Đạo vợ chồng tình nghĩa son sắt, sâu nặng cùng tay ấp, môi kề, sát cánh bên nhau, chung sức, chung lòng xây dựng mái ấm gia đình bên những tiếng cười trẻ thơ. Tuy nhiên, không phải đôi vợ chồng nào cũng được hạnh phúc ấm êm, vững bền. Có nhiều vợ chồng cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt, cái vã, gây lộn dẫn đến chia tay, ra tòa li hôn. Hãy cùng LVT Education chia sẻ chùm thơ vợ chồng chia tay, thơ ly hôn, thơ buồn về đổ vỡ hôn nhân sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Mỗi lời thơ, mỗi tiếng lòng trĩu nặng. Có nỗi đau nào hơn thế ? Những nỗi niềm nhức nhối đã được nhân vật trữ tình gửi gắm qua những lời thơ vợ chồng chia tay vô cùng xúc cảm sau đây. Chia sẻ để chọn bài thơ chia tay hay nhất bạn nhé !
Thơ vợ chồng chia tay đẫm nước mắt
Tác giả: Quãng Nhẫn
Biết rằng đó là nỗi đauĐơn ly hônSao hai đứa vẫn nhẹ nhàng đặt bútCon bé lớn , úp mặt vào tường rưng rứcThằng út bi bô, con ở với aiCó lẽ nào ?Ta bắt đầu từ là khờ dạiNên chúng mình chẵng khôn lớn bao giờCó lẽ nào ?Tình yêu không thể vững bền mãi mãiNên con tim muôn thủa cứ ngu ngơ
Hôm ở trước phiên tòa hòa giảiEm ngước nhìn anhĐôi mắt giá băngAnh lặng lẽCúi đầu chẵng nóiNuốt ngược vào lòngTừng gọt buốt…trăm năm
Căn hộ nhỏMột thời hai đứa chung lưng đấu cậtNhường cho em thân gái dặm trườngCon bé lớnCầm tay em trai thút thítAnh chạnh lòngNhìn chúng nó mà thương
Dắt con gáiAnh quay về quê nộiThằng út níu chân không biết chuyện gìMắt ngây thơ vương chút buồn tồi tộiTý tuổi đầu đã biết đến chia ly
Anh cũng muốnCầm tay em lần cuốiNói với em lời chúc phúc muộn màngCánh cửa khépNhư lời đau từ biệtHai cuộc đờiHai ngả rẻ…sang trang….
Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện
Cớ gì mà phải chia tayTổ ấm êm ái chia ngay hai phầnCớ gì mà phải ly thân ?Giường nồng chiếu đượm đang gần hoá xaCon mình thành con người taCớ gì mà phải ra toà ly hôn ?Tội gì gạch xoá tâm hồnCớ gì đeo đẳng lời đồn không đâuĐôi khi “nóng mắt ấm đầu”Anh nhường em nhịn dài lâu tình bền.
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nhìn bạn gầy gò, thân quá khổGia đình tan nát, cảnh sầu lơLy hôn chồng vợ niềm đau đớnBỏ đám con thơ tuổi dại khờThui thủi lạnh lùng ôm trĩu nặngĐìu hiu vất vả quấn chơ vơYêu đương khô cạn dòng rung cảmBuộc trói làm chi để hiện giờ…
Tác giả: Nguyễn Thành Dũng
Một buổi tối tôi được mời dự tiệc(Lễ cưới vui, phòng ngập sắc hoa…)Bất ngờ gặp lại cô gái ấyMới biết em là ca sỹ phòng trà
Tôi nhớ lại… một ngày chưa lâu lắmTình cờ chứng kiến vụ ly hônCô gái ấy đứng trước tòa rơi lệDắt đứa con thơ, ánh mắt thật buồn…
Đêm như lắng chìm sâu vào tiếng hátTiếng hát em sao da diết, bồi hồi!Bản tình ca ngọt ngào đêm ấyĐến bây giờ còn vương vấn trong tôi…
Nghe em hát thấy cuộc đời thật đẹp!Như chỉ có mộng mơ và hoa lá muôn màu…Nghe em hát thấy đời tràn hạnh phúcNhư người ta chỉ sống để yêu nhau!
Không ai biết sau những đêm vui ấyEm cô đơn, lạc lõng đứng bên đời!Không ai biết sau bản tình ca ấyEm quay đi thầm giấu giọt lệ rơi…
Tác giả: Nguyên Thạch
Vuốt tóc emHôn nhau lần cuốiĐể ngày mai, là buổi chia ly.
Mắt biếc yêu ơiBiết nói những gìNgày mai đến, người đi ngàn xa vắng.
Ta hôn emÔi nụ hôn cay đắngMai còn đâuĐôi bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh
Chỉ còn đêm nayTa ru cuộc tìnhTrăng vỡ trên cao, ngàn ánh lung linh.
Đêm chia lyHôn em lần cuốiCòn nụ hôn nào đắm đuối như đêm nay?
Còn nuối tiếc nào?Tha thiết hơn đêm chia tay.
Tác giả: Thụy Hồng
Em cứ buồn nhưng van em đừng hỏiTại vì sao anh hờ hững với emChỉ vời vợi nhìn em mà không nóiDù chỉ là một tiếng phụ phàng em
Em cứ buồn nhưng van em đừng khócVì sẽ làm tan nát cả lòng anhCứ mắng anh với những lời hằn họcVì em ơi ! Tình như bọt đầu gành
Anh van em với cõi lòng rướm máuHãy về đi và quên cả anh điTrong anh giờ hiện hữu gã cuồng siNên quên hết , đừng trông gì anh cả
Anh van em hãy nhìn anh xa lạĐừng xót xa , đừng oán trách gì nhauĐừng nhìn anh với đôi mắt đớn đauAnh sẽ thấy không còn là anh nữa
Em hãy quên những gì anh đã hứaHãy xem như gió thoảng với mây bayĐừng trách anh sao đem dạ đổi thayVì em hỡi ! Anh không là anh nữa !
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Tình này bỏ ngõBuồn đau xót phận thẩn thờSầu vương khắc khoải bơ vơ một đời.
Ai ơi có thấuRuột nẫu lệ trànĐớn đau số kiếp hồng nhanNgười thương phụ bạc nặng mang tủi sầu.
Duyên đầu dang dởMuôn thuở hoài đauBao lời gian dối người traoNgu ngơ nhận lấy dệt màu yêu thương.
Đôi đường đôi ngãTình đã phai mờTại sao tôi vẫn đợi chờDù biết ai đó hững hờ chóng quên.
Có thể bạn quan tâm:
Giọt nước làm tràn li. Bao nhiêu sự chịu đựng, bao nhiêu nỗi ấm ức về người chồng vô tâm, phụ bạc, rượu chè bê tha dồn lại khiến người vợ không thể chịu đựng được. Và cái gì đến nó đã đến. Vợ chồng đưa nhau ra tòa, giải thoát cho nhau. Tập thơ vợ chồng chia tay, thơ đổ vỡ trong hôn nhân đã diễn tả sâu sắc nỗi niềm của nhân vật trữ tình. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ ly hôn nghẹn ngào
Tác giả: Nguyên Hữu
Em hí hoáyNgòi bút hờn tờ giấyĐơn ly hôn…
……
Quả bom lại nổGiọt ái ngoại tìnhĐơn ly hôn…
……
Hai đường thẳng song songTìm được điểm chungĐơn ly hôn…
……
Chàng buông tayNàng nắn nótĐơn ly hôn…
……
Giọt nước tràn lyChị viết – anh kýĐơn ly hôn.
……
Cơn ác mộng gia đìnhĐoạn kếtĐơn ly hôn…
……
Giải thoát linh hồnĐôi khi là một tờ giấyĐơn ly hôn…
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Tờ ly hônTa nhìn nhau lần cuốiCon dấu tròn – cột mốc của niềm đauKỷ niệm xưa tàn úa nát nhàu …
Anh đi về phía sương mùEm lặng nhìn bóng mờ hút gióHàng cây dường bâng khuâng tiếc xótChiều dần xaĐêm tới nhạt nhòa!
Gian nhà yêu thươngNhớ một khoảng trờiTiếng tình vọng trong tầng sâu thẳmSao em lại đi tìm vô vọng!Để mặc anh nhìn chốn vu vơ?
Tờ ly hôn – nhát cắt vô hìnhKhông gian hai nửaThời gian trôiĐường đời hai ngả vô cùngLầm lũi
Khối tình chungLạc lõngNgậm ngùi!
Tác giả: Vuhungviet.
Cầm quyết địhh trong chiều ngập nắng .Giọng quan toà sang sảng chiều trôi.Buồn lắm anh chị em ơi.Khổ đau ngập tràn lên đầu con trẻ .
Cha mẹ hai bên.Đứa con ngồi giữa nghĩ.Hôm qua có mẹ. có ba .Hôm nay ba mẹ ra toà ..Con theo ai ?. Toà hỏi.? .Con theo ba mất mẹ .Con theo mẹ mất ba .
Ai gây ra nông nổi .Vàng bán, mẹ lận lưng .Tiền bán nhà cha cất vào túi ngực .Đời con trẻ khổ thực
Cha mẹ yên ngủ .Con trẻ thao thúc .Lòng tức tưởii….Đi lủi thủi…….Ra bờ biển .ẦM….. một tiếng .
Cha chết điếng .Mẹ lặng yên .Trời trả báo .
Tác giả: Sương Sương
Hai mái đầu cúi xuống vẫn trầm ngâmChỉ còn đây khoảng lặng thinh ở giữaHai trái tim giờ chia thành hai nửaNửa kêu gào, nửa chua xót lặng câm…Bởi vì đâu khi hạnh phúc ly tanTờ ly hôn vứt ngang nằm lặng lẽGiấc mơ xưa không còn như tranh vẽĐã hoen màu hoen úa những tàn tro?Những hờn giận, những chuyện bé xé toNhững lo âu ai chờ ai đêm trắngNhững cơn say, những hờn ghen thầm lặngNhững chân tình thay bằng những dối gian…Bao lỡ làng, bao ngọt đắng trái ngangNay lặng thinh…hai mái đầu ũ rũLời dịu dàng thương yêu…bao ngày cũ?Đã phai dần theo cơn lốc thời gian?Hai mái đầu vẫn cúi thấp miên manNhư đắn đo giữa bao điều như thếTờ ly hôn gió vụt qua rơi nhẹVẳng cung buồn khi hạnh phúc vỡ tan!
Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Lá đơn gấp tư em rùng mình sợ hãiNghĩ đến ngày mai một mình em e ngạiGiá mà chưa có con chungBước trên đường em ngập ngừngHay thôi, ta lại về sống cuộc đời lầm lũiTự nhiên ước mình trở thành cát bụiBay giữa dòng vô định chẳng nghĩ suyAi hỏi sao rồi?Em trả lời mạnh mẽDạ ổn, vì được sống tự doAi an ủi gì em cũng cười toNhư kiểu được sống một mình cái cuộc đời hạnh phúcNhưng trong đêm một mình em lại thứcĐể đợi mong buồn tủi chẳng quay vềCuộc đời mà, đâu phải cơn mêCó người cạnh bên, có chồng vẫn thíchSẽ không ai muốn mình là vầng trăng khuyếtChỉ tại số phần nên phải chịu thôiỞ ngoài kia có kẻ nhiều lờiNói những điều làm tim em đau lắmNước mắt không còn bờ môi em vẽ đậmĐể giả vờ như hạnh phúc không anhQua thời gian em tự nắm tay mìnhTự an ủi và tự tìm hạnh phúcTự thấy đời vui hơn những trang đời mờ đụcThế này có phải hơn không…Ngày mai con mình có chồngMấy tấm thiệp mời để em là goá phụLỗi lầm con người là điều nên tha thứThôi thì ta cũng bao dungKhông cùng nhau đi đến tận cùngNhưng kỷ niệm ngày xưa vẫn là hạnh phúcTương – lai – người – ta – thường – nghĩ – về – ngày – mai, phía – trướcRiêng – của – mình – em – thấy – ở – hôm – qua.
>>>CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM: Chùm thơ hay về vợ chồng, thơ tình nghĩa vợ chồng sâu nặng
Những bài thơ buồn về vợ chồng chia tay sau đây tuy ngắn gọn nhưng vẫn diễn đạt sâu sắc nội tâm, xúc cảm của nhân vật trữ tình. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm, lời bộc bạch tâm sự hay đó là nỗi buồn khi gia đình mình không hạnh phúc, vẹn tròn. Chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ vợ chồng chia tay buồn
Thơ: Quý Phương
Từ nay chẳng còn chung bước bên nhauĐường duyên phận chúng ta giờ chấm dứtAnh chỉ dằn lòng gửi em đôi câu chúcNửa đời sau sống hạnh phúc thật nhiều
Đừng bận lòng hiểu nhau được bao nhiêuĐường em bước nếu gập ghềnh sỏi đáHãy đứng dậy hiên ngang và mạnh mẽBởi không anh che chở cạnh nữa rồi
Đừng lắng lo anh sẽ sống đơn côiTrời ắt hẳn công bằng cho tất cảSẽ gửi về cho ta thêm một nửaĐể yêu thương chia sẻ lúc muộn phiền
Ta gần nhau ngắn ngủi một đoạn đườngLúc hạnh phúc ta vẫn thường quên bẳnLúc xa cách thấy lòng nhiều ân hậnKhông yêu thương trọn vẹn một mối tình
Đường vợi xa giờ độc bước một mìnhAnh và em chẳng chung hình chung bóngAnh xa lắc mỗi khi em buồn khócEm vui cười anh thôi hết sẻ chia
Từ bây giờ người bên cạnh sớm khuyaLà người khác mong rằng em trân trọngHãy bước tiếp đoạn đường em ước muốnVì từ nay ta vĩnh viễn chẳng còn
Cạnh bên nhau chia sẻ những yêu thương …
Thơ: Mi Pha
Kính thưa tòa tôi quyết định ly hônVì sao ư ? vì chôn tình huyệt mộTình đã chết sống với nhau thêm khổĐọa tâm hồn bởi hố cách nghĩ suy
Tôi chẳng chê không nghĩ sẽ khinh khiHay ghét bỏ chỉ vì người nghèo khóTôi vẫn biết tình yêu luôn bỏ nhỏThật dịu dàng cho tỏ tấm lòng nhau
Nhưng thưa tòa ông bà ta có câuLy đã vỡ , tình đầu phai hương sắcCó cố sống với nhau tình cũng đắngChứ ngọt ngào sâu lắng có được đâu
Ký ức mà sao có thể phai màuTình bội bạc bên nhau làm chi nữaMuốn chèo chống gia đình để giữ lửaCon có cha muôn thuở vẫn tốt hơn
Nào ai hiểu cho rằng nỗi cô đơnThấm da thịt chập chờn khi đêm xuốngNgười bên cạnh…trời ơi…không cùng hướngNghoảnh mặt rồi…khổ, sướng…một mình tôi
Sống làm gì như bà mẹ đơn côiTất tần tật bể đời đều ôm trọnĐôi lúc nghĩ xòe bàn tay bao ngónMà vết hằn rơm rớm máu thời gian
Thưa quý tòa tôi chấp nhận lỡ làngDuyên đã hết cũng đành thôi chia cáchTôi vẫn biết thiệt thòi con hờn tráchNhưng một lần thử thách cuộc đời thôi
Lớn lên rồi con cũng hiểu cho tôiKhi hạnh phúc xa rời bàn tay níuNhững ngọt ngào ngày xưa chẳng xoa dịuVết nứt lòng…nhỏ xíu…nhưng rất đau.
Thơ: Phụng Hải Đăng
Anh đấy à! Sao lại trở về đây ?Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốtTôi ở nhà quặn đau từng khúc ruộtPhận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn
Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằmBởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữaCứ ngỡ rằng anh đi một vài bữaNào không ngờ cho đến tận hôm nay
Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầyGia đình ấm êm cùng nhau chia sẻThật ra thì được vài hôm vui vẻSay rượu về lại chửi vợ đánh con
Người như tôi còn trẻ, giờ héo mònNhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sốngKhốn nạn cái thân, đời có ai giốngThật vô duyên một kẻ bị phụ tình
Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinhThì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúcĐêm không ngủ một mình nằm thấy nhụcCũng là người sao chẳng giống người ta
Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bàMột kẻ thứ ba làm nhau đau khổHãy đi đi đây không còn bến đỗVề với người ta bỏ lại mặc mình tôi
Giờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi !
Thơ: Hà Thu
Rồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhauTình đã cạn chuỗi ngày sầu đăng đẳngMình chẳng lẽ hoài sống trong im lặngChung mái nhà mà khoảng vắng không tên
Tình chúng ta không giữ được lâu bềnBởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗiHay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rốiĐan sợi tình này quá vội mong manh
Bến thuyền quyên sóng va đập chòng chànhTay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoátXưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạtMen ái tình giờ chua chát đắng cay
Trước quan tòa mình dứt khoát chia tayTrút bỏ hết những tháng ngày chịu đựngVà Trút bỏ những tính toan sỏi cứngVấp một lần gượng dậy vững bước đi
Những yêu thương giờ còn sót lại gìCòn vết cứa đã hằn ghi đáy dạCòn vết sẹo đã chai lì như đáCòn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơ
Bước vào yêu ai học được chữ ngờAi biết được sợi tơ chùng hay thẳngAi cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặngMãi yên bình mà chẳng gợn sóng to
Giờ chúng ta mỗi đứa một con đòKhông hờn trách …chẳng phải lo va chạmNhững ký ức xóa dần trong tâm khảmGiữ làm gì làn mây xám hư vô.
Thơ: Duyên Nguyễn
Em buông rồi chẳng níu giữ làm chiLòng khắc khoải xuân thì nay ngang tráiHãy mạnh mẽ lên xin đừng có ngạiNỗi sầu này vương mãi cảnh chia ly
Xa nhau rồi nhung nhớ có được gìHay chỉ để ôm ghì niềm đau đớnTình chúng mình yêu nhau không đủ lớnNên tháng ngày gom trọn những sầu thương
Tưởng chúng mình đi hết cuối con đườngAi có biết nửa đường chia hai lốiĐể đêm về khóc thầm trong mỗi tốiRồi âm thầm ôm nỗi nhớ sầu đong
Sống bên anh bao năm gọi là chồngThuyền mất lái anh về vui bến mớiEm phận thuyền quyên ở nhà trông đợiAnh vô tình cứ vợi vợi mãi xa
Vui bên người ôm cuộc sống xa hoaBuồm căng gió vượt đại dương chẳng ngạiVẫn biết tình anh yêu trong ngang tráiNhững vui đùa vụng dại chút mà thôi
Có ai ngờ nay nghịch cảnh ngăn đôiTình chồng vợ phai phôi đường hai lốiEm rất thương con khóc thầm bực bộiÔm lỗi lầm anh đánh đổi tình thân!
Vui bên người không một chút phân vânCon thơ dại vẫn đang cần anh lắmAnh bước đi khi tình ta đang thắmMặc vợ con mang nặng những sầu đau
Từ bây giờ ta sẽ mãi mất nhauTình chồng vợ không con mơ nghĩa nặngHai đứa con anh cũng đành vứt quẳngTuổi thiếu thời đã vắng bóng người cha!…
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: CHÙM thơ buồn về cuộc sống gia đình chất chứa tâm trạng
Cuộc sống của vợ chồng có lúc cũng xuôi chèo mát mái nhưng có lúc cũng lục đục, cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt, trên bờ tan vỡ. Vợ chồng chia lìa để lại nỗi đau thương cho người đi kẻ ở và để những người con bơ vơ. Nếu bạn đang có tâm trạng, hãy chia sẻ ngay chùm thơ buồn về đổ vỡ hôn nhân sau đây để tìm niềm đồng cảm nhé !
Thơ buồn về đổ vỡ hôn nhân
Tác giả: Nhánh Rong
Muốn nói mà mệt mỏi quá nên thôiĐã lâu rồi không nhìn nhau đắm đuốiEm không nhớ lúc nào là lần cuốiHai đứa mình nhìn say đắm rồi hôn
Khi đi xa mình đã không còn nônVề cho lẹ kẻo người kia trông ngóngHai đứa mình không như hình với bóngTối chung giường tâm một cõi riêng mang
Đã lâu rồi không một tiếng hỏi hanEm mệt không? Tối qua sao trăn trở?Tự bao giờ không còn chung nhịp thở?Hai đứa mình khoảng cách bắt đầu xa
Dẫu hai ta vẫn còn ở chung nhàVẫn ấm êm nhưng mình không hạnh phúcLười cãi nhau lười thể hiện cảm xúcSống qua ngày trong mệt mỏi tâm tư
Rất nhiều lần em tự hỏi giá nhưRồi lại thôi bởi do mình chọn lựaKhông còn tin anh sẽ là điểm tựaNên một mình em cứ mãi loay hoay
Mỏi mệt rồi mà chưa muốn buông tayBởi còn thương hay là vì trách nhiệm?Thời nồng nàn đã qua dần tắt lịmMình còn gì? Níu kéo nữa hay thôi?
Tương lai mình nghĩ tới quá xa xôi
Tác giả: Nhánh Rong
Mệt mỏi rồi thì ta hãy buông tayĐừng sống chung để đọa đày nhau từng phút mộtĐã lớn rồi chẳng phải trẻ con mà bồng bộtSuy nghĩ tận tường rồi giải thoát cho nhau
Nếu mình đã không còn yêu nhau như những ngày đầuVà không còn có thể thương nhau như đoạn đường từng trảiThì tại sao hai ta phải ái ngại….?Hai chữ ly hôn chưa hẳn đáng sợ như tình trạng bây giờ
Có lẽ hai ta đều nghĩ rằng mình phải chờChờ cho các con được lớn khôn thêm một tíĐã là Mẹ Cha thì mình không có quyền ích kỉChia rẽ gia đình sẽ làm khổ các con
Đừng sống vì con nếu tình yêu không cònĐời sống bao lâu mà để từng ngày chậm trôi trong buồn tẻ?Chúng ta đã thôi không còn trẻTrói buộc nhau vầy….đâu có gì hay?
Nếu mệt mỏi rồi thì mình hãy buông tayĐể sau này còn coi nhau là bè bạnĐừng tranh đua cho cạn tàu ráo mángKhông vợ chồng thì cũng một thuở từng yêu.
Tác giả: Nhánh Rong
Mới đến xứ người em đã vội quênQuên câu thủy chung quên tình chồng vợChẳng còn nhớ anh, hai mình một thuởTừng là vợ chồng hạnh phúc bên nhau
Anh để em đi giờ nếm nỗi đauTương lai mai sau chỉ mình em cóHối hận để con xa mình từ nhỏGiờ gặp thế nào? xa cách đại dương
Buồn hận em nhiều mà vẫn còn thươngGiá biết khi xưa vợ đâu chồng đóCứ nghĩ ra đi tương lai sẽ cóAi có ngờ rằng sóng gió bủa vây
Em đã quyết lòng nhất định chia tayAnh biết làm sao, cũng đành như vậyChỉ thương đứa con xa cha từ đấyCho đến bao giờ gặp lại được nhau?
Chọn sai một lần ôm hận về sauChẳng còn nỗi đau nào hơn thế nữaAnh đã tự tay mở toang cánh cửaĐể em cùng người bước tới tương lai
Tác giả: Nhánh Rong
Làm sao để gìn giữHạnh phúc của gia đìnhKhi giận hờn mâu thuẫnHai đứa đều làm thinh
Em thì cứ đinh ninhLỗi đó do anh cảNên giận hờn buồn bãChẳng thèm nói nữa lời
Anh bực nên đi chơiTụ họp bạn bè nhậuKhông muốn về đấu khẩuVới người mình thương yêu
Anh không thích nói nhiềuEm không thèm giải thíchSau những lần xích míchKhoảng cách dường như xa
Làm sao giữ đôi taSau những lần giông bão?Đừng im lặng em àKhi lòng buồn ảo não
Hai ta đừng đội mãoTranh thắng thua trong nhàGiận xong thì ngồi lạiSan sẻ thì không xa
Tác giả: Tóc Nâu
Cõi đời một cõi bao laCõi tình nhỏ xíu chỉ ta với ngườiVui thì nghìn hạt nắng rơiVui như hoa bướm du chơi khắp cùng
Buồn về cõi ấy mông lungGần xa cứ ngỡ muôn trùng bao vâyBuồn về lạnh nhạt quắt quayBao nhiêu nghĩa cử tựa mây phiêu bồng
Trăm điều đã có hóa khôngVạn câu vàng đá tan lòng một khiGiận nhau thay đổi được gìHay chỉ chuốc lấy tràn ly lòng ngờ
Giận nhau đời hóa bơ vơGiận nhau cho lắm giấc mơ vỡ òaGiận chi chi giận thiết tha?Vì khi giận mới biết ta thương nhiều!
Cuộc sống vợ chồng đôi lúc cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt để rồi vợ chồng cãi vã, đánh đập thậm chí dẫn đên li thân, li hôn để lại nỗi đau khôn cùng cho cả hai và những người con. Cùng chia sẻ những bài thơ buồn về cuộc sông vợ chồng sau đây để cảm nhận bạn nhé !
Thơ buồn về vợ chồng
Tác giả: Chưa rõ
Anh bình tĩnh dừng tay mà suy nghĩEm nửa đời chỉ lo lắng chồng conPhận làm dâu luôn hiếu thảo vẹn trònLuôn chu đáo từng bữa ăn, giấc ngủ.
Anh rỗi việc chỉ bạc, bài, bia rượuSức thanh niên làm chưa đủ miệng ănAnh biết nhà hoàn cảnh rất khó khănBao nhiêu việc nhọc nhằn mình em gánh.
Em cố gắng chưa một lần tị nạnhMong gia đình được hạnh phúc ấm êmAnh vui vẻ… cả thâu đêm suốt sáng.Nén vào tim những chua xót, nỗi niềm
Khổ thế nào bản thân mình cũng rángKhông một lời than vãn với người thânChỉ khuyên anh ý thức việc nào cầnKhông để tâm biết bao lần đánh vợ.
Có nhiều đêm ôm tủi buồn nức nởSợ mẹ buồn cố nuốt lệ vào trongVới bạn bè vẫn mang tiếng có chồngĐêm hiu hắt bởi phòng không gối chiếc.
Vì gia đình em nhận phần thua thiệtAnh vô tâm nên đâu biết em đauÔm con thơ nuốt cay đắng, nghẹn ngàoNghĩ tình nhau không một lời oán trách.
Tự nhủ lòng đây chính là thử tháchCố gắng lên sẽ có cách vượt quaHãy bình tâm suy nghĩ lại anh àĐể con trẻ được có cha lẫn mẹ.
Tác giả: Chưa rõ
Chồng người như bách như tùngChồng mình họ bảo thằng khùng thằng điênChồng người dáng dấp ông tiênChồng mình xiêu vẹo thần nghiền rượu bia.
Chồng người dậy sớm thức khuyaChăm làm thương vợ vui đùa cùng conChồng mình sáng sớm năm lonChiều chiều năm xị tối còn nửa chai.
Chồng người xây dựng lâu đàiChồng mình đề đóm bán hai lần nhàChồng người chung thủy thật thàChồng mình giống quỷ gái già gái non.
Chồng người vì vợ vì conChồng mình bài bạc vợ còn bộ xươngChồng người một nắng hai sươngChồng mình say rượu gặp mương cũng nằm.
Ai ơi bóp trán bóp cằmGác chân nghĩ lại tháng năm mặn nồngĐường đường là đức ông chồngĐánh con đập vợ má hồng sao cam.
Nhìn chồng người khác mà hamNghĩ tới chồng mình hắc ám tủi thânVài lời nhắn gửi xa gầnMong chồng nghĩ lại vợ cần con thương.
Tác giả: Thái Vương Thiên
Tại sao anh mãi rượu biaBỏ em mãi đợi anh dzìa ấp yêuTân trang tươm tất mỗi chiềuTối nào anh cũng lêu xiêu khi về…Em giờ sinh khí tràn trềTuổi yêu ham muốn phủ phê chuyện nàyAnh say nào biết nào hayTối em trằn trọc, ngủ chay muộn phiền..Mơ màng phải đạt cảnh tiênSao anh mê rượu không ghiền gối chănTối nào anh cũng nằm lănGiờ anh phải chọn: gối chăn, rượu chè?Kỳ này nhất quyết rồi nheChọn em hay rượu nói nghe một lầnRuộng vườn cứ mãi bỏ khôngEm thuê người tưới khỏi cần anh luôn..
Tác giả: Thu Hà
Anh vẫn còn nhung nhớ đến người xưaVà thổn thức khi cơn mưa chợt đếnChuyện tình kia khiến tim anh mỏi mệtNhưng nỗi niềm đâu quên hết phải không ?!
Anh vẫn nhìn trong khoảng lặng mênh môngTìm hình bóng thầm mong người xưa cũBao ngày qua tưởng chừng như đã ngủCó ai ngờ…mùa thu đánh thức anh.
Dẫu biết rằng giấc mơ ấy chẳng thànhSao anh vẫn từng canh đêm thức trắng ?Tình của anh càng trở nên sâu nặngTrao về người..để nhận đắng con tim !
Em biết rằng anh mải miết kiếm tìmMùa kỷ niệm đã ghim vào khối ócCó biết không tấm thân anh còi cọcCũng chỉ vì lăn lóc khối tình si.
Là em đây…đâu có dám phân bìNgười đến trước…bởi vì em thấu hiểuVới người ta em trở nên kênh kiệuCó anh rồi…nhưng liệu có vẹn nguyên ?!
Bởi vì anh vẫn giữ trọn lời nguyềnVới người ấy…dù thuyền quyên…bến lỡDẫu tình xưa đã trở thành dang dởNhưng thu về….anh lại nhớ người ta…
Tác giả: Chưa rõ
Chồng người thương vợ thương conChồng em cờ bạc lại còn sỉn sayChồng người ý đẹp lời hayChồng em thô tục chửi ngày chửi đêm.
Thương vợ chân yếu tay mềmChồng người giúp vợ làm thêm việc nhàChồng em đánh chén thả gaCon đói cũng mặc…”ở nhà vợ lo”.
Nhẹ nhàng khuyên bảo nhỏ toChồng trợn mắt đáp: đồ trò trẻ conTháng năm dần cũng héo mònĐôi đường đôi ngả…nuôi con một mình.
Lúc xưa cũng đẹp cũng xinhCòn giờ trông giống yêu tinh hết thờiNgửa mặt lên hỏi ông trờiSao ông đày đoạ cuộc đời cuả con?
Từng canh dạ phải héo mònNgắm trẻ an giấc …mà con đau lòng.
>>>XEM THÊM: TẬP thơ buồn về cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc, cãi vã, chia li, tan vỡ
Cuộc đời của người phụ nữ sướng hay khổ phụ thuộc phần lớn vào người chồng, người bạn đời của mình. Nếu ai may mắn lấy được người chồng biết yêu thương, chia sẻ công việc với vợ đó là niềm hạnh phúc. Ngược lại, nếu lấy phải người chồng ham chơi, phụ bạc đó là nỗi bất hạnh của người phụ nữ. Sau đây là top những bài thơ buồn về chồng, thơ trách chồng bạn chia sẻ để tìm niềm đồng cảm nhé !
Thơ giận chồng, trách chồng
Sưu tầm
Nếu một ngày tôi đánh mất trái tim.Anh đừng hỏi vì sao tôi lơ đễnhCũng đừng hỏi vì sao tôi lỡ hẹn…Như những gì đã thề nguyện cùng nhau.Tôi đã từng và cũng đang rất yêu anhCả những khi trái tim tôi như vỡ tan,Cả những lúc tôi chờ anh trong ấm ức,Và cả lúc giận anh tôi vẫn thao thức,Cứ ngóng trông ,chờ một tiếng xe quen.Anh vẫn vậy ,có khi đến thâu đêm,Vẫn bạn bè, Bi Da và mọi thứ…Vẫn về nhà khi vợ con anh đã ngủ.Mà chẳng bận tâm là vợ có buồn lòng.Tôi giận.Anh bảo tôi ích kỉ.Bảo tôi rằng chỉ có biết bản thân.Tôi khóc.Anh bảo dư nước mắt.Khóc lóc hoài chẳng giải quyết được gì.Anh có biết, một khi tôi còn khóc/Là trái tim tôi còn đau khổ vì anh.Còn nhớ anh, còn cần anh ,và còn vì anh thổn thức.Cho dù anh đã làm nó tổn thương.Có những lúc tôi cảm thấy cô đơn.Trời gió mưa chỉ có mẹ và con.Tôi chỉ ước giá như thời gian như dòng nước.Tôi sẽ múc đổ đi tuổi trẻ tôi và anh.Để đưa anh về với vợ con ở tuổi trung niên.Cái tuổi mà anh có thể quên đi những ham chơi bèo bọt.
Sưu tầm
Giả đò nói chuyện gì đâu không ,Thiệt tủi cho em tiếng có chồng…Tối đó chờ hoài sang sáng sớm,Đêm kia đợi mãi đến hừng đông .Hôm nay chẳng chịu ôn bài vở,Mai mốt làm sao có chút bồng?Ông xả mình ơi xin thức dậy,Chiều em một chút có nên không?
Sưu tầm
Bô trai tốt tướng đã mần chi?Về tới chui vô cứ ngủ khì..Khao khát đêm ngày im cũng ngặt,Thèm thuồng sáng tối nói hơi kỳ.Em không đòi nợ quê cơ lắm,Anh hổng trả bài tức chết đi.Sung sướng có qua thì có lại ,Theo anh thiệt phí tuổi xuân thì …1 Bài thơ Gia trưởng – tác giả Kim AnhPhu thê trọn kiếp thật bẽ bàngTỉnh giấc mơ nồng số hồng hoangVì đâu phải sống như nô lệMặc sức dày vò hỡi tình langVẫn biết ân tình thật trái ngangĐời hoa sớm nở đã vội tànPhù du cánh mỏng nên đành mặcLuân thời đạo lý lắm đa đoan.
Tác giả: Nguyên Hữu
Đã lâu rồi anh àKhoảng cách mình thật xaNụ hôn mình thưa quáHững hờ đôi môi ạRun rẩy những canh dàiAnh bước đi cùng aiEm biết… em biết đấySao chúng mình thành vậy?Em vẫn là vợ hiềnVẫn chung thủy vẹn nguyênVẫn từng đêm thức đợiNgười chồng đang phản bộiVới những ả đào quaVẳng những tiếng than caTrong căn phòng tịnh vắngHôn đôi môi mặn đắngNguội lạnh với đông hờnTờ giấy đơn ly hônEm viết và đã kýBao lần rồi ấy nhỉBao lần em vò điCon mình có tội chiEm ngắm nhìn con ngủVì con em tự nhủSẽ cố gắng thật nhiềuAnh sẽ như cánh diềuKhi không còn no gióAnh rồi sẽ rũ bỏVề với gia đình thôiEm vẫn tin anh ơiEm vẫn đang dõi đợiQuay về đi anh hỡiKịp cánh cửa thời gianEm vẫn chưa buông mànChưa đóng cài cánh cửaNếu sai mình cùng sửaAnh… anh hãy về đi…
Tác giả: Thúy Lan
Tình lỡ còn vương dẫu biệt lyHồn đau cố níu phút phân kỳBuồn nương ngày tháng tim se thắtTừ độ trăng tàn chẳng thiết chi !Hương ảo mộng đời dỗ giấc yêu.Hằng đêm thêu dệt ước ao nhiềuMười hai bến nước ,chưa lần ghé !Gió bắt mưa cầm , dạ hắt hiu.Còn anh họa thi gửi lên mâyLời nói từ tâm nhắn nhủ ai ?“Đừng trách hay hờn duyên trắc trở !Xót xa dáng liễu…năm canh dài .”Ví như em đọc …hiễu …làm ngơAnh nhớ lặng thinh… khéo giả vờ.Hổng biết chuyện gì mà cổ khóc !“ Mưa tan giông tạnh …tình là mơ …”
Trên đây, LVT Education đẽ gửi đến bạn chùm thơ vợ chồng chia tay, thơ ly hôn, thơ buồn về đổ vỡ hôn nhân chất chứa tâm trạng với nhiều cung bậc cảm xúc khó phai. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng bài viết, bạn đã tìm được niềm đồng cảm. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.