Tuyển tập thơ 7 chữ hay do LVT Education tổng hợp sau đây với nhiều chủ đề hấp dẫn: có thơ 7 chữ về tình yêu, về cuộc sống, về thầy cô, bạn bè, mái trường; thơ 7 chữ về quê hương, đất nước …. Mỗi chủ đề đều có những bài thơ hay, dạt dào xúc cảm. Hãy dành thời gian chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Thơ 7 chữ là thể thơ Thất ngôn tứ tuyệt. Mỗi bài có 4 câu và mỗi câu 7 chữ, trong đó các câu 1,2,4 hoặc chỉ các câu 2,4 hiệp vần với nhau ở chữ cuối, tức là chỉ có 28 chữ trong một bài thơ thất ngôn tứ tuyệt, là phân nửa của thất ngôn bát cú. Được ra đời vào thời kỳ nhà Đường, có nguồn gốc từ Trung Quốc.
Ngày nay, thơ 7 chữ đã được cải tiến thêm, không nhất thiết mỗi ngày phải 4 câu mà có thể nhiều câu hơn nưa, số lượng câu không hạn chế.
Thể thơ 7 chữ (thất ngôn bát cú đường luật) khá hay và nổi tiếng được các nhà thơ sáng tác và lưu chép trong văn học Việt Nam. Được lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Nội dung của thơ 7 chữ khá phong phú, đa dạng về tình yêu đôi lứa, tình yêu quê hương đất nước. Tuy nhiên quy luật sáng tác thơ 7 chữ được niêm luật rõ ràng và chặt chẽ về số lượng câu chữ. Dưới đây là một số bài thơ 7 chữ hay, đa dạng về chủ đề. Các bạn theo dõi nhé !
Thơ văn thường cho người lãng mạn, trở nên lãng mạn hơn với sản phẩm của Thiều Hoa!
Tham khảo áo khoác nữ trung niên sang trọng và thời thượng của Thiều Hoa!
Có thể bạn quan tâm:
Cùng LVT Education chia sẻ tuyển tập những bài thơ 7 chữ chữ hay với đa dạng chủ đề sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Tình yêu là đề tài muôn thưở của thi, ca, nhạc, họa. Tình yêu luôn mang đến nguồn cảm hứng bất tận để những tâm hồn thi sĩ viết nên những vần thơ lãng mạn, bay bổng. Với thể thê 7 chữ quen thuộc, những bài thơ viết về tình yêu đã khiến bao con tim thổn thức. Sau đây là Top những bài thơ 7 chữ về tình yêu hay nhất.
Hình ảnh đẹp về tình yêu lứa đôi
Em chẳng bao giờ quên anh đâuBao đêm không ngủ mắt rưng sầuCứ tưởng rằng anh không trở lạiThơ em viết mãi chẳng thành câu
Em biết anh chẵng bỏ em đâuThư anh đã nói rỏ đuôi đầuNên em vẫn đợi và vẫn đợiVì biết “người ta” chẳng quên đâu
Em biết trầu xanh thương mến cauMong vôi về để đậm thêm màuThơ em sẽ không sầu đơn chiếcCó anh về tiếp để thành câu
Em chẳng bao giờ xa anh đâuHôm nay và mãi mãi về sauDẫu thơ là ảo nhưng tình thậtEm chẳng bao giờ hết yêu đâu
Em biết trong ta còn có nhauDẫu người cuối bễ kẻ giang đầuDăm câu thơ nhớ làm thêm nhớChắc chẳng bao giờ quên được đâu
Ta chẳng bao giờ xa nhau lâuChỉ mới vài giây đã nghe sầuMột ngày không gặp là nghe nhớTrầu sẽ héo vì thương nhớ cau.
Thơ: Diệp Ly
Thời gian lặng lẽ cứ trôi xaKỷ niệm ban đầu chẳng phôi phaVới anh em đã là người cũSao vẫn đong đầy nhớ thiết tha.
Đêm trắng giọt sầu vương mắt môiLen lén gọi thầm tên ấy thôiVới anh em chỉ là người cũNên mảnh tình chung vỡ nát rồi.
Ký ức theo về trong bóng đêmTiếng gió canh tàn tê buốt timVới anh em vẫn là người cũLàm sao bôi xóa được nỗi niềm.
Thu vắng gieo sầu trên lối xưaTình ta ướt đẫm giữa màn mưaVới anh em mãi là người cũSuốt kiếp đành ôm mối duyên thừa.
Thơ: Diệp Ly
Đêm về nổi nhớ lại lên ngôiNhớ lắm người ơi nhớ rã rờiNhớ mắt nhớ môi bờ vai ấmNhớ sao là nhớ ngập hồn thôi.
Trăng trốn đâu rồi nơi đáy sôngTrăng hơn trăng tủi gió biết không?Gió cứ theo mây về phương đóĐể trăng đơn lẻ xót xa lòng.
Muốn hỏi lục bình giữa dòng trôiVê đâu ơi hỡi cuộc tình tôiSao không xuôi mãi về bên lởTấp bãi bồi chi để ngậm ngùi?
Muốn mượn sao trời soi bóng đêmTìm người kể tiếp chuyện tơ duyênMặc kệ biển dâu đời đen bạcTay nắm chặt tay thỏa ước nguyền.
Có lẽ giấc mơ trôi qua rồi,
Tình yêu ước ao xa tầm với.
Tiếng nói trái tim phải lặng im,
Hạnh phúc nụ cười đâu còn thấy!
Vắt vẻo niềm vui còn có mấy,
Thẩn thờ cảm xúc tan biến đi.
Đá sỏi khô cằn dòng suy nghĩ,
Thơ viết dở dang một chuyện tình!
Mở mắt nhìn trông chẳng thấy hình,
Nhắm mắt lắng nghe thì lệ rơi.
Âm thanh thương nhớ vọng đau đớn,
Than ôi than ôi tình đắng cay!
Tưởng rằng trái tim đã trao tay,
Hiểu ra tâm hồn ôm khổ sầu.
Gút lại chiếu thẳng phá giấc ngủ,
Cuộc đời vốn dĩ chẳng như mơ!
Đã nguyện bên em đến cuối đời
Cho dù thế sự có đầy vơi
Bao người ban tặng lời chúc phúc
Dẫu khó mai sau chẳng thể dời
Đi nhé em yêu trọn đường tình
Cho dù kiếp sống có điêu linh
Sắc cầm đôi lứa tròn duyên ước
Ta sẽ về nơi chốn thanh bình
Mặc cho mưa gió lạnh lùng bay
Yêu thương hai đứa vẫn đong đầy
Mong lần ước hẹn là sau cuối
Ân ái bên nhau suốt đêm ngày
Thương mến trao nhau mãi cứ đầy
Như rượu uống dần men rượu say
Gọi nhau thắm thiết”mình ơi” nhé
Mãi mãi yêu thương trọn kiếp này.
Tình yêu luôn mang đến cho con người ta những xúc cảm thật đặc biệt. Tình yêu trọn vẹn khiến chúng ta lâng lâng hạnh phúc dâng trào. Tình yêu buồn, chia ly đôi ngã luôn để lại những nỗi buồn sâu kín, chẳng thể phôi pha. Dù ở trạng thái cảm xúc nào, tình yêu vẫn luôn mang đến nguồn xúc cảm bất tận để những bài thơ hay về tình yêu trên đây đã ra đơi.
>>>Đừng bỏ lỡ: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Thơ 7 chữ về cuộc sống đưa tới bạn đọc những góc nhìn khác nhau để cảm nhận và suy ngẫm. Đó có thể là thái độ lạc quan, yêu cuộc sống của con người giàu nghị lực, vượt khó khăn vươn lên số phận nghiệt ngã, cũng có thể là ánh nhìn đau khổ, bế tắc trước thực tại phũ phãng và có cả những trăn trở, suy ngẫm đầy triết lí được đúc kết ra từ kinh nghiệm cuộc sống.
Hình ảnh đẹp về cuộc sống
Tác giả: Thiết Dương
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Mộng lả lơi tình nhạc vẳng xa
Người mến cảnh êm vàng nét họa
Nắng hờn mây lạnh giá mùa qua
Cười nghiêng ngả liễu hồ soi bóng
Nở đắm say đào dậu giắt hoa
Vơi cạn chén nồng men rượu nhắp
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời
Nhắp rượu men nồng chén cạn vơi
Hoa giắt dậu đào say đắm nở
Bóng soi hồ liễu ngả nghiêng cười
Qua mùa giá lạnh mây hờn nắng
Họa nét vàng êm cảnh mến người
Xa vẳng nhạc tình lơi lả mộng
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời.
(Huy Cận)
Thời khắc đang đi nhịp thái bìnhDịu dàng gió nhạt thổi mây xanhHàng cây mở ngọn kêu chim đếnHạnh phúc xem như chuyện đã đành
Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướmNỡ chen hoa lá tiếng vành khuyênNgoài đường buổi sáng thơm hương mớiThú sống thơm mùi cỏ mới lên
Kia treo trái mộng trĩu cây đờiNgang với tầm tay ngắn của ngườiNhưng múa vu vơ tay đã mỏiÊ chề đời thoảng vị cơm ôi…
( chưa rõ tác giả)
Danh lợi đến rồi danh lợi đi
Ham chi một chút nhất hay nhì
Đêm nằm thao thức tâm điên đảo
Hơn thua tranh chấp nhọc công lao
Oán thù chi để khổ lòng nhau
Nghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vào
Kiếp này kiếp khác luân hồi mãi
Nợ nần gian díu khổ làm sao
Nghe lời Phật dạy hãy tu mau
Giữ tâm trong sạch để khi nào
Ra đi nhắm mắt hồn thanh thản
Không còn lo nghĩ chuyện lao xao
Chúng ta chung sức hãy cùng nhau
Dựng xây thế giới đẹp muôn màu
Nơi ánh đạo vàng lan biển rộng
Không còn thấy nữa cảnh thương đau.
(Thơ Đặng Hải)
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.
Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiềnNhân tình thế thái lắm đảo điênLương tâm không quý bằng lương bổngĐồng chí thua xa những đồng tiền
Tôn sư trọng đạo thành xa xỉCứu nhân độ thế hóa vô duyênThủ thường an phận qua ngày thángVô vi vui thú cảnh điền viên.
Đường đời muôn nẻo biết về đâuThế sự đảo điên rượu giải sầuPhụ tử phu thê thời cách biệtThân bằng huynh đệ mấy tương giao
Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữTài lộc lợi danh lắm kẻ cầu.Khinh trọng khen chê tùy miệng thếTín trung hiếu lễ lấy làm đầu.
Cuộc sống thật đa sắc màu, dù thế nào cuộc sống vẫn lung linh, tươi đẹp. Hãy mở rộng lòng mình để cảm nhận hết những hương vị ngọt ngào của cuộc sống để thêm yêu đời, yêu cuộc sống. Đây cũng chính là thông điệp mà chùm thơ hay về cuộc sống trên đây muốn nhắn gửi.
>>>Xem nhiều hơn: Thơ 2 câu về cuộc sống – 100 bài thơ ngắn về cuộc sống đáng suy ngẫm
Ai cũng có cho mình quê hương, không những một mà còn có hai, hoặc ba những nơi đi qua mà gắn với nhiều kỷ niệm thật khó lòng để quên. Những bài thơ về quê hương đất nước cũng từ đó mà ra đời, là những nỗi lòng người yêu quê tha thiết muốn nhờ những vần thơ nói hộ tiếng lòng.
Hình ảnh đẹp về quê hương, đất nước
(Huỳnh Minh Nhật)
Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ
Vẳng tiếng vạc kêu, gió hững hờ
Ngư lão kéo chài khua khua nước
Dẫu có một mình chẳng bơ vơ
Xa xa đo đỏ nắng chiều xa
Lộp cộp cầu tre ngân khúc ca
Diều ai cất sáo du dương thế?
Đêm đã rớt rơi lối về nhà…
Quê hương ta đấy, thân thương quá!
Sông chảy về đâu sao cứ trôi?
Bao nhiêu cũng sẽ về cõi cội
Chừ đây quê hương, ta với tôi…
(Nam Minh)
Giữa hồ một đóa sen hồng nhạt
Thì thào cơn gió, sóng lao xao
Có chú cá nhỏ đuôi quẫy nhẹ
Tô thắm trời xanh tiếng dạt dào
Thiếu nữ cười duyên bên khóm trúc
Áo dài trong nắng dáng lung linh
Khẽ nhún ngọc dung trời phiêu đãng
Ngàn năm vẫn mãi ánh bình minh
Đồng quê hôm nay thanh bình quá
Không có loạn đả, không cười vui
Chỉ có trong tâm thanh thản lạ
Bình yên, hai chữ như thể thôi
Đời người trôi theo dòng cuộc sống
Nay đây mai đó nghìn đắng cay
Nếu có một ngày lòng trống rỗng
Quê hương chốn nghỉ, chính là đây.
Tác Giả: Huy Cận
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song.
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
(Đoàn Văn Cừ)
U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân,
Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần,
Lại dẫn chúng tôi về nhận họ
Bên miền quê ngoại của hai thân.
Tôi nhớ đi qua những rặng đề,
Những dòng sông trắng lượn ven đê.
Cồn xanh, bãi tía kề liên tiếp,
Người xới cà, ngô rộn bốn bề.
Thúng cắp bên hông, nón đội đầu,
Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâu
Trông u chẳng khác thời con gái
Mắt sáng, môi hồng, má đỏ au.
Chiều mát, đường xa nắng nhạt vàng,
Đoàn người về ấp gánh khoai lang,
Trời xanh cò trắng bay từng lớp,
Xóm chợ lều phơi xác lá bàng.
Tà áo nâu in giữa cánh đồng,
Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng.
Bóng u hay bóng người thôn nữ
Cúi nón mang đi cặp má hồng.
Tới đường làng gặp những người quen.
Ai cũng khen u nết thảo hiền,
Dẫu phải theo chồng thân phận gái
Đường về quê mẹ vẫn không quên.
Trúc Quỳnh
Quê hương giản dị chẳng đâu xaBãi mía vườn rau với ruộng càKhóm trúc bờ đê chiều nhạt nắngDập dờn sóng lúa chạy la đà
Quê hương mộc mạc chẳng kiêu saMái lá đơn sơ dưới nắng tàKhói toả lam chiều thơm gạo mớiDu dương tiếng gió hát ngân nga
Quê hương sách sử đã in raMột dải cong cong khảm ngọc ngàNúi đá chênh vênh bên biển lớnRừng xanh suối mát trãi muôn hoa
Quê Hương êm ả những lời caĐiệu Bắc Nam ai thật mặn màXứ Huế Trường Tiền thôn Vỹ DạAi nghe thấy tiếng cũng mơ ra
Quê hương nhuộm đỏ bởi phù saChín nhánh rồng bay tạo vóc ngàVựa lúa phì nhiêu xanh bát ngátĐàn cò trắng lượn phía trời xa
Quê hương mãi mãi ở trong taDẫu có tha phương biệt mái nhàĐất Tổ là gì ai cũng hiểu …Như là… chỉ một Mẹ và Cha!
Những kỷ niệm tuổi thơ ùa về, những khung ảnh quên hương bình dị mà rất đỗi yêu thương, những hình ảnh người mẹ, người cha tần tảo ngày đêm nuôi con khôn lớn,… tất cả đều hiện lên chân thực qua những vần thơ về quê hương, đất nước cực hay trên đây. Đừng quên chia sẻ bạn nhé !
Thơ 7 chữ về thầy cô giáo, về tình bạn, mái trường cũng là thể thơ được nhiều người yêu thích, sưu tầm. Những bài thơ 7 chữ hay sau đây đã nói lên tình cảm trân quý, biết ơn những người cô, người thầy và tình cảm thiêng liêng của tình bạn tuổi học trò trong sáng.
Hình ảnh đẹp về tình bạn
Tháng mười một đông bắt đầu se lạnh
Gió đầu mùa đẩy mạnh tiễn thu đi
Ôi cái ngày nhà giáo vẫn khắc ghi
Sao quên được trò ghì ơn nghĩa đó.
Xa trường cũ dù lâu rồi vẫn nhớ
Lời thầy cô còn muôn thuở trong tim
Ủ giấc mơ , trò mải miết lặng im
Chưa từng nghĩ sẽ tìm thăm trường cũ .
Cô nâng niu dạy trò từng nét chữ
Như mẹ hiền nâng giữ đứa con yêu
Thầy ân cần giảng dạy biết bao điều
” Đạo làm người ” sao kêu trò quên được.
Thầy cô hỡi ! Dù dòng đời xuôi ngược
“Người lái đò” vẫn mãi lướt trên sông
Và mãi hoài che chắn những cơn giông
Vì trò quyết gian nan không quản ngại.
Mặc trò có luôn ham chơi , khờ dại
Thầy cô càng cố nhẫn nại khuyên răn
Suốt một đời chèo chở những gian truân
Cười rạng rỡ , mặc chân người mỏi mệt .
Trò nhiều vậy sao thầy cô nhớ hết
Trò chẳng buồn , trò biết thầy cô ơi
Giờ đây trò đang rảo bước muôn nơi
Lòng mãi nhớ về nơi mình từng sống.
Hiến chương đến trò càng thêm khát vọng
Ước thầy cô luôn sống mãi thọ trường
Luôn an bình mạnh khỏe ấm tình thương
Để tô vẽ những con đường em bước
Ngày nhà giáo trò nơi xa thầm ước
Muốn về thăm hay được tặng chút quà
Thương thầy cô vất vả chẳng nề hà
Ơn nghĩa nặng thiết tha trò mãi giữ.
Tác giả: Quốc Phương
Dòng lưu bút…sổ tay còn đó
Hè lại về… phượng đỏ sân trường
Người nay tóc đã điểm sương
Mà bao kỉ niệm vấn vương trong lòng
Có những lúc… ước mong trở lại
Cái thời mà… dưới mái trường xưa
Cùng nhau đùa nghịch sớm trưa
Thương thầm nhớ trộm đón đưa cuối chiều
Tình khờ dại… cô liêu lẻ bóng
Chỉ đơn phương…ca vọng khúc tình
Rằng người thiếu nữ dáng xinh
Yêu mà không dám tỏ tình là sao
Dòng lưu bút… đi vào tâm trí
Bao năm rồi.. ngự trị trong tim
Nổi trôi cuộc sống kiếm tìm
Mỗi mùa phượng nở đắm chìm nhớ nhung.
Mơ gì em một thời đã qua
Một thời ước mơ thành cổ tích
Một thời điểm năm là nước mắt
Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh
Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình
Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ
Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở
Giữa sân trường một tiếng trống vương rơi
Biết bao giờ em trở lại, thầy ơi
Ai sẽ thay em trên ghế vẫn ngồi
Ai sẽ ngắt trộm hoa trong vườn thắm
Gai hồng tươi, tay ngượng giấu sau lưng?
Ai sẽ bước vui trong nắng tưng bừng
Vừa hết tiết đã vội quên lời thày mắng?
Và ai sẽ khóc đắng cay… Hành lang vắng
Gió xôn xao, lời an ủi ngọt.
(Sưu tầm)
Tôi nghèo mới rõ bạn bè đâuBạn hữu làm tôi lắm cảnh sầuMãi bạn cùng tôi tình bỏ suốiHoài tôi với bạn nghĩa quăng cầuTôi về bạn đến tàn muôn chữBạn bảo tôi cười nát những câuẢo não lòng tôi đành mất bạnĐời tôi tiếng bạn chẳng nơi đầu.
Trong cuộc sống tháng ngày lo nghĩ
Việc gia đình chăm chỉ áo cơm
Mong rằng giữ đặng tiếng thơm
Cùng nhau hòa nhã chớ rờm rêm tai
Đã kết bạn với ai cố giữ
Trẻ hay già dù nữ hay nam
Nghĩa tình gắn bó mới ham
Hờn kia trách nọ việc làm không nên
Phải trân trọng người trên kẻ dưới
Tránh nói câu như lưới bủa giăng
Hiểu lầm việc nhỏ thành căng
Lỡ rồi thấy tiếc phải chăng muộn màng
Nên cởi mở rõ ràng tâm ý
Dành cho nhau từ mỹ nghĩa hay
Tránh đi lời lẽ đắng cay
Lấy đâu ra chuyện thế này thế kia
Nói thì dễ khi tia chớp đến
Người yếu lòng mất nến soi đường
Bổng dưng không được bình thường
Buông lời nóng nảy khói hương mịt mù
Là bạn tốt chỉnh tu bình tĩnh
Kéo bạn mình thủng thỉnh hạ dần
Bạn mình ơi xin hãy ân cần
Đẹp lời xinh ý cân phân tỏ bày.
Tuổi học trò gắn liền với những mối tình thơ ngây, trong trắng. Đó là những rung động đầu đời của con tim nên đâu dễ gì quên được. Dẫu mai này cuộc sống có nổi trôi, nỗi nhớ về nhưng người bạn, về cô gái bé nhỏ năm nào vẫn cứ khắc khoải mỗi mùa hoa phượng nở.
Bài thơ 7 chữ ngắn gọn, không cầu kỳ, trau chuốt ngôn từ nhưng sự chân thật của nó thực sự làm người đọc thấy đồng cảm và yêu thích. Bởi ai cũng sẽ thấy một phần ký ức của mình trong đó.
Sau những ngày đông dài u ám, mùa xuân đến trăm hoa đua nở mọi vật cùng khoe sắc mang đến những luồng sinh khí mới.Xuân đến lòng người như thay áo mới, để rồi những tâm hồn nghệ sĩ đã viết nên những vần thơ xuân thật dịu dàng, e ấp và nồng nàn xúc cảm sau đây.
Hình ảnh đẹp về mùa xuân
Tác giả: Nguyễn Bính
Em là con gái trong khung cửiDệt lụa quanh năm với mẹ giàLòng trẻ còn như cây lụa trắngMẹ già chưa bán chợ làng xa
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bayHoa xoan lớp lớp rụng vơi đầyHội chèo làng Ðặng đi ngang ngõMẹ bảo: “Thôn Ðoài hát tối nay”
Lòng thấy giăng tơ một mối tìnhEm ngừng thoi lại giữa tay xinhHình như hai má em bừng đỏCó lẽ là em nghĩ đến anh
Bốn bên hàng xóm đã lên đènEm ngửa bàn tay trước mái hiênMưa thấm bàn tay từng chấm lạnhThế nào anh ấy chả sang xem!
Em xin phép mẹ, vội vàng điMẹ bảo xem về kể mẹ ngheMưa bụi nên em không ướt áoThôn Ðoài cách có một thôi đê
Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêmEm mải tìm anh chả thiết xemChắc hẳn đêm nay giường cửi lạnhThoi ngà nằm nhớ ngón tay em
Chờ mãi anh sang anh chả sangThế mà hôm nọ hát bên làngNăm tao bảy tuyết anh hò hẹnÐể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
Mình em lầm lụi trên đường vềCó ngắn gì đâu môt dải đê!Áo mỏng che đầu mưa nặng hạtLạnh lùng thêm tủi với canh khuya
Em giận hờn anh cho đến sángHôm sau mẹ hỏi hát trò gì“- Thưa u họ hát…” rồi em thấyNước mắt tràn ra, em ngoảnh đi
Bữa ấy mưa xuân đã ngại bayHoa xoan đã nát dưới chân giàyHội chèo làng Ðặng về ngang ngõMẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”
Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngàyBao giờ em mới gặp anh đây?Bao giờ chèo Ðặng đi ngang ngõÐể mẹ em rằng hát tối nay?
Tác giả: Chu Minh Khôi
Trời mới ửng lên nắng trạng nguyênTiếng chim thả chữ xuống vòm hiênTháng giêng khép mắt cười em ấpLộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.
Chợ Tết gặp phiên đông thật đôngĐào phai chúm chím khóe môi hồngDăm ba thôn nữ về qua ngõCười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.
Đã thấy hơi xuân trong gió mayVương trên mái lá tiễn đông gầyNhà ai vừa quét tường vôi trắngThỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.
Mòn đợi mưa xuân phơi phới bayDáng mơ thôn nữ ngấm men sayVăn nghệ chi đoàn xuân đã hẹnEm có sang tìm ta tối nay?
Tác giả: Khánh Mỹ Trần
Thò tay níu lại, nhỏ xuân cườiÚi úi buông dùm… rách cụ ơiKhổ cái già thêm đành trách phậnBuồn cho tuổi lớn chỉ than trờiMai đào trước ngõ khoe màu thắmBưởi hạnh sau nhà rộ sắc tươiMỗi một ta ngồi hong ước tủiNhìn quanh chả thấy bóng ai vời.
(Thơ: Kim Long Nguyễn)
Buốt giá đông rồi cũng đã quaXuân về ấm áp mộng đời taMai vàng trước ngõ đang ra nụCúc đỏ vườn sau đã nở hoaRíu rít chim ca trong nắng mớiKhoe màu bướm lượn rợp trời xaEm ơi hãy đón mùa yêu đếnHạnh phúc tim hồng rộn tiếng ca.
(Thơ: Trần Minh Đạo)
Khoảnh khắc mùa xuân đã đến gần.Mây bàng bạc vẫn ngủ lang thang.Cỏ hoa lấp lửng rời đông tiết.Chim én chưa về báo hiệu xuân.Đất nước mang hình tia chớp lửa.Đồng bào còn rạn dấu chia phân.Từng cơn gió chướng đầy sinh khí.Rạo rực nàng xuân đến thật gần.
(Thơ: Tình Say)
Xuân đã thẹn thùng trong áo mớiMơn man hơi thở của đất trờiE ấp nụ mai vàng chớm nởNgại ngùng chi chưa đến Xuân ơi!
Ta đã chờ em trong nhớ thươngĐợi em treo lộc biếc xanh vườnXua đi giá lạnh Đông già cỗiNgàn hoa khoe sắc ngát thơm hương..
Chẳng thể chờ em thêm phút giâyXuân ơi hãy đến ngay đêm nayCho ta thôi mỏi mòn trông ngóngKhao khát tình xuân men đắm say…
Mùa Xuân như một kiệt tác nghệ thuật của thiên nhiên đất trời mà tạo hóa ban tặng cho chúng ta. Hãy hòa mình vào những cảm xúc của mùa xuân để đón mừng mùa đến với nhiều niềm vui bạn nhé.
👉 Top 5 kiểu áo trung niên form rộng dễ phối dễ mặc mà không thể thiếu trong tủ của nàng! Truy cập TẠI ĐÂY, chương trình ưu đãi 🎁 45% lớn nhất năm tại Thiều Hoa!
Hôm nay, hãy cũng LVT Education ngẫm qua những bài thơ về mẹ đầy sâu lắng của nhiều tác giả viết về người mẹ yêu thương với bao nỗi niềm chất chứa. Chắc hẳn qua những dòng thơ này cũng ta lại tìm thấy đâu đó hình ảnh của mẹ trong tim với những ký ức xưa cũ.
Hình ảnh đẹp về tình mẹ con
(Tác giả: Hạnh Ngọc)
Trải cuộc đời nặng những lo toanVầng trán rộng hằn sâu vất vảGió sương ngang bạc màu tóc mẹTháng năm dài trăng khuyết lưng congGió vô tình lay ngọn lửa hồngThân cò lả bay qua giông tốQuãng đường xưa vượt ngàn gian khổGhép vụn lành để ấp iu conÁnh dương tà dần xuống đầu nonLo đêm đông lạnh tràn ngõ vắngSợ bấc phủ nếp nhà trầm lặngSợ mây che khuất dạng trăng ngàMong an lành trên khắp gần xaChữ cù lao chưa tròn ân trảBiển bao la tạc lòng ghi dạNghĩa một đời nguyện khắc tim con.
(Tác giả: Mami Vam)
Cơm nghèo Mẹ nấu vậy mà ngonGiọng nói thân thương mãi chẳng cònƯớc được sum vầy như thuở trướcNụ cười ấm áp cõi lòng con.Không màng đánh mất tuổi thanh xuânVất vả đắng cay mẹ đã từng…Tất cả cho con không hoàn lạiThương người khóe mắt trẻ rưng rưng.
(Tác giả: Dương Tuấn)
Tôi sống tha hương giữa xứ ngườiVẫn dòng máu Việt chảy trong tôiTuổi thơ lặng lẽ trong vô cảmLầm lũi cô đơn ít nói cười.Tôi hưởng hạnh phúc nhất trên đờiTừ vòng tay mẹ chẳng buông lơiMẹ ơi! Chỉ mẹ là duy nhấtMẹ là niềm vui… ánh mặt trời.Rồi một ngày kia u ám mâyTrời buồn than khóc với cỏ câyMẹ tôi đi mãi không về nữaĐất lạnh hoang tàn.. mẹ nằm đây.Mẹ đành lòng sao.. bỏ lại conRa đi trong lúc tuổi còn sonChữ hiếu một ngày con chưa vẹnMẹ đành lòng sao… nỡ bỏ con?Con giờ tang tóc một màu mâyTiếng nhạc, lời thơ sống qua ngàyBạn bè thân hữu dăm ba đứaAi hiểu được lòng con đắng cay?
Tác giả: Lộc Tịnh
Lau nước mắt vì con lam lũ,Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn.Hàng nghìn, hàng vạn gian truânQuê nghèo vất vả, phong trần gió sương.
Dù khốn khổ luôn nhường hạnh phúc,Dẫu gian lao vẫn chúc yên bình.Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh,Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi.
Thiên thu sống không rời tay mẹ,Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên.Ân sâu, nghĩa nặng chưa đền,Vần thơ dang dở con xin tặng người.
Tác giả: Lê Văn Nhơn
Đã lâu lắm chưa về thăm mạĂn bữa cơm giòn giã thơm ngonCanh cà rau muống bàn trònGia đình sum họp còn hơn thiên đường
Con kính chúc ở phương xa đóMẹ thật vui đừng có u sầuĐể cho mẹ mãi sống lâuĐể cho mẹ mãi bạc đầu với cha
Con xin hứa về nhà thăm mẹNgày tết âm con sẽ kề bênVòng tay nống ấm lâu bềnCủa cha lẫn mẹ cộng thêm nụ cười.
Tác giả: Nắng Mai
Con đang lớn trong vòng tay mẹTừng phút giây mạnh mẽ vươn mìnhCon trong mắt mẹ lung linhGối mềm đón nhận ân tình mẹ trao
Đưa con tới ngọt ngào êm giấcGiữa mưa phùn gió bấc nằm sayMái nhà là một vòng tayLà hời ru hỡi chan đầy tình thương
Mẹ hứng trọn phong sương bão vũDành con phần bầu vú sữa ngonLớn trong dáng mẹ hao mònGói tình ngụm sữa chở con vào đời
Tình mẹ lớn như trời biển rộngBan cho con sự sống hình hàiCho con nhìn ánh nắng maiDắt dìu đưa lối tương lai diệu kỳ
Mỗi bước đi ngay mai chập chữngNgã đau nhờ mẹ dựng con lênLuôn luôn có mẹ kề bênƠn đời ban tặng mẹ hiền cho con.
Hy vọng với những bài thơ về mẹ giàu ý nghĩa và cảm xúc đã giúp bạn có những giây phút thật lắng đọng để cảm nhận sâu sắc hơn về tình cảm của bậc sinh thành thật thiêng liêng, bao la như biển cả, khó thể nào diễn tả nổi bằng lời. Vì thế chúng ta hãy trao nhiều hơn yêu thương, hiếu thuận, làm vui lòng mẹ cha khi họ vẫn còn ở bên cạnh ta.
Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng tuyển tập thơ 7 chữ hay, với đa dạng về chủ đề trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó quên. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Sáng trưng hay sáng chưng mới đúng là điều nhiều người vẫn chưa thể phân…
Tại Việt Nam, ngành sản xuất giấy ngày càng phát triển cùng với lượng nước…
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
This website uses cookies.