa, nửa này dành trăng.
Thương giùm em với chị HằngXui chàng thi sĩ lại gần với emĐể khi ngồi giữa trời đêmTrong lòng em lại có thêm chị Hằng.
Tác Giả: Cát
Ta gặp nhau buổi ấy dưới trăng vàngKhi bóng tối hoà tan điều tội lỗiHai thân thể dính vào nhau rất vộiMặt cỏ mềm anh gối cánh tay em
Ánh trăng khuya tưới khuôn ngực ướt nhèmAnh vục mặt thỏa cơn thèm khao khátGiữa trời đất dáng hình em như tạcCây lặng nhìn xao xác lá bay bay
Vành trăng nghiêng hờn dỗi nép trong mâyNhìn hai kẻ mê say nơi trần áiNiềm lạc thú ngất ngây hồn hoang dạiĐêm nồng nàn ngân mãi những tiếng yêu.
>>>Xem thêm: CHÙM thơ đêm buồn cô đơn mang nhiều nỗi niềm tâm sự
Có thể bạn quan tâm:
Trăng là một hình ảnh lãng mạn, trăng tròn vành vạnh như tình anh/em luôn đong đầy đã gửi trao. Ngắm trăng lòng ta không khỏi thổn thức nhớ về nửa yêu thương, ao ước được cùng người hẹn thề dưới ánh trăng vàng thổn thức. Hãy chia sẻ tập thơ tình về trăng buồn mang nỗi sầu bi sau đây để có thêm nhiều phút giây lắng đọng khó phai bạn nhé !
Thơ tình về trăng buồn
Thơ: Cô Nguyễn
Em buồn trăng cũng buông lơiĐể đêm lạnh giá khung trời tịch liêuCòn đâu thanh sắc mỹ niềuDóc ngà thân ngọc vì yêu úa tàn
Đâu rồi câu hứa chứa chanNgười sao nỡ phụ ngỡ ngàn tình đauCũng vì hai chữ sang giàuĐời chia giai cấp xa nhau đoạn đành
Tìm đâu được khoẳng trời xanhỞ nơi nào có duyên lành lứa đôiHai ta đã hết thật rồiMình tôi chiếc bóng đơn côi lạnh lùng
Anh thì hạnh phúc ung dungRiêng em mang hết tận cùng xót xaCùng ai dưới bóng trăng ngàVui câu duyên nợ để ta khóc thầm.
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Ta căm với tiếng reo khôTa buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơNgông cuồng đi hái vần thơYêu đương, rót nước để chờ trăng lênBóng Hằng trong chén nằm nghiêngLả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tìnhSóng xao mặt nước rung rinhLòng ta khát miếng chung tình từ lâuUống đi cho đỡ khô hầuUống đi cho bớt cái sầu mênh mangCó ai nuốt ảnh trăng vàngCó ai nuốt cả bóng nàng Tiên Nga.
Tác Giả: Đức Hạnh
Trăng vàng chiếu sáng cả miền quêThiếu nữ ngắm trăng mái tóc thềĐôi mắt xa xăm nhìn mơ mộngSay đắm lòng em ánh trăng quê
Trăng luồn khóm lá ánh trăng thươngMá em hồng thắm đỏ màu hườngTìm anh nhảy nhót trong lồng ngựcĐể lại cho anh bao luyến thương
Trăng ơi sương lạnh bóng trăng khuyaSương đêm rơi lạnh xuống đầm đìaNgẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớHoa bưởi thơm rồi, đêm đã khuya
Thơ: Hồng Giang
Đêm khuya muộn ai treo trăng ngoài cửaTrăng giận gì mà một nửa bơ vơCó phải rằng tại anh quá thờ ơHay trăng dỗi bởi vần thơ anh viết
Từng câu chữ luôn mặn nồng da diếtNhư tình mình còn biền biệt cách xaThu chớm sang mà hạ đã nhạt nhoàNên nỗi nhớ vỡ oà trong nỗi nhớ
Trăng đầu tháng dường như còn trăn trởAi trót mang bẻ vỡ giữa tầng mâyXót thương sao cho một ánh trăng gầyĐêm lặng lẽ bên hàng cây im ắng
Khói thuốc tàn ly Cafe chát đắngAnh cô đơn lẳng lặng thức cùng trăngĐếm thời gian mơ một phút cung hằngMong trời sáng để đăng vần thơ mới
Trăng hờn chi mà cứ xa vời vợiĐể anh ngồi…..Chờ đợi….Giữa màn đêm !
Tác Giả: Võ Văn Thuận
Trăng khuya nhành liễu phân kỳMàng đêm tịch mịch phân ly ba đườngTrăng vàng mờ nhạt khói sươngGió lùa liễu rủ ba đường vấn vươngMây mù che giấu trăng thươngCớ sao tạo hóa cắt thương tình chàngTa buồn mặt rủ mày hườngNgười thương vắng bóng giọt sầu lệ rơiTrăng sầu gặp tiếc mưa ngâuLòng chàng với thiếp ai sầu hơn aiGió đưa nhành liễu bắt cầuNgưu Lan chức nữ bắt đầu gặp nhauTrăng ơi sao mãi một màuSao trăng không tỏ gặp nhau một lần.
Tác giả: Thanh Trần
Nửa đêm nhìn ánh trăng buồnCô đơn lẻ bóng lệ tuôn gối mềmGiờ này người đã ấm êmBỏ rơi một nửa trong đêm u sầuNhững ngày hai đứa còn đâuNhớ lời anh nói những câu hẹn thềBên vạt cỏ dọc triền đêAnh đi quên cả lối về thăm emGiờ đây trăng rủ bên thềmĐể cho ngọn gió ghé xem những gìMây buồn mây cũng bay điCòn em nỗi tủi sầu bi lệ nhòaNghĩ rằng tình đó đã quaNghĩ rằng anh ở nơi xa thật rồiSao lòng vẫn thấy bồi hồiTrong đêm không ngủ…. lạy trời quên anh.
Những bài thơ viết về ánh trăng sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm xúc cảm, là tiếng lòng, tâm tư, tình cảm của nhân vật trữ tình muốn gửi gắm. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ ngắn về trăng buồn
Tác giả: Thanh Hùng
Đêm về sao mọc lưa thưaTrời như nghiêng ngả trăng vừa lên caoGió đan song cửa ồn àoCôn trùng rả rích nghe nao trong lòng
Đêm về nghe nỗi chờ mongThả trôi nỗi nhớ theo dòng lênh đênhTâm tư cứ mãi bồng bềnhChỉ là một chút buồn tênh tháng ngày
Bao lần theo mộng gió layTrăng ơi ta hỏi điều này được khôngNgười xưa chắc đã theo chồngChắc là không biết ta trông nhớ nhiều
Bao ngày đã sống đăm chiêuTình yêu chết lịm trăm chiều khổ đauThời gian đã đổi thay màuNên tình ta đã mất nhau thật rồi
Đêm buồn nhìn áng mây trôiVầng trăng khuyết nửa ta ngồi thở thanĐêm nay trăng đã gần tànNhiều vì sao lặn không gian u sầu.
Tác giả: Nhung Nguyễn
Đêm trăn trở, não lòng ngấn lệNgẫm cuộc đời, dâu bể hồng nhanThả hồn theo chiếc thuyền nanVãng trăng, nay khuyết ngập tràn xót xa!
Đêm tĩnh lặng, trăng tà soi bóngSóng sánh đùa, nghiêng ngả đáy sôngLặng thinh chẳng ở khuê phòngChênh chao giấc mộng cõi hồn tơ vương
Thương vóc nhỏ, canh trường thấm lạnhThoảng thu buồn, gửi cánh hải âuHãy mang bến ghé sông cầuChạnh lòng ai sẽ hiểu câu nghĩa tình!!!
Đêm ảo mộng, ôm hình người ấyÁnh bạc rơi, khơi dậy niềm thươngKhát khao chạm khẽ mi hườngĐam mê cởi mộng vấn vương chốn này.
Tác giả: Nguyễn Minh Dũng
Sớm nay còn sót mảnh buồnXưa sau cũng vậy buồn luôn ngọc ngàBuồn từ Cung Quảng nguy ngaBuồn nghiêng ngửa buồn xa sa xuống trầnDang tay đỡ nỗi niềm trăngBuồn xuyên vụn vỡ ơi Hằng Nga ơi!
Tác Giả: Ngoc Le
Thấp thoáng vầng mây ngả xế tàMơn man ngọn núi phía trời xaVi vu gió thổi về phương lạLãng đãng sương mờ phủ lối ra
Thấm thoát người đi giờ cũng đãXa xôi cách trở mấy trăng giàLao xao cá lượn vờn sông cảThủ thỉ tâm tình lại mỗi ta
Tác giả Hoàng Trọng Lợi
Màn đêm phủ xuống vai gầyTừng giọt sương lạnh phủ đầy hồn aiTrăng soi sáng tỏ đêm dàiSao ta chợt thấy bóng ai cuối trờiMôi cười duyên dáng gọi mờiBay bay suối tóc rối bời lòng aiVầng trăng sao sẻ chia haiTrăng chờ sao đợi đêm dài tái têĐê mê ly rượu vơi đầyMen cay thắm đượm hồn say lạc loàiNâng lên cho hết u hoàiUống đi cho cạn dáng ai gọi mờiTrăng thời cứ rót ta nângHạ xuống sao lại bâng khuâng rót đầy.
Tác Giả: Thủy Cúc
Tôi vẫn ngồi đây đợi gió vềCùng tôi ở lại ngắm trăng khuyaHỏi trăng có biết bao mùa đãLỗi hẹn cùng tôi chốn hẹn hò
Tôi vẫn ở đây, tôi vẫn chờMột mình như thế cứ chông chênhHỏi trăng có thấu tình đau khổNhói buốt tim tôi đã mấy mùa.
Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương aiKhắc khoải trong tim tiếng thở dàiLàm bạn cùng trăng đêm khuya lạnhHờ hững bờ vai dáng trang đàiTím cả vùng trời bao kỷ niệmBiết người còn nhớ mãnh trăng xưaĐêm nay trăng lạnh màu sương khóiLãng đãng buồn sao một kiếp người.
>>>Đừng bỏ lỡ: CHÙM thơ tình buồn, thơ buồn về tình yêu đong đầy nước mắt
Trăng, một hình ảnh đẹp của thiên nhiên. Ngắm những ánh trăng tròn vành vạnh lòng ta không khỏi xao xuyến nghĩ về cuộc sống, về tình yêu, về bóng hình một thuở để rồi những xúc cảm trào dâng đó được dệt thành những bài thơ về trăng buồn, cô đơn chất chứa tâm trạng. Cùng LVT Education chia sẻ bài viết sau đây để co thêm nhiều trải nghiệm khó quên bạn nhé !
Thơ về trăng buồn cô đơn
Tác Giả: Loan Nguyen
Trăng buồn hỏi gió đi đâuĐể trăng ôm một mối sầu tương tưHỏi mây để rõ thực hưMây cười lỏn lẻn, ậm ừ bay xa
Trăng ngồi xuống ngọn núi giàRầu rầu một nét trông ra thật buồnGió thời bay khắp bốn phươngBỏ trăng ở lại nhớ thương một mình
Ngắm nhìn đáy nước lung linhSoi gương chợt thấy bóng mình hư haoGió ơi gió bỏ đi đâuĐể trăng ở lại đêm thâu một mình
Tác giả: Phạm Đình Dũng
Trăng về đợi em trên đỉnh núiSoi bóng em về đêm hoang vuBóng trăng theo em về góc phốNgậm ngùi trăng để lại lời ru
Bóng trăng lặng thầm rời phố vắngĐiều hiu một cõi bóng trăng tànMong manh từng sợi vàng xuyên tócDệt tấm lụa trăng phủ tóc nàng
Xa em trăng về đồi ngã bóngNghiêng bóng trăng vàng dưới đáy sôngĐò xuôi dòng nước xin đi nhẹKẻo vỡ trăng vàng chạnh bến mơ
Hạ vàng trăng sáng đêm long lanhBóng trăng lơ lững đậu trên cànhBóng em đêm nay còn góc phốBóng trăng thơ thẩn lướt qua mành.
Tác Giả: Le Huong
Ôm nỗi buồn thơ thẩn dưới trăngChị hằng nghiêng xuống ủi an rằngCớ sao lại cứ buồn ôm mãiHãy gởi nhờ cho gió cuốn phăng
Ngẫm nghĩ rồi than thở với mâyMây cười chẳng biết tính sao đâyThôi thì cứ gởi buồn ra biểnSóng thủy triều trôi hết chẳng hay
Đêm xuống tâm tình với chính taCô đơn chiếc bóng dưới trăng tàNhâm nhi từng giọt trà nghe nhớTri kỉ giờ đây đã khuất xa
Trông người về đến để cùng vuiChẳng thấy người đâu lại ngậm ngùiRượu rót thay trà ta uống cạnVới buồn da diết mãi không nguôi
Người đâu sao chẳng đến bên taBỏ mặc mình ta với lệ nhòaGió mát trăng thanh sao chỉ cóMột mình với nỗi nhớ người xa
Tác giả: Nguyễn Hưng
Bước qua nhau trong một đêm trăng vỡCố dằn lòng để ngỡ chẳng từng quenSao sầu rơi tựa lá trút bên thềmGiọt mằn mặn môi mềm nghe chua xót.
Những vần thơ ngày nào từng nắn nótLời yêu thương lịm ngọt đã từng traoBao nhớ nhung một thuở ấy cồn càoAi đã vội cất vào miền quên lãng ?
Nhớ không em một đêm thanh trăng sáng ?Nụ hôn đầu năm tháng chẳng thể quênGối cỏ mềm hai đứa đợi trăng lênVòng tay xiết dịu êm trong gió mướt.
Rồi đêm nào con đường mưa đẫm ướtBàn chân ai trượt lối bước sang ngangAnh bơ vơ khi canh vắng muộn màngTrăng tắt ánh bàng hoàng mây giăng kín.
Ái ân xưa giờ đây đành câm nínChỉ mình anh bịn rịn cũng bằng khôngBước qua nhau em có thấy nao lòng ?Dẫu đã cố như không hề nhìn thấy.
Hết thật rồi dù chỉ bàn tay vẫyDõi bóng xa bỗng thấy lệ chực tràoBầu trời đêm cơn gió đến lao xaoHỏi anh rằng… khi nào trăng thôi khuyết ?
Biết làm sao… ngày mai anh đâu biếtTrăng tàn rồi da diết vẫn còn đâyMàn sương rơi phủ kín tấm thân gầyLối anh về… rơi đầy… mảnh trăng vỡ.
Tác Giả: Nguyen Van Gioi
Hôm nay sao bỗng dưng buồn quáNgó lại hình dong thấy đã giàĐau ốm tâm cang đang tàn pháChắc là đời tôi sắp lìa xa
Đi khám thuốc men tiền đâu trảGắng gượng, cho năm tháng dần quaRượu nhạt uống vào mong giải tỏaĐau đớn quên đi, bớt nhạt nhòa
Trăng tròn trăng khuyết, ắt trăng tàRồi trăng khuất bóng, giống đời taMột ngày nợ thế đà xong trảThoát khỏi trầm luân, cõi ta bà
Tác giả: Hồng Hiếu
Vầng trăng ai thả ngang trờiĐể em tôi nhặt chơi vơi giữa chiềuMơ màng kéo mảnh hồn phiêuĐưa bàn tay níu tin yêu vọng về
Cánh diều ai thả ven đêĐể em tôi xõa tóc thề chạy theoThoảng cơn gió ghẹo đưa vèoMắt Huyền ngơ ngác trong veo dỗi hờn
Bài ca văng vẳng thâm sơnĐể em tôi bớt tuổi hờn giữa đêmLả tai khẽ đọng môi mềmTìm quên những giấc mơ êm níu giờ
Lời yêu ai thả chơ vơĐể em tôi phải thẫn thờ yêu thươngHồn ai thao thức canh trườngGom vào nỗi nhớ ướp hương ái tình
Xin người chớ thả lặng thinhĐể em tôi mãi một mình cô đơnXin người chớ thả dỗi hờnĐể em tô điểm vẽ sơn cuộc tình.
Ánh trăng cô đơn hay chính anh/em đang cô đơn, đang thao thức nhớ đến người? Trong bóng đêm, dưới ánh trăng vàng thổn thức, bao nỗi nhớ trào dâng, bao xúc cảm hỗn độn dồn nén để những bài thơ tình ánh trăng cô đơn sau đây ra đời.
Thơ về ánh trắng cô đơn
Tác giả: Nguyễn Nguyệt Anh
Trăng ơi…!Sao cứ mãi một mình trên biển cảCó thấy buồn hay trong dạ bơ vơ?Nhớ thương ai mà mãi đứng đợi chờĐêm hoang hoải bơ phờ vì thức trắng.
Còn ta thì luôn ước ao thầm lặngMong người về xoa bớt đắng vành môiĐể thuyền tình không đậu bến sông côiĐể đêm ta không ngồi buồn than thở.
Trăng ơi trăng…! Đời có phải là nợ?Nên bây giờ ta nhớ họ ngẩn ngơMỗi khi buồn ta lại dỗi vu vơVì thương quá, người bờ bên xa lắc.
Trăng có nghe sóng biển tình khoan nhặtKhi ồn ào lúc phẳng lặng du dươngNgọt ái ân say lịm giấc miên trườngTa yêu mãi người thương đời viễn xứ.
Tác giả: Võ Minh Chí
Trăng lơ lững, bên thềm móc võngGió gọi về lắng đọng tim mơTự tình ánh nguyệt dệt thơĐong đưa gửi mộng vu vơ chị hằng
Buồn lãng đãng, giăng giăng tơ rốiDệt không thành một mối lương duyênPhủ mình trước mộng ảo huyềnLam chiều khói toả chung chuyên cửa hồn
Bão cát xoáy, vùi chôn luyến áiLục bình trôi ngược mái chèo xuôiMươi năm tình cảm vun bồiĐắp xây tổ ấm giờ rồi mộng tan
Cung trầm bổng, tỳ đàn đứt gãyMảnh trăng sầu tháng bảy mưa ngâuNgưu Lang, Chức Nữ gặp nhauKết đàn Ô Thước nhịp cầu mỗi năm
Hồn khoắc khoải, trăng rằm rao bánLòng đơn cô như áng phù vânThương thân, phận bạc phong trầnSuy tư tình ái hương ngần thoáng bay.
Tác giả: Viễn Phương
Thoảng nghe tiếng hạt kêu trăngNhớ thời xưa ấy đêm rằm tháng giêngVầng mây lả lướt che nghiêngHằng Nga vẫn đó triền miên lững lờ
Cuội ngồi ôm bóng bơ vơRu tình thơ giữa mịt mờ bao laNgẫm ta như kiếp cuội giàLỡ tương tư dáng kiêu sa giữa đời
Nỗi buồn da diết đầy vơiBao năm vấn vít tình người chốn xaXuân nay hương ngát la đàCố nhân đâu hỡi?-Mình ta đất trời
Tháng giêng tình ái buông lơiĐêm rằm trở bước xa rời ước mơSầu lên đỉnh nhớ thương chờTheo trăng dõi bóng tình thơ lạc loài
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Trăng ơi khi tỏ khi mờNơi đây một bóng bơ bơ lạnh lùngTrăng vờn mây núi chập chùngRiêng ta một nỗi nhớ nhung ngút ngàn.
Một mình một bước lang thangTrên đầu lẻo đẻo trăng vàng đi theoNgười buồn trăng chẳng trong veoKhi tròn lúc khuyết khi treo khi chìm.
Nhìn trăng gửi gắm nỗi niềmKhi than khi trách ta tìm đến trăngEm buồn em trốn trong trăngSâu trong đáy mắt vầng trăng vơi đầy.
Trăng non trăng khuyết trăng gầyKhông gian tĩnh mịch thuyền này trong trăngTrăng tròn vành vạnh vầng trăngTình em trong trẻo như trăng ngày rằm.
Tác giả: Phạm Đình Dũng
Ai treo chi ánh trăng vàngLung linh một cõi mơ màng ta yêuĐêm về nối tiếp trời chiềuMộng tình một thuở đìu hiu bên đời.
Đêm nay trăng sáng chơi vơiMột mình ta đếm sao rơi bên cầuTình ơi em đã về đâuChân trời mờ mịt chìm sâu trăng vàng.
Trăng ơi trăng có bên nàngCho ta nhắn gởi bao ngàn lời yêuGởi về một dáng yêu kiềuNgàn năm muôn thuở bao chiều ta mơ
Tình trần em có thờ ơTrăng vàng vẫn sáng câu thơ vẫn cònTrăng lên trăng đợi trên nonTình ta một cõi trăng tròn lung linh.
Đường về trăng sáng bến đìnhCon đò tách bến lặng thinh mái chèoDòng sông nước chảy đò theoTrăng trên trăng dưới đò neo giữa dòng
Đêm nay trăng sáng trong lòngTìm trăng ta xuống đáy sông với người.
Tác Giả: Nam Phan Đình
Trăng khuya rơi rụng xuống cầuMình anh ngóng đợi, nỗi sầu rụng theoĐường xưa lối cũ vắng teoSao rơi lặng lẻ bay vèo trong đêm
Hoa trôi, nước cuốn buồn thêmCòn đâu những phút êm đềm bên nhauTrời gieo chi lắm khổ đauTim anh lỗi nhịp biết bao lần rồi
Ánh dương ló dạng bên đồiTay không níu nổi, gót rời bước điNgàn sau gặp gỡ có khiÁi ân còn đó, ướt mi cay nồng
Rồi mai em cũng theo chồngNgười xưa dần khuất… bóng hồng vu quy
Ngồi một mình trong đêm dưới ánh trăng vàng lòng ta không khỏi bồi hồi, xao xuyến nhớ về bóng hình một thuở, nhớ về những hoài niệm, những ki ức của mối tình xưa đã cố gắng chôn vùi trong tiềm thức để rồi những bài thơ tình viết về những hoài niệm của mối tính xưa sau đây ra đời. Cùng chia sẻ để tìm tiếng lòng của mình bạn nhé !
Thơ hoài niệm về mối tình xưa dưới ánh trăng
Thơ: Trần Minh Tươi
Đêm nay nhìn ánh trăng ngàLòng buồn man mác như là nhớ thươngThoảng trong gió ngát mùi hươngDạ Lan chớm nở bên đường rung rinh
Đầu đình vẫn khóm trúc xinhMột mình em đứng chung tình chờ aiMôi son mắt phượng mày ngàiDáng kiều tha thướt trang đài có hay
Tóc em sóng tựa làn mâyGió thu khẽ thổi dâng đầy mắt trongYêu anh em mãi chờ mongKhát khao cháy bỏng trong lòng anh ơi !
Trăng buồn cảnh cũng chơi vơiNgười buồn … người cũng lệ rơi mắt sầuĐêm thu má đẫm giọt châuNhớ anh em biết để đâu hỡi người.
Thơ: Nguyễn Thanh Tâm
Nửa đêm trăng gối đầu cành!Phòng loan đơn lẻ em đành hẩm hiuAnh giờ bên ấy… nồng yêu?Bỏ rơi trăng lẻ đìu hiu mảnh sầu.
Mộng tình hai đứa còn đâu?Những lời ân ái cùng câu trao thềAnh quên vạt cỏ triền đê!Quên em quên cả lối về thăm quê.
Đêm nay trăng rủ não nề!Lén nhòm qua cửa bóng kề vai em?Mây buồn che khuất song theCho em nỗi tủi, lệ be tràn bờ.
Trăng buồn soi bóng bơ vơ!Chao nghiêng nửa khuyết thẫn thờ vì emGiờ anh má gối ấm êm?Riêng em không ngủ…sông mềm trăng trôi…
Còn đâu giấc mộng lứa đôiThương em đơn chiếc tình côi trăng sầuTrăng sầu nửa bóng đi đâu?Nửa trong còn lại…treo đầu đợi mong..
Thơ: Hoàng Thị Oanh
Giờ này anh nhớ em chưa?Sương đêm đã rụng trăng vừa mới lênNửa cong ghé lại bên thềmHôn bờ môi thắm dịu êm mơ màng
Sao trời trải rộng thênh thangỞ nơi đây có một nàng ngóng trôngLàn mây trắng đẹp bềnh bồngLa cà bay nhẹ qua sông thuyền tình
Hằng buồn tựa dáng lặng thinhCuội ngồi dõi mắt một mình cơn sayBao lời muốn được tỏ bàyTrở về chung gối đêm nay giấc tròn
Còn em tim quặn héo honNgày qua tháng vẫn mỏi mòn từng canhTrăng đêm nay vẫn nữa vànhCanh khuya vẫn đợi bóng anh trở về.
Thơ: Thoại Yến
Lệ tuôn dòng lã chã tiễn người điKhông nói được những gì lòng muốn nóiSợ tan vỡ nên chỉ đành ngóng đợiLời vụt bay xa vợi chốn phương nào
Câu hứa thề giữ chặt biết là baoRồi cất kỷ để sâu tận đáy dạCầu định mệnh đừng làm tim băng giáTự mĩm cười em đã hiểu rồi anh
Xây ước mơ cộng dĩ vãng ngọt lànhTình ái mộng trời xanh người hiểu thấuHôm từ giã hát tình ca sáo sậuNếu lỡ làng ruột nẫu đến ngàn năm
Trách chi ai chỉ tại đời thăng trầmMuốn cuộc sống trăm năm mà đâu dểVương chữ nợ xoay vòng tròn nhân thếTa yêu người hơn cả bản thân ta
Bến sông trăng lơ lững buổi chiều tàBên ghế đá ngắm hoa lục bình nổiNgẫm chua xót đời mình chi nên tộiMà niềm mơ chới với não tâm hồn
Ngồi một mình nơi bến vắng hoàng hônLòng nhung nhớ bồn chồn sao đến lạNhưng lại nghĩ bây giờ mình xa quáThôi cũng đành buốt giá đợi thời gian.
Thơ: Huỳnh Thông
Sương thu lạnh bao trùm khắp nẻo,Trăng đêm nay sao méo chẳng tròn.Tím buồn để dạ héo hon,Người yêu ơi hỡi… có còn nhớ thương…?
Nghe buốt giá canh trường hiu quạnh,Sương đêm rơi ướt lạnh vai gầy.Thương ai mà khoé mắt cay,Nhớ ai lòng thấy nặng đầy xót xa…?
Người yêu ở phương xa có biết,Em nơi này da diết chờ mong.Đêm nay thương nhớ ngập lòng,Thu rơi sầu tím ướt dòng sông xưa !
Nơi hẹn cũ vẫn chưa dời đối,Bến sông buồn, nhiều nỗi vấn vương.“Người thương” còn nhớ người thương,Có còn vương vấn người thương năm nào ?
Sông đêm nay cuộn trào dậy sóng,Không còn soi hình bóng như xưa…Người đi biền biệt xa đưa,Đêm nay sầu tím vẫn chưa quay về!
Tác Giả: Senta
Em có biết trăng còn vương chữ nợNên khuyết tàn khi mộng lỡ chia phôiNgười xa vắng cho lòng ai cứ ngỡVầng trăng xưa kỷ niệm đã xa rồi
Đêm chìm khuất trái tim côi đau nhóiMột vầng trăng le lói góc hiên nhàMiền xa thẳm có khi nào mời gọiEm trở về trong giọt nắng vàng pha
Gió vẫn hát bản tình ca trìu mếnSương vẫn rơi như thắm quện cơn sayNếu anh đốt tình em trong ngọn nếnĐược bao lâu để xóa hết tháng ngày
Trăng khắc khoải mặc đêm lay lắt gọiỞ nơi nào có chiếu rọi lòng anhTìm một nửa tỏ bày điều chưa nóiRằng em ơi tình ấy rất chân thành
Tác Giả: Huan Nguyen Dinh
Bao năm qua người đi xa biền biệtBỏ quê nhà mảnh trăng khuyết cô đơnNhớ ngày xưa bên nhau buổi trăng trònMới nắm tay chưa kịp hôn người ấy
Trăng ngây thơ như tuổi em mười bẩyAnh dại khờ như tờ giấy trắng tinhVầng trăng khuya chứng dám chuyện chúng mìnhMãi không quên một mối tình khờ dại
Mấy chục năm qua bấy mùa hoa cảiNgười xưa ra đi đi mãi không vềNgày tiễn đưa em tới cuối chân đêAnh vẫn nhớ mái tóc thề trong gió
Anh về đây bước chân đi trên cỏHoàng hôn nhạt nhoà chợt nhớ về emNhớ ngày xưa với ký ức dịu êmNghe sóng vỗ lòng càng thêm thương nhớ
Có lẽ chúng mình có duyên không nợEm bên bồi anh bên lở cách xaChúc cho em hạnh phúc với người taTự an ủi âu cũng là phận số.
Vậy là LVT Education đã chia sẻ đến quý bạn đọc chùm thơ về đêm trăng buồn, thơ về trăng buồn, cô đơn, tâm trạng. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng bài viết bạn đã có thêm nhiều phút giây lắng đọng khó phai. Cảm ơn cac bạn đã chia sẻ bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
>>>Xem nhiều hơn: TẬP thơ về trăng, thơ hay về trăng và tình yêu dạt dào xúc cảm
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Tìm hiểu hy sinh hay hi sinh là từ đúng chính tả và được sử…
5 lý do tôm bóc vỏ không cứng Lý do tôm bóc vỏ không khó…
Gãy đàn hay gảy đàn là từ đúng chính tả? Cùng Cảnh sát chính tả…
Nuôi tôm là một hành trình đầy thử thách với rất nhiều mầm bệnh luôn…
Sum suê hay xum xuê, từ nào mới đúng chính tả là câu hỏi khiến…
Tổng quan về vi khuẩn hiếu khí 1. Vi khuẩn hiếu khí là gì? Vi…
This website uses cookies.