Hoa ban là một trong những sản vật của núi rừng Tây Bắc. Hàng nghìn đời nay, hoa ban đã rất tự nhiên đi vào đời sống văn hóa. Trong ký ức của người đi xa, cùng với nỗi nhớ mường, nhớ bản, nhớ người thân yêu, còn có nỗi nhớ da diết hoa ban vào mỗi độ xuân về. Để rồi những xúc cảm trào dâng đó đã dệt nên những vần thơ hoa ban đặc sắc sau đây. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Không hồng dịu như đào phai, mộc mạc như tam giác mạch, không rực rỡ như đỗ quyên, không vàng tươi như dã quỳ phố núi, hay nhỏ xinh như cải vàng. Nhưng có một loài hoa nở trắng núi trắng rừng mỗi độ tháng ba về, đó chính là hoa ban. Nếu bạn yêu những bông hoa tinh khôi này, chắc không thể bỏ qua những bài thơ về hoa bạn hay, ý nghĩa sau đây.
Thơ về hoa ban hay, ý nghĩa
Tác Giả: Hang Nguyen
Hoa Ban nở giữa lòng Hà Nội.Phố cổ người đi, tấp nập ngược xuôi.Mầu thủy chung trọn vẹn muôn đời.Hà Thành phố, tôi sững sờ ngơ ngác.
Dẫu đã qua nhiều miền trên đất nước.Hoa Ban xưa…Chốn Tây Bắc xa xôi.Hiện diện nơi đây, khoe sắc với đời.Tím chiều đông, thủ đô ngày lặng gió.
Trên bãi cỏ xanh, công viên lặng lẽ.Gom nhặt từng cánh hoa tím nhẹ rơi.Đêm hôm qua, ai thổn thức chơi vơi.Gió đông về, hồn còn vương trên lá.
Mầu thủy chung…Nặng tình nhung nhớ.Ai gửi người… Khi vẫn cách xa.Nỗi nhớ thương, dù cả vạn sơn hà.Ai khắc khoải…! Ngắm hoa Ban nơi phố cổ.
Tác Giả: Vuon Mimi
Em không biết vì sao hoa Ban nởChỉ biết rằng khi ấy tháng baRừng Tây Bắc tím cả một trời hoaVà trai gái múa xòe hoa hò hẹn.
Em không biết vì sao hoa Ban nởChỉ thấy lòng khi ấy xốn xangTím cánh hoa e ấp nhẹ nhàngMá ửng hồng lúc anh nhìn âu yếm.
Em không biết vì sao hoa Ban nởChỉ biết rằng khi ấy đã yêuLòng đã biết thương nhớ rất nhiều,một chàng trai ngay lần đầu gặp gỡ.
Em không biết vì sao hoa Ban nởNhưng em đã mơ về một giấc mơMột mái nhà với cả tiếng trẻ thơVà hạnh phúc bên người em yêu mến.
Tác giả: Lê Gia Hoài
Bạn biết tôi cũng giống như bạnYêu nhiều tím một cànhYêu Tây Bắc hoang sơ và lộng gióYêu núi rừng vùng cao xanh thẳm
Trong giấc mơ của tôi tôi vẫn mơTôi đã đưa cho bạn cành màu tímCho nửa cuộc đời tôi đáng tìm kiếmNiềm đam mê của viền tím
Trái tim tôi không bao giờ ngừng rơi vì bạnĐắm mình trong rừng ban lộng gióCùng anh ngắm hoàng hôn bên dòng suối nhỏTrao yêu thương vầng trăng soi rừng đêm
Bạn có biết khi nào tôi có thể quay lại đây không?Về thăm phố núi, thăm người mình yêuHẹn gặp lại – một ngày không xa bạn sẽ đếnĐể thỏa niềm khao khát ước mơ tình yêu.
Tác giả: Nguyễn Anh Tuấn
Anh muốn viết bài thơ hoa banNhưng mùa ban chưa lạiEm đã đi xa…
Một chiều miền TâyGió Lào khắc khổNhững vệt ban rừng nở sớmTrên sườn núi xanh mờNhững mỏm đồi trơ trụi
Tây Bắc là đây emAnh hỏiMỗi khi lòng ngơ ngácTự bao giờ em đến bên anhNhư rừng ban trắng muốtSáng một dải mờ sươngCó phải, trong thung lũng xanh ngập nhớ thươngĐang vẳng lời em nhắn lại:“Hoa ban ơi!Có chàng trai lần đầu biết hoa banHoa chớ phũ phàng đấy nhé!”Anh vui thích và ngỡ ngàng như đứa trẻTìm em qua một sắc hoa rừng
Nhưng không đợi em vềNgắt cánh ban rừng mộc mạcAnh đã ra đi…
Tác giả: Khánh Linh
Non ngàn rạng rỡ lúc bình minhCánh trắng tinh khôi tím điển hìnhNúi sớm âm thầm khơi sắc ngọcRừng chiều lặng lẽ toả hương trinhHồn nhiên dãi nắng cho tròn nghĩaMộc mạc dầm mưa để vẹn tìnhKhổ hạnh tôi rèn nên ý chíDuyên thầm trước gió vẫn lung linh!
Có thể bạn quan tâm:
Khi hoa ban nở, gần như cả Tây Bắc chìm trong sắc trắng miên man, các thảm hoa lô xô trên đỉnh núi, nối dài, chảy tràn giống như những thác nước khổng lồ vươn từ sườn núi này vắt qua vách đá khác. Tất cả đều mang một màu trắng sáng bừng, tinh khôi đến nao lòng. Những bài thơ về hoa ban ngắn gọn sau đây đã phần nào diễn tả vẻ đẹp đó.
Thơ ngắn về hoa ban
Tác Giả: Long Nguyễn
Bóng ai thấp thoáng ngỡ Tiên sa ?!Sắc nước, hương bay thắm ngọc ngàÁnh mắt mê hồn người đất lạMôi cười gợi cảm kẻ trời xa !Mai rừng Tây bắc ngời xinh quáĐào núi cao nguyên sáng đẹp àVáy lượn ô xòe che bóng ngãChạnh lòng… viết tặng khúc thi ca !!!
Sưu tầm
Ban tím trắngVẻ đẹp của người thiếu nữNụ cười emHoa bướm phải hờn ghenAnh xin đượcLàm làn mưa ngọn gióGiữ hương hoaThơm mãi với thời gian !!!
Tác Giả: Ninh Bui
Khi anh đến những cánh rừng mù sươngMiền sơn cước nơi nhà em ở đóTrên sườn núi xa mờ hoa ban nởTây Bắc nơi đây tràn ngập yêu thươngNgắt cánh hoa rừng mộc mạc yêu thươngSẽ sững sờ trước một loài hoa đóCánh hoa rừng sẽ đong đầy nỗi nhớTheo bước chân anh bươn trải muôn nơi…
Tác Giả: Chu Tuan Kiet
Hoa ban sắc tím nhẹ nhàngĐiểm tô Hà Nội phố phường đẹp hơnLoài hoa Tây Bắc mến thươngGió lùa lạnh buốt vấn vương nhói lòngNúi rừng Tây Bắc bản làngÁo bông, bếp có lửa hồng ấm, no?
Tác giả: Nguyễn Thái Cơ
Em nói quê em ở Nhĩ HàVùng núi Tây Bắc ngút ngàn xaHoa ban nở trắng bên sườn núiĐánh bạo liều mình lên hái hoaNơi đây bao đời say khách đếnBa núi bốn đèo anh đã quaCảnh đẹp Nhĩ Hà hồn non nướcMá thắm môi nồng thỏa nguyện ta.
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Giữa cõi núi đồi nhật nguyệt minhHương rừng tụ hội đóa băng trinhTrắng phau vẻ ngọc phơi sương tuyếtTím ngát thủy chung kết dạng hìnhGái lịch trai thanh lòng ngưỡng mộXuân về hội mở tích huyền linhCòn trời còn đất còn hoa nởCòn nghĩa yêu đương ước hẹn tình.
Tháng ba, cả thành phố như hát lên cùng sắc hoa đặc trưng của miền Tây Bắc. Ven hồ Hạ, trong công viên, trên quảng trường, …ở đâu ta cũng gặp hoa ban. Hoa ban trắng, hoa ban hồng, hoa ban tím…có lẽ chất đất ở mỗi gốc cây, mỗi con đường sẽ tạo nên một màu sắc khác nhau của hoa ban, càng làm phong phú thêm bộ sưu tập sắc hoa của thành phố.
Thơ hay viết về hoa ban
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng ba về anh muốn lên Tây Bắc.Một lần thôi để được ngắm hoa ban.Những cánh hoa trắng hồng xinh khoe sắc.Lộng lẫy thắm tươi trên khắp đại ngàn.
Thăm phố núi anh thấy em múa hát.Điệu then vui xen tiếng tính rộn ràng.Anh say rồi giữa núi rừng bát ngát.Em múa xoè sao ánh mắt mênh mang.
Em liếc nhìn ánh mắt sau cây quạt.Cứ tưởng anh đang lạc chốn địa đàng.Như tiên nữ em bước trong tiếng nhạc.Cho anh bồng bềnh trôi giữa hồng hoang.
Điện Biên xưa cha anh mình thắng Pháp.Việt Nam ta lịch sử bước sang trang.Em hãy đưa anh tới hầm Đờ Cát.Mở lại trang vàng lịch sử vẻ vang.
Con tim anh nghe sóng xô dào dạt.Khi thấy em mến khách lại dịu dàng.Phải vì Điện Biên trăng thanh gió mát.Hay vì em anh nhớ mãi hoa ban.
Tác giả Nguyễn Đình Huân
Em có về thăm Hà Nội tháng baĐể cùng anh đi ngắm hoa trên phốQuanh hồ Gươm bên dòng người đi bộHoa ban mùa này nở rộ tươi xinh
Bông hoa phớt hồng, tim tím, trắng tinhTượng trưng cho mối tình cô gái TháiKhi bị người cha ép duyên ngang tráiCô chết đi hoá hoa dại bên đồi
Như một tình yêu không nói lên lờiNhững bông hoa núi về nơi đô thịMuốn nhắn nhủ một tình yêu chung thủyCon tim này mãi yêu chỉ anh thôi
Về nhé em chúng mình sẽ sánh đôiNgắm hoa ban giữa đất trời Hà NộiTa nắm tay đi trong mùa xuân mớiBước trên đường ta sẽ nói lời yêu.
Thơ: Sơn Nữ
Xuân bỏ lại những mùa hoa cuối gióGửi mây xa nhúm lửa phía chân mâyNgười thuở đấy quên lời chưa đính hônBỏ phố buồn con nắng khóc chia ly
Tháng 3 gầy sương muối trắng mang điCánh hoa xoan đang dậy thì hoài niệmCủa 1 thời đã quên như ùa tớiGiữa hoàng hôn in vệt cắt giao mùa
Rải rác chiều cỏ úa Hạ về chưaÁo nàng Bân đan vừa lòng đường béMộc miên nở tiếng mùa xao xác gióĐỏ rực màu dang dở sắp ra đi
Phố nhọc đường thiên lý mặc sân siCạn tháng khô nóng cũng vì mưa lỗi hứa hẹnChẳng thay lòng phủ cành hoa ban tímVẹn chung thủy không tuổi viết thơ tình.
Tác giả Sang Nguyen Duc
Lang thang ngõ phố Hà thànhHoa Ban nở rộ trên cành đung đưaTrạnh lòng nghĩ tới ngày xưaNhư cùng người ấy tiễn đưa vẫy chào
Hoa ban nở tít trên caoNúi rừng Tây Bắc cây nào cũng xinhSắc màu tươi đẹp lung linhTrong rừng ban ấy chúng mình bên nhau
Điện Biên ấy buổi ban đầuCùng nhau đứng ở bên cầu ngắm hoaNhững bông ban trắng hiền hòaDập dờn theo gió như làn sóng xô
Bây giờ ngay giữa thủ đôHoa ban trắng, đỏ nên thơ vô cùngĐâu còn phải đến núi rừngDạo chơi ngõ phố vui mừng ngắm hoa.
>>>Xem thêm: Thơ về hoa – Tuyển tập 101 bài thơ về các loài hoa đong đầy xúc cảm
Hoa ban cũng gắn với truyền thuyết về một chuyện tình buồn của đôi trai gái tên là Khum và Ban. Cả hai yêu nhau thăm thiết nhưng không đến được với nhau. Khi ngắm hoa ban ta không khỏi chạnh lòng nhớ về một nửa yêu thương thuở nào để rồi những vần thơ tình về hoa bạn sau đây đã ra đời.
Thơ tình về hoa ban
Tác giả Đất Văn Lang
Ban trắng trùm sương trắng núi rừngNhư màn tuyết trắng nắng rưng rưngNhư mừng như tủi tình chia lốiHai ngả tao phùng một lối chung
Chim giang cánh mỏi qua ngàn núiGió lạnh nắng nung vượt vạn đèoMiệt mài bay, một đời thui thủiKhông tổ về, nằm vách cheo leo.
Cả đời tìm kiếm chẳng than vanHồn yêu nâng cánh xác xơ tànHạ nắng thu buồn đông lạnh giáLặng thầm sãi gió khắp quan san
Tháng hai chim én lượn từng đànHồng mận mơ đào đón xuân sangChim Khun cất tiếng kêu khản đặcNghẹn lòng tìm thấy cánh rừng ban
Hoa trắng một màu trắng thong dongMôi tím buồn se đến nao lòngNăm cánh trong ngần như giọt lệTủi mừng thoả nguyện nỗi chờ mong
Chim cận kề hoa giữa núi rừngLặng lẽ chan hoà nghĩa thuỷ chungTình tự chưa tròn hoa rụng cánhChim lại buồn rong ruổi kiếp lao lung…
Ban trắng đâu rồi hỡi tình chungHạ đến thu đi đông trắng rừngLầm lũi bay hoài không mệt mỏiTìm mùa ban trắng nắng rưng rưng.
Tác giả: Cẩm Chi Châu
Lên Tây Bắc giữa mùa hoa ban nởChân ngập ngừng ai lại nỡ bỏ điAnh đã đến xin chớ ngại ngùng chiHãy cùng em môi chạm li rượu nóng
Nắng đã lên sao anh không thấy bóngBóng của em theo cánh sóng hoa đưaDấu chân em hằn lún vết giọt mưaMưa xuân đổ vẫn còn chưa ướt áo
Giữa đại ngàn hoa ban đầy huyền ảoLàm anh say chân lảo đảo bước điAnh chẳng hiểu sao bỗng thấy lâm liHoa ban trắng đã nhâm nhi nỗi nhớ
Gặp em đây khi mùa hoa ban nởGiữa núi rừng mà tiếng thở đâu đâyHoa ban trắng ai đã rải trên câyĐể lòng anh đã ngất ngây tình ái.
Tác giả: Thiên Ân
Khói bếp nhà sàn bập bùng lửa đỏAi đã luộc gà, mổ lợn nấu măng…?Cô gái, chàng trai áo quần rực rỡTiếng trống, tiếng chiêng…nao nức thanh âm
Tiếng sáo dưới trăng đưa duyên hòa quyệnTinh khiết hoa ban nở trắng núi rừngBiểu tượng thủy chung muôn đời ẩn hiệnGắn bó tình người năm tháng bao dung
Bám rễ vực sâu, treo hồn đỉnh núiTrắng chân trời ăm ắp giọt yêu thươngNhư cô gái căng tròn bên góc suốiĐánh thức mùa xuân gồng gánh phong sương
Hoa trắng nõn nà như da thiếu nữĐôi trái tim ghép lại mộng ban đầuMộc mạc, ấp e, tinh khôi, quyến rũOng lạc lối về, bướm chết chìm sâu
Màu hoang dại khiến tim ta bỡ ngỡHoa ban rụng đầy ở thảm cỏ xanhMấy kẻ đa tình ngại ngùng mắc cỡAi nhìn ai trong làn khói mong manh?
Tác Giả: Nguyễn Kiều Trang
Anh có lên Tây Bắc cùng em khôngQuanh năm mây phủ lưng trừng núiMặt trời ngủ quên chẳng chiếu rọiCùng với mây bay và núi đồi
Ở đây chỉ có hoa Sim thôiMàu tím thuỷ chung tím đợi chờEm vẫn thiết tha về phương ấyChỉ có anh thôi thương mình anh
Em vẫn chờ anh và sẽ đợiDù cánh sim tàn trong đêm sươngVẫn yêu vẫn ngọt môi hôn ấyChẳng thể rời xa chẳng rời xa.
Hoa Ban Miền Tây Bắc – Tác Giả: Nguyễn Văn PứTây Bắc trắng hoa ban màu quý pháiNhững cành nghiêng vươn xuống cạnh lối mònNhư níu giữ chân người con gái TháiChuyện tình xưa theo tiếng gió nỉ non…
Nàng Ban giữ trọn mối tình trong trắngKhông sang ngang,không bỏ bạn trai nghèoNàng gửi xác giữa lưng đồi hoang vắngHóa thành hoa mòn mỏi đợi người yêu !
Hoa ban trắng dịu dàng như thiếu nữTuổi dậy thì mang dáng vẻ kiêu saRừng ban tím bên triền đồi ban đỏCả khung trời như chỉ để bày hoa.
Cô gái Thái hái rau rừng, măng đắngĐôi chân trần lội suối rửa hoa banLàm món nộm đậm hương riêng làng bảnMùi nếp nương thơm lửa bếp nhà sàn…
Cô gái Thái cánh tay ngà thon thảVáy hoa xoay, điệu múa Thái dân gianTiếng pí,tiếng khèn và trống chiêng rộn rãNíu chân người vào lể hội hoa ban.
Giữa bao la lộc biếc, chồi non nơi đại ngàn, ban khoe mình từng chùm trắng như bông, xốp đẹp tựa mây, bồng bềnh trôi trong không gian, ban chảy tràn xuống thung lũng… Cảnh đẹp đến nao lòng đó đã khiến bao tâm hồn thi sĩ viết nên những bài thơ về hoa ban trắng tinh khôi sau đây.
Thơ về hoa ban trắng
Tác giả Cún Con Yêu Mèo Con
Hoa ban trắng toả sườn đồiNở bừng trong nắng đơn côi giữa rừngHoa cười bên đó dửng dưngHồn người bên ấy ngoảnh lưng tránh đờiCánh hoa 5 nhánh không rờiKhía ra, nhựa ứa máu đời cuộn rơiCánh tay ai mãi buông lơiTrắng sao là trắng khoảng trời tĩnh khôngNhớ ngày xưa ấy mà mongNgười con gái Thái một lòng trung trinhBước ra từ cánh hoa tìnhTrắng trong, son sắt hiển linh cõi ngườiBiết bao câu hát gọi mờiĐể người trong mộng chơi vơi nhớ thầmThu mình cùng mối tình câmNhận ra trong mắt, hoa trằm mũi thêuNhỏ thôi, nhưng đỏ máu chiềuTừng ngày nuôi trắng cô liêu hoa rừng.
Tác giả Nguyễn An Bình
Ai đem hoa ban giữa rừng Tây BắcVề điểm trang cho thành phố mù sươngThiếu tiếng khèn giao duyên tình đôi lứaVẫn nồng nàn hơi thở đất phương Nam.
Em đem cả mùa xuân về phố núiNghe lòng mình xao xuyến gịọt sương maiTừng sợi nắng vàng tươi màu áo lụaThả bên đồi đàn bướm ngất ngây bay.
Tôi trở lại ngày cuối năm phố núiNgỡ lòng mình lạc giữa chốn đào nguyênHoa ban nở trắng trong tình sơn nữMắt mơ màng nghe tiếng hót chim quyên.
Tiếng suối chảy gởi tình tôi theo gióSợi tóc mềm em trói cả hồn tôiDáng ai nghiêng đợi bên hàng liễu rũSóng ven hồ lất phất phấn thông rơi.
Lũ chim bay về gọi mùa xuân tớiTôi lang thang tìm em trong giấc mơEm ơi có nghe đâu đây nhạc ngựaNhịp kiệu khua giòn một góc phố xa.
Đà Lạt xuân ngập tràn hoa ban trắngĐường Quang Trung em về dưới cơn mưaTôi nhớ thương em qua mùa mê hoặcSao lòng còn thao thức những mùa xưa.
Tác giả: Nguyễn Thái Cơ
Giữa đại ngàn hoa ban đầy huyền ảoLòng ta say chân lảo đảo bước điChẳng hiểu sao ta bỗng thấy lâm liHoa ban trắng đã nhâm nhi nỗi nhớ
Gặp em đây khi mùa hoa ban nởGiữa núi rừng nghe tiếng thở đâu đâyHoa ban trắng ai đã rải trên câyĐể lòng anh đang ngất ngây tình ái.
Tác giả: Tuyền Linh
Em về Đà Lạt bao giờMà ra khoe sắc khi tờ mờ sương?Nhìn em trắng xóa ven đườngQuang Trung, Trần Phú, như vương vấn tìnhEm luôn nhoẽn miệng cười xinhDọc Trần Hưng Đạo rập rình ai đây!Tao nhân mặc khách đang saySắc hoa trắng nõn, muốn vay chút tình?Hỡi hoa ban trắng xinh xinh!Có nghe ta đã ngỏ tình em không?Em về trời hết bão giôngĐem rừng Tây Bắc về hong nắng vàngEm về vừa lúc mùa sangPhố phường Đà Lạt xênh xang hội mùaTừng chùm hoa trắng se suaHương thơm ngan ngát gió lùa tình lênMộng mơ cánh thắm duyên bềnGiữa trời Đà Lạt em đem tin lànhEm về trai gái xe duyênĐẹp thay thục nữ thuyền quyên luyến tình
Hỡi hoa ban trắng hiển linh!Có nghe trời đất giao tình nước non?
Hoa ban tượng trưng cho đất trời Tây Bắc, người con gái Thái như đại diện cho linh hồn của hoa ban, là cuộc đời người con gái Thái, trong trắng trinh nguyên, tỏa hương dâng sắc cho đời cho người. Cùng chia sẻ những vần thơ hay về hoa ban Tây Bắc sau đây để yêu hơn sắc hoa này bạn nhé !
Thơ về hoa ban Tây Bắc
Tác giả: NhatHo
Chuyến xe muộn chiều xuân năm ấyQua ô cửa, xúc cảm bủa vâyGió nhẹ se qua lòng bồi hồiÁnh đèn chớp, nỗi nhớ vơi đầy
Anh đi mãi rồi cũng thành hìnhĐất trời giao thoa đón bình minhNgát hương bên đồi hoa ban trắngNơi xuyến xao viết tâm tình mình
Hương, cảnh, sắc ôi sao đẹp quáNgâm giai điệu tiếng khèn tình caRượu ngọt giao môi sương mờ ảoĐiệu xòe sơn nữ, trước hiên nhà
Tấc đất, dừng chân đâu cũng đẹpMang tâm hồn gửi lại người xemLuyến chút tình vang vọng bản xứCho anh về thăm quê nhé em.
Tác giả Nguyễn Văn Pứ
Tây Bắc trắng hoa ban màu quý pháiNhững cành nghiêng vươn xuống cạnh lối mònNhư níu giữ chân người con gái TháiChuyện tình xưa theo tiếng gió nỉ non…
Nàng Ban giữ trọn mối tình trong trắngKhông sang ngang,không bỏ bạn trai nghèoNàng gửi xác giữa lưng đồi hoang vắngHóa thành hoa mòn mỏi đợi người yêu!
Hoa ban trắng dịu dàng như thiếu nữTuổi dậy thì mang dáng vẻ kiêu saRừng ban tím bên triền đồi ban đỏCả khung trời như chỉ để bày hoa.
Cô gái Thái hái rau rừng, măng đắngĐôi chân trần lội suối rửa hoa banLàm món nộm đậm hương riêng làng bảnMùi nếp nương thơm lửa bếp nhà sàn…
Cô gái Thái cánh tay ngà thon thảVáy hoa xoay, điệu múa Thái dân gianTiếng pí, tiếng khèn và trống chiêng rộn rãNíu chân người vào lễ hội hoa ban.
Tác giả: Trần Đức Phổ
Anh sẽ đưa em về miền Tây BắcNơi bạt ngàn rừng thẳm tiếp trời xanhNơi chim chóc chuyền cành kêu ríu rítHoa rừng thơm, bên suối mát ngọt lành.
Về Tây Bắc cùng em leo dốc núiChiều chợ Phiên màu thổ cẩm lượt làCô gái Dao miệng cười duyên bên suốiĐêm chợ tình sơn nữ đẹp như hoa.
Về Tây Bắc khi mùa xuân vừa tớiNgắm hoa Ban nở trắng cả lưng đồiLửa bập bùng giữa rừng đêm mở hộiĐiệu múa Xòe ai uốn lượn, lả lơi…
Về Tây Bắc ngắm trăng vàng, núi biếcNhớ chuyện xưa Quốc Mẫu, Mẹ Âu CơDắt con trẻ lên non cao lập nghiệpBiến hoang sơn thành phố thị bây giờ.
Về Tây Bắc nơi rừng thương, núi nhớRượu cần say như tình thuở ban đầuTuy xa lắm nhưng không hề cách trởNhư tấm lòng đôi lứa đã yêu sâu!
Về Tây Bắc, về cùng anh, em nhé!Sống đời thường với non, nước, trời, mây…Như cái thuở Cha vừa quen với MẹMen trầu cay hòa lấy vị nồng vôi!
Về Tây Bắc mình sống những ngày vui!
Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ
Tây Bắc trắng hoa ban màu quý pháiNhững cành nghiêng vươn xuống cạnh lối mònNhư níu giữ chân người con gái TháiChuyện tình xưa theo tiếng gió nỉ non…
Nàng Ban giữ trọn mối tình trong trắngKhông sang ngang,không bỏ bạn trai nghèoNàng gửi xác giữa lưng đồi hoang vắngHóa thành hoa mòn mỏi đợi người yêu !
Hoa ban trắng dịu dàng như thiếu nữTuổi dậy thì mang dáng vẻ kiêu saRừng ban tím bên triền đồi ban đỏCả khung trời như chỉ để bày hoa.
Cô gái Thái hái rau rừng, măng đắngĐôi chân trần lội suối rửa hoa banLàm món nộm đậm hương riêng làng bảnMùi nếp nương thơm lửa bếp nhà sàn…
Cô gái Thái cánh tay ngà thon thảVáy hoa xoay, điệu múa Thái dân gianTiếng pí,tiếng khèn và trống chiêng rộn rãNíu chân người vào lể hội hoa ban.
Bên cạnh những bài thơ về hoa ban, thơ tình hoa ban hay nhất trên đây, LVT Education xin chia sẻ thêm chùm stt hoa ban rực rỡ sắc hương để bạn yêu hơn loài hoa này nhé !
Stt về hoa ban
1. “Hoa ban trắng nở, hương thơm lan tỏa, như làn sóng dịu dàng của mùa xuân trên đỉnh núi.”
2. “Hoa ban trắng, những đóa hoa tinh khôi, như là biểu tượng của sự thuần khiết và vẻ đẹp dịu dàng.”
3. “Những cành hoa ban nhẹ nhàng rơi xuống, như những đám mây trắng bay bổng trong bầu trời xanh.”
4. “Mùa hoa ban trắng, không gian trở nên ấm áp, hòa mình trong sắc trắng tinh khôi của những bông hoa.”
5. “Hương thơm của hoa ban là sự hòa quyện giữa đất trời, làm cho không gian trở nên tươi mới và dịu dàng.”
6. “Cây hoa ban nở, như là bức tranh tuyệt vời, vẽ lên đỉnh núi bức hình đẹp của mùa xuân.”
7. “Hoa ban trắng, như những viên ngọc trắng tinh khôi, đong đầy năng lượng tích cực.”
8. “Những đám mây hoa ban trắng, như những tia nắng len lỏi qua mọi góc phố, làm cho mọi người trở nên hạnh phúc.”
9. “Hương thơm dịu dàng của hoa ban, làm cho không gian trở nên ấm áp và tràn đầy sự hòa mình.”
10. “Hoa ban nở rộ, là lời chào hỏi của mùa xuân, làm cho tâm hồn trở nên nhẹ nhàng và hạnh phúc.”
11.“Những cành hoa ban trắng như những bản hòa nhạc êm đềm, nhẹ nhàng mà sâu lắng.”
12.“Hoa ban nở, như là những kỷ niệm tươi đẹp, làm cho không gian trở nên ngập tràn niềm vui.”
13. “Mùa hoa ban trắng, như là lời hát của thiên nhiên, tạo nên bức tranh huyền bí của mùa xuân.”
14.“Cảnh đẹp của hoa ban trắng là niềm tự hào của vùng quê, làm cho mọi người yêu mến và trân trọng.”
15. “Hoa ban trắng, như là những ngọn nến sáng, chiếu sáng mọi ngóc ngách của thị trấn, làm cho cuộc sống trở nên rạng ngời.”
16. “Hương thơm của hoa ban là sự giao hòa giữa trời đất, làm cho tâm hồn trở nên nhẹ nhàng và an lành.”
17. “Cây hoa ban nở rộ, như là biểu tượng của sự sống, làm cho mọi người tin rằng mỗi ngày đều là một bắt đầu mới.”
18. “Hoa ban trắng, như những bông tuyết mùa xuân, nhẹ nhàng rơi xuống làm tô điểm cho không gian.”
19. “Cảnh đẹp của hoa ban trắng là bản hòa nhạc tuyệt vời, làm cho không khí trở nên ấm áp và tràn đầy năng lượng tích cực.”
20. “Hoa ban trắng, như là những đóa thiên thần nhỏ, mang đến cho chúng ta cảm giác bình yên và hạnh phúc.”
21. “Hoa ban nở rộ, như là những viên ngọc trắng trải dọc theo con đường, tạo nên một hành trình đẹp như trong truyện cổ tích.”
22. “Hương thơm của hoa ban, như là một lời kể chuyện về sự tươi mới và lạc quan của mùa xuân.”
23. “Cành hoa ban trắng nơi đỉnh núi, như là đám mây mềm mại ôm trọn lòng trời, mang đến cảm giác gần gũi với thiên nhiên.”
24. “Hoa ban trắng như là những tinh khôi thiên nhiên, hòa mình vào không gian với vẻ đẹp ngọt ngào và trong sáng.”
25. “Mùa hoa ban, như là một bức tranh tưởng chừng không thể tạo nên từ bàn tay của con người, làm cho không gian trở nên phong cách và lãng mạn.”
26. “Những bông hoa ban mở cánh, như là những kỷ niệm đẹp, đưa ta trở lại những khoảnh khắc tuyệt vời của quá khứ.”
27. “Hoa ban trắng nở, như là những tia nắng đầu tiên của buổi sáng, làm cho ngày mới trở nên tươi sáng và tràn đầy năng lượng.”
28. “Hương thơm của hoa ban, như là nụ hôn dịu dàng của mùa xuân, làm cho trái tim chúng ta rung động.”
29. “Cành hoa ban trắng uốn cong, như là những vòng cung của sự thanh lịch và duyên dáng, làm cho không gian trở nên quý phái.”
30. “Hoa ban trắng, như là những đóa hồng mỏng manh, làm cho không gian trở nên tinh tế và đẹp đẽ.”
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về hoa ban, thơ tình hoa ban hay nhất của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!
>>>XEM THÊM: CHÙM thơ về hoa bất tử, thơ tình hoa bất tử, stt hoa bất tử hay nhất
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.