Ai cũng đã từng trải qua dưới mái trường với những kỉ niệm tuổi học trò khó quên cùng những người thầy, người cô đáng kính và những người bạn dễ thương. Để rồi khi xa mái trường có cơ hội gặp lại ta không khỏi bồi hồi, nhớ thương. Những xúc cảm rất đặc biệt đó đã được gửi gắm qua những bài bài thơ về mái trường, thầy cô bồi hồi, xúc động.
Bài viết cùng chủ đề:
Mái trường là nơi để ta nhớ và tri ân công ơn của thầy cô đã dạy cho chúng ta kiến thức, truyền đạt cho chúng ta biết bao điều hay lẽ phải về kỹ năng sống và giúp chúng ta nên người. Những bài thơ về mái trường hay nhất sau đây là niềm xúc cảm của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường xưa. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Hình ảnh mái trường mến yêu
Ngày nào còn bỡ ngỡLoay hoay trước cổng trườngChưa một chút bâng khuângVới ngôi trường mới ấy
Mấy hàng cây phượng vĩMấy gốc lá bàng toHình như muốn thầm thìBạn ơi vào đi nhé !
Kia rừng dương vẫy gọiHoà quyện tiếng chim chuyềnNhư một khúc giao tìnhCùng đón chào bạn mới .
Vậy mà giờ thấm thoátĐã bao niên học rồiNgôi trường ngày nào ấyLà một phần trong tôi .
Cũng hàng cây phượng vĩCũng mấy gốc bàng toGiờ là bạn tri kỷNgày nào cùng có nhau
Mỗi khi lá xào xạcNhư những nốt nhạc vuiCùng hoà vào điệu hótCủa lũ chim trên cành .
Đến khi hoa phượng nởĐỏ rực cả sân trườngCũng là khi ve khócCho tình bạn chia ly
Ôi ! Mái trường yêu dấuÔi ! Thầy cô thân yêuChắp cho tôi đôi cánhBay cao trên đường đời .
Thời gian sao nhanh quáĐã bao năm xa trườngNơi phương xa xứ ngườiNhìn cảnh nhớ trường xưa .
Tôi mong ước một ngàyĐược về lại trường xưaTìm lại chút kỷ niệmCủa một thời mộng mơ .
Đừng nhé thời gian ơi !Đừng phủ mờ kỷ niệmĐừng phủ lớp rong mờĐể còn mãi trong tôi.
(Tố Hữu)
Trường tôi kiểu cách gì đâu?Không ham mái ngói, chẳng cầu tương vôi:Nhà tranh vách đất đủ rồiĐình quang chiếm chật, được ngồi là hay!Trường tôi vui giữa luống càyBến sông, bãi chợ, bóng cây, lưng đồiTrường tôi vui giữa biển khơiChữ reo mặt sóng, chữ ngời ghe câuTrường tôi vui giữa rừng sâuChữ theo đuốc lửa, đêm thâu tiếng người.
Lại đây, ơi bạn mình ơi!Trường tôi vang vọng rộn lời nước nonTa nghèo, không mực thì sonBút tre phấn gạch, bà con tạm dùng.Nghiêng đầu trên tấm bảng chungPhơ phơ tóc bạc, bạn cùng tóc xanhNày em, này chị, này anhChen vai mà học, rách lành sao đâu!I tờ mớm chữ cho nhau…
Thêm một lần ta đặt bút làm thơThả câu chữ theo lá bàng rơi thoảngTặng riêng ta làm hành trang năm thángGóc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.
Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hayTiếng trống trường, những nô đùa, bài giảngCó đôi khi… bóng áo dài xa – thoángNghe mênh mang …tuổi hạ thuở – xa – nào.
Cũng có ngày trời đất chẳng ra saoNắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạBãi xe ta cũng cựa mình rôm rảChú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)
Mùa hạ về ngheve hát lâm liNgắm phượng hồng xênh xang khoe áo mớiTa nghe ta … một thời lưu bút gợiCũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.
Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chươngCó phần ghi: Trách cuộc đời đau đáuPhần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạoCho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.
Ngẫm lại: Cười những sự kiện không mayThôi chết rồi chú ơi! con …mất véMặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệBất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.
Và cứ thế ngày cứ lại qua ngàyTa thuộc làu những tay thon, xe máyCả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấyMiệng thầm cười tên mới… “CHÚ XE ƠI”.
(Nguyễn Liên Châu)
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thươngLá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắngGiờ đang học, mảng sân vuông lặng vắngChim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơNắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửaVà cả gió cũng biết mê thơ nữaThổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông vàng ngây rơi xoay títNgày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítSà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lànhThời gian như dừng trôi không bước nữaKhông gian cũng nằm yên không dám cựaNgại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thangKiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấmLời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắngNắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…
Tác giả: Tocngan.HYTV
Mười lần khai giảng qua rồiMà nay tôi lại bồi hồi xuyến xaoMới vừa năm ngoài bước vàoMái trường chuyên tỉnh tự hào lắm thay!
Vậy mà khai giảng lần nàyTim tôi rạo rực nhớ ngày đầu tiênThầy cô như thể mẹ hiềnDày công dạy dỗ triền miên tháng ngày.
Cơm cha áo mẹ chữ thầyGắng công học tập có ngày thành danhThời gian rồi cũng qua nhanhNhưng bao kỷ niệm ngày xanh mãi còn.
Trên cao chim hót véo vonPhía xa cây phượng vẫn còn điểm bôngNgôi trường là mái nhà chungĐi xa mãi nhớ ngày cùng bên nhau.
Ơn thầy em mãi khắc sâu!Dù cho cuộc sống dãi dầu nắng mưaEm luôn nhớ mái trường xưaNhớ trường chuyên tỉnh sớm trưa đi về.
Giờ náo nức của một thời trẻ dạiHỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gươngNhững chàng trai mười lăm tuổi vào trườngRương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.
Sắp hạnh phúc như chương trình lớp họcBuổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyênTrong sân trường hướng dạo giữa Đào viênQuần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.
Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹTim run run trăm tình cảm rụt rèTuổi mười lăm gấp sách lại, đứng ngheLòng mới mở giữa tay đời ấm áp.
Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặpNỗi xôn xao thầm lặng ở trong rươngCủa chàng trai mười lăm tuổi vào trườngMắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ
Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghéKhông nỗi gì có thể vuốt ve hơnĐêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơnTủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.
Bầu trời ngàn sao lấp lánhLung linh ước vọng học tròMái trường long lanh mắt sángNgời ngời ước vọng thầy cô…
Trường ơi, là dòng sông mátGiọt trong kiến thức loài ngườiCho em tắm trong sự thậtLớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.
Trường ơi, mái nhà em đấyTuổi thơ gởi mãi nơi nàyBảng đen nở dòng chữ trắngTay thầy vẫy ước mơ bay.
Thầy chưa từng dang tay đánhBúp hoa còn giấu trong cànhTuổi thơ cần nhiều cá tínhCho đời đủ sắc tươi xanh
Cô ơi dang đôi tay rộngÔm em siết chặt vào lòngĐể đôi mắt em ngấn lệLong lanh hạt ngọc tình thương
Cô ơi ngọt ngào giọng nóiBây giờ đời thiếu tiếng ruTình thương chảy trên trang giấyVào đời rửa sạch nỗi đau
Thầy cô cùng nhau thắp sángNiềm tin trong mắt học tròNgàn sao giữa trời ước vọngSáng ngời ánh mắt nên thơ.
Có thể bạn quan tâm:
Những bài thơ về mái trường sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ về mái trường ngắn gọn
Khi các em ùa ra như đàn bướmBao anh chàng đứng dựa dưới hàng câyTôi ngoài cuộc – đứng bên – và thấy hếtNhiều thư tình vội vã lén trao tay
Tôi cũng có một phong thư muốn gửiSuốt mười năm lỡ thất lạc số nhàNào các em hãy nhắn giùm tôi vớiCũng cổng trường này, cô gái ấy đi ra
Cô gái ấy đi ra… mười năm không thấy lạiChỉ các em cứ lũ lượt tan trườngPhong thư cũ niêm mối tình thơ dạiTay tôi cầm muốn gỡ ngại tơ vương
Nên cứ mỗi buổi chiều tan lớp họcKhi các em đang rối rít hẹn hòMắt lơ đễnh thoáng ngạc nhiên bắt gặpCó một người đãng trí đứng buồn xo.
Từ nhịp tay vỗ dắt con điCon lớn dậy men dần theo tiếng trốngÂm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏngTừ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông
Tuổi thơ chập chững bước vô trườngNghe trống điểm để đời ta bật khócĐể ta biết oà reo sau tiết họcNhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.
Cái âm thanh dữ dội lại rất hiềnTa ngơ ngác trước điều chưa hiểu hếtCó niềm vui bài văn vừa kịp hếtCó nỗi buồn bài toán giải chưa xong.
***Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh môngQui tụ cả hai sắc đầu xanh bạcSau nhịp trống thấy mình luôn đổi khácMột dáng hình đang đợi phía xa xăm …
Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuângTa mãi bước theo tiếng đời giục giãKhi đứng trước một niềm đau vấp ngãLại nghe dồn tiếng trống những ngày qua.
Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?Để tiếng trống chiều nay thêm thương nhớTôi như chiếc lá bàng sau bão gióĐợi âm thầm hình bóng tuổi xưa yêu.
Tôi nhớ từng viên ngói phủ mờ rêuLũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổNhững hàm số ngổn ngang trên trang vởBài viết nào xộc xệch mấy câu văn.
Quả bàng non ấp ủ những tháng nămTôi đợi hoài ước mơ chưa chín nổiCái đáo, hòn bi, tiếng chim vồi vộiTrốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười.
Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươiMưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấyCái bím tóc đuôi gà hoe hoe ấyCòn cong môi ngúng nguẩy nữa hay không!…
Đâu bài thơ tôi viết mãi chưa xongThời gian lấp kín dần bao trang vởHoa bàng trắng rồi đến mùa phượng đỏVà tóc thầy bụi phấn cứ trắng hơn.
Giữa cuộc đời bè bạn vắng nhau luônĐể mỗi bận hoa cúc vàng trước ngõTiếng trống xui nhớ nôn nao trường cũThơ gieo vần bát ngát sắc vàng thu…
Sưu tầm
Em yêu mái trườngCó hàng cây mátXôn xao khúc hátRộn vang tưng bừng
Những giờ ra chơiSân trường nhộn nhịpkhi nào có dịpMọi bạn ghé thăm
Nơi đây biết baoBạn bè trang lứaThầy cô dạy bảoCho em bước vào
Lời cô ngọt ngàoThấm tung trang sáchCô dạy bao cáchGiảng bài thật hay
Những ngày nghỉ họcEm thấy nhớ trườngNào các bạn ơiGắng đi học đều
Có đêm trong mơBỗng cười khúc khíchThích ơi là thíchNgỡ đang ở lớpCùng bạn đùa vui.
Cổng trường tôi trông rất xinh
Tường cao cổng sắt , dưới hình văn hoa
Bước vào thoang thoảng hương hoa
Trời cao xanh ngắt , mây là là bay
Râm râm bóng mát hàng cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào .
Xa xa hàng dương vẫy chào
Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương
Cùng nơi khắp chốn trong trường
Sinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện trò
Người nói nhỏ , kẻ nói to
Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương
Vọng xa nghe tiếng giảng đường
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình .
Tác giả: Nguyễn Bùi Vợi
Sáng đầu thu trong xanhEm mặc quần áo mớiĐi đón ngày khai trườngVui như là đi hội
Gặp bạn, cười hớn hởĐứa tay bắt mặt mừngĐứa ôm vai bá cổCặp sách đùa trên lưng
Nhìn các thầy, các côAi cũng như trẻ lạiSân trường vàng nắng mớiLá cờ bay như reo
Từng nhóm đứng đo nhauThấy bạn nào cũng lớnNăm xưa bé tí teoGiờ lớp ba, lớp bốn
Tiếng trống trường gióng giảNăm học mới đến rồiChúng em đi vào lớpKhăn quàng bay đỏ tươi
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Ngôi trường của emNgói hồng rực rỡTừng ô cửa nhỏNhìn ra chân trời
Ngôi trường dễ thươngĐứng bên sườn núiCó một dòng suốiLượn qua cổng trường
Ngôi trường yêu thươngCó cây che mátCó cờ Tổ quốcBay trong gió ngàn
Ngôi trường khang trangCó thầy, có bạnEm ngồi em ngắmNgôi trường của em.
Đã bao lâu rồi bạn không trở về thăm lại trường xưa của mình. 5 năm hay 10 năm. Quãng thời gian ấy cũng đủ để thấy thầy cô tóc đã không còn như xưa vì ai cũng đã thức trắng thâu đêm để soạn bài hay chấm bài cho học sinh. Bài nào chưa được thì thầy cô khuyến khích, bài nào tốt thì khen ngợi. Chỉ bằng những cử chỉ ấy cũng khiến học sinh càng thêm yêu thầy cô hơn. Hãy sống lại với kí ức đó qua những bài thơ hay về thầy cô và mái trường sau đây nhé !
Thơ về mái trường và thầy cô cực hay
Thơ: Thu Lê
“Muốn sang phải bắc cầu kiềuMuốn con hay chữ thì yêu kính Thầy”Câu ca xưa vẫn còn đâyMuôn đời không cũ tràn đầy niềm tin
Thầy trao kiến thức tầm nhìnCô dạy nhân cách, niềm tin cuộc đờiCông Thày-Cô tựa biển khơiƯơm mầm xanh để rạng ngời tương lai
Con đò cần mẫn sớm maiQuản chi mưa nắng ngày dài đêm thâuVui khi trò lập công đầuĐắng lòng vì một nhịp cầu lệch ray
Biết bao gương sáng Cô-ThàyGian nan cắm bản đêm ngày mù sươngVượt qua gian khó đời thườngCoi trò như đứa con thương của mình
Cao quý như ánh bình minhBác Hồ trao tặng bằng tình thương yêuTrời xanh, mây trắng, cánh diềuThầy – Cô mong ước những điều nhỏ thôi
Trò ngoan chăm học, không lườiLuyện rèn thân thể, vui tươi mỗi ngàyThành công có được hôm nayChính nhờ tâm đức Cô, Thầy năm xưa.
Thơ Phan Thị Tuyết vân
Xa mái trường thân yêu.Đã bao lâu rồi nhỉ.Những lời cô thủ thỉ.Em nhớ đến bây giờ.
Ngày ấy tuổi mộng mơ.Hay thẫn thờ thổn thức.Trái tim non rạo rực.Mùa phượng thắm sân trường.
Những bài giảng thân thương.Thấm vương đầy bụi phấn.Cô như vầng trăng sáng.Dẫn lối đường em đi.
Nghe tiếng gió thầm thì.Mà lòng xao xuyến mãi.Suốt đường đời bươn chải.Luôn khắc nhớ ân tình….!!!
Thơ: Nghĩa Trần
Mỗi năm đưa một chuyến đòChở bao con chữ về kho học hànhHọc trò đỗ đạt công danhMai sau giúp Nước mình giành Vinh Quang
Trồng cây giữ Nước giữ LàngƯơm mầm tri thức nặng mang nỗi lòngChẳng màn vất vả nhọc côngChỉ mong tất cả thuộc lòng lời ru:
“Quê Hương sạch bóng quân thùGia đình hạnh phúc thầy U đỡ đầnRa đường giúp bạn khó khănLên Trường học hỏi: Lễ, Cần, Thanh, Liêm”
Thầy ,cô khi khó hỏi tìmĐể thêm kiến thức về ghim trong mìnhHãy là những đóa hoa xinhTô đời tươi đẹp bình minh nắng hồng
Nhọc nhằn dõi mắt nhìn trôngDìu từng chân trẻ ẵm bồng giấc mơHọc sinh tuổi trẻ dại khờNhư bầy chim nhỏ bơ vơ trong vườn
Cô, thầy dìu dắt yêu thươngLàm nền vững trải con đường tương laiĐò đưa cần mẫn miệt màiQua sông tri thức vì ai một đời ?
Thơ Hồng Ngoãn
Có một nghề mà giấy trắng bảng đenVà mái tóc lại bạc thêm mỗi tốiMỗi bước đi đều tỏ ra rất vộiChèo lái con đò sang bến đợi bình yên
Có một nghề mà xã hội tôn vinhGọi hai tiếng thân tình ơi Cô GiáoTruyền kiến thức rồi nghĩa nhân đúng đạoMãi cứ yêu nghề …dù ai bảo em sai….
Em chọn một nghề dẫu có một không haiNấu Cháo Phổi….em miệt mài năm thángTừ sáng sớm tới trời khuya chạng vạngÁp lực luôn kề…bụi phấn trắng luôn rơi
Em vẫn yêu nghề và yêu mãi không thôi…
Thơ Đỗ Hương
Thương nhiều phía đó bên sôngCánh đồng buổi chiều khô khátCổng trường nhuốm vàng nắng hạtVe kêu tan vỡ phượng hồng
Cánh đồng giờ lúa đỏ bôngSẫm vàng cuối đường vòng sóngHạ thiêu hết miền trông ngóngEm còn nơi đó chờ anh?
Bầu trời cao tít màu xanhXa như bài thơ thủa trướcEm còn cất màu hẹn ướcNhuốm buồn lên tóc không em?
Vẫy vào hư ảo lạ quenXa người, phố càng thêm vắngĐêm qua có vài tin nhắn…Khóc buồn nước mắt người dưng!
Viết lên trang vở thân thươngBằng màu mực đêm trong vắtEm nghe gì trong se sắtTay còn nhớ nắm tay anh?
Hạ ơi! vấp vào màu xanhTé dài cơn mưa xào xạc…
Thơ Hoàng Hôn
Vâng…Em vẫn thường bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của người cảm thấy mình hạnh phúcTựa như người đi “gieo hạt”Hân hoan khi những cây lúa lên đòng.
Cô đã gắng vượt qua bao vất vả đời thườngMặc kệ lời chào mời của những người ngoài cuộcGác hết những lo toan ngoài cửa lớpBao muộn phiền đều giấu cả vào trongKhi học trò còn có đứa chưa… ngoan.
Dẫu biết rằng…Những viên phấn tròn rồi cũng hóa thành bụi bay điVà vết hằn thời gian sẽ rẽ phân hai … màu tócNhưng…điều lớn lao mà Cô giữ đượcLà niềm tin lặng lẽ lớn từng ngàyLà ước mơ khiêm nhường như…hạt giốngGieo vào hồn đàn em nhỏ thơ ngây.
Chỉ một…tấc gang thôiCái khoảng cách giữa vinh quang và sự … thấp hènGiữa tiếng nói lương tâm và những lời … tráo trởGiữa bục giảng thanh cao và sạp hàng ngoài chợCô chẳng chút bâng khuâng, lần lữaQuyết giữ lại cho mình…trang giáo án … màu xanh.
Thì sá gì chút … “mất mát” tư riêngTuy chỉ là những đêm dài ít ngủTrang giáo án nào lại không đầy những nghĩ suy, trăn trởKhi những giọt mồ hôi của CôLặn sâu vào trong đóCho bài giảng hôm sau thấm vị mặn tình người.
Nếu như ngọn gió ngoài kia…là riêng của bầu trờiVà hương hoa trong vườn là của gióThì Cô là của … đàn em nhỏMỗi tâm hồn trẻ thơcó khác nào như một ngôi nhà có những lối đi riêngCô bước đến khẽ khàngmở ra từng ô cửaBằng những ngón tay…thon mảnh – thiên thần.
Nào có lâu la gì…bấy nhiêu nămCô trải hết lòng mình suốt ngần ấy thời gianChưa hề có một lời nào… suýt xoa – mặc cảBởi dẫu thế nào thì cũng không đủ trảƠn nghĩa cuộc đời…sâu nặng quá.
Thì…Cô ơi…Đâu có gì là lạNếu như em thuờng bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của người cảm thấy mình HẠNH PHÚCLà những gì Cô CHO và đồng thời NHẬN đượcKhi vượt qua những toan tính đời thườngĐể đến với học trò- đàn em nhỏ…yêu thương!
Con người ta luôn thích sống trong hoài niệm với những bài hát, những vần thơ về mái trường xưa, vì ở đó chúng ta có thể nhìn thấy chính chúng ta vào thời điểm bình yên và đẹp nhất! Sau đây là những bài thơ về mái trường xưa đầy ắp kỉ niệm cho bạn chia sẻ.
Hình ảnh mái trường xưa đầy kỉ niệm
Thơ: Phụng Hải Đăng
Tháng mười một trở về thăm trường cũThăm thầy cô đã xa cách bấy nayCây phượng già đứng đó suốt đêm ngàyMinh chứng cho bao học trò tiếp bước
Rồi thời gian từng lớp người sau trướcHọ có mặt trên khắp mọi nẻo đườngVới tình cảm từ mái trường mến thươngƠn thầy cô đã vun trồng chắp cánh.
Bao vất vả ngày đêm với đèn sáchSoạn giáo án cho buổi học sớm maiDạy kiến thức cho lớp người tương laiĐể có hành trang vào đời lập nghiệp.
Người lái đò vẫn thầm nặng lái tiếpTrở học trò không quản ngại nắng mưaRồi chứng kiến bao nhiêu cuộc tiễn đưaKhi ra đi và rồi quay trở lại.
Ơn thầy cô chúng em ơn mãi mãiBụi phấn bay thầy cô bạc mái đầuĐem kiến thức thầy cô giảng từng câuNgày qua ngày với biết bao thế hệ.
Dịp ngày lễ chúc thầy cô sức khoẻCả cuộc đời với sự nghiệp trồng ngườiGiúp xã hội ngày một đẹp tốt tươiCả nhân loại tôn vinh nghề nhà giáo.
Tác giả: Vũ Nga
Tiếng trống trường còn vang vọng đâu đâyCánh phượng nhỏ làm dày lên nỗi nhớBao trái tim non cùng hoà nên nhịp thởGọi yêu thương trải khắp mái trường xưa
Ta vẫn về để thấy nắng ban trưaNgôi trường cũ với ngàn bông hoa nắngĐể thấy mình trên từng trang giấy trắngVời vợi xa nhưng thương nhớ vẫn đong đầy
Ta vẫn về để thương nhớ đầy tayKỷ niệm cũ cứ ùa về bối rốiĐể trái tim nhắc nhở thời nông nổiNhớ tiếng cười rung động tuổi thanh xuân
Ta vẫn về hong lại những ngày xanhCho ký ức trượt qua vùng mơ mộngCho vết hằn tháng năm không còn rộngĐể thấy mình yêu lắm khoảng trời xanh
Và ta đã về cho thương nhớ vây quanh.
Thơ: Võ Sơn Lâm
Nhớ sao những buổi trưa hèNgắm hàng phượng vĩ tiếng ve gọi bầyMái trường rêu phủ còn đâyBao năm xa cách các Thầy các Cô
Còn kia tấm ảnh Bác HồDặn dò các cháu cơ đồ mai sauHọc cho giỏi, để làm giàuSánh vai cường quốc năm châu tiếng Người
Các em như đoá hoa tươiThầy Cô vun đắp nên người mai sauGặp lại tưởng ngỡ buổi đầuTóc Thầy Cô đã điểm màu thời gian
Thầy trò xúc động ngập trànVòng tay thắm thiết chứa chan nghĩa tìnhTrống trường đã điểm tùng rinhChia tay mái ấm ân tình luyến lưu .!..
Tác giả: Phương Nguyễn
Xa xa nghe tiếng trống trườngMà sao cảm thấy trong lòng lệ tuônNhớ về bóng dáng thân thươngNhớ ngày cắp sách một thời đã qua.
Nhớ cành phương vĩ là đàTiềng ve rộn rã gọi mùa hè sangNhớ từng ghế đá thân quenNhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dàoBỗng dưng gợi lại trong tôi thế nàyNhớ từng giọng nói của thầyNhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.
Giờ đây lòng dạ xuyến xaoNhớ trang lưu bút hôm nào trao tayXa nhau mười bốn năm dàiMà tôi cứ ngỡ như là hôm qua.
Thơ: Dương Tuấn
Tôi trở về thăm lại mái trường xưaBao kỉ niệm như vừa hôm qua ấyĐời áo trắng sao mà yêu đến vậyNgẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.
Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đôngBằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽnMười giờ nở trên luống còn e thẹnTán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.
Hít sâu vào vùng kí ức no nêChân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏTrên bục giảng dáng Thầy yêu còn đóSoạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.
Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơiGiọng say đắm rót từng lời quý báuÔi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáoĐò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?
Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước điEm bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại”Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?”Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.
Vui chuyện trò đến giờ phút chia tayThầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡƠn trời biển khắc vào tim ghi nhớHẹn ngày gần …em trở lại.. Thầy ơi!
Thơ: Tùng Nguyễn
Hàng phượng vĩ bao năm còn đứng đóCâu tự tình.. khắc gốc nhỏ ai hay.?Mấy mùa xa không quay lại chốn nàyHương gió thổi sao ngất ngây đến lạ.
Khuôn viên cũ chẳng còn ngôi nhà láMái trường xưa cây bóng tỏa khắp sânCánh bằng lăng thả sắc tím hương nhuầnDa diết nhớ .. tuổi xuân thời đi học.
Ve réo rắt gọi ai mà như khócGiữa hè về cái nóng héo vần thơAi đã đi.. ai còn ở đến giờ ?Bỗng muốn hỏi người lái đò xưa ấy
Ngó bục giảng Thầy Cô như còn đấyÁnh mắt hiền luôn dạy dỗ các emÂn tình này chắc mãi chẳng hề quênTìm viên phấn viết lên điều hy vọng.
Nay trở lại sau bao ngày vắng bóngMà thấy lòng cháy bỏng tuổi hồng mơCố nhân ơi dù xa cách bây giờNhưng kỷ niệm tuổi thơ còn thắm mãi..
Thơ: Nhà Quê
Tôi trở về thăm mái trường xưaThăm cây phượng vĩ, mấy gốc dừaTìm lại trong vòm xanh ấy nhỉDăm tiếng chim chuyền hót say sưa
Tôi trở về đây với tuổi thơTrở về trẻ dại đã xa mờBạn bè dăm đứa chơi chuyền chắtNhảy dây đuổi bắt trống quên giờ
Có phải là em …..phải không emNgỡ ngàng quay lại, dáng thân quen”Em cô lớn quá sinh viên ạ”Ân cần cô hỏi “khỏe không em”
Cô vẫn như xưa, vẫn dáng gầyBao năm bụi phấn tóc thêm mâyVẫn đôi mắt ấy hiền như mẹCho chúng em qua chuyến đò đầy
Kí ức trở về vẫn còn đâyTừng lời cô giảng chẳng hao gầyĐi bốn phương trời ” tiên học lễ”Phượng hồng như lửa thắp trên cây
Đi xa ai nhớ phút giây nàyCâu thơ viết vội sợ gió bayCầu Kiều mấy nhịp đò bao chuyếnSang bờ con sóng gợn hồn say…..
Thời gian đã trôi đi nhưng không gian của trường xưa thì vẫn như vậy. Đã có bao lớp lớp học sinh trải qua mái trường nhỏ bé thân thương. Họ trưởng thành và đi ra ngoài cuộc đời để tạo dựng sự nghiệp của mình. Lời thơ của thầy thì vẫn còn đó, nắng ấm vẫn vàng và gió thì cũng cứ chồm qua bậu cửa sổ để mê thơ cùng học sinh. Những xúc cảm đó đã được gửi gắm qua những bài thơ lục bát về mái trường cực hay sau đây.
Thơ lục bát về mái trường
Thơ: Hồng Liễu
Ngày xưa rồi cũng đi quaDấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưaĐường qua lối cũ trường xưaAi quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn aiHoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?Bồi hồi nhớ nhớ thương thươngBiết bao kỷ niệm còn vương một thời…!
Bảng đen phấn trắng cả đờiNhững câu thơ cũ cắt rời từ khi…Thôi đành đếm bước quay điThu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờNhững ngày còn lại thôi chờ…tiếng veQuay vòng dĩ vãng lặng nghe… !Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!
Về Lại Trường Xưa
Tác giả: Nguyễn Xuân
Con về thăm lại trường xưaCác em áo trắng ngây thơ nói cườiTừ đâu hàng lệ tuôn rơiCon nghe vang vọng nụ cười ngày xưaCon xa ngày ấy đến giờCon xa xa tiếng thầy cô giảng bàiGiờ về thăm lại trường ơiTóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầuXây bao nhiêu những nhịp cầuGiờ đây cô cũng mái đầu pha sươngCô thầy là những tấm gươngHướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.
Tác giả: Trần Văn Nghệ
Trở về trường cũ người ơi!Mà sao cảm thấy chơi vơi nỗi lòngNhớ thời thơ ấu tuổi bồngSay sưa nhặt cánh phượng hồng nhẹ rơi.
Hòa chung tiếng hát câu cườiNgây thơ vui giữa dòng đời nổi trôiGiờ đây sao thấy bồi hồiSang sông một bước lỡ rồi tuổi hoa.
Tình xưa nào đã nhạt nhòaTóc xanh năm tháng nay đà phôi phaiPhượng giờ còn đợi chờ ai?Mà chưa chịu nở, nấp hoài nơi thân.
Có còn chi nữa ngại ngầnHoa xưa còn đó,ve ngân cuối chiềuSân Trường nhạt nắng cô liêuLàm sao tìm lại những điều ước mong.
Nhớ thương, thương nhớ trong lòngXác xơ cánh phượng,bão giông tìm vềGặp nhau tim thấy tái têThoảng đâu còn vọng câu thề Phượng ơi!
Bây giờ Phượng đã về rồiCầm tay nhau nhé giữa đời.Tình thânMai sau còn gặp mấy lần?Vui lên đừng khóc, ngại ngần làm chi?
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Thả trôi cánh phượng ngày hèTrên cành khản giọng con ve kêu buồnNgày xưa mơ ước chuồn chuồnTiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay
Thòm thèm những túi ô maiHọc trò đùa cợt tương lai mong chờÁo trắng tung một trời thơBao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng
Sân trường còn mãi nắng vàngThầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhungTìm về ký ức bâng khuângBạn bè nhắc nhớ những lần chia tay
Màu mực lưu bút dần phaiVọng về bạn cũ trường đây kiếm tìmVỉa hè thánh thót tiếng chimKhát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.
Tác giả: Trinh Đoàn
Ngoài trời có lá thu rơiCó cơn gió mát thổi vào hồn tôiMang về ký ức xa xôiThuở còn cắp sách đến trường ê, a
Yêu sao cô giáo thướt thaĐón em vào lớp – cô là cô tiênDạy em, cô giống mẹ hiềnNắn từng nét chữ, bút nghiên cuộc đời
Dạy cho em biết nên ngườiKính thầy yêu bạn, vâng lời mẹ chaGiờ là cô bé cấp baNhững lời cô dạy mãi còn trong tim
Biết bao hoài niệm về côGửi vào ký ức lòng em nghẹn ngàoThương cô biết đến nhường nàoNhững chiều đến lớp, trải dài cơn mưa
Ôi!Trang giáo án ngày xưaHành trang kiến thức cho em vào đờiƠn cô cao tựa biển trờiSáng soi từng bước đường đời em đi.
Tác giả: Trần Giang
Tôi về thăm mái trường xưaThời gian vọng lại đong đưa tiếng thầyHàng cây đường cũ còn đâyThầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đờiNhớ sao lớp học chỗ ngồiChia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưaÀ ơi câu hát chiều mưaÀ ơi bài giảng sớm trưa say nồngCả đời đưa sáo sang sôngThầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều“Lời thầy chan chứa tin yêuLòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”
Thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Chúng ta được gọi là học sinh, sinh viên cùng thầy cô tìm bao lời hay ý đẹp trong những bài học. Mỗi mùa chia xa, phượng nở đỏ rực góc sân trường, bạn bè, thầy cô bịn rịn trong giây phút chia tay. Cùng sống lại với những năm tháng học trò qua những bài thơ hay về mái trường cấp 3 sau đây nhé !
Thơ về mái trường cấp 3 cực hay
Sưu tầm
Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngảĐể một lần nhớ lại mái trường xưaLời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưaCó bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắngTrưởng thành này có bóng dáng hôm quaNhớ được điều gì được dạy những ngày xaÁp dụng – chắc nhơ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏBậc thềm nào dìu dắt những bước điBài học đời đã học được những gìCó nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủĐể cây đời có tán lá xum xuêBóng mát dừng chân là một chốn quêNơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợtCảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.
Sưu tầm
Thời trung học, trong ngôi trường đơn giảnHàng cỏ tươi, hoa bươm bướm khoe màuLũ chúng tôi học hành thì lơ đãngNghĩ đến hàng quà bên cổng sân sauChợt cô đến, tà áo dài xanh biếcNhư trời xanh, như sóng biển càng xanhÁnh mắt cô thật dịu dàng tha thiếtVà nụ cười như tố nữ trong tranhTừ hôm ấy chúng tôi thành chăm chỉQuên trái me chua , quên trái xòai vàngTrong sách bài biết bao điều thú vịLòng say sưa như gió lộng mùa sangMột năm học là mấy tuần mấy thángLà mấy ngày mấy giờ phút thần tiênCô mãi mãi tỏa hào quang tỏa sángCho học trò thơm ngát tuổi hồn nhiên .
Thơ: Diệp Ly
Nỗi nhớ đầu đời em nhớ về anhNhớ tuổi học trò tình xanh ước vọngÁo trắng tan trường bay trong gió lộngE ấp thư tình giấc mộng đầu tiên.
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyênLưu lạc trăm miền tình xưa còn đóCó cây còng già bạc đầu trong gióLớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên.
Ai xa ai rồi ,ai nhớ ai quênNhân chứng tình đầu đôi tên còn đóNét chữ nghiêng nghiêng với dòng mực đỏBên cạnh hoa hồng còn có đôi tim.
Mấy mươi năm rồi tăm cá bóng chimNgười ở phương xa ,người tìm kỷ niệmĐể giấc mơ xưa nữa chừng tắt lịmNuối tiếc ngập lòng chiều tím hoàng hôn.
Mùa hạ lại về nỗi nhớ dài hơnNhớ cây còng già trước sân trơ trọiAi ở xa xôi có từng về lạiTìm kiếm một thời vụng dại hồn nhiên.
Sưu tầm
Hôm nay chia tayChia tay mái trườngChia tay tình bạnChia tay thầy cô
Những người yêu quýCùng em phấn đấuCùng em chơi đùaThế rồi chia tay.
Đến ngôi trường mớiBạn mới thầy mớiCái gì cũng mớiThấy gì cũng lạ.
Chỉ mình không mớiQuay lại mái trườngĐã muộn mất rồiBạn hỡi bạn ơi
Làm gì cũng nênĐừng quá väi vàngSẽ làm tuột mấtNhững gì bạn có.
Sưu tầm
tôi yêu màu đỏmàu hoa phượng buồnbáo mùa thi đếngọi mua chia li
tôi yêu màu tímtím bằng lăng nhớnhớ lại chốn xưakỉ niệm một thời
đỏ như cánh phượngđỏ nhoè mắt aitím cả chân trờitím màu nỗi nhớ…
Sưu tầm
Tôi nhớ mãi trường xưaNơi đầy những kỉ niệmVề tuổi thơ ngọt ngàoNơi có bạn, có cô.
Ôi! Sao mà nhớ thếMái trường xưa thân yêuNơi có những hàng câyNhững hàng cây đứng hiên ngang.
Những cây bàng đứng lặngNhững cây vạn tuế xếp hàngNhững cái gì ở trường mớiĐều khiến tôi nhớ lại
Những kỉ niệm về trườngTôi nhớ cả cô giáoTôi nhớ người bạn thân nhấtTôi nhớ những hàng cây.
Ôi! Mái trường thân thươngSẽ mãi trong lòng tôiTôi sẽ kô bao giờ quênMái trường thân thương nhất.
Tác giả: Nguyễn Thị Chí Mỹ
Cầm bút lên định viết một bài thơChợt nhớ ra nay là ngày nhà giáoChợt xấu hổ cho những lần cao ngạoThì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩĐâu là cha, là mẹ, là thầy…Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…Biết bao giờ con lớn được,Thầy ơi !
Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…Những con chữ đều đều xếp thẳngSao lại quặn lên những giả dối đến gai người .
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiuChuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánhCửa sổ xe ù ù gió mạnhCon đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê aThầy gần lại thành bóng hình rất thựcCó những điều vô cùng giản dịSao mãi giờ con mới nhận ra.
Sưu tầm
Ừ nhỉ? đã cuối nămLại lao vào bài vởVà đóa hoa phượng nởCho học trò bâng khuâng
Mùa thi đã đến gầnLòng học trò xáo trộnVui,buồn đều lẫn lộnVì biết rằng:Sắp xa!
Cuối cùng,đàng thờ ơĐể học hành phấn đấuTừng trang vở lưu dấuNhững nỗi niềm lo âu
Cuối năm là dành choThầy cô và bạn bèMùa thi cập bến nhéVề chân trời khát khao.
Trên đây, LVT Education đã giới thiệu đến quý bạn đọc yêu thơ tập thơ về mái trường và thầy cô xúc động bùi ngùi. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng chùm thơ hay này bạn đã được sống lại với những kí ức học trò không thể nào quên.
>>>Xem thêm: TẬP thơ tri ân thầy cô, thơ chúc mừng 20/11 hay, ý nghĩa
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
Lãng mạn hay lãng mạng là từ khiến nhiều người do dự khi sử dụng.…
Thực trạng thiếu nước sạch trên thế giới Bạn có biết không, theo Tổ chức…
This website uses cookies.