Table of Contents
Ai cũng đã từng trải qua những năm tháng học tập dưới mái trường với những kỉ niệm tuổi học trò khó quên cùng những người thầy, người cô đáng kính và những người bạn dễ thương. Để rồi khi lớn lên nhớ về về thời hoa niên thơ mộng lòng ta không khỏi bồi hồi. Cùng LVT Education lắng lòng với TOP 55+ bài thơ hay về thầy cô và mái trường ý nghĩa sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
1. Top 10+ bài thơ hay về thầy cô và mái trường đặc sắc
Đã bao lâu rồi bạn không trở về thăm lại trường xưa của mình. 5 năm hay 10 năm. Quãng thời gian ấy cũng đủ để thấy thầy cô tóc đã không còn như xưa vì ai cũng đã thức trắng thâu đêm để soạn bài hay chấm bài cho học sinh. Bài nào chưa được thì thầy cô khuyến khích, bài nào tốt thì khen ngợi. Chỉ bằng những cử chỉ ấy cũng khiến học sinh càng thêm yêu thầy cô hơn. Hãy sống lại với kí ức đó qua những bài thơ hay về thầy cô và mái trường sau đây nhé !
Thơ hay về thầy cô và mái trường ý nghĩa
Con Đò!
(Sưu tầm)
Bao năm đưa đón con đò!Mong cho con trẻ chăm lo học hànhĐường xa vạn dặm sớm mongVui đàn em nhỏ ngóng trong con đòDù cho vượt khó sóng toÂm thầm dìu dắt con trò lớn khônSớm hôm tối lửa tắt đènCháy lên ngọn đuốc hoa sen nở đầyĐò đưa giọt nắng trên câyƯơm đầy mầm sống hạt cây xanh mầmĐò đưa lặng lẽ chiều hômNắng vào cửa sổ lời chào Thầy, côTiếng reo hai chữ Cô, thầyThắm đầy trang vở thơ ngây tình tròĐường xa chẳng ngại chăm loMong trò ngoan giỏi con đò ngủ yênThiêng liêng hai chữ con đò!Mong đàn em nhỏ sớm lo việc nhàRồi mai vọng mãi lời caNước nhà sánh bước hùng caTiên rồngĐò kia rồi sẽ sang sôngNắng hồng tiếp bước hùng thiên ngàn đờiVươn khơi vượt sóng cao vờiNgàn đời Đất Việt sáng ngời thầy ơi!
Ơn Thầy Cô
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Thành tâm ghi nhớ em làm vần thơ
Kính chúc các thầy các cô
Luôn luôn mạnh khỏe từng giờ bình an
Lòng thầy bát ngát đại ngàn
Tình cô yêu dấu chứa tran biển trời
Dậy con cách sống làm người
Hành trang kiến thức vào đời tự tin
Lời ăn tiếng nói giữ gìn
Kính trên nhường dưới biết xin, biết chào
Hôm nay con rất tự hào
Lòng luôn ghi nhớ công lao của thầy
Mười năm công sức trồng cây
Trăm năm nuôi dưỡng cô thầy bón chăm
Thầy cô vất vả thân tằm
Nhả tơ rút ruột quanh năm vì trò
Qua sông là những chuyến đò
Thầy cô cầm lái cho con vào đời
Ghi sâu công đức thầy ơi
Tim con luôn khắc những lời thầy cô.
Nhớ Ơn Nhà Giáo
Tác giả: Phan Thị Hạnh
Mừng ngày Nhà giáo Việt NamTôn sư rộn rã hân hoan chúc mừngLàm nghề dạy trẻ chung lưngGiúp cho đất nước phục hưng vững bền
Nhân tài gìn giữ cội nềnYêu thương Tổ quốc mẹ hiền kính yêuCho dù gặp cảnh liêu xiêuCon thuyền chở đạo vượt nhiều chông gai
Bút xưa Đò Chiểu chẳng phaiTrải bao năm tháng miệt mài vươn lênCho dù chẳng để tuổi tênViệt Nam dáng đứng bay lên kiên cường
Vun trồng cực khổ khôn lườngĐơm hoa kết trái mới tường nghĩa nhânCông thầy khó thể đo cânƠn dày nuôi dưỡng tuổi xuân nhớ hoài.
Mãi trong tôi, ngôi trường ấy
Ngày nào còn bỡ ngỡLoay hoay trước cổng trườngChưa một chút bâng khuângVới ngôi trường mới ấy
Mấy hàng cây phượng vĩMấy gốc lá bàng toHình như muốn thầm thìBạn ơi vào đi nhé !
Kia rừng dương vẫy gọiHoà quyện tiếng chim chuyềnNhư một khúc giao tìnhCùng đón chào bạn mới .
Vậy mà giờ thấm thoátĐã bao niên học rồiNgôi trường ngày nào ấyLà một phần trong tôi .
Cũng hàng cây phượng vĩCũng mấy gốc bàng toGiờ là bạn tri kỷNgày nào cùng có nhau
Mỗi khi lá xào xạcNhư những nốt nhạc vuiCùng hoà vào điệu hótCủa lũ chim trên cành .
Đến khi hoa phượng nởĐỏ rực cả sân trườngCũng là khi ve khócCho tình bạn chia ly
Ôi ! Mái trường yêu dấuÔi ! Thầy cô thân yêuChắp cho tôi đôi cánhBay cao trên đường đời .
Thời gian sao nhanh quáĐã bao năm xa trườngNơi phương xa xứ ngườiNhìn cảnh nhớ trường xưa .
Tôi mong ước một ngàyĐược về lại trường xưaTìm lại chút kỷ niệmCủa một thời mộng mơ .
Đừng nhé thời gian ơi !Đừng phủ mờ kỷ niệmĐừng phủ lớp rong mờĐể còn mãi trong tôi.
Trường Tôi
(Tố Hữu)
Trường tôi kiểu cách gì đâu?Không ham mái ngói, chẳng cầu tương vôi:Nhà tranh vách đất đủ rồiĐình quang chiếm chật, được ngồi là hay!Trường tôi vui giữa luống càyBến sông, bãi chợ, bóng cây, lưng đồiTrường tôi vui giữa biển khơiChữ reo mặt sóng, chữ ngời ghe câuTrường tôi vui giữa rừng sâuChữ theo đuốc lửa, đêm thâu tiếng người.
Lại đây, ơi bạn mình ơi!Trường tôi vang vọng rộn lời nước nonTa nghèo, không mực thì sonBút tre phấn gạch, bà con tạm dùng.Nghiêng đầu trên tấm bảng chungPhơ phơ tóc bạc, bạn cùng tóc xanhNày em, này chị, này anhChen vai mà học, rách lành sao đâu!I tờ mớm chữ cho nhau…
Viết cho ta một góc sân trường
Thêm một lần ta đặt bút làm thơThả câu chữ theo lá bàng rơi thoảngTặng riêng ta làm hành trang năm thángGóc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.
Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hayTiếng trống trường, những nô đùa, bài giảngCó đôi khi… bóng áo dài xa – thoángNghe mênh mang …tuổi hạ thuở – xa – nào.
Cũng có ngày trời đất chẳng ra saoNắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạBãi xe ta cũng cựa mình rôm rảChú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)
Mùa hạ về ngheve hát lâm liNgắm phượng hồng xênh xang khoe áo mớiTa nghe ta … một thời lưu bút gợiCũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.
Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chươngCó phần ghi: Trách cuộc đời đau đáuPhần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạoCho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.
Ngẫm lại: Cười những sự kiện không mayThôi chết rồi chú ơi! con …mất véMặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệBất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.
Và cứ thế ngày cứ lại qua ngàyTa thuộc làu những tay thon, xe máyCả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấyMiệng thầm cười tên mới… “CHÚ XE ƠI”.
Có thể bạn quan tâm:
2. Những bài thơ hay về thầy cô và mái trường ngắn gọn
Những bài thơ về thầy cô và mái trường sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ về thầy cô, nhớ về mái trường. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ hay về thầy cô và mái trường ngắn gọn
Nắng ấm sân trường
(Nguyễn Liên Châu)
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thươngLá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắngGiờ đang học, mảng sân vuông lặng vắngChim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơNắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửaVà cả gió cũng biết mê thơ nữaThổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông vàng ngây rơi xoay títNgày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítSà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lànhThời gian như dừng trôi không bước nữaKhông gian cũng nằm yên không dám cựaNgại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thangKiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấmLời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắngNắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…
Mái Trường Thân Yêu
Tác giả: Tocngan.HYTV
Mười lần khai giảng qua rồiMà nay tôi lại bồi hồi xuyến xaoMới vừa năm ngoài bước vàoMái trường chuyên tỉnh tự hào lắm thay!
Vậy mà khai giảng lần nàyTim tôi rạo rực nhớ ngày đầu tiênThầy cô như thể mẹ hiềnDày công dạy dỗ triền miên tháng ngày.
Cơm cha áo mẹ chữ thầyGắng công học tập có ngày thành danhThời gian rồi cũng qua nhanhNhưng bao kỷ niệm ngày xanh mãi còn.
Trên cao chim hót véo vonPhía xa cây phượng vẫn còn điểm bôngNgôi trường là mái nhà chungĐi xa mãi nhớ ngày cùng bên nhau.
Ơn thầy em mãi khắc sâu!Dù cho cuộc sống dãi dầu nắng mưaEm luôn nhớ mái trường xưaNhớ trường chuyên tỉnh sớm trưa đi về.
Thầy Và Chuyến Đò
Tác giả: Chưa rõ
Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò kể chuyện một thời rất xưaRằng người chèo chống đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Chuyến Đò Tri Thức
Tác giả: Chưa rõ
Tôi về thăm mái trường xưaBao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đâyPha sương mái tóc cô thầyBảng đen phấn trắng…còn đây căn phòngCon đò neo đậu bến sôngĐưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thươngBằng lăng tím rụng cuối đườngPhượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hèRíu ran chim hót cành meCánh diều mơ ước ta về tuổi thơBên trang giáo án từng giờLặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sôngNgoài sân vương sợi nắng hồngChuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Tựu Trường
Giờ náo nức của một thời trẻ dạiHỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gươngNhững chàng trai mười lăm tuổi vào trườngRương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.
Sắp hạnh phúc như chương trình lớp họcBuổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyênTrong sân trường hướng dạo giữa Đào viênQuần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.
Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹTim run run trăm tình cảm rụt rèTuổi mười lăm gấp sách lại, đứng ngheLòng mới mở giữa tay đời ấm áp.
Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặpNỗi xôn xao thầm lặng ở trong rươngCủa chàng trai mười lăm tuổi vào trườngMắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ
Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghéKhông nỗi gì có thể vuốt ve hơnĐêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơnTủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.
Em Mãi Khắc Ghi
Tác giả: Trần Văn Nghệ
Thời gian dù mãi dần trôiCon thuyền tri thức suốt đời thầy mangLật từng cuốn vở sang trangĐong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.Nhớ thầy cô những sớm chiềuTận tâm chỉ dạy những điều sáng soiCho em vững bước vào đờiTương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.Tóc thầy giờ đã bạc màuĐêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơMong đàn em dựng cơ đồNước non Đất Việt trong mơ trường tồn.Nay giờ em đã lớn khônChúc thầy cô mãi giữ hồn non sôngViệt Nam sáng mãi trời hồngChúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.
3. Chùm thơ về thầy cô hay, ý nghĩa nhất
Nếu như bố mẹ cho ta một hình hài thì thầy cô lại mang đến cho ta nguồn tri thức. Nói sao hết những công ơn trời biển thầy cô đã dành cho mình. Nhờ những nguồn tri thức của thầy cô chúng ta mới khôn lớn, trưởng thành, bước vào đời để gặt hái nhiều thành công. Hãy danh thời gian lắng lòng cùng những bài thơ về thầy cô hay nhất sau đây để ngẫm lại công ơn đó bạn nhé !
Thơ về thầy cô hay
Ơn Thầy
Tác giả: Vũ Hồng Tâm
Trăm năm Đạo giữ ở đờiTiên học chữ Lễ sau rồi chữ VănƠn Thầy khai sáng chữ NhânCông Thầy vun đắp bao lần chữ TâmDạy luôn chữ Hiếu tình thâmKhắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngàyChữ Đức Thầy dạy đến nayCả luôn chữ Tín mai này lập danhChữ Trung thấm nghĩa sẽ thànhCó thêm chữ Chí xứng anh hùng rồiChữ Hướng làm vốn cuộc đờiTheo cùng năm tháng chữ Người đã lênLời Thầy em vẫn không quênBao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đờiCho dù vật đổi sao rờiƠn Thầy khắc cốt những lời năm xưa.
Lời Ru Của Thầy
Tác giả: Chưa rõ
Mỗi nghề có một lời ruDở hay thầy cũng chọn ru khúc nàyLời ru của gió màu mâyCon sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên baThầy ru điệp khúc quê nhà cho emYêu rồi cũng nhớ yêu thêmTình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câuBiết con chữ cũng đứng sau cuộc đờiTuổi thơ em có một thờiƯớc mơ thì rộng như trời, ngàn năm.
NGƯỜI LÁI ĐÒ
Thơ: Nghĩa Trần
Mỗi năm đưa một chuyến đòChở bao con chữ về kho học hànhHọc trò đỗ đạt công danhMai sau giúp Nước mình giành Vinh Quang
Trồng cây giữ Nước giữ LàngƯơm mầm tri thức nặng mang nỗi lòngChẳng màn vất vả nhọc côngChỉ mong tất cả thuộc lòng lời ru:
“Quê Hương sạch bóng quân thùGia đình hạnh phúc thầy U đỡ đầnRa đường giúp bạn khó khănLên Trường học hỏi: Lễ, Cần, Thanh, Liêm”
Thầy ,cô khi khó hỏi tìmĐể thêm kiến thức về ghim trong mìnhHãy là những đóa hoa xinhTô đời tươi đẹp bình minh nắng hồng
Nhọc nhằn dõi mắt nhìn trôngDìu từng chân trẻ ẵm bồng giấc mơHọc sinh tuổi trẻ dại khờNhư bầy chim nhỏ bơ vơ trong vườn
Cô, thầy dìu dắt yêu thươngLàm nền vững trải con đường tương laiĐò đưa cần mẫn miệt màiQua sông tri thức vì ai một đời ?
Thầy và chuyến đò xưa
Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt
Lặng xuôi năm tháng êm trôiCon đò kể chuyện một thời rất xưaRằng người chèo chống đón đưaMặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diềuKhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênRời xa bến nước quên tênGiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đờiTóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngMắt thầy mòn mỏi xa trôngCây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian.
Bụi phấn
Tác giả: Hoài Thương
Thầy con giờ đã già rồiMắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâuPhấn rơi bạc cả mái đầuĐưa con qua những bể dâu cuộc đờiMỗi khi bụi phấn rơi rơiThầy gieo mầm hạt những lời yêu thươngCho con vững bước nẻo đườngHành trang kiến thức, tình thương của thầyBiết bao vất vả, đắng cayGạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đờiNhưng tâm thầy mãi sáng ngờiDựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!Trọn đời con mãi tự hàoCúi đầu cung kính thương sao dáng thầyDẫu đời xuôi, ngược đó đâyTim con ghi khắc lời thầy khi xưaKhuya rồi thầy đã ngủ chưa?Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầyCho con cuộc sống hôm nayMừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên!
Lời Tri Ân
Tác giả: Thái Yên Sa
Người thầy áo bạc sờn vaiVẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàngTình thầy con mãi nặng mangDù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìmThầy gò vai gánh chữ thêm cho đờiĐêm trường giấc ngủ chơi vơiNgày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giàyCỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôiTừng trò từng lớp xa xôiRừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theoCòn đây chút phận bọt bèo nổi trôiChiều rơi nắng đã tắt rồiBên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung.
4. Tập thơ về mái trường lắng đọng cảm xúc
Mái trường là nơi để ta nhớ và tri ân công ơn của thầy cô đã dạy cho chúng ta kiến thức, truyền đạt cho chúng ta biết bao điều hay lẽ phải về kỹ năng sống và giúp chúng ta nên người. Những bài thơ về mái trường hay nhất sau đây là niềm xúc cảm của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường xưa. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ về mái trường đặc sắc
Trước cổng trường con gái
Khi các em ùa ra như đàn bướmBao anh chàng đứng dựa dưới hàng câyTôi ngoài cuộc – đứng bên – và thấy hếtNhiều thư tình vội vã lén trao tay
Tôi cũng có một phong thư muốn gửiSuốt mười năm lỡ thất lạc số nhàNào các em hãy nhắn giùm tôi vớiCũng cổng trường này, cô gái ấy đi ra
Cô gái ấy đi ra… mười năm không thấy lạiChỉ các em cứ lũ lượt tan trườngPhong thư cũ niêm mối tình thơ dạiTay tôi cầm muốn gỡ ngại tơ vương
Nên cứ mỗi buổi chiều tan lớp họcKhi các em đang rối rít hẹn hòMắt lơ đễnh thoáng ngạc nhiên bắt gặpCó một người đãng trí đứng buồn xo.
Nhịp trống trường
Từ nhịp tay vỗ dắt con điCon lớn dậy men dần theo tiếng trốngÂm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏngTừ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông
Tuổi thơ chập chững bước vô trườngNghe trống điểm để đời ta bật khócĐể ta biết oà reo sau tiết họcNhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.
Cái âm thanh dữ dội lại rất hiềnTa ngơ ngác trước điều chưa hiểu hếtCó niềm vui bài văn vừa kịp hếtCó nỗi buồn bài toán giải chưa xong.
***Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh môngQui tụ cả hai sắc đầu xanh bạcSau nhịp trống thấy mình luôn đổi khácMột dáng hình đang đợi phía xa xăm …
Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuângTa mãi bước theo tiếng đời giục giãKhi đứng trước một niềm đau vấp ngãLại nghe dồn tiếng trống những ngày qua.
MÁI TRƯỜNG XƯA
Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?Để tiếng trống chiều nay thêm thương nhớTôi như chiếc lá bàng sau bão gióĐợi âm thầm hình bóng tuổi xưa yêu.
Tôi nhớ từng viên ngói phủ mờ rêuLũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổNhững hàm số ngổn ngang trên trang vởBài viết nào xộc xệch mấy câu văn.
Quả bàng non ấp ủ những tháng nămTôi đợi hoài ước mơ chưa chín nổiCái đáo, hòn bi, tiếng chim vồi vộiTrốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười.
Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươiMưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấyCái bím tóc đuôi gà hoe hoe ấyCòn cong môi ngúng nguẩy nữa hay không!…
Đâu bài thơ tôi viết mãi chưa xongThời gian lấp kín dần bao trang vởHoa bàng trắng rồi đến mùa phượng đỏVà tóc thầy bụi phấn cứ trắng hơn.
Giữa cuộc đời bè bạn vắng nhau luônĐể mỗi bận hoa cúc vàng trước ngõTiếng trống xui nhớ nôn nao trường cũThơ gieo vần bát ngát sắc vàng thu…
Yêu lắm trường lớp ơi !
Sưu tầm
Em yêu mái trườngCó hàng cây mátXôn xao khúc hátRộn vang tưng bừng
Những giờ ra chơiSân trường nhộn nhịpkhi nào có dịpMọi bạn ghé thăm
Nơi đây biết baoBạn bè trang lứaThầy cô dạy bảoCho em bước vào
Lời cô ngọt ngàoThấm tung trang sáchCô dạy bao cáchGiảng bài thật hay
Những ngày nghỉ họcEm thấy nhớ trườngNào các bạn ơiGắng đi học đều
Có đêm trong mơBỗng cười khúc khíchThích ơi là thíchNgỡ đang ở lớpCùng bạn đùa vui.
TRƯỜNG TÔI
Cổng trường tôi trông rất xinh
Tường cao cổng sắt , dưới hình văn hoa
Bước vào thoang thoảng hương hoa
Trời cao xanh ngắt , mây là là bay
Râm râm bóng mát hàng cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào .
Xa xa hàng dương vẫy chào
Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương
Cùng nơi khắp chốn trong trường
Sinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện trò
Người nói nhỏ , kẻ nói to
Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương
Vọng xa nghe tiếng giảng đường
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình .
TA VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Vũ Nga
Tiếng trống trường còn vang vọng đâu đâyCánh phượng nhỏ làm dày lên nỗi nhớBao trái tim non cùng hoà nên nhịp thởGọi yêu thương trải khắp mái trường xưa
Ta vẫn về để thấy nắng ban trưaNgôi trường cũ với ngàn bông hoa nắngĐể thấy mình trên từng trang giấy trắngVời vợi xa nhưng thương nhớ vẫn đong đầy
Ta vẫn về để thương nhớ đầy tayKỷ niệm cũ cứ ùa về bối rốiĐể trái tim nhắc nhở thời nông nổiNhớ tiếng cười rung động tuổi thanh xuân
Ta vẫn về hong lại những ngày xanhCho ký ức trượt qua vùng mơ mộngCho vết hằn tháng năm không còn rộngĐể thấy mình yêu lắm khoảng trời xanh
Và ta đã về cho thương nhớ vây quanh.
>>>Xem thêm: TOP 55+ bài thơ về mái trường và thầy cô bồi hồi, xúc động
5. Chùm thơ lục bát về thầy cô và mái trường dạt dào xúc cảm
Những bài thơ về thầy cô, mái trường theo thể lục bát sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ thầy cô, nhớ về mái trường. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ lục bát về thầy cô và mái trường
Tri Ân
Thơ; sưu tầm
Thu tàn trời đã sang đôngBồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầyNgười trao khát vọng hôm nayChắp cho đôi cánh em bay vào đờiBao chuyến đò lặng không lờiƯơm mầm xanh tốt rạng ngời tương laiBên trang giáo án miệt màiHao gầy tâm huyết năm dài tháng quaTừng câu từng chữ ê aBao lời dạy dỗ thiết tha nồng nànMõi mòn khuya sớm gian nanNhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòngBao thế hệ đã sang sôngThầy cô luôn mãi vọng trông theo cùngMặc cho mưa gió bão bùngVẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơHôm nay kính dệt vần thơTri ân hai tiếng… vô bờ khắc ghiNẻo đời dẫu có thịnh suyDù bao gian khó mãi ghi ơn dầyMừng ngày nhà giáo hôm nayKính dâng lời chúc cô thầy muôn nơiAn khang hạnh phúc rạng ngờiGia can êm ấm trọn đời yêu thươngDẫu cho cách trở ngàn phươngLòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy…
Ru Lại Ơn Thầy
Tác giả: Chưa rõ
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầyLời ru bay bổng tự ngày ấu thơThầy cầm tay viết i tờDạy con đạo lý sống cho ra ngườiMột đời cần mẫn thầy ơiĐưa bao thế hệ tới bờ tương lai“Nửa chữ cũng vẫn là thầy”Lời ông cha dạy có sai bao giờDẫu đời chưa đẹp như mơTình thầy cô với học trò bền lâuTóc con giờ đã bạc màuLại ru cháu cũng từ câu ơn thầy.
Lời Ru Của Thầy
Tác giả: Đoàn Vị Thượng
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Thơ: Võ Sơn Lâm
Nhớ sao những buổi trưa hèNgắm hàng phượng vĩ tiếng ve gọi bầyMái trường rêu phủ còn đâyBao năm xa cách các Thầy các Cô
Còn kia tấm ảnh Bác HồDặn dò các cháu cơ đồ mai sauHọc cho giỏi, để làm giàuSánh vai cường quốc năm châu tiếng Người
Các em như đoá hoa tươiThầy Cô vun đắp nên người mai sauGặp lại tưởng ngỡ buổi đầuTóc Thầy Cô đã điểm màu thời gian
Thầy trò xúc động ngập trànVòng tay thắm thiết chứa chan nghĩa tìnhTrống trường đã điểm tùng rinhChia tay mái ấm ân tình luyến lưu .!..
MỘT THỜI ĐÃ XA
Tác giả: Phương Nguyễn
Xa xa nghe tiếng trống trườngMà sao cảm thấy trong lòng lệ tuônNhớ về bóng dáng thân thươngNhớ ngày cắp sách một thời đã qua.
Nhớ cành phương vĩ là đàTiềng ve rộn rã gọi mùa hè sangNhớ từng ghế đá thân quenNhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dàoBỗng dưng gợi lại trong tôi thế nàyNhớ từng giọng nói của thầyNhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.
Giờ đây lòng dạ xuyến xaoNhớ trang lưu bút hôm nào trao tayXa nhau mười bốn năm dàiMà tôi cứ ngỡ như là hôm qua.
Về Thăm Trường Tôi
Tác giả: Trần Giang
Tôi về thăm mái trường xưaThời gian vọng lại đong đưa tiếng thầyHàng cây đường cũ còn đâyThầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đờiNhớ sao lớp học chỗ ngồiChia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưaÀ ơi câu hát chiều mưaÀ ơi bài giảng sớm trưa say nồngCả đời đưa sáo sang sôngThầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều“Lời thầy chan chứa tin yêuLòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”
6. Những bài thơ làm báo tường 20/11 tri ân thầy cô thật hay
Hằng năm, cứ mỗi dịp 20/11 các nhà trường thường tổ chức nhiều hoạt động văn hóa, văn nghệ để chào mừng. Và một trong những hoạt động các nhà trường thường làm là yêu cầu các lớp hoặc cả trường làm chung tờ báo tường 20/11 thật đẹp, thật hay để chào mừng ngày Nhà gióa Việt Nam. Sau đây là một số bài thơ hay các bạn có thể sưu tầm để làm bài báo tường của mình thêm ý nghĩa.
Thơ làm báo tường 20/11 tri ân thầy cô
Nhớ Ơn Thầy Cô
Tác giả: Sở Lưu Hương
Bao năm học dưới mái trườngThầy cô tiếp bước con đường tương laiDù em có bướng có saiThầy cô vẫn bảo không ai tự tài
Quyết tâm rèn dũa miệt màiRồi sau mới sướng mới oai với đờiSinh ra ai chẳng muốn cườiNhưng ai cũng khóc chào đời đấy thôi
Học sinh thích phá thích chơiĐó là quy lụât muôn đời đã qua..
..
Nói thì nhất quỷ nhì maNhưng ai chẳng sợ thứ ba học tròThầy cô trọn kiếp đưa đòDù mưa dù gió phận cò cũng đi
Mỗi khi sắp đến mùa thiTóc thầy thêm bạc mắt cô thêm ngầnNào ai than khó khổ gầnVì nghề nhà giáo phải cần hy sinh
Bao người giỏi tiếng thông minhRồi đâu có sướng bởi khinh chữ thầyMột chữ chẳng thể đong đầyNhưng dù nửa chữ gọi thầy vẫn nên
Dưới thì phải kính bề trênNợ thì phải trả chớ nên vong tìnhHọc tài học trí Trạng QuỳnhVang danh sử sách bóng hình quê hương..
..
Lời thầy vẫn mãi thân thươngTình cô vẫn mãi trên đường em điLệ nhòa mắt đã tràn miTiếc thời cắp sách qua đi vội vàng
20 – 11 đương sangEm vì sự nghiệp nên đang xứ ngườiNhưng dù đến khắp mọi nơiƠn thầy cô mãi muôn đời không quên
Xin trời, thượng đế ơn trênCho thầy cô khỏe vui bên gia đìnhĐể mỗi buổi sáng bình minhThầy cô tiếp bước công trình tương lai
Hai từ “Cao Quý” chẳng saiBởi nghiệp nhà giáo không ai sánh bằng.
Nhà Giáo Việt Nam!
Tác giả: Thầy Nguyễn Nam Lập
Hôm nay chảy ngược về xuôiNhớ ngày nhà giáo ngược xuôi sớm chiều.Chữ hay nắng nhỏ mưa nhiềuTình yêu cô tặng bao điều chứa chanDẫu cho có dấu chân ngànGian nan tiếp bước giàu sang vững vàngĐường đi cô mãi bình anKêu mang lời nói chứa chan cô tròSớm lo thương mãi con đòChăm lo cuộc sống ấm no sau nàyThầy cô chắp cánh em bayBay cao bay mãi tháng ngày yêu thươngCó nhau cô mãi khiêm nhườngTình thương Nhà giáo rọi đường bước emBên ô cửa nhỏ êm đềmGợi thêm nỗi nhớ cô thầy năm xưaEm thưa xin hứa mãi dùaXin thưa hai tiếng cho vừa đời nhauThương nhau bắt tiếp nhịp cầuBên nhau ngày ấy xây cầu bắt quaAi ơi nhà giáo cơ màĐường xa vạn dặm chúng ta một nhà!
Có một nghề
Tác giả: Hồng Ngoãn
Có một nghề mà giấy trắng bảng đenVà mái tóc lại bạc thêm mỗi tốiMỗi bước đi đều tỏ ra rất vộiChèo lái con đò sang bến đợi bình yên
Có một nghề mà xã hội tôn vinhGọi hai tiếng thân tình ơi Cô GiáoTruyền kiến thức rồi nghĩa nhân đúng đạoMãi cứ yêu nghề… dù ai bảo em sai…
Em chọn một nghề dẫu có một không haiNấu “cháo phổi”… em miệt mài năm thángTừ sáng sớm tới trời khuya chạng vạngÁp lực luôn kề…bụi phấn trắng luôn rơi.
Kính thầy cô
Tác giả: Phạm Quang Thu
Ngày cuối thu nhớ về trường cũLệ tuôn lòng, ấp ủ gặp nhauẤu thơ ấp úng đôi câuNhờ Cô giáo dạy, cái đầu thông minh
Sân trường cũ in hình năm thángCây bàng già thi thoảng lá rơiBằng lăng tím biếc lòng ngườiNhờ thầy cô dạy nên đời hôm nay
Bữa tái hợp lòng đầy quyến luyếnTình thầy trò đã nguyện không phaiNhờ thầy cô đã thành tàiLòng trân trọng nghĩa tương lai sáng ngời
Xin kính chúc Thầy cô mạnh khỏeDắt dìu bao lớp trẻ đi lênSự nghiệp giáo dục vững bềnCháu con muôn thuở đáp đền non sông!
VẤP VÀO MÀU XANH
Thơ Đỗ Hương
Thương nhiều phía đó bên sôngCánh đồng buổi chiều khô khátCổng trường nhuốm vàng nắng hạtVe kêu tan vỡ phượng hồng
Cánh đồng giờ lúa đỏ bôngSẫm vàng cuối đường vòng sóngHạ thiêu hết miền trông ngóngEm còn nơi đó chờ anh?
Bầu trời cao tít màu xanhXa như bài thơ thủa trướcEm còn cất màu hẹn ướcNhuốm buồn lên tóc không em?
Vẫy vào hư ảo lạ quenXa người, phố càng thêm vắngĐêm qua có vài tin nhắn…Khóc buồn nước mắt người dưng!
Viết lên trang vở thân thươngBằng màu mực đêm trong vắtEm nghe gì trong se sắtTay còn nhớ nắm tay anh?
Hạ ơi! vấp vào màu xanhTé dài cơn mưa xào xạc…
HẠNH PHÚC TRONG ĐÔI MẮT CÔ
Thơ Hoàng Hôn
Vâng…Em vẫn thường bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của người cảm thấy mình hạnh phúcTựa như người đi “gieo hạt”Hân hoan khi những cây lúa lên đòng.
Cô đã gắng vượt qua bao vất vả đời thườngMặc kệ lời chào mời của những người ngoài cuộcGác hết những lo toan ngoài cửa lớpBao muộn phiền đều giấu cả vào trongKhi học trò còn có đứa chưa… ngoan.
Dẫu biết rằng…Những viên phấn tròn rồi cũng hóa thành bụi bay điVà vết hằn thời gian sẽ rẽ phân hai … màu tócNhưng…điều lớn lao mà Cô giữ đượcLà niềm tin lặng lẽ lớn từng ngàyLà ước mơ khiêm nhường như…hạt giốngGieo vào hồn đàn em nhỏ thơ ngây.
Chỉ một…tấc gang thôiCái khoảng cách giữa vinh quang và sự … thấp hènGiữa tiếng nói lương tâm và những lời … tráo trởGiữa bục giảng thanh cao và sạp hàng ngoài chợCô chẳng chút bâng khuâng, lần lữaQuyết giữ lại cho mình…trang giáo án … màu xanh.
Thì sá gì chút … “mất mát” tư riêngTuy chỉ là những đêm dài ít ngủTrang giáo án nào lại không đầy những nghĩ suy, trăn trởKhi những giọt mồ hôi của CôLặn sâu vào trong đóCho bài giảng hôm sau thấm vị mặn tình người.
Nếu như ngọn gió ngoài kia…là riêng của bầu trờiVà hương hoa trong vườn là của gióThì Cô là của … đàn em nhỏMỗi tâm hồn trẻ thơcó khác nào như một ngôi nhà có những lối đi riêngCô bước đến khẽ khàngmở ra từng ô cửaBằng những ngón tay…thon mảnh – thiên thần.
Nào có lâu la gì…bấy nhiêu nămCô trải hết lòng mình suốt ngần ấy thời gianChưa hề có một lời nào… suýt xoa – mặc cảBởi dẫu thế nào thì cũng không đủ trảƠn nghĩa cuộc đời…sâu nặng quá.
Thì…Cô ơi…Đâu có gì là lạNếu như em thuờng bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của người cảm thấy mình HẠNH PHÚCLà những gì Cô CHO và đồng thời NHẬN đượcKhi vượt qua những toan tính đời thườngĐể đến với học trò- đàn em nhỏ…yêu thương!
Nhớ mãi lời cô
Tác giả: Phan Thị Tuyết Vân
Xa mái trường thân yêuĐã bao lâu rồi nhỉNhững lời cô thủ thỉEm nhớ đến bây giờ
Ngày ấy tuổi mộng mơHay thẫn thờ thổn thứcTrái tim non rạo rựcMùa phượng thắm sân trường.
Những bài giảng thân thươngThấm vương đầy bụi phấnCô như vầng trăng sángDẫn lối đường em đi
Nghe tiếng gió thầm thìMà lòng xao xuyến mãiSuốt đường đời bươn chảiLuôn khắc nhớ ân tình….!
Chuyến đò tri thức
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Lời trầm thầy tôi
Tác giả: Phạm Duy Cầu
Có những chiều hè, phượng đỏ rơiCòn đâu năm cũ, sắp qua rồi.Thương người bạn cũ, ân sâu nặngNhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.
Muốn được cho đi, thầy phải cóTâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.Cho không phải mất, tình muôn thuở.Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.
>>>XEM THÊM: CHÙM thơ chia tay thầy cô và mái trường lấy đi nhiều nước mắt độc giả
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ hay về thầy cô và mái trường làm báo tường ý nghĩa. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Giáo sưNguyễn Lân Dũnglà nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Open this in UX Builder to add and edit content