Khi con người ta không được tịnh tâm thì thường có xu hướng đưa bản thân vào một trạng thái bế tắc và trong hoàn cảnh cô đơn. Về lâu dài sẽ sinh ra bệnh trầm cảm và ngày càng nặng hơn sẽ là bệnh tâm thần. Do vậy việc học cách tĩnh tâm rất là quan trọng để giúp cho cuộc sống của mọi người được cân bằng, giảm áp lực, căng thẳng, mệt mỏi và giúp cho tâm thanh tịnh hơn.
Dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ về thân tâm an lạc, thơ thanh tịnh, an nhiên, tự tại ý nghĩa do LVT Education cung cấp sau đây cũng là cách hay để giữ cho tâm hồn luôn được thanh tịnh, an yên. Chia sẻ ngay bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Nhiều nhà tâm lý học cũng đã nghiên cứu và chỉ ra rằng nếu con người tịnh tâm sẽ giúp xua tan đi được những điều muộn phiền trong tâm trí của mình. Sau khi tâm tịnh bản thân của người đó sẽ cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng, khoan khoái nhất để từ đó có thêm những động lực tích cực giúp mọi người dễ dàng thực hiện tốt nhất mục tiêu của mình đã đặt ra.Cùng chia sẻ những bài thơ thân tâm an lạc sau đây để chiêm nghiệm bạn nhé !
Thơ về thân tâm an lạc hay, ý nghĩa
Thơ: sưu tầm
Đi qua giấc mộng phù sinh
Nửa đời huyễn hoặc mang hình bóng ta
Khóc cười trọn giấc nam kha
Ngồi nghe sáo lộng ngỡ là trùng lai
Mịt mờ mấy nẻo lầm, may
Bỏ cơn thế sự, khoan thai giữa đời
Cuối thu nhặt lá thảnh thơi
Người đưa tay đón gió rơi góc thềm
Lạc trôi sống thác, tương duyên
Nhớ quên gửi lại giữa miền thiên thu
Đặt vào một nắm thật, hư
Mở ra những đóa hiền từ thiện tâm
Nhánh đời héo úa bao năm
Khóc thương cạn phím lệ trầm phiền ưu
Thân mang nặng tựa người phu
Đọng nghìn giọt lạnh sương mù trần gian
Chấp tay ngồi giữa đạo tràng
Mong đời an lạc tiêu tan úa nhàu
Đi qua ghềnh vực nông, sâu
Về nơi tỉnh thức nhiệm mầu bình an.
Thơ: sưu tầm
Ta đi trong cõi mình ta
Giật mình bỗng ngỡ như là đã quen
Con đường bản thể ngã nghiêng
Cố tìm một bước thanh thiên mộng trần
Du đường trăng ngỡ phù vân
Ta đi lạc giữa vô ngần đảo điên
Buộc vào một mối quàng xiên
Dốc thân tâm để an nhiên tựa vào
Hoạ thành một giấc chiêm bao
Lẫn trong đoản nguyệt thì thào tỉ tê
Tiếng đồng tiếng vọng bùa mê
Đổi câu sáo ngữ mua về bình yên
Áo choàng áo gấm lầm duyên
Ta đi thay chiếc áo thiêng nhạt màu
Tưới trồng những ngọn thanh tao
Rồi nâng chiếc lá gối vào thường xuân…
Thơ: Ngạo Thiên
Nhân thế bụi trần vốn sắc khôngTham muốn vương mang chỉ bận lòngGiàu sang phú quý vinh hoa đóDanh lợi sắc tài tựa sương đôngDục vọng che mờ tâm trí tuệĐường đời chìm đắm luỵ sầu trôngHam muốn si sân đời thêm khổCơm canh đạm bạc ngày ba bữaTự tại thong dong chốn bụi hồngĐắm nhiễm tham dục khổ thân nàyBến giác tìm về mới là hayThân tâm vui sống đời an lạcÂu sầu phiền não theo gió bay.
Tác giả: Chưa rõ
Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậyCuộc đời này luôn đầy rẫy chông gaiNgẩng cao đầu và bước tới tương laiĐừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡHãy tự mình làm dù hay dù dởChưa thành công đừng than thở nghe conPhía trước chúng ta cơ hội vẫn cònNếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ướcCó những lúc phải một mình lội ngượcMặc dòng đời như dòng nước chảy xuôiSau đắng cay ta sẽ được mỉm cườiNếu có thể hãy giúp người hoạn nạnCố gắng sống để bớt thù thêm bạnĐừng bao giờ phải buồn chán bi quanVết thương sẽ lành bằng thuốc thời gianKhông được quên thuở cơ hàn khốn khóYêu đồng loại và chúng sinh cây cỏSống có tình để cho gió cuốn điVui lên con gác bỏ hết sân siVà hạnh phúc với những gì mình có.
Tác giả: Chu Long
Vào chùa lạy Phật Quan âmBan cho minh dạ thanh tâm thân bìnhCầu cho thế giới nhân sinhCuộc sống hạnh phúc gia đình ấm yên.Mai về thế giới cửu tuyềnNếu muốn siêu thoát ưu phiền tội dương.Sống đời trên kính dưới nhườngKhông gian dối biết yêu thương mọi người.Lương tâm không bị đánh rơiCái đức đừng để thiếu vơi đen màuTham sân si dục bỏ mauTu nhân tích thiện sang giàu phúc may.Của dành con cháu sau nàyLà cách ăn ở của ngày hôm quaMong người hãy nghĩ cho xaSồng cho đúng đạo mới là chính nhân.Về chùa sám hối cầu anNghe kinh Phật giảng lòng tràn niềm tin.
Tác giả: Phong Trần
Nhắm mắt lại một chútMặc đời cứ thế trôiKhi mở ra chỉ ướcBuồn tan hết đi rồi!
Nhắm mắt lại một chútNghe trong tiếng thầm thìTận sâu nơi ngực tráiĐời…sao phải sân si?
Nhắm mắt một chút nhỉ?Nhìn ngày cũ đã quaAi thương? Ai rời bỏ?Ai còn lại bên ta?
Nhắm mắt! Ừ! Nhắm mắtSống chậm lại chút thôiĐôi khi mình cũng phảiNhắm mắt lại nhìn đời!
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ về thân tâm an lạc sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ chứa đựng mỗi thông điệp ý nghĩa về các mặt phạm trù của cuộc sống nhân sinh, về cách sống, cách nhìn đời. Cùng chia sẻ để suy ngẫm về lẽ sống bạn nhé !
Thơ về thân tâm an lạc ngắn gọn
( Huỳnh Phương-Huệ Hương)
Mỗi cơ quan trong người là kỳ quan, báu vậtCon người hợp thành bởi thể xác, tinh thầnNão bộ đừng bị chấn thương, cơ thể bình anThân, tâm có sự liên quan rất mật thiết.
Khi mất thần thức, còn đâu Tánh biếtBàn tay nếu tổn thương khiến cảm giác đauThân thể khỏe mạnh, sức sống dạt dàoKhông chỉ bàn tay, mỗi cơ quan biểu hiện kỳ diệu
Chúng tuần hoàn theo chu kỳ, nhịp điệuMặt khác chúng độc lập tuy phụ thuộc nhauKhi ngủ, bậc chứng ngộ còn chướng ngại nàoTự tại an lạc, Làm chủ báu vật vô giá
Hãy chứng nghiệm Khổ, Vô thường , Vô ngãBình tĩnh, quan sát, cảm nhận lắng ngheĐừng để chấp thủ, tư kiến lấp cheĐời người được bảo hộ nhờ Thập thiện giới!
Thu thúc lục căn đừng cho vọng sinh khởiNước không làm ướt, gió không thể thổi bayThủ vững lương tâm, ấy bậc kỳ tàiTrong tương đối đều có mặt tốt, mặt xấu cả.
Thiện căn mới gọi là Phước … gồm nhân quảSống chỉ ý nghĩa khi thấy được chính mìnhBài toán phải giải trong kiếp sống nhân sinhTuyệt đối không ai chỉ bày, phải nhờ Trí tuệ.
Sưu tầm
Muốn thân tâm an lạcPhải dứt tham, sân, si…!Không bị nhiều bệnh tậtKhông đau khổ sầu bi.
Thân an không nghiệp ácĂn uống phải cữ kiêngTập dưỡng sinh thích hợpKhông căng thẳng triền miên..!
Không tham sẽ bớt khổKhông ham muốn quá nhiều!”Thiểu dục ” và ” tri túc “Bố thí – tình thương yêu.
Sân hận càng thêm khổ!Đời nầy và kiếp sau…Sống an vui thoải mái!Mỉm cười nói lời chào…
Si mê nhiều đau khổĐời chẳng phải thật đâu!Sinh ra rồi tử biệtĐừng say mộng sang giàu.
Sống vui trong hiện tạiHạnh phúc ngày hôm nayKhông hồi tưởng quá khứChẳng lo lắng tương lai.
Đau khổ vì ham muốnAn lạc do nơi tâmKhông chạy theo vật chấtKhông chấp cõi hồng trần..!
Tác giả: Sương Anh
Khi nhắm mắt hồn phiêu du vô địnhTrả thân về giấc tĩnh lặng an nhiênTrong một ngày những nghịch lý muộn phiềnĐều biến mất…hồn yên hơi thở nhẹ…
Khi mở mắt nghe nhịp tim khe khẽHồn thanh tao hơi nhẹ đập êm đềuSẽ thấy trên đời mọi thứ mỹ miềuLòng phơi phới và yêu đời chi lạ.
Trước khi ngủ hãy giữ hồn yên ảNhững chuyện lo toan tất bật thả buôngKhi thức dậy sẽ thấy vơi sầu, buồnTâm thanh tịnh không vương điều lo lắng
Giữ lòng yên ắng vô tưThân tâm đứng trước phù hư cõi đờiNhẹ nhàng như áng mây trôiThản nhiên bay đến chân trời hư vô
Tác giả: Chưa rõ
Làm người trầm mặc vẫn vui hơnNói chi, không hiểu lại giận hờnĐoán chi, tâm loạn và mơn trớnRước chi phiền toái, tránh hay hơnLàm người cô độc đỡ nhọc tâmTự do tự tại tự nằm lòngLương tâm đủ trọng mà vui sốngLàm con sóng nhỏ giữa dòng sôngLàm người giả tạo để mà chiDanh vọng bao quanh để được gìVàng thau lẫn lộn, ta vững chí…An nhiên tự tại cứ mà đi.
Tác giả: Lê Trà My
Hay là thế này, mình bỏ hết đi anhBỏ chốn thị thành về làng quê mà sốngBỏ hết ganh đua, kệ người ta lừa lọcChỉ hai đứa mình về cuốc đất trồng rau
Đời còn gì bằng khi mình nắm tay nhauTóc hai thứ màu còn gì nữa đâu luyến tiếcAnh dăm bảy mối tình, em cũng một thời cuồng nhiệtPhân nửa đời người, giờ chỉ muốn bên anh.
Mình sẽ cùng nhau ngắm vườn cải ươm xanhBên tách cà phê, em thêm ít đường, anh từ từ thưởng thứcXong mình lên nương, trồng dưa cà, dẫu cựcMiễn là an yên bên mâm cơm đạm bạc về chiều
Hay là thế này, anh trồng thêm mấy luống tiêuEm ra đồng thả vài con cá rô để cần khi khách đếnVụ mùa xong mình đong thêm lúa nếpTiếp đãi bạn bè, dân dã thế cũng hay
Rồi mỗi tối trăng lên, em đọc thơ, con bé sẽ vỗ tayAnh chỉnh lại cái kiếng cũ mèm, kể cho con nghe về những ngày bão lũVề làng quê mình, nghèo nhưng toàn người đôn hậuChuyện xóm giềng, chuyện tối lửa có nhau.
Và rồi chúng mình sẽ già, sẽ có lúc ốm đauDa rồi sẽ nhăn nheo, mắt kèm nhèm, bữa ăn thì vụng về rơi vãiAnh mỉm cười, bảo chẳng việc gì phải ngại“Em có già, có xấu …anh vẫn …. Thương”
Hạnh phúc đơn giản chỉ là những lúc …rất bình thường !
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Sáng nay thức tập gym xongĐi mua cá chép thả sông trước chùaChay tịnh không bận hơn thuaCầu mong thiên hạ được mùa bội thu
Thực hành thiền định tịnh tuKệ kinh tinh tấn công phu chuyên cầnDiệt trừ phiền não tham sânCho tâm sáng suốt lìa dần vô minh
Không viết nhảm nhí thơ tìnhLoại trừ tạp niệm bóng hình cố nhânGiữ cho thanh tịnh lục cănĐoạn lìa lục dục xa dần khổ đau.
Cuộc sống ngày nay rất bộn bề luôn khiến cho con người phải đối diện với biết bao nhiêu điều cưng thẳng và mệt mỏi. Nếu bạn biết cách tịnh tâm sẽ những điều đang diễn ra thì bạn sẽ buông bỏ được những muộn phiền và tận hưởng về những điều mà mình mong muốn. Chia sẻ những câu thơ nói về an lạc sau đây cũng là cách hay để tâm thanh tịnh.
Thơ về an lạc cực hay
( Võ Đào Phương Trâm)
Bên góc bếp nóng hổi
Có con Mèo ngủ say
Cuộn tròn như chiếc gối
Mân mê từng ngón tay
Chú Mèo ngoan vô tư
Mê ngủ rất hiền từ
Xa xa chùa Thiên mụ
Tiếng chuông về chân như
Con đường dài vô tận
Nặng nhọc một kiếp người
Ngồi xuống đây một chút
Để cho lòng nghỉ ngơi
Một đời người trôi qua
Mấy ai mà đoán được
Những vui buồn phía trước
Vô thường tựa nhành hoa.
Theo gió thổi mây bay
Ta khép đời vụn dại
Rụng rơi chiều hoang hoải
Ru mềm những ngón tay
Tiếng chuông từ sơn khê
Đường xưa nhớ lối về
Nén hương trầm ấm khói
Nghe đời nhẹ cơn mê.
Câu kinh gieo từ bi
Chiếc lá tre hoan hỉ
Đặt nỗi buồn xuống nghỉ
Cho tâm hồn thảnh thơi.
Thơ: An Tường Anh
Ta thương nhành cỏ dại
Mọc lây lất ven đường
Thương thân người ở trọ
Chốn trần gian tuyết sương
Ta thương hạt bụi trần
Nơi góc nhà hoang lạnh
Thương thói đời được mất
Tàn giấc cánh hồng hoa
Ta thương ngày nắng xa
Mong mưa về gác nhỏ
Thương Trời chiều lặng gió
Hằng yên giấc cỏ cây
Thương ngàn đời Biển đầy
Sóng tan vào bờ cát
Thương mộng trần nhợt nhạt
Người nương náu chân mây.
Thơ: sưu tầm
Em về trên nhánh phù hoa
Những nhành cỏ thảo như là chao nghiêng
Nắng chiều nhẹ tựa phong miên
Hoàng hoa phủ lấp sân thiêng góc Chùa
Sương Trời rơi lạnh vườn thưa
Cỏ lau lất phất bông đùa nhẹ tênh
Thiên thai một cõi mông mênh
Dạo chơi mấy cảnh bồng bềnh chân như
Huyền không sắc sắc hư hư
Thản nhiên mở cánh phong thư bụi trần
Nặng lòng mấy cõi phù vân
Cũng qua một kiếp đến dần thái lai
Rũ đi những nặng bi ai
Con đường đạo hạnh từ nay ghé về
Qua đi những mộng những mê
Ngồi trong tỉnh thức xa bề trầm luân!
Thơ: Võ Đào Phương Trâm
Người về! Người về đây!
Gió ru cành lá gầy!
Trong sân Chùa yên ắng!
Nắng rơi, nắng rơi say!
Người về, người về đây!
Khoan thai tà áo nhạt
Chiều sương lam man mác
Bóng nhẹ nhàng chân mây
Người về, ngồi yên lặng
Chánh điện, tòa sen vàng
Chấp tay, đôi mắt nhắm
Mong cõi phù sinh an!
Người về! Người về đây!
Cội bồ đề thanh vắng
Chú chim hiền lẳng lặng
Cúi nhặt một nhành mây!
Thơ: sưu tầm
Nửa bờ giác em giật mình tỉnh thức
Nghe âm ba những tiếng cợt đùa
Vọng từ những giọng người nhiễu loạn
Ngổn ngang và bừa bộn hơn thua
Em mệt mỏi nhoài người đứng dậy
Bước ra vùng tăm tối bùn lầy
Lòng mong thoát những ngày vô ngã
Giữa dòng đời vây bủa đắng cay
Em theo ta đến bến bờ vui
Bỏ sau lưng u buồn, bóng tối
Em đi giữa những màu hoa mới
Khai sinh từ mây trắng đường xưa
Em theo ta qua những ngày mưa
Qua những ngày ngập tràn ánh sáng
Thời gian rơi đi, không màng năm tháng
Cũng chẳng màng danh lợi hão huyền
Em khoác lên mình một tấm áo thiêng
Nghe những hồi kinh, tìm về lạc trú
Thoát khỏi trần lao, về nơi an trụ
Đóa hoa sen nở giữa bụi trần
Em theo ta đến bến huyền chân
Nơi bờ giác an bình, tịnh độ
Rời xa đi những ngày ái ố
Sẽ không còn chấp ngã, vô minh
Em đi qua những cuộc hành trình
Tìm tinh tấn, cội nguồn an lạc
Chẳng còn khổ đau, chẳng còn bỏng rát
Rời xa đi ngột ngạt tình trần
Về theo ta, xa những trầm luân
Đón mùa vui thiện lành đạo hạnh
Nơi có Bụt trong tâm pháp chánh
Về náu nương giữa cõi hiền từ.
Tác giả: Chưa rõ
Con người có hai cái tâmTâm ma tâm phật, gieo mầm trong ta.Tâm ma nghĩ việc xấu xaLuôn nghĩ làm ác, gây ra cho mình.Khiến ta làm việc sát sinhTay nhơ dính máu, nhuốm mình máu tanh.Hại người thân thuộc xung quanhChỉ vì ích kỷ, tham sanh ham giàu.Tâm ác giết hại lẫn nhauKhông tình không nghĩa, làm đau lòng người.Tâm ác làm chuyện bất lươngHại người hại bạn, theo đường quỷ ma.Tâm phật rộng lượng bao laKhông sân không hận, thứ tha mọi điều.Tâm phật làm thiện từ biBao dung hỷ xã, sân si không màng.Tâm phật khắc chế hung tànĐấu tranh chế ngự, thân ta nghĩ gì.Con người làm thiện từ biTâm ma tan biến, còn gì trong ta.Con người làm ác sanh raTâm ma chế ngự, quỷ sa hại người.Ta nên niệm phật không rờiGiữ tâm chánh niệm, đổi dời cái tâm.Tâm ma tan biến dần dầnGắng tu niệm phật, phước phần tăng lên.Làm thiện sẽ được đáp đềnNhân nào quả đó, gắng bền đường tu.
Cuộc sống thật vô thường, chẳng biết ngày mai bạn sẽ ra sao do vậy cứ sống hết mình cho ngày hôm nay. Hôm nay bạn đang có tất cả nhưng biết đâu ngày mai lại trôi theo gió, theo mây hay hôm nay bạn đang đau khổ nhưng biết đâu ngày mai bạn lại được hạnh phúc. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ an nhiên hay, ý nghĩa sau đây để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa bạn nhé !
Thơ về an nhiên, tự tại cực hay
Tác giả: Nguyễn Hưng
Ta ăn năn trên một mùa lá đổCon đường mòn mấy độ đón thu sangNgày hôm nay cảnh sắc như úa vàngMột mình ta lang thang trong quạnh vắng.Bao nỗi sầu khiến hồn ta trĩu nặngThời gian ơi sao chẳng thể ngược dòngGiá ngày nào không biết đến nhớ mongThì hôm nay đâu đong đầy day dứt.Bao kỷ niệm sao đành lòng để vứtTa thương em rấm rứt nỗi muộn phiềnNhưng chợ đời đã run rủi ở phiênThì em ơi… an nhiên mà bước tiếp.Cuộc nhân sinh có mấy ai được thiệpChẳng tự dưng hưởng kiếp số hoan caGiữa biển đời bao giông tố hải hàĐừng buông tay để xa rời mãi mãi.Khéo vun trồng rồi cuộc đời hoa tráiBuồn hay vui cũng tại ở trong tâmDẫu phía trước còn đó bao thăng trầmĐâu sá gì ngày dầm mưa dãi nắng.Hãy xoá đi những gì là khoảng lặngNhìn thu về trong nắng mới vàng tươiLá vàng rơi đâu héo được nụ cườiCon đường dài vẫn ngời trong mùa mới.Phía xa xa cánh cò bay chấp chớiBao nỗi sầu vời vợi cũng dần trôiTa bước qua xác lá chất đỉnh đồiMong thấy em khoé môi cười rạng rỡ.
Tác giả: Thanh Hùng
Khề khà một chút cho tươiNgả nghiêng cùng với nụ cười sẽ quaVui trong một cõi ta bàBình thường để thấy bao la đất trờiNhìn đời cho thật thảnh thơiAn nhiên tự tại đúng lời người rănCười vui để xóa vết hằnCho lòng thanh thản nếp nhăn không cònHãy cười dù có héo honVượt qua gian khó mỏi mòn tấm thânDù cho vướng bụi phong trầnHay là ngấn lệ còn ngân mi sầuVì đời có được bao lâuCười vui quên hết buồn rầu sẽ tanTình yêu ái đượm nồng nànSẽ làm cuộc sống chứa chan ngập lòngHãy cười đời sẽ trắng trongQuẳng lo vui sống kệ dòng đời trôi.
Tác giả: Trà Bình
Tôi muốn điều bình yênSống cuộc đời lặng lẽKhông bon chen lối rẽCho tâm hồn nhẹ tênhTôi chẳng muốn lênh đênhCảnh ba chìm bảy nổiĐể rồi phải đánh đổiCả vùng trời bình yênTôi muốn tia nắng lênCho cụ già sưởi ấmTrẻ thơ cười môi thắmGiữa cái rét mùa đôngTôi không muốn mưa giôngLàm đàn gà tang tócÚng vườn rau mới mọcTiếng khóc mái nhà xiêuTôi muốn dòng sông chiềuĐừng bao giờ cạn nướcNhững khu rừng ngày trướcCòn mãi một màu xanhTôi muốn những thị thànhSống như nông thôn cũGiàu bao nhiêu mới đủMà đất chật người đôngTôi có những ước mongGiản đơn mà đâu thấyNên cuộc đời vẫn vậyTrơ như mảng rong rêu.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Cứ an nhiên em nhé giữa dòng đờiNỗi đau nào cũng vơi theo ngày thángHãy cười lên, cười thật tươi duyên dángSau đêm dài là ánh sáng ban maiNgẩng cao đầu em đi tới tương laiMang váy mới dáng trang đài cứ bướcTình yêu mới đang chờ em phía trướcEm ngoan hiền nên xứng được chở cheKhông sao đâu hạnh phúc sẽ quay vềMặc người xưa quên lời thề ngày ấyCon sông quê muôn đời nay vẫn vậyMãi xuôi dòng con nước chảy về đôngChớ buồn đau cho phai nhạt má hồngEm hãy đợi một mùa bông nở muộnHãy cứ làm những điều gì mình muốnĐừng để dòng đời nó cuốn ta điHãy lau lệ sầu hoen ướt bờ miĐời con gái cũng có thì em ạYêu đi em khi đất trời vào hạChớ để tâm hồn sỏi đá rêu phong.
Tác giả: Tùng Trần
Cứ thản nhiên vô tư mà tồn tạiBỏ miệng đời lời mai mỉa ngoài taiCuộc đời này đâu ai giống một aiSao phải buồn cho mắt cay người nhỉCứ thản nhiên đừng bận tâm suy nghĩÔm nỗi sầu bi lụy sẽ không vuiKẻo canh thâu lòng vươn vấn ngậm ngùiĐạp dư luận lên miệng đời mà sốngCứ thản nhiên an vui và hi vọngNhưng nhớ đừng mơ mộng quá xa xôiĐược bình yên như thế cũng đủ rồiSống thật tâm sẽ thấy đời tươi đẹpCứ thản nhiên mở lòng đừng khép népChuyện đã rồi hãy dẹp bỏ cho quaVì bầu trời còn rộng lớn bao laNên xem lời thị phi là mây nướcCứ thản nhiên mà nhìn về phía trướcDẫu chân trần nhưng bước vững vàng hơnKhông tranh đua chẳng ghanh ghét giận hờnLà ta đã sống hơn người gấp bội.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Dù đi đâu em cũng cứ phải xinhEm tự nhủ phải yêu mình trước đãBước qua thanh xuân dòng đời sỏi đáĐã bao lần vấp ngã tự đứng lênNước mắt xoá nhoà ký ức không tênCó những lúc phải cố quên tình cũCon tim cô đơn bao đêm mất ngủKhóc cho tình mình vần vũ bão giôngBình minh tới sau giá lạnh đêm đôngEm vẫn tin là hoa hồng sẽ nởDù cuộc sống có bao điều trắc trởTa mãi yêu đời khi có niềm tinSống vô thường đời sẽ thấy an nhiênHãy bước qua những ưu phiền rắc rốiTa biết đường xa có chi phải vộiPhía trước mặt trời bóng tối sau lưngSẽ tới đích nếu như bước không ngừngThấy khó khăn ta ơi đừng nản chíChắc chắn có một người luôn tri kỷMột nửa của mình chung thuỷ yêu thương.
>>>XEM THÊM: TẬP thơ an nhiên, thơ về cuộc sống an nhiên thư thái, thanh tịnh
Phải chấp nhận rằng mọi thứ trên đời này luôn dở dang, không hoàn hảo, thậm chí là vô thường, không có gì là tồn tại trọn vẹn, cũng chẳng có gì vĩnh hằng, bất biến. Do vậy hãy học cách buông bỏ để tâm an lạc, hạnh phúc hơn. Cùng chia sẻ chùm thơ buông bỏ hay, ý nghĩa sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ buông bỏ hay, ý nghĩa
Tác giả: Chưa rõ
Đời khổ hạnh luôn lo tham vọngNgười ham danh chức trọng quyền caoCõi đời du ngoạn được baoKim ngân tình ái ai nào mang theoDù trong cảnh treo neo bể khổĐừng để lòng cám dỗ sân siTrăm năm dương thế đáng gìMai sau cũng bỏ buông đi thôi màSống Trên cõi ta bà là thếVướng muộn phiền huynh đệ bon chenBạn bè ganh tỵ ghé ghenChấp tranh cao thấp sang hèn mà chiRồi tới lúc ra đi tất cảChốn niết bàn thư tha yên vuiBuông đi thế sự trên đờiXuống thuyền bát nhã về nơi vĩnh hằng
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Ngẫm ở đời bao chuyện thị phiTiền tài, danh vọng cũng lắm khiMang phiền nhiễu cho đời thêm khổĐể cho ta lại phải nghĩ suyRồi tình ái sầu thương bi luỵLệ tuôn rơi đau xót lòng aiThôi từ nay tôi xin BUÔNG BỎBởi cuộc đời mãi cứ thế thôi!
Tác giả: Tường Vân
Cuộc đời có lúc thịnh suyĐược thua khinh trọng cũng tùy người thôiBuồn chi những chuyện xa xôiGiận chi sự việc qua rồi đã lâuTội gì thức trắng đêm thâuXả buông tất cả buồn rầu tiêu tanĐể cho tâm trí bình anCuộc đời còn có muôn ngàn điều hayChỉ cần cách sống đổi thayĐừng nên chấp chặt xưa nay lối mònTrăng còn có lúc khuyết trònSự đời đừng tưởng ngọt ngon đều đềuChắc là phước đức không nhiềuCho nên hay gặp những chiêu đau lòngVậy thì xả bỏ là xongChấp hoài cũng giống mang gông nặng nềCó gì tốt đẹp mà mêXem như chuyện nhỏ bên lề đời taNhững điều nghịch cảnh phong baLà do nhân quả oan gia đời nàoBây giờ trả hết đâu saoTrả rồi khỏe nhẹ hãy chào tiển đưaĐừng nên tái ngộ dây dưaĐừng gieo lộn giống như xưa được rồiNgày nay phước đức vun bồiĐừng bi quan quá buông trôi cuộc đờiPhải lo làm lại kịp thờiVươn lên hoàn hảo rạng ngời tương lai.
Tác giả: Thanh Trang
Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôiÊm mặt sóng luân hồi sông chỉ mộtThu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốtNhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuầnSoi trần thế bằng vô ngần trong dạTrái tim mở ôm những điều vô giáGạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàngRũ một tiếng bên đường cùng oán hậnBuông tất cả để tâm ngời vô tậnHướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiềuĐạo hiền đức dạy những điều ngay thẳngHồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắngBuông chữ đời để không nặng chữ tâm.
Tác giả: Nguyễn Nguyệt Ánh
Ta nhẹ lòng đi trong miền sỏi đáMùi hương sen lan tỏa khắp càn khônDĩ hòa vang giữa chánh niệm mõ dồnNghe từ bi đẹp ngôn “chân thiện mỹLuật luân hồi chẳng bao giờ thi vịCõi sắc không đạo lý thật công bìnhTa và người cũng qua cửa tử sinhNợ tiền duyên nghĩa tình đời vay trả.Kẻ gian tham rơi xuống vùng đại ngãTình mưu mô xảo trá dạ sói langGây đau thương cho những tấm lòng vàngChịu cay đắng lệ tràn đầy thống khổ.Ta mải mê ngắm nhìn hoa đá trổVà hiểu rằng bến đỗ của nhục vinhNgười kiên trung tự đứng thẳng thân mìnhSống thanh tao lộ trình duyên, nghiệp, quả
Tác giả: Bùi Thế Uyên
Hoàng hôn bóng ngả giăng ngangChiều tàn liễu ru lá vàng về đâuVô thường gạt bỏ u sầuĐương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.Sân hận một cõi du miênNợ duyên để lại luân phiên đoạ đầyTrần gian khổ ài bao ngàyVô lượng vô ngã mới hay di đà.Sắc không, không sắc với taBụi trần rũ sạch xoá nhoà truân chuyênNắng vàng phai nhạt lương duyênTơ tình trả lai trần tiên kiếp này.Niệm Phật, vô ngã đêm ngàySân si, thù hận buồn này sẽ quaMột lòng tu đạo tâm taPhật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
Con lạy Đức Phật từ bi
Trên cao người có thấy gì nhân gian
Thấy chăng những nỗi cơ hàn
Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần.
Đời là bể khổ trầm luân
Đời là vực thẳm muôn phần xót xa
Rừng vàng biển bạc của ta
Chúng sinh tàn phá thật là cam go.
Đời còn lắm chuyện nhỏ to
Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng
Đời còn bao trẻ lang thang
Không nơi nương tựa ai mang bây giờ.
Đời còn lắm chuyện bất ngờ
Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không
Trên cao cửa Phật có trông
Nhồi da nấu thịt có không tình người.
Còn bao nhiêu chuyện mười mươi
Thế gian còn có những người vong ân
Cúi lạy Đức Phật Quan âm
Từ bi hỉ xả khai tâm con người.
Cho chúng sinh nở nụ cười
Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa
Để cho ngày lại tháng qua
Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn.
Để đời không tiếng oán than
Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời
Trần gian tươi đẹp nơi nơi
Tây phương cực lạc rạng ngời niềm vui.
Những bài thơ Phật giáo, Phật pháp hay, ý nghĩa là những bài học vô cùng giá trị, vô cùng sâu sắc giúp ta nghiệm ra những chân lý cuộc đời vô cùng đáng giá. Lắng nghe những lời Phật dạy về đời giúp tâm an yên hơn, từ đó giúp ta nhìn ra những thiếu sót của bản thân và giải quyết vấn đề trong cuộc sống một cách tốt nhất.
Thơ Phật giáo hay
Tác giả Thích Thánh Tuệ
DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.
DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!
DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,
DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!
DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài
DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,
DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.
DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.
DỄ là suy tính thiệt, hơn…
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.
DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là…
DỄ là hứa hẹn, ba hoa…
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.
DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình
DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.
DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.
DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.
DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình
DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”
DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.
DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.
DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.
DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…
DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!
DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.
Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ…lần khân nối dài…
Tác giả Thích Nhuận Trường
Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.
Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến
Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.
Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.
Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.
Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.
Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.
Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì…vô cầu, vô niệm.
Tác giả: Nguyễn Lâm
Tôi gom nhặt những gì tôi đã mấtDệt vần thơ cân nhắc lại cho đờiTrong cuộc sống có muôn điều không thậtChạy cuộc chơi va phải chuyện phanh phơi.
Trong sự sống vạn điều ta vấp phảiHãy bình tâm suy nghĩ cái mình đeoTrong sự nghiệp khó khăn ta ngần ngạiChắc rắng ta sa vấp thói suy nghèo.
Tôi không thích những gì tranh trong sốngĐể gieo hờn hãm hại cũng người nhauĐể lầm lỡ xen vào trong ảo vọngCho thương đau mãi mãi đượm đen màu.
Tác giả Thích Nữ Huệ Trang
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nỗi
Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình tươi thắm ý thêm tươi
Cho hoa thêm ngát đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người
Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miềng đất rộng với trời cao
Vui câu “nhân nghĩa” tròn sau trước
Lấy chữ thân tình gửi tặng nhau
Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Chuyện đời muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chui một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường
Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý lẽ huyền vi
An nhiên tự tại lòng thanh thoát
Đời sống tâm linh thật tuyệt vời!
Tác giả Bùi Thế Uyên
Hoàng hôn bóng ngả giăng ngangChiều tàn liễu ru lá vàng về đâuVô thường gạt bỏ u sầuĐương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.
Sân hận một cõi du miênNợ duyên để lại luân phiên đoạ đầyTrần gian khổ ài bao ngàyVô lượng vô ngã mới hay di đà.
Sắc không, không sắc với taBụi trần rũ sạch xoá nhoà chuân chuyệnNắng vàng phai nhạt lương duyênTơ tình trả lai trần tiên kiếp này.
Niệm Phật, vô ngã đêm ngàySân si, thù hận buồn này sẽ quaMột lòng tu đạo tâm taPhật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…
(Sưu Tầm)
Một năm trôi vụt qua đờiNgựa lồng nhịp vó, nụ cười nhịp timThơ còn nhịp với thẳng nghiêngTình còn nhịp giấc êm đềm mơ hoaBút còn nhịp với ta bàTóc còn nhịp với trẻ già bạc xanhChân còn nhịp với loanh quanhTâm còn nhịp với cõi lành mõ chuôngThời gian nhịp với vô thườngDòng trôi vẫn nhịp cùng buồn không tênVà tôi vẫn nhịp cùng emSớm mai thức dậy bỗng thêm tuổi ngày.
>>>XEM ĐẦY ĐỦ: CHÙM thơ Phật giáo, Phật pháp hay về cuộc sống vô thường
Cuộc đời mỗi người luôn trải qua không biết bao dư vị. Có những lúc thăng trầm, lên xuống. Có những niềm vui, nỗi buồn. Cũng có những phút giây khổ đau, nhưng đôi khi cũng vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Những bài thơ về thân tâm an lạc hay, ý nghĩa trên đây hi vọng đã mang lại cho bạn nhiều lẽ sống quý ở đời.
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.