Table of Contents
Đã bao lâu rồi bạn chưa trở về thăm lại trường xưa của mình. 5 năm hay 10 năm? Quãng thời gian ấy cũng đủ để thấy thầy cô tóc đã không còn như xưa vì ai cũng đã thức trắng thâu đêm để soạn bài hay chấm bài cho học sinh. Bài nào chưa được thì thầy cô khuyến khích, bài nào tốt thì khen ngợi. Chỉ bằng những cử chỉ ấy cũng khiến học sinh càng thêm yêu thầy cô hơn. Hãy sống lại với kí ức đó qua tuyển tập thơ về mái trường xưa, về kí ức học trò không bao giờ phai do LVT Education tổng hợp sau đây nhé !
Bài viết cùng chủ đề:
1. TOP 10+ bài thơ về mái trường xưa hay nhất
Con người ta luôn thích sống trong hoài niệm với những bài hát, những vần thơ về mái trường xưa, vì ở đó chúng ta có thể nhìn thấy chính chúng ta vào thời điểm bình yên và đẹp nhất! Sau đây là những bài thơ về mái trường xưa đầy ắp kỉ niệm cho bạn chia sẻ.
Thơ về mái trường xưa đầy kỉ niệm
TRÒ CŨ TRƯỜNG XƯA
Thơ: Phụng Hải Đăng
Tháng mười một trở về thăm trường cũThăm thầy cô đã xa cách bấy nayCây phượng già đứng đó suốt đêm ngàyMinh chứng cho bao học trò tiếp bước
Rồi thời gian từng lớp người sau trướcHọ có mặt trên khắp mọi nẻo đườngVới tình cảm từ mái trường mến thươngƠn thầy cô đã vun trồng chắp cánh.
Bao vất vả ngày đêm với đèn sáchSoạn giáo án cho buổi học sớm maiDạy kiến thức cho lớp người tương laiĐể có hành trang vào đời lập nghiệp.
Người lái đò vẫn thầm nặng lái tiếpTrở học trò không quản ngại nắng mưaRồi chứng kiến bao nhiêu cuộc tiễn đưaKhi ra đi và rồi quay trở lại.
Ơn thầy cô chúng em ơn mãi mãiBụi phấn bay thầy cô bạc mái đầuĐem kiến thức thầy cô giảng từng câuNgày qua ngày với biết bao thế hệ.
Dịp ngày lễ chúc thầy cô sức khoẻCả cuộc đời với sự nghiệp trồng ngườiGiúp xã hội ngày một đẹp tốt tươiCả nhân loại tôn vinh nghề nhà giáo.
TA VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Vũ Nga
Tiếng trống trường còn vang vọng đâu đâyCánh phượng nhỏ làm dày lên nỗi nhớBao trái tim non cùng hoà nên nhịp thởGọi yêu thương trải khắp mái trường xưa
Ta vẫn về để thấy nắng ban trưaNgôi trường cũ với ngàn bông hoa nắngĐể thấy mình trên từng trang giấy trắngVời vợi xa nhưng thương nhớ vẫn đong đầy
Ta vẫn về để thương nhớ đầy tayKỷ niệm cũ cứ ùa về bối rốiĐể trái tim nhắc nhở thời nông nổiNhớ tiếng cười rung động tuổi thanh xuân
Ta vẫn về hong lại những ngày xanhCho ký ức trượt qua vùng mơ mộngCho vết hằn tháng năm không còn rộngĐể thấy mình yêu lắm khoảng trời xanh
Và ta đã về cho thương nhớ vây quanh.
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Thơ: Võ Sơn Lâm
Nhớ sao những buổi trưa hèNgắm hàng phượng vĩ tiếng ve gọi bầyMái trường rêu phủ còn đâyBao năm xa cách các Thầy các Cô
Còn kia tấm ảnh Bác HồDặn dò các cháu cơ đồ mai sauHọc cho giỏi, để làm giàuSánh vai cường quốc năm châu tiếng Người
Các em như đoá hoa tươiThầy Cô vun đắp nên người mai sauGặp lại tưởng ngỡ buổi đầuTóc Thầy Cô đã điểm màu thời gian
Thầy trò xúc động ngập trànVòng tay thắm thiết chứa chan nghĩa tìnhTrống trường đã điểm tùng rinhChia tay mái ấm ân tình luyến lưu .!..
THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Dương Tuấn
Tôi trở về thăm lại mái trường xưaBao kỉ niệm như vừa hôm qua ấyĐời áo trắng sao mà yêu đến vậyNgẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.
Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đôngBằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽnMười giờ nở trên luống còn e thẹnTán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.
Hít sâu vào vùng kí ức no nêChân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏTrên bục giảng dáng Thầy yêu còn đóSoạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.
Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơiGiọng say đắm rót từng lời quý báuÔi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáoĐò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?
Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước điEm bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại”Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?”Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.
Vui chuyện trò đến giờ phút chia tayThầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡƠn trời biển khắc vào tim ghi nhớHẹn ngày gần …em trở lại.. Thầy ơi!
THĂM MÁI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Tùng Nguyễn
Hàng phượng vĩ bao năm còn đứng đóCâu tự tình.. khắc gốc nhỏ ai hay.?Mấy mùa xa không quay lại chốn nàyHương gió thổi sao ngất ngây đến lạ.
Khuôn viên cũ chẳng còn ngôi nhà láMái trường xưa cây bóng tỏa khắp sânCánh bằng lăng thả sắc tím hương nhuầnDa diết nhớ .. tuổi xuân thời đi học.
Ve réo rắt gọi ai mà như khócGiữa hè về cái nóng héo vần thơAi đã đi.. ai còn ở đến giờ ?Bỗng muốn hỏi người lái đò xưa ấy
Ngó bục giảng Thầy Cô như còn đấyÁnh mắt hiền luôn dạy dỗ các emÂn tình này chắc mãi chẳng hề quênTìm viên phấn viết lên điều hy vọng.
Nay trở lại sau bao ngày vắng bóngMà thấy lòng cháy bỏng tuổi hồng mơCố nhân ơi dù xa cách bây giờNhưng kỷ niệm tuổi thơ còn thắm mãi..
TRƯỜNG XƯA
Thơ: Nhà Quê
Tôi trở về thăm mái trường xưaThăm cây phượng vĩ, mấy gốc dừaTìm lại trong vòm xanh ấy nhỉDăm tiếng chim chuyền hót say sưa
Tôi trở về đây với tuổi thơTrở về trẻ dại đã xa mờBạn bè dăm đứa chơi chuyền chắtNhảy dây đuổi bắt trống quên giờ
Có phải là em …..phải không emNgỡ ngàng quay lại, dáng thân quen”Em cô lớn quá sinh viên ạ”Ân cần cô hỏi “khỏe không em”
Cô vẫn như xưa, vẫn dáng gầyBao năm bụi phấn tóc thêm mâyVẫn đôi mắt ấy hiền như mẹCho chúng em qua chuyến đò đầy
Kí ức trở về vẫn còn đâyTừng lời cô giảng chẳng hao gầyĐi bốn phương trời ” tiên học lễ”Phượng hồng như lửa thắp trên cây
Đi xa ai nhớ phút giây nàyCâu thơ viết vội sợ gió bayCầu Kiều mấy nhịp đò bao chuyếnSang bờ con sóng gợn hồn say…..
Có thể bạn quan tâm:
2. Chùm thơ về mái trường xưa ngắn gọn, xúc cảm
Những bài thơ về mái trường xưa sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ về mái trường xưa ngắn gọn
MỘT THỜI ĐÃ XA
Tác giả: Phương Nguyễn
Xa xa nghe tiếng trống trườngMà sao cảm thấy trong lòng lệ tuônNhớ về bóng dáng thân thươngNhớ ngày cắp sách một thời đã qua.
Nhớ cành phương vĩ là đàTiềng ve rộn rã gọi mùa hè sangNhớ từng ghế đá thân quenNhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dàoBỗng dưng gợi lại trong tôi thế nàyNhớ từng giọng nói của thầyNhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.
Giờ đây lòng dạ xuyến xaoNhớ trang lưu bút hôm nào trao tayXa nhau mười bốn năm dàiMà tôi cứ ngỡ như là hôm qua.
VIẾT CHO TA MỘT GÓC SÂN TRƯỜNG
Tác giả: Phan Thành Lanh
Thêm một lần ta đặt bút làm thơThả câu chữ theo lá bàng rơi thoảngTặng riêng ta làm hành trang năm thángGóc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.
Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hayTiếng trống trường, những nô đùa, bài giảngCó đôi khi… bóng áo dài xa – thoángNghe mênh mang …tuổi hạ thuở – xa – nào.
Cũng có ngày trời đất chẳng ra saoNắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạBãi xe ta cũng cựa mình rôm rảChú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)
Mùa hạ về ngheve hát lâm liNgắm phượng hồng xênh xang khoe áo mớiTa nghe ta … một thời lưu bút gợiCũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.
Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chươngCó phần ghi: Trách cuộc đời đau đáuPhần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạoCho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.
Ngẫm lại: Cười những sự kiện không mayThôi chết rồi chú ơi! con …mất véMặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệBất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.
Và cứ thế ngày cứ lại qua ngàyTa thuộc làu những tay thon, xe máyCả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấyMiệng thầm cười tên mới… “CHÚ XE ƠI”.
THĂM TRƯỜNG CŨ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười một con thăm lại trường xưaCây bàng già giờ lưa thưa lá đỏChiều mùa đông lạnh sắt se cơn gióVề thăm trường mà nỗi nhớ khôn nguôi
Trường cũ còn đây mà sao chẳng thấy ngườiVẫn nghe đâu đây tiếng cười trong sángNhững bước chân của thầy trên bục giảngNét chữ của thầy trên tấm bảng màu đen
Thầy lái đò đưa lớp lớp đàn emQua con sông với sách đèn bút mựcThầy truyền cho con biết bao kiến thứcDạy làm người sống trung thực ra sao
Bao thế hệ chúng con rất tự hàoCó một người thầy thanh cao bình dịNơi chiến trường thầy từng là dũng sĩTrong đời thường thầy chung thủy sắt son
Con về thăm mà thầy đã không cònBụi phấn bao năm bào mòn lá phổiCon về đây thấy lòng mình có lỗiGiọt nước mắt buồn nóng hổi giữa mùa đông.
THĂM TRƯỜNG XƯA
Thơ: Hoàng Lan
Bên thềm ngắm lại mái trường xưaDấu ấn thời gian kể chẳng vừaBạn hữu còn đây thầy đã khuấtĐâu rồi tiếng giảng, học trò thưa
Nắng ngủ trên vai gợi nhớ đầyĐôi tà áo trắng tuổi thơ ngâyÔm nghiêng tập sách giờ tan họcĐể gã tình si trải mộng gầy
Người theo gót Ngọ thuở xuân hườngĐến tận bây giờ vẫn luyến thươngChiếc lá trơ xương còn ép vởChùm hoa hái trộm nở bên tường
Lũ bạn hồn nhiên mấy đứa vềĐôi người lỡ vận náu ngoài quêVài trang nữ sắc quên thời cuộcGiấu kín tâm tư những ước thề
Sân buồn quạnh vắng nắng lưa thưaKỷ niệm thân thương ngỡ mới vừaKý ức êm đềm như vẫy gọiBên thềm ngắm lại mái trường xưa.
GẶP LẠI BẠN THUỞ CHUNG TRƯỜNG
Thơ: Nhật Minh
Lòng nghẹn ngào khi về thăm trường cũTrường còn đây tường mái phủ rêu đầyCác bè bạn từ thủa còn thơ ngâyCùng về đây vui vầy ngày họp mặt.
Cái bắt tay những cái ôm thật chặtMấy chục năm xa mặt chẳng cách lòngHẹn gặp nhau vào ngày gần cuối đôngĐược gặp nhau trong niềm vui khôn tả.
Quên hết mình bây giờ đã già cảVẫn đùa giỡn nói ra rả mày taoVẫn y như thủa đi học ngày nàoKể thao thao biết bao nhiêu chuyện cũ.
Chia tay nhau biết bao lời nhắn nhủLệ rưng rưng cứ thường trú trên miBao quyến luyến khi chuẩn bị chia lyNỗi vấn vương biết lấy gì tả được !
NHỚ ƠN THẦY CÔ
Thơ: Ngọc Hồ
Nay về thăm lại trường xưaVới bao kỉ niệm ngỡ vừa hôm quaThầy cô giờ đã tóc ngàTiễn bao thế hệ bước ra trường đời.
Trên môi luôn nở nụ cườiThành công em nhé là lời gởi traoThầy cô luôn mãi ngọt ngàoMặc dù đâu phải trò nào cũng ngoan.
Ân cần khuyên nhủ nhẹ nhàngĐúng sai phải trái chẳng màng cực côngTrước sau vẫn mãi một lòngTận tụy với nghiệp vun trồng trăm năm.
Nhân ngày nhà giáo Việt NamChúc thầy cô khỏe để làm việc nhânTrăm năm một kiếp hồng trầnTiếng thơm để lại ngàn lần khắc ghi.
3. Tập thơ thăm lại trường xưa thật xúc động
Mái trường là nơi để ta nhớ và tri ân công ơn của thầy cô đã dạy cho chúng ta kiến thức, truyền đạt cho chúng ta biết bao điều hay, lẽ phải, về kỹ năng sống và giúp chúng ta nên người. Những bài thơ về trường học, thơ hay về mái trường xưa sau đây là niềm xúc cảm của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường dấu yêu. Cùng LVT Education chia sẻ bạn nhé !
Thơ thăm lại trường xưa xúc động
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Thơ: Trần Đình Sơn
Ta trở lại thăm mái trường ngày cũTuổi học trò luôn ấp ủ trong timGhế đá xưa giờ trống vắng im lìmBao kỷ niệm hoài ghim trong nhật ký.
Trang lưu bút ép đầy hoa phượng vỹVẫn mang theo làm kỷ vật không rờiBạn bè giờ mỗi đứa ở một nơiCòn đâu nữa khung trời ngày xưa đó.
Chân lê bước âm thầm trên lối nhỏXác phượng rơi thắm đỏ cả sân trườngTiếng ve sầu rả rích nỗi niềm thươngNgân khúc nhạc du dương buồn da diết.
Bao năm tháng từ khi mình cách biệtChuỗi thời gian mải miết chẳng ngừng trôiMắt trông xa thấy trong dạ bồi hồiNơi cuối lớp… bạn tôi không còn nữa.
THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Trần Kiệt
Xuân đã cạn những ngày vui cũng tắtHạ giao mùa gieo hạt nắng chói changChợt mưa xuân rơi tán lá muộn màngCon đường vắng lang thang về kỷ niệm.
Mái trường xưa dạo quanh từng bước đếmTrống tan trường như đã điểm đâu đâyVội nhìn quanh chẳng thấy bóng cô thầyGió lay nhẹ hai hàng cây phượng vĩ.
Mùi hương quen thoảng về bao ý nghĩTiếng ve sầu tha thiết luỹ tre xanhBạn bè muôn nơi mỗi người mỗi cảnhHồn ta nương theo cánh phượng bên đường.
TRƯỜNG XƯA
Thơ: Quốc Thủ
Mỗi lần thấy lá bàng rơiGiật mình lại tiếc một thời mộng mơSân trường nay rộng hơn xưaTán bàng ngày ấy bây giờ lên cao
Gió ru vách lá cồn càoĐậy che mái lớp thưở nào lật layNhớ thời áo trắng em bayQuần chùng lội ruộng cỏ may sớm chiều
Ngập ngừng chưa kịp lời yêuMùa thu biết rụng bao nhiêu lá lànhNhớ đêm pháo sáng đèn xanhEm vào xứ Huế, anh hành quân xa
Giã từ đèn sách tuổi hoaSẩy chân vào chốn mưa sa thác ghềnhKhóc cười giữa kiếp nhân sinhBiết mưa nắng, biết phận mình ra sao
Tóc xanh trắng tự khi nàoThì đâu còn nữa má đào nguyên trinhCòn đâu cái dáng trúc xinhBụi thời gian nhuốm chúng mình thành tre
Cây nghiêng gom hết nắng hèLộc vừng rãi tím lối về chơi vơiAnh gần tàn một cuộc chơiThương em đất khách quê người nắng mưa
Hẹn ngày về lại trường xưaBúp bàng hái chổ trú mưa năm nào.
TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA
Thơ: Bình Minh
Tôi trở về thăm lại mái trường xưaHàng phượng vĩ đong đưa chiều tĩnh lặngBàng thay lá nhiều phen trong chiều vắngBao năm rồi yên ắng kỷ niệm xưa
Trường cũ ơi! Yêu biết mấy cho vừaNhững kỷ niệm Nắng Mưa thời son trẻBao Thầy Cô dưỡng ta như người mẹGiờ đâu còn khe khẽ nỗi buồn rơi
Này Bảng đen cửa sổ chỗ ta ngồiVẫn còn đó ta nhớ thời cắp xáchTrở về đây bao năm rồi xa cáchNhung nhớ nhiều hờn trách bởi thời gian
Lâu lắm rồi không có dịp thở thanCùng bè bạn chứa chan dòng lưu niệmBao ân tình ngày xưa còn lưu luyếnGiờ chỉ còn như tiếng thở đêm mơ.
XÚC ĐỘNG NGÀY VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Tác giả: Khanh Nguyen
Về trường cũ, nghe buồn lắng đọngBục giảng xưa, vắng bóng cô ngồiBao ngày cách biệt xa xôiGiờ con trở lại bồi hồi nhớ thương.
Lúc còn bé, vẫn thường tinh nghịchLười học hành, chỉ thích rong chơiCô khuyên, cô bảo hết lờiChỉ đường, dẫn bước đến nơi con cần.
Buồn lặng lẽ, trào dâng nước mắtSân trường giờ, nắng nhạt hơn xưaThu sang hạ đến mấy mùaNhững gì cô dạy con chưa quên lời.
TRƯỜNG XƯA
Thơ: Diệp Ly
Chiều hôm nay trở về thăm trường cũMái ngói hồng giờ phủ bóng thời gianCon đường quen sao e ngại ngỡ ngàngNghe trống vắng như hồn hoang lạc lối.
Thảm cỏ xanh đan bàn chân bối rốiKhoảng sân này thay đổi cả hàng câyGốc còng già ngày cũ đứng nơi đâyNay vắng dạng nghe cay cay tròng mắt.
Ký ức xưa gõ vào tim khoan nhặtĐốt cháy lòng se thắt mối tình thơMình chia tay hạ cuối đến bây giờAi còn nhớ ai hững hờ kỷ niệm?
Nợ áo cơm nên ngày xanh tắt lịmBao năm rồi còn biền biệt xa xôiĐêm từng đêm tiềm thức cứ bồi hồiDòng phấn trắng nhẹ trôi vào giấc mộng.
Bạn bè thân thầy cô giờ vắng bóngCòn riêng mình lạc lõng giữa hoàng hônBóng chiều rơi đè nặng cả linh hồnNghe nuối tiếc dỗi hờn ai lỗi hẹn.
4. Những vần thơ lục bát về mái trường xưa dạt dào xúc cảm
Thời gian đã trôi đi nhưng không gian của trường xưa thì vẫn như vậy. Đã có bao lớp lớp học sinh trải qua mái trường nhỏ bé thân thương. Họ trưởng thành và đi ra ngoài cuộc đời để tạo dựng sự nghiệp của mình. Lời thơ của thầy thì vẫn còn đó, nắng ấm vẫn vàng và gió thì cũng cứ chồm qua bậu cửa sổ để mê thơ cùng học sinh. Những xúc cảm đó đã được gửi gắm qua những bài thơ lục bát về mái trường xưa cực hay sau đây.
Thơ lục bát về mái trường xưa
CÒN MÃI..
Thơ: Hồng Liễu
Ngày xưa rồi cũng đi quaDấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưaĐường qua lối cũ trường xưaAi quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn aiHoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?Bồi hồi nhớ nhớ thương thươngBiết bao kỷ niệm còn vương một thời…!
Bảng đen phấn trắng cả đờiNhững câu thơ cũ cắt rời từ khi…Thôi đành đếm bước quay điThu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờNhững ngày còn lại thôi chờ…tiếng veQuay vòng dĩ vãng lặng nghe… !Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!
Về Lại Trường Xưa
Tác giả: Nguyễn Xuân
Con về thăm lại trường xưaCác em áo trắng ngây thơ nói cườiTừ đâu hàng lệ tuôn rơiCon nghe vang vọng nụ cười ngày xưaCon xa ngày ấy đến giờCon xa xa tiếng thầy cô giảng bàiGiờ về thăm lại trường ơiTóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầuXây bao nhiêu những nhịp cầuGiờ đây cô cũng mái đầu pha sươngCô thầy là những tấm gươngHướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.
Trường Xưa Gặp Lại
Tác giả: Trần Văn Nghệ
Trở về trường cũ người ơi!Mà sao cảm thấy chơi vơi nỗi lòngNhớ thời thơ ấu tuổi bồngSay sưa nhặt cánh phượng hồng nhẹ rơi.
Hòa chung tiếng hát câu cườiNgây thơ vui giữa dòng đời nổi trôiGiờ đây sao thấy bồi hồiSang sông một bước lỡ rồi tuổi hoa.
Tình xưa nào đã nhạt nhòaTóc xanh năm tháng nay đà phôi phaiPhượng giờ còn đợi chờ ai?Mà chưa chịu nở, nấp hoài nơi thân.
Có còn chi nữa ngại ngầnHoa xưa còn đó,ve ngân cuối chiềuSân Trường nhạt nắng cô liêuLàm sao tìm lại những điều ước mong.
Nhớ thương, thương nhớ trong lòngXác xơ cánh phượng,bão giông tìm vềGặp nhau tim thấy tái têThoảng đâu còn vọng câu thề Phượng ơi!
Bây giờ Phượng đã về rồiCầm tay nhau nhé giữa đời.Tình thânMai sau còn gặp mấy lần?Vui lên đừng khóc, ngại ngần làm chi?
Hoài niệm áo trắng ngày xưa
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Thả trôi cánh phượng ngày hèTrên cành khản giọng con ve kêu buồnNgày xưa mơ ước chuồn chuồnTiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay
Thòm thèm những túi ô maiHọc trò đùa cợt tương lai mong chờÁo trắng tung một trời thơBao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng
Sân trường còn mãi nắng vàngThầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhungTìm về ký ức bâng khuângBạn bè nhắc nhớ những lần chia tay
Màu mực lưu bút dần phaiVọng về bạn cũ trường đây kiếm tìmVỉa hè thánh thót tiếng chimKhát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.
Còn đây hoài niệm
Tác giả: Trinh Đoàn
Ngoài trời có lá thu rơiCó cơn gió mát thổi vào hồn tôiMang về ký ức xa xôiThuở còn cắp sách đến trường ê, a
Yêu sao cô giáo thướt thaĐón em vào lớp – cô là cô tiênDạy em, cô giống mẹ hiềnNắn từng nét chữ, bút nghiên cuộc đời
Dạy cho em biết nên ngườiKính thầy yêu bạn, vâng lời mẹ chaGiờ là cô bé cấp baNhững lời cô dạy mãi còn trong tim
Biết bao hoài niệm về côGửi vào ký ức lòng em nghẹn ngàoThương cô biết đến nhường nàoNhững chiều đến lớp, trải dài cơn mưa
Ôi!Trang giáo án ngày xưaHành trang kiến thức cho em vào đờiƠn cô cao tựa biển trờiSáng soi từng bước đường đời em đi.
Về Thăm Trường Tôi
Tác giả: Trần Giang
Tôi về thăm mái trường xưaThời gian vọng lại đong đưa tiếng thầyHàng cây đường cũ còn đâyThầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đờiNhớ sao lớp học chỗ ngồiChia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưaÀ ơi câu hát chiều mưaÀ ơi bài giảng sớm trưa say nồngCả đời đưa sáo sang sôngThầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều“Lời thầy chan chứa tin yêuLòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”
5. Chùm thơ viết về mái trường xưa đầy ắp kỉ niệm
Thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Chúng ta được gọi là học sinh, sinh viên cùng thầy cô tìm bao lời hay ý đẹp trong những bài học. Mỗi mùa chia xa, phượng nở đỏ rực góc sân trường, bạn bè, thầy cô bịn rịn trong giây phút chia tay. Cùng sống lại với những năm tháng học trò qua những bài thơ hay viết về mái trường xưa sau đây nhé !
Thơ viết về mái trường xưa hay nhất
THẦY TÔI
Thơ: Songyen Le
Tôi đứng lặng trước sân trường năm ấySe thắt lòng khi nhớ lại ngày xưaCũng nơi đây, yêu biết mấy cho vừaHàng phượng vĩ đã bao mùa thay lá.
Mặc mưa gió với dòng đời nghiệt ngãVững tay chèo đưa tất cả sang sôngBụi phấn rơi trên mái tóc bềnh bồngThầy vẫn thế, hết lòng vì sự nghiệp.
Bao thế hệ đã qua đò bước tiếpChỉ riêng Thầy mài miệt lực lao tâmMặc thời gian với dòng chảy thăng trầmGieo kiến thức, ươm mầm cho cuộc sống.
Trên bục giảng, giọng Thầy như bay bỗngNâng bước trò đến ước vọng tương laiTự ngàn xưa và mãi tận sau nàyƠn sâu ấy, ngàn ngày luôn ghi nhớ.
EM VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Phạm Thanh Nhỏ
Gió lạnh về mênh mangCây bàng khoe lá đỏSân trường xưa còn đóCổng mở cửa vẫy chào
Đoàn học sinh xôn xaoMà lòng tôi bỡ ngỡThầy cô xưa một nửaNay đã về nơi đâu
Trái tim tôi nhói đauNỗi nhớ về da diếtƠn thầy cô em biếtGiữ trọn trong tim mình
Lời thầy dạy học sinhTình yêu thương nhân áiEm sẽ còn nhớ mãiNhững giây phút ban đầu
Hôm nay thầy đi đâuMà sân trường trống vắngEm cúi đầu thầm lặngVới nỗi buồn cô liêu
Cảnh sắc đổi thay nhiềuNhưng tình thầy còn đóEm luôn là trò nhỏTrong tình thầy bao dung!
MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
Thơ: Bích Liên
Đã xa rồi một thời hoa phượng đỏMái trường xưa đã rêu phủ sương mờXa mái trường, tôi luôn vẫn ước mơMong một lần được về thăm trường cũBạn bè tôi nay đâu còn đông đủNgày ra trường, bay mỗi đứa một nơiTháng năm về sao lòng thấy chơi vơiBao ký ức cứ trào dâng vời vợiĐứng ngẩn ngơ trước sân trường tôi đợiMong được nhìn một bóng dáng thân quenMà sao lòng bỗng thấy ngấn lệ hoenIm lìm quá, mái trường xưa hoang vắngMuốn tìm lại một thời trong khoảng lặngMà rối bời tim bỗng muốn tan raTôi bỗng nhớ, nhớ một thời da diếtPhấn trắng bảng đen, cứ mãi xa mờNhớ những tâm hồn rất đỗi ngây thơNhớ những tiếng cười trong trẻo mộng mơHồn nhiên viết cho nhau dòng nhật kýBiết giờ chúng còn nhớ tôi không nhỉ ?Mấy chục năm rồi, đã quá xa xôiTà áo trắng bay trong chiều gió thổiLối tan trường hoa phượng đỏ rơi rơiTuổi xanh ơi! Một thời ai cũng cóDẫu vui buồn, dẫu có chẳng nên thơVẫn không thể xoá nhoà trong ký ứcCứ theo về khi ta đã già nua ….
TRƯỜNG XƯA…!!!
Thơ: Guise hoangtho
Hôm nay trở lại trường xưaHoàng hôn nắng nhạt chiếu mờ tường vôiNhìn trường… tôi nhớ xa xôiLần ôn dĩ vãng một thời thơ ngây !Tôi quên sao được một ngày…Một ngày nắng ấm ban mai dịu hiềnRụt rè vì buổi đầu tiênChân theo bước mẹ lòng miên man buồnNgại rằng khi đến nhà trường ?Gặp thầy khó tính hay thường rầy laMái trường đã hiện xa xa…..Kế ngôi đình cổ bên là cây đa !Lá đa gió phẩy là đàTôi nghe vẳng tiếng ê a đánh vầnLòng càng lo sợ bâng khuânNép mình theo mẹ qua sân vào trường…Từ ngày sống dưới học đườngTrải qua mấy chục năm trường: đổi thay….Nhìn thầy tôi thấy mi cayVì ai thầy giảng quên ngay sức mình…………Trên đời mẹ dưỡng cha sinhThứ ba ân trọng: là tình ân sư !!!
NƠI ẤY…
Thơ: Thuỳ Dương
Bốn nhăm năm mùa đông xa nơi ấy,Giờ trở về dưới ngọn gió heo may.Mái trường xưa bao kỷ niệm vơi đầy,Ký ức tuổi thơ tháng ngày vụng dại…
Để giờ đây trong gió chiều hoang hoải,Nhắc thì thầm có nhớ một bóng ai?Trên lối xưa cuộn nắng chiều vương vãi,Giờ tan trường ai đó chộm nhìn ai…
Bao năm tháng vùi sâu vào toan tính,Trên đường đời mải miết với mưu sinhNgười dưng xưa có vương một chút tình?Thuở học trò nơi chúng mình mơ mộng…
Ở nơi xa tim đã từng cuộn sóng,Đã nghẹn lòng khi nhớ lại ngày xưa.Để chiều nay nơi trường cũ xa mờ,Ngẩn ngơ hoài ai đó đứng bơ vơ…
Tuổi thơ ơi ! Tìm đâu nữa bây giờ,Cô học trò mộng mơ khờ dại ấy?Mãi trong tôi một tình yêu vẫn vậy,Giấu trong lòng nơi ấy một người dưng ….
VỀ TRƯỜNG XƯA !
Thơ: Tho Bui
Mai về đi em…thăm lại trường xưa
Thương đến rã rời…mùa Phượng thắp lửaBao năm qua…đếm ngón tay…lần nữaMắt Phượng đỏ hoe…ướt nửa góc trời
Âm vang ve…nghe nhói nhói dạ ngườiBụi phấn trắng…rơi tóc thầy…điểm bạcAnh lắng nghe…nơi cuối bàn…em hátKhúc nhạc tình…khao khát…lý thương nhau
Cuối con đường…nay nắng đổ về đâuMà cơn mưa cuối chiều…lâu đến thếCon chim sâu…đậu đầu cành…nhắc nhẹBao mùa ve…lặng lẽ…ta chưa về
Đám bạn bè…lạc muôn phương…xé lẻTừng cặp đôi ngày ấy…ghé nơi đâuĐã lâu lắm…chưa một lần gặp mặtMái đầu xanh…bàng bạc…những mái đầu
Xưa nhánh hoa gầy…nay lên mầu thắmBụi thời gian sâu thẳm…vết tàn nhangHàng hoa vàng trước sân…lên sắc tímHoàng hôn cuối trời…bịn rịn lồng tim
Đàn em nhỏ…giúp kiếm tìm…mùa cũThân Phượng già…ủ kĩ những vần tênMai em về…mắt Mặt Trời lóe…nắngLá xôn xao…xanh thắm…góc trời lành
Về nhanh …vết xưa in…tìm dấu cũNơi góc bàn…thức-ngủ bức tường rêuVề nhé em…Phượng đốt đỏ trời chiềuVỀ TRƯỜNG XƯA…chia sẻ chút thương yêu
Mai ! Về nhé em…Mình đã có nhauBạn hiền xưa đâu…sao nay vắng…thiếu !!!
6. Xem thêm những bài thơ về mái trường hay nhất
Mái trường là nơi để ta nhớ và tri ân công ơn của thầy cô đã dạy cho chúng ta kiến thức, truyền đạt cho chúng ta biết bao điều hay lẽ phải về kỹ năng sống và giúp chúng ta nên người. Những bài thơ về mái trường hay nhất sau đây là niềm xúc cảm của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường xưa. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ về mái trường hay
Trường Tôi
(Tố Hữu)
Trường tôi kiểu cách gì đâu?Không ham mái ngói, chẳng cầu tương vôi:Nhà tranh vách đất đủ rồiĐình quang chiếm chật, được ngồi là hay!Trường tôi vui giữa luống càyBến sông, bãi chợ, bóng cây, lưng đồiTrường tôi vui giữa biển khơiChữ reo mặt sóng, chữ ngời ghe câuTrường tôi vui giữa rừng sâuChữ theo đuốc lửa, đêm thâu tiếng người.
Lại đây, ơi bạn mình ơi!Trường tôi vang vọng rộn lời nước nonTa nghèo, không mực thì sonBút tre phấn gạch, bà con tạm dùng.Nghiêng đầu trên tấm bảng chungPhơ phơ tóc bạc, bạn cùng tóc xanhNày em, này chị, này anhChen vai mà học, rách lành sao đâu!I tờ mớm chữ cho nhau…
Nắng ấm sân trường
(Nguyễn Liên Châu)
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thươngLá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắngGiờ đang học, mảng sân vuông lặng vắngChim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơNắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửaVà cả gió cũng biết mê thơ nữaThổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông vàng ngây rơi xoay títNgày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítSà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lànhThời gian như dừng trôi không bước nữaKhông gian cũng nằm yên không dám cựaNgại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thangKiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấmLời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắngNắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…
Mái Trường Thân Yêu
Tác giả: Tocngan.HYTV
Mười lần khai giảng qua rồiMà nay tôi lại bồi hồi xuyến xaoMới vừa năm ngoài bước vàoMái trường chuyên tỉnh tự hào lắm thay!
Vậy mà khai giảng lần nàyTim tôi rạo rực nhớ ngày đầu tiênThầy cô như thể mẹ hiềnDày công dạy dỗ triền miên tháng ngày.
Cơm cha áo mẹ chữ thầyGắng công học tập có ngày thành danhThời gian rồi cũng qua nhanhNhưng bao kỷ niệm ngày xanh mãi còn.
Trên cao chim hót véo vonPhía xa cây phượng vẫn còn điểm bôngNgôi trường là mái nhà chungĐi xa mãi nhớ ngày cùng bên nhau.
Ơn thầy em mãi khắc sâu!Dù cho cuộc sống dãi dầu nắng mưaEm luôn nhớ mái trường xưaNhớ trường chuyên tỉnh sớm trưa đi về.
Tựu Trường
Thơ: sưu tầm
Giờ náo nức của một thời trẻ dạiHỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gươngNhững chàng trai mười lăm tuổi vào trườngRương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.
Sắp hạnh phúc như chương trình lớp họcBuổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyênTrong sân trường hướng dạo giữa Đào viênQuần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.
Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹTim run run trăm tình cảm rụt rèTuổi mười lăm gấp sách lại, đứng ngheLòng mới mở giữa tay đời ấm áp.
Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặpNỗi xôn xao thầm lặng ở trong rươngCủa chàng trai mười lăm tuổi vào trườngMắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ
Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghéKhông nỗi gì có thể vuốt ve hơnĐêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơnTủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.
TRỜI SAO
Thơ: sưu tầm
Bầu trời ngàn sao lấp lánhLung linh ước vọng học tròMái trường long lanh mắt sángNgời ngời ước vọng thầy cô…
Trường ơi, là dòng sông mátGiọt trong kiến thức loài ngườiCho em tắm trong sự thậtLớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.
Trường ơi, mái nhà em đấyTuổi thơ gởi mãi nơi nàyBảng đen nở dòng chữ trắngTay thầy vẫy ước mơ bay.
Thầy chưa từng dang tay đánhBúp hoa còn giấu trong cànhTuổi thơ cần nhiều cá tínhCho đời đủ sắc tươi xanh
Cô ơi dang đôi tay rộngÔm em siết chặt vào lòngĐể đôi mắt em ngấn lệLong lanh hạt ngọc tình thương
Cô ơi ngọt ngào giọng nóiBây giờ đời thiếu tiếng ruTình thương chảy trên trang giấyVào đời rửa sạch nỗi đau
Thầy cô cùng nhau thắp sángNiềm tin trong mắt học tròNgàn sao giữa trời ước vọngSáng ngời ánh mắt nên thơ.
Nhịp trống trường
Thơ: sưu tầm
Từ nhịp tay vỗ dắt con điCon lớn dậy men dần theo tiếng trốngÂm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏngTừ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông
Tuổi thơ chập chững bước vô trườngNghe trống điểm để đời ta bật khócĐể ta biết oà reo sau tiết họcNhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.
Cái âm thanh dữ dội lại rất hiềnTa ngơ ngác trước điều chưa hiểu hếtCó niềm vui bài văn vừa kịp hếtCó nỗi buồn bài toán giải chưa xong.
***Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh môngQui tụ cả hai sắc đầu xanh bạcSau nhịp trống thấy mình luôn đổi khácMột dáng hình đang đợi phía xa xăm …
Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuângTa mãi bước theo tiếng đời giục giãKhi đứng trước một niềm đau vấp ngãLại nghe dồn tiếng trống những ngày qua.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ Tuyển Tập thơ về mái trường xưa, về kí ức học trò không bao giờ phai. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog LVT Education. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ hay!
Giáo sưNguyễn Lân Dũnglà nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học (wiki), với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu. Ông là con trai Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, thuộc gia đình nổi tiếng hiếu học. Giáo sư giữ nhiều vai trò quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và đã được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân năm 2010.
Open this in UX Builder to add and edit content