Table of Contents
Ai cũng có cho mình một miền quê yêu dấu đã lưu lại những miền kí ức tuổi thơ không thể nào quên để mỗi lúc xa quê lòng ta lại bồi hồi, xao xuyến. Quê hương luôn là nguồn cảm hứng bất tận để những tâm hồn thi sĩ sáng tác nên những bài thơ về quê hương, đất nước hay, ý nghĩa làm thổn thức bao tâm hồn.
Cùng LVT Education chia sẻ TOP 55+ bài thơ về quê hương, đất nước hay, ý nghĩa sau đây để sống lại với những miền kí ức không thể nào quên bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
1. TOP 10+ bài thơ về quê hương hay, ý nghĩa
Quê hương là đề tài muôn thuở của thi, ca, nhạc, họa. Quê hương luôn chiếm một tình cảm đặc biệt trong lòng mỗi người để khi nhớ về quê hương ta không khỏi thổn thức viết nên những bài thơ về quê hương hay, ý nghĩa sau đây.
Thơ về quê hương hay, ý nghĩa
Tình Quê
Thơ: Hà Thu
Tôi về tìm lại tuổi thơ
Tìm trong câu hát ầu ơ ví dầu
Tìm về đồng ruộng nương dâu
Dòng sông bến nước cây cầu gốc đa
Tôi về tìm lại hôm qua
Hồn nhiên thơ mộng nô đùa rong chơi
Tuổi thơ ngày ấy đâu rồi
Bao nhiêu ký ức dần trôi ùa về
Chẳng nơi nào đẹp bằng quê
Nhà tranh vách lá tạm che nghèo nàn
Nhưng mà tình nghĩa chứa chan
Chở che đùm bọc cơ hàn sớt chia
Phồn hoa đô thị ngoài kia
Ồn ào náo nhiệt xa lìa tình thân
Bôn ba xuôi ngược bụi trần
Nửa đời nặng gánh vai oằn áo cơm
Về quê lòng thấy vui hơn
Tình thân bè bạn thuở còn đôi mươi
Tôi về tìm lại nụ cười
Bấy lâu lạc lõng chợ đời bon chen
Tôi về tìm bóng thân quen
Bạn trường một thuở sách đèn ngày thơ
Bạn bè một thuở dại khờ
Về ôn kỷ niệm trong mơ ngày nào
Nhớ quê lòng dạ xuyến xao
Về nghe câu hát ngọt ngào đưa nôi
Quê hương khế ngọt ven đồi
Quê hương in dáng mẹ tôi đợi chờ.
Mảnh Hồn Làng
Thơ: Thanh Hoa
Mảnh hồn làng trong bà…
Là mái đình, giếng nước, gốc đa
Là mặn mòi mùi vị gió Lào
Là cô Tấm, là nàng tiên trong cổ tích…
Mảnh hồn làng trong cha…
Là con trâu già, cái cày, cái cuốc
Là mẹ
Là con
Là đất đai khô cằn miền Trung nắng táp.
Mảnh hồn làng trong mẹ…
Là khúc hát ru con à ơi giữa đêm khuya bát ngát
Là tần tảo mỏi mòn cho hạt lúa dẻo thơm
Là cần mẫn chắt chiu hương đất.
Mảnh hồn làng trong con…
Là bà
Là cha, là mẹ
Là ngọt bùi củ sắn, mớ khoai
Là mùi mồ hôi ngai ngái trên vai cha
Là hương sữa lúa đọng trên tà áo mẹ
Là làn da ngăm đen vì nắng gió miền Trung
Là tiếng đặc trưng “mô, tê, răng, rứa”
Và con luôn thầm hứa
Mãi giữ mảnh hồn làng huyền bí trong tim!
Yêu Lắm Quê Hương Tôi
Thơ: Triệu Phú Tình
Anh yêu lắm yêu quê mình nhiều lắm
Những cánh đồng trải thảm rộng mênh mông
Tím lục bình bềnh bồng nổi trên sông
Khói bếp thơm vương nồng mùi rơm rạ
Từng chiếc chòi được lợp bằng mái lá
Đêm ra ngồi thả vó bắt cá tôm
Ngó xa xa vài người eo buộc hom
Soi ếch nhái nơi đường mòn bờ ruộng
Lòng chợt nhớ mùi mắm thơm cà cuống
Chấm dưa cà hoặc rau muống cực ngon
Mấy đứa trẻ nhà bên cười tươi giòn
Nhắc thuở bé mình lon ton cũng thế
Tối rủ nhau ra đầu làng ngồi kể
Chuyện ở trường chuyện chú rể cô dâu
Rồi thỉnh thoảng có đứa chêm một câu
Giọng pha trò cười rụng râu rụng rốn
Có những hôm chơi cái trò tìm trốn
Đứa lỡ quên ngủ luôn ở đống rơm
Đứa thì đói chạy về nhà ăn cơm
Mai mới đến lại đơm điều nói dối
Phải nói rằng mình quả thật có lỗi
Với làng quê với nguồn cội ông cha
Bởi đã lâu chẳng thăm lại quê nhà
Xin thứ tha thật lòng mong tha thứ.
Quê Hương
Thơ: Phú Sĩ
Quê tôi đó có tình yêu tha thiết
Mỗi đứa con nơi biền biệt chưa về
Vẫn ngóng lòng nơi ấy mái tranh quê
Có dáng mẹ còn não nề thương nhớ
Quê tôi đó có câu hò mãi nợ
Một lời thề ngày rời bến yêu thương
Dù đi xa cách trở mấy dặm trường
Con tim nhỏ vấn vương hình bóng cũ
Quê tôi đó những mảnh đời vần vũ
Khói lam chiều ấp ủ sưởi lòng nhau
Giọt mồ hôi mằn mặn vẫn khát khao
Niềm hạnh phúc đang dâng trào nơi ấy
Quê tôi đó ngàn đời nay vẫn vậy
Vòng tay người che chở bước thơ ngây
Giờ quay về mái tóc nhuốm màu phai
Vẫn còn thấy đắm say ngàn nỗi nhớ
Quê tôi đó nghĩa ân tình thắm nở
Bạn đời ơi dẫu năm tháng đợi chờ
Một ngày về tươi mãi khúc tình thơ
Lời quê mẹ tiếng tơ lòng ấm mãi.
Tiếng Chuông Quê Hương
Thơ: Cao Tuế
Chiều nay vẫn tiếng chuông chùa
Boong… boong… ngân vọng vang đưa một vùng
Tình quê tha thiết mặn nồng
Xôn xao người ở, thấm lòng người đi
Đường làng, giếng nước, bờ tre
Tiếng chuông vang vọng hồn quê ngời ngời
Tháng năm lận đận chân trời
Tiếng chuông theo suốt cuộc đời biệt ly
Nay lần chuông vọng trở về
Boong… boong… thổn thức tình quê ứ trào.
Miền Quê
Thơ: Đức Trung
Tôi thầm nhớ một miền quê
Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ
Đồng xanh bay lả cánh cò
Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều
Vi vu gió thổi sáo diều
Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?
Dòng sông, bến nước, con đò
Có người lữ khách bên bờ dừng chân
Xa xa vẳng tiếng chuông ngân
Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim
Tuổi thơ thích chạy trốn tìm
Cây đa giếng nước còn in trăng thề
Xa rồi nhớ mãi miền quê
Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…
Có thể bạn quan tâm:
2. Chùm thơ quê hương ngắn gọn lắng đọng cảm xúc
Những bài thơ sau đây tuy ngắn gọn nhưng kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là nguồn xúc cảm lắng đọng cùng tình yêu tha thiết dành cho quê hương yêu dấu của nhân vật trữ tình. Sau đây là những bài thơ về quê hương ngắn gọn nhưng sâu lắng. Cùng cảm nhận bạn nhé !
Thơ về quê hương ngắn gọn
Bức Tranh Quê
Thơ: Hà Thu
Quê hương đẹp mãi trong tôi
Dòng sông bên lở bên bồi uốn quanh
Cánh cò bay lượn chòng chành
Đàn bò gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Sáo diều trong gió ngân nga
Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương
Bức tranh đẹp tựa thiên đường
Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.
Quê Hương Tôi
Thơ: Đặng Xuân Linh
Quê nhà tôi hàng tre xanh mát
Ruộng vườn quê thơm ngát hương làng
Trên mình trâu thênh thang em hát
Trải tơ lòng dào dạt bóng trăng
Quê nhà tôi trĩu oằn hạt lúa
Chứa tình người hơn nửa dân tôi
Còn khác hẳn nhóm người nhảy múa
Quên những ngày đổ giọt mồ hôi
Quê nhà tôi thuyền trôi lướt nhẹ
Trên sông lành gió khẽ vi vu
Nắng vẹt đám sương mù vụt hé
Đem phù sa bồi bổ mùa thu
Quê nhà tôi dập dìu hôn lễ
Chúc người em gái nhỏ tròn duyên
Dặn dò con nhiều đêm mẹ kể
Xây tình người, cội rễ triền miên.
Chẳng Đâu Bằng Ở Quê Hương
Thơ: Thanh Bình
Chẳng đâu bằng ở quê hương
Cò bay thẳng cánh, khói vương sớm chiều
Thênh thang no gió cánh diều
Đường làng chân sáo phiêu diêu thoả lòng.
Lửng lơ xuôi ngược dòng sông
Bên kia trải thảm cánh đồng lúa xanh
Trời trong, không khí trong lành
Vài cây cổ thụ vươn cành non tơ.
Bình minh còn đọng sương mờ
Trên búp cỏ mũm ngu ngơ mắt tròn
Chim gọi bạn – hót véo von
Kìa bầy con nít lon ton nô đùa.
Xa xa thấp thoáng mái chùa
Khuất sau cây lá, bốn mùa ngát hương
Luôn mộc mạc, rất thân thương
Ép trong tiềm thức: quê hương đậm đà.
Quê Hương
Thơ: Đỗ Trung Quân
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều.
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ …
Tràng Giang
Thơ: Huy Cận
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song.
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
Còn Mãi Hương Quê
Thơ: Hiền Nhật Phương Trần
Tóc dài em xõa ngang vai
Bóng quê hương đổ dặm dài phía sau
Bến sông đợi một nhịp cầu
Thênh thang đồng lúa một màu ngát xanh
Yêu quê tình mãi ngọt lành
Du dương khúc hát thanh bình ngân nga
Điệu hò xứ Huế vang xa
Gửi tình em với quê nhà đợi mong
Hè sang phượng trổ sắc hồng
Người ơi ước hẹn tình nồng không phai!
3. Tập thơ lục bát về quê hương dạt dào xúc cảm
Những bài thơ lục bát về quê hương mượt mà, giàu xúc cảm sau đây sẽ đưa bạn “sống” lại với những kí ức khó quên nơi miền quê yêu dấu, với những tháng ngày của tuổi thơ êm đềm cùng những trò chơi, trò “nghịch dại” khó quên. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ lục bát về quê hương
Việt Nam Quê Hương Ta
Thơ: Nguyễn Đình Thi
Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả rập rờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
Quê hương biết mấy thân yêu
Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
Mặt người vất vả in sâu
Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn
Đất nghèo nuôi những anh hùng
Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên
Đạp quân thù xuống đất đen
Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa
Việt Nam đất nắng chan hoà
Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh
Mắt đen cô gái long lanh
Yêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chung
Đất trăm nghề của trăm vùng
Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem
Tay người như có phép tiên
Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ
Nước bâng khuâng những chuyến đò
Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi
Đói nghèo nên phải chia ly
Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường
Ta đi ta nhớ núi rừng
Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ
Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô
Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan…
Quê Hương
(Nguyễn Đình Huân)
Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa
Quê hương là một tiếng gà
Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàng
Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều
Quê hương là dáng mẹ yêu
Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa
Quê hương là những cơn mưa
Quê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tình
Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.
Quê Hương Nỗi Nhớ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Trở về tìm mái nhà quêTìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưaTìm nắng xuyên ngọn cây dừaTìm hương mạ mới gió lùa thơm thoTìm đàn trâu với con đòÁo bà ba mẹ câu hò trên sôngNón lá nghiêng nắng nước ròngMiền quê khó nhọc con còng con cuaLục bình tim tím mùa mưaBồng bềnh một khúc sông khua mái chèoKhói lên cháy bếp nhà nghèoCon gà cục tác con mèo quẫy đuôiHeo gà chạy ngược chạy xuôiChân bùn tay lấm nụ cười chân quêCánh cò trắng xóa vọng vềNgân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiênĐậm đà ký ức giao duyênXương cha máu mẹ dịu hiền ca daoCon dù biền biệt phương nàoQuê hương một dạ dạt dào khó phai.
Tình Quê
Tác giả Hoa Lục Bình
Chiều tà nắng ngã triền đêMục đồng thong thả đi về lưng trâuDòng sông xanh ngắt một màuMột đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quêKhói đồng lan tỏa đêm về vắng tanhNgoài đồng cây lúa còn xanhChiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhauMọi người xong việc gọi nhau ra vềGiờ đây đêm cũng đã vềThoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sươngĐàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơCánh cò bay lạc vào thơLàm cho tôi mãi ngẩn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiNgười người rôm rả nói cườiĐồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc sonỞ nơi thành thị em còn nhớ khôngCon đò bến cũ chờ mongHôm nào anh cũng chờ trông em về.
Quê Hương Qua Lời Mẹ Kể
Tác giả Công Vinh
Con nghe Mẹ kể ngày xưa,Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.Bình yên những mái tranh che,Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.
Quê hương hai tiếng dịu dàng,Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.Làm trai, chữ hiếu chưa trònQuê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.
Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.Sông Thu, một thuở thiếu thời,Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.
Miền trung chín nhớ, mười thươngCon như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.Sông Thu bên lỡ, bên bồiQuê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.
Con chưa về lại quê nhà,Nên đâu biết được, đường xa hay gần?Lòng con day dứt, băn khoănNữa đời tóc đã pha dần màu sương.
Bao giờ về lại quê hươngĐể xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?Sông Thu xanh thẫm một màuBãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.
Bây chừ, Mẹ đã yên nằmLấy ai dìu dắt về thăm quê nhàĐời con rồi cũng sẽ qua,Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.
Quê hương đẹp tựa vần thơSông Thu với những bến bờ yêu thương.Dù cho xa cách dặm trường,Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…
Lưng Tựa Bến Quê
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Ta về lưng tựa chiều nghiêngThả hồn theo những bình yên lạ thườngBao năm xuôi ngược dặm đườngNay về gom những yêu thương đong đầy
Đồng xanh thẳng cánh cò bayDòng sông quê vẫn nặng đầy phù saSáo diều vi vút ngân ngaBao nhiêu âm điệu thiết tha mê hồn
Ta ngồi nhìn ngắm hoàng hônMà lòng sao cứ bồn chồn xuyến xaoHương đồng gió nội ngọt ngàoNhà ai khói bếp quyện vào… chiều mơ!
Ta về tìm khúc ầu ơCa dao của mẹ, ngày thơ xa rồiBước chân bổi hổi bồi hồiĐếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về
Ta về lưng tựa bến quêMơ màng trong những vỗ về dấu yêuLưng còng dáng mẹ liêu xiêuNghiêng theo bóng nắng cuối chiều mỏng manh
Ta về bên mái nhà tranhThấy bao ký ức vờn quanh bên mìnhBữa cơm ấm áp gia đìnhTựa vào lòng mẹ lặng nhìn rưng rưng.
Quê Hương
Tác giả Đức Trung
Quê hương xa cách phương trờiNỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng.Đêm ngày hết nhớ lại mongHướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..!
Nhớ chiều ra ngắm biển khơiCánh buồm theo gió về nơi chốn nào?Quê hương hai tiếng ngọt ngàoĐường xa vạn dặm nôn nao nhớ thầm.
Mẹ cha xa cách bao nămBan ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao.Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dàoVẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn.
Nhớ quê lòng dạ bồn chồnMỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà.Quê hương – hai tiếng thiết thaCòn in ký ức đậm đà yêu thương…
Tuổi thơ cắp sách đến trườngLớn lên đi khắp bốn phương chân trời.Nhớ về quê mẹ yêu ơi!Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.
4. Những bài thơ về quê hương cho trẻ mầm non ý nghĩa
Những bài thơ về quê hương cho trẻ mầm non sau đây khá ngắn gọn dễ đọc, dễ nhớ, dễ thuộc. Những bài thơ ý nghĩa này nhằm giáo dục các bé tình yêu quê hương, đất nước, yêu gia đình, xóm làng. Cùng chia sẻ để chọn bài thơ hay cho bé bạn nhé !
Thơ về quê hương cho trẻ mầm non
Em Ước Mơ Làm Bộ Đội Hải Quân
Tác giả: Nguyễn Thị Loạt
Đây Trường SaĐây Hoàng SaMảnh đất thiêngHùng vĩNơi máu thịtCủa bao ngườiĐã ngã xuốngVà hy sinhQuên thân mìnhĐể bảo vệQuê hươngGiữ bình yên
Em Mong Ước Cho Tổ Quốc
Tác giả: Chưa Rõ
Lớn lênKhoác trên mìnhBộ áo línhChú hải quânNgày đêmCanh gácVùng đất thiêngGiữ bình yênVà bảo vệChủ quyềnĐất nướcCủa Việt Nam.
Ca Ngợi Về Biển Việt Nam
Tác giả: Nguyễn Thị Loạt
Ve vẻ vè veBạn nghe tôi kểVề biển quê tôiĐẹp vào bậc nhấtSầm Sơn đó màXa hơn tí nữaĐố bạn biển gì?Bạn hãy đoán điCửa Lò bạn nhỉMời bạn đi đếnThăm các Vịnh nàoNha Trang, Hạ LongCũng đẹp vô cùngMặt nước trong xanhSóng vỗ rì ràoNgày đêm ở đóNgười dân bắt cáTôm, cua, cá, mựcCùng nhiều hải sảnCho chúng ta ănKhỏe mạnh lớn nhanhThông minh, học giỏi.
Quê Em Vùng Biển
Tác giả: Chưa Rõ
“Quê em ở vùng biển.Phong cảnh đẹp vô cùng.Nước biển xanh mênh mông.Sóng xô tràn bãi cát.Sớm ngày vang tiếng hát.Từng đoàn thuyền ra khơi.Chiều ngả bóng mặt trời.Thuyền về đầy ắp cá.Quê em giàu đẹp quá!Em tha thiết yêu quê.”
Quê Hương
Tác giả: Chưa Rõ
Quê hương là gì hở mẹMà cô giáo dạy phải yêuQuê hương là gì hở mẹAi đi xa cũng nhớ nhiềuQuê hương là chùm khế ngọtCho con trèo hái mỗi ngàyQuê hương là đường đi họcCon về rợp bướm vàng bayQuê hương là con diều biếcTuổi thơ con thả trên đồngQuê hương là con đò nhỏÊm đềm khua nước ven sông…”
Vẽ Quê Hương
Sáng tác: Định Hải
“Bút chì xanh đỏEm gọt hai đầuEm thử hai màuXanh tươi, đỏ thắmEm vẽ làng xómTre xanh, lúa xanhSông máng lượn quanhMột dòng xanh mátTrời mây bát ngátXanh ngắt mùa thuXanh màu ước mơ…
Em quay đầu đỏVẽ nhà em ởNgói mới đỏ tươiTrường học trên đồiEm tô đỏ thắmCây gạo đầu xómHoa nở chói ngờiA, nắng lên rồiLá cờ Tổ quốcBay giữa trời xanh…
Chị ơi bức tranhQuê ta đẹp quá!”
Quê Tôi
Sáng tác: Sưu tầm
“Ai về cù laoBiển xanh tươi thắmCỏ cây xanh mượtDịu dàng thân quenĐẹp lắm quê taEm ơi hãy đếnGóc phố nhỏ nhoiHoàng hôn đẹp lắm.
In sâu ký ứcKhông thể nào mấtLà tình quê hươngMãi nhớ xa xămNăm nao còn giặcOng đến từng bầyPhải chăng như tiếngQuân thù hét la.Rồi sau mỗi trậnSang bằng chiến địaTiêu diệt cả đànUn trong máu lửaVùng quê anh dũngXưa nay vẫn thế.”
5. Chùm thơ viết về nỗi nhớ quê hương đặc sắc
Xa quê ai không mang trong mình nỗi nhớ quê da diết. Nhớ những ngày êm đềm cùng bạn đuổi bướm, bắt chim, nhớ những chiều cùng lũ bạn tắm mát, hò reo trên dòng sông quê êm đềm, nhớ mái nhà tranh, nhớ gốc đa đầu làng, nhớ những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay …. Những nỗi nhớ đó đã được gửi gắm qua những bài về nỗi nhớ quê hương hay sau đây.
Thơ về nỗi nhớ quê hương cảm động
Nhớ Quê
Tác giả: Trần Thiên Lý
Chia tay cảnh quê nghèo thuở ấyChuyến đò chiều biết mấy vấn vươngXa rồi lại nhớ người thươngDáng gầy của mẹ bên đường ngóng theo
Nhớ giọt nắng vắt treo bờ dậuBóng hoàng hôn đánh dấu hàng treSáo ai réo rắt trưa hèCánh diều đón gió, chú ve dạo đàn
Trăng nghiêng xuống ghé giàn thiên lýĐón hương nồng nhã ý gì đây?Dịu dàng bướm lượn ong sayQuê hương, nỗi nhớ có ngày nào vơi
Con đi miết phương trời cách biệtĐường mưu sinh mới biết gian nanNhớ quê, nhớ xóm nhớ làngCông cha, nghĩa mẹ mênh mang đất trời
Nhớ con sông nhỏ, đò ơi!Nhớ câu ví dặm cả đời nặng mang.
Nhớ Quê
Tác giả: Lãng Du Khách
Xa quê nỗi nhớ thiết thaVườn cây ao cá nếp nhà thân yêuBờ tre ruộng lúa sáo diềuSương giăng mờ ảo lam chiều khói bay
Quê hương thương nhớ lắt layNơi thời thơ ấu bao ngày nuôi taQuê hương nơi chốn sinh raNhà tranh vách lá tiếng gà gáy trưa
Kẽo cọt tiếng võng đong đưaTrời xanh mây trắng rặng dừa lao xaoTrưa hè hóng mát cầu aoĐọng trong tâm khảm ngọt ngào mẹ ru
Triền đê tiếng sáo vi vuĐồng quê xanh thắm lúa thu trổ cờNơi ta nuôi dưỡng ước mơNơi ta chập chững ngẩn ngơ trước đời
Ta vì cuộc sống xa rờiNhà tranh mái lá cuộc đời bôn baBuồn vui đều nhớ quê nhàNhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Giờ đây cuộc sống vô thườngQuê hương hai tiếng yêu thương đong đầyTa dù có khắp đó đâyKhông gì có thể lấp đầy NHỚ QUÊ.
Nỗi Niềm Người Xa Quê
Tác giả: Nguyễn Quang Định
Bao năm bươn chải ngược xuôiTháng ngày vất vả xứ người kiếm ănĐêm đêm lệ ướt mi trànCơm người, nước mắt hoà chan cõi lòng.
Lúc trước, con luôn ước mongLớn nhanh để thoát khỏi lòng mẹ thôiTự do, bay nhảy với đờiLàm việc mình thích, đến nơi mình cần.
Tự mình chăm sóc bản thânQuyết định mọi việc chẳng cần ai loÔi… sao cái tuổi ấu thơHồn nhiên mơ ước đợi chờ lớn nhanh.
Bây giờ con đã trưởng thànhGiữa cái xã hội mỏng manh tình ngườiBon chen, cãm bậy cuộc đờiVới nhiều sóng gió biển khơi muôn trùng.
Mình con nhỏ bé, mông lungSợ không đủ sức vượt trùng dương kiaLàm về trằn trọc đêm khuyaNhớ nhà, nước mắt đầm đìa gối chăn.
Làm thuê kiếp sống gian truânChỉ mong số phận xoay vần mà thôiCon còn dại lắm mẹ ơiGiờ con chỉ ước về thời ấu thơ.
Tìm Về Đất Mẹ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
À ơi cơn gió ở đâuGiấu vào giấc ngủ phủ màu giấc mơHoàng hôn cuối bãi ngẩn ngơÊm đềm khúc hát trẻ thơ thuộc lòng
À ơi con cá dưới đồngCon gà cục tác lòng vòng quanh sânHàng dừa bụi chuối bâng khuângKhóm ngò giàn mướp bao lần trổ bông
Luống cải chẳng kịp trổ ngồngMẹ hái thoăn thoắt băng đồng chợ xaLúa xong tiếp nối dưa càMỗi mùa mỗi sắc quanh nhà xanh tươi
Bữa cơm canh cá rau mùiDĩa rau chén mắm ngậm ngùi tình quêNước ròng lại lớn bờ đêCon sông mấy khúc lối về như in
Nhớ cha mẹ sống một mìnhCả bầy con cháu mưu sinh xứ ngườiCon thèm như trẻ lên mườiLon ton giăng nắng nụ cười chon von
Đất nghèo tình nghĩa sắc sonĐậm đà chất phác vuông tròn thủy chungTháng mười lũ đến rưng rưngMênh mông nước nổi cá từng đàn bơi
Phù sa bên lỡ bên bồiTình người bám đất một lời khắc ghiKhi nào mỏi cánh thiên diTìm về đất mẹ như khi chào đời.
Nỗi Niềm Người Viễn Xứ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Nhìn mây trôi khuất chân trờiDạt dào nỗi nhớ chơi vơi quê nhàCon đi cách biệt phương xaXứ người con thiếu mặn mà tình quê
Ơn cha nghĩa mẹ tràn trềKhắc sâu trong dạ bóng quê hương mìnhThầm mong ngày đẹp nắng xinhCon về ôm trọn nghĩa tình mẹ cha
Hoàng hôn nhường chỗ chiều tàDâng trào nỗi nhớ xót xa tim buồnSông sâu nhờ có suối nguồnĐạo con chưa trọn nỗi buồn nào hơn?
Tạc lòng ghi nhớ công ơnTình cha nghĩa mẹ lớn hơn mây trờiNhớ sao tiếng mẹ ru hờiGiọng trầm cha đọc những lời thơ hay
Dẫu cho xa cách chân mâyXứ người con vẫn đêm ngày nhớ quê!
Nhớ Cơm Quê
Tác giả: Hoa Cúc Tím
Chiều chiều khói tỏa mùi rơmBàn tay mẹ nấu bữa cơm quê mùaMồng tơi, rau đắng, canh cuaTép rang, cà pháo muối chua ăn cùng.
Cá nẹp kho với quả sungThơm lừng lối xóm đi xa nhớ nhiềuCơm được mẹ nấu bằng niêuGạo mùa chiêm mới nức chiều miền quê.
Mâm cơm đâu có gì nhiềuMà sao ấm áp cả đời khó quênMẹ cha yêu mến kề bênTrong mơ vẫn thấy hiện lên rõ ràng.
Một chiều đông lạnh ngỡ ngàngCơm quê nhớ quá, khẽ khàng làm thơNhớ tuổi thơ đến ngẩn ngơƯớc gì trở lại như mơ một lần.
6. Tập thơ về biển đảo quê hương cực hay
Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ hay viết về biển đảo quê hương sau đây để có thêm nhiều xúc cảm khó phai, qua đó thêm yêu quê hương biển đảo, thêm tự hào về vẻ giàu đẹp của quê hương, biển đảo Tổ Quốc.
Thơ hay về biển đảo quê hương
Lời Biển Gọi…
Thơ Vũ Hùng Việt
Ai nghe chăng tiếng kêu than của biển.Mang uất hờn sóng gió giữa trùng khơi.Như khẽ gọi đàn con mau thức tỉnh.Đừng say nồng bởi những giấc chiêm bao..
AI nghe chăng tiếng thét gào của biển.Nổi niềm riêng thổn thức của quê hương.Ngàn đảo nhỏ bao niềm thương nỗi nhớ.Mong đàn con trong từng phút từng giờ.
Lời biển gọi chính là lời mẹ gọi.Đàn con ơi,hãy đem hết tình thươngChắc tay súng giữ bình yên biển đảo.Là máu xương là núm ruột quê hương.
Ai có nghe chăng lời ru của biển.Mặn nồng hương muối,bóng mát dừa xanh.Hãy cùng nhau giữ biển đảo an lành.Thuyền lũ lượt cập bờ khoang đầy cá.
Ai nghe chăng với tiếng lòng biển gọi.Quân xâm lăng đang dày xéo biển khơi.Máu dân mình đã đổ hởi người ơi.Đoàn kết lại đồng lòng cùng giữ biển.
Tình Yêu Biển Đảo
Tác giả: Gió Phương Nam
Em đứng nơi đây trên hòn đảo ngọcPhú Quốc ơi đã đẹp lại giàumặc cho gió chiều sóng vỗ lao xaotừng đôi chim nhạn lượn bay ôm sóng bạc
Em có nghe chăng nơi dòng suối hátai tạc mà nên tên gọi Suối Tranhđể ta đắm mình như hòn đá nhỏnghe mãi lời ru của biển quê mình
Anh đưa em lên đồi hoa mộnghái sim rừng trên đất đảo chiều quatim tím đồi hoang bài thơ xưa đóuống lưng bát nước đi tìm người xa
Anh trao em vòng tay đính ngọcnhư chạm vào quà của đại dươngđể mai sau dù xa vẫn nhớlính biên phòng canh giữ quê hương
Anh hãy là biển nhéem xin làm đảo thôivì tình yêu ngàn năm muôn thuởbiển vẫn mênh mông ôm đảo vào lòng.
Biển Đảo Và Em
Tác giả: Nguyễn Cao Quốc Hùng
Chiều xuân ngắm áng mây trôiYêu người thưở ấy bồi hồi nhớ nhungÉn bay tìm bạn trên rừngRủ bầy dang cánh lâng lâng giữa trời
Bâng khuâng len lỏi hồn tôiĐại dương nước biếc chưa mờ còn đâyĐảo xưa kỷ niệm vơi đầyLong lanh sóng bạc ngất ngây đầu thuyền
Tiễn đưa ngày tháng khó quênNgậm ngùi dĩ vãng một miền đã quaTrăng lên rải ánh bao laDừa nghiêng xoã tóc gợi ma trên đồi
Biển còn mong ngóng một ngườiMắt nhìn tinh tú xa xôi ngân hàĐẹp sao dáng dấp ngọc ngàBước chân trên cát thướt tha bãi dài
Sóng xô quyện cảnh mây bayNúi rừng sương phủ say say cuộc tìnhDu dương ngày tháng đôi mìnhTrăng soi biển vắng lung linh sao trời
Nhớ sao ngàn dặm trùng khơiLênh đênh một hướng tứ thời mênh môngĐêm xuân mơ tới má hồngBiển xanh đảo lặng bềnh bồng nước non
Mơ Về Biển Đảo
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Từ đất liền em mơ về nơi anhLà mơ về ngoài khơi xa xôi lắmNơi biển biếc mênh mông ngàn con sóngAnh canh trời canh biển đảo quê hương.
Khi biển trời thăm thẳm một màu xanhHay bão tố phong ba về dữ dộiAnh vẫn bám biển trời cùng đồng độiChẳng kẻ thù nào ngăn nổi anh đâu.
Anh giữ trời cao, biển rộng, biển sâuBằng nhiệt huyết lòng người yêu tổ quốcVới trái tim hòa bình trong lòng ngựcYêu tự do chẳng sợ kẻ thù nào.
Nếu hung hăng chúng liều lĩnh tiến vàoTa sẽ đánh như Bạch Đằng xưa ấyTa sẽ đánh cho chìm sâu xuống đáyDưới màu cờ tổ quốc đỏ tung bay.
Em mơ thấy anh nở nụ cười tươiRồi gửi về em qua từng con sóngEm nhận được là tình yêu cháy bỏngCủa lính xa nhà giữ biển đảo quê hương.
Em ước gì được ra đấy cùng anhCanh biển đảo như những người lính trẻÔi tổ quốc còn gì vui hơn thếTa gọi tên người trong cả những cơn mơ.
Biển Gọi
Tác giả: Thiện Hoàng Văn
Chưa bao giờ biển ồn ào đến thếTiếng sóng về từ bãi đá trường saBão từ đâu ủ giấc mơ tai họaLàm hoang mang đến cả địa cầu
Hạt muối mặn, con cá câu đắng chátLà mồ hôi, là xương máu thịt daTừ hạt cát, dải san hô bãi đáCòn hằn nguyên dấu tích ông, cha
Biển đảo gọi những đứa con Bách ViệtTừ khắp muôn phương chung hướng tìm vềRèn trí lực, đúc lời thề son sắtHóa lũy thành đồng giữ biển quê hương.
Trường Sa Ước Hẹn
Tác giả: Bùi Nhất Nam
Ta gặp nhau giữa trời xuân gió lộng.Mình hẹn hò, hoa cỏ rộn ràng vui.Mây phất phơ, hoa nắng nở xinh tươi.Gió mang đến, hương tình yêu ngào ngạt.
Ta yêu nhau giữa biển trời dào dạt.Biển ru tình, ngây ngất ngỏ lời thương.Đôi hải âu, e ấp dệt uyên ương.Cơn sóng biển, say men tình bến mộng.
Ta hẹn nhau giữa trời yên gió lặng.Hạm đội Tàu, sạch bóng đảo Trường Sa.Trả bình yên, cho biển đảo quê nhà.Lòng phơi phới, tình ta nồng duyên thắm.
Tình Anh Lính Đảo
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Có những lúc phong ba gió bãoGiữa trùng khơi biển đảo sóng ngầmVẫn ghì vững chắc hồn tâmLướt qua tất cả thăng trầm nguy nan
Người chiến sĩ vô vàn dũng cảmChí kiên cường chẳng dám thở thanVì dân sống chết đâu mànCâu thề oanh yến hợp tan phải đành
Gác lại giấc mơ xanh chồng vợAnh lên đường trả nợ nước nonQuê cha đất mẹ có cònDuyên mình sẽ đặng sắt son ngàn đời
Chính lẽ đó nào vơi suy nghĩGiữ yên bờ định lý an giaMai kia trở lại một nhàKết tình chung thủy hai ta kiếp này.13/2/2018
Trên đây, LVT Education đã chia sẻ cùng quý bạn đọc yêu thơ TOP 55+ bài thơ về quê hương, đất nước hay, ý nghĩa. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng chùm thơ hay trên đây bạn đã có thêm nhiều nguồn xúc cảm khó phai. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại cac bạn trong những bài viết sau !
>>>Xem thêm: Thơ mùa hè – chùm thơ hay về mùa hạ tan chảy mọi cảm xúc
Giáo sưNguyễn Lân Dũnglà nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Open this in UX Builder to add and edit content