Nỗi buồn, nỗi cô đơn thường tìm đến khi ta có tâm trạng và nỗi lòng đó càng day dứt hơn khi ta phải ở một mình, không có người để chia sẻ, tâm sự. Và những lúc như vậy, người ta thường trải lòng qua những vần thơ. Tuyển tập thơ buồn cô đơn một mình do LVT Education tổng hợp sau đây sẽ nói hộ tiếng lòng đang chất chứa trong lòng bạn. Cùng chia sẻ để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Trong cuộc sống, bên cạnh những niềm vui, không thể thiếu những nỗi buồn: buồn vì tình yêu chưa trọn, buồn vì cuộc sống bế tắc hay nhiều nỗi buồn không tên khác. Ở khía cạnh nào cũng có những bài thơ buồn tâm trạng để bạn gửi gắm nỗi lòng. Những bài thơ buồn cô đơn một mình sau đây cũng vậy, nó giúp tác giả nói lên tâm trạng của mình một cách chân thực nhất.
Ngồi một mình cô đơn ngẫm nghĩ về cuộc đời
Tác giả Đỗ Đình Thắng
Một ly cà phê đắng
Một lãng du xứ người
Một chiếc bàn trống vắng
Một góc đời buồn vui
Một khoảng mênh mông lặng
Vừa trôi qua trôi qua
Một khung trời hạ nắng
Bóng mây nào cho ta ?!…
Một cuộc đời hữu hạn
Một lộ trình bôn ba
Một chuyến xe chở nặng
Lăn bánh về nơi xa
Một lần, một lần nữa
Bốn phương trời là nhà
Bao ước mơ hẹn hứa
Còn vị gì phôi pha…
Toàn bộ bài thơ đều sử dụng từ Một ngày ở các câu thơ. Bên ly cà phê một mình, một góc một bàn, một hành trình bô ba. Cảm giác một mình này sao mà cô đơn như vậy chứ. Đó là con người trên hành trình bươn trải của mình không có ai kề bên sát cánh bên nhau.
Nhưng đâu phải một mình là cô đơn đâu. Ngoài kia cuộc sống quá xô bồ, một mình cũng là cách để thưởng thức cuộc sống này, tự xem mình có thể đi được đến đâu chứ đừng chạy theo mọi người, a dua một cách không xứng đáng.
(Tùng Trần)
Bước cô đơn trên lối về quạnh quẽ
Thiếu bóng ai nên vắng vẻ lạnh lùng
Khi đường đời ta chẳng thể bước chung
Mùa thu đến ngỡ đông sầu buốt giá
Anh không trách người thay lòng đổi dạ
Mà hỏi đời sao lại quá đắng cay
Bao xót xa cứ dai dẳng theo hoài
Chẳng biết đâu là tháng ngày hi vọng
Mất em rồi anh về đường lẻ bóng
Cũng không còn ai trông ngóng đợi chờ
Giọt mưa rơi hay lệ chảy đôi bờ
Trên khoé mi vật vờ bao kỷ niệm
Hạnh phúc xưa giờ biết đâu tìm kiếm
Chiếc hôn nồng ngọt lịm ở đầu môi
Phố còn đây nhưng đã vắng em rồi
Lòng tái tê hỡi người ơi có biết.
(Hạnh Ngọc)
Đêm đã khuya sao ta còn thao thức
Gió từng cơn thổi lạnh tái tê lòng
Nhớ thương ai đêm dài ta không ngủ
Để lòng buồn trăn trở suốt năm canh
Ta thức dậy một mình ra sân đứng
Nhìn ánh trăng vằng vặc sáng trong đêm
Trăng hạnh phúc mặc dù trăng còn thức
Vẫn có sao lấp lánh đứng cạnh mình
Người ơi hỡi nói rằng yêu em lắm
Vậy mà em vẫn trống vắng lạnh lùng
Đêm lạc lối cô đơn em lạnh lắm
Mong vòng tay ấm áp đến bên đời
Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tận
Có một mình mới thấy nhớ mong ai
Cho ta gửi chút tình cho trăng nhé
Đến bên người ta thương nhớ đêm nay.
Đây làm tâm trạng của một cô gái khi người yêu đã đi xa. Có lẽ đi đến một chân trời mới, một thế giới mà không bao giờ cô có thể gặp lại nữa.
Vậy là cuộc tình của họ kết thúc trong tiếc nuối của cô gái, thậm chí là hối hận. Cô ước rằng cô và anh đừng gặp nhau thì tốt hơn. Có gặp nhau rồi thì cũng đừng tỏ tình với nhau thì hơn. Lúc ấy quá khứ sẽ không còn là đau thương, tương lai sẽ ngọt ngào hơn.
Một mình cô đơn ngồi “gặm nhấm” nỗi đau
(Vi Vi)
Cũng có nỗi lòng trải không ra
Tháng ngày chồng chất xa xót xa
Phơi sương soi nguyệt tình vô ngã
Cánh hoa yêu vỡ giữa lòng ta.
***
Một cảnh chim bao một cõi đời
Buồn ai khéo tạc nợ tình rơi
Vầng trăng kết mộng đêm hoang dại
Soi mộ trần ai khóc kiếp người.
***
Tạo hóa bày ra những nỗi lòng
Sân si vay mượn ngậm sầu đong
Mở mắt chào đời đà chuốc lấy
Sông Tương nước đục chảy lòng vòng.
***
Trăm năm ai dễ bước chân qua
Hứng giọt lệ tình tóc bạc pha
Trả từng hạt nợ từng hạt nợ
Thấm nỗi lòng đau ta với ta!
(Phạm Tâm An)
Khóc đi! Khóc một mình thôi,
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
***
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
***
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?
***
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta.
***
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.
Cuộc sống đôi lúc dồn bạn vào chân tường không còn lối thoát khiến bạn mệt mỏi, chán nản. Nhưng bạn ơi, hãy cố gắng lên rồi bạn sẽ tìm thấy lối thoát của cuộc đời mình, rồi cuộc đời sẽ nở hoa với bạn mà thôi.
Những bài thơ buồn cô đơn một mình trên đây sẽ tiếp thêm động lực cho bạn. Hãy luôn lạc quan vui vẻ bạn nhé !
Có thể bạn quan tâm:
Mưa luôn mang lại trong lòng chung ta niềm xúc cảm lắng đọng. Những ai đang tổn thương trong chuyện tình cảm hay gặp phải cuộc đời éo le ngắm những hạt mưa rơi lòng không khỏi bùi ngùi. Những bài thơ buồn về mưa sau đây đã diễn tả rất chân thực cảm xúc đó.
Ngồi một mình ngắm mưa đếm mà lòng buồn tái tê
Thơ: Hoàng Thanh Tâm
Ngoài trời lất phất hạt mưaGiọt nghiêng giọt ngả giọt thưa giọt dầyMưa bay thấm ướt vai gầyCho anh thương nhớ mỗi ngày mưa bay.Mời anh một chén rượu cayNgoài trời mưa lạnh rượu say ấm lòngChén trà ấm áp căn phòngĐạo đàm tâm sự nỗi lòng ngày mưa.Giữa trưa trời đổ cơn mưaSao mưa không đợi đêm mưa hãy tìmMưa đêm cho mắt lim dimTrắng trời tối đất quên đêm sắp tàn.Bàn tay anh siết muộn màngBờ môi tìm kiếm dịu dàng bờ môiEm nghiêng ngã em lã lơiMưa ơi đừng tạnh em ơi đừng về.Trong mưa có tiếng hẹn thềXin em ngoan ngoãn vọng về tim anhTrong mưa dệt mộng ngày xanhTrong em luôn có tình anh cận kề.
Sưu tầm
Em vương chi sắc màu nhớ ấyĐể bây giờ cứ mãi đa mangEm thương chi một con người ấyĐến bây giờ lệ chảy quanh năm?Cuộc đời trôi như bánh xe lănLăn, lăn mãi tiến về phía trướcCó đôi khi bánh xe quay ngượcPhút chốc thôi tiếp tục xuôi vòngĐời như thế cớ chi vương lụyVui đi em vứt bỏ muộn phiềnHờn trách chi lệ tràn ngấu nghiếnChuốc nỗi sầu tan nát tim khô.
Ngắm mưa rơi, lòng người không khỏi thổn thức, đặc biệt những bạn đang yêu nỗi lòng này lại càng trào dâng. Cơn mưa năm nào đã đưa hai đứa xích lại gần nhau và cơn mưa năm nay đã chứng minh cho tình yêu ấy luôn vẹn tròn hay cơn mưa năm nay đã phải tiễn đưa cuộc tình về dĩ vãng ….
Thật nhiều cung bậc cảm xúc đan xen.Chia sẻ chùm thơ về mưa tình yêu trên đây hi vọng bạn đã có những giây phút lăng đọng.
Buồn Chiều Mưa
Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạtAnh nắm tay em chạy dọc cây cầuAnh ướt đẫm, còn em thì run rẩyChợt mơ hồ một ước nguyện về nhau.
Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâuVẫn cứ vô tư gọi em là cô bé,Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻChỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài.
Trái tim anh vẫn mang bóng một ngườiĐã đau đáu suốt một thời trai trẻEm muốn giận, muốn hờn, mà không thểChị ấy cũng chỉ là một cô gái như em…
Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quênNăm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháyDưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảyTóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh…
Em sẽ phải làm gì để có được anh?Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thểDù trước anh em chỉ là cô béXinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ.
Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khôCây cầu cũ, một mình em vẫn dạoNước vẫn chảy, em vẫn em khờ khạoVẫn đa mang chút nắng ảo trong đời…
Đưa tay em hứng giọt mưa
Hứng bao nhiêu giọt vẫn chưa thấy đầy
Bao nhiêu mưa nắng dạng dày
Cuối thu mưa đổ tràn đầy ý thơ!
***
Cuộc đời là thực hay mơ
Người thương kẻ nhớ ai chờ đợi ai
Đêm nay mưa đổ thật dài
Hứng bao nhiêu giọt tê tay tím lòng.
***
Thân bèo nên mãi long đong
Nắng mưa vạn nẽo ruổi rong tháng ngày
Cuộc đời thường có rủi may
Còn đôi tay đó .. thẳng ngay tấm lòng !
Những cơn mưa mùa thu về mang theo tiết trời se lạnh khiến tâm hồn mỗi người lại thổn thức nhớ về những cơn mưa tình yêu đã qua. Ai đang có được cuộc tình viên mãn lòng thấy ấm áp hơn nhưng ai đang cô đơn hay đang vùng vẫy trong nỗi buồn đau khi phải tiễn đưa cuộc tình về dĩ vẵng thì những cơn mưa thu sao buồn nhõi lòng.
Em đi về phố ấy chiều mưaTrời thu bụi giăng mờ khắp ngõTóc mây hường đưa theo nhịp gióTrải mù sương lên ánh mắt ngườiEm đi về phố ấy cùng ai?Ta bâng khuâng nhớ một dung hàiLời dối trá chưa trao tròn vẹnKhúc hẹn thề đã đợi ngày maiTa yêu nhau mới ba màu áoPhút giã từ vàng vọt thu ngâuKhói thuốc rớt ngã ba đường nọCay lệ nhòa đáy mắt em sâuEm buồn không sao đã qua cầuĐể ai sầu lạc bước đường câuMưa rơi đều đôi vai gầy nhỏBóng hoàng hôn vội khuất ngang đầuTrời tháng sáu đìu hiu trầm mặcMây ráng hồng hiu hắt bơ vơVì hương tóc mãi còn xao xuyếnNên nỗi buồn còn hóa thành thơRồi hôm nay lang thang phố vắngTháng sáu buồn gợi nhớ tình xưaChà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:“Em đi về phố ấy chiều mưa”…
Nữa đêm chợt thức giấc nồngCơn mưa rào rạt động lòng xôn xaoNgước lên tìm mấy vì saoSao ơi sao lặn nơi nào xa xămGió lồng gió rét căm cămVòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thươngThôi thì thương để mà thươngChim bay thẳng tắp không đường nói nănCo ro trong mỏng lần chănNụ cười thoang thoảng in hằn tâm tưHay là ghi mấy trang thưMưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngàyMưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!
Mưa hiểu theo nghĩa thông thường thì chỉ là một hiện tượng tự nhiên của trời đất. Nhưng trong thơ ca mưa lại là nguồn cảm hứng vô tận để các thi sĩ sáng tác. Mưa mỗi mùa mang một sắc thái khác nhau và đi vào thơ ca lại gắn liền cùng với tâm trạng thi sĩ. Chùm thơ về mưa Thecoth sưu tâm trên đây tin chắc sẽ giúp những bạn đọc yêu mưa phải lắng đọng, suy ngẫm.
Tình yêu vẹn tròn mang đến cho chúng ta cảm giác hạnh phúc ngây ngất. Tình yêu tan vỡ khiến con người ta bi quan, chán nản, nỗi buồn cứ thế tràn ngập trong tim. Nỗi đau ấy thật khó nói thành lời, cũng khó để giải bày tâm sự nên được gửi gắm qua những vần thơ thất tình buồn đẫm lệ sau đây.
Một mình cô đơn ngẫm lại cuộc tình đã qua
Tác giả: Thiên Gia Bảo
Có khi nào em nhớ đến anh khôngNhớ gốc đa bên dòng sông năm cũNhớ con đường mùa thu đầy lá đổLời hẹn thề đã vàng úa chưa em…?
Có khi nào còn rung động trái timKhi hoàng hôn chìm dần vào bóng tốiKhi bàn chân giữa dòng đời bước mỏiMuốn quay về tìm lại dấu yêu xưa…?
Có khi nào giật mình giữa cơn mơThầm gọi tên một người từng xa lạThầm quay lưng trên nẻo đường vội vãĐể bước qua không chạm mặt thêm buồn…?
Có khi nào cuộc sống thấy cô đơnBởi vắng nhau tâm hồn không điểm tựaBởi xa nha ta đâu còn gì nữaPhút yếu lòng gục ngã tự đứng lên….?
Có khi nào ta đang cũng nhớ emNên cảm xúc mới dạt dào đến thếNên nghẹn ngào dâng lên hồn thơ trẻNgười phương xa mong vui vẻ yêu đời…?
Có khi nào tình ta đã mồ côiTừ khi vắng nụ cười thân thương ấyTừ khi em quay lưng bỏ anh vậyNên sông hồ muôn nẻo kiếp ly tan…?
Có khi nào nơi xa thẳm ngút ngànBài tình ca lại gợi niềm day dứtBài thơ buồn duyên tình ta đã mấtKỷ niệm yêu chạm đến lại đau lòng…?
Chẳng còn gì ngoài nỗi cô đơn
Chợt thức dậy từ một nơi nào đó
Như lữ khách giữa đời là quán trọ
Ta bước lang thang cùng với mình ta
Đừng hát người ơi những bản tình ca
Những bản nhạc sao lắm là dối trá
Tình yêu chỉ là chiếc vòng nghiệt ngã
Đừng hết sơn son rồi lại thếp vàng
Đừng nói người ơi những lời dối gian
Chỉ đẹp lòng nhau đầu môi chót lưỡi
Ta chỉ muốn nghe những lời tim nói
Hãy nói những gì hay hơn lặng thinh
Đêm nay ta nghe lặng giữa lòng mình
Có gã đàn ông vu vơ bật khóc
Những giọt lệ chảy ngược vào tim óc
Hóa thành nỗi buồn lặng lẽ, xót xa
Còn lại gì khi giông bão đã qua.
Lòng người bỗng chơ vơ như đồi núi
Ngổn ngang trong tim hình hài đá cuội
Cằn khô đất nhớ hoa hồng
Khuya lặng lẽ về quanh những phố đông
Những hàng cây cũng hóa chồng hóa vợ
Quay quắt từ đâu nỗi cô đơn òa vỡ
Đường về chỉ một mình ta.
Tình yêu tan vỡ khiến con người ta mất đi niềm tin về nó. Những bản nhạc, những bản tình ca, những lời hứa ngọt ngào… chỉ là chót lưỡi đầu môi. Tình yêu là cái vòng nghiệt ngã khiến con người ta đau đớn dày vò. Cuối cùng, sau mỗi cuộc tình đi qua, nỗi đau vẫn luôn hiện hữu, cô đơn chỉ ta với mình ta…
Tự bao giờ ta chẳng hỏi thăm nhauĐể yêu thương bỗng nhiên thành …đã cũKhoảng trời em – Khoảng trời anh chẳng đủTa lỡ lạc đường đi tìm khoảng trời riêngTự bao giờ ta đánh mất niềm tinKhông bán buôn những vui buồn khuya khoắtBàn tay ta đã bao lâu chưa nắm chặtĐể gió vô tình… ta lạc mất đời nhauTự bao giờ ta kẻ trước người sauChẳng đi chung trong những chiều gió thốcCung đường xưa giờ đây đơn độcNhìn hai đứa khờ…giờ bỗng hóa “người dưng”Tự bao giờ ta chua chát “đã từng”Đã từng yêu thương, đã từng ân áiĐã từng thề non, đã từng điên dạiĐã hạnh phúc cười ta tính chuyện trầu cauTự bao giờ ta vội bước qua nhauNhư người dưng như hai người xa lạCâu thề xưa bây giờ ai ….phá giáLăn lóc lề đường sau mấy bận bể dâuTự bao giờ ta chỉ có niềm đau…
Giờ đây hai đứa mình chỉ là những người xa lạ biết tên nhau.
Em chẳng thấy bầu trời trong xanh nữa
Chẳng nghe chim ríu rít ở sau vườn
Chẳng còn mơ còn mộng trước ánh trăng
Ôm điện thoại nhắn những điều vô nghĩa
Em chẳng thấy tiếng yêu thương của Mẹ
Nét âu lo thầm lắng của người Cha
Bởi hồn em tan nát những đau buồn
Anh ác quá! Mình chia tay em nhé!
Sao lại thế trong em nghìn câu hỏi
Và hàng nghìn những đong đếm cân đo
Với người ta nhan sắc ấy bình thường
So học thức em còn trên một bậc
Em nhiều lúc muốn hỏi anh sự thật
Nhưng ngại mình không can đảm nên thôi
Đành lao vào công việc để tìm vui
Và an ủi tại số mình như thế!
Ngày ấy mình bên nhau, với em mọi thứ thật tươi đẹp. Bầu trời trong xanh vời vợi, chim ríu rít sau vườn, ngắm trăng nhiều mơ mộng, Lòng chợt cười vu vơ vì những dòng suy nghĩ về anh
“Mình chia tay em nhé”, câu nói ấy của anh khiến em cứ tự dằn lòng: tại sao, do đâu…anh chọn cô ấy chứ không phải là em???
Từ đó, thế giới quanh em không còn như xưa nữa: trời không còn xanh, chim không còn hót, trăng như vỡ rồi…Em tự an ủi lòng: ừ thôi mình không đến được với nhau là do duyên số.
Tác giả: Đoàn Thắng
Cuộc tình cũ là tình đã bỏ điTheo tháng năm chẳng còn gì để nhớCon tim yêu từng một lần rạn vỡBởi một ngày tình cách trở chia xa
Cuộc tình cũ là em đã yêu taKhông đủ lớn để vượt qua sóng gióMột ngày kia tự tay em rũ bỏLời hẹn thề cũng theo gió bay đi
Ngày chia tay không giọt lệ ướt miEm bình thản chẳng có gì tiếc nuốiVì nghèo hèn nên người ta xua đuổiTôi buông tay phút sau cuối bẽ bàng
Đã mấy thu tôi sống kiếp đi hoangEm về với cao sang và gấm lụaChiều đông ấy rượu hồng và pháo đỏCon thuyền xưa rời bỏ bến sang sông
Đã qua rồi cái giá rét mùa đôngTôi chợt thấy tia nắng hồng cuối ngõNhư đã quên một tình yêu xưa cũMỉm miệng cười tôi ấp ủ… Mộng mơ.
Tình yêu là thứ tình cảm đặc biệt mà chỉ những người trong cuộc mới hiểu hết được. Lý lẽ của con tim không thể dùng lý trí để cân đong. Chữ duyên – chữ phận không thể nào đoán định trước. Chuyện hợp tan vì thế cũng là lẽ thường tình.
Hiểu nỗi lòng những người trong cuộc, LVT Education sưu tầm dành tặng bạn chùm thơ tình cô đơn sầu não trên đây. Hy vọng với những trải lòng bằng thơ trên, bạn sẽ thấy trái tim mình bình yên trở lại.
Lúc mọi người điều chìm trong giấc ngủ, thời gian như ngừng lại thì đó là lúc ta cần để tâm hồn mình nghỉ ngơi, nghĩ về một điều gì đó làm ta vui, làm ta buồn… để nhìn nhận và suy ngẫm. Rất thú vị phải không? Nếu bạn đang có tâm trạng, hãy lắng lòng cùng những bài thơ về nỗi buồn trong đêm sau đây nhé !
Một mình em cô đơn trong đêm vắng
Đêm Khuya
Đêm khắc khoải nghe chừng hiu quạnhGió xạc xào buốt lạnh trời vươngNhành hoa trinh nữ bên đườngCòn e ấp nụ gửi thương vào lòng
Đêm lặng lẽ đôi dòng cầu nguyệnCho tình em sẽ quyện chung đờiDuyên nồng đừng có rụng rơiNhư bao nỗi nhớ một thời vẫn trông
Đêm mòn mỏi hoa lòng muốn nởMưa rì rào lại ngỡ tình vangHoa cau sao cứ ngơ ngàngĐể ai liều lĩnh bắc thang hỏi trời
Đêm vắng lặng mây chơi cùng gióMắt em cười sáng tỏ bờ miThương nhau thì hãy giữ ghìCho đêm trằn trọc xóa đi giận hờn.
Tác giả: Huy Cường
Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủDạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đauMấy thu qua mái tóc đã thay màuEm có hiểu tim này đau quặn thắt.
Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặtĐể lửa tình lụi tắt giữa đêm đôngXuân gần sang hoa nở rực sắc hồngNgười nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.
Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởiMơ người xa vừa trở lại bên mìnhCùng chung tay đón đợi ánh bình minhKhi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.
Đành ôm trọn những nồng nàn da diếtĐể đường đời mải miết bước mình tôiMộng uyên ương đã tan vỡ hết rồiĐêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.
Ở nơi đó hãy cố vui người nhéTình chẳng nồng chấp nhận rẽ hai phươngDù yêu thương ta chẳng thể chung đườngNên ôm trọn vấn vương trong xa cách.
Đâu phải chỉ có con gái khi yêu xa mới buồn mới nhớ nhung người yêu của mình. Một đấng nam nhi “đầu đội trời, chân đạp đất” cũng vô cùng yếu mềm khi phải xa người yêu. Những lúc như vậy, anh chỉ muốn gần em cho thoả những đam mê, có thể được trời bạn sức mạnh để san núi lấp sông cho con đường trở về bên em một cách nhanh chóng nhất.
Anh muốn được gửi đến em rất nhiều điều, cùng em cố gắng vượt qua được khoảng cách và vun đắp vào tình yêu mãi luôn nồng nhiệt. Và hơn hết, anh cũng muốn nhận được hồi âm từ phía em.
Thì Thầm Đêm Khuya
Tác Giả: Hoài Thu Nông
ĐÊM khuya rồi thôi mình ngủ đi anhĐừng nói nữa những chuyện xưa đã cũHãy lo về chuyện ngày mai mới mẻLàm thế nào cho cuộc sống khá lên
KHÔNG còn phải vợ chồng chia hai ngảNgười ở nhà, người hành lý ra điĐã nửa đời anh phiêu bạt muôn nơiVì nghiệp nghèo còn đeo anh chưa dứt
EM làm vợ nhưng chẳng giúp được chiNghĩ mà tủi cái thân mình ốm yếuLàm cho anh thêm gánh nặng đôi vaiĐể ngày đêm phải miệt mài lao động
CÀNG nghĩ lòng càng thương anh biết mấySuốt cuộc đời lam lũ bởi vợ conNhưng anh vẫn chưa một lần than khổChỉ em buồn thương chồng lệ chào dâng
ĐÊM khuya rồi thôi hãy ngủ đi anhChuyện tương lai cứ dần dần ta tínhRồi một ngày trời xanh kia thấu hiểuCho chúng mình không còn khổ nhé anh.
Tác giả: Violet Hoa
Ở trong này trời cũng chợt đổ mưaNghe ngoài hiên cơn gió đùa khóm láMưa đêm nay sao mưa buồn đến lạTừng giọt rơi nghiêng ngả đến nao lòng
Đêm mưa buồn ai có nhớ ai không?Em nhớ hoài mối tình nồng thuở trướcĐêm trăng vàng trao nhau lời hẹn ướcHứa trọn đời ta sánh bước bên nhau…
Nhưng ai ngờ ta lại phải xa nhauTrong lòng em mãi đượm màu thương nhớHình bóng anh bao tháng ngày ở đợTrong tim này hình dáng đó em mang
Mưa lạnh thêm bao thương nhớ võ vàngTừng giọt châu cứ xếp hàng tuôn mãiMột ngày kia sẽ mang anh trở lạiTa cùng nhau ôm ấp mãi duyên đầu..
Khi còn ở bên nhau, cô bao giờ cũng thường giận dỗi trách móc anh. Lúc ấy, cô còn chưa hiểu người yêu của mình, có những hiểu nhầm khiến anh đau buồn. Chỉ đến khi anh đi xa rồi, không còn ở trên đời này nữa cô mới nhận ra điều đơn giản mà chính cô đã không nhận ra trước đây. Một bài thơ thấm đượm nỗi buồn của cô gái khi tình yêu không còn nữa.
Một mình em khóc trong đêm
Tác giả: Thanh Trần
Nửa đêm trăng khuyết u buồnVì trời bỗng đổ mưa tuôn bất ngờMây trôi dáng vẻ thẫn thờSao hôm lạc lõng bơ vơ giữa trời
Mong cho mau tạnh mưa ơiGiữa khuya từng giọt tả tơi héo sầuGió đưa mây thổi về đâuĐể mây đơn lẻ đêm thâu não nề
Giờ đây lẻ bóng đi vềNgười ta hạnh phúc gần kề bên aiVẫn nghe thổn thức bên taiEm về bên ấy…ngày mai anh à
Trong đêm mơ ánh trăng ngàCũng là ngày đó…em xa anh rồi.
Em vẫn biết yêu anh là khổ
Chẳng thể tìm bến đỗ bình yên
Bởi ta xa cách hai miền
Khó lòng mong được đoàn viên với người
Dù chờ đợi hai mươi năm nữa
Cũng chỉ là hai nửa song song
Thuyền kia trôi mãi theo dòng
Chiều buông nhạt nắng đành hong nỗi buồn
Đêm nức nở lệ tuôn ướt gối
Nhớ vòng tay nóng hổi hôm nào
Lòng này cháy bỏng khát khao
Nụ hôn nồng ấm ngọt ngào lúc xưa
Kỉ niệm cũ như vừa trỗi dậy
Khiến tim khờ bỗng thấy nhói đau
Để cho tâm khảm nhĩ nhàu
Ai người thấu hiểu trầu cau lỡ mùa
Đời nếm trải cay chua mặn đắng
Thèm phút giây bình lặng êm đềm
Xa người nỗi nhớ dài thêm
Khuya nay thao thức bên thềm nhớ anh.
Những ai yêu xa được chính là những cặp đôi vô cùng đáng ngưỡng mộ, đặc biệt là khi họ vượt qua được rất nhiều khoảng cách, định kiến để ở bên nhau được. Nhưng trước đó là một nỗi buồn mang tên xa cách.
Xa tận ở hai miền đất nước, chờ đợi đến tận 20 năm mà cũng khó lòng đoàn viên. Xa 2 năm thôi cũng đủ để làm cuộc tình tan vỡ, đằng này xa tận 20 năm thì khi gặp nhau còn gì là thanh xuân nữa.
Đặc biệt với người phụ nữ, khi yêu xa họ chỉ có tehr nhớ về vòng tay từng ôm nha hôm nào, nụ hôn ngọt ngào trao nhau vội vã. Những kỉ niệm ùa về càng thắt chặt con tim yếu mềm.
Chờ đợi ngay cả khi tuổi trẻ đã qua đi mà không ai hiểu được thì mới thực sự là một nỗi buồn đau xót nhất. Xa anh, xa bao nhiêu màu cau rụng cau nở, chỉ có thể ngồi nhớ anh bên thềm.
Nếu bạn đang buồn vì tình yêu tan vỡ hãy cùng LVT Education đọc những bài thơ thất tình buồn cô đơn một mình dào dạt cảm xúc dưới đây. Sự đồng điệu trong tâm hồn sẽ giúp bạn cảm thấy nhẹ lòng hơn.
Hình ảnh chàng trai thất tình
Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Em chẳng cần gì ngoài anh..Em chẳng ham muốn lợi danh tiền bạc..Yêu anh dù có nghèo mạc..Cho dù sống ở sa mạc khô khan..Cùng anh vượt hết gian nan..Lòng em cũng không tránh than mệt mỏi..Yêu anh lòng không thay đổi..Dù cho cuộc sống trôi nổi trên sông..Để rồi tôi mãi nhớ mong..Tin chắc rằng em sẽ không phản bội..Có lẽ tôi quá mừng vội..Cảm xúc nhất thời vì tội nghiệp tôi..Lời nói câu hứa thế thôi..Như một cơn gió mây trôi xa mờ..Ngày ngày em cứ hững hờ..Bỏ tôi mong nhớ đợi chờ nơi đây..Bây giờ em đã đổi thay..Quên hết lời hứa đắm say hôm nào..
Tác giả: Thiên Gia Bảo
Nếu khóc được anh đã khóc lâu rồi
Khóc để quên…để muôn đời thôi nhớ
Nước mắt tuôn rơi xóa đi duyên nợ
Đưa chúng mình về đúng nghĩa người dưng…
Nếu khóc được thì anh chẳng ngại ngùng
Sẽ khóc như ai…chưa từng biết khóc
Để cơn yêu đương về thôi mệt nhọc
Hạnh phúc nơi đâu đến lại một lần…
Nếu khóc được rửa trôi hết bụi trần
Anh muốn khóc tan chảy phần đau khổ
Để trái tim lại ngập tràn hoa nở
Cánh đồng tâm hồn bát ngát hương yêu…
Nếu khóc được nhẹ nhàng biết bao nhiêu
Anh muốn thét lên những điều thầm kín
Đã từ lâu cố chôn vùi bịn rịn
Trong khoảng đau thương dấu diếm riêng mình…
Nếu khóc được thì đâu phải nín thinh
Phải cố làm như vô tình băng giá
Dẫu thật gần nhau mà như xa lạ
Sao thấy lạnh lòng hơi thở cô đơn…
Nếu khóc được sẽ vơi bớt nỗi buồn
Thà trút hết tâm hồn thôi day dứt
Còn gì đâu giữa dòng đời được mất
Mà cơ cầu mà níu giữ bon chen…
Nếu khóc được khóc cho hết lụy phiền
Một lần đau thoát ra miền tươi sáng
Gạt lệ đi nghe cõi lòng phẳng lặng
Nở nụ cười rồi mạnh mẽ bước qua.
Đọc bài thơ – ta cảm nhận được nỗi đau của người đàn ông ấy lớn như thế nào. Tưởng rằng tiếng khóc là đỉnh điểm của nỗi đau nhưng không phải thế. Tổn thương đến không khóc được mới chính là tận cùng của đau đớn.
Tình yêu tan vỡ, anh muốn khóc thật to để nước mắt có thể rửa sạch bụi trần, rửa sạch những niềm đau, khóc để xóa đi duyên nợ, để từ nay thôi không còn nhớ nữa… nhưng nỗi đau ấy cứ đè nặng trong lòng không thể bật ra tiếng khóc.
Bởi thế nỗi đau trong anh cứ âm ỉ cháy. Em à, anh ước gì mình có thể khóc thật to…để ký ức về em không còn, để anh có thể nở nụ cười và mạnh mẽ bước tiếp…
Tác giả: Hạnh Ngọc
Anh lỗi hẹn và ra đi mãi mãi
Để nơi này còn lại mỗi mình em
Bến sông buồn lục bình nặng niềm riêng
Theo dòng nước dập duềnh trôi xuôi ngược
Em bên đời cố vững vàng tiếp bước
Vắng xa rồi nào trách được ai đây?
Em gượng cười trong thương nhớ hao gầy
Vờ mạnh mẽ cho qua ngày đoạn tháng
Anh biết chăng khi bình minh tỏ dạng
Lúc hoàng hôn em trống vắng đơn côi
Nơi thềm xưa sương đẫm ướt trêu người
Trăng chếch bóng hững hờ soi bậu cửa?
Vắng xa anh em còn đây lời hứa
Giữ nơi lòng nhen lửa ấm con tim
Tiếng gió lùa, mưa rả rích trong đêm
Nghe thắt dạ giữa mêng mông xa vắng
Anh xa rồi em thành người trầm lặng
Phố đông người em lạc lỏng, cô đơn
Lòng dặn lòng không được trách, dỗi, hờn
Bởi nghịch cảnh thiệt hơn đành cam chịu.
Anh lỗi hẹn không về bên em nữa. Tình yêu tan vỡ nhưng trong tim em vẫn giữ mãi bóng hình anh. Lúc bình minh, lúc hoàng hôn, lúc trăng chếch bóng… nỗi nhớ anh vẫn cứ đong đầy… Em gắng gượng cười, giả vờ mạnh mẽ nhưng nỗi đau là thật từ đáy lòng.
Hình ảnh thất tình buồn đẫm lệ
Tác giả: Tài Nguyễn
Tưởng rằng hai đứa chung tìnhKhông ngờ nay đã một mình lẻ loiĐêm về một bóng đơn côiNằm trong hoang lạnh sao đời buồn ghê.
Ngày xưa thì có em vềBây giờ một bóng tái tê cả lòngCuộc tình sao thật long đongĐể giờ ta phải ôm lòng đớn đau.
Sao mà em vội đi mauBỏ anh ở lại ôm đau cuộc tìnhThôi đành chịu sống một mìnhGiữ theo kỷ niệm khi tình đã xa.
Em giờ đi với người taCòn anh nay đã hoá ra thất tìnhXin em đừng nhắc chuyện mìnhChẳng còn gì nữa cho tình đớn đau.
Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt
Anh nắm tay em chạy dọc cây cầu
Anh ướt đẫm, còn em thì run rẩy
Chợt mơ hồ một ước nguyện về nhau.
Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâu
Vẫn cứ vô tư gọi em là cô bé,
Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻ
Chỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài.
Trái tim anh vẫn mang bóng một người
Đã đau đáu suốt một thời trai trẻ
Em muốn giận, muốn hờn, mà không thể
Chị ấy cũng chỉ là một cô gái như em…
Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quên
Năm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháy
Dưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảy
Tóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh…
Em sẽ phải làm gì để có được anh?
Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thể
Dù trước anh em chỉ là cô bé
Xinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ.
Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô
Cây cầu cũ, một mình em vẫn dạo
Nước vẫn chảy, em vẫn em khờ khạo
Vẫn đa mang chút nắng ảo trong đời.
Bài thơ là nỗi đau của người con gái khi phải đối mặt với nghịch cảnh: người mình yêu luôn mang nặng một bóng hình xưa cũ. Người con gái ấy đã đi qua cuộc đời anh từ lâu nhưng lòng anh vẫn không thể nào quên.
Là người đến sau, em phải làm sao? Cô gái tự hỏi lòng trong đớn đau khắc khoải? Em phải làm gì để có được trái tim anh hay đó chỉ là ảo ảnh trong đời?
Những bài thơ buồn cô đơn một mình đều thấm đượm rất nhiều tình cảm khác nhau. Nhưng dù thế nào thì bạn cũng hãy luôn sống và nghĩa tích cực lên và thường xuyên theo dõi các bài viết mà LVT Education tổng hợp nhé !
>>>Xem thêm: Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay nhất – những cung bậc cảm xúc khó nói nên lời
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Nhiều bạn vẫn đang lầm tưởng sao xuyến hay xao xuyến là hai từ giống…
Lãn công hay lãng công từ nào đúng chính tả là thắc mắc của nhiều…
Hệ thống chứng nhận uy tín là minh chứng cho chất lượng và uy tín…
Con ngang hay con ngan viết đúng chính tả là thắc mắc của nhiều người.…
Theo VASEP - Hiệp hội Chế biến và Xuất khẩu Thủy sản Việt Nam, hãy…
Giới thiệu về tác giả Tố Hữu giúp bạn có cái nhìn rõ ràng hơn…
This website uses cookies.