Màn đêm là kẻ thù không chịu đội trời chung của nỗi buồn. Khi màn đêm buông xuống, khi mọi người, mọi vật chìm đắm trong giấc ngủ say, một mình đối mặt với đêm đen, với khoảng không gian tĩnh lặng, bao nỗi buồn, nỗi cô đơn không gọi tên cứ thế lần lượt ừa về khiến ta buồn đau.
Những bài thơ đêm buồn một mình sau đây là tiếng lòng thổn thức của những nỗi lòng chất chứa nỗi niềm trong đếm khuya thanh vắng. Nếu bạn đang có cùng tâm trạng, hãy dành thời gian chia sẻ với những bài thơ đêm buồn sau đây để tìm niềm xúc cảm cho riêng mình nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
Nếu như ban ngày bạn bị cuốn theo nhịp điệu của cuộc sống, của công việc, gia đình, con cái thì đêm đến là lúc bạn được nghỉ ngơi, được thoả sức vẫy vùng trong những suy nghĩ của mình với bao nỗi vui, buồn đan xen. Cùng lắng lòng với tập thơ đêm khuya một mình chất chứa nỗi niềm dưới đây để tìm tiếng lòng của con tim bạn nhé !
Những câu thơ đêm buồn một mình chất chứa tâm trạng
Tác giả: Phan Hân
Đêm khuya khó ngủ canh dàiNhớ ai hay tại trả bài chưa xongBài này lời giải nằm lòngSao đêm nay cứ lòng vòng chưa ra
Tại em hay bỡi người taTại em làm khó hay là anh quênThôi thì anh sang nhà bênHỏi thăm xem thử Đề tên là gì?
Anh sẽ cố gắng chép ghiĐem về em đọc rõ thì cho quaNếu được, anh nhờ người taGiải luôn cho đỡ công tra cứu nhiều
Tiền công đâu có bao nhiêuNếu em đồng ý anh liều một phen.
Tác giả Vũ Loan
Đêm khuya gió lạnh theo vềNhà em nho nhỏ, bốn bề trăng rơi!Ánh trăng tròn vạnh lưng trờiHàng cau đứng ngắm lả lơi trăng vàng
Thế là mùa nắng đã sangNgày rưng rức nắng, chói chang ơi nồngĐêm về gió lộng bến sôngTrăng lên trời lại đẹp trong mát lành
Giữa trời trăng sáng long lanhChim khuya rinh rích trên cành lao xaoNhìn trăng lòng cứ nao naoLắng nghe gió nhẹ thì thào ngoài hiên
Bỗng nghe lá rụng bên thềmTrăng vàng rót mật thả mềm ngọn câyCho lòng ngây ngất men sayBiết ai còn thức đêm này cùng ta?
Dạt dào sóng vỗ xa xaKhông gian tắm ánh trăng ngà đêm mơRu hồn vào những vần thơTrăng đêm đẹp đến ngẩn ngơ cõi lòng.
Thơ: Diệp Ly
Đêm có biết vì sao tôi thao thứcMảnh tình riêng day dứt cả buồng timHồn chơ vơ như xác lá bên thềmLòng trĩu nặng bao nỗi niềm tâm sự.
Đêm có biết vì sao tôi trăn trởGiọt lệ sầu nức nở buốt lòng đêmGiấc mơ tan còn ngơ ngác kiếm tìmCon thuyền ái đắm chìm trong vô vọng
Đêm có biết vì sao tôi đơn bóngChờ trăng buông hoài vọng cuối trời xaQuẩn quanh tìm khi làn gió thoảng quaBuồn ngơ ngẩn đâu cũng là ảo ảnh.
Đêm có biết ngõ hồn tôi hoang lạnhMột trời sầu hiu quạnh giữa mùa đôngBóng người thương còn xa vắng mênh mộngTình băng giá như nụ hồng trong tuyết.
Tác giả: Võ Ngọc Cẩn
Xào xạc ngoài kia tiếng lá rơiTrong đêm tĩnh lặng quá chơi vơiNgỡ tiếng bước ai đang về tớiĐường khuya chỉ có ánh sao trời.
Thao thức canh thâu giấc chẳng thànhBồi hồi tiếng trống giục sang canhSương đêm rơi nhẹ lòng nghe lạnhMột ánh trăng trôi chiếu qua mành.
Giữa đồng tiếng vạc gọi cô đơnNão nề, tha thiết đêm mênh môngMột ánh đèn vàng soi chiếc bóngBên sông bìm bịp gọi nước ròng.
Văng vẳng xa xa tiếng gà gáyĐêm dài… hoang vắng cũng dần trôiSương rơi đọng lại trên cành láThức trọn đêm lạnh ta với ta.
Đêm tĩnh lặng thổn thức u sầu Chán cho đời tủi nhục nhiều buồn đauHận ai rũ bỏ duyên đầuTrao lời đắng nghẹn ngàn câu giận hờn
Giữ lại làm chi thà vứt bỏChuyện đôi mình biết phải lìa xaGiận em lỡ bước chân lên phàGiàu sang hạnh phúc thuyền hoa mãi chờ
Buông tất cả tình thơ vĩnh biệtTìm em mải miết đêm lẫn ngày Chỉ mơ cuộc sống sau êm đềmRồi ta sẽ ước tình thêm một lần.
Tác giả: Lạc Hương
Đêm khuya rồi hỏi có ai còn thứcViết Đôi dòng mong tin tức người yêuViết bài thơ bằng những vần mơ ướcTrái. Tìm này sẽ thuộc mãi nơi anh
Dù tình ta mãi mãi chỉ mong manhEm vẫn yêu. Và trao anh tất cảMãi một đời chỉ nghiêng ngả về anhTìm luôn yêu mãi màu xanh hi vọng
Đối với em anh là khát vọng sốngLà dòng chảy đến mênh mông dào dạtNhư sóng. Vỗ ào ạt ngoài khơi xaSẽ là hoa của đời anh mãi mãi
Đêm khuya rồi viết những dòng còn lạiGửi cho anh bài thơ tình hay nhấtBằng lời nói chân thật của con tìmMà bấy lâu em kìm nén trong lòng
Dấu yêu ơi người có nhớ em khôngMột chút thôi ở tận cùng nơi ấyEm cảm thấy mùa đông không lạnh nữaVì có anh thắp lửa trọn Tim Hồng
Khi màn đêm buông xuống cảm xúc của con người luôn đạt tới độ chân thực nhất. Đêm khuya được đối diện với chính mình bạn sẽ cảm nhận được rõ những khao khát, những mong muốn được cất giấu trong ngày dài ồn ào, tấp nập.
Chia sẻ cùng những bài thơ đêm khuya hay nhất trên đây, hi vọng bạn đã tìm được tiếng lòng cho riêng mình.
Có thể bạn quan tâm:
Lúc mọi người điều chìm trong giấc ngủ, thời gian như ngừng lại thì đó là lúc ta cần để tâm hồn mình nghỉ ngơi, nghĩ về một điều gì đó làm ta vui, làm ta buồn… để nhìn nhận và suy ngẫm. Rất thú vị phải không? Nếu bạn đang có tâm trạng, hãy lắng lòng cùng những bài thơ về nỗi buồn trong đêm sau đây nhé !
Một mình cô đơn trong đêm với bao nỗi niềm thổn thức
Tác giả: Tài Nguyễn
Thời gian qua thật là mauBây giờ ta lại xa nhau mất rồiMột mình trong cõi đơn côiNgồi xem Facebook sao đời buồn ghêĐêm qua thì có em kềĐêm nay sao lại một bề lẻ loiThôi đành đi ngủ bạn ơi !Để quên nhung nhớ cho đời vui thêmNgoài hiên gió thổi qua thềmLại thêm mưa đổ làm đêm rất buồnNghĩ rồi mắt lệ muốn tuônHy vọng nhắm mắt cơn buồn sẽ quaNgười tình đang ở phương xaĐêm nay cũng chẳng la cà trên phâyChắc nàng đang giấc ngủ sayTa đành cũng tạm chia tay đêm này.
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm về đen kín không gianBao nhiêu thương nhớ ngổn ngang trăm bềTình yêu cháy bỏng đam mêMàn đêm chứng kiến lời thề cùng nhauNiềm vui bỗng chốc qua mauEm đi để lại trong nhau lệ buồnGiấu đi nước mắt tủi hờnTrong đêm đen vắng gió vờn mây bayTa Bà sao lắm đắng cayYêu thương, từ biệt chuỗi ngày cô đơnLời thề sánh tựa thái sơnGiũ lòng quên hết, em hờn chia tay!Nhìn đêm khoé mắt thấy cayThì thầm đêm vắng kiếp này đa đoan!Thu về biếc tím hoa xoanĐêm đen im vắng phòng loan lạnh lùng!Đêm nghe tắc lưỡi Thạch SùngHận thù, ai oán tận cùng họ VươngĐêm đen quyện giữa làn sươngGiấc ngủ khó quá canh trường cô đơn!
Tác giả: Nguyễn Ngọc Lương
Đêm trăn trở năm canh khó ngủNhớ thương người tình cũ thuở naoNgoài trời mưa đổ rì ràoGió mang hơi lạnh buốt vào tâm canTừ độ em sang ngang cất bướcTheo chồng giờ đã được tám trăngTôi thời vẫn sống độc thânVợ con chẳng có tình nhân chẳng mànYêu lại sợ trái ngang lẫn nữaVết thương lòng một thuở chưa nguôiThôi thì ở vậy mình thôiĐể không còn sợ đơn côi trong lòngTrời tháng mười mưa giông trở tiếtĐêm lạnh lùng tha thiết gọi tênNhân tình ta nói lãng quênNhưng sao lòng cứ chênh vênh nhớ hoài.
Thơ: Hân Gia
Đêm buồn lẽ bạn ngồi đâyVới bao sầu nhớ tim đầy trái ngangVì ai phụ nghĩa duyên nàngXa rồi cách biệt tình mang nỗi buồn
Mi rong nhỏ lệ trào tuônBờ môi mặn chát sao luồn lãng quênThầm xin thoát khổ đau triềnĐể mà như trước bình thiên chỉ đời
Bạn bè ca hát dạo chơiNhảy vui nhạc khúc trong ngời sáng lênVì sao chiếu toả chân rềnVẹn tròn hạnh phúc lòng bên mặn nồng.
Thơ: Diệp Ly
Mưa day dứt len vào từng góc tốiMưa buồn thương hờn dỗi với thời gianGiọt tương tư giọt nhung nhớ tuôn trànSầu lắng đọng chờ tàn cơn giông bão.
Đêm mờ mịt tâm tư càng áo nãoCây trơ cành chao đảo giữa phong baTừng niềm đau trong mưa gió vỡ òaDòng lệ đổ xót xa vì cách trở.
Sóng đời xô bờ yêu giờ đã lởNghe lời thương nức nở khóc tình xaMưa tan chưa mà mắt vẫn lệ nhòaĐàn lỗi nhịp tình ca đành dang dở.
Đêm buông trôi nghe mưa buồn than thởNiềm cô đơn tan vỡ cả khung trờiCon thuyền tình chìm đắm giữa biển khơiMưa tâm sự cho đời thôi đơn lạnh.
Một mình thao thức trong đêm với bao nỗi trăn trở, bao nỗi buồn đau không thể nào chợp mắt. Những nỗi buồn đó cứ mãi dày xéo để lòng ta quặn thắt. Nếu bạn đang mang tâm trạng hi vọng, sau khi lắng lòng cùng chùm thơ đêm buồn một mình cô đơn trên đây, bạn đã thấy lòng mình nhẹ nhõm đi phần nào.
Trong cuộc sống, bên cạnh những niềm vui, không thể thiếu những nỗi buồn: buồn vì tình yêu chưa trọn, buồn vì cuộc sống bế tắc hay nhiều nỗi buồn không tên khác. Ở khía cạnh nào cũng có và những bài thơ buồn cô đơn một mình để giúp tác giả nói lên tâm trạng của mình.
Hình ảnh một mình cô đơn trong đêm
Tác giả Đỗ Đình Thắng
Một ly cà phê đắng
Một lãng du xứ người
Một chiếc bàn trống vắng
Một góc đời buồn vui
Một khoảng mênh mông lặng
Vừa trôi qua trôi qua
Một khung trời hạ nắng
Bóng mây nào cho ta ?!…
Một cuộc đời hữu hạn
Một lộ trình bôn ba
Một chuyến xe chở nặng
Lăn bánh về nơi xa
Một lần, một lần nữa
Bốn phương trời là nhà
Bao ước mơ hẹn hứa
Còn vị gì phôi pha…
(Tùng Trần)
Bước cô đơn trên lối về quạnh quẽ
Thiếu bóng ai nên vắng vẻ lạnh lùng
Khi đường đời ta chẳng thể bước chung
Mùa thu đến ngỡ đông sầu buốt giá
Anh không trách người thay lòng đổi dạ
Mà hỏi đời sao lại quá đắng cay
Bao xót xa cứ dai dẳng theo hoài
Chẳng biết đâu là tháng ngày hi vọng
Mất em rồi anh về đường lẻ bóng
Cũng không còn ai trông ngóng đợi chờ
Giọt mưa rơi hay lệ chảy đôi bờ
Trên khoé mi vật vờ bao kỷ niệm
Hạnh phúc xưa giờ biết đâu tìm kiếm
Chiếc hôn nồng ngọt lịm ở đầu môi
Phố còn đây nhưng đã vắng em rồi
Lòng tái tê hỡi người ơi có biết.
(Hạnh Ngọc)
Đêm đã khuya sao ta còn thao thức
Gió từng cơn thổi lạnh tái tê lòng
Nhớ thương ai đêm dài ta không ngủ
Để lòng buồn trăn trở suốt năm canh
Ta thức dậy một mình ra sân đứng
Nhìn ánh trăng vằng vặc sáng trong đêm
Trăng hạnh phúc mặc dù trăng còn thức
Vẫn có sao lấp lánh đứng cạnh mình
Người ơi hỡi nói rằng yêu em lắm
Vậy mà em vẫn trống vắng lạnh lùng
Đêm lạc lối cô đơn em lạnh lắm
Mong vòng tay ấm áp đến bên đời
Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tận
Có một mình mới thấy nhớ mong ai
Cho ta gửi chút tình cho trăng nhé
Đến bên người ta thương nhớ đêm nay.
(Vi Vi)
Cũng có nỗi lòng trải không ra
Tháng ngày chồng chất xa xót xa
Phơi sương soi nguyệt tình vô ngã
Cánh hoa yêu vỡ giữa lòng ta.
***
Một cảnh chim bao một cõi đời
Buồn ai khéo tạc nợ tình rơi
Vầng trăng kết mộng đêm hoang dại
Soi mộ trần ai khóc kiếp người.
***
Tạo hóa bày ra những nỗi lòng
Sân si vay mượn ngậm sầu đong
Mở mắt chào đời đà chuốc lấy
Sông Tương nước đục chảy lòng vòng.
***
Trăm năm ai dễ bước chân qua
Hứng giọt lệ tình tóc bạc pha
Trả từng hạt nợ từng hạt nợ
Thấm nỗi lòng đau ta với ta!
(Phạm Tâm An)
Khóc đi! Khóc một mình thôi,
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
***
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
***
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?
***
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta.
***
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.
Cuộc sống đôi lúc dồn bạn vào chân tường không còn lối thoát khiến bạn mệt mỏi, chán nản. Nhưng bạn ơi, hãy cố gắng lên rồi bạn sẽ tìm thấy lối thoát của cuộc đời mình, rồi cuộc đời sẽ nở hoa với bạn mà thôi.
Những bài thơ buồn cô đơn một mình trên đây sẽ tiếp thêm động lực cho bạn. Hãy luôn lạc quan vui vẻ bạn nhé !
>>> Xem đầy đủ: Tuyển Tập thơ buồn cô đơn một mình chất chứa tâm trạng
Lúc mọi người điều chìm trong giấc ngủ, thời gian như ngừng lại thì đó là lúc ta cần để tâm hồn mình nghỉ ngơi, nghĩ về một điều gì đó làm ta vui, làm ta buồn… để nhìn nhận và suy ngẫm. Nếu bạn đang có tâm trạng, hãy lắng lòng cùng những bài thơ đêm buồn mang nhiều nỗi niềm tâm sự do LVT Education tổng hợp sau đây nhé !
Một mình cô đơn trong đêm suy nghĩ bao chuyện đời
Tác Giả: Pham Hong Duc
Ngủ đi nhé em ơi đừng thứcĐêm khuya rồi đừng bực làm chiBăn khoăn nào có được gìLòng thêm bận rộn đừng vì mình thôi
Ngủ đi em anh ngồi ru nhéỞ bên anh em sẽ bình yênLời ru là tiếng dịu hiềnĐưa em vào giấc muộn phiền tiêu tan
Cho em được chứa chan hạnh phúcNhìn cuộc đời mỗi lúc đẹp hơnNgủ đi đừng có dỗi hờnĐêm nay anh sẽ ôm đờn ru em
Cho em thấy anh đem hơi ấmThổi vào em thắm đậm tình yêuMỗi ngày thương lại càng nhiềuĐể em hạnh phúc là điều anh mong
Tình mà ướt ta hong khô nhéHỡi trái tim nhỏ bé của anhMong em giấc ngủ ngon lànhĐêm nay anh đã ngồi canh bên rồi.
Tác giả: Tâm Nguyễn
Đêm đông lạnh trắng đắp mây ngủĐể hồng trần buông màn rủ tối đenNghe bước chân ai vội vã tìm lốiNhư mất dấu giữa màn đen cô quạnh
Đêm không trăng vì sao lại run lạnhThương nhớ người lòng hiu quạnh xa xôiGió lắt lay ru hồn thả buông trôiHạt sương đọng buốt bờ môi tê dại
Đêm cô đơn mong chờ xuân trở lạiNhư từng chờ cũng chỉ tại thời gianNgười đi xa con tim để nát tanĐời lữ khách lòng hoang tàn gió bụi
Kiếp phong ba đôi bàn tay trần trụiTóc bạc màu bám trắng bụi sương đêmMắt xa xăm muốn tìm chỗ ấm êmSao lạc mãi giữa trời đêm mỏi mệt.
Tác giả: Đăng Phạm
Đêm khuya lặng lẽ đơn côiTrông xa chỉ thấy chập chờn cánh chimKhông gian tĩnh lặng im lìmRưng rưng giọt lệ, trái tim đau buồn.
Nhìn theo từng chú chuồn chuồnBay qua phiền muộn với vạn sự đờiƯớc được như mây trên trờiBay theo làn gió nhẹ nhàng thảnh thơi.
Bước đi trên phố lang thangNgó về bên ấy sao lòng thêm đauÔi thay! Đau xót làm saoNỡ lòng đối xử với nhau thế này.
Cứ thế ngày lại qua ngàyThời gian là phép chữa trầy vết thươngHỡi ơi câu chuyện thê lươngMuốn quên nhưng sao vẫn vấn vương trong lòng.
Tác giả Vũ Loan
Đêm khuya gió lạnh theo vềNhà em nho nhỏ, bốn bề trăng rơi!Ánh trăng tròn vạnh lưng trờiHàng cau đứng ngắm lả lơi trăng vàng
Thế là mùa nắng đã sangNgày rưng rức nắng, chói chang ơi nồngĐêm về gió lộng bến sôngTrăng lên trời lại đẹp trong mát lành
Giữa trời trăng sáng long lanhChim khuya rinh rích trên cành lao xaoNhìn trăng lòng cứ nao naoLắng nghe gió nhẹ thì thào ngoài hiên
Bỗng nghe lá rụng bên thềmTrăng vàng rót mật thả mềm ngọn câyCho lòng ngây ngất men sayBiết ai còn thức đêm này cùng ta?
Dạt dào sóng vỗ xa xaKhông gian tắm ánh trăng ngà đêm mơRu hồn vào những vần thơTrăng đêm đẹp đến ngẩn ngơ cõi lòng.
Tác giả: Hoàng Lê Duy
Người ta có bạn có đôiCòn tôi đêm tối lẻ loi một mìnhNgười ta say đắm men tìnhCòn tôi say rượu một mình chèo queo
Phải chăng do bởi chữ nghèoThuyền tình dù đến chẳng neo bên đờiTrách ai hay trách ông trờiHay là tự trách đường đời ta sai
Ngày tháng thì cứ đổi thaySao mình tay trắng vẫn hoài trắng tayĐêm đêm mượn chén men cayVỗ về giấc ngủ đêm dài qua mau
Xỉn rồi thì đã làm saoCàng say men rượu càng đau men tìnhTỉnh say đều một bóng hìnhNgười ơi anh chỉ yêu mình em thôi.
Khi màn đêm buông xuống cảm xúc của con người luôn đạt tới độ chân thực nhất. Đêm khuya được đối diện với chính mình bạn sẽ cảm nhận được rõ những khao khát, những mong muốn được cất giấu trong ngày dài ồn ào, tấp nập.
Chia sẻ cùng những bài thơ buồn một mình cô đơn trong đêm trên đây, hi vọng bạn đã tìm được tiếng lòng cho riêng mình.
Mưa luôn gợi trong lòng chúng ta nỗi buồn man mác. Mưa đêm, nỗi buồn đó lại được nhân lên gấp bội. Những bài thơ về đêm mưa một mình sau đây là tiếng lòng, nỗi niềm của nhân vật trữ tình khi một mình trong đêm mưa.
Những câu thơ hay về mưa buồn một mình
Tác Giả: Nguyễn Công Trình
Tôi lê bước một mình trong mưa bãoGiọt mưa nào xóa hộ nỗi niềm đauCho nhớ thương nước mắt hết dâng tràoThôi thương nhớ bóng hình người năm ấy
Mưa ơi mưa mưa nhiều hơn thế nữaĐể giọt sầu hoà lẫn với mưa ngâuĐể giấu che nước mắt ướt nhạt nhoàKhông ai biết tôi khóc sầu dang dở
Tình của tôi là tình buồn muôn thuởLà cay đắng là mãi một tình siKhóc thương người hay khóc nhớ người điLang thang dưới mưa buồn chân cô độc
Gởi tình theo tiếng mưa rơiĐếm bao nhiêu giọt cho vơi nỗi sầu?
Tác Giả: Lê Hương
Mưa đêm buồn lắm cố nhân ơiThức uống trà khuya chỉ có tôiVới tiếng mưa rơi trên gác vắngNghe buồn gặm nhấm trái tim côi
Mưa theo gió hắt qua song cửaKhơi gợi trong ta nỗi nhớ ngườiTừng giọt mưa rơi từng giọt nhớNỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi
Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôiTri kỉ giờ xa tận cuối trờiNhớ….muốn sang thăm nhưng chẳng đượcChỉ vì đã cách trở đôi nơi
Trà khuya uống cạn mà nghe đắngĐắng vị trà hay bởi đắng môiGió búôt mưa đêm buồn ảo nãoChạnh lòng gọi khẽ cố nhân ơi….
Tác giả: Phạm ThànhThể thơ: Lục bát
Trời mưa sầm sập suốt đêm
Con người cảm thấy như mềm lòng hơn
Bỏ qua đi những giận hờn
Thôi thì phó mặc những cơn mưa rừng .
Nguồn thơ đang chảy bỗng ngưng
Ngôn từ câu chữ tưng bừng nơi đâu
Vắng thơ lại thấy u sầu
Trải lòng ra viết vài câu đỡ buồn !
Lặng nhìn từng giọt mưa tuôn
Ngoài kia gió núi mây luồn thinh không
Vì đâu duyên nợ tang bồng ?
Hỏi người nơi ấy còn trông tháng ngày !
Bao nhiêu thương nhớ đắm say
Xa nhau là hết thế này thôi sao ?
Bỗng dưng trời đổ mưa rào
Làm cho ta thấy nôn nao cõi lòng !
Xa rồi một thuở nhớ mong
Còn đâu duyên phận đèo bòng làm chi !?
Tác giả: Nguyễn NhânThể thơ: Bát ngôn
Hiên vắng lặng…mưa vẫn hoài tí tách
Niềm ưu tư …chất gạch nặng tâm hồn
Một mối tình…năm tháng sợ vùi chôn
Lòng dậy sóng …dập dồn đang cuốn cuộn
Đôi lần nghĩ…gợi nhiều bao ước muốn
Cùng bên em …dù chớm muộn bẽ bàng
Chấp nhận rồi..tình lắm nỗi trái ngang
Vẫn mong mỏi…xây mộng vàng rất thực
Con tim mãi …từng đêm dài đau nhức
Có thể nào …cố vượt bức tường rêu
Thổn thức đang …rạo rực cứ rung đều
Lời thảng thốt…tiếng yêu chừ nấc nghẽn
Trăng ai nỡ …bẻ cong vành mài bén
Đọ canh thâu…ta mượn chén tiêu sầu
Nẻo đường trần …chẳng biết phải về đâu
Ngoài trời vẫn ….chìm sâu màu đen tối
Yêu đâu phải…ta mang vào cái tội
Yêu chăng là…dù đánh đổi tương lai
Nếu phải như …số phận chẳng sắp bày
Duyên chẳng nợ …biết ai người đau khổ
Thời gian hỡi …phải chăng đang thách đố
Thế gian kia …có chỗ chứa đôi mình
Thả cuộc đời …nơi giấc mộng phiêu linh
Giấc chưa trọn …bình mình chừ lấp ló.
Tác giả: Bằng Lăng TímThể thơ: Bát ngôn
Chợt tỉnh giấc ngoài hiên mưa lành lạnh
Hạt lăn tròn lấp lánh đọng trên cây
Dế vuốt râu nép sau đám cỏ gầy
Trời đen đặc vầng mây buồn u ám
Bao nỗi nhớ chất chồng trong tâm khảm
Cố níu mùa tay chạm ký ức xưa
Bức tình thư anh tặng đã bao mùa
Màu mực tím như chưa hề phai nhạt
Trong gió thoảng mùi hương quỳnh thơm ngát
Tại trời mưa khóe mắt bỗng cay nồng
Nửa đêm rồi bên ô cửa ngóng trông
Nghe tí tách mà lòng xao xuyến lạ
Yêu dấu hỡi màu đỏ hoa chen lá
Thêm một mùa đón Hạ chẳng bên anh
Mấy chàng ve hòa tấu nhạc trên cành
Lòng thầm ước tình xanh mầm hạnh phúc.
Cơn mưa đến kéo theo nỗi nhớ về những cái gì đó từng quen thuộc, cảm giác nhớ nhung về thứ gọi là kí ức để rồi bất chợt nhận ra tất cả đã xa rồi, chỉ còn ta với mưa. Mưa đêm đã giúp tác giả “nhớ người xa”, nhớ lại những kỷ niệm mà giờ chỉ còn là dĩ vãng. Trong cơn mưa nỗi nhớ tìm về. Những bài thơ về đêm mưa chất chứa tâm trạng trên đây đã diễn tả rất chân thực xúc cảm đó.
Tình yêu vẹn tròn mang đến cho chúng ta cảm giác hạnh phúc ngây ngất. Tình yêu tan vỡ khiến con người ta bi quan, chán nản, nỗi buồn cứ thế tràn ngập trong tim. Nỗi đau ấy thật khó nói thành lời, cũng khó để giải bày tâm sự nên được gửi gắm qua những vần thơ đêm buồn một mình nhớ người yêu sau đây.
Những câu thơ đêm buồn một mình nhớ người yêu chất chứa tâm trạng
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm lạnh lẽo khói giăng mờ đỉnh núiChỉ còn đây mây xám giữa lưng trờiTôi góp nhặt những tơ tình hoang dạiGởi về em một nửa của lòng tôi
Rồi có lẽ lời thơ tràn mộng mịTim ngang tàn xé nát tiếng yêu đauĐôi chân bước bờ môi nồng thi vịGởi về em một nửa vết hằn sâu
Ai tìm ai hạt nắng buổi ban đầuDuyên tan vỡ vỡ tan tình vay trảBước qua nhau ánh mắt nhìn xa lạTa thuộc về hoài niệm của đời xưa
Trăng trốn rồi và đêm sẽ là mưaTay áo cũ bạc màu hương tình khócĐôi chân bước ướt màn khuya nhằn nhọcĐêm mặn nồng sáng rạng cõi hồn yêu…
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm sa vào mắt những hàng ngâuKhói thuốc ta bay hồn buồn rầuAi khát tình thu trong xác hạ,Để lá vàng rơi một khối sầu?
Đây một mùa thu đã hiện hìnhGiữa đời lang bạt bước phiêu linhNgười về viễn phố, sầu không lạiCó thấy hồn vương một mối tình?
Ta biết mùa thu vốn rất buồnNhưng vì đâu đó hãy còn thươngNghĩa là mỗi khi lòng nhung nhớ,Thu lại rơi đầy mộng phấn hương
Ta nện gót gầy trên hè phốSau bao năm tháng đời lữ hành…– Nơi ấy, vàng thu lên mấy độHay còn tan tác một màu xanh?!
(Huỳnh Minh Nhật)
Ta lơ lửng giữa bến bờ quên – nhớKhoảng trời nào thôi ngơ ngẩn tim yêu?Lạc bước chân bên thềm tối mưa nhiềuHồn vắng lặng xé lòng cô liêu khóc
Quên và nhớ, nghĩ suy chi nhằn nhọcNhấp chén sầu cạn cốc rượu đêm nayTrời cuồng quay hay ta đã thấy say?Dáng ai gầy bên vầng trăng mờ tỏ?
Tình yêu đấy, hỡi hồn yêu cô độcChút men đời níu tạm bước lang thangGiá tình yêu như giọt rượu hoang đàngSay quên lãng, tình yêu thành dĩ vãng
Đêm sao sáng bước chân ta bỗng nặngĐầu rỗng không, đâu đất, đất hay trời?Chỉ còn rượu và mây gió lả lơiSay cùng ta với nỗi buồn vời vợi
(Huỳnh Minh Nhật)
Em ơi nơi đây anh ởĐêm nay trăng sáng một màuQuầng trăng rộng vành sáng tỏChẳng buồn như mắt anh sâu
Đường xưa bây chừ lẻ bướcKhông em phố khác đi nhiềuGót chân cợt đùa khói thuốcVõ vàng phác nét cô liêu
Ơ kìa hàng cây bóng láBuồn gì buồn ngẩn buồn ngơ?Em đi nhiều điều rất lạ:“Anh chàng ngày ấy làm thơ!”
Không em, nàng trăng sáng quáChắc cười một mối tình say?Bến đời ngược xuôi hối hảAi đưa em về đêm nay?!
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm lẻ phố phường trăng lên chậmĐèn khuya hiu hắt những bóng hìnhCó gã tà tà, người lướt vộiNhạc sầu buông nhẹ giữa không thinh
Sóng ru tình ái phía khơi xaLang thang bốn bể hẳn là nhà?Ồ không, buồn lắm, cô đơn lắmĐêm chết tang tình non nước qua
Người đi, cười, nói, chắc người vuiHay tim nát vụn phải chôn vùi?Mỏi gót lữ hành, ghê, trời hỡi!Khói bám sương chiều đây khơi khơi
Đêm lẻ phố phường trăng rơi chậmHừng đông cười nhẹ tiễn hoàng hônÔ hay nắng đó là nắng sớmHay nắng chiều qua cố gọi hồn?
Sau khi trải lòng cùng chùm thơ đêm buồn một mình tâm trạng trên đây hi vọng bạn đã có những phút lắng lòng ý nghĩa. Hãy chọn cho mình bài thơ hợp tâm trạng chia sẻ lên trang cá nhân mạng xã hội để được đồng cảm, sẻ chia bạn nhé ! Chúc bạn luôn tìm được tìm niềm vui trong cuộc sống !
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Trông chờ hay chông chờ đúng chính tả vẫn là phân vân của nhiều người…
Ao nuôi tôm bằng bạt là mô hình được áp dụng phổ biến ở Việt…
Giãy dụa hay giãy giụa đúng chính tả tưởng chừng đây là một câu hỏi…
Nước máy, nước sạch đang dần thay thế cho nước giếng khoan trên mọi vùng…
Rò rỉ hay Dò rỉ là hai từ dễ bị nhầm lẫn bởi phát âm chữ…
Từ xa xưa, con người đã sử dụng nước mưa để uống và sinh hoạt.…
This website uses cookies.